Lượt xem của khách bị giới hạn

[Hệ thống] Bị ép trở thành idol số 1 - MUALARUNG91

[Hệ thống] Bị ép trở thành idol số 1 - MUALARUNG91

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,747
Điểm cảm xúc
479
Điểm
83
Chương 20:
Kết quả đội Lý Thiên Tuấn vừa ra không khác trong dự đoán Lâm Tịnh, màn trình diễn thất bại thảm hại, khán giả cùng người xem trực tuyến đều tràn ngập thất vọng, trong mắt họ nó chính là một vụ tai nạn không nỡ nhìn thẳng.

Một số người xem là fan bài hát gốc cảm thấy phần thể hiện của nhóm bị xúc phạm, may mà Lý Thiên Tuấn không thể lên mạng xem tin tức, bằng không cậu nhóc nhất định sẽ sốc, một thiếu niên chưa trãi đời khi nghe những lời nói khó nghe này, thậm chí là xúc phạm nặng nề sẽ hỏng mất.

Cái quái gì vậy trời!... Thu Tuyết như không tin vào mắt mình, cô cảm thấy đây là màn trình diễn tồi tệ nhất bản thân xem.

Đến cả dân nghiệp dư cũng có thể làm tốt hơn họ. Ừm, thì… trừ cậu trưởng nhóm kia, biểu hiện cậu ta khá tốt nhưng lại bị cả đám đồng đội heo kéo sấp mặt. Quá thảm mà! Cô gái cảm thán trong lòng.

Thấy bầu không khí xuống dốc không phanh, anh MC tài ba liền điều tiết hưởng ứng, sau đôi ba câu nói cả khán phòng lập tức bình ổn lại, sau đó anh liền giới thiệu ngắn gọn đội biểu diễn tiếp theo, đây cũng là đội cuối cùng thực hiện bài thi đội mình, nhóm người Lâm Tịnh.

“Và sau đây, xin mời các thí sinh đến từ đội ‘Anh Hùng’ bắt đầu phần thi của đội mình.” Theo tiếng MC mạnh mẽ vang lên, cả khán phòng đều ồ lên, từ sau khi nghe MC điểm tên từng thành viên của đội, mọi người như được tiếp thêm một lực lượng mới, cả người đều phấn chấn cùng mong chờ, không biết đội bọn họ sẽ mang đến bao nhiêu bất ngờ đây.

MC giới thiệu xong, anh nhanh chóng thối lui nhường sân khấu lại cho các chàng trai.

Mà Thu Tuyết, tinh thần cô vẫn luôn tuột dốc không phanh, gần đây nghe thiên hạ truyền nhau về chương trình này cô mới tìm đến thử vận may cho điểm tin của mình, nhưng suốt quá trình ngồi xem, cô không hề tìm thấy một điểm nhấn nào ở đây, chỉ mong mau kết thúc liền rời đi.

Có lẽ ráng chụp một bức ảnh có đủ các thành viên là được rồi nhỉ? Thu Tuyết lẩm bẩm.

Thu Tuyết đang lay hoay với máy ảnh trên tay vừa canh chừng không bị bảo an bắt được tịch thu, vừa sẵng sàng chờ nhóm nhạc xuất hiện trong tầm ống kính liền chụp.

Bỗng, ánh đèn sân khấu vụt tắt, bóng tối bao trùm cả khán phòng, mọi người theo quán tính ồ lên một cái.

Trong không gian âm u, tiếng nhạc vang lên, từ trung tâm sân khấu một tia laze xuất hiện rồi thêm một tia và rồi một chùm ánh sáng lóe lên, nhấp nháy theo nhịp âm nhạc, xèo ra thành hình cánh quạt, sau thu lại thành một đường thẳng thống nhất hướng lên trời.

Có một bóng người đứng trước chùm sáng đó, cất lên lời ca du dương, cùng lúc đó, một bóng đèn trên đỉnh trần chiếu xuống vừa đủ chiếu rọi thân hình người đang cất tiếng hát, hiển lộ dung mạo của anh trước mặt mọi người.

Là Trần Vân, anh mở đầu với giai điệu êm tai:

“Khi còn nhỏ tôi nhìn lên các anh

Các chàng trai tuổi trẻ đầy triển vọng

Các anh vâng theo lời kêu gọi

Tiếng gọi của tuổi trẻ hôm nay

Tiếng gọi nhập ngũ

Tiếng gọi con tim.”


Và tiếng nhạc thay đổi đột ngột từ dịu dàng thắm thiết trở nên sôi động, tựa như sự cỗ vũ, khí thế hừng hực.

Toàn bộ đèn đồng loạt sáng lên chiếu rọi toàn sân khấu, năm chàng trai trẻ như năm ngọn lửa nối tiếp nhau bùng cháy dữ dội.

Theo điệu nhạc sôi động, các chàng trai hòa mình vào giai điệu cùng những bước nhảy sôi động linh hoạt.

Trịnh Thái Toàn tiến lên trước, vừa thực hiện các động tác vũ đạo mạnh mẽ vừa hát nối tiếp câu hát của Trần Vân mà không hề lạc tông:

“Đừng ngại ngùng, đừng chùn bước

Ta tiến lên, bước ra hàng

Trở thành chiến sĩ

Trở thành quân nhân

Phục vụ nước nhà, bảo vệ non song”


Âm nhạc kết hợp vũ đạo sôi động lên xuống phập phồng được các chàng trai phối hợp nhịp nhàng xuyên suốt không chút khập khễnh.

Càng nhảy càng thuận, càng hát càng có lực.

Trịnh thái Toàn vừa kết lời liền đổi vị trí cho Từ Trung một cách điệu nghệ, vũ đạo vẫn nối tiếp, Từ Trung vừa cất lên, tông giọng không giống người trước lại phù hợp một cách lạ lùng:

“Đừng dừng lại, đừng ngưng bước

Ta ra đi, vì tổ quốc

Ta ra đi, thành Anh Hùng”


Đến đoạn này Ngô Viễn Dương xuất hiện song song với Từ Trung, hai người cùng song ca:

“Nào chúng ta cùng hát vang lời ca ngợi

Tình huynh đệ nghĩa đồng chí

Nào chúng ta cùng hát lên lời chúc tụng

Các chiến binh ca được bình an”


Sau đó Từ Trung lui phía sau, Ngô Viễn Dương tiếp phần solo của mình:

“Không ngại khó vượt núi sông

Không ngại khó vượt khốn mang”


Đoạn, Ngô Viễn Dương như làm xiếc ảo thuật, xoay người lộn nhào chếch đi, nhường ra vị trí cho Lâm Tịnh.

Lâm Tịnh bắt đầu với tông hơi cao, tiếp nối ca từ đồng đội vừa dứt, âm điệu nhạc vẫn cứ từng chút một được nâng lên theo từng cung bậc mới, cực kỳ khảo nghiệm giọng hát người trình bày.

“Tiến lên các anh hùng nhân dân

Tiến lên các chiến sĩ trời nam

Ta chung tay xây dựng tổ quốc

Ta chung tay bảo vệ nước nhà

Đất nước chúng ta!”


Lần đầu Lâm Tịnh kết thúc bài hát bằng âm vực cao vút kéo dài đến khi hết hơi mới ngừng lại.

Hát xong đoạn này, Lâm Tịnh thầm may mắn về quyết định đúng đắn của bản thân khi tăng điểm thanh nhạc lên A. Nếu không, cho dù là B+ hoặc A-, anh nghĩ bản thân sẽ không thực hiện tốt như hiện tại.

Bởi thời gian qua chịu trách nhiệm giọng nam cao, anh luyện tập âm vực này thường xuyên, quá gấp có chút không tốt cho họng, may anh có hệ thống ăn gian, bằng không sẽ rất có hại mà không lợi lộc gì cho sau này.

Trời đất, nổi hết cả da gà rồi! Em ấy hát tuyệt quá! Thu Tuyết rất phấn khích khi xem màn trình diễn của đội Lâm Tịnh, cô vô cùng chấn động trước sự thể hiện của đội này, nhất là phần thể hiện nam cao này. Tâm trạng liền ngoay ngoắt 180 độ, mình quyết định rồi, mình sẽ là fan ruột của em ấy, a a a!!!

Thu Tuyết che miệng giấu đi sự kích động trong nội tâm, lúc này, thật cô muốn hét lên thật to, Lâm Tịnh, chị yêu em! A A A A!

Giờ cô đã hiểu được cảm giác của các fan hâm mộ là như thế nào rồi, quả thực quá là phấn khích ghê luôn.

Cô như quên luôn công việc chụp ảnh theo dự tính mà hòa mình cùng phần biểu diễn của năm chàng trai trên sân khấu.

Các chàng trai thành công đốt cháy sân khấu, bùng nổ cao trào đến đỉnh điểm.

Khán giả tại phim trường và xem trực tiếp qua màn ảnh cũng đều điên cuồng vì bọn họ.

Bài hát tiếp tục sau đoạn nhạc nghỉ, tiếp tục phần hai, lại có biến tấu một chút, thứ tự hát và nhảy được thay đổi, riêng vị trí đoạn Lâm Tịnh không đổi, hát live cùng vũ đạo đã khó, mà được chất giọng nam cao như Lâm Tịnh càng khó hơn.

Có thể nói, giọng nam cao của Lâm Tịnh là một trong những điểm nhấn không thể bỏ qua toàn bộ bài hát.

Màn trình diễn của đội Lâm Tịnh kết thúc hoàn mỹ với sự bùng nổ vượt mức bực, đó là sự kết hợp ăn ý, không ngừng cố gắng của các thành viên trong đội.

Cả đội xếp thành hình ngôi sao năm cánh đứng giữa sân khấu, kết hợp màn hình lớn phía sau chiếu ảnh quốc kỳ đang bay phất phới.

Đặc hiệu âm vực cuối cùng cao ngất khiến cho khán giả có mặt tại hiện trường lẫn người xem trực tuyến đều bị choáng ngợp, trong phút chốc chưa thể định thần lại được.

Mọi người có cảm giác như từ ‘ta‘ ở cuối câu văng vẳng bên tai không dứt vậy.

Cả nhóm hoàn thành bài thi xuất sắc, phải nói là hay, phù hợp không chê vào đâu được.

Năm người kết hợp tựa như một khối thống nhất, một luồn nhiệt duy nhất tồn tại trên sân khấu.

Phải sau vài giây, thậm chí vài phút lắng đọng, khán giả mới bừng tỉnh lại.

“AAAAAAAAA!”

Lúc này mọi người cùng hét lên, cả khán phòng như vỡ òa, tiếng reo hò, vỗ tay rầm rập không ngừng.

Giai điệu cứ thế tiến lên lại tiến lên như không có hồi kết, tựa như các chiến sĩ từng lớp lại từng lớp anh dũng tiến lên, dám hy sinh thanh xuân tận tụy phục vụ non sông bảo vệ hòa bình hiện tại và tương lai mai sau.

Quá cảm động, những anh lính quả cảm mang trong mình dòng máu nhiệt huyết, đất nước vì các anh tự hào.

“Quá đã!”

Phải nói phần thể hiện của đội là sự kết hợp tỉ mỉ từ phục trang, con người cùng sự thể hiện của đồng đội.

Phục trang của các thành viên tuy hơi chút cách tân nhưng không phản cảm, đập vào mắt người xem chính là đẹp, tươi sáng, hào hùng.

Tiếng hoang hô kéo dài khá lâu, các thí sinh đứng thành hàng ngang vừa thở dốc vừa nắm tay nhau cúi gập người 90 độ, và không ngừng nói cám ơn.

“Cảm ơn mọi người rất nhiều!”

“Tụi nhỏ thực đáng yêu!” Thu Tuyết mỉm cười dịu dàng.

Theo quán tính cô cầm máy ảnh lên chụp nhanh vài chục bộ ảnh đội Lâm Tịnh.

Hình như chương trình sẽ được chiếu lại vào hôm sau thì phải nhỉ? Phải ghi chú để về xem lại mới được...

Và từ đây, hiệu ứng chương trình lại có thêm một fan, đội Lâm Tịnh có thêm một chị đẹp ủng hộ, các fan nối tiếp không ngừng 'Mình cũng sẽ bỏ phiếu cho cậu bé kia và kêu gọi những người khác nữa mới được. Bé con là tuyệt nhất!' Cô nắm chặt tay thành đấm quyết định.

Lúc này, BTC mới bật mí, bài thi lần này chia làm hai phần, mà phần thứ nhất chính là hôm diễn thử, hôm đó đại diện các đội lên bốc thăm, trong vòng nữa giờ chuẩn bị các đội lần lượt lên biểu diễn.

Cái này vừa ra, thành viên các đội không ngừng la ó, trời đất ơi! Chuyện này là thế nào vậy?

Lúc này mọi người mới vỡ lẽ, hèn gì hai vòng loại trước đều không có cái mục diễn thử này, lúc đó mọi người chỉ nghĩ diễn chứ không hề để bụng, giờ nghĩ lại, không biết bản thân lúc đó như thế nào.

Trong lúc mọi người còn ồn ào, MC điều chỉnh không khí và tuyên bố bắt đầu bỏ phiếu chọn đội chiến thắng tại trường quay, từ 0:00 ngày hôm sau sẽ là thời gian bỏ phiếu công khai trên internet cho từng cá nhân.

Trong lúc này, các thí sinh có thể giải lao trong chốc lát, khi có kết quả sẽ cùng nhau lên sâng khấu lắng nghe kết quả và hạ màn bế mạc.

Các thành viên tạm thời rời khỏi sân khấu, đội Lâm Tịnh cũng theo mọi người đi ra sau hậu trường, vừa khuất tầm mắt khán giả,Trịnh Thái Toàn liền lập tức ôm vai bá cổ người gần nhất, cười rạng rỡ chân thành nói: “Ai! Mọi người vất vả nhiều rồi! Quá tuyệt vời!”

“Cảm ơn mọi người đã nỗ lực hết mình nhé!” Lâm Tịnh nói.

“Em, em rất vui vì được biểu diễn cùng với các anh ạ!” Hốc mắt Từ Trung hồng hồng xúc động.

“Chúc mừng tất cả chúng ta đã nỗ lực hết mình!” Trần Vân cười nhẹ nhàng.

“Anh không biết nói gì hơn vì mọi người nói hết rồi. Anh rất vui, thật đấy. Đây sẽ là kỷ niệm đáng nhớ của anh.” Ngô Viễn Dương bùi ngùi.

“Chúc mừng anh, các anh, bài trình diễn tuyệt lắm ạ!” Vấn Thiên chạy chậm đến cười nói.

“Chúc mừng các anh đã hoàng thành tốt bài hát, sân khấu bị các anh bật lửa luôn rồi. Em thích nó lắm!” Lý Thiên Tuấn có vẻ đã điều chỉnh lại chút cảm xúc vừa rồi, trông mặt anh đã tốt hơn chút xíu.

“Em cũng vất vả rồi, sẽ tốt cả thôi!” Lâm Tịnh vỗ vai Lý Thiên Tuấn như có ý động viên nói.

“Dạ, em cảm ơn!” Lý Thiên Tuấn cười ôn hòa gật đầu.

Trong mắt anh đã không còn bao nhiêu khói mù vì buồn nữa, gặp và nói chuyện cùng mấy người Lâm Tịnh giúp anh nghĩ thoáng ra rất nhiều.

Anh cũng học được bài học trong lần này, cũng biết bản thân không phải đồng tiền ai thấy đều thích. Anh chỉ là người thường, sẽ có người yêu quý cũng sẽ có người không thích anh, không cần lý do, không thích thì là không thích mà thôi.

Thế giới này rất lớn, cũng không phải ai đều như những đội viên kia của anh, không cần vì những con người như vậy mà buồn phiền.

Trên đời vẫn có nhiều người tốt như Thiên và mấy người các anh Tịnh, anh Vân, anh Toàn chẳng hạn. Các anh ấy đều rất tốt, còn trợ giúp anh không ít, anh hy vọng có thể được diễn cùng các anh ấy trên sân khấu một lần.

“Nếu có thể ra mắt chung với nhau như một đội thì quá tốt rồi!” Lý Thiên Tuấn thầm ước trong lòng.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,747
Điểm cảm xúc
479
Điểm
83
Chương 21:
Các thí sinh ngồi trên ghế tại phòng chờ, đôi mắt đều nhìn hướng màn hình lớn xem tình hình bỏ phiếu ngoài sân khấu, lúc này MC đang hướng dẫn khán giả cách bỏ phiếu, kim đồng hồ tí tách trôi qua, nét mặt của mọi người càng thêm căng cứng theo từng hoạt động đang diễn ra ngoài sân khấu.

Bỗng MC hô hai chữ 'hết giờ', dưới đài, tiếng thở phào mang theo tiếc nuối cùng vang lên, mà trong phòng chờ, các thí sinh như trong mộng bức vỡ òa A một tiếng, lòng mang theo hồi hộp theo tiếng MC gọi lần lượt tiến ra trước sân khấu.

Các thành viên nhóm Lâm Tịnh có vẻ thong dong hơn, mọi người theo thứ tự đi lên, bước chân nhẹ nhàng, không ngừng treo nụ cười rạng rỡ trên môi, mọi người khá tự tin với phần thi lần này của đội mình.

Chính là nụ cười hơi chút cứng lại khi nghe MC tuyến bố một tin chấn động khác.

MC nói "Tại sao chương trình gọi là Sống còn chính là nó gắng liền với hai chữ Bất ngờ, các thí sinh vượt qua Sống còn chính là Tôm nhỏ vượt long môn. Trước đó BTC cũng đã thông báo, lần thi này chấm điểm được chia làm hai phần, phần một chính là kết quả cuộc thi ngày hôm nay, phần còn lại, chính là bình chọn từ internet..."

Cả hội trường như vỡ òa cùng oa lên.

Các khán giả có chút phấn khích.

Các thí sinh có chút câm nín cùng bất lực.

MC nương theo không khí tiếp tục nói "Từ 0:00 ngày mai, đội kỹ thuật phát sóng phần biểu diễn thử mà các đội bốc thăm để khán giả bình chọn qua internet..."

"Cái gì!!!"

Các thí sinh không ngừng bộc phát, kêu cha gọi mẹ.

"Đùa sao?"

"Cha mẹ ôi!"

"Thảo nào!"

"BTC cmn..."

Lúc này mọi người có chút vỡ lẽ, mấy vòng thi trước không thấy thi thử, vòng này lại có, khi đó mọi người cũng không quá để tâm lắm, ai biết... Mọi người hận biết ai là người đưa ra chủ ý này, phải kéo ra, trùm bao bố tẩn một trận cho bõ tức.

Trong lúc các thí sinh còn đang âm thầm hò hét, gào thét, MC nhất nhất tuyên bố điểm số các đội “Đội đầu tiên, đội Go Go Go với màn trình trẻ trung năng động của tuổi trẻ, phiếu bầu cho đội là số 1, đội tiếp theo, đội...

... Cuối cùng, đội Anh Hùng đã cho chúng ta thấy một sân khấu đầy lửa nóng, nhiệt huyết của giới trẻ ngày nay nối tiếp khí thế hào hùng từ cha ông, phiếu bầu tương ứng cho các chàng trai là số 6.”

Sau khi MC đọc tên đội và số thứ tự bầu phiếu, anh đưa mic cho đội trưởng đội thứ nhất để thí sinh bắt đầu kéo phiếu cho đội mình. Tất nhiên, quá trình này không lâu vì mỗi đội chỉ có khoảng 1 phút để nói vắn tắt.

Mỗi khi đến lượt một thí sinh nào đó có lượng người yêu thích tốt thì y như rằng toàn bộ khán phòng lại sôi sục lên cùng với tiếng thét la ó nhiệt tình từ ba trăm khán giả có mặt tại trường quay.

Như lúc cậu nhóc Vấn Thiên cầm mic lên nói chuyện, mấy âm thanh như ‘A a a’ hoặc ‘Cậu ấy dễ thương quá’ hay ‘Trời ơi’, đa phần là những âm tiết ngoại tinh không thể dịch nghĩa nhưng tóm lại đều mang âm sắc kích động, vui vẻ.

Phải nói ba trăm người này cùng đồng loạt kêu lên đủ để phá vỡ khán phòng này, nếu người xây công trình này có bớt xén nguyên liệu liền thấy được kết quả của nó.

Các khán giả đều khá nể tình và cổ động cho hầu hết các thí sinh tại trường quay. Họ là những người rất nhiệt tình nhưng cũng vô cùng lãnh khốc. Khi phấn khích, họ hét lên thật to cho dù khiến họng họ đau, vỗ tay rần rần đến độ hai bàn tay đỏ au cả, bày tỏ tâm tình bản thân đối với người nghệ sĩ họ thích. Nhưng cũng rất lạnh nhạt, thậm chí vô cảm đối với người họ không thích hoặc cảm thấy không xứng đáng, không đủ năng lực đứng trên sân khấu.

Như đội của Lý Thiên Tuấn, cậu ấy có khá nhiều người cổ động, đến phiên các thành viên trong đội đi lên, cả khán phòng đang rôm rả đột nhiên im lặng như bị bấm nút tạm ngừng vậy, may mà có MC khéo léo kéo lướt qua họ giới thiệu đội tiếp theo, bầu không khí mới dần kéo lại.

Lâm Tịnh dùng dư quang ánh mắt đánh giá những người đó, không khác những gì anh nhìn thấy, bọn họ đã xem Lý Thiên Tuấn như kẻ thù giả tưởng từ sớm.

Lâm tịnh nhìn nét mặt khó coi thậm chí là hơi vặn vẹo của tổ bốn người do quá tức giận mà không kiểm soát được biểu tình trước máy quay. Tuy họ đã lập tức cúi đầu hòng che đậy sự thất thố đó, nhưng đã không kịp.

Cảnh bọn họ dùng ánh mắt oán hận đăm đăm nhìn đội trưởng của mình đã bị gần chục cái máy quay có độ phân giải cực đốc xung quanh thu hết vào ống kính phát trực tiếp cho người xem.

Đến những khán giả ngồi gần sân khấu mắt tinh cũng có thể thấy được rõ ràng, và cái bản án tử đã hoàn toàn được đóng dấu lên tập hồ sơ của những kẻ ngu xuẩn não tàn này.

Bản thân không tự kiểm kiểm lại còn đi oán hận người khác vô cớ, chính cái thái độ không hợp tác, sự tham lam ích kỷ cùng với căn bệnh vương tử, tự cho là đúng, bốc đồng đến ngờ nghệch, muốn mọi người trên thế giới đều phải nhường nhịn tâng bốc bản thân mình.

Người như vậy còn sống để đấu đá lung tung đến hiện tại cũng đã là đỉnh điểm.

Trong hôm nay, chương trình này sẽ là đòn đánh đầu dành cho bọn họ tiến vào xã hội. Liệu họ có tỉnh ra thay đổi bản thân để đi tiếp hay tiếp tục như cũ sẽ mãi không khá lên được, đều do chính họ tự lựa chọn. Không ai có thể thay làm quyết định giúp bọn họ, tiến hay lùi chỉ ở một ý niệm mà thôi.

Bỏ qua mấy nhóc ngông cuồng xuẩn trứng này, trên sân khấu, chương trình vẫn tiếp tục bầu chọn đội chiến thắng.

Trong không khí căng thẳng xen lẫn ồn ào sôi động, cuối cùng đã có kết quả.

Giờ khắc này, không chỉ thành viên các đội, khán giả tại hiện trường cùng xem trực tuyến, đôi mắt mọi người cùng hướng về MC.

MC nhận tấm card ghi nhận kết quả từ tổ tổng hợp, thoáng nhìn lướt qua một, lúc này cười nói: “Cũng đã trễ, mọi người đều đã thấm mệt rồi đúng không?

Dừng một chút, MC tiếp lời "Đội giành vòng nguyệt quế đầu tiên, đó là… đội H2O, xin chúc mừng đội H2O.

Đội Sunlights so với đội H2O có điểm số sát sao, thiếu đúng một phiếu bầu, thật có chút đáng tiếc…”

“… Đội thứ hai là đội TOP, xin chúc mừng các bạn, các bạn đã thể hiện xứng đáng với tên gọi của đội mình.”

Thành viên đội TOP “Chúng em cảm ơn ạ!”

TOP là đội của Vấn Thiên, với kết quả này mọi người đều có thể dự đoán được.

Khi nghe MC réo tên đội TOP rồi, lúc này, vị trí đứng đầu, mọi người đều có thể nghĩ đến trong đầu. Có lẽ vì vậy, MC liền xướng tên đội đạt thắng lợi lên "Và đội chiến thắng trong vòng thi hôm nay chính là đội Anh Hùng!"

Trịnh Thái Toàn nhảy lên vì hưng phấn “Yeah! Chúng ta thắng! Cảm ơn mọi người! Mình yêu các bạn rất rất nhiều!” Anh còn lôi kéo đồng đội cùng hướng về phía khán giả làm động tác so trái tim.

Lâm Tịnh cảm thấy cậu chàng ‘diễn’ hơi lố, nhưng xem phản ứng của khán giả không những không phản cảm ngược lại còn thích thú nên anh ngầm đồng ý hành động lôi kéo này của anh chàng.

Nhờ vậy nhóm của Lâm Tịnh được được máy quay ghi lại được mọi người đặt cho một tên chính là Đồng đội thân thiết.

Phần thưởng cho đội chiến thắng, mỗi thành viên được tặng một thú bông trong bảy nhóc thú thuộc hệ liệt Thất Tú Lung Linh, chính là nhóc thỏ đạo cụ trước đó.

Trước đó Lâm Tịnh được tặng một nhóc thỏ mỹ nữ màu hồng lấp la lấp lánh, khí đó não bộ anh không khỏi đứng hình năm giây, hiện nhóc thỏ đó nằm ở đầu giường của anh. Lần này nhận thêm một em thỏ nữa, là thỏ soái ca, xem trang phục có vẻ cùng một đôi với bé thỏ nữ nhà anh, không biết có phải là trùng hợp hay không nữa.

Lâm Tịnh nhìn bạch hổ oai phong lại không mất vẻ hồn nhiên thiên thành trong tay Vấn Thiên, lại nhìn bé husky, à không , là chó sói trên tay Trần Vân, rồi nhóc gấu ngây ngô được Trịnh Thái Toàn tung hứng chơi đùa. Anh cuối đầu nhìn bé thỏ trong tay mình, mặc trang phục nam màu xanh da trời, đội chiếc mũ rộng vành lệch một bên, lưng đeo tiên kiếm. Đây cũng là một thỏ tiên nhỉ, cùng bộ đôi với thỏ tiên nữ kia?

Lâm Tịnh ngẫu nhiên quay đầu, vừa đụng phải tầm mắt ngưỡng mộ của Lý Thiên Tuấn nhìn các anh.

Có vẻ như nhóc ấy thích mấy thứ đáng yêu như này thì phải? Lần trước không phải đôi mắt cậu ta cứ dán vào thỏ tiên nữa của anh một lúc lâu mới miễn cưỡng dời đi sao. Nghĩ vậy, Lâm Tịnh bước ra khỏi hàng mà không suy nghĩ nhiều, liền đem thỏ tiên nam đưa cho cậu nhóc.

“Cho em, thích nó đúng không?” Lâm Tịnh cười nói.

“A? A, cho em sao?" Lý Thiên Tuấn bất ngờ, nói chuyện có chút lắp bắp.

"Nhưng, cái này là phần thưởng của anh, nhưng vậy có được không?” Dù rất yêu thích nhưng Lý Thiên Tuấn vẫn chần chừ.

Thấy cậu còn bối rối không biết làm sao, Lâm Tịnh trực tiếp đặt vào trong tay cậu liền đi trở về chỗ của mình. Khi thốt lên lời tặng thỏ bông anh đã lập tức hối hận rồi, vì mọi người còn đang ở trên sân khấu, chuyện đã rồi không thể làm gì khác hơn, ném lao phải theo lao thôi.

Lúc này Lâm Tịnh không ngừng mắng bản thân, sống nữa đời người rồi chứ có trẻ con đâu lại không suy nghĩ bình tĩnh được chứ, xong chương trình rồi đưa sau cũng được mà! Ôi trời, cái đồ ngốc này.

Hy vọng sẽ không gây ra ảnh hưởng gì không tốt, anh cảm giác mệt mỏi xâm chiếm thần kinh mình.

Tuy trong lòng không ngừng mắng bản thân không dưới 180 lần, mặt ngoài Lâm Tịnh đều không biểu hiện, chỉ ôn hòa hơi chút đùa giỡn nói với Lý Thiên Tuấn: “Em cứ cầm đi, anh còn một nhóc ở phòng túc xá kia kìa, đem nhóc này về sợ nó sẽ ganh tị á.”

Không biết Trịnh Thái Toàn và Vấn Thiên lại chỗ hai người đứng từ lúc nào, Lâm Tịnh nghe hai người ôn ào nói bên tai.

Vấn Thiên nói “Cậu cầm đi, anh Tịnh nói đúng đó. Vậy là nhóm mình mỗi người đều có một em ha.”

“Khi nào chương trình kết thúc, tụi mình có thể đi đặt hàng hai bé còn lại gom cho đủ bộ luôn. Anh thấy mèo béo với khỉ vàng tinh ranh cũng cưng lắm đó.” Trịnh Thái Toàn nói bổ sung.

Trần Vân thấy bên này đang tụ hội thảo luận mua thú bông cũng teng teng chạy lại tìm cảm giác tồn tại: “Được đó, đến khi đó năm đứa tụi mình cùng đi ha. Anh biết một đại lý có thẻ thành viên của hãng này, đảm bảo mua đúng hàng chính hãng.”

“Quyết định vậy đi.”

“Được, không được đổi ý, người đổi ý là rùa đen, ha ha.”

“…” Lâm Tịnh câm lắng nhìn bốn soái ca đang hồn nhiên thiên thành trước ống kính ở trên sân khấu, tụm đầu bàn nhau đi mua thú bông.

Làm ơn đi mọi người, bộ các bạn quên mất chúng ta đang ở đâu và làm gì sao? Còn nhớ sao?’Lâm Tịnh không khỏi ôm đầu trong lòng gào thét.

Anh thật muốn đấm cho mấy đứa trước mặt một cái để tỉnh ra quá.

Ai mà ngờ được bắt đầu từ hành động vô tình tặng thú bông của anh lại dẫn đến một cái hệ lụy khó đỡ như vầy chứ.

Không biết mấy nhóc này cố tình hay vô ý mà có thể xúm lại bàn chuyện đi đâu mua thú bông sau chương trình một cách tỉnh rụi như vậy nữa. Hay là tâm lý anh quá già cỗi không kịp theo suy nghĩ của đám trẻ hay sao ta?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,747
Điểm cảm xúc
479
Điểm
83
Chương 22:
Thấy mấy người Vấn Thiên càng nói càng hăng, như sa luôn vào ý cảnh huyền diệu nào đó, Lâm Tịnh thầm nghĩ có nên làm gì đó kéo bốn tên dở hơi này về hiện thực hay không, vừa nghĩ đến thì anh MC đã thay anh làm việc đó.

MC hướng các thành viên đội Anh Hùng, ha hả cười hỏi: “Mấy em đang nói chuyện gì thế?”

“Tụi em đang bàn, sau chương trình cùng đi mua đủ bộ thất tử linh lung ạ” Lý Thiên Tuấn thành thật trả lời. Anh ôm thỏ nam trong tay với vẻ mặt rạng rỡ, yêu thích không thôi.

“A a a, cậu nhóc cười đẹp quá, tim mị chịu hong nổi ồi!” Khán giả dưới khán đài bị nụ cười của anh mê đảo một mảng lớn, không ngừng hét lên mấy câu vô nghĩa.

Quả nhiên, đối với các nhan cẩu mà nói đẹp tức là chính nghĩa, mà đẹp còn có tài đó chính là chân ái, khụ, nhầm, là chân lý mới đúng.

“Ui choa, xem ra các bạn đã tìm được những người hợp ý rồi ha! Chúc mừng nhá!” MC cười khoa trương, đoạn anh hướng về phía khán giả chân thành nói: “Tuy nói chương trình là cuộc thi sống còn, mỗi thí sinh đều là người cạnh tranh.

Nhưng, đây cũng là sân cho các bạn, những người có chung mộng tưởng, ước mơ quy tụ hướng tới mục tiêu chung. Những bạn trẻ của chúng ta với lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ, mang theo những hoài bão đến đây để rồi các bạn gặp được những tiếng nói chung, kết bạn với nhau cùng tiến bộ.

Chúng ta hãy cổ vũ cho những bạn trẻ, chúc các bạn sẽ đạt được ước vọng trong tương lai gần nhất.”

“Bốp! Bốp! Bốp!”

“Chúng e cảm ơn ạ!” Năm người Lâm Tịnh cùng các thí sinh đứng trên sân khấu, cùng hướng kháng giả cúi gập người 90 độ.

Sau loạt vỗ tay hưởng ứng sôi nổi từ khán giả, sau khi kết thúc chương trình, MC không quên nhấn mạnh thêm: “…Mọi người đừng quên đăng ký bầu phiếu cho thí sinh mà bạn thích nhé!

Thông đạo bầu phiếu đã được mở và sẽ đóng vào lúc 0h tối mai.

Các bạn chỉ có thể bầu cho mỗi thí duy nhất một phiếu, tối đa phiếu bầu được cho hai người, chi tiết xin xem link hướng dẫn tại trang chính thức của chương trình.

Đến đây, chương trình xin được tạm khép lại, hẹn gặp các bạn trong kỳ tới, kính chào và chúc sức khỏe tất cả!”



Sáng hôm sau, các thí sinh ăn xong bữa sáng nhận được thông báo tập hợp đột xuất tại sảnh lớn ký túc xá.

Chờ mọi người đến đông đủ , MC bước lên phía trước, theo sau anh là ba nhân viên, mỗi người ôm một hộp bốc thăm lớn.

MC vỗ tay ý bảo mọi người chú ý, anh nói ra mục đích của buổi tập trung đột kích này: “Như các bạn đã thấy, phía sau tôi là ba hộp đựng thăm tùy cơ.

Mỗi cây thăm là một sản phẩm bất kỳ của các nhà tài trợ, nhiệm vụ của các bạn hôm nay là livestream giới thiệu cho sản phẩm mà các bạn bốc thăm được, thời hạn livestream là một giờ đồng hồ.

Các bạn có thể chọn thực hiện phát sóng trực tiếp bằng cá nhân hoặc theo nhóm đều được.”

MC nhìn qua các thí sinh một lượt, biểu tình trên mặt ai ai cũng đang còn ngơ ngác chưa hiểu thế nào, thì MC cười ra vẻ thần bí, tiết lộ điểm mấu chốt của nhiệm vụ.

“Tôi biết các bạn đang thắc mắc vì sao một chương trình thần tượng ca nhạc có liên quan gì đến livestream giới thiệu sản phẩm đúng không? Nhưng hiện tại, tôi nói cho bạn biết, nó rất là quan trọng.

Hiện tại đang là thời gian người xem bỏ phiếu qua mạng cho các bạn, với nhiệm vụ này có thể giúp cho những bạn vừa rồi thể hiện chưa tốt có thể tạo lội ngược dòng, hoặc đứng yên, hoặc đi tiếp, chính là thể hiện của các bạn ở nhiệm vụ này.

Các bạn thông qua quảng bá sản phẩm của nhà tài trợ, đi kèm tương tác cùng khán giả, kéo phiếu bầu cho bản thân.

Sau khi kết thúc nhiệm vụ, chúng tôi căn cứ tổng số người xem chương trình tại phát sóng trực tiếp của các bạn, làm căn cứ cộng thêm điểm cá nhân của vòng thi lần này.

Mỗi người xem tương đương một phiếu bầu, tất nhiên, người xem sẽ được hệ thống của chúng tôi xác minh thông qua thân phận thực thụ mới được tính.

Tôi lấy một ví dụ thế này.

Bạn A livestream cá nhân, có một nghìn người xem chương trình của bạn ấy, bạn sẽ được cộng thêm một ngàn phiếu bầu.

Hoặc, bạn A và B cùng thực hiện phát sóng cũng có một ngàn người xem, điểm cộng thêm của mỗi bạn là năm trăm phiếu.

Cứ như vậy suy tính ra, các bạn đã nắm được rõ ràng chưa?”

Các thí sinh đồng thanh nói “Đã rõ!”

MC hài lòng, chốt nói “Tốt! Bây giờ xin mời thành viên ba đội chiến thắng hôm qua theo thứ tự tiến lên trước, các bạn được đặc quyền ưu tiên bốc thăm trước, xin mời!”

Nghe xong, Lâm Tịnh không ngừng phun trào trong lòng. Biết ngay mà, hôm qua, phần thưởng cho đội thắng là thú bông mình đã nghi cái chương trình này keo xỉ rồi. Quả nhiên, không thể mong chờ gì vào cái đặc quyền trong miệng bọn họ mà.

Ưu tiên lên bốc thăm trước cơ đấy, mù bốc, dựa vào vận may rủi thì có đặc quyền ưu tiên gì chứ.

Mình có nên may mắn không phải loại đặc biệt như ở vòng một, người hạng cao được chiếu cố ‘uống nước ép quả tươi’ không nhỉ?

Dù trong lòng không ngừng phỉ nhổ BTC, trên mặt Lâm Tịnh như cũ không có biểu hiện gì. Anh bình thản xếp hàng theo thứ tự nhân viên hướng dẫn điều phối, từ tốn bước lên trước cầm một lá thăm và đi qua một bên nhường chỗ cho người phía sau.

“Được rồi, mọi người đều đã lấy cho mình một lá thăm rồi đúng không?” MC nhìn tất cả đều đã bốc xong thăm thì nói.

“Vâng ạ!”

“Rất tốt, các bạn có 15 phút chuẩn bị quyết định sẽ livestream cá nhân hoặc theo nhóm cũng như lên kế hoạch nội dung sẽ thực hiện.

Các bạn có toàn bộ quyền tự do phát huy, tự do quyết định mình sẽ và phải làm gì trong chương trình phát sóng quảng bá này.

Sau khi quyết định xong, đến chỗ tổ chương trình chúng tôi đăng ký, các nhân viên sẽ hỗ trợ các bạn các phương tiện trong phạm vi được cho phép.

Sau 15 phút, những ai chưa đăng ký và nhận thiết bị livestream sẽ bị phán định bỏ quyền, tương đương không có điểm cộng thêm.

Như vậy, 15 phút chuẩn bị, bắt đầu tính giờ.”

“Anh Tịnh, anh bốc được thăm gì vậy? Của em là loại nước có gas mới ra cùng gà rán á! Trời mới biết em phải quảng bá hai món này kiểu gì, không lẽ em đi phát sóng ăn gà uống nước ngọt sao?” Lý Thiên Tuấn đi đến bên Lâm Tịnh với vẻ mặt muốn khóc. “Nước ngọt thì còn được, nhưng gà thì...”

“Ể? Của bồ là gà hả? nếu không đổi cho tui đi, tui nhớ bồ không ăn được gà mà. Sản phẩm tui quảng bá là điện thoại nè.” Vấn Thiên từ đâu nhảy ra vỗ lên vai Lý Thiên Tuấn một cái nói.

Anh không chút do dự giúp bạn gánh nạn, chủ động nói đổi sản phẩm quảng bá, rõ ràng quảng bá một chiếc điện thoại sịn xò nghe đều có vẻ cao cấp hơn nhiều, cũng tương xứng với hình tượng của anh hơn.

“Không được, như vậy không tốt.” Lý Thiên Tuấn nghiêm túc lắc đầu cự tuyệt. Anh không thể ích kỷ, rõ ràng hai sản phẩm không có cùng cấp bậc.

Không đợi Vấn Thiên nói, Trịnh Thái Toàn đã sà đến từ phía sau, một tay bá vai Vấn Thiên, tay kia cầm lá thăm quơ quơ nói: “Của tui là nồi lẩu nè. Giờ sao ta, tui làm chương trình nấu ăn cho nó thực tế hay chỉ cần cầm cái nồi giơ lên và đọc vanh vách mục giới thiệu sản phẩm như trên TV? Mọi người thấy được không?”

“Của mình là máy hút vết bẩn đa năng cầm tay.” Trần Vân đứng bên cạnh Lâm Tịnh từ lúc nào không rõ, anh giơ một tay lên thể hiện sự tồn tại của mình.

Cả bốn người không ai bảo ai cùng nhìn về phía Lâm Tịnh, họ không nói gì nhưng trong ánh mắt đều là ý hỏi, sản phẩm ông là quảng bá cái gì dợ?

“… Của tui là mấy loại đồ hộp ăn liền của thương hiệu ‘Ăn là ghiền’, có thể tùy ý chọn lựa một hoặc nhiều món để giới thiệu cùng lúc.” Lâm Tịnh buôn tay nói.

“Ể? Trùng hợp nha, đây có phải định mệnh không, trong năm người chúng ta thì có hai người là về thức ăn nè, của tui cũng liên quan đến nấu nướng, anh Vân cũng có, như hút dọn vết bẩn khi nấu ăn hoặc trong lúc ăn không cẩn thận rơi ra nè.” Trịnh Thái Toàn vừa bẻ ngón tay vừa nói.

Mọi người nghe cậu nhóc nói thấy có lý, đầu gật gù.

“Em, em cũng có liên quan mà.” Vấn Thiên theo lý cố gắng chen vào.

Mọi người nhìn về anh, Vấn Thiên phồng hai má lên, mặt hơi đỏ như muốn nói gì lại không biết bắt đầu từ đâu, cứ thế bị nghẹn lại trông thấy mà thương.

Nhìn nhóc đó nghẹn muốn nội thương, Lâm Tịnh khụ một tiếng ráng nói vun vào: “Khụ, đúng rồi, điện thoại có thể lên mạng, ừm, tra tìm công thức nấu ăn.”

“Đúng, đúng là vậy đó ạ!” Vấn Thiên gật đầu như gà mổ thóc, cặp mắt mèo sáng chói long lanh nhìn Lâm Tịnh đầy cảm động.

Lâm Tịnh quyết định bỏ qua ánh mắt nóng rực của cậu nhóc, anh đang suy nghĩ ý tưởng của mình với những người bạn: “Mình có ý này, chúng ta có thể cùng livestream với nhau.

Mình sẽ lập một kịch bản như vầy… rồi thế này…

Nói chung là như vậy đó, mọi người thấy thế nào? Nếu cảm thấy không thích hợp không cần miễn cưỡng, không sao cả. Mình thấy mẫu sản phẩm của tụi mình có thể phối hợp nên vừa nghĩ ra được như vậy…”

Lúc này, lâm Tịnh không kích hoạt kỹ năng thuyết phục người khác, vì không cần thiết, cũng không đáng.

“Em đồng ý.” Lý Thiên Tuấn lại là người đáp lại trước tiên.

“Nghe hay đó bồ tèo, tui một phiếu thông qua nhá. Mà bồ cho tui sờ kiểm tra chút não bồ chút coi, sao mà lúc nào cũng có những ý kiến độc đáo tốt như vậy?” Trịnh thái Toàn lại không ngồi yên được bắt đầu táy máy tay của mình.

“Tránh ra, tránh ra, đây là bẩm sinh, bẩm sinh hiểu không! Cấm sờ, ông sẽ làm tóc tui thành ổ gà mất.” Lâm Tịnh buồn cười vờ chống trả rồi nhanh chóng lách mình né sau người Lý Thiên Tuấn, ở đây người có thân hình cao ráo nhất nhóm có ai ngoài Vấn Thiên.

“Anh cũng đồng ý, được rồi Toàn, em đừng nghịch nữa, tha cho Tịnh đi, tóc cậu ta mất cả nửa giờ mới chải được như vậy...” Trần Vân ôn hòa ra tiếng ngăn Trịnh thái Toàn, hòng stop cặp móng vuốt của anh ta chộp tới phía mình.

“Ui choa! Hèn chi hôm nay cứ thấy bạn Tịnh của chúng ta có vẻ soái hơn ngày thường, hóa ra là vì kiểu tóc mới nha. Bồ khéo tay thật đó, hôm nào cũng giúp tui sửa sửa đi, được hông?” Trịnh Thái Toàn ra vẻ khoa trương nói.

“Tui làm đại thôi, tóc ông vẫn nên để chuyên gia đi, lỡ đúng lúc tay tui nó mất linh thì ông lại khóc thét.” Lâm Tịnh cười nói.

“Mọi người đừng nói giỡn nữa, chúng ta cùng đi đăng ký đi. Em thấy ý anh Tịnh rất tiệt dời, chúng ta nhanh đăng ký còn mượn thêm dụng cụ hỗ trợ nữa.” Vấn Thiên gấp gáp cho thấy lập trường bản thân.

“Đi, mau đi thôi, kẻo không kịp chuẩn bị.”

Thế là năm người thống nhất cùng đi đăng ký livestream nhóm, trên đường, họ gặp hai người Từ Trung và Ngô Viễn Dương, cũng như một vài thành viên khác thuộc đội của Vấn Thiên. Sau khi giao lưu vài câu thì mới biết trừ bọn họ ra những người khác đều chọn livestream cá nhân.

Điều này cũng đúng, vì nếu livestream nhóm, tổng điểm cộng sẽ bị chia theo đầu người. Không cần biết khán giả là vì ai mới nhấp vào chương trình xem, tổng số cuối cùng đều sẽ bị chia ra.

Hoặc người có ảnh hưởng lượt xem nhiều, cáp cùng người cá nhân ảnh hưởng ít, nhìn vào liền biết ai là người có lợi. Vì nghĩ thế, hầu hết các thí sinh đều ngầm quyết định làm cá nhân chứ không làm theo nhóm.

Thực ra cũng có vài người nghĩ muốn mặt dày tiến lên muốn chung nhóm với hy vọng có thể ‘ké’ lượng người xem, tuy nhiên, nhóm Lâm Tịnh đã nhanh chóng đăng ký xong, vì thể bọn họ chỉ có thể tiếc nuối hậm hực tự làm một mình.
 
Top