Lượt xem của khách bị giới hạn

[Thơ] Dòng Thơ họa Của Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1)

[Thơ] Dòng Thơ họa Của Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1)

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,824
Điểm cảm xúc
1,578
Điểm
113
6.jpg



Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (711)

Chẳng Thể Nào Tơi

Bâng khuâng, vương vấn vọng ngàn khơi
Khắc khoải, u hoài khó thể vơi
Tiếng hẹn chuỗi đời luôn ủ ấp
Lời trao tấc dạ chẳng di dời
Éo le, ngang trái đành xa lối
Đau xót, lỡ làng nghẹn mỗi nơi
Sâu thẳm tận cùng như vướng mắc
Tay hồn cố mở chẳng nào tơi.

1/10/2018
Nguyễn Thành Sáng


Én Nhạn Sum Vầy

Giả biệt thành đô chuỗi xót xa
Quay về đất tổ lệ ngân nga
Thương Lang ủ rũ bên giường mộng
Cảm Khách lê thê cạnh gốc đa
Khoả lấp niềm đau khơi phím nhạc
Chôn vùi nỗi nhớ dệt câu ca
Từ nay Én Nhạn tung mây gió
Trọn kiếp hoà duyên quyện ánh tà.


December 31, 2018
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,824
Điểm cảm xúc
1,578
Điểm
113
31824.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (712)

Vần Thơ Gửi Tặng Em

Thấu hiểu rồi Thương! Giữa chúng ta
Chẳng nào có thể cách lìa xa
Dẫu nay nghịch cảnh, dòng trôi nổi
Đôi mảnh hồn đan mãi đậm đà…

Giờ đặt nhẹ nhàng vào trái tim
Sáng ngần khuôn ảnh dáng hình em
Trọn đời ấp ủ, luôn gìn giữ
Ước hẹn cùng nhau đợi chuyến thuyền…

Ba tiếng ngọt ngào “Vợ của anh”
Đang tồn tại đó cõi trần gian
Canh khuya giá lạnh, hồn chăn gối
Dào dạt lâng lâng nghĩa đá vàng

Hạt trắng, bụi mờ những phút giây
Bất ngờ ngọn gió lướt qua đây
Khiến cho cành nhánh rung rinh đổ
Một thoáng chỉ thêm ửng bóng dầy!

Bao chiều quạnh quẽ, hướng về đâu
Nhung nhớ, bâng khuâng, gợn đáy sầu
Vương vấn dâng tràn trong tấc dạ
Từng hồi da diết thấm lần sâu

Chầm chậm quay tròn, thỉnh thoảng đưa
Cái gì quen thuộc tận nghìn xưa
Vô vàn thắm thiết muôn yêu dấu
Chiếc bóng thời gian chẳng nhạt mờ

Nay nắn thơ tình anh gửi sương
Ẩn tàng chan chứa trọn niềm thương
Tặng em trời ấy bầu thu quạnh
Khuây khoả, ngâm nga giải nhẹ buồn….


1/1/2019
Nguyễn Thành Sáng


Hương Tình Trong Đêm

Đêm mù mịt dưới trời đông hiu quạnh
Tiếng phong linh khơi lạnh lẽo tấc lòng
Nỗi u hoài len lỏi tận bên trong
Sầu nhức nhối chữ long đong trần thế

Nước cứ đổ cho đời thêm kiệt quệ
Giữa chênh vênh khoé lệ nhạt canh trường
Luống ngậm ngùi chìm đắm ngưỡng thê lương
Chuỗi cay đắng vấn vương hoài tâm khảm

Em da diết chép vần thơ ảm đạm
Cả không gian vạn xám phủ kín đầy
Đường vào yêu ủ rũ tím vầng mây
Trơ xác liễu bầy nhầy cơn giông gió

Em muốn trải tơ niềm riêng sang đó
Khỏa khuây buồn vàng võ bóng tàn đêm
Nghe chứa chan sương khói quạnh quẽ thềm
Vơi âm hưởng êm đềm vài giây phút

Em muốn gửi những gì anh thiếu hụt
Ngớt muộn phiền hoà chút thoả tâm tư
Đốt lửa lên xóa ánh tối lừ đừ
Bước thanh thản cùng dư âm phảng phất

Anh có cảm du dương ngây chất ngất
Ấm áp vòng chung mật ngọt hương đưa
Buổi dẳng dai lác đác giọt tinh mưa
Cạnh khung cửa mình vừa trao âu yếm

Gió xào xạc mặn môi nồng chăn nệm
Điệu nhịp nhàng như đệm khúc lung linh
Ảo ảnh khuya lấp lánh cảnh thanh bình
Vòm hạnh phúc hồn tình nhân ước mộng.


January 1, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,824
Điểm cảm xúc
1,578
Điểm
113
asian-architecture-nature-painting-river-waterfall-buildings.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (713)

Phôi Phai Sầu

Gió ngàn vi vút rải không gian
Từng chập côn trùng rỉ rả than
Khắc khoải thâu canh buồn dạ kéo
Vấn vương dĩ vãng nghẹn tình tan
Gửi dòng ly biệt vào trang mỏng
Thả mộng vỡ tan dưới ánh tàn
Khép lại từ đây muôn vạn vẻ
Phôi phai ngày tháng với cây đàn!

30/4/2017
Nguyễn Thành Sáng


Vọng Tri Kỷ

Đêm nằm ngẫm nghĩ dưới trời đông
Sắp nửa đường đời vẫn ngóng trông
Bậu sớt chia lòng vơi trái đắng
Qua khuây khỏa dạ quyện tầng không
Hàn huyên tháng rộng quên bèo giạt
Tán gẫu năm dài xóa bão giông
Trút cạn hơi tim dòng kiệt quệ
Ơi tri kỷ hỡi! Vọng mênh mông.

January 1, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,824
Điểm cảm xúc
1,578
Điểm
113
1a.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (714)

Mộng Yêu

Hồn đau mỏi mệt ghé bên đàng
Thẳng giấc chiêm bao lộng ánh vàng
Trăng gió dặt dìu dòng suối chảy
Hồn hoa ngây ngất giọt sương tan
Dạt dào thắm thiết tình ma mộng
Ngào ngạt du dương nghĩa đá vàng
Trọn tấm hồn yêu phơi bóng nguyệt
Cung trời cô đọng nhịp tim ngân!

Nguyễn Thành Sáng


Vắng Tri Âm

Ảm đạm tơ trời khuấy động tâm
Đông buồn quạnh quẽ vắng tri âm
Câu thơ chẳng thắm chưa người chuốt
Chén rượu không nồng thiếu kẻ hâm
Ánh nguyệt lơ là nghiêng liễu rũ
Con kê ngất ngưởng biếng lời ngâm
Đèn khuya lấp loáng in đơn bóng
Khắc khoải tim côi lệ khóc thầm.

January 1, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,824
Điểm cảm xúc
1,578
Điểm
113
widescreen-japan-digital-landscape-wide.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (715)

Hương Tình Trong Đêm

Đêm mù mịt dưới trời đông hiu quạnh
Tiếng phong linh khơi lạnh lẽo tấc lòng
Nỗi u hoài len lỏi tận bên trong
Sầu nhức nhối chữ long đong trần thế

Nước cứ đổ cho đời thêm kiệt quệ
Giữa chênh vênh khoé lệ nhạt canh trường
Luống ngậm ngùi chìm đắm ngưỡng thê lương
Chuỗi cay đắng vấn vương hoài tâm khảm

Em da diết chép vần thơ ảm đạm
Cả không gian vạn xám phủ kín đầy
Đường vào yêu ủ rũ tím vầng mây
Trơ xác liễu bầy nhầy cơn giông gió

Em muốn trải tơ niềm riêng sang đó
Khỏa khuây buồn vàng võ bóng tàn đêm
Nghe chứa chan sương khói quạnh quẽ thềm
Vơi âm hưởng êm đềm vài giây phút

Em muốn gửi những gì anh thiếu hụt
Ngớt muộn phiền hoà chút thoả tâm tư
Đốt lửa lên xóa ánh tối lừ đừ
Bước thanh thản cùng dư âm phảng phất

Anh có cảm du dương ngây chất ngất
Ấm áp vòng chung mật ngọt hương đưa
Buổi dẳng dai lác đác giọt tinh mưa
Cạnh khung cửa mình vừa trao âu yếm

Gió xào xạc mặn môi nồng chăn nệm
Điệu nhịp nhàng như đệm khúc lung linh
Ảo ảnh khuya lấp lánh cảnh thanh bình
Vòm hạnh phúc hồn tình nhân ước mộng.


January 1, 2019
Tam Muội


Ta Với Nàng…

Có ai hiểu âm thầm trong cuộc sống
Kẻ thẫn thờ, hướng vọng dưới khung xanh
Niềm bâng khuâng, vương vấn vẫn bao lần
Từ sâu thẳm ngập tràn trăn với trở!

Trưa sớm tối đìu hiu giăng lối ngõ
Hồn lâng lâng theo gió lướt về đâu
Dạ mênh mang, gờn gợn nỗi u sầu
Rồi chợt tỉnh nhẹ lau dòng thổn thức

Một cái gì cứ hoài âm ỉ nhức
Khiến tấc lòng bứt rứt mãi không thôi
Đường thênh thang như lạc nẻo chơi vơi
Để canh cánh ngậm ngùi đau lặng lẽ!…

Và ai hiểu cũng vòm trời quạnh quẽ
Bước chân chiều ngắm xế kéo màn đêm
Nghe côn trùng rỉ rả khúc nỉ non
Gợi da diết từng cơn bào tím ruột

Đường lui tới rất ư là quen thuộc
Vẫn cứ đi cho bớt phút tư tương
Khuya thao thức nhìn lá đợi hàn sương
Khơi ý nhạc trải nguồn qua khoảnh khắc

Ngày thui thủi, phím bàn, tay nắn nót
Vần thơ tình gửi gió thả hàng mây
Tìm cho mình một chút đỉnh phôi phai
Ngàn héo hắt đoạn đoài thương với nhớ…

Nương yêu hỡi! Đôi ta giờ thế đó
Cũng đành cam trả nợ hết nầy đi
Xót xa nhiều, cay đắng lắm mà chi
Còn bến mộng, những gì câu ước hẹn…


2/1/2019
Nguyễn Thành Sáng
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,824
Điểm cảm xúc
1,578
Điểm
113
7ddd42cc4cfa9854060784c332aca421.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (716)

Trả Lại Ngày Xưa

Rượu sầu nốc cạn dưới trăng soi
Thảm đạm, u buồn lại tả tơi
Theo gió thả hồn về diệu vợi
Vờn mây gửi mộng đến ngàn khơi
Con tim xưa ấy hằng mong đợi
Trái bóng chiều nay chỉ thả thôi
Cất giữ làm chi thêm nhức nhối
Trăng vàng đã nhạt tự lâu rồi!


Nguyễn Thành Sáng


Tuổi Về Chiều

Thuở trẻ tim yêu rất đậm đà
Giờ đây tuổi hạc lướt dần qua
Hoa xưa vội vã trong da diết
Bướm cũ vô vàn những thiết tha
Bỏ lại hồn rơi câu quạnh quẽ
Ra đi bóng rớt khúc ngân nga
Chiều nghiêng rải rác vài tia nắng
Mộ cảnh u hoài lệ xót xa.


January 2, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,824
Điểm cảm xúc
1,578
Điểm
113
2a.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (717)

LANG THANG TÌM KHUÂY LÃNG

Chiều bước chân dài trên xóm quê
Ngắm nhìn đồng ruộng trải lê thê
Trên cao một sợi màu trăng trắng
Tận tít xa xôi hướng nẻo về!

Lác đác bên sông mấy dãy nhà
Khói lam ai thổi cuộn bay ra
Hoà theo mây loãng về xa thẳm
Tiễn nắng hoàng hôn sắp lặn tà

Trên đường nhè nhẹ gió đưa hương
Lúa cắt, đồng khô nét đoạn trường
Uất nghẹn hay hờn thoang thoảng toả
Dạt dào, lãng đãng khách sầu sương

Cầu gòn ngã sấp níu hai bờ
Thả giấc ngủ dài suốt tuổi mơ
Đổ chết mà không đành thật chết
Đầu kia ráng bật chút xanh lơ

Tôi chậm đi qua, ngoảnh lại nhìn
Nghe lòng cảm xúc bức tranh xinh
Nơi đây êm ả đàn ru ngủ
Còn ở nơi tôi quá xập xình

Dòng sông trước mặt vẫn âm thầm
Xuôi ngược quay vòng mãi tháng năm
Như đã cam tâm phần định mệnh
Tối nay rút cạn để mai dâng…

Gởi lại nơi nầy thoáng lắt lay
Giúp phôi nhạt bớt nỗi heo may
Trở về tiếp tục hồn trên giấy
Trải mộng mơ ngàn một kiếp bay!


Nguyễn Thành Sáng


Đi Tìm Dĩ Ảnh

Sa mạc chiều nay vạt nắng đang
Khuất sau dãy núi đượm màu tang
Ngân nga thánh thót hồi chuông vọng
Như báo dương trần tiết lạnh sang

Lãng đãng thả hồn trên lối xưa
Một thời kỷ niệm chợt đong đưa
Đỉnh cao mây phủ mờ nhân ảnh
Lốm đốm cỏ loang ngây ngất vừa

Đón mừng khí hậu đã vào đông
Giấu ánh rực hè héo hắt bông
Vài cụm mưa phùn bay phảng phất
Xốp tươi màu mỡ trải tầng không

Cảnh vật ngàn năm vẫn vậy mà
Luân hồi uyển chuyển xảy quanh ta
Thu đi đông đến xuân rồi hạ
Trời đất giao hoà điệu thiết tha…

Ký ức hoài vương ẩn hiện về
Siết ghì sầu muộn bước lê thê
Đường mòn sỏi đá tay dìu dắt
Nay bỗng hoang vu quạnh não nề

Sắt se gió thoảng tiếng phong linh
Nhớ thuở ban sơ ảnh tặng mình
Cũng chiếc len ken đầy mặc tưởng
Treo tình lên ngọn tuyết rung rinh

Anh thời ngoảnh mặt dỗi ra đi
Rẽ sóng trùng khơi, khoé luỵ vì
Văng vẳng âm vang đầm lắc rắc
Chẳng còn non nỉ khúc thiên di

Thời gian cứ ngỡ chóng phôi phai
Nào biết cô liêu quấn gót hài
Cố nén tương tư niềm trống trải
Đoạ đày ray rứt bóng hình ai

Cách biệt nhau rồi muối xát thương
Em đơn khắc khoải lệ canh trường
Phương xa xứ lạ đà giây phút
Chạnh diết da lòng chút vấn vương?


January 2, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,824
Điểm cảm xúc
1,578
Điểm
113
line-heart-background-colorful-57010-1920x1080.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (718)

Lỡ Làng

Vắng lặng đêm tàn khơi nỗi nhớ
Tình buồn, ảm đạm, trải hồn thơ
Phôi phai kỷ niệm thời trăng tỏ
Phủ lấp tâm tư chuỗi bóng mờ

Thuyền duyên xưa cũ đành tan vỡ
Mộng ước giờ đây chỉ thẫn thờ
Cạn giọt để rồi thôi nhắc nhở
Quay về bó mộng cõi chơ vơ!

Nguyễn Thành Sáng


Thắm Lại Hương Yêu

Mấy bữa làm nư giận dỗi Mình
U hoài thổn thức ngưỡng điêu linh
Chưa thông mọi chuyện em đay nghiến
Đã thấu bao điều ảnh lặng thinh
Gặm nhấm lòng đau che hạnh phúc
Lung lay dạ xót lấp khang ninh
Nay bầu ảm đạm tan mây khói
Phấn khởi con tim nối lại tình.

January 2, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,824
Điểm cảm xúc
1,578
Điểm
113
Amazing-Superb-Purple-Wallpaper-1440x900.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (719)

Nhỏ Lòng

Ra đi để lại mối tơ vương
Vò võ năm canh khóc đoạn trường
Gió mộng ưu buồn xuôi đổi hướng
Trăng tình thảm đạm ngược quay phương
Cô đơn lặng lẽ trôi dòng tưởng
Quạnh quẽ âm thầm nhỏ lệ thương
Tan tác trưa hè, rơi đoá phượng
Đêm tàn lạnh lẽo, giọt sương buông!

Nguyễn Thành Sáng


Vọng Phu

Bến vắng mong tin đến mỏi mòn
Chàng đi thuở thiếp dáng còn thon
Nay nhăn tóc trắng hồn rời rã
Đã bạc đầu xanh lệ héo hon
Lúc biệt câu nguyền luôn quyện chặt
Khi rời chữ hứa mãi vuông tròn
Ngàn năm sỏi đá hoài sừng sững
Vững kiếp trông chờ dạ sắt son.

January 3, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,824
Điểm cảm xúc
1,578
Điểm
113
01.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (720)

Lão Về Thăm Chốn Cũ

Lồng lộng thổi từ cánh đồng bát ngát
Lay lão già trải mắt buổi chiều nay
Trên cầu cao, dãy sắt dưới bàn tay
Như trì níu hình ai đừng thả bước!

Ở nơi đây năm mươi năm về trước
Nắng cháy da rỉ nước dưới chang chang
Miếng đất phèn vàng trấu vạch lằn ngang
Sau vất vả vạn lần từng cục một

Mảnh vườn nhỏ phủ lên hàng sắc tốt
Xanh, đỏ, hồng từng đợt rộ dần cao
Giá không nhiều, ý nghĩa lại biết bao
Bởi không số, đi vào bài tính đếm

Chàng trai trẻ khôi ngô màu đen quyện
Mượn nhọc nhằn tôi luyện chí bình sinh
Ngoài nén hờn, trong ấp ủ mối tình thâm
Quên năm tháng mình trầm muôn khốn khó

Và nơi đây cũng bao lần ngọn gió
Lảy cung đàn muôn thuở khúc yêu đương…
Tan vỡ rồi trọn kiếp tụ hàn sương
Từng giọt nhỏ trên đường quay dĩ vãng

Lão dừng lại, lòng như ôm khối nặng
Nỗi niềm xưa tụ lắng tự bao giờ
Nay trồi dần, loang tỏa quấn chơ vơ
Siết da diết, vật vờ theo bóng xế…

Chuyến xe đò trở về mang ánh lệ
Phả nhạt mờ như để rửa trần ai
Mới hừng đông xoải cánh lướt tầng mây
Giờ ảm đạm héo gầy bên hốc đá!


29/4/2017
Nguyễn Thành Sáng


Ngày Trở Về

Còi tàu hụ xập xình lăn trục bánh
Đưa ta về thăm cảnh lúa phì nhiêu
Thuở ấu thơ từng bắt bướm thả diều
Bay lơ lửng dưới chiều nung mây khói

Ôi đất tổ với đường mòn đá sỏi
Lũy tre làng đã trói buộc hồn hoa
Dãy nhấp nhô sừng sững tợ chiếc thoa
Và rặng liễu loà xoà in mặt nước

Ngàn sóng vỗ nhịp nhàng đang xuôi ngược
Tiếng rộn ràng trải bước khách lãng du
Phố lên đèn ửng một mảng sương mù
Khơi bàng bạc miền cù lao xanh biếc

Thương xứ sở một thời vương nuối tiếc
Nay chuyển mình lắm việc nhạt nhoà phai
Mái tranh xưa thoáng biến dạng hình hài
Tô lầu ngói đươm mai vàng lóng lánh

Chợt nghiêng ngả phủ trùm cơn sóng sánh
Nhưng cuộc đời xiết mạnh chảy triền miên
Có hay chăng là suối lệ muộn phiền
Tận ký ức cứ liên nguồn thổn thức

Thầm hụt hẫng chơi vơi từ đỉnh vực
Vạn đổi thay như rực lửa ánh hào
Toả không gian xoá khoảng tối chênh chao
Tươi màu mỡ dạt dào giương ước mộng

Sao ta cảm trắng trời đông gió lộng
Man mác buồn trống rỗng ngập tim côi
Thoảng du dương đờn khúc dạ bồi hồi
Loang tâm tưởng nổi trôi dòng nhân thế.


January 3, 2019
Tam Muội
 
Top