Hôm nay tình cờ xem một đoạn video làm tâm trạng mình tự nhiên đi xuống luôn là sao nhỉ, một đứa mà từ nhỏ đã ở nhà một mình như tui mà cx sợ cô đơn hay sao ta?
Cứ tưởng như đã quên nhưng lâu lâu chợt nhớ lại nó còn đó vẹn nguyên trong kí ức. Có thể ngày thường bạn bảo tui vô tâm, nhưng thực ra mọi thứ tôi vẫn rất để ý chỉ là vẫn không biết cách nào để thể hiện nó ra bên ngoài mà thôi.
Thật ra bạn làm việc gì tôi cũng đều biết, nhưng tui lại không rảnh để quan tâm, mặc dù biết bạn đang làm tổn thương mình đấy, nhưng thôi cứ giả ngốc để giữ lại hai từ tôi gọi là "tình bạn".