Đôi lúc họ bên cạnh bạn là bình thường hiển nhiên, nhưng mất đi rồi thì đau thật. Không phải cố chấp vì một điều gì không buôn bỏ được. Nhưng cảm giác tôi bước lên nhận tấm bằng sau bao năm cố gắng. Người ngày nào đi cùng tôi đến trường nhập học. Người mà bất chấp sự phản đổi của cả gia đình vẩn...
Đến 1 thời điểm mà chính mình cũng không hiểu được mình nhớ khoảng thời gian đó, hay người đó.... mọi thứ trôi qua thật nhanh cứ ngỡ là giấc mơ.... rồi mấy ai hiểu được cảm giác này...đau đớn nhưng vẩn phải để người khác thấy bạn cười rồi lại nhốt mình 1 góc tối rơi nước mắt
Cám giác bạn mở quyến vở cũ từng học vô tình thấy tên cậu đầy rãy trong những quyển tập, trong từng trag vở chỉ mỉm cười rồi gấp nó lại thôi. Chả hiểu s lúc trước toi cứ vô định viết tên của cậu ở khắp nơi, giờ nhìn lại thật đẹp mà cũg thật nghẹn lòng.
Thả em vào hư vô.
Một chút tô nổi nhớ.
Từng ngày anh vẩn đợi.
Chỉ muốn được gần em.
Từng ngày anh vẩn chờ.
Cả bến bờ hạnh phúc.
Đợi mỗi ngày để chúc
Vợ à! Ngủ ngoan nhe.
❤
JAY.C
Có lẽ con đường hạnh phúc nhất tôi từng đi là con đường có em. Khoảng khắc chẳg cần lo nghĩ, chẵng cần sợ gì. Chỉ cần e dựa lên vai tôi, đã đủ hạnh phúc rồi. Dù mai này thế nào ....tôi cũg vẩn sẽ nhớ về nó.