Lượt xem của khách bị giới hạn

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 20: Cuộc gặp gỡ của hai người dễ thương
[T sau khi về đến nhà]
- T: Haizz..đúng là một ngày dài
- AV: [Lao nhanh tới] Anh Thiên, sao anh về trễ thế hả? Sao hôm nay anh không tới chỗ làm?! (•̀ o •́)
- T: (!) Hả, sao hôm nay em biết anh không tới chỗ làm?
- AV: (Quên mất) Àh..thì..do anh về trễ nên em mới nghĩ như vậy á (" ͠ᵕ ᵕ) Anh trốn làm đi chơi đúng không?!
- T: •-•" Haha..đúng là hôm nay anh không đi làm được vì anh có một số chuyện quan trọng cần phải làm trước ^^"
- AV: Chuyện quan trọng? Là chuyện gì vậy? (Hừ..có phải là anh lén em đi với con nào không? ( •̀ -•́) )
- T: Xin lỗi nha, hiện giờ anh vẫn chưa thể giải thích rõ cho em được
- AV: (Như vậy là đúng rồi!) (*゚ロ゚) Anh Thiên, sao anh lại giấu em? Tại sao anh lại giấu em?! Anh giấu em để đi với ai khác đúng không?! ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
- T: Em nghĩ cái gì vậy? ( ͠• ༚•) Anh có việc riêng quan trọng nhưng mà không phải như em nghĩ đâu, khi nào anh tìm được người đó thì anh sẽ cho em câu trả lời được chứ? Em có tin anh không ;)
- AV: [Đang suy diễn:"✨Em hãy tin anh, trong trái tim anh chỉ có mình em thôi✨"] (♡∀♡) [Nắm lấy tay T] Đương nhiên là em phải tin anh Thiên rồi, nhưng mà anh đang tìm ai vậy?
- T: Anh đã nói khi nào tìm được sẽ cho em biết mà ( ˘ᵕ˘)
- AV: •-• (..)
- T: [Xoa đầu AV] Thôi được rồi..anh xin lỗi, dạo nay anh về hơi trễ để em phải đợi, để anh bù đắp lại cho em nha, em thích bánh ngọt phải không? Cuối tuần này anh sẽ ở nhà làm bánh cho em nha
- AV: Anh nói thiệt hả anh Thiên (•̪ ▿ •̪)
- T: Đương nhiên rồi!
- AV: (Cuối tuần chỉ có mình với anh Thiên) (ーωー) Háhá..vui quá đi! (≧▽≦)
- T: Em có thể rủ An Di qua chung cũng được..
- AV: (!)( ⁰ ロ ⁰) (Cái gì?!) Tại sao em lại phải rủ pả qua nữa chứ? (¬ 。¬)
- T: Thì em ấy là bạn thân của em mà, anh nghĩ rủ em ấy qua thì sẽ vui hơn chứ (^▿^)
- AV: Anh nghĩ vậy thật sao?
- T: Thì do em quyết định mà
- AV: Nếu như anh đã nói vậy thì cũng được, em sẽ kêu pả qua ( ᵕ ༚ᵕ)

[Ngày hôm sau, ở trên lớp]
- AV: Nè pà Di, cuối tuần này pà có đi đâu không?
- AD: Cũng chưa biết nữa, mà sao vậy?
- AV: Ừ thì anh Thiên nói cuối tuần này sẽ ở nhà làm bánh nên muốn rủ pà qua ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Anh Thiên hả
[AD đột dưng nhớ lại khoảnh khắc T nắm tay để truyền dũng khí cho cô, lúc hai người ngồi cạnh nhau ở trong con hẻm và lúc anh xoa đầu cô]
- AD: (..)
- AV: Sao vậy?
- AD: (!) Ah..qua coi anh Thiên làm bánh, nếu được vậy thì thích quá! Ahaha..^^
- AV: Ờm..mà tui nói trước
- AD: Hở?
- AV: Chỉ tại anh Thiên kêu nên tui mới rủ pà qua thôi chứ tui không có ý định mời người thứ ba chen chân vào cái kì nghỉ cuối tuần của tui với ảnh đâu (‡▼益▼)
- AD: •-•"
- AV: Nếu tui mà nói không thì ảnh sẽ nghĩ tui là một đứa ích kỷ mất (╥_╥) Thế nên pà lo mà biết thân biết phận ik (¬¬)⚡ Nếu không thì đừng có trách! (╬◣д◢)
- AD: (Đáng..đáng sợ quá!) (;ŏ﹏ŏ)

[Giờ ra về]
- AD: Haizz..
[AD bước ra thì nhìn thấy Tín, cậu dường như đã chờ sẵn ở đó từ trước]
- AD: Hở? (• ༚•) Ủa Tín, cậu đang làm cái gì ở đây vậy?
- Tín: Ờm..An Di, tớ hỏi cậu một xíu chuyện được không?
- AD: Chuyện gì thế?
- Tín: Hôm trước cậu có nói là cậu quen biết với cái bạn ở trong thư viện ấy.. ☛☚
- AD: Hôm trước..(!) Àh, tui nhớ ra rồi, cái vụ cậu muốn làm quen với bạn ấy phải không (^▿^)
- Tín: [Xấu hổ cuối mặt xuống] (..)

[Cả hai kiếm một chỗ ngồi sau đó kể lại chuyện của Tín]
- AD: Được rồi, nói cho tớ nghe đi nào
- Tín: Nói..nói cái gì cơ?
- AD: Thì nói cho tớ biết lí do cậu thích bạn ấy, cậu gặp bạn ấy như thế nào á?
- Tín: Àh..hôm đó..

[Nhớ lại]:
[Tín đang xếp sách trên kệ thì nghe tiếng ai đó]
- Tín: Cái cuốn này để ở đây..xong rồi!
- ?: Ah..mình đúng là hậu đậu quá, làm rớt hết sách rồi
- Tín: (?) [Đi tới] Nè..bạn có sao không? Để mình giúp cho [Ngồi xuống giúp bạn đó nhặt lại đống sách bị rơi ra khỏi kệ]
- ?: Xin lỗi bạn nha, do mình không cẩn thận nên làm phiền bạn..
- Tín: Không có gì đâu, chuyện nhỏ mà, lần sau bạn cẩn thận hơn là được rồi..
- Ha..xong rồi đó! (^▿^)
- ?: Cảm ơn bạn nha
- Tín: Haha, có gì đâu mà..
[Tín lúc này mới chợt nhìn thẳng khuôn mặt của người đối diện, một cô gái tóc ngắn, nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu đang mỉm cười với cậu]
- Tín: Hở..(Trời ơi, bạn ấy dễ thương quá)

[Quay lại hiện tại]
- AD: Và chính bởi nụ cười dễ thương của bạn ấy đã khiến cậu đổ rồi phải không?
(¬֊¬)
- Tín: (!) ☛☚ [Im lặng như thể đồng ý rằng AD đã nói đúng]
- AD: Được rồi, là một người bạn tốt thì tớ cũng muốn giúp bạn của mình thoát khỏi cảnh FA ( ˘⁰˘) Yên tâm đi, vụ này cứ để tớ lo ;)
- Tín: (• ༚•)

[AD đi tới CLB nhìn xung quanh xem có MÂ ở đó không]
- AD: Ah! Hi..Mỹ Ân!
- MÂ: (!) Ủa An Di? Sao hôm nay cậu lại ghé qua đây thế?
- AD: Tớ tới đây để gặp cậu á ^^"
- MÂ: Gặp tớ sao? Có chuyện gì vậy? (• ༚•)
- AD: Tớ tính rủ cậu vô thư viện đó mà, cậu rảnh không?
- MÂ: Hả, sao lại rủ tớ?
- AD: À đi một mình thì chán quá nên rủ thêm người đi chung đó mà, được chứ? (^▿^)
- MÂ: Vậy được thôi, tớ cũng rảnh mà ^^
- AD: (Yes!) !(•̀ᴗ•́)و ̑̑

[AD và MÂ đi đến thư viện, Tín đang núp sau một cái kệ, AD thấy vậy liền vẫy tay ra hiệu cho cậu lại]
- AD: Wey!
- Tín: (!)
- AD: Lại đây..
- Tín: Hả!
- AD: Lẹ lên!
- Tín: [Lắc đầu]
- AD: (ー_ー)
- MÂ: [Đang nhìn xung quanh] (..)
- AD: Mỹ Ân, cậu đang kiếm cái gì hả?
- MÂ: À không ^^
[Hai người vẫn tiếp tục đi tìm sách, AD kêu mãi mà Tín không chịu ra, cô bực mình gọi lớn tên của cậu]
- AD: Ah Tín, chào cậu! (^▽^)
- Tín: (!) Σ(⁰ ロ ⁰)
- MÂ: (?)
[Tín lúc này mới từ trong góc bước ra]
- Tín: Àh..à..An Di, chào ("^^)
- MÂ: Ủa..cậu có quen biết với bạn ấy hả?
- AD: Đúng rồi, bọn tớ là bạn tốt của nhau mà, đúng không Tín
- Tín: À..ừm ^^
- AD: Chào người ta cái ik [Đẩy Tín ra trước mặt MÂ]
- Tín: (!) ..À..chào bạn, mình là Tín, lần trước mình có gặp nhau rồi đó
- MÂ: Mình còn nhớ mà, lần trước bạn đã giúp mình (• ▿ •) Bạn đúng là tốt thật đó (^▿^)
- Tín: Ahaha..thật ngại quá ^^

[Lúc sau đi về]
- AD: Nè Mỹ Ân..
- MÂ: Sao vậy?
- AD: Tớ hỏi cậu một câu nhé
- MÂ: Ừm, cậu cứ hỏi đi
- AD: Cậu nghĩ sao về Tín?
- MÂ: Àh..cậu ấy..
- AD: Sao thế? Cậu không thích cậu ấy à?
- MÂ: Hoàn toàn không phải vậy!
- AD: (?)
- MÂ: Mm..từ lần đầu tiên gặp cậu ấy, tớ đã có ấn tượng tốt với cậu ấy rồi
[MÂ nhớ lại lúc Tín nhặt sách cho cô]
- MÂ: Cậu ấy thật tốt bụng và tử tế, không hiểu sao ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, tớ đã có một cảm giác rất là thân thuộc với cậu ấy?
- AD: Àh..vậy cậu có để ý người ta không? (¬֊¬)
- MÂ: Àh, cái này..(˵• ༚ •˵)
- AD: Tớ chỉ hỏi chơi thôi mà (^▿^) Nhưng mà công nhận hai người cũng giống nhau thật
- MÂ: (!) Giống chỗ nào?
- AD: Tớ cũng hỏi cậu ấy câu tương tự như vậy á, cậu ấy cũng ngại ngùng giống y như cậu vậy (• ▿ •)
- MÂ: (!) Thật á! Thế cậu ấy trả lời như thế nào?
- AD: Để tớ nói nhỏ cho cậu biết nhé..
- MÂ: (?)
- AD: 'Cậu ấy cũng để ý cậu đấy!'
- MÂ: (!) Thật..thật sao [Xấu hổ]
- AD: Tớ đã nói cho cậu biết rồi đó, còn lại là ở cậu..nếu có cần gì thì cứ kêu tớ, tớ sẵn lòng giúp cho (^▿^)
[AD nói xong liền tạm biệt MÂ]
- AD: Bye bye!
- MÂ: Ah..này! (..) (Cậu ấy cũng để ý mình sao?) (˵• •˵)

[Vài bữa sau, MÂ đến tìm AD]
- AD: Hở..Mỹ Ân? (• ༚•)
- Cậu tìm tớ có gì không nè?
- MÂ: Mm..cậu có thể đến thư viện với tớ không?
- AD: Ha..vậy là cậu đã quyết định rồi hả
- MÂ: Ừm (˵• •˵)
- AD: Hi! (^▿^)

[AD và MÂ cùng vào thư viện, AD rủ Tín cùng đọc sách chung, cả ba người cùng nhau ngồi im lặng đọc sách]
- AD: •-• (..) (Trời ơi..cứ như vậy thì mình sẽ ngủ mất, phải tìm cách chuồn thôi, còn phải nhường lại không gian riêng tư cho hai người kia nữa chứ)
- Ah! [Đứng dậy]
- Tín: (!)
- MÂ: (?)
- AD: Đột nhiên tớ ra có chuyện phải làm
- Tín: Hả?
- AD: Thật ngại quá..tớ phải đi trước rồi, hai cậu ở lại đọc sách nha, haha..("^^) [Nói xong vọt lẹ] Bye bye!
- Tín: Ê nè..
- MÂ: (..)
[Tín và MÂ ở lại nhìn nhau]
- Tín: (..)
- MÂ: (..)
[Cả hai xấu hổ cuối mặt xuống không dám nhìn thẳng đối phương]
..
- AD: Vậy là tác hợp thành công cho đôi bạn trẻ (ﻭ^▿^)ﻭ Chúc hai người suôn sẻ nha!
 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 21: Làm bánh
[AD đang định đi ra thì gặp Q đang ngồi đọc sách trong thư viện]
- AD: (• ༚•) (Anh Quân)
[Nhớ lại lời của T:"Chỉ cần có chút dũng khí là em sẽ làm được, trốn tránh không phải là cách, nó chỉ làm em có cảm giác ái ngại hơn thôi, tin anh đi.."] (..) Không được, lần này mình không thể chạy trốn nữa, mình phải can đảm lên! [Tự trấn an bản thân] Ừm..sẽ ổn thôi!
[AD bước ra chào hỏi Q]
- AD: Anh Quân, chào anh (• ▿ •)
- Q: (!) An Di..

[Sau đó AD ngồi xuống cùng trò chuyện với Q]
- Q: Em còn giận anh chuyện lần trước không?
- AD: Chuyện lần trước sao? Em quên lâu rồi, anh không cần phải lo đâu (^▿^)
- Q: Thế à..anh thực sự xin lỗi vì đã làm em thất vọng, anh cảm thấy mình tệ quá ( •᷄ - •᷅ )
- AD: Anh Quân, anh đừng nói như vậy, anh thực sự là một người rất tốt, chính vì thế nên em rất mến anh, nhưng mà tình cảm thì đâu có ai ngăn cấm được..dù sao thì em cũng mừng vì anh có thể ở bên cạnh người mà anh yêu ^^ Với lại bây giờ em cũng đã thích người khác rồi, thế nên anh không cần phải cảm thấy có lỗi đâu, từ giờ chúng ta hãy coi nhau như bạn nhá! (^▿^)
- Q: Nghe em nói vậy anh cũng cảm thấy bớt áy náy phần nào rồi, chúc mừng em nha ^^ Người mà em thích chắc hẳn là tốt hơn anh rồi
- AD: Ahaha..sao anh lại nói như vậy ^^"
- Q: Bởi vì người đó có thể làm An Di vui trở lại
- AD: (• ༚•)
- Q: Anh mừng vì giờ đã có thể nói chuyện với em được như trước, từ giờ chúng ta sẽ là bạn nha
- AD: Vâng! (^▿^) (Anh Thiên nói đúng, chỉ cần có chút can đảm, mình đã làm được)

[Ngày chủ nhật]
[AD đi đến nhà T như đã hẹn trước]
- AD: [Bấm chuông cửa] "Ding dong"..
- T: Tới ngay, tới ngay..[Mở cửa] Ah..An Di, em tới rồi hả
- AD: Chào anh Thiên
- T: Em vào nhà đi
- AD: Dạ
..
- AD: Ủa A Vương đâu rồi anh?
- T: Anh nhờ em ấy đi mua chút đồ đó mà, xíu nữa sẽ về ngay thôi

[AD cùng với T đi vào bếp]
- AD: Woa..anh đang làm bánh hả
- T: Ừm
- AD: Công nhận anh giỏi ghê ha, anh là con trai không những biết nấu ăn mà còn biết làm bánh nữa (Chả bù cho ai kia =.= )
- T: Haha..có gì đâu, anh làm mấy cái này cũng quen rồi ^^"
- AD: (!) Không lẽ anh đã học làm bánh từ lúc nhỏ luôn hả?!
- T: Ừ, từ hồi ba, mẹ nhận nuôi anh về á
- AD: Ngưỡng mộ anh quá đi (• ༚•)
- T: Cũng vì hoàn cảnh và điều kiện bắt buộc thôi em à..
- AD: Ý anh là sao?
- T: Mm..ở nhà anh không ai nấu ăn hết, ba thì bận việc ở công ty, với lại là đàn ông nên cũng ít khi động vào bếp núc lắm. Còn mẹ anh thì công việc cũng nhiều như ba vậy nhưng mà nói đúng ra là mẹ không biết nấu ăn nên chuyện nấu nướng nhà anh là cứ giao cho đầu bếp nấu..
- AD: (!) Dì Thư không biết nấu ăn á! (⊙_⊙)
- T: Cũng ngại khi nói ra việc này nhưng sự thật là mẹ anh nấu nướng dở tệ •-•"
- AD: (Thảo nào A Vương cũng nấu ăn dở tệ, đúng là mẹ nào con nấy) ( ─.─) Nhưng mà nếu mẹ anh đã để cho giúp việc làm hết thì tại sao anh lại phải vào bếp?
- T: Vấn đề bắt đầu từ đây nè ◞‸◟
- AD: Hở?
- T: Khi đó A Vương còn nhỏ nhưng lại thích làm bánh để tặng cho anh lắm, em ấy không cho phép ai làm hết vì muốn tự tay làm cho anh nhưng mà..

[Nhớ lại]:
- ?: Cậu chủ à, hãy để cho tui làm cho
- AV: Không được, con phải tự tay làm nó cho anh Thiên, dì không được giúp! (•̀ ༚ •́)
- ?: ("•᷄ - •᷅ )
[Một lúc sau, T đứng ngoài cửa phòng bếp ngó vào xem thì thấy A Vương đang cầm thành phẩm thất bại trên tay với vẻ mặt thất vọng]
- AV: Hình như là mình làm thiếu cái gì đó thì phải ( •᷄ ༚•᷅ )
- T: (..)
[Ngày kia, T vừa đi học về nhà]
- T: Anh về rồi đây..
[Không thấy AV trả lời nên T đi vào phòng bếp, cậu hốt hoảng khi thấy nguyên bãi chiến trường do AV tạo ra, nhìn dưới sàn nhà, trên mặt bàn, mặt tường, khắp nơi đều toàn là bột văng tứ tung]
- T: (!) Hở?
- AV: Anh Thiên, anh về rồi đó à [Trên mặt AV cũng dính bột]
- T: Em làm cái gì mà bột dính tùm lum, tùm la khắp nhà bếp vậy?
- AV: Đương nhiên là làm bánh rồi! (^▿^)
- T: Hả! Làm bánh? ( ͠• ༚•)..Mùi gì vậy?
- AV: (?) Ah, chắc là bánh chín rồi đó!
- T: [Quay qua thì thấy lò nướng đang bốc khói] (!) Hả! Cháy luôn rồi kìa! Σ(°ロ°)
- AV: (• ༚•) (?)
[T nhanh chóng đi kiếm đồ để dập nhanh đám khói]
- AV: •-• (..)
[Và sau đó là..]
- T: [Mệt mỏi nằm gục trên bàn] (×_×)
- AV: Anh Thiên, bánh của anh xong rồi nè! (^▿^)
[T liếc nhìn cái dĩa bánh đã cháy đen thui trên tay AV]
- T: (¬¬) (..) Xin lỗi nhưng anh không thể ăn nó (# ͠ᵕ ᵕ) [Đứng dậy bỏ đi]
- AV: Tại sao vậy? Anh Thiên! ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ ) [Lại còn hỏi tại sao!]

[Quay lại hiện tại]
- AD: Anh Thiên, em hiểu cảm giác của anh lắm ("─.─)
- T: Thế rồi em ấy muốn đảm nhiệm luôn cả việc bếp núc trong nhà, ai khuyên cũng chả chịu nghe..và rồi anh quyết định nói với em ấy, thay vì để em ấy nấu cho anh ăn thì đổi lại anh sẽ nấu cho em ấy ăn, khuyên mãi mới chịu nghe, từ đó là anh phải học nấu ăn tới giờ
- AD: A Vương đúng thiệt là, cậu ấy được chiều cho đến hư rồi..
- T: Haha..nói vậy thôi chứ A Vương ngoan lắm, em không thấy vậy sao ^^
- AD: (• ༚•) (..)
- AV: Em về rồi..
- (!) Hả! Sao pà lại ở đây?!
- AD: (?) Chẳng phải là ông kêu tui qua sao?
- AV: Ý tui không phải vậy (# ͠ᵕ ᵕ) Pà qua đây khi nào mà không báo trước với tui? Pà tính canh lúc tui không có ở nhà mà qua đây với anh Thiên à! (•̀ ༚ •́)
- AD: Ông nghĩ cái gì vậy? Ông có ở nhà hay không thì sao mà tui biết được chứ! Ông bảo cuối tuần này qua thì tui cứ qua thôi
- AV: Hừ..nãy giờ pà nói cái gì với anh Thiên của tui đó?
- AD: Có gì đâu, chỉ là chuyện A Vương không biết nấu ăn thôi mà ( ˘ᵕ˘)
- AV: Con kia! Chán sống rồi phải không?!
- AD: (Thôi chết, hình như mình không nên nói cái này) •-•"
- T: Cảm ơn em đã đi mua đồ giùm anh nha
- AV: (• ༚•)
- AD: (!)
- AV: Dạ không có gì đâu anh (^▿^)
- T: An Di à, em giúp anh một xíu được không?
- AV: [Liếc] (#▼-▼)⚡
- AD: Àh..dạ ( ͠"• -•)
- AV: Hừ..tạm tha cho pà đó, lo mà liệu hồn đi! (¬¬)
- AD: [..] (Đáng sợ quá, may mà thoát được..cảm ơn anh Thiên) o(TヘTo)
- T: Em sao vậy?
- AD: (!) Àh..dạ không có gì! ("⁰ ▿ ⁰)
- T: Em làm giúp anh cái này nha
- AD: Dạ

[Cả hai cùng nhau làm bánh]
- AD: Woa..anh Thiên làm khéo thật nha
- T: Em cứ khen anh hoài, anh ngại lắm đó, haha..
- Mà chuyện hôm bữa của em sao rồi?
- AD: À đúng rồi, em đã nói chuyện với anh ấy rồi, bây giờ bọn em không còn cảm thấy e ngại chuyện trước đây nữa, giờ em với anh ấy đã trở thành bạn bè bình thường rồi. Cảm ơn anh Thiên nhiều nha, nhờ có lời động viên của anh mà em đã làm được (^▿^)
- T: Vậy sao, chúc mừng em nha
- AV: [Đang lấp ló bên ngoài] Hừ..hai người họ nói cái gì mà vui dữ vậy? ("¬¬) Không thể chấp nhận việc mình bị cho ra rìa được

[AV đi tới chen vào giữa hai người]
- AV: Anh Thiên, anh có cần em giúp cái gì không? (^▿^)
- AD, T: (!)
- T: Được rồi, cứ để bọn anh lo, em không cần phải làm cái gì đâu
- AV: Nhưng mà em cũng muốn giúp anh nữa! Hay là anh không muốn em giúp?
( •᷄ o •᷅ )
- T: (Đúng thật là vậy •-• ) A Vương ngoan, nghe lời anh đi, việc này là quá khó đối với em ◞‸◟
- AV: (*゚ロ゚) (Anh ấy thật sự nghĩ như vậy luôn!) Anh Thiên, sao anh lại đối xử với em như vậy chớ :'( Đã vậy thì em phải chứng minh cho anh thấy là em có thể làm được!
- T, AD: (!) Σ(°ロ°) (Đừng!!)
- T: (Hừm..mình đành phải ra chiêu cuối thôi) (" ͠ᵕ ᵕ)
[T đặt hai tay lên vai AV, nhìn thẳng vào mắt cậu]
- T: A Vương, em không nghe lời anh nữa sao? Anh hứa là sẽ làm bánh cho em ăn mà, hay em không tin tưởng vào anh nữa? Anh cảm thấy thất vọng quá..◞‸◟
- AV: ( •᷄ o •᷅ )
- AD: •-• (..)
- AV: [Nắm tay T] Không anh Thiên, em không có ý đó, em lúc nào cũng tin anh mà!
- T: ✨Có thiệt là như vậy không? :'( ✨
- AV: ✨Thật mà!✨
- T: Tốt! Như vậy thì hãy ra ngoài chờ anh ik, anh sẽ làm cái bánh ngon nhất dành cho em (•̀ ▿ •́✧)
- AV: Vâng ạ!
- AD: (Hai người này làm mình sởn da gà quá) (• - •)

[Cuối cùng thì AV cũng chịu nghe lời đi ra ngoài]
- T: Haizz..nguy hiểm thật
- Àh..An Di, em đừng có hiểu lầm nha, tụi anh không có gì đâu ("^▿^)
- AD: Hả? Dạ, em biết mà..haha! ^^"

[Sau đó T và AD tiếp tục làm bánh]
- T: [..] Tiếp theo là nướng bánh..
[T đem bánh cho bánh vào lò]
- AD: Em mong đợi thành quả quá, không biết bánh của anh Thiên trông sẽ như thế nào (^▿^)
- T: Hi! ^^
...
[AD cùng với AV đang ngồi ở ngoài phòng khách trong lúc đợi bánh nướng xong]
- T: Bánh xong rồi nè
- AD, AV: (!)
[T mang dĩa bánh vừa nướng xong đi ra]
- AD: Woa..
- AV: Háhá..bánh của em! (^▽^) [Chạy đến lấy dĩa bánh mang đi]
- AD: Nè! Ông giành hết trơn vậy! (•̀ ༚ •́)
- AV: Anh Thiên nói là làm cho tui chứ có nói là làm cho pà đâu, plè..
- AD: (!) ..Nhưng mà tui cũng có công mà
( •́ ༚ •̀ ) Hừ! ( •̀ - •́)
- T: An Di
- AD: (?)
[AD quay qua thì thấy T đang vẫy tay kêu mình lại, cô đi tới sau đó T đưa cho cô một gói giấy nhỏ được gói gọn gàng]
- T: Nè!
- AD: Cái này..
- T: Phần của em đó (^▿^)
[AD mở gói giấy ra thì thấy có bánh bên trong]
- AD: Ha..anh Thiên, cảm ơn anh nhiều nha, em thử nó nhá! [Cắn thử miếng bánh] Ngon quá! (*^^*)♡
- T: Em thích là được rồi ^^

[Lát sau]..
- AD: Xin phép anh em về nhé
- T: Ừm, em về cẩn thận nha!
- AD: Dạ ^^
[Tiếng của AV nằm từ trong nhà vọng ra]
- AV: Về đi, không tiễn ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: (ー_ー)
...
- AD: Anh Thiên thật tốt quá đi! (^▿^) Ảnh đối xử với mình rất là nhẹ nhàng và chu đáo ( ˘ᵕ˘) Mình có cảm giác như là..mình muốn gặp lại ảnh nữa..(˵•᷄ •᷅˵)
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 22: Rạn nứt
[Hôm sau]
[AV đang ngồi trò chuyện với một bạn nam trong lớp thì AD đi đến hỏi]
- AD: A Vương, tí nữa ông có đi đâu không?
- AV: Lát nữa tui đến CLB, có gì không?
- AD: À không
- AV: (?) ( ͠• -•́)
- AD: (Hôm nay không bám theo anh Thiên nữa à?)
...
[Sau khi tan học, AD tỏ vẻ thất vọng]
- AD: Haizz..chán thật (Mình muốn đến gặp ảnh quá) (!) Ha..mình đang nghĩ cái gì vậy?! (>༚<) Nhưng mà..

[AD dạo quanh một lúc không biết là mình đang đi đâu, lúc cô chợt nhận ra thì đã dừng chân lại ở phòng nhạc]
- AD: Đây là phòng nhạc..lần trước mình đã gặp anh ấy ở trong này..mà tại sao mình lại đi đến đây chứ?
[Đứng ngẩn một hồi, cô nghe thấy có tiếng đàn phát ra từ bên trong] ~♪
- AD: Tiếng đàn..
[AD bước vào, người mà cô muốn thấy đã xuất hiện trước mặt của cô]
- AD: (Anh Thiên..)
- T: Ủa..An Di, lại gặp em nữa rồi
- AD: Thấy ảnh rồi..
- T: Sao em lại ở đây vậy?
- AD: (Không ngờ gặp được ảnh lại làm mình cảm thấy vui như thế) Àh..là vì muốn..
- T: Ah..hay là em cũng thích chơi đàn?
- AD: Đâu, em làm gì biết chơi đàn chứ ^^"
- T: À..vậy anh xin lỗi nha
- AD: Không đâu, do lần trước nghe anh chơi đàn hay quá nên em muốn quay lại đây để nghe tiếng đàn đó mà ^^
- T: Vậy sao, vậy thì chứng tỏ là anh chơi đàn quá giỏi nên em mới thích thích nghe có đúng không?
- AD: Dạ (^▿^) [Và cô ấy cũng kết người chơi đàn luôn rồi]
..
- AD: Anh Thiên, sao anh lại thích chơi đàn vậy?
- T: Chắc có lẽ là do thừa hưởng từ mẹ, mẹ ruột anh hồi đó là một nghệ sĩ dương cầm, khi còn nhỏ anh hay quấn lấy mẹ để theo học đàn lắm, anh thích nhất là mỗi lần được mẹ đàn cho nghe vì thế anh cũng yêu thích việc đánh đàn từ nhỏ
- AD: (Mình chỉ biết anh ấy được gia đình A Vương nhận nuôi từ lúc nhỏ, mình chưa bao giờ được nghe kể về ba, mẹ ruột của anh ấy hết, có nên không nếu mình hỏi anh ấy?) Chắc là anh yêu mẹ của mình lắm nhỉ! (^▿^)
- T: Haha..cái đó là đương nhiên rồi..nhưng mà mẹ của anh đã mất sau một vụ tai nạn..
- AD: Anh Thiên..
- T: Dù gì mọi chuyện cũng đã qua lâu lắm rồi, anh được ba, mẹ hiện giờ nhận về nuôi dưỡng và chăm sóc, anh cảm thấy bản thân mình đã may mắn lắm rồi, giờ đây anh rất mãn nguyện với cuộc sống hiện tại ^^
- AD: (Chắc mình không nên hỏi thì hơn..) (!) (Ah! Nhưng bây giờ mình phải hỏi gì đây?! Nghĩ đi..nghĩ đi..(>﹏<) (!)
- Àh..mà anh Thiên nè!
- T: Sao thế em?
- AD: Anh nghĩ sao về A Vương?
- T: Nghĩ sao á? ( ͠• ༚•)
- AD: Àh..theo kiểu ngoài việc coi cậu ấy là người trong gia đình ra thì còn có gì khác không á? Em thấy A Vương thích anh lắm nên cũng hơi thắc mắc..aha..nếu em hỏi kì quá thì anh cứ bỏ qua ik, không có gì đâu, haha..("^▿^)
- T: Haizz..anh cũng không biết nói sao với em nữa
- AD: (Không lẽ..)
- T: Anh thực sự là trai thẳng đấy! ( •᷄ o •᷅ )
- AD: Σ(° ロ °) Àh..em biết mà ("^▿^) (Mình nghĩ quá nhiều rồi)
- T: Thiệt tình, em cũng nghĩ anh có vấn đề về giới tính à? ( ͠• -•́)
- AD: À à không! Em xin lỗi, em không có ý đó ^^ Đối với em, anh Thiên là một người con trai mạnh mẽ, chững chạc và giỏi giang, anh chính là người đối xử dịu dàng và tốt với em nhất từ trước tới giờ! (و•̀༚•́)و (Thôi chết! Sao mình lại có thể nói như vậy chứ!) Σ(° ロ °)
- T: Ahaha..em làm anh thấy ngại quá ^^
[T đưa tay lên đầu thể hiện sự bối rối rồi quay mặt sang một bên để che đi sự e ngại của mình]
- AD: (˵• •˵)
[Sau đó cả hai im lặng một lúc không nói gì]
...
[Một lúc sau, T với AD đi ra ngoài]
- AD: Bây giờ anh phải tới chỗ làm sao
- T: Uh..thường thì có chút thời gian anh hay đến phòng nhạc mượn đàn để chơi, xong sau đó mới đi làm

[Lúc này AV cùng với M cũng đang đi tới]
- AV: [Đang níu tay M] Anh Minh! (^▿^)
- M: Nè, tránh ra! Sao cậu cứ ám tui hoài vậy hả!

[Và rồi cả 4 người chạm mặt nhau]
- AV: Anh Thiên..
- AD, T: Hở?
- M: (?)
- AV: (!) Hả! Σ(° ロ °) Sao anh lại đi chung với con đó?!
- AD: (!)
- AV: (‡▼益▼)
- M: Ủa An Di đó hả! Nghe nói là cậu có người yêu rồi mà, sao lại đi chung với trai lạ thế kia?
- AD: Σ(° ロ °) (Tiêu rồi)
- T: A Vương hả, em đang đi chơi với bạn à
- M: (Ai đây?)
- T: Khi nãy anh đang trên đường đi thì gặp An Di nên đi chung đó mà
- AD: (Anh Thiên đang nói đỡ cho mình)
- M: [Nói nhỏ với AV] 'Nè, đồng râm của cậu hả?'
- T: Haha..không phải như cậu nghĩ đâu, tui là anh trai của A Vương (^^")
- M: Hả! Anh trai của tên này đi với An Di (Mà mắc gì hắn phải ghen chứ?) (!) Σ(°ロ°)
- Nè! Không lẽ cậu cũng thích An Di?!
- AV: Hả? ( ͠• o•)
- AD: (!) (⁰ロ⁰)
- AV: Anh nghĩ sao vậy?! Sao mà em có thể thích pả được cơ chứ! (•̀ o •́)
- M: (!) (Ờ phải ha..người như hắn thì không thể nào, suy nghĩ lệch lạc quá) (" ͠ᵕ ᵕ)
- AV: [Chạy đến chỗ T] Anh Thiên, anh đã làm gì sau lưng em vậy? :'(
- T: •-•"
- M: Σ(°ロ°) (Không lẽ cậu ta thích anh trai của mình!) Đúng là loạn luân mà!
- T: (?) Không như cậu nghĩ đâu, tui là anh trai nuôi của cậu ấy thôi (" ͠^▿^)
- M: Àh vậy á! (^▿^) (!) Như vậy là đam rồi
( ͠• ༚•)
- T: (ー_ー")
- AD: Nè ông Minh, ông đừng có nghĩ lung tung nữa, anh ấy không phải như vậy đâu
( ᵕ ༚ᵕ)
- M: An Di à, sao cậu lại đi chung với anh trai của cái tên này vậy?
- AD: Thì..chỉ là bắt gặp tình cờ thôi mà
- AV: Tình cờ cái gì chứ, nói vậy ai tin
- AD: Chứ tui phải nói như nào đây hả?
- AV: Nè, pà đừng có bảo là bị bạn trai cũ đá rồi bay sang thích anh Thiên của tui nha!
- M: Hả! An Di, cậu chia tay bạn trai thật rồi sao?
- AD: (Cái tên A Vương này ( •᷄⌓•᷅") )
- M: Có phải những gì tên đó nói là sự thật không, vậy An Di thích anh ta hả?
- AD: Hả..cái gì..
- M: Có phải như vậy không? ( •᷄ o •᷅ )
- AV: Grừ..! (‡▼益▼)⚡
- AD: ("•᷄ ༚•᷅ )
[AD nhìn sang T thì cũng thấy anh đang nhìn mình, cô xấu hổ đáp lại M]
- AD: Làm..làm gì có chứ! (•̀ o •́) Rắc rối quá..thôi tui về trước đây! (>༚<) [Bỏ chạy]
- M: (?)
- AV: Nè! Ai cho pà chạy đi vậy hả!
- T: (..)

[Ngày hôm sau]
[AD vào lớp thì thấy AV đang ngồi ở trong, sát khí đằng đằng]
- AD: (Mặc dù hôm qua anh Thiên đã nói đỡ cho mình rồi nhưng mà nhìn mặt ổng có vẻ nghiêm trọng quá, thôi tốt nhất nên né) (─.─")
[AD giả vờ như không thấy, đi sang bàn khác ngồi]
- AD: (Ngồi ở đây vậy) [Vừa ngồi xuống thì AV bước tới ngồi ngay bên cạnh] (Hả!) (!) (Ổng chuyển qua đây luôn rồi) (° ロ °)
- AV: (¬¬)
- AD: (Làm..làm sao bây giờ?) ("• -•) (Ờ phải rồi, cách tốt nhất bây giờ là nên im lặng..đúng rồi, im lặng và đừng nói gì hết!) ("⁰ᴗ⁰) [Mồ hôi đầm đìa]
...
- AD: (Sắp hết tiết rồi, suốt từ nãy tới giờ ổng vẫn chưa nói tiếng nào)
- AV: (..)
- AD: (Đáng sợ quá đi!) (╥。╥)
[Ding dong..] ~♪
- AD: (Ah! Chuông reng rồi..tốt nhất là tranh thủ chuồn lẹ)
[AD đứng lên chuẩn bị đi về thì AV chợt lên tiếng]
- AV: Đứng đó!
- AD: Σ(° ロ °) ..Có..có gì không? ("^▿^)
- AV: Tui muốn hỏi pà một chuyện
- AD: A Vương muốn hỏi chuyện gì vậy? Haha.. ^^"
- AV: Pà rốt cuộc là có ý gì với anh Thiên của tui?
- AD: Ý..ý gì chớ, tui đối với ảnh cũng rất bình thường cơ mà ("•᷄ ༚•᷅ )
- AV: Có phải là pà thích anh Thiên đúng không? (•̀ ༚ •́)
- AD: (!) Ơ, tui..không..
- AV: Pà dám nói là không thích không?!
(•̀ o •́)
- AD: (!)
- AV: Nhìn cái biểu hiện trên mặt của pà là tui biết ngay rồi! Thảo nào pà cứ canh những lúc tui không có ở bên cạnh mà tới gặp ảnh, pà muốn cướp anh Thiên của tui chứ gì?! Không cần phải giấu nữa, sự thật rõ ràng như vậy rồi! :mad:
- AD: Tui..
[AD cũng không biết trả lời như thế nào, cô không biết những cảm xúc hiện tại trong lòng mình là gì]
- AV: (..)
[AV không nói gì, có vẻ như cậu đã nhận được đáp án mà mình muốn biết sau đó quay lưng bỏ về]
- AD: (!) [Giữ tay AV lại] Xin lỗi..tui..
- AV: Pà không cần phải nói thêm cái gì hết, tui không muốn nghe! :mad: Bỏ ra!!
[AV đẩy AD ra khiến cô vô tình ngã vào cạnh bàn]
- AD: Ui ya! ><
- AV: [Bỏ đi]
- AD: Nè! ( •̀ - •́)
 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 23: Tình bạn kết thúc
[Sau khi cãi nhau với AV, AD một mình đi về]
- AD: Tự dưng đẩy người ta ngã à, trật chân luôn rồi..huhu, đau quá! A Vương đáng ghét, vì trai mà hại bạn (╥。╥) (Nhưng mà cảm giác của mình với anh Thiên có thật như ổng nói?) ( ─.─)
- T: Chào cô bé!
- AD: Hả?
[T đi xe đạp từ phía sau chạy đến]
- T: Hi..em đang trên đường đi về đó hả
- AD: [Nhớ lại lời AV nói:"Pà thích anh Thiên phải không?"] (˵• •˵) À..dạ!
[AD phản ứng giật mình khi gặp T khiến cho cái chân bị trật bỗng dưng đau lên]
- AD: Ah! ><
- T: (?) Chân của em bị sao vậy?
- AD: Chỉ là bị ngã thôi anh, không sao đâu ^^"
- T: Em lại để bị ngã nữa à? Em đúng là vụng về thật đó ( •́ ▿ •̀ )
- AD: À..haha..("^▿^)
- T: Trông em có vẻ khó khăn đấy, có cần anh cho quá giang đi về không?
- AD: (!) Sao được, như vậy anh sẽ trễ giờ làm mất
- T: Trễ chút có sao đâu ^▿^ Nhưng mà để em về trong tình trạng thế kia mà anh lại không giúp gì thì kì quá
- AD: Nhưng mà..
- T: Em còn nhưng nữa thì anh sẽ trễ thật đó◞‸◟
- AD: Vậy thì nhờ anh vậy ^^
..
[Trên đường về nhà, AD nhìn những hàng cây xung quanh, từng chiếc lá rơi xuống tạo nên khung cảnh khiến cho người ta có cảm giác xao xuyến]
- AD: (Ngại quá! Không biết nói gì đây?)
(˵•́ - •̀˵) (Hm..có lẽ không nên nói, cảm giác bây giờ thật bình yên..Anh Thiên đúng là người dịu dàng, anh ấy lúc nào cũng đối xử tốt với mình hết, có lẽ đúng như những gì A Vương nói..mình thích anh ấy mất rồi)
(˵❛ ᴗ ❛˵)
- T: Em không sao chứ?
- AD: Dạ?
- T: Tại anh thấy em im lặng quá đó mà
- AD: À..tại vì em đang cảm thấy hạnh phúc lắm (^▿^)
- T: Hả?
- AD: Vì anh lúc nào cũng đối xử tốt với em hết
- T: Thế à, vậy chỉ cần em thấy vui là được rồi
- AD: (..) Anh Thiên, anh nghĩ em là người như thế nào?
[T đột dưng dừng xe lại]
- T: Em hả? Mm..đối với anh thì em là một cô gái rất xinh, rất tốt bụng, em biết quan tâm đến người khác, là một cô bé ngoan, đôi lúc dễ xúc động và cũng rất vụng về nữa..
- AD: ("^▿^)
- T: Em dễ thương lắm đó
- AD: (˵• •˵) (..)
- T: Em lại sao nữa vậy? (• ༚•)
- AD: À..dạ không có gì đâu ạ ^^
..
[Sau khi về đến nhà]
- T: Tới nơi rồi
- AD: Cảm ơn anh Thiên nhiều nha
- T: Không có gì, em cẩn thận chăm sóc cái chân đi nha, nếu không thì anh phải chở em về nữa đó
- AD: Dạ
- T: Thôi anh đi nha
- AD: Anh đi cẩn thận (• ▿ •)

[Tối đó]
[AD đang ngồi nhớ lại cảnh lần đầu tiên cô gặp T, lúc anh đưa dù cho cô, lúc hai người gặp lại nhau ở cửa hàng, lúc T che dù cho cô khi ngồi dưới trời tuyết, lúc T nhẹ nhàng bôi thuốc cho cô lần bị té, lúc lấy khăn lau cho cô ở trong nhà hàng, lúc ngăn không cho tên giang hồ đụng vào người cô, khi anh xoa đầu cô, lúc anh lén AV để lại phần bánh cho cô, lúc gặp anh ở trong phòng nhạc rồi lúc hai người e ngại không nói gì. AD nhớ lại câu hỏi của M và lời nói của AV lúc chiều, cũng nhớ lại lời khen của T khi đó..suy nghĩ một hồi, cô quyết định lấy điện thoại ra gọi cho AV để hẹn gặp mặt]
- AD: Alo, tui gặp ông bây giờ được không?
...
[AD cùng với AV đang ngồi trong quán nước]
- AV: (¬_¬)
- AD: (..)
- AV: Có gì nói lẹ đi, mất thời gian quá!
- AD: Tui đã suy nghĩ rồi, tui quyết định không giữ thái độ mập mờ đó nữa, tui hẹn ông ra đây là để nói chuyện rõ ràng luôn..[Đứng lên tuyên bố] Tui thích anh Thiên đấy, tui sẽ theo đuổi ảnh! (•̀ ༚ •́)
- AV: (!) [Đứng dậy đáp trả] Cái gì! Giờ pà còn lớn tiếng giành anh Thiên với tui á! Đúng là sai lầm khi để pà gặp ảnh mà, giờ muốn cướp luôn người yêu của bạn, đúng là đồ trơ trẽn mà! :mad:
- AD: Tui không phải là cướp người yêu của ông, anh Thiên nói anh ấy chưa có người yêu mà, với lại ảnh nói chỉ xem ông là em trai thôi nên tui muốn theo đuổi ảnh thì có gì sai ( •̀ - •́)
- AV: Con kia được lắm! (# ͠ᵕ ᵕ) Như vậy từ nay trở đi chúng ta không còn là bạn nữa!
- AD: (!) Σ(• ༚ •) Tui chỉ muốn cạnh tranh công bằng với ông mà thôi (•̀ ༚ •́)
- AV: Khỏi cần nói nhiều, tui không cần thứ bạn như vậy! Kể từ giờ chúng ta sẽ là đối thủ, tui tuyệt đối sẽ không cho pà có cơ hội để tiếp cận anh Thiên nữa đâu, đừng có hòng!
- AD: ( •́ ༚ •̀ ) ..Nếu như ông đã không chịu vậy thì tui cũng chấp nhận, để coi tui với ông, ai sẽ là người chiếm được tình cảm của anh Thiên trước
- AV: Grừ!
[Hai người liếc nhìn đối đầu nhau ⚡ Trận chiến giành trai quyết liệt]
- AV: Được, cứ chờ đó mà coi! ( ˘⁰˘) Ai mà dám đụng tới anh Thiên của tui, cho dù người đó có là pà đi chăng nữa thì tui tuyệt đối cũng không bỏ qua cho đâu, ghi nhớ cho kĩ đó! (•̀ o •́)
- Hứ! Tự trả hết tiền nước luôn đi nha! ( ˘⁰˘) [Bỏ đi về]
- AD: (!)..(Cái tên đó đúng là! )
...
[AV về tới nhà]
- T: A Vương, em mới đi đâu về vậy?
- AV: [Vội lao tới chỗ T] Anh Thiên, đây là chuyện cực kỳ quan trọng!
- T: Chuyện gì mà quan trọng thế?
- AV: Từ giờ anh đi đâu, ở đâu, làm gì, đi với ai thì cũng phải đều báo trước cho em!
- T: (?) Tại sao vậy?
- AV: Anh yên tâm, em sẽ bảo vệ anh chặt chẽ, tuyệt đối sẽ không có ai có thể tấn công anh được!
- T: Hôm nay em sao vậy? Ai mà lại tấn công anh được chứ? ( ͠• ༚•) Em yên tâm đi, anh biết võ mà, không ai có thể tấn công anh được đâu
- AV: Ý em không phải nói tấn công ở bên ngoài mà là tấn công từ phía trong kìa!
- T: (• ༚•) (?)
- AV: [Cầm tay T] Em sẽ không để ai cướp mất anh từ tay của em đâu!
- T: Em đang nói cái gì vậy?
- AV: Anh Thiên, bắt đầu từ ngày mai em sẽ theo sát anh, không ai có thể tấn công anh được hết!
- T: Hả? ( ͠• ༚•) (???)
 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 24: Bước đầu của thử thách
[Hôm sau]
[AD đang ngồi ở lớp học thì thấy AV bước vào, cậu ta nhìn thấy cô sau đó ngoảnh mặt quay đi với vẻ cao ngạo rồi sang bàn phía trước ngồi]
- AV: Hứ!
- AD: ( ─.─) (..)
...
- Giảng viên: Sắp tới kì thi rồi, hôm nay tui sẽ cho các em làm bài kiểm tra
- AD: (!) (Hả! Lại bài kiểm tra nữa sao?!) [Chán nản nằm gục xuống bàn] (..)
..
- AD: Chết thật, câu này làm sao đây ta? (Đúng là chả có triển vọng ◞‸◟) [Nhìn sang AV] (Chẳng được như ai kia, nộp bài sớm xong rồi ngồi thư thả)
- AV: [Đang ngồi chơi] Haizz..
- AD: ( ̄༚ ̄) ..
[Ding dong..]
- Giảng viên: Hết giờ rồi, các em nộp bài
..
[AD nộp bài xong sau đó chuẩn bị đi về, AV nhìn thấy dáng đi kì lạ của AD nên bất giác mở miệng hỏi]
- AV: Nè, chân của pà.. (¬¬)
- AD: (• ༚•) (?)
- AV: [Nhớ lại hôm qua lúc đẩy AD] •-• (..) Chắc là do bị báo ứng sớm chứ gì, cho cái tội (" ͠ᵕ ▿ᵕ) Haizz..bị vậy đáng lắm
- AD: Ông còn dám nói như như vậy á, còn không phải là do ông!
- AV: Tui thấy pà nếu không muốn gặp báo ứng như vậy nữa thì đừng có đi giựt bồ của người khác, nếu không thì chuyện gì xảy ra tiếp theo nữa tui cũng không biết trước được đâu
- Vậy nhá..hy vọng mọi chuyện đều tốt đẹp như cái bài kiểm tra của pà vậy (¬֊¬) [Bỏ đi]
- AD: Nè, ông đừng có coi thường tui đến thế, cứ chờ đó mà coi (•̀ ༚•́)
...
[T đang đi trên đường thì nghe thấy tiếng gọi của AV từ xa]
- AV: Anh Thiên, anh Thiên!
- T: (?)
- AV: [Đuổi kịp] Em kiếm anh nãy giờ..
- T: Sao vậy A Vương?
- AV: Anh chuẩn bị tới chỗ làm chưa?
- T: Chưa, sao vậy?
- AV: Vậy thì mình đi thôi nào, em sẽ đi với anh [Dắt tay T lôi đi]
- T: [Giữ lại] Hả..tại sao em lại đi với anh?!
- AV: Thì em đã nói là bắt đầu từ hôm nay em sẽ theo sát anh mọi lúc mọi nơi mà, nên anh đi đâu thì em phải theo đó chứ
- T: Không cần đâu A Vương, anh không cần phải được bảo vệ đâu
- AV: Không được! Chuyện này quan trọng lắm, anh phải nghe theo em! (•̀ ༚•́)
- T: •-•" Mà sao phải đi ngay bây giờ chứ?
- AV: Tại vì nơi này bây giờ rất là nguy hiểm, anh không đi ngay là kẻ địch sẽ tới đó!
- T: Em đang nói cái gì vậy? ( ͠• ༚•)
[AD lúc này đi tới nhìn thấy T từ xa]
- AD: (!) Ah..anh Thiên (• ▿ •)
- AV: (!)
- T: Oh..An Di kìa
- AD: Chết! Không kịp nữa rồi!
- T: Em nói cái gì không kịp chứ?
- AV: Anh Thiên, anh hãy mau đi mau, em sẽ ở lại để trấn thủ! >< [Thúc giục T mau đi]
- T: (?) Anh thấy em lạ lắm rồi đó! ( ͠• ༚•)
- AV: Anh hãy đi mau đi, nếu không là không kịp nữa đó! (> ༚<)
- T: Em có chuyện gì với An Di à? (•̀ ༚•́)
- AV: Đây là chuyện ân oán giữa em với pả, anh không cần phải biết đâu
- T: [Nhìn thấy AV kiên quyết như vậy nên T đành phải nghe theo] Thôi được rồi, được rồi..em muốn nói cái gì với em ấy thì cứ nói đi, anh không làm phiền nữa..cơ mà anh phải chào em ấy một tiếng trước khi đi cái đã
- AV: (!) Hây! Anh không cần phải chào kẻ thù đâu, ở đây em sẽ giải quyết tất, anh đi lẹ ik! ><
[Vừa nói AV lại đẩy T đi]
- T: Ờ..được rồi (• ༚•) (Không hiểu là chuyện gì đang xảy ra nữa hả trời?)

[Sau khi T rời đi]
- AD: Ơ anh..
[AV nhảy ra chặn đầu AD lại, vẻ mặt đắc ý]
- AV: Ha! Đừng hòng nha gái! (•̀ ▿ •́)
- AD: Nè, sao ông không cho tui gặp anh Thiên vậy? (•̀ ༚•́)
- AV: Hứ! Hỏi thừa..tại sao tui lại phải cho kẻ thù tiếp cận mục tiêu của mình được chứ, bớt ngu lại đi (¬֊¬)
- AD: Ông nói với ảnh cái gì về tui đó?
- AV: Đương nhiên là nói xấu pà rồi ( ˘▿˘)
- AD: (!)
- AV: Tui chỉ muốn cho ảnh biết pà nguy hiểm tới mức nào thôi
- AD: Nè! Tui có phải tội phạm giết người hay bị tâm thần đâu mà nguy hiểm chứ, ông vừa phải thôi, tui thấy ông mới là nguy hiểm nhất đó!
- AV: Nhận thức cũng tốt đó, nói cho pà biết, ngày nào mà tui còn ở bên cạnh của anh Thiên thì ngày đó pà đừng mong có cơ hội để mà tiếp cận ảnh, ha! ( ͠• ▿ •́) [Nói xong AV bỏ đi]
- AD: (Đúng là tức thiệt chứ!)

[Những ngày sau đó, AD liên tục bị AV chọc phá và kiếm chuyện]
[Lúc ở trên lớp, AD đang di chuyển thì bị AV gạt chân làm cho xém té]
- AD: Áh..
- AV: (¬֊¬)
- AD: ( •̀ - •́)
[Lúc đang làm bài kiểm tra thì bị cậu liên tục chọi giấy vào đầu]
- AD: Ui! ><
- AV: [Giả bộ như không biết gì]
- AD: ( •̀ - •́)

[Giờ thể dục, AD đang chơi bóng chuyền với bạn thì bị quả bóng từ đâu bay vào đầu]
- AD: Ui ya! ><
- Ai vậy? (•̀ o •́) [Quay qua không nhìn thấy ai] (?)
[Lát sau, đang ngồi tám chuyện thì ăn thêm một quả vào đầu nữa]
- AD: Aw! ><
- Lại nữa àh!
- AV: Oh..xin lỗi bạn An Di nha (¬֊¬) Mình bất cẩn quá ( ˘ᵕ˘)
- AD: :mad:

[Lúc đi về gặp T thì bị AV giành lôi đi mất]
...
[Tối hôm đó]
- AD: Tên A Vương đáng ghét đó, bữa giờ cứ cản trở mình gặp anh Thiên ( •̀ - •́) Mai là ngày nghỉ, chắc chắn anh Thiên sẽ không đi làm, mình phải tranh thủ cơ hội để mai tới gặp ảnh mới được! [Quyết tâm]
 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 25: Chơi khăm
[Hôm sau, AD đến nhà T]
- AD: [Bấm chuông cửa] "Ding dong.."
[Cánh cửa chợt mở ra]
- AV: Pà tới đây để làm cái gì? :emoji_unamused:
- AD: Tui muốn tới gặp anh Thiên, sao nào? Được không? (¬¬)
- AV: Aw..gặp anh Thiên hả? Đừng hòng
( ˘ᵕ˘) [Đóng cửa] "Rầm!"
- AD: (!) Êy..[Bấm chuông liên tục]
[Ding dong..ding..dong..ding dong..]
- AV: [Mở cửa]
- AD: (• ༚•)
- AV: Nè! Đuổi không chịu đi chứ gì! (•̀ ٥ •́)
- AD: Cho tới khi chưa gặp được ảnh thì tui sẽ không đi đâu ( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Được rồi..(¬֊¬)
[AV ngồi xuống tháo một bên dép của AD ra]
- AD: (!) Êy..ông làm cái gì vậy?!
- AV: [Giựt chiếc dép đi]
- AD: Wey..dép của tui! Σ(• ロ •) Trả đây!
(•̀ o •́)
- AV: Không trả!
- AD: Ey..
[AD cố gắng giựt lại nhưng không được, AV cầm dép của cô quăn xuống dưới lầu]
- AD: (!) Σ(• ロ •)
- Nè! Sao ông dám quăn như vậy chứ!
- AV: Ơ..ai kêu pà cứ lì làm chi ( ᵕ ༚ᵕ) Haha..xuống dưới đó mà lụm dép đi nha, plè..!
- AD: Nè!
- AV: [Đóng cửa] "Rầm!"
- AD: (!) ( •̀ - •́) Hây..
[AD tức giận không làm gì được nên đi xuống nhặt dép]
..
- AD: Đâu rồi ta? Hồi nãy thấy quăn xuống dưới này mà?
- A Vương đáng ghét! Ông đừng tưởng làm như vậy là đuổi được tui nhé, cứ chờ đó mà xem, hừ!
[Lúc này AV đang đứng từ phía trên nhìn xuống]
- AV: (¬֊¬)
- AD: [Nhìn thấy chiếc dép] Ah..tìm được rồi! (• ▿ •)
[AV cầm xô nước đã chuẩn bị sẵn lên, trong lúc AD vừa mang dép vào thì cậu đổ hết nước xuống, tiếng hét của AD từ dưới nhà vọng lên] Áh!! ><
- AV: (• ▿ •)
- AD: [Ướt chèm nhẹp] (!) Cái gì vậy?! (•̀ ٥ •́) Grừ!
[Ngước lên nhìn phía trên thì không thấy ai, lúc này AV đã trốn vào một góc cười khúc khích]
- AD: (Nhất định là cái tên A Vương đáng ghét kia làm rồi )
[AD nhanh chóng chạy lại lên lầu tiếp tục bấm chuông]
- AD: [Ding dong..ding dong..] A Vương đáng ghét, ông ra đây cho tui!
- AV: [Mở cửa] Oh..là bạn An Di đó sao
(• ༚•) Sao người bạn ướt nhẹp thế? (¬֊¬) Qua nhà người khác trông bộ dạng như vậy thì khó coi lắm đó
- AD: Còn không phải là ông làm hay sao!
- AV: Aw..pà nói cái gì mà tui không hiểu gì hết vậy? Pà bị ướt thì liên quan gì đến tui? (• ༚•)
- AD: Ông dám nói là ông không làm sao?! (•̀ o •́)
- AV: Ừ, tui nói không làm đấy thì sao? Pà có bằng chứng gì buộc tội tui không? ( ͠• ▿ •́)
- AD: (..) >< [Ức chế]
- Tui không cần biết ông tính làm cái gì với tui, nhưng mà nhất định hôm nay tui sẽ vào trong nhà!
[AD định tiến vào nhà thì AV nhanh chóng đẩy cửa lại]
- AV: Hây! Đừng hòng!
- AD: [Cố gắng đẩy vào] Mở cửa ra!
- AV: [Chặn cửa lại] Đừng có mơ!
[Hai bên giằng co qua lại]
- AD: Mở ra, cho tui vào
- AV: Đã bảo không rồi mà con kia!
[T mới vừa từ ngoài đi về]
- T: Ủa An Di, em đang làm cái gì vậy?
- AD: Hở? Anh Thiên
[Lúc này cánh cửa mở ra, AD thuận theo quán tính bị ngã ra đằng trước]
- AV: Anh Thiên sao!
- AD: Aw! >< [Té sấp mặt xuống sàn]
- AV: (• ༚•)
- T: (!) An Di, em có sao không?!
- AD: (─ 。─)
[T ngồi xuống đỡ AD dậy]
- T: Sao người em ướt hết trơn vậy?
- AD: •-• (..)
..
[Sau đó T đưa AD vào trong nhà]
- T: An Di, em vào tắm trước đi, đồ ướt thế coi chừng bị cảm lạnh đấy
- AD: Dạ
- T: Để anh vào kiếm đồ cho em thay nha
- AD: Vâng ^^
[Sau khi T đi khỏi]
- AV: Mặt cũng dày nhỉ
- AD: (!) (¬¬) A Vương đáng ghét, ông dám gạt tui suốt từ nãy tới giờ, làm tui cứ tưởng là anh Thiên có ở nhà
- AV: Ô..tui gạt pà khi nào chứ? Bộ tui có nói là anh Thiên có ở nhà chắc? ( ͠• ▿ •́) Với lại nếu tui nói anh Thiên không có ở nhà đi chăng nữa thì chắc gì pà đã tin ( ˘⁰˘)
- AD: >< [Tức giận không thể cãi lại được]
- AV: Pà không phải nói đến đây là để gặp anh Thiên sao? Thế gặp được rồi sao không biến về đi
- AD: ( •̀ - •́)..Không về đấy thì sao nào? Đã vào được đây thì đừng hòng mà đuổi tui về ( ˘⁰˘)
- AV: (• ༚ •)
- AD: Bây giờ tui là khách, đây là nhà của anh Thiên, anh ấy không đuổi tui về thì còn lâu mới tới lượt ông (¬֊¬)
- AV: Ờ..đúng rồi, bây giờ pà là khách, nhưng dù có là khách đi nữa thì cũng phải biết phép tắc đi chớ ( ˘⁰˘) Qua nhà người khác trong bộ dạng như thế này, nhìn đi..ướt hết sàn nhà người ta rồi
- AD: (!)
- AV: Đúng là chả có phép lịch sự tí nào hết
- AD: Ông thì lịch sự lắm sao! (•̀ o •́)
- AV: Phải rồi, sàn ướt cũng không sao, tui sợ có người đi trượt chân té rồi đổ thừa thôi ( ˘⁰˘)
- AD: Ý ông là sao?!
- AV: Ý nào đây? Tui chỉ nói vậy thôi
[Lúc này T mang đồ đi ra]
- T: Đồ của em nè
- AD: Cảm ơn anh Thiên
- AV: (!) Ơ..cái đó là đồ của em mà? Anh Thiên?
- T: À thì tại anh thấy đồ của em nhiều quá mà, anh thì ít đồ lắm, với lại giặt phơi hết rồi, em cho An Di mượn đỡ ik
- AV: Ơ..
- T: Thế nhá!
- AD: Vậy thì cảm ơn A Vương trước nha
- AV: Được rồi, thích thì cứ lấy, không cần phải trả lại đâu ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Xời, làm như tui thích đồ của ông lắm không bằng (¬ 。¬)

[AD bước vào nhà tắm]
- AV: (¬֊¬) (..)
- AD: [Vừa bước vào cửa đã trượt ngã] Áh!!
- AV: :emoji_laughing:
[T nghe tiếng hét của AD nên chạy vào]
- T: (!) An Di, em có sao không?
- AD: [Bị té dập mông ngồi dưới đất] >< Ui ya..
[AD nhìn dưới chân mình có rất nhiều xà bông do ai đó đổ ra]
- AD: (!) Hả? Àh dạ..không sao, em bị trượt chân té thôi ạ
[AD đứng dậy vừa tính di chuyển nhưng vì sàn nhà trơn trượt nên làm cô xém té, T đứng ra đỡ lấy cô]
- T: Cẩn thận!
- AD: Cảm..cảm ơn anh (˵• •˵)
- T: Hây, sao sàn trơn vậy?
[T gọi AV]
- T: A Vương..
- AV: Sao thế anh? ( ᵕ ▿ ᵕ)
- T: Em làm gì cái sàn nhà tắm thế? An Di bị té rồi này ( •́ ༚ •̀ )
- AV: Oh..xin lỗi bạn An Di nha, khi nãy làm đổ xà bông mà gấp quá nên quên dọn ◞‸◟
- T: Hây, A Vương à, sao em lại ẩu tả như vậy chứ, lần sau đừng có bất cẩn như vậy nữa, cũng may là té thôi chứ chưa có sao
- AV: Dạ, lần sau em sẽ cẩn thận hơn ( ᵕ ▿ ᵕ)
- AD: (Hừ, cố ý thì có!) (¬¬)
..
[AV đi ra thì thấy chiếc túi của AD để ở trên bàn, cậu mở túi của AD ra để kiểm tra]
- AV: Hơ..[Nhìn thấy hộp gì đó] Có quà sao? (¬֊¬)
..
[AD lúc này ở trong phòng tắm]
- AD: Hm..sữa tắm này có mùi lạ quá nhỉ?
( ͠• ༚•) Mùi này hình như mình chưa thấy qua bao giờ?
..
[T lúc này đang ở ngoài cắt chanh pha nước]
- AV: Anh Thiên, anh đang làm cái gì vậy?
- T: À, anh tính pha ly nước chanh ấm cho con bé uống để ấm người đó mà
- AV: Oh..(!) [Chợt nãy ra ý tưởng gì đó]
- Anh Thiên, em nghe thấy điện thoại trong phòng của anh reo á
- T: Ồ vậy hả, anh tới liền..[Rời đi]
- AV: (Anh Thiên đi rồi) (¬֊¬)
[AV nhân lúc T không có mặt lén cho thêm một đống đường vào ly nước chanh của AD]
- AV: [Che miệng cười khúc khích]
- T: Anh đâu có thấy cuộc gọi nhỡ nào đâu?
- AV: À thế à..chắc là em nhầm
- T: (?)

[Lúc sau, AD từ trong phòng tắm bước ra]
- T: Ah..em tắm xong rồi đó hả, anh có pha cho em ly nước chanh nè
- AD: Oh (• ༚•) [Ngồi xuống bàn] Cảm ơn anh Thiên nha, anh đúng là chu đáo ghê (^▿^) Đâu giống như ai kia
- T: Hở, ai vậy?
- AD: Dạ không có gì
- T: (?)
[AV lúc này đang đứng ở một bên quan sát]
- AV: (¬֊¬) (..)
- AD: [Đưa cốc nước lên miệng] (!) [Vừa thử ngụm đầu tiên, AD đặt ngay cốc xuống bàn] ><
- T: (!)
- AD: (Sao mà ngọt dữ vậy?)
- T: Em sao vậy? Anh làm dở lắm sao?
( •᷄ ༚•᷅ )
- AD: À..dạ không ("^▿^) (Ngọt quá! Cứ như nước đường vậy (>~<) Không phải anh Thiên làm đồ ăn rất ngon sao?) Anh Thiên nè, có phải là do anh tự tay làm cho em không? ^^
- T: Thì đúng là anh đã làm mà, em không thích à? (• ༚•)
- AD: Dạ không, thích chứ!
- T: Vậy thì em hãy uống cho hết nha (^▿^)
- AD: ("^^)
- AV: [Che miệng cười]
- AD: Àh! Hôm nay qua đây em có mang theo cái này
[AD mở túi xách ra định lấy gì đó]
- AD: Hả? [Tìm món đồ của mình nhưng không thấy] Ủa, đâu rồi?!
- T: Em bị mất cái gì hả?
- AD: Em có làm ít bánh đem qua cho anh nhưng mà..đâu mất tiêu rồi? ( ͠• ༚•)
- T: Woa..có bánh nữa sao?
- AV: Khỏi tìm nữa, tui ăn hết rồi ( ˘⁰˘)
- AD: (!) Cái gì! Ai cho ông tự ý lấy đồ của người khác ăn vậy hả?! (•̀ o •́)
- AV: Ơ kìa, chứ không phải là pà mang qua cho tui à?
- AD: Ai nói là mang qua cho ông chứ!
- AV: Chẳng phải pà biết tui thích ăn đồ ngọt sao? Ai kêu mang qua chi, đúng lúc đang đói bụng nữa thì ăn chứ sao
- AD: Nhưng mà tui tính làm cho anh Thiên anh ăn mà
- AV: Cái đó thì pà yên tâm đi, anh Thiên không có thích đồ ngọt đâu nên tui đã ăn giùm cho rồi đó
- AD: Hả! Có thật vậy không anh Thiên?
- AV: Đùa thôi ( ˘ᵕ˘)
- AD: (!) Nè!
- T: Không sao đâu An Di, A Vương cũng đã lỡ ăn rồi, hay là lần khác em làm lại cho anh nha, anh cũng muốn ăn thử bánh mà em tự tay làm lắm
- AD: Dạ anh Thiên, lần sau em nhất định sẽ làm đem đến cho anh (^▿^)
- AV: Xì! 'Không có lần sau đâu' (¬¬)

[Lát sau]
- AD: Em về đây ạ
- T: Ừm
[T dẫn AD ra ngoài cửa]
- AV: Cuối cùng cũng đuổi được ( ˘⁰˘)
- AD: Ông muốn đuổi tui về lẹ đến vậy sao (•̀ ༚•́)
- AV: Phải rồi, nãy giờ đau bụng muốn chết, chờ đuổi được pà xong mới dám đi chứ
- AD: Ơ, ông thích đi thì cứ tự nhiên, việc gì phải đợi tui về xong mới đi được?
- AV: Như vậy sao được, không phải tiểu Di qua chơi với A Vương sao? Nếu mà tui đi rồi thì ai trông chừng pà chứ
- AD: Tui lớn rồi nên không cần ai trông chừng đâu!
- AV: Oh, vậy à..
- Anh Thiên, lần sau mà có ăn đồ của pà An Di làm thì nhớ cẩn thận nha, giờ em cảm thấy bụng của mình không được ổn lắm ◞‸◟ Xin phép vào trong vậy..
- T: (• ༚•) (..)
- AD: Nè, đồ ăn của tui làm sạch nha chứ không có mất vệ sinh đâu! Hừ ( •̀ - •́)
- T: Xin lỗi em nha, A Vương nhiều lúc tính nó kì cục vậy á, với lại hơi khó bảo nữa ^^"
- AD: Cái đó thì em biết mà anh Thiên, anh không cần phải xin lỗi đâu
- AV: Phải rồi, anh không cần phải xin lỗi cái con người đó đâu
- AD: Nói là vào trong rồi mà, ra đây chi vậy?!
- AV: Anh Thiên à, em quên mất còn chuyện mà em chưa chưa nói với An Di
- T: Oh..vậy hai đứa cứ tự nhiên, anh vào trong nha
- AV: Dạ..
- AD: Ông lại muốn kiếm chuyện gì nữa đây? (¬¬)
- AV: Có kiếm chuyện gì đâu, chỉ là khi nãy vô nhà tắm chợt nhớ ra..
- AD: Nhớ cái gì chứ? ( ͠• ༚•)
- AV: Chai sữa tắm khi nãy dùng được chứ?
- AD: (!) Ông cho gì vào sữa tắm à?!
- AV: Có cho gì vào đâu, chỉ là nếu như pà dùng được thì tui cho pà nguyên chai luôn nè ( ᵕ ▿ ᵕ) [Đưa chai sữa tắm cho AD]
- AD: Hả? (• ༚•)
- AV: Tui thấy nó cũng hợp với pà lắm, khỏi cảm ơn ( ˘ᵕ˘) [Đóng cửa] "Rầm!"
- AD: Gì đây?
..
[Hồi tưởng, trước lúc AD vào nhà thì AV đã đổ hết chai sữa tắm ra xuống sàn và cho vào đó một loại sữa tắm khác]
- AD: [Đọc thông tin trên chai:"Sữa tắm chó..đặc trị: ngứa, xà mâu, rụng lông"]
(!) Σ(°ロ°) Hả?!
- Tên A Vương đáng ghét!! (>ロ<) Nè!
- AV: Haha..[Ôm bụng cười một lúc sau đó đi vào trong]
- T: Ủa A Vương, em nói là đau bụng mà?
- AV: Àh dạ, hết đau rồi ( ᵕ ▿ ᵕ)
- T: (• ༚•) (?)
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 26: Muốn đánh nhau sao?
[Hôm sau, ở trên lớp]
- Giảng viên: Hôm nay đến đây thôi, các em về làm báo cáo nộp lại cho thầy
..
[Giờ tan học, AD đuổi theo AV]
- AV: [Đang đi trên đường thì nghe tiếng của AD]
- AD: Nè..A Vương đáng ghét!
- AV: (?)
- AD: [Đuổi kịp] Sao hôm qua ông dám đưa cái đó cho tui tắm vậy chứ! (•̀ o •́)
- AV: Cái đó? Cái nào vậy? (• ༚•)
- AD: >< [Phẫn nộ]
- AV: Oh..tui thấy nó hợp với pà mà, không phải vậy sao? (¬֊¬)
- AD: Ông quá đáng lắm đó! Lỡ tui mọc lông thì sao? (•̀ - •́)
- AV: Ha..vậy càng tốt chứ sao, như vậy khỏi cần tui lên kế hoạch, anh Thiên cũng sẽ tự động tránh xa pà
- AD: Ông nghĩ anh Thiên là người như thế nào chứ!
- AV: Ai biết được, lỡ ảnh sợ bị dại thì sao?
- AD: Nè! Quá lắm rồi đó nha!
- AV: Tui đã cảnh báo pà trước rồi là đừng có đến gần anh Thiên của tui nếu không thì đừng có trách rồi mà ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Ồ, thế ông định làm cái gì tui? Đánh tui chắc? Tui không có sợ đâu nha, dù thế nào đi nữa thì tui cũng sẽ không để bị ông đánh bại đâu!
- AV: (• o •) Grừ..đúng là lì thiệt mà, thích đánh nhau thì ông đây chiều luôn! [Săn tay áo lên] Solo 1:1 nào!
- AD: (!) Này..ông tính đánh tui thật à?!
..
[T đang đi thì nghe thấy tiếng la của ai đó, vội chạy đến thì nhìn thấy AV đang túm lấy cổ áo của AD]
- T: Có chuyện gì thế?!
- AD: Anh Thiên ( •᷄ o •᷅ )
- T: (!) Nè A Vương, em đang làm cái gì vậy hả?! Σ(° ロ °) [Vội chạy lại kéo AV ra] Dừng lại! (>༚<)
- AD: Áh.. ><
- AV: [Mặc dù đã bị T kéo ra nhưng vẫn kiên quyết muốn lao tới] (#▼□▼)
- T: Dừng lại ngay! ( •̀ - •́)
..
[Một lúc sau]
- T: Nè, em đang nghĩ cái gì vậy hả? Sao lại đánh nhau với An Di chứ? (•̀ o •́)
- AV: Là pà đòi đánh trước mà, em chỉ đáp ứng yêu cầu của pả thôi ( ᵕ ༚ᵕ)
- T: Aw..em trả lời như vậy mà nghe được à? Dù sao An Di cũng là con gái mà
- AV: Con gái thì sao chứ? Em không ngại với loại con gái như vậy đâu
- AD: Ông nói vậy là sao?!
- AV: Nè, không cần tui phải nói thẳng ra chứ? Có ngu tới mức đó đâu (•̀ o •́)
- AD: Ông..
- T: Em nói như vậy là không được rồi đó A Vương
- AV: Anh bênh cho người ngoài thay vì em à!
- T: Anh không bênh cho ai hết, rõ ràng là em làm sai mà, sao em lại cho An Di tắm sữa tắm chó chứ, lỡ em ấy mọc lông thiệt thì sao (•̀ ༚•́)
- AD: (!) Ơ..Anh Thiên (˵•᷄ ༚•᷅˵) [Xấu hổ cuối mặt xuống]
- T: (!) Àh..anh xin lỗi ( •́ ༚ •̀ )
- AV: [Che miệng cười khúc khích]
- T: Em cười cái gì chứ, mau xin lỗi An Di đi [Vẻ mặt nghiêm túc]
- AV: Không! Em không thích! ( ˘⁰˘)
- T: (!) Sao em lại bướng như vậy chứ
- AV: Em không thích, anh làm em thấy ghét pả hơn thôi
- T: Sao em lại có thể nói như vậy được chứ, A Vương, anh thấy đau lòng lắm đó
( •᷄ ༚ •᷅ )
- AV: Tại sao anh lại thấy đau lòng chứ? Hay là anh đau lòng vì em đánh pả? Bộ anh quan tâm pả hơn cả em à?!
- T: Em nói chuyện kiểu đó với anh à, coi lại lời nói của mình đi, anh không thích kiểu nói của em như vậy đâu nha, đã làm sai rồi lại còn cãi bướng, em thấy mình làm như vậy là đúng lắm hả? Tự thấy bản thân mình có tốt hơn người khác không?!
- AD: •-• (Anh Thiên có vẻ giận rồi)
- AV: ( •̀ - •́)
[AV cảm thấy không phục nhưng nhìn thấy độ tức giận của T nên đành miễn cưỡng xin lỗi AD]
- AV: ..Ờ, xin lỗi, được chưa! [Bỏ đi]
- AD: (..)
- T: Xin lỗi em, anh không khuyên được A Vương ( •́ ༚•̀")
- AD: Không sao đâu anh Thiên, là do cậu ấy khó bảo quá thôi ( •́ ▿ •̀ )
- T: Khi nãy nó đánh em có sao không?
- AD: Không sao, cậu ấy vẫn chưa đánh em mà, nhưng cũng may là lúc đó anh đến kịp nếu không em cũng bầm dập dưới tay của cậu ta rồi
- T: Anh cũng hơi bất ngờ thật, mặc dù biết A Vương không thích con gái nhưng mà anh chưa từng thấy nó đánh con gái bao giờ, hơn nữa người đó lại là em
- AD: Anh nói thật sao? (• ༚•) Em thì nghĩ cậu ta chẳng chừa giống nào đâu ngoại trừ trai đẹp đâu. Cậu ấy khi nào mà chẳng đòi đánh em, đúng là chả được như anh Thiên ( ᵕ ༚ᵕ) Lúc nào cũng dịu dàng, tử tế hết
- T: ^^"..Mà giữa em với A Vương có chuyện gì vậy? Dạo này hình như thấy hai đứa có vẻ không được thân nhau như trước nữa?
- AD: (!) Àh..bọn em có vài quan điểm không giống nhau cho nên dạo này hay cãi nhau với cậu ấy đó mà, anh đừng có lo ("^^)
- T: Nhưng mà thấy tụi em cãi nhau như này, anh thực sự thấy không vui
- AD: Anh Thiên..
- T: [Đặt hai tay lên vai AD] An Di, nếu A Vương mà có kiếm chuyện với em nữa thì em cứ việc nói với anh, anh sẽ không để nó làm như vậy nữa đâu, em đừng có sợ
- AD: Em cảm ơn anh nhiều ( •᷄ ▿ •᷅ )
...
- AV: Hừ, tức thật! Anh Thiên lại đi bênh cho con nhỏ đó (# ͠ᵕ ᵕ)
[Nhớ lại:"Em...anh không thích kiểu nói của em như vậy đâu nha"]
- Việc mình với pả ra sao thì ảnh cũng đâu cần tức giận như vậy chứ? Đó giờ ảnh giận cỡ nào thì cũng có bao giờ thể hiện thái độ đó với mình đâu (•̀ ༚•́) Không lẽ ảnh lo cho pà An Di thật? ( ͠• ༚•) ..Nghĩ tới là thấy bực mình quá (>༚<) [Vò đầu] (!) Ơ mà quên mất! Sao mình lại bỏ đi thế này? (• o •) Lại còn để mối nguy hiểm hiện giờ ở bên cạnh ảnh nữa chứ, đúng là bất cẩn thiệt mà! (°ロ°) Không được! >< Mình phải quay lại ngay bây giờ (•̀ ༚•́) [Nhanh chóng chạy đi]
- Anh Thiên! Em nhất định phải cứu anh!!

...
- AD: (A Vương đi rồi, cuối cùng mình cũng có được thời gian riêng để ở bên cạnh anh Thiên) ( ❛ ᴗ ❛ )
- À, anh không tính đi làm sao?
- T: Ừm, khi nãy giải quyết chuyện của hai đứa làm anh quên mất tiêu, mà cũng trễ rồi, với lại giờ anh cũng không có tâm trạng để mà làm đâu..thôi thì xin nghỉ bữa nay vậy
- AD: Ơ..em xin lỗi, vì chuyện của em mà làm anh bỏ buổi làm..
- T: Không sao, lâu lâu xin nghỉ xõa một buổi cũng được mà, nhà có điều kiện thì sao phải lo chứ
- AD: Anh nói chuyện cứ như là A Vương vậy ^^"
- T: Dĩ nhiên, anh em mà (^▿^) Thế giờ em rảnh không? Cùng đi với anh
- AD: Hể, anh rủ em đi chung thật á!
- T: Ừ, lâu lâu mới nghỉ làm một bữa mà, phải tranh thủ chứ
- AD: (Tuyệt vời (> ▿ <) ) Vâng, đương nhiên là em đi rồi!
...
[AV quay lại thì không thấy ai]
- AV: [Nhìn xung quanh] Không thấy đâu hết, họ đi đâu mất tiêu rồi?

[T đi chung với AD suốt buổi, còn AV thì đến chỗ làm của T nhưng không thấy anh đâu]
- AV: (Ở nhà hàng cũng không thấy ảnh đâu..như vậy thì tiêu rồi, chắc chắn là ảnh đã đi với con kia rồi, ảnh mà bị nó dụ dỗ thì thế nào mình cũng bị cho ra rìa cho mà coi) (° ロ °)
[Tưởng tượng:
- AD: Hehehe..giờ anh Thiên đã là của tui rồi! :emoji_imp: Ông giờ đây chỉ là em trai ghẻ thôi, nếu không ngoan ngoãn nghe lời thì dọn đồ cút xéo ra khỏi nhà! [Đem bột ngọt trộn với đường] Giờ hãy mau phân loại, ngồi nhặt hai thứ này ra hết cho tui, nếu không làm được thì tối nay khỏi ăn cơm có biết chưa! Hahahaha..]
- AV: KHÔNG!! :emoji_scream:
...
[Bên phía T và AD lúc này]
- T: Lâu lâu đi chơi một bữa cũng vui quá chứ, em thì sao An Di?
- AD: Được đi chung với anh Thiên nên em vui lắm (^▿^)
- T: Vậy sao (• ▿ •) À nãy giờ đi chơi mà quên mất..
- AD: (?)
- T: Khi nãy anh chửi A Vương một trận xong rồi đi như vậy, em ấy mà tìm không thấy anh thì thế nào cũng lo lắng lung tung cho mà coi
- AD: Anh nói cũng đúng, anh bỏ đi suốt buổi chiều như vậy chắc là ổng hoảng lắm
- T: Thật ra anh cũng không muốn nói như vậy đâu nhưng mà lần này A Vương quá đáng với em thật, An Di à..
- AD: Hả? Sao anh?
- T: Dù A Vương có không đúng đi nữa thì em cũng đừng giận nó nha, tại nó chưa ý thức được việc làm bây giờ của mình là sai đâu ( •́ ༚ •̀ )
- AD: Em hiểu mà ^^
- T: (• ༚•)
- AD: A Vương mặc dù đôi lúc trẻ con như vậy nhưng cậu ấy là bạn thân nhất của em từ nhỏ mà, em tuyệt đối không giận cậu ấy đâu (• ▿ •)
- T: Như vậy là anh yên tâm rồi
- AD: (Công nhận anh Thiên thương A Vương thật, dù thế nào thì ảnh cũng rất quan tâm đến cậu ấy ( ❛ ᴗ ❛ ) Ranh tỵ thật, lại bị tên đó chiếm mất phần rồi)
- T: Àh, mình đi cũng đã lâu rồi đấy, anh nghĩ là nên về thôi
- AD: Dạ, nếu giờ mà không về nữa thì sẽ có người hoang mang dữ lắm
- T: Haha..
- AD: (^▿^)

[AV đang ngồi chờ chán nản không biết khi nào T mới về thì chợt nghe tiếng mở cửa..]
- T: Anh về rồi đây
- AV: [Vội lao tới] Anh Thiên, anh đi đâu suốt cả buổi chiều vậy?! Em kiếm anh muốn chết ( •᷄ o •᷅ )
- T: Thôi nào, anh không sao đâu, xin lỗi vì đã làm em lo nha ( •́ ▿ •̀ )
- AV: Em mới là người xin lỗi mới đúng, anh có giận em không? Anh Thiên, anh có giận em không?! :emoji_cry:
- T: [Xoa đầu AV] Em là em trai ngoan của anh, sao mà anh giận em được cơ chứ, nhưng mà lần sau em đừng có làm như vậy với An Di nữa nha
- AV: Anh bảo em xin lỗi pả thì em có thể nhưng mà em không chắc là lần sau không làm như vậy nữa không ( ᵕ ༚ᵕ)
- T: Anh không hiểu là có chuyện gì xảy ra giữa hai đứa nữa, chẳng phải trước đây rất thân sao? ( ͠• ༚•)
- AV: Trước đây là trước đây, còn bây giờ là bây giờ, em không muốn thân với pả nữa
- T: Thế An Di đã làm gì em à?
- AV: Pả không làm gì em hết nhưng pả muốn cướp anh ra khỏi em đó! (•̀ o •́)
- T: (!) Em đang nghĩ cái gì vậy? Như vậy là sao? Vì vậy mà em cãi nhau với An Di à?
( ͠• ༚•)
- AV: Đúng vậy, em không muốn pả giành mất anh Thiên của em đâu!
- T: Anh không thể tin được luôn đó, An Di đã là bạn của em từ lúc nhỏ mà, chỉ vì việc này thôi mà hai đứa lại cãi nhau
- AV: Không cần biết là bạn từ lúc nào, chỉ cần giành anh Thiên với em thì tất cả đều là kẻ thù hết!
- T: Anh với An Di chỉ là bạn bè bình thường thôi, sao em lại có thể nghĩ như vậy được chứ
- AV: Hơ..anh nghĩ vậy chứ chưa chắc là pả nghĩ vậy đâu (¬¬)
- T: Ý em là sao?
- AV: Được rồi, thế anh trả lời em, anh có ý gì với pả không?
- T: (!) Hả?! Ý gì chứ?..A Vương, em nghĩ xa lắm rồi đó, anh làm sao có ý gì được chứ ("• ▿ •) (Nếu để A Vương hiểu lầm mình với An Di thì nguy mất) Anh hoàn toàn không có, em đừng có hiểu lầm ("^▿^)
- AV: Anh nói thật chứ? ( ͠• ༚•)
- T: Thật, tin anh đi
[AV Nhảy đến ôm T]
- T: (!)
- AV: Có câu này của anh là em yên tâm phần nào rồi!
- T: "^^ Vậy là từ giờ em đừng có gây chuyện với An Di nữa nha..
- AV: Không! ( ᵕ ༚ᵕ)
- T: Hả!
- AV: Cái này còn tùy thuộc ở pả
- T: •-•
- AV: Anh còn chưa trả lời em là anh đi đâu suốt cả buổi chiều đấy (¬ 。¬)
- T: •-•" (..)


 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 27: Ngày mưa
[Giờ thể dục ở trên trường]
- ?: Các em hãy bắt cặp để chơi bóng nhé
...
[Một bạn cùng lớp đến định rủ AD bắt cặp chung]
- ?: An Di, bạn hãy..
- AV: Khoan!
- AD: (• ༚•)
- ?: (?)
- AV: Bạn An Di sẽ chơi với tui ( ᵕ ༚ᵕ)
- ?: Àh..( •́ ༚ •̀ )
- AV: Có ý kiến gì không?!
- ?: Ừm không.. ^^" [Bỏ đi]
- AV: (¬֊¬)
- AD: Ông định chơi cái trò gì nữa đây A Vương?
- AV: Thì mình chỉ tập bóng theo yêu cầu của thầy thôi mà, có gì lạ lắm sao? Ý kiến gì không? ( ͠• ▿ •́)
- AD: Ờ không ( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Mà tui khuyên pà, quan sát cho kĩ vô nếu không ăn banh vào mặt đấy
- AD: (?) Ý gì đây? ( ͠• ༚•́)
- AV: (¬֊¬) [Đi về vị trí ném bóng]
- AD: Chắc chắn là không có ý gì tốt rồi, mình phải cẩn thận mới được
[AV đang đứng ở một khoảng cách xa chuẩn bị ném bóng]
- AD: (A Vương đáng ghét, coi ông làm gì được tui)
- AV: (Lần này tui sẽ cho pà biết tay, anh Thiên cũng không cứu được pà đâu, ha!)
- AD: Được rồi, sẵn sàng! Ném đi!
[AV dùng lực đánh mạnh vào quả bóng khiến nó bay nhanh về phía của AD, cô hoảng sợ vội né sang một bên]
- AD: Hả! Σ(⁰ ロ ⁰) [Né]
- Ông chuyền bóng cái kiểu gì thế?! Nè, đánh bóng mạnh như vậy bộ muốn giết người hả! (•̀ o •́)
- AV: Oh..tự dưng lỡ tay
- AD: ( •̀ - •́) (..) Lần này để tui chuyền trước cho
- AV: Được thôi ( ᵕ ༚ᵕ)
[AD bắt đầu chuyền bóng, sau đó vẫn bị AV đánh trả lại một cú thật mạnh]
- AD: Haa..! :emoji_anguished: [Né]
- Nè, ông chuyền bóng đàng hoàng coi, ông chuyền kiểu đó sao tui bắt được
- AV: Pà muốn bắt bóng chứ gì, vậy thì chuẩn bị bắt cho kĩ đó (•̀ ▿ •́)
- AD: (..) (Ổn thôi, không sao hết! Mình tuyệt đối không được để cho ổng đắc ý)
( •̀ - •́)٥
- AV: Hây, đỡ bóng nè!
- AD: (Lần này mình phải bắt được, phải bắt..) Áh!! >< [Quả bóng bay thẳng vô mặt]
- ?: Hả?!
- ?: An Di ăn banh vô mặt rồi kìa
[Các bạn trong lớp bu lại xôn xao]
- ?: An Di, cậu có sao không?
- AD: (×﹏×)
- ?: Hả! Cậu ấy xỉu luôn rồi kìa!
- ?: Anh Vương à, cậu đánh banh kiểu gì thế? Cậu ấy xỉu luôn rồi kìa
- AV: Σ(• o •)
- ?: Phải rồi đó
- ?: Ây chà..cậu đúng là chả nương tay tí nào cả
- AV: ("• - •)..Ah..tớ không cố ý đâu, tớ cứ tưởng là cậu ấy bắt bóng giỏi lắm chứ ("^▿^)
[Sau đó các bạn cùng lớp kéo AD vào phòng y tế]
...
[Giờ ra về]
- AV: [Đang chuẩn bị đi về]
- ?: Anh Vương, cậu tính đi đâu vậy?
- AV: Đương nhiên là đi về rồi, có việc gì không?
- ?: Cậu chưa thể về được đâu
- AV: (!) Ơ..tại sao tui chưa thể về được chứ? ( ͠• ༚•)
- ?: Cậu là người làm cho An Di ngất mà. Đến giờ cậu ấy còn chưa tỉnh dậy nữa, cậu phải có trách nhiệm ở lại trông chừng cậu ấy chứ, chẳng phải hai người là bạn thân sao?
- AV: Nhưng mà trời sắp mưa rồi, tui phải tranh thủ về nữa
- ?: Hầy..việc này là do cậu gây ra nên giờ cậu tự giải quyết đi
- AV: (ー_ー) (..)
...
[Lát sau]
- AD: [Tỉnh dậy] Hơ..sao mình lại nằm ở đây vậy? Chuyện gì đã xảy ra vậy?
- AV: Ăn banh vào mặt xong giờ đầu óc có vấn đề luôn à? (¬ 。¬)
- AD: (!) Hả! A Vương! [Chợt nhìn thấy AV đang ngồi bên cạnh giường] (!) Ờ..tui nhớ ra rồi, ông ác thiệt đó nha (" ͠ᵕ ᵕ) Ra đòn chẳng thương tiếc gì hết, đau chết y được (•̀ ༚•́)
- AV: Tỉnh rồi chứ gì, tỉnh rồi thì tự mà về nhà đi nhá [Đứng lên chuẩn bị về]
[Lúc này AD nghe thấy có tiếng mưa bên ngoài]
- AD: Mà hình như trời đang mưa hả?
- AV: Ừ, không có gì thì tui về trước đây
( ᵕ ༚ᵕ) Hây, đúng là mất thời gian quá
- AD: Ơh! [Nhanh chóng rời khỏi giường đuổi theo AV] Chờ đã A Vương, đợi tui với!
- AV: Cái gì nữa đây? ( ͠• ༚•)
- AD: Cho tui về ké với, tui không có mang dù
- AV: Oh vậy hả? Thế thì chịu khó tắm mưa mà về đi nha ( ˘ᵕ˘)
- AD: (!)
- AV: Ha..cũng may mà mình có dù, háhá tội! ( ⁍̴̀ヮ⁍̴́)
- AD: Này làm thế nào mà người như ông lại chịu mang dù đi học chứ?!
- AV: Đương nhiên là không rồi
- AD: Chứ cây dù đó ở đâu ra?

[Hồi tưởng]:
- AV: (ー_ー) (..)
- ?: Bạn Vương à
- AV: (?) (¬¬)
- ?: Trời sắp mưa rồi, nếu bạn không có dù thì lấy dù của mình đi
- AV: (• ༚•) Còn cậu thì sao?
- ?: Không sao đâu, mình còn cây dự phòng mà (^▿^)
- AV: Ồ, cảm ơn
- ?: Hi, bạn thích thì cứ giữ luôn cũng được! :emoji_heart_eyes:

[Quay lại]
- AV: Có người tự nguyện đưa cho mình thôi ( ᵕ ▿ ᵕ) Còn pà thì sao? Thay vì ganh tị sao không kiếm ai đó đưa dù cho mình đi (¬֊¬) Haizz..đẹp trai cũng là một lợi thế
( ˘ᵕ˘) [Mở dù bước đi]
- AD: [Giữ lại]
- AV: (• ༚•)
- AD: Không biết, ông phải cho tui về chung nữa (•̀ ༚•́)
- AV: Việc gì tui phải cho kẻ thù đi chung dù chứ (¬¬)
- AD: Tui bị như vậy là do ông, ông làm tui về trễ nên giờ mới mắc mưa á, ông phải có trách nhiệm cho tui đi cùng!
- AV: Bị vậy là đáng lắm! Tui bỏ thời gian ra coi pà là cũng có lòng tốt lắm rồi, ở đó mà cho về ké (•̀ o •́) Đừng có mơ! [Giựt tay lại xong bỏ đi]
- AD: (!) Hây..
[Thấy AV rời đi, AD đi không suy nghĩ nhiều liền chạy ra giữa cơn mưa đuổi theo cậu]
- AD: Chờ đã..[Chạy tới rồi giữ lấy cây dù của AV]
- AV: (• ༚•) (!) Gì vậy! Dù của tui mà (•̀ ༚•́)
- AD: Tui sẽ về chung với ông!
- AV: Không đời nào, bỏ ra!
- AD: Không bỏ! (>༚<)
- AV: Bỏ ra, níu kéo không có hạnh phúc!
- AD: Tui không cần biết! (>༚<)
[Hai bên cứ thế vừa đi vừa giằng co]
- AV: Cút!
- AD: Còn lâu!
...
[AD về đến nhà, toàn thân bị ướt mưa]
- AD: [Mở cửa] ( •̀ - •́) (..)
- L: Tiểu Di, con về rồi à
- AD: Thưa mẹ con mới về
[Lúc này AV đang cầm dù đứng ở bên ngoài]
- L: Ủa A Vương, con cũng tới à, lâu rồi không gặp con ^^
- AV: Dạ con chào dì Lam
- L: Ủa sao hai đứa con có dù mà ướt hết vậy?
- AD: Cũng tại ai kia xấu tính đó mẹ (¬¬)
- AV: (!) Là do pà cứ bám theo giành dù của tui thì có
- L: (• ༚•) (?)
- AV: Không thèm nói với pà nữa ( ᵕ ༚ᵕ)
- Thưa dì con về (• ༚ •)
- L: A Vương à, lâu lâu mới ghé qua nhà, con không ở lại chơi xíu sao?
- AV: Dạ thôi, con nghĩ nên về luôn ạ
- L: Sao vậy? Từ lúc con dọn đi chẳng thấy qua đây nữa, con không thích đến đây sao?
- AV: •-•" Con đâu có ý đó, sợ phiền dì thôi
( •́ ▿ •̀")
- L: Phiền gì chứ, với lại trời cũng đang mưa kìa, con đợi bớt mưa rồi hãy về
- AD: Mẹ à, người ta không thích thì mình giữ lại làm gì ( ᵕ ༚ᵕ)
- L: Ấy! Sao con lại nói như vậy, hai đứa là bạn của nhau mà?
- AD: Dạ, tùy mẹ..mà mẹ chưa đi làm sao
- L: Tí nữa mẹ mới đi
- AD: Dạ, vậy con vào tắm rửa, thay đồ trước đây [Đi lên phòng]
- L: Con bé sao vậy?
- A Vương vào đi con (^▿^)
- AV: •-• (..)
...
[L mời AV vào nhà xong rồi lấy trà cho cậu uống]
- L: Lâu rồi con mới qua đây, ở bên đó ổn chứ?
- AV: Dạ ổn, cảm ơn dì Lam (• ▿ •)
- L: (!) Ơ mà đồ con cũng bị ướt kìa, dì quên mất! Con cũng nên thay đồ ik
- AV: Ướt chút xíu chẳng sao đâu ạ, lát nữa sẽ khô nhanh thôi ( ͠^ ^)
- L: Mà dì quên nữa, ở nhà toàn con gái không nên không có đồ con trai ^^
- AV: ("^▿^)..(!) Àh! [Nhớ lại lần trước cho AD mượn đồ mặc]
- Dì à, con vừa nhớ ra một chuyện, con xin phép lên lầu nha
- L: Ừm
...
[AV vào phòng AD để tìm bộ quần áo]
- AV: Đâu rồi ta? [Tìm trong tủ quần áo nhưng không thấy] Để đâu sao không thấy nhỉ?..Bộ đồ của mình mà pả giấu kĩ quá trời, có khi nào thủ tiêu luôn rồi không?
[AV đi một vòng xung quanh xem sau đó mở ngăn tủ ra]
- AV: Hm..[Nhìn thấy thứ gì đó] cái gì đây?
..
[Lát sau, không tìm thấy bộ đồ nên cậu đi ra]
- AV: Haizz..không thấy đâu hết..
- AD: Nè!
- AV: (!)
- AD: Ông vào phòng của tui chi vậy?
- AV: Tắm xong rồi à
- AD: Đang định làm cái gì đó? (¬¬)
- AV: [Nhớ lại:"Được rồi, thích thì cứ lấy, không cần phải trả lại đâu"] •-•" (..) Ừm..thì vào xem thử coi phòng của pà có gọn gàng hơn trước không? ( ᵕ ༚ᵕ) Ai ngờ vẫn y như cũ, y chang cái chuồng heo (¬ 。¬)
- AD: (!)(• o •)
- AV: Con gái gì mà ở dơ thấy sợ
- AD: Ông nói ai ở dơ hả?!
- AV: Thế còn ai khác ngoài pà à? (¬֊¬)
- AD:
- AV: Nói chuyện với pà chán quá, thôi tui đi xuống trước đây (ᵕ ▿ ᵕ)
- AD: (..) (Không biết hắn ta có làm cái gì không nữa?) ( ͠• - •́)
..
- AV: (Ủa dì Lam đâu rồi?)
- AD: Ông lại muốn kiếm cái gì nữa hả?
- AV: Mẹ pà đâu rồi?
- AD: Không biết, có thể là đi làm rồi (• ༚•)
- AV: Vậy à..thế thôi tui về đây
- AD: Về luôn hả
- AV: Chứ ở đây làm gì? (¬¬)
- AD: (ー_ー) (..)
[AV cầm dù bước ra khỏi cửa]
- AV: Hm..trời mưa dai dẳng nhỉ
...
- L: Con tắm xong rồi à
- AD: (!) Ủa con tưởng mẹ đi làm rồi chứ
- L: Chưa mà, mẹ đi vào phòng kiếm lại mấy bộ đồ cũ của ba con coi có mặc được không để cho A Vương thay, ủa mà thằng bé đâu rồi?
- AD: Cậu ấy tưởng mẹ đi nên về rồi ạ
- L: Thế à! Vậy mà mẹ cứ tưởng..
- AD: (Bộ đồ á..) •-•
...
[Lát sau AV về đến nhà]
- AV: Cuối cùng cũng về được đến nhà..hắt xì! >< Gì thế này, mới đi xíu mà đã muốn cảm rồi sao? Phải mau vào tắm nước nóng, thay đồ mới được
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 28: Tranh cãi
[Hôm sau]
[AD đang ngồi học bài trên lớp, tiếng chuông kết thúc tiết học vang lên] "Ding..dong.."
- Giảng viên: Các em về nhà..bla..bla..[Vai quần chúng thì cắt bớt thoại đi vậy..! =.= ]
..
- ?: An Di à, bạn cho mình mượn tập về nhà nha
- AD: Ừm được
- ?: Cảm ơn bạn nhiều nha (^▿^)
..
- AD: [Nhìn sang AV]
- AV: :emoji_unamused:
- AD: (Lạ thật, sao hôm nay không thấy tên đó kiếm chuyện với mình nhỉ?)
- AV: (..) Nhìn cái gì!
- AD: (!) Σ(° ロ °) [Bị phát hiện] (Quả đúng là một tên khó chịu) (─.─)
[AD nhìn thấy AV đứng dậy đi về mà không nói gì]
- AD: (..)

[Tối đó]
- Hả!!
- AD: Đâu mất tiêu rồi, đâu mất tiêu rồi?! Bài báo cáo của mình!
[AD lục tìm khắp nơi ở trong phòng nhưng không thấy bài báo cáo đâu]
- AD: Sao lại có thể được chứ?! Mình đã tìm khắp phòng rồi mà, ở đâu được chứ?
( •᷄ ༚•᷅ ) Ở đâu? Bình tĩnh nào An Di, hãy nhớ lại xem, hm.. ( ͠ᵕ ᵕ)
[Nhớ lại:
- AD: Nè!
- AV: (!)
- AD: Ông vào phòng của tui chi vậy?
- AV: (..) •-•" ]
- AD: (!) Hả! Không lẽ?!

[AD đi đến nhà T]
- AD: [Bấm chuông]
[Ding dong..ding dong]
..
[Cánh cửa mở ra]
- T: Ủa An Di! Có chuyện gì mà em lại qua giờ này vậy? (• ༚•)
- AD: Em muốn gặp A Vương ạ (•̀ ༚•́)
- T: Ờm..nhưng mà..
- AV: Có chuyện gì vậy anh Thiên?
[AV bước ra với dáng vẻ mệt mỏi]
- AD: Tui có chuyện muốn nói với ông đây
- AV: Chuyện gì chứ? ( ͠• ༚•᷅ )
...
[Hai người cùng ngồi xuống nói chuyện]
- AD: A Vương, tui hỏi ông, hôm qua ông vào phòng của tui có lấy cái gì không?
- AV: Phòng của pà có gì để mà lấy chứ, với lại ai cần đồ của pà để làm cái gì? (¬¬)
- AD: Bài báo cáo mà tui đã hoàn thành rồi á, có phải ông là người lấy không?
- AV: Báo cáo? Tui không có lấy cái đó, báo cáo của pà như c*t vậy, lấy nó chỉ tổ hại (¬¬) Tui dư sức làm cái tốt hơn của pà nhiều, thôi ảo tưởng đi
- AD: Ý tui không phải vậy, có phải ông định giấu bài của tui để tui không có báo nộp phải không?
- AV: Oh..cái đó pà không nói tui cũng không nghĩ ra nữa đấy ( ͠• ૦•)
- AD: Vậy là ông có làm đúng không? (•̀ ༚•́)
- AV: Nói nãy giờ có hiểu gì không hả?!
- AD: Ai biết được ông? ( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Ờ, cũng có khi pà giả vờ tự làm mất báo cáo để qua đây kiếm chuyện với tui cũng nên
- AD: Ai rảnh để mà qua đây kiếm chuyện với ông chứ!
- AV: Tui cũng không có thời gian lôi co với pà đâu (¬¬) Nè, tui nói cho pà biết nha, thay vì pà có thời gian để qua đây kiếm chuyện với tui thì nãy giờ đã làm thêm được cái báo cáo rồi!
- AD: Tui chỉ muốn tới đây để kiểm chứng sự thật thôi (•̀ ༚•́)
[Lúc này T cầm dĩa bánh đi ra]
- T: Em ăn bánh nha..(^▿^) [Nhìn thấy hai người đang đứng cãi nhau] (!)
- AV: Tui nói là không làm đấy!
- AD: Nếu có thì nhận đi nha, đừng có chối
- T: (• ༚•) (?) [Đứng ở giữa không biết chuyện gì đang xảy ra]
- AV: Đã bảo là không làm rồi mà! ("•̀ o •́)
- T: ( •᷄ - •᷅")
- AD: Làm sao mà tui tin ông được đây?
(•̀ ૦ •́)
- AV: Chứ pà muốn như nào thì mới được hả?! ><
[AV tức giận quơ trúng dĩa bánh T đang cầm]
- T: (!)
[Dĩa bánh văng vào mặt AD]
- AD: Aw! ><
- T: (!) Σ(⁰ ロ ⁰) An Di em có sao không?!
- A Vương à, có gì thì em cũng phải bình tĩnh chứ, sao lại làm như vậy ( •᷄ ༚•᷅ )
- AV: ("•̀ ૦ •́) Thử hỏi coi em bình tĩnh được với pả không?
- T: Rốt cuộc có chuyện gì vậy? ( ͠• ༚•)
[Thế rồi cả 3 cùng ngồi xuống nói chuyện]
..
- T: Thế A Vương, em có phải là người lấy không?
- AV: Em đã bảo không rồi mà!
- T: Em khẳng định vậy luôn?
- AV: Dĩ nhiên, anh phải tin em chứ
- T: Được rồi
- An Di à, anh nghĩ là A Vương sẽ không làm chuyện đó đâu, em hãy tin nó đi
- AD: Nhưng mà..( •́ ༚ •̀ )
- T: Hiện giờ cũng chưa có gì có thể chắc rằng A Vương là người lấy cả, anh tin em ấy
- AV: Anh Thiên.. :emoji_cry:
- T: Em đừng lo, nếu A Vương thực sự là người làm thì anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó đâu, vậy nên em hãy tin ở A Vương nhé, cũng như tin tưởng anh
- AD: (..) Dạ, anh Thiên
...
[Sau khi cả 3 nói chuyện với nhau xong, AD cũng đi về nhà]
- AV: Hừ, bực mình! Tự dưng khi không qua kiếm chuyện ("¬¬)
- T: A Vương à, em vẫn chưa khỏe đâu, vào trong nghỉ ngơi đi
- AV: Dạ..( •́ ༚ •̀ )

[AD về đến nhà nhưng vẫn không nghĩ ra được ai là người đã lấy tờ báo cáo]
- AD: (Nếu như A Vương không phải là người lấy vậy thì tờ báo cáo của mình hiện giờ đang ở đâu chứ?) ( ͠• - •᷅ )

[Ngày hôm sau]
[AD ngồi trên lớp học nhưng vẫn chưa thấy AV tới, bình thường thì cậu chỉ toàn tới trước cô]
- AD: (..) (Cậu ta vẫn chưa tới nhỉ, sao hôm nay tới trễ thế?)
- ?: An Di, cảm ơn hôm qua đã cho mình mượn tập nhé (^▿^)
- AD: (!) (• ༚•) Ừm..
- ?: Mình thấy bạn có kẹp tờ báo cáo ở trong cuốn tập nè, cẩn thận đừng để mất nha
- AD: (!) [Vội mở tập ra thì nhìn thấy tờ báo cáo] Hả!
- Như vậy thì..đúng là mình đã trách nhầm A Vương thật rồi ( •᷄ ༚•᷅ ) Phải làm sao đây? Xấu hổ quá đi mất ><
[AD xấu hổ che mặt lại]
- AD: [..] Mình phải đi xin lỗi cậu ấy vậy ◞‸◟ Cơ mà người như cậu ấy chắc không dễ gì chấp nhận lời xin lỗi của mình như vậy đâu, có khi còn nổi giận hơn nữa [Nghĩ tới bộ mặt nổi giận của AV trông đáng sợ như thế nào] ( •᷄ - •᷅") Làm sao bây giờ?..Mà giờ ổng còn chưa tới nữa, hay để lát nữa ổng tới rồi tính sau..
...
[Giờ ra về]
- AD: (A Vương hôm nay không đi học, cậu ta bị sao thế nhỉ?)

[Sau khi tan học, AD đi đến nhà T]
- AD: [Đứng trước cửa] (..) (An Di, đã tới đây rồi thì không được bỏ chạy) >< (Mình đã quyết định rồi, lần này là mình sai nên mình sẽ chịu trách nhiệm) (•̀ - •́) Nhưng mà..

[AD tưởng tượng phản ứng của AV sẽ ra sao khi cô nói xin lỗi:
- AV: [Nắm tay AD] Tiểu Di à, tui không giận pà nữa đâu, chúng ta hãy mãi là bạn tốt nhé! (^▿^) [Hiệu ứng hoa lấp lánh tung bay]..]

- AD: Được như vậy thì tốt quá! (^▿^) (Không đời nào!) ("⁰-⁰)

[Tưởng tượng:
- AV: An Di, không ngờ pà tự động tới đây nộp mạng á! Tui sẽ tính sổ luôn cái vụ hôm qua pà dám vu khống tui
- AD: Σ(⁰ ロ ⁰)
- AV: Lần này anh Thiên không có ở đây, không ai cứu pà được đâu! ]

- AD: Chắc chắn là vậy rồi! (╥。╥)
[AD đứng do dự một lúc]
- AD: (..) (Cũng có thể là cậu ấy đi đâu rồi không có ở nhà cũng nên..thôi kệ, mình cứ ấn chuông thử ><)
[Ding..dong..~♪]
- AD: Cầu trời xin đừng có chuyện gì xảy ra với con >< [Chấp tay cầu nguyện]
[AD nghe tiếng có ai đó mở cửa]
- AD: (Cửa mở rồi, thôi xong..) ><
- T: An Di, em qua đây có chuyện gì không?
- AD: Hở! Anh Thiên? (• ༚•)
 
Tham gia
13/12/24
Bài viết
39
Điểm cảm xúc
84
Điểm
18
Chap 29: Xin lỗi
[T dẫn AD vào nhà]
- AD: Anh làm em bất ngờ thiệt đó, hôm nay anh không đi làm à?
- T: Ừm, hôm nay anh xin nghỉ để ở nhà với A Vương
- AD: (..) ( ❛ ᴗ ❛ ) [Nhìn chằm chằm T]
- T: (?)..Em tới kiếm A Vương hả? ^^"
- AD: (!) Àh..em..
- T: Sao thế?
- AD: Về vụ hôm qua á.. ☛☚
- T: Àh..em đã tìm được báo cáo của mình chưa?
- AD: Dạ rồi, là em để quên trong tập ạ ("^▿^)
- T: Như vậy thì hay quá rồi, A Vương không phải là người lấy đúng không
- AD: Ờ dạ, cho nên em muốn..tới đây để xin lỗi ạ ("^^)
- T: Anh biết rồi
- AD: Mà A Vương đâu rồi anh? Sáng nay không thấy cậu ấy đến lớp
- T: À, A Vương bị bệnh nên nghỉ phép, vì thế nên hôm nay anh mới ở nhà để chăm sóc em ấy nè
- AD: (!) Vậy sao? Cậu ấy bệnh từ khi nào thế? (• ૦ •)
- T: Anh cũng không rõ nữa, tối qua khi đi làm về..

[Hồi tưởng]:
- T: Anh về rồi đây..
[Im lặng]
- T: Hở, sao hôm nay không nghe thấy tiếng trả lời đâu nhỉ? (..) A Vương đi đâu rồi?
( ͠• ༚•)
[T bước vào phòng ngủ thì thấy AV đang nằm trên giường]
- T: [Đi tới] A Vương! Em sao vậy?
- AV: Anh Thiên, anh về rồi sao..em thấy mệt nên muốn ngủ chút thôi
- T: [Sờ trán AV] Để anh coi..hơ, em bị sốt rồi này! Người em nóng lắm đấy..
[Một lát sau, T đi lấy thuốc cho AV]
- T: Em ngồi dậy uống thuốc đi
[AV đang uống thuốc thì nghe có tiếng chuông cửa]
[Ding..dong..]
- T: (!)
- AV: (?)
- T: Ai mà tới đây giờ này nhỉ?
- Để anh ra xem thử..

[Quay lại hiện tại]
- AD: (Ra là vậy, thì ra hôm qua cậu ấy bị sốt, hèn gì hôm qua cậu ta trông có vẻ trầm tính hơn bình thường) •-•
- Bây giờ cậu ấy sao rồi anh?
- T: Giờ nó cũng đỡ hơn rồi, đang ở trong phòng đấy
- AD: Oh..vậy em vào trong đó được chứ?
( •́ ༚•̀ )
- T: Được mà, em cứ tự nhiên ik
..
[AD đứng trước cửa phòng suy nghĩ]
- AD: (Có nên không ta? Hôm qua cậu ấy đã bị bệnh rồi mà mình còn qua kiếm chuyện với cậu ấy nữa, giờ chắc cậu ta đang giận mình lắm đây >< Không biết là cậu ấy sao rồi? Có lẽ là vẫn còn sốt ( •́ - •̀ ) Giờ chắc cậu ấy đang ngủ, có nên vào không ta? Nếu giờ mình vào lỡ làm phiền cậu ấy nữa thì..cơ mà mình muốn xem cậu ấy như thế nào rồi?)
[AD hé mở cánh cửa để nhìn vào]
- AD: (..)
[Lúc này cô nhìn thấy AV đang ngồi trên bàn trang điểm để sửa soạn]
- AD: Hả! Σ(⁰ ロ ⁰)
- AV: (!) [Giật mình] Hả?! Σ(⁰ ロ ⁰)
- AD: Ông đang làm cái gì vậy? (⁰ ロ ⁰)
- AV: Tui mới là người hỏi câu đó đấy, tự dưng pà vào phòng của người khác rồi hét lên như vậy! (•̀ ロ •́)
- AD: Tại ông làm tui bất ngờ chứ bộ ( •́ ༚ •̀ )
- AV: Lại nữa, cái đó tui nói pà mới đúng, pà ở đâu chui ra vậy?
- AD: Tại tui nghe anh Thiên nói là ông đang bị bệnh mà, bệnh gì mà ngồi làm đẹp vậy?
- AV: Chỉ là sốt nhẹ thôi mà, bây giờ thì tui khỏe rồi ( ᵕ ༚ᵕ) Không lẽ pà nghĩ tui nằm liệt giường luôn à? Tui đâu có yếu tới mức đó (¬¬)
- AD: •-•" (..)
..
[AV sau khi sửa soạn xong]
- AV: Qua đây chi vậy? Muốn kiếm chuyện tiếp nữa hả? (¬¬)
- AD: Mm..tui qua đây để xin lỗi á ("^▿^) Việc hôm qua..
- AV: Tui không quan tâm! ( ˘⁰˘) [Quay mặt bỏ đi]
- AD: Hả?! Σ(⁰༚⁰)
- Nhưng mà..A Vương..
- AV: Tui không cần nghe lời giải thích nào từ pà hết, nếu pà tới đây không phải là để kiếm chuyện hay kiếm anh Thiên thì tui cảm ơn, đi về được rồi đó! (¬ ¬)
- AD: (• ༚ •) Nè, như vậy là ông đang giận rồi phải không A Vương? ( •᷄ ༚•᷅ )
- AV: [Bước đi chẳng để ý những lời AD nói]
- AD: Nè..
..
- T: Ủa A Vương, em thấy sao rồi?
- AV: Em thấy khỏe hơn rồi anh Thiên, em muốn ra ngoài một chút (¬ 。¬)
- T: Em mới vừa hết bệnh mà, sao không ở nhà đi?
- AV: Không sao đâu anh, em đi xíu là về à
- T: Ơ..
- AD: Anh Thiên à, anh đừng lo, em sẽ đi chung với cậu ấy
[Nói xong AD đuổi theo AV]
- T: •-• (..)
- AD: Nè A Vương..
- A Vương ông giận thiệt á? Tui xin lỗi mà
( •́ ༚ •̀ )
- AV: Đã bảo là không quan tâm rồi mà (¬¬)
- AD: Tui biết là ông giận mà, đừng giận nữa nha! Đi mà, tui xin lỗi thiệt đó
- AV: Lãi nhãi hoài nghe mệt quá! (•̀ o •́)
- AD: Xin lỗi mà, xin lỗi..
[Lúc này hai người đang đi xuống cầu thang, còn vài bước nữa là AD xuống tới dưới nhà, bỗng dưng cô bị vấp ngã]
- AD: Áh..!
[AD ngã xuống đè lên người AV]
- AV: Ui ya! (> ༚<)
- AD: Ơ! (!) A Vương, ông có sao không?
( •᷄ ༚•᷅ )
- AV: Ui..(>༚<) [Ngồi dậy với cái lưng bất ổn] Hây! Nhìn vậy mà hỏi có sao không à?! Có bị đui không? :mad:
- AD: Hu..tui xin lỗi mà (╥。╥)
- AV: [Đứng dậy] Thôi dẹp đi, cái kiểu xin lỗi của pà là vậy đó hả? Hay là pà cố ý làm vậy để trả thù tui mấy vụ lần trước? (•̀ o •́)
- AD: Tui không có cố ý làm như vậy đâu
- AV: Grừ..tránh xa tui ra cái đi!
- AD: ("•᷄ •᷅ )
- AV: [Bỏ đi]
- AD: A Vương..xin lỗi mà (╥。╥)
..
- AV: (¬¬) [Nhìn thấy AD vẫn đi theo phía sau] Nè! Sao cứ bám theo tui hoài vậy!
- AD: Tui sẽ đi theo cho đến khi ông hết giận thì thôi! (•̀ ༚•́)
- AV: ..Hứ! Được thôi, tùy pà ( ˘⁰˘)
[AV tiếp tục đi sau đó dừng lại ở một cửa hàng]
- AD: Ông tính mua cái gì hả?
- AV: Phải rồi, tui tính mua..nhiều thứ lắm (¬֊¬)
- AD: Ừm (• ▿ •)

[AV với AD đi vào trong cửa hàng, AV lấy cái giỏ đưa cho AD]
- AV: Cầm lấy!
- AD: Hả (• ༚•)
- AV: Chứ pà đi theo làm cái gì? Không làm được gì hết đi theo vướng víu à (¬¬)
- AD: Ờ ừm..[Cầm lấy giỏ đựng đồ]
..
- AV: Mm..lấy cái này!
- Cái này..
- Cái này nữa..

[Lát sau]
- AD: Nè A Vương, ông mua nhiều quá rồi đó! (>༚<) Mà sao không cầm phụ ik, một mình tui xách sao hết!
- AV: (¬֊¬) Tui vừa mới hết bệnh mà
( ᵕ ༚ᵕ) Đã vậy vừa rồi còn bị pà ngã đè như vậy nữa..(¬ 。¬) Ây ya! (>༚<) [Ôm cánh tay] Bị đau còn chưa hết nữa nè ( •᷄ ༚•᷅ )
- AD: (!)
- AV: Không lẽ biết bao nhiêu tội lỗi đó bây giờ pà còn bắt tui phải xách cho pà à!
(•̀ o •́) Ngoài mặt pà nói xin lỗi sao không tỏ ra có chút lòng thành xíu đi, dùng hành động để mà chứng tỏ lời nói của pà đó!
- AD: •-•"
- AV: Ở đó mà than với vãn, thôi sao hồi nãy không đi về luôn đi!
- AD: Ừ, biết rồi, tui sẽ xách hết ( ─.─)
- AV: Hứ..vậy còn nghe được ( ᵕ ༚ᵕ)
...
- AD: Ui nặng quá! >< (Tên này đúng là ác độc mà, cố tình chọn cái cửa hàng xa vậy)
- AV: Tới nơi rồi
- AD: (Mệt muốn xỉu) =.=
- AV: Đưa đây
[AV lấy lại túi đồ]
- AD: (!)
- AV: Anh Thiên, em về rồi nè (^▿^)
- T: Em về rồi đó hả (• ▿ •) Sao em xách nhiều đồ thế?
- AV: Em mua đồ để dành cho anh đó mà
- T: Vậy hả, cảm ơn em nha..để anh xách phụ cho
- AV: Dạ
[T mang đồ đi vào trong]
- AD: Nè! Khi nãy ông nói tay đau mà, ông gạt tui à?!
- AV: Ừ thì khi nãy đau, nhưng mà bây giờ thì hết rồi ( ᵕ ▿ ᵕ)
- AD:
- AV: Tui đã về tới nhà rồi, việc của pà cũng hết rồi
[AV lấy chiếc túi của AD để trên bàn đeo vào cho cô]
- AD: (!)
- AV: Không có gì nữa thì làm ơn biến giùm cái ( ᵕ ༚ᵕ) [Đẩy AD ra ngoài cửa]
- AD: ..Nè A Vương, tui hỏi ông nè!
(•̀ ༚•́) Tui nghiêm túc tới đây là để xin lỗi đó, giờ ý định của ông là như thế nào?
- AV: Như thế nào là sao? ( ͠• ༚•)
- AD: Ông có chấp nhận lời xin lỗi của tui không?
- AV: Hâm à? (¬ 。¬)
- AD: Hả! (• ૦ •)
- AV: Tui đã bảo là không quan tâm rồi mà
- AD: Không quan tâm là sao? ( ͠• ༚•)
- AV: Việc pà có đến kiếm chuyện với tui hay không bây giờ cũng là chuyện bình thường thôi ( ˘⁰˘) Vì tui với pà bây giờ là đối thủ cạnh tranh với nhau mà (¬¬) Có thể là tui sẽ chơi xấu pà cũng nên, nhưng mà pà cứ yên tâm đi, tui sẽ không làm gì ảnh hưởng tới kết quả học tập của pà đâu vì vốn dĩ tui không cần làm thì thành tích của pà cũng tệ sẵn rồi (¬֊¬)
- AD: Vậy là ông không giận tui thiệt á!
(• ▿ •)
- AV: (¬¬)
- AD: Hi..cảm ơn A Vương (^▿^)
[AD định đến ôm AV nhưng bị cậu chặn lại]
- AV: (!) Hây! Tránh ra!
- AD: (?) (• ༚•)
- AV: ( •̀ - •́)
- AD: (..)
- AV: Tui muốn nhắc cho pà biết, chúng ta bây giờ không còn là bạn thân như lúc trước nữa nên làm ơn đừng cố tỏ ra thân thiết với tui (•̀ ૦ •́) Ngược lại giờ tui sẽ đề cao cảnh giác pà, pà cũng đừng coi thường tui, nếu pà cứ tiếp tục tới gần anh Thiên của tui thì tui chắc chắn sẽ không nương tay với pà đâu, nhớ cho kĩ đó! (¬ 。¬)
- AD: Anh Thiên..
- Phải rồi, tui sẽ..(•̀ ༚•́)
- AV: [Đóng cửa]
- AD: (!) Gì vậy? Chưa nói xong mà..
- Tui sẽ không thua ông đâu! (>૦<)
- AV: Xì..đúng là dai như đỉa (¬¬)
- T: Ủa An Di đâu rồi em?
- AV: Em đuổi về rồi ạ ( ᵕ ༚ᵕ)
- T: Hả!
- AV: (!) Àh nhầm! Cậu ấy bảo phải về nhà liền nên đi rồi ạ ("^▿^)
- T: Oh vậy hả (• ▿ •)
...
[AV đi vào phòng]
- AV: [Nghĩ đến câu nói của AD:"Tui hỏi ông, hôm qua ông vào phòng của tui có lấy cái gì không?"] [Đi đến ngăn tủ lấy ra một chiếc phong bì]

[Nhớ lại lúc ở trong phòng AD]:
- AV: Hm..cái gì đây? [Nhìn thấy một chiếc phong bì được cất giữ rất cẩn thận, phía bên trên có ghi chữ đặc biệt]
- Sao trên chiếc phong bì này lại có chữ đặc biệt nhỉ? ( ͠• -•́) Hừ không lẽ pả tính bí mật viết thư gì đó để gửi cho anh Thiên của mình sao? Đừng có hòng, tui sẽ không để cho pà đạt được ý định đó đâu (¬¬)
[AV đem giấu chiếc phong bì mang về nhà]

[Quay lại hiện tại]
- AV: Để coi pả lén viết cái gì trong này?
[AV mở chiếc phong bì ra, bên trong là một tờ giấy khá là cũ kĩ với nội dung như kể một câu chuyện gì đó]
- AV: Huh? Gì đây..giống như truyện cổ tích vậy? Nét chữ này giống của trẻ con quá, chả có gì đặc biệt hết..vậy mà pả cũng giữ kĩ như vậy? ( ͠• -•́)
- Mặc kệ, ai mà quan tâm chứ, miễn không có liên quan đến anh Thiên của mình là được rồi ( ˘⁰˘)
[Nói xong AV để lại tờ giấy vào trong phong bì và cất vào góc tủ]
 
Sửa lần cuối:
Top