[Thơ] Niềm Tâm Sự
- Tham gia
- 5/5/19
- Bài viết
- 2,819
- Điểm cảm xúc
- 1,566
- Điểm
- 113


NIỀM TÂM SỰ
-——————–
Có một thời, tôi là một nghệ nhân chuyên chăm sóc và tạo hình cây kiểng. Dẫu vậy, sâu trong lòng vẫn luôn hiện diện một nỗi buồn khó gọi tên – như một giấc mộng còn dang dở, một cánh chim chưa kịp bay xa…Vào những đêm khuya thanh vắng, tôi thường ngồi lặng lẽ bên góc vườn, để mặc hồn mình phiêu diêu theo những dòng suy nghĩ mông lung.
Một trưa nọ, trong giấc ngủ ngắn trên chiếc võng ở phòng khách, tôi bất chợt có một trải nghiệm lạ lùng. Trong giấc mơ, tôi thấy mình… đang đứng nhìn chính mình đang nằm ngủ. Hình ảnh đó mờ mờ, không rõ nét – như một làn khói nhẹ. Tôi còn nhớ mình nghe, thấy được âm thanh quen thuộc từ chiếc tivi đang mở, và cả giọng nói của đứa cháu đang trò chuyện bên nhà.Chỉ một khoảnh khắc sau, hình ảnh mờ ảo ấy nhẹ nhàng hòa lại vào thân thể đang nằm. Tôi giật mình tỉnh giấc.
Từ lần đó, tôi bắt đầu dành nhiều thời gian để đọc sách, học từ mới, sửa lỗi chính tả – như một thói quen mới mẻ đến tự nhiên. Và rồi, một biến cố tình cảm khiến tôi rung động sâu sắc… mở ra nơi tôi một mạch nguồn thơ ca đến tận hôm nay.Tôi không dám khẳng định điều gì, chỉ đơn giản chia sẻ một chút trải nghiệm cá nhân – điều mà có lẽ ai trong chúng ta cũng đôi lần gặp phải những giấc mơ kỳ lạ, những xúc cảm sâu sắc khiến lòng người đổi thay.Tôi tin rằng, bên cạnh thế giới vật chất mà chúng ta đang sống, còn có những khía cạnh tâm hồn rất riêng – nơi mà cảm xúc, tình yêu thương, và sự kết nối vô hình vẫn luôn tồn tại.
Cảm ơn bạn đã đọc đôi dòng tâm sự này.
Thân mến!
20/4/2025
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
_________________
Bởi uống cạn vầng trăng mười sáu
Để trọn đời đau đáu bâng khuâng...
Để trọn đời đau đáu bâng khuâng...
Sửa lần cuối: