Cho con thì ta đang suy nghĩ đến làm Art tiếp theo để nhađầu con thủ vai chính (thám hiểm cùng shinobu , Xà Luyến , Thuỷ Trụ .Bộ 3 ) đi tìm 7 viên ngọc rồng hồi sinh chị Bông vÀ chú Hoả ..
" Ây da , cô cô nhỏ ! Ngươi nói gì ta thật không hiểu a !? Cái gì mà Vô Pháp Vô Pháp , ta tên là Quách Tương nha . Hơn nữa , đây là cái gì a ? "
Cô nhóc ngồi lục lọi trong đống súng hồi chiều moi ra cho Tuyết Dương , và chụp được một cái loa rồi săm soi các kiểu . Bất chợt , nàng ấn nhầm vào nút báo động , cái loa phóng thanh liền hú lên làm cho cô nhóc giật mình bấm tắt rồi rút về vào chỗ Tuyết Dương , che hai tay lại .
" Hổng vui , hổng vui ! "
Thấy nàng kiểu này , Tuyết Dương cũng chỉ đành thở dài một cái . Ai mà ngờ được mình đã hại cho hảo bằng hữu rơi vào tình cảnh éo le như vậy .
Ngẫm lại một chút và phát hiện người xưa quả nói đúng ( Ghét của nào Trời cho của đó ) , nàng đọc truyện ghét nhất loại này tình huống mất trí nhớ ngang ngược. Để rồi chính mình bị rớt vào tràn cảnh này , Tuyết Dương đã quyết định đưa ra chính kiến táo bạo .
" Từ giờ thằng nào con nào , viết truyện đưa vào tình tiết mất trí nhớ ! Bà bỏ !! "
Bộ trò nghĩ ta khùng à mất trí đến cuối ... ta cho nó mất trí là để nó nghĩ mình gà nó mới dùng mưu .. chứ nó nhớ nó pro . Bị ép dính trong thành nó chịu được À =]]