Lượt xem của khách bị giới hạn

[Tản văn] Ánh nắng đầu mùa. - Penguin Cute

[Tản văn] Ánh nắng đầu mùa. - Penguin Cute

Cố Trinh

Unstoppable
Tham gia
26/6/20
Bài viết
336
Điểm cảm xúc
513
Điểm
93
1599194699918.png

Ánh nắng đầu mùa

Tản Văn - Penguin Cute - Đã hoàn

Link ném đá:
https://aatruyen.vn/threads/thao-luan-cac-tac-pham-cua-penguin-cute.634/

* * *​

- Chúc mừng em, lần này đậu HSG với điểm rất cao đấy nhé.

Tiếng cô giáo chúc mừng khiến cho con gái cảm thấy hào hứng biết mấy. Công lao ôn tập của con, công sức nuôi nấng của mẹ, nay đã gặt hái được quả ngọt thiệt khiến người ta cảm thấy không còn gì tốt hơn thế nữa. Ôm bảng điểm chạy về báo cáo, khuôn mặt mẹ như trẻ thêm mấy phần. Con gái cười tít mắt mà trong lòng vui sướng biết bao.

. . .​

Nhà có những bốn chị em, mẹ đã phải khó nhọc và tần tảo lắm để nuôi hết ngần nấy đứa. Khoảng thời gian để mẹ vui chơi gần như chẳng còn, khuôn mặt bẫu bĩnh, trắng hồng của tuổi trẻ đã trở nên đen sạm, khô ráp.

Mẹ của con gái là một nhà nông thuần túy. Quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Có nhiều lúc con gái giả vờ học, trốn không chịu làm việc nhà, đã khiến mẹ thêm gánh nặng biết bao. Con gái xưa nay vô tâm với mẹ lắm, ừ thì lúc nào cũng mua đồ cay về, mà quên mất mẹ chẳng thể ăn được, ừ thì mẹ hay bị đau dạ dày suốt cả đêm, nhưng con gái chả biết cái gì, ừ thì mẹ mất ngủ, đôi mắt trũng sâu thâm quầng, con gái... nào có biết gì.

Trong khi đó ấy à, mẹ biết con gái thích ăn quýt, nên những hôm đi chợ buổi sớm, mẹ mua về cho con gái ăn. Mẹ biết con gái hay suy nghĩ, nên luôn kiếm cách hỏi han, cố gắng để "hiện đại hóa", hiểu được tâm tư con gái muốn gì. Mẹ sợ con gái học nhiều sẽ mệt, nên luôn mua thuốc bổ, hoặc những gì tốt nhất cho con gái.

Có một ngày mưa bão, con gái ôm cổ mẹ, lấy tay sờ lên mái tóc. Nhìn thấy đầu mẹ bạc nửa đầu, bỗng nhiên lòng thấy trùng xuống. Con gái bảo mẹ cùng nằm xuống rồi nằm đầu lên tay mẹ. Mẹ đã gầy đi nhiều, đưa bàn tay mẹ lên môi cắn nhẹ một cái, vết cắn hiện ra mờ mờ rồi mau chóng biến mất, con gái lại tự an ủi mình rằng da mẹ vẫn căng, như thế là mẹ vẫn đang còn trẻ. Yên tâm nằm trong lồng ngực mẹ, cảm thấy thế giới này thật nhẹ nhõm biết mấy.

Đâu đó trên facebook từng bảo thế này "Khi bạn cảm thấy mọi thứ thật nhẹ nhàng, thì đã có người thay bạn gánh vác phần khó nhọc"

Cuộc sống của con gái được êm đềm như thế, hóa ra cũng là nhờ có mẹ che chở, yêu thương.

Mẹ giống như là ánh nắng đầu mùa. Nắng đầu mùa xuân, hạ, thu hay đông cũng đều khiến con gái cảm thấy yêu cuộc thêm một chút. Con gái hay vô tâm, thơ ơ với mẹ lắm, nhưng mẹ lại bỏ qua tất cả, vẫn yêu thương và nuôi nấng con. Có một vài người bảo rằng, chẳng qua cũng chỉ là vì trách nhiệm, nhưng cũng có người phản bác, những "sinh vật" do mình mang chín tháng mười ngày ấy... Có thể nào cũng là để chở che.

Sáng nay mẹ đi chợ sớm, con gái trên lớp mà cảm thấy lo âu.

Nghe nhiều người bảo ở ngay dưới chợ có liên tiếp hai vụ tai nạn kinh hoàng, số người bị chết và thương vong lên đến hàng chục. Chiếc xe tải gây tai nạn ở vụ án thứ nhất, chạy dài xuống cuối chợ rồi gây thêm vụ án thứ hai. Tang tóc liên tiếp tang tóc, hoa quả, bánh trái là nấm mồ chôn cho nhiều người vì đâu có kịp đưa đi cấp cứu đâu.

Bạn của con gái òa lên khóc nức nở, mẹ bạn ấy đi rồi, con gái ngày càng nóng ruột khi ba bảo mẹ vẫn chưa về. Lần đầu tiên trong cuộc đời, con gái cảm thấy sợ hãi đến như thế. Tiếng xe cấp cứu làm con như muốn điên lên, học hành chẳng thể nào vào được, con gái đã òa lên khóc.

Quãng thời gian mười sáu năm như tua nhanh trước mắt. Giờ con gái mới biết, có mẹ là điều hạnh phúc nhất trên đời. Hình ảnh con dê mồ côi mẹ từ lúc nó mới chào đời chưa được lâu, lang thang ở khắp chốn, có nuôi nó thế nào thì trông nó vẫn ngốc nghếch hơn, vì đâu có được mẹ dạy bảo như bao con dê khác... Hình ảnh con gà con mới nở, kêu những tiếng xé lòng, chẳng thể đủ miệng no vì không có mẹ ở bên. Rồi hình ảnh cả bạn con gái, đầu đeo khăn tang mà khiến cho con gái thêm đau đớn. Nước mắt chợt lăn dài... Con gì cũng thế cả thôi, cũng phải có mẹ để được hưởng sự dạy bảo, chăm sóc.

Con gái sợ mẹ sẽ bỏ nó mà đi mất, giống như những hình ảnh vừa hiện lên trong đầu.

Con gái không thể nhịn được nữa, đã xin cô cho về. Điều cần nhất lúc này, con gái chỉ có thể mong mẹ mình khỏe mạnh.

Nổ xe máy phóng về, nước mắt con gái tràn ra từ lúc nào không biết nữa...

Con hứa với mẹ, con sẽ ngoan ngoãn và nghe lời mẹ hơn. Thật đấy.

Vội vàng mở cửa ra, căn nhà trống vắng khiến con gái xót dạ biết mấy. Mẹ chẳng ra đón như mọi khi, khiến con gái trở nên điên loạn hơn. Con gái gào lên trong tiếng nấc "Mẹ ơi, mẹ đâu rồi?"

Con gái vẫn mong mẹ có thể bình an...

Tiếng động ngoài cửa nhà khiến con gái chợt nín rồi òa lên khóc. Mẹ của con, người bằng xương bằng thịt vẫn đang ở trước mặt, lớn tiếng trách yêu nó "Mày làm gì mà khóc ghê thế. Thôi âu tao vẫn còn ở đây là một cái phúc phận. Tai nạn ở đó chắc mày cũng biết rồi. Tao vội gọi cho công an, đưa các bác đi cấp cứu nên không kịp gọi về nhà. May mà vẫn còn giữ được mạng để về với mày đấy"

Con gái ôm mẹ thật chặt, rối rít cảm ơn ông trời biết bao.
. . .​

Từ đó trở về sau, con gái đã ngoan ngoãn hơn thấy rõ. Con gái biết yêu thương mẹ hơn, phụ đỡ mẹ làm rất nhiều công việc. Con gái cố gắng học hành chăm chỉ, đạt được rất nhiều kết quả cao trong học tập. Con gái đã ngày càng hoàn thiện bản thân hơn khiến cho mẹ vui lòng.

Năm nay con được HSG cấp tỉnh đấy mẹ nhá.

Mấy con dê ý, con cắt cỏ cho nó rồi, mẹ đi làm cũng mệt, nghỉ ngơi cho khỏe nha.

Con tỉa đậu, tỉa bắp rồi ấy mẹ ơi, chiều con ra làm cỏ.

Con giặt đồ rồi.

Con được điểm cao lắm nè mẹ.



Con gái ngày càng làm mẹ cảm thấy hạnh phúc, khiến cho mẹ sung sướng biết bao nhiêu.

Con sẽ cố làm mẹ vui vẻ, mẹ ở lại với con lâu lâu nhé. Mẹ ơi...
 
Sửa lần cuối:
Top