[Hệ thống] [Truyện Hoàn] Bị ép trở thành idol số 1 - MUALARUNG91
- Tham gia
- 25/8/19
- Bài viết
- 4,780
- Điểm cảm xúc
- 577
- Điểm
- 113
-
Featured
- #31
Chương 30:
Khi Lâm Tịnh kết thúc phần đầu của bài hát ở những nốt cao, các thí sinh cùng làm động tác quay đầu nhìn màn hình lớn sau lưng.
“Gì vậy?”
Khán giả theo phản xạ ánh mắt đồng loạt cùng hướng nhìn về phía màn hình lớn trên sân khấu.
Trên màn hình là hình ảnh thái dương hệ quen thuộc… Và rồi, trái đất màu xanh lam nằm lửng lơ giữa vũ trụ bao la bỗng sáng lên nóng lên.
Màn hình chợt lóe rồi vụt tắt, các thí sinh đồng thời cởi áo choàng ngoài dứt khoát ném một bên, để lộ phong cách ăn mặc hiện đại hiện ra.
Âm nhạc sôi động hẳn lên, các thí sinh nhảy những bước nhảy hiện đại hoang dã và cuồng mãnh.
Sân khấu hoàn toàn được đốt cháy, ánh đèn laze đa sắc màu nhấp nháy qua lại, trước và hai bên sân khấu pháo hoa phun trào, bắn ra từng chùm ánh sáng tuyệt đẹp rực rỡ nhưng lại không mấy người chú ý đến, bởi ánh mắt của họ lúc này như bị đóng chặt trên người các chàng trai tự lúc nào không hay.
Mọi người đều bị đắm chìm trong màn trình diễn trước mắt.
“A a a a! Tịnh Tịnh, chị yêu em! Tuyệt quá má ơi! A a a!” Thu Tuyết kích động đến không được, hào hứng cùng hét lên, tay cầm cây gậy huỳnh quang giơ lên cao không ngừng lắc lắc.
Xuyên Thu lần đầu tiên tham gia buổi xem diễn thế này, cũng bị không khí xung quanh làm cho sôi trào nhiệt huyết, đã không còn bẽn lẽn giữ kẽ nữa, mà nhiệt tình reo hò ủng hộ các chàng trai.
Phải nói là cảm xúc của mọi người lúc này đều nồng nhiệt như nhau chứ không riêng gì hai cô gái.
Mọi người phía dưới điên cuồng la hét, huýt sáo thể hiện tình cảm của mình đối với thần tượng, muốn nói cho các chàng trai biết rằng, bọn họ ủng hộ các anh, các anh hãy cố lên.
Dù ồn ào như thế, náo nhiệt như thế, bên tai mọi người vẫn nghe được giọng ca đầy rõ ràng.
Bạn đây rồi bạn của tôi
Thật vui khi được gặp lại
Nào chúng ta hãy cùng nhảy múa
Hát vang tiếng ca rộn ràng
Thể hiện tâm trạng
Bộc lộ niềm vui…
Phần này, cả nhóm cùng hát và nhảy hết sức lực, đốt cháy sân khấu bùng nổ đến đỉnh điểm, rồi sau đó kết thúc bằng âm thanh rì rầm, trầm thấp mô phỏng theo thiếng nhạc.
Humhum Drudru…
Song song đó, điệu nhảy cũng chậm dần và dứt hẳn cùng với âm thanh khi các thí sinh ngồi chụm lưng lại với nhau, đôi nhắm mắt, tay buông xuống như ngủ rồi.
Màn hình phía sau họ chợt sáng lên, xuất hiện lại hình ảnh cây cổ thụ ngọc bích ban đầu trong vườn địa đàng, nơi những quả trứng mèo con mới nở, lúc này dưới gốc cây không có quả trứng nào mà chỉ còn năm chàng trai miêu nhân đến từ hành tinh ấy đang ngồi trên sân khấu say giấc mà thôi.
…
Sau một khoảng lặng là tiếng hoang hô to lớn vang lên, âm thanh nổi lên dữ dội như muốn bốc bay nóc nhà.
“AAAAAHH!”
“WOOOOOW!”
“OOOOHHH!”
Dưới sân khấu, có khán giả hét lớn vì kích động, cũng có há hốc mồm đưa tay che miệng không thốt nên lời vì vẫn còn sốc, tất cả đều phấn khích trước sự kết hợp tuyệt đỉnh của nhóm vừa thực hiện xong.
Có lẽ ban đầu không ai ngờ có thể xem được một màn trình diễn mãn nhãn đến như vậy, bởi vòng thi này các thí sinh gần như tự hoàn thành tất cả.
Quá đỉnh! Quá tuyệt vời!
Trong lúc khán giả xem trực tiếp tại sân khấu còn dư vị về phần trình diễn trước mắt, trên các diễn đàn, trang mạng người xem cũng sớm luân hãm không ngừng thả tim, chuyển tiếp, bình luận về phần thi này.
Hầu hết đều là những lời khen hoa lệ hoặc biểu tượng phấn khích hoặc lời cảm thán. Cũng có một vài anti ý đồ ngoi lên tìm tồn tại cảm lập tức đều bị vùi dập không dưới hàng trăm bình luận khác.
_Chòi oi! Các pé của mị tuyệt quá!
_AAAA!
_Á Á Á! Tui thề sẽ là fan ruột của các ẻm mãi mãi!
_Sao trên đời lại có người vừa đẹp lại tài năng như vậy chứ, còn là năm chàng trai. Ôi trời ơi, tui hạnh phúc quá!
_Họ đỉnh như vậy mà không được debut cùng nhau liền và luôn thì BTC chương trình nhất định bị ngáo đá.
_Cùng nhau debut đê!
_Cùng debut + 1
_ Cùng debut + N
_Pé Tịnh của mị hát quá đỉnh, không cho phản đối.
_Thiên Thiên nhảy như đang phi ấy, cú lộn nhào mở đầu của ẻm đã đi vào lịch sử!
_Các thành viên ai cũng tuyệt vời ông mặt trời hết! Tui iu tất cả!
_Hay quá đi, xin cho tui thêm thật nhìu những màn trình diễn đỉnh như vậy nữa đi!
_Họ đã không còn là trình diễn ca nhạc thông thường nữa mà là biến ma thuật hết mịa nó rồi!
_Chòi ôi, những chàng lãng tử đến từ miêu tinh của lòng em!
_Ê, tui đoán năm ông này không phải người địa cầu đâu mọi người ạ. Nghi lắm, nếu không sao mấy ổng diễn hợp như vậy, đúng không?
_Chính hắn, câu chuyện ngụ ý trong bài hát nói rõ còn gì. Bọn họ nhất định là đến từ Miêu Tinh đó, ban đầu là một ai đó đến chỗ chúng ta chơi sau đó lôi kéo cả bọn cùng đến đây du ngoạn rồi tham gia thi đấu làm idol luôn. Chứng cứ mấy ảnh đẹp trai phạm quy quá trời quá đất, còn tài năng ngùn ngụt nữa chứ, thử hỏi xem có ai mới đầu mà làm được như vậy không chớ (Ảnh) (Ảnh)…
_Ha ha ha, mấy bồ bị lậm luôn rồi hả, nhưng tui nghe có lý à. (Chờ mong chứng thực)
_Tui không cần biết bọn họ đến từ hành tinh mèo hay thỏ, tui chỉ biết các anh ấy quá đỉnh. Nếu không phải sợ bị ném đá với đóng tài khoản là tui muốn sinh khỉ con, à nhầm, mèo con cho mấy ảnh liền ó (nước mắt trào ra từ miệng)
L Lăn, cấm nhúng chàm các pé của mị. Các ẻm còn chưa đủ tuổi nữa đó (đã báo cáo).
_Xong con bê, giờ ngoài phòng anti với lũ fan cuồng thì còn phải phòng mấy kẻ biến thái muốn nhúng chàm mấy pé con nhà mình (phồng má tức giận, cầm đao ra chắn trước cổng).
…
Sau khi kết thúc màn trình diễn, nhóm Lâm Tịnh trở lại phòng chờ, tại đây có một màn hình lớn và ghế dựa. Các thí sinh chưa thi hoặc thi xong có thể ngồi ở đây nghỉ ngơi và thuận tiện xem các thí sinh khác biểu diễn.
Vấn Thiên có vẻ hơi xúc động quá, vẫn chưa điều chỉnh tốt cảm xúc bản thân, từ lúc bước xuống sân khấu đã khóc một trận đến sưng cả mắt. Những thành viên khác đều bị anh chàng kéo cảm xúc theo, trong hốc mắt ai cũng đều đỏ hồng, chỉ trừ Lâm Tịnh.
Vấn Thiên đáng thương hề hề nhìn Lâm Tịnh với đôi mắt sưng đỏ: “Anh ơi, sụt sịt…”
“…” Lâm Tịnh vô ngữ nhìn cậu em đang xúc động có xu hướng khóc tiếp tập hai, thì không biết từ đâu lấy ra một cây kẹo que vị chanh xé bao nhét trực triếp vô miệng cậu nhóc.
Trịnh Thái Toàn nhìn đôi mắt sưng húp của cậu em thì chỉ vào đó cười nói: “Ha ha, trông như hai quả hạch đào ấy.”
Các thành viên khác cũng nhìn qua rồi cười thành tiếng.
Bầu không khí thật là tốt.
“Chúng ta đã làm được, thật tốt!” Trần Vân cười vui vẻ nói, trong âm thanh ẩn tự hào và kiêu ngạo vì thành quả nhóm đã làm được.
Tuy có vẻ kiêu ngạo nhưng anh tự tin với bài thi của nhóm, cũng chắc chắn không nhóm nào vượt qua được bài thi của bọn họ, cùng lắm ngang ngữa mà thôi.
Trong hai tháng qua lúc nghỉ xả hơi, thi thoảng Trần Vân cũng âm thầm quan sát các nhóm khác, sau khi suy xét cẩn trọng các yếu tố khách quan cùng chủ quan mới đưa ra cái kết luận này.
“Đúng vậy, chúng ta đã làm được rất tốt, tim em đến bây giờ vẫn còn đập bình bịch vì xúc động nè, được khán giả hưởng ứng ủng hộ em vui lắm!” Lý Thiên Tuấn ngồi sát bên Lâm Tịnh, vừa mệt do biểu diễn hết sức lực vừa xúc động còn chưa ổn định, trọng lượng toàn thân gần như dựa hết lên vai Lâm Tịnh.
Không biết từ lúc nào, cậu nhóc này có tính ỷ lại với Lâm Tịnh rất mạnh, thỉnh thoảng lại thường thường dán sát anh, có lúc mệt quá muốn anh cõng về phòng hoặc tập xong tạm nghỉ sẽ ngồi dựa lên vai hoặc lưng anh.
Lâu lâu ngủ không đủ giấc bị kêu rời giường sẽ sinh chút khí làm nũng muốn anh hầu hạ bưng nước vắt khăn, vặn kem đánh răng để sẵn mới chịu hợp tác xuống giường làm vệ sinh cá nhân.
Mấy chuyện lặt vặt như vậy dạo đây xuất hiện rất nhiều, ban đầu Lâm Tịnh có chút không hiểu được thấy hơi là lạ, sau riết thành quen, vả lại cảm thấy cậu nhóc kiểu ỉ lại của em trai đối với anh trai chứ không có hành động nào vượt quá nên anh cũng không nghĩ nhiều. Anh nghĩ, thuận theo tự nhiên đi, dù sao anh cũng không thấy khó chịu hay phản cảm, cứ xem như chăm em hay nuôi một bé mèo nhỏ vậy.
Các thành viên khác nhìn mãi cũng quen càng không có ý gì khác, chỉ có Trịnh Thái Toàn ban đầu nhìn anh một cái nhưng sau đó lại không thấy nói gì, nên cũng thôi.
“Anh uống nước không ạ?” Lý Thiên Tuấn nghiêng người dựa vào vai Lâm Tịnh với tay lấy một chai nước suối văn nắp và đưa cho anh hỏi.
“Ừ, anh cảm ơn.” Lâm Tịnh nhận lấy uống mấy hớp rồi ngừng.
Tuy lúc này rất khát nhưng anh không thể uống quá nhiều, chương trình mới bắt đầu diễn, nếu đi vệ sinh lúc này thì không hay cho lắm.
Thấy Lâm Tịnh không uống nữa, Lý Thiên Tuấn liền cầm chai nước lại ngẩn đầu trưc tiếp uống.
Tuy không ai nói ra nhưng trong thâm tâm các thành viên đều nhận định bài thi của họ đạt rồi, vì thế không có áp lực mà bắt đầu thả lỏng nghỉ ngơi vừa xem các đội khác biểu diễn.
Cả nhóm vừa xem vừa khen những thí sinh có biểu hiện tốt, cũng không phải tất cả đều tốt nhưng bọn họ không thể dùng thiếu xót của người khác mà dìm dập họ, những ai đi được đến vòng này, bản thân họ đều có khả năng nhất định.
“Gì vậy?”
Khán giả theo phản xạ ánh mắt đồng loạt cùng hướng nhìn về phía màn hình lớn trên sân khấu.
Trên màn hình là hình ảnh thái dương hệ quen thuộc… Và rồi, trái đất màu xanh lam nằm lửng lơ giữa vũ trụ bao la bỗng sáng lên nóng lên.
Màn hình chợt lóe rồi vụt tắt, các thí sinh đồng thời cởi áo choàng ngoài dứt khoát ném một bên, để lộ phong cách ăn mặc hiện đại hiện ra.
Âm nhạc sôi động hẳn lên, các thí sinh nhảy những bước nhảy hiện đại hoang dã và cuồng mãnh.
Sân khấu hoàn toàn được đốt cháy, ánh đèn laze đa sắc màu nhấp nháy qua lại, trước và hai bên sân khấu pháo hoa phun trào, bắn ra từng chùm ánh sáng tuyệt đẹp rực rỡ nhưng lại không mấy người chú ý đến, bởi ánh mắt của họ lúc này như bị đóng chặt trên người các chàng trai tự lúc nào không hay.
Mọi người đều bị đắm chìm trong màn trình diễn trước mắt.
“A a a a! Tịnh Tịnh, chị yêu em! Tuyệt quá má ơi! A a a!” Thu Tuyết kích động đến không được, hào hứng cùng hét lên, tay cầm cây gậy huỳnh quang giơ lên cao không ngừng lắc lắc.
Xuyên Thu lần đầu tiên tham gia buổi xem diễn thế này, cũng bị không khí xung quanh làm cho sôi trào nhiệt huyết, đã không còn bẽn lẽn giữ kẽ nữa, mà nhiệt tình reo hò ủng hộ các chàng trai.
Phải nói là cảm xúc của mọi người lúc này đều nồng nhiệt như nhau chứ không riêng gì hai cô gái.
Mọi người phía dưới điên cuồng la hét, huýt sáo thể hiện tình cảm của mình đối với thần tượng, muốn nói cho các chàng trai biết rằng, bọn họ ủng hộ các anh, các anh hãy cố lên.
Dù ồn ào như thế, náo nhiệt như thế, bên tai mọi người vẫn nghe được giọng ca đầy rõ ràng.
Bạn đây rồi bạn của tôi
Thật vui khi được gặp lại
Nào chúng ta hãy cùng nhảy múa
Hát vang tiếng ca rộn ràng
Thể hiện tâm trạng
Bộc lộ niềm vui…
Phần này, cả nhóm cùng hát và nhảy hết sức lực, đốt cháy sân khấu bùng nổ đến đỉnh điểm, rồi sau đó kết thúc bằng âm thanh rì rầm, trầm thấp mô phỏng theo thiếng nhạc.
Humhum Drudru…
Song song đó, điệu nhảy cũng chậm dần và dứt hẳn cùng với âm thanh khi các thí sinh ngồi chụm lưng lại với nhau, đôi nhắm mắt, tay buông xuống như ngủ rồi.
Màn hình phía sau họ chợt sáng lên, xuất hiện lại hình ảnh cây cổ thụ ngọc bích ban đầu trong vườn địa đàng, nơi những quả trứng mèo con mới nở, lúc này dưới gốc cây không có quả trứng nào mà chỉ còn năm chàng trai miêu nhân đến từ hành tinh ấy đang ngồi trên sân khấu say giấc mà thôi.
…
Sau một khoảng lặng là tiếng hoang hô to lớn vang lên, âm thanh nổi lên dữ dội như muốn bốc bay nóc nhà.
“AAAAAHH!”
“WOOOOOW!”
“OOOOHHH!”
Dưới sân khấu, có khán giả hét lớn vì kích động, cũng có há hốc mồm đưa tay che miệng không thốt nên lời vì vẫn còn sốc, tất cả đều phấn khích trước sự kết hợp tuyệt đỉnh của nhóm vừa thực hiện xong.
Có lẽ ban đầu không ai ngờ có thể xem được một màn trình diễn mãn nhãn đến như vậy, bởi vòng thi này các thí sinh gần như tự hoàn thành tất cả.
Quá đỉnh! Quá tuyệt vời!
Trong lúc khán giả xem trực tiếp tại sân khấu còn dư vị về phần trình diễn trước mắt, trên các diễn đàn, trang mạng người xem cũng sớm luân hãm không ngừng thả tim, chuyển tiếp, bình luận về phần thi này.
Hầu hết đều là những lời khen hoa lệ hoặc biểu tượng phấn khích hoặc lời cảm thán. Cũng có một vài anti ý đồ ngoi lên tìm tồn tại cảm lập tức đều bị vùi dập không dưới hàng trăm bình luận khác.
_Chòi oi! Các pé của mị tuyệt quá!
_AAAA!
_Á Á Á! Tui thề sẽ là fan ruột của các ẻm mãi mãi!
_Sao trên đời lại có người vừa đẹp lại tài năng như vậy chứ, còn là năm chàng trai. Ôi trời ơi, tui hạnh phúc quá!
_Họ đỉnh như vậy mà không được debut cùng nhau liền và luôn thì BTC chương trình nhất định bị ngáo đá.
_Cùng nhau debut đê!
_Cùng debut + 1
_ Cùng debut + N
_Pé Tịnh của mị hát quá đỉnh, không cho phản đối.
_Thiên Thiên nhảy như đang phi ấy, cú lộn nhào mở đầu của ẻm đã đi vào lịch sử!
_Các thành viên ai cũng tuyệt vời ông mặt trời hết! Tui iu tất cả!
_Hay quá đi, xin cho tui thêm thật nhìu những màn trình diễn đỉnh như vậy nữa đi!
_Họ đã không còn là trình diễn ca nhạc thông thường nữa mà là biến ma thuật hết mịa nó rồi!
_Chòi ôi, những chàng lãng tử đến từ miêu tinh của lòng em!
_Ê, tui đoán năm ông này không phải người địa cầu đâu mọi người ạ. Nghi lắm, nếu không sao mấy ổng diễn hợp như vậy, đúng không?
_Chính hắn, câu chuyện ngụ ý trong bài hát nói rõ còn gì. Bọn họ nhất định là đến từ Miêu Tinh đó, ban đầu là một ai đó đến chỗ chúng ta chơi sau đó lôi kéo cả bọn cùng đến đây du ngoạn rồi tham gia thi đấu làm idol luôn. Chứng cứ mấy ảnh đẹp trai phạm quy quá trời quá đất, còn tài năng ngùn ngụt nữa chứ, thử hỏi xem có ai mới đầu mà làm được như vậy không chớ (Ảnh) (Ảnh)…
_Ha ha ha, mấy bồ bị lậm luôn rồi hả, nhưng tui nghe có lý à. (Chờ mong chứng thực)
_Tui không cần biết bọn họ đến từ hành tinh mèo hay thỏ, tui chỉ biết các anh ấy quá đỉnh. Nếu không phải sợ bị ném đá với đóng tài khoản là tui muốn sinh khỉ con, à nhầm, mèo con cho mấy ảnh liền ó (nước mắt trào ra từ miệng)
L Lăn, cấm nhúng chàm các pé của mị. Các ẻm còn chưa đủ tuổi nữa đó (đã báo cáo).
_Xong con bê, giờ ngoài phòng anti với lũ fan cuồng thì còn phải phòng mấy kẻ biến thái muốn nhúng chàm mấy pé con nhà mình (phồng má tức giận, cầm đao ra chắn trước cổng).
…
Sau khi kết thúc màn trình diễn, nhóm Lâm Tịnh trở lại phòng chờ, tại đây có một màn hình lớn và ghế dựa. Các thí sinh chưa thi hoặc thi xong có thể ngồi ở đây nghỉ ngơi và thuận tiện xem các thí sinh khác biểu diễn.
Vấn Thiên có vẻ hơi xúc động quá, vẫn chưa điều chỉnh tốt cảm xúc bản thân, từ lúc bước xuống sân khấu đã khóc một trận đến sưng cả mắt. Những thành viên khác đều bị anh chàng kéo cảm xúc theo, trong hốc mắt ai cũng đều đỏ hồng, chỉ trừ Lâm Tịnh.
Vấn Thiên đáng thương hề hề nhìn Lâm Tịnh với đôi mắt sưng đỏ: “Anh ơi, sụt sịt…”
“…” Lâm Tịnh vô ngữ nhìn cậu em đang xúc động có xu hướng khóc tiếp tập hai, thì không biết từ đâu lấy ra một cây kẹo que vị chanh xé bao nhét trực triếp vô miệng cậu nhóc.
Trịnh Thái Toàn nhìn đôi mắt sưng húp của cậu em thì chỉ vào đó cười nói: “Ha ha, trông như hai quả hạch đào ấy.”
Các thành viên khác cũng nhìn qua rồi cười thành tiếng.
Bầu không khí thật là tốt.
“Chúng ta đã làm được, thật tốt!” Trần Vân cười vui vẻ nói, trong âm thanh ẩn tự hào và kiêu ngạo vì thành quả nhóm đã làm được.
Tuy có vẻ kiêu ngạo nhưng anh tự tin với bài thi của nhóm, cũng chắc chắn không nhóm nào vượt qua được bài thi của bọn họ, cùng lắm ngang ngữa mà thôi.
Trong hai tháng qua lúc nghỉ xả hơi, thi thoảng Trần Vân cũng âm thầm quan sát các nhóm khác, sau khi suy xét cẩn trọng các yếu tố khách quan cùng chủ quan mới đưa ra cái kết luận này.
“Đúng vậy, chúng ta đã làm được rất tốt, tim em đến bây giờ vẫn còn đập bình bịch vì xúc động nè, được khán giả hưởng ứng ủng hộ em vui lắm!” Lý Thiên Tuấn ngồi sát bên Lâm Tịnh, vừa mệt do biểu diễn hết sức lực vừa xúc động còn chưa ổn định, trọng lượng toàn thân gần như dựa hết lên vai Lâm Tịnh.
Không biết từ lúc nào, cậu nhóc này có tính ỷ lại với Lâm Tịnh rất mạnh, thỉnh thoảng lại thường thường dán sát anh, có lúc mệt quá muốn anh cõng về phòng hoặc tập xong tạm nghỉ sẽ ngồi dựa lên vai hoặc lưng anh.
Lâu lâu ngủ không đủ giấc bị kêu rời giường sẽ sinh chút khí làm nũng muốn anh hầu hạ bưng nước vắt khăn, vặn kem đánh răng để sẵn mới chịu hợp tác xuống giường làm vệ sinh cá nhân.
Mấy chuyện lặt vặt như vậy dạo đây xuất hiện rất nhiều, ban đầu Lâm Tịnh có chút không hiểu được thấy hơi là lạ, sau riết thành quen, vả lại cảm thấy cậu nhóc kiểu ỉ lại của em trai đối với anh trai chứ không có hành động nào vượt quá nên anh cũng không nghĩ nhiều. Anh nghĩ, thuận theo tự nhiên đi, dù sao anh cũng không thấy khó chịu hay phản cảm, cứ xem như chăm em hay nuôi một bé mèo nhỏ vậy.
Các thành viên khác nhìn mãi cũng quen càng không có ý gì khác, chỉ có Trịnh Thái Toàn ban đầu nhìn anh một cái nhưng sau đó lại không thấy nói gì, nên cũng thôi.
“Anh uống nước không ạ?” Lý Thiên Tuấn nghiêng người dựa vào vai Lâm Tịnh với tay lấy một chai nước suối văn nắp và đưa cho anh hỏi.
“Ừ, anh cảm ơn.” Lâm Tịnh nhận lấy uống mấy hớp rồi ngừng.
Tuy lúc này rất khát nhưng anh không thể uống quá nhiều, chương trình mới bắt đầu diễn, nếu đi vệ sinh lúc này thì không hay cho lắm.
Thấy Lâm Tịnh không uống nữa, Lý Thiên Tuấn liền cầm chai nước lại ngẩn đầu trưc tiếp uống.
Tuy không ai nói ra nhưng trong thâm tâm các thành viên đều nhận định bài thi của họ đạt rồi, vì thế không có áp lực mà bắt đầu thả lỏng nghỉ ngơi vừa xem các đội khác biểu diễn.
Cả nhóm vừa xem vừa khen những thí sinh có biểu hiện tốt, cũng không phải tất cả đều tốt nhưng bọn họ không thể dùng thiếu xót của người khác mà dìm dập họ, những ai đi được đến vòng này, bản thân họ đều có khả năng nhất định.