Lượt xem của khách bị giới hạn

[Tản văn] Cảm Ơn Anh Vì Đã Đến - Mưa

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Tản văn] Cảm Ơn Anh Vì Đã Đến - Mưa
Tham gia
13/4/19
Bài viết
887
Điểm cảm xúc
1,270
Điểm
93
Cảm Ơn Anh Vì Đã Đến
1e11301c6d93da03364815b15f4a2330.jpg

Tác giả: Mưa
Thể loại: Tình cảm
Tình trạng sáng tác: Hoàn

****


Cảm Ơn Anh Vì Đã Đến
Tác giả: Mưa

Đôi khi có những chuyện mà chính em phải là người cảm ơn anh.
Cảm ơn anh vì đã đến để cho em biết yêu một người là như thế nào...
Cảm ơn anh vì đã đến để cho em biết sẽ đau khổ biết bao khi bản thân phải xa người ấy...
Cảm ơn anh vì đã đến để cho em biết em không hề yếu đuối, em vẫn sống tốt sau khi không còn anh...
****

Ta chia tay vào những ngày đầu hạ... Những xúc cảm của em ngột ngạt và khó chịu biết nhường nào khi anh nói ra lời chia tay...

Câu nói đó vô tình lắm anh à, nó khiến em tự giày vò bản thân mình suốt một thời gian dài đấy: " Chúng ta không hợp nhau đâu em à, sẽ không có tương lai nên dừng lại thôi, đó là cách tốt nhất cho chúng ta em à!"

Có rất nhiều lý do cho một cuộc chia ly, nhưng xin anh đừng lấy cái lý do là không hợp để chia tay em, nó làm vết thương trong em đau lắm đấy...

Chúng ta không hợp ư? Có ai mà sinh ra là hợp nhau đâu anh, có ai vừa sinh ra là đã thuộc về nhau? Tất cả mọi thứ mà chúng ta làm để có thể để thuộc về nhau là chúng ta phải cố gắng và yêu nhau lắm đấy...

Không có tương lai ư? Vậy ban đầu sao anh còn bước vào cuộc đời em để làm cho em hạnh phúc bởi những lời nói và những lời hứa hẹn để làm gì? Tại sao anh lại làm cho em yêu anh đến điên dại, làm cho bản thân em mộng tưởng về một thứ tình yêu vĩnh cữu thật sự?

Dừng lại... được thôi thì chúng ta dừng lại, tình cảm giữa em và anh sẽ không còn nữa vì anh chẳng còn yêu em như phút ban đầu nữa rồi...

Em chấp nhận buông tay nhưng em đau lắm anh à, tim em như thắt lại khi mỗi lần nhớ về câu nói chia tay của anh. Sao có thể không đau khi phải chia tay với một người con trai mà mình nghĩ sẽ đem lại hạnh phúc cho mình đến cuối đời chứ...

Làm sao lại không đau khi em mỗi lần em tự giày vò mình trong những kí ức, quá khứ về ngày đầu tiên quen nhau, quá khứ về những kỉ niệm đầy hạnh phúc và vui vẻ của cả hai thuở ban đầu.

Làm sao lại không đau khi mỗi đêm bóng hình của anh lại ào ạt ùa về trong tâm trí em... mỗi lần như thế những giọt nước mắt của em lại tuôn trào...

Cuộc sống hằng ngày của em vẫn ổn anh à, em vẫn đi học bình thường, em vẫn cười nói vui vẻ với mọi người. Nhưng đêm đến, em vẫn tự ôm gối khóc trong một căn phòng có bốn bức tường trắng sau những lúc nhớ về anh-người con trai em đã từng rất yêu-người con trai đã từng vô tình bỏ em...

Em vẫn giữ những tin nhắn ngọt ngào của hai đứa, vẫn còn giữ những bức ảnh đầy tình cảm mà hai đứa từng chụp...

Mỗi khi chán chường em lại lấy nó ra nhìn để nhớ lại, nhớ lại anh, những kỉ niệm và tình cảm lúc trước...

Em vẫn chưa thật sự buông bỏ được anh à, điều đó quá khó đối với em, nhưng em quyết định rồi, em sẽ không ngu ngốc luyến tiếc những gì đã qua nữa...

Em sẽ xóa hết những hình ảnh về anh, cất anh lại vào trong quá khứ-một mối tình đầu đã rất đẹp...

Em không mạnh mẽ, cũng chẳng giả vờ mạnh mẽ, em không giống những người khắc cố che đậy cảm xúc của mình. Khi có ai đó vô tình chạm vào nỗi đau ngày trước, em cũng khóc trước mặt họ đấy thôi, nhưng sau những giọt nước mắt sẽ lại là một nụ cười nhẹ và một câu nói: "Đó là những gì đã qua..."

Có một ngày khi em vô tình nhìn thấy anh đang tay trong tay với người con gái khác-mà người đó không phải em, em đã không giận anh nữa rồi thay vào đó là em rất vui vì anh cũng hạnh phúc...

Đi qua những thương tổn anh để lại, em rất cảm ơn anh vì đã đến...
Cảm ơn anh vì đã đến để cho em biết yêu một người là như thế nào...
Cảm ơn anh vì đã đến để cho em biết sẽ đau khổ biết bao khi bản thân phải xa người ấy...
Cảm ơn anh vì đã đến để cho em biết em không hề yếu đuối, em vẫn sống tốt sau khi không còn anh...
 
Sửa lần cuối:
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top