Lượt xem của khách bị giới hạn

[Tản văn] Chiếc Đèn Lồng Bằng Lon Bia - trucxinh0505

[Tản văn] Chiếc Đèn Lồng Bằng Lon Bia - trucxinh0505

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,598
Điểm cảm xúc
5,130
Điểm
113
Tên truyện: CHIẾC ĐÈN LỒNG BẰNG LON BIA
Thể thoai: Tản văn
Tác giả: trucxinh0505​

Untitled.png


Hôm nay có cô bé chúc tôi ‘Trung thu vui vẻ chị nhé!’

Mỗi ngày bận rộn với vòng xoay cuộc sống, dù hôm nay tôi biết rõ là ngày bao nhiêu nhưng đôi lúc lại không nhớ được là ngày thứ mấy.

Đọc tin nhắc cô bé chúc tôi, lúc ấy trong lòng tôi mới thầm à một tiếng, lại một mùa trung thu nữa sắp đến rồi!

Nỗi nhớ về một thời tuổi thơ dỡ dội bỗng ùa về, khi ấy, cứ những dịp lễ tết thế này thì tôi đều nhớ rất là rõ và còn đếm còn bao nhiêu ngày nữa thì ngày đó sẽ đến.

Năm tôi ba tuổi, không biết ba tìm đâu về mấy cái vỏ lon và nói là làm lồng đèn cho mấy chị em tôi.

Lúc ấy chúng tôi rất là háo hức ngồi vây quanh xem ba làm.

Trong thế giới của tôi khi đó, chiếc đèn lồng đó thực to lớn, dễ thương và xinh đẹp.

Không thể chờ đến ngày lễ mới được đốt đèn đón lễ, chúng tôi réo ba mình muốn rước đèn vào buổi tối hôm đó luôn.

Thỏa lòng ước muốn của các con, ba cười hà hà đáp ứng, liền dắt xe chạy vô quán dong trong mua mấy ngọn nến nhỏ về.

Tối đến, ăn cơm xong mấy chị em liền vây quanh ba đốt nến để rước đèn đón chị hằng.

Cơ mà lúc này chị hằng đi vắng rồi, bầu trời thăm thẳm không trăng nhưng trái lại có rất nhiều ánh sao trên đó lấp lánh.

Đối với mấy chị em tôi, cầm chiếc đèn lồng đi dạo quanh sân đó là một hạnh phúc vô bờ bến, miệng ai nấy đều toe toét cười thỏa mãn.

Năm tôi năm tuổi, đã đến tuổi tham gia thiếu nhi thánh thể.

Tham gia thiếu nhi, tôi được các thầy, các sơ, các anh chị huynh trưởng dạy bảo rất nhiều điều hay, ngoài ra còn quen biết được rất nhiều bạn bè cùng chung lứa tuổi.

Lần đầu tiên đón lễ trung thu cùng tập thể, tôi rất là háo hức với chương trình mà các anh chị phổ biến xuống.

Về nhà, tôi liền nói ba làm cho mình cái lồng đèn để tối đó rước đèn cùng mọi người.

Nghe con gái nói ba liền cười thoải mái nói “Ừ, để ba làm cho con, yên tâm nà.”

Bao ngày háo hức chờ đợi thì ngày đó cũng đến rồi.

Chiều hôm đó mọi người tham gia buổi lễ tạ ơn, còn chương trình vui chơi lễ là buổi tối, sau thánh lễ.

Nhưng khi cầm lồng đèn đến nhà thờ dự lễ, nhìn lồng đèn mọi người đều là hình thỏ đỏ, ngôi sao vàng, bươm bướm đỏ vàng… đủ màu sắc, tất cả đều to lớn và xinh đẹp gấp nhiều nhiều lần so với cái lồng đèn của tôi, lồng đèn vừa nhỏ lại không có màu sắc rực rỡ.

Niềm hào hứng ban đầu bị giảm một cái xuống đáy cốc, một cảm giác tự ti manh nha lớn lên, tôi không dám ngẩn đầu lên nhìn mọi người, sợ rằng sẽ bắt gặp những ánh mắt cười nhạo của bọn họ.

Một âm thanh nhẹ nhàng dễ nghe vang lên bên tai tôi “Ôi, chiếc đèn này trông thực dễ thương, là của con sao?”

Tôi ngẩn đầu lên, đối mắt với gương mặt dịu dàng cùng nụ cười hiền hòa của sơ Tâm, người vừa khen tặng chiếc đèn lồng của tôi.

Cảm giác tự tin được tăng lên một chút, tôi gật đầu bẽn lẽn cười đáp “Dạ.”

“Ai làm cho con vậy?” Sơ trìu mến hỏi tôi.

“Dạ, ba con ạ!”

Sơ xoa xoa đầu tôi, khen tặng ba tôi thực khéo tay.

Một anh huynh trưởng đứng gần đó cũng phụ họa khen tặng chiếc đèn lồng của tôi.

Lúc này, tự tin trong tôi đã trở lại, cảm giác tự ti kia bất giác biến mất vô tung ảnh.

Tham dự xong thánh lễ thì trời cũng đã tối, mọi người tập trung ra sân chuẩn bị tham gia chương trình khai mạc rước đèn lồng.

Không khí lúc này sôi động hẳn lên, tiếng hò hét của anh quản trò cùng tiếng nhạc sập sình vang lên, tất cả chúng tôi đều hòa chung không khí sôi động đó…

Cuối cùng là đến tiếp mục rước đèn lồng.

Vì chiếc đèn của tôi độ cao hơi thấp, cho nên nến thắp ba tôi đều cẩn thận cắt làm đôi để tôi dễ dàng thắp sáng.

Nhìn chiếc đèn được thắp sáng, ánh nến lấp lánh như ánh sao, đèn các bạn bên cạnh cũng được thắp sáng với đủ màu sắc, quang cảnh trông càng lung linh, rực rỡ.

Bỗng tôi phát hiện, có mấy bạn thắp nến không tốt dẫn đến cây nến lệch đốt cháy cả đèn lồng, nhìn gương mặt các bạn ấy xụ xuống như muốn khóc…

Lại nhìn chiếc đèn độc nhất vô nhị trên tay mình, cảm thấy một cỗ ấm áp tràn lan trong ngực, tôi lẩm bẩm “Con cám ơn ba nhiều lắm!”

Nhẹn nhàn xoay gót chân đi về phía người bạn xui xẻo kia, giơ chiếc đèn trước mặt bạn nói “Mình cùng rước đèn nha!”

Ngẩn đầu nhìn tôi, bạn cười nói “Được, mình cùng chơi đi!”

Tiếng bạn ríu rít bên tai tôi “Chiếc đèn này ba bạn làm hả?”

Tôi gật đầu, bạn ca ngợi “Nhìn thật là thần kì!”


Rạng sáng ngày 12/08/2022​
 
Top