Lượt xem của khách bị giới hạn

[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một - Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một - Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1480: Cùng nhau chơi~
Nếu như Trang gia tới dự tiệc cưới của cô ta ngày hôm nay, vậy thì hết thảy mọi thứ này phải thuộc về cô ta mới đúng...

Suy nghĩ như vậy cứ xoay vòng vòng trong đầu hành hạ Ninh Tuyết Lạc đến phát điên.

Nhưng bây giờ thì sao, cô ta trơ mắt nhìn Ninh Tịch chỉn chu xinh đẹp đứng trên bục diễn văn màu đỏ sậm được tất cả mọi người chú ý đến. Hôn lễ mà cô ta tưởng bấy lâu nay đột nhiên biến thành một cơn ác mộng, bị hoàn toàn phá hủy...

Ninh Tịch đọc diễn văn xong thì dưới khán đài tiếng vỗ tay vang lên như sấm. Sau đó là MC tuyên bố lễ quyên góp chính thức bắt đàu.

Bất tri bất giác Ninh Tuyết Lạc thấy Trang Khả Nhi bước lên sân khấu, MC đứng một bên giới thiệu món đồ mà Trang Khả Nhi quyên góp...

Một cái vòng tay...

Rõ ràng Trang Khả Nhi đã nói sẽ đến tham dự hôn lễ của cô ta nhưng kết quả lại xuất hiện ở đây, thậm chí cái vòng tay cô ta cố ý đánh rơi ở trên xe lại biến thành vật phẩm quyên tặng...

Khuôn mặt sau lớp khẩu trang của Ninh Tuyết Lạc trắng bệch như quỷ, chẳng lẽ Trang gia đã biết sự thực cô ta với Ninh Tịch bị nhận sai?

Chỉ vì phát hiện ra cô ta không phải cháu ruột nên đối xử với cô ta như vậy?

Rõ ràng cô ta mới là Đại tiểu thư của Ninh gia cơ mà! Rõ rành rành Trang Linh Ngọc chính miệng thừa nhận cô ta là con gái duy nhất cơ mà! Rõ ràng cô ta mới là đứa cháu gái mà Trang gia phải thừa nhận cơ mà!

Tại sao... tại sao lại biến thành như vậy!

Con khốn Ninh Tịch! Mày dựa vào cái gì!

Ninh Tuyết Lạc lo lắng nếu ở nơi này quá lâu sẽ bị phát hiện nên dùng một tia lý trí cuối cùng mà cắn răng vội vã rời đi.

Những chuyện cô ta cần giải quyết quá nhiều, ngoài trừ đi lửa giận của Trịnh Mẫn Quân thì cô ta còn phải tính toán đến chuyện truyền thông ngày mai sẽ đăng cái gì....

...

Một tiếng sau, tiệc từ thiện của Ninh Tịch kết thúc mỹ mãn.

Trừ những vị khách kia thì bạn bè của Ninh Tịch cũng tới rất đông, đa phần là nghệ sĩ của Thịnh Thế cùng vài người bạn quen biết lúc hợp tác đóng phim trước đây.

Sau khi sự kiện kết thúc thì Giang Mục Dã không chịu ngồi yên liền triệu tập một đám lớn đi hát Karaoke, kết quả đương nhiên là vừa nói ra thì mọi người nhao nhao ủng hộ.

Vì thế một đám người rời khỏi trung tâm triển lãm liền rầm rập kéo quân đi theo Giang Mục Dã đến quán Karaoke chơi đùa.

Ninh Tịch làm người tổ chức nên phải ở lại giải quyết nốt một số công việc, khiến cho Giang Mục Dã phải gọi điện thúc giục nhiều lần.

"Ninh Tiểu Tịch, bà bận xong chưa hả? Mau tới đây! Mọi người tới hết rồi chỉ chờ mình bà thôi đấy!" Giang Mục Dã thúc giục như lửa cháy đến mông rồi.

Ninh Tịch vừa sửa sang lại một ít tài liệu vừa cảm thấy bất đắc dĩ: "Lông Vàng, ông uống máu gà à mà hưng phấn thế hả? Tôi mệt đứ đừ cả ngày đây này làm gì còn sức mà chơi với ông hả!"

Bên kia di động lập tức vang lên tiếng Giang Mục Dã tố cáo: "Đệch! Có lòng tốt lại bị cho là lòng lang dạ sói, không phải bà chơi với tôi, mà là ông đây cố ý hạ mình quẩy với cưng được không hả?"

Ninh Tịch nhướng mày: "Hả? Ông cố ý hạ mình quẩy với tôi?

Giang Mục Dã hừ hừ: "Tối nay là đêm động phòng hoa chúc của Tô Diễn đó! Ông đây chẳng phải sợ cưng một mình buồn bã sẽ nghĩ bậy bạ sao? Đừng nói nhảm nữa, rốt cuộc bà tới hay không?"

Không ngờ tên này lại có thể nghĩ như vậy...

Chính cô cũng sắp quên luôn cả chuyện đó...

Nghe giọng nói có dấu hiệu bùng nổ của Giang Mục Dã, Ninh Tịch cảm thấy trong lòng rất ấm áp: "Được được, gửi địa chỉ cho tôi đi, tới liền đây, ông cứ chơi trước! Còn nữa, tối nay bà đây mời khách!"

"Hừ, thế này nghe còn tạm được!" Giang Mục Dã bấy giờ mới hài lòng cúp máy.

Ninh Tịch bất đắc dĩ cười cười. Sau khi sắp xếp công việc xong cô lập tức chạy tới địa chỉ mà Giang Mục Dã gửi tới.

Cơ mà... nếu Ninh Tịch có năng lực tiên tri, sớm biết sẽ bị Giang Mục Dã bẫy thảm như thế... thì đánh chết Ninh Tịch cũng nhất quyết không đi...
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1481: Các người tự chơi mạt chược với nhau đi
Chắc là để mọi người tiện đường đến thẳng luôn, địa chỉ của quán Karaoke đó rất gần, ngay tòa nhà đối diện bên đường, Ninh Tịch sau khi rời khỏi trung tâm triển lãm liền trực tiếp đi bộ thẳng đến đó.

ừm... nếu như cô mà có năng lực biết trước được tương lai, sớm biết được lần này sẽ bị Giang Mục Dã cho vào bẫy thê thảm như thế... thì có đánh chết cô cũng không đi...

Sau khi đến nơi rồi, Ninh Tịch vừa lên tầng vừa gọi điện thoại cho Giang Mục Dã: "Lông vàng, tôi đến rồi này, mọi người ở phòng nào đấy?"

"À... cái đó... cái đó ấy hả..." Đầu bên kia vang lên tiếng Giang Mục Dã ấp a ấp úng.

"Cái đó là cái nào? Ngồi ở phòng nào mà ông cũng không biết là sao?" Ninh Tịch cạn lời.

Giang Mục Dã ho khẽ một cái: "Khụ khụ, không... không phải... Ninh Tiểu Tịch à... cái đó... hay là bà đừng đến nữa thì hơn..."

Trên trán Ninh Tịch đầy vạch đen: "Tên họ vàng nhà ông chứ, ông tính chơi tôi đó hả! Tôi đến rồi đây này!"

"Tôi họ Giang mà " Giang Mục Dã yếu ớt nói.

"Phắn phắn phắn, đừng có mà đánh trống lảng với tôi, rốt cuộc là ở phòng nào? có phải là ông uống nhiều rồi không đấy?" Ninh Tịch nhíu mày, cô cảm thấy giọng điệu của Giang Mục Dã có gì đó quái quái.

Chắc là có người ngồi bên cạnh nghe thấy tiếng của Ninh Tịch phát ra từ điện thoại thê nên hét vào loa một câu: "Là anh Tịch ạ? Mọi người đang ở phòng VIP 888, anh đến mau đi!"

Ninh Tịch cũng không nghĩ nhiều biết được số phòng liền cúp điện thoại luôn.

Ngẩng mặt lên nhìn, phòng 888 ở đối diện cách đó không xa, Ninh Tịch chạy đến sau đó đấy cửa bước vào...

Khoảnh khắc đẩy cửa ra đó, Ninh Tịch như thể bị sét đánh trúng...

1 giây....

2 giây...

3 giây...

Ninh Tịch quả quyết sập cửa lại cái rầm, rồi sau đó trong đầu cô vang lên tiêng hét kinh thiên động địa.

Aaaaaaaaaaaaaaaaa... má nó chứ!

MỢ, cô vừa mới nhìn thấy cái quỷ cái quỷ gì thế?!?!

Dù cho chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi thôi, dù trong phòng toàn người là người, nhưng mấy người đó quá ư là nổi bật, cô có muốn tảng lờ đi một người trong đó cũng không được!

Giang Mục Dã....

Mạc Thần Tu....

Vân Thâm....

Lục Đình Kiêu...

Giang Mục Dã, cái tên trời đánh này!!! Đã bảo là đi quẩy với bà cơ mà! Thê này còn quẩy cái mọe gì nữa! Sao các người không gom nhau lại làm bàn mạt chược luôn cho rồi!?

Mạc Thần Tu thì thôi không tính, tại sao cả vân Thâm lẫn Lục Đình Kiêu đều có mặt ở đó vậy?

Trong lúc Ninh Tịch đang ở bên ngoài xây lại "tam quan" thì cửa phòng đã bị ai đó đẩy ra, hai cô bé trong công ty nhiệt tình kéo cô vào trong.

"Anh Tịch, anh đứng ngoài cửa làm gì thê! Mau vào đi!"

"Anh Tịch mau vào đi, mau vào đi! Em nói anh nghe nè, hôm nay sếp lớn của chúng ta cũng ở đây đấy, còn có cả Vân tổng nữa..."

Ninh Tịch còn chưa kịp nói gì đã bị hai cô bé mỗi người một bên kéo xềnh xệch vào trong phòng rồi.

Bởi vì biết quan hệ giữa cô và Giang Mục Dã, bọn nọ còn cố ý để dành chỗ bên cạnh Giang Mục Dã cho cô.

Ninh Tịch kiên trì né tránh ánh mắt của ba người còn lại, sau đó trợn mắt lườm Giang Mục Dã: "Giang Mục Dẵ! Ông muốn chết à! Dám đào hố bẫy tôi cơ đấy!"

Cô khó khăn lắm mới chịu đựng được hết buổi tiệc từ thiện kết quả thế nhưng cả bốn tên kia đều tụ lại hết thế này!

Vẻ mặt của Giang Mục Dã đầy vô tội, sợ đến mức quắn cả lại: "Tôi đâu có gọi bọn họ đến, tôi nào đâu biết bọn họ cũng sẽ đến chứ! Sau đó tôi chẳng cảnh báo cho bà rồi còn gi, bảo bà đứng đến nữa mà..."

Ninh Tịch bóp trán, nghiến răng kèn kẹt, "Tôi thật sự rất cám ơn ông đấy! Cám ơn CẢ NHÀ ÔNG!!!"

Bởi vì mấy cái tên này bây giờ cô quả thực đã hoàn toàn chẳng còn chút tâm tư nào để đi quan tâm đến tên bạn trai cũ nữa...

Đây có được coi là lấy độc trị độc không nhỉ?
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1482: Dù sao cũng có anh ở đây
Vốn dĩ Giang Mục Dã chỉ muốn tổ chức mốt buổi tiệc đập phá nho nhỏ mà thôi, kết quả là ông chủ bé Lục cảnh Lễ cũng muốn đến góp vui, anh ta đến thì cũng được thế nhưng còn kéo theo cả ông chủ lớn Lục Đình Kiêu đây nữa.

Bởi vì có Lục Đình Kiêu ở đây, mấy ông lớn trong thương giới vừa rời khỏi buổi tiệc từ thiện cũng chạy đến góp vui, cuối cùng ngay cả Vân Thâm cũng đến...

Thê nên từ một buổi tiệc mang tính chất đập phá thoắt cái đã biến thành buổi tụ họp của giới thương nhân, tóm lại là chẳng thể quẩy nổi nữa.

Chẳng thà xong việc rồi về nhà luôn lên giường đánh một giấc cho khỏe, ai ngờ ra đây còn bị hấp diêm tinh thần hu hu hu...

Ninh Tịch ngồi đó mà nhấp nha nhấp nhổm như ngồi phải gai mít, chẳng thể nào ngồi yên được, chán đến mức cứ thê mà bê rượu lên uống một cách vô thức, mãi đến khi ánh mắt của bảo bối nhà cô liếc qua đây.

Xung quanh Lục Đình Kiêu là có nhiều người ngồi nhất nên chẳng nhàn được lúc nào, thê mà không ngờ anh còn có thể chú ý đến cô ở bên này.

Sau khi bị anh cảnh cáo Ninh Tịch cười hì hì, cúi đầu nhắn tin cho anh: "Dù sao cũng có anh ở đây mà

Cho nên là có uống nhiều cũng chẳng sao!

Lục Đình Kiêu trông có vẻ như đang chăm chú nghe ông giám đốc nào đó thao thao bất tuyệt, đúng lúc này di động anh rung lên, anh cúi xuống nhìn lướt, vẻ xa cách cũng dịu đi vài phần, thê rồi cũng không ngăn Ninh Tịch nữa.

Bên cạnh Ninh Tịch thỉnh thoảng có người hiếu kỳ đến gần hỏi thăm, giọng điệu mang theo sự thăm dò...

"Anh Tịch, anh lợi hại thật đấy, hoạt động từ thiện hôm nay bao nhiêu người đến ủng hộ! Em giật bắn cả người ấy!"

"Còn không phải à, em tưởng cái hôn lễ thê kỷ của Ninh Tuyết Lạc đã đủ đáng sợ rồi chứ, kết quả so với anh thì đúng là gặp phải sư phụ..."

Ninh Tịch nhấp một ngụm rượu, bình thản nói: "Đúng lúc bên chính phủ dạo này đang đẩy mạnh phương diện này mà thôi, cộng thêm cả Boss đại nhân nhà mình cũng tới ủng hộ nữa, một con tôm nho nhỏ như tôi đây cũng chẳng qua vừa hay đại diện cho công ty...."

Bởi vì sự phô trương hôm nay quả thật quá đáng sợ, cho nên bọn họ khó tránh khỏi nghi ngờ rằng có phải Ninh Tịch có ô dù hùng hậu nào đó sau lưng mà bọn họ không biết không. Nhưng nghĩ đến quá trình nổi tiếng của cô bọn họ lại cảm thấy điều này không thể, nếu như cô ấy có ô dù hùng hậu như thế vậy thì tại sao Ninh Tịch phải làm một diễn viên phụ, đóng vai phản diện lâu như thế mới đi đến tận bây giờ...

Cái gọi là có ô dù thực sự phải giống như Mạnh Thi Ý kìa, từ lúc debut đển bây giờ chưa từng diễn một vai phụ nào, phim nào phim nấy đều là những bộ phim được đầu tư lớn, bộ phim đầu tiên đã được đề cử Ảnh hậu, đấy mới là điển hình của có ô dù.

Cho nên sau khi bọn họ nghe thấy Ninh Tịch nói vậy thì chẳng hề nghi ngờ, ngược lại bọn họ lại rất có hảo cảm với việc Ninh Tịch có gì nói đấy, không cổ ý tô vẽ khoe khoang.

Trong phòng có rất nhiều người trẻ tuổi, mọi người đề nghị chơi trò "nói thật hoặc mạo hiểm", Ninh Tịch vừa nghe thấy trò này đã thấy đau đầu, trong cái cảnh có bốn ông ôn thần ở đây chơi trò này để tìm chết à?

Cho nên Ninh Tịch quyết đoán lấy cớ đi vệ sinh để chuồn đi!

Đi đến cuối hành lang không có ai để hít thở không khí trong lành, kết quả, vừa mới đứng bên cửa sổ được một lúc, đằng sau lưng đã vang lên tiếng bước chân.

Ninh Tịch quay lại liền bắt gặp đôi mắt hỗn loạn của Mạc Thần Tu, cả người toàn mùi rượu đứng ở đó.

Nhìn thấy anh ta Ninh Tịch quả thực rất nhức đầu: "Mạc Thần Tu, những gì nên nói tôi đã nói rất rõ ràng rồi, rốt cuộc anh muốn làm thê nào thì mới chịu kết thúc ân oán giữa chúng ta đây, nói thẳng đi cho đỡ mệt!"

Những ngón tay trắng nõn của Mạc Thần Tu vuốt ngược mái tóc lên, vẻ phóng khoáng bất kham lộ ra trên trán, khóe môi anh ta là nụ cười lạnh: "Ha, kết thúc ân oán? Mẹ cha nó chứ, tôi lại thua một thằng đàn bà, không tiền, không gia thế cũng chẳng có vẻ ngoài! cô cho rằng ông đây nuốt được nỗi nghẹn này à?"
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1483: Người đàn ông của tôi là ai
Kể từ khi phát hiện ra sự ám muội giữa Ninh Tịch và Kha Minh Vũ, Mạc Thần Tu vẫn ức không thể nào nuốt nổi.

Anh ta vẫn luôn suy nghĩ người đàn ông như thế nào mới có thể khiến một người con gái như Đường Tịch đem lòng yêu thương được, cuối cùng lại là một tên đàn bà dựa vào phụ nữ để leo lên, như thế làm sao anh ta có thể cam tâm cho được?

Khóe miệng Ninh Tịch giần giật, thằng đàn bà... tên này đang nói đến là bảo bối nhà cô đấy à?

"Anh đang nói đến Kha Minh Vũ?" Ninh Tịch nhướng mày.

"Đừng có bảo với tôi cô và tên đó không có gì với nhau! Tôi đã để ý đến hai người rất lâu rồi, nếu như hai người không có gì thì tôi nuốt cả cái thùng rác này cho cô xem!" Mạc Thần Tu chỉ tay vào cái thùng rác bên cạnh phẫn nộ nói.

Ninh Tịch chậc một cái, trong lòng đang nghĩ thầm cái gã Mạc Thần Tu này cũng tinh mắt ra phết, mới đó đã tìm đúng người rồi, cô còn tưởng tên này sẽ nghi ngờ Giang Mục Dã cơ.

Cô không trả lời vấn đề này một cách xác thực mà lại hỏi ngược lại anh ta: "Vậy thì, anh cảm thấy người đàn ông của tôi là ai thì anh mới có thể nuốt cục tức này xuống? Tôi gọi anh ta đến đây để anh nuốt xuống cho nghẹn chết luôn nhé?"

"Cô… nuốt cái đầu cô ấy!!!" Mạc Thần Tu tức đến mức suýt chút nữa thì hộc máu mồm ngay tại chỗ.

"Ôi, tôi nghiêm túc đấy, anh nói nghe xem nào! Nói ra cái tên có thể khiến anh nuốt được cục tức này xuống đi! Ân oán của chúng ta hôm nay phải giải quyết xong!" Ninh Tịch nói.

Mạc Thần Tu nghe vậy liếc mắt đánh giá cô gái trước mặt từ trên xuống dưới, biết rõ ràng lời nói của cô thật buồn cười, biết rõ rằng cô đang chơi anh nhưng trong lòng anh ta vẫn nghẹn một cục tức, thế rồi anh ta bắt đầu suy nghĩ….

Không phải anh ta tự kiêu nhưng dù có tất cả nghệ sỹ nam trong giới giải trí này, bao gồm cả Giang Mục Dã, anh ta đều không để một ai vào măt, còn về phần những người ngoài giới giải trí, cũng chẳng có mấy ai vào được mắt anh ta.

Cũng không trách được Mạc Thần Tu lại kiêu ngạo đến thế, cha anh ta là doanh nhân giàu có của thành phố H, chú Hai của anh ta là phó tổng giám đốc của công ty giải trí TL ở Hollywood, gia cảnh nhà anh ta dù có ở ngoài giới giải trí đi nữa cũng được coi là số một số hai.

Những năm nay người có tiền thì nhiều lắm, nhưng có mấy ai không phải là một lão già sáu mươi tuổi, phú nhị đại cũng nhiều nhưng mấy ai có được tướng mạo như anh ta…

Mạc Thần Tu nghĩ nửa ngày mà, trong đầu hiện lên vài cái tên ít ỏi, người thực sự khiến anh ta tâm phục khẩu phục chỉ có….

"Này, anh nghĩ xong chưa đấy?" Ninh Tịch mất kiên nhẫn thúc giục.

Mạc Thần Tu dựa vào tường đốt một điếu thuốc, cười đầu ác ý: "Bỏ cuộc đi, trừ phi là Lục Đình Kiêu hoặc là Vân Thâm, bằng không dù cho người đàn ông của cô có là ai thì ân oán của chúng ta vẫn chưa hết đâu!!!"

Lục gia là gia tộc đứng đầu Đế Đô, Lục Đình Kiêu là thần thoại của giới kinh doanh Hoa Quốc, mà Vân Thâm dù chỉ mới có tiếng gần đây nhưng bối cảnh của anh ta lại sâu không lường được, thậm chí có người còn đồn rằng anh ta chính là vua của thế giới ngầm….

Mạc Thần Tu cố ý nói ra hai cái tên căn bản là không thể, rõ ràng là đang chơi khó cô.

Mà sau khi Ninh Tịch nghe thấy hai cái tên đó xong biểu cảm quả thực trở nên rất khó tả…

Lục Đình Kiêu thì cô có thể đoán được Mạc Thần Tu sẽ nói ra, nhưng cô không ngờ anh ta sẽ nhắc đến cả Vân Thâm nữa.

Nghe thấy hai cái tên cùng xuất hiện một lúc, tâm tình quả thực có chút kì dị.

Quan trọng bây giờ là xử được tên nào là xong tên đó, sau khi Mạc Thần Tu nói rồi, Ninh Tịch quả quyết rút điện thoại ra, sau đó bấm số gọi: "Alo, anh yêu à, em đang đứng ở đầu kia của hành lang chỗ lối thoát hiểm ấy, anh có thể ra đây được không? Có chút việc tìm anh… đúng, bây giờ… ừm ừm… được rồi... em đợi anh nha~"

Mạc Thần Tu nhíu mày nhìn Ninh Tịch đột nhiên gọi điện thoại: "Cô gọi điện tho ai thế?"

Ninh Tịch cười cười: "Anh đoán xem~"
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1484: Chủ động dâng yêu thương
Mạc Thần Tu nhíu mày thật chặt, vừa nãy anh ta nghe thấy Ninh Tịch lúc gọi điện có gọi đối phương là "anh yêu", gọi rõ là buồn nôn… Chẳng lẽ cô ta thực sự gọi điện cho người đàn ông đó?

Ngoài ra, nghe giọng cô ta thì hình như người đàn ông đó là một trong những người có mặt trong phòng karaoke tối nay?

Rốt cuộc người đó là ai….

Hay là đứa con gái chết tiệt nay lại đang đùa giỡn anh, cố tình giả vờ giả vịt!

Mạc Thần Tu cảnh giác nhìn cô chằm chằm: "Đường Tịch, rốt cuộc cô định làm cái quỷ gì thế?"

Ninh Tịch vô tội nhún vai: "Tôi đang nghiêm túc giải quyết ân oán với anh mà! Lát nữa, anh nói phải giữ lời, đừng có hối hận đấy nhé!"

Mạc Thần Tu bật cười thành tiếng, "Lẽ nào cô muốn nói với tôi người đàn ông của cô là Vân Thâm?"

Nói đến đây, vẻ mặt của Mạc Thần Tu thoáng thay đổi, bởi anh nghĩ đến lúc ở đoàn làm phim, quan hệ của Ninh Tịch và Vân Thâm quả thật có cái gì đó lạ lạ, người ta còn đồn rằng Vân Thâm là fan của Ninh Tịch, đầu tư phim, tham gia vào đoàn làm phim cũng vì Ninh Tịch…

Lẽ nào người đàn ông của Ninh Tịch là Vân Thâm thật?

Nhưng mà, khi Ninh Tịch nói với anh ta rằng mình đã có người yêu rồi, còn cả khi bọn họ cùng quay quảng cáo, lúc đó Vân Thâm vừa mới về nước chưa được bao lâu, lúc đó còn chưa qua lại gì mà…

Cô ta lại đang lừa anh ta ư?

Mạc Thần Tu đang chìm đắm trong suy nghĩ, Ninh Tịch đứng đó lắc đầu nói: "Sai rồi, Vân Thâm là quá khứ, Lục Đình Kiêu mới là hiện tại!"

Mạc Thần Tu: "..."

Những lời này của cô lập tức khiến Mạc Thần Tu sợ run, suýt chút nữa thì nôn ra một búng máu, trên trán đầy vạch đen: "Mọe nó, tôi điên rồi mới đứng đây lải nhải với cô lâu thế! Hôm nay rốt cuộc cô đã uống bao nhiêu rồi hả?"

Ninh Tịch xòe tay nhún vai, "Dạo này nói thật mà cũng không ai tin à?"

Trên trán Mạc Thần Tu nổi gân xanh, tỏ vẻ sẽ không tin cô nữa dù có là một chữ: "Nói thật cái khỉ gió! Ông đây vì tin cô nên mới bị biến thành cái dạng này đấy!"

"Nhưng tôi không lừa anh thật mà…"

"Khốn khiếp…"

Hai người đang cãi nhau ầm ĩ, tiếng bước chân mạnh mẽ vững vàng từ đằng xa vang lên.

Mạc Thần Tu vô thức quay lại nhìn về phía sau, đập vào mắt anh ta là một bóng dáng cao lớn, người đàn ông mặc vest đen khí thế bức người đang bước về phía anh ta và Ninh Tịch, cuối cùng lướt qua anh ta mà dừng lại trước mặt Ninh Tịch.

Lục Đình Kiêu…?

Anh ta ra đây để làm gì? Chẳng lẽ cũng ra đây cho thoáng? Bị Ninh Tịch lừa ra à?

Khi não của Mạc Thần Tu còn đang loạn cào cào lên với hàng đống suy nghĩ, Ninh Tịch đứng bên cạnh anh ta đột nhiên bổ nhào vào lòng Lục Đình Kiêu… bổ nhào đến… nhào đến…

Không chỉ có thể, điều khiến anh càng kinh ngạc hơn đó là, sau khi Ninh Tịch bổ nhào vào Lục Đình Kiêu, hai tay khoác lên cổ anh, không nói gì cứ thế vít cổ anh xuống, cứ thế cưỡng hôn anh… cưỡng hôn… cưỡng hôn đấy…

Mạc Thần Tu đứng ngẩn tò te, ngây ra nhìn cảnh tượng trước mắt, mãi đến khi đầu ngón tay bị điếu thuốc lá cháy hết làm bỏng rát mới sực tỉnh.

Trước đó trong điện thoại, Lục Đình Kiêu không hề hỏi Ninh Tịch gọi mình ra làm gì, cứ thế mà đi thẳng ra đây không ngờ vừa mới ra liền thấy Mạc Thần Tu cũng ở đây.

Ánh mắt anh thoáng lóe lên, anh còn chưa kịp nói gì, thì đúng lúc đó, vợ mình không nói một câu liền bổ nhào vào anh chủ động dâng yêu thương.

Thế nên, trong mắt Lục Đình Kiêu chỉ còn lại duy nhất một người, anh nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, hơi cúi đầu, thuận theo ý cô, phối hợp với nụ hôn của cô…
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1485: Vũ khí diệt hoa đào
Ninh Tịch như một con cún con, ôm lấy anh cắn cắn, trong đôi mắt sự chiếm hữu ngập tràn.

Lục Đình Kiêu cười khẽ một tiếng, tiếng cười trầm thấp thoát ra khỏi lồng ngực, anh khẽ xoa đầu cô, giọng nói vừa cưng chiều vừa dung túng: "Em lại bày trò gì đấy?"

Ninh Tịch ôm lấy Lục Đình Kiêu, hầm hừ nhìn về phía Mạc Thần Tu giờ đã hóa đá trong không khí: "Không có gì, hóng gió một mình chán bỏ xử! Gọi anh ra đây với em!"

Lục Đình Kiêu như có như không nhìn về phía Mạc Thần Tu, anh làm sao mà không biết ý nghĩ của Ninh Tịch.

Giúp vợ yêu giải quyết tình địch, làm lá chắn cho vợ, những chuyện thế này anh đương nhiên là cầu còn không được, vui vẻ mà chịu đựng.

Huống chi anh với Ninh Tịch yêu nhau lâu như thế, hiếm khi thấy Ninh Tịch chủ động công khai thân phận của anh.

Giờ phút này Lục Đình Kiêu đâu còn sự lạnh lùng xa cách vừa nãy, nét mặt của anh khi nhìn cô quả thật là dịu dàng đến mức phát ngấy lên được, anh hơi nghiêng người, khẽ hôn lên khóe môi cô: "Muốn về nhà chưa?"

Ninh Tịch gật đầu lia lịa: "Em muốn về nhà từ lâu rồi! Tất cả chỉ tại cái tên Giang Mục Dã không đáng tin đó lừa em một vố...

Mãi cho đến lúc hai người đã sải bước đi rồi, Mạc Thần Tu đằng sau mới coi như là hoàn toàn tỉnh táo, vội nói: "Từ từ đã!"

Ninh Tịch dừng bước, quay lại nói vối Mạc Thần Tu: "Này, một thằng đàn ông như anh định nói mà không giữ lời đấy à?"

Mạc Thần Tu không thèm để ý đến Ninh Tịch, rõ ràng là bị Ninh Tịch lừa cho phát sợ rồi, đến bây giờ rồi vẫn không thể tin được cô, ngoan cố nhìn chằm chằm vào Lục Đình Kiêu hỏi: "Mạo muội hỏi một câu, xin hỏi quan hệ giữa anh và Ninh Tịch là gì? Ninh Tịch là gì của anh?"

Mạc Thần Tu siết chặt nắm đấm, trong bụng nghĩ thầm có khi hai ngườỉ này chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi, nói không chừng chỉ là tình nhân, bạn giường... thậm chí...

Dù sao Lục Đình Kiêu đã sớm tuyên bố vối mọi người rằng anh ta đã có bạn gái từ lâu rồi!

Đứa con gái chết tiệt, luôn mồm bảo mình và anh ta không phải là một loại người, nhung thực tế chẳng giống nhau đó sao....

Lục Đình Kiêu nhìn người đàn ông trước mặt với vẻ vô cảm, sau đó trả lời anh ta với vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh: "Cô ấy là vợ tương lai của tôi."

Nói rồi cũng chẳng thèm quan tâm vẻ mặt của Mạc Thần Tu như thê nào, trực tiếp ôm vai Ninh Tịch đi mất.

Đằng sau lưng vẻ mặt của Mạc Thần Tu trống rỗng, đã ngây ra như phỗng rồi....

Bạn gái trong truyền thuyết của Lục Đình Kiêu... lại chính là Ninh Tịch?

Anh ta còn tưởng Ninh Tịch say rượu nói liều, hóa ra lại là thật?

Lục Đình Kiêu thực sự là bạn trai hiện tại của cô ta... vậy Vân Thâm... lẽ nào đúng là bạn trai cũ của cô ta?

Mạc Thần Tu thật sự không dám nghĩ tiếp nữa....

Từ khi quen biết cô ta đến giờ, cô ta chưa bao giờ hành xử giống người bình thường.

Khi Lục Đình Kiêu đi ra ngoài tìm cô đã chào tạm biệt với những người trong phòng, nói mình về trước, Lục Đình Kiêu xuống gara để xe trước đợi cô, Ninh Tịch quay về phòng karaoke chào một tiêng rồi cũng về trước.

Lúc cô quay lại Vân Thâm cũng không có ở đó, hình như cũng về rồi.

Trên đường về.

Hôm nay cũng coi như là tránh thoát được cơn nguy hiểm trong gang tấc, vẻ mặt của Ninh Tịch như trút được gánh nặng, "Ài, cuối cùng là cũng dọn dẹp xong một tên! Bảo bối anh hữu dụng quá đi mất! Quả đúng là vũ khí diệt hoa đào mà! Em nhìn cái biểu cảm của Mạc Thần Tu, chắc chắn dù hắn có liệt dương cả đòi cũng không dám đến tìm em đòi nợ nữa há há!"

Chậc chậc, hoa đào kiếp của cô quả nhiên chỉ có mỗi Lục Đình Kiêu mới có thể giải được...

Lục Đình Kiêu cười khẽ: "Đa tạ quá khen."

"Nhưng mà... còn một bông nữa sợ rằng không dễ xử lý như thế này... ài, rốt cuộc dùng cái gì mới chém được nó đây..." Ninh Tịch lầm bầm.

Cô tưởng Lục Đình Kiêu không nghe thấy kết quả một lúc sau, bên cạnh vanh lên giọng nói bình thản của anh: "Chứng nhận kết hôn."

Ninh Tich: "Ăc..." Đủ ác.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1486: Chuẩn bị vẹn toàn
Để mau chóng tích đủ của hồi môn, bước lên đỉnh nhân sinh đổi lấy vũ khí diệt hoa đào tối cao -"Chứng nhận kết hôn", Ninh Tịch nửa đêm rồi mà còn hăng hái chạy đến chỗ Lâm Chi Chi.

Sau khi hoạt động từ thiện kết thúc Lâm Chi chi cũng không về nhà mà đến thẳng công ty, ngoài ra Tiểu Đào và toàn bộ nhân viên của phòng quan hệ công chúng cũng bị dựng dậy gọi đến công ty.

Lần này, cái gọi là "hôn lễ thế kỷ" của Ninh Tuyết Lạc coi như đã hoàn toàn bị đảo loạn, tiếp sau đó bên Tinh Huy chắc chắn sẽ không thể để yên mà không làm gì được. Cho nên khi buổi tiệc vừa mới kết thúc Lâm Chi Chi lập tức điều động nhân sự, chuẩn bị tất cả mọi thứ vẹn toàn, để đối phó với mọi chiêu thức mà bên Tinh Huy có thể tung ra.

Sáng sớm hôm sau.

Tất cả các tờ báo lớn cùng các trang mạng lớn đều ngập tràn tin tức về hôn lễ của hai nhà Tô - Ninh.

Khác với tất cả dự đoán tình hình của mọi người là tất cả các bài báo về hôn lễ đều đi kèm thêm một cái tên "Ninh Tịch" và một hoạt động từ thiện vốn dĩ trước đó không hề có ai biết đến.

[Buổi lễ thành lập quỹ từ thiện của Ninh Tịch khách quý nhiều như mây, nháy mắt đã đè bẹp "hôn lễ thê kỷ".]

[Có một không hai, tiết lộ bí mật khiến "hôn lễ thế kỷ" của Ninh Tuyết Lạc thất bại nửa đường.]

["Hoạt động từ thiện thê kỷ" PK "Hôn lễ thê kỷ".]

Tất cả các bài báo đều miêu tả một cách chi tiết toàn bộ quá trình lúc đó, từ lúc lễ cưới của Ninh Tuyết Lạc chật kín chỗ cho đến khi khách khứa đi hết vắng tanh, sự phô trương đủ làm chấn động cả Đê Đô...

"Oi, buồn cười chết mất thôi, để xem đám người bên Tinh Huy sau này còn đắc ý cái kiểu gì! Hoàn toàn đã bị Thịnh Thế chúng ta đè bẹp rồi há há!"

"Đúng thế, đúng thế, một buổi lễ thành lập quỹ từ thiện nho nhỏ của Thịnh Thê chúng ta cũng đủ để đè bẹp hôn lễ thế kỷ của bọn họ!"

"Từ sau khi Tô Dĩ Mạt rớt đài, rất nhiều người đều đồn nhảm rằng Thịnh Thê của chúng ta sắp sụp đổ đến nơi rồi, thật đúng là khiến ngưồi ta tức chết mà! Giờ thì để xem đứa nào dám lắm mồm! Thịnh Thê muốn nâng một Nhất tỷ khác lên chẳng phải còn dễ hơn ăn kẹo ư?"

"Tôi chỉ sợ lại thêm một "Tô Dĩ Mạt" nữa thôi..."

"Chắc là không đâu, tôi cảm thấy sau khi Ninh Tịch trở thành Nhất tỷ hoàn toàn chẳng thay đổi chút nào cả, chị ấy vẫn tốt lắm, trước đấy tôi ở trong đoàn làm phim bị Mạnh Thi Ý bắt nạt chị ấy còn giải vây giúp tôi cơ!"

"Nhắc đến mới nhớ... lần trước tiết mục của tôi bị người bên Tinh Huy chiếm mất, chị Ninh Tịch cũng đứng ra giải quyết cho tôi ấy... sức chiến đấu của chị Ninh Tịch siêu mạnh luôn. Lúc đó chị ấy chẳng qua chỉ nói có mấy câu mà thôi mà đã khiến lão đạo diễn sợ mất vía, lập tức trả lại tiết mục cho tôi..."

"Ô... trước đây khi Tô Dĩ Mạt vẫn còn ở đây cô ta chỉ biết bắt nạt chúng ta, nhất là những nghệ sỹ nữ có xung đột về tài nguyên với cô ta như chúng mình... nhìn chằm chằm chúng ta như thể sợ chúng ta sẽ khiến địa vị của cô ta dao động... nhưng chị Ninh Tịch rất biết bênh vực người nhà nhé..."

"Đây chính là sự khác biệt giữa có thực lực và không đấy, biết chưa? Vối thực lực của anh Tịch nhà chúng ta làm sao mà lo địa vị của mình sẽ bị dao động chứ!"

So với bầu không khí thoải mái của Thịnh Thế, toàn bộ Tinh Huy bị bao phủ bởi một lớp mây đen.

Hôm qua quá nửa công ty bọn họ đến lễ cuới của Ninh Tuyết Lạc để ủng hộ, Ninh Tuyết Lạc bị mất mặt xấu hổ, bọn họ cũng chẳng khá khẩm hơn là bao. Đương nhiên những người hả hê khi thấy cảnh này cũng không ít...

Trong phòng làm việc của Thường Lị.

Ngày tân hôn đầu tiên, Ninh Tịch đã đến công ty từ rắt sớm, lúc này vẻ mặt của cô ta âm u sầm sì chưa bao giờ thấy.

Thưòng Lị bận đến mức quay tít mù, khó khăn lắm mới có chút thời gian rảnh: "Tuyết Lạc, cứ để bọn chúng đắc ý thêm một lúc, chiều chị sẽ tung hết những tin tức đã chuẩn bị ra... lần này chắc chắn sẽ khiến Ninh Tịch ăn đủ!"

Nghe Thường Lị nói vậy nhưng vẻ mặt của Ninh Tuyết Lạc cũng chẳng dịu đi chút nào, bọn họ có hành động nhưng không có nghĩa là Lâm Chi Chi không có đề phòng, chỉ riêng việc dựa vào những thứ này để lật đổ Ninh Tịch thôi căn bản là chẳng có chút thực tê nào, cô ta cần một thủ đoạn hiệu quả hơn...
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1487: Đại chiến dư luận
Mấy hôm trước, trên mạng còn náo nhiệt, khắp nơi đều là các nhân vật nổi tiếng, tai to mặt lớn khoe ảnh thiệp cưới và quà cưới của Ninh Tuyết Lạc, tất cả mọi người đều mong chờ đến khi đám cưới chính thức diễn ra sẽ còn náo nhiệt đến đâu.

Kết quả không có ai ngờ được, cuối cùng hôn lễ này lại có một cái kết thảm đạm như thế.

Hôn lễ của Ninh Tuyết Lạc long trọng như thế lại bị một hoạt động từ thiện nho nhỏ của Ninh Tịch đè bẹp đến mức không ngóc đầu lên nổi…

Thoáng cái trên mạng đã ầm ĩ nháo nhào lên, có người cười nhạo Ninh Tuyết Lạc, có người buôn chuyện về ô dù của Ninh Tịch. Cũng không ít người cho rằng Ninh Tuyết Lạc bỏ ra mười mấy nghìn vạn ra để làm đám cưới là xa hoa lãng phí mà Ninh Tịch thì ngược lại, việc đầu tiên cô làm sau khi thành danh đó chính là làm từ thiện, so sánh cả hai với nhau, khác biệt tốt xấu rõ mồn một.

Bình luận này của cư dân mạng nhanh chóng được đẩy lên đầu, thoáng cái những người vốn bất mãn với lễ cưới xa hoa của Ninh Tuyết Lạc ào ào lên tiếng.

[Ha ha ha, thế này nào đâu phải Ninh Tuyết Lạc tổ chức đám cưới cơ chứ! Mà là làm đám cưới cho đám truyền thông thì có! Chỉ toàn thấy khoe là khoe!]

[Tôi đã muốn nói từ rất lâu rồi, mấy ngày hôm nay Phùng Nhất Lan vừa mới đạt được giải Nobel làm rạng danh đất nước như thế mà không được bất kì sự chú ý nào, ngược lại tin về hôn lễ của một nghệ sĩ lại đâu đâu cũng thấy, cái xã hội này còn ra thể thống gì nữa hay không?]

[Tôi cảm thấy lần này Tổng hội từ thiện và mấy người phía trên có lẽ là không nhìn được nữa, mới cố ý làm ra chuyện này, chỉnh đốn lại tác phong của giới giải trí!]



Vốn dĩ trên mạng đang ngập những lời châm chích hoặc chỉ trích Ninh Tuyết Lạc, đến buổi chiều chiều hướng này dần dần thay đổi.

[Nếu nói như thế, các người không cảm thấy toàn bộ chuyện này từ đầu đến cuối đều toát lên cái gì đó rất kì lạ sao? Tại sao buổi hoạt động từ thiện của Ninh Tịch lại trùng hợp đến nỗi tổ chức đúng ngày cưới của Ninh Tuyết Lạc mà lại còn cùng một địa điểm chỉ khác tầng trên tầng dưới?]

[Dù tất cả đều đúng như những gì các người đã nói, giới giải trí có bao nhiêu cây đa cây đề như thế sao cứ phải là Ninh Tịch, một ngôi sao mới nổi gần đây?]

[Hôn lễ đối với một người con gái mà nói là chuyện trọng đại cả đời, người ta có khả năng thì người ta tổ chức long trọng một tí thì có làm sao? Mà đâu chỉ có mỗi Ninh Tuyết Lạc như thế! Chỉ trách móc mỗi cô ấy thì chẳng phải quá không công bằng sao? Ngược lại Ninh Tịch khiến tôi cảm thấy hoạt động từ thiện này của cô ta như kiểu cố tình ý, như thể đang khoe của ấy!]

[Ha ha, quỹ từ thiện này cũng mờ ám lắm, các bạn tưởng nghệ sĩ thành lập quỹ từ thiện đó để từ thiện thật chắc? Các người đã quên scandal của Vương Lệ và Phương Nghệ Hoa rồi à?]

...

Đến sau cùng, dư luận đã nghiêng dần về ba vấn đề chính là "Ninh Tịch cố ý chọn cùng một ngày để cạnh tranh với Ninh Tuyết Lạc"; "Ô dù của Ninh Tịch"; "Ninh Tịch lợi dụng quỹ từ thiện để moi tiền".

Hai vấn đề đầu tiên còn đỡ, dường như tất cả mọi nghệ sĩ nữ đều gặp phải tai tiếng như thế này, không có chứng cứ thì mấy hôm sau cũng tắt mà thôi, nhưng cái đằng sau thì đã nghiêm trọng đến mức đủ để hủy hoại một nghệ sỹ.

Trước đây Vương Lệ lừa gạt quyên góp khiến thanh danh của cô ta tụt dốc không phanh, sổ sách của quỹ từ thiện Phương Nghệ Hoa bất minh cùng một loạt những tai tiếng khác không chỉ khiến cô ta không thể lăn lộn trong giới nghệ sĩ nữa, mà suýt chút nữa còn phải vào tù…

Có thể thấy chiêu này của Ninh Tuyết Lạc ác đến mức nào.

"Mẹ nó, cái đám người này đúng là vô sỉ! Thời gian và địa điểm chúng ta đã định ra xong từ trước rồi, ai thèm tổ chức cùng một ngày với cô ta!", thực ra đã có chuẩn bị từ sớm nhưng nhìn những bình luận trên mạng, Tiểu Đào tức đến mức thở phì phì.

"Tung một phần chứng cớ lên mạng trước." Lâm Chi Chi nói.

"Vâng, em biết rồi ạ!" Tiểu Đào lập tức đăng nhập vào Weibo, sau đó tung lên mạng bằng chứng đã đặt trước địa điểm và thời gian từ ba tháng trước.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1488: Cục diện dịch chuyển trong nháy mắt
Bên Ninh Tịch đăng chứng cứ không lâu, phía bên Ninh Tuyết Lạc lập tức chuyển hướng sang vấn đến khác, dù sao bọn họ cũng biết hai vấn đề đó không ban đổ được Ninh Tịch, cho nên dời trọng điểm lên vấn đề thứ ba.

Rất nhanh sau đó có người tự xưng là biết chuyện nội bộ bắt đầu tung ra hàng loạt thông tin, nói rằng Ninh Tịch âm hiểm giả dối, âm thầm ăn chặn tiền quyên góp, mượn danh nghĩa từ thiện để kiếm tiền, nói như thể mình có mắt có mũi ngày nào cũng núp dưới gầm giường Ninh Tịch nên cái gì cũng biết.

Bởi vì, chuyện lần này có liên quan đến bên trên, nếu như Ninh Tịch bị vướng phải scandal kiểu này, bên trên tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn, cho dù là vì áp lực từ dư luận cũng nhất định sẽ điều tra rõ.

Tuy rằng Thường Lị không có chứng cứ chính xác, nhưng trong giới giải trí người làm những chuyện này nhiều lắm, cô ta chắc chắn Ninh Tịch tuyệt đối không thể sạch sẽ được. Chỉ cần cô ta làm ầm chuyện này trên mạng, phía trên chắc chắn sẽ có người vào cuộc, chỉ cần tra ra một vết nhơ bé tí tẹo thì Ninh Tịch chết là cái chắc...

"Tuyết Lạc, em có biết căn biệt thự Ninh Tịch vừa mua ở Đào Hoa Ổ bao nhiêu không? còn cả mấy cái xe thể thao cô ta đặt mua gần đây nữa, mới nổi có mấy ngày làm sao mà kiếm được nhiều tiền thế chứ, cho dù cộng tất cả tiền cát xê đóng phim và tiền đóng quảng cáo cũng không đủ để cô ta tiêu như thế, trong chuyện này nhất định có vấn đề..." Thường Lị ra vẻ ta đây đã tính trước hết rồi.

Hừ, đó là điều đương nhiên! Ninh Tuyết Lạc cười lạnh một tiêng, Ninh Tịch tưởng rằng bám vào Trang Khả Nhi, có quan hệ với bên trên là vô ưu vô lo được à?

Bây giờ cô ta sẽ biến những thứ đó trở thành nhược điểm chí mạng của Ninh Tịch...

Dưới sự thúc đẩy toàn lực từ phía Ninh Tuyết Lạc, những lời đồn thổi nhanh chóng lan tỏa trên mạng, đa số cư dân mạng đều không có khả năng phán đoán, thấy dư luận nghiêng về phe nào liền chạy về phe đó, tình hình trước mắt đang diễn biến đúng như những gì mà Ninh Tuyết Lạc dự đoán...

cô ta không tin, chuyện của Ninh Tịch làm ầm ĩ lớn như thế nhà họ Trang vẫn không có động tình gì, nhà họ Trang sẽ mặc kệ để Ninh Tịch kéo mình xuống bùn?

Cô ta không tra ra những chuyện xấu xa của Ninh Tịch nhưng nếu như là nhà họ Trang thì chưa chắc...

Song....

Lần này Ninh Tuyết Lạc lại tiếp tục sai lầm.

Bên này Thường Lị ra tay từ phương diện nhân phẩm của Ninh Tịch, đủ các loại bịa đặt đổ lên đầu Ninh Tịch, bảo cô giả nhân giả nghĩa, dựa vào làm từ thiện để khoe khoang, dần dần khiến mọi người tin rằng Ninh Tịch âm thầm chiếm đoạt tiền quyên góp là sự thật.

Nhưng đợi khi mọi chuyện tiên triển đã hòm hòm có thể tiên hành bưốc tiếp theo để gây áp lực lên phía trên điều tra rõ thì Weibo chính thức phía đại diện Ninh Tịch đột nhiên công bố một phần tài liệu.

Tài liệu về việc Ninh Tịch làm từ thiện trong suốt những năm qua...

Từng tờ biên lai chuyển tiền nhiều như thể tuyết rơi, những bức thư cảm ơn đến từ chính tay những em học sinh mà cô đã giúp đỡ, bắt đầu từ năm 18 tuổi mãi cho đến tận bây giờ, dù mưa gió chưa bao giờ ngừng...

Nêu như nói Ninh Tịch làm từ thiện chỉ để khoe khoang làm màu, để gây áp lực cho đồng sự, vậy thì khoảng thời gian trước khi cô vào giới giải trí, trước khi cô nổi tiếng thì sao? Tại sao cô phải làm chuyện này mà không hề gián đoạn một lúc nào?

Những việc tiếp theo đã không cần Lâm Chi Chi nhúng tay nữa, cánh nhà báo đến phỏng vấn những vùng núi, những cô nhi viện được tiết lộ trong tài liệu để lấy chứng cứ...

Nêu như chĩ có một hai nơi, một hai người thì còn có thể là phía Ninh Tịch đã làm giả, nhưng đến tất cả các nơi, toàn bộ chứng cứ đều là thật, toàn bộ mạng xã hội đều ồ lên, trong nháy mắt dư luận đã đảo ngược...

Tất cả mọi người đều không hiểu tại sao bên trên cứ phải chọn Ninh Tịch, thậm chí còn để cô làm Đại sứ từ thiện, toàn lực ủng hộ cô đến thê thì bây giờ bọn họ đã hiểu.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1489: Không bị bọn họ nuôi hỏng người
Lúc này có rất nhiều người đang đều đang chú ý tình hình trên mạng...

Nhà họ Trang.

Trong phòng khách, Trang Liêu Nguyên, Trang Tông Nhân, Mạnh Lầm Lang đểu có mặt.

Sự việc trên mạng bọn họ đều rất rõ, chuyện này vừa nhìn vào đã biết có người cố ý sắp đặt. Nấu không giải quyết khéo, quả thực sẽ rất rắc rối, càng khó cái là chỉ cần bọn họ nhúng tay cho dù cuối cùng có chứng minh được Tiểu Tịch trong sạch, đàm tiếu trên mạng vẫn sẽ không hết. Bởi vì đối phương có thể tiếp tục khống chế dẫn dắt dư luận nói rằng bọn họ cố tình bao che cho Ninh Tịch...

Bởi vì tránh ảnh hưởng đến danh tiếng của Ninh Tịch cho nên bọn họ đắn đo khá nhiều, lúc này cả ba người đang thương lượng xem nên giải quyết thê nào thì thấy Trang Khả Nhi ngồi bên cạnh vẫn đang nhìn chằm chằm vào máy tính đột nhiên kích động hét to máy tính đến trước mặt bọn họ: "Ba, mẹ, ông nội... mọi người xem này!"

Ba ngưồi quay ra nhìn nhau, rồi lập tức quay sang nhìn màn hình máy tính, sau đó bọn họ liền thấy vố số những tờ biên lai chuyển tiền cùng với bức thư cảm ơn, những dòng chữ non nớt cũng những bức vẽ ngây ngô...

Trang Khả Nhi lại bật sang một trang khác tìm những tin tức mới nhất, tất cả đều là những cuộc phỏng vấn của phóng viên, có viện trưởng, có các thầy cô của những vùng sâu vùng xa, nhiều nhất là khuôn mặt của những đứa trẻ ngây thơ...

"Vâng ạ, mấy hôm trước chị Tiểu Tịch còn đến đây nữa mà! Mang cho bọn em nhiều đồ ăn ngon lắm, cả sách vở nữa!"

"Thích chị Tiểu Tịch nhất!"

"Chị Tiểu Tịch bao giờ mới có thể đến thăm bọn em nữa?"

Không chỉ là tư liệu phỏng vấn, đám phóng viên còn tìm được không ít những tư liệu, hình ảnh từ xưa cũ nữa...

Xem những thứ này, trên gương mặt của Trang Khả Nhi tràn đầy kiêu ngạo và tự hào: "Con biết mà, chuyện này căn bản là không cần chúng ta phải lo!"

Không biết là vì sao, cũng không cần quan tâm chuyện gì xảy ra, cô có một sự tin tưởng mù quáng vào Ninh Tịch.

Thực ra rõ ràng biết Ninh Tuyết Lạc là chị em họ có cùng dòng máu nhưng mà cô vẫn không chút đắn đo mà đứng về phía Ninh Tịch.

Bây giờ dư luận trên mạng đã chuyển hướng, những lời đồn đãi nhắm vào Ninh Tịch trước đó, thậm chí là những điều ngôn luận và hoài nghi bất lợi đối với Tổng hội từ thiện và phía trên cũng đều biến mất.

Vì thê cho nên không cần bọn họ phải nhúng tay vào nữa, không thể nghi ngờ đây chính là kết quả tốt nhất.

Trang Tông Nhân nhìn những bức ảnh đó thở dài một hơi, trong lòng tràn đầy cảm thán và tiếc nuối, "Một đứa bé ngoan như thê mà lại gặp nhiều trắc trở đến vậy..."

Mạnh Lâm Lang biết Trang Tông Nhân đang nghĩ gì liền cười nói: "Ba, ba nên mừng thay cho Ninh Tịch vì đã không phải lỏn lên bên cạnh cái cặp cha mẹ ấy mới phải! Bằng không còn không biết con bé còn bị hai người đó làm hỏng đến như thê nào nữa! Bây giờ như thê này chẳng phải tốt hơn bao nhiêu sao?"

"Khụ..." Trang Liêu Nguyên khẽ ho một tiếng, dù câu này của vợ có hơi thẳng quá nhưng đó cũng là sự thật.

Dĩ nhiên, chỉ hòa nhau một ván này thôi vẫn chưa thể đủ được.

Bên Lâm chi chi đương nhiên vẫn phải phản kích lại, thực tế thì cô cũng chẳng cần cố ý chì trực tiếp ra làm gì, trên mạng cũng đã có người liên tưởng đến kẻ đứng sau điều khiển vụ nhắm vào Ninh Tịch lần này là ai...

Cho nên Ninh Tuyết Lạc vừa bị mọi người bỏ quên giờ lại một lần nữa bị đẩy ra giữa dòng dư luận.

[Bây giờ coi như tôi đã biết không thể nhìn mặt mà bắt nhìn dong, ai nói mỹ nhân đều là rắn độc?]

[Thực ra Ninh Tịch cũng rất đáng thương, toàn bị người ta nói dùng mặt để leo lên, nhưng tôi hoàn toàn không thấy cô ấy dựa vào mặt mà ngược lại vì khuôn mặt đó mà phải chịu vô số những đối xử bất công!]

[Ha ha ha, tôi chẳng nói đấy à, với tư sắc của anh Tịch nhà tôi, nếu thực sự muốn dựa vào mặt thì cần gì lăn lộn khổ sở trong giỏi thể làm gì? Đã sỏm thành phu nhân nhà giàu từ lâu rồi!]

[Giờ thì ai đó nên im miệng được rồi đó! Chẳng lẽ người ta còn có thể xuyên về 5 năm trước để làm những chuyện này à?]

[Cái chiêu đánh lạc hướng sự chú ý của ai đó cũng thuần thục lắm nha! Còn về phần "ai đó" là ai ấy à, cũng chẳng cần tôi nói ra nữa nhỉ?]
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top