Lượt xem của khách bị giới hạn

[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một - Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Ngôn tình] [Truyện Hoàn] Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một - Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1530: Cầu cứu thất bại
Satan thế nhưng đích thân đi cứu người, có thể thấy địa vị của cô gái đó trong lòng anh ta không hề bình thường chút nào, mà Thi Ý lại dám bắt cóc người ta.

"Cô gái đó là ai?" Mạnh Chấn Hoàn hỏi.

"Một nghệ sĩ nhỏ, tên là Ninh Tịch…"

Mạnh Chấn Hoàn nghe xong lập tức ngồi phịch xuống ghế, tia hy vọng cuối cùng cũng mất rồi: "Thôi xong… xong thật rồi..."

"Ba! Chẳng qua chỉ là một nghệ sĩ nhỏ thôi mà! Động đến thì cũng động rồi! Hơn nữa cô ta cũng có làm sao đâu? Sao ba phải căng thẳng thế làm gì? Cùng lắm thì… cùng lắm thì con đi xin lỗi anh Vân là được chứ gì!"

Mạnh Chấn Hoàn giáng cho Mạnh Thi Ý một cái tát: "Mày biết cô ta là ai không? Cô ta là Đường Tịch!!! Là Tiểu sư muội của Đường Dạ và Phong Tiêu Tiêu! Là người phụ nữ duy nhất bên cạnh Vân Thâm! Không lâu trước đó Vân Thâm còn hạ lệnh, không cho phép bất kì ai được động đến một sợi tóc của cô ta! Trước đây tao đã cảnh cáo mày là người phụ nữ bên cạnh Vân Thâm dù là ai mày cũng không được đụng đến, thế mà mày còn dám động!"

Gã quản lý nhãi nhép nào đó bị Ninh Tịch hành cho kêu cha gọi mẹ: "…"

Bỏ mẹ! Đứa con gái đó hóa ra chính là Đường Tịch trong truyền thuyết...

Mạnh Chấn Hoàn cũng không ngờ rằng mình lại bị chính con gái ruột làm hại.

Mạnh Thi Ý giờ khắc này đã hoàn toàn chết sững ra: "Con làm sao mà biết được cô ta lại là Đường Tịch cơ chứ…"

Thực tế thì, vì câu nói đó của cha cô ta nên cô ta mới càng tức, cộng thêm chuyện Vân Thâm cứu Ninh Tịch ở trường quay khiến cô ta mụ mị đầu óc nên mới không màng đến cảnh cáo của cha mình, nào đâu ngờ rằng sẽ gây ra họa lớn thế này.

"Lão Đại, nhiệm vụ cấp bách bây giờ là phải mau chóng tìm ra cách nào đó!" Một thuộc hạ đứng bên cạnh nhắc nhở.

Một bang phái lâu đời như thế mà chỉ trong một đêm đã đối diện với nguy cơ sụp đổ, tất cả mọi người đều hiện lên vẻ khủng hoảng.

Mạnh Chấn Hoàn chán nản: "Nếu như là người khác thì có lẽ xin lỗi còn có tác dụng, nhưng bây giờ… ha ha ha… cho dù ta có tự tay giết con gái để tạ tội cũng vô dụng…"

Mạnh Chấn Hoàn ngập ngừng một lúc sau đó nói tiếp: "Mau, bây giờ mấy đứa lập tức phái người đi tìm Lục Đình Kiêu! Người duy nhất có thể cứu chúng ta bây giờ chỉ có tập đoàn Lục Thị mà thôi…"

Bang Thanh Huyền khống chế các thế lực ngầm ở Đế đô và các vùng lân cận lâu năm, mà tập đoàn Lục thị lớn như thế dù ở mặt nào cũng có dính dáng ít nhiều đến bọn họ, quan hệ rắc rối khó gỡ. Nếu như Bang Thanh Huyền bị diệt, vậy có nghĩa là Đế Đô sẽ rơi vào tay các tổ chức khác, Lục thị sẽ không khoanh tay đứng nhìn!

"Dạ! Em đi ngay!" Một tên thuộc hạ vội vàng rời đi.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, phía đông mặt trời cũng dần dần nhô lên.

Gã thuộc hạ đi cầu cứu đã trở về.

"Sao rồi? Ngài Lục nói như thế nào?" Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào anh ta.

Vẻ mặt của người đi cầu viện xám xịt: "Ngài Lục… Ngài Lục…"

"Rốt cuộc là như thế nào! Mày nói mau đi!" Mạnh Chấn Hoàn tức giận giục giã.

"Em đi liên lạc với người bên phía ngài Lục, nhưng bên đó lại trả lời em là…"

"Họ nói như thế nào?"

"Nói rằng chúng ta nên cảm thấy may mắn vì người ra tay là Satan, chứ không phải là Lục thị đích thân động thủ!"

"Cái… cái gì cơ!" Ngay cả Mạnh Chấn Hoàn cũng trợn mắt há mồm.

"Tại sao ngay đến cả Lục thị cũng muốn đối phó với chúng ta?"

"Đúng vậy, tại sao lại thế! Satan là vì đàn bà vậy thì Lục Đình Kiêu là sao?"

Trong tiếng tranh chấp một giọng nói yếu ớt vang lên, lại là cái tên quản lý nhãi nhép vừa nãy: "Cái này… lúc nãy em có bảo đi cứu người phụ nữ đó có hai phe đúng không ạ… một phe khác… người dẫn đầu… hình như… trông giông giống Lục tổng..."

"Mày nói cái gì?" Giờ phút này mọi người đều nhìn gã với ánh mắt không thể tin nổi.

Tên quản lý run lẩy bẩy: "Vốn dĩ em cũng không dám tin đâu, em sợ nhận nhầm cho nên em không dám nói linh tinh. Dù sao thì em cũng chưa gặp vị đại nhân vật đó bao giờ, nhưng bên cạnh ngài ấy có một vệ sĩ tên là Thạch Tiêu thì em biết, hôm nay… hình như em nhìn thấy Thạch Tiêu đứng sau lưng người đó…"
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1531: Sao các người không lên tròi ngồi lun đi
"Câm miệng! Mày đừng có mà nói hươu nói vượn!" Mạnh Thi Ý chửi ầm lên.

Vân Thầm và Lục Đình Kiêu mà lại tự mình đi cứu Ninh Tịch sao?

Không chỉ có Mạnh Thi Ý mà ngay cả Mạnh Chấn Hoàn và những nhân vật cấp cao khác trong bang phái đều thấy việc này là không thể nào.

Phải biết, mối quan hệ giữa vân Thâm và tập đoàn Lục thị vô cùng phức tạp, gần đây còn tranh đấu với nhau từ nưóc ngoài cho đến trong nước, đấu đến mức ngươi sống ta chết, nếu mà được trang bị vũ trang thì không khác gì một trận long trời lở đất cả! Sao có thể hòa thuận mà hợp sức lại cùng đi cứu Ninh Tịch được?

Cho dù hiện tại Ninh Tịch đã rút khỏi tổ chức, nhưng tốt xấu gì cũng từng là người bên cạnh vân Thâm, Lục Đình Kiêu không thể không biết chuyện này, thậm chí còn có thể nghi ngờ động cơ mà Ninh Tịch gia nhập Thịnh Thế.

Mạnh Chấn Hoàn nghiêm mắt nhìn tên tên quản lý nhỏ vừa nói kia: "Mày chắc chắn mày không nhìn nhầm đấy chứ?"

Gã quản lý vừa bị Mạnh Thi Ý chỉ thẳng mặt chửi rủa, hơn nữa giờ lại đứng trước ánh mắt hoài nghi của mọi người nên nào dám nói chắc chắn, chỉ yếu ớt nói: "Chuyện này... chuyện này em cũng không chắc lắm."

Mạnh Thi Ý tỏ vẻ biết thừa là vậy, cô ta lấy điện thoại ra nói: "Chắc chắn là cái thằng ngu này nhìn nhầm rồi! Trong chuyện này tuyệt đối là có hiểu lầm gì đó! Để con liên lạc với Lục cảnh Lễ xem sao!"

Mạnh Thi Ý là người trong làng giải trí nên việc cô ta có số điện thoại của Lục cảnh Lễ cũng là chuyện rất bình thường và Lục cảnh Lễ cũng nắm rất rõ bối cảnh của Mạnh Thi Ý.

Mạnh Chấn Hoàn thấy vậy cũng không cản con gái lại, chuyện này thật quá kì lạ, kể cả ông ta có chết cũng phải chết một cách rõ ràng mới được!

Sau khi nhấn gọi cho Lục cảnh Lễ, Mạnh Thi Ý còn cố tình bật loa lên.

Đầu bên kia reo hơn chục tiêng chuông vẫn không có nguời bắt máy, khi đám người suốt ruột tới tận họng, cuối cùng mới thấy một giọng nói ngái ngủ bắt điện thoại.

"Alo, Nhị thiêu à! Tôi là Mạnh Thi Ý đây! Xin lỗi vì nửa đêm đã quấy rầy anh thế này! vì có chuyện khẩn cấp xảy ra nên tôi sẽ nói thẳng luôn. Bang phái của chúng tôi đêm nay bỗng bị vân Thâm hạ lệnh tấn công, hi vọng phía Lục tổng có thể ra tay viện trợ, mong Nhị thiêu có thể chuyển lời giúp tôi."

"Mấy năm gần đây Mạnh gia chúng tôi không ít lần đã hợp tác vui vẻ giúp Lục thị rất nhiều việc, tôi tin là Lục tổng nhất định sẽ không thấy chết mà không cứu! Nêu Lục tổng hiểu lầm gì chúng tôi, chúng tôi có thể giải thích..." Mạnh Thi Ý nhanh chóng nói rõ tình hình.

Bên kia im lặng một hồi, có lẽ vì vừa mới ngủ dậy nên đang cố "tiêu hóa" những gì Mạnh Thi Ý nói.

Từng giây từng phút trôi qua, tất cả mọi người nín thở nhìn nhau...

Một lát sau, điện thoại truyền tói giọng của Lục cảnh Lễ.

"Các người bị ngớ ngẩn à? Phái người bắt cóc chị dâu tôi rồi giờ lại muốn anh tôi cứu viện cho các người? Sao các người không lên trời mà ngồi luôn đi?"

Mạnh Thi Ý:

Mạnh Chấn Hoàn:

Tên quản lý nhỏ cùng các nhân vật cấp cao khác:

"Nhị... Nhị thiếu! Anh nói vậy là có ý gì?" Mạnh Thi Ý đần độn hết cả người.

"Ý trên mặt chữ! Tiểu Tịch Tịch là người phụ nữ của anh tôi, là chị dâu tương lai của tôi, hiểu chưa? Nếu không phải nể chút tình cảm mấy năm nay với nhau, anh tôi sám đã tự mình ra tay rồi, làm gì đến lượt để cho người khác thể hiện..." Lục cảnh Lễ lầu bầu chê trách trí thông minh của đối phương, sau đó dập diện thoại.

Cả căn phòng im lặng như tờ.

Trong đầu của đám người Thanh Huyền Bang bây giờ chỉ còn đọng lại câu nói "Ninh Tịch là chị dâu tương lai của Lục cảnh Lễ, là người phụ nữ của Lục Đình Kiêu".

Tuy không ai tin nổi chuyện này nhưng nêu thật sự là như vậy thì mọi chuyện cũng có thể lí giải được rồi...

Như vậy cũng có nghĩa là, vì sự xúc động tùy hứng của vị Đại tiểu thư nhà họ mà bang Thanh Huyền của bọn họ hôm nay không còn sức xoay chuyển nữa... hoàn toàn xong đời rồi!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1532: Quá là cưng chiều
Tại Bạch Kim Đê Cung.

Vì việc không kịp báo cho Lục Đình Kiêu khiến anh lo lắng và suýt nữa để cho em gái ngồi vào lên đùi... Ninh Tịch phải chịu kiểm điểm nặng.

Ngoài ra, chuyện ngày hôm nay cũng khó tránh khỏi khiến cô có chút lo lắng.

về tổng thể là khi cô trông thấy người mà vân Thâm đưa tới thì phát hoảng, bọn họ đều là những người tinh nhuệ nhất của tổ chức. Thường những người này đều sẽ phân tán trên khắp mọi nơi trên thế giới, nhưng giờ tất cả đều tề tụ lại ở Đế Đô...

Không ngờ tên họ Vân kia lại điều hết tất cả quân tinh nhuệ về nưốc... rốt cuộc là anh ta muốn làm gì đây...

Lúc nào cô cũng cảm thấy tên này muốn làm chuyện lớn gì đó và có liên quan tới Lục Đình Kiêu!

May mà, cô sớm đã biết tuy Lục Đình Kiêu là một thương nhân nhưng lực lượng ngầm trong tay anh cũng không phải là dạng yếu kém, huống hồ ở đây còn là địa bàn của Lục Đình Kiêu nữa, nên hiện tại hai bên đều không làm gì được nhau cả.

Ngày hôm sau.

Bánh bao nhỏ đang chuyên tâm dùng keo dán dính từng viên đá lên chiếc cặp tóc làm riêng cho mẹ, bộ dạng đáng yêu không tả nổi.

Trước đó, cái kẹp tóc bị giẫm phải chỉ bị hỏng phần nhựa đính dưới lớp đá thôi, còn phần đá thì vẫn còn nguyên vẹn nên cậu nhóc chỉ cần dán lại chỗ đá đó lênchiếc cặp tóc.

Ai cũng nói đàn ông lúc nghiêm túc là mê người nhất, nhưng cô cảm thấy bánh bao nhỏ nhà cô mới là mê người nhất.

Không hổ danh là con trai cô, dán đồ thôi cũng phải đáng yêu đến thế-

Ninh Tịch chống cằm nhìn mà thấy vui rạo rực: "Xin lỗi con nhé, bảo bối! Lần sau mẹ nhất định sẽ cẩn thận, sẽ không làm hỏng nữa

Bánh bao nhỏ dính xong viên đá cuối cùng liền chu mỏ thổi thổi cho nhanh khô: "Không sao đâu mẹ, hỏng thì Tiểu Bảo lại sửa cho mẹ là được."

"Quào ~" Bảo bổi nhà cô đúng là chiều cô quá đi mất!

Sau khi keo dán khô lại, chiếc cặp tóc màu hồng hình trái tim lại trô về hình dạng giống y như trước, bánh bao nhỏ tự tay kẹp lên cho Ninh Tịch: "Mẹ thật là xinh đẹp!"

Lục Đình Kiêu vừa xuống nhà liền thấy cảnh thân mật của hai mẹ con nhà này, gương mặt lạnh lùng của anh trở nên nhu hòa vô cùng.

"Chị dâu, có tin tốt đây! Tin tốt đây! Tin cực kì tốt đây!" Lúc này, Lục cảnh Lễ hùng hổ chạy tới.

"Tin tốt gì thế?" Ninh Tịch nghiêng đầu hỏi.

Tay Lục cảnh Lễ ôm một chồng không biết là bảng biểu hay giấy tờ gì đó vui sướng nói: "Chị dâu, chị..."

"Em lọt danh sách đề cử nữ chính xuất sắc nhất của giải Kim Tông." Lục Đình Kiêu nói.

Lục cảnh Lễ bỗng thấy ai oán: "Ớ! Sao anh có thể như thế hả! Em đã nhanh đến thê rồi sao anh còn biết được sớm hơn cả em thế! Không để em có cơ hội khoe công một chút được à?"

Ninh Tịch nghe vậy sững người: "Gì cơ?"

Cuối cùng Lục cảnh Lễ cũng có cơ hội lên tiếng, anh vội đưa cho Ninh Tịch đống bảng biểu rồi nói: "Người Tìm Mộng của chị được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất trong liên hoan phim Kim Tông, đây là giấy tờ nội bộ đấy! Giấy trắng mực đen đàng hoàng nhé! Chắc phải ba hôm nữa thì danh sách những người vào vòng sau mới được công bố!"

Ninh Tịch đọc lướt thật nhanh, kết quả liền nhìn thấy Người Tìm Mộng của cô được đề cử tận hai hạng mục là đạo diễn xuất sắc nhất và nữ diễn viên chính xuất sắc nhất!

Hơn nữa, cô còn nhìn thấy tên một bộ phim quen thuộc khác là... Thiên Hạ.

"Thiên Hạ cũng lọt danh sách đề cử sao?" Ninh Tịch hỏi.

Lục cảnh Lễ chạy tới nhìn: "À, hình như thế, chẳng phải Thiên Hạ không kịp tham dự giải năm ngoái sao, nên chắc là xếp vào hạng mục năm nay luôn! ôi, vai trong Thiên Hạ của chị cũng được đề cử kìa, đề cử giải nữ phụ xuất sắc nhất kìa! Lúc nãy em chỉ chú ý việc chị được để cử giải nữ chính xuất sắc nhất thôi nên không phát hiện ra!"
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1533: Ông xã em là người lợi hại nhất
Ninh Tịch nhìn năm chữ "Nữ phụ xuất sắc nhất" còn kích động hơn cả trông thấy Người Tìm Mộng được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất.

Dù thế nào Thiên Hạ cũng là bộ phim đầu tay của cô, đối với cô mà nói nó có ý nghĩa vô cùng đặc biệt, có thể được đề cử trong liên hoan phim lớn nhất trong nước đã là sự khẳng định vô cùng có ý nghĩa đối với một nghệ sỹ mới như cô rồi.

Ngay sau đó, cô nhìn xuống hàng tiếp theo thì thấy...

"Ối giời! Diễn xuất của Ninh Tuyết Lạc tệ hại như thế mà cũng được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất á?" Lục Cảnh Lễ kinh ngạc thốt lên sau đó lại hầm hừ lầm bầm: "Chắc chắn là đi cửa sau hoặc là chỉ cho vào cho có thôi!"

Cuối cùng Ninh Tịch cũng xem hết được danh sách, cô phát hiện lần này hai bộ phim của Ninh Tuyết Lạc đều được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất, một bộ là Thiên Hạ, bộ còn lại là Đại Sơn.

Xem ra, lần này Ninh Tuyết Lạc định sẽ đánh một trận lớn để vùng dậy rồi...

"Đã thế còn chọn tận hai bộ! Bên phía giám khảo bị mù hết rồi hả?" Lục Cảnh Lễ vẫn tiếp tục chửi rủa.

Ninh Tịch sờ cằm, phân tích: "Thật ra diễn xuất trong Thiên Hạ của Ninh Tuyết Lạc thể hiện khá tốt, được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất thì cũng đúng mà."

Thậm chí, đến giờ vẫn có rất nhiều người nói rằng trong sự nghiệp diễn xuất của Ninh Tuyết Lạc thì diễn xuất trong Thiên Hạ chính là giai đoạn đỉnh cao của cô ta. Nhưng, mọi người không hề biết, diễn xuất khi ấy của Ninh Tuyết Lạc phần lớn là bị Ninh Tịch bức mà ra. Mấy phim sau đó thì không có cảm giác nguy hiểm nên không thể nhập trọn vai diễn được…

Ninh Tịch dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Còn về bộ phim Đại Sơn, lúc đó hình như chiếu cùng lúc với Người Tìm Mộng, nghe nói vé bán ra rất thảm, chỉ có vài trăm vạn. Có điều bộ phim này không nhằm vào việc bán vé mà nhằm vào việc đi tranh giải, loại hình và đề tài đều rất phù hợp, vai diễn cũng được xây dựng theo cách lấy được lòng của các nhà phê bình, có lọt bảng đề cử cũng không lấy gì làm lạ cả..."

Không cần biết Ninh Tuyết Lạc có đi cửa sau hay không, hai bộ phim này của cô ta được đề cử thì cũng sẽ chẳng gặp phải bất cứ tranh luận nào.

Nhưng còn Người Tìm Mộng lúc đầu được cho là phim thương mại máu chó, giờ lại được đề cử mới là điều bất ngờ. Với lại, tuy diễn xuất của Ninh Tịch trong Thiên Hạ rất tốt nhưng hạng mục nữ phụ xuất sắc nhất lần này cạnh tranh rất khốc liệt, cô đã trông thấy rất nhiều đối thủ mạnh của mấy bộ phim khác, nên có thể đoạt giải được không vẫn là một ẩn số...

Lục Cảnh Lễ vỗ vỗ vai Ninh Tịch: "Tiểu Tịch Tịch, theo em đoán... khả năng chị có thể đoạt được giải là rất cao! Dù sao thực lực của chị cũng lù lù ra đó mà!"

Lục Đình Kiêu: "Cái này mà còn phải đoán?"

Lục Cảnh Lễ hết nói nổi: "Vâng vâng vâng... không cần phải đoán, bà xã anh là giỏi nhất!"

Lục Đình Kiêu nhìn Ninh Tịch, động viên cô: "Đừng lo, giải thưởng Kim Tông được tôn sùng như vậy không chỉ vì tính chuyên nghiệp mà phần lớn còn là vì sự công bằng của nó nữa, người cuối cùng có thể đạt giải chỉ có thể dựa vào thực lực thôi."

Kể cả có người giở trò mờ ám thì cũng tuyệt đối không thể mó tới kết quả cuối cùng được.

Ninh Tịch vốn còn có chút lo lắng, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên cô được đề cử, nhưng khi nghe thấy lời động viên của Lục Đình Kiêu xong thì cô liền cảm thấy tốt hơn nhiều.

"Chúc mừng mẹ được đề cử ~" Bánh bao nhỏ bi bô chúc mừng Ninh Tịch, đã thế không biết từ lúc nào đã kiếm được một bó hoa mang tới rồi.

Bó hoa này khá to so với bánh bao nhỏ nên cả người cậu nhóc đã bị che lấp.

Lục Đình Kiêu nhận bó hoa từ tay bánh bao nhỏ, rồi đưa vào lòng Ninh Tịch, hôn một cái lên trán cô: "Chúc mừng em."

Trông hai cha con thế này... chắc đã sớm chuẩn bị từ trước rồi!

Lục Cảnh Lễ cô đơn lẻ bóng nhìn đến hộc máu, nhưng vẫn gắng gượng móc một chùm chìa khóa xe từ trong ngực ra: "Phần thường của công ty! Tặng trước cho chị đây!"

"Cảm ơn..." Ninh Tịch nhẹ nhàng ôm lấy bó hoa, lúc này cô không còn lo được lo mất về việc có được giải không nữa, mà chỉ cảm thấy ấm áp ngập tràn quanh mình.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1534: Ở bên là lời tỏ tình dài nhất
Cảnh tượng này giống hệt như lúc cô nhận được vai diễn Mạnh Trường Ca.

Khi ấy, cô còn chẳng có lấy một người để chia sẻ tin mừng, lúc đang định ăn lẩu chúc mừng một mình thì Lục Đình Kiêu lại mang theo bánh bao nhỏ "rớt xuống tận cửa", sau đó hai ba con cùng chúc mừng cô trên bàn ăn...

"Sao thế?" Lục Đình Kiêu trông thấy Ninh Tịch thất thần, anh xoa nhẹ tóc cô hỏi.

Ninh Tịch mỉm cười lắc đầu: "Không có gì, chỉ là em nhớ tới chuyện lần đầu tiên anh đưa bánh bao nhỏ tới nhà em thôi, hồi đó anh cũng là người đầu tiên chúc mừng em."

Thấm thoát, người đàn ông này đã ở bên cô lâu như vậy rồi.

Còn cô, từ một kẻ vô danh giờ đã có mảnh trời riêng trong giấc mộng của mình.

Và anh, từ người mà cô nghĩ rằng không thể ở bên giờ lại là người mà cô luôn ỷ lại.



Mấy ngày sau đó, Ninh Tịch trở lại đoàn làm phim để quay nốt mấy phân cảnh cuối cùng của Cửu Tiêu.

Sắc mặt Mạnh Thi Ý trông có vẻ rất tiều tụy, trang điểm cũng không che hết được, nhưng vì từ đầu tới cuối cô ta đều rất phối hợp nên cảnh quay cũng rất thuận lợi.

"Ôi ôi ôi!!! Đóng máy rồi!"

"Chúc mừng, chúc mừng"

"Mọi người vất vả rồi!"

"Áu, thật không nỡ tẹo nào!"

"Tôi cũng không nỡ xa mọi người!"

Sau khi kết thúc cảnh cuối cùng, tất cả nhân viên trong đoàn đều hoan hô reo hò, thậm chí có người còn kích động đến mức rưng rưng nước mắt, trợ lí đạo diễn đẩy chiếc bánh gato tới chúc mừng, mọi người cùng lưu lại cách giữ liên lạc rồi ôm ấp nhau thắm thiết....

Dù cho đây không còn là lần đầu tiên trong tình cảnh như vậy, nhưng lần nào thì thời khắc này cũng là thời khắc Ninh Tịch cảm thấy vui mừng và thỏa mãn nhất.

"Này ~ Tôi nè ~ Sao bà chỉ biết có ôm gái thôi không vậy ~" Giang Mục Dã đen mặt nói.

Ninh Tịch cười tiến tới ôm lấy chú cún Lông Vàng kiêu ngạo nào đó một cái: "Vất vả rồi Giang tiền bối!"

"Hừ..." Cảm nhận được vòng tay của cô, vẻ mặt Giang Mục Dã có chút thay đổi, anh khe khẽ thở dài. Có lẽ nên mừng vì cho đến cuối cùng anh vẫn giữ được bí mật này, cho nên giờ vẫn có thể ở bên cô, chứ không như ai đó.

Cũng không biết Ninh Tịch rốt cuộc đã làm gì Mạc Thần Tu mà tên đó gần đây lúc nào trông cũng như bị tổn thương nghiêm trọng.

Ôi, nói chung chỉ cần tưởng tượng thôi cũng biết chắc chắn là hung tàn lắm rồi!

Mọi người nhao nhao lên một hồi sau đó quyết định hẹn nhau tập trung tại khách sạn Bốn Mùa gần đó.

Ninh Tịch đang đi tới bãi đỗ xe thì thấy một người đã đợi sẵn ở đó.

Là Mạnh Thi Ý...

Mạnh Thi Ý vừa trông thấy cô liền run lên như một con thú bị hoảng sợ, không dám nói một lời nào, đột nhiên cô ta cúi gập người xuống rồi chạy thẳng chẳng thèm ngoảnh đầu lại, như thể phía sau có lũ lụt hay thú dữ ập tới vậy.

Khi ấy, có một "thú dữ" bắt Mạnh Thi Ý đến để Ninh Tịch tự tay giết cô ta.

Lúc đó, Ninh Tịch chỉ lườm một cái rồi từ chối, cô không có cái sở thích động tí lại đi giết người mà chỉ nói một câu Cửu Tiêu còn chưa quay xong, sau đó rời đi.

Vì câu nói này của cô, Mạnh Thi Ý mới có thể giữ được tính mạng của mình...

Nghe nói "thú dữ" đó trong một đêm đã diệt toàn bộ bang Thanh Huyền, tên quản lý nhỏ lật mặt phản bội, các thành phần cấp cao chết hơn nửa, Mạnh Chấn Hoàn cũng bị nhốt, công ty giải trí của Mạnh Thi Ý phá sản và bị thu mua lại.

Theo lí mà nói, sau khi về nước Vân Thâm sẽ khống chế rồi thâu tóm thế giới ngầm vì vậy việc tiếp quản bang Thanh Huyền là bước không thể thiếu, chỉ không biết tại sao luôn trì trệ không ra tay mà việc bắt cóc Ninh Tịch lại như một sợi dây dẫn lửa, thúc đẩy chuyện này xảy ra sớm hơn…
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1535: Hoa rơi nhà nào
Tuy đôi khi cái tên đó có hơi ngứa đòn nhưng khả năng bao che khuyết điểm thì đúng là không thể chê vào đâu được.

Ninh Tịch nghĩ đến đây liền ngẩn ra, có vẻ như người kia cho đến giờ vẫn luôn đặt cô trong phạm vi thế lực của mình...

Mà hiện giờ, Mạnh Thi Ý đã không còn công ty nâng đỡ, lại càng không có thế lực lớn chống lưng phía sau. Hiện tại, cô ta chỉ là một nghệ sĩ bình thường trong giới. Hơn nữa lại còn bị Vân Thâm dọa đến nỗi sắp bị thần kinh đến nơi, chắc không thể lại có suy nghĩ vặn vẹo gì nữa đâu.

Ninh Tịch có là thánh mẫu đến đâu cũng không thể đồng tình hay thương cảm cho kết cục của Mạnh Thi Ý được, thế giới đó của bọn họ vốn dĩ là như vậy, cá lớn nuốt cá bé mà sống. Làm chuyện gì cũng phải chuẩn bị sẵn tinh thần trả giá, nếu người hôm đó Mạnh Thi Ý bắt cóc không phải là cô mà là một cô cái bình thường khác, vậy giờ người chết có lẽ đã là cô gái kia rồi...

...

Hôm sau.

Danh sách nghệ sĩ được để cử tại liên hoan phim Kim Tông lần thứ 53 được công bố.

Giải thưởng lớn một năm tổ chức một lần này lập tức thu hút được sự chú ý của tất cả truyền thông cùng làng giải trí, danh sách vừa được tung ra đã tạo nên làn sóng dữ đội.

Việc thu hút sự chú ý của mọi người nhất không gì ngoài việc Ninh Tuyết Lạc được để cử giải nữ chính xuất sắc nhất trong cả Thiên Hạ và Đại Sơn, ngoài ra Đại Sơn còn được đề cử tám hạng mục lớn bao gồm bộ phim xuất sắc nhất, đạo diễn xuất sắc nhất, nữ chính xuất sắc nhất, nữ phụ xuất sắc nhất... Đây là bộ phim được đề cử nhiều giải thưởng nhất liên hoan phim lần này và cũng là bộ phim có nhiều khả năng đoạt giải nhất.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, trên mạng bắt đầu có những đánh giá cao về Ninh Tuyết Lạc, các nhà phê bình đua nhau tâng bốc diễn xuất của Ninh Tuyết Lạc trong cả hai bộ phim. Cách đây không lâu vì chuyện bị mất mặt trong hôn lễ và bị chỉ danh bêu xấu Ninh Tịch, fan của Ninh Tuyết Lạc im ắng một thời gian dài giờ cũng đều phấn khởi vùng lên…

[Tuyết Lạc nhà ngộ quá giỏi luôn! Đề cử hai giải nữ chính cơ mà! Quá xá! Chuyện lần trước đã là chuyện của mười năm trước rồi!]

[Bổn phận của diễn viên chính là diễn tốt vai diễn, nào như ai đó cả ngày chỉ biết đầu cơ trục lợi, ôm đùi đại gia, thích được tất cả mọi người chú ý! Nghe nói người nào đó lần này cũng được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất đấy! Chậc chậc chậc chỉ là một bộ phim tình cảm máu chó thôi mà, thế mà cũng được đề cử giải nữ chính xuất sắc, các nhà phê bình bị mù cả rồi à!]

[Thế có là gì, chắc chắn lại chạy theo đuôi rồi ~]

Ninh Tịch là người mới, nổi tiếng không lâu, giờ lại cùng lúc được đề cử giải nữ chính và nữ phụ xuất sắc nhất nên tất nhiên sẽ bị mọi người chú ý, đặt nghi vấn này nọ chuyện này là không thể tránh khỏi.

Tất nhiên, giờ sức chiến đấu của fan Ninh Tịch cũng không phải chỉ là nói cho có, họ bắt đầu nhao lên chiến với fan của Ninh Tuyết Lạc cùng anti fan, có rất nhiều fan hiểu chuyện còn phân tích đủ các mặt về tính tất yếu của việc Ninh Tịch được đề cử nữa…

[Phim tình cảm máu chó? Có câu nói bản thân là cái gì thì sẽ xem cái đó, cũng chỉ có mấy người không có văn hóa như các người mới cho rằng Người Tìm Mộng chỉ là một bộ phim tình cảm máu chó thôi!]

[Anh Tịch của tụi này trong phim đóng cùng lúc hai vai là nữ chính và anh trai song sinh của nữ chính, như thế là cùng lúc đóng hai giới tính! Từ đầu tới cuối thay đổi không hề có kẽ hở, không hề có gì lệch lạc, xem cảm giác rất đã, thế này gọi là không có khả năng diễn xuất hả?]

[Hơn nữa vai diễn Mạnh Trường Ca mà anh Tịch đóng trong Thiên Hạ, từ một một thiếu nữ ngây thơ trong sáng trở thành một yêu phi phải gánh vận mạng của cả gia tộc, chỉ có anh Tích mới khiến vai Mạnh Trường Ca này rung động lòng người như thế! Lúc ấy anh Tịch chỉ là người mới, vừa đóng vai diễn đầu tiên trong đời thôi đấy mà đã có khả năng tốt như vậy rồi nhé! Ai dám nói anh Tịch không dựa vào thực lực thì kẻ đó mới là đồ mắt mù!]

Nói tóm lại, từ khi bản danh sách được công bố, hai bên bắt đầu lao vào chiến kịch liệt, thậm chí trên mạng có rất nhiều người bắt đầu cá cược, cá xem giải Ảnh hậu cuối cùng sẽ rơi vào tay ai…
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1536: Vùng giao tranh giữa các nữ minh tinh
Thậm chí có rất nhiều sòng bạc tư nhân cũng mở cược cho cuộc chiến này, người được cược nhiều nhất là Ninh Tuyết Lạc, Lục cảnh Lễ cũng bỏ không ít tiền đặt cược cho chị dâu nhà mình.

Tại Tinh Huy.

"Chị Tuyết Lạc đến rồi!"

"Chúc mừng chị Tuyết Lạc! Hai bộ phim đều được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất! Đúng là quá lợi hại luôn!"

"Thiên Hạ được đề cử bốn hạng mục, Đại Sơn được đề cử đủ tám hạng mục luôn, danh hiệu Ảnh hậu lần này không phải Tuyết Lạc thi không được rồi!"

"Còn phải nói sao! Đối thủ duy nhất của chị Tuyết Lạc chỉ có bản thân chị ấy thôi!"

Ninh Tuyết Lạc nghe vậy thì tỏ ra khiêm tốn đáp lại lời chúc mừng của mọi người: "Đâu có khoa trương như mọi người nói, chỉ là đề cử thôi mà, hơn nữa danh sách đề cử lần này còn rất nhiều người có thực lực nữa!"

"Chị Tuyết Lạc, chị khiêm tốn quá rồi, Đại Sơn là tác phẩm lớn của đạo diễn Phong! Đạo diễn Phong là ai chứ, chính là đạo diễn lớn giành được giải thưởng tới mòn tay rấy, còn cái loại đạo diễn phim thương mại rác rưôi như Thẩm Miên thì sao có thể bì được?"

"Đúng đấy, đúng đấy! Giải thưởng này chắc chắn là của Tuyết Lạc nhà chúng ta rồi, còn fan nhà ai đó thật đúng là nực cười chết người. Ấy thế mà lại dám lấy bộ phim thương mại kia đi đánh đồng với phim của Tuyết Lạc nhà chúng ta! Cái bộ Người Tìm Mộng kia còn chẳng xứng xách dép cho Tuyết Lạc nhà chúng ta ấy chứ?"

"Ai đấy lấy Thiên Hạ ra để có được đề cử nữ phụ xuất sắc thật ra cũng chỉ là ăn hôi chị Tuyết Lạc nhà mình thôi, thế mà còn dám để đám fan đi anti chị Tuyết Lạc, vong ân phụ nghĩa như thê thì đúng là đồ vô liêm sỉ!"

Ninh Tuyết Lạc thấy mọi người tâng bốc mình và phỉ nhổ Ninh Tịch thì đám mây đen mấy ngày vừa qua đều được quét sạch sành sanh, cô ta cười nói: "Tối nay tôi mời cơm ở Roger Dubuis, mọi người có rảnh thì đến nhé!"

"Nhất định, nhất định rồi!"

"Cảm ơn chị Tuyết Lạc

Sau khi Ninh Tuyết Lạc đi xa rồi, đám nghệ sĩ nhỏ kia mới túm năm tụm ba lại xì xào bàn tán.

"Tôi thấy giải Ảnh hậu lần này thuộc về ai vẫn còn chưa biết được đâu! Trông cái dáng vẻ của cô ta kìa, cứ như vật đã ở trong túi rồi ấy, cái đám thủy quân tâng bốc trên mạng không biết phải chi biết bao nhiêu tiển!"

"Ninh Tịch giờ không phải là diễn viên quần chúng dưới tay Thường Lị nữa rồi. Người ta giờ có nhan sắc, có tài nguyên lại còn có cả diễn xuất, chất lượng hai bộ phim debut đều rất chất lượng, cái bộ cửu Tiêu vừa đóng máy cũng là tác phẩm lớn, nói không chừng sau này sẽ nổi tiếng lắm đấy... Giờ mà giành được thêm vài giải thưởng lớn nữa, tôi thấy sớm muộn gì cũng trở thành Lãnh Man Vân thứ hai, so với Tô Dĩ Mạt lấy danh nghĩa là bà chủ, có nâng đỡ thể nào cũng không nâng nổi kia thì đáng tin hơn nhiều!"

"Điểm duy nhất khiến Ninh Tịch không được hoàn hảo có lẽ là gia thê của cô ấy hơi kém một chút, nghe nói là xuất thần từ nông thôn, nhà nghèo lắm, cha mẹ đều làm ruộng cả. So với thân phận Đại tiểu thư vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng như Ninh Tuyết Lạc thì vẫn hơi chênh lệch..."

"Đây là chuyện trời sinh rồi, cũng đâu còn cách nào khác..."

Nói đến đây, mọi người lại thổn thức, dù sao họ cũng như Ninh Tịch, đều xuất thân từ gia đình bình thường, ắt hẳn sẽ ghen tị và ngưỡng mộ người như Ninh Tuyết Lạc.

Giải Kim Tông lần này được mọi người thảo luận rất sôi nổi trên mạng, liên tục ồ trên toptrend Weibo cho tới tận một tháng sau, sau chuỗi ngày chờ đợi cuối cùng cũng đến đêm trao giải.

Ninh Tịch ít nhiều cũng có chút hồi hộp, lo lắng, dù sao đây cũng là ước mơ của cô và cũng là lúc kiểm nhiệm thành quả nỗ lực của cô bao lâu nay.

Trước đêm trao giải, theo thường lệ vẫn là sự kiện đi thảm đỏ của các minh tinh, con đường này lần nào cũng là vùng giao tranh của các nữ nghệ sĩ, cho nên tất cả mọi người đều tranh đấu rất gắt gao.

Ninh Tịch vốn được xếp cùng bước vào thảm đỏ với một nữ minh tinh khác, nhưng không ngờ giữa chừng lại xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn...
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1537: Cần một bạn diễn nam
Nữ minh tinh kia là Diệp Tư Huyên, là một đại mỹ nữ không thua kém gì so với Ninh Tịch. Ở giới giải trí những người được gọi là bình hoa cũng nhiều như được xưng nữ thần vậy, rất nhiều fan thích so sánh Ninh Tịch và Diệp Tư Huyên với nhau.

Vì Diệp Tư Huyên thành danh đã lâu, lượng fan cũng nhiều, người ủng hộ cô ta đều nói Ninh Tịch không biết tự lượng sức mình, tất nhiên số người nói Ninh Tịch sóng sau xô sóng trước cũng không phải là ít.

Tuy hai người chưa từng gặp nhau, nhưng vì thưòng ngày hay bị so sánh nên quan hệ thật ra cũng có chút gượng. Đã thế ban tổ chức lần này còn cố tình xếp cho hai người đi với nhau, e là cũng muốn tạo chút chú ý, dù sao cũng có nhiều người muốn thấy hai người đứng chung một khung hình.

Lâm Chi Chi cũng biết ban tổ chức sắp xếp như vậy là có ý gì, ban đầu cô muốn từ chối vì không có so sánh sẽ chẳng có đau thuơng, chỉ cần hình tượng một bên hụt hơn thì người đó sẽ bị người ta nắm được cơ hội giẫm đạp.

Nhưng sau khi Lâm Chi Chi thấy tạo hình thảm đỏ của Ninh Tịch xong liền bỏ ngay cái suy nghĩ này.

Không ngờ...

Ninh Tịch thì không có ý kiến gì nhưng cuối cùng bên phía Diệp Tư Huyên lại xảy ra vấn đề.

Trước lúc bước vào thảm đỏ, đối phương mới từ chối cùng xuất hiện vối Ninh Tịch.

"Đệch mẹ! Sao lại có thể như thế cơ chứ, không muốn thì nói sớm đi! sắp vào cửa đến nơi rồi mới kêu không muốn đi với anh Tịch nhà minh! Chơi nhau chắc!" Tiểu Đào tức giận không thôi.

Bình thường rất ít khi xảy ra tình huống thê này, lúc bước vào thảm đỏ, phần lớn mọi người đều sẽ cùng đi với những người đóng chung phim với mình, hoặc một cặp nam nữ, hay già trẻ nhiều người cùng vào một lúc, Ninh Tịch và Diệp Tư Huyên cũng được coi là một cặp, trừ những trường hợp đặc biệt ra thì chỉ có những người như Ảnh đế, Ảnh hậu hay có thân phận cao thì mới đi một mình vào.

Mà hiện tại, người bên phía Thẩm Miên và Quách Khải Thắng đều đi hết cả rồi, Ninh Tịch giờ mà bước vào một mình thì sẽ rất khó xử.

Đúng lúc này, một chiếc xe màu đen dừng lại, Ninh Tuyết Lạc và Tô Diễn cùng bước xuống xe.

Tô Diễn lịch thiệp dắt tay Ninh Tuyết Lạc, hai người cùng bước tới.

Tô Diễn lấy thân phận là một trong những cổ đông lớn nhất của Tinh Huy đồng thời là chồng Ninh Tuyết Lạc để đến, hai người dắt tay nhau bước vào thảm đỏ là chuyện không thể bình thường hơn được.

Trong phút chốc, ánh đèn huỳnh quang liên tiếp rọi tới, fan ở hai bên gào thét không dứt bên tai.

Bên phía Diệp TU Huyên xảy ra chuyện không nói, không ngờ người đi trước Ninh Tịch lại là Ninh Tuyết Lạc, tình huống xem ra lại càng xấu hổ hơn...

Lâm Chi Chi vội gọi một cuộc điện thoại: "Giang Mục Dã, có phải cậu sắp tới rồi không? Ninh Tịch bên này gần vào thì thiếu bạn diễn nam! cậu có thể tới kịp không?"

Lần này Giang Mục Dã đi một mình, vốn dĩ Lôi Minh có sắp xếp một bạn cặp nữ đi cùng nhưng anh chàng này sống chết không chịu, dù sao anh ta quen thói làm theo ý mình rồi nên cũng không để ý tới suy nghĩ của người khác mấy.

"Sao thế? Không phải Ninh Tịch cùng vào với Diệp Tư Huyên sao?" Phía sau truyền tới âm thanh của Giang Mục Dã, tên này tay vẫn còn đang cầm điện thoại nói chuyện.

Lâm Chi Chi thấy Giang Mục Dã tới liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó dập diện thoại, may mà kịp kéo người tới cấp cứu.

Giang Mục Dã nói rồi đảo mắt nhìn Ninh Tịch còn trong xe, chỉ mơ hồ thấy nửa gương mặt của cô thôi nhưng nhất thời cũng ngẩn ra: "Chẳng trách..."

Anh bỗng cực hiểu tại sao sắp đến giờ thì Diệp Tư Huyên bỗng trỏ mặt, tám phần vì đã lén thăm dò được tạo hình tối nay của Ninh Tịch!

Con bé chết tiệt này, tối nay... bị yêu tinh nhập hả... làm gì có cô gái nào muốn đi cùng người như vậy chứ! Não có úng đâu!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1538: Hoa ta nở lấn át mọi muôn hoa
Có điều, đàn ông muốn đi cùng Ninh Tịch thì chắc chắn có mà xếp cả hàng.

Anh thì sao cũng được, được rồi, thân là một người đàn ông bình thường, thật ra anh cũng khá là vui lòng...

Chậc chậc, trợ lí của nhà kia lần này cũng biết đường phết, còn biết lập tức tìm anh cấp cứu nữa chứ!

Trên sân khấu lúc này...

"Cô Ninh và anh Tô quả là một cặp trai tài gái sắc, không hổ danh là cặp vợ chồng quốc dân của chúng ta, tại đây xin chúc hai người tân hôn vui vẻ, sớm sinh quý tử, hi vọng đêm nay Tuyết Lạc có thể giành được giải thưởng lỏn, tình yêu và sự nghiệp đều song song gặt hái... Được rồi, mồi hai người vào trong!"

Tuy Ninh Tuyết Lạc và Tô Diễn chỉ có hai người nhưng lại chiếm không ít thời gian, dù sao cũng đang giành được nhiều sự quan tâm của quần chúng, lại là CP có tiếng và bối cảnh hùng hậu, MC cũng nể mặt mà dành tặng nhiều lời khen tốt đẹp cho hai người, sau đó mới chuyển hướng tới người sắp vào.

Lúc này, cả hai MC đều đã biết chuyện Ninh Tịch và Diệp TU Huyên sẽ đi tách riêng nhau, chỉ là họ vẫn không biết rốt cuộc là bên Ninh Tịch từ chối đi cùng hay đây là yêu cầu do bên Diệp Tư Huyên đưa ra...

Nương theo ánh mắt của mọi người, một chiếc xe đen từ từ đỗ xuống gần đầu thảm đỏ, mới đầu chỉ thấy một chiếc guốc cao gót nạm đá lấp lánh bước ra, sau đó là một chiếc chân dài trắng nõn...

Khi cửa xe hoàn toàn bật mở, khoảnh khắc Ninh Tịch từ trong xe bước xuống khiến cả hội trường nín lặng như tờ, bầu không khí im ắng đến mức kì lạ.

Qua mấy giây sau, tiếng máy ảnh tách tách cùng ánh đèn ílash mới liên tiếp vang lên, fan ở hai bên thảm đỏ gào thét muốn rách cả bầu trời.

"AAAAAAAAAAAAAAAAAAA, Anh Tịch, anh Tịch, anh Tịch ơi!"

"Nữ thần xin hây lấy tôi đi!"

"Anh Tịch cưới em! Em phải sinh khỉ con cho anh!"

cô gái có ngũ quan xinh đẹp như được Thượng Đê tự tay nhào nặn, tuy dưới ánh đèn mờ ảo nhưng làn da cô vẫn trắng đến phát sáng, mái tóc đen dài xoăn như mây mù hải tảo, đêm nay cô mặc một chiếc váy dạ hội màu đỏ, chiếc váy này như được lửa đốt cháy, trên đó còn có nhiều họa tiết màu vàng nâu ẩn hiện, làn váy phơi bày một cách bất quy tắc...

Trong phút chốc, không ít người nhận ra bộ đồ trên người cô là tác phẩm Niết Bàn đạt được giải thưởng Kim Đỉnh trong lần dự thi đầu tiên của nhà thiết kê truyền thuyết của Tắc Linh.

Đây là bộ lễ phục màu đỏ kinh điển nhất trong bộ sưu tập, có rất nhiều nữ minh tinh từng mặc bao gồm cả người mẫu Tần Sênh Nguyệt, nhưng không ai mặc bộ đồ này lại mang lại hiệu quả chấn động đến kinh diễm lòng người như thế này.

Khí chất của Ninh Tịch như con phượng hoàng hồi sinh, cho người ta cảm giác xung động mãnh liệt, hoàn toàn phù hợp với chủ đề của bộ lễ phục này.

Mọi người đều biết Ninh Tịch mặc đồ nữ cũng khiến người ta kinh diễm như khi cải trang thành nam, cũng biết vẻ đẹp của Ninh Tịch lâu nay đểu như chống lại ý trời, nhưng ngàn vạn lần không thể ngờ được rằng nó có thể kinh diễm được đến mức này, đến mức giờ cả hội trường xung quanh vĩ tôn lên vẻ đẹp của cô mà mất đi sắc màu...

Trong tâm trí mọi người bồng hiện lên câu nói: Hoa của ta nỏ ra lấn át hết cả muôn hoa!!!

Vào lúc này, trong khu chung cư cao cấp nọ.

Cung Thượng Trạch, Kiều Vi Lan, Hàn Mạt Mạt và vài người khác đang kích động xem truyền hình trực tiếp đêm trao giải.

Khoảnh khắc Ninh Tịch xuất hiện với bộ lễ phục Niết Bàn, con ngươi Cung Thượng Trạch bỗng phát ra sắc màu chói lóa, hai mắt cậu nhanh chóng rưng rưng ngập nưỏc.

Trưỏc đây, cậu từng đề nghị Ninh Tịch chọn hai bộ đồ trấn điếm kia, cậu cũng cho rằng sự lựa chọn đầu tiên của Ninh Tịch phải là hai bộ đó.

Kết quả không ngờ, Ninh Tịch không chút do dự mà chọn bộ trang phục này.

Cô đã chọn bộ thiết kê do cậu tự mình thiết kê từ đầu tới cuối, đồng thời đó còn là bộ có ý nghĩa kỷ niệm ngày cậu một lần nữa bước chân lên con đường ước mơ của mình -Niết Bàn...
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 1539: Chơi trội quá rồi đấy
Khoảnh khắc Ninh Tịch xuất hiện, hai MC trên sân khấu đưa mắt nhìn nhau, đồng thời có thể thấy trong mắt đối phương cùng một suy nghĩ: Chẳng trách Diệp Tư Huyên không muốn đi cùng Ninh Tịch!

Đây không phải là lỗi của Ninh Tịch, chỉ là do Diệp Tư Huyên từ chối chung khung hình với cô rồi chạy mất thôi...

Đừng nói là Diệp Tư Huyên, tất cả phụ nữ ở đây làm gì có ai vui lòng đi chung với cô chứ, thế chẳng phải tự tìm ngược sao?

Ninh Tuyết Lạc cố tình đi chậm lại là vì muốn nhìn Ninh Tịch đi phía sau cô ta, muốn thấy vẻ mặt của cô khi trông thấy cô ta xuất hiện cùng Tô Diễn. Nhưng không ngờ được rằng, con nhỏ đáng chết kia chỉ dựa vào gương mặt thôi cũng đã thu hút được hết ánh nhìn của mọi người, thậm chí còn nổi trội hơn so với cô ta ban nãy...

Con khốn này! Đúng là đồ hồ ly tinh!

Lúc này, Tô Diễn hơi hoảng hốt, trong ánh mắt gã tràn ngập sự kinh diễm và cũng cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của đám đàn ông kia khi nhìn cô, trong lòng bỗng xuất hiện một thứ cảm giác không nói rõ được đó là gì.

Cô gái năm ấy, giờ đã thành đại minh tinh hào quang bắn tứ phía, khuynh quốc khuynh thành rồi...

Và, mối tình đầu của cô gái khiến đám đàn ông phát điên lên, người đầu tiên mà cô thích... là gã...

Cô từng yêu thương, ngưỡng mộ gã như vậy, nguyện vì gã mà trả giá tất cả...

Nghĩ tới đây, con ngươi Tô Diễn nhất thời như bị thiêu đốt, gã có cảm giác thỏa mãn kì lạ, nhưng ngay sau đó, không biết nghĩ tới điều gì mà lại lập tức trở nên âm trầm...

Ninh Tuyết Lạc ắt sẽ chú ý thấy ánh mắt của Tô Diễn, cô ta có chút gượng ép nhìn gã, giọng điệu lạc lõng nói: "Diễn, hôm nay chị đẹp thật đấy, đúng là hạ đo ván hết các nữ minh tinh có mặt tại đây ngày hôm nay luôn!"

Tô Diễn nghe vậy thì gật đầu: "Ừ, cô ấy rất đẹp."

Nếu là trước đây, gã sẽ chú ý tới cảm xúc lạ thường của Ninh Tuyết Lạc mà nói vài lời an ủi cô ta như "mỗi người mỗi vẻ, em cũng rất đẹp" này nọ, nhưng giờ... gã thật sự không thể nói ra những lời trái lương tâm được nữa rồi.

"..." Ninh Tuyết Lạc nghe vậy nhất thời nghẹn họng, móng tay suýt chút nữa thì đâm thủng lòng bàn tay.

Cô ta cắn răng, u ám nhìn về phía Ninh Tịch, chỉ thấy Ninh Tịch tự xuống xe một mình, sau đó không thấy người đi cùng. Theo như cô ta được biết thì vốn dĩ tối nay Diệp Tư Huyên sẽ vào cùng Ninh Tịch, nhưng xem ra Diệp Tư Huyên sẽ không xuất hiện rồi.

Cây cao thì đón gió to, tối nay mày cố tình gây náo động như vậy thì sau này tự mình đi mà hưởng nhé!

Bên phía Ninh Tịch, Lâm Chi Chi đã giúp cô nói rõ với Giang Mục Dã rồi. Sau khi Ninh Tịch xuống xong, sẽ mượn lí do chỉnh tà váy để đợi xe của Giang Mục Dã phía sau.

Lúc này, xung quanh vang lên những tiếng gào thét như "Anh Tịch nhìn phía này đi", "Nữ thần nhìn đây này" của các nhiếp ảnh gia và fan.

Bỗng, một tràng tiếng bước chân trầm ổn vang lên bên tai, Ninh Tịch theo phản xạ ngoảnh lại nhìn, đang chuẩn bị bước vào cùng Giang Mục Dã thì cô liền sững người...

Người đàn ông trong ánh mắt đầy bất ngờ của cô lại rất tự nhiên mà đi đến bên cạnh cô, giúp cô chỉnh lại tà váy, rồi đứng cạnh cô ra hiệu cho cô khoác lấy tay mình.

"Anh..." Ninh Tịch kinh ngạc nhìn người vừa mới tới.

Anh yêu của cô?

Gương mặt hoa nhường nguyệt thẹn kia thuộc kiểu khí chất mạnh mẽ của kẻ bề trên, kiêu ngạo, lạnh lùng, nhất cử nhất động đều khiến người ta vui tai vui mắt, mỗi một cảnh tượng khi cap lại hình đều có thể là ảnh bìa thời trang. Tướng mạo và khí chất của anh vượt trội hơn bất cứ nam nghệ sĩ nào ở đây, người đó không phải Lục Đình Kiêu thì còn là ai nữa!

"Sao lại là anh?" Ninh Tịch đè thấp giọng hỏi.

"Không phải em thiếu bạn cặp nam sao?" Lục Đình Kiêu thản nhiên hỏi ngược lại.

Khóe miệng Ninh Tịch giật giật: "..."

Cô cần bạn cặp nam là vì không muốn xuất hiện một mình quá nổi trội, nhưng nếu đối phương là anh…vậy thì sẽ càng trội hơn nữa rồi đấy!!!
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top