Lượt xem của khách bị giới hạn

[Võng du] Dạ Khúc - Trò Chơi Tử Vong - Linh Phong

[Võng du] Dạ Khúc - Trò Chơi Tử Vong - Linh Phong

Linh Phong

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
23/4/20
Bài viết
319
Điểm cảm xúc
575
Điểm
93
Chương 10: Cạm bẫy
Ngay sau khi hỏa cầu được thắp lên chiếu sáng cái cống, họ lập tức nhận ra tình thế của mình. Cả nhóm mười người ấy đang bị bao vậy bởi một đống chuột, những con chuột cống to sấp sĩ con người. Tiếng chít chít tức khắc vang lên đồng loạt khiến vách tường xung quanh cũng phải rung lên dữ dội.

- Mẹ kiếp, trúng bẫy!!!

Không đợi Bá Vương ra lệnh, tên Quyền thủ lập tức phóng vọt về phía sau. Quyền kình phát ra sóng khí dữ dội xé rách thân thể bất cứ con chuột nào cản đường.

Mà thấy tên này đào binh như thế, tất cả lập tức quay người lại chạy. Những đòn thế giữ nhà không chút lưu trữ mà tung ra hết thảy.

- Tất cả đi trước, tôi yểm hộ.

Linh quay sang nhìn Bá Vương, sau đó thằng này cũng hét lên:

- Đi đi, phía sau tôi và Bá Vương cản bọn chúng tranh thủ cho mọi người.

Nói xong, hắn liền buff hai kỹ năng.

Kỹ năng hỗ trợ: Tượng Thạch Giáp.

Cấp độ 3.

Tăng 1,5 lần chỉ số phòng thủ và máu cho Kiếm Sư trong 30s.

Kỹ năng hỗ trợ: Tăng Tốc.

Cấp độ 3.

Tăng 20 điểm nhanh nhẹn cho đồng đội và bản thân, duy thì 30s.

Linh vừa dùng xong hai kỹ năng buff thì Bá Vương cũng đã thi triển kỹ năng hỗ trợ.

Kỹ năng hỗ trợ: Cường Hóa Vũ Khí.

Cấp độ 2.

Tăng mức sát thương của vũ khí cho đồng đội và bản thân. Duy thì 20s.

Kỹ năng hỗ trợ: Liên Tốc.

Cấp độ 1.

Tốc độ ra đòn được tăng thêm, đồng thời tăng nhanh nhẹn cho bản thân thêm 6 điểm.

Kỹ năng hỗ trợ: Thuần Giáp Bản.

Cấp độ 2.

Tăng mạnh giáp cho Hiệp Sĩ.

Ngay khi dùng xong kỹ năng, một con chuột to lớn tanh tưởi đã nhào về phía Bá Vương. Linh không chút chần chừ mà lao tới, mũi kiếm xoáy như đinh ốc xuyên qua đầu con chuột.

Kỹ năng: Nhất Kích Xoáy Kiếm.

Cấp độ 3.

Xoáy kiếm theo hình trôn ốc, sát thương tỷ lệ thuận với chỉ số sức mạnh của người ra đòn và lực công kích của vũ khí.

Ngay khi mũi kiếm vừa xuyên qua, một lớp máu tanh nồng bắn thẳng vào mặt Bá Vương. Thế nhưng tên này lại không chút bối rối, nhanh chóng lấy tay lau mặt một cái, hắn ta liền phóng cây thương sau lưng về phía Linh.

Kỹ năng: Ngạnh Thương.

Cấp độ 2.

Phóng thương xuyên phá kẻ thù. Sát thương tỷ lệ thuận với phẩm chất vũ khí và sức mạnh của người ra đòn.

Mũi thương hệt như hóa thành mũi tên mà ghim thẳng vào người ba con chuột phía sau. Chúng nó chỉ kịp ré lên một tiếng rồi tắt lịm.

Kỹ năng: Hồi Hồn Thương.

Cấp độ 3.

Kéo mũi thương trở về trong khoảng cách 5km.

Linh hét lớn:

- Đi mau. Tôi chặn hậu.

Bá Vương nhìn thoáng qua Linh rồi gật đầu cảm tạ. Hắn ta cầm chặt lưỡi thương trong tay, tay kia đeo lên cái khiên to sau lưng, lập tức phá đường từ mấy con chuột đang chặn đường lui của họ.

- Mẹ kiếp.

Linh nghiến răng, dù cho có kỹ năng Tượng Thạch Giáp, Tăng Tốc và Cường Hóa Vũ khí nhưng lượng máu của hắn vẫn cứ giảm đều đặn. Hơn nữa, khi những cái răng sắc như dao của bọn chuột cắn vào người Linh thì cơn đau nhức nhối lập tức xuất hiện.

Cố cắn răng, Linh liên tục tung những kỹ năng còn lại của mình ra phá đường để di chuyển.

Kiếm Vũ.

Xuyên Toa.

Bộ Hành.

Đại Bộ Kiếm.

Toàn bộ những kỹ năng của Linh được tung ra liên tu bất tận. Những đòn đánh của một kẻ đạt cấp 18 hoàn toàn có thể miễu sát đám chuột mới chỉ cấp 10 này. Thế nhưng Linh cũng nhận ra một điều, bọn này đều là quái tinh anh cao cấp. Nếu như gặp phải mấy người chưa tới cấp 10 sợ rằng đa phần sẽ đánh trật mục tiêu.

Đáp lại sự lo sợ của hắn, từ trong bóng tối, một thứ tròn tròn đen sì phóng vụt lên trên đầu của bọn chuột. Trong một sát na, Linh quay qua nhìn và cơn buồn nôn lập tức trào lên đến miệng cậu ta.

Thứ vừa mới văng đến… là một cái đầu. Nếu như hắn không lầm thì cái đầu này hẳn là của tên cung thủ tiên tộc kia. Không kịp quan sát kỹ, chỉ trong chớp mắt, đám chuột cống đã lao vào cắn xé cái đầu đó không chừa lại một mảnh xương.

Bởi vì bọn chúng đã có mồi nên Linh tạm thời dễ thở hơn một chút. Vòng kỹ năng đang trong thời gian Cooldown, hắn liền tung kỹ năng chạy trong lúc cố kiềm nén cơn buồn nôn cồn cào trong dạ.

Kỹ năng: Thiểm Thước.

Cấp độ 2.

Tăng mạnh khả năng di chuyển của Kiếm Sư.

Cái kỹ năng này vốn là thứ dùng để di chuyển giữa đám quái, tăng tốc đánh quái của hắn. Thế nhưng lúc sinh tử lâm đầu thì nó lại là kỹ năng giữ mạng hàng đầu.

Xuyên qua bóng tối và đám chuột đang bu vào cấu xé thứ gì đó, Linh nhanh chóng bắt gặp được đóm lửa tàn trong đêm đông. Mà trong lúc tên này di chuyển thì máu cũng đã chậm rãi khôi phục được một chút.

Trong một góc, con bé trị liệu sư, Tiểu Dạ Tiên Tử đang liên tục vận dụng kỹ năng để chữa lành cho tên cự phủ Đầu Búa, chắn trước họ là Bá Vương và lão kỵ binh Canon Lazer. Trong một góc, cô nàng Thiên Hạ Ma Nữ đã gần như gục ngã nhưng trong tay vẫn luôn giữ cho ngọn lửa không bị tắt.

- Ta tới.

Linh hét lên, sau đó hắn ta phi người tới, lưỡi kiếm vung lên cắt phăng đầu mấy con chuột cống.

- Những người khác đâu?

Trong lúc chiến đấu, Linh quát hỏi. Bá Vương chỉ cố thở dài, tung một lần Liên Kích Tam Hoa Thương rồi đáp trả:

- Mất rồi, Cung Thủ chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị đám chuột xé xác, ta tới cứu không kịp. Tên quyền thủ chạy trước nhưng cũng bị đám chuột cống lôi đi vào sâu trong hang rồi.

- Tên kiếm sĩ chạy theo ta với hai con bé pháp sư, có lẽ vì quá sợ hãi mà bỏ chạy sang đường khác. Không biết tung tích. Cũng may là có anh chàng Đầu Búa đây giải cứu, nhưng hắn ta cũng bị thương rồi.

Lão già Canon Lazer chen vào.

- Còn cô phù thủy kia làm sao bị thương nặng như thế?

- Do cứu cô bé trị liệu sư đấy. Bị chuột nó chém sâu lắm. Chắc khó lòng qua khỏi.

Linh nhìn lại bảng tổ đội, hiệu ứng xuất huyết và yếu ớt xuất hiện sau tên của cô nàng. Dùng xong một chiêu Kiếm Vũ, Linh lập tức tui về phía cô.

- Ráng đỡ, tôi có thuốc giúp cô ta.

- Được.

Cả Bá Vương và lão Canon Lazer đồng loạt đáp ứng. Trong lúc dầu sôi lửa bỏng thế này, có thêm một người là một phần hy vọng. Với lại, tất cả đều không nỡ để cô nàng đó phải chết ở cái tuổi vẫn còn trẻ quá như thế.

Quỳ xuống bên cạnh cô, hơi thở của cô đã trở nên rất yếu ớt. Thế nhưng cô gái này vẫn ngoan cường lưu lại một ngọn lửa. Ngọn lửa ấy cháy, bập bùng, gió thổi qua lung lay nhưng không hề tắt. Nhìn thấy cảnh tượng ấy, lòng Linh bỗng nhảy lên một cái.

Thay Sinh Đổi Tử Đơn.

Vật phẩm tiêu hao.

Có khả năng hồi máu, xóa hiệu ứng xấu.

Nhét viên thuốc quý giá vào miệng cô, hiệu ứng xấu trên thân cô lập tức biến mất, mà hơi thở của cô vẫn chưa có chuyển biến.

- Chưa được.

Linh nhăn mày, rồi hắn ta lại móc ra thêm một viên thuốc khác.

Máu Bổ Sung.

Vật phẩm tiêu hao.

Lập tức hồi lượng lớn máu.

Cả hai viên thuốc này đều là hàng giữ mạng của thằng nhãi này. Thế nhưng lúc này thật sự là không thể so đo nữa rồi. Một mực nhét vào miệng cô nhưng nó đang khóc thầm trong bụng đấy.

Ngay khi viên thuốc vừa trôi khỏi cổ họng cô gái, dược tính lập tức có hiệu lực.

Cố mở mắt ra, thấy chàng trai đang lo lắng nhìn mình, cô nói khẽ:

- Cảm ơn.

- Nếu đã hồi phục thì giúp chúng tôi một tay.

Vừa dứt lời xong, Linh lập tức bật dậy rồi lao ra chiến đấu chống đỡ bọn chuột tiếp hai người Bá Vương.

Mà cô nàng này cũng biết rằng không có thời gian nghĩ ngợi. Cô lập tức đứng dậy dù vẫn còn hơi loạng choạng, miệng cũng nhanh chóng ngâm nga chú ngữ:

- Thiên hạ đại đồng, Tam Muội Chân Hỏa.

Lửa chân hỏa vừa xuất hiện liền quét đi một mảng lớn kẻ địch. Ba người Linh, Bá Vương và lão Kỵ Binh cũng có phần dễ thở hơn. Ngay say đó, cô nàng liền hét tiếp:

- Tất cả tránh ra.

Cả ba người lập tức tránh đi một đường, đám chuột liền lao về phía họ ngay tức khắc.

- Xua tan hắc ám tăm tối, Ánh Sáng Hủy Diệt.

Một luồng ánh sáng chói mặt lập tức quét ngang một mảng lớn chiến trường. Thịt chuột cống cháy khét bốc lên thơm ngào ngạt, hòa cùng cái mùi tanh hôi của cái cống tạo thành thứ không khí… không ngửi nổi.

- Ta tới đây.

Thiên Hạ Thần Phủ.

Một kỹ năng cấp cao được tung ra, lại thêm một mảng lớn chuột cống bị xẻ làm hai. Thế nhưng bọn chúng vẫn còn nhiều, rất nhiều. Cứ hết lớp này lại đến lớp khác xông lên tấn công không mệt mỏi.

Tuy rằng bọn họ dũng mãnh là thế, nhưng lượng năng lượng sau mỗi lần dùng kỹ năng đều bớt đi một phần. Dưới tình thế cấp bách thì năng lượng hồi được chẳng thể bù vào số năng lượng bị mất.

Dần dần, thời gian trôi đi thì số năng lượng còn tồn lại của họ đều không đủ để sử dụng kỹ năng được nữa.

- Mẹ nó, bọn này định hành mình tới chết hay sao?

- Cố gượng đi mọi người. Buông xuôi thì chúng ta đều chết hết đấy.

Bá Vương lên tiếng trấn an mọi người. Thế nhưng chính hắn ta cũng nghi ngờ vào kết cục của nhóm. Trong tình thế này, nếu cứ tiếp tục thì họ chỉ còn một con đường chết.

Vào đúng lúc tưởng chừng mọi thứ kết thúc, đám chuột cống không hiểu vì cớ gì mà tản tất cả. Thậm chí lúc bọn chúng tản đi còn nhanh hơn lúc bọn chúng đến ấy chứ.

Tất cả mọi người mệt mỏi ngơ ngác nhìn nhau, rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra nhỉ. Hay là đám này chúng nó bỗng nhiên nổi tính thương người chơi?

Chắc chắn đó là điều không thể. Bởi vì mặt đất dưới chân họ chậm rãi rung lên từng đợt, tạo thành những cơn dư chấn dữ dội vọng ra từ phía sâu cái cống hôi thối.

Những tiếng chít chít ầm ỉ chắc cũng phải hàng trăm con chuột đồng loạt ré lên vang dội cả không gian. Mùi hôi thối gấp mấy lần mùi cống cũng bốc lên xốc thẳng vào mũi tất cả bọn họ. Một cái cảm giác ơn lạnh lập tức xuất hiện, chấn áp tinh thần tất cả mọi người.

Boss của cái cống này, đang đến.
 

Linh Phong

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
23/4/20
Bài viết
319
Điểm cảm xúc
575
Điểm
93
Chương 11: Diệt đoàn
- Móa cái thứ này là Boss đấy hả. Cái này có còn là trò chơi không vậy?

Bình thường thì ở bất cứ trò chơi nào, dù Boss có xấu tới mức ghê tởm đi chăng nữa thì người ta vẫn có thể thuận mắt mà nhìn để đánh nhau. Ấy thế mà con Boss này lại khủng khiếp một cách khó hiểu, thậm chí có thể nói là xấu súc phạm người nhìn.

Đó là một cái ổ chuột cống, con nào con nấy đều to ngang một người trưởng thành, thế mà bọn chúng lại còn dính chặc với nhau tạo thành một chùm không thể gọi tên và gớm ghiếc một cách không thể diễn tả.

Âm lượng tiếng chít chít của cái đám này hệt như ma âm vang dội trong cái cống một cách kinh khủng. Những mảng vôi lỡ có vẻ như cũng vì cái thứ âm thanh kia mà rớt xuống từng tảng lớn. Hơn nữa còn có cả cái mùi hôi thối khủng khiếp phát ra như tra tấn lỗ mũi từng người có mặt ở đây, chắc chưa kịp đánh nhau thì họ phải lo cái mũi mình có bị nổ không cái đã.

- Diệt đoàn mất.

Bá Vương mở miệng than, cái hình dáng cũng như độ ám ảnh của con quỷ này quả thật vượt quá sự tưởng tượng của mọi người rồi. Thế quỷ nào mà Boss cuối của “Cổng” lại là cái thứ này được vậy chứ.

- Mọi người đứng ra sau lưng tôi, tôi cản nó tranh thủ cho mọi người chạy.

Linh vừa lên tiếng vừa bước về phía trước chắn trước mặt con Boss và mọi người. Lão Canon Lazer chỉnh chỉnh cái kính một tròng trên mắt mình một chút rồi nói:

- Chàng trai trẻ, để ta đọc thông tin của nó cho cậu biết nhé. Vua Chuột, boss cấp King. Vị vua của cống ngầm vùng ngoại ô thành phố Ngàn Bóng Đêm thuộc thế giới Hư Ảo cấp 5. Có khả năng phóng xạ, độc chết người, sai khiến đàn chuột, ám ảnh âm ba, ám ảnh thị giác,… Ngoài ra còn một thứ lưu tâm nữa, tốc độ kinh dị.

Lão vừa dứt lời, một tiếng vút mạnh mẽ vang lên ngay lập tức. Tất cả ngơ ngác nhìn về phía phát ra âm thanh đó liền phát hiện, phần bụng của Tiểu Dạ Tiên Tử đã hóa thành một lỗ trống khổng lồ. Không kịp nói tiếng nào, ánh mắt ngơ ngác của cô hóa thành ánh mắt hối hận rồi ngã ầm xuống đất, máu đỏ lập tức tuông ra ướt đẫm cả vùng.

- Aaaaaa…

Thiên Hạ Ma Nữ lập tức thét vang. Tiểu Dạ là chị em tốt của cô, kéo theo cô vào cái tổ đội này chủ yếu là muốn kiếm một mớ tiền để mua sắm mà thôi. Sự thật trước mặt lại quá tàn khốc, cái chết của Tiểu Dạ như một cú đánh trực diện vào tâm trí cô khiến cô quên đi con Boss trước mặt.

Không chút chần chừ, Đầu Búa liền bịt miệng cô lại ngăn không cho cô hét lên nữa. Người cô run lên bần bật, môi cũng tứa máu ra đỏ hoe, đôi mắt đẫm lệ không dám nhìn về xác Tiểu Dạ.

Lại một tiếng vút nữa vang lên, lần này Linh lập tức phát huy cái khả năng cấp 18 của mình, với 25 điểm nhanh nhẹn, hắn lập tức vung kiếm lên vẽ một vòng tuyệt đẹp trong không trung. Máu lập tức nhiễm đỏ cả thanh kiếm của hắn.

Hóa ra tiếng vút kia là một con chuột nhỏ bị bức ra khỏi cái tổ chuột. Tốc độ nó thậm chí nhanh như đạn bắn vậy, với cái độ lớn và tốc độ của nó thì việc bụng của Tiểu Dạ không còn lành lặn cũng có thể hiểu được.

- Tất cả, lui…

Đầu Búa vừa nghe được lệnh liền kéo Thiên Hạ Ma Nữ lui về sau, mà Bá Vương và lão Canon Lazer cũng đồng loạt thủ thế.

Cả ba không chút chần chờ mà lao về phía trước, những kỹ năng sát thương lập tức được tung ra.

Đạn Xuyên Tâm.

Bão Đạn.

Đạn Tất Sát.

Hồng Tâm.

Một loạt kỹ năng vừa có kỹ năng sát thương, vừa có kỹ năng hỗ trợ được lão Canon Lazer tung ra một lượt, những viên đạn với sức sát thương lớn từ cây AK47 xả thẳng vào cái ổ chuột kia làm cho một phần chuột bị kết dính hóa thành máu mủ.

Không chịu yếu thế, Bá Vương cũng tung ra bộ kỹ năng giữ nhà của mình.

Cường Hóa Vũ Khí.

Liên Tốc.

Thuần Giáp Bản.

Ngạnh Thương.

Hồi Hồn Thương.

Dàn kỹ năng của Bá Vương đa phần là chiêu buff, thế nhưng sau khi dùng thì những lần xuất thương của hắn ta đều quét được một đống chuột trong cái ổ chuột kia.

Kiếm Vũ.

Xuyên Toa.

Nhất Kích Xoáy Kiếm.

Đại Bộ Kiếm.

Chưa dùng được bao nhiêu kỹ năng thì lượng năng lượng ít ỏi của Linh liền bị đốt sạch sẽ. Không còn cách nào khác, hắn chỉ còn cách vung lưỡi kiếm lên vẽ nên những đòn hoa mỹ trong không trung. Những đòn miễu sát liên tiếp xuất hiện, thế nhưng cái ổ chuột khổng lồ kia quả thật quá khó mà diệt hết được.

Bất ngờ vào lúc này, không gian xung quanh trở nên rung lên dữ dội. Một nguồn năng lượng mãnh liệt như muốn xé nát không gian xuất hiện sau lưng họ.

- Ma Lực Thần Thánh.

Một vòng sáng lập tức xuất hiện trên người Thiên Hạ Ma Nữ, sau đó cô nàng này ngâm nga chú ngữ với đôi mắt rực màu hận thù.

- Xua tan hắc ám tăm tối, Ánh Sáng Hủy Diệt.

Kỹ năng này lúc trước cô đã từng dùng một lần, thế nhưng mức độ rung động ma lực lần này không hề như lần trước, một đường ánh sáng xuyên qua, cái ổ chuột kia lập tức bị xóa sổ một mảng lớn.

- Lên. Đại Đồng Cự Phủ.

Đầu Búa giơ hai cây chùy lên trời, lập tức hai cây búa lớn chơi trò đập chuột đập xuống cái ổ chuột kia. Lúc này tất cả đã biết không còn gì để mất, họ đều dùng hết sức lực của mình mà tấn công con Boss kia. Thế nhưng gần như những cố gắng của họ là vô ích, cái ổ chuột kia cứ tự động phục hồi một cách biến thái.

- Kiểu này không ổn. Mọi người, yểm hộ tôi.

Lão Canon Lazer lên tiếng, sau đó lão lui ra khỏi trận chiến. Linh lập tức thế chỗ lão trám vào khoảng trống ấy.

Đứng từ phía sau, lão đưa tay lên kéo cái kính một tròng của mình xuống, sau đó dùng kỹ năng.

Định vị điểm yếu.

Kỹ năng đặc thù của Kỵ Binh, có thể phát hiện ra điểm yếu của mục tiêu. Tiêu tốn toàn bộ lượng năng lượng hiện có của bản thân.

Một đường lazer màu đỏ chiếu thẳng vào cái ổ chuột cống kia. Chỉ giây lát, lão nói lớn:

- Con chuột cống nhỏ tầm bàn tay nằm bên trong đám chuột này là con đầu đàn, giải quyết nó là xong chuyện.

Thế nhưng lúc này, một màn sương xanh lục chậm rãi dâng lên trong lúc họ chiến đấu. Cho đến lúc họ nhận ra được thì máu của năm người họ đều bị tuột một cách trầm trọng.

- Màn sương có độc, tất cả lui.

Thế nhưng có vẻ như không còn kịp nữa, lão Canon Lazer ngã quỵ xuống đất, thân thể của lão nhanh chóng chuyển thành màu xanh lục đậm. Đôi mắt trợn tròn như không muốn tin thực tại tàn khốc đang diễn ra, lão chết đi mà không kịp nhắm mắt.

Bốn người còn lại cố nén đau thương mà lui về sau một quãng, cái ổ chuột kia lập tức trường tới, cuốn qua xác lão Canon Lazer. Chỉ trong tích tắc, xác của lão đã hóa thành bộ xương trắng hếu.

Vào đúng lúc này, những tiếng chít chít lúc xa lúc gần, âm ba vang dội của Vua Chuột ập thẳng vào tai của tất cả mọi người. Thứ âm thanh khốn nạn này làm cho đầu của họ đau như búa bổ, đồng thời sau tên của họ xuất hiện một trạng thái xấu: Choáng.

- Mẹ nó.

Chống cây kiếm để bản thân có thể đứng vững trên mặt đất, Linh nghiến răng nhìn chằm chằm Vua Chuột đang chậm rãi di chuyển về phía họ. Trong đôi mắt hắn là một con chuột nhỏ xíu bên trong cái ổ chuột to đùng kia.

Tin nhắn hệ thống: Chúc mừng bạn, bạn đã kích hoạt được kỹ năng Ưng Nhãn.

Kỹ năng: Ưng Nhãn.

Cấp độ 1.

Định vị kẻ địch, đồng thời tăng xác suất bạo kích.

Nắm chặt cây kiếm trong tay, hắn nghiến răng lấy ra một viên thuốc màu xanh.

Khử Độc Hoàn.

Vật phẩm tiêu hao.

Có khả năng khu trừ bách độc.

Nuốt xuống viên thuốc, sau đó hắn lại móc ra thêm một viên thuốc khác.

Gia Tăng Dược Hiệu Hoàn.

Vật phẩm tiêu hao.

Lập tức hồi phục nửa lượng máu và năng lượng.

Sau khi nuốt hai viên thuốc, lượng máu và năng lượng của hắn lập tức hồi phục một mảng lớn. Hắn nghiến răng nói:

- Mọi người chờ tôi ở đây, cố gắng cầm cự. Tôi sẽ giải quyết nó nhanh nhất.

Có mục đích thì tất nhiên hiệu quả làm việc sẽ cao hơn. Linh đứng thẳng người, sau đó hắn tung ra một loạt kỹ năng giữ nhà.

Thiểm Thước.

Ngay lập tức hắn lao lên như một mũi tên, tốc độ thật khó tưởng.

Xuyên Toa.

Bộ Hành.

Kiếm Vũ.

Hai kỹ năng di chuyển được hắn kích hoạt gần như là trong tích tắc, trong cái quãng cách mà hắn di chuyển ấy, Kiếm Vũ như một cái máy gặt lúa mà chém xối xả vào đám chuột cống cản ở ngoài. Máu của bọn chúng bắn lên tung tóe, mùi tanh nồng cũng ộc thẳng vào mũi hắn. Thế nhưng ở cái giây phút này, hắn không thể dừng lại được nữa.

Ngay khi vừa tới gần con chuột đầu đàn, hắn tung kỹ năng mạnh nhất của mình.

Nhất Kích Xoáy Kiếm.

Mũi kiếm hoa lên, xoáy thành một đóa hoa mỹ lệ trong khung cảnh đầy mùi chết chóc. Nó hóa thành một mũi mác đâm thẳng vào con chuột kia, sau đó nhẹ nhàng xuyên qua nó như một miếng đậu hủ.

Con chuột đầu đàn chỉ kịp ré lên một tiếng, sau đó cái ổ chuột khổng lồ lập tức bị rã ra thành từng con riêng lẻ rồi tan vào không khí biến mất.

Nhìn thấy cảnh tượng ấy, hắn thở hổn hển không ra hơi. Chống kiếm ngồi xuống, thở vài hơi, hắn mỉm cười xoay qua nhìn ba người đồng hành của mình.

- Chúng ta… thắng… rồi…

Không ai trả lời hắn, bởi vì cả ba người: Bá Vương, Thiên Hạ Ma Nữ và Đầu Búa đều đã trở thành những bộ xương trắng nằm im lìm trên đất.

Hắn không tin vào mắt mình, hắn chậm rãi đứng dậy, bước tới gần họ…

- Này, các ngươi đang giỡn phải không? Dậy đi, ta không thích trò này đâu…

- Này… không phải là các ngươi đó chứ, các ngươi chơi trốn tìm với ta đúng không?

Không ai trả lời hắn, không gian im lặng một cách đáng sợ. Bỗng nhiên, vào lúc này, một giọng đọc từ hệ thống vang lên với cái giọng đều đều:

- Chúc mừng người chơi Vạn Kiếm Quy Tông đã phá được Cổng đầu tiên. Ngài có thể lựa chọn một vật phẩm được đem ra thế giới thật. Đồng thời hãy nhận quà của hệ thống khi là người đầu tiên và duy nhất trong tổ đội của ngài vượt qua Cổng.

Trước mặt hắn hiện ra ba hộp quà, thế nhưng mắt Linh lúc này đã tối sầm lại, hắn ngất đi trong vô thức.
 

Linh Phong

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
23/4/20
Bài viết
319
Điểm cảm xúc
575
Điểm
93
Chương 12: Chuyển đồ
Trầm ngâm ngồi gõ gõ mặt bàn theo từng nhịp đều đặn, Quân không ngờ được rằng bên trong Cổng lại là những thứ đáng sợ và khó xơi đến đậy. Chỉ một Cổng cấp 10 mà tổ đội của Linh, một đội ngũ khá mạnh mẽ lại gần như diệt đoàn toàn bộ. Nếu như thằng nhãi này không trữ hàng thì hắn cũng lên bảng đếm xỉ số là cái chắc.

Hình ảnh của những cái chết thảm khốc kia cứ vờn quanh trong đầu Quân, chính hắn cũng đã trải qua một trận chiến gần như vậy nhưng may mắn là hắn vẫn an toàn, không, phải nói may mắn chính là hắn có một Kẻ Bảo Hộ, Nhiếp Liên Nhu. Nếu như phải tự trải qua một Cổng, Quân đang tính xem tỷ lệ mà hắn phải đi ngắm gà khỏa thân là bao nhiêu đấy.

Cảm xúc của Linh lúc này cũng đã dần bình ổn lại. Nhấp một ngụm nước nóng, hắn đưa mắt nhìn hai thằng bạn của mình.

- Bọn bây nói tao phải làm sao bây giờ đây. Tao vẫn còn ám ảnh những cái chết của họ…

Quân trầm trầm cất tiếng:

- Mày cứ bình tĩnh lại, sau đó tao muốn mày đăng nhập vào trò chơi, lấy một món nào đó ra đây.

- Đúng vậy. Cái quan trọng mà bọn tao thắc mắc chính là làm sao một món đồ từ thế giới ảo có thể đem ra thế giới thực được. Còn chuyện chuyển đổi sức mạnh giữa hai thế giới thì tao và Quân đã chứng thực rồi, nó hoàn toàn có thật.

Linh ngạc nhiên đến mức đặt mạnh ly nước xuống bàn đánh rầm một tiếng, cái bàn gỗ nguyên khối lập tức gãy ngang giống như một mảnh gỗ mỏng. Ngơ ngác nhìn cái bàn gỗ, Linh ấp úng cười đơ:

- Cái này… hình như tao đã không để ý đến.

- Mày là một trong số những người hưởng lợi từ event kia nên khả năng chuyển đổi 100% của mày hoàn toàn được áp dụng. Lúc nãy tao có kiểm tra chỉ số của mày, 41 sức mạnh, bao nhiêu đó chắc đủ để một đấm hạ knock out bọn WWE ấy chứ.

- Không tới mức đó chớ.

Linh nghi ngờ, dù sao thì hắn cũng chưa tin lắm. Quân nhún vai thở dài, còn Hạ thì ném cái mũ trò chơi qua cho Linh:

- Mau lên, bọn tao muốn xem cái vụ kia hoạt động ra sao.

Thở dài một hơi, Linh gật đầu:

- Được rồi, tao đăng nhập vào một lát đây. Bọn mày đợi tao.

Vừa lúc Linh sắp đăng nhập, Quân bỗng nhiên hét lớn:

- Khoang đã Linh, có tin hot này.

Cả Linh và Hạ đồng loạt nhìn về phía Quân, thằng này thuận tay kết nối điện thoại của mình với màn hình 100 inch của Linh, sau đó mở lên kênh chuyên game.

Một cô nàng phóng viên xinh đẹp lập tức hiện lên màn hình:

- Chào các bạn, hẳn các bạn đã biết rằng hôm nay trò chơi Dạ Khúc đã xảy ra sự kiện lớn. Một Cổng đã bị phá, và chúng tôi rất vui khi được phỏng vấn những người đã phá Cổng.

Linh lập tức đứng bật dậy, một niềm cảm xúc mãnh liệt dâng lên trong tim hắn. Hóa ra là… họ chưa chết… hóa ra…

Thế nhưng lần này hắn đã lầm, bởi vì nhóm người được phỏng vấn hoàn toàn khác với những đồng đội đã hy sinh của hắn. Đồng thời con Boss mà bọn họ hạ gục cũng khác xa với Vua Chuột mà cả nhóm vừa xem.

Hạ vuốt cằm đăm chiêu:

- Cái quỷ gì đây? Làm sao lại có chuyện này xảy ra nhỉ?

Quân vuốt vuốt cái điện thoại một lát, sau đó hắn ta ồ lên một tiếng:

- Hóa ra là hôm nay có hai Cổng bị hạ, một cái là của thằng Linh, một cái là của bọn họ.

Hạ bất chợt xen ngang:

- Tao hiểu rồi, có thể là bọn người này đã hẹn trước với nhóm phóng viên. Sau đó có thông báo Cổng đầu tiên bị hạ chắc là Cổng của thằng Linh, bọn này lại tưởng là bọn nó hạ gục Cổng đầu tiên nên mới có chuyện lên tivi như vầy.

- Ừ, khả năng cao là thế. Mà hình như bọn này không có nhắc gì về vụ phần thưởng đầu tiên hoàn thành Cổng ấy nhỉ?

Quân thắc mắc, mà bất chợt Linh không nói không rằng vội vàng đeo mũ trò chơi lên đầu. Hạ nhìn Quân thắc mắc:

- Thằng này bị trúng tà à?

Quân mỉm cười:

- Phần thưởng đầu tiên hạ Cổng đó. Mày nghĩ xem, nó có thể ảo diệu đến mức nào.

- À à…

Hạ rất nhanh chóng hiểu ra. Phần thưởng đầu tiên thật không ngờ lại rơi vào túi ba tên gian thương này.

Khoảng tầm nửa tiếng sau, Linh cởi bỏ mũ trò chơi, sau đó hắn không nói không rằng mà đặt ngay ngắn cái mũ trên giường rồi đứng cách ra một khoảng xa. Quân và Hạ cùng thắc mắc liền hỏi hắn, hắn chỉ đáp gọn lỏn:

- Đợi chút khắc biết.

Cả hai tên nhìn nhau cười khổ. Thế rồi không để họ đợi lâu, cái mũ nhanh chóng chiếu ra một thứ ánh sáng màu vàng nhạt lên khoảng trống phía trước. Y như những mô hình tạo khắc 3D, dòng ánh sáng kia khắc nên hình dạng một đôi giày với hình vẽ một cơn gió lốc màu xanh lục vô cùng tiêu soái.

Công dụng của món đồ chơi này hiện ra trước mặt hai tên đang trầm trồ và thèm muốn:

Lướt Gió. (Tím)

Giày.

Sức mạnh: 15.

Phòng thủ: 12.

Nhanh nhẹn: 30.

Móa, cả hai thằng Quân và Hạ lập tức có ý định PK thằng khùng này ngay tại chỗ. Bà nội nó, cái món cực phẩm như thế này mà nó lại đem ra đây làm cái củ nợ gì vậy. Một đống chỉ số đó chẳng phải đeo vào sẽ nâng cao khả năng chiến đấu lên một tầm cao mới à, nhất là trong giai đoạn mới 1x mà đã có hàng cộng thêm đến 30 nhanh nhẹn...

Thế nhưng đáp lại cái ý định PK của hai thằng thì Linh nhàn nhã nói:

- Bọn mày nói xem, chỉ số của tao đã đủ sống rồi, hơn nữa còn được một đống kinh nghiệm thừa sức lên ba cấp do con Boss kia rơi ra. Ngoài ra còn có một đống hàng tốt từ con Boss nữa, đem món này ra chủ yếu là cho bọn mày chiêm ngưỡng thôi, với lại, tao đố bọn mày cái phần thưởng đầu tiên hạ Boss Cổng là gì đấy.

Cả hai thằng nhún vai, Linh cười gian trả lời:

- Hồi sinh một lần.

Quân lập tức sử dụng cùi chỏ quyền, Hạ cũng nhanh chóng bồi thêm liên tục cước. Ông trời có còn thiên lý hay không đây, hồi sinh một lần? Cái sever này giờ ngủm là tiêu đời, mà thằng này lại có thể hồi sinh lại một lần, chưa kể vụ giảm lượng kinh nghiệm của nó nữa. Quân đè Linh nằm dài trên giường quát:

- Tao nghi ngờ mày là con cháu của lão Giới Thần kia, chúng tao phải bắt mày về phường.

Hạ cũng nhanh chóng chen vào:

- Đúng vậy, mày có còn cho bọn tao sống nữa không vậy? Hack cũng vừa vừa phải phải thôi chớ.

- Ha ha, đó là do ăn ở, ăn ở thôi các chú à.

Linh vừa cười vừa giơ giơ cái đôi giày lên trước mặt hai thằng. Có vẻ như thằng này cũng đã thoát khỏi bóng ma tâm lý từ cái sự kiện kia để lại rồi đấy, vậy cũng mừng.

- Hạ, Lan Anh có chơi Dạ Khúc không, nếu có thì kéo con bé lên cấp cao cao một chút rồi chúng ta lập tổ đi dỡ Cổng.

Hạ nhún vai cười khổ:

- Tao không muốn cô ấy tham gia vào cái trò chơi củ nợ này, dù sao thì cô ấy cũng là con gái, hơn nữa, độ nguy hiểm của nó tụi mày đã thấy rồi còn gì.

Quân chán nản đáp lời:

- Ừ, vậy cũng được.

Linh lúc này mới lên tiếng:

- Không sao đâu Quân, để tao liên lạc thử xem có ai đủ can đảm để dỡ Cổng với bọn mình không. Chuyện này để tao lo.

- Mày không ám ảnh nữa hử?

Cả hai thằng đều lo lắng cho Linh, lỡ đâu giữa đường thằng này tuột xích thì cả đám lên nóc tủ ngắm gà khỏa thân hết đấy. Đáp lại câu hỏi của Hạ, Linh cười khổ gãi đầu:

- Trước hết thì tao cần nghĩ ngơi vài ngày đã. Dù sao thì cấp của tao muốn lên lúc nào chả được. Quan trọng là hai thằng mày phải có đủ hàng dự trữ cộng với nguyên set đồ thì càng tốt. Ngoài ra để tao tìm hiểu xem có Cổng nào cấp thấp không cái đã.

Quân trầm ngâm một chút rồi nói:

- Ừm, vậy cũng được. Nếu mày nghĩ ngơi xong sớm thì 5 ngày nữa đi, bọn tao sẽ cố cày từ bây giờ tới đó. Cấp độ Cổng chắc tầm 10 đến 12 là được rồi.

- Được rồi, tao sẽ cố tìm Cổng phù hợp. Năm ngày thì chắc là đủ để tìm rồi.

- Rồi, giải tán. Tao phải về cày tiếp đây.

Quân vừa nói vừa đứng dậy chuẩn bị ra về, Hạ cũng phải về vì bạn gái hắn đang réo như điên như dại ở nhà. Tiễn hai thằng bạn ra khỏi cổng, Linh trầm trầm nói với lão quản gia:

- Cho tập trung vài tên mạnh nhất của gia tộc giúp tôi nhé Gia lão.

Lão quản gia gật nhẹ đầu đáp:

- Vâng, tiểu thiếu gia. Nhưng có thể cho lão hỏi, ngài muốn tập hợp họ để làm gì không ạ?

Linh quay người, nói:

- Tôi muốn thử sức mạnh hiện tại của mình.

Dứt lời, hắn nhún chân nhảy bật về phía trước. Như một cơn gió, hắn lao vụt về trước như một mũi tên, dù rằng vẫn còn chưa điều khiển được hoàn toàn, nhưng Linh là tên có tập võ sẵn từ nhỏ, quen dần với sức mạnh hiện tại quả thật không khó.

***

Cùng lúc đó, trên sa mạc thuộc châu lục phía bên kia bờ đại dương, giữa khu vực đang bị một nhóm khủng bố chiếm giữ.

Dưới bầu không khí nóng khô cháy da cháy thịt, đám người râu tóc rậm rạp ôm súng ngồi ăn vài miếng đồ hộp với nhau. Nhóm khủng bố này đang làm đau đầu các nhà chức trách bởi vì độ tàn bạo khét tiếng của chúng, sẵn sàn xả đạn bất kỳ ai dám lên tiếng chống đối, sẵn sàng giết hại sinh linh chỉ để tìm chỗ giao chiến với quân đội.

Vào lúc này, những âm thanh xẹt xẹt như tiếng sấm bỗng vang lên đâu đó. Bọn chúng lập tức bỏ thức ăn xuống và đưa súng lên cảnh giác. Một kẻ với đôi mắt diều hâu độc ác phất tay, lập tức có một nhóm người cẩn thận tiến về phía phát ra âm thanh kia.

Bầu trời nhanh chóng chở nên hanh khô hơn, bầu không khí có phần ngột ngạt cũng nhanh chóng khiến bọn chúng không thở nổi nữa.

Nơi phát ra thứ âm thanh kia có một cái cổng không gian xuất hiện, màu đen sâu hun hút của nó khiến cho lưng tất cả bọn chúng ướt đẫm mồ hôi.

Lão cầm đầu kia giật lấy một cây súng trường rồi bước về phía cánh cổng không gian, tay ghì chặt cò súng. Một dự cảm không lành bỗng chốc xuất hiện trong đầu hắn.

Không để bọn chúng chờ đợi lâu, từ trong cánh cổng không gian kia, một đàn bò cạp đen nhánh, khổng lồ, mỗi con tầm 2m lao ra xé xác lão cầm đầu mà hắn không kịp trở tay. Đám thuộc hạ vừa thấy cảnh tàn khốc đó liền ấn chặt cò súng, một cơn mưa đạn xả thẳng vào người đám bò cạp. Thế nhưng...

Dưới ánh nắng chói chang của vùng sa mạc, có một nơi từng bị một nhóm khủng bố chiếm giữ.

Nhưng giờ đây, nơi đó đã hóa thành một bãi đồ sát kinh hoàng của loài bò sát sa mạc, máu nhiễm đỏ cả một vùng cát vàng.
 

Linh Phong

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
23/4/20
Bài viết
319
Điểm cảm xúc
575
Điểm
93
Chương 13: Vùng trũng
Gần như cùng với khoảng thời gian cổng không gian ở sa mạc kia mở ra. Tại một khu ổ chuột thuộc thành phố B – Đại lục địa Alpha. Những tiếng tí tách như điện rò bất ngờ vang lên đâu đó bên dưới những nấp cống ngầm. Một vài người đi đường tò mò ngoái cổ lại trông xem có chuyện gì đang diễn ra, một vài người khác thì tò mò hơn, giở hẳn cái nấp cống lên để xem đang có gì xảy ra bên trong.

Không giở ra thì thôi, một khi nấp cống vừa mở ra thì cái mùi hôi thúi của cống rảnh lập tức bốc lên khiến tất cả nhăn mặt.

- Không có gì đâu, giải tán đi mọi người.

Một ông anh xua tay ra hiệu giải tán. Thế nhưng cũng gần như ngay lúc đó, từng cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng hắn, mà những người có mặt ở đây cũng đồng loạt đưa mắt nhìn về vùng bóng tối phía sau lưng ông anh kia.

Chậm chạp, trong cơn run rẩy, hắn quay đầu lại. Từ trong bóng tối ấy, những đôi mắt đỏ ngầu như ác quỷ hiện ra hệt như những đóm lửa ma trơi trong đêm tối.

Một mùi thối bốc lên nồng nặc, những tiếng chít chít vang lên làm điếc tai tất cả những người có mặt. Trong bóng tối ấy, Vua Chuột, con Boss trong Cổng ở game Dạ Khúc xuất hiện.

***

Cùng lúc đó, tại trụ sở công ty Thiên Hà.

- Chúng ta tổn thất bao nhiêu người?

Thiên, vị giám đốc với khuôn mặt ngưng trọng nhìn vào tập hồ sơ trước mặt mình. Nhã Hoa cúi gầm mặt không dám trả lời. Bất ngờ, Thiên ném mạnh tập hồ sơ xuống mặt bàn đánh rầm một tiếng thật lớn rồi quát:

- Nói.

Nhã Hoa run bắn lên một cái, rồi cô ấp úng báo cáo:

- Tổng cộng năm Cổng, chúng ta đã mất… hai tinh anh mất đi ở Cổng cấp 10, Boss Thạch Ma Nhân, Tu Tiên giới cấp 7. Hai người bị hạ ở Cổng cấp 12, Boss Chúa Vampier, Huyền giới cấp 4. Bốn người bị hạ ở Cổng cấp 11, Boss phi vật lý Ma Nhập Xác, Tiên – Phàm song giới cấp 2. Ba người ở Cổng cấp 10, Boss Vua Chuột, Hư Ảo giới cấp 5. Chỉ có một mình Lang là dẫn đội trở về toàn vẹn ở Cổng cấp 12, Boss Bạo Vương Sa Mạc – Hắc Yết.

Thiên thở dài:

- Số người mất nhiều quá. Ngươi gửi tới gia đình những người đã mất mỗi người 500 triệu đi. À, gọi Lang lên đây gặp ta một lát.

- Dạ vâng ạ.

Nhã Hoa gật nhẹ đầu rồi lui xuống. Thiên ngã người trên ghế, mắt nhìn ra khoảng đô thị rộng lớn phía bên ngoài cửa sổ tầng 108 của công ty Thiên Hà. Rốt cuộc thì cái tên kia có ý định gì khi cướp đi hệ thống trò chơi này chứ, hơn nữa… vô vàng vấn đề xảy ra khiến cho đầu óc hắn có phần quay cuồng rồi.

- Ngài tìm tôi?

Thiên chậm rãi quay người lại, hắn nhìn chăm chú vị giám đốc nhân sự kiêm quân sư của mình. Sau đó hắn cất tiếng:

- Rốt cuộc thì chuyện gì xảy ra bên trong Cổng?

Lang không trả lời, hắn nhìn thẳng vào mắt vị giám đốc chỉ mới qua một đêm mà đã lấm tấm vài sợi tóc bạc trên đầu. Sau đó hắn hỏi ngược lại:

- Ngài đã từng tham gia trò chơi chưa?

Thiên lắc đầu:

- Chưa, việc của ta quá nhiều.

Lang gật đầu, sau đó hắn lui nhẹ về sau một chút. Rồi bằng tốc độ khó tưởng, hắn xuất hiện bên cạnh Thiên, đồng thời bàn làm việc trước mặt “Ngài giám đốc” cũng hóa thành từng mảnh vỡ.

- Cái… cái này…

Lang lui xuống, vẻ mặt nghiêm trang:

- Đây là sức mạnh tôi nhận được khi lên cấp cộng thêm điểm cộng từ trang bị trong trò chơi.

Thiên trầm ngâm:

- Không lẽ… đây chính là cái khả năng chuyển đổi 100% sức mạnh kia?

Lang gật đầu:

- Đúng, tôi nghĩ rằng một người bình thường không thể nào hack được vào hệ thống điều khiển của chúng ta, hơn nữa còn tạo ra hàng loạt biến đổi vào thế giới thật như: chết trong trò chơi là chết ở ngoài đời, chuyển đổi sức mạnh hoàn toàn dựa theo chỉ số trong trò chơi. Ngoài ra…

- Hửm, còn chuyện gì?

Lang bước lại gần hắn, sau đó tên này đưa cái điện thoại của mình ra. Trên màn hình hiện ra cảnh tượng một đám bò cạp khổng lồ đen xì đang tàn sát một thị trấn.

- Đây là…

Thiên ngạc nhiên, Lang lại trả lười giọng nặng trịch:

- Đúng như ngài đang nghĩ, đây chính là những con quái thú tôi đã chiến đấu bên trong Cổng. Người có hiểu được ý nghĩa của những chuyện này chứ? Hiện giờ bọn chúng chỉ mới vừa xuất hiện ở Đại lục Beta, sa mạc Bạch Sa. Đồng thời, theo nguồn tin tôi nhận được, thời điểm bọn chúng xuất hiện rất có thể là lúc tôi vừa hạ xong Cổng.

- Ý ngươi nói là những Cổng bị phá trong trò chơi sẽ chuyển thành sự thật?

- Đúng, thưa ngài.

Thiên thở hắt ra một hơi. Tại sao cái chuyện này lại có thể xảy ra ở trò chơi của hắn được chứ. Thế nhưng Lang đã nói tiếp:

- Nhưng có một vấn đề đáng vui mừng đấy ạ.

- Hửm?

Thiên ngẩn phắt đầu dậy nhìn Lang. Tên này chậm rãi đặt đôi bao tay ra trước mặt Thiên. Đây là một đôi găng tay màu trắng kiểu quản gia vô cùng bình thường. Thế nhưng vào lúc này, đôi găng tay kia tỏa ra từng luồng uy áp như có như không khiến cho Thiên cảm thấy khó hiểu.

Găng tay quản gia. (Cam)

Găng tay.

Sức mạnh: 23.

Phòng thủ: 20.

Nhanh nhẹn: 18.

Găng tay của vị quản gia nào đó từ địa ngục. Có xác xuất 20% tăng thêm gấp đôi điểm nhanh nhẹn cho người sử dụng.

Nhìn chăm chú vào đôi găng tay, giọng của Thiên có phần lạc đi:

- Cái… này…

- Tôi đang định nói chuyện này với ngài đây. Công nghệ chế tạo đồ vật chỉ qua ánh sáng lazer quét của mũ đăng nhập không hề tồn tại ở thế giới chúng ta đang sống. Nói đúng hơn, kẻ đã hack hệ thống của chúng ta đang có sức mạnh của một vị thần, rất có thể hắn đến từ một thế giới cao cấp hơn chúng ta rất nhiều.

- Sao ngươi có thể khẳng định được điều này?

- Nếu như hắn không mạnh đến mức đáng sợ như tôi đã nghĩ thì với số điểm cộng từ trò chơi cũng đã đủ lôi hắn ra ánh sáng cả trăm lần rồi. Ngài vẫn nhớ 100 tài khoản mà hắn đã hào phóng tặng cho chúng ta chứ. Thật ra thì con số đó phải lớn hơn nhiều bởi vì ngoài công ty mẹ, những chi nhánh, công ty đối tác, công ty con hay cả trạm bảo hành cũng có những người đã tham gia event kia.

- Vậy ý của ngươi là chúng ta tập trung nhân lực lại rồi tìm kiếm tên kia?

Lang lắc đầu, hắn đáp:

- Không, ý tôi chính là muốn ngài tham gia trò chơi bằng tài khoản đặc biệt, sau khi đã đạt được sức mạnh tuyệt đối thì chúng ta sẽ bước lên đỉnh của thế giới này.

Vừa nói, đôi mắt hắn lại lập lòe tinh quang. Thiên chỉ mới nghe qua cũng có phần giật mình. Quả thật như Lang nói, hiện giờ người chơi chỉ tầm khoảng mười mấy, vẫn chưa thật sự có chuyển biến trong đời sống. Nhưng nếu vài ngày nữa, số lượng người có sức mạnh đạt đến con số khó tưởng thì sao đây, bạo loạn là điều chắc chắn không thể tránh khỏi. Đến lúc đó thì cường giả vi vương, một thế giới không có luật lệ rất có thể sẽ trở thành sự thật.

Hắn âm trầm ngã lưng ra ghế, sau đó Thiên nhìn thẳng vào Lang:

- Tỷ lệ thành công là bao nhiêu?

Lang mỉm cười:

- Nếu như ngài chuẩn bị từ bây giờ, tỷ lệ có thể lên đến 80%.

- Được, liên hệ Nhã Hoa đem vào cho ta một khoang trò chơi loại cao cấp nhất.

Lang gật đầu rồi từ tốn lui ra ngoài. Thiên vẫn ngồi đó, nhìn bóng lưng Lang rời khỏi văn phòng. Thở một hơi thật nhẹ, một sợi tơ khí trắng nhẹ nhàng bay ra khỏi miệng hắn rồi biến mất.

--------

Quân hiện giờ đang tích cực đi làm nhiệm vụ để nâng level lên cao cao một chút. Hiện giờ hắn đã đạt cấp 12, sức mạnh cùng với kỹ năng cũng đã nâng lên một quãng khá lớn. Đó cũng là nhờ trong tối qua thằng nhãi này đã ẵm luôn hai em Boss nhỏ, một em Boss tầm trung.

Tên: Ám Hành.

Chức nghiệp: Sát thủ.

Chủng tộc: Ngoại thế tộc.

Đẳng cấp: 12.

Kỹ năng ẩn tàng: Kẻ lách luật.

Sức mạnh: 21.

Trí tuệ: 10.

Phòng thủ: 16.

Năng lượng: 12.

Nhanh nhẹn: 31.

Bạo kích: 31.

Kẻ bảo hộ: Nhiếp Liên Nhu.

Thực ra thì trong đó có một lượng lớn điểm cộng từ cái món thần binh cấp cuối của hắn nữa đấy. Giờ cái cây vũ khí đó đã khá lớn mạnh nhờ việc ăn chực điểm kinh nghiệm từ chủ nhân của mình rồi.

Nguyệt Nha Lang. (Cấp 6) (Hắc Ám)

Kinh nghiệm: 21%.

Công kích: 9-12.

Nhanh nhẹn: 9.

Bạo kích: 11.

Ngoài ra, đừng quên rằng hắn ta vẫn còn một cây ăn chực điểm kinh nghiệm là cô nàng Nhiếp Liên Nhu xinh đẹp. Cô nàng này hiện giờ đã đến cấp 11, mà mấy cái dòng chỉ số vẫn cứ là mấy dấu chấm hỏi không rõ ràng. Điều này làm cho Quân tức muốn nổ phổi.

- Này, chúng ta lên được chưa. Đám quái phía trước đang nảy mới kìa.

Đứng bên mép vực, Hạ trầm ngâm quan sát tình thế mấy con cá sấu phía dưới vực. Nhiệm vụ của bọn họ là phải dỡ ổ Cá Sấu Chúa cấp 18. Cái nhiệm vụ này vốn là nhiệm vụ nhóm, một cá nhân không thể nào hoàn thành được. Vậy nên Quân mới phải liên lạc cho hai thằng bạn của mình. Tất nhiên là cả hai đều đồng ý. Mà vì sao phải tới cấp 18 á, do có thằng Linh đang ở trong đội chứ đâu. Linh sau cái vụ kia thì không đăng nhập vào trò chơi nữa, mãi cho đến khi Quân liên lạc thì hắn mới chịu trở vào lại, tuy nhiên, hắn đã mất đi cái tính liều lĩnh lúc trước rồi.

Tên nhân vật trong trò chơi của Hạ là Dr.Crazy, một tiến sĩ điên chuyên chế tạo mọi vật phẩm khác thường. Nói ra thì vật phẩm mà tên này chế tạo ra cũng tốt đấy, nhưng để đạt tới cảnh giới gọi là điên loạn mà tạo ra vật phẩm cấp thần thì chắc còn phải xa lắm.

Ngồi trên một chạc cây nhô khỏi vách núi, Quân trầm ngâm nhìn con cá sấu màu vàng tươi đang nằm tắm nắng giữ một bầy cá sấu tầm hơn chục con. Nhìn cái vẻ mặt phởn phơ của nó khiến cho Quân muốn chém nó vài nhát cho bớt phỡn đấy.

- Tụi mày có thể thu hút được đám tiểu quái không? Với sức mạnh hiện giờ của anh thì cơ hội miễu sát con khứa kia tuy không cao nhưng vẫn có đấy.

Hạ móc trong túi áo thí nghiệm của hắn ra vài ba quả bom tự chế.

- Hàng tự làm, có thể tạo khói thu hút kẻ địch, thời hạn trong vòng năm phút.

- Trong năm phút đó tao có thể kéo bầy quái thu hút sự chú ý của chúng nó cho mày. Hên xui thì tao có thể xử được vài ba con. Mày nắm chắc được bao nhiêu phần thắng?

Linh vừa đánh giá bầy quái vừa hỏi Quân. Mà tên này chỉ nhoẻn một nụ cười tươi:

- Yên tâm, nếu tụi mày có thể dụ bầy quái, tao và cô nàng này sẽ hốt xác được con khứa kia.
 

Linh Phong

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
23/4/20
Bài viết
319
Điểm cảm xúc
575
Điểm
93
Chương 14: Team đánh cá sấu
- Chuẩn bị xong chưa Nhiếp Liên Nhu?

Quân quay qua hỏi cô nàng, qua hai hôm nay, cả hai đã có một sự phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn. Một tầm xa, một gần, cả hai đang dần tạo nên bộ đôi song sát với chiến lực vô cùng khủng bố.

- Tiểu nữ lúc nào cũng sẵn sàng thưa chủ nhân.

Cô nàng mỉm cười, Quân gật đầu rồi quay qua hai người bạn của mình gật đầu. Tất cả mọi thứ đã xong xuôi, chỉ còn đợi gió đông thôi.

Hạ là người đầu tiên xuất kích, ngay khi tên này ra tay thì đã thể hiện rõ cái độ điên loạn của hắn. Đeo mặt nạ phòng độc lên mặt, áo blouse trắng lập tức tung bay, hắn một thân một mình nhảy khỏi vách vực. Một đám khoảng hơn mười trái bom loại nhỏ được hắn tung ra ngay khi vẫn còn lơ lững trong không trung.

Bom mini tự chế. (Lục)

(Vật phẩm chế tạo)

Công kích: 1-2.

Trong phạm vi hai mét có thể tạo thành một làn sóng thu hút địch nhân. Sản phẩm độc quyền chế tạo bởi quý ngài Dr.Crazy.

Những tiếng nổ uỳnh uỳnh vang lên liên tiếp. Mấy trái bom mini của Hạ vừa chạm đất đã nổ tung, những làn sóng gợn cũng nhanh chóng lan nhanh ra thu hút bọn cá sấu ở vòng ngoài.

- Con mẹ nó, tụi mày còn chưa xuống?

Hạ vừa điên cuồng hét lên vừa lấy từ bên hông ra… một cây súng nước. Quân và Linh lập tức muốn ôm bụng mà cười. Móa, đang lúc đánh boss mà thằng nhãi Hạ lại đem ra cái vật phẩm chọc cười thiên hạ thế này à.

- Hạ, mày bị bom nổ điên não rồi hay gì vậy? Súng nước?

- Câm mồm hộ bố, xem uy lực của súng nước đây.

Hạ vừa dứt lời, những tia nước từ cây súng nhỏ trong tay Hạ đã bắn ra một lượng nước khổng lồ hệt như vòi rồng đang phun. Đám cá sấu đang chạy tới bất ngờ bị một đòn này quét ngang một mảnh, tuy sát thương không cao nhưng cũng choáng váng đầu óc.

- Tạm ổn, được rồi, anh tới đây.

Linh cũng nhảy từ trên cao xuống, thanh kiếm trên người hắn lập tức được rút ra.

Kiếm Vũ.

Tuy sát thương không cao nhưng vẫn lôi kéo được một bầy quái.

Đại Bộ Kiếm.

Nhất Kích Xoáy Kiếm.

Linh tung ra bộ kỹ năng giữ nhà của mình, đồng thời tên này còn bật luôn cả kỹ năng Ưng Nhãn.

- Quân! Boss Cá Sấu Chúa, miễn nhiễm sát thương độc, lớp vảy dày giảm bớt sát thương vật lý, địa hình nước giảm bớt sát thương phép thuật.

- Miễu sát cái máu!

Nghe Linh thống kê như vậy thì Quân lập tức muốn chửi thề một chập, mẹ nó, cái nhiệm vụ quỷ quái, con Boss cũng quỷ quái nốt.

Linh và Hạ đã kéo được một bầy quái lớn đi rồi, hiện giờ chỉ còn hai con cá sấu nằm ển bụng bên cạnh con Boss và mục tiêu của hắn, Cá sấu chúa mà thôi. Quân nắm chặt Nguyệt Nha Lang, răng nghiến thật chặc. Không nghiến rơi xuống có nước mà nát răng.

- Nhiếp Liên Nhu, hỗ trợ ta.

Dứt lời, Quân cũng hạ mình nhảy xuống dưới. Ngay khi gần chạm đất, hắn đã lập tức dùng kỹ năng.

Ám Sát.

Ngay tức khắc, Quân xuất hiện bên cạnh con cá sấu đang nghểnh bụng, lưỡi dao Nguyệt Nha đen tuyền đâm thẳng vào cái bụng trắng hếu của con cá sấu. Chỉ số thương tổn bạo kích đỏ chót lập tức xuất hiện.

Thế nhưng cũng vào lúc đó, con cá sấu còn lại đã quẩy cái đuôi của mình thật lực. Sóng sức mạnh lập tức tạo thành cơn lũ cuốn tới bên người Quân.

Vùng Ô Nhiễm.

Kỹ năng giữ nhà của Nhiếp Liên Nhu lập tức được cô nàng tung ra. Ngay sau đó là hàng loạt mũi tên được bắn với tốc độ như trái phá.

Kỹ năng: Cửu Châu Lôi Tiễn.

Cấp độ 1.

Mũi tên quán xuyến sức mạnh của lôi thần. Có sức mạnh công phá vô cùng khủng bố. Có thể so sánh với súng đại liên hạng nặng… Lưu ý, nhớ đem theo đầy đủ tên.

Kỹ năng cung tiễn thủ này rơi ra từ một con boss ất ơ nào đó trong một cái nhiệm vụ cũng nhảm không kém. Boss thì bị thằng nhãi Quân một dao lìa đời, đồ thì chỉ rớt ra được vật phẩm nhiệm vụ cùng cái kỹ năng ghẻ này. Nhưng mà dù sao có vẫn còn hơn không, một kỹ năng mạnh mẽ, nhưng bù lại thì cái lượng tên tiêu thụ qua một lần bắn Quân vẫn chưa thể chấp nhận được.

- Con mẹ nó, mau lên đi thằng kia.

Tiếng Hạ hét lên ở đâu đó, ngay sau tiếng của hắn ta là những âm thanh uỳnh đùng chát chúa vang lên, cả vùng đất lập tức rung chuyển dữ dội. Tên kia đã dùng tới bom tự chế đến hai lần rồi, mà lần dùng thứ hai lại xuất hiện một chút trục trặc, quái thì thăng vài con nhưng Hạ cũng mặt đen mày lắm.

Quân không nói không rằng, mục tiêu của hắn chỉ là ba con cá sấu xuất hiện trước mặt. Trong khoảnh khắc ấy, Quân làm sao có thể bỏ qua cơ hội được.

Kích Tất Yếu.

Kỹ năng giữ nhà của Quân được tung ra, lần này mũi dao không nhắm vào lưng con cá sấu nữa mà lại nhắm vào giữa đỉnh đầu của nó.

Thế nhưng ngay lúc lưỡi Nguyệt Nha xuyên phá được đầu con quái, một lớp màn chắn đã bao bọc lấy con cá sấu lại. Đồng thời từ đằng sau, miệng của con cá sấu còn lại cũng há ra lao tới tấn công Quân.

Không kịp tránh thoát đòn đó, thanh máu của hắn lập tức rớt một quãng lớn. Đồng thời cơn đau kịch liệt xuất hiện từ hông của hắn, từ vết tương mà con cá sấu vừa tạo ra khiến hắn run rẩy. Mà kèm theo đó lại là một kỹ năng mà Quân không muốn nhìn thấy nhất.

Hiệu ứng xấu: Độc.

Cái hiệu ứng này sẽ làm cho lượng máu cứ mỗi giây lại giảm đi 1%, nói đúng hơn thì nếu không kịp giải độc hoặc hồi máu, Quân sẽ có cơ hội đi ngắm gà khỏa thân.

- Mẹ nó, liều.

Đâm Ba Lần.

Thế nhưng lần này vẫn giống như trước, mũi dao trong tay Quân bị màn chắn kia cản lại, thương tổn lên con cá sấu kia không hề xuất hiện.

- Lui đi Quân, màn bảo hộ là pháp thuật cao cấp do con Boss tạo ra đấy. Cây dao ghẻ của mày không thể xuyên qua được đâu.

Hạ hét lớn trong lúc chiến đấu. Ngay sau đó, Linh lập tức vọt qua khỏi đám quái mà hắn đang kéo.

Tăng Tốc.

Kỹ năng buff của hắn lập tức được thi triển. Tốc độ của các thành viên trong nhóm liền tăng lên thêm 20 điểm. Số điểm này liền phát huy công dụng của nó. Điểm nhanh nhẹn của Quân lập tức nhảy từ 31 lên đên 51 điểm. Lúc này hắn mới thực sự giống như một sát thủ với tốc độ khó tưởng.

Miệng con cá sấu còn lại một lần nữa lao đến hắn, thế nhưng trước khi răng nó chạm vào người Quân, một mũi tên đã xuyên thẳng vào miệng nó.

Cường Hóa Tiễn.

Mũi tên của Nhiếp Liên Nhu hệt như trái phá bắn đến giữa cổ con cá sấu, dư chấn còn lại đẩy thẳng mũi tên xuống bụng con quái.

Mũi tên lam được bắn ra từ cung lam của Nhiếp Liên Nhu cộng thêm kỹ năng cường hóa mạnh đến mức nào? Không ai biết được, chỉ thấy rằng cây máu của con cá sấu lập tức bị rớt xuống một mảng tầm nửa cây.

Không chút chần chừ, Quân lập tức nhảy lên trong lúc mũi tên chưa hết lực. Khi hắn đáp xuống thì cũng là lúc cả người hắn lọt thỏm vào miệng con quái.

Dùng sức đạp mạnh, tay trái chống lên hàm con cá sấu, hắn chặn miệng nó không thể nào đóng xuống, đồng thời tay phải của hắn đâm liên tục vào miệng nó mấy nhát thật lực.

Bạo kích 31 điểm đồng nghĩa với việc khả năng bạo kích của hắn rơi vào khoảng 30%. Đồng thời điểm nhanh nhẹn 51 điểm cũng đồng nghĩa trong một giây hắn có thể đâm ra khoảng 5 lần. Thời gian chỉ trôi qua vài giây nhưng trong vài giây đó, lượng máu còn lại của con cá sấu cũng gần cạn đáy.

- Quân, né ra.

Tiếng của Hạ vang lên sau lưng. Đồng thời một vật đen đen bay đến ngang mặt Quân một cách chậm rãi.

- Mẹ nó.

Hắn gắt một tiếng, sau đó hắn lập tức khom người phóng về phía sau. Con cá sấu lập tức đóng chặt miệng nó lại. Một tiếng ầm vang lên đinh tai ngay trước mũi Quân. Con cá sấu liền bốc hơi, lượng điểm kinh nghiệm của cả đội cũng nhảy lên một khoảng.

Thế nhưng, chưa kịp vui mừng, Quân lập tức nhận được một thông báo khiến hắn chết lặng.

Hiệu ứng xấu: Choáng.

- Đệt!

Tất cả đồng thanh, hóa ra là thằng nhãi này do đứng quá gần vụ nổ nên bị choáng đấy. Đúng là cái đồ hại chết đồng đội mà.

Thời gian vốn dĩ trôi qua không hề dừng lại, và con cá sấu cũng y như thế. Hiệu ứng choáng cũng phải cần đến 5 giây mới có thể phải phóng. Mà trong 5 giây đó thì Quân làm làm gì. Tất nhiên là phải đứng nhìn cái họng đỏ lòm của con cá sấu lao đến táp mình rồi.

Thế nhưng trước khi con cá sấu cạp được Quân thì Linh đã chặn trước mặt hắn.

Bộ Hành.

Đồng thời kỹ năng buff lập tức được phát huy tác dụng.

Tượng Thạch Giáp.

Điểm phòng thủ của hắn là 52 điểm, tăng thêm 1,5 lần do kỹ năng Tượng Thạch Giáp thì Linh giống như một tanker thật sự. Cú táp của con cá sấu chỉ làm cho tên này rớt một chút máu.

- Đau đấy con khốn. Mẹ nó, dám cạp ông à.

Vừa chửi Linh vừa chém cây kiếm của mình vào đầu con cá sấu mấy cú thật lực. Thế nhưng lớp bảo vệ của con quái này quá vững chắc, vậy nên hắn có đánh cũng chẳng làm cho nó rớt được xíu máu nào cả.

- Làm nó há họng ra thằng ngu này.

Hạ từ phía hét lớn. Tên này hiện đang bị một đám cá sấu quây vào giữa. Vì sao à, vì Linh bỏ đám quái mà hắn kéo nên chúng tìm đến người gần nhất để trả thù là đúng điệu rồi.

- Bố biết, nhưng con khứa này đếu chịu nhả.

Linh gắt, cơn đau khiến cho hắn không kiềm chế nỏi cơn tức giận của mình. Mà nhờ Linh kéo như thế cũng đủ để Quân thoát khỏi cái hiệu ứng xấu đáng chết kia rồi.

- Nâng cái họng nó lên.

Quân vừa thoát khỏi trạng thái choáng liền lao đến bên cạnh Linh. Chân phải hắn đạp xuống hàm dưới con cá sấu, tay hắn thì nắm chặt hàm trên của nó. Linh lập tức hiểu ý, tên này cũng bắt chước hệt như Quân, cả hai dồn hết sức mạnh của mình cùng lúc, cái miệng của con quái cũng chậm rãi há ra.
 

Linh Phong

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
23/4/20
Bài viết
319
Điểm cảm xúc
575
Điểm
93
Chương 15: Cá sấu chúa và đồng bọn
Ngay khi miệng của con quái vừa há ra, những mũi tên bay vút đến ngang mặt Quân và Linh rồi đáp nhẹ nhàng vào miệng nó. Lúc này lực sát thương từ mũi tên của Nhiếp Liên Nhu lập tức phát huy công hiệu. Máu của con quái nhẹ nhàng nhảy lên vài chỉ số đỏ.

Cũng trong lúc đó, hai thằng nhãi này làm sao có thể bỏ qua được cơ hội tốt đến thế. Trong mắt cả hai nháy lên ánh mắt… thèm thuồng như đang nhìn gái đẹp vậy.

- Tao đâm, tao chém.

Quân và Linh liên tục dùng vũ khí trong tay của mình chém tới tấp vào họng của con cá sấu. Nó đau đớn ré lên điên cuồng, thế những trước những cú tấn công như vũ bão của cả hai tên đang điên này thì nó chỉ có thể yếu ớt chống cự.

Sau vài phút, cuối cùng thì con quái tinh anh, con cá sấu thứ hai cũng đã bị đem lên bàn thờ. Giờ chỉ còn một con Boss mà nhóm họ cần nhắm đến. Cá Sấu Chúa, giảm sát thương vật lý, kháng sức mạnh phép thuật.

Xoa xoa tay, Quân cười gian:

- He he, mày lên hay tao lên. À mà quên, tao là sát thủ.

- Mày muốn bố lên thì nói một tiếng, nhường nhường cái máu.

Linh tức giận hừ mũi. Mà trong lúc hai tên này đang bàn tính chuyện chia đôi con Boss thì Hạ đã gầm lên phía sau.

- Bà nội cha tụi bây, giờ này còn chia chát à. Bố sắp ngủm rồi đây này.

Trong vài phút Quân và Linh tấn công con quái, Hạ cũng đã làm tròn trách nhiệm một tên kéo quái. Đồng thời Nhiếp Liên Nhu cũng hỗ trợ tên này hạ gục vài con cá sấu. Thế nhưng số lượng đám quỷ này đông lắm, đông như quân nguyên ấy. Mà lực sát thương diện rộng của Hạ lại vừa vặn không đủ để giết một đám trong một vài chiêu.

Kỹ năng của Hạ chủ yếu dựa vào những món đồ chơi mà hắn tạo ra. Ví dụ như mấy trái bom hoặc cây súng nước kia chẳng hạn. Đừng nghĩ thằng này yếu, hắn từng là một trong những cường giả top 100 bảng xếp hạng lúc trước đó. Trò chơi này có bao nhiêu người chơi chứ, top 100 thuộc hàng rất khủng rồi đấy.

- Mẹ nó, anh đây không ra chiêu là bọn mày nghĩ anh yếu đấy. Xem chiêu.

Vừa nói Hạ vừa ném về phía sau một… con mèo chiêu tài.

Chiêu Tài Miêu.

Vật phẩm đặc thù.

Thời gian tồn tại một phút, trong một phút có thể thu hút lực chú ý của toàn bộ địch nhân trong phạm vi 5 mét. (Bố là mèo, bố méo phải máy hút quái)

Hạ vừa ném ra xong thì cả hai tên Quân và Linh đều nghệch mặt ra, mà Nhiếp Liên Nhu cũng xém chút rơi từ trên vách núi xuống. Coi kìa, coi cái độ điên của người ta kìa. Giờ bọn họ mới cảm nhận sâu sắc vì sao cái thằng nhãi Hạ này đổi tên từ Tạo Tác Đại Sáng Chế sang Dr.Crazy đấy.

Vừa thấy bọn cá sấu bị Chiêu Tài Miêu dụ, Hạ đã lập tức dừng lại, ngay sau đó hắn móc từ trong quần ra một cây súng… À, súng thật đấy, người ta lấp lánh ánh bạc luôn kìa.

Thợ Săn Vampier. (Tím)

Vũ khí.

Công kích: 14.

Nhanh nhẹn: 8.

Năng lượng: 13.

Kỹ năng đặc hiệu: Hút máu.

Cây súng của một thợ săn vampier thiên tài, người đã tắm máu của hàng trăm con quái vật trong màn đêm. Có 20% khả năng chuyển đổi 80% sát thương thành máu.

Cuối cùng thì thằng nhãi này cũng đã lấy ra được một món vũ khí nhìn cũng ra hồn rồi đây. Mà khoan, thằng này đang làm cái gì ấy nhỉ.

Chỉ thấy Hạ lấy tiếp ra một cái dây nhựa dài cùng một bình thủy tinh khổng lồ đeo vội lên lưng. Sau đó hắn nối cái dây kia vào cây súng và cái bình thủy tinh.

Cả bọn lập tức nghệch mặt ra lần hai. Thề là thằng này không làm cho người khác trố mắt là không được.

Chậm rãi kéo mắt kính thí nghiệm xuống, Hạ hét lên một tiếng, sau đó hướng súng vào đám cá sấu rồi nhả đạn. Đạn không phải là đạn bạc, mà là đạn thuốc. Những viên đạn xanh xét được bắn từ súng trong tay Hạ lao về phía đám cá sấu đang bu quanh Chiêu Tài Miêu. Mỗi khi có một con trúng đạn, lượng thuốc dịch xanh lét ấy lại bùng ra nhảy sang những con xung quanh, cứ thế mà chẳng mấy chốc cả đám cá sấu đã bị nhuộm thành màu xanh.

Sau khi xong việc, hắn lại cất cái đám vũ khí lằng nhằng của mình vào túi, rồi lại lấy ra một cái nút bấm. Chỉ hấy hắn bấm nhẹ một cái, lượng thuốc kia lập tức bùng lên ánh lửa dữ dội thiêu cháy đám cá sấu con một cách không thương tiếc. Tiếng rống của bọn chúng rền rĩ cả một góc trời.

Hạ lúc này mỉm cười thật tươi quay qua giơ hai ngón tay hướng về phía hai người bạn của mình, Thế nhưng nụ cười chỉ kịp treo nửa miệng rồi lại tắt ngúm.

Không khí bỗng chốc trở nên âm trầm đến đáng sợ, chim chóc trong khu rừng cũng không hiểu vì sao bỏ chạy tán loạn. Đồng thời những luồng sát khí dữ dội bỗng chốc tỏa ra, bao lấy nhóm bốn người bọn họ.

- Cẩn thận, con Boss có vấn đề.

Quân lập tức nhận ra vấn đề. Ngay lập tức hắn quay lại thì cái đuôi khổng lồ to tướng xù xì của con Boss đã ầm ầm lao tới.

Không chút chần chừ, Quân lập tức phóng người lên không trung tránh thoát cú tấn công chớp nhoáng của con Boss. Mà Linh đứng bên cạnh chỉ có thể kịp đưa kiếm lên đỡ lấy đòn tấn công đó. Gần như ngay lập tức, Linh bị chấn văng đi một quãng xa, lộn vài ba vòng mới ổn định lại được.

Vùng Ô Nhiễm.

Nhiếp Liên Nhu lập tức hỗ trợ chủ nhân của mình. Kỹ năng Vùng Ô Nhiễm lúc này đã đạt đến cấp 4, khả năng làm chậm của nó lên đến 6 giây. Vừa đủ để Quân tránh thoát một kiếp. Thế nhưng thằng nhãi này lại không quan tâm nhiều đến vậy, hắn co người rồi phóng xuống cái đuôi của con Boss, đồng thời lưỡi Nguyệt Nha đen tuyền cắm thẳng vào đuôi nó.

Vốn dĩ lượng sát thương bạo kích của Quân rất cao, thế nhưng khi đâm vào con quái này thì lại ít đến thê thảm. Đúng là khả năng giảm sát thương vật lý cao cấp, không những giảm sát thương còn giảm luôn bạo kích kìa.

Không biết con Boss có cảm thấy đau hay không, thế nhưng nó liền gầm lên rồi quẩy mạnh cái đuôi của mình, Quân lập tức bị bắn đi đập vào vách núi. Máu của tên này kịch liệt rớt xuống.

Không có thời gian để thương xót, Hạ liền ném ra một quả bom tự chế dài như chai nước.

Bom Khói. (Lam)

Vật phẩm chế tạo.

Công kích: 0.

Trong phạm vi 7 mét tạo nên màn khói mù giảm tầm nhìn của địch và của ta. Sản phẩm độc quyền của quý ngài Dr.Crazy.

Một màn khói lập tức bùng lên bao phủ một vùng 7 mét quanh con cá sấu. Mà Linh cũng chớp ngay lấy thời cơ này lao về phía con Boss.

Bộ Hành.

Xuyên Toa.

Bằng tốc độ khó tưởng, hắn đã trực tiếp lao vào bên trong màn sương mù. Thế nhưng ngay sau khi Linh lao vào màn sương, một cơn ơn lạnh kịch liệt chạy dọc sống lưng Hạ.

- Mẹ ôi.

Hạ chỉ kịp la lên hai tiếng, sau đó, cái miệng khổng lồ đỏ au màu máu của con cá sấu chúa đã há rộng ra táp tới hắn.

Bằng tốc độ của mình, Hạ lập tức nghiêng mình né tránh. Chỉ thấy một cơn gió thoảng qua bên người, đồng thời cơn đau cũng kịch liệt kéo đến phát ra từ cánh tay của Hạ. Khi hắn ta ngã xuống đất, một bên cánh tay đã bị con cá sấu xé ra thành nhiều mảnh.

Cơn đau ấy tưởng chừng như chết đi sống lại vậy. Dù là trong trò chơi nhưng nỗi đau của những vết thương hoàn toàn là thật. Hạ lúc này chỉ biết cắn răng lăn thêm một vòng rồi chạy thục mạng.

Làm sao con Boss có thể bỏ qua một con mồi đang bị thương. Ngay khi nó ngửi được mùi máu, con cá sấu lập tức lao tới Hạ với tộc độ khó tưởng so với cái thân hình cục mịch và to lớn của nó.

Đứng từ trên cao, thân là một NPC ngoại lệ, Nhiếp Liên Nhu lập tức giương cung lên, mũi tên đặt trên cung là tên Lam, kỹ năng cũng là kỹ năng giữ nhà của cô nàng, Cường Hóa Tiễn. Nhiếp Liên Nhu nhắm một bên mắt, đồng thời buông tên.

Mũi tên ánh lên màu lam sáng rực, lao đi với tốc độ gần như không nhìn thấy. Chỉ thấy cô nàng vừa buông tên thì mũi tên đã ghim thẳng vào mắt con Boss không sai một li.

Ngay lập tức con quái gầm lên giận dữ. Một bên mắt của nó đã bị Nhiếp Liên Nhu phá hủy, mắt còn lại ánh lên tia dữ tợn hướng về phía kẻ mới vừa tay. Hàng vảy cứng cáp chạy dọc sống lưng của nó lập tức thẳng đứng, ngay sau đó nó bắn đám vảy đó về phía Nhiếp Liên Nhu như những viên đạn đen.

Trước tình thế đó, Nhiếp Liên Nhu chỉ còn có thể buông người nhảy xuống khỏi vách đá. Đồng thời ngay sau khi cô nàng rời khỏi, cả vách đá cũng nổ vang ầm ầm đinh tai.

Trong lúc rơi tự do, Nhiếp Liên Nhu cũng không quên nhiệm vụ của mình. Cô giương cung trong không trung, mũi tên lần này lại là kỹ năng còn lại của cô.

Cửu Châu Lôi Tiễn.

Một loạt những mũi tên bắn phá với tốc độ kinh dị, đồng loạt bắn về phía con Boss không chút khoang nhượng. Trong một vài giây ngắn ngủi ấy, Nhiếp Liên Nhu đã gây ra một lượng sát thương tàm tạm cho con Boss, mà đồng thời, chờ đợi cô lại là nền đất cứng.

Cô rơi xuống trước, đất đá bị phá nát rơi ngay phía sau. Những tiếng ầm ầm vang lên khủng khiếp, bụi bay mù mịt che phủ cả một vùng.

Thế nhưng con Boss biết, kẻ vừa gây sát thương cho nó chưa chết.

Trong đám bụi mịt mù đó, Quân ôm Nhiếp Liên Nhu trong lòng lao ra khỏi đám khói bằng tốc độ khó tin.

- Ta không cho phép ngươi chết thì ngươi không được chết cho ta.

Quân nghiến răng rằn từng chữ. Nhiếp Liên Nhu trong lòng hắn cười khúc khích.

- Người lo cho tiểu nữ sao chủ nhân?

- Lo cái mế, ta sợ không có ngươi không ai hỗ trợ ta thôi. Cấm cười, lo giúp ta hạ con quái này đi.

- Dạ.

Cả hai đã đứng lại, Quân cũng để Nhiếp Liên Nhu xuống đất. Bất chợt cô nàng le lưỡi nhìn Quân bằng đôi mắt tội nghiệp:

- Chủ nhân, tiểu nữ bắn hết tên rồi.
 

Linh Phong

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
23/4/20
Bài viết
319
Điểm cảm xúc
575
Điểm
93
Chương 16: KS Boss
Quân cảm giác mình bắt đầu có chút xung đột muốn giết người rồi. Vào cái thời khắc này mà còn hết tên, đùa nhau hay gì thế.

Thế nhưng đối với màn làm nũng của cô nàng NPC này, Quân thật sự không chịu chi là không xong.

- Ê, hai đứa bây có còn mũi tên nào dư không. Giao dịch cho bố cái.

- Giao dịch cái mế, không thấy bố đây đang bị Boss rượt tuột quần đây à. Giao giao cái củ cải.

Tiếng của Hạ vang lên, thằng nhãi này vừa mới được Linh ném qua một viên thuốc trị thương cấp tốc. Thế nên nhiệm vụ hiện giờ của hắn chính là đi dụ quái. Dù sao thì mấy quả bom thằng nhãi này tự chế dụ quái quá tốt mà lị. Đến cả con Boss cũng bị dụ kìa.

Mà mụ nội nó, cái con khứa Boss, mày là Cá Sấu Chúa chứ có phải kỳ nhông quái đâu mà chạy cái kiểu bốn chân nhô cao, phóng như ngựa thế hả.

Linh dừng kiếm, quay qua nhìn Quân, cơ mặt giật giật:

- Mày đừng nói với tao là mày vẫn còn cho con bé kia xài tên đơn đấy nhá. Bao tên tự hồi đâu?

- Bố méo có tiền mua, được chưa.

Quân tức giận, thực ra thì hắn cũng đã từng nghĩ đến việc chế bao tên tự hồi. Nhưng mà bao tên thì tỷ lệ thành công thấp lắm, thấp đến đáng thương ấy. Chế tạo mười lần, cả mười lần đều thất bại. Chứ nếu không thì Nhiếp Liên Nhu cũng không cần phải suy nghĩ xem nên dùng loại tên nào đâu.

- Không có thì mở cái mồm ra, người ta bố thí cho. Im im tới lúc cần thì méo có xài.

Chưa dứt lời, Linh đã lấy ra một cái bao tên lấp lánh ánh sáng màu lục ra, ném cho Quân.

- Á đù, thằng này có hàng giấu anh em.

- Giấu cái cù lôi, mày có hỏi bố mày à.

Chưa đợi Quân đáp trả, Linh lập tức vung kiếm lao đến con Boss tìm điểm cừu hận tiếp Hạ. Không kéo quái tiếp thì thằng Hạ lên nóc tủ ngắm gà khỏa thân thật chứ chẳng chơi đâu.

Quân chụp lấy bao tên mà Linh vừa ném qua rồi lập tức giao cho Nhiếp Liên Nhu.

Bao tên tự hồi. (Lục)

Vật phẩm hỗ trợ.

Có sẵn 10 mũi tên phẩm chất Lục, chủ sở hữu có thể tự bỏ thêm mũi tên tự tạo của mình vào. Tối đa tự hồi 10 mũi, sức chứa tối đa 100 mũi trong một bao. 10 phút hồi một mũi.

Bao tên này không đến nỗi thần khí có thể sử dụng liên tu bất tận, nhưng với 10 mũi tên cũng đủ để đám cung tiễn thủ sống sót qua ngày đấy. Cái chính là con bé Nhiếp Liên Nhu này mà ngứa tay xài Cửu Châu Lôi Tiễn thì 10 mũi tên chắc hết ráo chỉ trong một chiêu quá.

- Ê Linh, cảm ơn nhá.

Linh đang né cái miệng đỏ au của con Boss liền đáp trả không cần nhìn:

- Bao tên 20 vàng, khỏi cảm ơn. Bố cho mày ghi nợ.

- Đệt, thằng gian thương này.

Quân cứng họng đáp lời Linh. Phải biết rằng cái bao tên này lúc trước chỉ có giá 10 vàng thôi. Hàng lục mà còn đòi 20 vàng, bố khỉ.

Thế nhưng vào lúc này, bao tên 10 mũi chính là biện pháp cứu nguy dành cho Nhiếp Liên Nhu. Không có cô nàng này hỗ trợ thì con Boss này thật sự quá khó chịu. Thế nên Quân đành phải cắn răng để người ta chém một đao.

Không nói không rằng, Quân lập tức xuất hiện bên dưới bụng con Boss.

Ám Sát.

Tốc độ quá nhanh, không theo kịp được, lưng Quân lập tức kéo một đường dài trên mặt đất. Thế nhưng với tư cách là một sát thủ, hắn không trì hoãn bất kỳ giây phút đáng giá nào.

Kích Tất Yếu.

Lưỡi dao Nguyệt Nha đen tuyền cắm thẳng vào cái bụng trắng hếu của con Boss. Trị số thương tổn bạo kích lập tức nhảy ra, đồng thời một cái hiệu ứng hiện lên làm cho Quân mừng rơn.

Hiệu ứng: Vết thương sâu.

Hóa ra điểm yếu của con khứa này là ở cái bụng đấy. Từ đầu đến đuôi nó, cả nhóm đã tấn công không biết bao nhiêu lần. Thế nhưng chỉ số thương tổn hiện lên ít ỏi đến mức rơi nước mắt ấy. Duy chỉ có cái bụng con này mới nhảy lên được thương tổn bạo kích, đồng thời cũng nhảy lên hiệu ứng xấu.

Thế nhưng làm sao con Boss lại để cho Quân có thể thoải mái gây sát thương cho mình như thế. Ngay sau khi hiệu ứng xấu nổi lên, nó lập tức trường cái bụng bự của mình đè Quân xuống đất, kéo lê một đoạn dài. Máu của Quân lập tức rớt xuống hơn nửa cây còn lại.

Ngay tức khắc, nó phóng người lên không, trong khoảnh khắc tưởng chừng như vô cùng ngắn ngủi ấy, nó xoay người trong không trung một cách không thể tưởng tượng nổi, đồng thời từ miệng nó phát ra luồng khí xanh lục phun về phía Quân.

- Con mẹ nó.

Chưa kịp tỉnh hồn sau tuyệt chiêu lấy thịt đè người của con Boss, Quân lập tức hửi thấy mùi nguy hiểm. Không chút chần chừ, hắn tung người phóng đi tấp lự. Mà cũng trong sát na đó, một mũi tên như trái phá, một viên đạn bạc cùng nhau lao như thiểm điện phóng ngang qua hai bên mặt Quân hướng về phía con Boss phía sau.

Mặt đất vừa chạm vào thứ khí xanh kia lập tức trở nên rệu rã. Mà con cá sấu trong lúc đó cũng hét lên thê thảm rơi xuống đất đánh uỳnh một tiếng thật lớn.

Cường Hóa Tiễn.

Một mũi tên giữ nhà của Nhiếp Liên Nhu, cộng thêm viên đạn như trái phá của Hạ. Hai chỉ số, một thương tổn bạo kích, một thương tổn bình thường nhưng lực sát thương lại ngang với kỹ năng mạnh nhất của Nhiếp Liên Nhu. Cây máu của con Boss lập tức rớt xuống một mảng.

Đạn Nổ Chí Mạng. (Lam)

Vật phẩm đặc thù.

Vật phẩm dùng một lần, có thể tạo ra lượng sát thương ngang ngữa tổng lượng sát thương trí mạng có thể gây ra.

- Hay, thêm một chiêu nữa đi hai đứa.

Linh la lớn hướng về hai người vừa xuất chiêu, Nhiếp Liên Nhu và Hạ. Mà Quân cũng được dịp mỉm cười, cứ cái đà này thì chuyện gặm con Boss này sẽ dàng dàng lắm đây. Thế nhưng đáp lại họ là sự thật tàn khốc.

- Hàng dùng một lần.

- Thời gian cooldown.

- Móa.

Cả Quân và Hạ đều đồng thanh. Nhưng mà có còn hơn không, Linh nắm chặt lưỡi Bạo Hoa Ca trong tay, kỹ năng của tên này lập tức được tung ra không hề giữ lại.

Thiểm Thước.

Kiếm Vũ.

Bộ Hành.

Nhất Kích Xoáy Kiếm.

Đại Bộ Kiếm.

Một liên hoàn chiêu này chính là thứ đã hạ gục con Boss Vua chuột trong cái Cổng kia. Combo này không nghi ngờ gì chính là kỹ năng giữ nhà của Linh.

Mà Quân cũng đâu thể đứng yên. Hắn lập tức phóng vội về phía con Boss, mặc dù kỹ năng Tăng Tốc của Linh đã hết hiệu lực, nhưng tốc độ và bạo kích của một sát thủ không thể nào xem thường được.

- Bố mày tới đây.

Quân nhảy lên cao, lưỡi dao trong tay hắn lóe lên ánh đen mang đầy sát khí. Mà bên dưới, combo của Linh cũng đã đến nơi. Chỉ số thương tổn ngay lập tức nhảy lên liên tục ngay trên cái bụng bị lật ngửa của con Boss.

Sức mạnh của Kiếm Sư cấp 18 có cắn dolphin là thứ không thể xem thường, bạo kích của sát thủ cũng y như thế. Hàng loạt dòng trị số tổn thương cứ thế bay lên, nương theo đó, cây máu của con Boss cũng chậm rãi hạ xuống.

Mà Nhiếp Liên Nhu và Hạ làm gì có chuyện đứng yên mà nhìn. Cửu Châu Lôi Tiễn trong tay Nhiếp Liên Nhu bắn ra chín mũi tên như trái phá hướng về phía con Boss. Mà gần như cùng lúc, Hạ cũng moi từ túi của mình ra một cây súng phóng lựu khủng bố, sau đó hắn vác lên vai, nhắm một mắt.

- Tránh.

Quả đạn pháo gầm thét lao về phía con Cá Sấu Chúa. Quân và Linh đang điên cuồng chém giết chỉ cảm thấy được hai luồng sát khí đang ầm ầm lên lao đến.

- Bố khỉ hai đứa này.

Xuyên Toa.

Kỹ năng chạy trốn của Linh lập tức được tung ra. Mà nói về khoảng chạy thì Quân cũng không hề kém cạnh, hắn cũng bật người tránh thoát trong gang tấc. Chỉ nghe uỳnh đùng hai tiếng vang dội, khói bụi lập tức tung lên phủ mờ cả một vùng.

Khi âm thanh đã lắng xuống, tiếng gào thét của con Cá Sấu Chúa đã không còn nữa. Quân đứng đó ngơ ngác nhìn về nơi vụ nổ vừa xảy ra, mà cả ba người còn lại cũng đồng dạng ngạc nhiên.

- Con Boss chết rồi?

Không ai trả lời Quân. Bóng dáng của con Boss đã biến mất, nhưng nhiệm vụ vẫn chưa tính là thành công, tệ hơn nữa còn để chữ thất bại. Điều này có nghĩa là con Boss không hề chết trong tay nhóm họ.

- Là ai? Lăn ra đây.

Quân tức giận gầm lên. Bởi vì hắn biết, chuyện nhiệm vụ thất bại chỉ có thể xuất hiện khi có một đội ngũ khác cùng nhận nhiệm vụ và hạ gục được con Boss ngay trước mũi họ.

Suy đoán của Quân không hề sai, từ vách đá trên cao, một người ngồi nhìn nhóm họ cười khẩy.

- Cảm ơn các ngươi đã giúp ta hạ con Boss.

Âm thanh của người kia vang lên làm cho Quân tức điên. Con mẹ nó, bị KS ngay trước mũi, cái này giống như tát vào mặt cả nhóm một cú trí mạng ấy. Linh cũng không phải là dạng thiện nam tính nữ gì, thằng này liền hét lên:

- Mày có ngon xuống solo. KS Boss của bọn tao tưởng hay lắm à.

Hắn vừa dứt lời, một mũi tên và một lưỡi dao nhỏ đã cắm dưới chân Linh. Cả bốn người có chút hốt hoảng đưa mắt nhìn về phía những kẻ mới vừa ra tay. Trong bóng tối của rừng cây, một người với đôi mắt vàng rực và một kẻ nấp sau tấm áo choàng âm trầm ra tay. Với khoảng cách xa như thế, một tiễn một phi đao trúng đích quả thật chính là cao thủ trong cao thủ.

- Cung tiễn thủ tinh linh tộc và sát thủ dùng phi đao?

Hạ âm thầm đánh giá. Cung tiễn thủ tộc tinh linh được mệnh danh là những kẻ có khả năng bắn tên khủng bố nhất, mà sát thủ dùng phi đao lại còn kinh khủng hơn nữa. Bọn này tấn công tầm xa, tỷ lệ bạo kích không hề nhỏ, dame cũng thuộc dạng có số má, có điều bọn này máu yếu thủ thấp, chỉ có thể trong bóng tối ra tay.

Lúc này tên ngồi nhìn mỉm cười từ tốn đáp lời:

- Boss là của công cộng, ai mạnh người đó nhận. Bọn mày yếu kém thế thì trách ai. À mà cũng phải cảm ơn bọn mày một cái, một con Boss, rớt đồ Tím. Chậc chậc.

Vừa nói hắn vừa đem một đôi bao tay tím ra huơ huơ trước đôi mắt căm tức của cả bọn.
 

Linh Phong

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
23/4/20
Bài viết
319
Điểm cảm xúc
575
Điểm
93
Chương 17: Tổ đội PK
- Đánh hay bỏ?

Linh ghé tai Quân thì thầm. Bọn này cũng có máu PK lắm, nhưng mà cũng phải coi lại tình hình có thể đánh nhau hay không đã. Lúc này lượng máu của Quân đã không còn nhiều nữa, Hạ mới xài hết hàng dự trữ cho con Boss, mà Linh thì mức năng lượng không đủ đáp ứng liên hoàn chiêu giữ nhà, người có khả năng bảo kê nhóm tốt nhất là Nhiếp Liên Nhu cũng đã xài hết tên cho màn đánh Boss khi nãy. Lúc này mà nhóm bọn họ đi Pk thì khả năng bị hốt xác cao lắm đấy.

Dù sao thì cái game này không giống như lúc trước nữa rồi.

Quân cố nuốt cơn tức giận xuống.

- Rút thôi. Boss không hạ không sao, lúc này chúng ta không nên PK thì tốt hơn.

Linh và Hạ gật đầu. Cả nhóm chơi chung quá lâu nên biết tỏng tính tình của nhau hết rồi. Lúc này không nên xung đột, giảm rắc rối càng nhiều càng tốt. Hơn nữa, còn là một mạng người, không đáng.

Thế nhưng ngay khi họ quay lưng đi, giọng của tên kia đã với theo:

- Ê bọn gan thỏ đế, không dám đánh à?

Linh tức giận quay qua hét hớn:

- Cút.

- Quân, dằn lại, đừng xung đột.

Hạ lúc này giữ chặt vai Quân, tính tình thằng nhãi này cả bọn hiểu quá mà. Quân hít một hơi thật sâu đáp trả:

- Tao nhịn.

Thế nhưng hắn chỉ mới dừng lời, tiếng của tên kia đã bay tới:

- Hóa ra một bọn thỏ đế thật đấy à. Hay là sợ quá không dám lên tiếng.

Dứt lời, hắn cười phá lên, mà tiếng cười của đồng bọn bọn chúng cũng râm ran sau lưng họ.

- Rồi xong.

Hạ thở dài, ngay sau đó, hắn quay người lại, cây súng bạc trong tay lập tức xuất hiện. Viên đạn không nhanh không chậm nổ tung ngay khi nòng súng vừa dừng lại. Mà Quân lúc này cũng đã biến mất ngay tại chỗ.

Ám Sát.

Lưỡi Nguyệt Nha đen tuyền lóe lên bén nhọn, hướng về phía tên vừa cười cợt kia mà ra tay. Thế nhưng cũng trong khoảnh khắc đó, tên mặc áo choàng đứng trong rừng liền tung kỹ năng của mình. Lưỡi dao trong tay hắn đã kịp thời bay ra. Chuẩn xác đánh chệch đi mũi dao đang hướng đến.

Thế nhưng lưỡi dao thứ hai của hắn còn chưa kịp xuất, viên đạn bạc đã bắn xuyên qua bả vai của cung thủ tinh linh tộc ngay khi cô ta vừa buông mũi tên.

Mũi tên từ cung của cô ta xé gió mà phóng đến. Hướng về phía Nhiếp Liên Nhu gào thét.

Kỹ năng: Bạo Phong Nhất Tiễn.

Kỹ năng đặc thù của Tinh Linh tộc, bao hàm sức mạnh cuồng phong, một mũi tên đủ để xé tan quân địch trước mặt.

Mũi tên này mà trúng được Nhiếp Liên Nhu thì Linh bỏ nghề đi là vừa được rồi. Thân là một tanker của nhóm thì phải có giác ngộ của một tanker, mà sự giác ngộ của thằng nhãi này cao lắm, may mắn cũng không hề kém cạnh, hai kỹ năng buff đã phục hồi xong.

Tượng Thạch Giáp.

Tăng Tốc.

Ngay khi kỹ năng buff kích hoạt, Linh đã một đường tiêu soái đánh bật mũi tên đang lao đến kia lên không trung bằng tấm chắn của mình. Đồng thời phía sau hắn ta, Nhiếp Liên Nhu cũng nhảy bật lên tóm lấy mũi tên ấy, tra vào cung, mũi tên trong tay cô nàng lập tức lao vụt đi.

Vùng Ô Nhiễm.

Mũi tên này không có sát thương, thứ sát thương chân chính chính là lưỡi dao trong tay Quân. Ngay khi hắn bị đánh bật đi, chỉ mới qua vài giây, Vùng Ô Nhiễm của Nhiếp Liên Nhu đã được dựng lên. Hắn liền đạp mạnh chân xuống đất, thay đổi phương hướng, một lần nữa tấn công kẻ địch. Quyết đoán, lạnh lùng, tàn nhẫn, tên này đã ra tay thì hề có một chút do dự.

Kích Tất Yếu.

Một kích này nhắm thẳng vào yết hầu của kẻ địch. Kinh nghiệm PK của nhóm họ vốn không hề đơn giản, dù là trước đây hay bây giờ, sự kết hợp của nhóm không cần trao đổi nhưng lại ăn ý đến mức như nước chảy hoa trôi. Lưu loát không chút sai sót.

Hoàn mỹ kết hợp, triệt hạ hoàn toàn những mối nguy hiểm xung quanh chỉ để cho một kích của Quân trúng đích. Nếu như là gà mờ mới chỉ biết KS Boss mà không hiểu chiến thuật PK thì chỉ với một liên hoàn chiêu, nhóm Quân có thể hạ gục bất kỳ kẻ nào trong tầm ngang cấp.

Tên kia trông thấy một màn kết hợp điêu luyện như vậy liền có chút sửng sốt, thế nhưng hắn cũng kịp thời lấy lại tinh thần. Ngay khi kỹ năng của Quân kịp chạm tới, hắn đã tung ra được kỹ năng bảo vệ bản thân.

Kỹ năng: Vòm Hỏa.

Hỏa pháp sư thao túng chân hỏa, có thể tạo thành lồng lửa gây sát thương thiêu đốt kẻ địch. Sức mạnh của lửa phụ thuộc vào trí lực và năng lượng của người điều khiển.

Sức nóng thiêu đốt của kỹ năng thuộc hệ hỏa vốn dĩ không thể coi thường. Lượng máu của Quân đã không còn nhiều, hắn liền không dám cậy mạnh. Lưỡi Nguyệt Nha chỉ kịp lướt qua bả vai kẻ địch thì hắn cũng nhanh chóng lao ra khỏi tầm tác động kỹ năng.

Một chiêu qua lại, lưỡng bại câu thương. Lực sát thương nhất thời của Kích Tất Yếu trong tay sát thủ đủ để kết liễu mạng của quái tinh anh hơn kém một hai cấp. Một kích của Quân đã đánh cho máu của tên kia cạn đáy dù rằng chỉ đâm trúng bả vai. Nhưng mà đồng thời, Vòm Hỏa của hắn cũng thiêu đốt lượng máu của Quân chạm đến đáy. Chỉ cần xuất hiện một chút chần chừ, Quân chắc chắn sẽ bị màn lửa này thiêu đốt sạch sẽ.

Mà lúc này, từ trong rừng, hai thân ảnh lao ra nhanh như chớp. Một là người mặc áo choàng đen dùng phi dao, tên còn lại là kẻ mang găng tay phát sáng.

- Sát thủ phi dao, quyền thủ?

Quân không ham chiến mà lập tức quay lưng rời đi. Nhờ kỹ năng Tăng Tốc mà nhanh nhẹn của thằng nhãi này đạt đến 51 điểm. Chỉ với một chút công phu thì hắn đã dễ dàng thoát khỏi tầm sát thương của tên quyền thủ. Thế nhưng lưỡi phi dao của sát thủ lại không như thế, trong giới sát thủ tầm xa và tầm gần, Nhất Kích Tất Sát của sát thủ tầm gần và Truy Hồn Phi Nhận của sát thủ tầm xa là kinh khủng nhất. Mà thứ đang đeo bám sau lưng Quân lúc này là phiên bản cấp thấp của cái skill củ nợ Truy Hồn Phi Nhận.

Kỹ năng: Dao Đeo Bám.

Kỹ năng đặc thù của giới sát thủ tầm xa. Vũ khí có tác dụng đeo bám kẻ địch cho đến khi gây sát thương hoặc rời khỏi tầm thi triển.

- Con mẹ nó, kỹ năng phiền phức.

Thân là một game thủ có kỹ năng và kinh nghiệm, Quân hoàn toàn có cách phá giải cái kỹ năng ghẻ này. Nói gì nói, nếu như là người khác, cái kỹ năng này có thể gây sát thương lớn đấy. Nhưng thân từng là đạo tặc, đã từng PK nhiều lần với tầng lớp sát thủ, Quân biết điểm yếu của kỹ năng cấp thấp này ở đâu. Nếu kỹ năng Truy Hồn Phi Nhận thật sự xuất hiện, Quân dám đảm bảo rằng hắn hoàn toàn không đỡ được, nhưng Dao Đeo Bám đối với hắn lại quá dễ dàng.

Xoay người, lưỡi Nguyệt Nha vung lên, chính xác không chút tỳ vết, Nguyệt Nha Lang liền đánh chệch đường đi của lưỡi phi dao. Sau đó, rất ung dung, hắn trở lại bên cạnh nhóm. Mà đồng thời, sau lưng hắn, tên quyền thủ kia cũng đã bắt kịp. Không có kỹ năng hoa mỹ, chỉ thấy một nắm tay đấm thẳng về phía Quân.

Những thời khắc giống như thế này chính là lúc tanker nên xuất hiện, siêu cấp soái ca, Linh không nói không rằng, tấm khiên trong tay hắn cản đường tấn công của tên quyền thủ. Quyền và khiên va chạm nhau, chấn động ầm ầm mãnh liệt, lượng máu của Linh lập tức rơi xuống vài vạch, còn tên quyền thủ thì đã lui về sau đưa ánh mắt ngưng trọng nhìn đối thủ.

Phòng thủ đạt đến 52 điểm, sức mạnh lên đến 41 điểm, buff thêm kỹ năng Tượng Thạch Giáp thì điểm phòng thủ của hắn đã lên đến 78 điểm. Có thể đem 78 điểm phòng thủ đánh cho rớt một vài vạch máu thì tên quyền thủ này cũng không phải dạng vừa. Ít nhất thì sức mạnh của tên này cũng phải hơn 60 điểm. Có thể là hắn dùng kỹ năng, cũng có thể sức mạnh cơ bản của hắn đã đến mức khủng bố như vậy, nhưng người có thể dùng nắm đấm mà hạ được Linh hiện giờ thì chắc chắn không phải tên quyền thủ này.

Linh tuy có chút bất ngờ, nhưng lúc này hắn chợt mỉm cười nhìn tên quyền thủ nói:

- Bọn tao không muốn gây chiến không thể hiện rằng bọn tao sợ. KS được một con Boss thì tưởng mình là thiên hạ vô địch thật đấy à. Trò chơi này chưa đến lượt bọn mày làm trùm.

Dứt lời, Quân, Hạ đồng loạt đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía tên quyền thủ. Họ biết rằng tên quyền thủ này mới chính là trưởng nhóm, so với hắn, tên pháp sư kia chỉ là thằng gà mờ to mồm, hai tên cung thủ và sát thủ tuy cũng có chút bản lĩnh nhưng không đủ uy hiếp họ. Đánh rắn phải dập đầu, thị uy cũng phải lựa người để ra tay mới được.

- Đánh đi Vô Địch Quyền Vương, bọn ta hỗ trợ.

Tiếng của tên pháp sư kia vang lên. Thế nhưng tên quyền thủ tên Vô Địch Quyền Vương này đã khoác tay ra hiệu.

- Chúng ta dừng ở đây thôi. Boss đã bị chúng ta hạ, không nên dây dưa nữa.

Tên này rõ ràng rất biết co duỗi. Sau khi hắn nói xong, tên pháp sư kia chỉ đành hậm hực mà quay người bỏ đi. Vô Địch Quyền Vương cũng rất thận trọng mà rời khỏi. Một chút sóng gió bất chợt đến mà cũng bất chợt đi rất nhanh.

- Con mẹ nó, bọn nó đi hết chưa.

Quân vẫn đang trong trạng thái lườm mắt cất tiếng. Linh cười khổ hạ vũ khí xuống đáp lời.

- Đi hết rồi, cắt vai diễn hết đi. Bà nội nó, diễn một chút mà đau tim quá.

Hạ cũng thở dài cất đi cây súng của mình.

- Khi nãy tao còn tưởng mày lao lên solo với thằng quyền thủ kia thật đấy Linh. Mẹ nó, hùng hổ hay lắm con ạ.

- Do tao à, vừa đỡ xong cú đánh đó thì bố đây cũng hết luôn thời gian buff Tượng Thạch Giáp đấy. Mà bọn mày xem lại bọn mày đi. Đứa thì hết máu, đứa thì hết hàng, bố đây cũng cạn bà nó năng lượng đây này.

Quân lúc này chỉ ngồi thụp xuống, tay che miệng, mắt đăm chiêu nhìn về phía đám người vừa đi. Nhiếp Liên Nhu thấy vậy cũng ngồi xuống bên cạnh hắn hỏi:

- Chủ nhân, người suy nghĩ cái chi thế?

Linh và Hạ cũng dừng trao đổi nhìn về phía Quân, thằng nhãi này bày cái tư thế kiểu này hẳn là có gì đó quan trọng lắm đấy nhỉ.

- Anh đây đang nghĩ là…

Quân ngưng một chút tỏ vẻ thần bí, sau đó hắn rất bình tĩnh nói:

- Lúc này không biết mình có soái quá không nhỉ? Ây cha, anh đẹp trai đây thể hiện quá mức hào nhoáng rồi.

- Cút.

Cả ba người đồng loạt ném cho Quân ánh mắt khinh bỉ.
 

Linh Phong

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
23/4/20
Bài viết
319
Điểm cảm xúc
575
Điểm
93
Chương 18: Thương lượng
- Một con Boss, thất bại nhiệm vụ… Á đậu má, trừ 1 vàng?

Anh chàng NPC giao trả nhiệm vụ cười khổ gật đầu:

- Mong ngài hiểu giúp ạ. Hiện giờ nhiệm vụ đang khan hiếm. Mấy người trong cao tầng trung tâm môi giới nhiệm vụ của bọn tiểu nhân đây phải cật lực chạy kiếm nhiệm vụ đấy ạ. Phí lao động, phí giới thiệu, phí vệ sinh… Một đống phí chèn lên đầu bọn tiểu nhân đấy thưa ngài. Ngài nhận nhiệm vụ, làm thất bại, phí phải tính ở ngài chứ… Đại nhân, bọn tiểu đệ đây còn phải húp cháo mà sống qua ngày đấy.

- Còn ta phải gặm cỏ sống qua ngày đây này. Đậu xanh nhé, ông đây cực cực khổ khổ mới để dành được 500 bạc đấy. Trừ trừ cái mế.

Quân tức giận gầm lên, đánh xuống mặt bàn cái rầm. Mà NPC bên kia cũng không hề nhượng bộ. Một mặt tràn đấy nước mắt ủy khuất:

- Đại nhân, thương cho thằng đệ này đi. Trên thằng đệ đây còn có mẹ già, dưới còn có con thơ. Lương tháng có 50 bạc làm sao sống.

- Ta gọi ngươi là đại ca được chưa. Đại ca, thằng em đây làm một cái nhiệm vụ được có mấy chục bạc đây này. Lần nào cũng là vào sinh ra tử đấy. Thất bại nhiệm vụ đại ca trừ em 1 vàng. Đại ca giết em đi.

- Đại nhân, giết ngài rồi ai trả tiền nhiệm vụ cho thằng đệ đây. Một vàng ấy thằng đệ chỉ nhận được có vài bạc thôi hà.

- Vài bạc? Là vài trăm bạc thì có. Đây không có tiền, thịt một ký 50 bạc, thích miếng nào xẻo miếng đó.

Quân chơi liều xé toạc áo ra trả giá với NPC. Không chơi kiểu vô lại với thằng nhãi này không được mà. Đậu xanh, nhìn ông đấy giống người có tiền lắm à.

Thực ra thì Quân thiếu tiền đến sắp điên rồi. Bao tên 20 vàng, mới trả góp cho thằng nhãi Linh hết bà nó 5 vàng gom góp mấy ngày qua rồi. Cộng thêm phải mua thuốc thang, máu me để dự trữ nữa, qua một loáng thì túi đã rỗng đến mức chỉ còn có vài trăm bạc thôi hà. Mà nhiệm vụ làm xong một cái chỉ có tầm trăm mấy. Bố đây có dư đâu.

Nhiếp Liên Nhu đứng vòng ngoài nhìn chủ nhân của mình một màn như vậy liền che mặt quay đi.

- Thô tục quá.

Mà hai thằng bạn đi cùng cũng gật đầu liên tục. Thằng kia hình như sắp điên rồi ấy nhỉ, mình có nên trả cho nó 5 vàng này không ta, à mà chắc không nên, tiền vào túi bố là của bố.

Quay lại trận thương chiến của Quân và NPC trả nhiệm vụ. Một bên thì nói gãy lưỡi, một bên thì kỳ kèo trả giá. Thời gian chậm rãi trôi qua…

Nửa tiếng sau, tên NPC kia có vẻ đã nhịn hết nổi. Hắn đánh bàn cái rầm, hét lớn:

- 1 vàng trả nợ cộng thêm một nhiệm vụ ẩn.

- Còn có 500 bạc, có lấy hay không? Nhiệm vụ ẩn thì vẫn phải lấy.

- Đại nhân, ngài chơi ngang quá vậy. Một nhiệm vụ ẩn có thể nhận được rất nhiều chỗ tốt đó. 500 bạc ngài đòi vừa trả nợ vừa nhận nhiệm vụ ẩn à? Ngài đi ăn cướp đi.

Quân mếu máo:

- Đại ca, thằng đệ này chỉ còn nhiêu đó thôi. Thằng đệ đây còn phải nuôi hai đứa ăn chực bên người nữa. Tốn cơm lắm.

Bên kia nghiến răng:

- 800 bạc cộng nhiệm vụ ẩn. Vụ làm ăn này tiểu nhân không có lời luôn đó.

- Thành giao.

Quân đánh mạnh túi bạc đúng 800 bạc xuống bàn. Túi bạc lập tức biến mất, mà bảng nhiệm vụ của Quân cũng vừa vặn mất đi nhiệm vụ đánh cá sấu, sau đó lại hiện lên một cái nhiệm vụ ẩn.

Nhiệm vụ ẩn.

Gửi tất cả những mạo hiểm giả vẫn còn sức chiến đấu. Thế gian lúc này đầy biến động, yêu ma nổi lên tứ phía. Để an định thế cục loạn lạc, thần nhân quyết định mở phong tỏa, tìm về những thần tích xa xưa, những nơi cất giữ kho báu liên thành, thần khí khủng bố để có thể đối chiến với những kẻ xâm lượt từ ngoại thế giới. Thần tích có vô số, một trong số đó nằm sâu bên trong dãy Thiên Cấm bên cạnh thành Giang An. Hãy mở ra thần tích, hạ Cổng, an định thế nhân.

Kính bút.

Phạm Thuần Thanh.

Đọc lướt qua nhiệm vụ, Quân có chút sửng sốt. Nói là nhiệm vụ ẩn nhưng cái thứ này hình như đã vượt quá dự liệu hơi nhiều rồi thì phải. Thần tích thì hắn biết, trước cái event kia hắn đã nghe nói qua về thần tích. Đó là một nơi mà nguy hiểm đi kèm lợi ích, nguy hiểm càng cao, lợi ích càng lớn. Mà đa phần thì đồ đạc có thể lấy ra bên trong thần tích toàn là đồ cấp cuối không giới hạn cấp độ, giá trị chắc khỏi phải bàn.

Mà cái tên ở cuối nhiệm vụ càng quen thuộc hơn nữa, Phạm Thuần Thanh, đó chẳng phải là vị vua đứng đầu toàn cõi đại lục trong trò chơi Dạ Khúc này à. Người này mà đã xuất phát nhiệm vụ thì giá trị lại càng không thể đong đếm.

Quân cười cười rồi quay lại chỗ nhóm đang chờ. Đưa ra cái nhiệm vụ, cả bọn lập tức trưng cái bản mặt kinh dị nhìn Quân.

Chỉ một phát kỳ kèo trả giả, thằng nhãi này vậy mà kích phát được luôn nhiệm vụ ẩn của Phạm Thuần Thanh, vị vua của toàn cõi đại lục. Thằng này hack đấy à?

Linh cảm thấy mình đã hack bằng cách giảm kinh ngiệm lên cấp là đã kinh khủng lắm rồi. Ai dè thằng bạn mình lại có thể hack luôn cả nhiệm vụ ẩn kiểu này nữa chứ. Giữa con người với con người quả thật quá bất công với nhau mà.

Mà trong lúc cả bọn đang phân tích nhiệm vụ, Nhiếp Liên Nhu thắc mắc cất tiếng hỏi:

- Chủ nhân, sao lúc nãy người không dùng đến kỹ năng kẻ phá luật? Chẳng phải sẽ đỡ hơn là tốn một đống tiền vào đó sao?

Quân nghiêm mặt nhìn Nhiếp Liên Nhu nói:

- Cô bé, để ta giải thích chút nhé. Thứ nhất, ta có thể dùng kỹ năng kẻ phá luật áp dụng từ đầu. Nhưng như thế thì ta sẽ bỏ mất cơ hội phía sau. Ngươi nên biết rằng hiện giờ đám NPC đều hóa cáo hết rồi. Ai còn ngây thơ như ngươi chứ.

Dứt lời, Quân đã lấy tay xoa xoa đầu cô nàng làm cô phải tức giận phồng má giận dỗi.

- Thứ hai, ta thực sự đã dùng kỹ năng rồi. Lúc ta đặt túi bạc xuống là lúc ta đã dùng kỹ năng kẻ phá luật. Tên kia không thể thay đổi lại điều kiện, hơn nữa còn tốn mất một cái nhiệm vụ ẩn.

- Thứ ba, dù hắn là NPC nhưng ta cũng không muốn tiệt đi đường sống của hắn. Một cái nhiệm vụ ẩn, 800 bạc, dùng 200 bạc mua một cái nhiệm vụ ẩn là ta đã lời quá rồi.

- Nhưng mà người cũng phải suy nghĩ đến việc mình có thể hoàn thành được nhiệm vụ ẩn kiểu này không đã chứ.

Tên Quân này nựng càm Nhiếp Liên Nhu lắc lắc mấy cái, mỉm cười nói:

- Nhiệm vụ ẩn không giới hạn cấp độ. Chỉ là sức mạnh và khả năng của ngươi tới đâu thôi. Có cô nàng xinh đẹp ngươi bảo hộ, ta đây cần gì phải sợ.

- Xùy, chủ nhân khó ưa.

Nhiếp Liên Nhu cũng mỉm cười, đánh tay hắn ra. Mà Linh và Hạ đứng bên cạnh tằng hắn giọng lên tiếng:

- E hèm, bọn tao chưa có chết.

- Ê Quân, mày quên là con bé này chỉ là NPC mày vô tình kéo ra thôi à.

Cả Linh và Hạ đều biết xuất thân của cô nàng này. Một cô bé vừa dể thương, giọng ngọt như mật chỉ có thể gặp vào lúc tạo nhân vật thì ai không nhớ chứ. Ấn tượng mạnh quá mà. Thậm chí lúc mới vừa gặp cô nàng, cả hai tên này còn tưởng Quân thiếu hơi gái quá hóa điên mà tốn tiền đi mua một con pet có thể giả thành hình người cơ đấy. Dù sao thì chuyện gì cũng có thể xảy ra trong cái trò chơi này mà.

Quân nhìn hai thằng bạn với ánh mắt ngạc nhiên, sau đó hắn chỉ Nhiếp Liên Nhu nói:

- Bọn mày nhìn con bé này có chút nào là người bình thường à?

- Ừ thì… hình như là không có chút nào giống NPC nhỉ. Nhưng mà dù sao thì bản chất của cô nàng vẫn là NPC.

Hạ vô thức đáp trả Quân, ngay sau câu nói của hắn, Nhiếp Liên Nhu bất chợt lên tiếng:

- Dạ vâng chủ nhân, ngài cứ xem tiểu nữ như một NPC là được rồi ạ.

Quân thoáng nhìn qua cô nàng, tuy cô vẫn đang mỉm cười nhưng sâu trong mắt cô lại thoáng một chút buồn. Thấy vậy, hắn liền mỉm cười đáp lời:

- Ừ, ngươi là một NPC, nhưng mà là NPC độc nhất và duy nhất. Thôi nào, bớt trưng cái bản mặt bí xị kia cái đi. Cái mặt ngươi như thế mà đi làm nhiệm vụ thì chắc không có quái để lên cấp luôn quá.

Nhiếp Liên Nhu khẽ gật gật đầu. Hạ thấy vậy liền xen vào:

- Xin lỗi, tao không cố ý.

Quân nhún vai, đáp lời:

- Có gì đâu, sự thật nghiệt ngã như thế mà, chịu thôi. Nhưng mà dù sao thì con bé này cũng là kẻ ăn bám của anh đấy, bọn mày nể mặt mũi của anh chút đi.

Nhiếp Liên Nhu lập tức tung cước đá đít Quân, bà đây làm ra vẻ hiền dịu thì thằng nhãi như mi dám leo lên đầu bà ngồi à.

Bị một cước đá “yêu” của Nhiếp Liên Nhu, Quân chỉ cười ha hả đáp trả, mà cả hai tên Hạ, Linh cũng mỉm cười. Có vẻ như cả hai nên xem lại cách nhìn nhận của mình về cô nàng này rồi đây.

- Thôi nào, giờ là lúc chúng ta nên bàn về vấn đề cái nhiệm vụ ẩn này đấy các đồng chí. Có ai có ý kiến gì không?

Quân một lần nữa quay lại chủ đề lúc trước. Tất cả đều im lặng nhìn nhau, Linh là người lên tiếng trước:

- Tao nghĩ chúng ta nên tìm một ma thuật sư hỗ trợ. Chúng ta chỉ chủ công và phòng thủ, không có ma thuật hỗ trợ là không ổn.

- Được, một pháp sư hỗ trợ, cái này anh duyệt. Đề nghị rằng chúng ta nên tìm một cô nàng xinh xinh một chút. Cái này là tiêu chí.

Quân vừa nói dứt lời thì cả hắn và Linh đều gật gù. Sao, có con bé Nhiếp Liên Nhu rồi á, con bé này thuộc dạng bạo lực ngầm đấy, thêm cái nữa là NPC, anh đây thèm mà chọc vào.

- Ý kiến hay, ê mà tao có chuyện này… Lan Anh ấy, cô ấy vừa mới liên lạc với tao, nhỏ đã cấp 12 rồi đây này.

- Cái gì? Còn hơn cấp tao nữa hả. Con ghệ của mày có cắn thuốc không vậy ba?

Quân có chút sửng sốt lên tiếng. Phải biết rằng thằng này lúc mới vừa đánh con cá sấu chúa chỉ mới cấp 12, hạ được mấy con quái cộng thêm hai con quái tinh anh cũng chẳng kéo cấp hắn lên bao nhiêu. Vậy mà Lan Anh chỉ mới chơi mấy ngày đã lên cấp 12.

- Mày quên rằng mày đang làm vú em à. Thực ra với trình độ cày cấp cảu mày thì chắc giờ đã lên đến 15, 16 rồi ấy chứ.

Quân lúc này mới cảm thấy có chút mất mát nhìn qua Nhiếp Liên Nhu, sau đó lại nhìn viên ngọc đen trên mu bàn tay mình. Một lần lỡ dại, đúng là một lần lỡ dại mà.

- À mà quên nữa, mày chỉ có 3 cái kỹ năng ghẻ vậy à?

Linh có chút ngạc nhiên đối với Quân, dù sao thì chỉ mới có 3 kỹ năng thì đi nhiệm vụ ẩn bằng cái máu ấy.

Đáp lại câu hỏi của Linh, Quân rất nhẹ nhàng và khoang thai trả lời:

- Kỹ năng là phù du, đánh Boss không cần kỹ năng mới là đỉnh cao của loài người.
 

Linh Phong

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
23/4/20
Bài viết
319
Điểm cảm xúc
575
Điểm
93
Chương 19: Deepweb - Mua kỹ năng
Ngồi trước màn hình máy tính, Linh chăm chú gõ từng dòng code lên cái trang web mà hắn vừa mở. Hàng ngàn dòng code chạy liên tục dưới đôi bàn tay lướt như múa trên cái bàn phím của hắn. Quân đứng kế bên có chút thắc mắc:

- Mày đang làm gì vậy Linh? Kêu tao tới đây chỉ có vậy à?

Sau khi nhận nhiệm vụ, Linh và Hạ mới bi ai phát hiện rằng thằng bạn mình chỉ có ba cái kỹ năng ghẻ. Muốn đem mấy kỹ năng cơ bản này đi đánh thần tích thì thôi đi đánh Cổng đi cho lành tính. Không đè thằng này đi học thêm vài kỹ năng hữu dụng thì cả bọn phải nói lời từ biệt cái thần tích kia là cái chắc.

Ngay sau khi cả bọn đăng xuất, Linh lập tức kéo Quân lại nhà mình. Giờ không giúp cho thằng này thì có khi nó kéo cả lũ xuống nước mất. Con Boss cá sấu chúa kia là ví dụ điển hình rồi. Mẹ nó, sát thủ mà chỉ được vài kỹ năng cùi bắp thì bọn khác KS Boss quá dễ dàng.

Trong lúc liên tục đưa mắt chạy theo những dòng code, Linh hỏi ngược lại Quân:

- Mày biết DeepWeb chứ?

- Ừ, có tìm hiểu một chút.

Quân kéo ghế xuống ngồi gần Linh. Linh tiếp lời:

- Muốn mua kỹ năng thì các chợ đen trôi nổi trên mạng sẽ tốt hơn là những bản kỹ năng được bán công khai đấy.

Quân có chút thắc mắc:

- Vì sao?

- Kỹ năng hiếm sẽ có, giá khá chát nhưng chắc chắn sẽ không đến mức cháy hàng như ngoài thị trường. Ngoài ra, mày có thể tìm được một vài món đồ chơi ưng ý trên này. Tuy rằng chúng đều là bất hợp pháp và không có bảo hành.

Linh nhún nhún vai tỏ vẻ chịu thôi. Quân hỏi tiếp:

- Nhưng chẳng phải mua ngoài thị trường giá rẻ hơn và cũng minh bạch hơn à.

Linh quay qua nhìn Quân mỉm cười:

- Tao đố mày tìm được kỹ năng Xuyên Toa lớp kiếm sỹ ở cấp độ này đấy.

Quân khó hiểu một chút rồi lấy điện thoại của mình ra dò tìm trên thị thường trao đổi trong trò chơi. Đúng như thằng nhãi Linh đã nói, kỹ năng Xuyên Toa quả thật có xuất hiện, nhưng đều là kỹ năng ở cấp độ hơn 4x mới học được. Nhìn kỹ năng này rồi lại suy nghĩ một chút, Quân nói:

- Hack?

- Là mod, mod kỹ năng, giảm cấp độ kỹ năng xuống mức tối thiểu để ai cũng có thể học được.

- Cái này chẳng phải là phạm pháp à?

Quân giật mình. Từ ngày trò chơi thực tế ảo nổi lên như một hiện tượng, tình trạng hack càng ngày càng lan tràn. Thế nên bộ luật bảo hộ trò chơi đã ra đời nhằm trấn áp nạn hack ngày một phát triển. Những ai có tham gia vào việc hack trò chơi thực tế ảo đều vi phạm pháp luật nghiêm trọng, thậm chí có thể ăn cơm tù như chơi ấy.

- Ừ, thế nên tao mới phải mò trên mấy trang DeepWeb. Khá là khó tìm, thậm chí phải bảo mật nhiều lớp mới có thể thâm nhập vào trang bán kỹ năng mod. Nhưng cũng khá ổn áp đấy. Hơn phân nữa số kỹ năng mà tao có đều là mua từ đám người này. Hy vọng tao sẽ vớ được một vài món béo bở cho mày.

Linh nói mà tay hắn không chút trì chệ, những ngón tay của hắn đánh liên tục lên bàn phím một cách hoa mỹ và chính xác đến từng chữ.

- Lúc trước mày học bên bảo mật quả là có ích nhỉ.

Quân cười khổ, thằng Linh này học lớp Bảo Mật Thông Tin, hắn thì học bên Kinh Tế, còn Hạ thì thuộc lớp Nghiên Cứu Lượng Tử. Tính ra trong ba thằng thì Linh là thằng học cái môn tầm thường nhất ấy chứ.

Linh nghe câu nói của thằng bạn mình liền cười khổ:

- Học là một chuyện, mày áp dụng vào thực tiễn là một chuyện khác. Cái vụ mò trên DeepWeb này tao phải tốn không ít chất xám đấy. Sai một ly là đi một dặm. A, được rồi này.

Linh có chút mừng rỡ ngưng đánh máy. Màn hình máy tính của hắn lúc này hiện lên một trang web khá là sơ sài, thế nhưng theo như Quân thấy thì những món hàng cấp cuối đều đang được chưng ở trang chủ kia kìa.

Bộ ba bài thần.

Vật phẩm truyền thuyết.

Ban cho người sử dụng khả năng triệu hồi quái thú cấp cao: Obelisk, Osirit, Ra. Tỷ lệ sát thương dựa vào chỉ số trí tuệ nhân: x10, x50, x100.

Giá: 25 tỷ.

Thần Long Thuật.

Bản kỹ năng truyền thuyết.

Người sử dụng có thể triệu hồi sức mạnh của Thần Long. Sức mạnh của kỹ năng tỷ lệ dựa trên trí tuệ và sức mạnh của người triệu hồi. Mỗi giây trừ 1% mức năng lượng tối đa.

Giá: 7 tỷ.

Tre Của Thánh Gióng.

Vật phẩm truyền thuyết.

Công kích: x10 sức mạnh.

Một cây tre thất lạc của Thánh Gióng. Sức mạnh kinh người.

Giá: 15 tỷ.

Đừng nhìn chỉ là nhân 10 sức mạnh mà khinh thường cái cây tre này. Nếu mi có 10 điểm sức mạnh, thì một đòn của nó sẽ là 100 lượng sát thương chuẩn chưa tính tới bạo kích. Nếu mi có 100 điểm sức mạnh, sát thương của nó sẽ là 1000. Một đòn đủ miễu sát bất cứ ai chứ đừng nói tới có bạo kích hay không.

Hiện giờ Linh đã có 41 sức mạnh, nếu thằng này cầm cây tre này đi đánh lộn thì lực công kích thuần của hắn đã đến 410 điểm. Một đòn thì chắc đa số người phải nhập viện cấp cứu đấy.

Linh nhìn lướt qua đám đồ chơi này cười cười:

- Giá đi theo hàng. Hơi chát nhưng hữu dụng. Thôi để tao kiếm cho mày bộ kỹ năng của sát thủ.

Linh lướt vài ba trang khác nhau, sau đó một dãy các kỹ năng của sát thủ đã hiện ra trước mắt Quân và Linh.

Đẩy ghế ngồi ra một chút, Linh giơ tay ý mời:

- Lựa đi bạn, tùy ý.

Quân kéo ghế lại trước màn hình, những kỹ năng thuộc 4x, 5x đều đang hiện ra trước mặt hắn. Có cả Nhất Kích Tất Sát và Truy Hồn Phi Nhận kìa, giá chát thật, cả hai kỹ năng đều tính bằng tiền tỷ cả, nhưng được cái là không giới hạn cấp độ có thể học.

Quân lướt một lát, cuối cùng thì thằng nhãi này cũng chọn được vài ba kỹ năng.

Bóng Ảnh.

Kỹ năng chuyên biệt.

Di chuyển với tốc độ nhanh, để lại bóng ảnh xuất hiện ngay tại vị trí người sử dụng vừa rời đi. Bóng ảnh tồn tại 10s, chỉ cần chạm vào thì bóng ảnh lập tức biến mất.

Di Chuyển Bóng.

Kỹ năng chuyên biệt.

Di chuyển đến bất cứ cái bóng nào tồn tại trong khoảng 5m xung quanh người sử dụng.

Nguyệt Nhãn.

Kỹ năng chuyên biệt.

Người sử dụng nhận được hiệu ứng nhìn trong bóng tối, tăng tầm nhìn đồng thời phát hiện điểm yếu trên thân thể kẻ địch.

Thần Hành Bách Bộ.

Kỹ năng chuyên biệt.

Mỗi giây thiêu đốt lượng năng lượng tương ứng, có thể nâng chỉ số nhanh nhẹn của người sử dụng lên gấp đôi.

Bốn kỹ năng đều là kỹ năng phụ trợ. Cả Quân và Linh đều biết, sát thương của sát thủ chủ yếu dựa vào set đồ đang mặc cùng với vũ khí chuyên dụng chứ không phải dựa vào kỹ năng, thế nên đa phần kỹ năng của sát thủ chỉ toàn là phụ trợ. Chỉ có những kỹ năng như Đâm Ba Nhát, Kích Tất Yếu hay Nhất Kích Tất Sát mới có sát thượng dựa trên kỹ năng.

Linh gật đầu, giá tiền của bốn kỹ năng này cũng khá khả quan, chỉ có khoảng hơn 2 triệu. Bởi vì chúng đều là kỹ năng có bán ngoài thị trường và đẳng cấp cũng rơi vào khoảng 3x nên giá của chúng có chút mềm. Chứ ai như cái kỹ năng Nhất Kích Tất Sát kia, nhảy một cái là lên tới hàng tỷ luôn.

- Mày còn nợ tao 15 vàng, cộng thêm 2 củ hiện giờ nữa. Chậc, chỗ bạn bè, tao tính nhẹ cho mày 3 củ.

Quân thở dài cười trừ. Quả thật kêu thằng này nhả tiền ra trả ngay thì chắc chắn là không thể rồi. Chỉ có thể trả góp dần dần thôi. Ai biểu mình có thằng bạn hắc ám quá mà. Cái bao tên tự hồi dám cắt cổ bố 20 vàng cơ đấy.

- Được rồi, hàng đã tới túi tao rồi. Để tao đăng nhập vào trò chơi rồi gửi thư cho mày. Còn giờ tao phải thoát ra khỏi chỗ này cái đã. Lề mề có khi chết.

Linh lại một lần nữa gõ những dòng code liên tục. Quân cười khổ:

- Cực quá nhỉ?

- Đáng mà. Một lần như vậy có thể tìm được đồ ưng ý, tuy có hơi mạo hiểm nhưng cũng đáng.

….

Vào lúc cả hai đang ngồi bàn về vấn đề kỹ năng trong trò chơi, ở trong thành phố B – Đại Lục Địa Alpha. Một nhóm lính có vũ trang tận răng đang nhả đạn liên tục vào đám chuột cống to gần bằng con người. Thế nhưng dường như có nhả bao nhiêu đạn thì đám chuột này cũng không vơi đi chút nào.

- Báo cáo, lực lượng tinh nhuệ thuộc đội 7 đã bị hạ.

- Báo cáo, đội trinh sát đang bị phục kích, yêu cầu hỗ trợ.

- Báo cáo, đội chủ lực đang thiếu hụt đạn dược.

Những tin nhắn báo cáo cứ dồn dập đến tai vị đaị úy già. Ông nheo mắt nhìn về phía chiến trường. Đã 3 ngày trôi qua, đám chuột cống kia vẫn cứ lao ra một cách điên cuồng, vô cùng vô tận. Thậm chí, quân đội loài người đã phải dùng tới xe tăng thiết giáp cũng không ăn thua.

Suốt 3 ngày, mùi thịt thối hòa cùng mùi thuốc súng đã bốc lên nồng nặc, thế nhưng đám chuột kia dường như không có chút lắng dịu. Quân đội loài người thì tử thương rất nhiều, nếu như cứ tiếp tục thế này thì chẳng mấy chốc quân đội sẽ bị đám chuột này hủy diệt toàn bộ.

- Đại úy Nicolas nghe rõ trả lời.

Giọng nói có chút nghiêm trang vang lên bên trong máy bộ đàm. Vị đại úy già miễn cường tiếp lấy máy bộ đàm trả lời:

- Tôi, đại úy Nicolas nghe rõ.

- Đại úy Nicolas, cấp trên đã quyết định. Rời bỏ thành phố B, toàn quân chuẩn bị rút khỏi thành phố duy trì lực lượng.

- Nhưng mà… còn dân thường?

Vị đại úy có chút thẫn thờ.

- Lúc này tính mạng của dân thường đã nằm ngoài sự kiểm soát của chúng ta rồi. Ngài phải mau chóng rút quân trước khi bọn quái chuột kia tiêu diệt toàn bộ các binh đoàn của chúng ta.

Âm thanh trong bộ đàm lập tức bị cắt. Vị đại úy thở dài nhìn bầu trời đêm đen kịt.

- Chuyển lời đến tất cả các đội, rút quân.

Ra lệnh có chút miễn cưỡng, đại úy Nicolas thờ dài thường thược. Sau đó ông được vài người lính đưa lên xe bọc thép rời khỏi chiến trường. Mà phía sau xe, tiếng súng, tiếng bom vẫn còn vang dội.
 
Top