[Huyền huyễn] Đại Đạo hồng mông vạn giới - Bạch liêm
- Tham gia
- 8/6/25
- Bài viết
- 23
- Điểm cảm xúc
- 24
- Điểm
- 3

Tại nơi khoảng không vô tận một bóng người huyền ảo tựa như vô biên bí ẩn tụ lại cũng chính là chủ nhân của vùng hư vô bất tận đó, người đó gọi là đạo tâm là chủ nhân của Hồng mông cũng chính là người tạo ra, ngoài hồng mông là vô giới mà ngoài vô giới là vô cổ giới
( giới thiệu cảnh giới) : vô cảnh nhất chuyển - thập nhị chuyển, tinh thần cảnh nhất chuyển - thập nhị chuyển, Tinh không cảnh nhất chuyển - thập nhị chuyển, tinh đầu cảnh nhất chuyển - thập nhị chuyển, thôn phệ cảnh nhất chuyển - thập tam chuyển, Đạo chủ cảnh nhất chuyển - thập nhị chuyển. Mỗi lần đột phá một tầng cảnh giới lớn là phải hứng chịu đại Đạo chi kiếp Lúc này đạo tâm đang ngồi suy nghĩ thì một người bước vào trên người tỏa ra khí tức ôn dịu hiền hòa là tâm nhiên một trong những cường giả của vô giới.
Người cường giả lên tiếng với giọng nói cao cao tại thượng.
- đạo tâm ngươi bao giờ mới chịu cho ta xem cái thế giới của ngươi hả?
Đạo tâm bất lực trả lời.
- bình tĩnh ta đâu có nói là không cho xem mà lo vậy.
Ả ta tức giận bỏ đi để đạo tâm ở lại một mình
- hừ ta sẽ quay lại sau .
- : ngươi cứ đi đâu một lúc đi .
- không cần ngươi nói!
Mà vừa lúc tâm nhiên rời đi thì một người khác bước vào Khác với người lúc này trên thân người này toả ra hắc khí âm u khiến ai thấy cũng rùng mình người đó cất tiếng hỏi .
- khi nào ra ngoài?
- chừng nào ta xong việc.
-được rồi ta đi đây.
- khoan đã thiên ma !
Người bí ẩn quay lại trả lời hé lộ cái tên đằng sau sự bí ẩn đó
- gì?
- không có gì.
Hắn tức giận nói lại
- ngươi rảnh nhỉ?
Đạo tâm dùng thái độ cợt nhã trả lời
- đúng mà ta rảnh thật mà.
-( hừ! Ngươi rảnh nhưng ta không có rảnh đừng làm phiền ta !
Ngay lúc đó một con dao bay ngang qua chỉ một khoảng nữa là trúng đạo tâm.
Đạo Tâm giật người nói lớn
- ai đang ở đó!
- hahahaha ...
Âm thanh phát ra từ sau lưng cả hai làm hai người giật mình lùi lại về phía sau.
- phản ứng nhanh đó nhưng ta thích.
Thiên ma nhìn thoáng qua thấy một bóng hình
quen thuộc bất ngờ không kìm được thốt lên
- ngươi... Ngươi là....
Giọng nói của Thiên ma mang theo sự sợ hãi và hoảng loạn thiên đế nhìn đạo tâm một lúc rồi mới nói.
- hahaha, thú vị không ngờ ở đây còn có một kẻ thú vị như ngươi,... Ngươi có vẻ là một cường giả đấy .
Đạo Tâm trong lòng lo lắng suy nghĩ cách để thoát thân nhưng nghĩ mãi chẳng ra , nên hỏi thiên đế lại.
- ngươi muốn gì?
Thiên đế nhìn vào đạo tâm một lúc rồi cười phá lên.
Ppppp
- hahahahahaha... Ngươi có thể làm gì cho ta?
Đạo Tâm im lặng một lúc lâu mới trả lời.
- ta ... Có thể Sử dụng tất cả các pháp tắc, quy tắc của thế giới.
Thiên đế bất ngờ hỏi lại lần nữa để xác nhận.
- thật sao?
Đạo Tâm giật người run rẩy trả lời.
- đúng ... Đúng vậy.
Thiên đế bỗng chốc cười lớn làm cho đạo tâm và thiên ma sợ hãi lùi lại, họ lo rằng tên này sẽ phát điên mà giết họ.
- hahaha! Hay lắm tốt quá rồi ngươi đi theo ta !
Đạo tâm do dự một lúc rồi cũng đi theo hắn trên đường đạo tâm hỏi thiên đế một số chuyện .
- những người nắm giữ pháp tắc và quy luật rất đáng sợ sao?
Thiên đế im lặng một lúc rồi mới nói.
- cực kỳ đáng sợ là đằng khác.
Đạo tâm bất ngờ.
- thật sao?
Thiên đế gật đầu trên mặt toát lên một vẻ u sầu , đạo tâm hỏi thử vì sao khi nhắc đến thiên đế lại buồn.
ngay lúc mà thiên đế định nói cho đạo tâm thì một cột sáng lóe lên trước mặt cả hai xuất hiện là một bóng hình tỏa ra một khí chất ôn dịu nhẹ nhàng nhưng lại có chút mạnh mẽ
Thiên đế giật người nhưng nhanh chóng định lại tâm trạng mà nói.
- thiên bảo lão tổ ngươi làm gì ở đây?
Người tên Thiên Bảo trả lời.
- ta không được ở đây sao, vả lại ta ở đâu cần báo cáo cho ngươi sao?
Thiên đế tức giận quát lớn.
- trở về thánh địa của ngươi đi!
Thiên Bảo không để ý đến hắn nữa mà để ý đến đạo tâm đứng kế bên mà cảm thán.
- đúng là ngươi may mắn ra ngoài mà cũng gặp được tu sĩ Cường giả . chả như ta toàn gặp những thánh thể,đế thể .
Thiên đế tức giận trả lời.
- được rồi, được rồi ngươi giỏi ngươi giỏi.
Thiên Bảo nghe thiên đế nói vậy mới hài lòng rời đi. Sau khi thiên bảo rời đi thiên đế đem cho đạo tâm một cuốn sách.
- đây là đại Đạo pháp tắc công pháp, chỉ những ai có thể sở hữu pháp tắc mới dùng được.
Đạo tâm tò mò.
- công pháp này có tác dụng gì?
Thiên đế trả lời.
- ta không biết.
Đạo tâm bất lực đành tự mình nghiên cứu. Sau 10 ngày đạo tâm đã nghiên cứu được.
Cuốn công pháp đó có tác dụng bổ sung khí huyết, tái tạo căn cơ, hồi phục linh khí trong cơ thể thậm chí là tu luyện nhanh hơn.
Đạo Tâm sau khi hiểu rõ công pháp, trong lòng không khỏi chấn động. Một loại công pháp bậc này, nếu rơi vào tay những cường giả khát vọng quyền lực ngoài kia, chắc chắn sẽ gây ra sóng gió khắp Tam Giới, Vô Giới, thậm chí cả Hồng Mông cũng bị ảnh hưởng.
Mười ngày sau, Đạo Tâm đã hoàn toàn khôi phục căn cơ, khí huyết sung mãn, tu vi cũng lặng lẽ tiến gần đỉnh phong Thôn Phệ Cảnh Nhất Chuyển.
Ngay khi hắn vừa thử vận chuyển công pháp lần nữa, một luồng khí tức quỷ dị đột ngột xuất hiện trong không gian hư vô. Từ trong tầng hư vô mờ ảo, một bàn tay xám xịt thò ra, không gian lập tức bị bóp méo, thậm chí quy tắc vận hành xung quanh cũng run rẩy.
Thiên Ma sắc mặt đại biến:
Là... Tàn Hồn Cổ Tổ!
Đạo Tâm nhíu mày:
Tàn Hồn Cổ Tổ? Hắn không phải đã bị phong ấn tại Vô Cổ Giới rồi sao?
Thiên Ma nghiến răng:
Phong ấn? Phong ấn chỉ là tạm thời... Ngươi luyện công pháp Đại Đạo, động tĩnh quá lớn, dẫn động khí tức pháp tắc khiến hắn cảm nhận được!
Đạo Tâm sắc mặt trầm xuống, đúng lúc này từ trong hư không, một bóng người khô gầy, tóc trắng xóa, ánh mắt lạnh như vực sâu địa ngục xuất hiện. Lão già nhìn chằm chằm vào Đạo Tâm, cười nhạt:
Tiểu tử, ngươi thân là chủ nhân Hồng Mông, lại dám giấu diếm bí mật của thế giới... Mau giao ra Đại Đạo pháp tắc công pháp, ta tha cho ngươi cái mạng!
Thiên Đế lúc này cũng xuất hiện trở lại, trên người tản ra uy áp cường đại như lũ lụt ngập trời, hắn lạnh giọng:
Tàn Hồn Cổ Tổ, ngươi cũng dám bước vào vùng hư vô bất tận của Đạo Tâm? Không sợ chọc giận Đạo Chủ cảnh thật sự sao?
Tàn Hồn Cổ Tổ hừ lạnh:
Đạo Chủ? Trong thiên địa này, có mấy kẻ đạt tới Đạo Chủ cảnh? Hơn nữa... kẻ đó vẫn đang bế quan, không quản chuyện bên ngoài!
Nói xong, lão đột nhiên xuất thủ, một luồng tàn hồn hắc khí hóa thành vô số dây xích phong tỏa không gian, trực tiếp trói buộc Đạo Tâm.
Đạo Tâm sắc mặt đại biến, vừa định vận chuyển Đại Đạo công pháp thì chợt nghe thấy tiếng cười nhẹ vang lên sau lưng:
Đủ rồi đấy, lão già... Nơi này không phải chỗ ngươi làm loạn.
Từ trong bóng tối, một người mặc bạch y, thần thái siêu nhiên xuất hiện, chính là Tâm Nhiên vừa rời đi lúc trước. Khí tức trên người nàng như nước xuân nhẹ nhàng, nhưng trong đôi mắt lại ẩn chứa lực lượng khiến cả thiên địa phải cúi đầu.
Tàn Hồn Cổ Tổ sắc mặt khó coi:
Ngươi... Ngươi đột phá rồi?
Tâm Nhiên không trả lời, chỉ phất tay một cái, toàn bộ hắc khí lập tức tan biến như tro bụi, dây xích pháp tắc vỡ nát. Tàn Hồn Cổ Tổ biết không thể chiếm được lợi ích gì, hừ lạnh một tiếng, thân ảnh nhanh chóng biến mất vào hư không.
Đạo Tâm thở dài một hơi, nhìn Tâm Nhiên đầy phức tạp:
Ngươi luôn xuất hiện đúng lúc thật đấy...
Tâm Nhiên liếc hắn, cười nhạt:
Ai bảo ngươi phiền phức như vậy? Lần sau mà còn gây chuyện, tự chịu đi.
Thiên Đế nhìn hai người, bĩu môi:
Đúng là số đào hoa, ra ngoài gặp ai cũng là mỹ nhân cứu mạng.
Đạo Tâm bất lực:
Ta đâu muốn...
Tâm Nhiên nghiêm giọng ngắt lời:
Bớt nói nhảm đi. Đại Đạo pháp tắc công pháp kia không đơn giản đâu, đừng tùy tiện vận dụng, nếu không còn có kẻ mạnh hơn Tàn Hồn Cổ Tổ tìm tới cửa.
Đạo Tâm gật đầu, ánh mắt trở nên sâu xa:
Xem ra... ta phải nhanh chóng đột phá, ít nhất cũng phải bước vào Thôn Phệ Cảnh Tam Chuyển, mới đủ tư
cách chống lại những thứ sắp xảy ra
( giới thiệu cảnh giới) : vô cảnh nhất chuyển - thập nhị chuyển, tinh thần cảnh nhất chuyển - thập nhị chuyển, Tinh không cảnh nhất chuyển - thập nhị chuyển, tinh đầu cảnh nhất chuyển - thập nhị chuyển, thôn phệ cảnh nhất chuyển - thập tam chuyển, Đạo chủ cảnh nhất chuyển - thập nhị chuyển. Mỗi lần đột phá một tầng cảnh giới lớn là phải hứng chịu đại Đạo chi kiếp Lúc này đạo tâm đang ngồi suy nghĩ thì một người bước vào trên người tỏa ra khí tức ôn dịu hiền hòa là tâm nhiên một trong những cường giả của vô giới.
Người cường giả lên tiếng với giọng nói cao cao tại thượng.
- đạo tâm ngươi bao giờ mới chịu cho ta xem cái thế giới của ngươi hả?
Đạo tâm bất lực trả lời.
- bình tĩnh ta đâu có nói là không cho xem mà lo vậy.
Ả ta tức giận bỏ đi để đạo tâm ở lại một mình
- hừ ta sẽ quay lại sau .
- : ngươi cứ đi đâu một lúc đi .
- không cần ngươi nói!
Mà vừa lúc tâm nhiên rời đi thì một người khác bước vào Khác với người lúc này trên thân người này toả ra hắc khí âm u khiến ai thấy cũng rùng mình người đó cất tiếng hỏi .
- khi nào ra ngoài?
- chừng nào ta xong việc.
-được rồi ta đi đây.
- khoan đã thiên ma !
Người bí ẩn quay lại trả lời hé lộ cái tên đằng sau sự bí ẩn đó
- gì?
- không có gì.
Hắn tức giận nói lại
- ngươi rảnh nhỉ?
Đạo tâm dùng thái độ cợt nhã trả lời
- đúng mà ta rảnh thật mà.
-( hừ! Ngươi rảnh nhưng ta không có rảnh đừng làm phiền ta !
Ngay lúc đó một con dao bay ngang qua chỉ một khoảng nữa là trúng đạo tâm.
Đạo Tâm giật người nói lớn
- ai đang ở đó!
- hahahaha ...
Âm thanh phát ra từ sau lưng cả hai làm hai người giật mình lùi lại về phía sau.
- phản ứng nhanh đó nhưng ta thích.
Thiên ma nhìn thoáng qua thấy một bóng hình
quen thuộc bất ngờ không kìm được thốt lên
- ngươi... Ngươi là....
Giọng nói của Thiên ma mang theo sự sợ hãi và hoảng loạn thiên đế nhìn đạo tâm một lúc rồi mới nói.
- hahaha, thú vị không ngờ ở đây còn có một kẻ thú vị như ngươi,... Ngươi có vẻ là một cường giả đấy .
Đạo Tâm trong lòng lo lắng suy nghĩ cách để thoát thân nhưng nghĩ mãi chẳng ra , nên hỏi thiên đế lại.
- ngươi muốn gì?
Thiên đế nhìn vào đạo tâm một lúc rồi cười phá lên.
Ppppp
- hahahahahaha... Ngươi có thể làm gì cho ta?
Đạo Tâm im lặng một lúc lâu mới trả lời.
- ta ... Có thể Sử dụng tất cả các pháp tắc, quy tắc của thế giới.
Thiên đế bất ngờ hỏi lại lần nữa để xác nhận.
- thật sao?
Đạo Tâm giật người run rẩy trả lời.
- đúng ... Đúng vậy.
Thiên đế bỗng chốc cười lớn làm cho đạo tâm và thiên ma sợ hãi lùi lại, họ lo rằng tên này sẽ phát điên mà giết họ.
- hahaha! Hay lắm tốt quá rồi ngươi đi theo ta !
Đạo tâm do dự một lúc rồi cũng đi theo hắn trên đường đạo tâm hỏi thiên đế một số chuyện .
- những người nắm giữ pháp tắc và quy luật rất đáng sợ sao?
Thiên đế im lặng một lúc rồi mới nói.
- cực kỳ đáng sợ là đằng khác.
Đạo tâm bất ngờ.
- thật sao?
Thiên đế gật đầu trên mặt toát lên một vẻ u sầu , đạo tâm hỏi thử vì sao khi nhắc đến thiên đế lại buồn.
ngay lúc mà thiên đế định nói cho đạo tâm thì một cột sáng lóe lên trước mặt cả hai xuất hiện là một bóng hình tỏa ra một khí chất ôn dịu nhẹ nhàng nhưng lại có chút mạnh mẽ
Thiên đế giật người nhưng nhanh chóng định lại tâm trạng mà nói.
- thiên bảo lão tổ ngươi làm gì ở đây?
Người tên Thiên Bảo trả lời.
- ta không được ở đây sao, vả lại ta ở đâu cần báo cáo cho ngươi sao?
Thiên đế tức giận quát lớn.
- trở về thánh địa của ngươi đi!
Thiên Bảo không để ý đến hắn nữa mà để ý đến đạo tâm đứng kế bên mà cảm thán.
- đúng là ngươi may mắn ra ngoài mà cũng gặp được tu sĩ Cường giả . chả như ta toàn gặp những thánh thể,đế thể .
Thiên đế tức giận trả lời.
- được rồi, được rồi ngươi giỏi ngươi giỏi.
Thiên Bảo nghe thiên đế nói vậy mới hài lòng rời đi. Sau khi thiên bảo rời đi thiên đế đem cho đạo tâm một cuốn sách.
- đây là đại Đạo pháp tắc công pháp, chỉ những ai có thể sở hữu pháp tắc mới dùng được.
Đạo tâm tò mò.
- công pháp này có tác dụng gì?
Thiên đế trả lời.
- ta không biết.
Đạo tâm bất lực đành tự mình nghiên cứu. Sau 10 ngày đạo tâm đã nghiên cứu được.
Cuốn công pháp đó có tác dụng bổ sung khí huyết, tái tạo căn cơ, hồi phục linh khí trong cơ thể thậm chí là tu luyện nhanh hơn.
Đạo Tâm sau khi hiểu rõ công pháp, trong lòng không khỏi chấn động. Một loại công pháp bậc này, nếu rơi vào tay những cường giả khát vọng quyền lực ngoài kia, chắc chắn sẽ gây ra sóng gió khắp Tam Giới, Vô Giới, thậm chí cả Hồng Mông cũng bị ảnh hưởng.
Mười ngày sau, Đạo Tâm đã hoàn toàn khôi phục căn cơ, khí huyết sung mãn, tu vi cũng lặng lẽ tiến gần đỉnh phong Thôn Phệ Cảnh Nhất Chuyển.
Ngay khi hắn vừa thử vận chuyển công pháp lần nữa, một luồng khí tức quỷ dị đột ngột xuất hiện trong không gian hư vô. Từ trong tầng hư vô mờ ảo, một bàn tay xám xịt thò ra, không gian lập tức bị bóp méo, thậm chí quy tắc vận hành xung quanh cũng run rẩy.
Thiên Ma sắc mặt đại biến:
Là... Tàn Hồn Cổ Tổ!
Đạo Tâm nhíu mày:
Tàn Hồn Cổ Tổ? Hắn không phải đã bị phong ấn tại Vô Cổ Giới rồi sao?
Thiên Ma nghiến răng:
Phong ấn? Phong ấn chỉ là tạm thời... Ngươi luyện công pháp Đại Đạo, động tĩnh quá lớn, dẫn động khí tức pháp tắc khiến hắn cảm nhận được!
Đạo Tâm sắc mặt trầm xuống, đúng lúc này từ trong hư không, một bóng người khô gầy, tóc trắng xóa, ánh mắt lạnh như vực sâu địa ngục xuất hiện. Lão già nhìn chằm chằm vào Đạo Tâm, cười nhạt:
Tiểu tử, ngươi thân là chủ nhân Hồng Mông, lại dám giấu diếm bí mật của thế giới... Mau giao ra Đại Đạo pháp tắc công pháp, ta tha cho ngươi cái mạng!
Thiên Đế lúc này cũng xuất hiện trở lại, trên người tản ra uy áp cường đại như lũ lụt ngập trời, hắn lạnh giọng:
Tàn Hồn Cổ Tổ, ngươi cũng dám bước vào vùng hư vô bất tận của Đạo Tâm? Không sợ chọc giận Đạo Chủ cảnh thật sự sao?
Tàn Hồn Cổ Tổ hừ lạnh:
Đạo Chủ? Trong thiên địa này, có mấy kẻ đạt tới Đạo Chủ cảnh? Hơn nữa... kẻ đó vẫn đang bế quan, không quản chuyện bên ngoài!
Nói xong, lão đột nhiên xuất thủ, một luồng tàn hồn hắc khí hóa thành vô số dây xích phong tỏa không gian, trực tiếp trói buộc Đạo Tâm.
Đạo Tâm sắc mặt đại biến, vừa định vận chuyển Đại Đạo công pháp thì chợt nghe thấy tiếng cười nhẹ vang lên sau lưng:
Đủ rồi đấy, lão già... Nơi này không phải chỗ ngươi làm loạn.
Từ trong bóng tối, một người mặc bạch y, thần thái siêu nhiên xuất hiện, chính là Tâm Nhiên vừa rời đi lúc trước. Khí tức trên người nàng như nước xuân nhẹ nhàng, nhưng trong đôi mắt lại ẩn chứa lực lượng khiến cả thiên địa phải cúi đầu.
Tàn Hồn Cổ Tổ sắc mặt khó coi:
Ngươi... Ngươi đột phá rồi?
Tâm Nhiên không trả lời, chỉ phất tay một cái, toàn bộ hắc khí lập tức tan biến như tro bụi, dây xích pháp tắc vỡ nát. Tàn Hồn Cổ Tổ biết không thể chiếm được lợi ích gì, hừ lạnh một tiếng, thân ảnh nhanh chóng biến mất vào hư không.
Đạo Tâm thở dài một hơi, nhìn Tâm Nhiên đầy phức tạp:
Ngươi luôn xuất hiện đúng lúc thật đấy...
Tâm Nhiên liếc hắn, cười nhạt:
Ai bảo ngươi phiền phức như vậy? Lần sau mà còn gây chuyện, tự chịu đi.
Thiên Đế nhìn hai người, bĩu môi:
Đúng là số đào hoa, ra ngoài gặp ai cũng là mỹ nhân cứu mạng.
Đạo Tâm bất lực:
Ta đâu muốn...
Tâm Nhiên nghiêm giọng ngắt lời:
Bớt nói nhảm đi. Đại Đạo pháp tắc công pháp kia không đơn giản đâu, đừng tùy tiện vận dụng, nếu không còn có kẻ mạnh hơn Tàn Hồn Cổ Tổ tìm tới cửa.
Đạo Tâm gật đầu, ánh mắt trở nên sâu xa:
Xem ra... ta phải nhanh chóng đột phá, ít nhất cũng phải bước vào Thôn Phệ Cảnh Tam Chuyển, mới đủ tư
cách chống lại những thứ sắp xảy ra
Sửa lần cuối: