Lượt xem của khách bị giới hạn

[Tản văn] Đơn Phương - Mưa

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Tản văn] Đơn Phương - Mưa
Tham gia
13/4/19
Bài viết
887
Điểm cảm xúc
1,270
Điểm
93
Đơn Phương

Don phuong.jpg


Tác giả: Mưa
Thể loại: Tình cảm
Tình trạng sáng tác: Hoàn

****

Đơn Phương
Tác giả: Mưa

Cô gái à, nếu như em đã vô tình yêu một chàng trai nào rồi thì hãy can đảm lên, nói ra hết mọi tình cảm mà em dành cho chàng trai đấy nhé. Đừng cứ mãi giữ nó vào lòng nữa em à, khó chịu lắm, rồi nó sẽ thành một mối tình đơn phương đấy...

Đôi khi nói ra thì dễ dàng đánh mất. Nhưng cứ ôm vào lòng biết đâu mai này cảm xúc của em lại bị chai sạn thì sao. Một là chấp nhận từ bỏ hoặc chấp nhận nói ra để bị từ chối còn hơn là im lặng chấp nhận đau thương.

****

Yêu người, nhưng một chút gì đó gọi là tình cảm của người dành cho mình cũng chẳng có. Đó là một sự khác biệt giữa tình cảm của cả hai. Thứ tình yêu đó vẫn thường được người ta gọi là yêu đơn phương.

Yêu đơn phương... cảm giác sẽ như thế nào nhỉ? Sợ hãi khi phải nói ra, khó chịu khi cứ mãi giữ trong lòng. Thứ tình cảm đó được xuất phát từ những cố chấp của bản thân. Hạnh phúc không thấy, nhưng đau thương lại nhiều.

Khi mắc phải mối tình đơn phương, bản thân sẽ đau đớn và khó chịu lắm khi thấy đối phương đi cùng với một người khác mà người ta không phải là mình.

Yêu đơn phương tuy bất lực lắm, nhưng người ta lại không thể ngăn cản được.

Yêu đơn phương thì dù có là nhìn người đó từ xa, âm thầm và lặng lẽ thì cũng đủ mãn nguyện. Yêu đơn phương đôi khi chỉ cần người đó vô tình chạm mắt cũng có thể khiến ta như say trong cái nhìn đó.

Yêu đơn phương là khi người đó khóc chỉ biết đứng từ xa lặng lẽ động viên "Cố gắng lên, tớ tin ở cậu!", yêu đơn phương là khi thấy người ta cười thì lòng lại lâng lâng cảm giác vui sướng.

Đôi khi yêu đơn phương lại như một nhát dao hai lưỡi khiến cho ta cảm thấy đau đớn, nếu tỏ tình mà bị từ chối thì đau khổ biết bao, nếu ôm hoài trong lòng mà không nói thì thật sự đau thương biết mấy.

Yêu đơn phương là những đêm dài trăn trọc không ngủ chỉ vì nhớ đến một bóng hình. Đôi khi xem mạng xã hội mà vô tình thấy cái chấm xanh trong tài khoản của người ấy cũng đủ khiến ta tự đặt ra biết bao nhiêu câu hỏi:

"Người ấy đang làm gì vậy? Người ấy đang nhắn tin với ai à? Hay là người ấy cũng đang nhung nhớ về ai đấY?"

Rồi lại lấy hết dũng cảm sang nhắn tin với người ấy:

"Sao giờ này cậu vẫn thức thế?"

"Đơn giản thôi, là vì tôi nhớ cô ấy. Nhớ đến không thể ngủ được!"

"Vậy cô ấy có biết cậu nhớ cô ấy không?"

"Sẽ không có chuyện đó đâu."

"Cậu nghĩ bao giờ cậu mới không còn muốn nhớ tới cô ấy nữa?"

"Đến khi mà cô ấy tìm thấy hạnh phúc của riêng mình, tôi sẽ chấp nhận từ bỏ."

Đôi khi nói ra thì dễ dàng đánh mất. Nhưng cứ ôm vào lòng biết đâu mai này cảm xúc lại bị chai sạn thì sao. Một là chấp nhận từ bỏ hoặc chấp nhận nói ra để bị từ chối còn hơn là im lặng chấp nhận đau thương.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top