Lượt xem của khách bị giới hạn

[Thơ] Dòng Thơ họa Của Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1)

[Thơ] Dòng Thơ họa Của Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1)

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,658
Điểm cảm xúc
1,317
Điểm
113
Im-genes-de-Enamorados-en-Caricatura-1.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (791)

Thơ họa chuyện trò vui

Vô - Ra

Vô nhà định bụng kiếm bà
Ai dè bà đã bước ra sau rồi
Tới lui ngóng đợi một hồi
Vẫn không thấy mặt nên tui trở về

Ngờ đâu vừa mới bỏ đi
Đằng sau bà lại quên gì trở vô
Ngước nhìn lên thấy bàn thờ
Khói nhang nghi ngút nãy giờ hông hay

Hỏi thầm chẳng biết là ai
Mà sao một thoáng lại quay lưng rồi
Đặt mông lên ghế bà ngồi
Ngẫm nga ngẫm nghĩ...để coi ...người nào...

Ngoài trời nắng đã lên cao
Bặt vô âm tín..thôi vào… lo cơm
Trở lui ra chỗ đống rơm
Bẻ mớ rau muống xanh dờn nấu canh....

Bà vừa rảo cẳng bước nhanh
Lại nhằm vào lúc tui quành lại đây
Cũng nhà vắng vẻ không ai
Thôi thì tiếp tục lần hai...tui dìa...

NTS

Cũng vì buổi tối hôm kia
Bị ông chiếu tướng hồn lìa xác tui
Nên giờ bị cảm sụt sùi
Ra vô trông ngóng ngậm ngùi đợi ông

Ai dè thoáng chốc sang sông
Chọc ghẹo em Hồng, tò tí cô Thanh
Mắt đưa đẩy với nhỏ Lành
Một hồi ra quán bà Chanh kê cà

Rồi bơi tam bản ra xa
Qua tuốt bến phà khiêng mấy chậu hoa
Biết tui tánh tật bù loa
Hở cái khóc oà mà cứ thọc gan

Ngồi thừ vắng vẻ lệ chan
Nhớ thuở mộng tràn, ông noái "Nhìn xem
Anh yêu khắc dạ mình em
Đừng có ghen hèm anh hỏng thích nhen"

Ngọt ngon tui mới chịu đèn
Giờ ông làm vậy tui ghen lộn phèo
Đêm nằm tủi phận gieo neo
Đâu phải vì nghèo mà tại lăn nhăn...

TM
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,658
Điểm cảm xúc
1,317
Điểm
113
original.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (792)

Thơ họa chuyện trò vui

Một Thoáng Đổ Ghèn

Bà nầy cũng lại cằn nhằn
Ghè tương đã cất tiếp mang ra dùng
Làm tui bủn rủn tay chân
Muốn ngơi một giấc cho thân đỡ buồn

Thật lòng tui chỉ có xương
Mình bà thôi nhé! Hỡi xương lồi sườn
Vậy mà bà chẳng tỏ tường
Lâu lâu ngờ vực sợ chuồn chuồn bay

Oan cho tui lắm bà ui
Sớm hôm chí thú cắm dùi làm ăn
Cõi lòng sáng tợ như trăng
Đôi khi mới có chút vầng mây che

Mây che gió cũng thổi qua
Lo gì bà hỡi! Bà à! Bà ơi
Vô tình chợt hứng nói chơi
Chớ tui nào có phá chồi, bẻ cây

Duyên ta thắm đượm, nghĩa dầy
Dẫu cho bà có héo gầy mỏng tênh
Thì tui vẫn gọi tiếng mình
Vẫn yêu da diết, vẫn tình thủy chung...

NTS

Số là con Thảo mắt nhung
Sáng ra điện tín đùng đùng với tui
Mách rằng nó thấy ông vui
Hí ha hí hửng thật mùi mẫn nên

Móc lò còn bảo tui hên
Đắp được "tấm mền" ấm cúng thì thôi
Tui nào có biết khúc nôi
Nó dẹo một hồi thì kể tui nghe

Vậy ra oan uổng hông he?
Cho tui năn nỉ vuốt ve chút nà
Tánh tui cũng chỉ đàn bà
Ba mớ "tương cà với ớt phải cay"

Miệng cười chuộc lỗi thày lay
Giờ ông ngồi nghỉ tui bay ra vườn
Hái rau đặng chút um lươn
Thêm canh sua đủa, ngọt sườn đem chiên

Chồng chan vợ húp liên miên
Xoá bớt ưu phiền tui đã trót phang
Ăn xong cuốc bộ xuống làng
Coi tuồng vọng cổ "Hai Chàng Ngự Lâm"...

TM
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,658
Điểm cảm xúc
1,317
Điểm
113
thumb-Winter-Nature-Snow-Scene-116-SNOW-gif-18ab22d6db6740c20caa.gif


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (793)

Đông Buồn Nhớ Anh

Tia nắng tắt ngoại ô buồn tĩnh mịch
Tiếng côn trùng rả rích phả không gian
Nửa oán than réo rắt nửa phàn nàn
Se cõi dạ ngập tràn niềm nhung nhớ

Đông gỏ cửa bên thềm đương nức nở
Chuỗi lạc loài trăn trở với liêu xiêu
Ôi tương tư ray rứt khiến tụy tiều
Anh có hiểu bao điều em muốn nói

Lá xào xạc ánh trăng chênh chếch rọi
Đêm chảy dài mòn mỏi ứa giọt châu
Chòm sao giăng vắt vẻo lấp đỉnh đầu
Cũng quạnh quẽ dưới bầu đen thinh lặng

Nhìn quanh quẩn tứ bề sao hoang vắng
Nặng trĩu lòng mặn đắng thấm bờ môi
Miền suy tư thổn thức dậy từng hồi
Hoài trông ngóng lạc trôi dần xuân sắc

Đời hoang hoải trải đôi dòng khúc mắc
Khoả khuây sầu khoảnh khắc lệ tơ vương
Nỗi miên man khơi lạnh lẽo canh trường
Chìm lạc lõng dáng hường đau da diết

Tiếc tri ngộ tình sông ngăn cách biệt
Tháng năm ròng mãi miết bóng cô đơn
Chực rưng rưng lận phận lẩn tủi hờn
Câu rỉ rả chờn vờn càng chua xót

Yêu ngang trái nào như chim thánh thót
Mà phiến diều chót vót ngưỡng thâm u
Tuyết tràn lan gió bấc thổi phập phù
Tan nát mảnh chu du treo cánh lộng

Duyên dang dở chỉ còn thơ kết mộng
Xoải chim Bằng chèo chống giữa biển khơi
Xây giấc mơ thắm đẹp phả khung trời
Chẳng chia thúy hay rơi vùng vực thẳm

Sương khuya rớt ước vòng tay anh lắm
Gom yêu thương gửi gắm áng mây hồng
Rẽ non bồng lướt gió vượt tầng không
Sưởi chút ấm hương nồng vơi tẻ nhạt.


January 17, 2019
Tam Muội


Đôi Mảnh Sầu Vương Vấn

Bên mảng trắng canh khuya em ngồi đó
Dưới tiết trời nhẹ gió tụ hàn đông
Nhớ nhung xa se sắt cả tấc lòng
Chìm u ẩn giữa dòng sâu tâm tưởng…

Thao thức nghĩ kéo dài như vạn trượng
Cố duỗi tay níu mượn cánh phong ngàn
Mang chút vần non nỉ trải thênh thang
Thầm gửi gấm, để dành cho trở lại…

Anh đã nốc đến cạn cùng men ấy
Thấm say rồi! Nương hỡi! Dấu yêu ơi!
Cũng để chiều, lối ngõ bước chơi vơi
Thêm nhức nhói, ngậm ngùi nghe da diết

Có ai hiểu mối chân tình tha thiết
Mà giờ đây chỉ biết gặp trong mơ
Khúc nhạc lòng gom lại kết thành thơ
Vui khuây khỏa bên bờ sương giá lạnh

Có ai hiểu từng đêm thu quạnh vắng
Mượn phím bàn ngồi nắn nót lời tim
Trao về nhau giữa bốn phía lặng yên
Xoa dịu bớt nỗi niềm rơi lạc nẻo

Có ai hiểu tiếng âm vang trong trẻo
Man mác sầu, thắt thẻo tận tâm can
Gắng vượt qua! Dứt nợ kiếp phù vân
Rồi quay gót, cung đàn xưa nối nhịp

Có ai hiểu mơ màng vào giấc điệp
Dõi nhìn chàng dạ thiếp tái tê đau
Sao chẳng chờ rồi cũng sẽ gặp nhau
Lại tìm kiếm cho vướng vòng nhân thế

Có ai hiểu vì sao bừng ánh loé
Từ thức linh cởi lẹ khối tư duy
Mở con đường khoáng đãng cánh hồn phi
Rồi tái ngộ duyên thề, đan gối mộng…

Nương Tử ơi! Chỉ gặp nhau bằng bóng
Còn xác thì lồng lộng rẽ biên cương
Lai láng tràn lưu luyến quyện ngàn thương
Đành ôm chịu nỗi buồn vương vấn mãi…


18/1/2019
Nguyễn Thành Sáng
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,658
Điểm cảm xúc
1,317
Điểm
113
giphy.gif


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (794)

Lạnh Lẽo

Hồn trăng lạnh lẽo ở đầu thôn
Trống vắng, cô đơn, ánh chập chờn
Âm giới thâm tình giăng vạn chốn
Trần gian nghĩa nặng ủ Ma hồn
Tìm chàng, chân bước, lòng đau đớn
Duỗi bóng, em đi dạ xót hờn
Gió cuốn thuyền duyên ngàn sóng gợn
U hoài, mờ mịt, giọt từng cơn!


Nguyễn Thành Sáng


Nỗi Lòng Chiều Buông

Trời chiều ảm đạm trải sơn khê
Vạt nắng hanh hao quạnh não nề
Mấy chục xuân lai chàng cách biệt
Bao đêm nguyệt lạc thiếp lê thê
Người đi liễu úa niềm đau xót
Kẻ ở hoa tàn nỗi tái tê
Trách nhạn tin hồng mờ mịt bóng
Đành tâm nỡ để giọt sầu rê.


January 17, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,658
Điểm cảm xúc
1,317
Điểm
113
Thorough-Unfit-Caribou-size-restricted.gif


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (795)

Thương Bà

Bà ơi! Cháu thấy quá thương Bà
Chẳng quản tuổi già, chẳng nghĩ ta
Dạy dỗ cháu con như nghĩa Chúa
Khuyên răn chòm xóm tợ tình Cha
Thiết tha mong mỏi ngày tươi sáng
Bền bỉ lo toan dạ thắm ra
Lặng lẽ canh dài người vẫn thức
Suy tư cứ mãi miên man mà.


2/4/2017
Nguyễn Thành Sáng


Ơn Cha Nghĩa Mẹ

(TNBC - Ngũ Độ Thanh)

Lầu hiên lả lướt ngọn phùn qua
Ảm đạm bầu đen bỗng nhớ nhà
Chữ dạy thăng trầm luôn phải sống
Lời khuyên vất vả đặng hề ca
Tình Cha nặng trĩu đền cung kính
Nghĩa Mẹ sâu hằn trả thiết tha
Dưỡng dục sinh thành ơn cả hiếu
Con nguyền khắc dạ chẳng lơ là.


January 17, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,658
Điểm cảm xúc
1,317
Điểm
113
99aU.gif


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (796)

Vương Vấn Ngày Xưa

Hãy khóc đi em! Khóc một lần
Cho niềm u uẩn được vơi tan
Để rồi vĩnh viễn khung trời mộng
Chỉ có nầy đây một ảnh tàn!

Mai mốt tình cờ gặp lại nhau
Thì ta khỏi bị phải làm sao
Vì hai kẻ lạ, hai dòng nước
Chẳng bận gì hơn một tiếng chào

Em rẽ đường em, tôi ngả tôi
Không còn ánh mắt với bờ môi
Năm xưa chớp chớp và noi nói
Nhớ nhé! Chiều nay dưới ngọn đồi!

Đã hết thật rồi những vấn vương
Những đêm thao thức nhớ người thương
Những lần hò hẹn, nhìn u ám
Da diết làm sao! Một nỗi buồn…

Tôi nào có phụ mối tình xưa
Bởi kiếp phong sương, gió mạnh lùa
Lạnh lẽo, cơ hàn đeo dính mãi
Nên về bên ấy…thiếu đò đưa

Đành rời bến mộng, bước chân đi
Gửi lại tình quê một ước thề
Anh sẽ quay về xin hỏi cưới
Cùng em hạnh phúc nghĩa phu thê!

Ngờ đâu lận đận mãi xoay vòng
Sự nghiệp tượng hình bỗng hoá không
Tay trắng hôm nào nay phủi trắng
Làm sao trở lại được dòng sông…

Thắm thoát thời gian lặng lẽ qua
Hai mươi năm trước thật là xa
Giờ đây có kẻ thăm làng cũ
Dõi mắt nhìn ai, nghẹn bóng tà!...


13/11/2016
Nguyễn Thành Sáng


Vương Vấn Tình Xưa

Hoàng hôn giục giã bóng tà rơi
Cánh nhạn lẻ loi lưng lửng trời
Hải cẩu quấn mình trên mỏm đá
Màn sương bàng bạc dãy mù khơi

Lang thang bãi vắng bước chiều nay
Bụi cát lạc loài quyện gió bay
Sóng vỗ nhấp nhô dòng ký ức
Của thời dệt mộng đắm men say

Chuỗi dài tha thiết dưới bầu xanh
Hồn mảnh hân hoan giấc mộng lành
Phấn khởi ngập tràn đêm diễm tuyệt
Yêu đương chan chứa tỏa khung tranh

Ái ân thắm đượm thuở hoài mong
Đâu ngỡ lỡ làng tiếng phụ vong
Nhạt thếch vị môi lời lã chã
Vết thương âm ỉ rỉ tơ lòng

Anh vui bến mới, em cô liêu
Đau thắt con tim tợ phiến diều
Lồng lộng lắc lư chùng đứt chỉ
Quấn vào lam khói giữa liêu xiêu

Mấy độ đông tàn rũ dáng xinh
Luyến lưu dằng dặc phủ khang ninh
Trái ngang trắc trở đành chia lối
Để rối tóc mai khúc biệt tình

Chiều nay sao bỗng vấn vương sầu
Dõi mắt trông về hướng mãi đâu
Tận chốn xa xôi anh có nhớ
Hay đang hạnh phúc nhịp nhàng câu?


January 18, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,658
Điểm cảm xúc
1,317
Điểm
113
111111111111111111111111111111-8-700x366.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (797)

Nhỏ Lòng

Ra đi để lại mối tơ vương
Vò võ năm canh khóc đoạn trường
Gió mộng ưu buồn xuôi đổi hướng
Trăng tình thảm đạm ngược quay phương
Cô đơn lặng lẽ trôi dòng tưởng
Quạnh quẽ âm thầm nhỏ lệ thương
Tan tác trưa hè, rơi đoá phượng
Đêm tàn lạnh lẽo, giọt sương buông!


Nguyễn Thành Sáng


Đêm Chơi Vơi

Trở giấc suy tư ngẫm chuyện đời
Trần gian lạc lõng nỗi niềm khơi
Hằng trông vạn kỷ mông lung khói
Mãi đợi tri âm lẳng lặng hơi
Chén rượu hàn huyên không bạn viếng
Chung trà tán gẫu thiếu trăng rơi
Nghiêng vai giấu lệ thầm len lỏi
Khản tiếng khô lời hỡi khách ơi.


January 18, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,658
Điểm cảm xúc
1,317
Điểm
113
tumblr-ogdm16q-Ucn1vcaitdo1-1280.gif


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (798)

Chẳng Thể Nào Tơi

Bâng khuâng, vương vấn vọng ngàn khơi
Khắc khoải, u hoài khó thể vơi
Tiếng hẹn chuỗi đời luôn ủ ấp
Lời trao tấc dạ chẳng di dời
Éo le, ngang trái đành xa lối
Đau xót, lỡ làng nghẹn mỗi nơi
Sâu thẳm tận cùng như vướng mắc
Tay hồn cố mở chẳng nào tơi.


1/10/2018
Nguyễn Thành Sáng


Thu Vỡ

(TNBC - Ngũ Độ Thanh)

Trời thu ảm đạm lá vàng phơi
Gió thổi tình ta mộng rã rời
Hứa sẽ thương hoài duyên vạn kỷ
Thề sau nhớ mãi phận ngàn khơi
Đường xưa quạnh quẽ đìu hiu bước
Ngõ nọ tiêu điều vắng vẻ nơi
Đã biết hồn vương vào nghịch cảnh
Mà sao khoé lệ vẫn đầy vơi.


January 18, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,658
Điểm cảm xúc
1,317
Điểm
113
ke1bbb3-tie1babfn-ce1bb91c-chi-lam.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (799)

Bến Cũ Nối Câu Nguyền

Chiều nay thơ thẩn dưới khung trời
Tắm ánh rụng tàn, ngắm ảnh khơi
Thương tưởng ngập tràn trong tấc dạ
Để rồi da diết, nỗi chơi vơi!

Tình yêu! Ôi đẹp! tợ như tranh
Tiềm ẩn dạt dào loang tỏa quanh
Bay bướm, thanh tao hình, nét, sắc
Lủng la lủng lẳng trái đơm cành

Có dãy cánh đồng xanh bát ngát
Dưới làn gió thoảng rải âm thanh
Có dòng nhấp nhố gờn con nước…
Thắm đượm phơi bày trước mặt anh…

Phận số ngỡ rằng như đã xong
Mộng vàng ôm ấp trải mênh mông
Dẫu cho diệu vợi bờ ngăn cách
Khắc đậm quả hồng, dõi ánh trông

Dè đâu cứ mãi vọng về ai
Lặng lẽ thời gian lưu luyến dài
Thấp thỏm, đợi chờ sao khỏa lấp
Đậm đà, tha thiết…thể nào phai

Sớm hôm thui thủi chỉ riêng mình
Trong nói thật nhiều, ngoài lặng thinh
Ảm đạm khung trời treo não nuột
Xót xa, khắc khoải mảnh hồn linh!

Bên kia em cũng tái tê đau
Bóng chiếc đìu hiu, quạnh quẽ sầu
Lởn vởn, miên man vờn bóng nữ
Héo hon, vàng võ quấn niềm sâu

Ngày tháng u hoài quyện vấn vương
Trở trăn, thao thức rũ canh trường
Lan man nghĩ ngợi, thêm buồn nhớ
Mặc phấn, mặc son, lạnh má hường

Thổn thức tâm tư nghẹn phũ phàng
Chiều tà phủ tím cả không gian
Mịt mù thăm thẳm trùm cơ hội
Chỉ tiếng chuông ngân khúc lỡ làng…

Tao ngộ, hữu duyên buổi tối nào
Dưới vàng lóng lánh vạn vì sao
Câu thề, tiếng hẹn, dấu yêu hỡi!
Tất cả…tặng nhau chén ngọt ngào

Nay trần cách trở rẽ chia duyên
Canh cánh lòng ta nỗi muộn phiền
Hãy nén mình ơi! Chờ nghiệp dứt
Lai sinh bến cũ nối câu nguyền…


16/7/2018
Nguyễn Thành Sáng


Chuyện Tình Đôi Ta

Tay nắn nót nhịp theo vần thơ rụng
Nghiệp thăng trầm loan phụng khuấy nội tâm
Những trái ngang trỗi dậy đợt sóng ngầm
Rơi nước mắt âm thầm trong quạnh quẽ

Tình yêu đến đượm muôn màu vạn vẻ
Gió bấc về, khàng khẽ hạt mưa ngâu
Bến sông xanh thuyền đã cập giang cầu
Nhưng thiên kỷ nghĩa sâu đà kết tụ

Tình yêu đến mộng mơ chìm giấc ngủ
Những canh dài ấp ủ mối lương duyên
Anh ngọt ngào nhắn nhủ dạy bảo khuyên
Dòng trải nghiệm hàn huyên vui ngày tháng

Tình yêu đến còn bao điều cáng đáng
Chuỗi tân toan cứ giáng xuống cuộc đời
Gợn nỗi niềm vắt vẻo giữa chơi vơi
Cho khô héo rối bời câu duyên nợ

Tình yêu đến ngả nghiêng buồn trăn trở
Lỡ cung đàn nức nở nhạt sắc tươi
Đành hẹn nhau san sẻ hết kiếp người
Khi mãn phận rạng cười uyên tái ngộ

Anh yêu hỡi! Dẫu lầm than thống khổ
Hãy thay vào thi phổ phút giải khuây
Điểm trăng sương lóng lánh thắm vầng mây
Ươm hoa lá trĩu đầy hương mật ngọt

Để mỗi sáng nghe rừng reo chim hót
Trên bãi hoang ngắm bọt biển êm đềm
Và cánh đồng bát ngát lúa trổ thêm
Tô ánh ngọc môi mềm vai nương tựa

Hoài anh nhé! Thuỷ chung giao thệ hứa
Ngày trở về âm cửa mãi đợi mong
Mái nhà xưa ấm lại phả tấc lòng
Xóa nghịch cảnh long đong nơi trần thế

Nữa hậu duệ lặng nghe lời Mẹ kể
Chuyện thương sầu dâu bể chốn dương gian
Luống lao đao khắc khoải hứng lệ tràn
Nay Cha Mẹ chứa chan miền hạnh phúc.


January 19, 2019
Tam Muội
 

Nguyễn Thành Sáng

Thi sĩ
Tác giả
Tham gia
5/5/19
Bài viết
2,658
Điểm cảm xúc
1,317
Điểm
113
1231.jpg


Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (800)

Nghĩa Nặng Tình Sâu

Bên song lặng ngắm áng sao trời
Bảng lảng mây vờn bóng nguyệt rơi
Réo rắt côn trùng văng vẳng lại
Xạc xào rặng liễu nỗi niềm lơi

Tơ đồng canh cánh quyện tầng không
Mắt dõi phương ngàn thắt thẻo trông
Một dáng hiền sinh đang quạnh quẽ
Lang thang trải bước giữa mênh mông

Suy tư trăn trở siết can trường
Bộc bạch lời chàng ôi xót thương
Nghịch cảnh lỡ làng duyên tái hợp
Hoá công hờ hững giáng thê lương

Thống khổ thăng trầm, thiếp khắc sâu
Hồn Lang ơi hỡi! Đẫm dòng châu
Kiếp sau thề nguyện lòng son sắt
Tiếp nối nghĩa xưa đến bạc đầu

Hiện tại bể dâu níu chặt ghì
Mò kim đáy biển, lạc thiên di
Đắng cay vàng võ đường xa ngái
Sóng vỗ lắc lư mãi luỵ vì…

Chàng nhớ hay chăng đây hạt tình
Dưới bầu êm ả ánh lung linh
Dẫu ngăn cách mệnh lưu trần thế
Và chuỗi cô đơn lạnh lẽo mình

Khoả khuây ta sẽ ướp mầm xanh
Đươm lá sum sê trái trĩu cành
Hương toả hoa ngời tươi mộ cảnh
Đắp bù hạnh phúc, lệ khô nhanh

Ước mộng cùng chung phút thảnh thơi
Vun tay tô thắm sắc cho đời
Phong văn từ mỹ dòng thanh thoát
Tam Muội Sáng Thành thi bút khơi.


January 13, 2019
Tam Muội


Tình Sâu Nghĩa Nặng

Nhung nhớ ân tình cõi thế nhân
Một chiều ảm đạm dưới âm gian
Tửu hồng đưa tiễn lần ly biệt
Da diết đau thương nhỏ lệ hàng!

Ra đi ấp ủ vẹn câu thề
Mãn hạn phù vân sẽ trở về
Nối sợi chỉ hồng duyên vạn kỷ
Đời đời ấm áp nghĩa phu thê

Nhưng rồi kỷ niệm gợn con tim
Ngày tháng bâng khuâng tím nỗi niềm
Chẳng thể yên lòng trông ngóng nổi
Nương đành lặn lội bước theo tìm

Còn Lang nào có biết gì đâu
Sáng sớm tinh mơ sắp vượt cầu
Một chén mệnh bà nâng nốc cạn
Dương trần chuyển kiếp, chỉ về sau!…

Đêm ấy tình cờ chạnh vấn vương
Khiến quay gót lại bến trăng buồn…
Mới hay thuở ấy “Ai” chờ đợi
Chấn động bất ngờ ánh loé lên

Linh thức bừng ra giữa bóng trời
Xa xưa, tiền kiếp… mãi từng hồi
Chập chờn lởn vởn, hình mang máng
Yêu dấu tình chung, ước hẹn rồi…

Thần giao cách cảm kết tơ vàng
Xuôi khiến ngày kia ta với nàng
Bến mộng uyên ương hồn tái ngộ
Đồng thanh tương ứng quyện cung đàn

Ngang trái giờ đây dẫu nát lòng
Chỉ là khoảnh khắc của mênh mông
Vui thơ xướng họa niềm khuây khỏa
Sáng Muội thuyền mơ lướt nhẹ dòng…


19/1/2019
Nguyễn Thành Sáng
 
Top