Con giờ rất nhớ mẹ cha
Mà còn phải học để rồi ôn thi
Trông mong chờ đến ngày về
Để cùng ăn bữa cơm nhà tình thương
Chiều chiều lại ngó phía đông
Thấy ôi ngói đỏ vườn bông nhà mình.
Con nhớ lắm một chiều nắng tắt
Bóng mẹ hiền cặm cụi cuối thôn
Và sau đó mỗi ngày đều thế
Con hứa thầm lớn lên giúp mẹ
Mẹ Không phải mệt nhoài sớm hôm thế đâu.