Lượt xem của khách bị giới hạn

[Game Xuyên Nhanh] Chơi đồng đội - Xuyên qua thời không

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Game Xuyên Nhanh] Chơi đồng đội - Xuyên qua thời không

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,688
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Nhiệm vụ 1:
Như Ý là thư ký Giám đốc hành chính, cô thông thạo hai ngôn ngữ, tiếng nước C và nước F, công việc mỗi ngày của cô là nhận điện thoại, soạn thảo văn bản, chuyển ngữ văn bản và sắp xếp lịch trình cho sếp.

Hôm nay tan tầm, Như Ý có hẹn với Nhất Minh cùng dùng cơm.

Nhất Minh là bạn học và cũng là đồng nghiệp với cô, chức vụ trưởng phòng kỹ thuật bộ phận khuôn (Khuôn đúc).

Hôm nay Như Ý đi chung xe với Nhất Minh, không may trên đường đi, xe hai người va quẹt với người đi đường khiến cả người và xe ngã xuống đường…

Một lần nữa tỉnh lại, Như Ý thấy mình nằm trên một bãi cát, cổ họng thì khô khốc, không khí xung quanh rất là nóng bức. Chớp chớp đôi mắt tỉnh táo hơn, Như Ý giật mình hoảng với cảnh tượng xung quanh… Cát và cát bạt ngàn, chẳng khác nào sa mạc!

Chắc cô hoa mắt rồi, sao mình ở một nơi khủng khiếp thế này, xung quanh không có lấy bóng cây, mặt trời trên đầu chẳng khác nào chảo dầu đang sôi nóng.

Như Ý lảo đảo đứng lên thì đụng phải lồng ngực quen thuộc ấm áp, tinh thần đang bấn loạn an ổn được một nữa, cô lẩm bẩm “Trong mơ còn gặp được anh nữa là sao?”

Nhất Minh nhíu mày, giọng nói có chút khô khốc “Cậu lẩm bẩm gì thế?”

Như Ý hoàn hồn ngẩn đầu, mắt đối mắt giao nhau cô có chút lúng túng, phải vài phút sau mới mở miệng hỏi “Chúng ta đang ở đâu vậy?”

Nhất Minh hoang mang trả lời “Không biết nữa… có một điều chắc chắn rằng, đây không phải là mơ!”

Hai mắt Như Ý mở lớn, miệng mở thành chữ O, cô hét lớn “Không phải chứ!”

Bỗng lúc này có tiếng ầm ầm từ xa vang đến, trông xa là khói bụi mịt mù

Ánh mắt Nhất Minh tối lại, giọng hoảng hốt “Không xong rồi, bão cát đến!”

“Cái gì!”

=> Các bạn hãy vận dụng tất cả kỹ năng và kinh nghiệm bản thân đang có, làm sao sống và thoát khỏi cơn bão cát sắp tiến đến này!
 

Sợ Cẩu Phập

Thành viên BQT
Bếp Trưởng
Tác giả
Mod - Sáng Tác
Newspaper Team
Tham gia
12/4/19
Bài viết
489
Điểm cảm xúc
946
Điểm
93

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,688
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Trúc viết nhiệm vụ cho 2 người, nên mình đóng 2 vai nha!
 

Hắc sắc

Tác giả
Tham gia
5/8/19
Bài viết
153
Điểm cảm xúc
329
Điểm
63
Như Ý trợn mắt nhìn tình cảnh khủng bố phía xa.
Bão cát! Tại sao lại là bão cát! Cô phải làm gì để sống sót đây?
Trong lúc cô thất thần vì sợ hãi chợt thấy vai mình bị người đẩy mạnh. Nhất Minh lôi kéo cô đứng dậy, vội vã bảo.
"Còn không mau chạy!"
Như Ý giật mình tỉnh dậy, lảo đảo đứng dậy chạy nhanh theo sau Nhất Minh. Cát mịn níu chân làm bước chân cô nặng nề, cả sợ hãi làm cô có chút không khống chế được cơ thể, Nhất Minh cũng không hơn cô là bao. Hắn cảm thấy đây đúng là cơn ác mộng kinh khủng.
Bão cát tiến về phía hai người càng lúc càng gần, hai bọn họ đứng trước sức mạnh huỷ diệt của tự nhiên chẳng khác nào loài kiến nhỏ một chút phản kháng cũng không có.
Như Ý như có thể nghe thấy tiếng gió xé nát vang lên bên tai, cô hoàn toàn tuyệt vọng. Đến lúc này Nhất Minh cũng không có buông tay cô ra. Bọn họ chỉ biết nỗ lực không ngừng chạy về phía trước. Bão cát đã đuổi đến sát nút, chợt Nhất Minh đạp hụt chân, cả người lún xuống, Như Ý nắm chặt tay hắn bị kéo xuống theo. Phía trước tối sầm, bên tai chỉ có tiếng sàn sạt của cát, xung quanh cô đặc không thể cử động được.
"Nhất Minh!"
Như Ý gắng sức gọi, rồi rơi vào bất tỉnh.
Khi cô lần nữa tỉnh dậy thì đã thấy mình ở một nơi tối đen. Nắm tay vẫn còn nắm chặt là thứ duy nhất giúp cô biết mình còn tồn tại. Nhất Minh tỉnh dậy trước cô, hắn nghe thấy tiếng thở cô thay đổi biết rằng cô đã tỉnh nên lên tiếng.
"Cậu có sao không?"
Như Ý giọng nói vẫn còn mang run rẩy trả lời.
"Không sao... chúng ta vẫn còn sống ư?"
"Ừm, chúng ta may mắn rơi xuống một hang động. Chúng ta còn sống, tạm thời là vậy..."
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,688
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Khá hợp lý, những nơi như vậy luôn có những điều bất ngờ!
Để chờ bài viết các bạn còn lại nha!
 

Tam Thất

nhân chi sơ, tính bản thiện
Tham gia
13/4/19
Bài viết
1,705
Điểm cảm xúc
1,399
Điểm
113
Từ phía xa xa, gió thổi mạnh, cát bay từ từng làm cả một khoảng không mờ mịt. Bão cát, bão cát! Tuy đã nghe nói đến nhưng cả hai người chưa từng gặp qua, phải làm sao bây giờ? Như Ý run rẩy nắm chặt tay Nhất Minh.

Nhìn vẻ mặt hoảng sợ của cô, Nhất Minh cắn môi. Sau cùng, anh cởi áo vét, cởi áo sơ mi trắng. Trên người Nhất Minh chỉ còn lại chiếc áo phông mỏng. Áo phông dính sát người anh. Như Ý nhìn thấy những đường cong cơ thể: bộ ngực săn chắc của anh, cánh tay rắn rỏi của anh và vùng eo nhỏ của anh. Trong phút chốc, cô quên mất nguy hiểm, mặt đỏ bừng: "Anh làm gì thế?"

Nhất Minh không để ý suy nghĩ linh tinh của cô. Anh quát lớn: "Cởi áo ngoài ra! Ngồi ngược lại!"

Như Ý nghệt người.

Thấy bộ dạng ngây ngẩn của cô, Nhất Minh khẽ chửi thề, anh lột mạnh chiếc áo gió mỏng bên cô đang khoác, trùm kín đầu cô; sau đó, anh cũng dùng áo sơ mi trùm kín đầu mình, đưa tay ôm Như Ý vào ngực, rồi phủ thêm lớp vét lên hai người.

Nhất Minh lẩm bẩm: "Bịt miệng, nín thở, nhớ không?"

Thật ra, Như Ý thấy anh không cần phải dặn cô điều này. Cả gương mặt cô bị anh ấn vào bờ ngực, cô đang thấy khó thở đây này. Nhưng cô vẫn gật đầu.

Bão cát đến gần. Cơn gió mạnh mang theo cát nóng lướt qua hai người. Nhất Minh càng ôm chặt Như Ý. Trong cả sa mạc rộng lớn, có một chàng trai và một cô gái đang bị cát bao phủ. :1518:
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,688
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Trong lúc này mà Như Ý lo ra được, cô ấy đúng là không tim không phổi :<
Ý của Cam chưa trọn được sự thoát hiểm đầy đủ vì bão cát sa mạc rất đáng sợ, có thể ngắn hoặc dài mười, hai mưới phút, ngồi k sẽ bị phủ mấy tầng k thể thoát khỏi sự nhấn chìm của cát.
Cam cần thêm mấy yếu tố nữa, là nhìn quanh, phát hiện có chòi trống hoặc có một cái thế gì đó đứng trụ trên đất. Như vậy khi bị bão cát sẽ k bị nhận chìm mà mất mạng lần 2
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,688
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Nhiệm vụ 1, @Hắc sắc đạt
Sắc viết nhiệm vụ tiếp cho Trúc và Cam tham gia thử nha!
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,688
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Em search Google nè chị. Chỉ cần ngồi ngược hướng gió, bịt mũi miệng là vẫn sống được :cry::cry:
Nhưng thời lượng lâu thì chưa chắc sống vì bị cát nhấn chìm.
Bản thân cũng không thể nín thở được lâu nếu mình không thêm chi tiết từng tập nín lặn sâu dưới biển
Trúc đang tính đến điểm khả thi nhất ấy :giggle:
 

Sợ Cẩu Phập

Thành viên BQT
Bếp Trưởng
Tác giả
Mod - Sáng Tác
Newspaper Team
Tham gia
12/4/19
Bài viết
489
Điểm cảm xúc
946
Điểm
93
Như Ý bị bão cát doạ sợ, là Nhất Minh đã lấy tỉnh cô, lôi kéo cô bỏ chạy. Dù vậy cả hai bọn họ vẫn tuyệt vọng. Làm sao bọn họ có thể thoát khỏi cơn bão cát này bằng sức mạnh đôi chân đây.
Bước chân trên bão cát vô cùng nặng nề, bão tố đã đuổi sát sau lưng. Cả Như Ý cùng Nhất Mình đều thấy cái chết đang đến gần, đều sợ hãi.
Như Ý nắm chặt sợi dây chuyền trên cổ đổ bà của mình tặng, trong lòng không ngừng gào thét.
'Tôi không muốn chết! Tôi không muốn chết! Tôi vẫn chưa muốn chết!!!'
Lòng bàn tay siết chặt đến nỗi đã bị góc nhọn mặt ngọc kì lân cào rách, máu tươi chảy ra.
Ý niệm cầu sinh tràn đầy trong đầu Như Ý, ngực cô bỗng phát ra ánh sáng xanh, đó cũng là nơi đặt mặt ngọc. Như Ý cảm nhận trong người như có sức mạnh kinh khủng nào đó vừa được giải phóng. Cô theo bản năng đưa tay hướng về phía cơn bão thét lên.
"Biến đi!!!"
Nhất Minh vốn dắt cô bỏ chạy đột nhiên nhìn thấy bạn thân phát sinh dị biến giống như người siêu năng lực trong phim vốn trợn to mắt sau đó bị xung lực từ chưởng của Như Ý làm bàn ra xa, rơi trên cát.
Một chưởng vừa ra đánh thẳng đến bão cát, Cơn bão chớp mắt bị xuyên thủng, đánh tan. Như Ý cả người run rẩy nhìn bầu trời trở lại trong xanh, cơ thể không chống được nữa ngã khụy xuống.
Cô thoát rồi...
Nhất Minh mò dậy từ đống cát, từ từ đứng dậy, vừa họ khan vừa nói.
"Cậu... Thật lợi hại... Khụ khụ!"
Như Ý mặt tái nhợt như xác chết: "Tôi... có biết gì đâu..."
 

Sợ Cẩu Phập

Thành viên BQT
Bếp Trưởng
Tác giả
Mod - Sáng Tác
Newspaper Team
Tham gia
12/4/19
Bài viết
489
Điểm cảm xúc
946
Điểm
93
Tui trễ quá hả
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,688
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Dùng yếu tố huyền huyễn giải quyết vấn đề, đạt
Nhưng điểm của Sắc cao hơn 0.1 vì bạn ấy không cần huyền huyễn giải quyết khá hợp lý!
 

Tam Thất

nhân chi sơ, tính bản thiện
Tham gia
13/4/19
Bài viết
1,705
Điểm cảm xúc
1,399
Điểm
113
Nhưng thời lượng lâu thì chưa chắc sống vì bị cát nhấn chìm.
Bản thân cũng không thể nín thở được lâu nếu mình không thêm chi tiết từng tập nín lặn sâu dưới biển
Trúc đang tính đến điểm khả thi nhất ấy :giggle:
Thôi, chơi tiếp đi ạ ~hb16~
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,688
Điểm cảm xúc
5,212
Điểm
113
Nhiệm vụ 1, @Hắc sắc đạt
Sắc viết nhiệm vụ tiếp cho Trúc và Cam tham gia thử nha!
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top