Lượt xem của khách bị giới hạn

[Tản văn] Giấc Mơ Về Cái Chết - Mưa

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Tản văn] Giấc Mơ Về Cái Chết - Mưa
Tham gia
13/4/19
Bài viết
887
Điểm cảm xúc
1,270
Điểm
93
Giấc Mơ Về Cái Chết
1d202d5a7ee1a84cf1d8bf928274c6b8.jpg

Tác giả: Mưa
Thể loại: Tình cảm
Tình trạng sáng tác: Hoàn


****
Giấc Mơ Về Cái Chết
Tác giả: Mưa


Lúc trước đây, tôi đã từng đặt ra những câu hỏi cho số mệnh của mình rằng: Khi chết đi ta sẽ cảm thấy như thế nào? Thoải mái vì được giải thoát khỏi cái thế giới tấp nập vô tình này hay đau khổ tột cùng vì phải rời xa thế gian này, rời xa những người ta yêu thương?

Khi chết đi ta sẽ hóa thành ai và những gì? Thiên thần, ác quỷ hay là những linh hồn? Khi chết đi ta sẽ đi về đâu? Thiên đường, địa ngục hay còn vương vấn ở trần gian này?

****
Tôi có một cuộc sống không mấy là hạnh phúc, bố tôi mất sớm, mẹ tôi thì về quê ở, tôi và cậu em trai thì sống trên thành phố cùng với dì.


Dì tôi là người phụ nữ của xã hội, đến tận bây giờ dì vẫn chưa có gia đình. Dì quan tâm công việc của bản thân hơn là hạnh phúc gia đình. Bà ấy lúc nào cũng bận rộn, ban ngày bà ấy đi ra ngoài làm việc đến tận tối khuya mới về, tôi rất ít khi được nhìn thấy bà ấy, chỉ có ban đêm khi bà áy về thì tôi với bà ấy mới có việc chào hỏi nhau. Mà thường thì tôi cũng chỉ có vài câu nói đại loại như: "Dì về rồi ạ?", "Dì có mệt không?", "Công việc vẫn ổn chứ ạ?", những câu hỏi cho có lệ thì cũng nhận được những câu trả lời: "Ừ.", "Vẫn ổn."... cho có lệ.

Tới đêm về, dì vẫn tự nhốt mình vào căn phòng làm việc ũ rủ đấy. Những tia sáng le lói từ chiếc đèn bàn hắt ra từ trong phòng, tiếng lách cách trên bàn phím vang lên, dì có thói quen giáng mạnh những ngón tay lên những cái phím làm cho cứ kêu vang không ngừng.

Tôi sống với dì nên chưa bao giờ cảm nhận được tình thương của gia đình, ngoại trừ tôi cũng có cảm nhận chút tình thương gì đó từ đứa em trai của tôi. Nhiều khi tôi rất muốn giải thoát cho bản thân mình, cuộc sống hối hả này khiến tôi như phát điên.

Lúc trước đây, tôi đã từng đặt ra những câu hỏi cho số mệnh của mình rằng: Khi chết đi ta sẽ cảm thấy như thế nào? Thoải mái vì được giải thoát khỏi cái thế giới tấp nập vô tình này hay đau khổ tột cùng vì phải rời xa thế gian này, rời xa những người ta yêu thương?

Khi chết đi ta sẽ hóa thành ai và những gì? Thiên thần, ác quỷ hay là những linh hồn? Khi chết đi ta sẽ đi về đâu? Thiên đường, địa ngục hay còn vương vấn ở trần gian này?

Đến một đêm, khi đang trên giường ngủ, tôi thiếp đi vì mệt mỏi, trong giấc mơ của tôi, tôi nhìn thấy bản thân đang đứng trên bậu lan can nhìn xuống. Phía dưới kia, xe cộ đọng lại từng hàng dài, dòng người tấp nập chen chúc xô đẩy nhau. Những tên tài xế mặt đỏ ửng vì say rượu đang chồm lên la hét in ỏi. Những lời lăng mạ bủa vây khắp cả thành phố xa hoa này. Nó làm tôi nhức cả tai, gạt đi những âm thanh hỗn độn đấy, tôi đứng trên bậu lan can, chân tôi tưởng chừng như sắp rớt xuống phía dưới kia, tôi đưa mắt nhìn xuống phía dòng người tấp nập kia, tôi chợt nhìn thấy một cô bé mặt mài nhem nhuốc, ăn mặc rách rưới cầm trên tay một giỏ hoa cũng đang nhìn tôi, đôi mắt vô hồn ấy khiến tôi như giật mình, tôi lùi lại vài bước để hoàn hồn rồi lại giơ hai tay lên để nhảy xuống.

Sẽ đau lắm nhỉ, nhưng rồi sẽ ổn thôi, rồi tôi cũng sẽ được giải thoát. Khi tôi chết đi, chắc hẳn sự hỗn độn kia sẽ bị tắt đi, thay vào đó họ sẽ chăm chú lấy máy ảnh ra chụp hình thân người tôi đang đẫm máu dưới mặt đường. Tôi chết đi và nhìn thấy một ánh sáng kì lạ, nó đẹp lắm, chân tôi không tự chủ được mà tiến vào nguồn sáng ấy, nó dần trở nên ấm áp hơn, tôi bắt đầu cảm thấy nhẹ người và thoải mái biết mấy, tôi nghe thấy tiếng dòng suối đang chảy êm ái làm sao, tiếng chim hót líu lo. Rồi một giọng nói của một người phụ nữ trầm ấm dịu dàng vang lên: "Chào con, một thiên thần mới. Từ đây tên của con sẽ là Solomon!"

Solomon? Đó không phải tên của tôi, nhưng mà tôi sẽ là thiên thần ư, đây là thiên đường, còn người phụ nữ đó chắc là một nữ thần chăng.

"Hãy đến đây với ta. Con không còn là một con người tầm thường nữa đâu. Hãy đến đây, đây mới là nhà của con!"

Nghe như một lời dụ dỗ vậy. Tôi vẫn không tự chủ mà bước tới, một cái gì đó dần hiện ra. Rồi tôi choàng tỉnh, mồ hôi trong tôi nhễ nhại, ướt đẫm cả chăn, đó là một giấc mơ nhưng sao hơi ấm ban nãy vẫn còn đọng lại đâu đây...

Tôi không muốn chết vậy đâu, tôi vẫn còn nhiều điều muốn thực hiện, tôi vẫn còn phải sống, sống để ở bên những người mà tôi thương...
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top