[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu
- Tham gia
- 13/12/24
- Bài viết
- 126
- Điểm cảm xúc
- 240
- Điểm
- 43
-
Featured
- #91
Chap 89: Con người khác của Thư Nhã
- N: An Di giờ tớ phải làm sao đây?
- AD: Có chuyện gì vậy Thư Nhã, cậu từ từ kể tớ nghe nào?
- N: Anh Thanh đã xuất viện rồi, anh ấy lại đến gặp tớ, lần này tớ bảo sẽ đến nhà anh Thiên, anh ấy cũng nhất quyết phải theo cho bằng được, tớ không biết phải làm thế nào
- AD: Sao cơ, anh ấy đòi qua nhà anh Thiên cơ á
- N: Đúng vậy, tớ đang lo đây, nếu lỡ như A Vương ở đấy, cậu ấy sẽ không thích việc này đâu
- AD: Anh Thiên đã biết việc này chưa?
- N: Anh ấy nói sẽ ổn thôi nhưng mà tớ vẫn thấy lo lắm
- AD: Nhã, tớ có ý này, hay là tớ cũng qua đó nhé, có tớ ở đó tớ sẽ ngăn A Vương nói linh tinh lại
- N: Nếu được vậy thì tốt quá, nhờ cậu nhé..
[Ngày hôm sau]
- VT: Nè, theo lẽ thường có khách tới nhà thì ít ra cậu cũng phải biết mang nước ra mời chứ
- T: Thật sự xin lỗi, tui vô ý quá, anh đợi tí nha..
[T mang hai ly nước ra]
- T: Mời anh
- VT: Sao chỉ có hai ly thôi vậy?
- T: Thì anh với Thư Nhã là hai người mà?
- VT: Chậc..cậu uống ly này đi, tui không uống nước đá, phiền cậu đổi lại cho tui ly nước lọc
- N: •-•"
- T: Được rồi
[Trong lúc không ai để ý, VT lén bỏ thuốc gì đó vào ly của T]
...
- VT: Ah, tiểu Nhã, anh vừa nhớ ra là phải mua vài thứ, anh nghĩ là sẽ ra ngoài một chút á, em có thể đợi anh tí không?
- N: Dạ được
- VT: Vậy anh đi nha
- Cậu đừng có mà trong lúc tui không có ở đây làm gì tiểu Nhã đó nhé! (•̀ ༚•́)
- T: Anh yên tâm, chăm sóc cho em ấy là việc của tui mà
- VT: (¬¬) (Để xem cậu còn đắc ý như thế được bao lâu)
[VT đi ra ngoài cửa]
- VT: (Chỉ cần thuốc có tác dụng lúc đó mình sẽ vào ngăn hắn ta lại và cứu Nhã, em ấy sẽ bắt đầu nhìn rõ con người xấu xa của hắn và trở về bên mình, thuốc sẽ có tác dụng sau 15', giờ chỉ cần đứng ở đây và chờ đến thời cơ thôi) (¬֊¬)
[Đúng lúc này thì AV trở về]
- VT: (!) (Ủa là tên đó, sao hắn ta lại xuất hiện vào lúc này chứ? Nếu tên đó mà về bây giờ thì kế hoạch của mình sẽ bị phá hỏng mất..hừ, không thể để hắn cản trở kế hoạch của mình được)
- Cậu về rồi đó à
- AV: Hở..(Gì vậy? Sao anh ta lại ở đây? Không lẽ anh ta nhận ra chuyện lần trước nên tính đến trả thù mình đó chứ?) ( ͠• -•́)
- Sao anh lại ở đây?
- VT: Tui cảm thấy chóng mặt quá, cậu có thể giúp tui được không?
- AV: Hả, anh có ổn không vậy, bị sao vậy?
- VT: Tui bị bệnh nhưng thuốc của tui vừa hết rồi, cậu giúp mua thuốc được không?
[Bên phía TN lúc này]
- N: Ah! [Cô vô tình làm đổ ly nước]
- Anh Thiên, xin lỗi, em lỡ làm đổ ly nước rồi
- T: Không sao, cứ để đó cho anh
- N: Em xin lỗi nhưng mà anh cứ để em dọn, là do em làm đổ mà
- T: Anh đã bảo không sao rồi mà, em cứ ngồi đó đi
- N: Dạ..
- T: Em lấy ly của anh đỡ đi
- N: Không đâu, ly đấy của anh mà
- T: Anh chưa có uống mà, hay em sợ uống chung sao?
- N: Ý em không phải vậy
- T: Vậy thì đừng có cãi, em cứ uống đi, để anh làm ly khác là được chứ gì, dù gì em cũng là khách mà, ưu tiên cho em đấy
- N: Dạ..
[Một lúc sau]
- N: Anh Thiên, em thấy khó chịu quá..
- T: Em sao vậy, em thấy không được khỏe chỗ nào sao?
- N: Em không biết, em..
- T: (• ༚•) (?)..Nè em có ổn không vậy?
- N: Em..
[N đột dưng níu lấy T, khuôn mặt của cô lúc này trở nên đỏ ửng]
- T: Em làm cái gì vậy?! (*゚ロ゚)
[TN lao vào định cưỡng hôn T xong bị cậu ngăn lại, sau đó cậu đè cô xuống]
- T: [..] Thư Nhã, em..nếu em cứ như vậy thì đừng có trách anh..
[Lúc này AD cũng vừa đến nhà]
- N: Áh..!!
- AD: Hử, tiếng gì vậy?
[Nghe thấy tiếng la của N nên cô chạy vào trong]
- AD: (*゚ロ゚) Anh Thiên, anh đang làm cái gì vậy?! [Nhìn thấy T đang tát liên tục vào mặt của N]
- N: Ahuhu..
- AD: Sao anh lại đánh Thư Nhã chứ!
[AD nhanh chóng đến đỡ N dậy]
- Nhã cậu có sao không?
- N: An Di
- AD: (!) Argh..! [Sợ hãi đẩy sang một bên]
- Anh Thiên, cậu ấy bị sao vậy?
- T: Anh cũng không hiểu tại sao, khi nãy em ấy còn bình thường nhưng mà đột dưng lại như vậy
- AD: Bây giờ chúng ta làm gì đây?
- T: Anh không biết nhưng trước mắt là phải ngăn em ấy lại đã
- AD: Bằng cách nào?
- T: (..)
..
[Lát sau, AV về nhà thì thấy T với AD đang lôi N vào bồn tắm]
- AV: Mọi người đang làm cái gì vậy? ( ͠• -•́)
- T: A Vương ở đây nguy hiểm lắm, em đừng có lại gần!
- AV: (?)
- N: A Vương (♡▿♡)
[N đẩy AD ngã vào bồn tắm xong chạy đến chỗ AV]
- AD: Áh!
- T: An Di, em có sao không?
- AD: Em không sao [Ướt chèm nhẹp]
- T: Thôi chết!
- N: A Vương (◍^ ³^)
- AV: ( •᷄⌓•᷅")
[Thấy TN đang lao tới, AV vội né sang một bên khiến cô mất đà té sấp mặt xuống sàn, T chạy tới lôi chân N kéo vào nhà tắm]
- T: An Di, em dẫn A Vương ra ngoài y, ở đây cứ để anh lo được rồi
- AD: Vâng
- AV: Rốt cuộc có gì vậy? ( ͠• ༚•́)
[Sau đó]
- T: Em cảm thấy bình thường trở lại rồi có phải không?
- N: Vâng..[Còn hơi choáng váng]
- T: Vẫn ổn chứ?
- N: Em cảm thấy hơi mệt tí thôi, không sao đâu
- AD: Khi nãy cậu làm mọi người sợ thật đó
- N: Xin lỗi vì đã khiến mọi người lo lắng
- Xin lỗi..A Vương
- AV: Không sao là được rồi, mà tại sao cậu lại bị như thế này có biết không?
- N: Tớ cũng không biết tại sao nữa, hình như khi nãy sau khi uống xong ly nước thì tớ thấy lạ lắm
- T: Ly nước? Không lẽ là ly nước của anh?
- AD: Hả, anh bỏ thuốc cậu ấy sao?
- T: Không có, anh không có làm như vậy
- AV: Dĩ nhiên là không phải anh Thiên rồi, pà suy nghĩ động não lên đi, anh Thiên không đời nào làm những chuyện như vậy
- AD: Phải ha, anh Thiên sẽ không bao giờ làm như vậy
- AV: Anh còn nhớ ra gì nữa không?
- T: À đúng rồi, lúc nãy..
[T kể lại chuyện đổi ly nước]
- N: Không lẽ nào là do anh ấy làm sao?
- T: Phải rồi, nhắc mới nhớ, anh ta bảo đi một lát sao mà đến giờ vẫn chưa thấy quay lại nữa?
- AV: Tên đó hả, khi nãy em có gặp hắn ta
- AD: Ông có gặp anh ta sao, vậy anh ta đâu rồi?
- AV: Tui cũng không biết hiện giờ hắn ta đã về đâu rồi?
- AD: Hả, là sao?
- AV: Chuyện là khi nãy..
[Hồi tưởng]:
- AV: Muốn đi đến tiệm thuốc thì hơi xa đấy, tui nghĩ là nên bắt xe
- VT: Ừm..như vậy cũng được (Mình phải giải quyết nhanh chóng để còn mau quay lại nữa)
...
[AV với VT bắt chuyến xe buýt gần đó để đi đến tiệm thuốc, lúc đang ngồi trên xe]
- VT: [Lấy ra một cái chai] (Cũng may là mình có chuẩn bị trước, theo thông tin điều tra thì tên Duy Thiên đó là một tên cũng cực kỳ giỏi võ, mình định là nếu như đánh không lại thì chỉ cần khiến hắn ta lăn ra ngủ là xong, nhân tiện giờ cũng có thể xử lý luôn tên em trai của hắn) (¬-¬)
[Lúc này xe đột ngột phanh gấp]
- VT: (!)
[VT vô tình làm rớt cái chai, sau đó nó lăn vào chân của AV]
- AV: Gì đây?
- VT: Ơ cái đó..
- AV: ( ͠• -•́)
- VT:..Chỉ là nước hoa thôi
- AV: Nước hoa thôi sao? Sao tui chưa từng thấy loại này bao giờ nhỉ?
- VT: Dĩ nhiên rồi, vì đây là một loại mới trên thị trường, cậu chưa thấy là phải
- AV: Vậy sao..
[AV cầm chai xịt thẳng vào mặt VT]
- VT: >< Ặc..cậu làm cái gì vậy!
- AV: Tui chỉ muốn xem thử nước hoa này nó thế nào thôi (¬¬)
- VT: Cậu..
[Chưa kịp nói hết cậu thì VT đột dưng gục xuống]
- AV: Hả..ngã rồi sao? ("¬¬)
[Quay lại hiện tại]
- AD: Nếu đúng vậy là do anh ta làm rồi
- T: Anh cũng nghĩ vậy, nếu đã chuẩn bị kĩ như vậy thì chắc chắn là đã lên kế hoạch trước rồi, anh nghĩ mục tiêu ban đầu của anh ta có lẽ là anh nhưng không ngờ em lại là người bị dính
- N: Em không ngờ là anh Thanh lại nghĩ ra cách này chỉ để hại anh
- AV: Nhưng mà không may cho anh ta là tất cả những gì anh ta dự tính đều không thực hiện được ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Nè A Vương, ông cũng lợi hại thiệt nha, không lẽ ông biết trước anh ta tính làm gì ông nên ông mới ra tay trước hả?
- AV: Dĩ nhiên là tui phải đề phòng tên đó rồi, ban đầu tui còn tưởng hắn ta đến tìm tui để trả thù vụ lần trước chứ
- T: Vụ lần trước, là vụ gì vậy?
- AV: Không có gì đâu anh ("^▿^)
- T:..Thư Nhã, vậy giờ em tính thế nào?
- N: Em sẽ gặp anh ấy và hỏi rõ mọi chuyện, em nhất định sẽ giải quyết chuyện này thật rõ ràng, anh yên tâm đi
- AV: Dĩ nhiên là phải giải quyết rồi, tên đó ba lần, bảy lượt muốn hãm hại anh Thiên của tui, cũng may là không có chuyện gì xảy ra với ảnh nếu không thì tên đó không yên thân với tui đâu!
- N: Tớ biết rồi, tớ thay mặt anh ấy xin lỗi cậu..lần này tớ nghĩ là tớ sẽ có câu trả lời cho cậu
- AV: Được rồi, tui đang chờ đây
[Lúc này đây]
- ?: Này cậu ơi, tỉnh dậy đi
- VT: ~.~ Hở..tui đang ở đâu vậy, anh là ai?
- ?: Đây đã là trạm cuối rồi, phiền anh xuống xe để chúng tui còn đi nữa
- VT: (..) Hả, cái gì..(ʘ_ʘ) [Vừa tỉnh ngủ] Chết rồi, tiểu Nhã!!
...
- N: [Chuông điện thoại]~♪ Alo anh Thanh, em nghe đây
- VT: Tiểu Nhã, em ổn chứ, em có sao không?!
- N: Em không sao
- VT: Có thật là không sao không?
- N: Em không sao hết, anh đừng có lo
- VT: (Ơn trời em ấy không sao)
- N: Anh Thanh, anh đến gặp em được không, em có chuyện cần nói với anh
- VT: Ờm được..
...
- VT: Tiểu Nhã, có chuyện gì sao?
- N: Anh biết gì không, có ai đó đã bỏ thuốc vào trong ly nước của anh Thiên nhưng mà người uống ly nước đó lại chính là em
- VT: Hả, sao..sao em lại là người uống chứ hả! Rồi em có sao không? Tên đó có làm gì em chưa?!
- N: Em không sao, em gặp anh là chỉ muốn xác nhận một điều thôi, anh có phải là người đã làm chuyện này không?
- VT: (..) Nếu em đã biết rồi thì anh cũng không muốn giấu, phải, chính anh là người đã bỏ thuốc vào ly của cậu ta đấy
- N: Anh Thanh, tại sao anh lại làm như vậy
- VT: Anh thực sự chỉ muốn cho em biết tên đó thực sự xấu xa đến nhường nào thôi
- N: Anh đừng làm như vậy nữa, tại sao anh phải làm như vậy chứ, anh Thiên rất tốt với em, anh ấy cũng chẳng làm gì anh cả
- VT: Nhưng anh rất ghét anh ta, anh ta lúc nào cũng ở bên cạnh em, anh ta có thể làm cho em vui, anh không thể nào chịu được, chẳng phải chúng ta đã ở bên nhau lúc nhỏ sao? Chúng ta cũng đã từng rất vui vẻ, em còn có hôn ước với anh nữa, vậy mà chỉ vì tên đó xuất hiện đã phá vỡ hết tất cả, anh ghét hắn ta, anh thực sự rất ghét hắn ta!
- N: Anh Thanh, em rất trân trọng những kỉ niệm lúc nhỏ của chúng ta nhưng đối với em đó không phải là tình yêu, việc hôn ước giữa chúng ta cũng là do ba em quyết định chứ em chưa bao giờ đồng ý việc đó, anh nghe đây, em nhất định sẽ không cưới anh đâu cho nên em muốn mọi chuyện sẽ chấm dứt từ đây
- VT: (..)
- N: Em rất cảm ơn vì anh đã dành tình cảm cho em nhưng em thực sự không thể đáp lại tình cảm của anh được, em xin anh hãy dừng lại đi, đừng gây tổn thương cho bản thân hay bất kỳ ai nữa, nếu anh muốn làm một đều tốt nhất cho em thì xin anh hãy nghe lời em, chúng ta hãy hủy hôn ước này đi..
- VT: (..)
- AD: Có chuyện gì vậy Thư Nhã, cậu từ từ kể tớ nghe nào?
- N: Anh Thanh đã xuất viện rồi, anh ấy lại đến gặp tớ, lần này tớ bảo sẽ đến nhà anh Thiên, anh ấy cũng nhất quyết phải theo cho bằng được, tớ không biết phải làm thế nào
- AD: Sao cơ, anh ấy đòi qua nhà anh Thiên cơ á
- N: Đúng vậy, tớ đang lo đây, nếu lỡ như A Vương ở đấy, cậu ấy sẽ không thích việc này đâu
- AD: Anh Thiên đã biết việc này chưa?
- N: Anh ấy nói sẽ ổn thôi nhưng mà tớ vẫn thấy lo lắm
- AD: Nhã, tớ có ý này, hay là tớ cũng qua đó nhé, có tớ ở đó tớ sẽ ngăn A Vương nói linh tinh lại
- N: Nếu được vậy thì tốt quá, nhờ cậu nhé..
[Ngày hôm sau]
- VT: Nè, theo lẽ thường có khách tới nhà thì ít ra cậu cũng phải biết mang nước ra mời chứ
- T: Thật sự xin lỗi, tui vô ý quá, anh đợi tí nha..
[T mang hai ly nước ra]
- T: Mời anh
- VT: Sao chỉ có hai ly thôi vậy?
- T: Thì anh với Thư Nhã là hai người mà?
- VT: Chậc..cậu uống ly này đi, tui không uống nước đá, phiền cậu đổi lại cho tui ly nước lọc
- N: •-•"
- T: Được rồi
[Trong lúc không ai để ý, VT lén bỏ thuốc gì đó vào ly của T]
...
- VT: Ah, tiểu Nhã, anh vừa nhớ ra là phải mua vài thứ, anh nghĩ là sẽ ra ngoài một chút á, em có thể đợi anh tí không?
- N: Dạ được
- VT: Vậy anh đi nha
- Cậu đừng có mà trong lúc tui không có ở đây làm gì tiểu Nhã đó nhé! (•̀ ༚•́)
- T: Anh yên tâm, chăm sóc cho em ấy là việc của tui mà
- VT: (¬¬) (Để xem cậu còn đắc ý như thế được bao lâu)
[VT đi ra ngoài cửa]
- VT: (Chỉ cần thuốc có tác dụng lúc đó mình sẽ vào ngăn hắn ta lại và cứu Nhã, em ấy sẽ bắt đầu nhìn rõ con người xấu xa của hắn và trở về bên mình, thuốc sẽ có tác dụng sau 15', giờ chỉ cần đứng ở đây và chờ đến thời cơ thôi) (¬֊¬)
[Đúng lúc này thì AV trở về]
- VT: (!) (Ủa là tên đó, sao hắn ta lại xuất hiện vào lúc này chứ? Nếu tên đó mà về bây giờ thì kế hoạch của mình sẽ bị phá hỏng mất..hừ, không thể để hắn cản trở kế hoạch của mình được)
- Cậu về rồi đó à
- AV: Hở..(Gì vậy? Sao anh ta lại ở đây? Không lẽ anh ta nhận ra chuyện lần trước nên tính đến trả thù mình đó chứ?) ( ͠• -•́)
- Sao anh lại ở đây?
- VT: Tui cảm thấy chóng mặt quá, cậu có thể giúp tui được không?
- AV: Hả, anh có ổn không vậy, bị sao vậy?
- VT: Tui bị bệnh nhưng thuốc của tui vừa hết rồi, cậu giúp mua thuốc được không?
[Bên phía TN lúc này]
- N: Ah! [Cô vô tình làm đổ ly nước]
- Anh Thiên, xin lỗi, em lỡ làm đổ ly nước rồi
- T: Không sao, cứ để đó cho anh
- N: Em xin lỗi nhưng mà anh cứ để em dọn, là do em làm đổ mà
- T: Anh đã bảo không sao rồi mà, em cứ ngồi đó đi
- N: Dạ..
- T: Em lấy ly của anh đỡ đi
- N: Không đâu, ly đấy của anh mà
- T: Anh chưa có uống mà, hay em sợ uống chung sao?
- N: Ý em không phải vậy
- T: Vậy thì đừng có cãi, em cứ uống đi, để anh làm ly khác là được chứ gì, dù gì em cũng là khách mà, ưu tiên cho em đấy
- N: Dạ..
[Một lúc sau]
- N: Anh Thiên, em thấy khó chịu quá..
- T: Em sao vậy, em thấy không được khỏe chỗ nào sao?
- N: Em không biết, em..
- T: (• ༚•) (?)..Nè em có ổn không vậy?
- N: Em..
[N đột dưng níu lấy T, khuôn mặt của cô lúc này trở nên đỏ ửng]
- T: Em làm cái gì vậy?! (*゚ロ゚)
[TN lao vào định cưỡng hôn T xong bị cậu ngăn lại, sau đó cậu đè cô xuống]
- T: [..] Thư Nhã, em..nếu em cứ như vậy thì đừng có trách anh..
[Lúc này AD cũng vừa đến nhà]
- N: Áh..!!
- AD: Hử, tiếng gì vậy?
[Nghe thấy tiếng la của N nên cô chạy vào trong]
- AD: (*゚ロ゚) Anh Thiên, anh đang làm cái gì vậy?! [Nhìn thấy T đang tát liên tục vào mặt của N]
- N: Ahuhu..
- AD: Sao anh lại đánh Thư Nhã chứ!
[AD nhanh chóng đến đỡ N dậy]
- Nhã cậu có sao không?
- N: An Di
- AD: (!) Argh..! [Sợ hãi đẩy sang một bên]
- Anh Thiên, cậu ấy bị sao vậy?
- T: Anh cũng không hiểu tại sao, khi nãy em ấy còn bình thường nhưng mà đột dưng lại như vậy
- AD: Bây giờ chúng ta làm gì đây?
- T: Anh không biết nhưng trước mắt là phải ngăn em ấy lại đã
- AD: Bằng cách nào?
- T: (..)
..
[Lát sau, AV về nhà thì thấy T với AD đang lôi N vào bồn tắm]
- AV: Mọi người đang làm cái gì vậy? ( ͠• -•́)
- T: A Vương ở đây nguy hiểm lắm, em đừng có lại gần!
- AV: (?)
- N: A Vương (♡▿♡)
[N đẩy AD ngã vào bồn tắm xong chạy đến chỗ AV]
- AD: Áh!
- T: An Di, em có sao không?
- AD: Em không sao [Ướt chèm nhẹp]
- T: Thôi chết!
- N: A Vương (◍^ ³^)
- AV: ( •᷄⌓•᷅")
[Thấy TN đang lao tới, AV vội né sang một bên khiến cô mất đà té sấp mặt xuống sàn, T chạy tới lôi chân N kéo vào nhà tắm]
- T: An Di, em dẫn A Vương ra ngoài y, ở đây cứ để anh lo được rồi
- AD: Vâng
- AV: Rốt cuộc có gì vậy? ( ͠• ༚•́)
[Sau đó]
- T: Em cảm thấy bình thường trở lại rồi có phải không?
- N: Vâng..[Còn hơi choáng váng]
- T: Vẫn ổn chứ?
- N: Em cảm thấy hơi mệt tí thôi, không sao đâu
- AD: Khi nãy cậu làm mọi người sợ thật đó
- N: Xin lỗi vì đã khiến mọi người lo lắng
- Xin lỗi..A Vương
- AV: Không sao là được rồi, mà tại sao cậu lại bị như thế này có biết không?
- N: Tớ cũng không biết tại sao nữa, hình như khi nãy sau khi uống xong ly nước thì tớ thấy lạ lắm
- T: Ly nước? Không lẽ là ly nước của anh?
- AD: Hả, anh bỏ thuốc cậu ấy sao?
- T: Không có, anh không có làm như vậy
- AV: Dĩ nhiên là không phải anh Thiên rồi, pà suy nghĩ động não lên đi, anh Thiên không đời nào làm những chuyện như vậy
- AD: Phải ha, anh Thiên sẽ không bao giờ làm như vậy
- AV: Anh còn nhớ ra gì nữa không?
- T: À đúng rồi, lúc nãy..
[T kể lại chuyện đổi ly nước]
- N: Không lẽ nào là do anh ấy làm sao?
- T: Phải rồi, nhắc mới nhớ, anh ta bảo đi một lát sao mà đến giờ vẫn chưa thấy quay lại nữa?
- AV: Tên đó hả, khi nãy em có gặp hắn ta
- AD: Ông có gặp anh ta sao, vậy anh ta đâu rồi?
- AV: Tui cũng không biết hiện giờ hắn ta đã về đâu rồi?
- AD: Hả, là sao?
- AV: Chuyện là khi nãy..
[Hồi tưởng]:
- AV: Muốn đi đến tiệm thuốc thì hơi xa đấy, tui nghĩ là nên bắt xe
- VT: Ừm..như vậy cũng được (Mình phải giải quyết nhanh chóng để còn mau quay lại nữa)
...
[AV với VT bắt chuyến xe buýt gần đó để đi đến tiệm thuốc, lúc đang ngồi trên xe]
- VT: [Lấy ra một cái chai] (Cũng may là mình có chuẩn bị trước, theo thông tin điều tra thì tên Duy Thiên đó là một tên cũng cực kỳ giỏi võ, mình định là nếu như đánh không lại thì chỉ cần khiến hắn ta lăn ra ngủ là xong, nhân tiện giờ cũng có thể xử lý luôn tên em trai của hắn) (¬-¬)
[Lúc này xe đột ngột phanh gấp]
- VT: (!)
[VT vô tình làm rớt cái chai, sau đó nó lăn vào chân của AV]
- AV: Gì đây?
- VT: Ơ cái đó..
- AV: ( ͠• -•́)
- VT:..Chỉ là nước hoa thôi
- AV: Nước hoa thôi sao? Sao tui chưa từng thấy loại này bao giờ nhỉ?
- VT: Dĩ nhiên rồi, vì đây là một loại mới trên thị trường, cậu chưa thấy là phải
- AV: Vậy sao..
[AV cầm chai xịt thẳng vào mặt VT]
- VT: >< Ặc..cậu làm cái gì vậy!
- AV: Tui chỉ muốn xem thử nước hoa này nó thế nào thôi (¬¬)
- VT: Cậu..
[Chưa kịp nói hết cậu thì VT đột dưng gục xuống]
- AV: Hả..ngã rồi sao? ("¬¬)
[Quay lại hiện tại]
- AD: Nếu đúng vậy là do anh ta làm rồi
- T: Anh cũng nghĩ vậy, nếu đã chuẩn bị kĩ như vậy thì chắc chắn là đã lên kế hoạch trước rồi, anh nghĩ mục tiêu ban đầu của anh ta có lẽ là anh nhưng không ngờ em lại là người bị dính
- N: Em không ngờ là anh Thanh lại nghĩ ra cách này chỉ để hại anh
- AV: Nhưng mà không may cho anh ta là tất cả những gì anh ta dự tính đều không thực hiện được ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Nè A Vương, ông cũng lợi hại thiệt nha, không lẽ ông biết trước anh ta tính làm gì ông nên ông mới ra tay trước hả?
- AV: Dĩ nhiên là tui phải đề phòng tên đó rồi, ban đầu tui còn tưởng hắn ta đến tìm tui để trả thù vụ lần trước chứ
- T: Vụ lần trước, là vụ gì vậy?
- AV: Không có gì đâu anh ("^▿^)
- T:..Thư Nhã, vậy giờ em tính thế nào?
- N: Em sẽ gặp anh ấy và hỏi rõ mọi chuyện, em nhất định sẽ giải quyết chuyện này thật rõ ràng, anh yên tâm đi
- AV: Dĩ nhiên là phải giải quyết rồi, tên đó ba lần, bảy lượt muốn hãm hại anh Thiên của tui, cũng may là không có chuyện gì xảy ra với ảnh nếu không thì tên đó không yên thân với tui đâu!
- N: Tớ biết rồi, tớ thay mặt anh ấy xin lỗi cậu..lần này tớ nghĩ là tớ sẽ có câu trả lời cho cậu
- AV: Được rồi, tui đang chờ đây
[Lúc này đây]
- ?: Này cậu ơi, tỉnh dậy đi
- VT: ~.~ Hở..tui đang ở đâu vậy, anh là ai?
- ?: Đây đã là trạm cuối rồi, phiền anh xuống xe để chúng tui còn đi nữa
- VT: (..) Hả, cái gì..(ʘ_ʘ) [Vừa tỉnh ngủ] Chết rồi, tiểu Nhã!!
...
- N: [Chuông điện thoại]~♪ Alo anh Thanh, em nghe đây
- VT: Tiểu Nhã, em ổn chứ, em có sao không?!
- N: Em không sao
- VT: Có thật là không sao không?
- N: Em không sao hết, anh đừng có lo
- VT: (Ơn trời em ấy không sao)
- N: Anh Thanh, anh đến gặp em được không, em có chuyện cần nói với anh
- VT: Ờm được..
...
- VT: Tiểu Nhã, có chuyện gì sao?
- N: Anh biết gì không, có ai đó đã bỏ thuốc vào trong ly nước của anh Thiên nhưng mà người uống ly nước đó lại chính là em
- VT: Hả, sao..sao em lại là người uống chứ hả! Rồi em có sao không? Tên đó có làm gì em chưa?!
- N: Em không sao, em gặp anh là chỉ muốn xác nhận một điều thôi, anh có phải là người đã làm chuyện này không?
- VT: (..) Nếu em đã biết rồi thì anh cũng không muốn giấu, phải, chính anh là người đã bỏ thuốc vào ly của cậu ta đấy
- N: Anh Thanh, tại sao anh lại làm như vậy
- VT: Anh thực sự chỉ muốn cho em biết tên đó thực sự xấu xa đến nhường nào thôi
- N: Anh đừng làm như vậy nữa, tại sao anh phải làm như vậy chứ, anh Thiên rất tốt với em, anh ấy cũng chẳng làm gì anh cả
- VT: Nhưng anh rất ghét anh ta, anh ta lúc nào cũng ở bên cạnh em, anh ta có thể làm cho em vui, anh không thể nào chịu được, chẳng phải chúng ta đã ở bên nhau lúc nhỏ sao? Chúng ta cũng đã từng rất vui vẻ, em còn có hôn ước với anh nữa, vậy mà chỉ vì tên đó xuất hiện đã phá vỡ hết tất cả, anh ghét hắn ta, anh thực sự rất ghét hắn ta!
- N: Anh Thanh, em rất trân trọng những kỉ niệm lúc nhỏ của chúng ta nhưng đối với em đó không phải là tình yêu, việc hôn ước giữa chúng ta cũng là do ba em quyết định chứ em chưa bao giờ đồng ý việc đó, anh nghe đây, em nhất định sẽ không cưới anh đâu cho nên em muốn mọi chuyện sẽ chấm dứt từ đây
- VT: (..)
- N: Em rất cảm ơn vì anh đã dành tình cảm cho em nhưng em thực sự không thể đáp lại tình cảm của anh được, em xin anh hãy dừng lại đi, đừng gây tổn thương cho bản thân hay bất kỳ ai nữa, nếu anh muốn làm một đều tốt nhất cho em thì xin anh hãy nghe lời em, chúng ta hãy hủy hôn ước này đi..
- VT: (..)