Lượt xem của khách bị giới hạn

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
126
Điểm cảm xúc
240
Điểm
43
Chap 89: Con người khác của Thư Nhã
- N: An Di giờ tớ phải làm sao đây?
- AD: Có chuyện gì vậy Thư Nhã, cậu từ từ kể tớ nghe nào?
- N: Anh Thanh đã xuất viện rồi, anh ấy lại đến gặp tớ, lần này tớ bảo sẽ đến nhà anh Thiên, anh ấy cũng nhất quyết phải theo cho bằng được, tớ không biết phải làm thế nào
- AD: Sao cơ, anh ấy đòi qua nhà anh Thiên cơ á
- N: Đúng vậy, tớ đang lo đây, nếu lỡ như A Vương ở đấy, cậu ấy sẽ không thích việc này đâu
- AD: Anh Thiên đã biết việc này chưa?
- N: Anh ấy nói sẽ ổn thôi nhưng mà tớ vẫn thấy lo lắm
- AD: Nhã, tớ có ý này, hay là tớ cũng qua đó nhé, có tớ ở đó tớ sẽ ngăn A Vương nói linh tinh lại
- N: Nếu được vậy thì tốt quá, nhờ cậu nhé..

[Ngày hôm sau]
- VT: Nè, theo lẽ thường có khách tới nhà thì ít ra cậu cũng phải biết mang nước ra mời chứ
- T: Thật sự xin lỗi, tui vô ý quá, anh đợi tí nha..
[T mang hai ly nước ra]
- T: Mời anh
- VT: Sao chỉ có hai ly thôi vậy?
- T: Thì anh với Thư Nhã là hai người mà?
- VT: Chậc..cậu uống ly này đi, tui không uống nước đá, phiền cậu đổi lại cho tui ly nước lọc
- N: •-•"
- T: Được rồi
[Trong lúc không ai để ý, VT lén bỏ thuốc gì đó vào ly của T]
...
- VT: Ah, tiểu Nhã, anh vừa nhớ ra là phải mua vài thứ, anh nghĩ là sẽ ra ngoài một chút á, em có thể đợi anh tí không?
- N: Dạ được
- VT: Vậy anh đi nha
- Cậu đừng có mà trong lúc tui không có ở đây làm gì tiểu Nhã đó nhé! (•̀ ༚•́)
- T: Anh yên tâm, chăm sóc cho em ấy là việc của tui mà
- VT: (¬¬) (Để xem cậu còn đắc ý như thế được bao lâu)
[VT đi ra ngoài cửa]
- VT: (Chỉ cần thuốc có tác dụng lúc đó mình sẽ vào ngăn hắn ta lại và cứu Nhã, em ấy sẽ bắt đầu nhìn rõ con người xấu xa của hắn và trở về bên mình, thuốc sẽ có tác dụng sau 15', giờ chỉ cần đứng ở đây và chờ đến thời cơ thôi) (¬֊¬)

[Đúng lúc này thì AV trở về]
- VT: (!) (Ủa là tên đó, sao hắn ta lại xuất hiện vào lúc này chứ? Nếu tên đó mà về bây giờ thì kế hoạch của mình sẽ bị phá hỏng mất..hừ, không thể để hắn cản trở kế hoạch của mình được)
- Cậu về rồi đó à
- AV: Hở..(Gì vậy? Sao anh ta lại ở đây? Không lẽ anh ta nhận ra chuyện lần trước nên tính đến trả thù mình đó chứ?) ( ͠• -•́)
- Sao anh lại ở đây?
- VT: Tui cảm thấy chóng mặt quá, cậu có thể giúp tui được không?
- AV: Hả, anh có ổn không vậy, bị sao vậy?
- VT: Tui bị bệnh nhưng thuốc của tui vừa hết rồi, cậu giúp mua thuốc được không?

[Bên phía TN lúc này]
- N: Ah! [Cô vô tình làm đổ ly nước]
- Anh Thiên, xin lỗi, em lỡ làm đổ ly nước rồi
- T: Không sao, cứ để đó cho anh
- N: Em xin lỗi nhưng mà anh cứ để em dọn, là do em làm đổ mà
- T: Anh đã bảo không sao rồi mà, em cứ ngồi đó đi
- N: Dạ..:emoji_sweat:
- T: Em lấy ly của anh đỡ đi
- N: Không đâu, ly đấy của anh mà
- T: Anh chưa có uống mà, hay em sợ uống chung sao?
- N: Ý em không phải vậy
- T: Vậy thì đừng có cãi, em cứ uống đi, để anh làm ly khác là được chứ gì, dù gì em cũng là khách mà, ưu tiên cho em đấy
- N: Dạ..

[Một lúc sau]
- N: Anh Thiên, em thấy khó chịu quá..
- T: Em sao vậy, em thấy không được khỏe chỗ nào sao?
- N: Em không biết, em..
- T: (• ༚•) (?)..Nè em có ổn không vậy?
- N: Em..
[N đột dưng níu lấy T, khuôn mặt của cô lúc này trở nên đỏ ửng]
- T: Em làm cái gì vậy?! (*゚ロ゚)
[TN lao vào định cưỡng hôn T xong bị cậu ngăn lại, sau đó cậu đè cô xuống]
- T: [..] Thư Nhã, em..nếu em cứ như vậy thì đừng có trách anh..

[Lúc này AD cũng vừa đến nhà]
- N: Áh..!!
- AD: Hử, tiếng gì vậy?
[Nghe thấy tiếng la của N nên cô chạy vào trong]
- AD: (*゚ロ゚) Anh Thiên, anh đang làm cái gì vậy?! [Nhìn thấy T đang tát liên tục vào mặt của N]
- N: Ahuhu..
- AD: Sao anh lại đánh Thư Nhã chứ!
[AD nhanh chóng đến đỡ N dậy]
- Nhã cậu có sao không?
- N: An Di :emoji_hugging:
- AD: (!) Argh..! [Sợ hãi đẩy sang một bên]
- Anh Thiên, cậu ấy bị sao vậy?
- T: Anh cũng không hiểu tại sao, khi nãy em ấy còn bình thường nhưng mà đột dưng lại như vậy
- AD: Bây giờ chúng ta làm gì đây?
- T: Anh không biết nhưng trước mắt là phải ngăn em ấy lại đã
- AD: Bằng cách nào?
- T: (..)
..
[Lát sau, AV về nhà thì thấy T với AD đang lôi N vào bồn tắm]
- AV: Mọi người đang làm cái gì vậy? ( ͠• -•́)
- T: A Vương ở đây nguy hiểm lắm, em đừng có lại gần!
- AV: (?)
- N: A Vương (♡▿♡)
[N đẩy AD ngã vào bồn tắm xong chạy đến chỗ AV]
- AD: Áh!
- T: An Di, em có sao không?
- AD: Em không sao [Ướt chèm nhẹp]
- T: Thôi chết! :emoji_scream:
- N: A Vương (◍^ ³^)
- AV: ( •᷄⌓•᷅")
[Thấy TN đang lao tới, AV vội né sang một bên khiến cô mất đà té sấp mặt xuống sàn, T chạy tới lôi chân N kéo vào nhà tắm]
- T: An Di, em dẫn A Vương ra ngoài y, ở đây cứ để anh lo được rồi
- AD: Vâng
- AV: Rốt cuộc có gì vậy? ( ͠• ༚•́)

[Sau đó]
- T: Em cảm thấy bình thường trở lại rồi có phải không?
- N: Vâng..[Còn hơi choáng váng]
- T: Vẫn ổn chứ?
- N: Em cảm thấy hơi mệt tí thôi, không sao đâu
- AD: Khi nãy cậu làm mọi người sợ thật đó
- N: Xin lỗi vì đã khiến mọi người lo lắng
- Xin lỗi..A Vương :emoji_sweat:
- AV: Không sao là được rồi, mà tại sao cậu lại bị như thế này có biết không?
- N: Tớ cũng không biết tại sao nữa, hình như khi nãy sau khi uống xong ly nước thì tớ thấy lạ lắm
- T: Ly nước? Không lẽ là ly nước của anh?
- AD: Hả, anh bỏ thuốc cậu ấy sao?
- T: Không có, anh không có làm như vậy
- AV: Dĩ nhiên là không phải anh Thiên rồi, pà suy nghĩ động não lên đi, anh Thiên không đời nào làm những chuyện như vậy
- AD: Phải ha, anh Thiên sẽ không bao giờ làm như vậy
- AV: Anh còn nhớ ra gì nữa không?
- T: À đúng rồi, lúc nãy..

[T kể lại chuyện đổi ly nước]
- N: Không lẽ nào là do anh ấy làm sao?
- T: Phải rồi, nhắc mới nhớ, anh ta bảo đi một lát sao mà đến giờ vẫn chưa thấy quay lại nữa?
- AV: Tên đó hả, khi nãy em có gặp hắn ta
- AD: Ông có gặp anh ta sao, vậy anh ta đâu rồi?
- AV: Tui cũng không biết hiện giờ hắn ta đã về đâu rồi?
- AD: Hả, là sao?
- AV: Chuyện là khi nãy..

[Hồi tưởng]:
- AV: Muốn đi đến tiệm thuốc thì hơi xa đấy, tui nghĩ là nên bắt xe
- VT: Ừm..như vậy cũng được (Mình phải giải quyết nhanh chóng để còn mau quay lại nữa)
...
[AV với VT bắt chuyến xe buýt gần đó để đi đến tiệm thuốc, lúc đang ngồi trên xe]
- VT: [Lấy ra một cái chai] (Cũng may là mình có chuẩn bị trước, theo thông tin điều tra thì tên Duy Thiên đó là một tên cũng cực kỳ giỏi võ, mình định là nếu như đánh không lại thì chỉ cần khiến hắn ta lăn ra ngủ là xong, nhân tiện giờ cũng có thể xử lý luôn tên em trai của hắn) (¬-¬)
[Lúc này xe đột ngột phanh gấp]
- VT: (!)
[VT vô tình làm rớt cái chai, sau đó nó lăn vào chân của AV]
- AV: Gì đây?
- VT: Ơ cái đó..
- AV: ( ͠• -•́)
- VT:..Chỉ là nước hoa thôi
- AV: Nước hoa thôi sao? Sao tui chưa từng thấy loại này bao giờ nhỉ?
- VT: Dĩ nhiên rồi, vì đây là một loại mới trên thị trường, cậu chưa thấy là phải
- AV: Vậy sao..
[AV cầm chai xịt thẳng vào mặt VT]
- VT: >< Ặc..cậu làm cái gì vậy!
- AV: Tui chỉ muốn xem thử nước hoa này nó thế nào thôi (¬¬)
- VT: Cậu..
[Chưa kịp nói hết cậu thì VT đột dưng gục xuống]
- AV: Hả..ngã rồi sao? ("¬¬)

[Quay lại hiện tại]
- AD: Nếu đúng vậy là do anh ta làm rồi
- T: Anh cũng nghĩ vậy, nếu đã chuẩn bị kĩ như vậy thì chắc chắn là đã lên kế hoạch trước rồi, anh nghĩ mục tiêu ban đầu của anh ta có lẽ là anh nhưng không ngờ em lại là người bị dính
- N: Em không ngờ là anh Thanh lại nghĩ ra cách này chỉ để hại anh
- AV: Nhưng mà không may cho anh ta là tất cả những gì anh ta dự tính đều không thực hiện được ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Nè A Vương, ông cũng lợi hại thiệt nha, không lẽ ông biết trước anh ta tính làm gì ông nên ông mới ra tay trước hả?
- AV: Dĩ nhiên là tui phải đề phòng tên đó rồi, ban đầu tui còn tưởng hắn ta đến tìm tui để trả thù vụ lần trước chứ
- T: Vụ lần trước, là vụ gì vậy?
- AV: Không có gì đâu anh ("^▿^)
- T:..Thư Nhã, vậy giờ em tính thế nào?
- N: Em sẽ gặp anh ấy và hỏi rõ mọi chuyện, em nhất định sẽ giải quyết chuyện này thật rõ ràng, anh yên tâm đi
- AV: Dĩ nhiên là phải giải quyết rồi, tên đó ba lần, bảy lượt muốn hãm hại anh Thiên của tui, cũng may là không có chuyện gì xảy ra với ảnh nếu không thì tên đó không yên thân với tui đâu!
- N: Tớ biết rồi, tớ thay mặt anh ấy xin lỗi cậu..lần này tớ nghĩ là tớ sẽ có câu trả lời cho cậu
- AV: Được rồi, tui đang chờ đây

[Lúc này đây]
- ?: Này cậu ơi, tỉnh dậy đi
- VT: ~.~ Hở..tui đang ở đâu vậy, anh là ai?
- ?: Đây đã là trạm cuối rồi, phiền anh xuống xe để chúng tui còn đi nữa
- VT: (..) Hả, cái gì..(ʘ_ʘ) [Vừa tỉnh ngủ] Chết rồi, tiểu Nhã!! :emoji_scream:
...
- N: [Chuông điện thoại]~♪ Alo anh Thanh, em nghe đây
- VT: Tiểu Nhã, em ổn chứ, em có sao không?!
- N: Em không sao
- VT: Có thật là không sao không?
- N: Em không sao hết, anh đừng có lo
- VT: (Ơn trời em ấy không sao) :emoji_weary:
- N: Anh Thanh, anh đến gặp em được không, em có chuyện cần nói với anh
- VT: Ờm được..
...
- VT: Tiểu Nhã, có chuyện gì sao?
- N: Anh biết gì không, có ai đó đã bỏ thuốc vào trong ly nước của anh Thiên nhưng mà người uống ly nước đó lại chính là em
- VT: Hả, sao..sao em lại là người uống chứ hả! Rồi em có sao không? Tên đó có làm gì em chưa?!
- N: Em không sao, em gặp anh là chỉ muốn xác nhận một điều thôi, anh có phải là người đã làm chuyện này không?
- VT: (..) Nếu em đã biết rồi thì anh cũng không muốn giấu, phải, chính anh là người đã bỏ thuốc vào ly của cậu ta đấy
- N: Anh Thanh, tại sao anh lại làm như vậy
- VT: Anh thực sự chỉ muốn cho em biết tên đó thực sự xấu xa đến nhường nào thôi
- N: Anh đừng làm như vậy nữa, tại sao anh phải làm như vậy chứ, anh Thiên rất tốt với em, anh ấy cũng chẳng làm gì anh cả
- VT: Nhưng anh rất ghét anh ta, anh ta lúc nào cũng ở bên cạnh em, anh ta có thể làm cho em vui, anh không thể nào chịu được, chẳng phải chúng ta đã ở bên nhau lúc nhỏ sao? Chúng ta cũng đã từng rất vui vẻ, em còn có hôn ước với anh nữa, vậy mà chỉ vì tên đó xuất hiện đã phá vỡ hết tất cả, anh ghét hắn ta, anh thực sự rất ghét hắn ta!
- N: Anh Thanh, em rất trân trọng những kỉ niệm lúc nhỏ của chúng ta nhưng đối với em đó không phải là tình yêu, việc hôn ước giữa chúng ta cũng là do ba em quyết định chứ em chưa bao giờ đồng ý việc đó, anh nghe đây, em nhất định sẽ không cưới anh đâu cho nên em muốn mọi chuyện sẽ chấm dứt từ đây
- VT: (..)
- N: Em rất cảm ơn vì anh đã dành tình cảm cho em nhưng em thực sự không thể đáp lại tình cảm của anh được, em xin anh hãy dừng lại đi, đừng gây tổn thương cho bản thân hay bất kỳ ai nữa, nếu anh muốn làm một đều tốt nhất cho em thì xin anh hãy nghe lời em, chúng ta hãy hủy hôn ước này đi..
- VT: (..)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
126
Điểm cảm xúc
240
Điểm
43
Chap 90: Ngày lễ giáng sinh
[Vài ngày sau, VT đến gặp T]
- VT: Chào cậu
- T: •-• Anh đến đây có việc gì không?
- VT: Tui có vài chuyện muốn nói với cậu
...
- VT: Tui sẽ trở về nước ngoài
- T: Anh sẽ đi sao?
- VT: Đúng vậy, tui nhận ra rằng mình không còn cơ hội nào nữa rồi nên có lẽ tui phải ra đi thôi
- T: Ờm..anh đừng có bi quan như vậy
- VT: Tui không có bi quan, chỉ là tui tôn trọng quyết định của tiểu Nhã, trong suốt thời gian qua, tui đã cố gắng để phá hoại tình cảm của hai người nên lần này tui muốn chuộc lại lỗi lầm, mong là cô ấy sẽ tha thứ cho tui
- T: Tui nghĩ anh nên nói việc này với Thư Nhã
- VT: Không cần đâu, tui không muốn em ấy năn nỉ tui ở lại đâu
- T: Anh tự tin thế sao lại bỏ đi như vậy chứ
- VT: (..) Hứa với tui, hãy chăm sóc tiểu Nhã thật tốt
- T: (• - •) (..) Ờm..tui biết rồi
...
[Sau khi về nhà, T nghĩ về những gì VT đã nói]
- T: (Liệu mình làm như vậy có đúng không, mình không thể thực hiện lời hứa với anh ta, mình cũng không thể cho anh ta biết sự thật được)
- AV: Ủa con gấu to vậy?
[AV nhìn thấy con gấu bông ở trong phòng, đó là con gấu mà lần trước VT mua cho N nhưng lần đó vẫn chưa đưa được]
- T: Em về rồi à
- AV: Vâng..
- T: (Mình cũng nên nói việc này cho Thư Nhã biết) Con gấu đấy để đưa Thư Nhã
- AV: Hử? ( ͠• -•́)
- T: À ý anh là, không phải của anh, là Vũ Thanh đã mua nó, anh ấy muốn anh đưa nó cho Nhã
- AV: Anh ta mua nó sao anh ta không tặng luôn việc gì phải đưa cho anh chứ?
- T: Ờm..anh ấy ngại vụ lần trước nên không dám gặp Thư Nhã ấy mà
- AV: (¬¬) Em không đồng ý
- N: Anh chỉ đưa nó cho em ấy thôi, không có gì đâu nên em cứ yên tâm đi ( ˘ᵕ˘)
- AV: (¬¬) (..)

[Ngày hôm sau]
- AD: Nè có thiệt là anh Thiên với Thư Nhã đang hẹn hò với nhau không vậy?
- AV: Chứ gì nữa, khi không hẹn nhau vào giáng sinh đã vậy còn chuẩn bị con gấu to đùng như vậy nữa, bảo là không có gì có ma mới tin!
- AD: Vậy giờ ông tính sao đây?
- AV: Tui sẽ lấy con gấu của ảnh để ảnh khỏi tặng cho cậu ta
- AD: Nhưng mà con gấu to như vậy, ông tính lấy bằng cách nào mà để không bị phát hiện chứ?
- AV: Nhìn đằng kia đi..
[Một người đàn ông mặc bộ đồ ông già noel]
- AV: Nếu như cải trang rồi đến gần đó thì sẽ không bị phát hiện, pà hiểu ý của tui chứ?
- AD: Tui hiểu rồi!
- AV: Được..
[AV nhìn thấy một bé gái đang bán bông]
- AV: Này bé gái, lại đây..chỗ bông này hết bao nhiêu tiền anh trả hết nhưng mà em phải giúp anh làm một việc nhé
- Bé gái: Dạ..
...
[Bé gái chạy đến chỗ người đàn ông mặc đồ ông già noel]
- Bé gái: Ông già noel ơi, có anh kia bảo ông đến đó anh ấy có chuyện muốn nói á
- ?: (?)
[Người đàn ông đi tới, lúc này AD cầm một khúc cây đánh ngất ông ta]
- ?: ☆(#××)
- AV: Pà làm cái gì vậy?!
- AD: Không phải ông bảo muốn cải trang sao, như vậy mới đổi đồ được chứ
- AV: Pà bị khùng hả? Chỉ cần nói chuyện là được rồi, ai kêu pà đánh ngất ổng chứ!
- AD: Vậy hả, haha..vậy giờ chúng ta làm sao?
- AV: (¬¬) Hừ..lôi ổng vào trong góc cái đã

[AD với AV đang lôi người đàn ông vào trong hẻm thì bị một cậu bé đi ngang qua vô tình nhìn thấy]
- Bé trai: Σ(ʘ_ʘ)

[AV sau khi đổi đồ ông già noel]
- AV: Ok, giờ bắt đầu tiếp cận mục tiêu thôi
- AD: Ê còn tui thì sao?
- AV: Pà ở đấy canh ông kia, coi chừng ổng tỉnh lại thì nói với tui
- AD: Ừm, tui biết rồi
...
[T đang ngồi chờ thì bé bán bông đi tới, cô bé bỗng dưng vấp ngã khiến cho hoa vươn rải khắp mặt đất]
- T: Em không sao chứ?
[Thấy vậy nên T cuối xuống nhặt bông hộ cô bé]
- T: [..] Nhớ cẩn thận hơn nha em, bán cho anh một cây bông luôn nha (^▿^)
- Bé gái: Dạ của anh đây, em cảm ơn anh

[Sau khi cô bé rời đi, T quay lại thì không thấy con gấu bông đâu hết]
- T: Ủa đâu mất tiêu rồi? (ʘ_ʘ)
- N: Anh Thiên
[Lúc này TN đi tới]
- T: Em tới rồi đó hả, đợi anh tí nha [Chạy đi tìm con gấu]
- N: (?)
- T: [Quay lại] Nè cho em..
[Cậu đưa đóa hoa cho N xong chạy đi mất]
- N: :emoji_flushed: (..)
...
[AV bỏ con gấu vào trong một cái bao lớn màu đen]
- AD: Bây giờ chúng ta làm gì đây?
- AV: Phải giấu ở chỗ anh ấy tìm không được
- AD: Ờm...nhưng mà nó bự thế này, ông tính giấu đi đâu đây?
- AV: (..) [Nhìn thấy cái xẻng xúc tuyết ở gần đó]
...
[Chuyển cảnh AV đang đào đất, bên cạnh là chiếc bọc màu đen đựng con gấu bên trong, cậu bé lúc nãy đi qua phát hiện nên nhìn chằm chằm vào AV]
- AV: Nhìn gì chứ! Chưa thấy ông già noel đào đất bao giờ à?
- Bé trai: ( •᷄⌓•᷅") [Sợ hãi bỏ chạy]
- AD: Sao thằng nhỏ có vẻ sợ thế nhỉ?
- AV: Ai mà biết, mà nè, pà đi xem thử anh Thiên sao rồi?
- AD: Ừm..

[AD nhìn ra thấy thì T đang đi xung quanh]
- AD: (°ロ°)..A Vương à, anh ấy đang tìm tới đây kìa!
- AV: Chậc, mau phụ tui kéo nó vô y
..
[T đi đến chỉ thấy một cái hố đang đào dở chừng]
- T: :emoji_thinking: (..)
- AD: Nè giờ ông tính giải quyết cái con gấu này ra sao?
- AV: Đúng là phiền thật chứ, hay là pà giữ nó luôn y
- AD: Sao mà tui có thể giữ nó được chứ, lỡ như anh Thiên phát hiện thì sao?
- T: Yên tâm y, anh ấy không có thèm qua nhà pà đâu, cứ nhét đâu đó cũng được
- AD: Tui không giữ đâu, ông là người đã lấy nó mà, ông giữ luôn y
[Hai người đang cãi qua lại thì người đàn ông khi nãy đột dưng tỉnh lại]
- AV: Oh anh tỉnh lại rồi à
- ?: (!) Hơ các người là ai?!
- AV: Bọn tui không phải người xấu, tui muốn nhờ anh chút việc, nếu anh đồng ý thì tui sẽ trả cho anh khoảng công xứng đáng
- ?: (• ༚•)
...
- T: Kì lạ thật, con gấu to như vậy sao có thể biến mất được chứ?
- N: Anh đi đâu vậy?
- T: À, trời lạnh nhỉ? Chạy một vòng cho ấm ("^▿^) Mà Thư Nhã nè, dạo này trộm cắp nhiều lắm, em ra đường nhớ cẩn thận nhé
- N: (• ༚•) Dạ..à mà hôm nay anh bảo gặp em có chuyện gì sao?
- T: À thì..(Vốn định đưa cho em ấy con gấu mà tự dưng mất tiêu rồi, không biết nói sao đây) Về chuyện của Thanh ấy..em với anh ấy sao rồi?
- N: Từ hôm đó tới giờ không thấy anh ấy liên lạc cho em nữa, em không biết là anh ấy đã suy nghĩ lại chưa nữa?
- T: (Anh ta đúng là không hề nói gì với Thư Nhã, như vậy thì mình có nên nói cho em ấy biết không?)
- N: Mà sao anh lại tặng hoa cho em chứ?
- T: À cái đó, anh mua giùm cho một cô bé bán dạo..sao vậy, em không thích hoa sao?
- N: Không phải, chỉ là..trước giờ em chưa được bạn trai tặng bông nên..
- T: Ể, vậy em coi anh giống như bạn trai của em sao?
- N: Em không phải là có ý đó, anh đừng có nói như vậy chứ
- T: (^▿^)
...
- AV: Hừ, thời tiết lạnh, đáng ghét thật [Do AV từ nhỏ đã sống ở nơi có khí hậu ấm áp nên không quen chịu cái lạnh]
- AD: Ông thấy lạnh à, sao lúc nãy không mặc thêm áo khoác vô
- AV: Lúc nãy không thấy lạnh
- AD: Ông đúng thật là..(¬¬)
[AD cởi chiếc khăn quàng cổ của mình quàng lên cho AV]
- AV: (!) Gì vậy?
- AD: Quấn đi cho đỡ lạnh, ông mà bị đông cứng ở đây luôn thì tui không có dắt ông về được đâu
- AV: Ai cần pà tử tế vậy chứ
- AD: Vậy thì trả cho tui
- AV: Không
- AD: ("¬¬)
- AD: [..] Mà đúng là hôm nay trời có hơi lạnh thiệt..
..
[T với N đang dạo bước trên phố]
- N: Áh!
[N đột dưng bị trượt chân, T nhanh chóng đỡ lấy cô]
- T: Em không sao chứ?
- AD, AV: (⁰ロ⁰)(⁰ロ⁰) (!!)
- N: (˵• •˵) Dạ em không sao ạ
- T: Cẩn thận đấy, mặt đường đóng băng nên trơn trợt dễ té lắm [Vừa nói cậu vừa đưa tay ra]
- N: (• ༚•)
- T: Nếu em không muốn bị té thì hãy giữ lấy tay anh..
- AV: Ê sao cảnh này quen quen vậy?
- AD: Đây là cảnh hay xuất hiện trên phim truyền hình nè, nam chính đưa tay đỡ lấy nữ chính và thế là một cuộc tình bắt đầu
- AV: Sao mà thấy ngứa mắt quá vậy!
- AD: Có khi nào họ sắp sửa yêu nhau rồi không?
- AV: Pà đừng có nói linh tinh nữa
- AD: Vậy phải làm sao đây A Vương?
- AV: Từ từ, để tui..(•̀ - •́)
- N: Em không sao, anh đừng có đối xử với em giống như là bạn gái thật vậy chứ
- T: À haha..diễn lâu quá anh cũng quên mất, mà cũng không sao, đây có thể là lần cuối anh đi chung với em như này ( ˘ᵕ˘)
- N: Có chuyện gì sao anh Thiên?
- T: Thật ra có chuyện này anh muốn nói với em
- N: (?)
- T: Anh không biết có nên nói với em chuyện này không nhưng mà anh nghĩ là em cần phải biết..chuyện là..[Xoảng!] [Một tiếng vỡ cửa kính]
- N, T: (?!)
- ?: Đứa âm binh nào chọi bể cửa kính nhà bà đó hả?!
- N: Hở? (• ༚•)
- ?: À là hai người, có phải là hai người cô cậu chọi bể cửa nhà tui đúng không?!
- T: Ể? :emoji_anguished:
- ?: @#%..
[Sau đó cả hai người bị bà chủ nhà mắng xối xả]
- AV, AD: Yay!! (> ▿ <)
- AD: Chúng ta làm được rồi!
- AV: Xớ, tui mà ( ˘ᵕ˘)
- AD: Cảm thấy có lỗi với chủ nhà quá, với lại tội anh Thiên với Nhã nữa
- AV: Dù vậy cũng phải ngăn hai người họ đến với nhau, đành phải bắt anh Thiên chịu thiệt một tí thôi
...
[Người đàn ông vừa chôn xong cái gì đó]
- ?: Haizz cuối cùng cũng xong
- Bé trai: Chú à, ở đây nè, cháu đã tận mắt chứng kiến, chú đó..
[Người đàn ông đứng sờ sờ]
- Bé trai: Chú đó khi nãy đã bị chôn rồi mà?! (*゚ロ゚)
- ?: (?)
- Cảnh sát: Ừ nhưng mà chú ấy vẫn còn đứng ở đây
- Bé trai: Cháu thề là khi nãy cháu đã thấy chú ấy..
- ?: Anh cảnh sát à, có chuyện gì sao?
- Cảnh sát: Cậu bé này khi nãy báo ở đây đã xảy ra một vụ án mạng và tên hung thủ đang phi tang chứng cứ, cho hỏi anh chính là nạn nhân sao?
- ?: Tui đã ở đây từ nãy đến giờ thưa anh cảnh sát nhưng chẳng có ai muốn giết tui cả
- Cảnh sát: Cảm ơn thông tin mà anh đã cung cấp, mấy đứa nhỏ bây giờ hay bị ám ảnh bởi việc xem phim quá nhiều, thật đáng thương..
- Được rồi cháu bé, để chú dẫn cháu về với ba mẹ nhé
- Bé trai: Nhưng..@@

[Tối đó]
- AD: Con về rồi
- L: Con đi chơi giáng sinh có vui không?
- AD: Dạ vui lắm ạ ^^
- L: Ủa, con không mang theo khăn choàng sao, nay bên ngoài trời lạnh lắm đấy
- AD: Con không sao đâu, mẹ đừng lo
- L: Con vào tắm nước nóng rồi thay đồ đi, coi chừng bị cảm lạnh đấy
- AD: Dạ con biết rồi..
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
126
Điểm cảm xúc
240
Điểm
43
Chap 91: Bỏ nhà ra đi
[VT đang chuẩn bị rời đi, cậu nhớ lại lúc nhỏ]:
- N: Mẹ ơi, anh Thanh có chết không, anh ấy có chết không? Con không muốn anh ấy chết đâu, huhu..
- VT: Tiểu Nhã ngoan, anh sẽ không sao đâu, rồi anh sẽ khỏe lại thôi
- N: Anh hứa với em đó, nhất định anh phải khỏe lại nha, hic
- VT: Anh hứa mà ^^

[Quay lại hiện tại]
- VT: (Tiểu Nhã, anh vẫn nhớ như in khoảnh khắc ấy, ngay từ ngày đầu tiên gặp lại em, anh đã biết em vẫn luôn là tiểu Nhã mà trước đây anh luôn chờ đợi, chỉ tiếc là anh đã không thể ở bên cạnh em trong lúc giai đoạn mà em trưởng thành, cảm ơn em vì đã cho anh những hồi ức tươi đẹp như vậy, anh sẽ luôn giữ mãi khoảnh khắc đó ở trong tim của mình, cho dù ở nơi xa thì anh vẫn sẽ cầu chúc cho em được hạnh phúc, xin lỗi vì đã gây ra cho em nhiều rắc rối như vậy, anh hy vọng là sau khi anh rời đi, em vẫn sẽ là tiểu Nhã của trước kia, vẫn sẽ vui vẻ như khi chúng ta còn nhỏ) ^^
- N: [..] Anh Thanh!
- VT: (!) Sao em?!
- N: Anh định lặng lẽ rời đi mà không nói với em tiếng nào sao?
- VT: Anh..hừ, tên đó đã nói với em à? Đã bảo im mồm rồi mà, đúng là tên lắm chuyện (¬-¬)
- N: Chuyện đó không quan trọng, sao anh đi mà không thông báo một tiếng nào vậy?
- VT: Anh..anh không có mặt mũi nào để nhìn em nữa, anh xin lỗi..
- N: Xin lỗi gì chứ, bộ anh không còn coi em là bạn sao?
- VT: Anh sợ là em sẽ ghét anh, không còn muốn gặp mặt anh nữa
- N: Sao anh lại nghĩ vậy chứ, anh Thanh, em không hề ghét anh tí nào, đối với em anh lúc nào cũng như người anh đáng quý hết, em rất quý anh
- VT: Thật vậy sao..nghe được câu đó của em anh cũng thấy vui lắm rồi, cảm ơn em
- N: Anh định sẽ về đó luôn sao?
- VT: Có lẽ là vậy vì ở đây không còn ai đợi anh trở về nữa rồi
- N: Anh đừng nói như vậy chứ, dù gì nơi đây cũng là quê hương của anh, quê hương của chúng ta mà, nếu một ngày nào đó anh quay trở lại thì em và mọi người lúc nào cũng sẽ chào đón anh hết
- VT: Cảm ơn em nhiều lắm tiểu Nhã
- N: Anh không định ở lại xem vở kịch của tụi em rồi mới đi sao?
- VT: Anh đã phải quyết tâm lắm mới từ bỏ được, nếu mà anh ở lại càng lâu thì anh sợ mình sẽ đổi ý định đấy
- N: ("^▿^)
- VT: Tiểu Nhã, còn một câu anh muốn hỏi em, nếu như không có cậu ta thì em sẽ đồng ý lấy anh chứ?
- N: Chuyện này..anh Thanh, thật ra anh Thiên chỉ là cái cớ để em từ chối việc hôn sự này thôi, ngay từ đầu em đã không thích việc bị bắt phải hứa hôn rồi..em muốn tự mình quyết định cuộc đời của mình, muốn được chọn người mà mình thật sự yêu để kết hôn, muốn được tự do làm những gì mà mình thích, vì vậy, em thật sự xin lỗi anh..
- VT: Anh hiểu rồi ^^ Tiểu Nhã, chúc em may mắn nha, hãy thực hiện những gì mà mình muốn làm, hãy sống thật vui vẻ nhé
- N: Dạ, em cảm ơn anh Thanh..

[Tối đó, N về nhà thì nghe được cuộc trò chuyện của ba với KD]
- Ba N: Con nói đi, việc con muốn thi vào ngành thú y là sao hả?
- KD: (..) Con muốn chọn ngành mà mình thực sự muốn học, con mong ba hãy cho phép con được lựa chọn ạ
- Ba N: Ta có thể cho con làm những gì con thích nhưng về việc này thì không, con nên biết con là đứa con trai duy nhất của nhà ta, ba đã lựa chọn hướng đi tốt nhất cho con, con chỉ cần nghe theo lời ba thì sau này con muốn thế nào cũng được
- KD: Nhưng con không hợp với mấy việc kinh doanh đâu ba à
- Ba N: Con không cần phải giỏi đâu, con chỉ việc làm tốt là được rồi, ba biết con sẽ làm được
- KD: Cho dù con có bảo là con không làm được đi chăng nữa?
- Ba N: Rồi con sẽ hiểu, có những thứ không phải chỉ thích là được đâu, rồi sẽ đến lúc con nhận ra cuộc sống lâu dài mới là điều quan trọng hơn
- KD: (..)
- N: Xin lỗi ba, con có thể nói vài câu được không ạ, Khả Danh đã nói ra nguyện vọng của em ấy rồi, sao ba không thử nghe em ấy một lần xem sao?
- Ba N: Con đã về rồi đó à, ba cũng đang có chuyện cần nói với con đây
- N: Dạ?
- Ba N: Chuyện hủy hôn giữa con với Thanh là thế nào?
- N: Con..con và anh ấy không có tình cảm với nhau nên chúng con quyết định là sẽ hủy hôn ước này ạ
- Ba N: Chuyện quan trọng như này mà hai đứa tự quyết định, không thèm hỏi ý người lớn như thế nào, có phải là con không coi ba ra gì rồi đúng không
- N: Dạ không, chỉ là do con chưa kịp nói với ba thôi ạ, dù gì anh ấy cũng đã từ chối rồi ạ vậy nên ba đừng có bắt ép tụi con nữa
- Ba N: Được rồi, chuyện này ta có thể bỏ qua nhưng chuyện học hành của Khả Danh, ta bắt buộc nó phải nghe theo
- N: Tại sao ba lại cố bắt buộc em ấy chứ, Khả Danh cũng lớn rồi, ba nên để cho em ấy một lần tự quyết định cho bản thân mình đi
- Ba N: Hai đứa vẫn còn trẻ lắm nên chưa tự đưa ra quyết định đúng đắn cho bản thân được đâu, ta là người đã từng trải nên có trách nhiệm phải dẫn dắt mấy đứa hướng đi đúng đắn, tất cả những gì ba muốn là tốt cho tương lai của con với Khả Danh
- N: Con đã làm như những gì ba kì vọng, vì muốn ba tự hào nên con đã làm hết tất cả, con đã học rất nhiều, những thứ mà ba bảo cần phải biết con đều đã học hết, không cần biết là mình có thích hay không vì những lời ba nói lúc nào cũng đúng, thậm chí tương lai của mình cũng do ba quyết định, con đã rất cố gắng, con luôn nghĩ chỉ cần làm cho ba mẹ vui vẻ thì mình cũng sẽ hạnh phúc nhưng đến giờ con nhận ra là cuộc đời của con nên phải tự do con quyết định, con không muốn cuộc sống của mình bị sắp đặt hay phải làm theo ý muốn của ai nữa, con đã phạm một sai lầm, con không muốn em trai mình cũng giống như vậy nữa nên con xin ba đừng áp đặt những gì ba muốn lên người chúng con nữa, xin ba hãy để cho tụi con được lựa chọn con đường mà tụi con muốn đi
- KD: Chị hai..
- Ba N: Ta nói cho con biết, nếu còn ở trong cái nhà này thì con nhất định phải nghe lời ba, con chưa từng bước vào đời, không biết được cuộc sống bên ngoài phải vất vả như thế nào đâu, đừng có mơ mộng một cuộc sống tốt đẹp dễ dàng như vậy
- N: Nếu ba không thay đổi ý định thì con sẽ nhất định rời khỏi nhà
- Ba N: Được thôi, nếu có đủ khả năng cãi lời ba thì cứ dọn ra ngoài mà ở
- N: (..)
[TN khóc nức nở chạy ra khỏi nhà]..
- KD: Chị..
- Ba N: Con đứng đó, không ai được phép ra khỏi nhà này để đi tìm nó có biết chưa
- KD: •-•"
...
[KD gọi điện cho AV]
- T: [..] A Vương, em có điện thoại nè
- AV: Em đang tắm, anh nghe điện thoại giúp em đi, bảo có gì lát gọi lại
- T: Ờm..
- Alo?
- KD: Anh Vương ơi, chuyện gấp lắm, anh giúp em tìm chị hai có được không?
- T: Từ từ, Khả Danh hả, anh là anh Thiên nè, có chuyện gì vậy?
- KD: Chị hai với ba em vừa cãi nhau, chị ấy bảo là sẽ rời khỏi nhà, hiện tại em không thể ra ngoài được, em không yên tâm, anh giúp em tìm chị ấy có được không?
- T: Được rồi, anh sẽ đi tìm chị hai em, có gì anh sẽ gọi lại cho nhé
- KD: Dạ..
- T: A Vương, anh ra ngoài nhé, em ở nhà coi nhà nha
- AV: [Vẫn còn đang tắm] Anh đi đâu vậy?
- T: Thư Nhã bỏ nhà đi rồi, anh phải đi tìm em ấy
- AV: Hả, sao cơ?
- T: Anh đi đây
- AV: Anh Thiên..

[AD lúc này đang sấp mặt với đống bài ôn thi]
- AD: Sao mà mình cảm thấy mệt mỏi với đống bài này quá vậy [Hắt xì] ><
[Tiếng chuông điện thoại vang lên]~♪
- AD: Gì đây, giờ này mà còn gọi cho mình nữa..
- Alo?
- AV: Chuyện khẩn cấp đây, anh Thiên đi mất tiêu rồi!
- AD: Sao vậy chứ, trời tối rồi mà anh ấy còn đi đâu nữa?
- AV: Anh ấy đang đi tìm Thư Nhã đó, tình hình bây giờ thì không thể để hai người họ gặp nhau được
- AD: Nhưng mà tui vẫn còn một đống bài phải ôn thi đây nè ( •᷄⌓•᷅ )
- AV: Anh Thiên quan trọng hơn, bây giờ pà đến đây liền đi!
- AD: Ờm biết rồi :emoji_sweat:
...
[AD đi ra ngoài]
- AD: Rốt cuộc là có chuyện gì chứ?
- AV: Thư Nhã bỏ đi rồi
- AD: (!) Hả sao lại vậy chứ?
- AV: Tui cũng không biết là có chuyện gì xảy ra nữa nhưng mà phải tìm hai người họ cái đã
- AD: Biết tìm ở đâu bây giờ?
- AV: Cái đó tui hỏi pà mới đúng, kêu pà tới đây để tìm cậu ta mà, chẳng phải hai người thân nhau lắm sao?
- AD: Nhưng mà làm sao tui biết được cậu ấy đã đi đâu chứ
- AV: Hừ, thật là..chia nhau ra tìm đi, chắc cậu ta cũng sẽ quanh quẩn gần đây thôi
- AD: Ừm..
...
[T thấy N đang đi lang thang một mình trên đường]
- T: Em đây rồi, anh tìm em nãy giờ
- N: (..) Anh Thiên?
- T: Thư Nhã nói cho anh biết, đã có chuyện gì vậy?
- N: [Rưng rưng]
- T: •-•" (..) Đừng..đừng khóc
[N cuối gầm mặt xuống sau đó từ từ tựa vào người của T, cậu cũng không biết phải làm thế nào nên đưa tay lên xoa nhẹ đầu của cô]
- T: (..) Được rồi, không sao đâu

[Lúc này AD vừa đến cũng chứng kiến được mọi thứ đã xảy ra]
- AD: Đó có phải là Thư Nhã và anh Thiên không? Hai người họ đang..(Thư Nhã hiện đang rất là đau khổ, mình không thể ích kỷ như vậy được)
[Sau đó cô quay người bỏ đi]
...
- AV: Sao rồi, tìm được ảnh chưa?
- AD: Hả..à, tui tìm rồi nhưng mà không thấy ảnh ^^"
- AV: Hm..tức thiệt, rốt cuộc ảnh đi đâu vậy chứ?
- AD: Tui nghĩ chắc là sẽ không có chuyện gì đâu
- AV: Không được nhất định là hai người họ đang ở đâu đó gần đây thôi, chúng ta tiếp tục đi tìm
- AD: (!) Ơ khoan đã, hướng đó..
- AV: Sao vậy?
- AD: (..) Chỗ đó khi nãy tui vừa tìm rồi, không có đâu
- AV: Vậy thì đi chỗ khác
[AV kéo tay AD tiếp tục đi tìm]
- AD: (!)
..
[Lát sau]
- AV: Hừ, bực thiệt, rốt cuộc ảnh đi đâu rồi chứ?
[AD vừa đi vừa suy nghĩ, lúc này cô không để ý có một chiếc xe đang chạy tới, AV nhìn thấy liền kéo cô lại, AD sau đó thụt lùi tựa lưng vào người AV]
- AD: (!)
- AV: Pà đi đứng cái kiểu gì vậy hả, đi không chịu dòm trước dòm sau cái gì hết lỡ bị tông trúng thì sao hả?
- AD: Mm..tui xin lỗi
- AV: Xin lỗi cái gì chứ, cũng may là có tui ở đây đó, nếu như không có thì không biết sao rồi, lỡ có gì thì pà tự chịu luôn, tui không có dư sức mà cõng pà hoài đâu
[AD chợt nhớ lại lần AV cõng cô khi trời mưa]
- AD: (˵• •˵) Ờm..tui có nhờ ông cõng đâu! [Tỉnh táo trở lại, xấu hổ né sang một bên]
- AV: (¬¬) Thôi được rồi, chúng ta về đi
- AD: (• ༚•)
- AV: Tui thấy đầu óc của pà nãy giờ cứ tập trung đi đâu đó, giờ có kêu pà đi tìm cũng vậy thôi, lo về giải quyết tiếp đống bài tập của pà đi, tui nghĩ lâu vậy có lẽ anh ấy cũng về nhà rồi
- AD: Ờ..ờm..•-•
[AV nhìn AD đứng ngây ra đó]
- AV: (?) Còn sao nữa, có cần tui dẫn về luôn không?
- AD: Tui đâu phải con nít mà phải cần dẫn về chứ
- AV: Tui thấy mặt pà cứ đơ đơ, không biết còn gặp rắc rối gì trên đường về nữa không
- AD: Ông không cần phải lo, tui biết tự đi được ><
- AV: Ừ, vậy thì thôi ( ˘⁰˘)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
126
Điểm cảm xúc
240
Điểm
43
Chap 92: An Di bị bệnh
[AV về đến nhà]
- AV: [..] Anh Thiên, anh đã đi đâu, anh có biết là em tìm anh nãy giờ không?
- T: Anh lớn rồi, có phải con nít đâu mà em phải đi tìm anh chứ
- AV: Anh có biết là em lo cho anh lắm không hả
- T: Anh biết rồi, xin lỗi em nha ("^▿^) Mà có chuyện này..
- AV: Chuyện gì chứ, anh còn chuyện gì giấu em nữa hả!
- T: Chuyện là Nhã..
- AV: Cậu ta làm sao?
- T: Em ấy sẽ ngủ ở nhà chúng ta đêm nay
- AV: Hả, anh nói sao!
- N: Chào..A Vương (˵• •˵)
- AV: (!) Sao cậu ta lại ở đây cơ chứ?!
- T: Hiện tại em ấy không thể về nhà được, anh sẽ giải thích cho em sau có được không
- AV: Không được! Em không chấp nhận, sao anh lại đưa một đứa con gái vào nhà chúng ta rồi còn ngủ lại như vậy chứ
- N: :emoji_sweat:
- T: Cũng hết cách rồi, anh không thể để em ấy một thân một mình ở ngoài vào ban đêm như vậy, em cũng thấy vậy chứ
- AV: (¬¬) Cậu ấy có nhà mà, sao lại không về nhà chứ?
- N: (..)
- T: Chuyện đó..anh biết là em không thích nhưng mà Thư Nhã cũng có chuyện khó nói, em có thể thông cảm cho em ấy được chứ
- AV: Hừ..thôi được rồi, cậu có thể lại nhưng cậu phải ngủ ở ngoài
- T: Không A Vương, anh với em sẽ ngủ ở ngoài, còn Thư Nhã sẽ ngủ trong phòng
- AV: Em không chịu, đó là phòng của em cơ mà, sao em phải ngủ ở ngoài cơ chứ
- T: Đó là phòng của em, cũng là phòng của anh, chỉ cần anh cho phép là được
- AV: Không!
- N: Anh Thiên à, anh hãy để em ngủ ở ngoài được rồi, dù sao em ngủ ở lại nhà anh cũng gây phiền phức cho anh rồi
- T: Không sao đâu, em cứ ngủ trong phòng, bọn anh ngủ ở ngoài cũng được
- AV: Em phản đối!
- T: Anh đã quyết định rồi, em không được quyền lên tiếng đâu
- AV: (•̀ - •́) (..)

[Lát sau, AV vô phòng để lấy gối nằm]
- AV: Cậu có thể ngủ trong phòng nhưng cấm tuyệt đối đụng vào bất kì món đồ nào ở trong phòng có biết chưa
- N: Mình biết rồi, cảm ơn cậu
- AV: Hừ (¬¬)
...
[Tối đó AV thức dậy đi vệ sinh sau đó quên mất lại đi về phòng ngủ, sáng hôm sau]
- T: Ủa A Vương đâu rồi? [Tìm xung quanh] Mới sáng mà em ấy đi đâu vậy trời? Lạ thật, em ấy đi đâu mà cũng không nói với mình một tiếng?

[Bên phía AD]
- L: Mẹ đi làm nha tiểu Di
- AD: Dạ mẹ đi cẩn thận ạ ^^
- L: Con sao vậy? Mẹ thấy con không được khỏe thì phải?
- AD: Con vẫn ổn mà mẹ, chỉ tại còn hơi buồn ngủ xíu thôi ^^"
- L: Ừm, như vậy thì mẹ yên tâm rồi, mẹ đi làm đây, tối nay mẹ sẽ về sớm với con nhé
- AD: Dạ..

[Lát sau]
- T: Nhã à, em đã dậy chưa, đồ ăn sáng đã chuẩn bị sẵn rồi
[Nghe thấy tiếng gọi nên N tỉnh dậy, cô chợt giật mình khi nhìn thấy AV nằm kế bên]
- N: (!)
- AV: Em muốn ngủ chút nữa..[Cảm thấy có gì không đúng]
- (!) (⁰ ロ ⁰) Sao cậu lại ở đây?!
- N: ( •᷄⌓•᷅")

[T nghe tiếng la nên mở cửa vào]
- T: Có chuyện gì vậy?!
- AV: :emoji_scream: Anh Thiên!
- T: Hai đứa..[Đứng hình]
- N: Em, em không biết gì hết
- AV: Anh Thiên, anh đừng có hiểu lầm!

[Sau một hồi]
- T: A Vương, em đã làm gì Thư Nhã rồi? (¬¬)
- AV: Em chẳng có làm cái gì hết, tối qua em có hơi mơ ngủ nên đi vào phòng thôi, sau đó em ngủ tới sáng, tỉnh dậy em còn không biết gì, sao em làm gì cậu ta được chứ!
- T: Nhã có thật là nó không làm gì với em không?
- N: Em cũng không biết, nhưng mà em không cảm thấy gì hết, chắc chắn là cậu ấy không làm gì đâu anh Thiên
- T: Hm..
- AV: Anh làm ơn thôi kiểu nhìn nghi ngờ đó đi, anh nghĩ em là người thế nào hả? Mà cũng do anh đấy, tất cả là do anh cho cậu ấy ở lại nên mới xảy ra việc này, giờ anh còn đỗ lỗi cho em à? (•̀ ٥ •́)
- N: Xin lỗi, là do mình :emoji_sweat:
- T: Sao em phải xin lỗi chứ Thư Nhã, em có làm cái gì đâu, người mò vào phòng là A Vương mà
- AV: [Xấu hổ] Thiệt là bực mình quá đi
- T: Em đi đâu vậy?
- AV: Em đi ra ngoài, không muốn cãi với anh đâu!
- N: A Vương..
- T: Em cứ kệ nó y, tính của nó là vậy á, dỗi xíu là xong thôi
- N: Xin lỗi, em vốn nghĩ là chỉ ở lại một đêm nhưng không ngờ lại gây phiền phức cho anh như vậy, còn khiến cho cậu ấy giận..
- T: Không sao, chuyện đó không có gì đâu, chuyện em cần quan tâm bây giờ chính là bản thân em đó..Thư Nhã, anh không biết là giữa ba em và em đã xảy ra chuyện gì nhưng mà anh nghĩ là em nên về nói chuyện với ba của mình, nếu em chịu mở lòng mình chia sẻ với ba em nhiều hơn thì ông ấy chắc chắn sẽ lắng nghe em thôi
- N: (..)
- T: Em nên về nhà đi, anh nghĩ lúc này người nhà của em cũng đang lo lắng cho em lắm đó
- N: Em biết rồi, cảm ơn anh Thiên..
...
[AV gọi cho AD]
- AV: Nè pà đang làm cái gì vậy, rảnh không qua đây đi
- AD: Có chuyện gì sao?
- AV: Thư Nhã đang ở nhà của tui nè
- AD: Hả, cậu ấy ở nhà ông sao, sao cậu ấy lại ở đó vậy?
- AV: Là anh Thiên dẫn cậu ta về, bây giờ hai người đó còn công khai ngay trước mặt tui nữa kìa
- AD: Vậy sao..
- AV: Gì mà trả lời hời hợt quá vậy, pà không quan tâm đến chuyện anh Thiên với Thư Nhã nữa sao?
- AD: Nhưng mà..[Ho] Tui xin lỗi nha, chắc có lẽ tui không đi được rồi
- AV: Hả, pà sao vậy?
- AD: Tui cảm thấy không được khỏe lắm, hay là ông tự lo hai người họ đi nha
- AV: Cái gì?!
- AD: Thôi tui cúp máy đây
- AV: Ê khoan..[Bíp..] Cái con này, lại dám cúp máy ngang của ông nữa à! (•̀ - •́)

[Sau đó N quay trở về nhà]
- Mẹ N: Con gái, con đã trở về rồi, tối qua con đã đi đâu vậy? Con làm cả nhà lo lắng lắm đó
- N: Mẹ, con xin lỗi vì đã làm cho mẹ lo lắng..
- Mẹ N: Con trở về là tốt rồi, đừng có giận dỗi rồi bỏ đi như vậy nữa
- N: Mẹ à..con có chuyện này cần phải nói
- Mẹ: Có chuyện gì vậy con?
- N: Con..con sẽ dọn ra ngoài ở
- Mẹ N: (!) Nhã, con đang nói cái gì vậy? Chẳng phải đang ở nhà sao, sao con lại phải dọn đi chứ?
- N: Con nhất định phải ra ngoài
- Mẹ N: Không, không được con
- N: Mẹ à, con sẽ dọn đi cho đến khi nào ba chịu chấp nhận nghe lời con nói thì thôi
- Mẹ N: Sao con lại phải cãi lời ba con chứ, những gì ba mẹ muốn chỉ là tốt cho con mà thôi
- N: Con biết nhưng mà mẹ à, con không cảm thấy hạnh phúc vì điều đó, mẹ không muốn thấy con gái của mẹ không hạnh phúc có đúng không
- Mẹ N: [Khóc]
- N: Nếu mẹ thương con thì mẹ với ba hãy một lần cho con tự quyết định hướng đi của cuộc đời mình, mẹ hãy làm vậy vì con gái của mẹ, con cũng làm vậy vì tương lai của Khả Danh nữa
- Mẹ N: Mẹ không muốn con đi, mẹ không thể nhìn con ra ngoài chịu khổ được, từ nhỏ con đã được sống đầy đủ không thiếu thứ gì, làm sao mà con có thể một thân một mình ra ngoài kiếm sống được chứ? Không được, con hãy ở nhà với mẹ
- N: Mẹ, con sẽ không sao đâu mà, con nhất định sẽ mạnh mẽ, đây là lần đầu con quyết định đứng lên để đấu tranh cho những gì mình muốn, con sẽ không bỏ cuộc dễ dàng như vậy đâu, mẹ hãy tin ở con, con chắc chắn sẽ làm được
- Mẹ N: (..)
- N: Mẹ à..
- Mẹ N: Được, mẹ tin con gái mẹ sẽ làm được
- N: Con cảm ơn mẹ...

[TN chuẩn bị sẵn hết đồ để dọn đi]
- N: Mẹ à, con đi đây, có gì mẹ nói lại với ba và Khả Danh giùm con nha
- Mẹ N: Mẹ biết rồi, tiểu Nhã con hãy cầm theo ít tiền này, lỡ có gì cần thì đem ra xài
- N: Con biết rồi, con sẽ lấy cho mẹ yên tâm
[Mẹ TN không kìm được nước mắt, cô ôm lấy mẹ]
- N: Mẹ nhất định phải giữ gìn sức khỏe đấy, con nhất định sẽ về thăm mẹ..

[AD đang nằm ngủ thì điện thoại reo lên]
- AD: Lại gọi cái gì nữa đây? (ー_ー) [Tắt máy]..[♫] Làm cái gì mà gọi hoài thế không biết!
[Ding dong]~♪
- AD: (?!) Giờ này ai mà còn tới nữa không biết :emoji_sweat:
[AD đi ra mở cửa]
- AV: Pà làm cái gì mà nãy giờ tui gọi không bắt máy hả?!
- AD: Hả..A..A Vương (;ŏ﹏ŏ) Sao tự dưng ông lại qua đây vậy?
- AV: Pà còn dám hỏi nữa hả? Dám cúp máy ngang của tui, bộ muốn chết rồi à!
- AD: (٥↼_↼) Ờ thì tui đã nói không được khỏe, kêu ông tự lo rồi mà
- AV: Pà bị cái gì hả?
- AD: Tui thấy hơi mệt xíu thôi
[AV sờ tay lên trán AD]
- AD: (?!)
- AV: Pà bị sốt rồi nè
- AD: Tui nằm nghỉ xíu là hết chứ gì (¬¬)
- AV: Dì Lam đâu rồi? (• ༚•)
- AD: Mẹ tui đi làm rồi
- AV: Có mình pà ở nhà thôi à
- AD: Ông không ở nhà với anh Thiên sao?
- AV: Tại pà mà tui không đi theo ảnh được đấy
- AD: Hả
- AV: Hừ, đúng là tức mình mà, đi vào trong cho tui
- AD: (?!)

[AV kéo AD đi lên phòng]
- AV: Nằm xuống
- AD: Hả?
- AV: Tui kêu pà nằm xuống
[AD ngoan ngoãn nghe theo, AV đắp chăn lại cho cô]
- AD: (!)
- AV: Nằm yên đó cho tui!
- AD: Sao, sao tự dưng ông..
- AV: Pà bị bệnh rồi thì nên nằm yên một chỗ ik, còn ý kiến ý còi gì nữa thì tui cho ăn đòn đó có biết chưa
- AD: (..) Ừm..

[Lúc này TN đang ngồi ngoài đường suy nghĩ]
- N: Mình nên đi đâu bây giờ..mình không biết bây giờ phải đi đâu hết?
- MÂ: Thư Nhã là cậu hả, sao cậu lại ngồi dưới đường vậy?
- N: Mỹ Ân!
...
[Sau đó MÂ dắt N đến nhà của mình]
- MÂ: Đây là nhà tớ, tuy hơi nhỏ nhưng mà cậu ở đây vẫn sẽ thoải mái
- N: Thật ra có chỗ ở thì tớ đã mừng lắm rồi ^^
- Bà MÂ: Mỹ Ân à, con về rồi sao
- MÂ: Thưa bà con mới về
- Bà MÂ: Ô, hôm nay con dẫn theo bạn đến chơi à
- MÂ: Dạ bạn ấy là bạn học cùng khóa với con đấy ạ, tên bạn ấy là Thư Nhã
- N: Dạ, con chào bà
- Bà MÂ: Chào con ^^
- MÂ: Thật ra Thư Nhã đang không có nơi để đi nên con đã bảo bạn ấy đến ở với chúng ta một khoảng thời gian có được không bà?
- Bà MÂ: Con đã bảo như vậy sao?
- N: Thật ngại quá, con xin lỗi nếu làm bà thấy phiền
- Bà MÂ: Ây đương nhiên là không rồi, bà sẽ rất vui nếu như con ở lại đây đấy
- N: (◕ ▿ ◕)..Con cảm ơn bà nhiều lắm ạ!
- Bà MÂ: ^^

[Ở bên nhà của AD, AV đã chăm sóc, ngồi canh cô đến tối]
- AD: (A Vương..)
[Trong lúc mơ màng AD nhớ lại những chuyện đã xảy ra: Lần đầu tiên thất tình, AV đã ở bên cạnh cô, những lần mà AV kể chuyện cho cô vui, lần mà AV dẫn cô đi chơi công viên giải trí khi cô cảm thấy buồn, AV cố gắng chỉ bài cho cô mặc dù bị dị ứng với con mèo mà cô mang về, nhớ lúc hai đứa cùng nhau đi lễ hội mùa xuân, AD nhớ lại khoản thời gian khi hai đứa vẫn còn chơi với nhau, lúc hai đứa cùng nhau hợp tác để chọc phá T và TN, lúc AV cõng cô về khi chân cô bị đau, lúc AV chỉ cô những bước nhảy phải như thế nào và ngay hiện tại cậu vẫn đang ở bên cạnh cô]
..
- AV: Tỉnh rồi à?
- AD: A Vương, ông đã ở đây suốt từ sáng đến giờ sao?
- AV: Không thấy sao mà còn hỏi
- AD: (˵• •˵) Ừm..
- AV: Pà thấy trong người sao rồi?
- AD: Tui thấy khỏe hơn rồi
- AV: Hm, vậy thì tốt, đợi tui một chút
- AD: (• ༚•) (?)
..
[AD thấy AV quay lại, trên tay cầm một chén cháo, cậu định đúc cho AD]
- AV: Ah..
- AD: Gì đây?
- AV: Thì cháo chứ cái gì
- AD: Ông tự nấu đó hả?
- AV: Đương nhiên rồi
- AD: (..) Bộ ông tính đầu độc tui đó hả (¬¬)
- AV: Nói vậy là sao chứ?! (•̀ - •́) Tui có lòng tốt nấu cho pà ăn mà còn dám chê nữa à (¬¬) Pà đừng tưởng được tui nấu cho ăn là dễ nhá ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Cảm ơn nhưng mà tui không cần đâu
- AV: Dù sao bệnh thì cũng phải ăn một miếng đi chứ
- AD: Không ăn đâu
- AV: Có ăn là may lắm rồi ở đó mà còn kén cá chọn canh nữa
- AD: Thôi, ông cứ để đó cho tui y
- AV: Pà tính đi đâu vậy?
- AD: Thì đi nấu ăn chứ gì
- AV: Pà đã khỏe lại chưa mà đòi đi nấu ăn hả?
- AD: Yên tâm ik, giờ tui cũng đã khỏe hơn rồi
...
[Lát sau]
- AV: Cuối cùng cũng có ăn rồi!
- AD: Tui cứ tưởng là ông đã ăn cháo rồi chứ
- AV: Ừ thì..cái đó tui nấu cho pà mà
- AD: Tui biết rồi, ăn đi..
- [..] Nè A Vương, anh Thiên sao rồi?
- AV: Ờm, khi nãy anh ấy có gọi cho tui, bảo là Thư Nhã về rồi nên tui không phải lo đâu
- AD: Ông vì tui mà không đi với ảnh sao, ông không sợ anh Thiên ở một mình với Thư Nhã à?
- AV: Dù gì cũng đã lỡ rồi, tui tin ảnh sẽ không làm gì có lỗi với tui đâu, với lại..việc của pà bây giờ quan trọng hơn
- AD: (• ༚•)
- AV: Tui mà để pà một mình chẳng khác gì tui là người không có lương tâm!
- AD: Ừm, tui biết rồi, A Vương à, cảm ơn ông vì suốt cả ngày hôm nay đã chăm sóc cho tui (◍^ ^◍)
- AV: ("¬¬) Ăn xong rồi thì lên nghỉ tiếp ik, để đó tui lo cho
- AD: Ông có làm được không vậy?
- AV: Yên tâm, tui không có đập dĩa nhà pà đâu
- AD: Ừm, vậy nhờ ông nhé
...
[AV vừa dọn dẹp xong thì mẹ của AD cũng vừa đi làm về]
- L: Ủa A Vương tới chơi đó hả con?
- AV: Dạ con chào dì Lam (• ▿ •)
- L: Có phải con biết hôm nay là sinh nhật An Di nên đến chơi có đúng không
- AV: (!) (• ༚•) (Sinh nhật, phải rồi, hôm nay là 26/12, là sinh nhật của pả) Dạ đúng rồi ạ
...
[AD đang nằm ngủ thì đèn đột nhưng tắt cùng với tiếng đóng cửa]
- AD: (!) Chuyện gì vậy?
[Im lặng] [..]
- AD: ( •᷄⌓•᷅") A Vương..?
- AV: [Sát bên] Tui đây
- AD: Argh..!
- AV: Pà la hét gì vậy?
- AD: Ông làm gì vậy, tự dưng tắt đèn tối thui rồi còn hù tui nữa?!
- AV: Tui hù pà khi nào?
- AD: Chứ ông đang làm gì vậy?
[Tiếng bật lửa thắp sáng, trên tay AV là chiếc bánh kem nhỏ]
- AD: (• ༚•)
- AV: Pà mau ước đi
- AD: Ước..(!) Hả ước? A Vương, ông..
- AV: Pà còn nghĩ cái gì nữa, đèn cầy sắp cháy hết bây giờ
- AD: •-•" Ừm..

[AD chắp tay lại và ước nguyện]
- AD: (Hy vọng là mình và A Vương sẽ trở lại như trước đây)..
- A Vương, cảm ơn ông nhiều nha (^▿^)
- AV: Cảm ơn gì chứ, xong rồi thì mau thổi đèn cầy ik
- AD: Ừm..
[AD thổi đèn cầy xong thì đèn trong phòng bật sáng lên]
- L: Chúc mừng sinh nhật con gái yêu của mẹ
- AD: Ơ mẹ đã về rồi sao (• ▿ •)
- L: Mẹ về được một lúc rồi nhưng muốn tạo bất ngờ cho con đấy
- AD: Vậy là hai người..con cảm ơn mẹ
- Cảm ơn A Vương nha
- AV: Cảm ơn mẹ pà y, bánh kem do mẹ pà mua chứ tui có mua đâu
- AD: Hả, vậy mà tui cứ tưởng ông mua cho tui chứ
- AV: Giời, tui ở đây suốt từ sáng tới giờ, lấy đâu ra đi mua cho pà
- AD: (ー_ー) (Làm khi nãy còn cảm động muốn chết) (¬¬)
...
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
126
Điểm cảm xúc
240
Điểm
43
Chap 93: Tập sống tự lập
- AD: Mình phải quay lại với đống bài này mới được, sắp đến ngày phải thi rồi..ơ mấy bài tập này đã giải hết rồi, còn có ghi cả công thức nữa (Hm..như này là nhất định do A Vương đã làm rồi)

[Ngày hôm sau]
[Sau khi tan học, AD đi đến CLB]
- AD: Cậu ấy không có ở đây nhỉ, không biết là đi đâu rồi?
- M: An Di, cậu tới tìm mình sao
- AD: Không tui tới tìm..ờm à tui tới xem mọi người có cần giúp gì không?
- M: Hình như hôm qua là sinh nhật cậu đúng không, tớ xin lỗi, do dạo này nhiều việc quá nên không qua chúc mừng cậu được, cậu đừng có giận tớ nha, tớ sẽ tặng cho cậu một món quà đặc biệt nhất
- AD: Cảm ơn ông vì đã nhớ tới nhưng mà quà cáp thì không cần đâu
- M: Tớ đương nhiên là phải nhớ rồi..
- AD: Mà A Vương sáng giờ có tới đây không?
- M: Hả tên đó hả? Không, sao tự nhiên cậu lại nhắc tới cậu ta chứ?
- AD: Không có gì, tui chỉ muốn biết xem vở kịch luyện tập tới đâu thôi
- M: Vẫn ổn nhưng mà tên kia dạo nay hay trốn tập lắm
- AD: Cậu ấy không tới tập sao?
- M: Cả Thư Nhã nữa, trời ơi, tại sao cả hai người đều là vai diễn chính mà lại vắng mặt như thế chứ, tớ biết phải làm sao đây!
- AD: Hm..(À phải rồi, còn chuyện của Nhã nữa, mình nên gặp cậu ấy)
- M: Mấy cái người này, thích thì tới tập, không thích thì không tới, chẳng có kỉ luật gì hết, sau này nhất định phải chỉnh đốn lại mới được
- AD: Hả, bộ ông nói gì liên quan tới tui hả? [Người hay trốn hoạt động của CLB nhiều nhất]
- M: Ah, tớ không có ý nói gì cậu đâu An Di ("^▿^)
- AD: (?) Thôi ông đừng buồn nữa, tui sẽ kiếm hai người họ về đây cho ông
- M: Cậu sẽ giúp tớ sao
- AD: Dĩ nhiên rồi, thôi tui đi đây
- M: (!) Ơ An Di, còn quà tớ sẽ gửi cho cậu nhé
- AD: Không cần đâu
- M: Hơ..

[AD đến gặp TN]
- AD: Tớ nghe Minh bảo mấy nay cậu không tới tập hả?
- N: Xin lỗi, tớ có vài vấn đề cần phải giải quyết, vì việc của tớ mà ảnh hưởng tới mọi người rồi, hôm sau tớ nhất định sẽ đến tập bù
- AD: Không sao đâu, nếu vậy cậu cứ giải quyết chuyện của bản thân trước đã, vở kịch từ từ sau cũng được, ông Minh đó cũng không dám làm gì cậu đâu
- N: Nhưng mà tớ thấy có lỗi quá, mọi người ai cũng chăm chỉ luyện tập hết
- AD: Vậy cậu hãy nhanh giải quyết vấn đề và quay lại luyện tập với mọi người nào
- N: Ừm, tớ biết rồi
- AD: Mà chuyện của cậu có nghiêm trọng lắm không? Hôm trước tớ nghe nói cậu bỏ đi khỏi nhà, đã xảy ra chuyện gì vậy, cậu có thể chia sẻ với tớ không?
- N: Tớ đã cãi nhau với ba
- AD: :emoji_flushed: Cậu đã cãi nhau với ba sao
- N: Đúng vậy
- AD: Vậy..mọi chuyện vẫn ổn chứ?
- N: Tớ đã bỏ nhà đi rồi
- AD: Hả, cậu bỏ nhà đi thật sao?!
- N: Ừm..
- AD: Vậy giờ cậu ở đâu?
- N: Hiện giờ tớ đang ở nhà của Mỹ Ân, hôm trước tình cờ gặp được cậu ấy nên cậu ấy đã cho tớ ở nhờ, cậu ấy bảo tớ có thể ở bao lâu cũng được nhưng mà tớ nghĩ tốt nhất cũng nên mau chóng kiếm chỗ ở khác chứ như vậy sợ làm phiền cậu ấy quá
- AD: Không sao, nếu như không có chỗ để đi cậu cứ đến ở nhà tớ cũng được, bên tớ vẫn còn một phòng trống
- N: Cảm ơn cậu An Di ^^
- AD: Vậy giờ cậu tính như nào, rồi còn việc học sắp tới của cậu thì sao?
- N: Tớ nghĩ tớ sẽ kiếm một công việc nào đó làm thêm để trang trải cuộc sống
- AD: Nếu vậy thì tiền học phí của cậu thì sao hả Thư Nhã?
- N: Trước khi đi mẹ tớ đã cho tớ một số tiền, nó đủ để lo học phí sắp tới nên hiện tại tớ không cần lo tới vấn đề đó
- AD: Oh..
- N: (˵• - •˵) Xin lỗi, đáng lí ra tớ không nên như vậy, tớ là người chủ động bỏ nhà đi mà lại..
- AD: Không sao mà, dù gì giờ cũng đã lỡ rồi, cậu nên lo sắp tới sẽ sống sao cái đã
- N: Mặc dù tớ bảo là sẽ tự lo nhưng mà trước giờ tớ chưa từng đi làm, tớ chưa biết phải bắt đầu từ đâu nữa
- AD: Tớ cũng chưa từng ở một mình bao giờ nên cũng không biết phải cho cậu lời khuyên như thế nào nữa ("^▿^) Ah, hay là hỏi anh Thiên thử? Anh ấy đã tự đi làm, sống tự lập trong mấy năm nay rồi nên chắc chắn sẽ có kinh nghiệm hơn á, cậu đã nói việc này cho anh ấy biết chưa?
- N: Tớ chưa nói với anh ấy
- AD: Cậu thử hỏi anh ấy xem, anh ấy có thể sẽ giúp được cậu đấy
- N: Ừm, vậy tớ sẽ hỏi ảnh thử
- AD: Hay là để tớ gọi cho anh ấy luôn nha
- N: Ừm..
..
- AD:..Alo anh Thiên hả
- T: Anh nghe đây An Di, có chuyện gì sao?
- AD: À em và Nhã có một số chuyện cần hỏi ý, không biết là anh có rảnh không hay là khi nào anh có thời gian có thể gặp tụi em được không? Tụi em đang cần lời khuyên từ anh
- T: À giờ cũng được
..@#$..
- AD: Dạ vậy lát gặp anh nha..à mà A Vương có ở chỗ anh không vậy?
- T: Em ấy hả, hiện tại không có ở đây
- AD: Oh
- T: Em cần tìm A Vương có chuyện gì sao?
- AD: Dạ không, không có gì đâu anh, em cúp máy đây (^▿^)
- [..] Hm..không có ở chỗ anh ấy :emoji_thinking:
- N: Sao rồi?
- AD: Anh ấy đồng ý rồi á, à mà tớ nhớ ra có chuyện phải làm, hay là cậu đến gặp anh Thiên đi nha, dù gì hai người cũng dễ nói chuyện hơn
- N: Uh, nếu vậy cậu cứ đi trước đi
- AD: Cậu đừng lo nha Nhã, mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi, có gì thì cậu cứ gọi cho tớ nhá
- N: Ừm, cảm ơn cậu
...
[AD đi đến thư viện thì thấy AV đang ngồi đọc sách]
- AD: (Hừm, biết ngay mà)
- [..] Xin chào! (^▿^)
- AV: (?) Là pà à, sao pà lại ở đây chứ? (¬¬)
- AD: Thì tui đến để đọc sách
- AV: Pà mà cũng đọc sách sao, nói không ai tin được
- AD: Sao lại không chứ, ông đừng có coi thường tui nha, một khi tui đã quyết tâm là có thể đọc hết được cả cuốn luôn đó
- AV: Xớ (¬¬)
- AD: (..)
- AV: [Im lặng]
- AD: (Không nói gì nữa sao?)
[AD ngó nghiêng quan sát]
- AV: [..] (ー_ー) Nói đi, pà tính kiếm chuyện gì với tui hay sao?
- AD: Không có, nè bộ lúc nào ông cũng nghĩ tui thích kiếm chuyện với ông lắm sao?
- AV: Không chứ còn gì nữa, vậy thì pà nói đi, pà muốn cái gì?
- AD: À thì..tờ giấy ghi chú trên bàn của tui là ông ghi có đúng không?
- AV: Không lẽ pà nghĩ có ai đó rảnh tới mức lẻn vào nhà pà chỉ để làm mấy cái đó sao, chẳng qua là khi đó rảnh quá không có gì làm nên tui mới ghi lại thôi (¬¬)
- AD: Tui biết là ông mà, chỉ là hỏi lại cho chắc thôi
- AV: Rồi thì sao, không lẽ pà tính đến bắt bẻ việc tui ghi lên tập của pà sao?
- AD: Không, ông nghĩ sao nếu như tui đưa cho ông một lời đề nghị?
- AV: Gì cơ chứ?
- AD: A Vương, tui biết ông vừa giỏi vừa tốt bụng mà, hay là ông làm gia sư tạm thời cho tui đi, chỉ cần ông đồng ý, nếu tui vượt qua kì thi này tui sẽ tình nguyện làm sai vặt cho ông trong vòng 3 tháng luôn
- AV: Xời, ai mà thèm, giúp pà thì tui được cái gì chứ
- AD: Thì tui sẽ làm bất cứ những gì ông bảo, kể cả việc giữ khoảng cách với anh Thiên luôn
- AV: Gì, nay pà có uống lộn thuốc không vậy? Dám đưa ra lời đề nghị như vậy, hay là pà đang toan tính cái gì đây?
- AD: Tui đang nói nghiêm túc lắm á!
- AV: Pà đừng có mà hối hận nha
- AD: Chỉ là khoảng thời gian ngắn thôi mà, yên tâm tui không dễ bỏ cuộc như vậy đâu
- AV: Dù gì bớt đi một đối thủ cạnh tranh cũng đỡ bớt phiền phức, pà nói thì phải giữ lời đó
- AD: Như vậy là ông chịu đồng ý rồi phải không
- AV: Chuẩn bị tinh thần y, hôm nay sẽ bắt đầu luôn đấy
- AD: Tui biết rồi (• ▿ •)
...
[Lúc này TN đang nói chuyện với T]
- T: Em đã bỏ nhà đi sao, em có bị ngốc không? Lớn rồi chứ có phải con nít đâu mà còn làm như vậy nữa?!
- N: Quyết định thế nào là quyền của em, sao anh lại mắng em chứ?
- T: Cho dù có giận dỗi thế nào thì em cũng không nên bỏ nhà đi như vậy
- N: Đó là chuyện của em, anh đừng có phản ứng gay gắt như vậy :emoji_triumph:
- T: À thì tại vì..[Người cũng từng bỏ nhà ra đi lên tiếng] em biết đó, không phải ai cũng có gia đình để trở về đâu, sau này khi trải qua một khoảng thời gian và nhìn lại, em sẽ nhận ra khi có người thân ở bên cạnh là đều quan trọng nhất nên là em hãy suy nghĩ kĩ trước khi quyết định điều đó, anh từng là một đứa trẻ lang thang nên anh biết nỗi vất vả khi phải sống một mình như thế nào
- N: (..) Em nghe nói anh được gia đình A Vương nhận nuôi từ lúc nhỏ có phải vậy không
- T: Đúng vậy, nhờ có em ấy nên cuộc đời của anh đã được thay đổi, chính vì vậy mà giờ anh càng trân trọng gia đình mà mình hiện đang có
- N: Em hiểu nhưng mà em muốn thử sức mình một lần, em biết những gì mà ba làm đều muốn tốt cho em nhưng nếu em cứ phụ thuộc vào như vậy thì sau này nếu lỡ như em phải sống một mình thì em biết phải làm sao? Điều đó thực sự khó khăn với em vì vậy em quyết định rồi, em sẽ sống tự lập, em sẽ không để cho ba phải lo lắng cho em nữa, em muốn ba phải thay đổi cách nhìn và chấp nhận cho em và Khả Danh được tự do đưa ra ý muốn của mình
- T: Em tin rằng nếu em làm như vậy thì ba em sẽ thay đổi ý định sao?
- N: Em..không chắc, nhưng mà em sẽ cố gắng
- T: Thôi được rồi, nói cho anh biết, bây giờ em định làm cái gì?
- N: Em cũng chưa biết nữa (٥↼_↼)
- T: Em dọn ra ngoài mà không có kế hoạch gì cho bản thân à, anh có thể hiểu được tại sao ba em lại không tin tưởng em như vậy rồi
- N: Chính vì em chưa có kinh nghiệm gì nên anh Thiên, xin anh hãy làm cố vấn cho em
- T: (!) Em muốn anh giúp em thật sao?
- N: Hiện giờ em cũng không biết nhờ vả ai, anh đã từng đi làm nhiều nơi rồi nên chắc chắn là anh biết phải làm như thế nào có đúng không?
- T: Ừ thì cũng được..nhưng mà cho anh biết hiện tại em đang ở đâu vậy?
- N: Em đang ở nhà của Mỹ Ân
- T: Mỹ Ân sao, anh không nghĩ em với em ấy lại thân nhau đến vậy đấy
- N: Thật ra em cũng tình cờ gặp và được cậu ấy giúp đỡ thôi
- T: Oh..vậy vấn đề của em bây giờ là em muốn kiếm việc làm sao?
- N: Vâng, đúng vậy
- T: Haizz..thôi được rồi, anh sẽ giúp em nhưng mà sau khi thi xong cái đã, bây giờ trước mắt em hãy tập trung vào kì thi sắp tới đi, nếu có gặp khó khăn gì thì cứ nói với anh
- N: Dạ em cảm ơn anh Thiên (•̪ ▿ •̪)✧

[Tối hôm đó, AV đến nhà để phụ đạo cho AD]
[AV đặt chồng sách trên bàn]
- AD: (ꏿꏿ) (!) Hả, gì mà một đống vậy?!
- AV: Hôm nay chúng ta sẽ ôn hết đống này
- AD: Đùa sao! Đống đó sao mà ôn nổi
- AV: Nếu đã giao việc hướng dẫn cho tui thì phải nghe theo có biết chưa, cấm nói nhiều
- AD: •-•" (..)
..
[Lúc sau]
- AD: Haizz buồn ngủ quá, mắt mở không nổi luôn rồi
- AV: Nè pà đừng có lười biếng đó, sắp phải thi đến nơi rồi mà còn ngủ được
- AD: Tui biết mà, nhưng mà tui thấy buồn ngủ quá :emoji_sob: Ah hay là tui xuống pha ly cà phê uống cho tỉnh táo
- AV: Vậy cũng được, tùy pà, lẹ lẹ lên
- AD: Uh, tui biết rồi
...
- AV: Pả đi pha cà phê gì mà lâu dữ vậy (¬¬) [Ngáp] Mình cũng thấy buồn ngủ rồi
[Trong lúc chờ AD quay trở lại, AV đã nằm xuống bàn chợp mắt một chút ]
...
- AD: Tui quay trở lại rồi đây!
- AV: (..) [Im lặng]
- AD: Ngủ rồi hả? [..] Hm..ngủ mất tiêu rồi..trông cậu ấy ngủ cũng ngoan lắm đấy chứ, như này có phải dễ thương hơn không, suốt ngày cứ cau có khó chịu :emoji_stuck_out_tongue:
[AD ngắm nhìn AV một hồi]
- AD: (Đã bao giờ mình để ý thấy cậu ấy đẹp trai như thế này chưa nhỉ?) (◍^ ^◍) (!) (An Di, mày đang nghĩ cái gì vậy?! Mau dẹp cái ý nghĩ đó ngay!) ><
- AV: [Tỉnh giấc]
- AD: Ơ ông dậy rồi à..
- AV: Pà đi pha cafe cái gì mà cả buổi trời vậy hả, tui cứ tưởng pà ngủ luôn dưới đó rồi chứ
- AD: Thì tui quay lại rồi đây (Mới thấy dễ thương được một chút thì quay trở lại thành tên khó chịu rồi) (¬¬)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
126
Điểm cảm xúc
240
Điểm
43
Chap 94: Người sai vặt
[Đến ngày thi]
- AD: Cuối cùng cũng thi xong, khỏe quá đi (^▿^)
[AD nhận được một tin nhắn]
- AD: Hở, tin nhắn? Là của A Vương
- AV: [✉️: Thi như nào rồi?]
- AD: Huh? Hôm nay tự dưng hỏi thăm mình vậy?
- [✉️: Tui thi ổn lắm á, có mấy câu trước đó cũng không biết làm nhưng mà nhờ có ông chỉ nên tui đều làm được]
- AV: [✉️: Vậy thì tốt, đến chỗ tui đi]
- AD: Hả? Không biết kêu mình đến có chuyện gì nữa đây?
...
- AD: Ông kêu tui đến đây có gì không?
- AV: Tui thấy khát nước, pà đi mua cho tui ly nước đi
- AD: Gì vậy? Bộ ông không tự đi mua được à, ông kêu tui lại đây chỉ có nhiêu đó thôi sao? (¬¬)
- AV: Tui nhớ là ai đó nói nếu qua được kì thi sẽ làm sai vặt cho tui 3 tháng sao, chẳng lẽ quên rồi à?
- AD: Ừm thì tui bảo là nếu qua được nhưng mà vẫn chưa có kết quả mà, sao ông chắc chắn vậy
- AV: Tui đã đích thân chỉ dẫn rồi thì không được cũng phải được
- AD: Nếu lỡ như tui rớt thiệt thì sao?
- AV: Pà nghĩ xem, dì Lam có biết chuyện này không? (¬֊¬)
- AD: Ông đang đe dọa tui đó à? (;¬¬)
- AV: Phải xem pà thế nào rồi ( ˘ᵕ˘)
- AD: (A Vương đáng ghét, lại dùng chuyện đó để bắt nạt mình nữa rồi) Thôi cũng được, dù gì tui cũng đã hứa với ông thì tui sẽ làm vậy ( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Như vậy mới được chứ, nhanh nhanh đi, tui không có nhiều thời gian đâu
- AD: 'Ngồi ở không mà cũng không có thời gian, xớ' (¬¬)
..
[Một lúc sau AD mua nước trở về]
- AD: Đây nè
- AV: Được rồi, đi với tui
- AD: Hả, đi đâu?
- AV: Đi đâu rồi pà sẽ biết
...
[AV dẫn AD đến nhà sách]
- AV: [Đưa giỏ xách cho AD] Nè cầm đi
- AD: Gì chứ?
- AV: Tui muốn mua vài thứ, pà là người xách
- AD: ( ¬¬)
..
[Lát sau]
- AD: (Đáng ghét, mua nhiều đồ như vậy còn bắt mình phải vát về tận nhà cho nữa) ><
- AV: Được rồi, pà để đó đi
- AD: Phù, cuối cùng cũng xong
- AV: (¬֊¬)
- AD: (Gì vậy? Vẻ mặt đó là sao? Tự nhiên mình thấy bất an quá, phải chuồn trước thôi) Nếu không còn gì nữa thì tui về trước nha ("^▿^)
- AV: Đứng lại đó, tui chưa cho pà về mà
- AD: Ông muốn cái gì? (" ͠^ᴗ^)
- AV: Nhà có vẻ hơi bừa bộn tí, sẵn tiện pà giúp tui dọn dẹp lại nha
- AD: ("¬¬)
...
- AV: Tui muốn uống nước cam, pà đi pha cho tui ly nước cam đi
- AD: Nè bộ ông coi tui là con ở của ông thiệt hả, sao cái gì cũng kêu tui làm vậy hả?
- AV: Thì đâu phải lúc nào cũng có người để sai vặt như vậy, phải biết tận dụng chứ, giờ pà muốn sao?
- AD: Dạ tui biết rồi thưa cậu chủ, để tui đi pha cho cậu ly nước cam nha (◍^ᴗ^◍)
[..] (Tên đáng ghét đó, tự dưng lúc đầu lại nãy cái ra ý định làm sai vặt chi không biết, đúng là tự chuốc họa vào thân mà) Cho thêm một đống đường này, cho ngọt chết ông luôn!
- AV: Pà nhanh lên đi, làm cái gì mà lâu thế không biết
- AD: Biết rồi!
[..] Của ông đây (• ᘁ •)
- AV: [Vẻ mặt nghi ngờ] Hm..ngồi xuống đi, cho pà á
- AD: Hả?
- AV: Tui thấy pà ngày hôm nay làm việc cũng vất vả rồi nên coi như thưởng cho pà đấy
- AD: (" ͠^ᴗ^) Tui không cần đâu, ông cứ uống đi
- AV: Tui kêu pà uống thì pà cứ uống đi, nhanh lên (¬¬)
- AD: (" ͠^^) Được thôi..
[AD uống ly nước]
- AD: (Ngọt quá) ><
- AV: [Che miệng cười]
- AD: Ông cười cái gì chứ? Ông cố ý có phải không (•̀ ༚•́)
- AV: Gì chứ, tui có lòng tốt nhường cho pà mà nói vậy là sao chứ, không lẽ pà bỏ gì vào đó rồi? Tính hại người khác nhưng hại ngược lại mình (¬֊¬)
- AD: Tui..tui bỏ gì chứ, để tui uống hết cho ông coi
- AV: Mời
[AD uống hết cốc nước]
- AD: (>~<)

[AV ngồi cười khúc khích, khi này bỗng có tin nhắn tới ✉️]
- AV: (?)
[Sau khi đọc tin nhắn cậu kéo AD ra ngoài cửa]
- AD: (!)
- AV: Pà có thể đi về rồi á, nếu mà không có sự cho phép của tui cấm pà tới đây tìm anh Thiên có biết chưa [Đóng cửa]
- AD: Ủa gì vậy? Tự nhiên cái ném mình ra ngoài à?

[Ngày kia, AD đến CLB thì gặp N]
- N: An Di [Vẫy tay chào]
- AD: [..] Dạo này cậu vẫn ổn chứ, thi sao rồi, có tốt không?
- N: Tớ ổn, mọi chuyện đều tốt, An Di à, tớ vừa kiếm được một công việc mới đấy
- AD: Thật sao, như vậy thì tốt quá, chúc mừng cậu nha..
- N: Ừm, là anh Thiên đã giới thiệu cho tớ công việc này đấy, cũng nhờ có cậu mà tớ mới tìm được việc, cảm ơn cậu nhiều lắm
- AD: Tớ có giúp được gì nhiều cho cậu đâu ^^"

[TN và AD nghe thấy M đang cằn nhằn cái gì đó]
- M: Grừ cái tên chết tiệt kia lại trốn tập nữa à, đã bảo là sau khi thi xong sẽ phải tập trung đầy đủ rồi mà, mất tích đâu nữa không biết!
- AD: Ông Minh sao trông có vẻ tức giận quá vậy?
- N: Tại vì mấy nay A Vương không chịu đến đây nên cậu ấy mới vậy á
[M gọi điện cho AV] [..]
- AV: Em nghe nè anh Minh
- M: Cuối cùng cũng chịu bắt máy rồi, cậu đang ở cái xó xỉnh nào đấy hả? Đến ngay CLB cho tui!
- AV: Xin lỗi anh Minh, em quên mất..
- M: Nè, cậu đảm nhận vai chính mà nói như vậy coi được sao?!
- AV: Em quên nói với anh là em sẽ tự luyện tập ở nhà
- M: Cậu đang giỡn mặt với tui đó à, làm sao có thể tự diễn được chứ!
- AV: Anh yên tâm đi, mọi chuyện em đều lo được mà
- M: Tui không cho phép, cậu phải lên đây cho tui, nếu không..
- AV: Xin lỗi anh, giờ em đang bận lắm, khi khác em gọi cho anh nha
- M: Ơ nè tui chưa nói xong mà, nè cậu..[Bíp] Argh..cái tên đáng ghét này!!
- H: Có chuyện gì vậy?
- M: Cái tên phiền phức kia trốn luôn rồi, đúng là điên thật mà, đáng lí ra lúc đầu không nên cho hắn ta vào vở diễn
- H: Ông đang nói Anh Vương à?
- M: Chứ còn ai vào đây nữa, một mình tên đó thôi đã khiến tui đủ điên rồi
- H: Chà, người ta không đến thôi đã làm ông lo lắng như vậy rồi sao
- M: Nói bậy bạ gì vậy! Pà mau giúp tui lôi cổ tên đó lên đây đi
- H: Sao mà tui có thể làm như vậy được chứ trong khi tui là người đã duyệt cho cậu ta tập ở nhà mà
- M: Cái gì?! Pà là người đã cho phép cậu ta ở nhà á! Pà nghĩ cái gì vậy hả? Cái tên đó đã không có kỉ luật rồi thôi, sao pà còn hùa theo hắn ta nữa hả? Bộ pà bị tên đó cho ăn bùa mê gì rồi sao
- H: Nói gì vậy, chẳng qua là tui thấy cậu ấy có khả năng, người bình thường thì không nói gì rồi nhưng riêng cậu ấy thì tui cho phép ( ᵕ ༚ᵕ)
- M: Pà nói vậy mà coi được..@$%#..
- AD: (..) Hai người đó lại cãi nhau nữa rồi..
- N: Như vậy là A Vương sẽ không tham gia tập cùng mọi người sao
- AD: (A Vương sao vậy, sao cậu ấy lại không đến tập chứ?)
- N: Có khi nào là tại tớ không?
- AD: (• ༚•) Sao cậu lại nói như vậy chứ?
- N: Tại vì A Vương không thích tớ nên cậu ấy mới không đến đây
- AD: Cậu đừng có bi quan như vậy chứ..ah hay là để tớ qua nhà cậu ấy xem thử
- N: Không cần đâu, như vậy phiền cậu quá
- AD: Không có gì, thật ra tớ cũng muốn đến đó mà
- N: À..tớ hiểu rồi, vậy cảm ơn cậu nhé
- AD: ^^
- H: Được rồi, tui là người đã cho phép cậu ấy nghỉ, nếu ông muốn, tui sẽ đứng ra cam đoan, nếu cậu ấy không thể hoàn thành hay làm bất cứ điều gì phá hỏng vở kịch thì tui sẽ chịu trách nhiệm, tui sẽ từ chức hội phó luôn được chưa
- M: Cái này là pà nói đó nha, pà nhắm chịu nổi trách nhiệm không đó
- H: Tui chắc chắn, tui không sai!
- M: Được là pà nói đó
- H: Ai mà thèm làm cái chức phó này chứ
- M: Pà cứ chờ đó, rồi pà sẽ hối hận
- H: Tui đang chờ đây nè!
- AD: Hai cái người này ("¬¬)

[Ngày hôm sau, AD đi đến nhà của T]
- AV: [..] Pà tới đây để làm cái gì? Chẳng phải tui kêu pà không được tới sao
- AD: Thì ông kêu tui không được tới tìm anh Thiên nhưng mà tui có tới tìm anh Thiên đâu
- AV: Pà tới đây tìm ai?
- AD: Lạ thật đấy không phải tìm anh Thiên thì dĩ nhiên là đến tìm ông rồi, không lẽ tìm chủ nhà của ông sao
- AV: Pà tìm tui để làm cái gì chứ? Không tiếp
- AD: Nè, tui còn chưa kịp hỏi nữa mà, Thư Nhã lo lắng việc ông không đến CLB nên tui đến xem thử ông có bị gì không thôi
- AV: Là cậu ta kêu pà tới đây đó à
- AD: Không phải đâu, do tui quan tâm ông thôi (◍^ ^◍)
- AV: Xời, pà mà tốt vậy sao, anh Thiên không có ở nhà đâu
- AD: Không sao, tui có thể đợi mà
- AV: Biết ngay mà, pà đang tính giỡn mặt với tui đó à
- AD: Đùa tí thôi mà, ông không tính mời tui vào nhà thiệt đó hả?
- AV: Bận lắm, không tiếp ( ˘⁰˘)
- AD: Ông bận gì vậy, có cần tui giúp không?
- AV: Pà không đến phá là đã giúp tui rồi
- AD: Mà sao ông lại không đến tập vậy, có phải là có chuyện gì không?
- AV: Thì tại gì tui không thích thôi, pà hỏi nhiều để làm gì chứ
- AD: Chẳng phải bình thường tui thấy ông nhiệt tình lắm sao, sao giờ lại bảo là không thích được chứ
- AV: Pà nói hay nhỉ? Thường ngày tui cũng có thấy pà tham gia hoạt động của CLB đâu, sao giờ lại quan tâm vậy?
- AD: Thì tui cũng là thành viên của CLB, có chuyện gì tui cũng phải quan tâm chứ
- AV: Nói nghe nè, dạo nay pà hay đến CLB, anh Minh ảnh thế nào rồi?
- AD: Ông Minh ổng đang giận lắm đó, tui nghĩ là không sớm thì muộn ổng cũng sẽ đến đây tìm ông thôi

[Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới]
- M: Hừ, hôm nay mình nhất định phải cho tên đó một bài học, dám không coi mình ra gì hả!
- AD, AV: (?)
- AV: Ê tới thiệt rồi kìa, tự dưng pà nói chi vậy, đúng là miệng quạ mà (•̀ ༚•́)
- AD: Tui có biết gì đâu?
[AV kéo AD vào nhà]
- AV: Vào đây nhanh lên..
- AD: Giờ ông tính sao?
- AV: Nghe tui nói đây..
...
- M: Cậu mở cửa ra cho tui, tui biết cậu đang ở trong nhà mà, hôm nay đừng hòng mà trốn
[Cánh cửa đột dưng mở ra] [..]
- M: Cuối cùng cũng chịu vát mặt ra, coi tui xử lý cậu thế nào [Săn tay áo]..
- (!) Ủa An Di, sao lại là cậu?
- AD: Ông định đánh tui à? ("¬¬)
- M: Ơ làm gì có, tớ tới tìm Anh Vương, mà sao cậu lại ở đây vậy?
- AD: Tui tới thăm cậu ấy
- M: Hả, cậu ta bị gì sao?
- AD: Thật ra A Vương cậu ấy..
- M: Cậu ta sao hả?!
- AD: Cậu ấy đang bị cúm mùa, hiện giờ khắp người đang nổi lốm đốm vì vậy nên cậu ấy mới không đến CLB được
- M: Hả thật vậy sao?
- AD: Đúng vậy, bệnh này còn có thể lây nữa đấy vậy nên phải hạn chế tiếp xúc để tránh bị lây nhiễm
- M: Lại còn lây nhiễm nữa! An Di, cậu không sợ sao?! Σ(°ロ°)
- AD: Thật ra lúc nhỏ tui bị rồi nên không sợ nữa, chỉ sợ lây cho các bạn khác thôi, Minh à chắc ông cũng không sợ đâu ha
- M: Dĩ..dĩ nhiên là tớ không sợ rồi, dăm ba cái bệnh vặt có gì đâu mà phải sợ chứ..
(• ᘁ •)"
- AV: Anh Minh, anh đến thăm em đấy à
- M: ( •᷄⌓•᷅") Cậu đứng lại đó!
- AV: (• ૦ •)
- M: Nếu như cậu bệnh nặng như vậy thì cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, không cần phải đến CLB đâu, tui chỉ nói vậy thôi, về trước đây!
- An Di à cậu nhớ bảo trọng nhé [Chạy mất tiêu]
- AD: ("¬¬)
- AV: Anh đi mạnh giỏi nhé :emoji_wave: (^▿^)
- AD: Nè ông thấy tui diễn được chứ hả?
- AV: Cũng tạm ( ˘°˘)
- AD: Tui mới vừa giúp ông một mạng đó nha
- AV: Thì sao, giờ pà muốn gì?
- AD: Nè, tui hỏi thiệt, tại sao ông nhất quyết không chịu đến CLB vậy?
- AV: Đó là việc của tui, pà không cần biết
- AD: Cứng đầu thiệt chứ :emoji_confused:

[Lúc này T đi đến chỗ làm của N]
- T: [Vẫy tay chào] ^^
- N: Ah anh Thiên..
[N không cẩn thận đụng phải khách]
- N: (!)
- ?: Á..! Nè, cô phục vụ cái kiểu gì vậy?! Bộ đui hay sao mà không thấy tụi tui hả!
- N: Xin lỗi, tui thực sự không cố ý
- ?: Không cố ý cái gì chứ, có biết cái áo này mắc tiền lắm không hả? Tính cả cái tháng lương của cô cũng không có đủ tiền để mà đền đâu, đồ nhà quê!
- N: :emoji_sweat:
- T: Chào mấy em
- ?: Ah trai đẹp! (♡▿♡)
- T: Cô bé này chỉ mới làm ở đây thôi nên chưa quen việc, mong mấy em thông cảm nha, còn về chiếc áo, nếu mà có hư hại gì thì anh sẽ thay em ấy đền lại cho mấy em nhé
- ?: Dạ nếu mà anh đã nói vậy thì hoy ạ, chỉ là cái áo thì có xá gì đâu anh, hihi..
- T: Vậy thì anh cảm ơn nhé
- ?: Xớ, lần này tụi này sẽ bỏ qua, coi như cô hên đó
- N: Cảm ơn quý khách
- ?: Anh đẹp trai có thể cho em xin in4 được không
- T: Xin lỗi nha, anh đã có bạn gái rồi
- ?: Hả, tiếc quá vậy

[Một lúc sau]
- T: Em sao rồi, đã quen với công việc mới chưa?
- N: Em vẫn chưa quen lắm, anh thấy đấy..chuyện khi nãy thật ngại quá, cảm ơn anh đã giúp em
- T: Có gì đâu, chuyện nhỏ thôi mà
- N: Cũng may là nhờ có anh nếu không khi nãy em cũng không biết phải làm thế nào nữa
- T: Lần sau em hãy cẩn thận hơn là được rồi
- N: Dạ, em nhất định sẽ cố gắng
- T: Thật ra anh đến đây ngoài việc xem em làm có ổn không tiện thể anh cũng có chuyện muốn nói với em
- N: (• ༚•) Là chuyện gì vậy anh Thiên?
...
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
126
Điểm cảm xúc
240
Điểm
43
Chap 95: Hiệp sĩ và chú ếch
[Hôm nay KD đến thăm TN]
- KD: Nơi ở mới của chị đây sao
- N: Đúng vậy, hiện tại chị đang ở nhờ chỗ này, đây là nhà của Mỹ Ân đó
- KD: Chị Mỹ Ân sao?!
- MÂ: Nhà mình có khách sao..
- Ah, là Khả Danh đây mà
- KD: (˵• •˵) [Xấu hổ]
..
[Sau khi vào nhà]
- MÂ: Hai người cứ từ từ nói chuyện nha, mình ra đằng sau nhé..[..]
- KD: Sao..sao chị lại ở nhà của chị Mỹ Ân vậy?
- N: Chị cũng chưa nói cho em biết nữa nhưng mà không nghĩ là em lại bất ngờ đến như vậy ("^▿^) Thật ra hôm đó sau khi rời khỏi nhà, chị đã ngồi dưới đường rất lâu không biết phải đi đâu thì bất ngờ gặp được cậu ấy
- KD: (..) Chị hai, chị có tin là những cuộc gặp gỡ tình cờ có thể là do duyên số không?
- N: Ý em là..việc chị gặp được Mỹ Ân có thể đã được định sẵn từ trước?
- KD: Ơ..
- N: Cũng có thể ha, em còn nhớ lần trước chúng ta đã đổi nhầm mèo với cậu ấy không? Lần này thì chị lại được cậu ấy giúp đỡ, đúng là có duyên với cậu ấy thật á
- KD: 'Nếu đã là nhân duyên sắp đặt thì có lẽ không nên từ bỏ'
- N: Hả, em nói gì vậy?
- KD: Em đang nghĩ phải đặt mục tiêu mới cho mình thôi
- N: Phải rồi, chuyện lần trước chị vẫn chưa hỏi em, quyết định chọn ngành của em, có phải là em đã chắc chắn rồi đúng không?
- KD: Em chắc chắn
- N: Được, như vậy chị sẽ ủng hộ em ^^
- KD: Cảm ơn chị..vì em mà chị với ba mới cãi nhau
- N: Đừng nghĩ như vậy chứ, thật ra cũng một phần là do chị, do chị không thích cuộc sống bị ràng buộc, đó là những gì chị nhận ra được sau khi hủy hôn ước với anh Thanh, không phải lỗi của em đâu
- KD: (..)
- N:..Dạo nay ở nhà thế nào rồi?
- KD: Ba lại đi công tác nữa rồi, đến khoảng tháng sau mới về lận, chị hai à, hay là chị quay trở về nhà đi
- N: Hiện tại chị chưa thể về nhà được đâu, chị sẽ không về cho tới khi nào ba chấp nhận ý kiến của chị
- KD: Mẹ rất lo cho chị đấy
- N: Mẹ ở nhà vẫn khỏe chứ?
- KD: Vẫn khỏe nhưng mà dạo nay hay lo nghĩ nhiều lắm
- N: Giờ chị không thể ở bên cạnh chăm sóc mẹ được, Khả Danh à, chỉ có thể nhờ vào em thôi đấy, em hãy chăm sóc mẹ thật tốt nhé, bảo mẹ đừng có lo lắng gì cả, chị ở đây sống rất tốt
- KD: Việc đó cứ để em lo, em cũng là con trai của mẹ mà
- N: Ừm, như vậy thì chị yên tâm rồi, nếu như có gì không ổn thì phải báo chị biết liền nhé ^^
- KD: Em biết rồi

[Đến ngày tổ chức buổi diễn]
- AD: A Vương vẫn chưa tới sao?
- N: Cậu ấy vẫn chưa tới
- AD: Đã biết rõ hôm nay là buổi diễn rồi mà, sao giờ này vẫn chưa tới nữa chứ
- H: Cậu ấy sẽ đến thôi, các cậu cứ lo chuẩn bị trước đi
- N: Ừm
- AD: Vậy tớ ra xem mọi người có cần giúp gì không nhé
- H: Ơ mà An Di nè, tớ có chuyện này muốn nhờ cậu giúp
- AD: Hả chuyện cần tớ giúp sao?

[Lát sau]
- M: Pà chuẩn bị tinh thần đi, tên đó sẽ không tới đâu
- H: Vẫn còn chưa tới giờ mà, ông khẳng định như vậy là còn hơi sớm đấy
- M: Giờ pà suy nghĩ lại năn nỉ tui vẫn chưa muộn đâu, dù gì tui cũng có người thay vai diễn cho cậu ta rồi nên việc đó tui sẽ không tính toán với pà đâu ( ˘ᵕ˘)
- H: Là ai chứ?
- M: Dĩ nhiên là..[Tạo dáng đẹp trai sau đó nháy mắt] ✨
- H: Ông bị khùng à? (¬¬)
- M: Khùng gì, ý tui là tui chính là người sẽ thay cậu ta đóng vai hoàng tử, vẻ đẹp hào nhoáng của tui, pà không thấy sao?
- H: Ọe
- M: Nè thái độ gì đó!
- H: (¬¬)

[Lúc này AV bước vào]
- H: (!) [Mặc kệ những gì M đang nói vội đi tới chỗ AV]
- M: Ơ nè tui đang nói chưa xong mà..
- H: Cậu đã tới rồi
- M: (!) Nè sao cậu lại tới đây vậy hả?
- AV: Hôm nay là buổi diễn, dĩ nhiên là em phải có mặt ở đây rồi (^▿^)
- M: Còn bệnh tình của cậu thì sao?
- AV: Anh Minh yên tâm đi, giờ em khỏe lắm
- H: Cậu bị bệnh gì sao?
- AV: Không, tui có bệnh gì đâu?
- M: Chẳng phải lần trước cậu bảo là bị bệnh lây nhiễm gì đó à?
- AV: Giờ hết rồi, không tin thì anh có thể lại gần đây xem nà (◍^ᴗ^◍)
- M: Không cần đâu, hết bệnh là được rồi!
- AV: Vậy em không tới trễ đúng không, em vào trong chuẩn bị đây
- M: ("¬¬)
- H: (Hả, cậu ta làm cái gì mà ông Minh ổng rén dữ vậy?)
...
[Buổi diễn bắt đầu: M, AD, KD ngồi dưới khán đài xem vở kịch]
- ?: [Lời dẫn] Ngày xưa có chàng hoàng tử nọ vì chọc giận phải mụ phù thủy nên đã bị mụ ta biến chàng thành một con ếch xấu xí, chỉ khi nào chàng nhận được nụ hôn của công chúa thì mới có thể hóa giải được lời nguyền, vì thế chàng bắt đầu lên đường tìm kiếm công chúa, một ngày nọ công chúa đang dạo chơi ở trong vườn thì bắt gặp một chú ếch..
[TN trong vai công chúa, AV trong vai hoàng tử bị biến thành ếch]
- AV: Được rồi vào vấn đề chính luôn đi, cô là công chúa đúng không, ta chính là hoàng tử bị phù thủy hóa phép biến thành ếch, chỉ cần ta và cô hôn nhau thì ta sẽ trở lại làm người, nào mình triển luôn thôi!
- M: Gì dẩy? Sao lại hấp tấp như vậy chứ!
- N: Khoan đã, ngươi nói ngươi là hoàng tử thật sao? Vậy ngươi có cách nào để chứng minh thân phận của mình không?
- AV: Nói vậy cũng nói được nữa, vậy cô đã gặp con ếch nào biết nói bao giờ chưa?
- N: Cũng đúng nhỉ, vậy ngươi chính là hoàng tử thật sự
- AV: Đúng vậy, giúp ta hóa giải lời nguyền đi, rồi cô muốn gì ta cũng có thể đáp ứng cho cô được hết
- N: Được rồi, vậy ta sẽ đồng ý giúp ngươi
- M: Sao mới bắt đầu đã vô cảnh này rồi, mở đầu đâu? Diễn biến đâu? Trình tự câu chuyện ở đâu?!
[Công chúa tiến tới định hôn chú ếch]
- AD: (Hở, cảnh này..không lẽ hai người đó tính hôn thiệt sao?) (" ͠¬¬)
- T: [..] Khoan đã!
- AD: (!)
- M: Hở, gì vậy?
- AD: Anh Thiên!
- M: Chuyện gì xảy ra vậy, sao anh Thiên lại ở đó chứ?
- T: Ta là thanh mai trúc mã của công chúa kiêm luôn thị vệ thân cận, ta không cho phép công chúa lại gần một con ếch xấu xí như ngươi được!
- M: Ở đâu ra xuất hiện một vệ sĩ vậy? Đã vậy còn thanh mai trúc mã nữa chứ!
- AV: Ôi hiệp sĩ, ta vốn là hoàng tử nước láng giềng nhưng bị mụ phù thủy ghen ghét nên đã biến ta trở thành ếch, nay phải có nụ hôn của công chúa mới có thể khiến ta trở lại thành người được
- T: Làm sao mà ta biết được lời ngươi nói có phải sự thật không hay ngươi chính là tay sai của mụ phù thủy cử đến đây để hãm hại công chúa? Ta phải bảo vệ nàng ấy
- AV: Oan ức quá! Tui quả thật bị mụ phù thủy hãm hại thật mà, ngài xem, với thân hình như này thì làm sao mà tui có thể hãm hại công chúa được chứ?
- T: Hm..nếu vậy thì ta sẽ giúp ngươi tìm một giải pháp khác để xóa bỏ lời nguyền
- AV: Được vậy thì tốt quá, xin hiệp sĩ hãy chỉ cách
- T: Thay vì phải nghĩ cách giải quyết vấn đề thì mình hãy đi giải quyết người tạo ra vấn đề y, hãy cùng nhau đi giải quyết mụ phù thủy đó và ta sẽ giúp ngươi trở lại như cũ
- AV: Oke anh..à ý tui là hãy cùng nhau lên đường tiêu diệt mụ phù thủy thôi
- T: [..] Công chúa, nàng hãy ở lại cẩn trọng nhé, khi nào giải quyết xong ta sẽ quay về
- N: :emoji_no_mouth:
- M: Bọn họ đang làm cái gì vậy?! Cái này đâu có trong kịch bản đâu?
[AD nhớ lại những gì H nói khi nãy:
- H: Lát nữa vở kịch bắt đầu có gì cậu trông chừng ông Minh giúp tớ nhé, nếu ổng định làm gì đó thì cậu cố gắng ngăn ổng giúp mình nha..]
- AD: (Huệ đã biết trước chuyện này rồi sao?)
- Ông bình tĩnh đi, cứ xem mọi người diễn sao cái đã
- KD: Em thấy vở diễn bắt đầu thú vị hơn rồi
...
[MÂ trong vai phù thủy, một sự cố ngoài ý muốn xảy ra, vừa bước ra thì cô đã bị vấp ngã úp mặt xuống sàn]
- MÂ: Áh! ><
- AV: 'U là trời' ("¬¬)
- T: •-•" (..)
- AV: Ôi hiệp sĩ quả nhiên lợi hại quá, phù thủy vừa xuất hiện thôi đã bị hào quang chói lọi của chàng đánh bại rồi, chúng ta đã giành chiến thắng!
- MÂ: [Nằm luôn]
- T: Câu chuyện đến đây là kết thúc
- AV: Cơ mà ta vẫn chưa trở lại thành người mà?
- T: Tại sao lại như vậy? Chẳng phải phù thủy đã bị tiêu diệt rồi sao, không lẽ lời nguyền của phù thủy lại mạnh đến vậy?
- ?: Ýe..ta trở lại làm người rồi!
- T: Ủa cậu là ai?
- ?: Ta là hoàng tử cóc bị mụ phù thủy hãm hại đây, nay phù thủy đã bị tiêu diệt nên ta đã trở lại thành người, cảm ơn các cậu rất nhiều
- T: Cậu ta trở lại thành người rồi thế sao ngươi vẫn chưa biến thành người?
- AV: Có lẽ chúng ta đã giết nhầm phù thủy rồi, bà phù thủy này chắc ở làng bên qua đây trẩy hội thôi, còn bà thù thủy đã biến ta trở thành ếch là một người khác
- M: Ủa có vụ này nữa hả?
- AD: Kịch bản này mình biết là ý tưởng của ai rồi ("¬¬)
- AV: Chúng ta phải tiêu diệt đúng mụ phù thủy thì lời nguyền mới có thể hóa giải được
- T: Thôi được, nếu vậy, ta và ngươi sẽ đi tìm bà phù thủy đó thêm một lần nữa
..
[Và thế là cuộc hành trình đi tìm mụ phù thủy giữa một hiệp sĩ và một ếch vẫn tiếp tục] [..]
- T: Tìm được ngươi rồi, ngươi chính là mụ phù thủy xấu na, xấu nết, hay đi ghen ăn tức ở, chuyên biến người khác thành cóc nhái có phải không?
- H: [Trong vai phù thủy] Ê không hề nha, bà đây tuy là phù thủy nhưng chưa từng sống lỗi bao giờ nhé
- T: Tất cả phù thủy đều là kẻ xấu, không cần nói nhiều, ta sẽ tiêu diệt hết
- H: Bình tĩnh đi chàng trai trẻ, phù thủy thì cũng có phù thủy this, phù thủy that mà, ta chưa làm gì cậu hết, cậu giết ta cũng có được cái gì đâu
- T: Đây có phải mụ phù thủy đã biến ngươi thành ếch không?
- AV: Ta cũng không nhớ rõ nữa :emoji_thinking:
- H: Nhớ kĩ đi bạn êy, mạng người quan trọng lắm đấy
- T: Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, ta sẽ xử lý mụ..
- H: Khoan đã, cho dù ngươi có giết ta thì cũng không thể biến cậu ta trở lại thành người được đâu, nếu như ngươi tha cho ta thì ta có cách có thể giúp ngươi và con ếch đó
- T: Cách gì?
- H: Ở khu rừng đối diện có một cái hồ tiên, ngươi có thể đổi được điều ước bằng cách quăn thứ quý giá nhất mà ngươi có xuống hồ để trao đổi
...
[Hiệp sĩ và ếch nghe theo lời phù thủy đi đến hồ]
- T: Đây chính là cái hồ mà bà phù thủy kia đã nhắc tới
- AV: Được rồi, để tui..
[Hiệp sĩ nhìn thấy ếch quăn gì thứ gì đó vào trong không khí]
- T: Ngươi vừa quăn cái gì xuống đó vậy?
- AV: Ta vừa quăn mất liêm sỉ xuống dưới đó rồi
- T: Nè không phải bảo quăn thứ gì đó quý giá xuống sao?
- AV: Anh à, nhìn xem trên người tui hiện giờ còn cái gì quý giá ngoài cái da ếch không?
[Đột dưng bà tiên từ dưới hồ hiện lên]
- ?: Dám quăn cái thứ không có giá trị để mà trao đổi điều ước với ta, đúng là tên vô liêm sĩ
- AV: Thì ta mới quăn mất còn đâu
- ?: Ăn nói ngang ngược! Còn lâu ta mới đồng ý trao đổi với ngươi
[Hiệp sĩ chĩa kiếm về phía bà tiên]
- T: Giờ tui cho bà hai lựa chọn, một là biến cậu ta trở lại thành người, hai là tui biến bà thành ma, chọn đi
- ?: Từ từ, bình tĩnh đi bạn, ta thấy thanh kiếm của cậu cũng là vật có giá trị đấy, hay cậu lấy nó để trao đổi đi, lời nguyền thì ta không thể phá giải được nhưng ta có thể giúp các người tìm cách để thoát khỏi nó
- T: Pà là tiên mà sao lại không hóa giải được chứ?
- ?: Là tiên thì sao chứ? Trên đời này có những thứ mà cả tiên cũng không thể làm được, các cậu phải tự mình giải quyết vấn đề của mình thôi
- AV: Vậy giờ chúng tui phải làm thế nào?
- ?: Ta sẽ đưa cho cậu một chiếc gương thần, nó sẽ dẫn cậu đến chỗ của mụ phù thủy, còn hóa giải lời nguyền hay không thì tùy thuộc vào bản thân cậu
..
[Sau khi đưa chiếc gương cho hiệp sĩ, bà tiên lặn đi mất]
- T: Gương thần, hãy cho ta biết mụ phù thủy giờ đang ở đâu?
- AV: Gương thần hiện lên gì vậy?
- T: Là hình ảnh lâu đài, không hay rồi, công chúa hiện đang ở trong lâu đài, ta phải quay về bảo vệ công chúa mới được!
..
[Hiệp sĩ và ếch quay trở lại lâu đài]
- T: Công chúa, ta đã trở về rồi đây
- N: Hiệp sĩ, chàng đã trở về rồi
- ?: Không, ta mới là công chúa
- T: Hả, sao lại có tới hai công chúa?
- N: Ta mới là công chúa thật
- ?: Đừng tin ả ta, ta mới là công chúa
- T: Vậy ai mới là công chúa thật?
- AV: Đó! ☞ Đó chính là kẻ giả mạo [Bạn diễn nam nhưng hóa trang công chúa nên bị nhận ra liền]
- ?: Hả, như vậy mà cũng bị nhìn ra
- T: Mụ phù thủy kia, hãy mau hiện nguyên hình đi, kính chiếu yêu..
[Hiệp sĩ đưa tấm kính về phía phù thủy và thế là mụ ta hiện nguyên hình]
- ?: Ah..hừ, khá khen cho hai tên nhà ngươi, ta đã giả dạng giống đến như vậy mà vẫn nhận ra được
- AV: Là giống dữ chưa?
- T: Mụ phù thủy kia, đời ngươi đến nay là tàn rồi, hãy chuẩn bị để xuống địa ngục đi
- ?: Không..[Hết vai]

[Và thế là mụ phù thủy đã bị hiệp sĩ tiêu diệt]
- AV: Cuối cùng ta cũng đã phá bỏ được lời nguyền (• ▿ •) Cùng với lòng biết ơn và cảm kích sâu sắc đối với hiệp sĩ, ta nguyện dùng tấm thân này để báo đáp lại cho chàng đến suốt cuộc đời
- T: •-•" Ah, ta không cần đâu
- AV: Chàng không cần nhưng mà em cần :emoji_stuck_out_tongue_closed_eyes:
[AV nhảy vào ôm T]
- T: (O_O; )
- N: (^▿^)
- ?: [Lời dẫn] Và từ đó trở đi, hoàng tử và hiệp sĩ sống hạnh phúc bên nhau
- M: Cái gì vậy trời..
- AD: ("^▿^)
[Tiếng vỗ tay phấn khích dưới sân khấu vang lên không ngừng]
- [Tất cả bạn diễn tập trung lại trên sân khấu]: Cảm ơn mọi người rất nhiều (^▿^)
 
Sửa lần cuối:

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
126
Điểm cảm xúc
240
Điểm
43
Chap 96: Sau buổi diễn
[Sau khi vở kịch kết thúc, N qua chỗ của KD, còn M và mọi người tập hợp lại]
- M: Nè, mấy người giải thích đi, như vậy là sao hả?
- Anh Thiên, sao bỗng dưng anh lại xuất hiện trong vở diễn chứ?
- T: Thật ra, kịch bản có sửa lại trước đó vì thế nên anh được nhờ để hỗ trợ cho A Vương
- M: Tại sao kịch bản bị sửa lại mà không ai nói với tui tiếng nào vậy hả?
- H: :emoji_rolling_eyes:
- M: Pà, có phải pà đã biết chuyện này từ trước rồi phải không?
- H: Ừ thì..
..
[Hồi tưởng:
- H: Vương à, tui biết cậu không thích làm theo kịch bản truyền thống, cậu nghĩ sao về việc thay đổi câu chuyện?
- AV: Anh Minh sẽ cho tui ra khỏi CLB ngay lập tức luôn, lần trước anh ấy đã nổi giận khi tui làm như thế rồi
- H: Cậu có muốn thử lại một lần nữa không? Tui sẽ giúp cậu
- AV: Sao cậu lại muốn sửa kịch bản chứ?
( ͠• -•́)
- H: Thật ra kịch bản cũ cũng không phải là không tốt nhưng mà nếu như cứ diễn lại những nội dung có sẵn mà không đổi mới gì hết thì sẽ khiến cho người xem cảm thấy rất nhàm chán, khi khán giả xem kịch mà biết trước được nội dung sẽ diễn ra thì sẽ không còn gì là bất ngờ nữa, số lượng người xem cũng sẽ giảm đi nhiều, vì vậy nên tui muốn thử đổi mới xem thế nào? Ông Minh là tên bảo thủ nên cho dù chúng ta có nói thì ổng cũng không nghe đâu. Đây là cơ hội tốt đấy vì lần này ổng không tham gia diễn trực tiếp, chỉ cần chúng ta thay đổi nó mà không phá hỏng đi vở kịch thì chắc là sẽ được thôi, tui biết cậu có khả năng đó mà
- AV: Nếu anh Minh biết chuyện này thì anh ấy tuyệt đối sẽ không chấp nhận việc tui sửa lại kịch bản đâu
- H: Về việc này thì chắc chắn không được cho ổng biết rồi, cậu cứ giao việc đó cho tui, nếu Anh Vương làm được thì những việc khác tui sẽ lo liệu hết..]

- M: Thảo nào lần trước cãi nhau pà lại khẳng định chắc nịch như vậy, ngay từ đầu mấy người đã lên kế hoạch lừa gạt tui hết rồi
- H: Thì tụi tui chỉ muốn tạo bất ngờ cho ông thôi mà
- M: Bất ngờ cái con khỉ, hại tui xém xíu đứng tim
- AD: (Thì ra là mọi người đã có kế hoạch từ trước rồi, thảo nào lần trước Huệ lại hỏi mình về chuyện của A Vương)

[Nhớ lại:
- H: À đúng rồi, tớ nghe bảo là Anh Vương giỏi kể chuyện lắm hả?
- AD: Tốt nhất là cậu đừng nên nghe chuyện của cậu ta, nhân vật trong chuyện của ổng không bị điên thì cũng vô tù thôi, không có kết cục tốt đẹp đâu (¬¬)
- H: :emoji_flushed:..]

- M: Tự ý ra quyết định mà không thèm hỏi ý kiến của tui, mấy người có còn coi tui là hội trưởng nữa không hả?
- H: Tụi tui xin lỗi được chưa, giấu ông là chuyện không đúng nhưng mà ông cũng không phủ nhận là kịch bản mới này tốt lắm đúng không
- M: Ai bảo là tốt chứ!
- T: Thôi thôi được rồi, hai đứa đừng cãi nhau nữa, anh thấy Lam Huệ mặc dù có lỗi nhưng mà em ấy đã nhận lỗi rồi, em cũng nên bỏ qua cho em ấy đi
- AD: Đúng đó, dù gì vở kịch cũng rất thành công rồi, ông cũng đừng có tính toán với mọi người nữa
- M: Hừ, nhờ An Di với anh Thiên nói nên lần này coi như tui bỏ qua cho đó :emoji_triumph:
- T: ^^
- AV: Anh Minh đúng thiệt là bao dung

[Sau đó]
- H: Hi, vậy là mọi việc cuối cùng cũng đã ổn thỏa hết rồi, hay là chúng ta đi ăn mừng gì đó đi
- M: Được đó, tui thấy ý kiến này hay nè
- AV: Em tán thành
- H: Hay là hội trưởng bao mọi người bữa nay luôn nha
- M: [Lầm bầm] 'Hừ, cái pà già này đúng là biết tận dụng thời cơ mà' (¬¬)..Được thôi, chuyện nhỏ, có gì mà tui không lo được chứ ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Woa..
- AV: Anh Minh tuyệt vời quá đi!
- H: Đúng là hội trưởng tốt nhất, không làm mọi người thất vọng
- M: ( ˘ᵕ˘)
...
[Sau khi đi ăn uống no nê, mọi người cùng nhau dạo quanh dưới phố]
[M bỗng nhìn thấy tấm bảng dán thông báo lễ hội]
- M: Ê mọi người xem nè, sắp tới ở đây sẽ có lễ hội chào đón năm mới á
- H: Đâu tui xem nào..oh là lễ hội mùa xuân sao
- AD: (!) (• ༚•)
- T: Lễ hội mùa xuân à, nghe có vẻ thú vị nhỉ
- M: Đúng đó anh, đây là hoạt động mỗi năm chỉ tổ chức một lần, năm nay có hội chợ và cả pháo hoa nữa nè
- AD: Thật sao, như vậy thì tuyệt quá!
- T: An Di, em có vẻ thích thú với lễ hội quá nhỉ
- AD: Đúng rồi anh Thiên, năm ngoái em với A Vương còn..
[AD đang nói thì bị AV chặn miệng lại]
- AV: Không có gì đâu anh, em thấy cũng không có gì đặc biệt, lễ hội ở đâu mà chẳng như nhau anh nhỉ
- T: •-•
- AD: Tui đang nói mà, sao ông lại chặn miệng tui chứ
- AV: Pà bớt nói lại đi
- AD: :emoji_triumph:
- M: Ai nói với cậu lễ hội ở đâu cũng như nhau chứ, đặc biệt ở đây còn có câu chuyện được nhiều người đồn đại lắm đó
- AV: (• ༚•)
- T: Là chuyện gì vậy?
- M: Nghe bảo nếu trong đêm giao thừa cậu tỏ tình với người mình thích và được người đó đồng ý thì cả hai sẽ ở bên cạnh nhau đến suốt đời
- AD, AV: (• ༚•)
- H: Ủa có vụ đó nữa hả, sao đó giờ tui chưa bao giờ nghe qua vậy?
- M: Pà đúng là đồ không có tí lãng mạn gì hết
- AV: Là thật sao anh Minh
- H: Trời ạ, cậu tin lời ông Minh nói sao
- AV: Anh Thiên, em cũng muốn đi lễ hội
- T: Anh tưởng em không thích đi chứ
- AV: Đương nhiên là thích rồi, mình đi nha
- AD: (Xoay ngoắc 360°) ("¬¬)
- N: Um..tớ cũng muốn đi nữa
- AD: Thư Nhã, cậu cũng tính đi sao? Hay cậu đi cùng với tớ nhé
- N: Đi cùng cậu vậy thì tốt quá
- H: Nè lâu lắm mới có dịp, hay là chúng ta đi cùng nhau luôn đi, mọi người thấy sao?
- T: Được đó, anh nghĩ lúc đó mọi người chắc cũng không bận gì đâu nhỉ, lâu rồi mới có dịp đi chơi như thế này, hay là chúng ta cùng đi đi
- AD: Em tán thành!
- M: Tui cũng không bận gì
- MÂ: Tớ sẽ xin bà ngoại
- AV: Em không ý kiến
- N: Tớ cũng vậy
- T: Được rồi, thống nhất vậy nhé..(^▿^)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
126
Điểm cảm xúc
240
Điểm
43
Chap 97: Pháo hoa năm đó
[Đến ngày hẹn đi lễ hội]
[KD gọi điện cho N]
- KD: Alo chị hai à
- N: Danh hả, sao vậy em, mọi chuyện ở nhà vẫn ổn chứ?
- KD: Ổn chị à nhưng mẹ hôm nay không được khỏe cho lắm, chị có thể về nhà được không?
- N: (!) Em bảo sao cơ?
...
[H và M đang đợi ở điểm hẹn]
- H: Mỹ Ân, cậu đi có một mình sao?
- MÂ: Tín bảo không đi được, còn Thư Nhã bảo mẹ cậu ấy đột dưng bị bệnh nên cậu ấy phải về nhà, cậu ấy muốn nhờ tớ gửi lời xin lỗi với các cậu
- H: Như vậy là cậu ấy không đến được sao, tiếc thật nhỉ
- MÂ: Đúng vậy, nếu cậu ấy không đến có lẽ An Di sẽ thất vọng lắm, hai cậu ấy thân nhau vậy mà
- H: Phải rồi..
- M: Tiếc thật đấy vì người đẹp không đến được nhưng mà tui không thể chậm trễ việc đến gặp An Di của tui được, phải đi ngay thôi
- H: Ông làm cái gì vậy?
- M: Hôm nay tui nhất định sẽ tỏ tình với cậu ấy
- H: Tỏ tình gì chứ? (¬¬)
- M: Thì hôm trước tui đã nói rồi, chỉ cần tỏ tình thành công thì tui và An Di sẽ trở thành một cặp, hihi..cơ hội không phải lúc nào cũng đến nên phải biết tranh thủ chứ
- H: Không phải câu chuyện đó là do ông bịa ra à?
- M: Tui bịa ra khi nào chứ! Nè câu chuyện đó linh lắm nha, với lại tỏ tình vào những lúc như này thì cơ hội thành công sẽ cao lắm, hehe..
- H: (¬¬) Có là thật đi nữa thì nếu là ông, cậu ấy sẽ không đồng ý đâu, chẳng phải bị chối nhiều lần rồi sao, không biết nhục là gì
- M: Ê tui cũng có lòng tự trọng đó nha, bớt sỉ nhục tui lại y!
- H: Hm..ủa mà tui nhớ là An Di thích anh Thiên rồi mà, ông làm gì mà có cửa chứ
- M: Thì..hai người họ vẫn chưa tới với nhau, tui theo đuổi cậu ấy thì có gì sai chứ
- H: Ông nói làm tui mới nghĩ ra đấy! Phải ha, chẳng phải đây là cơ hội tốt sao? Hay là chúng ta hãy giúp An Di một tay ik
- M: Hả gì cơ?
- H: Lại đây, tui vừa nghĩ ra ý này..
...
[Ding dong]~♪
- T: Ủa, là mấy đứa hả
- H: Chào anh Thiên (^▿^)
- MÂ: Em chào anh ^^
- T: Sao mấy em lại qua đây vậy, anh tưởng chúng ta sẽ gặp nhau ở lễ hội chứ
- H: Thật ra bọn em cũng định đến lễ hội rồi nhưng chợt nhớ ra có việc phải làm nữa nên sẵn ghé nhà anh luôn
- T: Việc gì vậy?
- H: Dạ việc này..Anh Vương có đang ở nhà không anh?
- T: À có, em ấy bên trong
- AV: Nhà mình có khách sao anh Thiên?
- T: Ừm, là Minh và mấy bạn trong CLB
- AV: Là anh Minh sao! (•̪ ▿ •̪)
- H: Thật may quá cậu ở đây
- AV: Có việc gì sao?
- H: Bọn tớ đến đây có việc muốn nhờ cậu giúp
- AV: Cậu thì có việc gì cần tui giúp chứ?
( ͠• -•́)
- H: Tụi tớ nhớ ra có bài báo cáo chưa làm nữa, mai là hạn chót nộp bài rồi, Anh Vương à, tớ biết là cậu rất giỏi mà đúng không, lần trước tớ còn nghe nói cậu làm gia sư cho An Di nữa, hay là cậu giúp tụi tớ được không?
- AV: Hm..đó là chuyện của mấy cậu, đâu liên quan tới tui •-•
- H: Nếu mà không làm xong thì tụi tớ sẽ bị chấm rớt đó
- AV: Nhưng mà tui không muốn trễ hẹn với anh Thiên đâu
- H: Cậu giỏi như vậy chắc không mất nhiều thời gian đâu
[H lôi M ra]
- M: Gì chớ, tui cũng muốn đi chơi với An Di mà
- H: 'Giờ ông muốn ở lại hay là muốn chết hả?'
- M: (⁰ ロ ⁰)
- Ờ thì..chẳng phải cậu bảo là rất thích tui lắm sao, vậy mà nhờ có tí chuyện đã không muốn giúp rồi
- AV: Em không phải có ý đó đâu anh Minh
- M: Nếu vậy thì cậu phải ở giúp tụi này làm xong báo cáo rồi mới được đi có biết chưa! :emoji_triumph:
- AV: :emoji_sweat:..Anh nói vậy khiến em khó xử lắm á, không phải là em không muốn giúp đâu nhưng mà anh Thiên..
- T: A Vương, nếu như là việc gấp thì em hãy giúp mọi người đi, lễ hội mình đến trễ tí cũng không sao, anh có thể chờ mà
- M: Phải phải, anh Thiên lúc nào cũng biết thấu hiểu hết
- Nghe gì chưa?
- AV: Dạ, nếu vậy thì em sẽ nghe lời anh ạ

[Một lúc sau]
- H: Ah, em quên nói với An Di là sẽ tới trễ rồi
- T: Hay là để anh gọi báo cho em ấy biết
- H: Dạ thôi anh, để em gọi cậu ấy cho
[H giả vờ gọi điện cho AD] [..]
- H: An Di không bắt máy rồi, lỡ như cậu ấy đến không gặp mọi người thì sẽ lo lắng á
- T: Vậy em gọi thử cho Thư Nhã xem sao?
- H: À dạ ("^▿^) [..]
- T: Sao rồi?
- H: Em gọi cho cậu ấy cũng không được luôn
- AV: ( ͠• -•́)
- T: Sao kì vậy?
- AV: Gọi cho cả hai đều không được sao, kì thật ấy, hay để tui gọi cậu ta thử
- H: (!)
- M: Cậu gọi gì chứ, mau giúp tui làm cái này đi
- AV: •-•"
- H: Anh Thiên, hay là anh đến đó trước y
- T: Nhưng mà mấy đứa vẫn chưa xong mà
- H: Không sao đâu, anh cứ tới đó trước nếu không Thư Nhã và Di sẽ chờ đó, sẵn tiện có gì anh bảo với hai cậu ấy là tụi em sẽ tới sau luôn
- T: Như vậy có được không?
- H: Được chứ, được chứ
- AV: Không anh Thiên, em sẽ đi với anh
- T: Nhưng mà em phải giúp mọi người nữa mà
- M: Nè nếu mà tui không được đi thì cậu cũng đừng hòng đi có biết chưa, ở lại đây với tui! (•̀ ༚•́)
- AV: Không chịu đâu muốn đi với anh Thiên cơ..o(TヘTo)
- H: Anh Thiên à, anh cứ đến trước y, xong rồi tụi em sẽ đến ngay thôi, cũng lẹ lắm
- T: Được rồi, vậy anh sẽ đến trước nha

[Sau đó T đi đến chỗ hẹn để gặp AD]
- T: An Di
- AD: Ủa anh Thiên, sao có mình anh thôi vậy, những người khác vẫn chưa đến sao?
- T: À, nhóm của Gia Minh đang gặp chút rắc rối, các em ấy bảo là sẽ tới sau nên anh đến trước để báo cho em biết
- AD: A Vương cũng chưa tới sao?
- T: Em ấy cũng ở lại để giúp họ rồi nên sẽ tới sau
- AD: Vậy à..mà Nhã cũng chưa đến nữa
- T: Có thể là em ấy đang trên đường đến đấy, hay là chúng ta đi dạo quanh trước nha
- AD: Dạ
...
- AV: Như vậy là đã xong rồi, chúng ta đi thôi..
- H: (Không ngờ cậu ta làm lẹ thật) ( •᷄⌓•᷅")
- M: Đi thôi!
- H: [Kéo tai] Đi cái đầu của ông
- M: Ah! ><
- H: Nè, ông phải kiểm tra kĩ lại rồi mới đi chứ
- M: (¬¬)
[H giả vờ làm đổ ly nước lên tờ giấy]
- H: Ấy chết rồi, tớ vô ý quá!
- AV: Hả
- M: Nó bị ướt hết rồi, giờ làm sao
- H: Tui nghĩ là phải làm lại cái mới á
- M: Gì chứ?!
- AV: Nè Lam Huệ, có phải là cậu cố tình làm đổ ly nước không vậy?
- H: Tớ thật sự xin lỗi, không phải là tớ cố ý đâu, thật đó
- AV: (¬¬)

[Bên phía AD]
- AD: (Sao bọn họ tới lâu thế nhỉ?)
- T: An Di, em có muốn qua đó xem thử không?
- AD: Dạ
- T: (..) Em sao vậy?
- AD: Hả, em sao anh?
- T: Trông em có vẻ thẩn thờ vậy, đang suy nghĩ gì sao?
- AD: À, em đang nghĩ sao giờ này mọi người còn chưa tới á
- T: Hay là em thử gọi xem sao?
- AD: Dạ, để em gọi cho Nhã trước

[AD gọi điện cho N]
- N: [..] Tớ nghe nè An Di
- AD: Thư Nhã hả, sao giờ cậu vẫn chưa đến vậy?
- N: Xin lỗi cậu nha, hôm nay mẹ tớ bị bệnh nên tớ phải về nhà, tớ không thể đến lễ hội được, tớ có nhờ Mỹ Ân nói lại với mọi người rồi mà
- AD: Hả, vậy là cậu sẽ không tới hả?
- N: @#$%..
- AD: Ừm, tớ biết rồi..[Cúp máy]
- T: Sao vậy?
- AD: Nhã bảo là cậu ấy không đến được, cậu ấy cũng có nói với mọi người rồi mà
- T: Em ấy bảo vậy sao? Kì lạ thật, vậy tại sao anh không nghe ai nói gì hết vậy? :emoji_thinking:
- AD: Em cũng biết tại sao nữa, để em gọi hỏi Lam Huệ thử
- T: Ừm
[AD gọi cho H]
- AD: [..]
- T: Sao rồi?
- AD: Cậu ấy không bắt máy
- T: Hay có lẽ là đang trên đường đến?
- AD: Em cũng không biết nữa :emoji_worried:
[Tin nhắn tới]
- H: [✉️: Hôm nay tụi tớ sẽ không đi đâu, Minh đã giữ chân được Anh Vương ở đây rồi, cậu cứ yên tâm mà đi với anh Thiên ik nha, phải tranh thủ cơ hội đó!]
- AD: Hả? (Như vậy là sao? Mọi người sẽ không đến đây hả, kể cả A Vương cũng vậy)
- T: Sao vậy?
- AD: Em vừa nhận được tin nhắn của Lam Huệ
- T: Em ấy nhắn lại rồi sao, vậy mọi người đã tới chưa?
- AD: Cậu ấy bảo sẽ không đến
- T: Hả, sao lại vậy chứ?
- AD: Em cũng không biết nữa..("^▿^) (Dù gì mọi người cũng đã cố gắng tạo cơ hội cho mình rồi, nếu như mình bỏ qua cơ hội này thì sẽ có lỗi với mọi người lắm nhưng mà lần trước mình cũng lỡ hứa với A Vương rồi, mình không thể thất hứa với cậu ấy được, phải làm sao đây?)
- T: Vậy thì..chỉ còn hai chúng ta thôi hả
- AD: (˵• •˵) Em nghĩ là..hay là..
- T: Hay là lát nữa anh và em sẽ đi coi pháo hoa nha
- AD: Dạ? (• ᘁ •)
- T: Anh nghe bảo là em thích xem pháo hoa lắm có đúng không? Vậy thì chúng ta đi xem pháo hoa đi
- AD: (Thôi kệ, dù gì cũng là cơ hội ngàn năm có một, mình phải tận dụng mới được, không nên để lòng tốt của các bạn bị uổng phí) Dạ được anh Thiên (^▿^)
...
- H: (Cứ cái đà này, chẳng mấy chốc cậu ta sẽ làm xong nhanh thôi, phải thực hiện kế hoạch tiếp theo mới được)..Vương à, cậu đúng là giỏi thiệt đó, có thể làm xong nhanh đến vậy
- AV: Mấy chuyện này cũng bình thường thôi
- M: Xớ, cũng có gì ghê gớm đâu chứ, cậu ta cũng chỉ là người bình thường thôi
- H: Phải rồi đó, người ta bình thường nhưng đầu óc không hề tầm thường tí nào, còn ông thì bình thường nhưng đầu óc lại không được bình thường
- M: Nè, pà tính kiếm chuyện với tui nữa à!
- AV: Không sao đâu anh, cho dù anh không được bình thường đi nữa thì em vẫn rất thích anh
- M: Cậu im đi!
- AV: Không yêu xin đừng nói lời cay đắng người ơi..:emoji_cry: Em biết rồi, xin lỗi vì đã làm anh khó chịu, em nghĩ là mình nên rời khỏi đây..
- H: (!) Còn không mau xin lỗi cậu ấy nhanh lên! [Tát]
- M: Éc! ><
..
- M: (Grừ..đáng ghét thiệt chứ! Tự dưng bắt mình phải đi năn nỉ tên đó)
- H: Vương à, nãy giờ chắc cậu cũng mệt rồi nhỉ, uống miếng nước đi
- AV: Cảm ơn
- M: Hứ
[M giựt lấy ly nước trên tay AV]
- AV: (?!)
- M: (Cái tên đó lúc nào cũng được đối xử tốt hơn mình hết, lấy ly nước của hắn ta uống cho bỏ ghét)
- AV: (• ༚•)
- H: Σ(O_O) (Cái tên ngốc này!)

[Một lúc sau]
- M: Ui, tự dưng tui thấy đau bụng quá, không được rồi, tui phải đi đây!
- H: (Gia Minh chết tiệt, ông đúng là đồ ăn hại mà, cái ly nước đó tui cố tình để Anh Vương uống vậy mà ông cũng giành cho bằng được) (¬-¬)
- AV: Tui thấy anh Minh không ổn rồi, chắc chúng ta dừng lại ở đây nha, cũng sắp tới giờ rồi, tui nghĩ chắc tui phải đi đây
- H: Ơ kìa..
- 'Mỹ Ân, chúng ta phải dùng tới cách cuối thôi'
- MÂ: Hả?
- H: 'Cậu làm được mà'
- MÂ: Nhưng mà tớ..(;ŏ﹏ŏ)
- H: Anh Vương, đợi đã, Mỹ Ân..Mỹ Ân cậu ấy ngất rồi!
- AV: Hả? ( ͠• ༚•́) Cậu ta bị sao vậy?
- H: Tớ cũng không biết nữa, cậu giúp tớ xem cậu ấy làm sao với..
...
- AD: (..)
[Nhớ lại:
- AV: Năm nay không được thì năm sau, năm sau không được thì năm tới, không được nữa thì năm kia, pà muốn coi bao nhiêu lần thì tui coi với pà, như vậy là được rồi chứ gì ( ˘⁰˘)..]
- AD: Gì chớ, cậu ta chỉ giỏi cái miệng, nói cho đã rồi rốt cuộc cậu ấy lại không đi (¬¬)
- T: Em đang nói ai vậy?
- AD: (!) Dạ, em đang tự nói một mình thôi, anh đừng có để ý nha ("^▿^)
- T: ^^ Sắp sửa có pháo hoa rồi, anh nghe nói nếu mà cầu nguyện vào khoảng thời gian này thì điều ước của em rất có thể trở thành sự thật đó
- AD: Ủa, sao nó không giống như những gì hôm bữa Minh kể vậy?
- T: Thật ra Minh nói cũng không sai vì tâm nguyện của mỗi người đều không giống nhau mà, thường thì mọi người sẽ cầu cho năm mới được bình an và gặp nhiều may mắn
- AD: Ra là vậy..

[Bên phía AV]
- AV: Cậu ấy sao rồi?
- H: Tớ không biết sao nữa
- AV: [Nghi ngờ] Tui thấy không ổn cho lắm, hay là để tui hô hấp nhân tạo cho cậu ấy
- H: Ah..như này không được đâu
- AV: Sao lại không chứ, tình hình nguy cấp, cứu người mới là quan trọng, cậu để tui..
- H: ( •᷄⌓•᷅")
- MÂ: (!) [Bật dậy] Tớ không sao nữa rồi!
- AV: (¬¬)
- MÂ: •-•
- AV: Có phải là hai cậu đang cố tình để cho tui không đến được lễ hội có phải vậy không
- H: Đâu phải vậy đâu, bọn tớ cũng rất muốn đến lễ hội cơ mà
- AV: Tui không có thời gian để tranh cãi với hai cậu nữa, tui phải đến chỗ anh Thiên ngay bây giờ, việc này tui sẽ tính sổ với hai cậu sau..
[Nói xong AV chạy ra ngoài]
- MÂ: Cậu ấy bỏ đi rồi
- H: Kệ cậu ấy đi, tớ nghĩ nếu đợi đến lúc cậu ấy đến đó thì chắc An Di cũng đã làm xong việc của mình rồi
- MÂ: Ừm..
- H: Cuối cùng cũng được nghỉ rồi :emoji_pensive: Hay là bây giờ chúng ta cũng nên dành thời gian cho mình ik, Mỹ Ân, tớ với cậu ra ngoài cùng kiếm gì ăn nha
- MÂ: Ừm ^^
- M: [..] Sao tự dưng lại bị đau bụng nữa không biết..ủa mọi người đâu hết rồi? Ui ya..không ổn rồi, lại nữa rồi..
...
- AD: (An Di, đây là thời cơ tốt nhất của mày đó, không thổ lộ ngay lúc này thì còn đợi tới khi nào nữa, mày thích anh ấy mà, cố lên!)..Anh Thiên, em có chuyện muốn nói với anh
- T: Em có chuyện gì muốn nói với anh hả?
- AD: Thật ra..em..(• ▿ •)
[Tiếng pháo hoa đột dưng vang lên]
- AD: (!!)
- T: Woa, pháo hoa đẹp quá ta!
- AD: Đúng là đẹp thật..
[AD nhớ lại năm ngoái cô cùng AV đón năm mới, mặc dù không có pháo hoa nhưng năm đó AD cảm thấy rất hạnh phúc]
- AD: (Pháo hoa năm nay đúng là đẹp thiệt, nhưng mà sao mình lại có cảm giác không vui bằng lúc ở bên cạnh A Vương vậy?)
- T: An Di em sao vậy?
- AD: (!)
- T: Em thấy không được vui à?
- AD: À, đâu có đâu anh, pháo hoa đẹp quá, không hiểu sao em lại thấy xúc động như vậy
- T: Vậy à (• ༚•) Mà khi nãy em định nói với anh cái gì vậy?
- AD: Khi nãy á! @@ À em quên mất tiêu rồi, không có gì đâu anh ("^▿^) (Mình sao vậy, mình không thể nói điều đó với anh Thiên, tại sao chứ?)
...
 
Sửa lần cuối:

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
126
Điểm cảm xúc
240
Điểm
43
Chap 98: Giải thích
[Sau khi lễ hội kết thúc]
- AV: Mệt thiệt chứ..[Thở dốc]
[AV khi này vừa lếch được tới cổng]
- AV: [..] Anh Thiên!
- T: Ủa A Vương, em tới rồi sao
- AD: A Vương..(Cậu ấy tới rồi)
- T: Anh còn tưởng em không tới nữa đấy, sao em tới trễ vậy?
- AV: Đương nhiên là em phải đến rồi nhưng mà..argh..! Tức quá, bỏ mất cơ hội xem pháo hoa cùng với anh rồi
- T: ("^▿^)
- AV: Ủa sao chỉ có hai người thôi vậy, Thư Nhã đâu?
- T: Thư Nhã em ấy phải về nhà nên không đến được
- AV: Cái gì? Như vậy chỉ có anh và pà ta đi với nhau thôi hả?
- AD: •-•"
- AV: Chuyện này sao có thể lại trùng hợp như vậy chứ? 'Đám người của Lam Huệ cố ý giữ chân mình ở lại nhất định là có lý do'
- Là do pà đã bày ra có đúng không?! (•̀ ٥ •́)
- AD: Hả? Tui..
- AV: Pà đã nhờ mọi người lên kế hoạch từ trước rồi nên họ mới hủy buổi hẹn sau đó là tìm cách ngăn cản không cho tui đến đây để pà có thời gian tiếp cận anh Thiên có phải không
- AD: Tui không có
- AV: Pà còn chối, khi không lại diện ra lý do để không đến lễ hội, chẳng phải đã nằm trong kế hoạch hết rồi còn gì, pà có dám nói là pà không biết gì về việc đó không
- AD: Tui..(..)
- AV: Không nói được chứ gì, vậy là pà biết hết tất cả và chờ đợi thời cơ thôi
- T: Nè, hai đứa rốt cuộc có chuyện gì vậy? ^^"
- AV: Chính pả là người đã lên kế hoạch để không cho em đi cùng với anh á!
- AD: A Vương, tui thề là tui không phải người đã nghĩ ra việc đó
- AV: Pà thôi đi, ngoài mặt pà bảo chúng ta sẽ hợp tác nhưng lại âm thầm đâm sau lưng tui, pà còn nhớ lần trước đã hứa với tui những gì không? Tất cả những gì pà nói đều là những lời dối trá
- AD: Tui nói thật mà A Vương, tui chưa bao giờ có ý định gạt ông hết ( •᷄ ༚•᷅ )
- AV: Không có ý định đó sao? Nói dối, pà là đồ dối trá, đừng hòng mà tui tin những gì pà nói nữa, tui không muốn nhìn thấy mặt pà nữa, pà mau đi đi
- AD: [Tổn thương] :emoji_disappointed_relieved:
- T: A Vương, em nói cái gì vậy, sao lại nói thế với An Di
- AD: (Sao tự dưng mình lại thấy đau quá)
- T: An Di à, A Vương nói chuyện không có suy nghĩ, em đừng có quan tâm lời nó nói nha
- AV: Em đang nói rất nghiêm túc
- AD: Em không sao, cũng trễ rồi, em nghĩ là mình nên đi về thôi, về trễ quá không tốt đâu ^^
- T: Ừm, vậy để anh đưa em về nhé
- AV: Anh ở lại đây, em không cho anh đi
- T: A Vương, em đừng có trẻ con như vậy nữa được không ("¬¬)
- AV: Em không phải trẻ con
- AD: Không sao đâu anh Thiên, em tự về được mà
- T: Nhưng mà..
- AD: Anh đừng lo cho em, em lớn rồi mà, em sẽ tự lo cho mình được thôi, em về đây, tạm biệt hai người nha
- T: Ơ..
...
- AD: (Mình sao vậy? Sao cứ nghĩ đến những lời cậu ấy nói hoài như vậy chứ, không hiểu sao tâm trạng của mình lại cảm thấy tệ đến vậy? Mình phải làm sao đây, nếu lỡ như..lỡ như A Vương vì chuyện này mà nghỉ chơi với mình luôn thì sao? Cậu ấy ghét mình luôn thì phải làm thế nào? :emoji_scream: Không được, mình phải giải thích chuyện này rõ ràng với cậu ấy, ngày mai mình sẽ đến gặp A Vương..)
[AD đang đi thì nghe có tiếng bước chân đằng sau mình]
- AD: (!) (Hình như mình có cảm giác như ai đó đang bước phía sau mình vậy..giờ tối như vậy rồi chẳng lẽ là..thứ đó sao? (;ŏ﹏ŏ) Không, không thể nào, nếu như vậy sẽ không có tiếng bước chân đâu nhỉ? (..) Không lẽ là mình gặp biến thái?! Mình..mình nên làm gì đây? Tự dưng thấy sợ quá..biết vậy khi nãy kêu anh Thiên dẫn về cho rồi, bày đặt chi nữa không biết! ಥ‿ಥ Bình tĩnh nào An Di, mày phải thật bình tĩnh, giờ mình phải chạy thật nhanh khỏi đây, phải chạy đến chỗ có người để nhờ giúp đỡ :emoji_triumph: Được rồi, chạy thôi..)
[AD vừa vụt chạy được vài bước thì bị vấp té]
- AD: Á..huhu (Mình sắp bị bắt rồi, thôi tiêu)
- AV: Pà làm cái gì mà chạy như ma đuổi vậy?
- AD: (Giọng nói này..) A Vương! Là ông sao?
- AV: Chứ pà nghĩ tui là ma chắc?
- AD: Ban đầu tui cũng nghĩ vậy ("^▿^)
- AV: (¬¬)
- AD: Ơ mà ông làm gì ở đây vậy? Người đi theo tui nãy giờ là ông đó hả, không nói tiếng nào làm tui sợ muốn chết
- AV: Pà mà cũng biết sợ sao, chẳng phải khi nãy có ai đó nói là sẽ tự lo được mà
- AD: Thì..mà sao A Vương lại đi theo tui vậy, bộ ông không giận nữa hả?
- AV: Ai nói, chẳng qua là anh Thiên cứ bắt tui phải đi theo pà nếu không ảnh sẽ không chịu về, đúng là bực mình thiệt chứ (¬¬)
- AD: (Anh Thiên lúc nào cũng nghĩ cho mình vậy mà mình lúc nào cũng gây phiền phức cho ảnh hết) Vậy anh Thiên đã kêu ông đưa tui về à
- AV: Chứ tui không có rảnh đâu mà đi theo pà
- AD: Cũng đúng lúc, A Vương, tui muốn nói với ông chuyện khi nãy
- AV: Cái gì, pà còn muốn chọc tức tui nữa à?
- AD: Không phải vậy đâu, ông hãy nghe tui nói đã, chuyện không như ông nghĩ đâu
- AV: Được rồi, tui cho pà 30 giây để giải thích
- AD: Hả 30 giây! Ờm..ờ..đúng thật là tui biết chuyện nhóm Lam Huệ nhưng mà là sau đó, tui đã đợi ông rất lâu, rất lâu nhưng ông lại không tới sau đó là tui nhận được tin nhắn của Lam Huệ thì mới biết là mọi người đã bày ra kế hoạch hết rồi, thật là trước đó tui không hề biết chuyện này sẽ xảy ra, A Vương, tin tui đi, tui nói thật đó
- AV: Kêu tui tin pà sao, từ khi nào mà pà tốt tới mức ở đó đợi tui tới vậy? Có điên mới tin
- AD: Sao lại không chứ
- AV: Vậy pà đợi tui đến để làm cái gì?
- AD: Dĩ nhiên là xem pháo hoa rồi
- AV: Gì chứ?
- AD: Chẳng phải năm trước ông đã hứa là chúng ta sẽ đi xem pháo hoa cùng nhau sao?
- AV:..Tui chỉ nói vậy thôi mà pà vẫn còn nhớ à? ( ͠• -•́)
- AD: Đương nhiên rồi, làm sao mà tui quên được
- AV: Nói cho cùng thì chuyện đó cũng có gì quan trọng đâu, chẳng phải pà đã được ngắm pháo hoa với anh Thiên rồi còn gì
- AD: Tui với ảnh cũng chẳng xảy chuyện gì hết :emoji_rolling_eyes:
- AV: Cơ hội tốt như này mà pà lại bỏ qua được à
- AD: Tui nói thiệt đó, tui quả thật chưa có nói gì với ảnh hết, nếu không tin thì ông có thể hỏi anh Thiên mà

[AV nhớ lại khi nãy nói chuyện với T:
- AV: Anh Thiên, anh nói đi, rốt cuộc khi nãy hai người đã đi đâu, làm gì hả?
- T: Em bình tĩnh lại đi, bọn anh chỉ đi xem mấy gian hàng lễ hội sau đó là xem pháo hoa thôi
- AV: Chỉ là thôi hả? Không phải hai người đi chơi với nhau rất là vui vẻ lắm sao, chỉ có em là đứa không nên có mặt ở đây thôi
- T: Em nói cái gì vậy A Vương?
- AV: Có phải là pả đã nói gì với anh không
- AD: An Di em ấy chẳng nói gì với anh cả
- AV: Đến cả anh cũng muốn giấu em nữa sao
- T: Anh không giấu em gì hết, tất cả anh nói đều là sự thật, trong suốt lễ hội dường như anh thấy em ấy cứ như người trên mây ấy, chẳng tập trung gì cả
- AV: Pả thật sự không nói gì với anh hết à?
- T: Hình như khi nãy em ấy cũng định nói với anh cái gì đó nhưng sau đó em ấy im lặng ngắm pháo hoa rồi chẳng nói gì hết :emoji_rolling_eyes:
- AV: Sau đó thì sao?
- T: Sau đó thì bọn anh ra về rồi gặp em nè..]

- AV: Xớ, không cần hỏi, dù gì bây giờ hỏi cũng có được cái gì đâu
- AD: Sao lại không cần chứ, việc này nhất định phải hỏi cho rõ ràng, tui không muốn bị hiểu lầm như vậy đâu
- AV: Pà thì sợ người khác hiểu lầm cái gì mà không dám chứ
- AD: Tui không muốn ông vì chuyện này mà giận tui đâu
- AV: Pà quan tâm tới việc tui giận hay không để làm cái gì?
- AD: Tại vì..tại vì ông là bạn thân nhất của tui mà, nếu không có ông thì tui sẽ không còn ai ở bên cạnh hết vậy nên A Vương đừng có nghỉ chơi với tui nha
- AV: Pà bị cái gì vậy? ( ͠• ༚•́) Đừng có quên chúng ta vẫn đang là đối thủ đấy
- AD: Tui biết nhưng mà chỉ cần ông hết giận, ông kêu tui làm gì tui cũng làm hết đó
- AV: Vậy pà ngưng việc theo đuổi anh Thiên của tui đi
- AD: Chuyện đó thì..tui sẽ xem xét sau ("¬¬)
- AV: Cái gì..vậy thôi khỏi đi nha
[AV bắt đầu bước đi, AD đi theo cậu phía sau]
- AD: Ơ nếu như mà tui không theo đuổi anh Thiên nữa vậy thì tui đi theo anh ấy vẫn được đúng chứ?
- AV: Pà đừng có mà diện cớ khác
- AD: Vậy là ông hết giận rồi đúng không?
- AV: Còn lâu!
- AD: Đừng có giận nữa mà
- AV: Pà phiền phức quá đi..@#$..
[Hai người cứ thế vừa đi vừa nói với nhau trên suốt chặng đường về]
 
Top