Lượt xem của khách bị giới hạn

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
143
Điểm cảm xúc
257
Điểm
63
Chap 109: Sự lo lắng của Thư Nhã
[AV đang ngồi trên lớp học, cậu nghĩ lại những chuyện đã xảy ra gần đây:
- AD: Tui thấy Nhã dạo nay hay đi chung với một nhóm nữ
- AV: Cậu ta có bạn mới sao?
- AD: Tui không biết nữa nhưng tui cứ có cảm giác sao ý
- AV: Là sao? ( ͠• -•́)
- AD: Tui có cảm giác như bọn họ không được thân thiện cho lắm, không hiểu sao Thư Nhã lại chơi chung với đám người đó nữa
..
- AV: Cậu ấy bị ai bắt nạt chứ?
- T: Là một nhóm con gái, họ học cùng khóa với Nhã..]

- AV: Nhất định là có chuyện gì đó ( ͠• -•́)
- AD: A Vương, ông sao vậy?
- AV: Ờ không
- AD: Phải rồi, chuyện của Thư Nhã với anh Thiên sao rồi?
- AV: Tui nhờ pà việc này được không
- AD: Ông tính bảo tui làm gì hả?
- AV: Hôm trước pà nói Thư Nhã đi chung với một đám con gái có phải không, tầm bao nhiêu người vậy?
- AD: Ừm..là ba người
- AV: (Đúng là mấy người mà anh Thiên nhắc tới) Pà hãy đi theo Thư Nhã, coi bọn họ làm gì với cậu ấy, nhớ đừng để cho bọn họ biết được
- AD: Ý ông là tui theo dõi bọn họ hả?
- AV: Dĩ nhiên là vậy mà, dù gì pà cũng rảnh còn gì, tui mắc học thêm tiết rồi nên không có thời gian
- AD: Được rồi, vậy thì tui sẽ đi..

[Sau đó AD đi theo nhóm của TN]
- AD: (Không biết A Vương đang tính làm gì nữa, sao cậu ấy lại muốn mình theo dõi bọn họ chứ?)
[Đám con gái đi vào một quán ăn gần trường]
- Trinh: Nè, cậu đi lấy đồ ăn cho bọn này đi
- N: Các cậu muốn ăn gì?
[HT, NL, LL lần lượt gọi đồ ăn sau đó để TN đi lấy] [..]
- N: Của mấy cậu đây..
- AD: Không biết cậu ấy đang làm cái gì nữa?
- Trinh: Tự dưng tui không muốn ăn cái này nữa, cậu đổi cái khác cho tui đi
- N: Nhưng mà đồ ăn đã đem ra rồi sao có thể đổi lại được chứ
- Trinh: [Đổi giọng quát mắng] Tui bảo là cậu đổi cái khác cho tui cậu không nghe sao!
- AD: (!)
- N: Tớ biết rồi
- AD: Thư Nhã thật là, sao cậu ấy lại nghe lời mấy người đó như vậy chứ!

[Lát sau]
- N: Của cậu đây
- Trinh: [..] Nè, tui thấy cậu ăn có vẻ nhạt nhẽo quá, để tui thêm cho cậu ít gia vị nha
[Cô ta cầm chai tương lên đổ hết vào phần cơm của N]
- Na Ly, Lâm Lăng: [Thích thú cười khoái chí]
- AD: Sao những người đó dám làm vậy với Nhã chứ! ( •̀ - •́) Không được, mình phải đến giúp cậu ấy
[AD định ra giúp thì cô chợt nhớ lại những lời mà AV dặn: Nhớ đừng để cho bọn họ biết được..]
- AD: Nhưng mà..A Vương bảo là không được để bị phát hiện (..) Hừ, đáng ghét thật đó..phải rồi..

[AD gọi điện cho AV]
- AV: Có chuyện gì hả?
- AD: Alo, tui đang theo dõi mấy người đó nè, tui đã nhìn thấy họ ức hiếp Nhã, bọn họ rất là quá đáng, bây giờ tui phải làm sao đây?
- AV: (Đúng như mình nghĩ) Được rồi, đợi sau khi bọn họ rời đi thì pà hãy bảo Thư Nhã đến gặp tui sau giờ chiều có chuyện cần nói
- AD: Vậy bây giờ không ra giúp cậu ấy sao?
- AV: Tạm thời đừng ra mặt, nếu như giúp không được có khi còn gây rắc rối cho cậu ta nữa, phải hỏi chuyện với cậu ta cái đã
- AD: Ừm, vậy thì tui nghe lời ông..

[Một lát sau đợi cho đám con gái kia đi hết rồi AD mới tiếp cận N]
- AD: Nhã..
- N: Ơ An Di, cậu tới khi nào vậy?
- AD: Tớ..chỉ vừa ngang qua đây thôi, phải rồi, khi nãy A Vương bảo mình đến chỗ cậu ấy sau giờ chiều, cậu đi với mình nha
- N: Ơ tớ..
- AD: Sao vậy?
- N: Tớ không đi có được không
- AD: (• ༚•) Chẳng phải lúc nào cậu cũng muốn gặp cậu ấy hết sao?
- N: An Di, tớ đã quyết định dừng theo đuổi cậu ấy rồi
- AD: (!) Hả, có thật không?!
- N: Ừm, vậy nên tốt hơn là tớ không nên đến tìm cậu ấy nữa
- AD: Nói..nói vậy là..(Nhưng mà không được, nhiệm vụ của mình là dẫn cậu ấy đến gặp A Vương mà)
[AD cầm lấy tay TN]
- AD: Nhưng mà cậu hãy đi với mình đi, có chuyện quan trọng lắm, cậu phải đi mới được!
- N: Hả..nghiêm trọng vậy sao?
- AD: Phải, là chuyện dị ứng thời tiết của A Vương, dạo này cậu ấy trở nên khó chịu nên hay nổi nóng lắm, tớ mà đi một mình lỡ như cậu ấy nổi khùng sẽ xé xác tớ mất, vì vậy cậu phải đi với tớ
- N: Nếu vậy thì tớ sẽ đi với cậu
- AD: Vậy mới đúng, nhờ cậu nha

[Sau đó]
- AV: (?) Tui kêu pà gọi Thư Nhã đến đây, cậu ta đâu sao pà lại ở đây? (¬¬)
- AD: Ờm chuyện là.. ☛☚

[Nhớ lại:
- N: Khoan đã..
- AD: Có chuyện gì vậy?
- N: Tớ nhận được tin nhắn của Khả Danh, em ấy bảo là đến gặp tớ
- AD: Khả Danh sao (Sao lại là lúc này chứ) Có việc gì gấp sao?
- N: Tớ không biết nữa nhưng mà hình như em ấy đã đến đây rồi, chắc là tớ phải đi gặp Khả Danh mới được
- AD: Vậy..vậy thì cậu đi xem em ấy tìm có việc gì không ^^"
- N: Ừm, xin lỗi An Di nha, vậy hẹn cậu khi khác nhé
- AD: Ừ, không sao..]

- AD: Chuyện là như vậy đó
- AV: Pà đúng là chẳng nhờ được cái gì hết
- AD: Chuyện ngoài ý muốn chứ bộ, tui cũng đã cố gắng hết sức rồi
- AV: ( ͠ᵕ ᵕ)
- AD: Vậy giờ ông tính sao?
- AV: Cái con người đó, bị bắt nạt cũng không biết phản kháng hay là tìm sự trợ giúp từ người khác, đúng là đồ ngu ngốc mà, nên để cậu ta nếm trải sự khổ sở một tí thì mới khôn ra được
- AD: Ông đừng có nói như vậy, tui nghĩ chắc hẳn là cậu ấy có điều gì đó khó nói, chúng ta phải giúp đỡ cho Nhã mới được
- AV: Pà tính giúp như thế nào chứ?
- AD: Hay là chúng ta cứ trực tiếp đến nói chuyện với mấy người đó đi
- AV: Không được, chúng ta vẫn chưa biết bọn họ là người như nào hoặc có thể họ đã nắm được điểm yếu gì của Thư Nhã rồi nên cậu ta mới không dám phản kháng, chúng ta phải có thêm thông tin thì mới hành động được
- AD: Vậy giờ chúng ta làm gì?
- AV: Cứ để mặc cậu ta đi
- AD: Làm như vậy sao mà được chứ
- AV: Cứ nghe lời tui đi, pà chỉ cần làm một việc thôi
- AD: (?)
...
[Hôm đó, N ở chỗ làm]
- T: Em sao vậy? Trông em có vẻ không được vui, hay là bọn họ lại bắt nạt em nữa hả
- N: À không phải vậy, chỉ là em suy nghĩ một số chuyện thôi
- T: Có chuyện gì sao?
- N: (..)

[Nhớ lại:
- N: Sao vậy, sao hôm nay em lại chủ động hẹn gặp chị vậy?
- KD: À, em chỉ muốn nói cho chị biết là ba vừa mới đi công tác trở về thôi..]

- N: Khả Danh nói với em là ba em vừa mới đi công tác về
- T: Ồ..vậy thì em sẽ không được về nhà nữa nhỉ?
- N: Ừ thì, em cũng đâu có tính về
- T: Vậy nếu như ba em đến tìm em thì sao?
- N: Sẽ không có chuyện đó đâu
- T: Sao em biết được?
- N: Ba em là người rất tự tôn, ông sẽ không xuống nước để mà năn nỉ em về đâu
- T: Vậy cũng không sao, dù gì em cũng đã chuẩn bị tinh thần rồi mà, anh biết dù chuyện gì có xảy ra thì em cũng có thể vượt qua được, đừng có lo lắng quá
- N: ^^ Cảm ơn anh
- T: À phải rồi, mai là cuối tuần, buổi sáng em có bận gì không? Nếu không thì đi cùng anh đến một nơi nha
- N: Hả, sao anh lại rủ em chứ?
- T: À tại gì anh thấy tâm trạng em không được tốt, anh nghĩ nếu em đến đó sẽ thấy tốt hơn nhiều á
- N: Thật vậy sao
- T: Vậy thì em đồng ý rồi nhá (^▿^)
- N: Ơ, dạ..

[Ngày hôm sau]
- N: Anh Thiên, nơi đây là..
- T: Chắc em không nghĩ anh sẽ đến chỗ này đâu nhỉ ^^ Thật ra, lúc nhỏ anh cũng đã từng ở đây á
- N: Anh đã từng sống trong nhà thờ sao? Ơ em cứ tưởng lần trước anh nói anh là trẻ lang thang chứ?
- T: Em vẫn còn nhớ sao? Thật ra không phải, anh chỉ ở một thời gian ngắn thôi ^^" Nhưng có lẽ nơi đây chính là nơi đã thay đổi cuộc đời anh
- N: Anh Thiên..lần trước khi em nói với anh về việc em bỏ nhà ra đi, anh đã phản ứng rất dữ dội, em cứ nghĩ vì tính bồng bột của em nên anh mới tức giận như vậy nhưng giờ nghĩ lại..có phải trước đây, anh đã từng bỏ nhà đi có phải không?
- T: (..)
- N: À..nếu như không phải thì anh cứ mặc kệ đi nhé..
- T: Thật ra..đúng như em nói, anh đã bỏ nhà ra đi
- N: (..) Chắc hẳn là lúc đó anh đã phải khó khăn lắm
- T: Anh là một đứa trẻ hư, anh đã không nghe lời ba và làm ông ấy thất vọng, anh đã bỏ chạy chỉ vì sợ bị ông ấy trách mắng và thế là anh đã bỏ chạy được 14 năm nay rồi, anh đã không biết bao nhiêu lần cảm thấy hối hận khi nghĩ về chuyện đó, anh thậm chí còn không thể gặp lại ông ấy lần nào nữa..
- N: Anh Thiên..
[T cuối gầm mặt xuống, N chợt ôm lấy anh tựa vào vai mình để an ủi]
- T: (!)
- N: Nếu như việc nhớ lại làm anh cảm thấy đau khổ thì anh đừng nghĩ đến nó nữa, mọi chuyện đã qua rồi, giờ đây mọi thứ sẽ tốt lên thôi..
- T: (..)

[Khi này có một đám trẻ đi tới]
- ?: Ah anh Thiên kìa!
- T: (• ༚•)
- ?: Anh Thiên tới rồi sao, ơ hôm nay anh ấy dẫn theo bạn gái nữa kìa!
- T: (!)
- ?: Woa, anh đã có bạn gái rồi sao?
- ?: Có phải chị gái xinh đẹp mà anh hay kể không?
- T: :emoji_flushed:
- N: Chị gái xinh đẹp?
- T: À không phải đâu, đây là bạn của anh, cô ấy tên là Thư Nhã
- ?: (• ༚•)..Chị ơi, vậy chị có thích anh Thiên không?
- N: Hả!
- T: Ơ, em nói cái gì vậy?
- ?: Khi nãy em thấy chị ôm anh ấy mà, nhất định là chị thích anh ấy rồi có phải không
- N: Ơ, không phải vậy đâu, khi nãy chị..
- Khi nãy tại em xúc động quá thôi, không phải..
- T: Anh hiểu mà ^^
- Chị ấy chỉ đang động viên anh thôi, mấy đứa đừng có nói như vậy nữa, chị Thư Nhã sẽ xấu hổ lắm đó
- ?: Anh Thiên, vậy lần này anh có mang bánh đến cho tụi em không?
- ?: Cậu đúng là ham ăn thật đó, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ăn thôi
- ?: Tớ chỉ hỏi thôi mà
- T: Thôi mấy đứa đừng có cãi nhau nữa, anh có mang quà cho mấy đứa nè
- ?: Hoan hô anh Thiên!
- T: Mấy đứa chia nhau ra nhé
- N: ^^ Tụi nhỏ có vẻ thích anh quá nhỉ, chắc là anh cũng thường xuyên đến đây có phải không?
- T: Cũng thỉnh thoảng thôi, khi có thời gian rảnh hoặc khi tâm trạng không tốt anh sẽ thường đến đây
- N: Vậy đây chính là lý do mà anh dẫn em đến đây sao?
- T: Mỗi lần đến đây anh đều có cảm giác thanh thản và mọi phiền muộn dường như được trút bớt, anh nghĩ rằng em cũng sẽ cảm nhận được giống như vậy, chúng ta vào trong chứ?
- N: Dạ

[T và N đi vào bên trong nhà thờ]
- N: Ở đây cũng có đàn nữa sao?
- T: Cây đàn ở đây đã rất lâu rồi đấy, coi vậy thôi nhưng vẫn còn tốt lắm đó, em có muốn dùng thử không ^^
- N: Thật ra thì trước đây anh đã từng có dạy em nhưng mà cũng lâu rồi em chưa có đánh đàn nên cũng không còn nhớ rõ phải đánh như thế nào nữa ^^"
- T: Không sao, nếu như em muốn, anh có thể chỉ em lại mà
- N: (• ༚•)
- T: Lại đây..

[N bước tới ngồi cùng T]
- T: Em có thể đệm theo anh chứ
- N: Dạ được
- T: Vậy đàn thử một bài nhé
- N: Vâng
..♪~♫..[..]
- N: Em đàn được này
- T: Anh biết là em sẽ làm được mà ^^
- N: Cũng nhờ có anh, em cảm ơn anh rất nhiều (◍^ ^◍)
- T: Trông em có vẻ vui hơn rồi đấy, đừng lo nghĩ nhiều nữa nhé
- N: Dạ
- T: Em hãy nhìn những phím đàn này đi, cuộc sống cũng giống như một cây đàn piano vậy. Phím trắng tượng trưng cho sự vui vẻ, hạnh phúc. Còn phím đen đại diện cho nỗi buồn và sự lo âu. Nhưng em thấy đấy, phím đen bao giờ cũng ngắn hơn phím trắng hết. Cả hai phím này đi đôi với nhau mới tạo nên một bản nhạc hoàn chỉnh, cuộc sống của chúng ta vốn dĩ cũng vậy, phải có những lúc vui vẻ, những lúc thăng trầm thì mới gọi là cuộc sống trọn vẹn được (^▿^)
- N: (• ༚•) (..)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
143
Điểm cảm xúc
257
Điểm
63
Chap 110: Một ngày mệt mỏi
[Tối đó, T ngồi nhớ lại lúc N ôm cậu ở nhà thờ và khi cô bị say:
- N: Bắt được anh rồi (^▿^)
- T: (!) Em..
- N: (◍^ ^◍)
- T: (˵• - •˵)..]

- T: (Sao mình lại có cảm giác này chứ?)
- AV: Anh Thiên, em có việc muốn hỏi
- T: (!) (ꏿ▿ꏿ) [Giựt mình] Haả, em tính hỏi gì?
- AV: Hôm nay là ngày nghỉ, cả buổi sáng không thấy anh đâu, có phải là anh đi với Lưu Thư Nhã kia không?
- T: Ơ, sao..em biết •-•"
- AV: Em biết thừa anh quá mà, anh nói anh không yên tâm nên nhất định sẽ đi tìm cậu ta chứ gì, nói đi, rốt cuộc anh với Thư Nhã là mối quan hệ gì vậy hả?
- T: ( •᷄⌓•᷅") Em lại hỏi cái gì nữa vậy, dĩ nhiên anh chỉ coi em ấy là bạn thôi, ngoài ra không có gì cả
- AV: Có thật chỉ coi là bạn thôi không? Em thấy mức độ thân thiết của hai người cũng hơn cả bạn bè rồi đấy
- T: Bọn anh hoàn toàn không phải kiểu đó, chỉ tại anh thấy em ấy không được vui nên anh mới dẫn em ấy ra ngoài chút thôi, ngoài ra chẳng có gì cả
- AV: Em thấy anh quan tâm cậu ta hơi bị nhiều rồi đó, anh luôn phủ nhận điều đó nhưng em thấy rõ tất cả, có phải là anh thích cậu ta rồi không?
- T: Ơ..không phải!
- AV: Nếu vậy thì anh giải thích đi, tại sao anh lại quan tâm tới cậu ta như vậy chứ
- T: Anh..thật sự thì việc anh giúp đỡ Thư Nhã là vì em ấy đã từng cứu mạng anh, anh chỉ vì không muốn mắc nợ em ấy nên đã cố gắng làm những gì mình có thể, anh cũng không hề có ý định sẽ thích Thư Nhã, với lại em cũng biết là từ trước tới giờ vẫn chưa có ai có thể thay thế vị trí của người đó ở trong lòng của anh hết mà, việc này chắc anh không nói thì em cũng biết hả
- AV: (..) Nhưng mà việc cậu ta đã từng cứu mạng anh, việc đó xảy ra khi nào vậy?
- T:..Lần đó anh đang đi trên đường thì bắt gặp tên định bắt cóc chúng ta hồi ở kì nghỉ, anh đã đuổi theo tên đó trên đường đi không để ý xém bị xe tông trúng, cũng may mà lúc đó Thư Nhã đã kịp lao đến kéo anh lại, còn sơ ý làm bản thân bị thương nữa, lúc đấy anh cảm thấy có lỗi, nếu không nhờ em ấy thì anh cũng đã bị tông phải rồi
- AV: Hóa ra vì vậy mà anh luôn đối xử tốt với cậu ấy sao
- T: Đúng vậy :emoji_pensive: Anh không muốn Nhã nghĩ anh tốt với em ấy chỉ vì muốn trả ơn nên em đừng có nói chuyện này cho Thư Nhã biết nha
- AV: Em hiểu rồi anh Thiên, ân nhân của anh Thiên thì cũng giống như ân nhân của em vậy, em nhất định sẽ giúp anh bảo vệ cậu ấy
- T: Em hiểu vậy là anh mừng rồi..

[Ngày hôm sau, khi T tan học vào buổi chiều thì trời bắt đầu mưa to]
- T: (Trời mưa rồi sao, không biết em ấy có mang theo ô không nhỉ?)
...
[Cậu đang đi tìm TN thì tình cờ nhìn thấy cô bị đám bạn nữ bắt nạt, lần này đám người của Hoàng Trinh đẩy cô ra dưới mưa, T đang tính ra mặt thì lúc này AV chạy tới]
- AV: Nè, mấy người đang làm cái gì vậy?!
- Lâm Lăng: (!) Có người kìa
[Cả đám bỏ chạy]
- AV: Nè, đứng lại đó!
- N: A Vương
- AV: Cậu có sao không?
- N: Tớ không sao đâu
- AV: Mấy người đó sao lại dám làm vậy với cậu chứ
- N: Không có gì đâu A Vương, các cậu ấy chỉ chọc phá tớ thôi
- AV: Sao lại không có gì, rõ ràng là bị bắt nạt mà sao không chịu nói hả!
- N: Tớ..thật sự không sao mà, cậu đừng lo cho tớ
- AV: Hừ, đúng là đồ ngốc hết thuốc chữa
[AV cởi áo khoác của mình khoác lên cho TN]
- N: (!)
- AV: (•̀ ༚•́) Lần sau nếu bị bắt nạt thì phải nói có biết chưa, tui nhất định sẽ cho đám đó biết tay
- N: Tớ biết rồi, cảm ơn cậu ^^
- T: (..)
- AV: Cậu tính làm gì vậy?
- N: Lát nữa tớ phải đến chỗ làm nữa
- AV: Người cậu như này mà đi làm gì chứ, nghỉ ở nhà đi
- N: Không được, nếu như tớ nghỉ mà không báo trước thì sẽ bị trừ lương đó
- AV: Đằng nào cậu nghỉ mà chẳng bị trừ lương, trừ bao nhiêu để tui trả cho cậu
- N: Cảm ơn cậu, tớ biết A Vương muốn giúp tớ nhưng mà đây là trách nhiệm của tớ, tớ không thể phó thác được
- AV: Hầy cậu đúng là lì lợm thật đó, được rồi, nhà tui gần đây, cậu cứ qua nhà tui đi, tui sẽ cho cậu mượn đồ
- N: Nếu vậy thì tốt quá, cảm ơn cậu
- AV: Khỏi cần cảm ơn, cơ mà..cậu có dù không?
- N: Tớ không có
- AV: Tui cũng không có
- N: Nếu vậy thì chúng ta đi như thế nào?
- AV: (¬¬) (..)
- N: (• - •)..[Yên ắng]~

[Lúc này T bước ra]
- T: A Vương, em ở đây à (^▿^)
- AV: (• ༚•) Anh Thiên
- T: Ủa Thư Nhã, em sao thế? Sao người ướt hết vậy
- N: E..em..
- AV: Cậu ấy mới vừa tắm mưa ấy mà
- T: Tắm mưa..
- N: Đúng vậy, em tắm mưa (• ᘁ •)
- T: (..)
- AV: Anh Thiên ở đây thì tốt rồi, anh có thể đưa cậu ấy đến nhà chúng ta được không, cậu ấy bảo là định đến chỗ làm trong bộ dạng đấy nên em đã cho cậu ấy mượn đồ thay rồi
- T: Ơ, anh đi sao?
- AV: Anh có dù mà đúng không, nếu là một cây thì sẽ không thể che được cả ba người đâu nên là anh dẫn cậu ấy đi trước y
- N: A Vương..
- T: Vậy còn em thì sao?
- AV: Dù gì em cũng không có gì để làm, đợi hết mưa cũng được
- T: Như vậy có được không
- AV: Anh mau đi lẹ đi nếu không là em đổi ý đấy
- T: Ừm được, vậy anh đi trước nha A Vương
- N: Cảm ơn cậu
...
- AV: (Đáng ghét thiệt, không thể tin được là mình có thể làm như vậy nữa) Sao tự dưng lại mưa chứ
[AV đang đứng nhìn trời mưa] [..]
- AD: Đây rồi, biết ngay là ông sẽ không mang theo ô mà (◍^ ^◍)
- AV: (?) Sao pà lại biết chuyện đó chớ
- AD: Tui hiểu ông hơn ai hết luôn đó
- AV: Xớ, không lẽ pà đến mang ô cho tui à, pà mà tốt vậy sao (¬¬)
- AD: :emoji_closed_umbrella: Tui chỉ có một cái thôi [Bung cây dù ra] Nhưng chúng ta có thể dùng chung
- AV: Cái ô nhỏ xíu của pà thì che được gì chứ, tui thà đợi hết mưa còn hơn
- AD: Có là may lắm rồi, ở đó mà còn chê..nếu vậy thì tui về trước đây ( ˘⁰˘)
- AV: Khoan đã..
- AD: Sao vậy? ( ˘ᵕ˘)
- AV: Dù gì cũng đã đến rồi, nếu vậy thì đi cùng đi
- AD: Ý ông là sao ấy nhỉ?
- AV: Pà tưởng vứt tui ở đây xong đi về dễ dàng vậy sao? Đừng có mơ, nhiệm vụ của pà là phải hộ tống tui về có biết chưa
- AD: Chuyển sang ra lệnh rồi sao
- AV: Đừng có quên bây giờ là pà còn thiếu nợ tui đó, còn đứng đó làm gì, lại đây che cho tui đi, nhanh lên!
- AD: Nói chuyện thấy mà ghét, biết vậy lúc nãy không thèm tìm ông cho rồi (¬¬)
...
- AV: Pà che cái kiểu gì vậy, tui ướt hết rồi nè
- AD: Tui cũng ướt nè, ai kêu ông cao hơn chi, tui cầm dù cũng mỏi tay chứ bộ
- AV: Do pà lùn thì có còn bày đặt đổ thừa nữa
- AD: Tui không có lùn nha
[Lúc này một cơn gió mạnh thổi qua, cây dù bị nghiêng sang một bên, AV vội giữ cây dù lại]
- AD: (!)
- AV: Để cho pà cầm lát nữa về đến nhà chắc ướt hết quá, đưa cho tui
- AD: (• ༚•)
[AV cầm lấy dù xong đi phía trước, AD vẫn còn đang đứng ngơ ngác thì bị nước mưa rơi xuống đầu]
- AD: >< Ah~ông này, đợi tui với..
...
[N sau khi tắm rửa thay đồ sạch sẽ]
- T: Em xong rồi à, uống miếng nước ấm cho đỡ lạnh người đi
- N: Dạ
- T: Em thấy sao rồi?
- N: Tắm rửa xong em thấy thoải mái lắm
- T: Vậy em có cảm thấy ổn không?
- N: Mm..bộ đồ hơi rộng nhưng mà không sao, em mặc vẫn được, có gì anh nói với A Vương là mai em sẽ trả lại cho cậu ấy nha
- T: Ý anh là tâm trạng của em ấy
- N: Em cảm thấy ổn lắm, cảm ơn anh
- T: Em thấy ổn thật sao?
- N: Em ổn mà anh Thiên (^▿^)
- T: Sao em không chịu nói thật với anh chứ
- N: Hở, chuyện gì cơ?
- T: Chuyện em vẫn bị đám con gái đó bắt nạt, sao em lại giả vờ như không có gì được chứ
- N: Anh..đã nhìn thấy sao
- T: Phải, nếu như lúc nãy anh không nhìn thấy thì anh còn tin là họ đã đối xử tốt với em, anh phát hiện ra mình là thằng ngu ngốc vì không nhìn ra được điều đó, anh thấy bản thân mình thật vô dụng khi những lúc em cần mà anh lại không ở đó, anh nói là sẽ bảo vệ cho em nhưng anh lại không làm được gì
- N: Anh Thiên, anh đừng nói như vậy, vốn dĩ anh đã giúp em rất nhiều rồi
- T: Như vậy thì sao chứ, rốt cuộc là cũng chẳng thay đổi được gì
- N: Việc này là do lỗi của em, anh đừng tự trách bản thân mình nữa
- T: Không, không phải lỗi của em, họ là những người bắt nạt em, bọn họ đều có lỗi
- N: Cũng không hẳn là vậy
- T: Hả?
- N: Sau việc này em nhận ra rằng mình là một đứa yếu đuối, chính vì sự yếu đuối của em nên mới khiến bọn họ càng ngày càng trở nên quá đáng, nếu như em đủ can đảm đối mặt thì mọi chuyện có lẽ đã khác, em nghĩ một phần lỗi là do em
- T:..Dù vậy thì mình em cũng không thể chọi lại với họ
- N: Em biết điều đó nhưng lần này em sẽ cố gắng, em không muốn mọi người phải vì em mà gặp rắc rối nữa đâu
- T: Haizz..được rồi, hãy làm những gì em muốn nhưng lần sau có chuyện gì thì nhất định phải nói với anh nhé, em hứa với anh được không:emoji_call_me:
[T đưa tay ra hiệu làm dấu với N]
- N: (• ༚•)..Em hứa [Ngoắt ngoéo]
- T: (◍^ ^◍)

[Tối đó, N và T sau khi tan làm]
- N: [Bước ra cửa nhìn xung quanh]
- T: Em sao vậy?
- N: Không hiểu sao, mấy bữa nay em có cảm giác như ai đó đang theo dõi mình vậy?
- T: [Nhìn xung quanh không thấy ai] Dù gì về buổi tối cũng phải cẩn thận, nếu em thấy không an tâm thì anh có thể đưa em về nhà
- N: Không cần đâu anh Thiên, nhà của Mỹ Ân xa lắm, phải bắt xe bus đi nữa, anh mà đưa em về thì anh sẽ bị trễ đó, dù gì tuyến xe cũng chạy đến nhà nên anh yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu
- T: Được rồi, vậy để anh đưa em đến trạm nhé
- N: Dạ
...
- N: Đến đây được rồi anh Thiên, em về đây, tạm biệt anh ^^
- T: Ờ..
[T nhìn N đi lên xe còn cậu thì đứng lại nhìn theo sau]
- T: (..)
[Xe vừa lăn bánh chạy được vài vòng thì dừng lại, lúc này N nhìn thấy T cũng bước lên xe]
- N: (!) Anh Thiên, sao anh lại..
- T: [Đứng nghỉ thở] Anh..tính đưa cho em cái này :emoji_closed_umbrella:
[T nhớ lại lúc sáng tính đem dù cho N nhưng rồi sự việc xảy ra nên cậu vẫn chưa đưa nó cho cô]
- N: (• ༚•) Cái này..
- T: Anh đã tính đưa nó cho em nhưng khi nãy lại quên mất, em hãy cầm nó đi, nếu lỡ như trên đường về có mưa thì mang ra xài
- N: Ơ nhưng mà anh thì sao?
- T: Anh có rồi nên cái này anh mang cho em
- N: (..) Em cảm ơn anh nhưng mà em lại làm phiền anh nữa rồi
- T: Không có gì đâu

[T đi đến ngồi cạnh TN]
- N: (• ༚•)
- T: Vậy anh sẽ cùng em về đến nhà luôn (^▿^)
- N: (!) Như vậy anh sẽ về trễ lắm đấy, anh không cần phải về cùng em đâu, cứ dừng ở trạm kế tiếp là được
- T: Nếu là đi cùng với em thì có trễ cũng không sao
- N: Hở
- T: Được rồi tiểu thư, hãy để tui hộ tống cô bữa nay vậy
- N: •-•

[Một lúc sau]
- N: :emoji_sleeping:
[Trải qua một ngày dài, khi này TN cũng đã thấm mệt, cô thiếp đi sau đó gục đầu tựa đầu vào vai của T]
- T: (!) (Chắc hẳn là em ấy đã mệt rồi..Thư Nhã, em đã cố gắng rất nhiều, hãy cứ nghỉ ngơi đi) ^^
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
143
Điểm cảm xúc
257
Điểm
63
Chap 111: Phản kháng
[Nhóm của Trinh đang đi thì nhìn thấy AV, cậu ta đứng đó như đã chờ sẵn từ trước]
- Na Ly: Ê là trai đẹp lần trước kìa (♡▿♡)
- Lâm Lăng: Ôi cậu ấy đẹp trai quá
- Trinh: Cậu tính làm gì?
- AV: Nghe bảo mấy cậu thích anh của tui có phải không?
- Na Ly: Đúng vậy nhưng mà cậu đẹp trai quá, ôi tui thích luôn cả cậu có được không?
- AV: Không thành vấn đề ( ˘ᵕ˘)
- Na Ly: Ah~
- Lâm Lăng: (♡▿♡)
- Trinh: Cậu muốn gì?
- AV: Nếu như cậu muốn theo đuổi anh ấy, tui có thể giúp cậu
- Trinh: Sao cậu lại giúp tui chứ?
- AV: Đơn giản thôi là vì Lưu Thư Nhã
- Trinh: Sao chứ?
- AV: Chỉ cần các cậu hứa sẽ không làm gì cậu ấy nữa thì tui có thể giúp các cậu
- Trinh: Hơ, bọn tui đã làm gì cậu ta chứ
- AV: Làm hay không các cậu biết rõ mà
- Trinh: Tại sao cậu lại muốn bảo vệ cậu ta chứ, không lẽ cậu cũng thích con nhỏ đó à?
- AV: Đó là việc của tui, các cậu chỉ cần trả lời câu hỏi của tui thôi, các cậu có đồng ý không
- Trinh: Nếu như cậu có cách thì bọn tui sẽ làm theo
- AV: Được thôi, nếu các cậu đã đồng ý thì tui sẽ cho các cậu biết, đầu tiên là hãy đi theo tui nào
- Trinh: (..)

[Đám người của HT vẫn chưa hiểu gì lắm nhưng vẫn đi theo AV]
- Trinh: Đây là đâu chứ?
- AV: Đây là phòng thử đồ của CLB kịch, anh tui là thành viên ở đây, nếu các cậu muốn gặp anh ấy thì phải tham gia CLB
- Trinh: Cái gì cơ chứ, CLB gì cơ?
- Lâm Lăng: Kịch đấy, là chúng ta sẽ phải đóng kịch
- Na Ly: Tớ chưa từng nghĩ sẽ làm việc nhàm chán như thế
- AV: E hèm, các cô gái, mặc cái này đi
- Trinh: Đây là gì chứ?
- AV: Trang phục của CLB, nếu các cậu mặc vào thì mới được tham gia, nào vào thử đi
- HT, NL, LL: (?)

[Cả ba đi vào trong thử đồ, một lúc sau họ bước ra] [..]
- Trinh: Đây là bộ quần áo gì vậy? Nhìn già chết đi được
- Na Ly: Eo ôi, trông tớ như con ở thế này, thật là kinh khủng! :emoji_scream:
- Lâm Lăng: Trông tớ không khác gì con tắc kè hoa có cái nơ ở cổ hết (•̀ - •́)
- AV: Cho xin tấm hình nha [Chụp]
- Trinh: Áh..cậu làm cái quái gì vậy?!
- AV: Chỉ là chụp tấm làm kỉ niệm thôi mà, các cậu làm tốt lắm
- Trinh: Hừ, có phải là cậu tính chơi bọn này không?
- AV: Tui đã làm gì đâu, rõ ràng là các cậu tự đồng ý theo mà
- Trinh: Nói vớ vẩn, đừng có đem bọn này ra làm trò đùa, bọn tui sẽ không làm theo ý cậu nữa đâu
- Chúng ta đi!
[Nói xong HT quay trở lại phòng thay đồ]
- Na Ly: Cậu quá đáng lắm, tui cũng không nghe theo cậu nữa đâu ><
- Lâm Lăng: Hớ!
- AV: [Đặt tay lên vai LL] Khoan đã, cậu là Lâm Lăng đúng không?
- Lâm Lăng: (• ༚•)

[HT và NL sau khi rời khỏi CLB]
- Trinh: Cậu ta dám chơi bọn mình, chuyện này tuyệt đối ta sẽ không bỏ qua
- Na Ly: Trinh à, vậy chúng ta làm gì đây?
- Trinh: Tất cả là tại cái con nhỏ đó, chúng ta sẽ tìm nó tính sổ
- Na Ly: Ừm
- Trinh: Lâm Lăng đâu rồi?
- Na Ly: Không biết nữa, khi nãy không thấy cậu ấy đi cùng, có khi nào ở lại đó rồi không?
- Trinh: Cái con mê trai hết chịu được, bị tên đó chơi xỏ như vậy mà vẫn chưa chịu sáng mắt ra, cậu gọi điện cho cậu ta thử đi
- Na Ly: Để tớ gọi..[..] Trinh à, cậu ấy không bắt máy
- Trinh: Đúng thật là, mặc kệ cậu ta đi, chúng ta đi tìm Thư Nhã
- Na Ly: Ừm

[Sau đó]
- Trinh: Còn tưởng là cậu không dám tới nữa chứ
- N: Tớ phải lên tiết học nên không thể ra ngoài được, các cậu kiếm tớ có việc gì sao?
- Trinh: Dĩ nhiên là có việc rồi
[HT bước đến vung tay tát vào mặt của N một cái] [Chát]
- N: (!) Cậu làm cái gì vậy?!
- Trinh: Tao đánh mày đấy, thì sao nào?
- N: Tớ đã chịu đựng sự vô lý của các cậu đủ rồi, nếu như cậu còn làm như vậy nữa thì tớ sẽ không nhịn nữa đâu
- Trinh: Tao thích như vậy đó thì làm sao nào

[Cô ta định giơ tay đánh thêm lần nữa nhưng lần này bị N giữ lại]
- Trinh: (!)
- N: Tớ sẽ không để cho cậu làm như vậy nữa, cũng không để cậu đụng tới bạn bè của tớ, nếu như người các cậu không ưa là tớ thì các cậu cứ nhắm vào tớ đi, tớ không sợ các cậu đâu (•̀ ༚•́)
- Trinh: Con này bữa nay còn dám thách thức bọn này nữa sao..
- Còn không mau giữ nó lại!
[NL chạy đến giữ hay tay của TN ra đằng sau]
- Trinh: [Túm tóc] Để tao xem mày còn chống trả lại được nữa không
- N: Các cậu, rốt cuộc tớ đã làm gì các cậu, tại sao các cậu lại ghét tớ đến như vậy chứ?
- Trinh: Mày hỏi tại sao ư? Bởi vì tao ghét sự giả tạo của mày, mày lúc nào cũng giả bộ ngoan hiền, yếu đuối để được người khác bảo vệ, che chở, mày khiến cho bọn tao giống như người xấu vậy, có phải là mày đang nghĩ tất cả mọi người chỉ là kẻ ngốc để cho mày lợi dụng và điều khiển họ như một con rối không
- N: Tớ không hề nghĩ như vậy..
- Trinh: Chính vì bọn tao biết được con người thật của mày nên những lời dối trá của mày chẳng thể qua mặt được tụi tao đâu
- N: Nếu như các cậu cứ khăng khăng như vậy, cho dù tớ có nói cái gì thì cậu cũng không tin đâu
- Trinh: Mày nói đúng, tụi tao đã quá hiểu rõ bản chất thật của mày rồi
- N: Các cậu định làm gì?
- Trinh: Mày nghĩ xem, tao đang tính sẽ làm cho mày phải quỳ xuống khóc lóc van xin tao tha cho đấy
- N: Tớ sẽ không khóc, cũng sẽ không van xin các cậu đâu, nếu như có người phải xin lỗi thì người đó phải là các cậu
- Trinh: Mày vừa nói gì chứ!
- AV: Nói hay lắm
- Trinh: (!)
- AV: Nếu cậu đã nói như vậy thì bọn này sẽ giúp cậu thực hiện điều đó
- N: A Vương..
[LH xuất hiện bẻ tay của NL rồi đẩy cô ta xuống đất]
- Na Ly: Ah ><
[AD thì đến đỡ TN]
- AD: Cậu không sao chứ?
- N: An Di, các cậu..
- H: Thư Nhã, cậu không việc gì phải sợ bọn họ hết, đã có tớ ở đây rồi, tớ nhất định sẽ bảo vệ cho cậu
- M: Đúng đó, ai dám bắt nạt Thư Nhã cho dù có là con gái đi nữa thì tui cũng sẽ không bỏ qua cho đâu (!) Ối bạn kia cũng xinh quá..
[H thấy vậy nên đấm cho M một phát]
- M: Éc >< ⌒☆ [Bất tỉnh nhân sự]
- HT, NL: ⊙﹏⊙
- Trinh: Mấy người..lại là cậu!
- AV: Sao hả con nhỏ chảnh chọe?
- H: Bọn tui là bạn của Nhã, ai dám bắt nạt cậu ấy đâu bước ra đây! [Gương mặt đầy sát khí]
- Na Ly: Mấy..mấy người đừng có ỷ đông hiếp yếu nha, bọn này không sợ đâu
- AV: Ai ỷ đông hiếp yếu chứ? Là mấy người bắt đầu trước mà, nói cho mà biết, Thư Nhã không những là bạn của bọn này mà còn là thành viên quan trọng của CLB nữa, nếu các người mà còn dám kiếm chuyện hay ức hiếp cậu ấy thêm lần nữa thì đừng có trách bọn này đấy
- Trinh: Hừ, mấy người cứ đợi đó, bọn này không sợ đâu
[Nói xong HT định chuồn đi thì bị AV kêu lại]
- AV: Khoan đã, ai cho hai người đi chứ
- Trinh: Mấy người muốn gì, tui la lên đó!
- H: Thử la lên xem coi tui có vặn họng cậu không? :emoji_skull:
- Na Ly: ( •᷄⌓•᷅")
- Trinh: [Đổ mồ hôi]
- AV: Hình như ai đó quên nói lời xin lỗi thì phải ( ˘°˘)
- AD: Đúng vậy, xin lỗi Thư Nhã đi (•̀ ༚•́)
- Trinh: Không đời nào!
- AV: Này nhìn thấy không, cậu ta là võ sư karate chính hiệu đấy, đừng có mà giỡn mặt
- HT, NL: (;ŏ﹏ŏ)
- H: Xin lỗi nhanh lên!
- Trinh: [Tức tối] Xin..xin lỗi
- AV: Nói gì chứ không nghe?
- Na Ly: Xin lỗi Thư Nhã, chúng tui sai rồi
- AV: Tốt, còn cậu
- Trinh: Xin lỗi
- AV: Xin lỗi ai chứ?
- Trinh: ..
- AV: Tui nghĩ người cứng đầu cần phải có biện pháp mạnh hơn mới được
- Trinh: Xin lỗi Thư Nhã!
- AV: Hm, sao cảm thấy không có chút thành ý nào hết nhỉ?
- Cậu thấy sao hả?
- N: Được rồi A Vương, chúng ta đừng làm khó họ nữa
- AV: Nếu cậu đã nói vậy thì thôi được, lần này coi như là cảnh cáo, nếu là lần sau thì tụi này sẽ không bỏ qua cho đâu
- HT, NL: [Bỏ chạy]..
- AV: Thật là một màn hoành tráng, hy vọng là họ biết từ bỏ ( ˘ᵕ˘)
- N: Mọi người, sao các cậu lại đến đây vậy?
- AV: Thì là để giúp cậu chứ gì, Lưu Thư Nhã, cậu đúng là đồ ngốc (•̀ ༚•́)
- N: Hả :emoji_flushed:
- H: Mọi người đã biết chuyện của cậu rồi, Anh Vương đã kể cho bọn tớ nghe việc cậu cố gắng bảo vệ Mỹ Ân
- N: (• ༚•) Sao..sao cậu lại biết chuyện đó?

[Hồi tưởng]:
[Tối hôm trước]
- AV: Nếu muốn đối phó với kẻ địch thì trước tiên phải biết được xuất thân và gia thế của đối phương như nào đã, đầu tiên sẽ là ai đây? Để xem nào..
[Hồ sơ: Huỳnh Hoàng Trinh]
- Mẹ là giám đốc của một công ty thời trang, bảo sao cô con gái lúc nào cũng cao ngạo như thế..wào ba cô ta còn là một chính trị gia sao, xem ra không nên đụng vào
[Hồ sơ: Na Ly]
- Ba làm luật sư, mẹ là người kinh doanh bất động sản, cũng là một gia đình có quyền thế
[Hồ sơ: Lâm Lăng]
- Gia đình có truyền thống nghề sư phạm, ba là giảng viên đại học, mẹ là giáo viên của một trường cấp 3, nhà cô ta còn có ba chị em gái nữa, mặc dù gia đình không khá giả gì nhưng cô ta có tính đua đòi, không muốn chịu thiệt so với người khác, đây có thể xem là điểm yếu..xem ra mình biết nên nhắm vào ai rồi (¬֊¬)
...
[Lúc gặp LL ở CLB]
- AV: Chúng ta nói chuyện chút đi..
- Tui có chuyện này muốn hỏi, cậu có thể trả lời tui được không?
- Lâm Lăng: Nếu như cậu hỏi tui có người yêu chưa thì tui chưa có người yêu đâu
( ꈍᴗꈍ)
- AV: Tui muốn hỏi về việc của Thư Nhã
- Lâm Lăng: (!) Thư Nhã ư, tui không biết
( ˘⁰˘)
- AV: Để tui kể cho cậu nghe một bí mật mà tui biết được, nghe xong chắc là cậu sẽ biết thôi
- Lâm Lăng: Bí mật gì chứ?
- AV: Hình như tui biết được cậu đang nợ rất nhiều môn nhưng số tiền để đóng học phí hình như đã được dùng vào mục đích khác rồi thì phải, chắc hẳn ba mẹ cậu vẫn chưa biết được chuyện này đâu nhỉ? Mà hình như mấy người bạn thân thiết của cậu cũng chưa biết đâu, nếu không thì có khi họ cũng đã đối xử với cậu giống như Thư Nhã không chừng
- Lâm Lăng: Cậu..cậu muốn gì?
- AV: Trả lời câu hỏi của tui, các cậu đã làm gì mà Thư Nhã lại không dám phản kháng vậy hả?
- Lâm Lăng: (..)
- AV: Nếu như cậu không muốn trả lời vậy thì tui đành phải..
- Lâm Lăng: Bọn tui đã hăm dọa cậu ấy bằng cách bảo là nếu như không chịu nghe lời thì sẽ bắt nạt luôn bạn của cậu ta
- AV: Là ai chứ?
- Lâm Lăng: Là một nhỏ tóc ngắn, dáng người nhỏ con
- AV: Mỹ Ân?
- Lâm Lăng: Đúng vậy, là tên cậu ta
- AV: Hừm..hiểu rồi, được rồi, rất vui vì cậu đã thành thật, tui hy vọng là cậu không kể việc này lại với ai, nếu không bí mật của cậu tui không chắc là sẽ giữ được đâu..

[Quay lại hiện tại]
- N: Thì ra là vậy..
- MÂ: Thư Nhã, tớ không biết vì tớ mà cậu phải chịu đựng như vậy, thành thật xin lỗi cậu
- N: Không, không phải, cậu vốn không phải người phải chịu trách nhiệm cho việc này, ban đầu là do tớ, cũng tại tớ mà cậu mới bị kéo vào, tớ mới là người phải xin lỗi
- MÂ: Hu..
- H: Thôi được rồi, hai cậu đừng có xin lỗi qua, xin lỗi lại như vậy nữa, mọi việc giờ đã ổn rồi, chúng ta hãy bỏ qua hết đi
- N, MÂ: ^^
- AV: Thư Nhã còn việc này tui muốn nhắc cậu, cậu còn nhớ đã từng nói với tui những gì khi chúng ta trở thành bạn không?
[Nhớ lại:
- N: Tớ hy vọng chúng ta sẽ luôn là bạn của nhau, nếu cậu cần tớ giúp cái gì thì tớ sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ cho cậu và cậu cũng vậy được chứ..]
- N: (..) Đương nhiên là tớ vẫn nhớ rồi
- AV: Nếu đã vậy thì đừng có chịu đựng một mình nữa, có gì thì hãy nói ra đi
- AD: Đúng rồi đó Nhã à, cậu hãy nhớ rằng dù có chuyện gì xảy ra thì cậu vẫn còn có chúng tớ, cậu không cô đơn đâu
- N: Các cậu..tớ cảm ơn các cậu rất nhiều
( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
- H: (^▿^)
- T: Thư Nhã
- N: Anh Thiên?
- T: Ủa sao mọi người tụ tập lại ở đây vậy?
- H: Anh Thiên, anh tới trễ nên bỏ mất màn hay khi nãy rồi
- T: Hể, đã xảy ra chuyện gì sao?

[Sau đó N kể lại mọi việc đã xảy ra cho T nghe]
- T: Như vậy giờ đây mọi việc đã được giải quyết xong hết rồi phải không
- N: Em cũng nghĩ là vậy, có tất cả mọi người đều bảo vệ em nên chắc là họ sẽ không dám làm như thế nữa đâu
- T: Nếu vậy thì anh cũng yên tâm rồi
- N: Cảm ơn anh Thiên vì thời gian qua đã giúp đỡ em rất nhiều
- T: Không có gì đâu, đó là việc mà anh nên làm mà, chỉ cần em cảm thấy vui là được ^^
- N: (..) Đôi lúc em có cảm giác như mình là người xấu vậy
- T: Sao em lại nghĩ như vậy chứ?
[N nhớ lại lời mà HT nói lúc nãy:
- Trinh: Mày hỏi tại sao ư, bởi vì tao ghét sự giả tạo của mày, mày lúc nào cũng giả bộ ngoan hiền, yếu đuối để được người khác bảo vệ, che chở, mày khiến cho bọn tao giống như người xấu vậy, có phải là mày đang nghĩ tất cả mọi người chỉ là kẻ ngốc để cho mày lợi dụng và điều khiển họ như một con rối không..]
- N: Nghe các cậu ấy nói, ban đầu em đã phủ định nhưng khi nghĩ lại em cũng thấy có một phần đúng, em cảm thấy mình không được tốt như những gì mọi người nghĩ
- T: Em thấy không tốt ở chỗ nào chứ?
- N: Em đã luôn khiến bản thân mình yếu đuối, để mọi người phải che chở, bảo vệ cho em, chính vì vậy nên em đã luôn ỷ vào mọi người, mặc dù em nói là không cần ai bảo vệ hết nhưng những lúc gặp khó khăn em lại muốn có người tới giúp mình, em thật sự đã nghĩ như vậy, có lẽ em chỉ là đứa ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân thôi
- T: ^^ Anh nghĩ ai trong trường hợp của em cũng sẽ khó tránh có suy nghĩ như thế, vì vậy đừng có suy nghĩ nhiều quá
- N: Anh thực sự không nghĩ em là người xấu sao?
- T: Anh nghĩ em không phải người xấu đâu tại vì người xấu sẽ không nói xấu về bản thân mình như vậy
- N: Vậy người xấu nói những gì? (• ༚•)
- T: Mm..:emoji_thinking: Anh nghĩ là họ sẽ nói xấu người khác
- N:..[Che miệng cười khúc khích] Là như vậy sao
- T: Haha..
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
143
Điểm cảm xúc
257
Điểm
63

Chap 112: Trở về nhà
[T với N đang đi dạo dưới phố]
- T: Thư Nhã, em có muốn uống nước không để anh đi mua
- N: Dạ vâng ạ
- T: Vậy em chờ anh tí nha, anh sẽ quay lại liền
- N: Dạ..
[T vừa đi thì đột dưng có hai người lạ mặt đi đến]
- N: (!) Hai người là ai vậy?
- ?: Im lặng, la lên là tao xử, đi theo bọn tao

[Lát sau]
- T: Anh về rồi đây..Nhã? Em ấy đâu rồi?
[T nhìn xung quanh thì chẳng thấy ai, cậu chợt thấy điện thoại của N rớt dưới đất]
- T: (!) Điện thoại của Nhã, không lẽ có chuyện gì xảy ra với em ấy rồi sao? [Vội chạy đi tìm]
...
- N: Các người dẫn tui đi đâu vậy?
- ?: [Đẩy N xuống đất]
- N: Ah ><
- Trinh: Để xem, lần này còn ai cứu mày nữa không
- N: Hoàng Trinh!
- Trinh: Mày tưởng mọi chuyện đã xong rồi ư, tao không có bỏ qua dễ dàng như vậy đâu
- N: Cậu hãy dừng lại đi, đừng gây thêm chuyện nữa (•̀ ༚•́)
- Trinh: Mày im đi, mày chỉ là con nhỏ quê mùa, nghèo khổ, chẳng có gì hơn tao hết, mày có tư cách gì mà dám lên tiếng chứ! Lần này tao nhất định sẽ cho mày một bài học để mày không còn dám lên mặt với tao nữa..
[Cô ta tiến lại gần sau đó lấy ra một con dao lam]
- Trinh: Mày nghĩ xem tao nên rạch vài đường trên khuôn mặt xinh đẹp của mày hay là lột hết đồ của mày ngay tại đây, hoặc là cả hai?
- N: Đừng làm như vậy
- Trinh: Hahaha, mày bảo tao không làm thì tao sẽ không làm sao?
[HT ra lệnh cho hai gã kia]
- Trinh: Làm đi!
- N: Đừng mà ><

[Hai tên tay sai đi tới tính lột đồ của TN thì bất chợt xuất hiện giọng nói của một người đàn ông]
- ?:..Ai dám động vào con gái của Lưu Khả Tường này chứ!
- Trinh: (?)
- N: Ba..
- Trinh: (!) Gì cơ chứ..
- Ba N: Nhóc con, mau bỏ con gái của ta ra nếu không thì đừng trách ta mạnh tay
- Trinh: Ba sao? (Là ba của cô ta, có cả đám vệ sĩ như này thì không thể nào là người bình thường được)
- ?: Nè giờ cô tính sao?
- Trinh: Các người tự lo liệu đi [Bỏ chạy]
- ?: Nè cô..
- Chúng ta đi thôi
[Hai tên kia nhìn thấy HT bỏ của chạy lấy người nên cũng chạy theo, khi này ba của N đi đến trước mặt cô]
- Ba N: Có sao không? Con đã biết được cảm giác cực khổ là như thế nào rồi đúng chứ
- N:..Con không sao nhưng làm sao ba lại biết con ở đây vậy?
- Ba N: Con ở đâu thì làm sao mà ta không biết được chứ, cho dù ta không có ở đây thì vẫn biết con đang làm gì đấy
- N: (Cảm giác người luôn theo dõi mình, không lẽ là..)
- Ba N: Được rồi, đấu tranh như vậy là đủ rồi, về nhà thôi
- N: (• ༚•)..Nhưng mà chuyện của Khả Danh..
- Ba N: Từ giờ các con muốn làm gì thì làm
- N: (..) Dạ, con cảm ơn ba nhiều lắm ^^

[T lúc này trở nên lo lắng]
- T: Thư Nhã, em đang ở đâu vậy?
...
[Bên phía N, cô đi theo ba trở về nhà]
- Mẹ N: Con gái!
- N: Mẹ!
[Hai mẹ con ôm nhau sau nhiều ngày xa cách, KD đứng bên mỉm cười]

[Sau đó]
- KD: Cuối cùng chị cũng chịu về nhà rồi, thời gian qua không có chị ở nhà, trong nhà lúc nào cũng trống vắng hết
- N: Ừm, chị đã khiến cho mọi người lo lắng nhiều rồi, từ giờ chị sẽ không làm như vậy nữa
- KD: Chị biết vậy là tốt rồi
- N: Những người đã lo lắng cho mình..(!) Ah phải rồi, anh Thiên!
[N tính tìm điện thoại để gọi cho T thì chợt nhớ ra khi nãy đã làm rớt]
- N: Điện thoại của mình..chết rồi, khi nãy bị rớt mất tiêu rồi (Anh Thiên không tìm thấy mình chắc sẽ lo lắm đây)
- À Khả Danh, em cho chị mượn điện thoại tí được không?
- KD: Chị cứ cầm đi
- N: Cảm ơn em nha
- T: [♫]..(Là Khả Danh gọi sao?)
- Alo Khả Danh, anh nghe nè
- N: Em là Thư Nhã nè anh Thiên
- T: Nhã! Em đang ở đâu vậy?
- N: Em đang ở nhà của em
- T: Đã xảy ra chuyện gì vậy? Mà được rồi, anh sẽ đến đó, em đợi anh tí nha [Cúp máy]
- N: Ơ..(?)
[Khi này ba của N bước vào phòng]
- Ba N: Hai đứa xuống dưới đi, ba có chuyện cần nói
- N: (!) Dạ
...
- Ba N: Được rồi, chắc hai đứa cũng biết được rằng ta sắp nói cái gì đây, nếu như hai con đã sẵn sàng đón nhận tất cả những gì mà lựa chọn của mình đưa ra thì hãy cho ta biết dự định tương lai của các con là gì đi
- Thư Nhã, con đã làm tới mức này chỉ vì muốn ba thay đổi ý định, vậy con hãy nói cho ba biết, con muốn làm gì đi?
- N: Con..(..)
- Ba N: Chưa trả lời được sao? Vậy thì bắt đầu từ Khả Danh trước vậy
- KD:..Con muốn học ngành thú y, con sẽ trở thành bác sĩ thú y
- Ba N: Con tin chắc rằng mình sẽ phù hợp với công việc này sao?
- KD: Con chắc chắn vì con hiểu rõ bản thân mình hơn bất cứ ai khác
- Ba N: Con từ nhỏ đã là một đứa trẻ thông minh nên ta cũng không nghi ngờ quyết định của con, được rồi, hãy làm đúng như những gì con nói, đừng làm ba thất vọng
- KD: Con chắc chắn sẽ không làm ba thất vọng
- Ba N: Ừm..[Nhìn TN]
- N: •-•" (..)
- Ba N: Được rồi, con hãy đi ra trước đi, để ba nói chuyện với chị hai con một chút
- KD: Dạ..
- Ba N: [..] Có phải là con vẫn chưa biết mình muốn làm gì đúng không
- N: Dạ..
- Ba N: Đúng là trước đây ba đã bắt con làm theo kì vọng của mình nhưng con đã cố gắng đấu tranh đến cùng vậy thì con hãy chứng minh cho ba thấy là con làm được gì đi, con đừng nói là con làm tất cả đổi lại chỉ để đi làm những công việc tạm bợ như thế này, nếu vậy thì ngay từ đầu con không nên cãi lời ta
- N: Con xin lỗi ba
- Ba N: Việc con làm thêm ba sẽ không cấm cản nhưng con hãy cho ba thấy quyết định của con là không hề sai lầm đi, khi nào con có được đáp án rồi hãy đến tìm ta
- N: (..)
..
- KD: Chị hai, sao rồi? Ba có trách mắng gì chị không?
- N: [Lắc đầu] Ừm không, ba chỉ dặn dò chị một số chuyện thôi
- KD: [Thở phào]..À phải rồi, có người đợi chị ở ngoài đấy
- N: (• ༚•)
[N vội ra ngoài cổng]
- N: Anh Thiên..
[T không nói gì liền chạy đến ôm lấy cô]
- N: (!)
- T: Thật may quá, em không sao
- N: (˵• •˵) (..) Xin lỗi vì đã làm anh lo lắng
[T ôm N thật chặt cho đến khi cô mở lời thì cậu mới chịu buông ra]
- T: Em không sao là tốt rồi, đã xảy ra chuyện gì vậy?
- N: Khi nãy em đã gặp Hoàng Trinh
- T: (!) Cô ta có làm gì em không?!
- N: Cũng may là lúc đó ba em xuất hiện kịp lúc nên không sao..rồi ba đã đưa em trở về nhà
- T: Vậy là em với ba em đã làm hòa rồi sao
- N: Dạ ^^
- T: Nếu vậy thì tốt quá
[Hai người trò chuyện cùng nhau được một lúc rồi T trở về nhà]
..
[N ngồi trong phòng vừa chải đầu vừa nhớ lại lúc T chạy đến ôm cô]
- N: (Sao anh ấy lại phản ứng như vậy chứ?)
[Khi này KD bước vào phòng]
- KD: Chị đang suy nghĩ cái gì vậy?
- N: (!) Hả gì, em vừa nói gì chứ? [Không để ý nên cây lược dính trên đầu]
[KD nhìn thấy bộ dạng ngốc nghếch của TN cậu cũng không nói gì, chỉ mỉm cười một cái]
- KD: Không có gì, em chỉ muốn nói cảm ơn chị thôi
- N: Hở?
- KD: Nhờ chị mà ba mới thay đổi quyết định, cảm ơn chị rất nhiều
- N: ^^ Không có gì đâu
- KD: Chị nghỉ ngơi sớm đi
- N: Ừm (◍^ ^◍)

[T sau khi trở về nhà, cậu kể lại hết những chuyện đã xảy ra cho AV nghe]
- AV: Có chuyện đó nữa sao?
- T: Ừm, anh nghe Thư Nhã nói vậy á
- AV: Bọn người đó đúng là không biết sợ là gì mà, xem ra phải đến lượt em ra tay rồi
- T: A Vương, em tính làm gì vậy?
- AV: Chuẩn bị cho họ một món quà bất ngờ (¬֊¬)
- T: (• ༚•) (?)

[Sáng hôm sau ở trên trường]
- ?: [Đám đông xầm xì bàn tán]
- Trinh: (?) Nè sao tớ có cảm giác như họ đang nhìn chúng ta vậy?
- Na Ly: Thật sao, hay có phải do chúng ta xinh đẹp quá không?
- Lâm Lăng: Các cậu ơi..
- Na Ly: Nè Lâm Lăng, cậu biến mất đâu giờ mới xuất hiện vậy hả?
- Lâm Lăng: Các cậu đã thấy tin gì chưa, hình ảnh của chúng ta đã được đăng lên diễn đàn của trường đấy
- Trinh: Cái gì chứ?!
[LL đưa điện thoại cho NL và HT xem, là tấm hình mà ba người mặc bộ đồ ở CLB kịch]
- Na Ly: Áh~cái gì thế này!! :emoji_scream:
- Lâm Lăng: Là mấy người bên báo lá cải đăng á
- Na Ly: Sao họ lại có tấm hình này chứ
- Trinh: Grừ, là tên đó ( •̀ - •́)
[Khi này, AV và AD, cùng với mấy người bạn bên CLB báo chí đi tới]
- AV:..Xem người nổi tiếng của trường kìa
- Trinh: Tất cả những việc này là do cậu bày ra đúng không, cậu đã lên kế hoạch từ trước để hãm hại bọn này
- AV: Chẳng phải lần trước tui đã nói rồi sao, nếu như dám động vào Thư Nhã thì tui sẽ không bỏ qua cho mấy người mà, nhưng mà đây chưa là gì đâu, tui vẫn còn thứ hay hơn nữa có muốn biết không?
- Trinh: Đừng có mà hù dọa tụi này, có gì thì đem ra đây hết luôn đi!
- AV: (¬֊¬) Để tui cho cậu coi cái này..
[AV đưa ra một đoạn video]
- Trinh: Cái này..

[Hồi tưởng lại cảnh lúc AV nói chuyện với AD:
- AV: Cứ nghe lời tui đi, pà chỉ cần làm một việc thôi
- AD: (?)
- AV: Hãy theo dõi bọn họ và quay lại hình ảnh làm bằng chứng, sẽ có lúc chúng ta dùng nó để đối phó với đám người đó đấy
- AD: Được, tui hiểu rồi..]

- AV: Nếu như đoạn video này mà được đăng lên thì tui nghĩ các cậu sẽ còn nổi tiếng hơn cả bây giờ đấy, nói cho các cậu biết, đừng có coi thường sức mạnh của cộng đồng
- AD: Tui nghĩ là mấy cậu không cần nổi tiếng hơn đâu nhỉ nhưng nếu muốn thì tui có thể nhờ bạn của tui bên CLB báo chí giúp các cậu
- Trinh: ( •̀ - •́) (..)
- Chúng ta đi..
- AD: Nè, không nói gì sao?!
- AV: Bỏ đi, bọn họ sẽ không dám nữa đâu
( ˘ᵕ˘)
- AD: Đúng là hả dạ quá đi ( ᵕ ▿ ᵕ)
- HH: An Di, lần sau có cần giúp gì thì cứ nói với bọn tớ nha ;)
- ?: Đúng vậy, chỉ cần là việc giúp đỡ người khác thì bọn tớ luôn sẵn sàng
- AD: Cảm ơn các cậu nhiều nha
- HH: Không có gì, bọn tớ luôn đứng về phe của chính nghĩa mà ( ˘ᵕ˘) À phải rồi, nếu như cậu muốn theo đuổi cậu ấy thì bọn tớ cũng sẽ ủng hộ hết mình
- AD: Hả..?
- HH: Hehe, chúc cậu may mắn nha
- ?: Hẹn gặp lại An Di..
- AV: Này tui không ngờ là pà lại quen được mấy người bên CLB báo chí đấy
- AD: Nói vậy thôi chứ cũng không hẳn..
- AV: Không hẳn là sao?
- AD: CLB của bọn họ cũng không hẳn là viết báo
- AV: Vậy thì là gì?
- AD: Ờm..ông không biết sẽ tốt hơn á
- AV: ( ͠• -•́) (?)

[Sau sự việc, N đến nhà MÂ để dọn đồ đạc về nhà]
- MÂ: Cậu phải về rồi sao
- N: Ừm, thời gian qua tớ rất biết ơn vì bà và cậu đã cho tớ ở nhờ, cảm ơn cậu nhiều lắm Mỹ Ân ^^
- MÂ: Không có gì đâu
- N: (◍^ ^◍)

[Tối đó, trước khi chuẩn bị đi ngủ]
- N: (..) Mỹ Ân à, tớ dọn đi rồi vậy chỉ còn cậu với bà, như vậy cậu có thấy buồn không?
- MÂ: Thật sự thì việc cậu rời đi tớ cũng thấy buồn nhưng so với việc cậu được đoàn tụ cùng gia đình khiến tớ thấy vui hơn nhiều
- N: Cậu cảm thấy vậy thật sao?
- MÂ: Đúng vậy vì tớ luôn muốn biết cảm giác được gia đình có ba, có mẹ yêu thương thì sẽ như thế nào (◍^ ^◍)
- N: Mỹ Ân..từ lúc dọn đến đây tới giờ thì tớ chưa từng nghe cậu nhắc gì đến ba mẹ của mình, tớ cứ nghĩ là cậu không muốn nhắc đến họ
- MÂ: Thật ra từ nhỏ đến giờ tớ chưa từng được thấy mặt ba mẹ của mình nên tớ cũng không biết kể về họ sao nữa? Bà ngoại kể mẹ tớ mất từ khi tớ còn rất nhỏ, ba tớ thì không có ở đây, khi ấy bà bảo ba phải đi làm ở một nơi rất xa nên không thể về thăm tớ được, lớn lên rồi tớ mới hiểu ra là ba đã bỏ đi và ông ấy chưa từng về thăm tớ lần nào
- N: (..)

[N ôm MÂ an ủi]
- N: Hẳn là cậu đã rất cô đơn nhỉ..
- MÂ: Cậu biết không, lúc nhỏ tớ đã từng mong muốn được gặp ba rất nhiều lần, cứ thường xuyên nghĩ đến cảnh sẽ được gặp lại ba, không biết ba sẽ trông như thế nào, ba đã ở đâu trong suốt thời gian qua?
- N: Vậy bây giờ cậu có còn muốn gặp ông ấy nữa không?
- MÂ: Thật sự thì đến giờ tớ vẫn muốn được gặp ông ấy nhưng điều đó giờ có hay không cũng không còn quan trọng nữa rồi
- N: Nếu như ba cậu có lí do gì đó nên mới bỏ đi thì sao?
- MÂ: Tớ cũng đã tự hỏi rất nhiều lần rằng tại sao ba lại bỏ đi? Có phải là vì ông có nỗi khổ gì đó? Nhưng nếu sự thật là ông ấy có bỏ rơi tớ đi nữa thì âu cũng là do số phận của tớ mà thôi, dù ông ấy có ở đâu đi nữa thì tớ vẫn mong ông ấy sẽ có một cuộc sống tốt, nếu như có một ngày nào đó tớ được gặp lại ba của mình thì tớ cũng sẽ không ghét ông ấy vì dù gì đi nữa đó cũng là ba của mình mà ^^
- N: Mỹ Ân..cậu đúng là mạnh mẽ thật đó, mặc dù những chuyện xảy ra với cậu, dù có thế nào đi nữa thì cậu vẫn luôn mỉm cười như vậy, cậu xứng đáng được yêu thương hơn thế, tớ tin những điều tốt đẹp rồi sẽ đến với cậu, cậu nhất định sẽ được hạnh phúc
- MÂ:..Cảm ơn cậu ^^ Thật sự thì bây giờ tớ cũng đã cảm thấy hạnh phúc rồi, tớ vẫn còn có bà ngoại, bà vì sợ tớ thiếu thốn tình cảm gia đình nên đã dành hết tình yêu thương cho tớ, chính vì vậy tớ luôn cảm thấy mình rất may mắn
- N: Bà quả là một người tuyệt vời nhỉ
- MÂ: Đúng vậy, tớ nghĩ gia đình của Thư Nhã cũng tuyệt vời như vậy
- N: Hả?
- MÂ: Bởi vì trông cậu bây giờ cũng rất hạnh phúc
- N: Đúng vậy ^^
- MÂ: Vì vậy nên giờ cậu hãy yêu thương gia đình của mình hơn nhé
- N: Tớ biết rồi (◍^ ^◍)

[Hôm sau]
- MÂ: Vậy là sau ngày hôm nay nhà chỉ còn lại bà và tớ thôi..
- N: Cậu đừng buồn mà, tớ nhất định sẽ thường xuyên đến thăm bà và cậu
- MÂ: Ừm ^^
- KD: Chị hai..
- N: (?) Khả Danh, sao em lại đến đây?
- KD: Em đến xem chị có cần phụ gì không
- N: À đồ chị cũng không nhiều nên không cần phụ gì đâu
- KD: Oh..chị rời đi rồi đúng là tiếc thật đó
- N: Sao lại tiếc chứ?
- KD: Như vậy thì không thể đưa tiểu Bối đến gặp Sa Sa được nữa
- N: Là em hay là tiểu Bối? (¬¬)
- MÂ: ^^ Không sao đâu, em thích thì có thể dẫn tiểu Bối đến đây bất cứ lúc nào cũng được mà
- KD: (• ༚•) Như vậy sẽ không phiền chị chứ?
- MÂ: Không đâu, dù gì nhà chỉ có bà và chị, nếu như em đến sẽ vui hơn mà (^▿^)
- KD: Vâng (˵• ֊ •˵)
- N: :emoji_face_palm: (..)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
143
Điểm cảm xúc
257
Điểm
63
Chap 113: Hành động theo trái tim
[Bên phía CLB]
- H: Nè mấy cậu đã biết tin gì chưa
- M: Tin gì chứ?
- H: Nghe bảo cái cậu Huỳnh Hoàng Trinh đó đã nghỉ học chuyển sang trường khác rồi đó
- M: (• ༚•)
- AD: Thật sao, nếu vậy thì tốt quá
- N: (Vậy nên đó là lí do mấy bữa nay mình không thấy cậu ấy nữa)
- H: Thư Nhã, vậy là từ giờ cậu không phải lo lắng sẽ gặp cậu ta nữa
- M: Ủa mà pà nghe tin đó ở đâu vậy?
- H: Còn phải hỏi sao, ông quên tui học ngành gì rồi à
- M: À phải ha..đây chính là một tin cực tốt, hay là chúng ta mở tiệc chúc mừng Thư Nhã đi
- H: Đúng rồi, tui thấy ý kiến đó được á
- AD: Tớ cũng thấy vậy
- N: Các cậu không cần phải mở tiệc rầm rộ vậy đâu, chuyện đó cũng không có gì to tát mà ^^"
- M: Không quan trọng việc lớn hay nhỏ, chủ yếu là tụi tớ thích mở tiệc mà (> ▿ <)
- H: Ông im cái mồm lại đi
- Sao lại không chứ, Thư Nhã, cậu là người bạn quan trọng của tụi tớ mà với lại mở tiệc ăn mừng chúng ta đã tống cổ được kẻ bắt nạt cậu rồi còn mừng cậu trở về nhà nữa, không phải là một công đôi chuyện sao
- AD: Đúng vậy đó Nhã, chúng ta phải ăn mừng điều này
- N: ^^ Nếu các cậu thấy vậy thì tớ cũng không phản đối
- M: Ye, vậy chúng ta tổ chức tiệc thôi, rủ mọi người cùng đi nào!
- H: À phải rồi, sao không thấy Anh Vương đâu nhỉ? Thường thì cậu ấy hay đến CLB lắm mà, những lúc như này cậu ấy sẽ náo nhiệt lắm cho xem
- M: Cậu ta hả, tui thấy cũng lâu rồi không đến đây, mà tui cũng không quan tâm
- AD: Cậu ấy nay đăng ký thêm tiết học nhiều lắm nên chắc không có thời gian để đến CLB
- H: Woa, cậu ấy siêng quá vậy
- M: Ồ, tính ra tên đó không có ở đây thì đỡ phiền phức
- H: Ông đừng có nói như vậy chứ, cậu ấy cũng là thành viên quan trọng của CLB chúng ta mà, với lại cậu ấy cũng đóng góp rất nhiều trong việc viết kịch bản mới nữa
- M: Giời ai mà thèm cậu ta viết cho chứ..mà nè, tui mới là người phê duyệt mọi thứ ở đây, tất cả phải được sự đồng ý của tui thì mới được thông qua có biết chưa?
- H: Không có cậu ấy ở đây công nhận thấy thiếu vắng thiệt đấy..
- M: Nè pà có nghe tui nói cái gì không đó!
- H: An Di à, cậu nhớ nói lại với Vương là bọn mình tổ chức tiệc bảo cậu ấy nhớ tham dự nhé
- AD: Ừm tớ biết rồi

[Sau khi cùng mọi người bàn bạc về việc tổ chức tiệc xong, AD đi đến nhà của T]
- AV: Pà tới đây làm cái gì chứ, anh Thiên đi làm rồi không có ở nhà đâu (¬¬)
- AD: Tui biết mà nhưng tui đến đây để tìm ông
- AV: Tìm tui làm cái gì chứ?
- AD: Tại tui gọi cho ông hoài không được á nên mới đến đây nè
- AV: Thế rốt cuộc pà muốn gì (¬¬)

[Sau đó]
- AD: Mọi người dự tính tổ chức tiệc để chúc mừng cho Thư Nhã, nhờ tui chuyển lời bảo ông nhớ đến tham gia đấy
- AV: Ừm, tui biết rồi, giờ pà đi về được rồi đó
- AD: Nè tui chỉ mới vừa ngồi xuống thôi, ông định đuổi tui về lẹ vậy sao
- AV: Chứ pà định ở lại đây để làm gì chứ, muốn gây sự sao?
- AD: Ông làm như tui thích gây sự lắm ý, chỉ là..
- AV: Là gì chứ? ( ͠• -•́)
- AD: Tui không muốn về
- AV: Pà muốn cái gì đây?
- AD: A Vương kêu tui làm gì cũng được (^▿^)
- AV: Bộ pà bị hành riết ghiền rồi hả? Nay lại còn chủ động kêu tui sai bảo nữa sao
( ͠¬¬)
- AD: Nếu như là vậy thì A Vương có nghĩ lại về việc chúng ta làm hòa không?
- AV: Không, dẹp ý định đó đi! Cũng đừng cố tỏ ra thân thiết với tui nữa, tui không biết ý định của pà là gì nhưng tui không muốn ở chung với pà, ngoại trừ việc chúng ta hợp tác thì pà làm ơn tránh xa tui ra có biết chưa
- AD: A Vương ghét tui thật sao
- AV: Đúng vậy đó, pà làm ơn đừng có xuất hiện trước mặt tui nữa
- AD: Tui đáng ghét tới như vậy sao? (Cho dù mình có cố làm cái gì đi nữa thì cậu ấy cũng ghét mình) ( ᵒ̴̶̷᷄ ^ ᵒ̴̶̷᷅ )
- AV: (?)
- AD: :emoji_cry:
- AV: (!) Gì..gì vậy?!
- AD: (ToT)
- AV: Nè, bộ pà là con nít hay sao hả? Tui mới nói có mấy câu à, sao tự dưng lại khóc chứ?!
- AD: A Vương thật sự rất ghét tui :emoji_sob:
- AV: "•-• (Pà đó bị sao vậy, bình thường bị mình chửi hoài có làm sao đâu) Nè, đừng có khóc..
- AD: Huhu..
- AV: (Cái gì vậy trời) (" ͠• -•) Tui chỉ nói vậy thôi mà, pà không có đáng ghét đâu
- AD: A Vương ghét tui mà
- AV: Được rồi, tui không có ghét pà, đừng có khóc nữa
- AD: Ông nói thật không?
- AV: Thật, thật, nín đi
- AD: [Lau nước mắt]
- AV: •-•" Nè pà có ổn không vậy?
[AD đột dưng lao tới ôm AV]
- AV: (!) Ơ làm cái gì vậy?!

[Lúc này T vừa về tới nhà mở cửa nhìn thấy]
- T: (• ༚•)
- AV: (*゚ロ゚) Anh Thiên! [Vội đẩy AD ra]
- AD: (!)
- T: Ah, xin lỗi, có lẽ như anh về không đúng lúc..anh để quên đồ, hai đứa cứ tiếp tục y, anh đi đây
- AV: :emoji_scream:
- AD: (˵• •˵) [Xấu hổ]
- AV: Không, không phải, anh nghĩ cái gì vậy, anh chờ đã..
- T: [Chạy mất tiêu]
- AD: (..)
- AV: [Ngọn lửa bùng cháy]
- AD: •-•"
- AV: [..] Pà đi ra ngoài cho tui, đừng có mà đến đây nữa có biết chưa! [Đóng cửa] [Rầm]
- AD: Hơ, cậu ấy giận rồi •-•

[T ở chỗ làm]
- T: Nhã, em đến rồi à, anh còn tưởng em sẽ không đi làm nữa chứ
- N: Có chứ ạ, em đã quyết định rồi, em sẽ tiếp tục đi làm ^^ Hôm trước em xin nghỉ phép để dọn về nhà thôi ạ
- T: (• ༚•) Ba của em không phản đối gì sao?
- N: Ba chỉ nói là em muốn làm gì thì làm thôi
- T: Vậy thì tốt rồi, thật mừng vì vẫn còn gặp được em
- N: :emoji_flushed:..Chúng ta vẫn có thể gặp nhau ở trường mà ("^▿^)
- T: Thì là vậy nhưng anh muốn được gặp em nhiều hơn cơ
- N: Hả, để làm chứ?
- T: Thì để..(> ▿ <) Em không đoán ra được sao?
- N: (• ༚•) (?)
- T:..Cũng phải rồi
[T nhớ lại cái hôm N mất tích, anh đã lo lắng chạy khắp nơi để đi tìm cô, đến khi gặp lại anh cũng không suy nghĩ gì mà chạy đến ôm cô]
- T: (Vào ngày hôm đó anh đã nhận ra rằng em chính là người cực kỳ quan trọng đối với anh, nếu như mất đi em, anh sẽ không thể nào tha thứ cho bản thân mình được, anh muốn làm mọi thứ để có thể bảo vệ em, không biết từ bao giờ nhưng mà anh đã yêu em mất rồi)
[T nhớ lại những khoảnh khắc mà cả hai từng trải qua: Lần đầu gặp mặt; Lần hai người đứng sau tấm bảng rồi bị ngã; Lần cậu phát hiện N đang cải trang sau đó bị cô đá vào chân; Lần hẹn hò đầu tiên; Lần N ngồi cùng T ở ghế sau xe, lần tóc của cô bị kẹt vào cúc áo cậu; Lần T mặc đồ maid ở nhà TN; Lần N bị dính thuốc rồi đè T ra cưỡng hôn; Lần T nắm tay lấy N khi cô xém trượt té; Lần T tìm thấy N khi cô bỏ nhà ra đi; Lần N lao mình ra kéo T tránh khỏi chiếc xe đang chạy tới rồi lúc anh chăm sóc vết thương cho cô; Lần TN uống say xong làm loạn cả lên; Lần hai người cùng nhau chơi đàn ở nhà thờ; Lần N ngoắt tay với T; Lần N ngủ gục tựa đầu vào vai T ở trên xe buýt..]
[Cậu đặt tay lên đầu N]
- N: (!)
- T: (Nếu mình nói ra bây giờ sẽ làm em ấy hoảng sợ mất, tạm thời cứ như vậy đi) Bây giờ anh chưa thể nói với em được nhưng anh sẽ chứng minh bằng hành động cho em thấy ^^ (Anh sẽ chờ cho đến khi trái tim em có chỗ cho anh)
- N: Anh tính cho em thấy gì cơ?
[T đưa tay chỉ vào tim xong chỉ về hướng của N]
- T: ;)
- N: (!) Như..như vậy là ý gì chứ?! (˵• - •˵)

[Trong giờ làm, T luôn quan tâm để ý đến hành động của N]
- T: Coi em kìa, đầu tóc rối hết rồi, em ngồi nghỉ tí đi, còn lại để anh làm cho
- N: Ơ, không sao, em làm được mà, anh cứ để em..
- T: Anh đã nói rồi mà, để anh làm cho, em cứ ngồi đó đi
- N: (?) (Hôm nay anh ấy sao vậy?)
..
[Một bạn đồng nghiệp thấy vậy nên đi đến nói chuyện với N]
- ?: Nè Thư Nhã à, tớ thấy cậu với anh Thiên thân thiết với nhau lắm đó, có phải là hai người đang hẹn hò không?
- N: Làm gì có chứ, tớ với anh ấy chỉ là bạn bè thôi •-•
- ?: Có thật không vậy, tớ thấy anh ấy quan tâm cậu lắm đó, còn thay cậu làm cả công việc luôn kìa
- N: Không phải vậy đâu, tại mình thấy hơi mệt nên anh ấy chỉ muốn giúp mình tí thôi, anh Thiên là người tốt bụng mà, anh ấy lúc nào cũng giúp đỡ mọi người hết
- ?: Thật vậy sao (•̪ ▿ •̪)
[Bạn đồng nghiệp nghe xong chạy đến chỗ T]
-?: Anh Thiên, chân của em bị đau quá, tự dưng em lại thấy chóng mặt với lại nhức đầu nữa, chắc em làm không nổi quá
- T: Vậy hả, để anh báo quản lý cho em nghỉ sớm buổi nay nhé
- ?: ( •᷄⌓•᷅") Dạ thôi, em sẽ ráng làm
- T: Em đừng có cố sức quá nhé (^▿^)
- ?: Dạ ("^▿^) (Là tốt dữ chưa?)

[Lúc sau, AV đi đến chỗ làm tìm T]
- AV: Anh Thiên!
- T: Ủa A Vương, sao em lại tới đây?
- AV: Tại lúc chiều anh không chịu nghe em giải thích, anh bỏ đi như vậy làm em cứ lo lắng bất an nên phải đến đây nè
- T: Tại lúc đó sắp trễ giờ rồi nên phải đi gấp, mà em cần giải thích chuyện gì cơ?
- AV: Thì là..
- T: À, chuyện em với An Di à (^▿^)
- AV: Anh không được nghĩ lung tung đâu đó, em không có làm cái gì hết, là pà An Di hết đó, pả tự dưng đến ôm em mà
- T: (• ༚•)
- AV: Em nói thật mà, anh phải tin em
- T: (..)
- AV: Sao anh không nói gì hết vậy, anh không tin em sao?
- T: Ừ thì..anh chỉ đang nhớ lại chút thôi, hình như đã từng gặp qua cảnh này rồi thì phải..
[T nhớ lại lúc AD với AV giành nhau chai nước sau đó AD ngã vào ôm AV]
- AV: Lần đó em cũng đã giải thích với anh rằng không phải do em rồi mà
- T: (Lần trước có thể chỉ là sự cố nhưng lần này thì chắc chắn là An Di chủ động thật) Anh hiểu rồi
- AV: Anh hiểu sao, em còn đang lo là anh vẫn không hiểu..
- T: Thì ra tình cảm của hai đứa lại tiến triển tốt đến như vậy (^▿^)
- AV: (*゚ロ゚) Anh hoàn toàn không có hiểu cái gì hết!

[Lúc này TN từ bên trong bước ra]
- AV: Ủa, sao cậu ta vẫn còn ở đây vậy?
- T: •-•" À, Thư Nhã bảo là gia đình của em ấy không còn cấm cản nữa nên em ấy vẫn sẽ đi làm
- AV: Vậy thì không được, anh phải nghỉ ngay cho em, nếu không em sẽ méc với ba mẹ việc anh trốn học để đi làm thêm đấy
- T: ("^▿^) Em đừng có như vậy mà, anh vẫn đang trong giờ làm, có gì chúng ta về nhà rồi nói sau nha
- AV: Anh đừng có đánh trống lảng để mà trốn tránh nhé
- T: Được rồi, anh phải làm việc tiếp đây, em cứ về trước đi nha
- AV: Anh Thiên, anh..

[Lúc này AD đang ngồi ở nhà thẩn thờ suy nghĩ]
- AD: [Nhớ lại lúc ôm AV] (Không hiểu sao khi đó mình lại làm như vậy nữa?) [Vừa trầm tư, vừa xấu hổ]
...
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
143
Điểm cảm xúc
257
Điểm
63
Chap 114: Buổi tối lãng mạn?
[Tối đó, T sau khi đi làm về đến nhà]
- AV: Anh Thiên, nói chuyện với em đi
- T: Anh biết rồi, hết tháng này anh sẽ xin nghỉ việc:emoji_point_up:
- AV: (• ༚•)
- T: (Tạm thời mình cứ nói như vậy để A Vương khỏi nghi ngờ) Anh đã bảo là công việc của anh vẫn còn đang dang dở nên không nghỉ giữa chừng được mà, em cứ yên tâm đi, anh sẽ thu sếp ổn thỏa rồi xin nghỉ (^▿^)
- AV: Em còn tưởng anh sẽ không chịu nghỉ việc nữa chứ
- T: Sao em lại nghĩ như vậy chứ ^^"
- AV: Thì tại thấy anh quan tâm cậu ta quá mà (¬¬)
- T: E hèm, mọi người đều là bạn bè nên anh quan tâm, giúp đỡ em ấy là điều bình thường mà
- AV: Thật là như vậy sao?
- T:..À phải rồi, mọi người tính tổ chức tiệc ăn mừng cùng với Thư Nhã á em biết chưa?
- AV: Việc đó thì pà An Di có kể với em rồi
- T: (• ༚•)..Mà nè, rốt cuộc chuyện của em với An Di lúc chiều là sao vậy hả? (¬֊¬)
- AV: (!) Em đã nói với anh rồi mà, thật là chả biết cái pà đó bị làm sao, dạo nay cứ hay làm mấy cái hành động khó hiểu?
- T: (• ༚•) Là sao vậy?
- AV: Pả cứ suốt ngày đi theo làm phiền em miết, lúc thì tỏ ra vui vẻ, lúc thì đột dưng cáu gắt, chẳng biết là bị cái gì nữa?
- T: Ồ [Nhớ lại biểu hiện kì lạ của AD trong lần gặp trước] Em không hỏi em ấy vì sao lại như thế ư?
- AV: Em cũng có hỏi nhưng biểu hiện của pả lạ lắm
- T: Lạ như nào?
- AV: Mọi khi cãi nhau thì pả đáp trả em không thiếu câu nào nhưng mà lúc trưa em nói pả có một câu mà đã òa ra khóc rồi, làm em không dám nói gì luôn á
- T: Có phải em đã nói cái gì quá đáng với người ta không vậy (¬¬)
- AV: Em làm gì có chứ
- T: Không thì sao người ta lại khóc chứ
- AV: Em nói thật mà, em chỉ bảo là em ghét pả thôi, nhưng mà lúc nào em chẳng nói như vậy, tự dưng lần này pả lại phản ứng một cách kì lạ như vậy, anh nói có khó hiểu không chứ?
- T: (Nói vậy có nghĩa là việc bị A Vương ghét khiến con bé bị tổn thương, mình hiểu rồi..nhưng mà thằng em của mình lại chẳng cảm nhận được gì hết trơn) ("¬¬) (Đây chính là thời điểm thích hợp, mình phải tìm cách giúp cho An Di mới được) Anh biết rồi
- AV: Anh biết gì sao?
- T: Anh nghĩ em nên quan tâm tới em ấy nhiều hơn
- AV: Hả, anh nói cái gì vậy?
- T: Có lẽ An Di đang gặp phải vấn đề khó nói gì đó vì vậy em phải quan tâm, chia sẻ thì mới biết được vấn đề của em ấy là gì
- AV: Em đâu có quan tâm vấn đề của pả là gì chứ, việc đó cũng đâu có liên quan đến em
- T: Em sai rồi, chắc chắn là có liên quan tới em
- AV: Em thì liên quan gì chứ? Không lẽ em lại gây thù gì với pả nữa sao?
- T: [Tay đặt lên trán tỏ ra bất lực]
- AV: (Hừm, dạo trước mình có hay sai vặt pả đủ thứ, có khi nào pả ghim lại rồi tìm cách để trả thù không? :emoji_thinking: )
- T: Vậy thì anh có ý này
- AV: (?)
- T: Hay là nhân dịp này, em mời em ấy đến nhà chơi đi, để tiện hỏi chuyện luôn
- AV: Anh muốn thì tự mời pả đi, em còn lâu (¬¬)
- T: Là em nói đó nha, nếu vậy anh sẽ rủ An Di đến nhà, em cứ yên tâm đi, anh nhất định sẽ hỗ trợ em hết mình mà
- AV: (Sao mình có cảm giác có gì đó không ổn đấy nhỉ?) ("¬¬)

[Ngày hôm sau]
[AV sau khi đi học về thì thấy T đang ở nhà chuẩn bị cái gì đó]
- AV: Bữa nay anh không phải đi làm à, sao giờ này anh vẫn còn ở nhà nữa?
- T: À thì, anh đã xin làm bù ngày hôm sau rồi nên bữa nay anh nghỉ
- AV: Anh đang làm gì vậy?
- T: Anh đang chuẩn bị đồ ăn đó, anh đã gọi cho An Di rồi, lát nữa em ấy sẽ qua ăn tối cùng chúng ta đấy
- AV: Không ngờ là anh lại làm thật đấy ("¬¬)
- T: Em cứ vào tắm rửa sạch sẽ rồi thay đồ đi, mọi việc ngoài đây cứ để anh lo được rồi (^▿^)
- AV: Dạ

[Một lúc sau, AV bước ra nhìn thấy bàn thức ăn được bày trí lãng mạn]
- AV: Anh Thiên, đây là cái gì vậy? ("¬¬)
- T: Em thấy sao hả? Anh đã trang trí rất kĩ lưỡng đó
- AV: Sao anh lại trang trí như này chứ?
- T: Anh làm việc trong nhà hàng mà nên bày trí như vậy nhìn nó mới chuyên nghiệp, em nói có đúng không
- AV: Nhưng mà em thấy nó không ổn tí nào
- T: Sao thế, em không thích sao?
- AV: Anh có thể trang trí nó lúc chỉ có em với anh có được không?
- T: Hừm, anh làm điều này cũng vì em thôi đó A Vương, đừng có bày bộ mặt chán chường như vậy, đợi em ấy tới rồi chúng ta sẽ cùng ăn nhé
...
[T nghe có tiếng chuông cửa ở ngoài, cậu đi ra mở cửa]
- T: An Di em tới rồi sao, mời vào
- AD: Dạ (• ▿ •)
[T dẫn AD đi tới bàn ăn]
- AD: (!)
- T: Em ngồi đi
- AD: •-•"
- AV: (¬¬)
- AD: (Cái không gian kì lạ này là sao vậy?)
- T: (◍^ᴗ^◍) Để anh đi lấy thức ăn
[AD nói nhỏ với AV]
- AD: 'A Vương, như này là sao vậy?'
- AV: Anh ấy bảo là trang trí như vậy nhìn cho chuyên nghiệp, chẳng biết anh ấy đang định làm cái gì nữa?
- AD: :emoji_flushed:
[Bỗng dưng đèn trong phòng lúc này đột dưng vụt tắt]
- AD: (!)
- AV: (?) Có chuyện gì vậy?
- T: Hình như là bị cúp điện rồi á, anh vừa kiểm tra xong
- AV: Sao đột dưng lại cúp điện vào lúc này chứ?
- T: Anh cũng không biết nữa, tối như này chẳng thấy gì cả..à phải rồi, hay là sẵn em đốt nến ở trên bàn đỡ đi
- AV: ("¬¬)
[T thắp nến được để sẵn ở trên bàn lên]
- T: Phải rồi, như này mới đúng nè!
- AV: Anh.. (" ͠• ༚•)
- T: À anh nhớ ra có cái đèn dự phòng mà hình như nó hết pin rồi thì phải, để anh ra mua pin thay mới được, hai đứa cứ tự nhiên nha, anh đi tí rồi sẽ về
- AV: Ơ..
- AD: (?)
..
[Không gian trở nên im lặng cùng với ánh nến]
- AV: Pà có gì muốn nói với tui không?
- AD: Tui hả, nói..nói gì bây giờ? [Ngại ngùng]
- AV: Nếu không thì tới lượt tui hỏi
- AD: (?)
- AV: Chuyện lần trước, có phải là pà..
- AD: Hả? (˵• •˵)
[AD nhớ đến lúc ôm AV]
- AV: Do pà bực tức chuyện tui hành pà lên xuống nên pà mới lên kế hoạch để chia rẽ tình cảm của tui với anh Thiên có đúng không
- AD: (ʘ_ʘ) Gì cơ? Làm gì có chứ
- AV: Nếu không sao pà lại cố tình để anh Thiên hiểu lầm tui hả, pà nói đi, mục đích của pà là gì?
- AD: Tui thật sự không biết anh Thiên sẽ về lúc đó mà, với lại ông nghĩ đi, làm sao mà tui biết được ảnh sẽ về đúng lúc như vậy chứ?
- AV: Hm, pà nói cũng đúng :emoji_thinking: Vậy thì tại sao lúc đó pà lại ôm tui hả?
- AD: (˵• - •˵) Ơ, tại..tui cũng không biết nữa, tự dưng lúc đó tui không kiềm chế được
- AV: Pà..đừng nói là..
- AD: (˵• •˵)
- AV: [Chợt cười một cái] Không thể nào có chuyện này được..
- AD: (?) Chuyện gì cơ?
- AV:..Tui đang nghĩ là có khi nào pà bị vong nhập rồi không? Bảo sao toàn làm mấy hành động kì lạ
- AD: Hể? Làm gì có chứ, tui hoàn toàn bình thường mà
- AV: Suỵt..! Những người bị vong theo thường không biết mình bị ám đâu, có phải là gần đây pà thường xuyên cảm thấy bồn chồn, bất an, hay có những suy nghĩ mà trước đây mình không hề nghĩ tới không?
- AD: (• ༚•) Đúng vậy á!
- AV: Như vậy thì đúng rồi, nhất định là có thứ gì đó theo pà rồi
- AD: :emoji_scream: Không lẽ là thật sao?! Thì ra đây chính là lý do, bây giờ tui phải làm sao đây? ( •᷄⌓•᷅ )
- AV: Bình tĩnh, tui đã có cách rồi, pà ngồi ở đây đi, tui sẽ đi lấy đồ
- AD: Ừm..

[Lát sau, AV bước ra và đưa cho AD một ly nước]
- AV: Nè
- AD: (?) [Uống thử] Mặn quá! ><
- AV: Nước muối mà, tui kêu pà cầm chứ có kêu pà uống đâu, nước đó dùng để thanh tẩy (¬¬)
- AD: Sao ông không nói sớm hơn chứ
- AV: Còn cái này..
- AD: Gì đây?
- AV: Là hành
- AD: Sao lại là hành chứ?
- AV: Tại gì nhà không có tỏi nên lấy đỡ hành vậy, cùng là họ hàng với nhau nên chắc công dụng cũng như nhau thôi
- AD: •-•" (..) Vậy giờ tui làm gì với mấy cái củ hành này bây giờ?
- AV: (¬֊¬)

[Một lát sau]
- T: Anh về rồi đây..ủa có điện rồi hả?
- AV: Đi mua pin mà cũng lâu vậy sao, anh mua ở tận đâu vậy?
- T: ("^▿^) Tại mấy chỗ gần đây không có loại anh hay mua nên đi hơi xa xíu
- AV: Vậy sao, khi nãy em phát hiện cầu dao bị tắt nên em đã bật lên đấy, có phải là khi nãy anh đã kiểm tra không vậy?
- T: Thật hả, chắc hồi nãy anh nhìn nhầm á
- AV: Em có cảm giác như mọi chuyện như có sự sắp đặt của ai đó vậy (¬¬)
- T: Em nghĩ nhiều quá rồi đấy ^^" Phải rồi em nói chuyện với An Di sao rồi?
- AV: Cũng không phải vấn đề khó giải quyết
- T: Hả, An Di đã nói gì với em vậy?
- AV: Anh muốn biết thì vào đó xem đi
- T: (?)

[T đi vào thì thấy AD đang ngồi làm gì đó]
- T: An Di, em đang làm gì vậy?
- AD: Anh Thiên ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
- T: (!) Em sao vậy?!
- AD: Huhu, tại cắt hành cay mắt quá
- T: Sao em lại làm như vậy chứ?
- AD: A Vương bảo làm như vậy để vong không theo ám nữa
- T: Hả? ( ͠• ༚•)
- A Vương, em lại xúi An Di làm cái gì vậy hả?
- AV: Thì làm như vậy để xua đuổi tà ma á anh
- T: Nói cái gì vậy? Bình thường em có tin ba cái này đâu, sao tự dưng lại bảo An Di làm như vậy chứ?
- AD: (• ༚•)
- AV: Tại ai kêu pả dễ bị gạt quá chi
- AD: (*゚ロ゚)
- T: Em đúng thật là..
- AD: Thì ra là nãy giờ ông gạt tui hả!
- AV: Dễ bị lừa quá, plè!
- AD: A Vương, cái đồ đáng ghét! ><
- T: (" ͠^ᴗ^) (Thật là, hai cái đứa này, mình đã tạo cơ hội tốt như vậy, khung cảnh lãng mạn giờ đây lại thành lãng xẹt luôn rồi, thôi thì cứ để theo tự nhiên vậy)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
143
Điểm cảm xúc
257
Điểm
63
Chap 115: Tiệc chúc mừng và hoa
[Đến ngày tổ chức buổi tiệc, AD đi đến địa điểm đã được hẹn trước]
- H: An Di, ở đây nè
- M: An Di ơi (♡▿♡)
- AD: Chào mọi người, tớ đến có trễ không?
- H: Không đâu, mọi người vẫn chưa đến hết mà, chúng ta cứ đợi đi
- AD: May quá, tớ còn lo mình tới trễ..
[AD đưa mắt nhìn xung quanh]
- AD: (A Vương và anh Thiên vẫn chưa đến nhỉ?)
- M: Cậu đang tìm gì à?
- AD: Ơ không có..[Nhìn thấy bó hoa ở trên bàn] Bó hoa đẹp vậy
- M: Cậu cũng thấy vậy sao, tớ tính tặng nó cho Thư Nhã để chúc mừng cho cậu ấy đấy, thật ra tớ cũng muốn tặng cậu nữa nhưng vì đây là tiệc chúc mừng của Nhã nên như vậy thì không đúng nhỉ, để lần sau tớ sẽ tặng cho cậu nha
- AD: Thôi không cần (◍^ᴗ^◍)
[AD cầm cốc nước lên uống, lúc này T và AV cũng vừa tới]
- H: Ah, hai người họ đến rồi kìa
- AD: (!)
- AV: Anh Minh! (^▿^)
[AD ngước mắt qua nhìn AV xong ngơ người làm đổ cả nước xuống quần áo]
- AD: (!) Ơ..
- H: Cậu sao vậy?
- AD: Không có gì, chỉ là lỡ tay thôi, tớ vào nhà vệ sinh một lát ("^▿^)
- [..] Mình sao vậy không biết?

[Sau khi AD đi vào nhà vệ sinh thì N cũng mới đến]
- N: Chào mọi người, xin lỗi mình tới hơi trễ ^^"
- M: Không sao, cậu tới rồi, Nhã chúc mừng cậu nha, tớ tặng cho cậu nè
[M cầm bó hoa to đùng trên tay đưa cho N]
- N: :emoji_flushed:
- T: (• ༚•) (..)
[Nhìn thấy M tặng hoa cho N, T lôi kéo sự chú ý của AV vào bó hoa]
- T: A Vương, nhìn kìa..
- AV: (?)
- N: Cảm ơn cậu nha nhưng mà không cần thiết phải tặng quà cho mình đâu
- AV: Bó hoa to dữ!
- Nè Thư Nhã, nếu như cậu không nhận vậy thì cho tui đi
- N: Nếu A Vương muốn lấy thì tớ sẽ đưa cho cậu
[N đưa lại bó hoa cho AV]
- AV: Cậu đúng là người bạn tốt đó
- N: ^^
- M: Nè, cậu thôi đi nha, sao lần nào tui tặng hoa cho người khác thì cậu cũng đòi lấy vậy hả? Trả cho tui!
- AV: Cái này là cậu ấy đã cho em rồi mà, em không trả :emoji_stuck_out_tongue_closed_eyes:
- N: ^^

[M rượt đuổi AV chạy vòng quanh bàn tiệc]
- M: Cậu đứng lại đó cho tui!
[M cầm lấy vỏ lon nước ngọt trên bàn tính chọi vào người AV nhưng cậu ta nhanh chóng né nó bằng cách thụt người xuống, vỏ lon văng trúng đầu của LH]
- H: Aw! ><
- M: Σ(O_O; )
- H: Đứa nào vừa chọi bà bằng cái này hả?! (▼□▼)
[H cầm lon nước ngọt trong tay rồi bóp nát như thể bóp một tờ giấy]
- M: •-•"
- AV: Ố ồ •-•
- Trả anh nè!
[AV đưa lại bó hoa cho M xong trốn đi chỗ khác, M cầm bó hoa lên che mặt lại]
- H: Là ông đúng không!
- M: Hì, tui không có biết cái gì hết á..
[H giựt lấy bó hoa xong dí quánh M tới tấp]
- AD: Có chuyện gì mà náo nhiệt quá vậy? (• ༚•)
- Ơ, Nhã cậu tới rồi sao
- N: Tớ cũng vừa tới thôi
- MÂ: An Di khi nãy cậu vào nhà vệ sinh nên không biết..
[MÂ kể lại chuyện vừa xảy ra cho AD nghe] [..]
- M: Ah~tui xin lỗi mà ><
- AD: Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ :emoji_pensive:

[Lát sau]
- M: (*゚ロ゚) Nè bó hoa đó..
- H: Thì sao hả?
[Sau khi cầm dập một hồi thì bó hoa trở nên tan tác]
- M: Bó hoa đó tui để tặng cho Thư Nhã, pà có biết là nó mắc tiền lắm không hả?!
- H: (• ༚•) Vậy hả?
- Xin lỗi nha Nhã, tớ lỡ làm hư bó hoa của cậu rồi
- N: Không sao đâu, cậu không cố tình làm vậy mà
- M: Chời ơi bó hoa của tui ಥ_ಥ
- T: (Làm tốt lắm em trai!) :emoji_triumph:

[Ngày hôm sau ở chỗ làm, T cầm một đóa hoa hồng đi đến chỗ của N]
- T: Tặng em nè
- N: (• ༚•) Anh lại mua hoa nữa à
- T: Đúng vậy, lần này là anh muốn tặng em thật chứ không phải là mua giùm đâu
- N: (!) Sao anh lại tặng hoa cho em chứ?
- T: À, tại vì hôm qua đến bữa tiệc anh không có mang quà cho em nên anh nghĩ muốn tặng em thứ gì đó
- N: Anh đâu cần phải tặng quà cho em chứ, chỉ cần mọi người đến là em cảm thấy vui rồi ^^
- T: Nhưng mà hôm qua lại có người tặng cho em bó hoa to như vậy nên anh thấy không kìm lòng được (" ͠^ᴗ^)
- N: Vậy nên anh mới tặng hoa cho em ư?
- T: Em có biết gì về ngôn ngữ loài hoa không?
- N: Em cũng không rành lắm
- T: Để anh kể em nghe, dạo gần đây anh đã tìm hiểu về ngôn ngữ của loài hoa đấy
- N: (• ༚•)
- T: Em có muốn biết không?
- N: Chuyện gì sao? "•-•
- T: Anh có thể lắng nghe được..
- N: (?)
- T: Bông hoa này bảo rằng em rất là xinh đẹp đấy! ;)
- N: :emoji_flushed: Hả.. (˵• •˵)
- T: Haha..
- N: Anh..anh chọc em sao!
- T: Lời nói là thật, tấm lòng cũng là thật, anh tặng cho em
[T đưa đóa hoa vào tay của N]
- N: (!)
- T: Nhớ giữ kĩ nha!
- N: (?)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
143
Điểm cảm xúc
257
Điểm
63
Chap 116: Đoán xem anh ấy có thích không?
[Buổi tối sau khi T tan làm thì trời đột dưng đổ mưa]
- N: Lạ thật, hôm nay trời lại mưa nhỉ
- T: Nhã, em có mang dù theo không vậy?
- N: Dạ có, lần trước anh đưa cho em vẫn luôn mang theo bên mình nè ^^
[T nhìn thấy N có dù nên cậu giấu cây dù của mình đi]
- T: Vậy thì tốt quá..à mà anh quên mang dù rồi, em có thể cho anh đi ké được không?
- N: Dạ được chứ ạ, nhưng mà đường về nhà anh khác với em mà?
- T: Không sao, để anh hộ tống em về luôn
- N: Ơ, nếu vậy thì anh phải vòng lại nữa đấy
- T: Không vấn đề gì hết vì anh muốn đi cùng em mà
- N: Hả?
- T: Anh không có yên tâm nếu để em đi về một mình vào lúc trời mưa và tối như thế này đâu, vậy nên anh sẽ đi cùng em
- N: Nếu anh nói vậy rồi thì cũng được ạ ^^"
..
[T đi về cùng với N, trời lúc này vẫn mưa lâm râm]
- T: Kể ra thì em còn nhớ lần trước khi anh đưa em về nhà trời cũng mưa như vậy không
- N: Em còn nhớ hôm đó là sinh nhật của anh mà, bữa đó mọi người còn cùng nhau tổ chức tiệc rồi còn kể chuyện rất nhiều nữa, cũng là lần hiếm hoi em được đi chơi về trễ nên khi đó em không thể nào quên được
- T: Vậy sao, còn anh thì lại nhớ lúc được đi về cùng em
- N: (?)
- T: Em còn nhớ lúc đó anh từng nói là em giống như tiểu thư sống trong dinh thự giàu có, luôn cần có vệ sĩ đi theo bảo vệ không?
- N: Sao anh lại nhắc lại việc đó chứ?
- T: Bởi vì anh nghĩ là em nên cân nhắc lại việc kiếm vệ sĩ cho mình đi
- N: Anh lại đùa gì nữa vậy, em đâu cần vệ sĩ làm gì chứ
[Lúc này có một người đi ngang làm rớt đồ xuống đường]
T: Nhã em cầm giùm anh một lát
[T đưa dù cho N rồi chạy đến nhặt món đồ trả cho người kia, khi cậu quay lại thì bỗng có một chiếc xe đang chạy tới sắp văng nước lên, thấy vậy cậu liền vội kéo N lại]
- T: Cẩn thận!
- N: (!)
- T: Em không bị văng trúng đấy chứ?!
- N: Em không sao
- T: Anh đã bảo rồi..tiểu thư à, em cần có một vệ sĩ đấy
- N: Sao em lại phải cần vệ sĩ chứ?
- T: Đương nhiên là để bảo vệ em rồi
- N: Em không cần ai bảo vệ đâu ^^
- T: Nhưng anh lại muốn làm vệ sĩ của em đó
- N: Anh nói vậy là sao chứ?
- T:..Khi nãy là anh cố tình không mang dù đấy
- N: Hả?!
[T đưa tay lên nắm lấy tay đang cầm dù của N]
- T: Để anh cầm cho
- N: (˵• •˵)
- T: Tiểu thư, đã trễ rồi chúng ta về nhà thôi
- N: (..)

[N sau khi về đến nhà]
- Ba N: Cậu trai kia là ai vậy?
- N: (!) Dạ..(• ᘁ •)" Anh ấy là đàn anh khóa trên học cùng trường với con ạ
- Ba N: Có phải là lần trước cũng là cậu ta đã đưa con về không?
- N: À, dạ vâng
- Ba N: Hai đứa đang hẹn hò à?
- N: (!) Dạ không phải đâu, bọn con chỉ là bạn bè thôi ><
- Ba N: Vậy sao, lần trước cũng là vì cậu ta nên con mới từ chối hôn sự với Vũ Thanh
- N: Không phải vậy đâu ạ, chỉ là con không muốn kết hôn với người mà con không thích thôi
- Ba N: Vậy là con thích thằng nhóc đó à
- N: Con không có mà
- Ba N: Nhưng ta thấy tên nhóc đó lại thích con đấy
- N: (!) Hả (ʘ_ʘ) Ba hiểu lầm rồi, anh ấy đâu có thích con chứ ^^
- Ba N: Không thích sao?
- N: Đúng vậy, làm sao mà anh ấy thích con được chứ
- Ba N: ( ͠• ֊•) Làm sao ư? Cậu ta không ngại để đưa con đón con lúc đi cả lúc về, chăm lo cho con từng li từng chút một mà bảo không phải là thích sao?
- N: Chỉ là anh ấy rất tốt bụng thôi, anh ấy lúc nào cũng thích giúp đỡ người khác hết á ("^▿^)
- Ba N: Có hay không, không phải con tự nhìn vào sẽ rõ hay sao
- N: (Ba nói như vậy là sao chứ, anh Thiên thích mình thật sao?) (;ŏ﹏ŏ)
- Ba N: Được rồi, ba sẽ không hỏi nữa, ba thấy thằng nhóc đó cũng được đấy, nếu con muốn tiến tới với nó thì ta cũng không phản đối nhưng mà phải bảo nó đến gặp mặt ba đấy nhé
- N: Không phải mà ba! ><

[Hôm sau ở chỗ làm]
- N: [Nhớ lại lời ba nói] (Có khi nào anh ấy thích mình không?..Không, không thể nào, sao anh ấy có thể thích mình được chứ, hơn nữa anh ấy lại là người mà An Di thích nữa, mình tuyệt đối không được có suy nghĩ như vậy, không được nghĩ lung tung, không được nghĩ lung tung >< )
[Lúc này T quay sang nhìn N rồi cười]
- N: (!) [Xoay mặt sang chỗ khác] (Sao đột nhiên anh ấy lại cười với mình chứ?! À mà hình như lúc nào anh ấy cũng vậy mà, chỉ là trước kia mình không để ý thôi, lại nghĩ linh tinh nữa rồi) :emoji_triumph:
- Khách: Phục vụ!
- N: (!) Ơ dạ?
- Khách: Gọi muốn khan cả tiếng luôn à, có phục vụ không vậy?!
- N: Xin lỗi quý khách ^^"
...
[Trong suốt buổi làm N không thể nào tập trung được vì cứ nghĩ đến chuyện của T, lúc đang dọn dẹp thì cô vô tình làm rơi bể ly nước]
- N: Ơ chết rồi!
[N ngồi xuống nhặt từng mảnh vỡ dưới đất, do không cẩn thận nên cô bị một mảnh vỡ cắt trúng tay]
- N: Ah!
- T: Thư Nhã, em có sao không?! [Nắm lấy tay N]
- N: (!) Em..không sao
- T: Em để đó đi, để anh dọn cho
- N: Em không sao mà, chỉ là vết xước nhỏ thôi..
- T: Anh bảo rồi, để anh dọn cho, em đi rửa tay đi
- N: Ơ dạ.. •-•

[Một lát sau]
- N: Em xin lỗi, là do em nhưng mà bắt anh phải dọn
- T: Nếu như em biết lỗi rồi vậy lần sau đừng có bất cẩn như vậy nữa
- N: Dạ
- T: Đưa tay đây
- N: (?)
[T cầm tay của N]
- N: (!)
[Cậu nhẹ nhàng dán băng cá nhân lên cho cô]
- N: Ơ..
- T: Như vậy sẽ không bị dính bẩn, vết thương sẽ mau lành hơn
- N: Dạ..(Sao anh ấy lại tốt với mình như vậy chứ..không phải, anh Thiên đối với ai cũng tốt như vậy hết, sao mình lại có thể nghĩ anh ấy thích mình được chứ, Thư Nhã, mày đừng có nghĩ lung tung nữa!) ><
- T: Em sao vậy?
- N: À không, không có gì..
- T: Bữa nay anh thấy em có vẻ không được tập trung cho lắm, đã xảy ra chuyện gì sao?
- N: Không có gì đâu anh Thiên, thôi em đi làm việc tiếp đây ^^
- T: •-• (..)
...
[N đang nói chuyện với một bạn đồng nghiệp nam, lúc này T đi qua thì nghe thấy cuộc trò chuyện]
- ?: Bạn Thư Nhã à, mình có thể hỏi bạn việc này được không?
- N: Bạn muốn hỏi mình việc gì vậy?
- ?: Bạn với anh Thiên, có phải là hai người đang hẹn hò không?
- N: À, không phải vậy đâu ^^" Tụi mình chỉ là bạn thôi
- ?: Thật vậy sao
- N: Ừm
- ?: Vậy bạn đã có bạn trai chưa?
- N: Ờm..thật ra chuyện này mình cũng chưa có nghĩ tới ^^"
- ?: Nếu vậy thì mình, mình có thể theo đuổi bạn được không?
- N: Hả! Ơ, chuyện này..
- T: Nhã à, thì ra là em ở đây!
- N: Anh Thiên
- T: Quản lí bảo là muốn gặp em đó, em mau đi đi
- N: Ơ dạ
- T: Thật sự xin lỗi (◍^ᴗ^◍)
[T nói với bạn nam kia xong dắt tay N lôi đi]
- N: (!)
- ?: Ể? (• ▿ •)
..
- N: Quản lí muốn gặp em có chuyện gì sao anh Thiên?
- T: :emoji_triumph: Khi nãy là anh nói vậy để cậu ấy không hỏi tiếp thôi
- N: Vậy là anh gạt em sao?
- T: Là anh đang giúp em á, cái đồ ngốc này!
- N: Hơ, sao anh lại chửi em chứ
- T: Bởi vì em ngây ngô quá đó, chẳng biết phòng vệ trước mấy đám con trai gì cả, như vậy dễ bị dụ dỗ lắm đó!
- N: (*゚ロ゚) Em đâu phải là con nít đâu mà để bị dụ chứ, cái anh này ><
- T: Em phải nghe anh, từ giờ phải đứng cách xa tụi con trai ra, ngoài anh và những người thân thiết ra thì em tuyệt đối không được lại gần đứa con trai nào khác có biết chưa ( •̀ - •́)
- N: Sao lại như vậy chứ?
- T: Làm vậy để bảo vệ em đấy, nếu như em không nghe lời anh thì anh sẽ đi theo em suốt 24/24 để ngăn không cho đứa trai khác tiếp cận em đó
- N: (Sao đột dưng ảnh lại nổi giận như vậy chứ..hở, không phải là đang ghen đó chứ?) (!) (Không, không, không, anh ấy chỉ là đang giúp mình thôi, trước đây anh ấy cũng từng giúp mình như vậy mà, lại suy nghĩ tầm bậy nữa rồi ><)
- T: Nè em có nghe anh nói không vậy?
- N: Em biết rồi, anh không cần phải theo em suốt 24/24 đâu
- T: Ừm, vậy thì anh yên tâm
- N: Anh làm như vậy lỡ em không kiếm được bạn trai thì sao
- T: Vậy thì anh sẽ làm bạn trai của em
- N: (!) :emoji_flushed: Hả, anh nói cái gì vậy?!
- T: À thì..nếu như có một cô bạn gái đáng yêu, xinh đẹp như vậy thì cũng tốt mà nhỉ?
- N: (˵• •˵) Em không nói chuyện với anh nữa! >< [Bỏ chạy]
- T: (• ༚•) (?)
- N: [..] (Cái anh Thiên này, lúc nào cũng nói chuyện trêu ghẹo mình hết, từ giờ phải đề phòng ảnh mới được)

[Ngày hôm sau, bạn đồng nghiệp hôm qua tỏ tình với TN đi đến gặp cô]
- ?: Thư Nhã à, chuyện hôm qua mình nói với cậu á, cậu cứ quên hết đi nha, không có gì đâu ("^▿^) Tớ đi đây..
- N: (?) (Có chuyện gì vậy?)

[Nhớ lại:
- ?: Ah, Thư Nhã
- N: (• ༚•)
- T: Này em Huy này, mình nói chuyện một chút nha
- ?: Hể
[Bạn đồng nghiệp tính bắt chuyện với N nhưng bị T lôi đi]
- N: (?)

[Quay lại hiện tại]
- N: (Không lẽ anh Thiên đã nói gì với cậu ấy sao?)
..
[N đi đến chỗ T]
- N: Anh đã nói gì với Huy sao?
- T: Hở?
- N: Tại khi nãy em thấy cậu ấy lạ lắm
- T: Em muốn biết không?
- N: (• ༚•)
- T: [Nói nhỏ vào tai N] 'Anh đã nói với cậu ấy rằng em là con trai đó'
- N: (*゚ロ゚) Sao anh lại nói như vậy chứ!
- T: Anh nói như vậy nên cậu ta mới từ bỏ đó
- N: Mà em rõ ràng là con gái mà, anh nói như vậy mà cậu ấy cũng tin sao?
- T: Thì anh bảo với cậu ta là em đã từng đi chuyển giới, chính vì mối quan hệ của anh và em thân thiết nên chỉ có mình anh biết thôi và thế là cậu ta đã tin
- N: (Bảo sao khi nãy cậu ấy nhìn mình có vẻ lạ) Anh đúng thiệt là :emoji_pensive:
- T: :emoji_grin: Anh đã giúp em đến vậy rồi đó, em thấy có nên thưởng cho anh cái gì không
- N: Anh muốn thưởng gì chứ?
- T: Nếu vậy một buổi hẹn thì sao?
- N: Hẹn sao? (Không lẽ là đi hẹn hò? Anh ấy đang muốn rủ mình đi chơi riêng đấy à! (⁰ロ⁰) Chắc không phải là ý đó đâu ha nhưng tốt nhất thì mình nên từ chối vẫn hơn :emoji_triumph: ) À xin lỗi, mấy nay em bận lắm nên không đi được
- T: Vậy à, không sao, anh sẽ chờ em mà ^^
- N: "•-• ..Em thật sự là không có thời gian nên anh không cần phải chờ em đâu, thôi em đi làm việc tiếp đây
- T: (?) (Em ấy sao vậy, mới nãy còn đang vui vẻ mà?)
- N: (Mình tuyệt đối không được..)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
143
Điểm cảm xúc
257
Điểm
63
Chap 117: Không từ bỏ
[Những ngày ở chỗ làm T đều tìm cách tiếp cận N nhưng luôn bị cô tránh mặt]
- T: (Dạo nay Thư Nhã có vẻ như muốn né tránh mình, có phải là em ấy đã biết cái gì rồi không? Nếu là như vậy thì mình có nên nói thẳng với em ấy luôn không nhỉ? Không biết là em ấy sẽ cảm thấy thế nào nếu như mình bày tỏ với em ấy?)
..
- N: [Nấc]
- T: (?) Em bị nấc cụt à?
- N: Dạ ><
- T: Em thử uống nước chưa
- N: Em uống rồi nhưng mà nãy giờ nó vẫn không hết
- T: (• ༚•) (..) Nhã à, có chuyện này anh muốn nói với em
- N: Dạ anh nói đi
- T: [Tiến lại gần]
- N: Ơ, gì..gì vậy?
- T: Lưu Thư Nhã, nếu như anh nói là anh thích em thì em cảm thấy thế nào?
- N: (!) Hả Σ(O_O) Anh nói cái gì vậy?!
- T: Em có chấp nhận không?
- N: Em..(;ŏ﹏ŏ)
- T: ^^ Có vẻ như cách này có hiệu quả
- N: Hả?! (..) Em hết nấc cụt thật rồi này
- T: :emoji_pensive: Anh còn hy vọng là em sẽ trả lời có đấy
- N: Dĩ nhiên là không rồi, anh này thật là, xém tí nữa là em bị anh gạt thật
- T: Không lẽ, em nghĩ anh thích em thật sao?
- N: Không, không có, làm gì có chứ (O_O; )
- T: Anh nói nghiêm túc
- N: (..) Em, em không tin đâu ><
- T: (Vậy là vẫn chưa đến lúc..) Haizz, còn tưởng là em sẽ tin
- N: (• ༚•) Em biết ngay là anh trêu em mà
- T: Haha, em còn chưa cảm ơn anh đấy
- N: Cảm ơn anh nhưng mà lần sau anh đừng có làm như vậy nữa (Làm mình ngại muốn chết) ><
...
- N: (Càng quan sát anh Thiên thì mình càng không thể tránh khỏi suy nghĩ là anh ấy thích mình được, phải làm sao đây) Sao mình lại có suy nghĩ như này chứ, rốt cuộc là có phải do mình nghĩ nhiều quá rồi không? Mình có nên hỏi trực tiếp anh ấy không nhỉ?
[N đang suy diễn đến phản ứng của T nếu cô hỏi anh ấy:
- T: Hả, em hỏi anh có thích em không hả? Dạo nay anh thấy em suy nghĩ hơi bị nhiều rồi á, bớt tưởng tượng lại đi bé (^▿^) ]
- N: (*゚ロ゚) Nếu là như vậy thì xấu hổ lắm, không được, mình tuyệt đối không được hỏi (Nhưng nếu như, nếu như anh ấy thích mình thật thì sao?) (..) (Việc này còn tệ hơn nữa, mình luôn coi anh ấy như một người bạn, lỡ mình hành xử không đúng thì có thể sẽ phá hủy đi mối quan hệ này, hơn nữa anh Thiên còn là người mà An Di thích nữa, mình không thể làm chuyện có lỗi với cậu ấy được, nếu sự thật là như vậy thì mình nên làm thế nào..)

[Ngày hôm sau, T thấy N đang dọn dẹp đồ ở trong tủ nhân viên nên đến hỏi cô]
- T: Ủa em đang dọn đồ gì vậy?
- N: À, thật ra, em đã xin nghỉ việc rồi cho nên là hết tuần này em sẽ không đi làm nữa
- T: (!) Thư Nhã sao đột nhiên, em lại xin nghỉ việc vậy? Dạo gần đây anh thấy thái độ của em cũng hơi lạ..có phải là anh đã làm gì khiến em khó chịu nên mới xin nghỉ không? ^^" Nếu là như vậy thì..
- N: Ơ không, không phải do anh đâu, là tại em
- T: (?)
- N: Là do em tưởng nếu vừa học vừa làm vẫn có thể theo kịp tiến độ nhưng dạo gần đây em thấy kết quả học tập không được tốt cho lắm cho nên là em quyết định nghỉ làm để chuyên tâm học thêm thôi, không liên quan tới anh đâu
- T: Thật vậy sao?
- N: Dạ, cảm ơn anh thời gian qua đã chỉ bảo em nhiều thứ, từ giờ em sẽ cố gắng hơn nữa, tự lực để phát triển bản thân, em cũng hy vọng là anh sẽ sớm thực hiện được mong ước của mình nhé (^▿^)
- T: À ừm..nếu em đã quyết định vậy rồi thì..[Tỏ vẻ thất vọng]
- N: (?)
- T: Anh cũng chúc em sớm hoàn thành mục tiêu mà mình đặt ra nha ^^
- N: Dạ..(Nếu như mình không làm nữa thì sẽ không gặp ảnh, mình sẽ không có những suy nghĩ kì lạ như này nữa, chỉ cần mình không gặp ảnh thì mọi chuyện sẽ bình thường trở lại thôi, như vậy sẽ tốt hơn)

[Sau khi N nghỉ việc ở chỗ làm thì T cũng xin nghỉ luôn sau đó]
- AV: Hể, anh đã xin nghỉ rồi sao, chẳng phải bảo là đợi đến cuối tháng à?
- T: À thì tại vì, anh đã sắp xếp được công việc xong xuôi rồi nên là nó sớm hơn dự tính á! Thấy chưa, anh bảo với em là sẽ làm mà
- AV: Nếu vậy thì tốt quá, anh Thiên quả thật là người giữ chữ tín
- T: ^^

[Lát sau, AV gọi điện cho AD]
- AV: Alo, pà hỏi Thư Nhã là cậu ta có còn đi làm không vậy?
- AD: Hả, sao lại hỏi như vậy chứ?
- AV: Kêu pà hỏi thì pà cứ hỏi đi, nói nhiều quá
- AD: [Tút..] Cái tên đáng ghét này, nhờ vả mà cứ như ông nội người ta vậy
- AV: (Anh Thiên lần trước mình kêu nghỉ thì lại diện lý do đến cuối tháng, nay đột dưng lại nghỉ sớm như vậy thì chỉ có thể là vì người đó thôi)
[Tiếng chuông điện thoại vang lên, bên phía AD gọi lại]
- AV: Alo?
- AD: @$%..
- AV: Được, tui biết rồi..
- Quả nhiên (¬¬)

[Ngày hôm sau]
- T: (Hình như những lúc rảnh em ấy thường đến thư viện thì phải..Thư Nhã, em muốn thoát khỏi anh sao? Anh sẽ không dễ dàng để em bỏ đi như vậy đâu)
..
[T đi đến thư viện, cậu quyết tâm đợi TN cho bằng được, không phụ kì vọng, một lúc sau thì N đi đến]
- N: Ơ anh Thiên, anh cũng đến thư viện đọc sách sao?
- T: Nhã, là em sao, thật là tình cờ quá, anh cũng đến để đọc sách (Thật ra là anh đợi em nãy giờ)
- N:..Anh đọc sách gì vậy?
- T: À..là sách, cuốn này!
[T với lại một quyển sách đưa cho N xem]
- N: (• ༚•) Này là..tài liệu ôn tập sao?
- T: À phải rồi, anh cũng phải ôn bài để thi tốt nghiệp mà
- N: Thật trùng hợp, em cũng đang tính tìm tài liệu để học, hay là anh em mình cùng nhau ôn bài nha
- T: Ừ được, anh thấy ý đó được á
..
[Ở một góc nào đó]
- AD: Nè, từ nãy đến giờ đã bao lâu rồi hả, tui thấy hai người họ có gì bất thường đâu?
- AV: Pà đúng là không biết gì cả, hai người họ giờ đã thân nhau đến vậy, lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy có biết chưa?! Cách tốt nhất bây giờ là phải ngăn chặn trước khi nó bắt lửa
- AD: Ồ..nhưng mà bữa nay không phải ông có tiết học sao?
- AV: Giờ trời có sập đi nữa cũng không quan trọng bằng việc phải ngăn chặn hai người họ đến với nhau! [Quyết tâm cao độ]
- AD: •-•"
...
[N đang cố với lấy quyển sách ở trên kệ nhưng vì ở trên cao nên cô khó mà với tới, thấy vậy nên T đi đến với lấy cuốn sách giùm cô, khi N quay người lại đối mặt với T, cô tựa lưng vào kệ sách. Bầu không khí lúc này đột dưng trở nên ngại ngùng, khoảnh khắc ánh mắt của hai người bất ngờ chạm nhau, N xấu hổ lấy quyển sách che mặt lại. Bỗng có một tiếng động lớn như là có thứ gì đó vừa đổ xuống, T và N bước ra thì thấy đống sách bị rơi vãi nằm dưới sàn]
- N: Hả? (ʘ_ʘ)
- T: (?)
[Mọi người trong thư viện nghe tiếng động cũng đi tới, ánh mắt đổ dồn về phía của hai người họ]
- T: (!) Không phải tụi tui làm đâu ( •᷄⌓•᷅ ) Thiệt đó!
..
[Sau đó, T và N phụ dọn dẹp lại kệ sách]
- N: Thật là..không biết ai lại làm như vậy nữa
- T: Nhã à, dọn dẹp như này có mất thời gian của em không?
- N: Dạ không sao, dù gì em cũng rảnh mà
- T: Vậy hả? À đúng rồi, em có nhớ lần trước anh nói là sẽ chờ em mời anh không?
- N: [Nhớ lại] Ờm, việc đó..
- T: Anh nghĩ là bây em cũng nghỉ việc rồi nên chắc sẽ có thời gian cho anh đúng không?
- N: Em, thật ra em..
- T: Nếu như em từ chối thì cũng không sao, lần tới anh sẽ lại tiếp tục rủ nữa
- N: (Nếu như bây giờ mình từ chối thì anh ấy vẫn sẽ rủ mình tiếp, thôi đành vậy) Được rồi, vậy anh muốn đi đâu?
- T: (◍^ ^◍) (..)
...
[T dẫn N đi đến nhà thờ, nơi mà lần trước cô đã an ủi anh]
- N: Sao anh lại dẫn em đến đây chứ?
- T: Chỉ là anh muốn đi cùng em đến đây thôi, mỗi lần đến đây anh đều cảm thấy rất yên bình, nếu là đi với em nữa thì quả là tốt biết mấy
- N: (!) (˵• ༚ •˵) Sao anh lại nghĩ như vậy chứ?
- T: Tại gì..lần trước đến đây cùng em, anh nhớ lúc em an ủi anh, sự dịu dàng của em khiến anh cảm thấy ấm áp, lúc đó anh đã nghĩ là thật tốt khi có em ở bên cạnh
(◍^ ^◍)
- N: (,,☉。☉)
- T: Thư Nhã à, thật ra anh..
- ?: Anh Thiên kìa!
[Đám nhỏ nhìn thấy T nên chạy tới]
- ?: (!) Anh Thiên tới rồi, anh Thiên tới rồi
- ?: Có cả chị đẹp lần trước nữa
- T: Haha, mấy đứa (^▿^)
..
- AV: Lại còn hẹn nhau đến nhà thờ nữa cơ, hai người đó đúng thật là có vấn đề mà
- AD: Có khi nào anh ấy buồn chán quá nên mới rủ cậu ấy ra đây chơi không?
- AV: Nhất định là không phải rồi, nhìn anh ấy thân với bọn nhóc kia như vậy, có lẽ là đã đến đây nhiều lần rồi, vậy mà không cho mình biết, đáng ghét thật, anh ấy muốn đi thì mình cũng có thể đi chung với ảnh mà
- AD: Mà nhìn bọn nhỏ dễ thương ghê ^^
- AV: Giờ pà còn tâm trạng để mà nghĩ tới chuyện đó à (¬¬)
- AD: (!) À, dĩ nhiên là chuyện của anh Thiên quan trọng hơn rồi (• ᘁ •)
..
- N: Anh Thiên đúng là được yêu thích thật đó ^^
- T: Thư Nhã cũng vậy mà, bọn trẻ cũng thích em lắm đó
- N: (˵• •˵) Ơ, em chỉ mới đến đây có hai lần thôi, sao mà bọn nhỏ thích em như anh được cơ chứ
- T: Những đứa trẻ ở đây đa phần đều thiếu đi tình yêu thương của cha mẹ nên luôn khao khát có được sự yêu thương của gia đình và người thân, chính vì vậy nên chỉ cần em thực sự yêu thương bọn trẻ thì chúng cũng sẽ đáp lại thôi, anh có thể cảm nhận được em cũng yêu quý bọn trẻ mà đúng không (^▿^)
- N: Nhưng mà em không giỏi giao tiếp với bọn trẻ được như anh Thiên
- T: Không sao, việc đó chúng ta có thể học từ từ mà ^^
- N: :emoji_no_mouth:
- ?: Anh Thiên, em muốn học đàn, anh có thể dạy em được không?
- T: Dĩ nhiên là được rồi
..
[T đi đến chỗ cây đàn, cậu vẫy tay gọi N lại]
- T: Thư Nhã lại đây..
- N: (• ༚•)
[Khi N bước tới, cậu đặt cô ngồi xuống ghế]
- T: Chị Thư Nhã đàn cũng giỏi lắm đó, hay là để chị dạy cho em nha ^^
- N: Ơ em..
- ?: Thật vậy sao, vậy chị chỉ cho em đàn nha!
- N: (˵• ༚•˵)
- T: Em làm được mà
- N: (..)

[N bắt đầu chỉ cho cô bé đánh từng phím đàn, bé gái cũng rất ngoan ngoãn chăm chú làm theo, cả hai người bắt đầu phối hợp với nhau rất ăn ý, T đứng một bên quan sát tỏ ra rất hài lòng. Lúc này có một cậu bé chạy vô gọi cô bé]
- ?: Tiểu Nhu, đồ chơi của cậu bị A Thành lấy đi rồi kìa!
- ?: Thật là đáng ghét mà!
- Không được, em phải ra đó mới được [Vừa nói xong cô bé vội chạy ra ngoài]
- N: (• ༚•)
[T đi đến ngồi cạnh TN, cậu hướng người theo phía ngược lại để đối mặt với cô]
- T: Sao rồi, cảm giác thế nào?
- N: Thật ra cũng không khó như em nghĩ
- T: Anh đã bảo rồi, em sẽ làm được mà
- N: Nhưng mà em vẫn chưa quen lắm
- T: (..) Hay là như vậy đi, em cứ coi anh là học sinh đi, cô giáo tiếp tục dạy cho học sinh này có được không?
- N: :emoji_flushed: Hả anh nói gì vậy, sao mà em có thể dạy anh được chứ..

[Phía đằng sau lúc này có người đang bốc hỏa]
- AV: [Lửa cháy hừng hực]
- AD: •-•" (..)
- ?: Hai anh chị là người xấu phải không?
- AV: (?)
- AD: Sa..sao em lại nghĩ như vậy? ("^▿^)
- ?: Em thấy anh chị cứ núp ở đây nãy giờ rất đáng khả nghi, nhất định anh chị chính là người xấu rồi
- AV: Nhóc con, việc này không có liên quan đến nhóc, đừng có nhiều chuyện việc của người khác, không tốt đâu (¬¬)
- ?: Em sẽ đi méc người lớn đến bắt anh chị
- AD: Êy nè em nà, anh chị thực sự không phải người xấu đâu ^^"
- AV: (¬¬) Nè nhóc
- ?: (?)
- AV: Nhóc có muốn tiền không? (¬֊¬)
- ?: (!) Tiền! ✨

[T với N vẫn đang ngồi trò chuyện thì đứa nhỏ lúc nãy chạy lại]
- ?: Không xong rồi, A Thành với tiểu Vũ đang đánh nhau ở ngoài kìa, anh chị hãy mau ra ngăn các cậu ấy lại đi!
- T: Hả, sao lại đánh nhau chứ?
[T và N nghe xong liền nhanh chóng chạy ra ngoài xem tình hình]
- T: Hai em không sao chứ?!
- Thành: Tụi em có bị sao đâu anh
- T: Ủa không phải là hai đứa đánh nhau à?
- Vũ: Làm gì có chứ, tụi em vẫn đang chơi với nhau mà
- T: Như vậy là sao?
- N: (?)

[Lúc cả hai quay lại thì thấy bên trong cửa đã đóng]
- T: Ủa, sao không mở được thế này?
- ?: Nhà thờ đã hết giờ mở cửa, mời hai anh chị về cho ( ˘°˘)
- T: Ủa?
- N: •-•
..
- AV: ( ˘ᵕ˘) Làm tốt lắm, của nhóc đây..
- ?: Hehe, em sẽ tin anh không phải người xấu
- AV: Dĩ nhiên là vậy mà
- AD: (Đồng tiền có thể khiến con người ta trở nên đáng sợ) (" ͠^ᴗ^)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
143
Điểm cảm xúc
257
Điểm
63
Chap 118: Rung động
- L: An Di à, tuần này mẹ sẽ đi công tác, chắc là sẽ đi mấy ngày lận, con ở nhà một mình nhớ khóa cửa cận thận nhé
- AD: Dạ, con biết rồi ạ
...
- AD: (Mấy bữa nay A Vương không còn rủ mình đi theo dõi anh Thiên nữa, nghe nói sau việc bữa trước A Vương đã méc với ba mẹ cậu ấy việc anh Thiên không chú tâm ôn thi tốt nghiệp mà lại đi làm thêm nên anh ấy đã bị dì Thư giáo huấn cho một trận và bây giờ đang phải ở nhà miệt mài ôn luyện, nghĩ cũng tội anh ấy nhưng mà làm như thế vì muốn tốt cho ảnh thôi, mình cũng cảm thấy hơi buồn xíu vì nay không còn thường xuyên được gặp A Vương..) (!) Mình đang nghĩ cái gì thế này? Sao tự dưng lại thấy nhớ cậu ấy chứ >< Điên mất rồi..!

[Buổi chiều hôm sau, AD đang nằm ở nhà thì nhận được cuộc gọi đến]
- AD: Alo Huệ hả, có chuyện gì vậy?
- H: @$%..
- AD: Ừm tớ biết, tớ sẽ đến đấy
...
[Một lúc sau, AD đi ra ngoài quán nước để gặp H]
- H: An Di, cậu đến rồi
- AD: Lam Huệ sao vậy?
- H: Haizz, từ lúc anh Thiên với Nhã đi làm thì hai người đó càng ngày càng ít đến CLB, bây giờ đến cả mặt mũi của họ cũng không thấy đâu, Anh Vương cũng vậy nữa, cậu ấy phải học rất nhiều nên không đến CLB nữa, giờ CLB của chúng ta đang rất cần người, tớ với Mỹ Ân không thể xoay sở được ◞‸◟
- AD: Ông Minh thì sao?
- H: Ổng hả, đi chết ở đâu rồi, cứ mặc kệ ổng đi (¬¬)
- AD: ("^▿^) Chẳng phải hội mình còn những thành viên khác sao?
- H: Dù vậy nhưng vẫn không đủ, hiện tại CLB của mình đang thiếu người nên bọn tớ mới nhờ cậu giúp, An Di à, hiện tại vai diễn chính vẫn chưa chọn được người, tớ nghĩ cậu rất thích hợp á, hay là cậu tham gia đi
- AD: H..hả, tớ sao?!
- H: Đúng vậy!
- AD: Không được đâu, tớ trước giờ không có tham gia, tớ không làm được đâu
- H: Cậu đừng có lo lắng, lúc trước tớ thấy cậu tập cũng tốt mà, hơn nữa vai diễn này rất hợp với cậu, đi mà An Di, cậu cũng là thành viên của CLB mà, cậu giúp tớ nha
- AD: "•-• (..) Thôi được rồi, tớ sẽ cố..

[AD sau khi trở về thì nhìn thấy cửa đang hé mở]
- AD: (• ༚•) Ủa gì vậy, khi nãy đi là mình đã khóa cửa cẩn thận rồi mà? [Nhìn dưới sàn nhà có dấu giày] (Không lẽ là trộm) ( •᷄⌓•᷅")
- Hu, phải làm gì bây giờ..

[Bên phía AV lúc này]
- AV: [♫] Gì chứ, giờ này lại gọi điện cho mình, không biết lại cái gì nữa đây (¬¬)
- Alo?
- AD: A Vương à
- AV: Gì nữa đây, pà có biết bây giờ là mấy giờ không hả?
- AD: A Vương, tui sợ lắm..
- AV: Gì chứ? :emoji_confused:
- AD: Ông qua đây được không
- AV: Hả, tại sao tui phải qua pà chứ?
- AD: Ông qua đây đi mà, tui sợ lắm..!
- AV: Ờ được rồi..
- Không biết lại gì nữa đây?
...
[AV đi đến nhà AD thì thấy cô đang ngồi trước sân]
- AV: Có chuyện gì vậy?
- AD: A Vương, ông tới rồi!
- AV: Rốt cuộc có chuyện gì? Pà đừng có níu tay coi
- AD: Hình như nhà tui có trộm á, tui sợ quá không dám vào
- AV: Hả, trộm đâu?
- AD: Bên trong đó, khi về tui đã thấy cửa mở rồi nhưng bên trong thì tối thui, mẹ tui bữa nay cũng bảo không về nhà, vậy chắc chắn là trộm rồi
- AV: Nếu vậy pà phải gọi cảnh sát chứ
- AD: Tui quýnh quá không biết phải làm thế nào nữa, chỉ biết gọi cho ông thôi
- AV: Pà thôi đi nha, sao cái gì pà cũng gọi cho tui hết là sao
- AD: Thì ông là bạn thân nhất của tui mà, tui không gọi cho ông thì còn biết gọi cho ai nữa :emoji_sob:
- AV: Pà đúng là phiền thật chứ..để tui vào trong xem thử
- AD: Ơ..[Níu áo]
- AV: Gì nữa?
- AD: Tui..đi với ông
- AV: Pà đứng ở đằng sau y

[AV bước vào trong nhà, AD ôm tay cậu cứng ngắt]
- AV: Pà này bỏ ra coi, pà ôm cứng ngắt như vậy sao mà tui đi được hả? Nếu sợ thì cứ đứng ở ngoài đi
- AD: Nhưng mà tui không thể để ông vào trong một mình được
- AV: Pà có tin là tui quăn pà vô trong luôn không hả, bỏ ra!
[Nói xong AD buông tay ra]
- AD: A Vương ông cẩn thận đấy nhé, nếu có gì thì phải chạy thật nhanh đấy
- AV: Tui thấy pà mới nên là người chạy trước á (¬¬)
[AV bật công tắc đèn lên]
- AD: ><
- AV: [Nhìn khắp nhà bừa bộn]..Ở đây không có ai hết
- AD: (• ༚•) Có khi nào họ rời đi rồi không?
- AV: Để tui lên lầu kiểm tra thử
- AD: (!) Chờ tui với..

[AV và AD lên kiểm tra nhưng không thấy ai]
- AV: Có lẽ bọn chúng đã bỏ đi rồi, pà kiểm tra thử xem nhà có mất gì không
- AD: Ừm..
[Sau đó AD kiểm tra lại đồ đạc trong nhà]
- AD: Ngoài cái tivi là món đồ có giá trị với mấy món đồ lặt vặt ra thì không còn gì nữa
- AV: Bọn trộm này không hiểu kiểu gì mà cũng trộm nhà pà nữa, nhà có cái gì đâu để mà trôm chứ :emoji_rolling_eyes:
- AD: Ông nói gì vậy, dù gì tui cũng bị trộm rồi còn đâu
- AV: Được rồi, không thèm cãi với pà, gọi điện báo cho mẹ pà biết đi
- AD: Ừm..nhưng mà hay là để mai tui sẽ nói, nếu giờ tui gọi đi sẽ khiến mẹ lo lắng lắm
- AV: Vậy cũng được, nếu như không còn gì nữa vậy tui về đây
[AV định rời đi thì AD ôm tay cậu lại]
- AD: Ơ ông đừng có đi chứ! ><
- AV: Chứ pà muốn tui làm gì nữa? (¬¬)
- AD: A Vương ở lại đây đi, tui ở một mình sợ lắm ><
- AV: Sao mà được chứ, tui phải về nhà
- AD: Đi mà, nếu không tối nay tui sẽ không dám ngủ đâu
- AV: [Mặc dù không muốn nhưng với sự năn nỉ của AD thì sau đó cậu ta cũng đành bất lực]

[Tối đó, AD đi sang phòng AV]
- AD: A Vương
- AV: (!) Gì nữa vậy? Khoan đã, cảnh này tự dưng thấy quen quen..
[AV nhớ lại lần AD sợ ma nên cũng chui vô phòng của cậu]
- AV: Bữa nay tui mệt lắm rồi, không có kể chuyện đâu nha
- AD: Vậy thì chúng ta đi ngủ đi!
- AV: Gì chứ, pà đừng nói là muốn leo lên giường tui ngủ luôn nha!
- AD: Tui nói vậy khi nào chứ, hay là ông ngủ dưới đất đi, để tui ngủ trên giường nha
- AV: Đâu ra vậy mẹ?! Về phòng pà mà ngủ!
- AD: Ở một mình tui thấy không có yên tâm
- AV: Chậc..
[AV đứng dậy, cậu vác AD lên vai rồi ôm về phòng]
- AD: (!) Ah, làm gì vậy?!
- AV: [Quăn lên giường] Nằm ở đó!
[Lúc AV đang định quay đi thì AD bay xuống giữ chân cậu lại]
- AD: Cho tui theo với ><
- AV: (!) Bỏ ra coi con này!
[Sau một hồi giằng co quyết liệt]
..
[AD ngủ trên giường còn AV thì nằm dưới đất]
- AD: :emoji_blush:
- AV: Đúng là không thể chịu được mà
( •̀ - •́)
...
[Đêm hôm đó, trong lúc ngủ AD vô tình lăn xuống dưới đất, khi cô mở mắt dậy thì thấy khuôn mặt của AV sát bên mình, lúc này cậu vẫn đang ngủ say]
- AD: (!) (˵• •˵)
[AD vội bật dậy về phòng xong đắp chăn lại]
- AD: (Mình sao vậy? Sao tim của mình lại đập nhanh đến như vậy chứ? Đây đâu phải là lần đầu tiên cậu ấy ở gần mình đến vậy đâu, lúc nhỏ tụi mình còn hay ngủ chung với nhau nữa mà, sao giờ đây mình lại cảm thấy xấu hổ đến vậy chứ?)

[Sáng hôm sau]
[AV tỉnh dậy không thấy AD trên giường]
- AV: (?) Không lẽ đã về phòng rồi sao?
[Cậu đi qua kiểm tra thì thấy cô đang nằm ngủ ngon lành]
- AV: Cái pà già này, qua giành chỗ của mình xong rồi về lúc nào cũng không biết (¬¬)
[AV nhìn lên bàn của AD, là đống lộn xộn mà tên trộm hôm qua để lại]
- AV: (!) [Nhìn thấy chiếc vòng tay ở trên bàn] Cái này là..
- AD: [Tỉnh dậy] A Vương sao ông lại ở đây vậy? [Ngồi dậy dụi mắt]
- AV: Cuối cùng cũng chịu dậy rồi à
- AD: (?) Nè, ông đang lục lọi gì đồ của tui vậy hả?
- AV: Xì, phòng của pà chả có gì giá trị hết mà sợ người khác đụng vào sao
- AD: Ông đang làm gì vậy?
[AD nhìn thấy AV đang cầm chiếc vòng tay của mình]
- AD: Cái đó..nè ông không được đụng vào cái đó
- AV: Gì chứ, chẳng phải nó bị hư rồi sao
- AD: Ừ thì, hư rồi nhưng mà tui vẫn cứ giữ đấy
- AV: Đồ mà anh Thiên đưa đáng lí ra phải giữ kĩ lắm sao pà lại phá hư như vậy chứ?
- AD: Tui có phá đâu, tại nó dễ hư mà, tui mới dùng được có một lần thôi..ủa mà tui có nói là của anh Thiên tặng bao giờ đâu sao ông biết?
- AV: •-•" Ờ thì..thấy pà giữ kĩ vậy chắc chắn là do ảnh tặng rồi chứ còn gì 'Hừ, chẳng phải bảo hàng chất lượng sao, chưa gì đã hư rồi?' (¬¬)
- AD: Ông nói cái gì cơ?
- AV: À, không có gì
- AD: ( ͠• -•́)..Anh Thiên tặng quà cho tui ông không giận à?
- AV: Xời, ảnh tặng cho tui nhiều thứ có giá trị hơn nữa kìa, ai thèm quan tâm ba cái vòng tay rẻ tiền này chứ
- AD: Sao ông dám nói vòng tay mà anh Thiên tặng tui là đồ rẻ tiền vậy hả
- AV: Thì vốn dĩ là vậy mà, bởi vì..(• - •) Bởi vì vậy nên nó mới dễ hư á, pà thấy chưa!
- AD: Mặc kệ tui trả lại đây [Lấy lại]
- AV: Trả thì trả, ai mà thèm chứ
- AD: Đúng là người kì cục mà ( •̀ - •́)

[Sau khi ăn sáng xong, AD bắt tay vào việc dọn dẹp hiện trường mà tên trộm đã bày ra hôm qua]
- AD: Tuyệt, giờ thì mình phải dọn dẹp đống bừa bộn này ("¬¬)
- AV: Pà ráng dọn cho xong nhé, tui về đây
- AD: (!) Nè ông không giúp tui luôn sao?
- AV: Sao tui phải giúp pà chứ, tui còn có tiết học trên lớp nữa, với lại pà không nhớ hồi đó tui phụ pà xong pà cũng phải dọn lại đó sao, vậy nên ráng làm đi ha [Bỏ đi]
- AD: Ơ, ơ..cái đồ vô tâm này..haizz, đành tự xử vậy, không biết dọn đến bao giờ mới xong..
[Tiếng bước chân đi lại]
- AD: (?)
- AV: Hừ, pà làm tui trễ giờ mất rồi, dù gì cũng đã trễ rồi nên tui ở lại đây thêm tí cũng được ( ˘°˘)
- AD: A Vương! (•̪ ▿ •̪)

[Sau đó]
- AD: Ha..cuối cùng cũng xong
- AV: May là không phải dọn lại
- AD: [♫] Là Lam Huệ (!) Chết rồi, mình quên mất luôn
- AV: (?) ( ͠• -•́)
- AD: Alo..xin lỗi nha, nhà mình đột dưng có chuyện nên mình quên nói lại với cậu, bữa nay có lẽ mình không đến được [..] Ừm, cảm ơn cậu nha..
- AV: Lam Huệ gọi cho pà sao, có chuyện gì vậy?
- AD: Ờm..tui có hẹn với cậu ấy đến CLB để tập diễn nhưng lại quên mất
- AV: Chuyện lạ gì vậy, pà mà cũng tham gia diễn kịch sao?
- AD: Thật ra do Lam Huệ nhờ vả, cậu ấy muốn tui đóng vai chính trong vở diễn sắp tới
- AV: Chắc là bây giờ CLB đang thiếu người lắm hả nên mới kêu pà đóng vai chính
- AD: Sự thật là vậy mà ༎ຶ‿༎ຶ
- AV: Mà pà sẽ đóng vai chính trong vở gì vậy?
- AD: Hình như là cô bé quàng khăn đỏ hay sao á :emoji_thinking:
- AV: Vậy sao, tui thấy pà cũng hợp với vai đó á
- AD: (• ༚•) Ông nghĩ vậy thật sao?
- AV: Dĩ nhiên rồi
- AD: ❀[Có chút rung động]❀ Vậy..ông sẽ đến xem tui diễn chứ?
- AV: Xin lỗi, tui không có rảnh ( ˘⁰˘)
- AD: (¬¬)..Thật ra tui có chút không tự tin cho lắm nhưng mà nghe ông nói tự dưng tui lại cảm thấy có động lực, tui có cảm giác nếu A Vương đến đó thì tui nhất định sẽ diễn thật tốt
- AV: Pà lại cảm giác linh ta, linh tinh gì nữa vậy, bộ pà muốn tui đến mắng để cho pà có động lực sao?
- AD: Ông có mắng tui cũng không sao, dù gì tui cũng quen nghe A Vương mắng rồi (◍^ ^◍)
- AV: (Bị cái gì vậy, bộ bị chửi riết ghiền rồi hả?) Pà đúng là có vấn đề mà ("¬¬)
 
Top