[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu
- Tham gia
- 13/12/24
- Bài viết
- 143
- Điểm cảm xúc
- 257
- Điểm
- 63
-
Featured
- #121
Chap 119: Bé sói khăn đỏ
[AD đang đọc kịch bản vở diễn]
[Câu chuyện kể về bé sói khăn đỏ, cô là một cô bé rất ngoan ngoãn và lễ phép, một ngày nọ, bé sói được mẹ bảo sang nhà thăm bà, mẹ nói với cô:"Bà ở sâu trong rừng nên ăn uống rất đạm bạc, ngày nào cũng ăn thịt nai, thịt thỏ với thịt heo rừng chắc cũng ngán rồi, bữa nay con mang đùi gà đến cho bà ăn đi". Bé sói nghe xong liền vội đến nhà bà, trên đường đi, cô bắt gặp được những bạn bè muôn thú khác, họ đều là những con vật đáng yêu và thân thiện, bé sói và các bạn cùng nhau chơi đùa rất là vui vẻ, thế giới thật muôn màu và diệu kỳ làm sao, các bạn thú sau đó đều bị sói bắt đem nhốt vào lồng và thế là sói lại kiếm được thêm vài món tráng miệng cho bà..]
- AD: Sao tự dưng cái thành vai phản diện luôn vậy? (¬¬)
- Lam Huệ, cái kịch bản này là sao?
- H: À An Di, đây chính là kịch bản đã được A Vương chỉnh lại trước đó rồi, tớ thấy cốt truyện này có vẻ mới và thú vị hơn nên tớ quyết định chọn nó cho vở diễn này
- AD: Sao chứ?! (Hóa ra là ổng đã biết trước chuyện này rồi à)
[Nhớ lại:
- AV: Vậy sao, tui thấy pà cũng hợp với vai đó á
- AD: (• ༚•) Ông nghĩ vậy thật sao?
- AV: Dĩ nhiên rồi..]
- AD: (Vậy mà mình cứ tưởng..) (¬¬)
- Tớ nghĩ tớ không làm được đâu
- H: Sao vậy?
- AD: Bởi vì tớ không muốn làm sói tí nào
- H: Sói cũng không tệ mà, An Di cậu đã xem hết kịch bản chưa? Cậu xem thử đi, tớ chắc chắn cậu sẽ không từ chối đâu
- AD:..(Dù gì đây cũng là kịch bản do A Vương viết, mình biết là những câu chuyện do ổng vẽ ra đều không bình thường đâu nhưng mà được làm vai chính trong truyện của ổng cũng không tệ.. Nghĩ cái gì vậy!) Cậu đã nói vậy rồi thì cứ như vậy mà làm đi, tớ nghĩ nếu như cậu đã duyệt nó thì chắc sẽ không có vấn đề gì đâu
- H: Vậy thì tốt rồi (◍^ ^◍)
- AD: (Dù sao mình cũng đã nói là sẽ diễn thật tốt nên phóng lao thì phải theo lao vậy) [...]
[Đến ngày biểu diễn]
[AD mặc một chiếc váy màu đỏ kèm theo đó là cái tạp dề ngắn màu trắng, phía sau có một chiếc nơ xinh xắn, đi kèm với bộ đồ là phụ kiện tai sói màu nâu trông rất hợp với màu tóc của cô]
- H: An Di, cậu mặc bộ này trông xinh quá, rất hợp với cậu đó
- AD: ^^" Thật vậy sao
- M: (♡▿♡) An Di!
[M nhìn thấy AD nên nhanh chóng chạy tới, cô né sang một bên khiến cậu ta ngã nhào xuống đất]
- M: >< ⌒☆
- AD: ("¬¬) Ông làm cái gì vậy?
- M: Trông cậu đáng yêu quá nên tớ không thể kìm lòng được muốn nhảy đến để ôm cậu, quả đúng như dự đoán, tớ đã biết là cậu mặc nó lên nhất định sẽ rất đẹp mà!
- AD: Ông làm ơn bớt đi, lo chuẩn bị để mà diễn đi kìa
..
[Một lúc sau, T và N đi đến]
- N: An Di
- AD: Thư Nhã, anh Thiên!
- T: Anh nghe nói bữa nay em sẽ diễn nên đến để xem em nè
- N: An Di, trông cậu xinh quá
- T: Nó thật sự rất hợp với em đó
- AD: Cảm ơn hai người nha, thật ra em thấy hồi hộp quá, không biết có diễn được không nữa
- N: Không sao mà, cậu đã tập rất nhiều rồi, hãy tự tin lên, cậu sẽ làm được thôi
- T: Đúng vậy, em đừng có lo lắng quá, cứ diễn như lúc tập là được
- AD: Dạ ^^
- M: Anh Thiên, Thư Nhã, hai người đến rồi sao
- Anh Thiên à, lâu lắm rồi em mới thấy anh đến CLB đó nha
- T: ^^" Xin lỗi nha, do bận nhiều việc quá nên anh quên mất luôn
- M: Hóa ra là anh không hề nhớ tới ಥ‿ಥ
- AD: Ông cũng đừng giận anh ấy, dù gì anh Thiên cũng phải dồn thời gian để ôn thi tốt nghiệp cuối năm mà
- M: Ơ, vậy là anh Thiên sắp phải tốt nghiệp rồi sao?
- AD: Đúng rồi đó
- M: Nếu vậy chúng ta càng phải gặp nhau thường xuyên hơn đó anh, vì sau khi anh tốt nghiệp rồi thì mình cũng không còn cơ hội gặp nhau nữa đâu
- T: (• ༚•) [Quay sang nhìn N] (Em ấy nói cũng phải)
- N: (Hả, sao anh ấy lại nhìn mình chứ?)
(.❛ ᴗ ❛.)"
- H: Nè ông Minh, sắp sửa bắt đầu rồi đó, ông đã chuẩn bị xong chưa hả
- M: Biết roài, nói hoài..
- Em phải vào rồi, có gì tí nữa tụi mình nói tiếp nha!
- T: Ừ
- An Di, em cũng vào chuẩn bị đi, sắp sửa bắt đầu rồi đấy, tụi anh sẽ cổ vũ cho em
- AD: Dạ
- N: Cố lên nhé
- AD: Ừm ^^
..
[Trong lúc sắp bắt đầu, AD vẫn đang đứng đợi một ai đó]
- AD: (Cậu ấy không đến sao)
- H: An Di à buổi diễn đã bắt đầu rồi á
- AD: Tớ biết rồi ^^
..
[Lúc AD chuẩn bị bước ra thì nghe một giọng đọc dẫn truyện]
- ?: Ngày xưa ở một khu rừng nọ, có một cô bé @$%..
- AD: (!) (Giọng nói này là..)
- H: An Di
- AD: Ừm..
[AD bước ra sân khấu]
- AD: (Là A Vương, hóa ra cậu ấy đã đến đây) (◍^ ^◍)
[Sau khi biết AV là người dẫn truyện, AD cảm thấy tự tin và bắt đầu diễn]
[..] [Cắt đoạn đầu, tiếp tục đến cảnh sau khi các động vật nhỏ bị bắt]
...
- MÂ: [Trong vai động vật nhỏ] Cứu chúng tui với!
- AD: Mấy bé hãy ngoan ngoãn nào, vào trong lồng rồi thì không ai cứu được mấy bé nữa đâu (¬֊¬)
- M: Đứng yên đó, không được cử động!
- AD: Ồ, who are you?
- M: Im fine, thanks!
- AD: Tui hỏi ông là đứa nào?
- M: Ờ..ờm, ta chính là thợ săn đẹp trai nhất khu rừng này, hahahah..
- AD: Mới trốn viện sao? ("¬¬)
- M: Đừng nói nhiều, ta tới đây là để tìm ngươi đó!
- ?: [Động vật nhỏ] Hay quá bác thợ săn sẽ tiêu diệt con sói và cứu chúng ta
- M: Dám cả gan đi săn trên địa bàn của ta à, khôn hồn thì giao nộp số thú vật bắt được ra đây nếu không thì ta bắn
- ?: [Động vật nhỏ] À thì ra mình đã lầm..
- AD: Nào bình tĩnh đi thợ săn, hay là chúng ta chơi một trò chơi nhé, nếu anh thắng thì tui sẽ giao nộp toàn bộ số thú vật cho anh, còn nếu tui thắng thì anh phải thả tui đi có được không?
- M: Nói đi, ngươi muốn chơi cái gì nào?
- AD: Chúng ta chơi trốn tìm đi, tui sẽ đi trốn, còn ông sẽ đếm từ 1 đến 20 sau đó đi tìm, nếu như bắt được tui thì coi như ông thắng
- M: Tưởng gì, dễ ẹc thôi mà, ta sẽ chơi
- AD: Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi..
- M: Ta bắt đầu đếm đây
[Sói nhân lúc thợ săn không chú ý thì chạy đi mất]
- AD: [..] Haha, nhân lúc tên thợ săn ngốc này không biết, mình phải nhanh chân chạy đi mới được
- M: [..] Đếm xong rồi, ta bắt đầu tìm đây
..
- M: Sao không tìm thấy nó nhỉ?
- MÂ: Sói nhỏ đã chạy đi mất rồi, ông không tìm được đâu
- M: Cái gì?! Con sói tinh ranh này dám gạt ta à! Hừ, ta sẽ không bỏ qua chuyện này đâu, ta nhất định sẽ bắt được nó [Nói xong, thợ săn liền đuổi theo bé sói]
- ?: [Động vật nhỏ] Rồi ai đó cứu bọn này ra đi?
..
- AD: Cũng may là mình chạy lẹ, nếu không đã bị tên thợ săn lỏ kia bắt lại rồi, phải nhanh chân đi đến nhà của bà mới được
[Sau một hồi cuối cùng khăn đỏ cũng tới được nhà của bà]
- AD: Bà ơi, cháu đến thăm bà đây
- M: Ôi cháu yêu của bà đến rồi à..
- AD: Ủa giọng của bà bữa nay sao lạ quá?
- M: E hèm, do bà uống nhiều nước đá quá nên bị đau họng á
- AD: Ơ kìa, mới gặp cách đây không lâu mà râu của bà đã mọc nhiều vậy rồi sao?
- M: Cháu có muốn biết vì sao không?
- AD: Sao vậy ạ?
- M: Bởi vì ta chính là đàn ông mà!
- AD: Hả, bà đi chuyển giới khi nào sao không cho cháu biết?
- M: Nói đến vậy mà cũng chưa hiểu hả, đúng là đồ ngốc, ta không phải bà của ngươi
- AD: Ông không phải bà của ta, vậy ông là ai, tại sao ông lại ở trong nhà của bà ta?
- M: Haha, ta chính là thợ săn đây! Bà của ngươi đã bị bắt rồi, giờ thì ta sẽ bắt luôn cả ngươi
- AD: Ông chính là thợ săn sao!
- M: Lần này thì hết đường chạy nha sói nhỏ
- AD: Khoan đã, ông không thể bắt chúng tui được!
- M: Sao lại không chứ?
- AD: Bởi vì chúng tui là động vật quý hiếm nên cần được bảo tồn
- M: Haha, động vật quý hiếm chỗ nào chứ, tính gạt ta nữa à
- AD: Dĩ nhiên là quý hiếm rồi, ông có thấy con sói nào đi được bằng hai chân chưa?
- M: Ơ!
- AD: Đúng có phải không
- M: Như này mà cũng nói được hả!
- AD: Đây chính là bằng chứng
- M: Mặc kệ có phải là động vật quý hiếm hay không, bữa nay ta sẽ bắt hết các ngươi..
- H: Dừng tay!
- M: Lại đứa nào nữa đấy?
- MÂ: Đây chính là tên đã bắt cóc tụi em
- H: Chúng tui là kiểm lâm đây, chúng tui phát hiện anh có dấu hiệu săn bắt động vật hoang dã trái phép, cộng với hành vi vừa rồi sẽ là bằng chứng chứng minh anh ngược đãi động vật, mời anh theo chúng tui về đồn làm việc
[Và thế là bác thợ săn đã bị lực lượng kiểm lâm đưa đi]
- AD: Là bạn thỏ đây mà, khi nãy mình đã tính làm thịt bạn vậy mà bạn vẫn giúp mình sao?
- MÂ: Bởi vì tui không thể thấy thú khác bị nạn mà không thể giúp đỡ được, có câu "Thỏ ơi thương lấy sói cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một nồi" mà
- AD: Có câu này nữa hả? (• ▿ •) Mà cảm ơn bạn thỏ rất nhiều vì đã giúp mình nha, từ giờ chúng ta hãy sống hòa thuận với nhau nhé, mình muốn mời các bạn ở lại cùng dùng bữa với bà cháu mình có được không?
- MÂ: Được thôi..(^▿^)
[Và thế là bé sói cùng với những người bạn nhỏ của mình mở tiệc KFC vui vẻ tại nhà]
...
[Sau khi vở kịch kết thúc, AD chạy đến chỗ AV]
- AD: A Vương, A Vương, ông bảo là không đến, tui cứ tưởng là ông không đến thật chứ, sao đột dưng ông lại là người dẫn truyện vậy?
- AV: Vì đây chính là kịch bản do tui viết, có gì lạ sao?
- AD: Không phải, chỉ là..tui tưởng ông bận học thêm nên sẽ không đến
- AV: [Nhìn] ( ͠• -•́)
- AD: (?) Ông thấy tui mặc bộ này trông thế nào? (• ▿ •)
- AV: Cũng không đến nỗi nhưng so với ngày thường thì có lẽ tốt hơn rồi đó
- AD: (Vậy ý là đang khen mình đúng không?) ( ꈍᴗꈍ)
- AV: (?)
- AD: À phải rồi, khi nãy ông thấy tui diễn có tốt không?
- AV: Tui thấy pà diễn sói rất đạt, tui đã từng nói pà hợp với mấy vai phản diện quả thật không sai mà
- AD: Nói về vai phản diện thì ông Minh làm tốt hơn tui rồi nên tui không dám nhận đâu
[Vừa nhắc xong thì M đi tới]
- M: An Di đây rồi, chúng ta chụp tấm hình đi!
- AD: Hả?
- M: Đây là dịp hiếm có nên tớ phải tranh thủ chụp lại khoảnh khắc ngọt ngào của cậu mới được, ôi bé sói đáng yêu!
- AD: •-•"
- AV: Anh Minh, nếu anh muốn chụp thì em cũng có thể chụp với anh này (•̪ ▿ •̪)
- M: Cậu né ra chỗ khác giùm cái (¬¬)
- AV: Hay là anh thích kiểu bé sói dễ thương, em cũng có thể mặc giống vậy, em mặc còn đẹp hơn pả á!
- M: Làm ơn tha giùm!
- AD: (A Vương mặc đồ sói) (..) [Tưởng tượng] (˵• ૦ •˵)
- T: Ở đây có gì mà vui thế?
- M: Anh Thiên cứu em! Anh làm ơn lôi tên này đi, em muốn chụp hình với An Di mà cậu ta cứ bám theo cản trở hoài
- AV: Người ta muốn chụp chung với anh thôi mà
[AD tháo tai sói của cô đeo cho AV]
- AV: (!?) Gì vậy?
- AD: Nhìn dễ thương lắm luôn! (^▿^) A Vương, ông chụp với tui một tấm y
- AV: Hả
- M: Ủa gì vậy? Tớ mới là người chụp chung với cậu mà
- T: 'Sói với khăn đỏ sao? Đúng là một cặp vừa đẹp' Được đó, để anh chụp cho
- AD: Cảm ơn anh Thiên (^▿^)
- AV: Ơ?
- M: Ủa anh Thiên (*゚ロ゚)
- T: Được rồi, cười lên nào 1, 2, 3..[Chụp]
- Nhã à, em cũng lại đây chụp với An Di một tấm đi
- N: Dạ..
- M: Ơ, còn em thì sao?
- T: Phải rồi Minh, anh có việc này muốn nhờ em
- M: Hể?
[T lôi M sang một góc nói chuyện]
- T: Chuyện khi nãy em nói với anh, anh cảm thấy rất đúng, sắp tới tốt nghiệp rồi anh sẽ không được gặp mọi người nữa, nên anh rất muốn được cùng mọi người đi chơi nhiều hơn, em có thể giúp anh được không?
- M: Chời, tưởng gì chứ cái này chỉ là chuyện nhỏ, em chỉ cần hẹn mọi người là được, anh nhờ em là đúng người rồi ( ˘ᵕ˘)
- T: Vậy thì tốt quá rồi, nhờ em hết nha (Nếu là đi chung với hội thì chắc A Vương sẽ không nói gì đâu)
[Câu chuyện kể về bé sói khăn đỏ, cô là một cô bé rất ngoan ngoãn và lễ phép, một ngày nọ, bé sói được mẹ bảo sang nhà thăm bà, mẹ nói với cô:"Bà ở sâu trong rừng nên ăn uống rất đạm bạc, ngày nào cũng ăn thịt nai, thịt thỏ với thịt heo rừng chắc cũng ngán rồi, bữa nay con mang đùi gà đến cho bà ăn đi". Bé sói nghe xong liền vội đến nhà bà, trên đường đi, cô bắt gặp được những bạn bè muôn thú khác, họ đều là những con vật đáng yêu và thân thiện, bé sói và các bạn cùng nhau chơi đùa rất là vui vẻ, thế giới thật muôn màu và diệu kỳ làm sao, các bạn thú sau đó đều bị sói bắt đem nhốt vào lồng và thế là sói lại kiếm được thêm vài món tráng miệng cho bà..]
- AD: Sao tự dưng cái thành vai phản diện luôn vậy? (¬¬)
- Lam Huệ, cái kịch bản này là sao?
- H: À An Di, đây chính là kịch bản đã được A Vương chỉnh lại trước đó rồi, tớ thấy cốt truyện này có vẻ mới và thú vị hơn nên tớ quyết định chọn nó cho vở diễn này
- AD: Sao chứ?! (Hóa ra là ổng đã biết trước chuyện này rồi à)
[Nhớ lại:
- AV: Vậy sao, tui thấy pà cũng hợp với vai đó á
- AD: (• ༚•) Ông nghĩ vậy thật sao?
- AV: Dĩ nhiên rồi..]
- AD: (Vậy mà mình cứ tưởng..) (¬¬)
- Tớ nghĩ tớ không làm được đâu
- H: Sao vậy?
- AD: Bởi vì tớ không muốn làm sói tí nào
- H: Sói cũng không tệ mà, An Di cậu đã xem hết kịch bản chưa? Cậu xem thử đi, tớ chắc chắn cậu sẽ không từ chối đâu
- AD:..(Dù gì đây cũng là kịch bản do A Vương viết, mình biết là những câu chuyện do ổng vẽ ra đều không bình thường đâu nhưng mà được làm vai chính trong truyện của ổng cũng không tệ.. Nghĩ cái gì vậy!) Cậu đã nói vậy rồi thì cứ như vậy mà làm đi, tớ nghĩ nếu như cậu đã duyệt nó thì chắc sẽ không có vấn đề gì đâu
- H: Vậy thì tốt rồi (◍^ ^◍)
- AD: (Dù sao mình cũng đã nói là sẽ diễn thật tốt nên phóng lao thì phải theo lao vậy) [...]
[Đến ngày biểu diễn]
[AD mặc một chiếc váy màu đỏ kèm theo đó là cái tạp dề ngắn màu trắng, phía sau có một chiếc nơ xinh xắn, đi kèm với bộ đồ là phụ kiện tai sói màu nâu trông rất hợp với màu tóc của cô]
- H: An Di, cậu mặc bộ này trông xinh quá, rất hợp với cậu đó
- AD: ^^" Thật vậy sao
- M: (♡▿♡) An Di!
[M nhìn thấy AD nên nhanh chóng chạy tới, cô né sang một bên khiến cậu ta ngã nhào xuống đất]
- M: >< ⌒☆
- AD: ("¬¬) Ông làm cái gì vậy?
- M: Trông cậu đáng yêu quá nên tớ không thể kìm lòng được muốn nhảy đến để ôm cậu, quả đúng như dự đoán, tớ đã biết là cậu mặc nó lên nhất định sẽ rất đẹp mà!
- AD: Ông làm ơn bớt đi, lo chuẩn bị để mà diễn đi kìa
..
[Một lúc sau, T và N đi đến]
- N: An Di
- AD: Thư Nhã, anh Thiên!
- T: Anh nghe nói bữa nay em sẽ diễn nên đến để xem em nè
- N: An Di, trông cậu xinh quá
- T: Nó thật sự rất hợp với em đó
- AD: Cảm ơn hai người nha, thật ra em thấy hồi hộp quá, không biết có diễn được không nữa
- N: Không sao mà, cậu đã tập rất nhiều rồi, hãy tự tin lên, cậu sẽ làm được thôi
- T: Đúng vậy, em đừng có lo lắng quá, cứ diễn như lúc tập là được
- AD: Dạ ^^
- M: Anh Thiên, Thư Nhã, hai người đến rồi sao
- Anh Thiên à, lâu lắm rồi em mới thấy anh đến CLB đó nha
- T: ^^" Xin lỗi nha, do bận nhiều việc quá nên anh quên mất luôn
- M: Hóa ra là anh không hề nhớ tới ಥ‿ಥ
- AD: Ông cũng đừng giận anh ấy, dù gì anh Thiên cũng phải dồn thời gian để ôn thi tốt nghiệp cuối năm mà
- M: Ơ, vậy là anh Thiên sắp phải tốt nghiệp rồi sao?
- AD: Đúng rồi đó
- M: Nếu vậy chúng ta càng phải gặp nhau thường xuyên hơn đó anh, vì sau khi anh tốt nghiệp rồi thì mình cũng không còn cơ hội gặp nhau nữa đâu
- T: (• ༚•) [Quay sang nhìn N] (Em ấy nói cũng phải)
- N: (Hả, sao anh ấy lại nhìn mình chứ?)
(.❛ ᴗ ❛.)"
- H: Nè ông Minh, sắp sửa bắt đầu rồi đó, ông đã chuẩn bị xong chưa hả
- M: Biết roài, nói hoài..
- Em phải vào rồi, có gì tí nữa tụi mình nói tiếp nha!
- T: Ừ
- An Di, em cũng vào chuẩn bị đi, sắp sửa bắt đầu rồi đấy, tụi anh sẽ cổ vũ cho em
- AD: Dạ
- N: Cố lên nhé
- AD: Ừm ^^
..
[Trong lúc sắp bắt đầu, AD vẫn đang đứng đợi một ai đó]
- AD: (Cậu ấy không đến sao)
- H: An Di à buổi diễn đã bắt đầu rồi á
- AD: Tớ biết rồi ^^
..
[Lúc AD chuẩn bị bước ra thì nghe một giọng đọc dẫn truyện]
- ?: Ngày xưa ở một khu rừng nọ, có một cô bé @$%..
- AD: (!) (Giọng nói này là..)
- H: An Di
- AD: Ừm..
[AD bước ra sân khấu]
- AD: (Là A Vương, hóa ra cậu ấy đã đến đây) (◍^ ^◍)
[Sau khi biết AV là người dẫn truyện, AD cảm thấy tự tin và bắt đầu diễn]
[..] [Cắt đoạn đầu, tiếp tục đến cảnh sau khi các động vật nhỏ bị bắt]
...
- MÂ: [Trong vai động vật nhỏ] Cứu chúng tui với!
- AD: Mấy bé hãy ngoan ngoãn nào, vào trong lồng rồi thì không ai cứu được mấy bé nữa đâu (¬֊¬)
- M: Đứng yên đó, không được cử động!
- AD: Ồ, who are you?
- M: Im fine, thanks!
- AD: Tui hỏi ông là đứa nào?
- M: Ờ..ờm, ta chính là thợ săn đẹp trai nhất khu rừng này, hahahah..
- AD: Mới trốn viện sao? ("¬¬)
- M: Đừng nói nhiều, ta tới đây là để tìm ngươi đó!
- ?: [Động vật nhỏ] Hay quá bác thợ săn sẽ tiêu diệt con sói và cứu chúng ta
- M: Dám cả gan đi săn trên địa bàn của ta à, khôn hồn thì giao nộp số thú vật bắt được ra đây nếu không thì ta bắn
- ?: [Động vật nhỏ] À thì ra mình đã lầm..
- AD: Nào bình tĩnh đi thợ săn, hay là chúng ta chơi một trò chơi nhé, nếu anh thắng thì tui sẽ giao nộp toàn bộ số thú vật cho anh, còn nếu tui thắng thì anh phải thả tui đi có được không?
- M: Nói đi, ngươi muốn chơi cái gì nào?
- AD: Chúng ta chơi trốn tìm đi, tui sẽ đi trốn, còn ông sẽ đếm từ 1 đến 20 sau đó đi tìm, nếu như bắt được tui thì coi như ông thắng
- M: Tưởng gì, dễ ẹc thôi mà, ta sẽ chơi
- AD: Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi..
- M: Ta bắt đầu đếm đây
[Sói nhân lúc thợ săn không chú ý thì chạy đi mất]
- AD: [..] Haha, nhân lúc tên thợ săn ngốc này không biết, mình phải nhanh chân chạy đi mới được
- M: [..] Đếm xong rồi, ta bắt đầu tìm đây
..
- M: Sao không tìm thấy nó nhỉ?
- MÂ: Sói nhỏ đã chạy đi mất rồi, ông không tìm được đâu
- M: Cái gì?! Con sói tinh ranh này dám gạt ta à! Hừ, ta sẽ không bỏ qua chuyện này đâu, ta nhất định sẽ bắt được nó [Nói xong, thợ săn liền đuổi theo bé sói]
- ?: [Động vật nhỏ] Rồi ai đó cứu bọn này ra đi?
..
- AD: Cũng may là mình chạy lẹ, nếu không đã bị tên thợ săn lỏ kia bắt lại rồi, phải nhanh chân đi đến nhà của bà mới được
[Sau một hồi cuối cùng khăn đỏ cũng tới được nhà của bà]
- AD: Bà ơi, cháu đến thăm bà đây
- M: Ôi cháu yêu của bà đến rồi à..
- AD: Ủa giọng của bà bữa nay sao lạ quá?
- M: E hèm, do bà uống nhiều nước đá quá nên bị đau họng á
- AD: Ơ kìa, mới gặp cách đây không lâu mà râu của bà đã mọc nhiều vậy rồi sao?
- M: Cháu có muốn biết vì sao không?
- AD: Sao vậy ạ?
- M: Bởi vì ta chính là đàn ông mà!
- AD: Hả, bà đi chuyển giới khi nào sao không cho cháu biết?
- M: Nói đến vậy mà cũng chưa hiểu hả, đúng là đồ ngốc, ta không phải bà của ngươi
- AD: Ông không phải bà của ta, vậy ông là ai, tại sao ông lại ở trong nhà của bà ta?
- M: Haha, ta chính là thợ săn đây! Bà của ngươi đã bị bắt rồi, giờ thì ta sẽ bắt luôn cả ngươi
- AD: Ông chính là thợ săn sao!
- M: Lần này thì hết đường chạy nha sói nhỏ
- AD: Khoan đã, ông không thể bắt chúng tui được!
- M: Sao lại không chứ?
- AD: Bởi vì chúng tui là động vật quý hiếm nên cần được bảo tồn
- M: Haha, động vật quý hiếm chỗ nào chứ, tính gạt ta nữa à
- AD: Dĩ nhiên là quý hiếm rồi, ông có thấy con sói nào đi được bằng hai chân chưa?
- M: Ơ!
- AD: Đúng có phải không
- M: Như này mà cũng nói được hả!
- AD: Đây chính là bằng chứng
- M: Mặc kệ có phải là động vật quý hiếm hay không, bữa nay ta sẽ bắt hết các ngươi..
- H: Dừng tay!
- M: Lại đứa nào nữa đấy?
- MÂ: Đây chính là tên đã bắt cóc tụi em
- H: Chúng tui là kiểm lâm đây, chúng tui phát hiện anh có dấu hiệu săn bắt động vật hoang dã trái phép, cộng với hành vi vừa rồi sẽ là bằng chứng chứng minh anh ngược đãi động vật, mời anh theo chúng tui về đồn làm việc
[Và thế là bác thợ săn đã bị lực lượng kiểm lâm đưa đi]
- AD: Là bạn thỏ đây mà, khi nãy mình đã tính làm thịt bạn vậy mà bạn vẫn giúp mình sao?
- MÂ: Bởi vì tui không thể thấy thú khác bị nạn mà không thể giúp đỡ được, có câu "Thỏ ơi thương lấy sói cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một nồi" mà
- AD: Có câu này nữa hả? (• ▿ •) Mà cảm ơn bạn thỏ rất nhiều vì đã giúp mình nha, từ giờ chúng ta hãy sống hòa thuận với nhau nhé, mình muốn mời các bạn ở lại cùng dùng bữa với bà cháu mình có được không?
- MÂ: Được thôi..(^▿^)
[Và thế là bé sói cùng với những người bạn nhỏ của mình mở tiệc KFC vui vẻ tại nhà]
...
[Sau khi vở kịch kết thúc, AD chạy đến chỗ AV]
- AD: A Vương, A Vương, ông bảo là không đến, tui cứ tưởng là ông không đến thật chứ, sao đột dưng ông lại là người dẫn truyện vậy?
- AV: Vì đây chính là kịch bản do tui viết, có gì lạ sao?
- AD: Không phải, chỉ là..tui tưởng ông bận học thêm nên sẽ không đến
- AV: [Nhìn] ( ͠• -•́)
- AD: (?) Ông thấy tui mặc bộ này trông thế nào? (• ▿ •)
- AV: Cũng không đến nỗi nhưng so với ngày thường thì có lẽ tốt hơn rồi đó
- AD: (Vậy ý là đang khen mình đúng không?) ( ꈍᴗꈍ)
- AV: (?)
- AD: À phải rồi, khi nãy ông thấy tui diễn có tốt không?
- AV: Tui thấy pà diễn sói rất đạt, tui đã từng nói pà hợp với mấy vai phản diện quả thật không sai mà
- AD: Nói về vai phản diện thì ông Minh làm tốt hơn tui rồi nên tui không dám nhận đâu
[Vừa nhắc xong thì M đi tới]
- M: An Di đây rồi, chúng ta chụp tấm hình đi!
- AD: Hả?
- M: Đây là dịp hiếm có nên tớ phải tranh thủ chụp lại khoảnh khắc ngọt ngào của cậu mới được, ôi bé sói đáng yêu!
- AD: •-•"
- AV: Anh Minh, nếu anh muốn chụp thì em cũng có thể chụp với anh này (•̪ ▿ •̪)
- M: Cậu né ra chỗ khác giùm cái (¬¬)
- AV: Hay là anh thích kiểu bé sói dễ thương, em cũng có thể mặc giống vậy, em mặc còn đẹp hơn pả á!
- M: Làm ơn tha giùm!
- AD: (A Vương mặc đồ sói) (..) [Tưởng tượng] (˵• ૦ •˵)
- T: Ở đây có gì mà vui thế?
- M: Anh Thiên cứu em! Anh làm ơn lôi tên này đi, em muốn chụp hình với An Di mà cậu ta cứ bám theo cản trở hoài
- AV: Người ta muốn chụp chung với anh thôi mà
[AD tháo tai sói của cô đeo cho AV]
- AV: (!?) Gì vậy?
- AD: Nhìn dễ thương lắm luôn! (^▿^) A Vương, ông chụp với tui một tấm y
- AV: Hả
- M: Ủa gì vậy? Tớ mới là người chụp chung với cậu mà
- T: 'Sói với khăn đỏ sao? Đúng là một cặp vừa đẹp' Được đó, để anh chụp cho
- AD: Cảm ơn anh Thiên (^▿^)
- AV: Ơ?
- M: Ủa anh Thiên (*゚ロ゚)
- T: Được rồi, cười lên nào 1, 2, 3..[Chụp]
- Nhã à, em cũng lại đây chụp với An Di một tấm đi
- N: Dạ..
- M: Ơ, còn em thì sao?
- T: Phải rồi Minh, anh có việc này muốn nhờ em
- M: Hể?
[T lôi M sang một góc nói chuyện]
- T: Chuyện khi nãy em nói với anh, anh cảm thấy rất đúng, sắp tới tốt nghiệp rồi anh sẽ không được gặp mọi người nữa, nên anh rất muốn được cùng mọi người đi chơi nhiều hơn, em có thể giúp anh được không?
- M: Chời, tưởng gì chứ cái này chỉ là chuyện nhỏ, em chỉ cần hẹn mọi người là được, anh nhờ em là đúng người rồi ( ˘ᵕ˘)
- T: Vậy thì tốt quá rồi, nhờ em hết nha (Nếu là đi chung với hội thì chắc A Vương sẽ không nói gì đâu)