Lượt xem của khách bị giới hạn

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
143
Điểm cảm xúc
257
Điểm
63
Chap 119: Bé sói khăn đỏ
[AD đang đọc kịch bản vở diễn]
[Câu chuyện kể về bé sói khăn đỏ, cô là một cô bé rất ngoan ngoãn và lễ phép, một ngày nọ, bé sói được mẹ bảo sang nhà thăm bà, mẹ nói với cô:"Bà ở sâu trong rừng nên ăn uống rất đạm bạc, ngày nào cũng ăn thịt nai, thịt thỏ với thịt heo rừng chắc cũng ngán rồi, bữa nay con mang đùi gà đến cho bà ăn đi". Bé sói nghe xong liền vội đến nhà bà, trên đường đi, cô bắt gặp được những bạn bè muôn thú khác, họ đều là những con vật đáng yêu và thân thiện, bé sói và các bạn cùng nhau chơi đùa rất là vui vẻ, thế giới thật muôn màu và diệu kỳ làm sao, các bạn thú sau đó đều bị sói bắt đem nhốt vào lồng và thế là sói lại kiếm được thêm vài món tráng miệng cho bà..]
- AD: Sao tự dưng cái thành vai phản diện luôn vậy? (¬¬)
- Lam Huệ, cái kịch bản này là sao?
- H: À An Di, đây chính là kịch bản đã được A Vương chỉnh lại trước đó rồi, tớ thấy cốt truyện này có vẻ mới và thú vị hơn nên tớ quyết định chọn nó cho vở diễn này
- AD: Sao chứ?! (Hóa ra là ổng đã biết trước chuyện này rồi à)
[Nhớ lại:
- AV: Vậy sao, tui thấy pà cũng hợp với vai đó á
- AD: (• ༚•) Ông nghĩ vậy thật sao?
- AV: Dĩ nhiên rồi..]
- AD: (Vậy mà mình cứ tưởng..) (¬¬)
- Tớ nghĩ tớ không làm được đâu
- H: Sao vậy?
- AD: Bởi vì tớ không muốn làm sói tí nào
- H: Sói cũng không tệ mà, An Di cậu đã xem hết kịch bản chưa? Cậu xem thử đi, tớ chắc chắn cậu sẽ không từ chối đâu
- AD:..(Dù gì đây cũng là kịch bản do A Vương viết, mình biết là những câu chuyện do ổng vẽ ra đều không bình thường đâu nhưng mà được làm vai chính trong truyện của ổng cũng không tệ..:emoji_triumph: Nghĩ cái gì vậy!) Cậu đã nói vậy rồi thì cứ như vậy mà làm đi, tớ nghĩ nếu như cậu đã duyệt nó thì chắc sẽ không có vấn đề gì đâu
- H: Vậy thì tốt rồi (◍^ ^◍)
- AD: (Dù sao mình cũng đã nói là sẽ diễn thật tốt nên phóng lao thì phải theo lao vậy) [...]

[Đến ngày biểu diễn]
[AD mặc một chiếc váy màu đỏ kèm theo đó là cái tạp dề ngắn màu trắng, phía sau có một chiếc nơ xinh xắn, đi kèm với bộ đồ là phụ kiện tai sói màu nâu trông rất hợp với màu tóc của cô]
- H: An Di, cậu mặc bộ này trông xinh quá, rất hợp với cậu đó
- AD: ^^" Thật vậy sao
- M: (♡▿♡) An Di!
[M nhìn thấy AD nên nhanh chóng chạy tới, cô né sang một bên khiến cậu ta ngã nhào xuống đất]
- M: >< ⌒☆
- AD: ("¬¬) Ông làm cái gì vậy?
- M: Trông cậu đáng yêu quá nên tớ không thể kìm lòng được muốn nhảy đến để ôm cậu, quả đúng như dự đoán, tớ đã biết là cậu mặc nó lên nhất định sẽ rất đẹp mà!
- AD: Ông làm ơn bớt đi, lo chuẩn bị để mà diễn đi kìa
..
[Một lúc sau, T và N đi đến]
- N: An Di
- AD: Thư Nhã, anh Thiên!
- T: Anh nghe nói bữa nay em sẽ diễn nên đến để xem em nè
- N: An Di, trông cậu xinh quá
- T: Nó thật sự rất hợp với em đó
- AD: Cảm ơn hai người nha, thật ra em thấy hồi hộp quá, không biết có diễn được không nữa
- N: Không sao mà, cậu đã tập rất nhiều rồi, hãy tự tin lên, cậu sẽ làm được thôi
- T: Đúng vậy, em đừng có lo lắng quá, cứ diễn như lúc tập là được
- AD: Dạ ^^
- M: Anh Thiên, Thư Nhã, hai người đến rồi sao
- Anh Thiên à, lâu lắm rồi em mới thấy anh đến CLB đó nha
- T: ^^" Xin lỗi nha, do bận nhiều việc quá nên anh quên mất luôn
- M: Hóa ra là anh không hề nhớ tới ಥ‿ಥ
- AD: Ông cũng đừng giận anh ấy, dù gì anh Thiên cũng phải dồn thời gian để ôn thi tốt nghiệp cuối năm mà
- M: Ơ, vậy là anh Thiên sắp phải tốt nghiệp rồi sao?
- AD: Đúng rồi đó
- M: Nếu vậy chúng ta càng phải gặp nhau thường xuyên hơn đó anh, vì sau khi anh tốt nghiệp rồi thì mình cũng không còn cơ hội gặp nhau nữa đâu
- T: (• ༚•) [Quay sang nhìn N] (Em ấy nói cũng phải)
- N: (Hả, sao anh ấy lại nhìn mình chứ?)
(.❛ ᴗ ❛.)"
- H: Nè ông Minh, sắp sửa bắt đầu rồi đó, ông đã chuẩn bị xong chưa hả
- M: Biết roài, nói hoài..
- Em phải vào rồi, có gì tí nữa tụi mình nói tiếp nha!
- T: Ừ
- An Di, em cũng vào chuẩn bị đi, sắp sửa bắt đầu rồi đấy, tụi anh sẽ cổ vũ cho em
- AD: Dạ
- N: Cố lên nhé
- AD: Ừm ^^
..
[Trong lúc sắp bắt đầu, AD vẫn đang đứng đợi một ai đó]
- AD: (Cậu ấy không đến sao) :emoji_slight_frown:
- H: An Di à buổi diễn đã bắt đầu rồi á
- AD: Tớ biết rồi ^^
..
[Lúc AD chuẩn bị bước ra thì nghe một giọng đọc dẫn truyện]
- ?: Ngày xưa ở một khu rừng nọ, có một cô bé @$%..
- AD: (!) (Giọng nói này là..)
- H: An Di
- AD: Ừm..
[AD bước ra sân khấu]
- AD: (Là A Vương, hóa ra cậu ấy đã đến đây) (◍^ ^◍)
[Sau khi biết AV là người dẫn truyện, AD cảm thấy tự tin và bắt đầu diễn]
[..] [Cắt đoạn đầu, tiếp tục đến cảnh sau khi các động vật nhỏ bị bắt]
...
- MÂ: [Trong vai động vật nhỏ] Cứu chúng tui với!
- AD: Mấy bé hãy ngoan ngoãn nào, vào trong lồng rồi thì không ai cứu được mấy bé nữa đâu (¬֊¬)
- M: Đứng yên đó, không được cử động!
- AD: Ồ, who are you?
- M: Im fine, thanks!
- AD: Tui hỏi ông là đứa nào?
- M: Ờ..ờm, ta chính là thợ săn đẹp trai nhất khu rừng này, hahahah..
- AD: Mới trốn viện sao? ("¬¬)
- M: Đừng nói nhiều, ta tới đây là để tìm ngươi đó!
- ?: [Động vật nhỏ] Hay quá bác thợ săn sẽ tiêu diệt con sói và cứu chúng ta
- M: Dám cả gan đi săn trên địa bàn của ta à, khôn hồn thì giao nộp số thú vật bắt được ra đây nếu không thì ta bắn
- ?: [Động vật nhỏ] À thì ra mình đã lầm..
- AD: Nào bình tĩnh đi thợ săn, hay là chúng ta chơi một trò chơi nhé, nếu anh thắng thì tui sẽ giao nộp toàn bộ số thú vật cho anh, còn nếu tui thắng thì anh phải thả tui đi có được không?
- M: Nói đi, ngươi muốn chơi cái gì nào?
- AD: Chúng ta chơi trốn tìm đi, tui sẽ đi trốn, còn ông sẽ đếm từ 1 đến 20 sau đó đi tìm, nếu như bắt được tui thì coi như ông thắng
- M: Tưởng gì, dễ ẹc thôi mà, ta sẽ chơi
- AD: Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi..
- M: Ta bắt đầu đếm đây
[Sói nhân lúc thợ săn không chú ý thì chạy đi mất]
- AD: [..] Haha, nhân lúc tên thợ săn ngốc này không biết, mình phải nhanh chân chạy đi mới được
- M: [..] Đếm xong rồi, ta bắt đầu tìm đây
..
- M: Sao không tìm thấy nó nhỉ?
- MÂ: Sói nhỏ đã chạy đi mất rồi, ông không tìm được đâu
- M: Cái gì?! Con sói tinh ranh này dám gạt ta à! Hừ, ta sẽ không bỏ qua chuyện này đâu, ta nhất định sẽ bắt được nó [Nói xong, thợ săn liền đuổi theo bé sói]
- ?: [Động vật nhỏ] Rồi ai đó cứu bọn này ra đi?
..
- AD: Cũng may là mình chạy lẹ, nếu không đã bị tên thợ săn lỏ kia bắt lại rồi, phải nhanh chân đi đến nhà của bà mới được
[Sau một hồi cuối cùng khăn đỏ cũng tới được nhà của bà]
- AD: Bà ơi, cháu đến thăm bà đây
- M: Ôi cháu yêu của bà đến rồi à..
- AD: Ủa giọng của bà bữa nay sao lạ quá?
- M: E hèm, do bà uống nhiều nước đá quá nên bị đau họng á
- AD: Ơ kìa, mới gặp cách đây không lâu mà râu của bà đã mọc nhiều vậy rồi sao?
- M: Cháu có muốn biết vì sao không?
- AD: Sao vậy ạ?
- M: Bởi vì ta chính là đàn ông mà!
- AD: Hả, bà đi chuyển giới khi nào sao không cho cháu biết?
- M: Nói đến vậy mà cũng chưa hiểu hả, đúng là đồ ngốc, ta không phải bà của ngươi
- AD: Ông không phải bà của ta, vậy ông là ai, tại sao ông lại ở trong nhà của bà ta?
- M: Haha, ta chính là thợ săn đây! Bà của ngươi đã bị bắt rồi, giờ thì ta sẽ bắt luôn cả ngươi
- AD: Ông chính là thợ săn sao!
- M: Lần này thì hết đường chạy nha sói nhỏ
- AD: Khoan đã, ông không thể bắt chúng tui được! :emoji_raised_hand:
- M: Sao lại không chứ?
- AD: Bởi vì chúng tui là động vật quý hiếm nên cần được bảo tồn
- M: Haha, động vật quý hiếm chỗ nào chứ, tính gạt ta nữa à
- AD: Dĩ nhiên là quý hiếm rồi, ông có thấy con sói nào đi được bằng hai chân chưa?
- M: Ơ!
- AD: Đúng có phải không
- M: Như này mà cũng nói được hả!
- AD: Đây chính là bằng chứng
- M: Mặc kệ có phải là động vật quý hiếm hay không, bữa nay ta sẽ bắt hết các ngươi..
- H: Dừng tay!
- M: Lại đứa nào nữa đấy?
- MÂ: Đây chính là tên đã bắt cóc tụi em
- H: Chúng tui là kiểm lâm đây, chúng tui phát hiện anh có dấu hiệu săn bắt động vật hoang dã trái phép, cộng với hành vi vừa rồi sẽ là bằng chứng chứng minh anh ngược đãi động vật, mời anh theo chúng tui về đồn làm việc
[Và thế là bác thợ săn đã bị lực lượng kiểm lâm đưa đi]
- AD: Là bạn thỏ đây mà, khi nãy mình đã tính làm thịt bạn vậy mà bạn vẫn giúp mình sao?
- MÂ: Bởi vì tui không thể thấy thú khác bị nạn mà không thể giúp đỡ được, có câu "Thỏ ơi thương lấy sói cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một nồi" mà
- AD: Có câu này nữa hả? (• ▿ •) Mà cảm ơn bạn thỏ rất nhiều vì đã giúp mình nha, từ giờ chúng ta hãy sống hòa thuận với nhau nhé, mình muốn mời các bạn ở lại cùng dùng bữa với bà cháu mình có được không?
- MÂ: Được thôi..(^▿^)
[Và thế là bé sói cùng với những người bạn nhỏ của mình mở tiệc KFC vui vẻ tại nhà]
...
[Sau khi vở kịch kết thúc, AD chạy đến chỗ AV]
- AD: A Vương, A Vương, ông bảo là không đến, tui cứ tưởng là ông không đến thật chứ, sao đột dưng ông lại là người dẫn truyện vậy?
- AV: Vì đây chính là kịch bản do tui viết, có gì lạ sao?
- AD: Không phải, chỉ là..tui tưởng ông bận học thêm nên sẽ không đến
- AV: [Nhìn] ( ͠• -•́)
- AD: (?) Ông thấy tui mặc bộ này trông thế nào? (• ▿ •)
- AV: Cũng không đến nỗi nhưng so với ngày thường thì có lẽ tốt hơn rồi đó
- AD: (Vậy ý là đang khen mình đúng không?) ( ꈍᴗꈍ)
- AV: (?)
- AD: À phải rồi, khi nãy ông thấy tui diễn có tốt không?
- AV: Tui thấy pà diễn sói rất đạt, tui đã từng nói pà hợp với mấy vai phản diện quả thật không sai mà
- AD: Nói về vai phản diện thì ông Minh làm tốt hơn tui rồi nên tui không dám nhận đâu
[Vừa nhắc xong thì M đi tới]
- M: An Di đây rồi, chúng ta chụp tấm hình đi!
- AD: Hả?
- M: Đây là dịp hiếm có nên tớ phải tranh thủ chụp lại khoảnh khắc ngọt ngào của cậu mới được, ôi bé sói đáng yêu!
- AD: •-•"
- AV: Anh Minh, nếu anh muốn chụp thì em cũng có thể chụp với anh này (•̪ ▿ •̪)
- M: Cậu né ra chỗ khác giùm cái (¬¬)
- AV: Hay là anh thích kiểu bé sói dễ thương, em cũng có thể mặc giống vậy, em mặc còn đẹp hơn pả á!
- M: Làm ơn tha giùm!
- AD: (A Vương mặc đồ sói) (..) [Tưởng tượng] (˵• ૦ •˵)
- T: Ở đây có gì mà vui thế?
- M: Anh Thiên cứu em! Anh làm ơn lôi tên này đi, em muốn chụp hình với An Di mà cậu ta cứ bám theo cản trở hoài
- AV: Người ta muốn chụp chung với anh thôi mà
[AD tháo tai sói của cô đeo cho AV]
- AV: (!?) Gì vậy?
- AD: Nhìn dễ thương lắm luôn! (^▿^) A Vương, ông chụp với tui một tấm y
- AV: Hả
- M: Ủa gì vậy? Tớ mới là người chụp chung với cậu mà
- T: 'Sói với khăn đỏ sao? Đúng là một cặp vừa đẹp' Được đó, để anh chụp cho
- AD: Cảm ơn anh Thiên (^▿^)
- AV: Ơ?
- M: Ủa anh Thiên (*゚ロ゚)
- T: Được rồi, cười lên nào 1, 2, 3..[Chụp]
- Nhã à, em cũng lại đây chụp với An Di một tấm đi
- N: Dạ..
- M: Ơ, còn em thì sao?
- T: Phải rồi Minh, anh có việc này muốn nhờ em
- M: Hể?
[T lôi M sang một góc nói chuyện]
- T: Chuyện khi nãy em nói với anh, anh cảm thấy rất đúng, sắp tới tốt nghiệp rồi anh sẽ không được gặp mọi người nữa, nên anh rất muốn được cùng mọi người đi chơi nhiều hơn, em có thể giúp anh được không?
- M: Chời, tưởng gì chứ cái này chỉ là chuyện nhỏ, em chỉ cần hẹn mọi người là được, anh nhờ em là đúng người rồi ( ˘ᵕ˘)
- T: Vậy thì tốt quá rồi, nhờ em hết nha (Nếu là đi chung với hội thì chắc A Vương sẽ không nói gì đâu)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
143
Điểm cảm xúc
257
Điểm
63
Chap 120: Sao băng và điều ước
[M hẹn cả nhóm đến CLB để bàn việc gì đó]
- H: Không biết bữa nay ông Minh kêu mọi người đến CLB để làm cái gì nữa?
- N: Tớ nghĩ là chắc phải có chuyện gì quan trọng á
- MÂ: Có lẽ là cậu ấy đang định lên kế hoạch gì mới á
- AD: Haizz..phải chờ ổng tới thì mới biết được
- AV: Anh Minh tới rồi kìa!
- T: (• ༚•)
- M: [..] Xin chào mọi người!
- H: Cuối cùng cũng chịu tới rồi đó hả
- AD: Ông hẹn mọi người ra đây để làm cái gì vậy?
- AV: Có phải là anh thấy nhớ em đúng không? (^▿^)
- M: Im đê..!
- Nè mọi người đã biết gì chưa, có thông báo là sắp tới sẽ có mưa sao băng siêu đẹp trong năm luôn!
- AD: (• ༚•)
- H: Tưởng gì, ông đừng bảo vì chuyện đó thôi mà kêu mọi người đến đây nhé
- M: Dĩ nhiên, tui gọi mọi người đến đây thì đã có kế hoạch rồi
- H: Kế hoạch gì?
- M: Kế hoạch ngắm sao băng ( ˘ᵕ˘)
- H: Hời, mấy cái đó mà ông cũng tin nữa hả, năm nào cũng thấy báo nhưng có thấy gì đâu, toàn bịp thôi
- M: Là do pà không biết chỗ xem đấy, chứ năm nào cũng có thiệt mà
- AV: Anh Minh nói đúng đấy, ở chỗ của tui có thể thấy được mưa sao băng
- H: Ồ thật vậy sao
- M: Đấy, thấy chưa!
- H: Chưa
- M: Yên tâm đi, năm nay nó sẽ xuất hiện ở gần chỗ chúng ta, tui biết địa điểm rồi, nếu như canh kịp lúc, chúng ta có thể ngắm được đấy
- H: Hừ, vậy ông tự đi coi y, tui không quan tâm
- M: Nói chuyện với pà đúng là chẳng có tí hứng thú nào hết
- AD: Có thiệt là sẽ có mưa sao băng không? Mặc dù tui đã nghe rồi nhưng chưa từng được thấy bao giờ, tui cũng muốn đi xem nữa
- M: Hehe, nghe An Di nói gì chưa?
- H: Xì!
- T: Anh cũng lâu rồi chưa thấy sao băng, đây có vẻ là dịp để mọi người cùng nhau ngắm sao á
- AV: Đúng, đúng anh Thiên nói phải!
- M: Vậy thì chúng ta tổ chức cắm trại thôi
- AD: Cắm trại sao..( •᷄⌓•᷅")
- AV: Được, em đồng ý! :emoji_stuck_out_tongue_closed_eyes:
- H: Thật hả mọi người (" ͠^ᴗ^)
- N: Tớ cũng muốn tham gia nữa
- MÂ: Cũng lâu rồi mọi người chưa đi dã ngoại mà ^^
- T: Anh rất mong chờ cho chuyến đi sắp tới đó (^▿^)
...
[Đến ngày hẹn, AD cùng với nhóm bạn trong CLB đi đến địa điểm cắm trại]
- M: Tới nơi rồi, ta sẽ cắm cờ để đánh dấu lãnh thổ ở đây, hahaha..!
- AD: Này có phải là đi núi đâu (¬¬)
- H: Kệ ổng đi, ổng bị khùng mà
- MÂ: ^^
- T: Đây là lần đầu anh đi cắm trại cùng mọi người, chắc là sẽ vui lắm nhỉ (^▿^)
- N: Em cũng vậy
- AV: Đúng đó anh Thiên, lần trước vui lắm đó, tiếc là anh không có đi
- AD: [Nhớ lại lần bị M làm ngã xuống hồ nước rồi lúc bị cháy váy] ("¬¬) (Lần đó mình còn nghĩ là mình sẽ không bao giờ đi cắm trại thêm lần nào nữa)
- MÂ: An Di, trông cậu có vẻ không được vui, cậu có sao không?
- AD: Không có gì, chỉ là nhớ lại một số chuyện không vui thôi
- T: Đã có gì sao?
- AV: À là chuyện đó sao (¬֊¬)
- AD: Ông không được nói lung tung đâu đó
- AV: Thế thì thôi vậy
- T: Nếu là chuyện không vui thì mình bỏ qua một bên đi, lần này chúng ta nhất định phải chơi thật vui
- AD: Dạ
- N: Anh Thiên nói đúng
- MÂ: Tớ hy vọng trong chuyến đi lần này có thể tạo ra kỉ niệm đẹp đẽ cùng với mọi người
- Tín: Tớ cũng vậy
- M, H: @#$%..[Lại bắt đầu cãi nhau]
- T: (?)
- Tín: Hai cậu ấy đang cãi nhau kìa •-•"
- AD: Đó là chuyện thường ngày như cơm bữa rồi :emoji_pensive:
- MÂ: Hai người họ không cãi nhau thì không phải chuyện bình thường đâu ^^
- Tín: :emoji_flushed:
- T: (^▿^)
...
[Mọi người cùng nhau dựng lều sau đó tổ chức ăn uống rồi cùng chơi trò chơi, tất cả đều hào hứng, vui vẻ để chờ đợi cho buổi ngắm sao băng lúc tối] [..]
- H: Nè, bây giờ đã là quá nửa đêm rồi đó, ông có chắc là sẽ xuất hiện mưa sao băng không vậy?
- M: Ờm..chắc là vẫn chưa tới lúc á, pà cứ đợi thêm tí nữa đi
- AD: Oa..tui buồn ngủ lắm rồi đó
- M: Hay là mọi người cứ đi ngủ trước đi, tớ sẽ ở lại canh cho, khi nào thấy mưa sao băng tớ sẽ gọi mấy cậu dậy
- AD: Vậy thì tui đi ngủ trước đây
- M: Cậu cứ yên tâm ở tớ! (•̀ ▿ •́✧)
..
[Lát sau]
- M: :emoji_sleepy:
- H: Ôi trời (¬¬)
[Lúc này mọi người đều đã đi ngủ hết, chỉ còn M, H và T ngồi ở ngoài, M ngủ gật rồi còn dựa vào người của H khiến cô bực bội hất cậu ta sang một bên]
- T: ^^ Cứ để em ấy ngủ đi, anh sẽ thức canh cho, em cũng đi nghỉ tí đi
- H: Anh Thiên nói vậy thì em vào ngủ trước nha, khi nào anh thấy mệt thì cứ kêu em ra đổi ca cho nha
- T: Ừm, anh không sao đâu, em cứ đi nghỉ y
- H: Dạ..

[T đi vào lều lấy chăn cho M, lúc ra thì nhìn thấy N từ lều bên kia bước ra, cô đang định đi đâu đó]
- T: (?)
[T đắp chăn cho M xong liền đi theo N]
..
- N: (..)
- T: Em không ngủ sao?
- N: (!) Ơ anh Thiên, em tưởng anh đã đi ngủ rồi
- T: Chưa, anh đang canh khi nào thấy mưa sao băng thì gọi mọi người dậy mà
- N: À vậy sao
- T: Còn em sao không ngủ?
- N: Em không ngủ được
- T: Sao vậy, có phải nôn nao đến mức không ngủ được không
- N: ^^ Thật sự thì đây là lần đầu em tham gia cùng với mọi người, trước đây em cũng từng muốn được đi chơi như thế này nên em cảm thấy hào hứng lắm, em sợ nếu như em ngủ quên thì sẽ bỏ lỡ khoảnh khắc nào đó nên em không dám ngủ
- T: Nếu vậy thì anh sẽ thức cùng em
- N: (• ༚•)..Dạ (◍^ ^◍)
..
- AV: An Di, An Di, dậy đi!
- AD: [Mở mắt] Chuyện gì vậy, mưa sao băng xuất hiện rồi sao? [Dụi mắt]
- AV: Sao băng gì chứ, sao chổi thì có! Hai người đó đang tán tỉnh nhau ngoài kia vậy mà pà còn ngủ được (•̀ ༚ •́)
- AD: Hả, gì cơ? [Chưa tỉnh ngủ]
- AV: Dậy đi, đi theo tui
- AD: (?)
..
[AD với AV núp vào một góc]
- AV: Hai người đó canh lúc mọi người đi ngủ hết liền hẹn hò nhau ra đây, cũng may là tui phát hiện nên mới bắt tại trận được
- AD: [Ngáp] Vậy giờ ông tính sao
- AV: Sao chăng gì, nhất định phải phá bọn họ
- AD: Ừm
- AV: Nè, tui có ý này, hay là pà giả vờ đi tìm Thư Nhã đi
- AD: Ừm..
- AV: Rồi sau đó..
- AD: Ừm
- AV: Nè, pà có nghe tui nói không đó, vẫn chưa tỉnh ngủ sao?
[AV lấy hai tay xoay mặt AD lại rồi nhìn thẳng vào cô]
- AD: (..) (˵• •˵) Ông nói cái gì cơ?
- AV: Tui nói là..
☆⌒ [Một vầng sáng bay qua bầu trời]
- AD: (!) A Vương nhìn kìa, là sao băng!
- AV: Hả, sao băng?
[AV ngước nhìn lên bầu trời]
- AD: Woa đẹp quá! Là mưa sao băng thật nè
- AV: Tui gọi nãy giờ mà pà không chịu tỉnh vậy mà vừa thấy mưa sao băng pà đã sáng mắt ra rồi
[AD tỏ ra thích thú]
- AD: A Vương, A Vương, có phải nhìn thấy sao băng là được một điều ước không, tui phải tranh thủ ước nguyện mới được
- AV: Mấy cái này mà pà cũng tin nữa sao
- AD: Đây chính là kinh nghiệm mà người xưa truyền lại, nhất định phải tin đó, A Vương cũng mau cầu nguyện đi
- AV: Tui không cần, muốn thì cầu một mình pà đi
- AD: Vậy thì tui sẽ ước [Chắp tay cầu nguyện]

[T với N nghe thấy tiếng động ở phía bên kia nên đi lại xem]
- N: Ơ, là A Vương với An Di kìa
- T: Suỵt! Đừng có làm phiền họ ;)
- N: Hở?
- T: Chúng ta đi thông báo cho mọi người đi, nếu không sẽ lỡ mất mưa sao băng đấy
- N: (?) •-• Dạ..
..
- AV: Pà ước cái gì vậy?
- AD: Bí mật, nếu như tui nói ra thì điều ước sẽ không linh nghiệm nữa
- AV: Xớ, không nói thì thôi, ai mà thèm quan tâm chứ
- AD: Ông không ước thật sao?
- AV: Hừ, nếu như ước có thể trở thành sự thật thì tui đã ước cả nghìn điều ước rồi
- AD: Ông phải có niềm tin, chỉ cần chúng ta tin tưởng vào điều gì đó và thành tâm ước nguyện thì điều ước có thể trở thành sự thật
- AV: (..) Tui biết là pà ngớ ngẩn nhưng mà không ngờ là nó hơn cả mức tui nghĩ nữa (¬¬)
- AD: Nè ông!
- AV: Plè..
- AD: Tâm trạng tui đang tốt nên không muốn gây hấn với ông đâu
- Mưa sao băng đẹp quá đi! (•̪ ▿ •̪)
- AV: (..) (¬¬)
- AD: Nè A Vương à, tại sao mưa sao băng lại xuất hiện trên bầu trời vậy?
- AV: Thế pà có muốn nghe câu chuyện kể về mưa băng không?
- AD: Có sao, vậy ông kể cho tui nghe đi!
(•̪ ▿ •̪)
- AV: (..)

[Tóm tắt, trích đoạn được lấy từ cổ tích mưa sao băng: Câu chuyện kể về một cặp tình nhân yêu nhau. Cô gái là một người xinh đẹp đến nỗi khiến cho nữ thần sắc đẹp ghen tị và bắt cô phải chết. Chàng trai đã đặt nàng trong một chiếc quan tài pha lê và đi đến cùng trời cuối đất để tìm cách cứu nàng. Chàng đã gặp được một vị Thần, cảm động trước tình yêu của chàng dành cho cô gái, vị thần đã chỉ tay lên bầu trời và dặn chàng trai, ở trong dãy thiên hà xa xôi có một chùm sao gồm bảy ngôi sao băng. Chỉ cần chàng đến đó và hái một ngôi sao băng sáng nhất, sau đó vào ngày cuối cùng của tháng bảy, hãy ném ngôi sao ấy xuống trái đất, cô gái sẽ tỉnh dậy. Nhưng sau đó, chàng sẽ phải biến thành một ngôi sao để thế chỗ cho ngôi sao băng đó, rồi suốt đời sẽ chỉ là một ngôi sao. Nghe xong, chàng không ngần ngại suy nghĩ và tiếp tục lên đường. Chàng đã hái ngôi sao băng sáng nhất và đợi đến ngày để ném nó xuống trái đất. Nhưng vì quá nôn nóng để cứu nàng nên chàng đã ném ngôi sao đó xuống trước một ngày, do gặp phải lực ma sát cực lớn của bầu khí quyển, nó đã vỡ tung ra thành hàng trăm mảnh nhỏ, làm sáng rực cả một vùng trời và trở thành mưa sao băng. Cô gái vẫn nằm yên mãi mãi cùng với hai dòng nước mắt, còn chàng trai thì trở thành một ngôi sao. Vì quá thương nhớ người yêu mà chàng không thể thắp sáng nổi chính mình và dần trở nên mờ nhạt nhất trong cả chùm sao. Sau này người ta gọi đó là chòm sao tình yêu vì ý nghĩa đó]
..
[Chuyển cảnh: AV với AD đang ngồi trên bãi cỏ]
- AV: Chuyện chỉ có vậy thôi
- AD: Hóa ra đằng sau đó lại là câu chuyện cảm động như vậy
- AV: Cảm động cái gì chứ, cũng chỉ là câu chuyện cổ tích thôi, đừng nói pà cũng tin là thật nha
- AD: Đâu có, tui cảm động là vì đây là câu chuyện đầu tiên được nghe A Vương kể mà không bị xuyên tạc đó
- AV: ("¬¬) Ý pà nói là bình thường tui kể chuyện nhảm lắm đúng không?
- AD: Tui không có ý đó mà, ý tui là A Vương kể chuyện hay lắm đó, tui thích nghe A Vương kể chuyện nhất luôn (•̪ ▿ •̪)
- AV: Thôi bớt xạo lại đi, tui hiểu hết rồi
- AD: Tui nói thật mà..có ngôi sao làm chứng, nếu như nói sai sự thật thì..thì sao băng sẽ rơi trúng đầu của tui!
- AV: (..) Tui nghĩ là nó đã rơi trúng đầu của pà rồi á (¬¬)
- AD: Hả?
- AV: Nói chuyện với pà đúng là vô vị thật mà
- AD: Ể (..) Ah! Tui mới nghĩ ra cách để ngắm sao mưa băng thiệt đẹp nè!
- AV: Là cách gì chứ?
[AD ngã người xuống bãi cỏ]
- AD: A Vương, ông hãy nằm xuống đi
- AV: ( ͠• -•́)
- AD: Ông cứ làm như tui nè, nhanh đi
[AV nghiêng mình làm theo, AD nằm xong giơ hai tay lên hướng về phía bầu trời]
- AD: Đó, chỉ cần như này thì có thể nhìn thấy cả bầu trời rồi, ông thấy có đẹp không hả?
[AV cũng xoay qua nhìn bầu trời]
- AV: (..) Vậy mà cũng nghĩ ra được..( • ᵕ • )
[Lúc này AD chợt nhìn sang AV]
- AD: (Cậu ấy đang cười sao? Lâu lắm rồi mình không thấy vẻ mặt vui vẻ của cậu ấy như vậy..mình có thể cảm nhận được sự rung động này, cảm giác khi nhìn cậu ấy cười..đến giờ thì mình đã biết được trong trái tim của mình có ai rồi) A Vương, điều ước của tui có vẻ như đã hiệu nghiệm rồi..
- AV: Hả?
- AD: (Mình thích A Vương, mình thực sự rất thích cậu ấy) Tui..
- AV: (!) Chết rồi!
[AV đột dưng bật dậy]
- AD: :emoji_flushed:
- AV: Nãy giờ không để ý nữa, hai người họ đi đâu mất rồi?! :emoji_scream:
- AD: Chắc là họ đã về trại rồi
- AV: Argh..sao tui lại bất cẩn như vậy chứ?! Cũng tại pà hết đó!
- AD: Tui có biết gì đâu
- AV: (¬-¬)
- AD: Hay là chúng ta quay lại trại đi, có khi mọi người đang ở đó á
...
[AD và AV quay trở lại trại]
- H: Nè hai người đi đâu vậy, lại đây ngắm sao băng cùng mọi người đi
- AD: Uh (◍^ ^◍)
- AV: Anh Thiên!
[AV lao tới ôm cổ của T từ phía sau]
- T: (!)
- N: ^^
 
Top