Lượt xem của khách bị giới hạn

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

[Truyện teen] Hoa Hồng Xanh - Mèo Yêu

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 59: Thăm dò (2)
- AV: Anh Thiên à, em đã lựa xong rồi (^▿^)
- T: Ừm, em đã lựa xong rồi sao..
[T nhìn thấy AV đang ôm cả một chồng sách]
- T: •-•" Ờm anh thấy nó có vẻ nhiều đấy, anh còn tính đi xem thêm một lát nữa, hay là em thanh toán trước đi, khỏi mắc công phải chờ lâu, anh sẽ ra sau
- AV: Vâng ạ, vậy em chờ anh ở ngoài nhé
..
[AV đang xếp hàng tính tiền thì nhìn thấy bà lão đằng trước, hình như bà ấy không mang đủ tiền]
- Bà lão: Ây chết rồi, bà không mang theo đủ tiền, cho bà bỏ lại cái đó nhé
- AV: (• ༚•)
- Người bán hàng: Vâng..
- AV: Chị cứ thanh toán cho bác ấy đi, tui sẽ trả tiền
- Bà lão: (!) Cháu trai à, ta không có biết cháu là ai hết, thực sự cảm ơn lòng tốt của cháu nhưng mà bà không nhận đâu
- AV: Bà ơi, bà có phải người đọc cuốn sách này không ạ?
- Bà lão: Bà mua cho chồng bà, ông ấy rất thích đọc sách
- AV: Vậy thì cháu mua tặng cho ông ạ
- Bà lão: Thực sự không cần đâu cháu, để khi khác có tiền bà quay lại mua cũng được
- AV: Cháu không phải là thấy bà không có tiền nên mua giùm cho đâu ạ, cháu chỉ muốn tặng nó cho những người yêu sách giống như mình mà thôi, giống như là san sẻ sở thích vậy á, cháu rất quý những người giống như ông với bà vậy nên là bà hãy nhận cho cháu vui nhé (^▿^)
- Bà lão: Cháu trai à, cháu đúng là dẻo miệng thật đó, gia đình cháu thật là may mắn khi có một đứa con trai khôn khéo, biết lễ phép như cháu vậy
- AV: Dạ bà quá khen, mẹ cháu mà ở đây thì thế nào cũng bảo cháu là con chỉ giỏi nịnh những bác lớn tuổi thôi
- Bà lão: Haha, cái thằng nhóc này
- AV: Bà nhận cuốn sách giúp cháu nha
- Bà lão: Cảm ơn cháu trai, ông nhà bà thực sự rất thích cuốn sách này
- AV: Dạ vậy thì tốt quá, pà cho cháu gửi lời hỏi thăm sức khỏe của ông luôn nha, chúc ông bà luôn khỏe mạnh
- Bà lão: Cảm ơn cháu nhiều, chúc những điều tốt đẹp luôn đến với cháu
- AV: Dạ cháu cảm ơn bà..tạm biệt bà (^▿^)
[Bà lão vừa đi thì AV chợt phát hiện KD đã đứng đó từ khi nào]
- AV: (!)..("¬¬)

[AV đi ra ngoài, KD cứ lẽo đẽo theo sau cậu]
- AV: Nè sao nhóc cứ đi theo anh hoài vậy hả! Bộ không có gì để làm à?!
- KD: Đúng là hôm nay không có gì để làm thật, em phải tận dụng thời gian này để đi theo anh
- AV: Này cậu có vẻ nói nhiều hơn vẻ bề ngoài của mình đấy
- KD: Bình thường em không nói nhiều như vậy đâu
- AV: Tui biết, cậu không nói nhiều đâu, cậu chỉ nhiều chuyện thôi
- KD: Về việc này thì em không phủ nhận ạ
- AV: Nhóc đúng là phiền phức thật đó, làm như vậy để làm gì chứ?
- KD: Em muốn hiểu anh hơn
- AV: ( ͠• - •́)
- KD: Em muốn biết tại sao chị em lại thích anh, mặc dù biết anh là người như thế nào nhưng em vẫn cố tìm ra điểm gì đó để có thể chấp nhận được..
- AV: Thật tình (¬¬) (Tên này đúng thật là một thằng nhóc lì lợm mà)
- KD: Nếu như anh không còn hỏi gì nữa thì thôi vậy
[KD đang tính quay đi thì có một chiếc xe đang chạy tới, AV nhìn thấy nên kéo cậu lại]
- AV: (!) Cẩn thận!
[KD quay người lại úp mặt vào người AV, đúng lúc T và AD bước ra nhìn thấy cảnh đó]
- T: (*゚ロ゚)
- AD: (• ༚•)
- T: A Vương, làm như vậy với em trai của bạn thì không tốt đâu ("¬¬)
- AV: Σ(ꏿ。ꏿ) Hhả! Anh Thiên..không, không phải như anh nghĩ đâu!
- T: Anh không nghĩ em lại như vậy luôn
- AV: Anh hiểu lầm rồi, em thực sự không có làm gì mà! o(TロTo)

[Một lúc sau]
- AV: Nè tui kêu pà trông chừng cậu ta mà, pà coi chừng cái kiểu gì mà để cậu ta đi lung tung vậy, gây phiền phức hại tui xém xíu bị hiểu lầm, tui phải giải thích với anh Thiên cả tiếng đồng hồ mới được đó
- AD: Tui cũng để ý cẩn thận lắm chứ nhưng mà vừa quay đi một cái thấy biến mất tiêu
- AV: Nhờ pà cũng như không (¬¬)
- AD: Cậu ta có tay có chân mà sao tui giữ cậu ta lại được chứ :emoji_rolling_eyes:
- AV: (¬¬) [Lườm]
- AD: •-• (..)
[Lúc này có một chiếc xe bán kem đi ngang qua]
- AD: Ah, Khả Danh à, em ăn kem không chị mua cho em nhé
- AV: (• ༚•) Mua cho tui nữa
..
[AD đưa kem cho AV không may làm rớt kem dính trúng áo cậu ta]
- AV: (!) Pà làm cái gì vậy? ( •̀ - •́)
- AD: Ơ tui xin lỗi, tui không cố ý đâu ( •᷄ ༚•᷅ )
- AV: Pà làm rớt cây kem của tui rồi, cố ý phải không
- AD: Không phải đâu mà, tui sơ ý, xin lỗi ông nha
- AV: Pà cố ý thì có (•̀ ٥ •́)
- AD: Không phải mà, hay là để tui mua lại cây khác cho ông nha
- AV: Không cần, đưa đây [Giựt lấy cây kem của AD]
- AD: (!) Ơ cái đó là của tui mà!
- AV: Ai kêu pà làm rớt của tui làm gì, pà phải đền lại cho tui
- AD: Không chịu, cái đó của tui mà
- AV, AD: @%&..
[Hai người bắt đầu cãi nhau]
- KD: Hay chị lấy cây của em đi
- AD: Không cái đó là của em mà, em không cần phải nhường cho chị đâu, phần của ai thì người nấy ăn
- Trả lại đây cho tui!
- AV: Không!

[Sau một hồi giằng co rớt luôn cây kem]
- AD: @@ Cây kem của tui, ông làm rớt cây kem của tui rồi ( ᵒ̴̶̷᷄ˇ^ ᵒ̴̶̷᷅ )
- AV: Ha, đáng lắm! Cho pà khỏi ăn luôn
[Sau đó AV đi vào nhà vệ sinh để rửa vết kem dính trên áo]
- AD: :emoji_triumph:
- KD: Chị ăn cây này ik
- AD: Không đâu, chị đã bảo là em hãy ăn đi mà (。◕ˇ-ˇ◕。)
- KD: Em nhìn thấy ngán rồi, chị ăn giúp em được chứ
- AD:..Sao chị có thể lấy cây của em được chứ
- KD: Chị cứ ăn đi, em không thích đồ ngọt
- AD: Như vậy không được tí nào, thường thì người lớn nhường cho người nhỏ, ai mà lại nhỏ nhường lớn chứ
- KD: Không sao, em không phải là trẻ con [Đưa] Chị cầm lấy đi, nó sắp chảy hết rồi
- AD: (..) Như vậy thì kì lắm
[AD cầm cây kem nhưng bộ dạng áy náy]
- KD: Nếu như chị thấy ngại thì em quay đi chỗ khác vậy
- AD: [Xấu hổ]..
- KD: Thôi được rồi, vậy em đi ra đó một lát nhé, chị cứ tự nhiên y..
..
[KD vừa ra một lúc thì có hai người nào đó đi đến chỗ của cậu]
- 1?: Ê haha, đó không phải là thằng Danh sao?
- 2?: Đúng rồi là nó kìa
- 1?: Chào thằng lập dị, đang đi đâu vậy?
- AD: (!)
- 2?: Hôm nay ra ngoài không mang con mèo của mày theo à..hahaha
- KD: (..)
- 1?: Ê nói không thèm trả lời hả?
- 2?: Cậu bé chắc sợ rồi đó
- 1?: Hahaha..này tao hỏi đang đi đâu đấy
- KD: Tớ không cần phải trả lời các cậu
- 1?: Trả lời ngon nhỉ, muốn ăn đấm không?
- 2?: Nó tưởng nó học giỏi nhất lớp là ngon à, nhìn cái mặt là thấy ghét rồi! Hay là đánh cho nó một trận bỏ ghét y
- AD: Nè mấy cậu kia! Đang định làm cái gì đấy? [Chạy tới]
- 1?: Ah, mày có bảo mẫu đi theo nữa à
- AD: (Bảo mẫu ) Nè, mấy cậu là ai, muốn gì hả?
- 2?: Ê nhìn kĩ cũng xinh đấy
- 1?: Bạn à, bạn là gì của thằng nhóc này vậy?
- AD: Khả Danh, họ là ai vậy?
- KD: Là bạn cùng lớp với em
- AD: Bạn cùng lớp sao ( ͠• ༚•)
- Bạn cái gì chứ? Chị đây lớn hơn mấy đứa nha! Mấy đứa tới để làm gì, tính bắt nạt Khả Danh à!
- 2?: Ê, tao nghe nó có bà chị, chắc đây là chị của nó á
- 1?: Oh ra bà chị đây là chị của nó hả? Tụi tui cũng không muốn kiếm chuyện với mấy bà chị đâu, thôi đi đây

[AV đi tới, cậu thả túi sách vừa mua khi nãy xuống chân của một đứa]
- 2?: Aw!
- AV: Haizz ya, nặng quá đi! (˘°˘)
- 2?: Này làm cái gì vậy hả?! (•̀ o •́)
- AV: Ui chóng mặt quá [Ngã vào người của tên kia]
- 2?: Hả Σ(ꏿ ロ ꏿ)
- AV: Ah trời ơi, cậu đã đỡ tui hả, cảm ơn nha :emoji_kissing_heart:
- 2?: Eo ghê quá! Biến thái à?! Tránh xa tui ra!!
- AV: Đáng ghét, khi nãy mới ôm người ta, bây giờ lại bảo biến thái là sao?
- 2?: Là anh tự ngã lên người tui chứ bộ!
(•̀ o •́)
- AV: [Tát]
- 2?: Aw!
- AV: Đồ sở khanh! (>༚<)
- 2?: Cái gì!
- AV: [Tát thêm cái nữa]
- 2?: Aw! (>~<)
- AV: Lợi dụng người ta xong giờ không nhận
- 2?: Đừng có quá đáng!
- AV: [Tát tiếp]
- 2?: Áh!
- 1?: [Giữ tay AV lại] Nè anh là người của bên đó đúng không?! (•̀ ٥ •́)
- AV: Cậu nói cái gì cơ? Sao tự dưng lại nắm tay của người ta chớ ( •᷄ ༚•᷅ )
- 1?: Tui cho vài đấm vì dám chơi xỏ tụi này
- AV: Đừng có bạo lực vậy chứ
- 1?: [Đang định vung tay đánh AV thì bị T giữ lại] Hả?
- T: Bỏ tay của cậu ra ngay! ( •̀ - •́)
- 1?: Lại thêm tên nào nữa đây? ( ͠• ༚•́)
- T: Tui bảo cậu bỏ tay ra khỏi em trai của tui ngay
- 1?: Á á đau, dạ em biết rồi, em sẽ bỏ..
ε=ε=┌( ><)┘
[Sau đó cả hai bỏ chạy té khói]
- 2?: Lần này các người may thôi, đừng có để tụi này gặp lại lần sau..áh! Σ(⊙o⊙) [Đang chạy thì bị trượt té sấp mặt] ><
- AV: Xin lỗi nha, nãy lỡ làm rớt cây kem ở đó ( ˘ᵕ˘)(¬֊¬)
...
- AD: Anh Thiên, khi nãy anh ngầu thiệt đó, dọa cho đám nhóc kia bỏ chạy luôn
- T: Mà họ là ai vậy?
- KD: Họ là bạn học cùng lớp của em
- T: Là bạn cùng lớp sao, khi nãy chúng ta gây sự với họ như vậy có khi nào đến trường họ sẽ gây khó dễ cho em không?
- KD: Về việc đó thì anh yên tâm, ở trên trường họ không thể nào ăn hiếp em được hết
- T: Nghe em nói vậy cũng ổn ^^
- AV: Mà nhóc làm gì mà đắc tội với tụi nó thế?
- KD: Em chẳng làm gì hết, chỉ là họ ghét em thôi
- AV: Oh, về chuyện đó thì anh có thể hiểu được, tại nhìn nhóc cũng chẳng dễ ưa chút nào
- AD: Nè ông không cần phải nói thẳng như vậy đâu, mặc dù tui công nhận điều đó là đúng thật nhưng em nó tổn thương đấy
- T: Hai đứa đang nói cái gì vậy?
- AD: À không có gì ạ, em chỉ nghĩ lại việc lúc nãy thôi
- A Vương công nhận khi nãy nhìn ông thấy gớm quá nhưng mà ông làm tốt lắm:emoji_thumbsup:
- AV: Xớ, tui mà, không cho mấy thằng nhóc đó một bài học thì tụi nó sẽ không biết lễ độ đâu ( ˘ᵕ˘)
- AD: Tui thấy ông nên đăng ký một khóa học diễn xuất y, khi nãy ông diễn giỏi lắm đó
- AV: Cảm ơn, nhưng đó là sở trường của tui rồi ( ˘⁰˘)
- AD: Nghĩ lại khuôn mặt của hai đứa khi nãy đúng là không thể nào nhịn được cười, haha..
- AV, AD: @$%
..
- KD: Anh Thiên, có một chuyện em muốn hỏi anh
- T: Là chuyện gì thế?
- KD: Anh Vương, tại sao hồi sáng anh ấy lại hành xử như vậy?
- T: Hồi sáng? À ý em là chuyện ở trên xe đó hả
- KD: Dạ..
- T: Thật ra không phải là em ấy giành chỗ với ông lão đó đâu, A Vương vốn không phải người như vậy, là do em ấy biết ông có tật xấu nên mới không muốn để ông lão ngồi chỗ đó thôi
- KD: (?)
- T: A Vương kể với anh là ông lão đó thích ngồi cạnh những cô gái đẹp để phá rối họ ^^" Vậy nên em ấy chỉ muốn ông ấy ngồi chỗ khác để tránh cô gái ra thôi. Thật ra A Vương là đứa rất là tốt tính, chẳng qua là em ấy không muốn thể hiện nó ra thôi ^^
[KD mỉm cười tỏ ra hài lòng, có vẻ như cậu đã nhận được đáp án mà mình muốn rồi]

[Tối đó]
- TN: Em đi đâu mới về đó?
- KD: Em qua nhà một người bạn
- TN: Oh
- KD: [Nhớ lại vài chuyện] Chị hai..
- TN: Sao vậy?
- KD: Cuối cùng em cũng hiểu tại sao chị thích anh ấy rồi
- TN: Hả! (O_O)..Sao tự dưng em lại nhắc tới việc đó chứ?! (˵• •˵)
- KD: (• ֊ •)
 
Sửa lần cuối:

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 60: Những chú mèo đáng yêu
[T thấy N đi vào thư viện, cậu đứng suy nghĩ một hồi sau đó quyết định đi vào]..
- T: Chào em, anh ngồi ở đây có được không?
- N: Anh Thiên, anh cũng đến đây đọc sách sao
- T: Ờm phải rồi, anh cũng thích đọc sách lắm ("^▿^)
...
[AV và AD tình cờ gặp đụng mặt nhau ở ngoài]
- AV: Trái đất này nhỏ quá nhỉ, sao tui cứ gặp pà hoài vậy (¬ 。¬)
- AD: Bộ lần nào gặp tui ông không tỏ thái độ đó ra là không được hả, tính đi đâu vậy?
- AV: Pà biết để làm cái gì chứ
- AD: Thì tui hỏi vậy thôi
- AV: Xin lỗi nhưng tui không có thói quen trả lời những câu hỏi cho có
- AD: Lại cái kiểu trả lời thấy ghét (ー_ー) [..] Nè, đó không phải là anh Thiên với Thư Nhã sao? Sao họ lại ngồi chung với nhau vậy?
- AV: Đâu?!
- AD: Kia kìa
- AV: :emoji_scream: Đúng là anh Thiên rồi, sao anh ấy lại đi chung với cậu ta chứ..!

[T thấy N đang ngồi chăm chú ghi ]
- T: Em đang làm gì thế?
- N: À, không có gì đâu..đây chỉ là quyển sổ em ghi chú linh tinh mà thôi ^^"
- T: Oh
- N: (..) [Đang suy ngẫm cái gì đó]
- T: Có chuyện gì vậy?
- N: Ờm, em nghe nói cuối tuần này sẽ có tổ chức ngày hội thú cưng ở @#$..
- T: Ngày hội thú cưng sao? (• ༚•) Quao..nghe có vẻ thích nhỉ
- N: Anh cũng thích sao?
- T: Phải đó, anh rất là thích chó, mèo nên những hoạt động có liên quan đến chúng thì anh đều thích hết (^▿^)
- N: Khả Danh bảo em là hãy đến đó nhưng mà..
- T: Em không thích à?
- N: Không phải, em rất muốn đi..
- T: Vậy thì em hãy đi đi, sự kiện đó nghe có vẻ thú vị mà, anh đi nữa có được không?
- N: (!) Anh cũng muốn đi sao?
- T: Ừ
- N: Ừm, thật ra em không hay tham gia những hoạt động như vậy nên em hơi..
- T: Sao vậy?
- N: Em hơi bối rối một chút
- T: Vậy thì em nên đi thử y, anh bảo đảm là em sẽ rất thích
- N: (..) Mm..dạ, nếu vậy thì anh hãy đi cùng em nhé
- T: Em đã quyết định rồi vậy chúng gặp nhau vào cuối tuần nhé..
- AD: Không biết họ đang nói cái gì nhỉ, nhìn ảnh vui chưa kìa
- AV: Không lẽ họ đang bí mật hẹn hò sao?
- AD: Ông nói cái gì vậy? Nhã mới bị ông từ chối cách đây không lâu, cậu ấy đâu phải người dễ thay đổi như vậy
- AV: Vậy không lẽ anh Thiên vẫn còn ý định theo đuổi Thư Nhã?
- AD: (¬¬) Tui nghĩ cũng có thể lắm, dù gì cũng bị ông từ chối rồi, đây chẳng phải là lúc ảnh nên tranh thủ cơ hội sao ( ˘°˘)
- AV: Không thể ngờ là ảnh đâm sau lưng của mình như vậy!
- AD: Sao vậy? Hối hận vì đã từ chối người ta rồi sao?
- AV: Không đời nào có chuyện đó (•̀ ༚•́)
- AD: Nếu ông chịu giữ Thư Nhã thì bây giờ người ta đâu có đi với anh Thiên chứ
- AV: Nghĩ sao vậy, tui sẽ không bao giờ vì chuyện đó mà hy sinh hạnh phúc của bản thân mình đâu
- AD: Hạnh phúc gì chớ, hạnh phúc của ông bây giờ bỏ ông đi theo Thư Nhã rồi kìa
- AV: Hứ, dù gì tui cũng không bao giờ hối hận về quyết định của mình ( ͠ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Ông thì tốt rồi, nhưng mà họ lại trở về bên nhau nữa rồi kìa
- AV: Vậy thì đã sao chứ, đơn giản là chúng ta chỉ cần làm như trước đây thôi ( ˘ᵕ˘)
- AD: Trước đây sao?
- AV: Đây chính là lúc chúng ta phải hợp tác
- AD: Vài giây trước ông còn coi tui là kẻ thù nữa mà (ー_ー)
- AV: Tình hình bây giờ thay đổi rồi, kẻ địch lớn nhất của chúng ta hiện giờ đó chính là..
[AV chỉ tay về hướng TN]
- AV: Cậu ta!
- AD: Được, tui hợp tác với ông! (•̀ - •́)

[Tối hôm trước ngày hẹn, AV gọi điện cho AD]
-AV: Alo..tui biết hai người họ hẹn nhau ở đâu rồi
- AD: Ông biết rồi sao
- AV: Sáng sớm mai chuẩn bị sớm, tui sẽ dẫn pà đến đó, có biết chưa
- AD: Ừm!
...
[Sáng hôm sau]
[AD đang chuẩn bị ăn sáng thì có tiếng chuông cửa]
[Ding dong]~♪
- L: Ai mà qua sớm thế nhỉ?
- Con cứ ăn đi, để mẹ ra mở cửa cho
- AD: Dạ vâng ạ
- L: [..] Ủa A Vương
- AV: Con chào dì Lam
- L: Con qua sớm thế
- AV: Dạ con có hẹn với An Di ạ
- L: Vậy sao, con vào nhà đi (^▿^)
- AV: Vâng ạ
..
- AV: Xin chào
- AD: (!) Là ông à
- AV: Không có thời gian đâu, đi liền bây giờ ik
- AD: Nè từ từ đã tui còn chưa ăn sáng xong..
- L: Tụi con đi đâu mà gấp thế, con không ăn sáng với gia đình dì à?
- AV: Dạ con đã ăn trước ở nhà rồi ạ, do tụi con có hẹn nhóm ạ, sắp đến thời gian rồi nên tụi con phải đi ngay [Kéo AD đi] Con xin phép dì nhé!
- AD: Mẹ à, con mang đồ ăn sáng theo rồi, mẹ dọn giúp con nha, tối nay con về sớm ạ, yêu mẹ!
- L: (• ༚•) (..)
...
[AD và AV đang ngồi trên một chiếc ghế đá ở gần điểm hẹn]
- AD: Họ còn chưa tới nữa mà, sao chúng ta lại phải chờ như vậy chứ (¬¬)
- AV: Đương nhiên là phải chờ ở đây rồi, ai biết khi nào họ sẽ tới chứ
- AD: Sao cũng được, trong lúc chờ tui tranh thủ ăn trước đây..
[AD cầm ổ bánh mì đang định ăn thì thấy có một chú chó đang ngồi nhìn mình]
- AD: (• ༚•) Mày ở đâu ra vậy?
[Chú chó nhìn cô với ánh mắt ngây ngô]
- AD: •-•" Mày đừng có nhìn tao với ánh mắt đó chứ..thôi được rồi, cho mày một miếng nè..
[AD chia miếng nhỏ bánh mì của mình cho chú chó, bỗng dưng mấy con chó con ở đâu đột nhiên xuất hiện]
- AD: (!) Đâu ra xuất hiện nhiều vậy! (O_O; )
- A Vương.. (•᷄ ༚•᷅)٥
- AV: Đừng có hỏi tui, chúng đến đây là vì pà mà
- AD: Được rồi :emoji_pensive: Cho tụi bây thêm vài miếng này, hết nửa phần ăn của tao rồi đấy, lũ chó con trong đáng yêu quá (^▿^)
[AD định đưa tay sờ lấy con chó nhỏ]
- AV: Tui khuyên pà tốt hơn hết đừng có chạm vào lũ chó con đó (¬ 。¬)
- AD: Tại sao vậy?
- Chó: Grừ..gru
- AD: (!) [Khuôn mặt biến sắc]
- AV: Chó mẹ thường không thích người lạ chạm vào con của nó đâu
- AD: Hả!
[Con chó tỏ ra hung dữ]
- Chó: Gâu!
- AV: ("•᷄ -•́)
- AD: Nhưng mà tui đã cho nó ăn mà
[AV giựt lấy ổ bánh mì của AD quăn ra xa, mấy con chó nhìn theo rồi chạy ra lượm]
- AD: (*゚ロ゚) Bánh mì của tui, sao ông lại làm như vậy chớ?!
- AV: Giờ pà muốn ngồi ở đây than vãn hay là chạy đi chỗ khác khi chúng quay trở lại hả
- AD: Hức :emoji_cry:

[Lát sau, khi N và T đi đến điểm hẹn]
- AV: Bọn họ đến rồi kìa, tốt lắm, pà hãy vào đó đi
- AD: Ừm! (..)
- Ủa còn ông thì sao?
- AV: Tui sẽ ở ngoài này ("¬¬)
- AD: Gì chứ, chẳng phải ông là người muốn theo nhất sao?
[AD nhìn những con mèo ở bên trong khu vực lễ hội]
- AD: À phải rồi, ông bị dị ứng với mèo nhỉ
- AV: Giờ pà đã hiểu rồi đó
- AD: Nhưng mà chỉ có mình tui thôi sao (ー_ー") Ông tính làm cái gì ở ngoài đây?
- AD: Pà chỉ cần vào trong đó báo cáo tình hình cho tui biết là được rồi
- AD: Thiệt là hết cách với ông (─。─)
...
- T: Khả Danh không đến sao?
- N: Vâng, nó bảo là phải học thêm, không đi được nên muốn em dẫn tiểu Bối đến đây
- T: Oh ra vậy, em ấy siêng quá nhỉ
- N: Phải rồi, dù gì cũng là cuối cấp rồi nên nó muốn cố gắng phấn đấu nhiều hơn một chút
- T: À, không biết em ấy đã quyết định chọn lựa gì cho tương lai chưa
- N: Chuyện đó..
[N có cảm giác ngập ngừng khi T nhắc đến chuyện đó]
- T: (?)
- N: Em cũng chưa biết nữa, chắc là nó sẽ có lựa chọn đúng đắn cho bản thân mà
- T: Ừm, anh cũng nghĩ vậy (• ▿ •)
- ?: [..] Chào mừng các bạn đến với ngày hội mèo, các bạn đến tham dự đều có thể thăm quan và tham gia các trò chơi và hoạt động để hiểu thêm về những con vật cưng đáng yêu này, các bạn tham gia sẽ được phát một tấm thẻ, sau đó đến từng quầy và tham gia trò chơi, khi thẻ được đóng dấu đủ các ô, bạn sẽ hoàn thành trò chơi và đương nhiên là sẽ có thưởng. Đến với hoạt động, các bạn có thể hiểu thêm về thú cưng của mình, vừa được tặng thêm quà, các bạn còn chờ gì nữa mà không tham gia..
- T: Hoạt động đó nghe có vẻ vui nhỉ, sao chúng ta không tham gia thử ik
- N: Tham gia hoạt động sao
- T: Đúng rồi, em bảo là muốn đến đây để tham gia hoạt động mà đúng không, vậy thì chúng ta cùng hãy tham gia thôi
- N: Dạ ^^
..
[Trong lúc N và T đang tham gia hoạt động của lễ hội thì có một người đang lặng lẽ quan sát]
- AD: Đi theo dõi kiểu này đúng là chán chết (¬¬) [Bụng kêu] Ah~đói quá à, từ nãy tới giờ vẫn chưa ăn cái gì, tất cả là tại cái tên A Vương đáng ghét [Chuông điện thoại]~♪..vừa nhắc là xuất hiện liền..
- Alo?
- AV: Alo, tình hình bên đó thế nào rồi?
- AD: Vẫn ổn, chả có gì đặc biệt
- AV: Vậy sao, vậy thì tui cúp máy đây
- AD: Ê khoan đã..ông còn tiền không cho tui mượn ít đi
- AV: Tui không có mang tiền theo
- AD: Ông mà không mang tiền theo sao? Thôi nào tui hiểu ông quá mà, đừng có keo kiệt vậy chứ
- AV: Thật ra thì có tui có nhưng mà tui mua đồ hết trơn rồi
- AD: Ông mua cái gì chứ?
- AV: Đồ ăn thôi
- AD: Cái gì!
- AV: Không còn gì nữa thì tui cúp máy đây
- AD: Ê nè..! [Tút tút]
- Cái tên đáng ghét đó, đi ăn uống thoải mái trong khi mình phải cực khổ ngồi ở đây (•̀ - •́) Hừm mặc kệ, mình sẽ cố gắng, vì anh Thiên :emoji_triumph:
...
[T với N đang đứng cạnh nhau thì bỗng có một người mặc đồ mèo, đội chiếc mũ mèo thật to chen vô giữa]
- N: (!)
- T: Chuyện gì vậy?
[Con mèo cầm một chùm bóng sau đó rút ra một quả đưa cho T]
- T: Cho tui sao?
- ?: [Gật đầu]
- T: Cảm ơn.. (•᷄ ༚•́)
[Con mèo ôm đột dưng T một cái sau đó vẫy tay chào tạm biệt]
- AD: :emoji_flushed:
- T: •-•" [..] Tạm biệt ("^▿^)
..
[AD gọi điện cho AV]
- AV: Alo, gọi tui có chuyện gì không?
- AD: A Vương, khi nãy xảy ra một chuyện lạ lắm, có một con mèo tặng cho anh Thiên một quả bóng
- AV: Con mèo?
- AD: Ý tui là một người mặc đồ mèo, mà nó rất là biến thái nữa cơ, tui để ý nó cứ đi theo anh Thiên nãy giờ rồi, khi nãy tặng bóng xong nó còn ôm ảnh một cái nữa
- AV: Gì cơ?!
- AD: [..] Alo, alo..? Sao cúp máy rồi? ( ͠• ༚•)
[Con mèo bất thình lình xuất hiện sau lưng AD]
- AD: (!) [Nét mặt sợ hãi] Ah, tui không biết cậu là ai hết, chúng ta không thù không quán, đừng có lại gần đây! ><
- AV: Pà mới vừa bảo ai biến thái cơ? (¬¬)
- AD: Ủa?!
..
- T: Thư Nhã, cho em nè
[T đưa lại quả bóng cho N]
- N: Dù sao cũng là anh được tặng mà, sao lại cho em chứ ^^
- T: Anh không hiểu sao lại tặng cho anh nữa
- N: Biết đâu anh được người ta ái mộ nên tặng cho á
- T: Anh không nghĩ mình được chú ý đến vậy đâu ("^▿^) Em cầm lấy đi, coi như giữ hộ anh nhé
- N: Cũng được ạ (• ▿ •)
..
- AD: Cái bộ đồ đó là sao chứ?
- AV: Pà tưởng tui thích mặc cái này sao, vừa nóng nực vừa nhìn ngu ngốc muốn chết
- AD: Đâu, tui thấy nó cũng đáng yêu đấy chứ, nó làm giảm đi sự khó chịu trên khuôn mặt của ông nhiều (^▿^)
- AV: (¬¬)
- AD: Coi như tui chưa nói gì đi •-•
- AV: Chẳng qua là nó có thể giúp tui đỡ dị ứng với lũ mèo hơn một chút
- AD: Oh, tui có thể thấy điều đó
[AV lúc này vẫn đang đeo khẩu trang]
- AD: [Bụng kêu]
- AV: Pà lại đói bụng nữa à
- AD: Lại đói cái gì chứ, sáng tới giờ tui có ăn được cái gì đâu
- AV: Sao pà không mua cái gì ăn đi
- AD: Hồi sáng bị ông lôi đi tui còn chưa kịp mang túi theo, tiền đâu mà ăn chứ (¬¬)
- AV: Vậy thì nhịn y
- AD: (ー_ー)
- AV: [Bụng kêu]
- AD: (• ༚•) Nè khi nãy tui tưởng là ông bảo đã ăn rồi chứ
- AV: •-• (..)
- AD: Ông đừng bảo là dùng tiền mua mấy thứ linh đó hết rồi nhé
- AV: Ừ thì tại tui mau đói thôi ("¬¬)
- AD: Hử?
...
[Sau khi tham gia hoạt động N với T ngồi nghỉ ở một bàn ghế đá trong khuôn viên lễ hội]
- T: Em đang ghi cái gì vậy?
- N: À em chỉ ghi lại những gì khi nãy chúng ta chơi thôi
- T: Là quyển sổ lần trước à
- N: Vâng ạ
- T: Nó là nhật ký sao?
- N: À dạ..thật ra em muốn ghi lại những trải nghiệm của mình sau mỗi chuyến đi thôi
- T: Vậy là em cũng thích viết lách quá nhỉ
- N: Dạ, vì em muốn lưu giữ lại những khoảnh khắc mà em cảm nhận được, mỗi khi nhìn lại em sẽ nhớ đến nó, giống như ngày hôm nay em và anh đi đến đây vậy
- T: Hóa ra em có sở thích khá giống với A Vương nhỉ
- N: Giống sao?
- T: Phải, A Vương cũng thích viết lắm đó, giờ thì anh đã hiểu tại sao hai đứa lại hợp nhau rồi
- N: (˵• •˵)
..
[AD nhìn mấy con mèo]
- AD: Ha~nhìn chúng đáng yêu quá đi, tui cũng muốn tham gia lễ hội nữa
- AV: Thôi đi, pà đến đây không phải là để bắt mèo đâu (¬¬)
- AD: Ông không thấy chúng dễ thương thế sao?
- AV: Không
- AD: Tại sao lại phải đi chung với thể loại dị ứng mèo như ông chứ (ー_ー)
- AV: Pà thôi lải nhải lại y, cho pà một trận bây giờ [Chuông điện thoại ♪]..tui đi một lát, lo mà canh chừng y
[AV trùm cái mũ lên đầu của AD]
- AD: Ah! (>༚<) [Tối thui]
- A Vương, nè đâu rồi..?
[AD đứng dậy loạng choạng, do bị chiếc mũ che mất tầm nhìn nên cô vô tình đụng phải ai đó]
- AD: Ah! ><
- N: Gì vậy?
- T:..Cậu không sao chứ?
- AD: (!) [Xoay mũ lại] (Anh Thiên! (⁰ロ⁰) )
- AV: Pà kia mới đây đâu mất tiêu rồi?
[AV nhìn ra thì thấy AD đang đứng trước mặt T]
- AV: Pả lại làm cái gì nữa vậy? ("¬¬)
..
- AD: [Im lặng]
- T: Mm..cậu có cần giúp cái gì không?
- AD: [Lắc đầu]
- T: (• ༚•)?
- AD: [Đứng yên] (Mình không thể nói gì ngay lúc này được, nếu như nói ra anh ấy chắc chắn sẽ nhận ra mình mất, giờ mình nên làm cái gì đây?)
- T: •-•
[Lúc này có một bé gái chạy tới]
- Bé gái: Chị ơi
- AD: (!)
- Bé gái: Cái này của chị nè
[Bé gái đưa cho AD một quả bóng]
- AD: Hở?
[AD nhận lấy rồi xoa đầu đứa nhỏ, sau đó cô đưa quả bóng lại cho T]
- T: Cho tui hả? (• ༚•)
- AD: [Gật đầu]
- T: À cảm ơn nhiều nhé ^^"

[Sau đó]
- T: Lạ thật..
- N: Sao thế?
- T: Hôm nay anh được tặng bóng bay không những một lần mà tới tận hai lần lận ("^▿^)
- N: Ừm đúng thật mà em thì lại chẳng có cái nào hết, chắc lại là người khi nãy tặng anh đó
- T: Em nghĩ cô gái đó là người lúc sáng sao?
- N: Đúng vậy, chắc cô ấy để ý anh đấy
- T: Nhưng anh lại nghĩ họ là hai người khác nhau
- N: Sao anh biết được chứ?
- T: Chỉ là cảm giác thôi
- N: Vậy là có tận hai người ái mộ anh lận á
- T: Haha, anh cũng không biết nữa..mặc dù không biết họ là ai nhưng anh chắc chắn rằng họ đều là những người rất là đáng yêu..
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 61: Kế hoạch phá đám
[T và N cùng đi về sau khi ngày hội kết thúc]
- N: [Đang ôm con mèo thì nó đột dưng nhảy xuống] (!) Tiểu Bối, mày sao vậy?
- T: Chắc là nó muốn đi chơi đó, hay là chúng ta cứ cho nó đi chơi một chút y, mình ngồi nghỉ ở đây một lát rồi về cũng được
- N: Dạ..
- AD: Bọn họ ngồi xuống rồi kìa
- AV: Hừ, đến giờ về rồi mà còn chưa chịu về, lại còn tính ngồi tâm tình nữa, phải lại gần đó xem họ nói gì mới được
[Lúc này con mèo tiến lại chỗ của AV]
- AV: Đi đi, đi chỗ khác y, đừng có lại gần đây! [Hắt xì] ><
- AD: Không được rồi, chúng ta phải ra chỗ khác thôi
..
- AV: Con mèo đáng ghét thiệt chứ
- AD: Giờ chúng ta không thể lại đó được rồi ( •᷄ ༚•᷅ )
..
- N: Cảm giác ra ngoài đúng là thoải mái thật
- T: Bộ em hay tự nhốt mình ở trong nhà lắm hả?
- N: Không phải vậy, chỉ là em không muốn ra ngoài một mình thôi
- T: Sao thế, bạn bè em thì sao?
- N: Thật ra thì người như em không có nhiều bạn bè ạ
- T: (?) Sao lại vậy được chứ, em vừa xinh đẹp vừa tốt bụng sao lại không có ai muốn chơi với em được chứ?
- N: Em từ nhỏ đã được dạy dỗ rất là kĩ, ba em cho em học rất nhiều thứ, mọi thứ em học đều được chỉ dạy rất là kĩ càng nên việc học ở trên lớp không bao giờ là khó khăn đối với em cả, ban đầu các bạn đều tỏ ra ngưỡng mộ vì trình độ và gia cảnh của em luôn là những điều mà mọi người mong ước có được nhưng dần về sau, chính vì em lúc nào cũng là người đứng đầu nên các bạn cảm thấy bất công, thế là mọi người bắt đầu không thích em nữa, những người bạn chơi với em cũng thấy tự ti và e ngại khi nói chuyện với em, một số thì sợ gia đình của em nên không dám tiếp cận, có người thì lại nghĩ em tự cao nên ghét, em cũng không phải là người biết cách hòa nhập nên thực sự không kiếm được nhiều bạn
- T: Anh không nghĩ một người giỏi như em nhưng lại cô đơn đến vậy
- N: Em cũng từng nghĩ như vậy cho đến khi em gặp được A Vương, An Di, anh và cả mọi người, tất cả làm em đều cảm thấy mình không còn cô đơn nữa, mọi người giờ đây chính là bạn bè của em, em rất biết ơn tất cả mọi người
- T: Thật sự thì em là một cô gái rất tốt, em xứng đáng có được những người bạn tốt ở bên cạnh mình, chẳng qua là trước đây em chưa tìm được một người bạn hiểu mình thôi nên em đừng nghĩ bản thân mình có lỗi, em hãy tự hào vì mình là người giỏi nhất và có những người bạn luôn sẵn sàng ở bên cạnh động viên em
- N: Dạ, em cảm ơn anh nhiều lắm ^^
- AV: [..] Đúng là tức chết đi được
- AD: •-•"
[AD chợt nhìn thấy một đám người]
- AD: (• ༚•) Bọn họ là..
[Cô nhớ lại đó là đám côn đồ mà cô và T đã từng gặp trước đây]
- AD: Xem ra tật xấu vẫn không bỏ (¬¬)
- AV: Gì vậy?
- AD: Ông có thấy đám người đằng kia không
- AV: Thì sao chứ?
- AD: Lần trước tui với anh Thiên có lỡ gặp phải đám này, bọn họ là lưu manh được người ta thuê mướn để đi đánh người, lúc đó tui với anh Thiên bị nhầm là mục tiêu nên đã bị họ tấn công, cũng may là anh Thiên giỏi võ nếu không là tiêu rồi
- AV: Oh..mà pà với anh Thiên đi riêng với nhau khi nào hả? (¬¬)
- AD: À..chuyện đó cũng lâu lắm rồi, mình lo bây giờ đi ha..("^▿^)
- AV: Hừ, để lần khác tui sẽ tính sổ với pà vậy, hm..nếu như họ là dân sai mướn thì..(¬֊¬)
- AD: A Vương, ông tính làm cái gì vậy?
[AV đứng dậy đi đến chỗ đám kia]
- AD: Ơ..
- 1: Đại ca, hôm nay cũng kiếm được một ít đấy, haha..
- AV: Nè mấy người
- 1: Hả, thằng này là ai vậy?
- AD: A Vương..
- 1: Con nhỏ này..em nhớ rồi, đại ca, con nhỏ này lần trước đi với thằng đã đánh chúng ta đó!
- AD: [Xanh mặt]
- 7: Hở..tao nhớ rồi
- AD: A Vương, chỗ này nguy hiểm lắm, chúng ta mau chạy đi!
- 7: Lần trước là thằng kia, còn lần này đi với thằng khác rồi à
- AV: Tui nghe nói các người nhận nhiệm vụ trả thù lao phải không
- 7: Mày muốn cái gì nào?
- AV: Đơn giản thôi, tui muốn các người đánh một người ( ˘°˘)
- AD: (Hả!) Σ(O。O)
- AV: Đương nhiên là xong việc sẽ trả tiền công hậu hĩnh, thấy thế nào?
- 7: Thằng nhóc này được đấy, con nhỏ này cũng khá, lần trước là đi chung với một thằng giỏi võ, còn lần này là một thằng có tiền, được rồi tao đồng ý, để xem đứa cần xử lí là ai?
- AV: Ok, ở đằng đó kìa
- 7: Đâu..
- AD: Nè A Vương, sao ông lại kêu bọn họ đánh anh Thiên chứ?
- AV: Yên tâm đi, chẳng phải pà biết anh ấy giỏi võ lắm sao, anh ấy sẽ không bị sao đâu, mục đích chính đó là mượn tay đám bọn này để phá đám họ
- AD: Woa, tui hiểu rồi, đúng là một ý hay ha A Vương (•̪ ▿ •̪)
- 7: Để xem..
[Tên giang hồ nhìn thấy T]
- 7: Hở! [Khuôn mặt trở nên biến sắc] Đó là..là là..
- AV: Là cái gì chứ? ( •᷄ -•́)
- 7: Này cậu, ai thì được chứ tên đó thì không được đâu
- AV: Sao lại không được chứ
- 1: Lần trước tụi tui bị hắn ta cho một trận rồi nên không dám nữa đâu
- AV: Có gì mà không dám, tui trả tiền cho các người mà
- 7: Cho dù cậu có trả tiền thì người này quả thật tụi tui đánh không lại đâu
- 1: Phải đó, hắn bảo lần sau mà bắt gặp nữa là chúng tui chết chắc đó!
- AV: Vậy thì tui trả gấp đôi
- 7: Không được đâu
- AV: Gấp 3?
- 7: (!) Hả..
- AV: Gấp 5!
- 7: •-• (..)
- AV: Chốt vậy, nếu các người không chịu thì thôi (˘°˘)
- 7: Ơ nè, khoan đã cậu..tui làm!
- AV: Tốt lắm (¬֊¬)
- AD: 'Mà nè, ông lấy tiền đâu ra mà trả bọn họ hả?'
- AV: Đương nhiên là tui còn thẻ! ( •̀ ◡ •́✧)
- AD: @@ Vậy mà ông bảo với tui là hết tiền rồi á
- AV: Xớ, dành cho những trường hợp khẩn thiết chứ, đây là trường hợp khẩn thiết có hiểu không ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: (ー_ー")
...
[T với N đang ngồi nói chuyện thì đám côn đồ đi tới]
- 7: Nè hai đứa kia!
- T: (• ༚•)
- 7: Dám hẹn hò ở địa bàn của bọn tao hả, không muốn bị ăn đòn thì đưa tiền bảo kê ra đây
- T: Ah, tui nhớ ra mấy người rồi, mấy người là đám lưu manh lần trước đây mà, thì ra các người chưa từ bỏ việc đi dọa nạt người khác à? Hôm nay lại dám kiếm chuyện với tui, muốn bị ăn đòn nữa hả
- 7: Ờm •-•"..tụi tao có nhiều người sao phải sợ một thằng như mày chứ! Lần trước là do mày hên thôi, lần này thì đừng hòng
- N: Anh Thiên..( •᷄ ༚•᷅ )
- T: Yên tâm đi, anh sẽ không sao đâu, em cứ nghe lời anh, đứng sang một bên y :emoji_triumph:
- Được rồi, nếu các người muốn ăn đòn đến vậy thì tui sẽ đáp ứng ( ͠ᵕ ༚ᵕ)
- 7: ( •᷄⌓•᷅")
- [..] (☆_@)☆⌒(>。<)

- N: (• ༚•)
- AD: Anh Thiên đánh giỏi quá! (•̪ ▿ •̪)
- AV: Đương nhiên rồi, anh Thiên của tui mà ( ˘ᵕ˘)
...
[Sau một hồi]
- T: Xong! [Phủi tay]
- N: Em không ngờ là anh biết võ đấy
- T: Hi, chỉ là phòng thân tí thôi mà, bởi vậy đi với anh thì em cứ yên tâm, em sẽ được an toàn ( ˘ᵕ˘)
- N: Hi, cảm ơn anh ^^ À mà cũng trễ rồi, em nghĩ là mình phải về thôi
- T: Vậy thì để anh đưa em về, buổi tối đi về một mình như vậy không tốt đâu, vừa rồi em cũng thấy rồi đó, có anh đi chung sẽ tốt hơn
- N: Thật ngại quá, nếu vậy thì phiền anh nha ^^
...
[T dẫn TN về đến nhà]
- T: Em vào trong nhà đi
- N: Vâng ạ, anh về cẩn thận nha..
- AV: (!) Anh ấy sắp sửa quay lại rồi, về lẹ thôi
[AV với AD tranh thủ chuồn trước]
- AD: A Vương, đợi tui với..áh!
[AD bị vấp nên té sấp mặt]
- AD: Ui ya.. ><
[AV thì đã bỏ chạy mất dép]
- AD: Cái tên đáng ghét đó, ha..đói quá~
- T: An Di?
- AD: (!) Anh..Thiên
- T: Đúng là em rồi, em làm gì ở đây vậy?
- AD: Em..em
- T: Sao em lại ngồi dưới đường thế?
- AD: Em bị ngã ("^▿^) [Bụng kêu]
- T: (• ༚•)
- AD: (˵• •˵)

[Sau đó T dẫn AD đi ăn]
- T: Em không ăn cái gì từ sáng tới giờ sao, tại sao vậy?
- AD: Ờm tại vì..tại vì..ah! Em đang thực hiện chế độ ăn kiêng!
- T: Ăn kiêng sao?
- AD: Phải đó, ăn kiêng rất tốt cho sức khỏe với lại giúp giảm cân rất là hiệu quả
- T: Nhưng anh thấy em đâu có mập đâu? Em đâu cần phải ăn kiêng chứ
- AD: Thực ra thì ăn kiêng không nhất thiết để giảm cân, nó còn có rất nhiều lợi ích khác nữa (^▿^)
- T: Nhưng anh thấy em nhịn ăn kiểu này không tốt tí nào đâu, em phải ăn uống đầy đủ thì mới có sức khỏe được chứ, đối với anh thì dù cho thế nào thì em vẫn luôn xinh đẹp mà ^^
- AD: (◍• - •◍)
- T: Từ giờ đừng có bỏ bữa nữa nha
- AD: Vâng..[Xấu hổ]

[Sau khi ăn tối với AD, T về đến nhà]
- AV: Anh Thiên, sao giờ này anh mới về?!
- T: •-•" À, anh có hẹn với bạn, bạn lâu ngày mới gặp nên về trễ xíu mà ^^"
- AV: Em biết nhưng đáng lí ra anh nên về từ nãy giờ rồi chứ
- T: Hả? Ý em là sao? ( •᷄ ༚•́)
- AV: À..không, không có gì, do anh về trễ nên em lo đó mà
- T: Sao thái độ của em lạ thế? (¬¬)
- AV: Đâu..làm gì có [Bụng kêu]
- T: (• ༚•)
- AV: Chắc là do em đói bụng rồi ("^▿^)
- T: (Sao mà hai đứa này giống nhau quá vậy :emoji_pensive: ) Em đợi anh xíu nhé, lát nữa là có ăn liền
- AV: Dạ anh Thiên! (^▿^)
...
[Lát sau, bữa tối đã sẵn sàng]
- AV: Anh không ăn sao?
- T: Ờm thật ra khi nãy trên đường về anh đã ăn rồi, anh có gặp An Di á
- AV: Vậy sao (¬-¬)
- T: Sao từ sáng đến giờ em vẫn chưa ăn gì thế, đã có chuyện gì sao?
- AV: [Lẩm bẩm] 'Mới sáng ra đã gặp tập đoàn ăn xin, nguyên ngày phải ở chung với đám lông lá đáng ghét, tâm trạng đâu mà ăn với uống chứ'
- T: Em vừa nói cái gì cơ?
- AV: À không có gì (^▿^)
- T: Bộ sáng nay em đi chung với An Di à
- AV: (!) Em làm gì mà đi chung với pả
- T: Sao hai đứa đều giống nhau thế, từ sáng giờ chưa ăn gì, em giấu anh cái gì phải không? (¬ 。¬)
- AV: Em có giấu anh cái gì đâu •-•"
- T: Thế em đã làm gì nguyên ngày hôm nay?
- AV: Chuyện chẳng qua là..thật ra hồi sáng em có hẹn với bạn, đó là một người bạn cũ lâu ngày rồi chưa gặp lại, hôm trước cậu ấy có liên lạc với em và em đã biết được một sự thật đau lòng :emoji_pensive:
- T: Là chuyện gì vậy A Vương?
- AV: Thật ra, cậu ấy đã mắc một căn bệnh nan y, bác sĩ bảo là khó có thể mà cứu chữa
- T: Oh, anh thực sự rất tiếc..
- AV: Chính vì thế, sáng sớm hôm nay em đã vội đến nhà thăm cậu ấy mà chưa kịp ăn uống gì cả
- T: A Vương, em đúng là hết lòng vì bạn bè
- AV: Cậu ấy đáng thương lắm, sáng nay khi đến thăm cậu ấy, thấy cậu ấy ăn uống rất là khó khăn, em nhìn mà muốn khóc
- T: Chuyện đó quả thật đáng buồn
- AV: Chưa dừng lại ở đó, cậu ấy không những bị bệnh mà nhà còn có nợ nần chồng chất nữa
- T: Trời, khổ vậy sao
- AV: Trong lúc cậu ấy đang ăn thì bọn giang hồ đã xông vào đòi nợ, không để yên cho cậu ấy nghỉ ngơi, còn muốn tấn công cậu ấy nữa
[Bọn giang hồ ở đây là AV đang lấy hình ảnh của mấy con chó để kể lại]
- T: Bọn họ đúng thật không phải người mà (•̀ ٥ •́)
- AV: Đúng thật, bọn chúng không phải người..em đã nhân từ lần cuối bảo họ để cho cậu ấy yên nhưng họ nhất quyết không buông tha, thế là em đã cho bọn chúng một trận sau đó chúng đã bỏ chạy không dám quay trở lại nữa ( ͠ᵕ ༚ᵕ)
- T: A Vương, đó là những điều mà em nên làm
- AV: Em chỉ muốn giúp đỡ cậu ấy thôi nhưng cậu ấy cảm thấy tự ti nên không chịu nhận sự giúp đỡ của em, cậu ấy dường như rất tuyệt vọng nên em đã ở lại chăm sóc cậu ấy suốt nguyên ngày hôm nay, đến nỗi bây giờ mới sựt nhớ ra là từ sáng đến giờ vẫn chưa ăn gì :emoji_cry:
- T: Nghe thấy hoàn cảnh của bạn em, anh cũng thấy rất đồng cảm, A Vương, anh cũng muốn đến thăm cậu ấy có được không?
- AV: Không được!
- T: Hả, sao vậy?
- AV: Ờm..thật ra cậu ấy không thích người lạ, với lại bệnh của cậu ấy có thể lây nhiễm nên chỉ cần em đến thăm cậu ấy là được rồi
- T: Vậy sao..tiếc quá, anh cũng muốn giúp đỡ cậu ấy
- AV: Anh Thiên, anh cứ yên tâm, em sẽ truyền đạt lại tấm lòng của anh đến với cậu ấy, cậu ấy nhất định sẽ rất cảm động vì những giây phút cuối đời vẫn còn có người đồng cảm với mình
- T: Cảm ơn em, em nhớ ở bên cạnh ủng hộ, động viên cậu ấy đừng từ bỏ nhé, cuộc sống vốn dĩ rất tươi đẹp
- AV: Vâng, em nhất định sẽ khuyên cậu ấy
[Lúc này bên phía AD]
- AD: [Hắt xì] (>༚<) Lạ thiệt, sao tự dưng lại bị hắt xì nhỉ?
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 62: Đi chơi công viên giải trí
Trích đoạn ngắn: [KD đi đến tiệm thú cưng, cậu tình cờ gặp được MÂ, với thân hình nhỏ nhắn dễ thương cộng với việc yêu thú cưng, MÂ đã khiến KD bị ấn tượng ngay từ lần đầu gặp mặt]
...
[Một ngày đẹp trời]
- AV: Anh Thiên, anh Thiên, qua đây nè! :emoji_laughing:
- T: ("^▿^)
- AD: (Hôm nay Gia Minh rủ cả đám tụi mình đi công viên chơi, tiếc là Thư Nhã không đi được, nhưng cũng tốt, như vậy thì mình sẽ có cơ hội để tiếp cận anh Thiên dễ hơn)
- M: (Khó khăn lắm mới rủ được An Di đi chơi với mình, phải nghĩ ra cách gì đó để phát triển tình cảm với cậu ấy mới được)
[M nhìn xung quanh thế là cậu ta nhìn thấy ngôi nhà ma]
- M: Ah! (Đúng rồi, mấy đứa con gái rất là sợ ma, đó chính là nơi lí tưởng, khi chúng mình vào đó, An Di nhất định sẽ rất sợ cho mà xem, khi đó mình sẽ đứng bên cạnh làm điểm tựa vững chắc để cậu ấy bám vào
[Đang tưởng tượng:
- AD: Á, sợ quá đi! ><
- M: An Di, đừng lo đã có mình đây rồi ( ˘ᵕ˘) ]
- M: Hịhịhị..
- H: Cậu ta lại nghĩ cái gì vậy? (¬¬)
- AV: Giờ mình đi đâu tiếp đây? Để xem..
- Ah anh Thiên nhìn kìa!
- T: [..] (• ༚•) Ngôi nhà ma sao
- M: (!)
- AV: Em muốn vô trong đó (> ▿ <)
- T: Mọi người thấy sao?
- M: Ah, tớ thấy được đấy, chúng ta hãy vào trong đó thử đi!
- H: Tớ thấy cũng được, cậu thấy sao Mỹ Ân?
- MÂ: Ừm..tớ, nếu các cậu đều thích thì tớ sẽ vào ("^▿^)
- T: Em thì sao An Di?
- AD: Em thì ổn hết anh ^^
- T: Được rồi, vậy thì tất cả chúng ta đều vào nhá
- AV: Đi thôi! (۶>▿<)۶
- AD: (Nhà ma sao, phải rồi, đây chính là cơ hội của mình!)
[Tưởng tượng:
- AD: Ah, đáng sợ quá! ><
- T: Em đừng sợ, đã có anh đây rồi..]
- AD: (◍^ ^◍)
- M: An Di, vào trong đó nếu sợ quá thì đừng lo, cứ dựa vào tớ, tớ sẽ ở bên cạnh cậu ( ˘ᵕ˘)
- AD: Thôi khỏi (¬-¬)

[Lát sau]
[MÂ cảm thấy sợ nên đứng sau H với AD]
- AD, H: (¬¬) [Nhìn đám con trai]
- AV: Anh Thiên ơi, em sợ lắm >< [Ôm tay phải của T]
- M: Aa~Đáng sợ quá đi! (;ŏ﹏ŏ) [Ôm tay trái T]
- T: [Đứng ở giữa] •-•"
- H: (Ôi trời, ba thằng con trai ôm nhau đúng là chả ra thể thống gì hết) (¬_¬)٥
...
- M: May quá cuối cùng cũng ra khỏi đó rồi :emoji_weary:
- H: (¬¬) Tui nhớ có người lúc đầu còn hào hứng vào đó lắm mà
- M: •-•"..Công nhận căn nhà ma đó làm đáng sợ thiệt, đúng là không uổng công bỏ vé vào trong đó (" ͠ᵕ ▿ᵕ)
- H: Đồ nhát gan (¬¬)
- M: (•̀ ٥ •́) Thì, thì sao..? Bộ tưởng chỉ có mấy đứa con gái mấy người mới được quyền sợ hả, thời buổi bây giờ bình đẳng rồi ( ͠ᵕ ༚ᵕ)
- H: Ông nhìn lại anh Thiên đi, người ta nào có như ông đâu
- M, H: @#%..
[Hai người bắt đầu cãi nhau]
- AV: Anh Thiên, chúng ta đi chơi tiếp y
- T: Em muốn đi nữa sao •-•"
- AV: Dạ, lâu lâu mới đi một lần mà anh, phải chơi hết mình chứ! (> ▿ <)
- T: Hai em thì sao?
- AD: Em thì sao cũng được ạ
- MÂ: Em nghĩ mình sẽ đến xem mấy gian hàng bán đồ ^^
- T: Ờm..vậy còn..
[T quay qua thì hai người kia vẫn còn cãi nhau]
- T: (..)
- MÂ: Huệ à, cậu có muốn đi với mình không?
- H: Hứ, tui không thèm nói chuyện với ông nữa
- Mỹ Ân, chúng ta đi!
- MÂ: (• ༚•)
- M: Tưởng tui thích cãi nhau với pà lắm sao, là do pà gây sự trước mà
- T: ("^▿^)
...
[Vậy là cả đám ra chia hai nhóm, MÂ với H đi xem gian hàng bán đồ còn lại đi với T, một lúc sau, T phát hiện ra có vài người đang theo dõi mình]
- T: Mọi người có cảm thấy gì không? Anh có cảm giác như chúng ta đang bị theo dõi á ( •᷄ ༚•́)
- AV: Hả, thật vậy sao?
- M: [Xanh mặt]
- T: (Bọn chúng là ai vậy? Không lẽ là đám người tấn công mình lúc trước?)
- AD: Giờ mình làm sao đây anh Thiên
- AV: Hay là chúng ta cho chúng một trận để chúng biết sự lợi hại của anh Thiên y (^▿^)
- T: Không được, chúng ta nên hạn chế gây sự thì sẽ tốt hơn
...
[Nhóm của T đang đi thì bỗng có một đám người chặn lại]
- T: Các người muốn cái gì đây?
- ?: Dẫn người đi!
- T: Dẫn ai chứ?
- AV: Phải đó ở đây chúng tui chẳng có ai gây sự gì cả, các người không được dẫn ai đi hết, có dẫn thì dẫn pà này nè
- AD: Ủa nè ông?
- ?: Ai ngăn cản thì cứ cho nó một trận
- T: Nè, các người không được đụng tới bạn bè của tui đâu đó (•̀ ༚•́)
[T bắt đầu đánh nhau với đám người kia]
..
- AV: Anh Thiên..(Hiện giờ anh ấy đang cần được giúp đỡ, đây chính là cơ hội để mình thể hiện trước mặt anh ấy) :emoji_triumph: Anh Thiên, em tới giúp anh đây..
- H: Ya!
[H đột dưng xuất hiện đá bay tên kia]
- AV: (!) :emoji_flushed:
[AV chưa kịp ra tay thì H đã cho bọn kia một trận tơi bời]
- AD: (• o •)
- MÂ: Chuyện gì đã xảy ra vậy?
- AD: Mỹ Ân, hai cậu cuối cùng cũng quay lại rồi, chuyện xảy ra cũng bất ngờ lắm, đột nhiên có mấy người đến muốn tấn công bọn tớ
- MÂ: Sao lại vậy chứ?
- AD: Tớ cũng không biết nữa •-•
[T và H cùng nhau hợp sức đánh đám người kia]
- AD: Tớ cứ nghĩ Lam Huệ là một người mạnh mẽ nhưng mà không thể ngờ cậu ấy đánh nhau cũng giỏi đến vậy, đúng là ngạc nhiên thật đó
- H: [Đánh không trượt phát nào]
- AV: •-•" (..) [Đứng im nhìn không biết nói gì luôn]
- M: ==" [Bất lực]
..
- ?: Hôm nay thằng đó có bảo kê, chúng ta tạm thời rút trước [Bỏ chạy]
- H: Đừng có mà quay lại đây nữa nhá
- T: Cảm ơn em đã giúp anh nha, em có sao không?
- H: Có gì đâu anh, đó là chuyện bình thường mà, em không sao đâu ( ˘ᵕ˘)
- AD: Woa..Lam Huệ, cậu đúng là giỏi thiệt đó, đánh mấy tên đó không có khả năng chống trả lại luôn!
- H: Hi, cậu quá khen rồi
- M: Đáng sợ thì có ("¬¬)
- H: Mà rốt cuộc mấy tên đó muốn gì mà tấn công chúng ta chứ? ( •᷄ -•́)
- M: •-•"
- T: Anh cũng không biết tại sao, hình như họ muốn kiếm ai đó?
- H: Kiếm ai chứ? Trong số chúng ta thì ai có khả năng gây sự với bọn họ được chứ?
- M: (..) [Có người đang tính lặng lẽ rời đi]
- H: Nè ông Minh
- M: (!) ( •᷄⌓•᷅") Hả..chuyện gì?
- H: Ông nghĩ sao?
- M: Tui..tui làm sao mà biết được chứ ("^▿^)
- H: Hm..trông vẻ mặt của ông khả nghi lắm đó ( ͠• -•́)
- M: Mặt tui sao? Mặt tui bình thường mà
- H: Ông biết gì đúng không (¬_¬)
- M: Không biết •-•"
- H: Ông chắc chắn là có liên quan đến vụ này
- M: (..) Không phải lỗi của tui, tui thực sự không muốn chuyện này xảy ra đâu mà :emoji_sob:
- AD: Vậy quả thật chuyện này có liên quan tới ông (¬ 。¬)
- H: Cuối cùng cũng chịu nhận rồi chứ gì
- M: Không phải tại tui mà
- H: Bọn chúng tới tìm ông, không phải tại ông chứ còn ai nữa
- M: Tui đâu có muốn như vậy đâu
- T: Bình tĩnh đi, tại sao bọn họ lại đến tìm em vậy?
- AV: Đúng rồi đó, em nghĩ anh cũng đâu có sức hút đến vậy mà bọn họ phải bắt anh chứ
- M: Ý cậu nói vậy là sao hả! (•̀ ٥ •́)
- H: Tui thấy cậu ấy nói đúng đấy, ông ăn ở kiểu gì sao mà lại gây sự với đám giang hồ chứ (¬ 。¬)
- M: Tui sao mà dám gây sự với giang hồ được chớ
- H: Vậy thì tại sao? ( ͠• ༚•́)
- M: Ừ thì, ừ thì..
- H: (¬¬)
[M thở dài một hơi sau đó kể lại sự việc]
- M: Hôm đó..
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 63: Người được yêu thích
[Nhớ lại]:
[M đang đi trên đường thì gặp một cô gái đang bị hai gã thanh niên trêu ghẹo]
- M: (!) Ê hai tên kia! [Chạy đến dang tay đứng trước cô gái] Tính làm cái gì đó hả?! Định thấy con gái nhà người ta có một mình nên muốn ăn hiếp hả, đừng có hòng, biết tui là ai không? Tui là bạn trai của cổ đó ( ᵕ ༚ᵕ) Mấy người muốn đụng tới cổ hả, nói cho mà biết, tui có võ đó nha, mấy người mà dám đụng tới cổ tui sẽ cho mấy người biết tay đó, @#$..
- ?: Thằng đó bị sao vậy? ( •᷄ ٥ •́)
- ??: Chắc nó bị khùng đó, thôi kệ tránh xa nó ra ik
- ?: Ừm..[Bỏ đi]
- M: Biết sự lợi hại của ta rồi chứ gì, bỏ chạy như vậy là tốt á ( ˘ᵕ˘)
- Àh, em à, em có sao không?
- Cô gái: •-•"
- M: Thật là xin lỗi, khi nãy anh chỉ định giúp em thôi chứ không có gì đâu, đừng hiểu lầm (^▿^)
- Cô gái: (..)
- M: Sao em không nói gì hết vậy? Trông em có vẻ lạ ấy, nếu em cần giúp gì thì cứ nói, anh sẽ giúp đỡ em tận tình luôn
- Cô gái: •-•"
- M: Ah, anh chỉ hỏi em cần giúp gì không thôi, anh không phải kẻ biến thái đâu, em đừng sợ ("^▿^)

[Một giọng nói phát ra từ sau lưng của M]
- ?: Nè thằng kia, mày làm gì em gái tao đó?!
- M: Hở (• ༚•) Em..em gái anh hả ( •᷄⌓•᷅")
- ?: Hừm, mày ăn hiếp em gái tao phải không?
- M: Ơ, dạ tui không dám, không phải như vậy đâu anh, tui chỉ muốn giúp cổ thôi, tui..tui nói thiệt đó..
[Người đàn ông đưa tay định túm lấy M]
- M: Ah~ ><
- Cô gái: Khoan đã anh!
- ?: Hử?
- Cô gái: Anh ấy không phải người xấu đâu, khi nãy có hai người đến quấy rối em, anh ấy đã giúp em đuổi hai người kia đi ấy
- ?: Là vậy thật sao? ( ͠• ༚•́)
- M: Đúng rồi đó ạ
- ?: Hm, nếu đúng là như vậy thì xin lỗi, chúng tui thất lễ
- M: À..không có gì ("^▿^)
- ?: Vì cậu đã giúp em gái tui nên làm anh trai đây đâu thể không biết lễ nghĩa được chứ, tui muốn mời cậu qua nhà dùng trà được chứ
- M: À, chụyện đó..tui nghĩ là không cần đâu
- ?: Sao, cậu bận gì à? [Khuôn mặt tỏ vẻ không vui]
- M: À không! Tui rất là rảnh
- ?: Vậy thì mời cậu
- M: ("^▿^)

[Vài hôm sau, M đang đi thì bị hai người lạ mặt chặn lại]
- M: (!) Các anh là ai vậy?
- ?: Chúng tui tới để tìm anh
- M: Các anh muốn gì?! Không lẽ là cướp!! :emoji_scream: Ha..đừng cướp của tui, cướp tiền thì tui không có, cướp sắc tui không cho! (>༚<)
- ?: Anh Kỳ của chúng tui muốn mời cậu đến nhà chơi, phiền cậu đi với chúng tui
- M: Hở anh Kỳ?
[M chưa kịp suy nghĩ thì bị lôi đi]
- M: Ê nè..khoan đã!
...
[M được đưa đến nhà của tên đại ca]
- K: Sao vậy? Cậu chê trà của nhà tui không ngon nên không uống sao?
- M: Dạ đâu có, trà ngon lắm anh!
- K: Tui chỉ mời cậu qua nhà chơi thôi mà làm gì trông cậu căng thẳng thế, không lẽ nhà tui tiếp đãi có gì đó chưa vừa ý cậu?
- M: Ah đương nhiên là không rồi, em chỉ hơi thắc mắc anh mời em qua đây có chuyện gì không thôi? ("^▿^)
- K: Vậy thì tui cũng nói thẳng luôn, em gái của tui có vẻ thích cậu lắm đấy, bình thường nó ít khi tiếp xúc với người lạ nên cũng chẳng có nhiều bạn bè, tui muốn cậu rảnh rỗi dành chút thời gian đến thăm em gái tui thường xuyên được chứ?
- M: Chuyện đó..
- K: Tui muốn nhờ cậu việc này đấy, cậu không muốn giúp tui sao?
- M: Em..sao em từ chối anh được chứ
- K: Tốt, vậy thì nhờ vào cậu
- M: ("^▿^)
- K: Mà trước hết tui có điều cần nói cho cậu biết
- M: Dạ?! [Nét mặt sợ hãi]
- K: Em gái tui từ nhỏ đã bị bệnh tim, cơ thể nó vốn dĩ rất yếu ớt, nếu như cậu có làm gì để khiến cho bệnh tình của nó tái phát thì đừng có trách tui đó [Lườm]
- M: (⁰ロ⁰)
- TH: Anh trai, em nghe nói..
- Ah, anh Minh, anh mới tới chơi hả (• ▿ •)
- M: Àh, anh mới tới ("^▿^)
- K: Anh ấy tới đây là để chơi với em đó
- TH: Thật vậy sao
- K: Ừ, sao em không dẫn bạn của mình vào phòng chơi y
- TH: Dạ
- K: Cẩn thận đó (¬¬) [Lườm mắt với M]
- M: •-•"
..
- TH: Anh Minh, em mời anh ăn bánh (^▿^)
- M: À ờm..
- TH: Sao vậy, anh không thích ăn bánh hả? (• ༚•)
- K: [Đứng ở ngoài nhìn vào] (¬¬)✧
- M: Àh đâu có, anh rất thích, bánh ngon lắm!
- TH: (◍^ ^◍)
- M: (Không biết phải chịu cái cảnh này tới khi nào đây?)

[Quay lại hiện tại]
- M: Mọi chuyện là như vậy đó :emoji_sweat:
- H: Thì ra là như vậy, không phải là gây thù với giang hồ mà là được lòng người ta nên mới bị như vậy
- M: Bây giờ mọi người biết chuyện rồi đó, có thể nghĩ cách gì giúp tui được không? :emoji_sob:
- H: Đó là chuyện của ông, tụi tui có thể làm cái gì được chứ (¬ 。¬)
- AV: Là giang hồ đấy chẳng đùa (• - •)
- AD: Số ông sao nhọ dữ vậy? ( •᷄ ༚•́)
- MÂ: Tội nghiệp cho Minh quá ( •᷄ ༚•᷅ )
- T: Lần này lành ít dữ nhiều rồi em trai :emoji_pensive:
- M: Mọi người không ai chịu giúp tui sao (ToT)
- H: Ông nói coi, bây giờ tụi tui biết làm sao chứ? Không lẽ kêu tụi tui đi đánh nhau với chúng, mà bọn chúng đông như vậy sao chúng ta đánh lại được chứ
- AV: Phải đó anh, bọn họ thì có một đám còn chúng ta chỉ có mấy người, lỡ mà có chuyện gì xảy ra thì sao mà em bảo vệ được anh chớ
- M: Cậu đừng gây phiền phức cho tui là được rồi
- H: Nói sao thì nói chứ tui thấy cũng đâu đến nỗi tệ, thay vì cảm thấy bi quan sao ông không thử hướng sang cái nhìn lạc quan hơn y, chẳng phải ông muốn thoát kiếp FA sao, hay là tranh thủ cơ hội này có người yêu luôn đi, tui thấy làm em rể của giang hồ cũng không đến nỗi tệ đâu, ông xem bây giờ đã có một đám người hộ tống cho ông rồi, đi đâu cũng chẳng sợ bị người ta ăn hiếp, không những hời mà còn được hưởng nữa
- M: Hưởng cái gì chứ! Tui mà lỡ có đắc tội một cái là ổng cho tui hưởng nhan luôn á
- AD: Ông nói cái gì mà ghê vậy, dù gì cũng là em rể mà, tui nghĩ là sẽ không đến nỗi như vậy đâu
- H: Phải đó, cùng lắm là dập cho ông một trận sau đó phơi thây ở ngoài mấy ngày thôi
- M: ( •᷄⌓•᷅")
- AV: Đến lúc đó anh sẽ trở nên khô khốc má anh cũng nhận không ra anh luôn
- M: Như vậy còn đáng sợ hơn nữa! Không lẽ tui phải chấp nhận số phận như vậy sao?! o(TロTo)
- H: Hây, bọn tui chỉ dự trù tình huống xấu nhất có thể xảy ra thôi mà, yên tâm đi, chẳng phải ông nói em gái của tên đó thích ông lắm sao? Hắn ta thương em gái đến vậy đương nhiên là sẽ không dám làm gì ông rồi
- AD: Phải đó, em rể quý mà, công nhận ông Minh bây giờ có giá ghê ( ˘ᵕ˘)
- M: Hai người không nghĩ cách giúp tui mà còn chọc tui nữa hả, đúng là quá đáng thiệt mà, cười trên nỗi đau của người khác
- H: Chẳng phải chuyện này do ông mà ra sao, ai kêu suốt ngày cứ đi tán gái dạo làm chi, giờ lãnh nạn rồi thấy chưa! Ông tự mà lo ik nhá, không liên quan gì tới tụi này hết
- M: :emoji_sob: Tui chỉ có lòng tốt muốn giúp đỡ người khác thôi mà, tui có làm cái gì sai đâu, pà đừng có nhẫn tâm như vậy chứ
- H: ("•᷄ -•́)
- T: Thôi được rồi, đừng khóc nữa, anh sẽ giúp em
- M: Hở
- AD: Anh Thiên (• ༚•)
- M: Anh chịu giúp tui sao? ( ͠• ༚•)
- H: Anh Thiên, sao anh lại phải giúp cậu ta chứ? Việc cậu ta tự làm thì cho cậu ấy tự chịu y
- T: Em có trách em ấy cũng không được, anh nghĩ dù là ai trong tình huống đó cũng sẽ muốn giúp đỡ cô gái kia chứ không riêng gì Minh, nếu là anh thì anh cũng sẽ làm như vậy
- M: (• ༚•)
[M bắt đầu có cách nhìn khác về T]
- MÂ: Tớ cũng nghĩ vậy đấy, Minh cũng đã khổ thân lắm rồi, cậu đừng khó khăn với cậu ấy như vậy nữa
- H: Hm, dù anh nói vậy nhưng chúng ta có thể giúp cậu ấy bằng cách nào chứ?
- T: Anh sẽ đi theo để bảo vệ Minh
- H: Anh tính làm vệ sĩ cho cậu ta thật sao?!
- AD: Em nghĩ cách này không được khả quan cho mấy, ta không biết khi nào bọn họ sẽ đến tìm Gia Minh, không lẽ anh phải canh chừng cậu ấy 24/24
- T: •-•
- AV: Tui nghĩ không cần phải dùng cách rườm rà như vậy để giải quyết vấn đề đâu, cứ dùng cách đơn giản thông thường là được rồi ( ˘⁰˘)
- T: (• ༚•)
- AD: Bộ ông có cách gì hay ho à? (¬¬)
- AV: Đương nhiên là có rồi
- T: Em nghĩ ra cách gì vậy kể nghe đi A Vương
- AV: Vấn đề rắc rối của anh Minh bắt nguồn từ cô em gái đó mà ra, chính bởi cô ta thích anh nên anh trai của cổ mới bắt anh về, bây giờ anh chỉ cần làm cô ta chán ghét anh thì dĩ nhiên anh trai cổ sẽ không thèm ngó ngàng gì tới anh nữa, khi đó anh sẽ được tự do
- AD: Phải ha! A Vương, tui công nhận đó là một ý hay đấy
- M: Hay gì chứ, lỡ như tớ có làm sai cái gì thì anh ta cho tớ chết chắc ( •᷄⌓•᷅ )
- T: Không sao đâu, nếu có gì thì cứ gọi cho anh, anh chắc chắn sẽ đến giúp em
- H: Tui thấy cách đó cũng ổn đấy, dù gì cũng không trốn được rồi, thay vì vậy cứ nên thử xem sao? Tui nghĩ là tên đó cũng không dám làm gì ông đâu, cùng lắm sẽ như tình huống dự tính xấu nhất khi nãy thôi, tui không chắc khả năng thành công là bao nhiêu nhưng tui tin chắc là ông sẽ làm được, dù gì làm cho con gái chán ghét cũng là sở trường của ông mà ( ˘ᵕ˘)
- M: Ê, pà đừng có coi thường tui như vậy nha!
- H: Nói sai rồi, tui đang đề cao khả năng của ông mới đúng
- M: Pà đang nói móc tui thì có (•̀ ༚•́)
- AD: Hai người này..
- T: Thôi được rồi, hai đứa đừng cãi nữa ("^▿^) Vậy thì cứ quyết định như vậy nha
(• ▿ •)
- M: •-• Tạm thời dùng cách này thử vậy :emoji_weary:
 
Sửa lần cuối:

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 64: Lời cảnh cáo
- M: Hi An Di, chào cậu (^▿^)
- AD: Là ông à
- M: Bữa giờ tớ không gặp cậu, dạo này cậu vẫn khoẻ chứ
- AD: Cũng bình thường, còn ông thì sao rồi, bữa giờ có gặp bọn kia nữa không?
- M: Từ lần đó tới giờ tớ không thấy bọn kia xuất hiện nữa, biết đâu bọn đó sợ thiệt nên không đến tìm tớ nữa ( ˘ᵕ˘)
- AD: Nếu đúng là như vậy thì mừng cho ông đó, thôi không có gì thì tui đi đây nha
- M: Êy An Di, đợi đã..
- AD: (>༚<) Aw..
[AD vừa quay đi thì vô tình đụng phải một người]
- AD: [..] Ơ xin lỗi anh, tui không chú ý nên đụng phải
- M: [Khuôn mặt trở nên biến sắc]
- K: Hm..ồ chú Minh, bữa giờ không gặp chú vẫn khoẻ chứ hả?
- AD: Hở (• ༚•)
- M: Em..em vẫn bình thường mà anh
- K: Thấy sắc mặt chú không được tốt, chắc do dạo này bận nhiều việc lắm hả?
- M: Cũng không bận gì đâu anh ("^▿^)
- AD: (Người này là ai vậy?)
- K: Vậy à, thấy mấy bữa trước tui có kêu đàn em tới mời chú đến chơi nhưng không thấy chú qua, tui cứ tưởng là chú bận lắm nên không có thời gian qua chơi chứ
- AD: ( (*゚ロ゚) Anh ta là tên đại ca mà ông Minh nhắc tới!)
- M: Đâu có đâu anh, tại bữa đó em thấy hơi mệt nên không qua được ấy mà, mong anh thông cảm
- K: Oh, vậy bữa nay còn mệt nữa không?
- M: À không, em khoẻ lắm, cảm ơn anh đã quan tâm
- AD: (Mình không muốn mang hoạ vào người đâu, tốt nhất là nên lẳng lặng đi lẹ vậy)
- K: Nếu vậy tui nghĩ chắc giờ cậu cũng rảnh nhỉ, có muốn qua nhà tui dùng trà không?
- M: Ờ ờm..
- An Di! (• ▿ •)
- AD: [Xanh mặt]
- M: Thưa anh, đây là bạn của em (^▿^)◜
- K: ( ͠• -•́)
- M: Như anh thấy đấy, em đang đi chung với cậu ấy, bọn em có hẹn trước với nhau rồi nên em nghĩ là em không đi với anh được rồi, thành thật xin lỗi
- AD: 'Nè sao ông lại lôi tui vào hả!' (•̀ ٥ •́)
- M: 'Giúp tớ đi' ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
- AD: :mad:
- K: Hm..là bạn gái cậu à?
- M: Hả!
- AD: (!) Không! Em không phải bạn gái cậu ấy, tụi em chỉ là bạn thôi ạ
- M: Đúng vậy, chỉ là bạn bè thôi ("^▿^)
- K: Nếu đã là bạn của Minh thì cũng coi như là bạn của anh rồi, xin lỗi khi nãy chưa kịp giới thiệu, anh là Châu Vĩ Kỳ, rất hân hạnh được làm quen với em
- AD: Ơ, dạ ^^"
- K: Em có gấp lắm không?
- AD: Dạ cũng không gấp lắm
- K: Nếu vậy thì anh mời em cùng với Minh qua nhà anh chơi được chứ
- AD: Hả! ( º言º)
- K: Dù gì cũng là bạn cả rồi, anh muốn mời em qua thử một lần cho biết, không lẽ em muốn từ chối anh sao?
- AD: À dạ..sao em dám từ chối được chứ
- K: Vậy còn Minh thì sao?
- M: Dạ, nếu cậu ấy đã nói vậy thì dĩ nhiên là em phải đi rồi ("^▿^)
- K: Tốt, vậy thì chúng ta đi nào
- AD: (Ông Minh chết tiệt, giờ thì lôi luôn cả mình chết cùng luôn rồi)
- M: (*꒦ິ꒳꒦ີ)

[Sau đó]
- TH: Anh Minh, anh đến rồi! (• ▿ •)
- AD: (• ༚•) (Đó chính là cô em gái mà ông Minh nhắc tới..trông cổ cũng dễ thương đấy chứ)
- TH: (?)
- K: Hoa à, đây là bạn của anh Minh, hôm nay chị ấy cũng đến đây để chơi á
- Đây là em gái anh
- AD: Chào em
- TH: Em chào chị, em là Chu Trúc Hoa, chị cứ gọi em là Hoa nha
- AD: (Chu..bọn họ không phải là anh em sao, sao lại khác họ chứ?)
- K: Thôi được rồi, em dẫn anh Minh của em vào phòng chơi y
- TH: Dạ [Kéo tay M lôi đi]
- M: :emoji_anguished:
[Bên ngoài chỉ còn lại AD ngồi với K]
- K: Em cứ dùng đồ tự nhiên nha
- AD: Dạ ("^▿^)
...
- M: (Lần trước tên đó nói là mình phải làm sao cho cô ấy chán ghét mình nhưng mà phải làm cách nào chứ? Hm..nếu như mình nổi nóng với cổ có khi sẽ làm cho cổ khóc, lúc đó thằng anh đáng kính của cổ chắc sẽ tiễn mình sang thế giới bên kia quá! Nếu như mình làm cho cổ sợ lỡ bệnh tim của cổ tái phát thì mình cũng sẽ xong đời. Đúng là khó quá đi!) [..] (Nghĩ thử coi con gái sẽ ghét thể loại đàn ông như thế nào nhỉ? Hm..đứng đầu chắc chắn là thể loại biến thái, mình là loại quân tử chính trực mà, không thể làm như vậy được :emoji_triumph: Với lại nếu như mình dám đụng tới cô ấy thì chắc chắn thằng anh của cổ sẽ cho mình lên dĩa, không được, cách này không được, nghĩ cách khác, cách gì đây?)..Sao mình nghĩ không ra vậy, đúng là bực mình là quá đi! ><
- TH: Anh Minh, anh sao vậy?
- M: Hở
- TH: Em thấy anh cứ ngồi đó rồi lẩm bẩm cái gì hoài giống như một tên ngốc vậy (^▿^)
- M: Tên ngốc sao (• ༚•) (Đúng rồi, chính là nó! Con gái thường rất ghét thể loại con trai ngu ngốc, như vậy là được rồi, mình sẽ thử làm vài trò ngu ngốc cho cổ xem, chắc chắn cô ấy sẽ ghét mình thôi, haha) (•̀ ▿ •́✧)
...
- K: Em không ăn uống gì hết sao? Là do đồ ăn không ngon hay là sợ anh bỏ gì vào trong đó à?
- AD: Đâu..đâu có đâu anh, tại em không thích đồ ngọt thôi •-•"
- K: Vậy à
- AD: ("^▿^)
- K: Trông em có vẻ căng thẳng nhỉ, sao chúng ta không nói gì để giải toả bầu không khí nhỉ?
- AD: Tại em là người ít nói nên không biết nói gì đấy ạ
- K: Oh, còn anh thì lại thuộc tuýp người nói nhiều đấy, em sẽ không thấy phiền chứ
- AD: Dạ không
- K: Em tên là An Di hả, anh thấy cái tên của em đẹp lắm đấy, anh rất thích
- AD: Dạ, cảm ơn anh
- K: Em với Minh thực sự chỉ là bạn thôi hả?
- AD: Tụi em thực sự chỉ là bạn thôi
- K: Vậy thì em với cậu ta chắc thân lắm hả
- AD: Cũng không thân lắm đâu anh :emoji_rolling_eyes:
- K: Thế em có biết Minh là người như thế nào không?
- AD: Cậu ấy hả, cậu ấy tuy có vẻ hơi ngốc một chút nhưng thật sự rất là tốt bụng
- K: Vậy à ( ͠• ֊•)
..
- TH: [..] Haha, anh Minh, anh đúng là vui tính thật đó, làm em mắc cười quá đi
- M: (Sao lại như vậy được chứ? Mình đang cố làm cho cô ấy tỏ ra ghét mình, kết quả là bị phản tác dụng (¬¬) Tại sao lại như vậy chứ?! Đúng là đẹp trai số khổ mà :emoji_sob: )

[Ngày hôm sau]
- M: An Di cậu đây rồi
- AD: Gia Minh lại là ông nữa hả! ( •᷄⌓•᷅ )
- M: Gặp được cậu tớ mừng quá (^▿^)
- AD: Tui thì không vui tí nào, ông tránh xa tui ra xíu y, tui không muốn bị dính dáng gì đâu (•̀ ༚•́)
- M: Tớ biết cậu rất là tốt bụng mà, cậu sẽ không bỏ rơi tớ đâu
- AD: Xin lỗi, tui không tốt như ông nghĩ đâu (¬ 。¬)
- M: Nếu tên đó mà thấy tớ, nhất định tớ sẽ bị bắt đi đến nhà hắn nữa cho mà coi
- AD: Vậy thì ông cứ tới đó một mình ik, đâu có liên quan gì tới tui chớ
- M: Tớ không thể đến đó một mình được, tớ sợ lắm!
- AD: Tui cũng sợ vậy ><
- M: Dù gì hai người vẫn đỡ hơn một người mà :emoji_sob:
- AD: Không, bỏ ra!
- K:..Aya, cậu đây rồi
- M: (!) [Xanh mặt]
- K: Tui tìm cậu đúng là vất vả thiệt đó
- M: A..à, em chào anh
- K: Hm, hôm nay trời có vẻ đẹp đấy, em gái tui muốn ra ngoài dạo phố, tui muốn cậu đi với nó được chứ?
- M: Dạ được chứ anh (^▿^) cả bạn em nữa được chứ?
- AD: Hả! Σ(O。O)
- K: Oh, em là cô gái hôm trước đúng không, tên là..An Di
- AD: À dạ, đúng rồi
- K: Dĩ nhiên anh sẽ rất vui nếu em đi cùng rồi
- AD: Àhaha ("^▿^) (Tên Gia Minh chết tiệt!)
...
[Đang dạo phố thì có một đứa bé cầm cây kem vô tình va phải tên đàn em của K]
- ?: Nhóc con, sao đi đứng không nhìn đường vậy hả!
[Cậu bé nhìn tên đàn em sợ hãi òa lên khóc]
- M: ( •᷄⌓•᷅ )
- AD:..Khoan đã, cậu bé ấy còn nhỏ, cậu ấy không cố tình đổ kem vào người anh đâu, anh không được đánh cậu bé ấy
- ?: Hử
- K: ( •᷄ ֊•́) Mày không nghe cô ấy nói gì sao? Đó chỉ là một đứa nhỏ thôi, đừng có hù doạ con nít như vậy chứ, mau xin lỗi y
- AD: (• ༚•)
- ?: Ơ dạ xin lỗi
- K: Thành thật xin lỗi, đàn em của anh nó đúng là không biết cách cư xử gì hết, mong em đừng giận
- AD: Ơ, em nào dám giận anh :emoji_sweat_smile:
[AD quay lại nói chuyện với đứa nhỏ]
- AD: Không sao nữa rồi, em cứ đi chơi với bạn y, lần sau nhớ cẩn thận hơn nha, chị cho em nè, mua cây khác ăn ik
- Cậu bé: Em cảm ơn chị
- AD: ^^
- K: ( •᷄ ֊•́)

[Hôm sau]
- AD: Hôm nay không thấy tên Minh chết tiệt bám theo mình nữa, thật là tốt, cứ mỗi lần gặp ổng là toàn chuyện không may xảy ra, vậy là coi như thoát nạn :emoji_weary:
- K: Chào em
- AD: Hả! Ơơ..chào anh..sao..sao anh lại ở đây vậy, anh tới tìm Gia Minh hả? ("^▿^)
- K: Không, anh đến để gặp em
- AD: Hả, gặp em?!
- K: Hôm nay anh có việc nên không thể rủ cậu ta qua nhà được, anh chỉ đến gặp em chút thôi, tặng em nè
[K đưa cho AD một bó hoa hồng]
- AD: (!)
- K: Hẹn mai gặp lại nha ;)
- AD: [..] Tặng..tặng mình
- M: An Di (^▿^)
- AD: (!) Lại là ông nữa à ==
- M: Chúng ta đúng là có duyên thật đó, học chung một trường mà cứ gặp nhau hoài
- AD: Ông làm ơn tránh xa tui ra xíu ik, cứ mỗi lần gặp ông là toàn gặp xui xẻo (¬¬)
- M: Ủa, ai tặng hoa cho cậu vậy?
- AD: Mm..
[AD kể lại việc gặp K cho M nghe]
- M: Cái gì, là tên đại ca đó tặng hoa cho cậu à! Như vậy là có ý gì chứ?!
- AD: Sao mà tui biết được chứ ( •᷄ ༚•́)
- M: Không lẽ..
- AD: (?)
- M: Cậu đã làm gì đắt tội với hắn rồi nên hắn mới gửi hoa cảnh cáo?! :emoji_scream:
- AD: (⁰ ロ ⁰) Không thể nào!! :emoji_scream: Tui nhớ là có làm gì đắt tội với hắn đâu?!
- M: An Di, những tên đó có suy nghĩ rất là đáng sợ, chúng ta không biết được sẽ đắt tội với hắn khi nào đâu
- AD: Thật vậy sao!
- M: Cho nên, bây giờ cậu phải hết sức chú ý hành động của mình, nếu không là cậu chết chắc :emoji_cry:
- AD: Không lẽ cuộc đời của mình chỉ đến đây thôi sao?
- M: Di à, đừng lo dù có ra sao thì tớ cũng sẽ luôn ở bên cậu
- AD: Minh :emoji_cry:..Tất cả đều là lỗi của ông, đi chết đê! [Đấm] ⌒☆
M: Éc..! ><

[Hôm sau]
- AD: (Tan học rồi nhưng mà mình chẳng dám đi về, nếu lỡ ra ngoài gặp phải đám côn đồ đó nữa thì sao? Làm sao bây giờ?)
[AD gọi điện thoại cho AV]
- AD: [Tút..tút] Cái tên đáng ghét này, chẳng thèm bắt máy gì hết
- M: An Di
- AD: (!) Ông đang làm cái gì ở đây vậy?
- M: Bọn họ lại đến tìm tớ
- AD: Tui bảo rồi, ông làm ơn tha cho tui đi (T༚T)
- M: Không đâu, tớ đến đây là muốn giúp cậu
- AD: (• ༚•)
- M: Lát nữa tớ sẽ ra đó một mình, cậu hãy trốn đi nhá, đợi khi nào tớ đi rồi cậu hãy ra
- AD: Minh..cảm động quá, ông không muốn hại tui nữa sao?
- M: Cậu nói cái gì vậy? Sao mà tớ hại cậu được chứ, tớ thương cậu còn không hết nữa mà :emoji_sob:
- AD: Tình thương của ông là cái khiến tui sợ nhất đó ༎ຶ‿༎ຶ
...
- M: Vậy nha, tớ đi đây..
[M chạy ra thu hút sự chú ý của đám người kia về mình để giúp AD]
- M: Tui ở đây nè!
- ?: (!) Cậu Gia Minh kìa, đuổi theo cậu ấy!
[Cả đám chạy theo]
- AD: [..] Cuối cùng họ cũng đi rồi
- K: Trông em có vẻ lo lắng nhỉ?
- AD: Hả! Anh, sao anh lại ở đây?!
- K: Anh đứng đợi em nãy giờ, cứ tưởng em không ra luôn chứ
- AD: Anh, anh đợi em có gì không?
- K: Đương nhiên là để gặp em rồi..chúng ta có thể nói chuyện được chứ?
- AD: (?)
...
[K dẫn AD đến một nhà hàng gần đó]
- K: Em thích cái gì cứ gọi tự nhiên, anh sẽ trả
- AD: À vâng (;ŏ﹏ŏ)
- K: Về việc hôm qua, bó hoa..
- AD: Dạ! Bó..bó..bó hoa [Xanh mặt]
- K: Em sao vậy? ( ͠• -•́)
[AD vội đứng dậy cuối đầu]
- AD: Em xin lỗi, em không biết là mình có làm cái gì sai không, nếu lỡ đắc tội gì với anh thì mong anh bỏ qua cho! ><
- K: (• ༚•) (..) Haha, sao tự dưng em lại nói vậy?
- AD: Bó, bó hoa..
- K: Anh chỉ muốn hỏi là em có thích bó hoa đó không mà
- AD: (• ༚•)
- K: Em tưởng anh gửi nó như một lời đe doạ à?
- AD: À, à không, bó hoa rất đẹp ("^▿^)
- K: Em có thích chứ?
- AD: Vâng, đương nhiên là thích rồi!
- K: Vậy em có thích anh không? ( •᷄ ֊•́)
- AD: Dạ thích (^▿^)..( •᷄⌓•᷅ ) Ơ dạ?
- K: Hahaha, coi bộ những điều em nói không thật lòng tí nào, em sợ làm mất lòng anh sao cô gái?
- AD: •-•"
- K: Sao em không hỏi anh
- AD: Hỏi gì ạ?
- K: Sao anh lại tặng hoa cho em, sao anh lại hẹn gặp em hay sao anh lại hỏi em như vậy
- AD: Em không biết
- K: Không sao, nếu như em muốn biết thì anh sẽ nói cho em nghe
- AD: (..)
- K: Anh thấy thích em đấy, làm người yêu của anh đi
- AD: Hhả?!
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 65: Giả vờ
- AD: A Vương, A Vương! ><
- AV: Pà làm gì mà chạy ghê vậy (¬ 。¬)
- AD: Tui có chuyện muốn nhờ ông giúp
- AV: Giúp gì chứ? ( ͠• - •́)
- AD: Chuyện là..@#*%..
[AD kể lại chuyện đã gặp K cho AV nghe]
- AV: À, thế pà trả lời hắn ta thế nào?
- AD: Mm..

[Hồi tưởng]
- AD: Xin lỗi anh nhưng mà em, em đã có người yêu rồi và em rất yêu anh ấy nên em không thể nhận lời làm bạn gái của anh được, mong anh hiểu cho ><
- K: Hiểu rồi, anh biết em sẽ nói như vậy mà nhưng không sao, anh vẫn sẽ đợi ( ͠• ֊•)
AD: (• ༚•)

[Quay lại hiện tại]
- AD: Và rồi anh ta trả lời như vậy đó
- AV: Oh, thế à (¬֊¬)
- AD: Ông cười vậy có nghĩa là sao?
- AV: Xin chia buồn với pà, pà không thoát được đâu ( ˘ᵕ˘)
- AD: Nói vậy là sao chứ?!
- AV: Thì là tên đó không chịu từ bỏ pà rồi
- AD: Như vậy thì tui phải làm sao đây?
( •᷄ ٥ •᷅ )
- AV: Biết sao giờ, thôi thì chấp nhận đại cho rồi, pà cũng ế lâu quá rồi mà
- AD: Không chịu đâu, tui không muốn làm bạn gái của hắn ta đâu! (>༚<)
- AV: Làm bạn gái của tên đó cũng có gì không tốt, dù gì pà cũng từng bị đá hai lần rồi, tui thấy lần này hắn ta sẽ không đá pà đâu
- AD: Nè, sao tự dưng đang nói cái này mà ông lại lôi chuyện cũ ra nói hả?! Mà tui bị đá hai lần khi nào chứ! Lần thứ hai là tui chủ động chia tay trước mà, không phải là bị đá!
- AV: Thì có khác cái gì đâu, cho dù pà không chủ động thì sớm muộn gì cũng bị đá thôi (¬¬)
- AD: A Vương đáng ghét, tui đang nói chuyện với ông đàng hoàng đó, đừng có mà châm chọc tui nữa >< Dù gì tui cũng đang theo đuổi anh Thiên, tui không có vì chuyện này mà dễ dàng từ bỏ như vậy đâu, ông phải giúp tui đó
- AV: Mà nghĩ mới ngộ, tại sao tui phải giúp pà chứ, pà là đối thủ của tui mà?
- AD: Ông lầm rồi, đối thủ lớn nhất của ông không phải là tui mà là Thư Nhã, nếu như chúng ta không hợp tác thì ông nghĩ mình ông có thể đấu lại cậu ấy không?
- AV: Được, coi như pà tốt! Dạo này pà cũng lên trình nhỉ, vớt được cả đại ca giang hồ? (¬֊¬)
- AD: Không phải chuyện đùa đâu, tui không thích như vậy tí nào! Ông nghĩ cách nào giúp tui ik
- AV: Thì pà cứ tìm lại người nào làm bạn trai của pà y, vậy là xong chứ gì
- AD: Nhưng tui biết tìm ai bây giờ?
- AV: Sao mà tui biết được chứ (¬¬)

[Khi này K cùng hai tên đàn em đi đến chỗ AD]
- K: An Di
- AD: [Xanh mặt]
- AV: (• ༚•)?
- AD: Đến..đến rồi
- K: Anh tìm em nãy giờ đó
- AV: Là người đó hả?
- AD: Ừ
- AV: Thôi tui đi trước nha!
- AD: Ah!
[AV định rời đi thì bị AD kéo lại]
- AD: Giới thiệu với anh, đây chính là người yêu của em
- AV: Cái gì!
- K: Hả? Đây thực sự là người yêu của em sao? ( •᷄ -•́)
- AD: Đúng vậy
- AV: Ah, không phải đâu anh
- AD: (!) Σ(O_O)
- AV: Em không có quen người này, em chẳng có liên quan gì với cậu ta hết, thiệt đó, không có gì vậy em đi trước nha (^▿^)"
- AD: 'Nè, ông nỡ lòng nào thấy chết mà không cứu hả?!'
- AV: 'Nghĩ sao vậy? Đầu gấu đó mẹ, tui chưa muốn chết đâu, chết mình pà ik'
(•̀ ٥ •́) [Bỏ đi]
- AD: Ê, nè..
- K: Thằng đó mà là bạn trai của em sao, nếu đúng là vậy thật thì em nên bỏ nó y, nó không xứng đáng đâu, em hãy làm người yêu của anh này
- AD: •-•" À..không phải đâu, tại..("^▿^)
- K: Em cứ đi với anh đi, anh đảm bảo sẽ không để em chịu tổn thương hay bất cứ thiệt thòi gì đâu, ta đi nào
- AD: (٥↼_↼) (A Vương đáng ghét, chẳng chịu giúp mình gì hết trơn)

[Ngày hôm sau, AD đổi cách ăn mặc và đội một chiếc mũ trùm đầu đi đến trường]
- AD: A Vương
- AV: (• ༚•) (?)
- AD: Là tui nè
- AV: Là pà à, sao ăn mặc gì kì vậy? ( ͠• -•́)
- AD: Tui đang cải trang đó
- AV: Pà đang làm cái gì vậy? (¬¬)
- AD: Tui làm vậy để trốn bọn người đó chứ sao nữa, A Vương đáng ghét, hôm qua ông không chịu giúp đỡ tui gì hết
- AV: Tại sao tui phải giúp pà chứ? Tui không muốn rước họa vào thân đâu, mà nè..pà đừng có mà đến tìm tui nữa đó, tui không muốn bị dính líu đâu
- AD: Ông thấy bạn bè như vậy mà không giúp sao
- AV: Bạn bè gì chứ, chẳng phải tui đã nói với pà là chúng ta là đối thủ rồi sao, đừng có hòng mà lôi tui vô chuyện của pà

[Lúc này hai tên đàn em hôm qua của K đi tới]
- ?: Này cậu
- AV: (• ༚•) (?)
- ?: Cậu là người quen của cô An Di phải không?
- AD: (!)
- AV: •-• Ờm..tui không biết cổ
- ?: Này rõ ràng là hôm qua tui thấy cậu đi với cô An Di, cậu đang nói dối đúng không
- AV: Thực sự tui không biết cậu ta mà
- ?: Cậu cố tình che dấu à, nhất định là cậu biết cổ đang ở đâu đúng không?
- AD: •-•"
- AV: Tui không biết cậu ta đang ở đâu hết
- AD: [Đang tính lẳng lặng chuồn đi]
- ?: Vậy phiền cậu đi với chúng tui một lát chứ
- AV: Ờ khoan đã, tui biết cậu ta
- AD: (!)
- AV: Thật ra cậu ta..ở đó kìa ☞
- AD: ( •᷄⌓•᷅") (Tên A Vương đáng ghét!)
- ?: Cô An Di, cuối cùng cũng tìm được cô rồi
- AD: (•̀ - •́)
- AV: :emoji_rolling_eyes:
- ?: Phiền cô đi với chúng tui được không ạ
- AD: Tui không đi! ><
- ?: (!?)
[AD chạy đến chỗ AV rồi ôm tay cậu]
- AD: Các người có biết đây là ai không hả? Đây chính là bạn trai của tui đó, anh ấy giỏi võ lắm đó, các người mà đụng tới tui là anh ấy sẽ cho các người một trận tanh bành luôn! (•̀ ༚•́)
- AV: Pà bị điên hả?!
- AD: Ai kêu ông hại tui trước chi, có chết thì chết chung luôn!
- ?: Giờ sao đây?
- ??: Anh Kỳ có nói nếu có thằng nào lảng vảng gần cô An Di thì cứ xử nó luôn
- ?: Ừ..
- AV: •-•"..Pà được lắm (¬¬)
- AD: :emoji_rolling_eyes:
- AV: Lát nữa tui nằm xuống thì hãy la lên đó
- AD: Hả?

[Bọn đàn em từ từ bước tới, lúc này AV đột dưng nằm xuống đất]
- ?: Hở gì vậy?
- AD: (!) (• ༚•)
- Bớ người ta, có ai không?! Ở đây có người bị đánh đến ngất xỉu rồi nè, ai đó hãy đến cứu với..!!
- ?: Ủa tao chưa có làm gì hết mà?
- Người đi đường: Có chuyện gì vậy?
- AD: Bác ơi, giúp cháu với! Bọn họ là người xấu đó, họ đánh bạn của cháu ngất xỉu rồi
[AD lôi kéo sự chú ý của những người xung quanh]
- ??: Tình hình không được rồi, chúng ta phải rút thôi
- ?: Nhưng mà không đưa được cô ấy về thì nhất định sẽ bị đại ca chửi đó
- ??: Giờ cũng không thể nào đưa cô ấy đi được nữa, phải chịu thôi, lần sau chúng ta sẽ quay trở lại
[Hai tên đàn em bỏ đi]
- AD: Áhá hai tên đó chịu bỏ đi rồi hay quá

[Lát sau]
- AD: Haha, khi nãy đuổi được bọn họ đúng là vui thật
- AV: Pà làm gì mà vui mừng dữ vậy? Pà không sợ họ quay lại nữa sao?
- AD: Ờ ha
- AV: Bọn họ không phải là người dễ buông tha đâu, hôm nay không được thì ngày mai lại đến, pà trốn được bao lâu chứ
- AD: ( •᷄⌓•᷅ )
- AV: Với lại tên đó không bắt được pà chắc hẳn là sẽ tức lắm đây, pà nên bảo trọng đi là vừa ( ˘ᵕ˘)
- AD: Giờ tui phải làm sao bây giờ? A Vương, tui không muốn bị bắt lại đâu ><
- AV: Sao mà tui biết được chứ
- AD: Tui không muốn đâu, rốt cuộc tui đã làm cái gì sai chứ, tại sao tui lại phải bị như vậy, tui chỉ muốn như trước đây mà thôi, tui phải làm gì để có thể thoát khỏi cảnh này đây, tui phải làm sao đây? :emoji_cry:
- AV: •-•" Pà..thì tên đó chắc cũng chỉ hứng thú nhất thời thôi mà, theo đuổi vài hôm là sẽ chán cho mà coi, pà cũng bớt suy diễn lại y
AD: (..)
 
Sửa lần cuối:

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 66: Bữa ăn cuối cùng
[Hôm sau]
[AD với M đang đi thì lại bị mấy tên đàn em của K đến tìm]
- ?: Cô An Di, hôm nay đại ca muốn mời cô đến dùng bữa ăn cuối cùng, phiền cô đi theo chúng tui
- AD: Hả?
- M: Bữa ăn cuối cùng?
- M, AD: Như vậy là sao?! (°ロ°)!
- M: Không lẽ họ muốn thủ tiêu chúng ta, chúng ta đã làm cái làm cái gì sai sao?!
- ?: Mời cô
- AD: (;ŏ﹏ŏ)..Ơ ơ
- M: Ủa, các người không dẫn tui theo à?
(• ༚•)
- ?: Tụi này được lệnh dẫn cô An Di đi thôi
- AD: ( •᷄⌓•᷅ )
- M: Này..hãy dẫn tui theo luôn đi
- ?: Không được, đại ca có lệnh chỉ mình cô An Di thôi
- AD: Minh..
- M: An Di, An Di..đừng lo, tớ sẽ kêu người đến giúp cậu, cậu hãy đợi tớ, tớ nhất định sẽ tìm người giúp..
- AD: :emoji_sweat:
- M: Sao bây giờ, sao bây giờ..
[Lúc này M sực nhớ lại lời T nói:"Nếu có gì thì cứ gọi cho anh, anh chắc chắn sẽ đến giúp em"]
- M: Anh Thiên! Đúng rồi, phải đến tìm anh Thiên

[M chạy đi đến nhà tìm T]
- T: Cái gì, An Di bị bắt rồi sao?!
- M: Đúng vậy, cậu ấy bị dẫn đi, họ nói là đến dùng bữa ăn cuối cùng, nhất định là họ tính làm gì cậu ấy rồi, có lẽ là do cậu ấy đã đắc tội gì với tên đó nên hắn muốn ra tay với cậu ấy, An Di ơi..( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
- T: Như vậy thật không hay tí nào, Minh em hãy mau dẫn anh tới chỗ của bọn họ đi
- M: Ừ..
- T: À, A Vương, em không tính đi cùng anh sao?
- AV: Tại sao em phải đi chứ? (¬¬)
- T: An Di đang gặp nguy hiểm đó, em không quan tâm à?
- AV: Chỉ là bữa ăn thôi mà, anh nghĩ hơi quá rồi á
- T: Nhưng lỡ có gì thật thì sao
- AV: Nếu như tên đó thực sự thủ tiêu cậu ta thì cũng đỡ bớt một phiền phức ( ˘ᵕ˘)
- T: Em nói vậy là sao chứ?
- M: Anh Thiên, chúng ta không có thời gian đâu
- T: Được rồi, em không đi vậy thì anh với Minh đi vậy
- AV: Xì..anh Thiên lúc nào cũng lo lắng thái quá cho pả hết, đúng là khó chịu thật mà (¬¬)

[T đi đến nhà của K xong rồi đánh nhau với mấy tên đàn em giữ cửa của hắn]
[Bốp bốp]⌒☆
- ?: Ah! ><
- T: [Đạp cửa xông vào] An Di!
- AD: (!) Anh Thiên..
- K: Hở, lại nữa à?
- T: Ủa, cậu là..(• ༚•)
- K: Ah! (• ▿ •)
[Hai người quen bỗng chốc nhận ra nhau]
...
- T: Kỳ, trông cậu khác xưa quá
- K: Em cũng thấy vậy đấy
- T: Sao giờ cậu lại có nhiều người đi theo đến vậy?
- K: Em đã đi tìm và tập hợp họ, anh nhìn xem, giờ có phải trông em rất là uy quyền không?
- T: Đúng vậy, không giống như trước đây, giờ ai nhìn cậu cũng phải cảm thấy sợ
("•᷄ ▿ •᷅)
- K: Như vậy chẳng tốt sao, vậy thì chẳng có ai có thể bắt nạt được em ấy nữa
- T: Cậu đúng là thay đổi nhiều thật
- K: Còn anh thì chẳng thay đổi tí nào, anh vẫn thích giúp đỡ người khác như vậy sao anh Thiên?
- T: An Di là bạn của anh nên cậu đừng làm khó em ấy có được chứ
- K: Anh với cô ấy rốt cuộc là có quan hệ gì?
- T: Anh với em ấy chỉ là bạn thôi ^^"
- K: Sao cũng được nếu anh Thiên đã lên tiếng rồi thì sao mà em lại làm khó cô ấy được chứ, dù gì mục đích hôm nay của em cũng không phải là như vậy, anh có thể đưa cô ấy đi, từ giờ trở đi em sẽ không làm phiền họ nữa
- T: Em nói thiệt sao?
- K: Đương nhiên, em không có nói đùa
- T: Vậy thì tốt quá, cảm ơn em nhiều nhé
- K: Anh Thiên, đã lâu rồi chúng ta mới gặp lại nhau, cảm ơn anh lúc trước đã luôn giúp đỡ em, nay được dịp sẵn mời anh luôn, anh em mình cùng nhau tán gẫu một lát
- T: Được! (^▿^)
...
[Lúc này AD đang đứng ở bên ngoài cửa]
- AD: Sao mà lâu quá vậy? Không biết họ đang nói cái gì ở trong đó nữa..
[T bước ra khỏi phòng]
- AD: Anh Thiên, sao rồi?
- T: Em yên tâm đi, không sao nữa rồi ^^
- AD: Hở? (• ༚•)
- K: Coi bộ anh không có khả năng đấu lại đối thủ của mình rồi, An Di, anh đã hiểu tại sao em lại từ chối anh rồi, thôi được nếu em không thích thì anh sẽ không ép em nữa
- AD: Có thật không?
- K: Em nghĩ anh nói thật sao? (¬֊¬)
- AD: [Nét mặt sợ hãi]
- T: Cậu ấy nói thật đấy, em đừng có lo lắng (^▿^)
- K: Em chẳng bao giờ chịu tin anh nhỉ, chắc anh sẽ rút lại những lời vừa nói
- AD: À không, không! Em tin anh mà
- K: (• ֊ •) Những lời anh nói thì anh sẽ thực hiện nhưng mà có một điều anh vẫn đang thắc mắc
- AD: (• ༚•)
- K: Người mà em thích là ai vậy?
- AD: •-• (..)
- K: Em không nói cũng được, anh cũng không cần biết, nếu như mà em muốn đổi ý về bên anh thì bây giờ vẫn chưa muộn đâu
- AD: Dạ thôi ạ ("^▿^)
- K: Anh biết em sẽ trả lời như vậy mà, thiệt là cay..
- AD: :emoji_rolling_eyes:
- K: Còn về phần Minh, em nói với cậu ta, khi nào rảnh thì cứ việc tới đây, bất cứ khi nào thì nơi đây cũng sẽ chào đón cậu ấy hết ( ˘ᵕ˘)
- AD: Hi, em sẽ nói lại với cậu ấy
...
- M: An Di, cậu không sao chứ!
- AD: À không
- M: May quá, tớ lo cho cậu nãy giờ
- AD: Ờm, cảm ơn ông nha
- M: Nãy giờ ở trong đó đã xảy ra chuyện gì vậy?
- AD: Chuyện là..@#%..
[AD kể lại mọi chuyện cho M nghe]
- M: Hả, có thật là như vậy không?
- AD: Ừ, từ nay chúng ta sẽ được tự do
- M: Hay quá, vậy là từ giờ tớ không phải bị bắt đến đây hằng ngày nữa (> ▿ <)
- AD: Anh Thiên, cảm ơn anh (◍^ ^◍)
- T: (• ༚•)
- AD: Nhờ có anh mà em với Minh mới thoát khỏi bọn họ, em cảm ơn anh rất nhiều
- T: Có gì đâu, anh chỉ làm việc mà mình nghĩ là nên làm thôi mà
- M: Anh Thiên, lần này thực sự phải cảm ơn anh, ơn nghĩa này suốt đời em sẽ không bao giờ quên đâu, em cảm ơn anh nhiều lắm! :emoji_sob:
- T: Không có gì đâu mà ^^"
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 67: Sự nhầm lẫn
- N: Danh à, chị dẫn tiểu Bối ra ngoài chơi nhá (• ▿ •)
- KD: Ừm, chị nhớ dẫn nó về đúng giờ nhé
- N: Chị biết rồi
...
[Lúc này ở bên nhà T]
- AV: Anh Thiên à, lát nữa em sẽ ra ngoài, chắc tối mới về lận đó
- T: Ừm, anh biết rồi..[Đột dưng có điện thoại gọi tới]
- Alo..
- AV: (?)
- T: Em đang ở đâu?
- AV: (Anh Thiên đang nói chuyện điện thoại với ai vậy? Trông rất đáng khả nghi) ("¬¬)
- T: Được rồi, anh sẽ tới đón em..
- A Vương à
- AV: Dạ?
- T: Anh có việc đi ngoài một chút, lát nữa sẽ về liền, khi nào em đi thì nhớ khoá cửa cẩn thận nhé
- AV: Em biết rồi (^▿^)
[Sau khi T đi khỏi]
- AV: (Hm, anh ấy tính canh lúc mình không có ở nhà dẫn gái về đây mà, không thể chấp nhận chuyện này, mình phải bắt gian tại trận mới được, hừ) (¬¬)

[Một lúc sau, AD đến nhà của T]
[Ding dong]~♪
- AD: [Gõ cửa] [..] :emoji_confused: (Sao không có ai ở nhà hết nhỉ?) Ủa, cửa không khoá này..
- Có ai ở nhà không ạ?
[Im ắng]
- AD: Không có ai lên tiếng hết, lạ thật không có ai ở nhà mà sao không khoá cửa nhỉ? [..] Ah, mà thôi kệ, dù sao thì đây cũng là cơ hội tốt cho mình (◍^ ^◍) (Sau lần anh Thiên giải cứu mình, vì muốn cảm ơn ảnh nên mình đã chuẩn bị sẵn một món quà, mình nghĩ để như vậy sẽ tạo bất ngờ cho ảnh, hihi)

[AD đi vào phòng của T]
- AD: Đây là phòng của anh Thiên nhỉ, phòng của ảnh đúng là gọn gàng sạch sẽ quá đi..được rồi, mình sẽ để hộp quà ở đây, nhất định ảnh sẽ thấy (◍^ ^◍)
[Lúc này T đột dưng trở về nhà]
- T: Đến rồi, đây là nhà của anh..ủa sao cửa không khoá vậy nè? (• ༚•)
- A Vương, em vẫn chưa đi hả?
- AD: (!) (Có người vô, phải trốn đi mới được!)
[AD liền chui xuống gầm giường]
- AV: Chà, đúng là ý tưởng lớn gặp nhau nhỉ? (¬¬)
- AD: (!) A Vương! Sao ông lại ở đây vậy?!
- AV: Suỵt, im lặng! Bị phát hiện bây giờ
- AD: •-• (..)
- T: Không thấy trả lời gì hết, ở trong phòng cũng không thấy, cái thằng nhóc này, khi nãy trước khi đã dặn là phải khoá cửa cẩn thận rồi mà
- N: Không có ai ở nhà hết hả anh?
- AD: (Hở, giọng của Thư Nhã)
- T: Ừ, có lẽ A Vương đã ra ngoài rồi
- N: Anh Thiên, vậy thì chuyện này anh có thể giúp em được không?
- T: Cái đó..anh..
- N: Anh phải giúp em, em không thể tự mình làm chuyện này được
- AD: Hai người đó đang làm cái gì vậy?
- AV: Nhất định cậu ấy đang tính quyến rũ, mê hoặc anh Thiên đây mà, không được phải ngăn cậu ta lại
- AD: Bình tĩnh đã..
- T: Nhã à, anh thực sự rất muốn giúp em nhưng mà A Vương sẽ không thích điều này đâu
- AV: (Hm, đúng là anh Thiên của mình, không dễ dàng bị quyến rũ như vậy, em rất tự hào về anh :emoji_triumph: )
- N: Nhưng mà, bây giờ chỉ có anh mới có thể giúp được em thôi
- T: (..) Thôi được, vậy thì anh sẽ thử
- AV: :emoji_scream:
- N: Như vậy thì hay quá
- AV: Grr..
- AD: Nè, ông bình tĩnh lại y! ><
- AV: ..Hơ
- AD: (!) Suỵt! Đừng hắt xì lúc này chứ
- AV: Tui tự biết mà (•̀ - •́)
- N: Anh Thiên, cảm ơn anh, nhờ vào anh hết đó
- T: Anh biết là sẽ rất khó nhưng mà anh sẽ cố gắng nói với A Vương
- AV: Hơ..
- AD: (!) Nè ông không được hắt xì đâu đó
[AD lấy tay chặn miệng AV lại]
- AD: Ráng nhịn ik! Sao tự dưng lại như vậy chứ?
- ?: Meo
- AD: (!) (• ༚•)
- AV: Hắt xì! ><
- AD: ( •᷄⌓•᷅")
- T: (?!)
- A Vương em đang làm gì dưới gầm giường vậy?
- Cả..An Di nữa •-•"
- AD: Aàh, anh Thiên, anh đừng có hiểu lầm, tụi em có làm cái gì đâu, không phải là tụi em trốn đó nghe lén anh đâu
[Quay sang AV nhờ nói giúp]
- AD: A Vương..( •᷄ ༚•᷅ )
- AV: (>~<)
- N: (!) A Vương (˵• ૦ •˵)
- AV: Em chỉ chui xuống kiếm đồ thôi còn pả làm gì thì em không biết (¬¬)
- AD: Ê nè!
- T: Không phải em bảo là đi tới tối mới về sao?
- AV: Thì em để quên đồ nên mới về kiếm nè
- T: Thật vậy sao =.=
- AV: Cái đó không quan trọng..
- T: (• ༚•)
- AV: Anh với cậu ấy đang tính làm cái gì trong phòng vậy hả? (•̀ ༚•́)
- T: (;ŏ﹏ŏ)
- AV: Con mèo đó là sao?!
- N: •-•"

[Sau đó]
- N: Chuyện là như vậy, tớ dẫn Tiểu Bối ra ngoài dạo, đến lúc đi về thì..

[Nhớ lại:
- N: Tiểu Bối, chúng ta về thôi nào, lại đây nào..ủa hình như có gì hơi lạ..Hả!!]

- N: Tớ phát hiện nó không phải là tiểu Bối, tớ đã đi tìm kiếm xung quanh nhưng cũng không thấy đâu nên tớ nghĩ có lẽ chủ của con mèo này cũng đã nhầm tiểu Bối với nó nên tớ thử ngồi đợi nhưng đợi mãi chẳng thấy gì nên tớ đã gọi anh Thiên đến giúp
[T: Alo..em đang ở đâu? [..] Được rồi, anh sẽ tới đón em..]

- AV: (Thì ra là vậy) (¬¬)
- AD: Thế sao cậu không đem nó về luôn mà phải đem qua đây?
- N: Um, tiểu Bối là con mèo cưng của Danh, nếu em ấy mà biết tớ làm lạc mất nó chắc chắn sẽ nổi điên lên cho mà coi
- AV: Hơ hơ, tui cũng muốn biết khuôn mặt của nhóc đó khi nổi điên sẽ như thế nào?
- AD: Vậy nếu như cậu dẫn nó đi chơi mà không dẫn về thì chắc em ấy cũng phải nghi chứ
- N: Tớ đã bảo là A Vương thích nó nên sẽ để cậu ấy giữ nó một ngày, tớ nghĩ chủ của nó cũng sẽ phát hiện ra và rồi liên lạc với chúng ta thôi, vì vậy tớ đã năn nỉ anh Thiên giữ nó ở đây cho đến mai
- AD: Oh
- AV: Nếu là vậy thì tui nghĩ không ổn rồi đó, tên nhóc đó nhất định sẽ chạy đến đây sớm thôi ( ˘°˘)
- N: Sao cậu lại nghĩ như vậy?
- AV: Bởi vì nhóc đó biết tui bị dị ứng với mèo mà

[Hồi tưởng lại lần ở nhà TN:
- AV: Nè, làm ơn để con mèo đó xa ra, tui bị dị ứng với mèo!]

- N: Hả (!)..Như vậy có nghĩa là..
[Lúc này tiếng chuông cửa ở ngoài đột dưng vang lên]
[Ding dong]~♪
- N: •-•"
[N lo lắng đi ra trước cửa, cô từ từ khẽ mở cánh cửa]
- ?: Thông báo hoá đơn..(^▿^)
- N: (⁰ ロ ⁰) [Giật mình đóng sầm cửa lại]
- ?: Éc! ><
- N: Ơ xin lỗi, anh có sao không? (•̪ o •̪)
..
- T: Thì ra là người tới ghi hoá đơn :emoji_weary:
[Cốc cốc cốc]..
- N: (!) Ah [Mở cửa] Vâng còn chuyện gì nữa á? (^▿^)
- KD: Chị hai, tiểu Bối của em đang ở đâu?! [Ngọn lửa bốc cháy]
- N: ( •᷄⌓•᷅")
- AV: Tui không biết cái gì à nha (¬¬)

[Một lúc sau]
- KD: Vậy là chị đã để lạc mất tiểu Bối của em à
- N: Chị xin lỗi nha, chị không ngờ sự việc này lại xảy ra ("^▿^)
- KD: Dù gì chuyện cũng đã xảy ra rồi
- N: Vậy giờ chúng ta tính sao đây?
- KD: Giờ chúng ta đành phải chờ thôi, dù sao thì trên vòng cổ của tiểu Bối cũng có ghi tên và số điện thoại, nếu có lạc hoặc bị nhầm thật thì chắc người ta cũng sẽ phát hiện sớm rồi gọi lại cho mình thôi

[Khi này bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên]
- N: (!) Có cuộc điện thoại gọi tới nè
- KD: Để em nghe cho
- Alo..?
- ?: Mm..cho hỏi chủ nhân của số điện thoại này, cậu có nuôi một con mèo có phải không?
- KD: Đúng rồi, có phải là cậu đang giữ con mèo của tui không?
- ?: Đúng vậy, có vẻ như là nó bị lạc, thật ngại quá, ban đầu do tưởng mèo của tớ nên tớ đã ôm nó về do nhìn giống với bé nhà tớ quá
- KD: Như vậy thì tui đang giữ con mèo của cậu rồi
- ?: Thật sao, cậu cũng đang giữ mèo của tớ à, như vậy thì hay quá!
- KD: Vậy giờ tui có thể đổi lại mèo với cậu được không?
- ?: Tớ cũng muốn gửi lại bé cho cậu lắm nhưng mà chúng ta hẹn gặp ngày mai được chứ, hiện tại tớ không đi được nhưng mà cậu cứ yên tâm nha, tớ nhất định sẽ chăm sóc bé mèo thật cẩn thận
- KD: Ùm..
...
- AV: Sao rồi?
- KD: Bên đó bảo rằng ngày mai sẽ gặp ở công viên để đổi lại mèo
- AV: Vậy à
- N: Như vậy thì may quá, chúng ta có thể nhận lại tiểu Bối rồi
- AV: Vậy nếu không còn gì thì giải tán được rồi, làm ơn ôm con mèo đó đi giùm tui

[Sau đó mọi người giải tán]
- N: Tạm biệt mọi người, mình về trước nha..
- AV: Pà còn chưa đi đi, ở đây làm cái gì?
- AD: Tui đâu có liên quan đến vấn đề con mèo, tại sao phải đi chứ?
- AV: Pà lại tính bám anh Thiên nữa chứ gì (¬-¬)
- AD: (Anh Thiên..(!) Phải rồi hộp quà!)
[AD tính đi vào trong phòng thì bị AV giữ lại]
- AV: Pà tính đi đâu đó?
- AD: Tui..để quên đồ
- AV: Pà có đồ gì để quên ở nhà tui chứ
[Lúc này T đi vào phòng nhìn thấy hộp quà để trên bàn]
- T: Ủa, cái gì đây?
- AD: (!) (˵• •˵) [Bỏ chạy]
- AV: (?) ( ͠• -•́)

[AV đi vào trong]
- AV: Gì vậy anh Thiên?
- T: Tự dưng anh thấy có hộp quà ở trên bàn, của ai vậy?
- AV: (..) Ah, cái đó của em, có mấy bạn thích em nên tặng đó mà ^^
- T: Vậy à, em sướng thiệt đó nha, được tặng quà sao lại để lung tung như vậy
- AV: Hihi, em quên, để em đem đi cất (^▿^) (Hừ, tính tặng quà cho anh Thiên à, đừng có mơ) (¬¬)
 

Mèo Yêu

Tác giả
Tham gia
13/12/24
Bài viết
109
Điểm cảm xúc
204
Điểm
43
Chap 68: Quà xin lỗi
- M: Anh Thiên, anh có cần gì không? (^▿^)
- T: Được rồi, anh không cần gì đâu ^^"
- M: Nếu anh cần gì thì cứ nói em nha..@#%..
- H: Ông Minh hôm nay ổng bị sao vậy? Thấy mọi lần ổng hay cau có với anh Thiên lắm mà, sao tự dưng hôm nay xoay ngoắc 360° vậy?
- AD: Cái đó chắc là do..
[AD kể lại sự việc cho H nghe]
- H: Hả thật sao, anh Thiên ngầu vậy, thật không ngờ một mình ảnh mà dám xông vào đánh nhau với mấy người đó đấy
- AD: Tớ cũng không tin được luôn đấy, thật không nghĩ là giây phút đó ảnh sẽ tới cứu mình
- H: An Di, cậu đúng là may mắn thật đó, ảnh dám vì cậu mà xông vô một mình như vậy có nghĩa là anh ấy quan tâm tới cậu lắm đấy..
- AD: Có sao (˵• ᵕ •˵)
- H: Ah mà nè, tớ thấy cậu với anh Thiên..hai người có gì không vậy?
- AD: Làm gì có chứ (◍^ ^◍)
- H: Ah~khuôn mặt đáng khả nghi quá! Cho tớ biết y, hai người tiến triển tới đâu rồi?
- AD: Không có thật mà, haha..
- AV: Có gì vui thế, cho tui tham gia với được không ( ˘ᵕ˘)
- AD: (¬¬) Không có gì
- H: Anh Vương, chào cậu (• ▿ •)
- AV: Chào
- Sao vậy? Thấy các cậu có vẻ vui lắm mà, đừng bận tâm tui, cứ việc kể tiếp ik
- AD: Hết vui rồi (˘°˘)
- AV: (¬֊¬)
- H: •-•" À hai cậu cứ nói chuyện đi ha, tớ sẽ ra kia một lát ("^▿^)
- AD: Ông lại muốn kiếm chuyện cái gì nữa đây?
- AV: Để tui nói cho pà biết, đừng tưởng anh Thiên của tui đối xử tốt với pà một chút thì có nghĩa là anh ấy thích pà ( ˘⁰˘) Chẳng qua là anh ấy đối xử với ai cũng quá tốt nên pà mới bị ảo tưởng như vậy, thật ra người mà ảnh thương nhất chính là tui
- AD: (¬¬) Hơ, tui thấy người ảo tưởng mới là ông thì đúng hơn, ông dựa vào đâu mà bảo anh Thiên thích ông hơn tui chứ
- AV: Đương nhiên, bởi vì thời gian tui ở bên cạnh ảnh lâu hơn pà
- AD: Lâu hơn thì sao chứ? Tui cũng có thể dành thời gian sau này ở bên cạnh ảnh mà
- AV: Pà đừng quên là sau khóa này anh Thiên sẽ chuyển đi, pà có cố gắng giành thời gian thì cũng không có ích gì đâu cho nên đừng có làm mấy cái chuyện dư thừa để mà lấy lòng anh Thiên của tui nữa
- AD: Tui cứ thích đó thì sao nào?
[AV đưa ra trước mặt AD một cái đồng hồ]
- AD: (!) Ơ cái đó là..của tui mà! (•̀ ༚•́)
- AV: Haha nhưng mà giờ nó không còn là của pà nữa
- AD: Sao ông dám lấy đồ của tui tặng cho anh Thiên hả! ><
- AV: Tui không cho pà tặng ảnh đó thì sao nào
- AD: Trả đây cho tui!
- AV: Không trả ( ˘ᵕ˘)
- AD: Trả đây!
- AV: Không trả đó, làm gì được nhau nào..plè..!
- AD: :emoji_triumph:
[Sau đó cả hai rượt đuổi nhau để lấy lại cái đồng hồ]
..
- AD: Cái tên A Vương đáng ghét đó, chạy đi đâu mất tiêu rồi? ( •̀ - •́)
- AV: [..] Hừ giữ cái này rắc rối quá, tốt nhất là đem nó đi quăn cho rồi (¬¬)
[Đúng lúc đó M đi ngang qua]
- AV: (• ༚•)..Anh Minh! (^▿^)
- M: (!) Cậu muốn cái gì đây!
- AV: Em có cái này muốn cho anh này
- M: Thôi đồ cậu tui không cần đâu, làm ơn đi
- AV: Anh cứ nhận lấy đi, có gì phải ngại đâu mà
- AD: Đây rồi! Cuối cùng cũng tìm thấy
- M: Ngại cái gì chứ, ai mà thèm đồ của cậu, tránh ra cái đi!
- AV: Anh không nhận là em không đi đâu đó
- M: Đã bảo là không mà
[M cầm chiếc đồng hồ quăn đi]
- AD: :emoji_scream: Ông làm cái gì vậy hả?! [Đấm]
- M: Áh! ><
- AD: Hơ..quà của mình..
- M: Mình đã làm cái gì sai chứ?! (*゚ロ゚)
- AV: :emoji_rolling_eyes:
- AD: Hư rồi..
- AV: •-•"

[Sau đó]
- T: Anh thấy hôm nay An Di có vẻ không được vui đó, hai đứa lại cãi nhau nữa à?
- AV: Liên quan gì tới em chứ
- T: Anh thấy từ nãy giờ hai đứa chẳng thèm nói chuyện với nhau, không phải là đang có chuyện gì à
- AV: Thì em cũng có thân thiết gì với pả đâu
- T: Em lại làm gì nữa phải không? (ー_ー)
- AV: Em có làm cái gì đâu chứ
- T: Anh không tin đâu, nói đi
- AV: ("¬¬)

[Bên phía KD lúc này, cậu đang đợi ở chỗ hẹn]
- KD: (Công nhận nó giống với tiểu Bối thiệt, nếu không để ý kĩ chút là bị nhầm liền, thảo nào chủ của nó cũng bị nhầm nó với tiểu Bối)
- Mèo con à, tên của mày gì vậy? ^^
- MÂ: Ah, xin lỗi vì để cậu đợi..
- KD: (!) Ơ, không sao tui.. (Là cô gái lần trước!)
- MÂ: Oa..Sa Sa, em đây rồi (^▿^)
[KD ngơ người một lúc sau đó chợt tỉnh ra, cậu vội đưa lại mèo cho MÂ]
- KD: (!) Đây
[Hai người trao đổi mèo cho nhau]
- MÂ: Chị lo cho em quá..
- KD: Tên của nó là Sa Sa à
- MÂ: Đúng rồi, à phải, cảm ơn cậu vì đã chăm sóc nó giùm mình nha
- KD: Không có gì đâu, con mèo của cậu ngoan lắm, tui cũng rất là yêu mèo
- MÂ: Vậy sao, mình cũng thế, mình cũng rất thích em mèo của cậu, em ấy dễ thương lắm (◍^ ^◍)
- KD: (˵• •˵)
- MÂ: Ơ ơ, xin lỗi mình phải đi rồi, cảm ơn cậu nhiều nhá ^^
- KD: Ơ..
[KD đứng nhìn MÂ rời đi mất]
- KD: (Không biết mình có còn được gặp lại cô ấy không?) •-•

[Ngày hôm sau]
[AV đi đến gặp AD]
- AV: Mm..cái đồng hồ đó..(¬¬)
- AD: Ông lại muốn kiếm chuyện cái gì nữa đây?
- AV: Ha, giờ chắc nó về một xó nào rồi phải không
- AD: Phải đó, nhờ ơn của ông đó, vừa lòng ông chưa?!
- AV: :emoji_rolling_eyes: Ừ thì chỉ là cái đồng hồ thôi mà, hư rồi thì quăn đi có sao đâu
- AD: Ông còn nói như vậy được nữa á, cũng tại do ông mà ra hết, tại ông mà nó mới bị hư á, chắc ông vui lắm chứ gì
- AV: Xớ, thì tui có lòng quan tâm hỏi han pà xíu thôi mà, biết vậy chẳng thèm hỏi
- AD: Ông quan tâm tui sao? Ông còn dám nói như vậy nữa á, chẳng phải ông là người đã gây chuyện trước à? Mà nhắc tới chuyện đó, lúc tui gặp nạn thì anh Thiên chính là người chạy đến cứu tui, còn ông thì biết chuyện nhưng lại chẳng thèm quan tâm, cũng chẳng hỏi han miếng nào, đã vậy còn quá đáng như vậy nữa, tui biết thừa ông chỉ có ghét tui thôi, đừng có giả bộ tỏ vẻ lòng tốt với tui (•̀ ༚•́)
- AV:..Phải đó, pà đúng là đồ đáng ghét, lúc nào cũng tự xưng là bạn thân nhất của tui nhưng lại muốn giành anh Thiên với tui, ai đời nào mà lại có đứa bạn như pà chứ, cứ mỗi lần nhìn thấy pà là đã làm tui khó chịu rồi, lúc nào cũng gây phiền phức, hết kiếm chuyện này rồi lại tới chuyện khác, đúng là đáng ghét thật mà (•̀ o •́)
- AD: Ai kiếm chuyện chứ, là ông lúc nào cũng kiếm chuyện với tui trước mà!
- AV: Thì đã sao hả, chẳng phải tui đã cảnh báo với pà trước đó rồi sao, do pà cố chấp cứ muốn giành anh Thiên với tui chi, cái này là hậu quả do pà chuốc lấy đó, nói cho pà biết, không những lần này mà nếu như có lần sau nữa thì tui cũng không để yên cho pà đâu!
- AD: Ông quá đáng lắm, tui không muốn nói chuyện với ông nữa, ông đi đi! ><
- AV: Pà tưởng tui muốn nói chuyện với pà lắm sao, chẳng qua là anh Thiên kêu tui đến đây thôi, nhìn mặt là thấy không ưa rồi
- AD: ( •̀ - •́)
- AV: Hứ! [Bỏ đi]
...
- T: A Vương, sao rồi?
- AV: Anh muốn thì cứ đi mà nói chuyện với cậu ta, em chẳng thèm quan tâm nữa đâu!
- T: Nè rốt cuộc hai đứa đã nói cái gì vậy, em lại chọc tức An Di nữa phải không?
- AV: Ai chọc tức ai chứ?! Là pả cãi nhau với em trước mà
- T: Em lại vậy nữa rồi, chẳng phải anh đã bảo em phải bình tĩnh một chút sao, em là người có lỗi mà
- AV: (¬¬)
...
[Sau đó T đến chỗ AD]
- T: An Di, có phải là em với A Vương đã cãi nhau đúng không?
- AD: Em không muốn nhắc tới cậu ta nữa đâu (¬¬)
- T: Nè..
- AD: (• ༚•)
[T đưa cho AD một cái vòng tay]
- T: Anh nghe nói là A Vương làm hư đồ của em nên em mới tức giận như vậy phải không, này coi như là quà đền bù cho em nhé, đừng giận nữa nha (^▿^)
- AD: Anh Thiên..nhưng mà em không dám nhận đâu :emoji_pensive:
- T: Sao vậy, bộ em giận nó dữ lắm hả?
- AD: (Vốn dĩ muốn tặng quà cho ảnh, ai dè đâu bây giờ ảnh phải tặng ngược lại cho mình) Chỉ là cậu ấy là người có lỗi tại sao anh phải thay cậu ấy xin lỗi em chứ, anh có làm cái gì sai đâu?
- T: Mặc dù anh không biết cụ thể là như thế nào nhưng mà anh hy vọng là em đừng có giận nó nữa, em cũng biết tính của A Vương mà, em ấy nhất định sẽ không chịu xuống nước đâu, anh thấy là em ấy cũng thành tâm hối lỗi rồi, em đừng có giận nó nữa nha
- AD: Làm sao mà anh biết cậu ta đã thành tâm hối lỗi chứ? (¬¬)
- T: •-•" (..)
- AD: Được rồi anh Thiên, anh đừng xin lỗi em nữa, anh biết em sẽ không giận cậu ấy lâu được mà, chỉ là em thấy hơi buồn xíu thôi
- T: Vậy thì em hãy nhận nó nhé
- AD: Em..
- T: Em cứ nhận cho anh vui đi nha ^^
- AD: Ừm..dạ em cảm ơn anh Thiên
 
Top