[Mở màn, hình như là một vở kịch của những đứa con nít]
- ?: Công chúa, nàng sẽ chờ cho đến khi ta chở về chứ?
- ?: Em sẽ đợi, chỉ cần chàng hứa sẽ quay trở lại thì bao lâu em cũng sẽ đợi
- ?: Ta hứa với nàng, chắc chắn có ngày ta sẽ quay trở lại, nhất định ta sẽ quay trở lại..
[Khoảng thời gian trôi qua] [...]
[Một ngày đẹp trời nọ, cô gái đang lục tìm tủ đồ của mình để kiếm một chiếc đầm phù hợp, cô ướm thử chiếc đầm vào người]
- ?: Hm..cái này chắc được
[Sau khi thay xong bộ đồ, cô ngồi chải chuốt tóc tai rồi trang điểm thật đẹp, mọi thứ xong xuôi hết, cô đeo mặt dây chuyền hình trái tim rồi đứng trước gương]
- ?: Xong, đẹp rồi! (^▿^)
[Khi này đột dưng có tiếng điện thoại kêu lên]
- ?: À alo, em đang chuẩn bị tới đây, anh chờ em chút nha [Tắt máy]
- Ahi ♡ (◍^ ^◍)
[Cô gái vui vẻ bước đi trên phố]
- ?: (Hôm nay là buổi hẹn hò đầu tiên của mình, phải tỏ ra thật hoàn hảo mới được, hihi)
- Ah!
[Từ phía xa, cô nhìn thấy một người con trai đang đứng chờ mình, cô vẫy tay chào cậu]
- ?: Anh Tuấn! (^▿^)
- Tuấn: An Di, chào em
- AD: Xin lỗi, anh đợi em có lâu không?
- Tuấn: À, không sao đâu, anh cũng mới tới thôi, hi..vậy bây giờ mình đi chơi trước nha
- AD: Dạ
[Hai người họ cùng nhau đi chơi sau đó ghé vào quán nước]
- Tuấn: Em uống gì thì cứ gọi, hôm nay anh sẽ trả hết
- AD: Hi, cảm ơn anh
[AD vừa cầm menu trên tay thì điện thoại của cô đột dưng reo lên, vì đang trong buổi hẹn hò nên cô cũng chẳng mấy để tâm xem ai đang gọi cho mình, cô chỉ tiện tay bắt máy lên hỏi]
- AD: (!) Alo?
[Ở đầu dây bên kia, một người đang đắp mặt nạ dưa leo, hình như là rất chăm chút làm đẹp đã đáp lại lời của cô]
- ?: Alo cưng, lâu rồi không nói chuyện, tui có việc muốn thông báo đây..
- AD: Hả?! (" ͠• ૦•)
[AD vừa nghe thấy giọng nói từ bên kia liền thẳng thừng đáp lại]
- AD: Xin lỗi nha, giờ tui không rảnh ( ˘⁰˘)
- ?: Hử?
- AD: Gọi lại sau [Cúp máy]
- ?: [Bíp..] (..)
♯ Con kia, dám cúp máy ngang của mình, muốn chết à, grừ!!
- Hứ, mặc kệ, khi nào gặp mình sẽ cho nó biết tay

Quan trọng là, mình sắp được gặp lại..
[Vừa nói, người đó vừa tiến tới chỗ chiếc tủ, trên đó có đặt một khung hình, cậu ta cầm tấm hình lên rồi nhìn ngắm, bức ảnh trong khung dần hiện rõ ra, là chân dung của một người con trai]
- ?: Anh Thiên! (♡▿♡)
[Phía bên này AD và bạn trai đang cùng nhau dạo phố thì bạn trai của cô đột dưng nghe điện thoại]
- Tuấn: Alo?
- AD: (?)
- Tuấn: [..] À, xin lỗi, có lẽ không đưa em về được rồi..kì thật, bữa đầu hẹn hò vậy mà..("^▿^)
[AD có chút hụt hẫng khi bữa đầu hẹn hò mà bạn trai lại bỏ về trước như vậy nhưng cô vẫn cố ra vẻ bình thường]
- AD: Không sao đâu, em tự về được mà ^^
[Sau đó Tuấn tạm biệt AD rồi trở về nhà]
- Tuấn: Bye..em đi cẩn thận nha
- AD: Vâng..
- [..] Buồn ghê
[Trời lúc này bỗng dưng nhỏ từng giọt mưa xuống]
- AD: Hả, mưa rồi! Kiếm chỗ trú mới được
[AD nhanh chóng chạy đến một chỗ có mái hiên để tránh mưa]
- AD: Xui thật, hôm nay lại không mang dù
- ?: Này bạn ơi, bạn lấy dù của mình đi
- AD: (?) Ơ, nhưng mà nếu đưa cho mình thì cậu che bằng cái gì đây?
- ?: Không sao đâu, tui là con trai mà, nhường cho bạn nữ xíu thôi
[Gương mặt của người con trai thân thiện ấy hiện lên, cậu ta trông giống như người trong tấm hình khi nãy]
- ?: Tạm biệt (^▿^)
[Vừa đưa dù cho AD xong, cậu vội chạy đi dưới mưa]
- AD: (!) Ây..
[Cô chưa kịp phản ứng thì người con trai đó đã chạy mất]
- AD: Người đó tốt thật..
[AD cầm cây dù trong tay mà ngẫm nghĩ]
- AD: Tính ra ngày hôm nay cũng không tệ..(◍^ ^◍)
[Sau khi về tới nhà]
- AD: Về tới nhà mừng quá đi, cứ tưởng là phải chờ hết mưa mới được về chứ..mà cái bạn cho mình mượn dù tốt ghê, mai mốt nếu có gặp lại thì trả dù cho cậu ấy rồi cảm ơn đàng hoàng mới được ^^
[Về tới phòng, AD liền leo lên giường nằm]
- AD: Haizz..mệt quá đi được..
[Vừa nằm được một lúc thì cô chợt nhớ ra gì đó]
- AD: À đúng rồi, gọi lại cho tên kia thử? [..] [Tút..tút] Không bắt máy? (Chắc lại lo đi làm đẹp hay cua trai ở đâu rồi chứ gì)
- Kệ, đi ngủ cho sướng cái nào ( ˘ᵕ˘)
[Sáng hôm sau]
[AD đến trường học, chuyển cảnh lúc cô đang ngồi học]
- AD: (Tui tên là An Di, hiện tại đang sống ở Nam Thành, Lục Niên, là sinh viên năm nhất khoa quản trị kinh doanh của Đại học Nam Thành, học lực của tui cũng không được tốt cho lắm, vậy nên, nên là..) Trời ạ, bài học gì đâu mà không có hiểu cái gì hết trơn =.=
- Giảng viên: Hôm nay học tới đây thôi, để kiểm tra mức độ hiểu bài của các em, tôi sẽ cho một bài kiểm tra nhỏ
- AD: (!) Hả! [Tỉnh ngủ liền] (Chết tui rồi, biết méo gì đâu mà kiểm tra!)

- Giảng viên: Nào, các em lấy giấy ra
...
[Sau đó]
- AD: Tiêu mình rồi, bài kiểm tra làm tùm lum..
[Trong lúc đang sầu đời vì bài kiểm tra thì bạn trai của cô chợt gọi tới]
- AD: À anh hả..anh muốn gặp em hả, có gì không?
[Vừa nghe điện thoại vừa đi, AD không chú ý nên va phải một người, cậu ta đang mang một chồng sách trông có vẻ rất lỉnh kỉnh]
- AD: Ui! ><
[Sau khi va phải thì đống sách và tài liệu bị rơi vãi xuống sàn]
- AD: Ơ, xin lỗi..
- [Nói với bạn trai] Bây giờ em không nghe máy được, có gì gọi lại sau nha
- Thành thật xin lỗi, cậu có sao không? ("^▿^)
- ?: Ah, không sao đâu
[Trước mặt AD là một chàng trai tóc vàng, đeo kính và có chiều cao rất khiêm tốn, cô cuối xuống nhặt đống giấy tờ giúp cậu]
- AD: Cậu mang gì mà nhiều thế, để tớ mang phụ cậu nhá
- ?: À, không cần đâu, tớ mang hết được mà
- AD: Không sao đâu, dù sao tớ cũng rảnh mà
- ?: Vậy cảm ơn cậu nha
..
[Vừa đi cả hai cùng trò chuyện với nhau]
- AD: Vậy là cậu học bên khoa luật à
- Tín: Ừm, ước mơ của tớ là trở thành một luật sư công lý mà, tớ muốn bảo vệ lẽ phải và đem lại công bằng cho người khác
- AD: Wao, lý tưởng của cậu cao cả quá nhỉ, phải chi tớ cũng nghĩ được như cậu
- Tín: Thế cậu đã có dự định gì chưa?
- AD: Tớ hả, tớ còn chưa biết mình sẽ làm được cái gì nữa đây này ◞‸◟
- Tín: Ừm, không sao đâu, dù sao thì sớm hay muộn gì cậu cũng tìm được một công việc mà cậu yêu thích thôi, mong cậu mau sớm tìm được
- AD: Cảm ơn cậu nha, chúc cậu sẽ hoàn thành được ước mơ của mình, tớ cũng sẽ cố gắng, haha.. ^^"
- Tín: À, tới đây được rồi, cảm ơn cậu nha..gặp lại cậu sau, tạm biệt
- AD: Ừm, bye..
- Hừm..người ta đến tuổi này có ước mơ, có động lực hết trơn rồi, còn mình thì vẫn chưa biết mình muốn làm cái gì nữa?
[Lúc này chuông điện thoại của AD đột dưng reo lên]
- AD: Alo, mẹ hả?
- L: Con gái à, hôm nay nhà chúng ta có khách á, con đi mua giùm mẹ chút đồ ăn được không, nhà cũng hết đồ ăn rồi, bữa giờ mẹ bận quá nên chưa mua
- AD: Dạ vâng ạ, con sẽ về sớm
- L: Cảm ơn con gái
- AD: (Hm..khách hả? Nhà mình thường đâu có khách nào hay ghé qua vào thời điểm này đâu? Là ai nhỉ?) Thôi kệ, cứ đi mua đồ ăn trước đã..
[AD đi đến cửa hàng tiện lợi ở gần trường, cô dạo quanh ở trong đó một lúc]
- AD: Mm..lấy cái này [..] Xong, tính tiền thôi
[Sau khi xác định được những món đồ cần mua, cô đi ra quầy thanh toán]
- AD: Tính tiền giúp mình với cậu ơi..
[AD chợt bất ngờ khi nhận ra người trước mặt lúc này là người đã cho mình mượn dù khi đó]
- AD: (!) Ah, có phải là cậu hôm trước cho mình mượn dù không?
- ?: À thì ra cậu là cô gái bị ướt mưa đó hả?
- AD: Ừm, hi..thật ngại quá, hôm bữa chưa kịp cảm ơn cậu, hôm nay tình cờ gặp lại, may quá, cảm ơn cậu nhiều nha
- ?: Giúp đỡ người khó khăn thôi, có gì đâu mà ^^
- AD: Đúng rồi, dù của cậu tớ có mang theo, trả cậu nè
- ?: Ừm
- AD: Hôm nay tình cờ thật đó, bộ cậu sống ở gần đây hả?
- ?: À tớ là sinh viên trường Nam Thành nên chọn nơi ở và làm việc ở gần trường cho thuận tiện đấy mà
- AD: (!) Ah! Vậy là cùng trường với mình rồi (• ༚•) Trùng hợp thật, vậy cậu năm mấy rồi?
- ?: Hì, tớ là sinh viên năm 3
- AD: Ah, vậy phải đổi cách xưng hô rồi, em là sinh viên năm nhất ạ, có gì mong anh giúp đỡ nha
- ?: À, ngại ghê..haha..
- Nè, hóa đơn của em đây
- AD: Dạ, khi nào gặp lại em mời anh gì đó để cảm ơn nha
- ?: Có gì đâu mà ^^
..
- AD: Hi, anh ấy tốt ghê..ơ mà mình quên hỏi tên anh ấy rồi..thôi kệ, mai mốt mình ghé qua hỏi lại cũng được (◍^ ^◍)
[...]
- AD: Thưa mẹ con mới về
- L: Ừm, con về rồi đó hả
- AD: Đồ của mẹ yêu đây!
- L: Cảm ơn con nhiều nha, ngoan quá
- AD: Dạ chỉ là chuyện nhỏ thôi mà
- L: Mẹ đi làm đồ ăn đây..à..A Vương đang đợi con ở trong phòng khách đấy
- AD: (!) Hả? A Vương?!
- Ý mẹ nói khách của chúng ta là A Vương đấy hả!
[AD vội chạy nhanh vào phòng]
- AD: Sao A Vương lại ở đây chứ?
[Cô nhìn vào bên trong, một cậu con trai tóc vàng, đẹp trai đang ngồi trên ghế, tay cầm một tách trà đang uống dở]
- AD: Hả? (" ͠• ૦•) A Vương, sao ông lại ở đây giờ này?
- (Đây là Anh Vương, bạn thân từ lúc nhỏ của tui nhưng mà do quen miệng rồi nên tui cứ gọi cậu ấy là A Vương vậy thôi. Cậu ta sống ở Hoa Dương, một nơi rất xa so với ở đây, lúc trước A Vương chỉ thường đến đây vào mỗi dịp hè thôi, những năm gần đây tui ít có liên lạc với cậu ấy nên chúng tui cũng không có gặp nhau nữa, vậy mà bây giờ đột dưng cậu ấy lại xuất hiện ở đây?)
- AV: Sao hả? Mắc cái mớ gì mà tui không được ở đây vào giờ này chứ? ( ˘⁰˘) Bộ không hoan nghênh à?
- AD: À đâu có, tui đang thắc mắc sao ông lại đột nhiên qua đây thôi, không phải ông đang ở bên đấy sao? Ông có bao giờ qua đây vào thời điểm nào khác ngoài dịp hè đâu? •-•
- AV: Con kia, hôm bữa dám cúp máy ngang của ông, ông còn chưa xử lý nữa đấy, thắc mắc tán cho cái chết bây giờ
- AD: Thế ông qua đây có gì không •-•"
- AV: Có thì mới qua, không có gì qua đây chi cho mệt vậy
- AD: Ùm, tui xin lỗi, đáng lẽ ra tui không nên cúp máy, tui thật vô ý, tui là người có lỗi, hãy tha thứ cho tui, vậy ông tới đây làm gì thế? (٥↼_↼)
- AV: Thôi được, tui sẽ tạm thời cho qua vụ này, giờ nghe tui tuyên bố đây, bắt đầu từ hôm nay, tui sẽ tạm thời chuyển đến đây
( ˘⁰˘)
- AD: (!) H..hả! Sao đột xuất vậy?!
- AV: Bây giờ cưng chưa cần biết lý do đâu nhá, tui cũng đã xin phép dì Lam rồi nên cứ yên tâm đi ( ˘ᵕ˘) Giờ thì đem cái hành lý này lên lầu giùm tui y, cảm ơn (¬֊¬)
[AV đưa vali của cậu cho AD cầm sau đó bỏ lên trên phòng]
- AD: (!) [Vừa cầm đã bị sức nặng của vali kéo xuống] Ui! ><
- A Vương đáng ghét!
..
- AD: Hừ..mang gì mà nặng thế không biết! ><
[AD cố kéo cái vali nặng chịt tới chân cầu thang sau đó nhìn lên trên, cô bắt đầu mần tượng được viễn cảnh diễn ra tiếp theo]
- AD: (..) ("ー_ー)
[Sau khoảng thời gian lê lếch]
- AD: Tên đó! Chỉ biết ăn hiếp mình mà thôi ><
- [..] Phù..cuối cùng cũng tới rồi
[AD đặt vali ở trong phòng nhưng không thấy AV đâu]
- AD: Hắn ta đi đâu mất tiêu rồi?
[Cô trở về phòng mình thì thấy AV đang ngồi trên giường]
- AD: Ông làm gì trong phòng của tui vậy hả? ( ͠• ༚•́)
- AV: Muốn coi pà chăm sóc phòng mình như thế nào thôi..ah trời ơi, sao mà pà bầy hầy quá vậy ( ˘⁰˘) Hm..con gái gì đâu mà..đồ đạc thì để lung tung, quần xì, áo dú thì quăn tùm lum, tùm la (¬¬)
[AV cầm lên cái áo trong của AD]
- AD: (!) [Vội chạy đến giựt lại]
♯ Cái đó là do tui bận nên chưa dọn thôi, ai bảo ông tùy tiện vô phòng con gái người ta chi vậy!! ><
[AD dọn hết số đồ nhỏ vào trong giỏ đồ với vẻ mặt xấu hổ, lúc này AV đi tới bàn học của cô]
- AV: Ồ, cái gì đây?
- AD: (!)
- AV: Wow, bài kiểm tra 3 điểm (• ༚•) Pà học hành tốt chán nhỉ (¬֊¬)
- AD: Grừ, trả đây, ông chỉ toàn bơi móc tui không à! ><
[AD với tới lấy bài kiểm tra nhưng AV vốn cao hơn nên cô có cố với cũng không tới]
- AV: Thấy cưng học hành tệ hại quá, dì Lam mà thấy chắc là phải đau lòng lắm
- AD:
♯ Cấm ông nói ra đấy!
- AV: Thôi được rồi, cưng nên cảm thấy biết ơn đi vì từ hôm nay anh đây sẽ kèm thêm cho cưng, trả nè!
- AD: Hừm (•̀ - •́)..(!) Kèm? (• ༚•) Ông chuyển qua đây vậy còn việc học của ông thì sao?
- AV: Thì tui chuyển qua học cùng trường với pà rồi đó (¬¬)
- AD: Hở, không lẽ ông học cùng khoa với tui luôn hả?
- AV: Yên tâm đi, pà nên cảm thấy biết ơn vì tui đã đến đây để cứu vớt cuộc đời thảm hại của pà ( ˘ᵕ˘)
- AD: Hời, ông mà tốt vậy sao? (¬¬) Thế còn anh Thiên của ông bỏ ở bển ai lo?
- AV: Trời, tui đến đây chủ yếu là để tìm anh Thiên mà ( ꈍᴗꈍ)
- AD: (Anh Thiên là anh trai nuôi của A Vương, anh ấy được gia đình A Vương nhận nuôi từ lúc nhỏ, ngay từ nhỏ A Vương đã thần tượng anh ấy như một vị thần rồi, cậu ta cuồng anh Thiên đến phát rồ luôn!)
- Tui biết ngay là ông qua đây sẽ không có gì tốt lành mà, chủ yếu là qua tìm trai thôi!
( •̀ ૦•́) Ủa mà..anh Thiên của ông chuyển qua đây lúc nào vậy, sao mà không nghe ông nói?
- AV: Ảnh đi mà không nói với tui một tiếng nào hết, chỉ để lại vỏn vẻn một lời nhắn "Anh đi rồi sẽ về!" Thế là ảnh đi biền biệt suốt mấy năm trời

Tui có hỏi ba mẹ mới biết ảnh qua đây nên mới cố gắng học xong nốt cấp ba để mà qua đây với ảnh

- AD: [Ôm an ủi] Tội nghiệp chưa kìa, thứ mê trai
- AV: Tán chết bây giờ (¬¬)
- AD: ("^▿^)..Mà ông không gọi được cho ảnh hả?
- AV: Ảnh đổi số rồi còn đâu, nếu đã gọi được thì tui đâu có khổ sở đi tìm như vậy
- AD: Vậy là ông sẽ ở tạm đây tới khi nào tìm được ảnh à, xong rồi sao nữa?
- AV: Lúc đó tui sẽ dọn qua ở chung với ảnh, trời ơi chỉ có hai đứa thôi hà, híhí..
- AD: ("ー_ー) (Hm..chỉ biết tới trai thôi) Á! Quên mất anh Tuấn
[AD chợt nhớ tới khi nãy chưa gọi lại cho bạn trai nên cô lấy điện thoại ra gọi]
- AD: [..]
- AV: (?)
- AD: Không gọi được, kì vậy?
- AV: Thôi tui về phòng đây, không nói chuyện với pà nữa..mà nè, mai pà có nhiệm vụ phải dẫn đường cho tui đó (¬¬)
- AD: (ー_ー) (..)