08
Chúc Ly dựa vào trí nhớ lê cái chân bị trật khớp khập khễnh bước đi nhanh chóng, mục tiêu của anh rất minh xác. Anh cần đến đó làm xong việc trước khi các điều tra viên của cơ quan xử lý sự kiện đặc biệt tiến vào.
“Cạch.”
Cánh cửa một căn phòng được mở ra, bên trong không ai.
Đây là phòng thực nghiệm sinh học.
Chúc Ly sau khi xác nhận địa điểm không sai xót, thì lập tức đi vào trong phòng. Mục tiêu, mô hình cơ thể người đặt sát tường cuối căn phòng này.
Anh nắm chặt gậy gỗ đào trong tay, hai mắt cảnh giác quan sát xung quanh, bước chân vững vàng đi về cuối phòng.
Càng đến gần mô hình, Chúc Ly cảm thấy tim đập nhanh hơn, không khí chung quanh dường như trở nên đặc sệt co kéo lại đem anh đè nén bên trong. Đồng thời gây nên áp lực cho phổi khiến việc hít thở không thông. Không chỉ có vậy, hai cẳng chân anh giống như có thứ gì cuốn lấy ghìm chặt xuống sàn nhà ngăn cản anh tiếp tục tiến bước.
Trần nhà đột nhiên trở nên ố vàng bong tróc ra từng mảng, máu đỏ từ đó thấm ra mang theo mùi gỉ sắt gay mũi từ trên cao từng chút nhỏ giọt xuống dưới.
Rồi bất chợt, bốn bức tường xung quanh và ngay cả sàn nhà đều hóa thành những tường thịt đỏ hỏn khổng lồ không ngừng lúc nhúc dị động. Sau đó là những gương mặt không da với đủ loại biểu cảm ghê rợn và thống khổ cùng cực hiện lên từ phía sau những bức tường thịt ấy.
Chúng đang vô thanh không ngừng gào thét, chống đẩy như muốn đem lớp thịt trước mặt xé tan để chui ra ngoài.
Chúc Ly có thể phân biệt được tất cả những gì đang xảy ra đều là ảo cảnh, mặc cho chúng đều rất chân thật đến khó tin, đủ để đem mọi giác quan lẫn xúc giác của anh lừa gạt hoàn toàn.
Hầu như tất cả mọi thứ trong căn phòng đều biến đổi, duy chỉ mô hình con người vẫn y nguyên tại chỗ.
Rõ ràng sự kiện linh dị bên trong quỷ vực này không chỉ có duy nhất một con quỷ như thông lệ trước giờ vẫn biểu hiện ra.
Thứ đang hoàn hành ở đây, dùng ảo cảnh để mê hoặc đe dọa ngăn anh tiếp tục đi tới chính là minh chứng cho sự tồn tại của một con quỷ khác ngoài con ở phòng nhạc.
Chỉ là con này là thể ‘mới sinh’, còn chưa bước vào cấp bậc chuẩn (cấp E). Tạm thời nó không có quy tắc giết người, mà chỉ có thể nương nhờ bên trong quỷ vực của con quỷ cấp cao hơn.
Sau đó ẩn mình ở trong bóng tối thông qua thêu dệt ảo cảnh đem con mồi ở trong phạm vị ảnh hưởng hù dọa, lừa gạt, gây ra sự nhầm lẫn trong nhận thức khiến con mồi tự đi tìm chết, kế đó thu hoạch năng lượng tích lũy để tiến hóa lên cấp.
Chúc Ly khẳng định nó chính là hung thủ tạo ta ảo cảnh giọt máu rơi từ trần nhà xuống lúc ở phòng học trên tầng và thuật che mắt tại cầu thang khi hai người Trần Tuân và anh lần theo dấu vết quỷ khí đi xuống.
Chúc Ly tuy chỉ là người thường nhưng lạ là anh đối mặt quỷ dị lại không hề nao núng hay tỏ ra sợ hãi.
Con quỷ ở đây hiện chưa có cấp bậc, đồng dạng không có quy tắc để nó có thể chủ động giết người, chỉ cần anh không bị ảo giác của nó mê hoặc chi phối thì sẽ không có vấn đề gì quá lớn.
Trên thực tế, anh lại cảm thấy nó đang sợ hãi, nó sợ anh tiếp tục tiến bước, nên mới không ngừng nỗ lực bung xõa năng lượng để tạo ra ảo cảnh có tính lừa gạt chân thật như vậy hòng đem anh ngăn trụ.
Chúc Ly có thể cảm nhận rõ ràng âm sát khí đến từ nó, sự thù địch, oán độc của quỷ dị đối với anh một cách trực tiếp. Mặc cho nó chưa có cấp bậc nhưng vẫn là quỷ, một con quỷ không cấp toàn lực tập trung nhắm vào một người thường vẫn là có tác dụng.
Minh chứng là thời gian trôi qua càng lâu anh càng cảm thấy bị đè nén hơn trước đó, cảm giác bị giam cầm càng thêm rõ ràng, hành động cũng thêm trở nên khó khăng hơn nhiều.
Và nếu anh không nhanh chóng đem nó giải quyết, để quỷ khí của nó thâm nhập tác động vào thân thể lâu hơn ắt sẽ sinh ra bất lợi cho mình.
Người thường dù khỏe mạnh đến đâu cũng có sức đề kháng rất thấp với quỷ khí, nếu tiếp xúc quá lâu sẽ bị vô thức ăn mòn từ tâm trí đến thân thể.
“Không đúng…” Chợt, như nhận ra điều gì, đôi đồng tử trong mắt anh co chặt lại.
Anh đã nhận ra âm mưu của quỷ dị, nó vậy mà muốn đem quỷ khí dìm chết anh tại đây, dọc sống lưng anh đều lạnh toát, mồ hôi chảy ròng ròng, việc hô hấp càng thêm thống khổ hơn, khô khốc, đau rát, khó nhịn.
“Chết tiệt, quỷ dị!” Chúc Ly thầm nguyền rủa một tiếng.
Lúc này anh cảm nhận sự trói buộc ở cẳng chân càng thêm mãnh liệt, áp lực không khí xung quanh đè nén càng thêm căng chặt, Chúc Ly cảm tưởng như tử thần đang đặt lưỡi hái của nó bên cạnh cổ mình.
Anh cắn mạnh đầu lưỡi đã sớm bị cắn nát lần nữa, dùng cơn đau đánh thức cơ năng của thân thể. Nhân lúc cơn đau kích thích, anh dùng ý chí mạnh mẽ toàn lực thúc đẩy cơ thể di chuyển nhanh về phía mục tiêu trước mặt.
Cùng lúc đến gần sát mô hình nhân thể, Chúc Ly không hề do dự nâng lên cánh tay cầm gậy gỗ đào dùng hết sức đâm mạnh vào vào con mắt bên trái của nó.
Một dùi hết toàn lực của Chúc Ly đem tròng mắt mô hình đâm hỏng.
“Á Á Á!”
Chúc Ly mơ hồ như nghe thấy tiết thét của quỷ dị trong im lặng.
Tại vị trí tròng mắt trái của mô hình đang bị anh dùng gỗ đào thọc thủng bốc lên một sợi khói đen theo tiếng hét dần tan biến mất. Đi kèm khói đen tan đi là một trận gió lốc không rõ nguồn gốc xốc mạnh mọi thứ xung quanh lên cao rồi lập tức im lặng trở lại như chưa từng tồn tại.
Đồng thời ảo ảnh cũng bắt đầu tan rã, không gian xung quanh tựa như tấm kính bị đập vỡ tan ra từng mảnh nhỏ rồi dần dần hóa thành ánh sáng mỏng manh bị hòa tan.
Lúc này, quỷ vực mới hoàn toàn biến mất, bóng tối thối lui nhanh chóng, ánh sáng quay trở lại không gian.
Chúc Ly đem gậy gỗi đào rút ra khỏi hốc mắt mô hình, anh nhìn dòng máu đỏ pha lẫn chút cặn đen không rõ vật chất bốc mùi tanh hôi từ trong đó chảy ra, nhưng trên gậy gỗ đào lại hoàn toàn sạch sẽ không chút vết bẩn.
Chúc Ly cảm thấy vị trí trước ngực nóng lên một cái rồi lập tức yên lặng xuống dưới, anh đưa tay cách lớp áo sơ mi xoa nhẹ lên đó, rồi lẳng lặng xoay người rời khỏi hiện trường.
…
Vì quen thuộc địa hình, Chúc Ly dễ dàng tránh đi các nhân viên thuộc cơ quan chính phủ tiến đến cứu viện và xử lý hậu tục để quay về nhà mình.
Tuy đang bị thương nhưng hành động của Chúc Ly vẫn tự nhiên như không hề hấn gì. Anh bước đi rất nhanh trên vỉa hè vắng người.
Một đường đi tới trùng hợp không gặp được người quen hay xa lạ nào.
Nhà anh ở tầng bốn trong một tiểu khu rất gần trường học, nếu lại đi đường tắt thông qua một con hẻm nhỏ sẽ chỉ mất không đến mười phút đi bộ.
Về đến nhà, anh mở cửa bước vào trong.
Thói quen chú ý tình trạng toàn bộ căn hộ thấy không việc gì mới an tâm đem balo đặt xuống sofa trong phòng khách. Sau đó đi vào toilet xả nước rửa sạch thân thể cũng đem bộ đồng phục trên người ném bỏ.
Trong tươi lai khả năng anh sẽ không cần đến nó nữa.
Sau khi tắm táp sạch sẽ Chúc Ly thay vào một bộ quần áo mặc hằng ngày, dùng khăn lông đem tóc lau ráo rồi lấy hộp cứu thương trong nhà ra ngồi xuống xử lý các vết thương trên người và cổ chân sưng tấy, rồi mới đi vào bếp mở tủ lạnh lấy thực phẩm ra chuẩn bị nấu bữa tối.
Chúc Ly trước khi xuyên qua là kẻ cô độc hiện tại xuyên tiến cơ thể này cũng đồng dạng là trẻ mồ côi.
Nguyên chủ không phải mồ côi từ nhỏ như anh mà là cách đây không lâu cha mẹ của cơ thể này bị cuốn vào một sự kiện linh dị dẫn đến tử vong.
Song thân nguyên chủ đều là xuất thân cô nhi viện nên họ hàng thân thích gì đó càng là không có một ai.
Cha mẹ mất đi để lại cho nguyên chủ một số tài sản nhất định cộng thêm tiền bảo hiểm. Với số tiền ấy, nguyên chủ chỉ cần không ăn chơi phung phí, thì tương lai dù không tìm được việc làm cũng có thể nương nhờ phúc ấm cha mẹ để lại sống nhẹ nhàng đến trăm tuổi vẫn còn dư giả.
Chuyện song thân qua đời với cơ thể bị quỷ dị xâm thực không còn nguyên vẹn đã gây ra cú sốc nặng cho nguyên chủ, cộng thêm tính cách hướng nội lại không có bạn bè thân thích ở bên quan tâm, giải tỏa tâm lý.
Kết quả, nguyên chủ bị mắc chứng trầm cảm, bị bệnh nhưng lại không đi khám điều trị kịp thời. Cuối cùng trong một đêm trăng thanh gió mát nguyên chủ đã uống thuốc ngủ quyên sinh đi theo cha mẹ mình.
Gần như cùng lúc ấy, ngay khi nguyên chủ vừa tắc thở thì Chúc Ly xuyên qua đến trở thành anh hiện tại.
Chúc Ly sau khi đem cơm tối nấu xong cũng ăn luôn và đem nhà cửa dọn dẹp sơ qua hết một lược mới quay trở lại phòng khách ngồi xuống trên chiếc sofa đặt balo.
Chúc Ly ngồi trên sofa đưa tay vói vào trong áo trước ngực mình lấy ra một mặt dây chuyền hình quyển sách đang mở.
Anh cầm mặt dây truyền trên tay, ý niệm vừa động, mặt dây truyền trông vô cùng bình thường không có gì lạ ấy lập tức động lên.
Chỉ thấy một vầng ánh sáng đỏ từ mặt dây hình quyển sách tỏa ra, kích thước vốn nhỏ bằng đầu ngón tay cái từ từ trương phình to lớn lên, sau đó biến thành một quyển sách thật sự lớn chừng một quyển vở học sinh thông thường.
Quyển sách toàn thân trong ngoài gần như đều thuần một màu đen tuyền tỏa ra ánh sáng đỏ quỷ dị lập lòe. Xem từ góc độ nào cũng đều toát lên sự kì dị, toàn thân đều như dán cái nhãn to đùng viết ba chữ ‘không cát lợi’.
Chất liệu cuốn sách sờ lên mát lạnh và mềm mại tương tự làn da người chết, gáy sách làm bằng xương trắng, cũng chẳng rõ từ loại xương gì.
Mặt bìa cuốn sách in đậm dòng chữ viết ngoáy đỏ như máu ‘Vạn Quỷ Sách’, nét mực luôn trong tình trạng còn ướt, thi thoảng chảy lem ra ngoài rớt vài giọt xuống nhưng chưa chạm đến sàn nhà thì đã hóa thành vụn ánh sáng tan biến vào hư không.
Nói là vạn quỷ sách nhưng bên trong không có ghi chú hay viết gì về quỷ hoặc liên quan quỷ cả, mà tất cả đều là những trang trống rỗng không có bất kỳ ký tự hay hình ảnh nào.
Chỉ khi Chúc Ly đem một giọt máu của mình nhỏ lên nó thì trên các trang giấy vốn trống không ấy mới dần hiện ra chữ viết màu đỏ sẫm tỏa ra mùi tanh nồng của máu thật.
Quyển sách này chính là ‘tài sản’ ông lão ăn mày để lại cho anh kế thừa.
Trước khi lâm chung, ông ấy đã đưa nó cho anh và chỉ anh cách sử dụng, cũng nói rằng anh cần nghiêm chuẩn đi thực hiện các nhiệm vụ được nêu trong đó để nhận những phần thưởng.
Chỉ cần anh có thể sống sót và kiên định đem nhiệm vụ hoàn thành đến cùng, thì có thể nhận được các phần thưởng tương ứng. Những phần thưởng ấy có thể là vật phẩm cũng có thể là kỹ năng, thậm chí là dị năng.
Chỉ cần sống đủ lâu làm nhiệm vụ đủ nhiều thì tiền tài, danh vọng hay quyền lực, sức mạnh đều không phải là không thể.
Ví như khúc gỗ đào trăm năm kia, nó chính là phần thưởng anh nhận được sau khi hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên khi mở sách ra.
Vì là xuất phát từ sách của ông lão đưa nên nói nó là một phần tài sản do ông ấy trao lại cho anh cũng không sai.
Nhiệm vụ đầu tiên đó là đem ông lão an táng ở nghĩa trang Thiên Sơn số 2 phía tây ngoại ô, sát vách gần kề bức tường bảo vệ của thành phố Phú Mỹ.
Anh dựa theo yêu cầu trong sách chôn ông cụ xong về nhà thì vào lúc không giờ của ngày kế đó đã nhận được phần thưởng tương ứng như nó ghi ở phần cuối nhiệm vụ.
Lần này ở trường học, việc Chúc Ly đem gỗ đào đâm vào mắt mô hình cũng là nhiệm vụ của sách đưa ra.
Chúc Ly đặt quyển sách trên mặt bàn trà đối diện, sau đó đem ngón tay chạm vào gáy sách lập tức một vết cắt không quá sâu vừa đủ để lấy máu xuất hiện tại vị trí tiếp xúc.
Anh đem máu từ vết thương nhỏ xuống trang sách đang mở, trên trang giấy đen tuyền vốn không có gì cả lập tức hiện ra chữ máu.
“Địa điểm: Trường THPT Phú Mỹ, phòng thực nghiệm sinh học.
Nội dung: Dùng gỗ đào đâm mạnh vào bản thể quỷ dị không cấp, cũng chính là con mắt trái trên mô hình cơ thể người đặt ở cuối phòng.
Thời hạn: Hai ngày.
Thưởng: Mở quỷ nhãn cấp E (loại dị năng, có thể thăng cấp).
Tình trạng: Đã hoàn thành => Phần thưởng sẽ được cấp phát vào lúc 00:00.
Nhiệm vụ kế: …đang hình thành, xin chờ đợi.”
Chúc Ly nhìn vào mục phần thưởng thì lâm vào trầm tư.
‘Mở quỷ nhãn? Đây là mình sẽ trở thành dị năng giả sao? Không biết công dụng của nó là gì, có thực dụng hay không? Xem ra sau khi lãnh xong phải thử nghiệm mới biết được.’ Chúc Ly suy nghĩ.