[Xuyên không] Má! Bản Đế Trọng Sinh Thành Nữ Nhi Họ Quách - Bình Thường Văn
- Tham gia
- 16/6/20
- Bài viết
- 182
- Điểm cảm xúc
- 798
- Điểm
- 93
Chương 48 : [ Tiểu Gia Hoả Art ] - Cướp Đây Ngoan Ngoãn Hợp Tác ( Dị Tam Quốc )
*Bộ series 3 tập ( 48 49 50 )mừng móc 50 chương *
*Bộ series 3 tập ( 48 49 50 )mừng móc 50 chương *
๑۩۞۩๑ ๑۩۞۩๑๑۩۞۩๑ ๑۩۞۩๑
ChƯơng 48
۞۞ ۞۞۞۞ ۞۞۞۞ ۞۞۞۞ ۞۞
Ở phía bên ngoài cổng phụ của Hạ Bì thành...
" Dương đại ca , Dương đại tẩu cảm ơn đã cho muội đi nhờ a !! "
Cô nhóc bất ngờ cất giọng cùng với cả hai người , khi nhìn thấy bên dưới chính là một cánh rừng thưa , mọc trãi dài theo con sông chính , cách cổng thành tầm khoảng gần 200 mét . Và cánh rừng lúc này , chỗ thì xanh vì băng đã tan , thế nhưng cũng có chỗ vẫn còn lốm đốm trắng chưa tan hết , vì bầu trời mấy bữa nay vẫn còn âm u , không có nhiều tia nắng để sưởi ấm làm tan băng cho toàn bộ mặt đất đại địa .
Bất quá loại này thời tiết khắc nghiệt , trước đó mấy ngày khi vừa tới đây , cô nhóc đã bay lên trời và điều tra một chút . Liền kết quả thu được đó là do 2 con đê , được xây từ băng khối của Tào Quân làm nên ...vì vậy với địa tầng là một khu vực bị trũng xuống như thung lũng , bởi khá nhiều ngọn đồi nhỏ mọc giáp quanh . Có thể thấy , cái kia quân sư của Tào Tháo quả không phải dạng vừa , khi lợi dụng vào địa thế lòng chảo này, để tạo nên một tràn diện tích tụ áp suất lạnh ẩm ướt , để rồi khi có một luồng không khí nóng đi qua , một trận mưa sẽ liền rơi xuống .
Vậy nên , với loại này trình độ Dấu Mưa của Quách Gia chẳng kém gì Trung Quân idol , khó trách Tào Tháo vì sao chỉ xem mỗi ông mới là đệ nhất quân sư trong mắt . Bởi hầu như cứ bất kỳ trận nào mà có Quách Gia nhúng tay tính kế , thì trận đó Tào Tháo liên tục đại thắng , bằng pha lách mình cực kỳ đẹp.
Bất chợt tiểu gia hoả giật bắn mình , do đã cảm thấy sự tương đồng của 2 cái này Gia Cát Lượng và Quách Phụng Hiếu . Giống y như đúc cách dẫn dắt binh lính , suy nghĩ thêm một chút nàng đã bất giác ngộ ra được , rồi phá lên cười một tràn thật lớn .
" Hahahah ! Rốt cuộc ta đã biết cách để thâu tóm được thế giới này là gì rồi !! "
Khổ nỗi tiếng la của nàng đã khiến địch nhân bên dưới để ý .
Ngay lập tức gã kia tướng lĩnh , dáng vốc bự con , mang một cây búa chiến dài ở trên lưng , đã lập tức ra hiệu cho cung thủ nhắm bắn vào cái cự điêu đang bay trên không trung , cách mặt đất độ khoảng hai mươi mấy mét.
" Xạ Tiễn !!! "
Dương Quá giật mình , gấp rút thông báo cho cự điêu nghe thấy ..." Điêu huynh cẩn thận ! "
..Kíu .. và rồi một tiếng chim điêu cất lớn lên đáp trả .
Liền ngay sau đó , cự điêu bắt đầu đập cánh mạnh liên tục , để gia tăng thêm độ cao . Và cũng tiện thể bay nhấp nhô mà né tránh các mũi tên công kích .
Có điều Tiểu Long Nữ và Dương Quá không ngờ được đó là...Nha đầu Quách Tương thế mà thèm ăn nhang , từ trên lưng chim nhảy xuống .
Chính vào lúc này , đợt tên thứ hai và thứ 3 đồng loạt bắn lên mấy trăm mũi .
" HAhaha ! Đến đúng lúc lắm.. "
Cô nhóc vận khí , khiến cho lòng bàn tay phát lên ánh kim quang , rồi thu gấp về giữa người tụ lấy khí kình kim sắc như hệt quả cầu , xoáy không ngừng trong tay của tiểu tổ tông , tạo ra lực hút dẫn cho các mũi tên , cùng gom lại một hướng .
Để rồi khi gần sắp chạm đến ở độ cao cách đất 15 mét . Song chưởng của nàng cũng liền đánh ra một cái cự đại long đầu , phản hết lại tất cả mũi tên bắn về bên dưới .. [Kháng Long Hữu Hối]
..* Long đầu rống lớn lên một tiếng * .. xong liền phát nỗ thành một trận phong vũ , khi chạm xuống mặt đất .
Và rồi phong mang kim sắc , cùng mưa tên thổi càng quét một trận bên dưới bắn ra loạn xạ trong 3 , 4 giây bạo phát .
Còn nói đến cô nhóc thì ... nàng đạp đất an toàn , nhờ vào trận phong bắn lên ngay lúc long đầu phát nổ ...Tràn diện bây giờ , trong vòng 20 mét cứ vậy trở thành một bãi đất trống , trong giữa 4 phương 8 hướng toàn là rừng bao phủ khắp xung quanh .
" một hai bảy ....chín ( 1279/ 2000 ) Ngoạ tào ! Cứ vậy 1 chiêu tăng được hai trăm mấy tên a ! "
Cô nhóc kiểm tra thông số xong liền cười phá lên một trận cao hứng , có ngờ đâu đống mũi tên đánh bậy đánh bạ vung đòn phản kích , cũng được tính ra số lượng cho mình . Hỏi sao mà nàng không vui cho được.
Bất chợt , một tiếng vù vù vù bên tay phải xé gió vọng đến , Tiểu gia hoả tức khắc bật người nhảy lên một cái cao khoản 2 mét và nhìn xuống , phát hiện ra thứ được ném đến nàng chính là một cây búa sắc bén hai đầu . Đang lăn như bánh xe , kéo dài một vệt trên đất .
Liền khi nàng vừa đáp xuống thôi , cái gia hoả bự con kia đã chạy đến hướng nàng vung đấm .
" Ồ ! " Dù đã nghiêng người né sang một bên , nhưng lực tay của tên này vẫn làm tóc của cô nhóc bay lệch sang một bên vai trái .
" Thúc thúc lực tay ngưu bức a !! " ...Nàng đưa ngón tay cái lên khen ngợi, song người kia cũng không dừng lại , tức tốc quơ ngang cánh tay cơ bắp định đánh vào giữa người nàng .
" Cám ơn !! " - Hắn vừa quơ ngang vừa nói .
Ấy vậy mà tiểu gia hoả chẳng những không né tránh tiếp , nàng đưa cánh tay nhỏ của mình lên , chụp lấy cánh tay của hắn ... * Pặc *
" Thúc thúc , có muốn cùng ta thử chút lực tay không !? "
Cái kia tướng lĩnh vẫn còn bất ngờ vì pha chặn tay vừa rồi , nhưng nghe cái tiểu nha đầu này nói xong , cũng liền cao hứng đáp .
" Hảo nha đầu , ta là Từ Hoảng . Ngươi tên là gì a !? " .. Ông ấy rút tay về , nhưng vừa nói vừa thủ thế thân trên hơi ngã về sau , rồi bật lại vung tiếp ra một đấm . ..
Tuy nhiên tiểu nha đầu cũng thủ đế xong , đấm ra một quyền đọ kích cũng với hắn .
..Oành .. Song thủ lực đạo vừa tầm ngang nhau , khiến cho cả hai cánh tay không bên nào nhút nhích nỗi bên nào cả .
" Ta tên Vô Pháp a ! "_ Cô nhóc ngước lên nhìn hắn cất giọng đáp lại câu hỏi trước đó .
" Hảo lực đạo , vậy cước pháp thì sao !? " __ Từ Hoảng thu nắm đấm về xong đá thẳng chân phải lên cao , rồi dùng gót chân hướng nàng bửa xuống , như là bửa củi . *Pặc* ..Cô nhóc đá thẳng chân phải lên , tràn diện tiếp tục như trước , lòng bàn chân của nàng chặn lấy gót chân của Từ Hoảng , và chẳng ai nhúc nhích.
Chỉ tiếc nàng và Từ Hoảng chơi còn chưa sướng tay sướng chân , thì bọn binh sỉ từ nơi ẩn núp bước ra cất tiếng , nhắc nhở Từ Hoảng một cái ** Tướng quân !! "
Hời ..Hoảng thở dài đáp trả , thu chân đứng thẳng lại .." Ta biết rồi ! Các ngươi cứ đứng ở ngoài chờ lệnh của ta " ... Nói đến đây Từ Hoảng liền phóng tầm nhìn về phía cô nhóc nói tiếp .
" Ngươi đi đi .. với thiên phú này của mình , tương lai của ngươi sau này rất sáng lạng . Từ Hoảng ta sống không thẹn với Thừa tướng, ta chỉ không muốn thấy 1 tài năng như ngươi bị chìm vào loạn lạc rồi chết thảm ở này a !! "
Cô nhóc nhìn Tử Hoảng một cái , xong cũng nhanh nhắm hạ ánh mắt , lắc đầu cười nhạt : - " Không cần a ! Toàn bộ mọi người ở bên trong thành đã là thần dân của ta , vậy nên bản đế sẽ bảo vệ cho tất cả bọn họ thắng trận chiến này !! "
Từ Hoảng nghe xong rất cảm thấy bực mình , đi lướt ngang để nhặt lại cây búa nằm cách xa cả chục mét ... Bất qua lúc ngang tầm lỗ tai của nàng, Từ Hoảng trách nhẹ nàng một hơi .
" Cuồng vọng ! "
" Hahahah ! Cuồng vọng sao ? Bất quá đó là do mắt nhìn của người bình thường vốn đã rất hạn chế , vậy nên khi nhìn đến ta , các ngươi liền không có đủ nhận thức để mà hình dung cho nỗi ! Thứ mà các ngươi gọi là cuồng vọng , nhưng đối với ta thì chỉ là ..dễ như trở bàn tay a !! "
Cô nhóc bất ngờ lao đi khiến cho Từ Hoảng phải giật mình quay đầu trở lại.
Tuy nhiên , bởi do tiểu nha đầu quá thấp , nhìn nàng không khác gì một con cò bé bé , hại cho Từ Hoảng phải vì nàng mà đi tìm khắp nơi , đến nỗi đi ngang bụi tre , hắn cũng đảo mắt nhìn vô trong hốc, xong cũng tìm không thấy. Đến khi ở trên đầu có 1 chiếc lá tre rơi xuống ..a ..*Nó đậu cành tre !! * .. nghĩ vậy , Từ Hoảng ngước mặt nhìn lên cũng không thấy .
Quá khó chịu Hoảng sút chân vào bụi tre cất giọng giận lãy : - * Đi không hỏi ...Mẹ .. !! Biết đi đường nào ? *
Trước đó Từ Hoảng còn tưởng cô nhóc là một người rất có phép tắc ... Hắn trông mong nàng giống như những cái trẻ con khác * Khi đi em hỏi , khi về em chào *... Có ngờ đâu , nàng lại chơi lầy đến như vậy .
Trong khi hắn vẫn còn đi tìm tiểu tổ tông , thì cô nhóc đã lẽn được vào nơi đóng quân của hắn , bằng tuyệt kỹ học trộm được trên mạng của mấy chị , đó là Miệng em chúm chím, nhìn có yêu không nào?
Cũng may vì thời đại này yêu tộc đã thất bất sang bang sau trận ( Vu -Yêu đại chiến là 1 ) và ( Phong Thần Bảng là 2 ) . Nên trong suốt quãng thời gian này và kéo dài mãi đến tận thời nhà Đường , hậu nhân của họ mới có thể xuất hiện nhiều trở lại do tin đồn thịt tàu hủ của Đường Tăng ăn nó trường sinh .
Chứ trước đó , việc vượt qua được giai đoạn khủng hoảng dân số trầm trọng kém chút là đã dẫn đến diệt vong cho toàn yêu tộc , cũng đã khó khăn đối với họ rất nhiều ... Vì sau khi tam giới phân chia ( Thiên -Địa-Nhân ) Yêu tộc từ một đại thế lực đã bị đưa đẩy đến nhân gian sau khi để mất đi địa vị của chính mình , tất nhiên việc này sớm đã được tính toán do nhân gian quá ít linh khí để cho bọn họ có thể tự do sinh hoạt và tu luyện song song như trước , tránh việc Yêu Đình phục hưng trở lại . Cho nên chỉ có những cái tiểu yêu là mới rảnh rỗi ngu đầu chưa phát triển hết sự nhận thức mới có tâm trí để chơi đùa cùng với nhân sinh , còn ngoài ra các yêu vương thần thông thế hệ trước hầu như đều đã quy ẩn hết toàn bộ . Thành thử cái này tiểu nha đầu giả bộ giữa rừng đi lạc , đã có thể dễ dàng dụ được đám quân lính đưa vào trong quân doanh , chỗ hiện tại đang là nơi tập trung đông nhất. Chứ không phải là do bọn họ ăn nhiều tàu hủ quá nên bị ngu giống Đường Tăng , có mỗi cái việc giữa đồng không mông quạnh thấy gái đứng đường cho ăn khịa 1 chút , liền tưởng ngay đó là người . Hại thằng Ngộ Không nó phải chưởi cho 3 lần vào mặt , đã vậy còn vì bị quê nên giở thói ngang ngược đuổi khỉ ta về hoa quả sơn nữa chứ . Nhưng đó là câu chuyện của đám 4 thầy trò bọn họ , và chẳng liên quan gì đến mọi chuyện đang diễn ra ở chỗ này cả .
___________________________
( Trở lại nơi đóng quân của Từ Hoảng tại nơi kề cận với con sông cách cổng thành Hạ Bì 4km về hướng đông nam )
Ở trong khu vực doanh trại dã chiến ...
Xét về tâm lý học , ta có cái này tiểu nha đầu thích chơi xấu là 1 , văn võ song toàn nữa là 2 . Liền khi ở trong giữa quân doanh của người ta , khắp xung quanh thì đều là địch quân đang lơ là cảnh giác .
Đứa thì ngồi trò truyện cùng với đồng đội của mình . Một đám khác thì ngồi cho thành tụ để đánh bạc. Chưa kể đến còn một đám thì chạy đi hái hoa bắt bướm . Và cứ thế , mấy trăm người ngồi lo ra , liền ai cũng như ai , chẳng có tên nào thủ sẵn vũ khí bên mình cả .
Vậy nên đi theo tâm lý của những phần tử khủng bố , liền đây chính là lúc cái tiểu nha đầu này mở rương hệ thống ra , lấy từ ở bên trong ra 2 cây nhị khúc côn , làm từ đoạn thân bằng sắt của cây giáo nàng nhặt trước đó , rồi cười khẩy đứng dậy giữa nhóm người cất giọng cảnh báo nói lớn ra cho cả trong lẫn ngoài đều nghe thấy được .
" Cướp đây !! Yêu cầu tất cả mọi người hãy ngoan ngoãn hợp tác a !! "
Bất quá nàng nói xong , mấy trăm cái binh sĩ hơi đứng hình một chút vì bất ngờ , nhưng rồi cũng lại đâu vào đấy , làm gì có ai sợ tiểu gia hoả . Hơn nữa việc bọn họ còn cười phá lên một trận thật lớn như thế này , chính là nằm trong sự tính toán của cô nhóc .
Bởi đa phần hầu hết những người ở bên trong , đều là những cái đội trưởng và đội phó thống lĩnh chung với đám tay chân của mình ..sơ sơ thế thôi mà cũng xấp sỉ gần 3 - 4 trăm tên đang lơ là nhiệm vụ . Vậy nên để tránh đả động đến 1 vạn quân lính ở phía bên ngoài , tiểu gia hoả lại tiếp tục nói ra bằng giọng hung hăng , để họ nghĩ những người bên trong đang chơi cùng với cô nhóc .
" Các ngươi không hợp tác , vậy đừng trách tại sao ta đuổi đánh các ngươi nha !! "
..* Haha , nha đầu này thật nghịch ngợm , phải chi đám trẻ nhà ta cũng được lanh lợi như nàng a * ... Đại đa số những người bên ngoài đều nghĩ như vậy .
Để rồi sau 5 phút đồng hồ bên trong đầy tiếng la thất thanh như bị thọc tiết , một cái trung niên từ trong chạy ra , sau khi được đồng đội mở cho đường máu . Bảo rằng có địch tấn công , nhưng khổ nỗi chẳng ai tin hắn , còn bị cười vô bản mặt .
" Hahaaha ! Lão Hắc , ông chơi với tiểu nha đầu ấy thì lo chơi đi , có bọn ta đứng gác ở đây rồi, yên tâm bọn ta sẽ không báo lại với Tướng quân đâu Hahaha ! "
" Chơi cái đầu bọn ngươi ... nàng ta chính là quân địch mà ta nói đấy !! Mau .. nhanh chóng chi viện cho chúng ta , nếu không sẽ không kịp a !! "
Đám quân sĩ nghe xong lại cười lớn hơn nữa ... " Má ơi ! Chơi với con nít cũng cần quân chi viện Aaa ..Chắc ta cười ỉa luôn quá.. "
Nghe vậy , một cái quân sĩ khác vỗ vai cái vừa nói , chỉ tay vào cái bảng gỗ có ghi 4 chữ [ Thuần Phong Mỹ Tục ], hắn ta mới xực nhớ mấy bữa nay Từ Hoảng ra cho một lệnh cho như thế , để nhằm cãi thiện lại một chút hình ảnh của Thừa Tướng trong mắt người dân , thông qua những cái quân sĩ của ông . Do là dạo gần đây đi đến đâu ông cũng nghe được người ta lén lút gọi Tào Tháo là Tào Tặc không , Từ Hoảng nghe thấy rất là phiền muộn trong lòng . Vốn ông cùng Vân Trường , và Trương Liêu là 3 cái đồng hương , nên thành thử tính cách của ba người rât giống nhau ở chỗ có tinh thần trượng nghĩa cao lắm, vì đây chính là nét đặc trưng vùng miền của họ.
Đúng lúc này , cô nhóc từ trong bước ra cất lên giọng nãi thanh nãi khí chỉ tay vào cái lão Hắc .
" A ! Ngươi vậy mà có thể chạy ra được ! "
Lão ta nghe thấy giật mình quay lại , té đặt mông xuống đất.. Tràn diện diễn ra khiến ai cũng đều hoang mang tột độ khi nhìn đến bị y phục xanh trắng của cô nhóc , giờ đã nhiễm màu huyết đỏ , và cả những vết máu khô đọng lên trên mặt cùng mái tóc trắng của cô nhóc .
Biết đã có chuyện chẳng lành , lão Hắc bập bẹ từng chữ trong sự run rẩy hỏi tiểu tổ tông : - " Ngươi .. ngươi .. đã làm .. gì .. bọn họ ? "
Dứt lời , hắn ta nuốt vào một ngụm trọc khí chờ đợi đáp án . Và rồi cô nhóc cười nhạt cất lên một câu khiến cho mọi người xung quanh đều phải ớn lạnh cả xương sống .
" Yên tâm ! Ta chỉ đập cho 371 tên trong đó ngủ ngon một giấc a !! "
Từ Hoảng lúc này vừa vặn về đến , phát hiện cô nhóc vậy mà đã chạy đến đây gây náo loạn . Hơn nữa nhìn nàng còn có vẻ như dửng dưng chẳng chút gì sợ hãi trong ánh mắt dù hiện đang ở trong chính giữa trung tâm của quân địch .
" A ! Từ thúc thúc , sao đến giờ mới về đến... Ta ở đây chơi vui lắm nha !! " __ Nàng ta cười khẩy lộ rõ hai lúm đồng tiền trên má .
Ngay lập tức ánh mắt của Từ Hoảng chuyển thành ánh mắt nghiêm nghị của 1 cái hổ tướng nhìn về phía nàng , vì ông ta đã nhận ra được cái này tiểu nha đầu không phải như bao đứa trẻ khác , nếu ông còn tiếp tục xem nhẹ nàng thì hậu quả phải gánh ông không sao biết đến nổi.
" Bắt nàng ta lại !! " _ Từ Hoảng lạnh lùng ra hiệu , và rồi mấy chục cái ở gần đó đồng 1 lượt xông vào tiểu tổ tông . Định tay không bắt lấy nàng ấy .
Chỉ tiếc bộ pháp của nàng quá nhanh , thoắt cái đã liên tục tới lui xoay mình né tránh , còn cặp song côn thì cũng liền xoay vòng theo đà chuyển động của cổ tay , như là hai cái chong chóng ngân sắc , nháy mắt đã chuyển động không ngừng quanh người, đánh bật ra những kẻ liều mạng lao đến . Tên nào tên nấy cũng đều chỉ bằng 1 côn là đã ngả . Thật sự mà nói , nhìn vào cảnh này ai mà tin cho nỗi một cái đứa nhóc , hơn nữa còn là một đứa bé gái , lại sở hữu lực đạo vô cùng lớn như thế .
Tất nhiên là nàng ta đã nương tay rất nhiều , lượng khí tức để nàng vận dụng tăng cường sức mạnh cơ bắp , hầu như từ đầu đến giờ chỉ vừa tầm mức giới hạn của con người chịu đựng . Chứ không thì cái số lượng một ngàn mấy kẻ địch đó , đã trở thành số liệu người chết dưới tay của nàng , nào phải còn là số người bất tỉnh hay bị thương.
Bất quá thì chỉ nhọ cho những cái cung thủ đã tấn công nàng trước đó thôi . Đại đa số đều bị chính những mũi tên của họ bắn ra phản chết .
Lúc này , toàn bộ địch quân đã trở nên nghiêm túc hơn trong việc vây bắt cô nhóc . Bằng chứng đó là bọn họ đã dùng vũ khí tấn công nàng , và đa số đều là dùng thương và giáo , vì chúng chính là loại vũ khí có thể kiểm soát được lực đạo để gây sát thương khi đâm trúng địch nhân . Chứ kiếm ngắn và đao thì quá huyết tinh , họ sợ nếu dùng sẽ không thể kiếm soát mà chém chết cô nhóc .
Tuy nhiên , khi trực tiếp trải qua quyền pháp của nàng đánh cho tẩm quất một trận , họ mới biết là mình chỉ lo bò trắng răng ! Cả cơ hội chạm đến được người của nàng ta trong mấy giây họ còn chưa thể đạt đến , thì nói cái gì đến việc làm tình làm tội , sợ làm bị thương tiểu gia hoả .
Đứng tại ở một ngọn cây quan sát , Tiểu Long Nữ không ngừng thán phục cho tiểu gia hoả : - " Waa ! Không ngờ Tương Nhi võ công lại cao đến như vậy ! "
Ngược lại với nàng , Dương Quá vốn đã có chút kiến thức về cô nhóc , nên khi thấy nàng ta không dùng hết sức đối với quân địch , hai người họ mới tạm đứng sang một bên quan sát . Để xem gia hoả này đang có ý định gì ?
Dù sao trải qua nữa tháng trời học tập trong lớp bổ túc , được mở dành cho những cái lớn tuổi , đến từ thế giới chung với mình, đã phần nào giúp họ mường tượng được sức mạnh của các cảnh giới tu luyện là ra sao. Nếu đem ra so sánh với thứ nội lực thông thường của người phàm mà họ tu luyện trước đó, thì Tiểu gia hoả đã cho họ nhìn kĩ một cách rõ ràng nhất, ở trong các trận thực chiến của nàng.
Có điều Dương Quá chỉ nghĩ cô nhóc mạnh là nhờ kiến thức vận dụng thuật pháp và cả công pháp tu luyện của nàng . Song ngày hôm nay , Quá đã phải nhận định lại một lần nữa khi nhìn đến cô nhóc cách chiến đấu , hoàn toàn không dùng đến cái gì thuật pháp , đã vậy còn rất linh hoạt thể kỹ . Cứ thế thôi , Dương Quá bất chợt giật mình vì đã ngộ ra được ẩn ý cuối cùng của < Độc Cô Cửu Kiếm > , thứ mà Thanh Đồng khuyên hắn nên tự cảm ngộ , chứ không nên theo đường lối một ai khác làm lệch lạc sự hình thành của Kiếm Tâm .
" Hời , xem ra Tương Nhi đúng thật là phúc tinh của ta như nàng đã từng nói Long Nhi à !! "
Nghe thấy cái này Dương Quá bất chợt ca thán một phen cho tiểu nha đầu , Tiểu Nữ Long liền không kiềm được đưa tay che miệng cười một cái híp mắt . Ký ức cứ thế như một cuốn phim tua nhanh nhớ lại lúc Tương Nhi ra đời .
" Đúng a ! Năm đó Tương Nhi vừa ra đời , nàng đã chính là một trong những cái có thể kéo dài mạng sống cho hai phu thê ta !! "
Đoạn này nhân duyên giữa hai nhà Quách và Dương thế mà kéo dài từ đời ông nội , đến giờ đã là đời cháu , thế mà chỉ toàn thấy điểm kết thêm, chứ không thấy được một điểm chấm dứt . Tiểu gia hoả Vô Pháp liền cũng bất giác bị kéo vào , khi nàng luân hồi đến gia đình này, trở thành con cháu Quách gia của họ .
Bởi thế mà đến cả Đại Thiên hay Thiên Ma cũng sợ đến cái này nhân quả hay còn gọi là ( Vận Mạng ) , vì nó chính con đường duy nhất dẫn đến cánh cửa cuối cùng của các thời không , và nơi nó dẫn tới chính là thế giới của những người cai quản Thiên Thư . Nhưng cái giá để mở được cánh cửa đó , liền đến Thiên Ma cũng không đủ sức mở nỗi trong đợt khảo nghiệm của chính mình . Do chìa khoá để mở ra cái cánh cửa ấy , chính là phải giải khai sự trói buộc cuối cùng của Luân Hồi Pháp Tắc..đó là..Huyết Mạch...
Còn những chìa khoá trước đó thì bao gồm 2 cái : 1 là Giữ nguyên Bản Ngã nhân sinh , 2 là thoát khỏi vận mạng nhân quả ràng buộc .
Nghe thì rất là hão huyền vì cái ...Bản ngã cần phải giữ nguyên... Ở ..Đây ..thật ra , không phải ý chí tu hành bản ngã . Mà nó chính là bản ngã linh hồn không bị đồng hoá trong luân hồi thông đạo ...
Và Phật Môn sáng tạo ra được nhãn pháp mạnh nhất cho Đạo của mình , cũng chính là dựa trên sự mô phỏng lại bản chất đồng hoá của thông đạo kia , để tạo thành thí luyện thức tỉnh nhìn thấu luân hồi ( Tuệ Nhãn ) .
Tuy cụ thể không có ghi chép về cái tạo ra loại nhãn pháp ngưu bức ấy là ai , nhưng chỉ cần nhìn ngắm sơ một chút lịch sử kiến tạo , thì duy nhất chỉ có một người vì muốn cầu ngộ đạo chỗ sâu , đã tự hạ mình ở nơi cao nhất trải nghiệm đầu thai qua rất nhiều kiếp , để rồi khi đạt đến cảnh giới cảm ngộ nhân sinh , và nhận biết bản ngã mới là quan trọng , ngộ đến con đường niết bàn thật sự . Giống hệt Hồng Quân năm xưa khi ngộ đến ( Đạo khả đạo Phi thường Đạo ). Nhưng khi nói ra cho những cái đồng môn nghe , thì bọn họ lại không chấp nhận việc phá vỡ giới luật là thứ đang áp chế mắt nhìn của mình . Cuối cùng người ấy lại bị xem là trở thành Tà Phật, bị gạch bỏ tên cũng như xoá bỏ giáo lý của người ấy . Họ đổ lỗi vì do luân hồi quá nhiều, nên người ấy đã bị chìm đắm cám dỗ của chốn hồng trần mất rồi , khiến cho Đại Thánh Phật nghe được liền nỗi trận lôi đình, sau đó sinh mạng của 1 Cô gái vô tội , đã bị cho là thứ khiến người kia sa đoạ đã bị lôi công xoá sổ đi , trong lúc người kia đang ngộ đạo chuẩn bị thức tỉnh ( Tuệ Nhãn ) . Đáng tiếc việc làm này đã dẫn đến người kia nhập ma , quyết định đại náo Lôi Âm Tự làm cho ra lẽ . Và khi luận đạo nhân sinh , thứ nhãn pháp mà những cái Phật Tổ chối bỏ , đã trở thành thứ bẻ gãy tất cả những đạo lý giảng dạy của Đại Thánh Phật bọn họ . Thấy không ổn nên 4 cái Phật Tổ liền ra tay áp chế người kia , song đồng loạt không thể đánh nỗi người ấy, may nhờ có tịnh thế kim liên, liên tục trị thương họ mới chiến thắng khi người đó cạn kiệt khí tức. Hạ tràn toàn bộ những gì người kia để lại đều bị xoá bỏ , cùng cả tư liệu người đó , riêng chỉ có ( Tuệ Nhãn ) do năng lực quá cường đại , mà được giữ lại cách thức tu luyện mà thôi .
Vậy đó ... Để có thể đạt được trí tuệ vượt qua được giới hạn của thường thức , thì bản ngã *Mình là ai* .. Là thứ tuyệt đối , không được đánh mất.
Tiểu tổ tông thì nhờ trở thành bản nguyên linh hồn duy nhất của Vô Pháp Đại Đế , nên không bị Đại Thiên thôn phệ , đã vậy nàng còn có được khả năng thoát khỏi sự quản chế của luân hồi , không bị đồng hoá ký ức thành số không hay biến thành một cái lạ lẫm cơ thể khác nếu lỡ nàng có chết đi . Đây chính là bước đầu tiên , đi trái lại quy luật bình thường của tất cả vũ trụ . Thoát khỏi luân hồi giữ nguyên bản ngã do Tiểu Tử ngộ ra . Vì cậu ấy cũng sợ sau này tiểu tổ tông không thể luyện được bất tử thể giống y như mình . Hoặc lỡ xui xẻo chết ểu như sảy thai .. hoặc gì đó .. vân vân và mây mây đủ kiểu để chết .
ChƯơng 48
- Tiểu Gia Hoả Art
۞۞ ۞۞۞۞ ۞۞۞۞ ۞۞۞۞ ۞۞
Ở phía bên ngoài cổng phụ của Hạ Bì thành...
" Dương đại ca , Dương đại tẩu cảm ơn đã cho muội đi nhờ a !! "
Cô nhóc bất ngờ cất giọng cùng với cả hai người , khi nhìn thấy bên dưới chính là một cánh rừng thưa , mọc trãi dài theo con sông chính , cách cổng thành tầm khoảng gần 200 mét . Và cánh rừng lúc này , chỗ thì xanh vì băng đã tan , thế nhưng cũng có chỗ vẫn còn lốm đốm trắng chưa tan hết , vì bầu trời mấy bữa nay vẫn còn âm u , không có nhiều tia nắng để sưởi ấm làm tan băng cho toàn bộ mặt đất đại địa .
Bất quá loại này thời tiết khắc nghiệt , trước đó mấy ngày khi vừa tới đây , cô nhóc đã bay lên trời và điều tra một chút . Liền kết quả thu được đó là do 2 con đê , được xây từ băng khối của Tào Quân làm nên ...vì vậy với địa tầng là một khu vực bị trũng xuống như thung lũng , bởi khá nhiều ngọn đồi nhỏ mọc giáp quanh . Có thể thấy , cái kia quân sư của Tào Tháo quả không phải dạng vừa , khi lợi dụng vào địa thế lòng chảo này, để tạo nên một tràn diện tích tụ áp suất lạnh ẩm ướt , để rồi khi có một luồng không khí nóng đi qua , một trận mưa sẽ liền rơi xuống .
Vậy nên , với loại này trình độ Dấu Mưa của Quách Gia chẳng kém gì Trung Quân idol , khó trách Tào Tháo vì sao chỉ xem mỗi ông mới là đệ nhất quân sư trong mắt . Bởi hầu như cứ bất kỳ trận nào mà có Quách Gia nhúng tay tính kế , thì trận đó Tào Tháo liên tục đại thắng , bằng pha lách mình cực kỳ đẹp.
Bất chợt tiểu gia hoả giật bắn mình , do đã cảm thấy sự tương đồng của 2 cái này Gia Cát Lượng và Quách Phụng Hiếu . Giống y như đúc cách dẫn dắt binh lính , suy nghĩ thêm một chút nàng đã bất giác ngộ ra được , rồi phá lên cười một tràn thật lớn .
" Hahahah ! Rốt cuộc ta đã biết cách để thâu tóm được thế giới này là gì rồi !! "
Khổ nỗi tiếng la của nàng đã khiến địch nhân bên dưới để ý .
Ngay lập tức gã kia tướng lĩnh , dáng vốc bự con , mang một cây búa chiến dài ở trên lưng , đã lập tức ra hiệu cho cung thủ nhắm bắn vào cái cự điêu đang bay trên không trung , cách mặt đất độ khoảng hai mươi mấy mét.
" Xạ Tiễn !!! "
Dương Quá giật mình , gấp rút thông báo cho cự điêu nghe thấy ..." Điêu huynh cẩn thận ! "
..Kíu .. và rồi một tiếng chim điêu cất lớn lên đáp trả .
Liền ngay sau đó , cự điêu bắt đầu đập cánh mạnh liên tục , để gia tăng thêm độ cao . Và cũng tiện thể bay nhấp nhô mà né tránh các mũi tên công kích .
Có điều Tiểu Long Nữ và Dương Quá không ngờ được đó là...Nha đầu Quách Tương thế mà thèm ăn nhang , từ trên lưng chim nhảy xuống .
Chính vào lúc này , đợt tên thứ hai và thứ 3 đồng loạt bắn lên mấy trăm mũi .
" HAhaha ! Đến đúng lúc lắm.. "
Cô nhóc vận khí , khiến cho lòng bàn tay phát lên ánh kim quang , rồi thu gấp về giữa người tụ lấy khí kình kim sắc như hệt quả cầu , xoáy không ngừng trong tay của tiểu tổ tông , tạo ra lực hút dẫn cho các mũi tên , cùng gom lại một hướng .
Để rồi khi gần sắp chạm đến ở độ cao cách đất 15 mét . Song chưởng của nàng cũng liền đánh ra một cái cự đại long đầu , phản hết lại tất cả mũi tên bắn về bên dưới .. [Kháng Long Hữu Hối]
..* Long đầu rống lớn lên một tiếng * .. xong liền phát nỗ thành một trận phong vũ , khi chạm xuống mặt đất .
Và rồi phong mang kim sắc , cùng mưa tên thổi càng quét một trận bên dưới bắn ra loạn xạ trong 3 , 4 giây bạo phát .
Còn nói đến cô nhóc thì ... nàng đạp đất an toàn , nhờ vào trận phong bắn lên ngay lúc long đầu phát nổ ...Tràn diện bây giờ , trong vòng 20 mét cứ vậy trở thành một bãi đất trống , trong giữa 4 phương 8 hướng toàn là rừng bao phủ khắp xung quanh .
" một hai bảy ....chín ( 1279/ 2000 ) Ngoạ tào ! Cứ vậy 1 chiêu tăng được hai trăm mấy tên a ! "
Cô nhóc kiểm tra thông số xong liền cười phá lên một trận cao hứng , có ngờ đâu đống mũi tên đánh bậy đánh bạ vung đòn phản kích , cũng được tính ra số lượng cho mình . Hỏi sao mà nàng không vui cho được.
Bất chợt , một tiếng vù vù vù bên tay phải xé gió vọng đến , Tiểu gia hoả tức khắc bật người nhảy lên một cái cao khoản 2 mét và nhìn xuống , phát hiện ra thứ được ném đến nàng chính là một cây búa sắc bén hai đầu . Đang lăn như bánh xe , kéo dài một vệt trên đất .
Liền khi nàng vừa đáp xuống thôi , cái gia hoả bự con kia đã chạy đến hướng nàng vung đấm .
" Ồ ! " Dù đã nghiêng người né sang một bên , nhưng lực tay của tên này vẫn làm tóc của cô nhóc bay lệch sang một bên vai trái .
" Thúc thúc lực tay ngưu bức a !! " ...Nàng đưa ngón tay cái lên khen ngợi, song người kia cũng không dừng lại , tức tốc quơ ngang cánh tay cơ bắp định đánh vào giữa người nàng .
" Cám ơn !! " - Hắn vừa quơ ngang vừa nói .
Ấy vậy mà tiểu gia hoả chẳng những không né tránh tiếp , nàng đưa cánh tay nhỏ của mình lên , chụp lấy cánh tay của hắn ... * Pặc *
" Thúc thúc , có muốn cùng ta thử chút lực tay không !? "
Cái kia tướng lĩnh vẫn còn bất ngờ vì pha chặn tay vừa rồi , nhưng nghe cái tiểu nha đầu này nói xong , cũng liền cao hứng đáp .
" Hảo nha đầu , ta là Từ Hoảng . Ngươi tên là gì a !? " .. Ông ấy rút tay về , nhưng vừa nói vừa thủ thế thân trên hơi ngã về sau , rồi bật lại vung tiếp ra một đấm . ..
Tuy nhiên tiểu nha đầu cũng thủ đế xong , đấm ra một quyền đọ kích cũng với hắn .
..Oành .. Song thủ lực đạo vừa tầm ngang nhau , khiến cho cả hai cánh tay không bên nào nhút nhích nỗi bên nào cả .
" Ta tên Vô Pháp a ! "_ Cô nhóc ngước lên nhìn hắn cất giọng đáp lại câu hỏi trước đó .
" Hảo lực đạo , vậy cước pháp thì sao !? " __ Từ Hoảng thu nắm đấm về xong đá thẳng chân phải lên cao , rồi dùng gót chân hướng nàng bửa xuống , như là bửa củi . *Pặc* ..Cô nhóc đá thẳng chân phải lên , tràn diện tiếp tục như trước , lòng bàn chân của nàng chặn lấy gót chân của Từ Hoảng , và chẳng ai nhúc nhích.
Chỉ tiếc nàng và Từ Hoảng chơi còn chưa sướng tay sướng chân , thì bọn binh sỉ từ nơi ẩn núp bước ra cất tiếng , nhắc nhở Từ Hoảng một cái ** Tướng quân !! "
Hời ..Hoảng thở dài đáp trả , thu chân đứng thẳng lại .." Ta biết rồi ! Các ngươi cứ đứng ở ngoài chờ lệnh của ta " ... Nói đến đây Từ Hoảng liền phóng tầm nhìn về phía cô nhóc nói tiếp .
" Ngươi đi đi .. với thiên phú này của mình , tương lai của ngươi sau này rất sáng lạng . Từ Hoảng ta sống không thẹn với Thừa tướng, ta chỉ không muốn thấy 1 tài năng như ngươi bị chìm vào loạn lạc rồi chết thảm ở này a !! "
Cô nhóc nhìn Tử Hoảng một cái , xong cũng nhanh nhắm hạ ánh mắt , lắc đầu cười nhạt : - " Không cần a ! Toàn bộ mọi người ở bên trong thành đã là thần dân của ta , vậy nên bản đế sẽ bảo vệ cho tất cả bọn họ thắng trận chiến này !! "
Từ Hoảng nghe xong rất cảm thấy bực mình , đi lướt ngang để nhặt lại cây búa nằm cách xa cả chục mét ... Bất qua lúc ngang tầm lỗ tai của nàng, Từ Hoảng trách nhẹ nàng một hơi .
" Cuồng vọng ! "
" Hahahah ! Cuồng vọng sao ? Bất quá đó là do mắt nhìn của người bình thường vốn đã rất hạn chế , vậy nên khi nhìn đến ta , các ngươi liền không có đủ nhận thức để mà hình dung cho nỗi ! Thứ mà các ngươi gọi là cuồng vọng , nhưng đối với ta thì chỉ là ..dễ như trở bàn tay a !! "
Cô nhóc bất ngờ lao đi khiến cho Từ Hoảng phải giật mình quay đầu trở lại.
Tuy nhiên , bởi do tiểu nha đầu quá thấp , nhìn nàng không khác gì một con cò bé bé , hại cho Từ Hoảng phải vì nàng mà đi tìm khắp nơi , đến nỗi đi ngang bụi tre , hắn cũng đảo mắt nhìn vô trong hốc, xong cũng tìm không thấy. Đến khi ở trên đầu có 1 chiếc lá tre rơi xuống ..a ..*Nó đậu cành tre !! * .. nghĩ vậy , Từ Hoảng ngước mặt nhìn lên cũng không thấy .
Quá khó chịu Hoảng sút chân vào bụi tre cất giọng giận lãy : - * Đi không hỏi ...Mẹ .. !! Biết đi đường nào ? *
Trước đó Từ Hoảng còn tưởng cô nhóc là một người rất có phép tắc ... Hắn trông mong nàng giống như những cái trẻ con khác * Khi đi em hỏi , khi về em chào *... Có ngờ đâu , nàng lại chơi lầy đến như vậy .
Trong khi hắn vẫn còn đi tìm tiểu tổ tông , thì cô nhóc đã lẽn được vào nơi đóng quân của hắn , bằng tuyệt kỹ học trộm được trên mạng của mấy chị , đó là Miệng em chúm chím, nhìn có yêu không nào?
Cũng may vì thời đại này yêu tộc đã thất bất sang bang sau trận ( Vu -Yêu đại chiến là 1 ) và ( Phong Thần Bảng là 2 ) . Nên trong suốt quãng thời gian này và kéo dài mãi đến tận thời nhà Đường , hậu nhân của họ mới có thể xuất hiện nhiều trở lại do tin đồn thịt tàu hủ của Đường Tăng ăn nó trường sinh .
Chứ trước đó , việc vượt qua được giai đoạn khủng hoảng dân số trầm trọng kém chút là đã dẫn đến diệt vong cho toàn yêu tộc , cũng đã khó khăn đối với họ rất nhiều ... Vì sau khi tam giới phân chia ( Thiên -Địa-Nhân ) Yêu tộc từ một đại thế lực đã bị đưa đẩy đến nhân gian sau khi để mất đi địa vị của chính mình , tất nhiên việc này sớm đã được tính toán do nhân gian quá ít linh khí để cho bọn họ có thể tự do sinh hoạt và tu luyện song song như trước , tránh việc Yêu Đình phục hưng trở lại . Cho nên chỉ có những cái tiểu yêu là mới rảnh rỗi ngu đầu chưa phát triển hết sự nhận thức mới có tâm trí để chơi đùa cùng với nhân sinh , còn ngoài ra các yêu vương thần thông thế hệ trước hầu như đều đã quy ẩn hết toàn bộ . Thành thử cái này tiểu nha đầu giả bộ giữa rừng đi lạc , đã có thể dễ dàng dụ được đám quân lính đưa vào trong quân doanh , chỗ hiện tại đang là nơi tập trung đông nhất. Chứ không phải là do bọn họ ăn nhiều tàu hủ quá nên bị ngu giống Đường Tăng , có mỗi cái việc giữa đồng không mông quạnh thấy gái đứng đường cho ăn khịa 1 chút , liền tưởng ngay đó là người . Hại thằng Ngộ Không nó phải chưởi cho 3 lần vào mặt , đã vậy còn vì bị quê nên giở thói ngang ngược đuổi khỉ ta về hoa quả sơn nữa chứ . Nhưng đó là câu chuyện của đám 4 thầy trò bọn họ , và chẳng liên quan gì đến mọi chuyện đang diễn ra ở chỗ này cả .
___________________________
( Trở lại nơi đóng quân của Từ Hoảng tại nơi kề cận với con sông cách cổng thành Hạ Bì 4km về hướng đông nam )
Ở trong khu vực doanh trại dã chiến ...
Xét về tâm lý học , ta có cái này tiểu nha đầu thích chơi xấu là 1 , văn võ song toàn nữa là 2 . Liền khi ở trong giữa quân doanh của người ta , khắp xung quanh thì đều là địch quân đang lơ là cảnh giác .
Đứa thì ngồi trò truyện cùng với đồng đội của mình . Một đám khác thì ngồi cho thành tụ để đánh bạc. Chưa kể đến còn một đám thì chạy đi hái hoa bắt bướm . Và cứ thế , mấy trăm người ngồi lo ra , liền ai cũng như ai , chẳng có tên nào thủ sẵn vũ khí bên mình cả .
Vậy nên đi theo tâm lý của những phần tử khủng bố , liền đây chính là lúc cái tiểu nha đầu này mở rương hệ thống ra , lấy từ ở bên trong ra 2 cây nhị khúc côn , làm từ đoạn thân bằng sắt của cây giáo nàng nhặt trước đó , rồi cười khẩy đứng dậy giữa nhóm người cất giọng cảnh báo nói lớn ra cho cả trong lẫn ngoài đều nghe thấy được .
" Cướp đây !! Yêu cầu tất cả mọi người hãy ngoan ngoãn hợp tác a !! "
Bất quá nàng nói xong , mấy trăm cái binh sĩ hơi đứng hình một chút vì bất ngờ , nhưng rồi cũng lại đâu vào đấy , làm gì có ai sợ tiểu gia hoả . Hơn nữa việc bọn họ còn cười phá lên một trận thật lớn như thế này , chính là nằm trong sự tính toán của cô nhóc .
Bởi đa phần hầu hết những người ở bên trong , đều là những cái đội trưởng và đội phó thống lĩnh chung với đám tay chân của mình ..sơ sơ thế thôi mà cũng xấp sỉ gần 3 - 4 trăm tên đang lơ là nhiệm vụ . Vậy nên để tránh đả động đến 1 vạn quân lính ở phía bên ngoài , tiểu gia hoả lại tiếp tục nói ra bằng giọng hung hăng , để họ nghĩ những người bên trong đang chơi cùng với cô nhóc .
" Các ngươi không hợp tác , vậy đừng trách tại sao ta đuổi đánh các ngươi nha !! "
..* Haha , nha đầu này thật nghịch ngợm , phải chi đám trẻ nhà ta cũng được lanh lợi như nàng a * ... Đại đa số những người bên ngoài đều nghĩ như vậy .
Để rồi sau 5 phút đồng hồ bên trong đầy tiếng la thất thanh như bị thọc tiết , một cái trung niên từ trong chạy ra , sau khi được đồng đội mở cho đường máu . Bảo rằng có địch tấn công , nhưng khổ nỗi chẳng ai tin hắn , còn bị cười vô bản mặt .
" Hahaaha ! Lão Hắc , ông chơi với tiểu nha đầu ấy thì lo chơi đi , có bọn ta đứng gác ở đây rồi, yên tâm bọn ta sẽ không báo lại với Tướng quân đâu Hahaha ! "
" Chơi cái đầu bọn ngươi ... nàng ta chính là quân địch mà ta nói đấy !! Mau .. nhanh chóng chi viện cho chúng ta , nếu không sẽ không kịp a !! "
Đám quân sĩ nghe xong lại cười lớn hơn nữa ... " Má ơi ! Chơi với con nít cũng cần quân chi viện Aaa ..Chắc ta cười ỉa luôn quá.. "
Nghe vậy , một cái quân sĩ khác vỗ vai cái vừa nói , chỉ tay vào cái bảng gỗ có ghi 4 chữ [ Thuần Phong Mỹ Tục ], hắn ta mới xực nhớ mấy bữa nay Từ Hoảng ra cho một lệnh cho như thế , để nhằm cãi thiện lại một chút hình ảnh của Thừa Tướng trong mắt người dân , thông qua những cái quân sĩ của ông . Do là dạo gần đây đi đến đâu ông cũng nghe được người ta lén lút gọi Tào Tháo là Tào Tặc không , Từ Hoảng nghe thấy rất là phiền muộn trong lòng . Vốn ông cùng Vân Trường , và Trương Liêu là 3 cái đồng hương , nên thành thử tính cách của ba người rât giống nhau ở chỗ có tinh thần trượng nghĩa cao lắm, vì đây chính là nét đặc trưng vùng miền của họ.
Đúng lúc này , cô nhóc từ trong bước ra cất lên giọng nãi thanh nãi khí chỉ tay vào cái lão Hắc .
" A ! Ngươi vậy mà có thể chạy ra được ! "
Lão ta nghe thấy giật mình quay lại , té đặt mông xuống đất.. Tràn diện diễn ra khiến ai cũng đều hoang mang tột độ khi nhìn đến bị y phục xanh trắng của cô nhóc , giờ đã nhiễm màu huyết đỏ , và cả những vết máu khô đọng lên trên mặt cùng mái tóc trắng của cô nhóc .
Biết đã có chuyện chẳng lành , lão Hắc bập bẹ từng chữ trong sự run rẩy hỏi tiểu tổ tông : - " Ngươi .. ngươi .. đã làm .. gì .. bọn họ ? "
Dứt lời , hắn ta nuốt vào một ngụm trọc khí chờ đợi đáp án . Và rồi cô nhóc cười nhạt cất lên một câu khiến cho mọi người xung quanh đều phải ớn lạnh cả xương sống .
" Yên tâm ! Ta chỉ đập cho 371 tên trong đó ngủ ngon một giấc a !! "
Từ Hoảng lúc này vừa vặn về đến , phát hiện cô nhóc vậy mà đã chạy đến đây gây náo loạn . Hơn nữa nhìn nàng còn có vẻ như dửng dưng chẳng chút gì sợ hãi trong ánh mắt dù hiện đang ở trong chính giữa trung tâm của quân địch .
" A ! Từ thúc thúc , sao đến giờ mới về đến... Ta ở đây chơi vui lắm nha !! " __ Nàng ta cười khẩy lộ rõ hai lúm đồng tiền trên má .
Ngay lập tức ánh mắt của Từ Hoảng chuyển thành ánh mắt nghiêm nghị của 1 cái hổ tướng nhìn về phía nàng , vì ông ta đã nhận ra được cái này tiểu nha đầu không phải như bao đứa trẻ khác , nếu ông còn tiếp tục xem nhẹ nàng thì hậu quả phải gánh ông không sao biết đến nổi.
" Bắt nàng ta lại !! " _ Từ Hoảng lạnh lùng ra hiệu , và rồi mấy chục cái ở gần đó đồng 1 lượt xông vào tiểu tổ tông . Định tay không bắt lấy nàng ấy .
Chỉ tiếc bộ pháp của nàng quá nhanh , thoắt cái đã liên tục tới lui xoay mình né tránh , còn cặp song côn thì cũng liền xoay vòng theo đà chuyển động của cổ tay , như là hai cái chong chóng ngân sắc , nháy mắt đã chuyển động không ngừng quanh người, đánh bật ra những kẻ liều mạng lao đến . Tên nào tên nấy cũng đều chỉ bằng 1 côn là đã ngả . Thật sự mà nói , nhìn vào cảnh này ai mà tin cho nỗi một cái đứa nhóc , hơn nữa còn là một đứa bé gái , lại sở hữu lực đạo vô cùng lớn như thế .
Tất nhiên là nàng ta đã nương tay rất nhiều , lượng khí tức để nàng vận dụng tăng cường sức mạnh cơ bắp , hầu như từ đầu đến giờ chỉ vừa tầm mức giới hạn của con người chịu đựng . Chứ không thì cái số lượng một ngàn mấy kẻ địch đó , đã trở thành số liệu người chết dưới tay của nàng , nào phải còn là số người bất tỉnh hay bị thương.
Bất quá thì chỉ nhọ cho những cái cung thủ đã tấn công nàng trước đó thôi . Đại đa số đều bị chính những mũi tên của họ bắn ra phản chết .
Lúc này , toàn bộ địch quân đã trở nên nghiêm túc hơn trong việc vây bắt cô nhóc . Bằng chứng đó là bọn họ đã dùng vũ khí tấn công nàng , và đa số đều là dùng thương và giáo , vì chúng chính là loại vũ khí có thể kiểm soát được lực đạo để gây sát thương khi đâm trúng địch nhân . Chứ kiếm ngắn và đao thì quá huyết tinh , họ sợ nếu dùng sẽ không thể kiếm soát mà chém chết cô nhóc .
Tuy nhiên , khi trực tiếp trải qua quyền pháp của nàng đánh cho tẩm quất một trận , họ mới biết là mình chỉ lo bò trắng răng ! Cả cơ hội chạm đến được người của nàng ta trong mấy giây họ còn chưa thể đạt đến , thì nói cái gì đến việc làm tình làm tội , sợ làm bị thương tiểu gia hoả .
Đứng tại ở một ngọn cây quan sát , Tiểu Long Nữ không ngừng thán phục cho tiểu gia hoả : - " Waa ! Không ngờ Tương Nhi võ công lại cao đến như vậy ! "
Ngược lại với nàng , Dương Quá vốn đã có chút kiến thức về cô nhóc , nên khi thấy nàng ta không dùng hết sức đối với quân địch , hai người họ mới tạm đứng sang một bên quan sát . Để xem gia hoả này đang có ý định gì ?
Dù sao trải qua nữa tháng trời học tập trong lớp bổ túc , được mở dành cho những cái lớn tuổi , đến từ thế giới chung với mình, đã phần nào giúp họ mường tượng được sức mạnh của các cảnh giới tu luyện là ra sao. Nếu đem ra so sánh với thứ nội lực thông thường của người phàm mà họ tu luyện trước đó, thì Tiểu gia hoả đã cho họ nhìn kĩ một cách rõ ràng nhất, ở trong các trận thực chiến của nàng.
Có điều Dương Quá chỉ nghĩ cô nhóc mạnh là nhờ kiến thức vận dụng thuật pháp và cả công pháp tu luyện của nàng . Song ngày hôm nay , Quá đã phải nhận định lại một lần nữa khi nhìn đến cô nhóc cách chiến đấu , hoàn toàn không dùng đến cái gì thuật pháp , đã vậy còn rất linh hoạt thể kỹ . Cứ thế thôi , Dương Quá bất chợt giật mình vì đã ngộ ra được ẩn ý cuối cùng của < Độc Cô Cửu Kiếm > , thứ mà Thanh Đồng khuyên hắn nên tự cảm ngộ , chứ không nên theo đường lối một ai khác làm lệch lạc sự hình thành của Kiếm Tâm .
" Hời , xem ra Tương Nhi đúng thật là phúc tinh của ta như nàng đã từng nói Long Nhi à !! "
Nghe thấy cái này Dương Quá bất chợt ca thán một phen cho tiểu nha đầu , Tiểu Nữ Long liền không kiềm được đưa tay che miệng cười một cái híp mắt . Ký ức cứ thế như một cuốn phim tua nhanh nhớ lại lúc Tương Nhi ra đời .
" Đúng a ! Năm đó Tương Nhi vừa ra đời , nàng đã chính là một trong những cái có thể kéo dài mạng sống cho hai phu thê ta !! "
Đoạn này nhân duyên giữa hai nhà Quách và Dương thế mà kéo dài từ đời ông nội , đến giờ đã là đời cháu , thế mà chỉ toàn thấy điểm kết thêm, chứ không thấy được một điểm chấm dứt . Tiểu gia hoả Vô Pháp liền cũng bất giác bị kéo vào , khi nàng luân hồi đến gia đình này, trở thành con cháu Quách gia của họ .
Bởi thế mà đến cả Đại Thiên hay Thiên Ma cũng sợ đến cái này nhân quả hay còn gọi là ( Vận Mạng ) , vì nó chính con đường duy nhất dẫn đến cánh cửa cuối cùng của các thời không , và nơi nó dẫn tới chính là thế giới của những người cai quản Thiên Thư . Nhưng cái giá để mở được cánh cửa đó , liền đến Thiên Ma cũng không đủ sức mở nỗi trong đợt khảo nghiệm của chính mình . Do chìa khoá để mở ra cái cánh cửa ấy , chính là phải giải khai sự trói buộc cuối cùng của Luân Hồi Pháp Tắc..đó là..Huyết Mạch...
Còn những chìa khoá trước đó thì bao gồm 2 cái : 1 là Giữ nguyên Bản Ngã nhân sinh , 2 là thoát khỏi vận mạng nhân quả ràng buộc .
Nghe thì rất là hão huyền vì cái ...Bản ngã cần phải giữ nguyên... Ở ..Đây ..thật ra , không phải ý chí tu hành bản ngã . Mà nó chính là bản ngã linh hồn không bị đồng hoá trong luân hồi thông đạo ...
Và Phật Môn sáng tạo ra được nhãn pháp mạnh nhất cho Đạo của mình , cũng chính là dựa trên sự mô phỏng lại bản chất đồng hoá của thông đạo kia , để tạo thành thí luyện thức tỉnh nhìn thấu luân hồi ( Tuệ Nhãn ) .
Tuy cụ thể không có ghi chép về cái tạo ra loại nhãn pháp ngưu bức ấy là ai , nhưng chỉ cần nhìn ngắm sơ một chút lịch sử kiến tạo , thì duy nhất chỉ có một người vì muốn cầu ngộ đạo chỗ sâu , đã tự hạ mình ở nơi cao nhất trải nghiệm đầu thai qua rất nhiều kiếp , để rồi khi đạt đến cảnh giới cảm ngộ nhân sinh , và nhận biết bản ngã mới là quan trọng , ngộ đến con đường niết bàn thật sự . Giống hệt Hồng Quân năm xưa khi ngộ đến ( Đạo khả đạo Phi thường Đạo ). Nhưng khi nói ra cho những cái đồng môn nghe , thì bọn họ lại không chấp nhận việc phá vỡ giới luật là thứ đang áp chế mắt nhìn của mình . Cuối cùng người ấy lại bị xem là trở thành Tà Phật, bị gạch bỏ tên cũng như xoá bỏ giáo lý của người ấy . Họ đổ lỗi vì do luân hồi quá nhiều, nên người ấy đã bị chìm đắm cám dỗ của chốn hồng trần mất rồi , khiến cho Đại Thánh Phật nghe được liền nỗi trận lôi đình, sau đó sinh mạng của 1 Cô gái vô tội , đã bị cho là thứ khiến người kia sa đoạ đã bị lôi công xoá sổ đi , trong lúc người kia đang ngộ đạo chuẩn bị thức tỉnh ( Tuệ Nhãn ) . Đáng tiếc việc làm này đã dẫn đến người kia nhập ma , quyết định đại náo Lôi Âm Tự làm cho ra lẽ . Và khi luận đạo nhân sinh , thứ nhãn pháp mà những cái Phật Tổ chối bỏ , đã trở thành thứ bẻ gãy tất cả những đạo lý giảng dạy của Đại Thánh Phật bọn họ . Thấy không ổn nên 4 cái Phật Tổ liền ra tay áp chế người kia , song đồng loạt không thể đánh nỗi người ấy, may nhờ có tịnh thế kim liên, liên tục trị thương họ mới chiến thắng khi người đó cạn kiệt khí tức. Hạ tràn toàn bộ những gì người kia để lại đều bị xoá bỏ , cùng cả tư liệu người đó , riêng chỉ có ( Tuệ Nhãn ) do năng lực quá cường đại , mà được giữ lại cách thức tu luyện mà thôi .
Vậy đó ... Để có thể đạt được trí tuệ vượt qua được giới hạn của thường thức , thì bản ngã *Mình là ai* .. Là thứ tuyệt đối , không được đánh mất.
Tiểu tổ tông thì nhờ trở thành bản nguyên linh hồn duy nhất của Vô Pháp Đại Đế , nên không bị Đại Thiên thôn phệ , đã vậy nàng còn có được khả năng thoát khỏi sự quản chế của luân hồi , không bị đồng hoá ký ức thành số không hay biến thành một cái lạ lẫm cơ thể khác nếu lỡ nàng có chết đi . Đây chính là bước đầu tiên , đi trái lại quy luật bình thường của tất cả vũ trụ . Thoát khỏi luân hồi giữ nguyên bản ngã do Tiểu Tử ngộ ra . Vì cậu ấy cũng sợ sau này tiểu tổ tông không thể luyện được bất tử thể giống y như mình . Hoặc lỡ xui xẻo chết ểu như sảy thai .. hoặc gì đó .. vân vân và mây mây đủ kiểu để chết .
Sửa lần cuối: