[Mạt thế] Ngược dòng thời gian: Trọng Khải Mạt Thế - MUALARUNG91
- Tham gia
- 25/8/19
- Bài viết
- 4,785
- Điểm cảm xúc
- 692
- Điểm
- 113

Chương 10:
10
Giết xong con tang thi ở gần nhất, lại chờ trong chốc lát thấy tạm thời sẽ không có con nào tiếp tục ‘nhảy thang lầu’ nữa, Vu Nhất Nam liền đem cửa sắt chỗ thang lầu kéo ra đóng lại. Làm vậy là phòng ngừa cho sau này khi bọn họ đem tang thi trong tầng lâu này giải quết xong lại đột nhiên xuất hiện con mới lúc nào không biết.
Nếu lại có con nào từ tầng trên 'nhảy xuống', cũng sẽ tạm thời bị chặn lại tại chỗ này, khi ấy anh và Bo chỉ việc đến đây đem chúng giải quyết là xong. Vừa tiện lợi lại không mất công phải mỗi ngày đi tuần kiểm tra hết cả tầng lầu rộng lớn này.
Bọn họ đi rảo hết tầng lầu này chỉ cần một lần là đủ rồi.
Thi hạch tức khối năng lượng kết tinh bên trong đầu tang thi sau khi thu được Vu Nhất Nam dùng nước rửa sạch qua rồi mới đem thu vào không gian. Sau đó, anh và Bo lại tiếp tục tiến về phía trước đi kiểm tra các nơi khác nhất là những căn phòng thuộc tầng lâu.
Tại nơi đây, trong các khu căn hộ với nhiều phòng ốc là những địa điểm cần kiểm tra kỹ nhất lưỡng nhất. Vì không ai biết được sẽ có con tang thi nào ẩn núp tại bên trong một góc khuất nào đó hay không.
Trong lúc truy tra tung tích tang thi đồng thời bọn họ cũng không quên xem xét xem có còn người may mắn nào sống sót hay không.
Nếu có, ở trong khả năng cho phép lại không gây phiền hà hay vướng bận hoặc ảnh hưởng đến hiện trạng và tương lai của gia đình anh. Thì anh không ngại thuận tay trợ giúp một chút.
Ngược lại, vậy quên đi, bọn anh đem tang thi ở đây giải quyết hết đã là trợ giúp tốt nhất rồi, còn bản thân người đó phải sinh hoạt ra sao ở kế tiếp thì không nằm trong suy xét của anh.
Anh là người hiện thực, không phải thánh phụ. Anh không đem người đó làm thế nào hay cướp đoạt vật tư hoặc đem đối phương trở thành mồi nhử tang thi, đệm thịt,... cho mình đã là sự nhân từ cao nhất rồi.
Thử hỏi xem ở cái thời đại này, con người đối xử tàn nhẫn với nhau trở thành chuyện hiển nhiên, bình thường của mọi ngày còn thiếu sao?
Vu Nhất Nam cảm nhận một chút năng lượng trong người, anh cảm thấy mình đã khôi phục đủ sức lực. Vì thế, anh tiếp tục công cuộc rèn luyện thể năng của mình. Anh cùng Bo nói:
"Bo, anh khỏe rồi, nhóc tạm thời lui lại canh gác xung quanh hộ anh. Anh sẽ đi phía trước, nếu xuất hiện tang thi, anh mà đấu không lại sẽ bảo nhóc hỗ trợ, còn như anh không nói thì cứ để anh đối phó nó nhé.
Yên tâm, không phải xem thường nhóc, nhóc thực sự rất lợi hại, ngược lại là anh quá yếu. Vì thế hiện tại anh cần cùng chúng nó chiến đấu nhiều hơn để tăng lên thực lực.
Thế nên, an toàn phía sau lưng anh toàn giao phó cho nhóc đó. Nếu có dị biến mà anh không đối phó được thì cũng nhờ cả vào nhóc hết nhé. Trăm sự nhờ nhóc đấy, Bo."
"Gâu gâu."
Yên tâm đi ca, cứ tin ở đệ. Ca cứ mặc sức buôn tay đi làm đi, có gì đệ giúp ca bọc.
Chó Bo nghe hiểu Vu Nhất Nam nói, nó gật đầu lên tiếng đồng ý.
Và vì được anh khẳng định, khiến tâm trạng nó càng thêm sung sướng hăng hái hơn, cảm giác như trên vai đeo lấy trách nhiệm vô cùng cao cả. Đó là canh chừng và bảo vệ tốt chủ nhân.
Nó đã rút kinh nghiệm trước đó, lần này quyết không để trường hợp có con tang thi nào có thể bất ngờ tập kích chủ nhân mà nó không kịp phản ứng nữa.
Nhất quyết không thể.
Nếu để chủ nhân bị thương trong chuyến đi cùng với mình, không nói đến chuyện nó sẽ chẳng mặt mũi nào về đối mặt cùng nữ chủ nhân và cậu chủ nhỏ. Mà hơn hết chính là Mun nhất định sẽ đánh nát đầu chó của nó.
Mun nếu là thật sự động giận lên thì chỉ có ba vị chủ nhân mới có thể đem tên bạo chúa đó ngăn lại thôi, nó không thể, nếu dám chường mặt ra sẽ chỉ có phần bị đánh thảm thôi hà. Đây chính là bại học xương máu nó ngộ được từ mấy năm qua chung sống dưới cùng một mái nhà từ tấm bé đến giờ này đó.
...MUALARUNG91...
Đi một lúc lâu, Vu Nhất Nam và chó Bo cùng trải qua vài căn hộ trống lẫn những căn hộ từng đã có chủ sở hữu hiện không. Tang thi có gặp trực tiếp có nghe âm thanh nơi xa, nhưng nửa cái bóng người sống sót vẫn chưa thấy chút manh mối nào.
Anh đoán chừng ở tầng lầu này hiện chỉ còn mỗi gia đình anh là tồn tại, cũng là những người sống sót duy nhất. Còn kẻ khác, một phần ngay từ đầu nhiễm bệnh hóa tang thi, phần còn lại chỉ sợ đã sớm bị hại dưới vuốt của những tang thi đó rồi cũng nói không chừng.
Vu Nhất Nam nhìn sơ lược các vật tư trong các căn hộ hiện đã vô chủ nhẩm tính một chút, còn khá sung túc.
Xong, anh quyết định, trước đi đem toàn bộ tang thi trong tầng lầu này xử lý hết, rồi sau đó hẳn quay lại đi thu thập vật tư cũng không muộn. Dù sao vào thời điểm này cũng không có ai sẽ xuất hiện ở đây cùng anh tranh chúng nó. Nếu có thì hỏi xem nắm đấm họ có đủ ngạnh hơn vuốt sắc của chó Bo nhà anh hay không.
Riêng anh ấy hả?
Anh hiện tại vẫn là 'con gà luộc, tiểu bạch kiểm dựa thế sủng (vật)' đi hành hung ha. Nghĩ như vậy anh còn thấy khá thú vị, hì hì.
Không nghĩ đến trọng sinh một hồi quay lại trước giải phóng, lại được một hồi sắm vai làm kẻ ăn cơm mềm, lưng dựa sủng vật đi ngang. Ví như hiện tại chẳng hạn, nếu không phải ỷ vào có chó Bo bên cạnh, anh nào dám tùy ý 'làm bậy' như hiện tại cơ chứ, đúng không?
Vu Nhất Nam là người làm thật sự, anh quyết rèn luyện thể năng thì thật sự hành động như vậy.
Bên cạnh có chó Bo với thực lực cường hãn, tuyệt đối nghiền ép chúng tang thi ở cấp bậc hiện tại. Đồng thời, lúc này thực lực chung của tang thi đều không mạnh lắm.
Thế nên, anh cũng liền mạnh dạng buôn tay ra làm.
Trong lúc chiến đấu, anh không hề giữ lại mà đem dốc toàn lực sung ra cho cuộc chiến, đến khi đạt được thắng lợi thì sức lực (năng lượng) trong người cũng tiêu hao hết.
Chiến đấu kết thúc, năng lượng vừa kiệt, anh mau chóng tìm nơi tạm lánh đi nghỉ ngơi khôi phục, sau đó lại chạy ra dựa bài bản cũ tiếp tục đánh quái tu luyện.
Cứ thế, Vu Nhất Nam một lần lại một lần lặp lại chu kỳ rèn luyện như vậy cho đến khi đem toàn bộ tầng lầu kiểm tra xong và thanh trừ hết tang thi trong tầng này mới tạm dừng.
Việc làm như vậy khiến cho tốc độ dọn dẹp tang thi của anh bị chậm lại rất nhiều, nhưng đổi lại, kết quả đạt được thông qua quá trình rèn luyện này là rất đáng giá.
Anh không những đem căn cốt nền tảng cơ sở trong người đánh tốt, đồng thời, tốc độ tăng trưởng dị năng cũng từng chút một chậm rãi thăng lên trông thấy.
Lúc này, lại một lần nữa đem thể lực háo hết, Vu Nhất Nam và Bo tạm tránh đi ẩn vào trong một căn hộ trống gần đó. Anh đem cửa đóng, dùng vật nặng chèn trước cửa rồi ngồi bệch xuống sàn nhà thở hộc ra nghỉ ngơi hòa hoãn lại khí lực.
Chó Bo ngồi xổm trước cửa canh chừng, Vu Nhất Nam ngồi gần đó lưng dựa tường, thở hộc ra vài hơi điều chỉnh hô hấp ổn định lại rồi nhắm mắt tiến vào tư thái minh tưởng.
Dựa theo kinh nghiệm đời trước, anh chậm rãi tĩnh tâm tu luyện hòng mau chóng khôi phục dị năng cùng sức lực.
Việc tu luyện này trước lạ sau quen, với Vu Nhất Nam mà nói tựa như ăn cơm uống nước. Rất nhanh, không lâu sau, cơ thể anh khôi phục xong, anh lập tức đứng dậy cùng chó Bo đi ra ngoài tiếp tục chuyến sưu tầm tang thi đang dang dỡ.
“Cửa thang bộ đã đóng, thang máy đình điện không thể dùng, tang thi sẽ không mở được. Như vậy, hiện tại chỉ cần đem toàn bộ tang thi thuộc tầng này giải quyết hết là nơi này tạm thời an toàn.
Hôm nay đem tầng này giải quyết, sau đó thu thập vật tư, mai chúng ta lại đi xem các tầng khác.”
Vu Nhất Nam vừa đi vừa cẩn thận sưu tầm tung tích tang thi, trong miệng lẩm bẩm suy tính bước tiếp theo.
Bọn họ lại đi vài vòng, Vu Nhất Nam tiêu hao hết dị năng thêm hai lần. Mỗi lần đều là háo sạch sau hồi phục, làm như vậy đối với việc rèn luyện thăng tiến dị năng của anh rất có lợi.
Hiện tại, nơi này tang thi còn ở cấp cơ sở, số lượng không nhiều, hành động bất tiện lại chậm chạp, cũng không mạnh mẽ gì cho cam. Bên anh còn có chó Bo, một dũng tướng cực mạnh, có thể một kích quét ngang vạn quân. Nếu là nó (bo) dùng toàn lực có thể trực tiếp đem cả chục con tang thi cấp cơ sở đánh bại chỉ trong một đòn đánh cũng không phải nói chơi mà thôi.
Vì có nó nên anh mới dám tự tin làm ra hành động như vậy (cùng tang thi đối chiến không hề giữ lại mà đem năng lượng háo hết). Chứ sau này tang thi mạnh lên cho anh mười lá gan anh cũng không dám đem dị năng háo sạch sẽ như vậy.
Vu Nhất Nam nhẩm tính một chút.
Với tình hình hiện tại, anh chỉ cần một đoạn thời gian ngắn nữa là có thể thăng lên từ hai đến ba cấp bậc nhỏ. Dị năng hiện tại sẽ từ cấp không nhảy lên tiến vào cấp một trung kỳ hoặc hậu kỳ.
Nếu là may mắn cũng đủ, khả năng có thể bức phá lên mãn cấp đỉnh phong, cách cấp hai sơ kỳ chỉ một bước xa.
Dị năng ban đầu ở cấp thấp sẽ thăng lên rất nhanh, nhưng càng lên cao sẽ càng khó tăng cấp.
Ở đời trước, trước khi anh tự sát thì nhân loại tạm phân chia cấp bậc của dị năng thành mười một cấp bậc lớn, từ không đến mười. Mỗi cấp bậc lớn đó lại chia làm bốn cấp nhỏ là Sơ kỳ, Trung kỳ, Hậu kỳ và Đỉnh phong.
Vì là thời kỳ đầu, chưa quá nắm rõ thấu đáo về dị năng nên là nhân loại, tang thi hay dị thú, dị thực đều được phân loại chung cho một hệ thống cấp bậc như trên. Sau này có thay đổi cải tiến như thế nào nữa hay không thì anh không biết, bởi anh đã tự sát chết và chạy về quá khứ rồi còn đâu.
Muốn tăng lên dị năng có hai phương pháp tiêu chuẩn (chính thống) sau.
Một là tự rèn luyện thông qua tự thân mày mò cùng thử nghiệm tìm ra phương pháp tu luyện vận hành năng lượng trong cơ thể để tiến hành lôi kéo, hấp thu năng lượng dật tán trong tự nhiên.
Hai là thông qua hấp thu năng lượng ẩn chứa ở trong thi hạch hoặc nội hạch. Và cách này được đại đa số dị năng giả sử dụng, ưa chuộng nhất.
Bởi, không phải ai cũng đủ kiên nhẫn cùng thiên phú đi tìm tòi thực nghiệm tìm ra được cho mình một bộ pháp tu luyện phù hợp lại nhanh chóng.
Thi hạch là thứ mà nãy giờ Vu nhất Nam sau khi đánh quái xong liền đem đầu nó mở ra tiến hành thu hoạch rửa sạch vụn não dính bên trên rồi ném vào trong không gian cất đi.
Thi hạch là một loại kết tinh năng lượng có hình dạng như viên thủy tinh hình ô van nằm bên trong não tang thi. Còn nội hạch là kết tinh năng lượng hình cầu bên trong cơ thể động thực vật biến dị.
Tất cả tang thi lẫn dị thú/ thực đều có thi hạch/nội hạch.
Dựa theo cấp bậc của chúng mà năng lượng bên trong các kết tinh này sẽ có số lượng lẫn mật độ tinh khiết cao thấp không đồng nhất.
Tang thi có dị năng thì thi hạch sẽ mang màu sắc tương ứng với loại dị năng nó sở hữu.
Ví dụ như hệ hỏa là màu đỏ, mộc là xanh lục, thổ là màu nâu,... Còn những tang thi bình thường không dị năng, thi hạch sẽ là không màu hoặc màu trắng xám hơi đục.
Riêng nội hạch, của thực vật thì đều có chung một màu xanh lục, của động vật là chung một màu đỏ thẫm như màu máu.
Và nếu dị thú hay dị thực đó còn sở hữu dị năng, thì bên trong nội hạch màu xanh/ đỏ kia sẽ có những sợi tơ đan chéo vào nhau. Chúng tựa như các mạch máu có sinh mệnh chậm rãi lưu chuyển mang màu sắc tương ứng với hệ dị năng. Cấp bậc càng cao số sợi tơ càng nhiều cũng càng thô.
Thi hạch trong tang thi bình thường không sở hữu dị năng thì có đặc tính 'bác ái' cao, bất kể dị năng giả hệ nào đều có thể hấp thu được. Cấp bậc tối đa cũng chỉ đạt đến cấp năm đỉnh, không thể lại thăng lên, trừ phi đột phá thức tỉnh thành công dị năng.
Còn thi hạch phân theo hệ dị năng thì chỉ có dị năng cùng hệ tương ứng mới có thể hấp thu. Bằng không, nếu cố tình hấp thu khác hệ, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Cái giá phải trả cho việc làm ngu xuẩn đó khả năng cao chính là sinh mạng của kẻ đó.
Bởi, sau khi hấp thu năng lượng trong thi hạch khác hệ xong, trong thân thể người đó sẽ tồn tại hai luồn năng lượng bạo tẩu khác hệ vừa bài xích bản thân người hấp thu vừa cùng nhau đối đầu không đội trời chung, nhất quyết không sài chung thể. Tiến đến đem cơ thể người đó nổ banh xác mà chết hoặc biến thành phế nhân, dị năng phế bỏ.
Nội hạch của dị thú và dị thực cũng đồng dạng có tính 'bác ái' gần tương tự thi hạch không phân hệ dị năng. Chỉ là lực lượng cuồng táo bên trong chúng so với thi hạch đồng cấp càng thêm khó nhằn gấp ba bốn lần.
Bởi dù sao từ bản chất ban đầu cũng là các giống loài khác nhau hoàn toàn, có độ bài xích cao là điều hiển nhiên. Tương tự, thi hạch từ tang thi thú cũng có độ bài xích lớn như vậy, dù là không phân hệ hay có phân hệ đều như vậy.
Chỉ riêng thi hạch từ tang thi hình người thì độ bài xích, cuồng táo mới ít hơn đôi chút. Nhưng ít hơn cũng không ít được bao nhiêu.
Nếu cấp bậc của viên thi hạch càng cao, nguồn năng lượng bên trong sẽ rất lớn và mức bạo tẩu cũng càng mạnh theo tỉ lệ thuận.
Thế nên, dị năng giả khi hấp thu bất kỳ viên thi/ nội hạch nào, đều cần dùng thứ có cùng cấp bậc hay cấp bậc ở gần sát liền kề với cấp dị năng của mình nhất.
Nếu thấp hơn thì không nói, lỡ cao hơn, tốt nhất không cần vượt quá một cấp lớn. Bằng không, cơ thể sẽ không chịu nổi nguồn năng lượng khổng lồ lẫn mật độ cuồng táo bên trong dẫn đến hậu quả không thể trả giá nổi
Ở đời trước, Vu Nhất Nam từng thấy một người vì tham lam hấp thu viên thi hạch vượt quá khả năng của mình, thăng cấp đâu không thấy chỉ thấy cơ thể hắn biến thành bom thịt nổ tan xác tại đương trường. Còn vì dư chấn của sự bùng nổ năng lượng bạo tẩu mà đem xung quanh liên lụy tiến vào.
Vì thế mới nói, cái cao cấp nhất chưa chưa chắc đã là thứ tốt, nhưng cái phù hợp nhất thì thật sự là tốt nhất.
Giết xong con tang thi ở gần nhất, lại chờ trong chốc lát thấy tạm thời sẽ không có con nào tiếp tục ‘nhảy thang lầu’ nữa, Vu Nhất Nam liền đem cửa sắt chỗ thang lầu kéo ra đóng lại. Làm vậy là phòng ngừa cho sau này khi bọn họ đem tang thi trong tầng lâu này giải quết xong lại đột nhiên xuất hiện con mới lúc nào không biết.
Nếu lại có con nào từ tầng trên 'nhảy xuống', cũng sẽ tạm thời bị chặn lại tại chỗ này, khi ấy anh và Bo chỉ việc đến đây đem chúng giải quyết là xong. Vừa tiện lợi lại không mất công phải mỗi ngày đi tuần kiểm tra hết cả tầng lầu rộng lớn này.
Bọn họ đi rảo hết tầng lầu này chỉ cần một lần là đủ rồi.
Thi hạch tức khối năng lượng kết tinh bên trong đầu tang thi sau khi thu được Vu Nhất Nam dùng nước rửa sạch qua rồi mới đem thu vào không gian. Sau đó, anh và Bo lại tiếp tục tiến về phía trước đi kiểm tra các nơi khác nhất là những căn phòng thuộc tầng lâu.
Tại nơi đây, trong các khu căn hộ với nhiều phòng ốc là những địa điểm cần kiểm tra kỹ nhất lưỡng nhất. Vì không ai biết được sẽ có con tang thi nào ẩn núp tại bên trong một góc khuất nào đó hay không.
Trong lúc truy tra tung tích tang thi đồng thời bọn họ cũng không quên xem xét xem có còn người may mắn nào sống sót hay không.
Nếu có, ở trong khả năng cho phép lại không gây phiền hà hay vướng bận hoặc ảnh hưởng đến hiện trạng và tương lai của gia đình anh. Thì anh không ngại thuận tay trợ giúp một chút.
Ngược lại, vậy quên đi, bọn anh đem tang thi ở đây giải quyết hết đã là trợ giúp tốt nhất rồi, còn bản thân người đó phải sinh hoạt ra sao ở kế tiếp thì không nằm trong suy xét của anh.
Anh là người hiện thực, không phải thánh phụ. Anh không đem người đó làm thế nào hay cướp đoạt vật tư hoặc đem đối phương trở thành mồi nhử tang thi, đệm thịt,... cho mình đã là sự nhân từ cao nhất rồi.
Thử hỏi xem ở cái thời đại này, con người đối xử tàn nhẫn với nhau trở thành chuyện hiển nhiên, bình thường của mọi ngày còn thiếu sao?
Vu Nhất Nam cảm nhận một chút năng lượng trong người, anh cảm thấy mình đã khôi phục đủ sức lực. Vì thế, anh tiếp tục công cuộc rèn luyện thể năng của mình. Anh cùng Bo nói:
"Bo, anh khỏe rồi, nhóc tạm thời lui lại canh gác xung quanh hộ anh. Anh sẽ đi phía trước, nếu xuất hiện tang thi, anh mà đấu không lại sẽ bảo nhóc hỗ trợ, còn như anh không nói thì cứ để anh đối phó nó nhé.
Yên tâm, không phải xem thường nhóc, nhóc thực sự rất lợi hại, ngược lại là anh quá yếu. Vì thế hiện tại anh cần cùng chúng nó chiến đấu nhiều hơn để tăng lên thực lực.
Thế nên, an toàn phía sau lưng anh toàn giao phó cho nhóc đó. Nếu có dị biến mà anh không đối phó được thì cũng nhờ cả vào nhóc hết nhé. Trăm sự nhờ nhóc đấy, Bo."
"Gâu gâu."
Yên tâm đi ca, cứ tin ở đệ. Ca cứ mặc sức buôn tay đi làm đi, có gì đệ giúp ca bọc.
Chó Bo nghe hiểu Vu Nhất Nam nói, nó gật đầu lên tiếng đồng ý.
Và vì được anh khẳng định, khiến tâm trạng nó càng thêm sung sướng hăng hái hơn, cảm giác như trên vai đeo lấy trách nhiệm vô cùng cao cả. Đó là canh chừng và bảo vệ tốt chủ nhân.
Nó đã rút kinh nghiệm trước đó, lần này quyết không để trường hợp có con tang thi nào có thể bất ngờ tập kích chủ nhân mà nó không kịp phản ứng nữa.
Nhất quyết không thể.
Nếu để chủ nhân bị thương trong chuyến đi cùng với mình, không nói đến chuyện nó sẽ chẳng mặt mũi nào về đối mặt cùng nữ chủ nhân và cậu chủ nhỏ. Mà hơn hết chính là Mun nhất định sẽ đánh nát đầu chó của nó.
Mun nếu là thật sự động giận lên thì chỉ có ba vị chủ nhân mới có thể đem tên bạo chúa đó ngăn lại thôi, nó không thể, nếu dám chường mặt ra sẽ chỉ có phần bị đánh thảm thôi hà. Đây chính là bại học xương máu nó ngộ được từ mấy năm qua chung sống dưới cùng một mái nhà từ tấm bé đến giờ này đó.
...MUALARUNG91...
Đi một lúc lâu, Vu Nhất Nam và chó Bo cùng trải qua vài căn hộ trống lẫn những căn hộ từng đã có chủ sở hữu hiện không. Tang thi có gặp trực tiếp có nghe âm thanh nơi xa, nhưng nửa cái bóng người sống sót vẫn chưa thấy chút manh mối nào.
Anh đoán chừng ở tầng lầu này hiện chỉ còn mỗi gia đình anh là tồn tại, cũng là những người sống sót duy nhất. Còn kẻ khác, một phần ngay từ đầu nhiễm bệnh hóa tang thi, phần còn lại chỉ sợ đã sớm bị hại dưới vuốt của những tang thi đó rồi cũng nói không chừng.
Vu Nhất Nam nhìn sơ lược các vật tư trong các căn hộ hiện đã vô chủ nhẩm tính một chút, còn khá sung túc.
Xong, anh quyết định, trước đi đem toàn bộ tang thi trong tầng lầu này xử lý hết, rồi sau đó hẳn quay lại đi thu thập vật tư cũng không muộn. Dù sao vào thời điểm này cũng không có ai sẽ xuất hiện ở đây cùng anh tranh chúng nó. Nếu có thì hỏi xem nắm đấm họ có đủ ngạnh hơn vuốt sắc của chó Bo nhà anh hay không.
Riêng anh ấy hả?
Anh hiện tại vẫn là 'con gà luộc, tiểu bạch kiểm dựa thế sủng (vật)' đi hành hung ha. Nghĩ như vậy anh còn thấy khá thú vị, hì hì.
Không nghĩ đến trọng sinh một hồi quay lại trước giải phóng, lại được một hồi sắm vai làm kẻ ăn cơm mềm, lưng dựa sủng vật đi ngang. Ví như hiện tại chẳng hạn, nếu không phải ỷ vào có chó Bo bên cạnh, anh nào dám tùy ý 'làm bậy' như hiện tại cơ chứ, đúng không?
Vu Nhất Nam là người làm thật sự, anh quyết rèn luyện thể năng thì thật sự hành động như vậy.
Bên cạnh có chó Bo với thực lực cường hãn, tuyệt đối nghiền ép chúng tang thi ở cấp bậc hiện tại. Đồng thời, lúc này thực lực chung của tang thi đều không mạnh lắm.
Thế nên, anh cũng liền mạnh dạng buôn tay ra làm.
Trong lúc chiến đấu, anh không hề giữ lại mà đem dốc toàn lực sung ra cho cuộc chiến, đến khi đạt được thắng lợi thì sức lực (năng lượng) trong người cũng tiêu hao hết.
Chiến đấu kết thúc, năng lượng vừa kiệt, anh mau chóng tìm nơi tạm lánh đi nghỉ ngơi khôi phục, sau đó lại chạy ra dựa bài bản cũ tiếp tục đánh quái tu luyện.
Cứ thế, Vu Nhất Nam một lần lại một lần lặp lại chu kỳ rèn luyện như vậy cho đến khi đem toàn bộ tầng lầu kiểm tra xong và thanh trừ hết tang thi trong tầng này mới tạm dừng.
Việc làm như vậy khiến cho tốc độ dọn dẹp tang thi của anh bị chậm lại rất nhiều, nhưng đổi lại, kết quả đạt được thông qua quá trình rèn luyện này là rất đáng giá.
Anh không những đem căn cốt nền tảng cơ sở trong người đánh tốt, đồng thời, tốc độ tăng trưởng dị năng cũng từng chút một chậm rãi thăng lên trông thấy.
Lúc này, lại một lần nữa đem thể lực háo hết, Vu Nhất Nam và Bo tạm tránh đi ẩn vào trong một căn hộ trống gần đó. Anh đem cửa đóng, dùng vật nặng chèn trước cửa rồi ngồi bệch xuống sàn nhà thở hộc ra nghỉ ngơi hòa hoãn lại khí lực.
Chó Bo ngồi xổm trước cửa canh chừng, Vu Nhất Nam ngồi gần đó lưng dựa tường, thở hộc ra vài hơi điều chỉnh hô hấp ổn định lại rồi nhắm mắt tiến vào tư thái minh tưởng.
Dựa theo kinh nghiệm đời trước, anh chậm rãi tĩnh tâm tu luyện hòng mau chóng khôi phục dị năng cùng sức lực.
Việc tu luyện này trước lạ sau quen, với Vu Nhất Nam mà nói tựa như ăn cơm uống nước. Rất nhanh, không lâu sau, cơ thể anh khôi phục xong, anh lập tức đứng dậy cùng chó Bo đi ra ngoài tiếp tục chuyến sưu tầm tang thi đang dang dỡ.
“Cửa thang bộ đã đóng, thang máy đình điện không thể dùng, tang thi sẽ không mở được. Như vậy, hiện tại chỉ cần đem toàn bộ tang thi thuộc tầng này giải quyết hết là nơi này tạm thời an toàn.
Hôm nay đem tầng này giải quyết, sau đó thu thập vật tư, mai chúng ta lại đi xem các tầng khác.”
Vu Nhất Nam vừa đi vừa cẩn thận sưu tầm tung tích tang thi, trong miệng lẩm bẩm suy tính bước tiếp theo.
Bọn họ lại đi vài vòng, Vu Nhất Nam tiêu hao hết dị năng thêm hai lần. Mỗi lần đều là háo sạch sau hồi phục, làm như vậy đối với việc rèn luyện thăng tiến dị năng của anh rất có lợi.
Hiện tại, nơi này tang thi còn ở cấp cơ sở, số lượng không nhiều, hành động bất tiện lại chậm chạp, cũng không mạnh mẽ gì cho cam. Bên anh còn có chó Bo, một dũng tướng cực mạnh, có thể một kích quét ngang vạn quân. Nếu là nó (bo) dùng toàn lực có thể trực tiếp đem cả chục con tang thi cấp cơ sở đánh bại chỉ trong một đòn đánh cũng không phải nói chơi mà thôi.
Vì có nó nên anh mới dám tự tin làm ra hành động như vậy (cùng tang thi đối chiến không hề giữ lại mà đem năng lượng háo hết). Chứ sau này tang thi mạnh lên cho anh mười lá gan anh cũng không dám đem dị năng háo sạch sẽ như vậy.
Vu Nhất Nam nhẩm tính một chút.
Với tình hình hiện tại, anh chỉ cần một đoạn thời gian ngắn nữa là có thể thăng lên từ hai đến ba cấp bậc nhỏ. Dị năng hiện tại sẽ từ cấp không nhảy lên tiến vào cấp một trung kỳ hoặc hậu kỳ.
Nếu là may mắn cũng đủ, khả năng có thể bức phá lên mãn cấp đỉnh phong, cách cấp hai sơ kỳ chỉ một bước xa.
Dị năng ban đầu ở cấp thấp sẽ thăng lên rất nhanh, nhưng càng lên cao sẽ càng khó tăng cấp.
Ở đời trước, trước khi anh tự sát thì nhân loại tạm phân chia cấp bậc của dị năng thành mười một cấp bậc lớn, từ không đến mười. Mỗi cấp bậc lớn đó lại chia làm bốn cấp nhỏ là Sơ kỳ, Trung kỳ, Hậu kỳ và Đỉnh phong.
Vì là thời kỳ đầu, chưa quá nắm rõ thấu đáo về dị năng nên là nhân loại, tang thi hay dị thú, dị thực đều được phân loại chung cho một hệ thống cấp bậc như trên. Sau này có thay đổi cải tiến như thế nào nữa hay không thì anh không biết, bởi anh đã tự sát chết và chạy về quá khứ rồi còn đâu.
Muốn tăng lên dị năng có hai phương pháp tiêu chuẩn (chính thống) sau.
Một là tự rèn luyện thông qua tự thân mày mò cùng thử nghiệm tìm ra phương pháp tu luyện vận hành năng lượng trong cơ thể để tiến hành lôi kéo, hấp thu năng lượng dật tán trong tự nhiên.
Hai là thông qua hấp thu năng lượng ẩn chứa ở trong thi hạch hoặc nội hạch. Và cách này được đại đa số dị năng giả sử dụng, ưa chuộng nhất.
Bởi, không phải ai cũng đủ kiên nhẫn cùng thiên phú đi tìm tòi thực nghiệm tìm ra được cho mình một bộ pháp tu luyện phù hợp lại nhanh chóng.
Thi hạch là thứ mà nãy giờ Vu nhất Nam sau khi đánh quái xong liền đem đầu nó mở ra tiến hành thu hoạch rửa sạch vụn não dính bên trên rồi ném vào trong không gian cất đi.
Thi hạch là một loại kết tinh năng lượng có hình dạng như viên thủy tinh hình ô van nằm bên trong não tang thi. Còn nội hạch là kết tinh năng lượng hình cầu bên trong cơ thể động thực vật biến dị.
Tất cả tang thi lẫn dị thú/ thực đều có thi hạch/nội hạch.
Dựa theo cấp bậc của chúng mà năng lượng bên trong các kết tinh này sẽ có số lượng lẫn mật độ tinh khiết cao thấp không đồng nhất.
Tang thi có dị năng thì thi hạch sẽ mang màu sắc tương ứng với loại dị năng nó sở hữu.
Ví dụ như hệ hỏa là màu đỏ, mộc là xanh lục, thổ là màu nâu,... Còn những tang thi bình thường không dị năng, thi hạch sẽ là không màu hoặc màu trắng xám hơi đục.
Riêng nội hạch, của thực vật thì đều có chung một màu xanh lục, của động vật là chung một màu đỏ thẫm như màu máu.
Và nếu dị thú hay dị thực đó còn sở hữu dị năng, thì bên trong nội hạch màu xanh/ đỏ kia sẽ có những sợi tơ đan chéo vào nhau. Chúng tựa như các mạch máu có sinh mệnh chậm rãi lưu chuyển mang màu sắc tương ứng với hệ dị năng. Cấp bậc càng cao số sợi tơ càng nhiều cũng càng thô.
Thi hạch trong tang thi bình thường không sở hữu dị năng thì có đặc tính 'bác ái' cao, bất kể dị năng giả hệ nào đều có thể hấp thu được. Cấp bậc tối đa cũng chỉ đạt đến cấp năm đỉnh, không thể lại thăng lên, trừ phi đột phá thức tỉnh thành công dị năng.
Còn thi hạch phân theo hệ dị năng thì chỉ có dị năng cùng hệ tương ứng mới có thể hấp thu. Bằng không, nếu cố tình hấp thu khác hệ, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Cái giá phải trả cho việc làm ngu xuẩn đó khả năng cao chính là sinh mạng của kẻ đó.
Bởi, sau khi hấp thu năng lượng trong thi hạch khác hệ xong, trong thân thể người đó sẽ tồn tại hai luồn năng lượng bạo tẩu khác hệ vừa bài xích bản thân người hấp thu vừa cùng nhau đối đầu không đội trời chung, nhất quyết không sài chung thể. Tiến đến đem cơ thể người đó nổ banh xác mà chết hoặc biến thành phế nhân, dị năng phế bỏ.
Nội hạch của dị thú và dị thực cũng đồng dạng có tính 'bác ái' gần tương tự thi hạch không phân hệ dị năng. Chỉ là lực lượng cuồng táo bên trong chúng so với thi hạch đồng cấp càng thêm khó nhằn gấp ba bốn lần.
Bởi dù sao từ bản chất ban đầu cũng là các giống loài khác nhau hoàn toàn, có độ bài xích cao là điều hiển nhiên. Tương tự, thi hạch từ tang thi thú cũng có độ bài xích lớn như vậy, dù là không phân hệ hay có phân hệ đều như vậy.
Chỉ riêng thi hạch từ tang thi hình người thì độ bài xích, cuồng táo mới ít hơn đôi chút. Nhưng ít hơn cũng không ít được bao nhiêu.
Nếu cấp bậc của viên thi hạch càng cao, nguồn năng lượng bên trong sẽ rất lớn và mức bạo tẩu cũng càng mạnh theo tỉ lệ thuận.
Thế nên, dị năng giả khi hấp thu bất kỳ viên thi/ nội hạch nào, đều cần dùng thứ có cùng cấp bậc hay cấp bậc ở gần sát liền kề với cấp dị năng của mình nhất.
Nếu thấp hơn thì không nói, lỡ cao hơn, tốt nhất không cần vượt quá một cấp lớn. Bằng không, cơ thể sẽ không chịu nổi nguồn năng lượng khổng lồ lẫn mật độ cuồng táo bên trong dẫn đến hậu quả không thể trả giá nổi
Ở đời trước, Vu Nhất Nam từng thấy một người vì tham lam hấp thu viên thi hạch vượt quá khả năng của mình, thăng cấp đâu không thấy chỉ thấy cơ thể hắn biến thành bom thịt nổ tan xác tại đương trường. Còn vì dư chấn của sự bùng nổ năng lượng bạo tẩu mà đem xung quanh liên lụy tiến vào.
Vì thế mới nói, cái cao cấp nhất chưa chưa chắc đã là thứ tốt, nhưng cái phù hợp nhất thì thật sự là tốt nhất.