Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,494
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 130: Càn quét cá răng cưa
Tạm thời Minh Vũ không có nhở tên loài cá này, thế nên hắn dực vào chiếc mõm dài và hàm răn sắc bén kia mà đặt tên. Cá Răng Cưa chính là cái tên hắn đặt cho loại cá này.

Bữa sáng xong xuôi, mọi người cũng không có làm việc mà tận hưởng hai ngày nghĩ hiếm có của bộ lạc. mà đã nghĩ thì phải có trò gì đó tiêu khiển cho tộc nhân, cũng như làm khắng khít thêm tinh thần đoàn kết của tộc nhân.

Vì thế Minh Vũ đã có ý định tổ chức một cuộc thi đấu giữa các tộc nhân cũng nhân là phân loại sức chiến đấu của từng người.

Thi đấu cũng không có gì khó, đơn giản là chỉ có hai cuộc thi là phóng lao và bắn cung.

Mỗi người sẽ có ba lượt ném lao và bắn 3 mũi tên. Những ai bắn trúng mục tiêu sẽ được thi tiếp vòng sau, còn thất bại thì cổ vũ cho những người tiếp tục thi đấu.

Mà độ khó từng vòng cũng tăng mức độ khó lên cao. Ví như ở cuộc thi ném lao, lần đầu tiên là mục tiêu cách 30 mét, vòng tiếp theo là 40 m và cuối cùng là 50 mét.

Còn bắn cung thì mục tiêu xa hơn, bi đầu là 70 mét, 80 mét và 100 mét.

Còn phần thưởng thì không có gì khác đó chính là buổi tối được ăn thức ăn ngon do thủ lĩnh tự tay nấu.

Quả thật đối với cái bộ lạc này, thì phần thưởng không có gì hấp dẫn hơn thức ăn. Thức ăn ngon là tuyệt đối.

Thông qua cuộc thi này, Minh Vũ có thể đánh giá tình hình và sức chiến đấu của tộc nhân, từ đó lựa chọn ra những người có tố chất cao nhất, người nào có thiên phú gì, như vậy hắn có thể phân loại ra từng nhóm để dễ dàng quản lý và nâng cao sức chiến đấu cho mọi người

Một mặt khác, nhóm thợ rèn vẫn phải làm việc, đó là chế tạo lưỡi câu để tiếp tục bắt cá, với số 5 cái lưỡi câu lớn là quá ít cho bộ lạc sử dụng.

Ngoài việc chế tạo lưỡi câu lớn ra, Minh Vũ còn yêu cầu Cas chế tạo thêm nhiều lưỡi câu nhỏ, để câu những con cá nhỏ có cân nặng từ 1- 3 kg. những cần câu kiểu này sẽ phù hợp cho mọi người, ngay cả những đứa nhỏ cũng có khả năng bắt được cá.

Làm như thề sẽ giải phóng khá nhiều sức lạo động cũng như là tìm thêm một niềm vui thú cho tộc nhân.

Cần câu được tê tác từ những nhánh cây nhỏ và dài khoảng chừng 2 – 2.5m, ưu tiên những nhánh cây khô và thẳng.

Lưỡi câu được gắn với dây câu, đồng thời còn được thiếc kế thêm một cái phao. Chỉ cần móc mồi câu vào lưỡi câu,là có thể bắt được cá rồi.

Minh Vũ hạn định cho nhóm thợ rèn và thợ thủ công trước buổi chiều phải làm ra được 20 cái cần câu kiểu này.

Sau khi phân phó xong Minh Vũ mới đi raa ngoài sân tập để quan sát cuộc thi đấu của mọi người.

Cho đến lúc này bộ lạc Đại Việt là sự hợp nhất của nhiều bộ lạc, trong đó bao gồm, Bộ lạc Đá Lớn ( củ), bộ lạc Khô, bộ lạc Lửa, Bộ lạc Núi, Oro bộ lạc, Bộ lạc Linh Cẩu và bộ lạc Syk.

Nhưng tộc nhân này có nhân số khác nhau, lúc trước thì bọn họ thường tập trung tụ tập thoe từng bộ lạc. thế nhưng sau khi xây dựng nhà ở xong, Minh Vũ đã phân chia những người này xáo trộn, để tránh xung đột người giửa các bộ lạc củ.

Việc này ban đầu có một số kháng nghị, nhưng về lâu về dài mọi thứ hòa hợp với nhau, những ý kiến kia cũng tan dần.

Trong tất cả tộc nhân thì người bộ lạc Syk chiếm ưu thế nhất, bọn họ là lực lượng lao động chủ chốt, đang trong độ tuổi sung mãn nhất để lao động.

còn người bộ lạc Lửa và bộ lạc Núi Lớn, bộ lạc Oro là yếu nhất, thành phẩn chủ yếu là người già và trẻ nhỏ, tuy lần trước số người kia đã bị giết khá là nhiều do chim lớn, nhưng số lượng vẫn còn nhiều.

cuộc thi đấu hôm nay đương nhiên là giành cho những chiến binh và thợ săn, có tất cả 435 người tham gia, số còn lại thì bao gồm người già, trẻ nhỏ, phụ nữ mang thai.

Nhắc tới phụ nữ mang thai mới nhớ, cái bộ lạc này sinh sản không có kế hoạch hóa gì hết, mới dung hợp bộ lạc chỉ mới hơn 3 tháng, vậy mà mấy cái con heo giống kia đã làm cho 230 phụ nữ mang thai. Làm cho sức lao động và chiến đấu của bộ lạc mất đi một phân nữa.

Không biết mùa đông sẽ ra sao, thế nhưng vào đầu xuân năm sau bộ lạc sẽ có ít nhất 200 tộc nhân mới chào đời.

Chưa tính vào cuối thu năm nay lại có khoảng 100 em bé được sinh ra. Như thế bộ lạc trong năm sau sẽ không khác gì một cái nhà trẻ à.

Sinh thôi thì không nói, thế nhưng nó lại mang theo rất nhiều hệ lụy đi thoe, đầu tiên là mất đi rất nhiều nguồn lực lao động, như thế số người tìm thức ăn sẽ giảm đi rất nhiều. nguy cơ lương thực lại đè lên đôi vai của hắn.

Đó là chuyện của vài tháng kế tiếp, hiện tại việc hắn chú tâm đó chính là quan sát thực chiến của nhóm người này.

Sau một buổi sáng thi đấu, Minh Vũ đã rút ra nhận xét chung như sau.

Đầu tiên về trình độ ném lao, thì bộ lạc Linh Cẩu và Syk dẩn đầu, lao của bọn họ phóng đi không những mạnh, chính xác mà còn xa nữa. hầu như các mục tiêu trong phạm vi 50 đếu ném trúng cả.

Bộ lạc Oro thì xếp tiếp theo, còn bộ lạc Núi Lớn, Bộ lạc Khô, Đá Lớn bộ lạc thì xếp hạng chót. Riêng lạc Lửa thì toàn là phụ nữ và trẻ em nên không có tham gia thi đấu.

Kết quả thi đấu trên đám người Melly, Meeo, Milla, Kori, với vẻ mặt cực kỳ tự hào với thành tích kia. Còn nhóm người Epx, Ashi, Orc, Luc, Klu thì mặt có chút đỏ lên, vì thực lực giửa hai bên kém xa.

Phần tiếp theo là bắn cung, cái móm này, thì bộ lạc Đá Lớn nói thứ hai thì ai dám giành thứ nhất. nhóm Klu chính là những người tiếp xúc với cung tên đầu tiên, chưa tính Ashi là người có thiên phú bắn cung tốt nhất.

Hầu hết các bổ sung cấu tạo kết cấu cung tên lúc này đều do Ashi đưa ra. Như thế cung tên của bộ lạc mới có hiệu quả lớn như vậy.

Còn nhóm người bộ lạc Syk thì mới tiếp xúc không lâu trước đây, chưa tính thời gian luyện tập không được nhiều vì phải góp sức xây nhà và bức tường cho bộ lạc.

Minh Vũ cũng không có chê cười bất kỳ ai, hắn biết nếu làm như thế sẽ làm cho tộc nhân có thành tích kém sẽ tự ti hơn. Khó mà phát triển bản thân, cũng như bộ lạc.

Minh Vũ không có ngu mà làm như thế, thay vì chê bai chỉ trích, Minh Vũ sẽ chúc mừng, ca tụng và cỗ vũ cho tất cả mọi người.

Hôm nay những người tam gia cuộc thi này đều sẽ được ăn món ngon, thế nhưng món gì thì Minh Vũ không có nói.

Đương nhiên việc này cũng là mục đích của Minh Vũ để tiêu diệt bọn cá lớn dưới hồ kia.

Đến cuối buổi chiều, khi cái nóng chói chan dịu xuống, Minh Vũ bắt đầu kế hoạch tiêp theo của mình.

Buổi chiều cũng có một cuộc thi nho nhỏ giửa những người chiến thắng, đó là ai bắt được cá lớn nhất, to nhất và nhanh nhất, chỉ có 3 người bắt được cá to nhất làm chiến thắng, phần thưởng đó là một chiếc huy chương được làm bằng đồng.

Huy chương chính là biểu tượng sức mạnh của bộ lạc trong lúc này ngoài áo sa sói và nón lông chim ra.

Nghe được tin tức thủ lĩnh đưa ra mấy cái tên kia khí thế ngất trời đôi mắt trực cháy thiếu đốt ý chí chiến đấu mãnh liệt.

Mỗi người chỉ có một cơ hội bắt cá mà thôi, thề nên ai cũng chăm chú nhìn đối thủ quăng dây câu.

Đồng thời Minh Vũ cũng lôi ra 30 cái cần câu, ra hướn dẫn cho những người có thành tích kém hơn sử dụng lọi ngư cụ này, đồng thời cung ban bố phần thưởng chiến thắng cho những người sử dụng cần câu là một sợi dây quấn đầu có đính lên một cái lông chim màu đỏ trên đầu những con chim cổ đại lúc trước.

Khí thế hăng hái chiến đấu của tộc nhân trên bờ đập cực kỳ sung mãn, không ngừng có tiếng reo hò khi bắt được cá lớn. cũng như tiếng thất vọng vi khá xổng đi.

Minh Vũ cũng không có đi thoe đám người kia tham gia náo nhiệt, mà quay lại bộ lạc hướng dẫn nhóm nấu thức ăn chuẩn bị một bữa tối thật là thịnh soạn, để đáp ứng phần thưởng cho toàn tộc nhân.

Vì thế hôm nay hắn quyết định phải sa sỉ một lần.

Những con cá được câu lên sẽ để lại ba con cá to nhất, những con cá bị loại sẽ được đem vào trong chế biến thức ăn.

Sau khi cạo vảy, lấy nội tạng, rửa sạch và lột da, Minh Vũ sẽ cho phi lê thịt cá thành từng lát mỏng có độ dày chừng 2 phân.

Tiếp theo đó hắn dùng trứng gà mà nhóm thợ săn tìm được không lâu trước đó đem ra, rồi đánh đều lên, tạo một cái hổn hợp vàng ươm.

Những khối thịt cá cắt mỏng sau đó được nhúm vào trứng đánh đều, rồi mối cho vào bộ khoai, co cá áo đều bột rồi mới cho vào chảo dầu nóng kế bên. Sau đó chiên cho cá chín vàng đều.

Món Minh Vũ làm đó chính là cá chiên xù, vì nguyên liệu thiếu hụt, nên hắn chỉ làm bậy làm bạ mà thôi, tuy cá không giòn, nhưng ăn vẫn tốt, với lại thức ăn mới sẽ lạ miệng, do dù vị tệ ăn vào mồm cũng sẽ rất ngon.

Phần nước sốt cũng được Minh Vũ chú tâm. Đó chính là dầu được đu sôi lên, sau đó cho ớt nghiền vào, rồi không ngừng đảo đều để tạo một màu dầu ớt đỏ tươi. Tiếp theo đó là cho muối vỏ cây quế, lá chanh vào để tạo hương vị.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,494
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 131: Kế hoạch mới
Một đêm vui chơi đến tận hừng đông mọi người mới chìm vào giấc ngủ. người chiến thắng trong cuộc thi đấu hồi chiều đó là Kori và Orc và A’Khim. Mấy cái nên này vận khí thật là tốt, mấy con cá họ câu lên toàn thuộc hàng khủng. đặc biệt là tên mập lù Orc, bắt được co cá lớn dài đến 2,3m. co cá kia nặng ít nhất cũng 100 kg.

Ngày tiếp thoe bộ lạc vẫn còn trong thời gian nghỉ ngơi, nhưng hôm nay lại chẳng có hoạt động gì cả, chỉ là buổi chiều mọi người cùng nhau tưới nước mà thôi.

Một ngày bình lặng cứ thề trôi qua, chỉ có Minh Vũ đang không ngừng chỉnh lý bày bố các kế hoạch trong thời gian tới cho bộ lạc.

Nhà ở đã có, thức ăn cũng đã có, nhưng các nhu yếu phẩm phụ trợ thì chẳng còn bao nhiêu, đầu tiên đó là dầu.

Dầu đã hết từ lâu rồi, trong thời gian này, bọn họ phải sử dụng mỡ động vật làm dầu, tuy ăn cũng rất tốt, nhưng mỡ là nguyên liệu chính để sản suất xà phòng. Mà lượng xà phòng tạo ra lúc trước đã không còn bao nhiêu nhiêu. Nếu hiện tại không sản xuất. có lẽ trong vài tuần tới bộ lạc không còn xà phòng để xài.

Việc vệ sinh cá nhân, thân thể rất quan trọng, đặc biệt là trong mùa khô, hệ thống bài tiết trong cơ thể hoạt động mạnh. Việc có mùi và thân thể khó chịu là điều không thể tránh khỏi. vì thế xà phòng dùng rất tốt trong giai đoạn này.

Cũng may là từ lần cải cách lần trước, Minh Vũ đã bắt buộc toàn bộ các tộc nhân có giới tính nam phải cạo râu, tóc 7 ngày một lần. vì lẽ đó về vẽ mỹ quan bộ lạc Đại Việt không hề giống người nguyên thủy, lông lá xồm soàm giống những con khỉ đột.

Còn phụ nữ thì được ưu tiên sử dụng xà phòng để tắm rửa và gội đầu. những khối tóc xoan tít và đánh quánh lại với nhau cũng được cắt đi.

Nói chung tình hình hiện tại bộ lạc Đại Việt đã ra hình thù một con người chuẩn mực, thoát khỏi một hình thức ăn lông ở lỗ dã tính.

Chuyện mỡ là thứ nhất, thứ hai là tài nguyên để chế tạo đường.

Thú thật rằng bộ lạc đến thời điểm này chưa tìm ra nguyên liệu thích hợp để chế tạo đường, mật ong là thứ thay thế đường trong việc ăn uống.

Nhưng mật ong rất hiếm, chỉ thỉnh thoảng nhóm tuần tra đi vòng khác khu vực mới tìm được một tổ ong mật nhỏ, với lượng cung không đủ cầu, Minh Vũ muốn chế tạo ra nhiều thứ khác cũng khó khăn.

Ví dụ như nước mắm, các loại thức uông giải nhiệt.

Nhắc tới mắm, Minh Vũ chợt nghĩ ra từ bộ lạc vẫn chưa có làm mắm à. Mắm chính là món ăn gia vị đặc sắc của người Việt, nếu không ăn mắm thì đó đương nhiên sẽ không phải là người Việt.

Lúc trước hắn từng có ý định vào mùa khô sẽ bắt đầu ủ mắm, nhưng lúc đó quá nhiều việc nên không có làm được vì thế tranh thủ lúc bộ lạc còn rảnh rỗi sức lao động, Minh Vũ sẽ đại quy mô làm mắm.

Mắm có nhiều loại, nhưng đặc trưng và điểm hình là nước mắm và mắm ăn.

Nước mắm sẽ ưu tiên sử dụng các loại cá nhỏ, còn mắm ăn thì cá to là được.

Nguyên vật liệu cần thiết để ủ mắm thứ nhất là lọ chứa, thứ hai mà muối, muối phải tinh ủ mắm mới tốt, mới ngon, khó bị hư khi để lâu dài.

Để chuẩn bị nhưng thứ này, Minh Vũ vào ngày mai sẽ cùng các tộc nhân bàn luận

Việc tiếp theo hắn tiến tới đó chính là đi khám phá các vùng đất phía bắc. đây chỉ là dự định gần đây của hắn, mà phương hướng cũng xác định là dọc theo dòng suối đi về thượng lưu để xem trên đó gì, và chuẩn bị cho mùa mưa sắp tới.

Sẵn tiện cũng phải tìm thêm những vật hữu ít cho bộ lạc. ví như thứ ăn mới, gia vị mới, hương liệu mới, hay tài nguyên mới.

Vì chuyến đi sẽ khá dài, thế nên hắn cần phải tính toán kỹ lưỡng và phân công nhiệm vụ cho các tộc nhân.

Để lên kế hoạch chi tiết cho toàn bộ kế hoạch cũng tiêu tốn một lượng lớn thời gian của Minh Vũ.

Một đêm yên bình không có chuyện gì xảy ra. À không một đêm có rất nhiều tiếng thở dốc phát ra từ bên trong những căn nhà bên dưới. và có một ai đó thức trắng đêm.

Một ngày mới bắt đầu, toàn thể bộ lạc Đại Việt bắt đầu công việc hằng ngày, đó chính là tưới tiêu, đây là công việc được chú trọng nhất trong thời điểm lúc này.

Sau bữa ăn sáng, Minh Vũ bắt đầu phân chia nhiệm vụ cho từng nhóm người.

Đầu tiên là nhóm thợ săn và tuần tra lãnh địa bộ lạc. hai nhóm người kết hợp với nhau bảo vệ bộ lạc, đồng thời đánh dấu lại những khu vực có dấu hiệu xuất hiện các loài động vật cỡ lớn như trâu, hươu, nai. Hay các dấu hiệu của các loại động vật ăn thịt như Gấu, Sói,…..

Ngoài ra bất kỳ ngườ bộ lạc khác đến đều phải canh chừng kỹ càng, nếu có dấu hiệu xung đột thì ngay lập tức tiêu diệt, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.

Việc thứ hai đó là nhóm thợ thủ công sẽ tiếp tục chế tác vật dụng đồ gốm: những vật phẩm tạo ra đa phần là nhưng lu, chum, vại cỡ lớn dùng để ủ mắm trong thời gian tới.

Ngoài ra việc làm muối cũng được chú trọng khá nhiều, vì lần này lượng muối yêu cầu khá cao và nhiều, thế nên được Minh Vũ chú trọng chế tác.

Nước lọc từ quặng muối phải lọc qua hệ thống lọc ít nhất 5 lần rồi mới nung lên làm muối. như vậy sẽ giảm thiểu tạp chất tối đa đối với muối ủ mắm, như thế sẽ tăng xác suất thành phẩm.

Còn nhóm người Aklan, Akam, vẫn tiếp tục chế tác cung và mũi tên số lượng không hạn định thậm chí Minh Vũ còn yêu cầu chế tạo thêm cái mũi tên bằng đồng có thể xuyên phá qua các lớp da dày béo.

Những vật kia là Minh Vũ chuẩn bị cho chuyền đi sắp tới.

Đó là nhiệm vụ của người trưởng thành, còn những đứa nhỏ Minh Vũ cũng không có tha, bọn chúng chính là mầm non tương lai của bộ lạc, không thể để bọn chúng hoang phế được.

Để khai trí não cho bọn chúng, thì việc đầu tiên đó chính là dạy học cung cấp kiến thức cho bọn.

Những tộc nhân mới gia nhập thì không biết học chữ là cái gì, bọn họ còn tưởng rằng hôm nay thủ lĩnh sẽ dạy cho bọn hô cách bắt cá mới, hay là làm thức ăn ngon.

Ngon những đứa trẻ từng trải qua những ngày tháng đau khổ khi học chữ thì thể hiện ra khuôn mặt hoảng sợ, thậm chí còn có dứa khó thét lên. Giống như học là một con quỷ dữ sẽ ăn thịt bọn chúng vậy.

Lần này Minh Vũ dạy học đương nhiên là sẽ không có đại trà mà có sự tuyển chọn.

Đầu tiên là nhưng đứa trẻ từ 10 tuổi trở lên, có chút thông minh, ham học hỏi.

Thứ hai là những người có năng lực phát triển cho bộ lạc sau này như Ashi, Exp, Mila, A’khim, May, Rsut, Iru và Izza.

Bọn những người này đều có tiềm năng phát triển trong nhiều lĩnh vực, như Ashi đó chính là phát triển công nghệ chiến tranh, nàng có thể cải tạo tốt các loại vũ khí của bộ lạc như Cung Tên.

Epx thì có thiên phú về quản lý nội vụ, hiện tại nàng chính là cánh tay phải đắc lực của Minh Vũ trong việc giải quyết các vấn đề của bộ lạc.

Mila thì khỏi phải bàn, nàng có thiên phú về quân sự rất tốt. phải nói bộ lạc Syk là những chiến binh bẫm sinh, Melly sức chiến đầu cực mạnh, nhưng lại có một cái đầu óc đơn giản, không nghĩ được việc sâu xa. Nhưng Mila thì khác, nàng có một con mắt nhìn rất chuẩn đồng thời phương diện tác chiến bộ lạc cũng có chút thành tựu

A’khim là nhân tài gần đây được trọng dụng, tên này có đầu óc rất tinh tế, từ những công việc mà Minh Vũ đề ra, sẽ nghĩ đến kết quả và ý muốn Minh Vũ muốn đạt được. rất có tố chất quản lý.

May thì lại có thiên phú về khối hình, và kiến trúc, nếu dạy tốt thì sau mày Minh Vũ sẽ không cần phải kiêm luôn công việc kiến trúc sư nữa.

Rust Iru và Izza. Đây là những tên có cái miệng tốt nhất trong bộ lạc Đại Việt.

Và cái tên Iru đó là cái tên mỏ nhọn từng là người của bộ lạc Lửa, sau khi bộ lạc lửa bị bộ lạc đanh bại thì cái tên Iru này đã trở thành tù binh của bộ lạc.

Minh Vũ rất để ý cái tên này, không phải vì hắn nịn bợ giỏi, mà tên này có thiên phú về trao đổi giao dịch. Thề nên Minh Vũ mới tha cho hắn một mạng.

Đồng thời sau mấy tháng dạy dỗ, Iru ăn không ít quả đắng lẫn quả ngọt của bộ lạc, vì thế tên này đã thật tâm gia nhập bộ lạc.

Ba cái tên này thì chỉ có minh Iru có thiên phú về mua bán, nhưng hai tên kia thì có tài ăn nói rất tốt, cũng như là trình độ tiếp thu kiến thức rất cao.

Nếu đào tạo tốt thì 3 tên này kết hợp với nhau sẽ mang về nguồn lợi cực lớn cho bộ lạc. đặc biệt là các loại tài nguyên mà bộ lạc không tìm ra hoặc sản xuất được.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,494
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 132: Ủ mắm
Đối với cái lớp học này, Minh Vũ rất là chú trọng không chỉ dạy chữ và kiến thức mà còn mở đường cho hậu thế sau này, kiến thức, chữ viết, văn hóa. Hắn hi vọng những thứ kia sẽ mãi truyền về sau. Cho dù có lụi tàng theo năm tháng. Nhưng ít nhất vẫn còn để lại một dấu ấn trên dòng sông lịch sữ.

Ashi, Epx là những người đã từng học qua, thế nên những thứ Minh Vũ dạy, bọn họ rất nhanh tiếp thu được, và nhớ lại những thứ đã quên.

Còn đám người mới học, thì bắt đầu cảm giác được chuyện khổ mà đám nhóc khi nãy biểu hiện.

Học chữ, học đếm số, học tính toán. Đó là những thứ cơ bản Minh Vũ dạy, đặc biệt là đám người Iru, Izza.

May rất có thiên phú trong việc học tập, Ashi và Epx tuy đã học từ trước và cũng thường xuyên sử dụng, nhưng có vẻ tiến bộ cũa May rất lớn, chỉ trong vòng vài tháng nàng sẽ vượt lên tất cả.

Chữ viết và số học là hai loại kiến thức bắt buộc, do dù trong lĩnh vực nào đi chăng nữa.

Bên trong hang đá 45 tên đang chịu đau khổ học tập, bọn họ không ngừng I a đọc theo Minh Vũ. còn bên ngoài bộ lạc thì yên bình hơn rất nhiều¸mấy cái công tác kia cũng không có gấp, thế nên những cái tên thoát được nạn học chữ liền mừng như trẩy hội. vừa làm vừa cười đùa.

Dưới sự đôn thúc và” tận Tình” chỉ bảo, trong vòng 5 ngày đám người Iru đã có thể đếm được tới số 1000. Đây là một sự tiến bộ không tưởng được.

Minh Vũ dạy cho bọn họ chữ viết và số đều là tiếng việt, sự dụng chữ cái la tinh và chữ số ả rập. dù sao cũng là tiến mẹ đẻ của mình, Minh Vũ không ngãi mà phát triển nó.

Sau nhiều bài kiểm tra đếm số, như đếm người, đếm nhà, đếm ngón tay, mấy cái tộc nhân kia cũng đã đếm được. tiếp theo đó là cá phép tính đơn giản là cộng và trừ.

Một khi làm chủ được hai phép tình này, thì trình độ của bọn họ sẽ nâng cáo thêm một tầng cao mới, rất thuận lội trong việc trao đổi hàng hóa giửa các bộ lạc.

Nắm trong nay các loại vật dụng mang tính chất vượt thời có thể giúp cho những bộ lạc khia thoát khỏi nạn đói, Minh Vũ tin chắc rằng những thứ như nồi, chén, cần câu sẽ mang lại lợi ích kết xù.

Thứ mà Minh Vũ mang lại không phải là thịt thú hay các vật bình thường. mà chính là các loại hoa màu ngũ cốc, da thú, hương liệu, thảo dược, quặng….

Tuy lúc này bộ lạc rất là cường đại, nhưng xung quanh có rất nhiều mối nguy không thể lường trước, như dịch bệnh, cháy rừng. hay vỡ đập nước.

Minh Vũ dự định sẽ đào tạo gấp rút mấy cái tên này để tranh thủ trước khi mùa đông đến, đám người này đi thông báo cho các bộ lạc xung quanh, năm nay lễ hội mùa đông sẽ được mở tại bộ lạc Đại Việt.

Đồng thời sẽ bán ra những vật phẩm mới có giá trị cao hơn so với nồi sành. Ví như cần câu và một số loại bánh có lưu trữ được lâu như bánh khoai hấp.

…………………………………………………………………………………………

Hôm nay nhóm người Stone, mang theo khá là nhiều người, thậm chí là còn mang theo 4 con trâu hướng về bộ lạc Oro mà rời đi, mục tiêu lần này của bọn họ không phải trở lại gầy dựng lại bộ lạc Oro mà thu gọm những quặng đồng thu hoạch thời gian trước.

Hiện tại nguyên liệu đồng đã không còn dư giả bao nhiêu, Minh Vũ cần một lượng lớn đồng để chế tạo một số vật phẩm thiết yếu để chuẩn bị cho chuyến đi về phương bắc sắp tới.

Nên hôm nay Stone trở lại chốn xưa, tuy lão không muốn chút nào, vì đã từng ăn quả ngọt, chuyện rời làm lão vô cùng không vui. Lúc này lão mới hiểu được cảm giác của Klu lúc trước.

Lần này Klu vẻ mặt tươi như hoa, việc dẫn đội lần này lo do Luc đi, hắn thì ở lại bộ lạc tiếp tục công việc tuần tra và săn bắt của mình.

Mấy ngày nay bên trong nhóm tuần tra lại xảy ra một chút xung đột nhỏ giửa hai nhóm người, một là Klu hai là Kori. Chuyện cũng không có gì to tác, nhưng Kori dị nghị tại làm sao Klu lại có thể cưỡi hươu mà các nàng chỉ có thể cưỡi trâu khi đi tuần ra.

Cấp trâu cho nhóm người Kori, Melly là Minh Vũ đã nễ mặt bọn họ lắm rồi, nhưng Kori vẫn không có hiểu, cho là chĩ có những người mạnh mẽ mới được sữ dụng vật cưỡi.

Mà Hươu so với Trâu, thì so về phương diện độ đẹp, tốc độ thì Hươu hơn hẳn trâu.

Hươu vừa cao to, sừng dài và đẹp, hơn nữa chúng còn chạy rất nhanh. Còn trâu vừa lùn vừa đen, lại chậm hơn.

Kori thấy như thế là thật sự không công bằng, nên kiến nghị với thủ lĩnh muốn đánh nhau với Klu để giàn đi “ bé cưng của hắn!”

Biết được tin này Minh Vũ chỉ biết lắc đầu cười khổ. Bộ lạc chỉ được có mấy ngày yên ổn thôi mà.

Cả bộ lạc lúc này chỉ có 4 con hươu sừng tấm mà thôi, trong đó có hai con cái, vào mùa xuân năm sau hẳn là có thể mang thai. Hai con hươu còn lại một là cấp cho Minh Vũ, con thứ hai là cho Klu.

Còn về trâu, thì trước kai có 36 con tất cả, nhưng lúc này chỉ còn 24 con mà thôi. 8 con cấp cho Stone mang trở về lãnh địa bộ lạc Oro để vận chuyển quặng đồng.

Tám con khác thì cung cấp cho đội tuần tra và thợ săn. Số còn lại dùng để cho đám tân binh huấn luyện cưỡi trâu tác chiến.

Minh Vũ rất muốn tăng thêm số lượng vật nuôi bên trong bộ lạc, nhưng không phải muốn là có. Chính vì lẽ đó hắn đã ra lệnh tăng cường tuần tra bộ lạc và tìm dấu tích bầy thú hoang.

Nhưng đến nay vẫn chưa có dấu gì gì. Vậy mà hiện vại tộc nhân vì tranh gianh thú cưỡi muốn quyết đấu. nếu chuyện này giải quyết không ổn thỏa, bộ lạc sẽ có một vết rách cực kỳ không tốt.

“ Phải chi mấy con chi lớn kia có thể thuần hóa thì tốt biết mấy!” Minh Vũ thầm nghĩ.

……………………………………………………………………………………….

Những ngày qua dưới sự chuẩn bị tích cực cùa tộc nhân, các nguyên liệu để ủ mắm cũng đã chuẩn bị tốt, các loại chum vạy, nắp đậy đã sẵn sàng. Còn về phần muối cũng chuẩn bị khá là tốt. những hạt muối khá là trắng, bên trong có chứa cực kỳ ít tạp chất. đó chính là do quá trình lọc kỹ 5 lần của tộc nhân.

Từ chiều hôm trước, Minh Vũ đã cho tộc nhân thả lợp cá xuống dưới đập nước để bắt cá với số lượng lớn.

Đến buổi sáng ngày hôm sau, trước khi mọi người tập trung tước tiêu thì cũng đã ra ngoài thu gom cá trở về.

Có khoảng 100 kg cá được bắt lên, chưa tính tính còn có khá nhiều tôm nước ngọt, ít nhất cũng phải 20 kg tôm.

Cá sau khi được bắt lên thì bắt đầu sơ chết, đầu tiên đó là đánh vảy lấy nội tạng rồi rửa sạch và để cho ráo nước.

Minh Vũ biết ủ mắm, đây là chuyện rất bình thường tại miền sông nước, hầu như 10 nhà thì hết chín nhà biết làm rồi.

Nếu như mọi khi, loại cả dùng để ủ nước mắm là các loại cá nhỏ, như cá linh, cá cơm. Nhưng hiện tại khu vực này Minh Vũ không tìm ra loại cá nhỏ, nên dùng lá lớn để thay thế.

Những con cá sau khi được sơ chế thì được thái nhỏ ra từng miếng to bằng đầu ngón tay. Rồi cứ theo tỷ lệ 4 cá một muối mà trộn đều với nhau rồi cho vào lu. Dùng da thú bịt kín lại rồi đem đi phơi nắng. cứ 4 5 ngày thì đem ra đảo một lần.

Cá đem đi phơi năng khoảng 5 6 tháng, sau khi thịt cá phân hủy hoàn toàn thì mới đem ra đun sôi rồi lọc lấy nước mắm.

Mấy cái tộc nhân sau khi tưới nước xong thì cũng không vào ăn sáng mà tập trung lại chỗ đám người Minh Vũ đang bận bịu làm cá, bọn họ không ngừng đảo mắt xung quanh, muốn biết thủ lĩnh lại muốn làm đồ ăn gì ngon.

Thế nhưng lại làm cho bọn họ khá là thất vọng. bắt được nhiều cá như thế, nhưng thủ lĩnh lại trộn nhiều muối như thế thì sao mà ăn.

Muối dùng rất tốt, nhưng cho quá nhiều sẽ mặn sẽ uống nhiều nước, sẽ bị bệnh. Đó là những gì thủ lĩnh dạy bọn họ, thế nhưng hôm nay thủ lĩnh lại làm khác, khiến cho mấy cái tộc nhân này cực kỳ tò mò.

Minh Vũ ũ tất cả là 5 hũ mắm, mỗi hũ có khối lượng khoảng 30 kg. với sối lượng trên, thì có thể nấu ra tối đa 70 -80 lít nước mắm. đó là nước mắm nguyên chất, nếu pha thêm nước đường thì sẽ thành phẩm nhiều hơn.

Melly đôi mắt to tròn, nhìn chằm chầm mấy cái hũ cá được đem lên trên mõm đá phơi nắng.

“ Vũ! làm đồ ăn! Sao không nấu chín!” Melly tò mò hỏi.

“ đồ ăn ngon! Giờ ăn không được! mùa đông ăn mới được!” Minh Vũ giải thích

“ sao không nấu lên!”

“ không nấu được! mặt trời sẽ nấu! mặt trời nấu ăn ngon hơn!” Minh Vũ cũng không biết phải giải thích làm sao cho nàng hiểu.

Melly nét mặt thất vọng đi xuống mõm đá, ngày hôm nay nhóm thợ săn thu hoạch cũng rất khá, bọ họ bắt được bộ bầy heo rừng.

Mấy con heo kia thật là xấu số, lắm đường chạy trốn lại không chạy. lại chạy ngay vào cái hố lúc trước Minh Vũ vẩy Hươu sừng tấm. Vì thế nhóm người Klu hốt trọn một ổ heo.

Nghe được tin này Minh Vũ cực kì phấn khởi. hiện tại bộ lạc đăng thiếu hụt nhất đó chính là mỡ, khi bắt được heo sẽ cung cấp một lượng lớn mỡ có thể chế tạo được xà phòng rồi.

Nhưng đó chưa phải là tin vui nhất trong ngày.

Bầy heo có tất cả 34 con, trong đó có con trưởng thành, 9 con thì vẫn còn nhỏ chỉ to bằng nắm tay, hẳn là vừa mới sinh được hơn một tháng.

Vì quá nhỏ, ăn thịt cũng không được bao nhiêu thế nên Klu trói bọn chúng mang về cho thủ lĩnh. Quả thật làm như thế rất là đúng ý Minh Vũ.

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,494
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 133: Quạ tới
Vận may kéo đến bộ lạc Đại Việt, từ rất lâu, Minh Vũ đã muốn thuần hóa heo nhưng chưa có cơ hội, đa phần những con heo bắn được đều chết hoặc bị thương nặng. bọn chúng chỉ có thể cần cự được một hai ngày rồi nhỏm.

Vã lại bọn heo trưởng thành cự cứng đầu, cho dù chúng không có thương nặng nhưng khi sống nuôi nhốt bọn chúng nhất quyết không ăn không uống.

Nhưng lần này lại khác, đám heo con kia chỉ to chừng nắm tay, hẳn là mới sinh được khoảng một tháng, như thế rất là thuận lợi cho việc thuần hóa.

25 con heo trưởng thành kia cũng mang lại một lượng tài nguyên không hề nhỏ cho bộ lạc lúc này. Mấy con heo trong khoảng thời gian này rất là mập, thân hình béo ú, mỗi con nặng ít nhất cũng 40 -50 kg.

Mỡ heo trong thời gian này chính là tài nguyên quý giá nhất. tiếp theo đó là thịt và da heo.

Da heo sau khi sử lý tốt có thể sử dụng làm giấy da thú, dùng than viết lên khá là tốt, rất được Minh Vũ ưa chuộng.

Xương heo thì khỏi phải nói dùng để hầm canh thì khỏi phải chê. Đặc biệt là mấy tên có sở thích gặp xương heo, điển hình là Orc và ba con sói nanh kiếm Ashi nuôi.

Cái tên Orc thật sự là một tên tham ăn, ngay cả xương cho chó gặm hắn cũng không có tha một mực gặm nát mút hết tủy bên trong mới chịu chia phần cho bọn sói.

Mấy con heo con được buộc chặt bốn chân rồi cho vào trong gùi mang về bộ lạc. từ xa xa Minh Vũ cũng có thể nghe được tiếng heo kêu

“ Éc! Éc!Éc!”

Những tiếng kêu đó chứng tỏ chúng đang vô cùng hoảng sợ.

Nhìn những con heo con trọ gùi, bọn chúng lúc này không khác gì mấy con chuột đồng.

Chúng chỉ to bằng một cái nắm tay, toàn thân được bao phủ bởi một lớp lông mao màu vàng nâu, ở hai bên hông thì có ba kẽ sọc màu nâu đậm. nếu bọn heo non này ẩn núp trong đám kha khô thì sẽ không có ai đủ tin mắt phát hiện ra chúng.

Minh Vũ bắt ra một con trong đó để quan sát thật kỹ lưỡng.

“ pốc!”

“A!”

Sau đó là một tiếng hét thảm, con heo kia còn nhỏ thế mà cực kỳ tinh ranh. Nó lợi dụng lúc Minh Vũ bắt nó lên, nó đã cắn Minh Vũ một phát. Ngón tay trỏ bị nó căn đến tận xương máu tươi không ngừng chảy ra.

Ngay lập tức mấy tộc nhân đứng kế bên xông tới tay chộp vào người con heo non kia, ý định quăng thật mạnh xuống dưới đất.

“ không! Không được giết!” Minh Vũ gầm lên.

Ngay lập tức tên kia ngừng lại, ánh mắt cực kỳ không hiểu nhìn Minh Vũ.

“ thủ lĩnh! Chảy máu! Ngừng máu!” tên tộc nhân ăn nói có chút không rành rọt nòi.

“ không sao! Gọi A’Khim cùng May tới đây!”

Minh Vũ phân phó rồi bước vào bên trong để cầm máu vết thương.

“ hôm nay thật là xui xẻo, tưởng ăn được vố lớn, ai ngờ bị heo nó cắn. đúng là đen như mõm chó mà!” Minh Vũ làu bàu.

Rất nhanh hai tên kia bước vào trong hang đá tìm gặp Minh Vũ. nhìn thấy Minh Vũ đang quấn băng lên tay. Bọn họ không hiểu làm sao thủ lĩnh lại bị thương.

“ May! A’Khim! Ta cần xây một căn nhà cho mấy con heo nhỏ ở!”

Minh Vũ cũng không có nhìn hai tên kia mà vừ băng bó vế thương vừa nói.

“ xây nhà cho heo?”

Cả hai nghi hoạch cùng lúc hỏi lại.

“ đúng! Heo nhỏ! Ăn không được! nuôi cho lớn, có nhiều mỡ, có nhiều thịt!”

Cả hai mới ngờ ngợ hiểu được ý tứ của Minh Vũ nên cũng ngồi xuống chờ phân phó nhiệm vụ.

Vết thương trên tay trái khá là nặng, răng con heo kia tuy mới mọc nhưng lại rất là sắc bén, một phát cắn kia cũng đã sâu tới tận xương. Nếu không có chất gây tê cực mạnh kia có khả năng cầm múa, thì có lẽ Minh Vũ sẽ chảy rất nhiều máu.

Vừa xoa xoa vết thương vừng dùng than vẽ bản thiết kế chuồn heo.

Chuồn heo nắm cách xa khu dân cư, vì tránh mùi phân ô nhiễm đến bộ lạc. chuồng heo sẽ được xây kế bên chuồng trâu.

Vì đặc chủng loài khác nhau, thế nên kiến trúc xây dựng cũng sẽ khác.

Chuồng được xây bằng gạch và gỗ, dưới nền được nên kĩ và được tráng bằng đất sét rất là cứng rắng khó mà đào bới lên được.

Chuồng heo chỉ cao chừng 1,2m mà thôi, bên trên có mái che giúp che nắng che mưa.

Bên trong chuồng còn bỏ thên nhiều cỏ khô và là khô để bọn chúng làm ổ nghĩ ngơi.

Đám heo rừng này rất là ăn tạp, hầu như cái gì chúng cũng có thể ăn, từ củ, rễ cây, cỏ cho đến thịt xương, không có món nào chúng bỏ qua được.

Với 9 con hoe con kia, Minh Vũ dự định đây sẽ trở thành một bầy heo giống cho bộ lạc. chỉ trong vòng 2 3 năm bộ lạc sẽ có thể tự cung tự cấp mỡ heo, chứ không có tình trạng thiếu thốn dầu mở như lúc này.

Hôm nay là một ngày đáng vui mừng, nhóm thợ săn thu hoạch cực lớn, Klu mang lại chiến tích huy hoàng cho đám nam thợ săn.

Còn phía bên Kori thì lại trầm mặt, đơn giản chính là ganh tỵ, Kori là ai, nàng chính là những chiến binh bộ lạc Syk, một trong những chiến binh dũng mãnh nhất, thiện chiến nhất, vậy là lại thua những bọn đàn ông hạ đẵng. nàng không cam, quyết tâm phải săn nhưng con thú to lớn hơn, dũng mạnh hơn mới đuợc.

Mấy ngày hôm trước, trong lúc các nàng đang tuần tra tại khu vực phía bắc thượng nguồn dòng suối. nhóm người Kori phát hiện dấu tích của một bầy gấu ra bờ suối uống nước hoặc bắt cá.

Nàng định thông báo cho thủ lĩnh biết tin này, thế nhưng vì hôm nay Klu bắt được nhiều heo. Nên nàng quyết định không nói tin này ra.

Nàng sẽ cùng đồng bọn tiêu diệt bầy gấu kia để lấy lại uy phong cho mình và các nữ chiến binh.

Nếu như lúc trước, các nàng sẽ không có tự tin như thế, nhưng lúc này các nàng có cung tên trong tay, với loại vũ khí này, Kori tin chắc sẽ giết chết bầy gấu kia mà không tốn một chút sức lực nào.

Đêm hôm đó, cả một lạc lại được một bữa no nê, mỡ heo thì được ưu tiên nhất, trực tiếp chiên trên chảo nóng để lấy mỡ, còn phân tóp mỡ còn lại thì được trộn chung với muối ớt.

Mỡ heo được phân thành hai phần, một phần dùng để ủ xà phòng, một phần dùng để nấu nướng, nói chung vào thời điểm này mỡ heo rất quý.

Số da heo cũng được làm kỹ, đương nhiên không được dùng để ăn, mà dùng để chế tạo giày. Vì chuẩn bị cho cuộc thám hiểm sắp tới, Minh Vũ phải chuẩn bị thật kỹ càng.

Da heo khá là dày, sau khi làm sạch lông và thịt vụn, thì số da này sẽ được ngâm trong tanin ( nhựa cây) 2 đêm.sau đó mới đem phơi cho khô.

Bộ lạc lúc này sử dụng dày đa phần được làm bằng cỏ khô. Giày cỏ nếu sử dụng tại địa hình bình thường, ít đá hoặc vật nhọn thì dùng rất tốt.

Nhưng về chuyến đi xa kia, sẽ không ổn chút nào cả, không biết bọn họ sẽ gặp những gì, thế nên phải chuẩn bị tốt tất cả.

……………………………………………………………………………………………………….

Một đêm yên bình đối với bộ lạc, nhưng đối với Minh Vũ đây là một đêm không ổn chút nào cả. không phải là những âm thanh gợi tình, cũng không phải phãi vì âm thanh thú dữ. mà do bản thân hắn.

Minh Vũ bị sốt, sốt rất cao, mà nguyên nhân chính đó và vết cắn hồi chiều trên tay trái.

Vết thương không được xữ lý kỹ trước khi băng bó đã trở thành mầm bệnh cực kỳ nguy hiểm đối với hắn.

Sắt mặt hắn tái nhợt, mồ hôi chảy đầm để, môi khô, cổ họng cháy khan. Trong đêm tối hắn loạn choạng chạy ra ngoài cầu cứu.

“ Epx! Epx!” giọng hắn khào khào trong đêm.

Epx đang trong cơn say giấc, chợt nghe có ai đó gọi mình, nàng nhanh chóng vọt ra bên ngoài, thì ngay lập tức nhìn thấy thảm trạng của Minh Vũ.

“ Vũ! Vũ!” nàng hét lên thật to.

Tiếng hét của nàng lanh lãnh làm cho cả bộ lạc đang chìm trong giấc ngủ bừng tình dậy. có mấy tên ngay lập tức vọt trên tay cầm lấy vũ khí hướng về bức tường mà đi. Thế nhưng bên ngoài không có gì khác ngoài bóng đêm.

Mà phía bên này đã tụ tập không ít người đa phần là phụ nữ. bởi vì đó là lệnh của bộ lạc, một khi có báo động các tộc nhân sẽ ngay lập tức vào vì trí. Nhóm thợ săn sẽ ra bên ngoài bức tường để bảo vệ, còn phụ nữ người già, trẻ em thì ngay lập tức chạy vào hang đá.

Minh Vũ mặt tái nhợt nằng trong lòng của Epx, môi khô khốc, cả người nóng rang, nếu có nhiệt kế ở đây sẽ đo được nhiệt độ cơ thể của hắn lúc này cũng phải 40 độ,.

“ Nóng! Thủ lĩnh bị sốt!” Epx sờ lên trán Minh Vũ rồi quát lớn.

Rất nhanh chóng hắn được đưa vào bên trong. Bắt đầu sơ cứu cho hắn.

Đầu tiên là quần áo trên người hắn được cởi ra hết, để lộ ra một cái thân hình gầy còm, không có cơ bắp, cái vị tiểu huynh đệ cũng yểu xìu không một chút sức sống, bên dưới hai hòn cũng chảy xệ. mà lúc này ai quan tâm điều đó.

Exp đang sơ cứu cho hắn, cũng rất may là hắn từng hướng dẫn xử lý người bị sốt cao từ trước, nếu không lần này hắn sẽ bị ngõm ngay.

Epx dùng một chiếc khăn ngắm nước rồi không ngừng lau khắp cơ thể của Minh Vũ, điều này sẽ làm hạ đi thân nhiệt.

Melly cũng vọt vào bên trong, nhìn thảm cảnh của người trong lòng Melly lòng đau như cắt có chút gấp nói.

“ Vũ! Vũ làm sao!”
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,494
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 134: Cứu chữa
Trên bàn tay trái của hắn, lúc này đã sưng tấy lên, đỏ mọng còn có một chút thâm tím. Epx khẽ nâng bàn tay trái của Minh Vũ lên sắc mặt không khỏi tái nhợt nhỏ giọng nói

“ Vũ bị thương!”

Melly cũng phát hiện điều bất thường, cũng nhanh chóng tới gần quan sát.

“ có khi nào Vũ bị tà thần ….” Nói tới đây Melly im bặt miệng lại. vì nàng biết cái bộ lạc này không có tà thần, chỉ có tổ tiên. Mà tổ tiên sẽ không hại tộc nhân của mình.

“ Vũ bị thương! Nhưng không biết cái gì làm ra!” Epx có kinh nghiệm hơn Melly trong việc này.

Tin tức Minh Vũ bị bệnh ngay lập tức truyền khắp bộ lạc, không ít người muốn đếm xem Minh Vũ bị bệnh như thế nào, nhưng đều bị ngăn ở ngoài.

May cũng vội vào bên trong, quan sát thất Minh Vũ thảm trạng nàng cũng không khỏi lo lắng.

“ May! Biết tạo sao thủ lĩnh bị thương không?” Melly chỉ về bàn tay Minh Vũ.

May ngờ ngợ một hơi rồi mới nói ra:

“ Ta không biết! ban trưa khi ta gặp thủ lĩnh thì thấy thủ lĩnh đang băng bó vết thương, dường như là bị con gì cắn!”

“ Bị cắn!” cả hai Epx cùng Melly đồng thanh hỏi.

“ không biết! ta không biết! hỏi đám thợ săn! Ta thấy bọn họ mang nhiều thứ về!”

Có tin tức của May, rất nhanh bộ lạc đã điều tra đâu là nguyên nhân.

Thật ra đây chỉ là một vết thương bình thường thôi, chỉ cần băng bó tốt trong 1 2 ngày sẽ kéo da, 5 6 ngày sau sẽ lành hẳn.

Nhưng viết thương là do heo rừng gây ra. Đây là một loại động vật cực kỳ ăn tạp, chúng có thể ăn bất cứ thứ gì kể cá xác thối. như thế trong hàm răng của nó ẩn chứa biết bao vi khuẩn độc hại.

Minh Vũ cũng quá tự tin thế nên tự mình xử lý vết thương, không có rửa sạch, vì hắn tin tưởng chất gây tê có khả năng sát trùng. Nhưng thật không may cho hắn.

Không lâu sau thì mấy thành viên chủ chốt vọt vào bên trong. Nhìn thảm cảnh của thủ lĩnh ai cũng thể hiện nỗi lo lắng.

“ có cách nào cứu thủ lĩnh không?” Klu hỏi.

Cả Exp cùng Melly đều lắc đầu.

Cả một đám trầm mặc.

“ có! Ta có cách!” bên ngoài nhà Chok lớn tiếng nói.

“ Chok vào đây!” Klu có chút gấp.

“ Ta! Ta! Lúc trước bộ lạc ta thường bị thú tấn công, bị như thế này cũng rất nhiều lần! bản thân ta cũng bị!” Chok chỉ lên vết sẹo lớn trên tay.

“ đây là vết thương do một con Sư Tử!” hắn giải thích.

“ Bên trong vết thương, thịt bị thối rửa, máu cũng bị hư, chỉ cần lấy hết những thứ đó ra, thủ lịnh sẽ khỏe lại!” Chok thật thà nói.

“ ở Vùng đầm lầy có mọc một loại cỏ, chỉ cần ăn loại cỏ kia, thì thịt mất sẽ đầy lại, với lại cây yahyah nhai rồi đắp lên vết thương sẽ mau lành hơn.!”

Nghe Chok nói như thế, mọi người dường như bắt lấy được một cơ hội lớn, ngay lập tức trong đêm, Klu, Chok và 10 người thợ săn tài giỏi nhất dùng trâu thẳng tiếng đến vùng đồng cỏ.

Còn bên trong bộ lạc Minh Vũ cũng được sơ cứu, đó chính là hút máu đồng thời cạo sạch vết thương. Cũng rất may thuốc gây tê có khả năng cầm máu rất tốt, nếu không, Minh Vũ đã mất cả lít máu.

Đếm sáng ngày hôm sau, Minh Vũ tỉnh dậy, kế bên hắn là Epx và Melly đang chăm nom từng chút cho hắn.

“ Vũ! tĩnh!” Melly mở đôi mắt méo thật to của mình ra.

“ tốt! ta tỉnh! Ta bị sao thế này!”

Hắn mở mắt to ra nhỉn thấy toàn thân mình bị lột trần như nhộng, cái tiểu huynh đệ buổi sáng ngẩn cao đầu quang sát mọi thứ. Hắn liền xấu hổ muốn tìm cái thứ gì để che lại, thế nhưng trên giừng chẳng có thứ gì cả.

Melly dường như chẳng quan tâm đến cái thứ con con kia, nàng ngồi xuống bên cạnh hắn, đưa cho hắn một cốc nước ấm nói

“ ngươi bị heo cắn! bị thương! Bị sốt! Klu và Chok đã đi về vùng đồng cỏ tìm cỏ chửa bệnh cho ngươi!”

Min Vũ tạm thời gạt bỏ xấu hổ hỏi ngược lại:

“ Bọn họ đi đồng cỏ, đi được bao lâu rồi?”

“ mười người!” mang theo 9 con trâu và 1 con hươu!” Melly nhàn nhạt nói, xem đó là chuyện bình thường.

Nhưng trong lòng Minh Vũ âm thầm rỉ máu.

“ hi vọng bọn họ không có chuyện gì! 9 con trâu a! đó là gia sản của bộ lạc à, nếu như bộ lạc tổn thất số lậu kia, thì ắn sẽ hộc máu mất!”

“ cho ta một bộ quần áo?”

“ không! Ngươi đang sốt! phải cởi quần áo, như vậy mới nhanh khỏi!” Epx cắt đứt lời hắn, đồng thời mang vào một chén canh cá.

Minh Vũ đỏ mặt, quả thật là trời hại không chết, chính mình hại mình mới chết.

Cái này cũng không trách được Epx, cái này đều là do Minh Vũ dạy các nàng, cách chữa bệnh nóng sốt.

Minh Vũ dùng hai cái đùi che lấy tiểu huynh đệ đang giương cao đầu nắm mỹ nhân, tỏ ra chẳng có chuyện gì, liên nhận lấy chén canh của Epx mà uống.

“ ta không sao! Ta đã qua khỏi, chỉ cần ôn dưỡng vài ngày là tốt!”

“ không! Ngươi chưa ăn cỏ chửa bệnh! Ăn cỏ kia mới khỏi!” Melly không cho là đúng, hung hăn trừng mắt, đồng thời chỉ về vết thương trên bàn tay trái.

Minh Vũ cũng nhìn về bàn tay trái của Mình, vết thương sưng tấy lên, đỏ tím một màu.

“ vết thương bị nhiễm trùng rồi!” hắn thầm than.

Quả thật nếu tại thời hiện đại vết thương như thế này chẳng cần lo lắng chỉ cần ra ngoài bệnh viện chích ngừa một mũi thuốc là xong, nhưng tại nơi này thì khác, ngay cả chất tẩy rửa khử trùng cũng không có, huống chi là thuốc ngừa.

Minh Vũ trầm ngâm cố nhớ lại cách xử lý vết thương bị nhiễm trùng.

Vết thương bị nhiễm trùng sẽ cực kỳ nguy hiểm nếu không xử lý tốt, nó có khả năng gây hoại tử, hoặc tệ hơn là nhiễm trùng máu. Dẫn đến cái chết là chuyện hiễn nhiên.

“ mau chuẩn bị cho ta muối tinh và nước ấm!” Minh Vũ nhanh chóng phân phó.

Cách sát khuẩn một cách dễ dàng nhất và hiệu quả nhất trong lúc này đó mà muối cùng nước ấm, tuy dễ dàng, nhưng nỗi thống khổ mà chúng mang lại thì khó có ai mà chịu nổi. nhưng thà đau còn hơn bị chết.

Rất nhanh nước ấm, muối cùng băng gạt đã được mang vào. Vì tính chất an toàn tuyệt đối, Minh Vũ cho trụng băng vải bên trong nước sôi rồi mới sử dụng.

Minh Vũ nhìn đống muối tinh trước mặt, nội tâm không nhịn được run lên mấy cái. Cái cảm giác khi cho muối sát vào vết thương, thật làm cho người ta kêu cha gọi mẹ.

Hắn hít thật sâu lấy lại tinh thần, tay phải cho vào trong nước kiểm tra độ nóng, nước lúc này khá là nóng, ít nhất cũng 60 độ. Sau đó hắn liền cho vào một chén muối tinh vào rồi khuấy đều.

Tiếp đó Minh Vũ dùng một tấm vải lớn nhét vào miệng rồi cho bàn tay trái vào cái nồi nước muối kia.

Một cảm giác đau đớn khủng khiếp truyền vào bàn tay hắn, hắn trợn mắt thật to, muốn hét thật lớn, thế nhưng có một tấm vải nhét kín miệng hắn làm cho âm thanh hắn phát ra có mấy phần nghẹn lại.

Minh Vũ cắn chặc hàm răng, từng giọt mồ hôi chảy xuống lăn dài qua hai bên thái dương. Cả người hắn rung lên bần bật. Tuy cực kỳ đau đớn, nhưng hắn cũng phải tiếp tục xử lý vết thương cho bản thân.

Vết thương đỏ bầm sau khi bị cho vào nước muối có cảm giác nó đang teo lại, các tê bào bên trong đó đang chết dần, chuyển sang màu tai tái.

Minh Vũ dùng tay phải nắm thật chặt trên khuỷa tay, dùng sức khéo thẳng xuống cho máu bầm ứ dọng bên trong chảy ra.

Từng dòng máu đen chảy từ trong vết thương chảy ra, Minh Vũ làm 5 6 lần như thế, cuối cùng máu từ bên trong vết thương chảy ra cũng có máu màu đỏ tươi. Thì hắn mới dừng lại. lau khô vết thương rồi bôi lên thuốc tê pha loãng để cầm máu.

Lần này hắn cũng không có dại mà băng bó vế thương. Vì đây là vết thương hở, tốt nhất để nó ra ngoài không khí, như vậy vết thương sẽ nhanh khô hơn và chóng lành hơn. Nếu như ủ vết thương thì có nguy cơ các mô thịt sẽ bị hoại tử.

Khi làm xong tất cả thì cũng đã đến giửa trưa., lúc này hắn nào còn tâm trạng ăn uống gì cả, một mực nằm như cho chết trong phòng. Cũng may là mấy cái tộc nhân vẫn còn rất tốt với hắn, Kori đi tuần tra trở về mang cho hắn một ít quả dại màu tím, ăn vào có vị chua rất là hợp khẩu vị hắn lúc này.

Mà Minh Vũ lúc này đang lo lắng cho đám người Klu, đáng mẽ Minh Vũ đã cho người gọi đám người kia về, thế nhưng Melly bảo rằng ngoài vùng đầm lầy vùng đồng cỏ, có một loại cỏ ăn vào để cho vết thương chóng lành. Rồi còn mọc thịt ra nữa.

Tuy vết thương của hắn lúc này đã xử lỳ tốt, nhưng nếu đúng như lời Chok nói, vậy thì bộ lạc về sau sẽ có thêm hai loại cây trồng cho bộ lạc, ít nhất công dụng của chúng là chửa lành vết thương.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,494
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 135: Hành trình gian khổ
hôm nay nghĩ ở nhà bạo một phát cho ae
---------------

Các tộc nhân khi nghe tin Minh Vũ đã không còn nguy hiểm, bọn họ mới thở ra một hơi nhẹ nhỏm, đối với bộ lạc, Minh Vũ chính là người không thể thay thế được, từ khi Minh Vũ lên làm thủ lĩnh, bộ lạc không còn bị đói, bộ lạc có nhà ở, có thịt ăn. Bộ lạc đông vui hơn, không còn sợ hung thú, bộ lạc ăn thịt người nữa. Từ sâu trong tâm khảm Minh Vũ chiếm giữ một vị trí không thể nào thay thế được.

Vào cuối buổi chiều, khi thân thể đã ổn định lại, Minh Vũ bước ra ngoài đi dạo, đồng thời xem xét tiến độ thi công công trình chuồn heo của bộ lạc.

Dường như mấy cái tộc nhân có thành kiến với mấy con hoe kia, vì chúng đã cắn thủ lĩnh bọn họ, thế nên không được chăm chút cho mấy.

Phải nói đúng hơn mấy con heo từ sáng tới giờ chưa có một tý gì vào bụng, chúng thoi thíp na82mg trong đống rơm.

Nhìn thấy thế, mặt Minh Vũ đen lại

“ Con bà nó chứ! Tài nguyên à! Mấy con heo này mà chết thì rất phí à!”

“ nhanh lấy nước cho chúng uống! mỡ heo của bộ lạc về sau là nhờ bọn chúng đấy!” Minh Vũ quát.

“ chúng không chịu ăn uống! ta! ta thử rồi!”

Tên tộc nhân nhỏ giọng nói.

“ hừ!” Minh Vũ hừ một cái. Cái tên này làm như hắn ngu lắm vậy đó, nhìn vào trong chuồng không có bất kỳ một vật dụng hay dấu tích gì chứng tỏ đã cho heo ăn, vậy mà tên này lại nói như thế.

“ mau lấy một cái nồi nhỏ, cho bọn chúng uống nước, nếu không đi làm thì tối nay ngươi đừng có ăn cơm!” Minh Vũ quát.

“ vâng! Ta đi liền!” tên tộc nhân kia sợ tè cả ra quần nhanh chóng chảy vào bên trong tìm đồ cho heo uống nước.

Quả thật khi tên kia mang thức ăn nước uống vào, thì đám heo cũng mò dậy bắt đầu uống nước, tuy chúng lúc này rất còn sợ hãi, thế nhưng đói khát làm chúng không kìm lại được mà ăn uống no say.

Thức ăn của đám heo này, chính là ruột cá, đầu cá, nấu lên, đồng thời bên trong còn có vỏ khoai, và một ít muối. hỗn hợp này mùi khá là kinh, thế nhưng đó lại là một món khoái khẩu cho bầy heo.

Heo là một loại ăn tạp, bất cứ thứ gì chúng cũng có thể ăn được, ngay cả trong mùa đông bọn chúng còn còn có thể sinh tồn tốt, huống chi mà mùa khô như thế này.

Một đêm bộ lạc ạc yên tĩnh, mọi người ăn tối xong ai vào việc nấy. một số tộc nhân thì se dây đan chiếu, một số khác thì dùng da thú may thành một số vật dụng như quần áo, túi,…

Bộ lạc yên bình như thế, nhưng nhóm người Klu thì không, bọn họ vẫn chưa hề hay biết thủ lĩnh đã khỏi bệnh, thế nên bọn họ cứ cắm đầu mà chạy, tuy có trâu hỗ trợ nhưng ngày đi đêm phải nghĩ, không thể gấp rút nếu không mấy con trâu sẽ không chịu nỗi.

Vì chuẩn bị quá gấp rút nên mọi người chỉ mang theo một bộ cung tên, một thanh đao, một cây búa và một ít muối mà thôi.

Dọc đường nếu đói thì đi săn một cái gì đó rồi ăn vội, đội hình 11 người một mực tiến về phương nam, vùng đồng cỏ rộng lớn nhất.

Dựa theo tốc độ hiện tại, thì có lẽ 5 ngày sau bọn họ mới tới được vùng đồng cỏ, rồi phải tiếp tục đi 5 ngày nửa mới tới đầm lầy. đây là một chặn đường khá là dài.

Lúc này mọi người đang tụ tập quanh một đống lửa lớn, xung quanh là 10 con thú to lớn đang gặm cỏ xung quanh.

Còn đám người Klu thì đang nướng một con heo lớn, con heo này nặng ít nhất cũng 40 kg. vì không có đủ nguyên liệu và thời gian, thế nên con heo này chỉ lột da, lấy sạch nội tạng bên trông rồi nướng trên đống lửa mà thôi.

Klu nét mặt ngưng trọng, không biết hắn đang nghĩ gì.

“ Klu! Thủ lĩnh sẽ không sao chứ!” Bai’e một tên thợ săn trong nhóm không nhịn mà hỏi.

Trong đám người này Klu đương nhiên là người dẫn đầu, hắn chính là điểm tựa cho đám người này.

“ thủ lĩnh sẽ không sao! Thủ Lĩnh chính là thần linh! Không ai có thể giết được thủ lĩnh!” Klu chắc nịch nói.

“ đúng! Thủ lĩnh sẽ không sao! Ít nhất là 5 ngày tới!” Chok nói.

“ vết thương này, của ta còn lớn hơn thủ Lĩnh, nhưng hiện tại ta vẫn còn sống!”

“ chỉ cần hút hết múa hư bên trong vết thương là sẽ tốt!” Chok tự tin nói.

“ còn thứ cỏ kia sẽ giúp cho thủ lĩnh mau mọc thịt trở lại!”

Klu liếc mắt nhìn vết sẹo dài tên cánh tay phải Chok. Vết sẹo này cực dài, kéo từ vai cho đến khuỷa tay, to lù lù như một con rết khổng lồ.

“ thịt chín!” K’Ku nói.

Cái tên K’Ku này mới được gia nhập vào đội thợ săn chính thức, nhưng cái tên này rất có triển vọng, tuy tên này rất tham ăn, nhưng kỹ năng và sức bền của tên này thì khỏi phải vê vào đâu cho được. dựa vào cuộc thi lần trước Minh Vũ đã cho hắn vào đội này, để Klu rèn luyện hắn thêm.

“ Chokkk!!! Chokkkk! Chokkkk!!!!” một chuỗi âm thanh quái dì vang lên, giống như tiếng cười, nhưng không phải cười, âm thanh cực kỳ quái dị.

Nghe cái âm thanh này bầy trâu đang nhai cỏ cũng chợt đứng dậy, đôi mắt cảnh giác nhìn xung quanh. Một số con không nhịn được mà muốn vung dây bỏ chạy.

“ Có thú ăn thịt tập kích!” ngay lập tức đám người đứng dậy chuẩn bị tư thế chiến đấu.

Quả thật ban đêm trong rừng cực kỳ nguy hiểm, đặc biệt là vùng đất hoang vu ít người lui tới.

“ Không tốt! là Chuột Lớn!” Chok có một chút kinh hoảng.

“ Chuột Lơn!” mọi người có chút không rỏ, hỏi lại.

“ Đây tiếng kêu của một loại chuột sống trong đồng cỏ lớn! chúng rất to, mỗi con to như một heo lớn, nhưng chúng rất đông! Ngay cả bọn Linh Câu khi gặp chúng cũng không muốn đối đầu!” Chok nói ra những thứ mình biết.

Chuột Lớn đồng cỏ sống theo bầy và thuộc loài động vật di cư, chúng sẽ đi tìm vùng đất có nhiều nước và thức ăn để cư trú, thông thường loài vật này sẽ không thích vào khu rừng rậm phía bắc, bởi vì chúng không thích nơi này, quá ẩm, chúng không thích khí hậu vùng rừng rậm.

Thế nhưng bây giờ lại khác, vùng đồng cỏ bị ảnh hưởng nặng bởi tro núi lửa, hết 6 phần diện tích vùng đồng cỏ chìm trong tro bụi, với lại vùng đồng cỏ mùa này không có mưa, nên không thể rửa sạch tro bụi bám trên thực vật.

Tro bụi kết hợp với thời tiết làm cho sinh tồn của vùng đồng cỏ trở nên khắc nghiệt hơn, không còn đường nào khác bọn chúng mới di cư đến vùng rừng rậm này

Chuột Lớn Đồng đỏ là động vật ăn tạp, hoạt động chủ yếu vào ban đêm. Vận may đám người Klu thật là đen đủi chỉ trong đêm đầu tiên bọn họ đã gặp một lũ tai tinh khát máu rồi.

Xung quanh bốn phía âm thanh xột xoạt không ngừng vang lên, tiếng kêu quá dị cứ văng vẳng trong tai mọi người.

“ lũ chuột này rất sợ lửa!” Chok nói ra thông tin mình biết.

Nghe Chok nói thế, mọi người liền dắt mấy con trâu vào xung quanh đám lửa, một sốt tên thì lấy của đốt mấy đống lửa to tướng xung quanh, để ngăn ngừa bọn chuột xông vào tấn công.

Quả thật lửa có hiệu quả, bọn chuột không dám xông vào, thế nhưng bọn chúng cũng không có đi,hơn nửa tụ tập mỗi ngày một đông, dựa theo nhưng âm thanh phát ra, có khoảng 300 con chuột lớn đang ở xung quanh.

Mọi người luôn trong trạng thái chiến đấu, tình hình lúc này căng như dây đàn. Klu luôn là người bình tỉnh nhất, trong thời khắc này cũng khá là rối loạn, tay hắn cầm chắc cung tên, chỉ cần một con vào vọt tới xông vào thì hắn sẽ cho ngay một mũi tên vào người.

“ Chokk! Chokkk!” âm thanh không ngừng vang lên, ngay cả những thợ săn từng tam gia vào những chiến trận lớn cũng phải run sợ trước cái âm thanh quái dị khủng bố kia.

Cả hai bên giằng co nhau đến tận sáng, mới dừng hẳn, bọn chuột không có tân công, thế nhưng cũng chẳng buôn tha đám người Klu, một mực đuổi theo.

Khi trời sáng hẳn, nhóm người Klu lúc này cực kỳ mệt mỏi, sau một đêm căng thẳng, thể lực mỗi người giảm mạnh, không có khả năng đi tiếp.

Thế giờ phút này Klu cũng không có ý định rời đi, nơi này quá gần bộ lạc, nếu để cho bầy chuột kia đến gần bộ lạc thì sẽ như thế nào? Klu cũng không dám nghĩ đến thảm cảnh đó. Hắn đã có ý định phải tiêu diệt bầy chuột lớn này trước khi tiến vao đồng cỏ.

Ban ngày khá là an toàn, thế nên mọi người được nghĩ ngơi một lát, thế nhưng Klu lại không nghĩ ngơi hắn phải tìm cách tiêu diệt bầy chuột khổng lồ kia.

Klu đã học rất nhiều từ Minh Vũ, thế nên muốn tiêu diệt đám chuột lớn, hắn đã có cách của riêng mình.

Dựa vào Chok nói, chuột kia rất là sợ lửa. vì thế chỉ cần chọn một địa điểm tốt rồi một mồi lữa đốt sạch bầy chuột kia là xong.

Nhưng chọn địa điểm nào mới quan trọng, Klu đang suy nghĩ vấn đề này, thế nên một mực không nghĩ ngơi, hắn đã cùng “Bé Cưng” đi dạo một vòng xung quanh khu vực tìm nơi thích hợp.
 
Sửa lần cuối:

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,494
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 136: Giết lẫn nhau
Trong lúc Klu đi quan sát địa hình xung quanh, thì bên này K”ku cũng gấp rút trờ về bộ lạc, cái tên nhóc con tham ăn này vẫn có một cái đầu óc thật là tỉnh táo.

K’Ku biết bệnh của thủ lĩnh là quan trọng nhất, thế nhưng sự an nguy của bộ lạc cũng không hề kém. Chỉ có ai trải qua, mới biết được bầy chuột kia hung hăng đến như thế nào, nhóm 11 người bọn họ không có khả năng quét sạch bầy chuột khổng lồ kia.

K’ku ngay lập tức trở về bộ lạc viện trợ cho nhóm người bọn họ. hắn cưỡi trên lưng một con trâu đực khỏe nhất, một mực hướng về bộ lạc. lần này khác hẳn lần trước đồng thời cũng thông thuộc đia hình hơn không có đi vòng, thế nên chỉ trong vòng một ngày đi đường K’Ku đã trở về bộ lạc.

Nhìn bộ dáng k”ku như thế, Minh Vũ biết đã có chuyện chẳng lành rồi.

“ Thủ Lĩnh! Khỏe!” K’ku nhìn thấy Minh Vũ liền hỏi thăm.

“ tốt! ta đã tốt! không còn bệnh!”

“ Tốt! quá tốt! mau mau giúp Klu, ban đêm có rất nhiều chuột lớn!” K’ku gấp gáp nói.

“ Chuột!” Minh Vũ nhíu mày.

“ Đúng Chok nói là chuột đồng cỏ, chúng rất to, to như thế này này!” vừa nói K’ku vừa dang tay ra thật rộng.

“ mẹ nó ngươi tả chuột hay tả trâu vậy!” Minh Vũ mắng một câu.

“ Chuột to như một con heo! Không to như trâu!” K’Ku cũng không biết Minh Vũ đang mắng mình liền nói.

“ Chuột To như con heo! Ngươi thấy tận mắt!”

“ không! Chok nói! Mấy con chuột kia sợ lửa không dám đến gần, nhưng bọn chúng rất đông! Mau mau cứu Klu! Klu muốn đốt chết bọn chúng!” K’Ku nói.

“ từ đây đến nơi đó xa không?” Minh Vũ hỏi.

“ một ngày đường! ta biết đường, đi rất nhanh!” K’ku tự tin.

“ tốt! chiến binh bộ lạc chuẩn bị!” Minh Vũ rống lên thật to.

Ngay lập tức toàn bộ, bộ lạc đi vào trạng thái chiến đấu, một nửa chiến binh cùng thợ săn tập hợp, cố còn lại ở lại bộ để bào đảm an toàn cho bộ lạc.

Lúc này có khoảng 200 chiến binh trên người mang theo đầy đủ trang bị vũ khí, tập hợp trước cổng chính bộ lạc.

Ngay lúc này Minh cưởi trên thân Hươu đực của hắn, trên người là một bộ giáp da thú, bên hông là một thanh kiếm bằng đồng dài chừng nửa mét.

“ Klu trong lúc tiến về Đồng Cỏ rộng lớn thì phát hiện một bầy chuộc lớn, không biết số lượng là bao nhiêu, thế nhưng chúng rất nguy hiểm, không khác gì những con chim lớn lần trước.

Nếu để bọn chúng tiếp tục phát triển thì đó là mối nguy hại cho bộ lạc, chúng ta cần phải tiêu diệt bọn chúng!” Minh Vũ lớn tiếng nói.

Bên dưới hai trăm con người đứng im thinh thít chờ lệnh của Thủ Lĩnh.

“ Ashi đâu!” Minh Vũ gầm lên.

“ có!” Ashi khí khái hùng hồ bước lên.

“ ngươi có nhiệm vụ ở lại bảo vệ bộ lạc, nếu có bất kỳ kẽ nào xâm phạm giết không tha!”

“rõ!” Ashi giọng có chút thất lạc, lần này nàng không được đánh nhau, điều này lảm nàng có chút thất vọng.

“Epx”

“Có ” Epx cũng bước ra khỏi hàng.

“ Tất cả các sự vụ trong bộ lạc, lúc ta đi vắng thì toàn quyền ngươi quyết định! Ta tin tưởng giao bộ lạc cho ngươi!”

“ rỏ!” Epx biết nhiệm vụ mình là gì, nàng không giỏi về việc chiến đấu, nhưng công việc quả lý thì nàng rất là thành thạo.

“ Melly, Kori. Meo, Mila! Orc, mang theo 200 chiến binh bộ lạc cùng ta đi tiêu diệt bầy chuột khổng lồ kia!”

“ Rõ!” lần này 200 người đồng thanh, phát lên một âm thanh dữ dội và hào hùng.

Rất nhanh hình bóng đoàn người mất hút bên trong cánh rừng, hôm nay cánh rừng này không hề yên tỉnh chút nào.

Vì thời gian quá gấp rút, thế nên, mọi chiến chinh chuẩn bị cũng không có đầy đủ cho mấy, chủ yếu là mang theo vũ khí và nước uống.

Túi nước của mọi người được làm từ bao tử heo. Bao tử heo sau khi được rửa bằng nước muối rồi đem phơi khô. Khi khi bao tử heo được phơi khô và sữ lý sạch sẽ thì, sẽ được tộc nhân thổi không khí khí vào bên trong cho nó thật căng phồng.

Bao tử một đầu buộc thật chặt tránh để nước chảy ra bên ngoài, một đầu còn lại sẽ được ra vào một cái ống được làm bằng gổ có tác dụng làm miệng túi nước.

Mỗi túi nước như thế có thể chưa được khoảng 3 lít nước, thế nhưng cái vật phẩm này bộ lạc không có nhiều cho mấy, chỉ có những thợ săn tuần tra bên ngoài mới có được mà thôi. Toàn thể bộ lạc chỉ có khoảng 50 cái.

Một đêm không nghỉ ngơi.

Mà bên nhòm người Klu cũng thế, một ngày trôi qua, Klu cũng đã tìm được nơi thích hợp để cài bẫy bầy chuột lớn kia. Nơi đó là một cái cốc khẩu khá hẹp, hai bên là vách núi cao.

Lúc này nhóm người Klu đang cố thủ bên trong khe hẹp này. Vì chỉ có một lối ra vào thế nên việc phòng thủ củng khá dể dàng.

Một cái tường đơn giản được làm bằng đá và gỗ được dựng lên, bên trong lẫn bên ngoài tường đều một một đống lửa to tướng, mà bên ngoài không gian u tối kia không ngừng phát ra những âm thanh quái dị.

Bầy chuột vẫn không hề buôn ta cho đám người Klu. Có kinh nghiệm từ đêm hơn trước,the61ne6n mọi người rất là bình tĩnh ứng biếng.

Có 4 người thức sáu người ngủ, thời gian khoảng chừng 4 giờ sẽ thay ca một lần, như thế nhóm người sẽ không bị mất sức quá nhiều.

Nhưng mấy con trâu thì lại không thế, khi bị bầy chuột bao vây chúng cực kỳ bất an, luôn phát ra những âm thanh gào rống, làm cho bầy chuột càng phấn khích hơn càng manh động hơn.


Lúc nửa đêm, đây là khoảng thời gian bọn chuột bạo động dữ dội nhất. bọn chúng dường như đã không nhịn được, có mấy con đã vượt ra khỏi bụi cỏ, tiếng gần bức tường.

Dưới ánh lửa Klu có thể hình thấy hình dạng hoàn chỉnh của bọn chúng.

Toàn thân là một màu xám đen, thân hình to lớn cở một con heo lớn, mỗi con nặng ít nhất khoảng 30 kg. chúng có những đặc trưng của loài chuột, mỏ nhọn, cặp răng cửa to tướng và có một bộ móng trước khá là sắc bén.

Khi vừa nhìn thấy một con vọt tới, Klu ngay lập tức bắn ngay một mũi tên vào mình con chuột kia

“ Pốc!” mũi tên ngay lập tức xuyên qua đầu con chuột xấu số kia.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, nó chỉ chạy được vài bước ngay lập tức gục xuống, máu tươi từ trong vết thương chảy ra.

“ Crit! Crit! Rít!” mấy con chuột phía sau cũng phát ra những tiếng rít gào thét lạnh cả sống lưng.

Tiếp theo đó có 4 5 con vọt lên, nhưng mục tiêu của chúng không phải là nhóm người Klu mà chính con chuột chết kia.

Nhanh chóng 4 5 con chuột kia lao tới, lôi xác đồng bạn vào bên trong bóng tối một lần nữa. lần này âm thanh bạo động còng khủng khiếp hơn nữa.

Bọn chúng đang đánh nhau, phải nói chính xác hơn là chúng đang giành thức ăn.

“ Chúng ăn thịt đồng loại!” Chok nhỏ giọng nói.

Nghe đến mấy từ ăn thịt đồng loại, một cảm giác rợn sống lưng xuất hiện trên cơ thể bọn họ.

Nhất thời Klu nhanh trí nhất, hắn ta không ngừng bắn tên vào vùng tối kia, ngay lập tức có rất nhiều con chuột bị trúng tên, chúng gào thét không ngừng.

“ Klu làm gì thế” Rui hỏi.

“ ta đang cho bọn chúng tự giết nhau! Như thế bọn ta sẽ an toàn cho đến sáng mai!” Klu tự tin trả lờì.

“ tốt! tốt! ta cũng bắn!” nhất nhanh mọi người người dựa theo đề xuất của Klu mà không ngừng bắn tên vòa bên trong vùng tối.

Âm thanh bạo động ngày càng mạnh liệt, tiếng căn xé, tiếng rít bi thống, còn có những tiếng cưởi quái dị không ngừng hòa lẫn vào nhau.

Không biết trong đêm đó có bao nhiêu con chuột bị chết đi, thế nhưng mùi máu tanh bên trong sơn cốc ngày càng nồng nặc.

Mùi máu tươi đương nhiên là hơn cực kỳ thu hút các loại động vật ăn thịt khác, điển hình nhất là Sói.

Xung quanh khu vực bộ lạc Đại Việt, sau nhiều lần càng quét số lượng sói đã không còn là bao, bọn chúng không có dám bén mãng tới lãnh địa của bộ lạc. thế nhưng nơi này thì khác, nơi này cách xa bộ lạc ít nhất là 50 km. sối lượng sói rất là nhiều, một khi có mùi máu tươi đương nhiên sẽ thu hút một lượng sói đến đây.

Quả thật giống như gì Klu phán đoán, chừng nửa giờ sau, đã bắt đầu có tiếng sói hút, thế nhưng khoảng cách còn khá xa, khoảng chưng 2 hay 3 km nữa. nhưng số lượng chúng đến sẽ không kém số sói lần trước đâu.

Sói là động vận săn mồi theo bầy, chỉ cần một con phát hiện thôi thì ngay lập tức một bầy sói với qui mô lớn xuất hiện.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,494
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 137: Đêm trăng máu
Nữa đêm, khi trăng non vừa lên đĩnh đầu, cũng là lúc bầy sói trở nên náo động nhất, trên một mõm núi xa xa cách hẻm cốc nhỏ chừng vài trăm mét, một con sói lớn đứng trên đó hú dài một tiếng.

Tiếp theo đó là khắp bốn phương tám hướng tiếng sói hú dài vang lên, lúc này bầy chuột đang loạn chiến với nhau cũng dừng lại, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Cả khu rừng dường như im ắn trở lại, nghe cả những tiếng thở dốc của có thể nghe thấy mồng một.

Đám người Klu có một chút run rẫy với áu uy của hung thú. Chỉ có Klu là vẫn bình tĩnh, hắn đã từng trải qua cái cảm giác này, trận thế lần trước còn kinh khủng hơn thế nữa.

Klu siết chặc thanh cung ánh mắt lăm lăm quan sát xung quanh.

“ Rào! Rào! Rào!!!” bất chợt bầy chuột dị động, bọn chúng phân bủa ra bốn phương tám hướng mà tẩu thoát.

“ Rống!” một tiếng rống dài, bầy sói lúc này cũng hành động.

Bọn chuột cảm giác được nguy hiểm cận kề, thế nên bỏ chạy càng nhanh, thân hình to ú của bọn chúng không khác gì những con heo, thế nhưng tốc độ của bọn chúng không thầm thường tý nào.

Giống như bản năng của loài chuột, rất nhanh bãi chiến trường chỉ còn những cái xác máu me mà thôi.

Bên trong khu rừng tối vang lên những tiếng hét thảm, tiếng vật lộn, tiếng cắn nhau, tiếng tru của bầy sói.

Mùi máu tương ngày càng nặng, gió không ngừng thổi qua hẻm núi nhỏ, làm cho thân thể mọi người ám phải mùi tinh huyết nồng nặc.

Hai Đống lửa lớn không ngừng cháy, ánh lửa lập lóe lúc ẩn lúc hiện, ra những hình ảnh cắn giết nhau trong đêm tối.

Chừng nửa giờ sau, nhưng âm thanh kia tắt hẳn, chỉ còn lại tiếng gió gào thét. Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, bầy sói vẫn chưa no bụng bụng, mùi máu vẫn còn, thịt vẫn còn.

Tình thế càng lúc càng căn thẳng, âm thanh cây lay cỏ động không ngừng xào xoạt khắp bốn phương tám hướng.

Mấy tên thợ săn trẻ tuổi bắt đầu lo sợ, ngay cả Chok chiến binh đến từ vùng đồng cỏ hoang dại và khát màu giờ phút này chân cũng phải run cầm cập. Có tên trong đũng khố cũng đã chảy ra nước tiểu.

Klu vẫn lặng im tại đó, đôi mắt nheo lại nhìn vào cửa khe hẹp, ánh mắt đó dường như muốn xuyên thấu những con quái vật khát máu ẩn nấp trong đó.

Tình thế căng thẳng như trên dây đàn, Klu tin chắc rằng chỉ cần con sói lớn đầu đàn kia phát ra hiệu một tiếng, bầy sói kia sẽ bất chấp tất cả xông vào tấn công bọn họ.

Klu biết sói là động vật thù rất dai, nhất là những kẽ đã giết động loại của chúng, hắn không biết mấy tên tân binh này như thế nào, có giết sói hay chưa, thế nhưng lúc này khoát trên lưng “ Bé Cưng” của hắn là một tấm da sói lớn làm từ da Sói Nanh Kiếm.

Thế nhưng Klu không hề biết rằng, chính tấm da sói nanh kiếm trên lưng “ Bé Cưng” kia chính là tầm bùa cứu mạng của mọi người trong lúc này.

Đơn giản bầy sói đang bao vây mọi người là một loài sói lớn, có một mộ lông màu xám trắng. Sói Xám, một chủng loại sói nhỏ sinh sống theo từng bầy lớn, ít thì vài chục con, lớn thì đến cả trăm con.

Sói tuy hung hẳng, thù dai, có tính kỹ luật bầy đàn cao, đồng thời cấp bậc phân chia bọn chúng vô cùng tuân thủ.

Sói Xám thân hình khá nhỏ, chúng cũng không lớn hơn mấy con chuột kia là bao, mỗi con nặng chỉ khoảng 20 – 30 kg, nhưng dựa vào móng vuốc sắc bén và hàm răng bén như dao cạo chính là thứ vũ khí lợi hại nhất của chúng. Nhưng soi với nhưng coi Sói Xanh, Sói Nanh Kiếm thì vẫn còn cách xa một đoạn.

Con sói đầu đàn cảm nhận được khí tức của Sói Nanh Kiếm, điều đó là cho nó úy kỵ rất nhiều, phải nói Sói Nanh Kiêm chính là vua trong loài sói.

Thế nhưng rời đi những con mồi beo bỡ kia, chúng cũng không cam lòng. Thế nên bọn chúng cố gắng thịt hết những cái xác chuột còn lại, đồng thời quan sát thêm tình hình.

Cả hai giằng co thêm một quảng thời gia khá dài, lúc này hướng đông, bầu trời có dấu hiệu phát sáng. Nhưng tia sáng đầu tiên bắt đầu xuất hiện.

Nhưng sương sớm trong khu rừng già cũng bắt đầu buôn xuống, khí hậu nơi đây cực kỳ khó chịu và không có bất kỳ quy luật chính xác nào cả.

Sương sớm xuống, mang theo một hương vị khét nghẹt. Đặc biệt là bên trong hẻm cốc lúc này, sương mù càng dày đặc hơn, khó mà nhìn được xa quá 5 mét.

Dường như con sói đầu đan kia bắt được thời cơ lý tưởng, bên trong bầy đàn bắt đầu có những tiếng gầm nhẹ, giống như bọn chúng đang nói chuyện với nhau, tình thế cực kỳ quỷ dị.

Klu nét mặt xa sầm,từ trước tới giờ hắn chưa gặp vấn đề nào như thế này,.

Bất chợt từ bên trong màn sương dày đặc kia, một cái bóng lớn bay vọt vào

“ Oảng!” một tiếng hát thảm vang lên.

Một con sói đã bị một mũi tên xuyên thủng sọ, nó trợn mắt thật to dường như muốn biết tại sao mình chết.

“ Không Xong! Lên trâu! Vọt ra ra!” Klu ngay lập tức ra lệnh.

Mấy tên nai tơ không biết phải làm sao cho đúng, chân không ngừng run cầm cập.

“ Ầm!” Klu ngay lập tức tát một cái thật đau lên một tên thợ săn đang ngáo ngơ.

“ mau lên! Bọn chúng muốn xông lên!”

“ nhưng! Bên ngoài nhiều sói!” tên kia cố gắng cự cãi.

“ Trâu chạy rất nhanh, rất mạnh, khó bị bắt!” Klu trấn an bọn họ. Rồi bản thân cũng trèo lên lưng bé cưng.

Hắn đã chuyển đổi vũ khí, từ cung tên sang một cây giáo dài có mũi được bọc đồng. Ánh mắt hắn lăm lăm nhìn vào bên trong sưng mù vô tận.

Ngay sau đó lấy tên kia cũng đã leo lên trâu của mình, trên tay mổi người đều có một thanh giáo dài. Mũi nhọn phát ra một hàn quang nhàn nhạt.

“ Ấu” lại một con sói lớn nhảy vọt vào bên trong, mục tiêu của nó là cổ một con trâu đứng gần bức tường nhất.

“ Pốc!” âm thanh đâm xuyên vang lên.

Đó chính là Chok! Chok đã ra tay trước, một mũi giáo đoạt mệnh, nhất thời tước đi sinh mạng con sói xấu số kia.

“ Nhanh!” Klu quát lên một tiếng, sau đó tự mình xông ra trước. Ngay lập tức 9 thợ săn bộ lạc cưỡi tr6u hung hăng vọt ra thẳng tiếng bờ suối.

Ngày hôm qua Klu đã đi khắp vu vực này quan sát địa hình, thế nên hắn ta đã có mục tiêu để chạy trốn. Đa phần sói đều sợ nước, đó chính là thiên địch tự nhiên. Klu đã nắm bắt điểm này, nơi mà bọn họ bỏ chạy chính mà dòng suối có lưu lượng nước khá là nhiều, nên bọn họ thủ vững dưới dòng nước, thì hẵn sẽ an toàn.

Dòng suối cách hẻm núi không xa, chừng tầm 1 km đường trừng núi, tuy địa hình khá kho đi, nhưng mấy con con cong đuôi co giò mà chạy thì cũng khoảng 10 – 15 phút sẽ tới.

Klu cưỡi Hưu Sừng Tấm dẫn đầu đoàn người, một tay giữ dây cương, một tay cầm mũi giáo, không ngừng múa may.


Bất ngờ, một cái miệng đỏ ngòn xông từ bên hông Klu bắn tới, mục tiêu chính là cái chân sau “ Bé Cưng!”

Klu nào để cho những con sói ghê tởm kia làm hại Bé Cưng của hắn. Mũi giáo nhọn hoắc đã hường cuống họng con sói kia mà đi.

“ Pốt!” Mũi giáo đã xuyên phá cuống họng, máu tươi chảy ra, những giọng máu tươi lăn dài trên cán giáo, vung lên một cầu vồng tuyệt đẹp nhưng đầy chết chốc.

Không dừng lại bất kỳ giây phút nào, Klu rút mũi giáo ra thuận thế vung ngọn giáo sang bên, quét ngang lên phía trước. Nhất thời có một coi sói bị đập bay vang bên.

Thế nhưng Klu chưa kịp đắc ỳ, đằng sau lưng hắn một con sói đã phóng mình lên, hướng cái cổ hắn định cắn xuống.

“ Klu!” Chok hét thật lớn.

Một mũi tên đã xuyên bụng con sói kia, nhưng dư lực con sái vẫn còn, cả thân hình nó đụng lên lưng Klu. Móc vuốc sắc bén đã cào một phát thật sâu sau lưng hắn.

Nhưng lúc này Klu làm gì còn biết cảm giác đau, máu nóng đã lên, dường như vết thương trên lưng kia không hề có ý nghĩa với hắn.

Bé Cưng không ngừng tăng tốc thẳng tiếng bờ suối. Dọc đường đi có không ít con sói tấn công, thế nhưng không thể ngăn cản bước tiếng của đám người.

“ Rống!” một tiếng hét thảm vang lên.

Cổ một con trâu đã bị cắn trúng, con sói lớn cứng đầu lấy thân hình ôm chặt lấy thông thả, bộ móng vuốc sắc bén dường như có gai bám cực chắc vào cổ con trâu lớn kia.

Trâu đã cưa sừng hầu như không có tác dụng tấn công. Bọn chúng chỉ lấy thân hình đồ sộ của mình húc văng những con sói cản đường mà thôi

Tên thợ săn trên lưng con trâu kia nhất thời hoảng hốt, không làm chủ được thân hình, liền ngã xuống đất. Ngay sau đó hai con sói từ hai bên xông tới, một hướng cổ, một hướng hông mà đánh tới.

Bị mất thế, tên thợ săn non trẻ liền rút dao đồng bên hông, nhấ quyết liều mạng, một đao hướng đầu con sói lớn mà chặt tới, có ý định ăn miếng trả miếng.

“ Gro!” tiếng rống vang lên, con sói tập kích hông tên thợ săn kia bị húc văng, đó chính là Ex’cer, một tên thợ săn khác, hắn đã chỉ huy con trâu của mình vọt tới cưu đồng bạn.

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,494
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chương 138: Bao vây
Con trâu xấu số bị cắn thủng cổ họng, máu tươi phún ra như máu, liên tiếp có 5 con sói lao tới tấn công từ nhiều hướng. cho dù thế con trâu vẫn cố gắng vùng vẫy. Mặc cho cái cổ đang phún máu tươi, nó húc một cái thật mạnh xuống dưới đấu, con Sói đang ôm đầu nó bị nện xuống đất thật mạnh. Có thể tiếng xương vỡ nát rôm rốp.

Máu trâu điên nổi lên, lúc này nó đã không còn cảm giác đau nữa rồi, mặc kệ những con sói đang đu bám khắp người nó. Nó điên loạn xuông thẳng vào khu rừng.

Một con thú đi bị thương khắp nơi trở thành tên điểm của bầy sói, có ít nhất 1/3 sự tập trung của bầy sói về hướng kia.

Rất nhanh có khoảng 30 con sói lớn bắt đầu vây đánh. Tạo một lổ hổng lớn cho đám người Klu.

U’Ker thoát khỏi một mạng, cơ thể hắn vẩn còn run rẩy, mà ngồi trước hắn Ex’Cer không ngừng múa giáo đâm chết nhiều con sói đến.

Hắn cũng không có cơ hội thở dốc vì phía sau đã có một con sói lao tới, ánh mắt sắc bén khóa chặt vào phẩn gáy của hắn.

Cảm nhận một tia cuồng phong đập vào sau gáy, như một cái bản năng, U’Ker rút thanh dao đồng bên hông ra, một dao chém tới.

“ uông!” Con sói dính đòn, một dao chẻ thẳng vào đỉnh đầu nó, lưỡi dao đâm sao vào tận gốc, một dao đoạt mạng, máu tươi cùng dịch não tràn ra. Trên người U’Ker cũng đã dính đầy máu tươi, đôi mắt đỏ ngầu nhìn cái xác con sói đang rơi xuống.

Lúc này hắn đã không còn bình tĩnh nữa rồi, máu nóng tuông trào trong khí quảng “ Giết!” trong đầu hắn chỉ còn mỗi một từ này. Đôi mắt đỏ ngầu những con sói đang có ý định xông lên. Một tay cầm giáo, một tay cầm dao, song kiếm hợp bích quyết thủ vững trên lưng con trâu.

Đứng mũi chịu sao Klu và Chok hai chiến binh kiên cường xông pha trận mạc, Klu có kinh nghiệm chiến đấu trên lưng thú cưỡi là lâu nhất, sự dũng mạnh thiện chiế của hắn đã không chê vào đâu được, mộ người, một thú, một giáo xung phong lên tuyến đầu, không có bất kỳ con sói nào có cơ hội tấn công hắn cả.

Chok luôn theo sau Klu, ánh mắt hắn lấp lóe khi thấy cách chiến đầu điên cuồng kia của Klu, lúc này hắn mới biết rằng bộ lạc rất là mạnh, mạnh đến nỗi hắn không thể tưởng tượng được. hắn tin chắc rằng, nếu như bộ lạc Linh Cẩu có người như Klu thì bộ Lạc Báo Đen sẽ không có cơ hội tiêu diệt bọn họ.

Chok luôn tự tin về kỹ năng chiến đấu của bản thân, nhưng khi chiến đấu với bộ lạc Báo Đen, đối đầu với những kẽ mặc áo bằng cây gỗ, niềm tin của hắn đã có chút bào mòn. Cho đến khi hắn lưu lạc gặp bộ lạc Đại Việt, cùng họ chiến đầu thì hắn mới biết mình đã lầm khi cho là bàn thân có chiến đấu rất mạnh.

Khi học tập và tiếp thu sử dụng Cung tên cùng Đồ Đồng, niềm tin của hắn đã trở lại. nhưng lúc này đây, hắn so với Klu là không thể với tới. và Klu lúc này chính là mục tiêu hướng tới cả đời của hắn.

Nối theo bước chân của Klu, đoàn người nhanh chóng thoát khỏi vòng vây. Phía trước mặt bọn họ là một dòng suối chảy qua, đây là một nhánh suối khác chếch về hướng Đông Nam chảy về vùng đồng cỏ phía nam.

Lòng suối khá sâu, khoảng chừng 2 – 3 mét. Klu không ngần ngại mà phóng người xuông dòng suối.

“ ầm! ầm! Ầm!

Bọt nước văng tung tóe, máu tươi không ngừng loang lỗ khắp mặt nước, máu từ vết thương tuông ra, máu sói cũng có, rất nhanh một vũng nước đã hóa hồng.

Cả đám người thở hồng hộc như trâu đực vừa mới húc nhau, lúc này mọ người mới có cơ hội thở ra một hơi nhẹ nhỏm.

Kiểm kê lại nhân số, Klu nét mặt có chút sa sầm, 10 người chỉ còn lại 8, mà trâu chỉ còn lại 7 con. Như thế đã có hai tộc nhân bỏ mạng cùng 2 con trâu. Đó là một sự tổn thất rất lớn cho đám người.

Mà lúc này trên bờ, bầy sói cũng đã tụ lại một chỗ. Bọn chúng không ngừng cuồng hú, gào thét trên bờ. bọn chúng không dám xuống nước, với loài sói đây chính là một úy kỵ khó mà vượt qua.

Trên cạn chúng có thể là hùng phong, bá chủ một phương, bọn chúng có thễ lấy tốc độ mà xưng bá. Nhưng dưới nước lại là một câu chuyện khác. Những chiếc móc vuốc sắc bén không hề có lấy một chút tác dụng dưới mặt nước.

Mà cho dù chúng có thể bơi được dước nước, thì cái kiểu bơi chó kia chỉ tổ làm bia bắn sống cho đám người Klu mà thôi.

Trãi qua một hồi kịch chiến, lúc này mặt trời đã lên cao, nhưng tia nắn ban mai đã soi sáng khắp khu rừng, sương mù cũng tan dần để lộ ra hình dạng của hai bên.

Trên bờ có khoảng 200 con sói đang đứng lít nha lít nhít, trên thân hình chúng cũng nhuốm không ít máu, khả năng rất cao là do bị thương trong trận chiến này, từ khoảng cách xa cũng có thể nhìn thấy những lỗ máu do mũi giáo gây ra. Nhưng những vết thương đó không đủ chí mạng để giết chúng trong một đòn.

Klu ở bên dưới nước, âm thầm ghi nhớ bầy soi này, sau này có cơ hội hắn sẽ tự tay giết sạch bầy sói này để báo thù cho các tộc nhân đã chết.

Mọi người quan sát bầy sói, nhưng lũ sói phía trên cũng không có ý định bỏ qua cho nhóm người, con sói đầu đàn vẫn nhìn lăm lăm vào. Bọn chúng không hề có một chút dấu hiệu rút lui.

Con sói lớn không ngừng quanh quẩn bên bờ suối, dường như nó đang tính toán cái gì đó. Hai bên vẫn ở thế giằng co, không một chút thay đổi gì cả, chỉ từ địa hình hẻm núi sang dòng suối mà thôi.

……………………………………………………

Nhóm người Minh Vũ sau một đêm không ngủ đã đi được một quảng đường khá xa, dọc theo tuyến đường mà K’ku chỉ dẫn, mọi người nhanh chóng tới nơi đóng trại lền trước của bọn họ.

Thế nhưng lúc này tại nơi đó đã không còn một bóng người, chỉ còn lại một chút dấu tích của tro bếp và than củi đang cháy dỡ mà thôi.

Minh Vũ trầm mặc, sắc mặt không được tốt cho lắm, thứ nhất là do cả đêm không ngủ, thứ hai đó chính vế thương còn chưa được tốt, hắn vẫn còn sốt nhẹ.

Mọi người tranh thủ dùng trại, bắt đầu dùng thức ăn sáng. Vì phần chuẩn bị có chút gấp, nên thức ăn không được tốt cho mấy, chỉ là những thức ăn tạm như thịt khô, bánh khoai hấp và uống nước mà thôi.

Melly với một bộ ngực vung cao, ẩn nấp bên trong tấm vải thô quấn quanh, phía dưới là một chiếc váy làm bằng da thú ôm sát người để lộ ra phần bụng rắn chắc tràn đầy độ dẽo dai và quyến rủ. làn da bánh mật càng làm cho nàng có thêm một vẻ đẹp hoang dại.

“ Vũ! có mùi máu!” Melly cũng đi quan sát cunh quanh, bất chợt cái mũi của nang ngưởi được mùi máu trong không khí.

“ mùi máu hướng nào!” Minh Vũ đang gặm bánh hấp thì ngay lập tức vung dậy.

Mùi máu có nghĩa là trong đêm qua đã có chiến đấu. tộc nhân bị tổn thất đó là điều hắn không mong muốn nhất, đặc biệt là 10 con trâu trường thành kia.

Trâu mang ý nghĩa rất lớn đối với bộ lạc, ngoài việc cày bừa, bọn chúng chính là những cỗ chiến xa di động, sức chiến đấu của một chiến bihn khi trên lưng một con quái thú sẽ kinh khủng đến mức nào, chúng có thể dễ dàng cày nát đội hình đối thủ.

Rất nhanh Minh Vũ, Melly, Orc, và đội chiến binh nhanh chóng đến nơi có mùi máu.

Nơi này cách chỗ cắm trại khoảng chừng 30 phút đi đường, khi càng đến gần mùi máu càng nồng đậm, làm cho tim Minh Vũ co thắt một cái.

Từ xa, Minh Vu có thể nhìn thấy vết tích chiến đấu, vết cào, vết máu xuất hiện khắp khu rừng. còn có những khối xương lớn cũng nằm rải rác khắp nơi.

“ Chuyện gì đã xảy ra!” dường như trong đầu mọi người lúc này đều có một câu hỏi như thế.

Mọi người theo dấu tích lần mò thoe, cuối cùng bọn họ cũng đã đến được cái hèm núi nhỏ. Lúc này trên trong hai đống lửa vẫn còn khói nghi ngút, xem ra đêm qua đám người Klu đã ẩn trú tại đây.

Nhưng nét mặt Minh Vũ cũng không có tốt lên chút nào, đó chính là hắn nhìn thấy xác sói,có ít nhất 10 con chết tại khu vực này. Điều này có nghĩa nhóm người Klu đụng phải bầy sói, hơn nữa rất nhiều sói.

“ Thủ Lĩnh!” lúc này một tên thợ săn chạy đến, sắc thái hắn lúc này không được tốt cho lắm.

“ Bên kia phát hiện! Pykr!”

“ Pykr?” hắn hỏi lại. Pykr chính là một trong những người cùng Klu đi về đồng cỏ.

“ Hắn đâu? Mau đến gặp ta!”

“ không được! Pykr không thể đến!”

“ hắn bị thương!” Minh Vũ có chút gấp, một khi bọn họ bị thương, như thế tình huống sẽ không ôn chút nào cả.

“ không! Hắn không bị thương! Hắn chỉ còn mỗi cái đầu!” tên kia thật thà nói.

Mặt Minh Vũ tái xanh, nhanh chóng theo hướng tên kia nói mà chạy tới.

Quả thật trong một bụi cây gần đó có một cái đầu, tràn đầy máu tươi, một phần đã bị cắn nát, phần còn lại cũng nhuốm mau, nhưng từ phần còn lại cũng có thể nhìn ra được đó là ai.

Một nỗi bị phẫn trong nội tâm Minh Vũ gào thét, đôi con ngươi của hắn đã dần trở nên đỏ ngày, cả một thân thể dường như phát ra một khí tức âm u, làm cho những người xung quanh phải rung sợ.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,494
Điểm cảm xúc
1,412
Điểm
113
Chươn 139: Huyết chiến
Dọc theo con đường đây máu tươi và xác sói, Minh Vũ nội tâm trở nên trầm xuống. chính Klu đã mở ra một con đường máu, việc hy sinh là chuyện không thể nào tránh khỏi.

Bất chợt lại có âm thanh chạy vội vã truyền đến. đó là một nữ chiến binh bộ lạc Syk.

“ Thủ Lĩnh! Bên kia phát hiện một chiếc đầu trâu!”

Minh Vũ nhất thời máu huyết không thể lưu thông, hắn thở gấp

“có mấy đầu, có phát hiện nhóm người Klu không?”

“ Không! Chỉ là một chiếc xương sọ, dấu vết con rất mới, hẳn là vừa bị giết cách đây không lâu ” nữ chiến binh thanh thật nói.

“ Tập trung người, chuẩn bị chiến đấu!” Minh Vũ sát khí trở nên nồng nặc. đây là lần đầu hiên hắn muốn giết chóc đến như thế. Tộc nhân hy sinh, tài sản bộ lạc thất thoát. Những thứ dó mọi người phải đổ mồ hôi, sôi máu mới giành lấy được. không thể để bọn họ hy sinh một cách vô ích được.

Rất nhanh 200 chiến binh tập hợp, mọi người đều nhìn thấy thi thể không trọn vẹn của tộc nhân, cũng như chiếc đầu sọ trâu. Mọi người ánh mắt đặm đặm muốn báo thù.

Mấy cái tên dở hơi như Orc lúc này cũng lặng im không nói một tiếng

Minh Vũ là người đầu tiên lên tiếng trước hắn trầm giọng

“ bọn họ đã chiến đấu đến hơi thở cuối củng đễ bạo vệ bộ lạc, bảo về những thứ mà chung ta bao lâu này gầy dựng! chúng ta không thể để bọn họ chết một cách oan uổng như thế được. nhất định chúng phải giết sạch bọn sói này để báo thù cho những người đã khuất!”

Mọi người đều im lặng, im lặng đến đang sợ.

“ Vũ! ta nhìn thấy đám người Klu!” Melly sau khi đi dọ thám xung quanh nhất thời báo cáo.

Đó là một cái tin kinh hỹ nhất ngày hôm nay mà hắn nhận được, Minh Vũ có chút gấp hỏi.

“ Klu bị bao vây dưới suối! có rất nhiều sói! Rất nhiều ta không đếm hết” Melly nói.

Nhận được tin tức máu nóng trong tim mỗi người bắt đầu sôi lên. Không đợi Minh Vũ ra lệnh đám người đã không tự chủ được mà lấy cung ra chuẩn bị tư thế chiến đấu.

Lần theo dấu vết để lại, rất nhanh mọi người đã đi đến phụ cận dòng sối, từ khoảng cách 500 mét, mọi người cũng đã nghe được tiếng nước chảy róc rách. Mùi máu tươi cũng đã giảm bớt.

Từ trên ngọn cây Minh Vũ cũng có thể nhìn thấy đám người Klu đang co cụm dưới dòng suối, bọn họ đã bị bao vây. Dọc theo hai bên bờ suối có rất nhiều sói đang đứng.

Không phải tự nhiên mà chúng có thể sang bờ bên kia được. bởi vì cách đó không xa khoảng chừng 100 mét, dòng suối khá là hẹp, chỉ rộng chừng 4 – 5. Với thực lực của bầy sói thì nhảy qua chổ đó khá là dễ dàng. Nhất thời nhóm người Klu bị bao vây phía dưới.

Nhưng cũng may sói kỵ nước, nên bọn chúng vẫn còn một chút úy kỵ chưa động thủ.

Bầy sói không hề biết rằng bản thân cũng củng đang bị bao vây, không bọn chúng không hề phát hiện, không phải vì mũi chúng bị hỏng, mà là ngược hướng gió, mùi hương, khí tức của những thợ săn nhất thời bị che đi khỏi cái mũi thính của chúng.

Vì trong rừng cây, nên sức chiến đấu của cung tên trở nên hạn hẹp, không thể thừa sức bắn loạn xạ được, mọi bắt buộc phải áp sát bao vây lấy bầy sói.

Trên trên bờ suối, con sói lớn không ngừng phát ra tiếng gầm gừ giống như đang giao tiếp với đồng loại vậy. ánh mắt nó khát máu đang nhìn chằm chẳm những con mồi đang ở dưới nước kia.

Những con mồi kia đã giết không ít đồng bọn của nó,nó buộc phải giết những vật kia, trả thủ cho đồng loại, cũng như là thức ăn dồi dào. Bầy sói non trong hang cần rất nhiều thức ăn.

Bất ngờ một tiếng chim hót vang lên, âm thanh mang theo một tiết tấu khá lạ thường.

“ Chouu! Chouuu!~ Ka Kaa”

Âm thanh đó thập phần quen thuộc đối với bộ lạc Đại Việt, đó là âm thanh báo hiệu truyền đạt tin tức của bộ lạc.

Mọi người dưới suối đang ủ rủ dây thần kinh căng thẳng, khi nghe được cái âm thanh kia ngay lập tức phấn khởi trở lại.

Klu bỗng nhiên cũng hót lên tiếng chim đáp trả

“ Cuốc! Cuốc! Cuốc!!!! Kak Ka”

Hót xong hắn kiểm tra lại vũ khí trên người, trong túi tên chỉ còn khoãng 10 mũi tên, dao đồng, rìu đồng vẫn còn, sau lưng còn có một ngọn giáo dài. Mấy cái tộc nhân cũng chuẩn bị vũ khí chiến đấu.

Nhìn thấy đám sinh vật dưới suối đang có dị động, con sói lớn cảm giác được nguy hiểm gần kề, nó xoay người nhìn về cánh rừng, nó cảm giác được cái gì đó không đúng, đang định kêu gọi đồng bọn chạy vào xem xét.

“Sưu! ” âm thanh bén nhọn vang lên. Mũi tên đã xuyên phá.

Với khoảng cách gần như thế, Klu hầu như là có thể bách thát bách trúng.

Đáng lẽ ra Klu có thể một tên đạot mạng con sói đầu đàn, nhưng hắn không làm thế, một khi hắn giết con đầu đàn, những con sói còn lại sẽ bỏ chạy.

“ Rống!” Mũi tên xuyên thủng đùi con sói lớn, mũi tên bộc phá sức mạnh, ghim thẳng xuống dưới đất. con sói lớn chỉ kêu thảm một tiếng.

Lúc này khi nhìn thấy đầu đàn bất ngờ bị đánh lén, bầy sói bỗng gầm lên, không có bất kỳ một con nòa ra lệnh cả, chúng hung hăn chạy xuống bờ suối tấn công.

Bốn hương thám hướng đều có tiếng sói gầm thét hung nộ đến cực điểm, tràng cảnh không khác gì hình ảnh năm xưa trong hẻm muối.

Mấy tên tân binh chưa trải mùi đời được bao nhiêu hai chân nhũng ra, không có sức lực, cũng có mấy tên tin thần thép, họ không những không sợ mà còn đứng lên lưng trâu chuẩn bị khai chiến

Klu cũng không một chút nao núng hắn không ngững xã những mũi tên cuối cùng trong ống tên, đồng thời phía sau ngon giáo cụng rung lên muốn uống máu tươi của bầy sói.

Những con sói điên lấy đà thật mạnh bay xuống sối, một cú nhảy vọt của chúng cũng gần 5, không thề khinh thường chúng nào.

“ Ầm Ầm Âm” bọn chúng nhưng nhưng ngôi sao băng rơi xuống dòng suối.

Địa hình mặt nước không thề thích hợp với chúng, nhưng với số lượng đông thì lại khác, song quyền khó địch tứ thủ. Bầy sói không ngừng áp sát, mà trên bờ lại cóc không ngừng sói tiếp viện, cho dù phái dưới mọi người có giết sói nhiều đến như thế nảo cũng không ngăn cản bước tiếng của chúng được.

Nhóm người Klu tưởng chừng như thất thủ, bất ngờ trong rừng cây phía trên không ngừng bắn ra những mũi tên xuyên thấu đánh về phía sau bầy sói.

Do bất ngờ không có sự chuẩn bị, nhất thời có trên 50 con sói trúng tên chết tại chổ nay hay bị trọng thương.

Phát hiện phía sau có người đánh lén, mấy con sói nhanh trí quay lại phía sau đánh trả, có khoảng 50 con như thế. Nhưng với 200 mũi tên đang chỉa thẳng vào bọn chúng, thì số sói này không đủ nhét kẽ răng

“ Rống!” bọn chúng xông lên. Từng con từng con một vọt lên với ý đồ cắn giết đối phương.

“ Sưu! Sưu! ” mưa tên bay loạn xạ. máu tươi văng tung tóe. Sau hai loạt tên bầy sói dường như bị giết gần như phân nữa.

Nhưng bọn chúng không ngần ngại mà xông lên, nhưng con sói may mắn sống sót qua hai loạt tên đã chạy gần đến đám người, chúng nhảy vọt lên. Đôi móng vuốc sắc béns lóe lên những hàn quan chết người, ánh mắt đỏ thẩm như máu tràn đầu cừu hận.

Tưởng chừng cái cổ đối phương sẽ tùy ý nó cắn xé, thế nhưng không phải như thế, trước khi cái khoảnh khắc nó chạm được vào người đối thủ, nó đạ bị đập vào một tấm chắn, cả người trên không trunng bị chặn lại. trong một giây đó bất ngờ từ phía sau tấm chắn xông ra một mũi nhọn. mũi nhọn kia cực kỳ kinh người, không một chút nào bỏ sót, mũi nhọn kia đã xuyên thủng cuống họng của nó.

Máu tươi bắn tung téo lên tấm chắn, lẫn như người đâm ngọn giáo

“ rống Rống!”cả trăm người gầm thét, khí thế chiến đấu ngút trời.

Orc thân hình đồ sộ xông lên trước tiên, thân hình hắn to lơn như một con gấu, bất chấp những con sói có moc vuốc sắc bén, trên tay hắn là hai thanh rìu đồng lớn xông thẳng vào trận địa.

“ Âm!” Orc cùng một con sói húc vào nhau, thân hình cả hai bị dội ngược, lực phản chấn rất mạnh, nhưng Orc mạnh hơn, hắn liền vung một cái bùa đồng, lưỡi bùa xoay tròn cắm thẳng vào đầus con sói kia, óc cùng máu trươi văng tung tóe. Cả người Orc dường dính đầy máu tươi.

Không dừng lại một chút, Orc ầm ầm không lên, hay tay không ngừng vung búa xem loạn xạ, những con sói chạm trán với Orc đều phải chịu một cái chết cực kỳ thảm.

Phía bên kia bờ suối bầy sói cảm nhận được nguy hiểm cận kề, chúng không dám chiến đấu nữa co đầu cụp đuôi bỏ chạy, bỏ lại đồng loại của mình.

Số còn lại đang chiến đấu thì số phận đã không thoát được, bọn chúng chắc chắc phải chết. bầy sói lúc này mới ý thức được sợ hãi, bọn chúng bắt đầu chạy trốn, số sói dưới suối nhanh chóng xuôi theo dòn nước mà trôi đi.

Thế nhưng là sao thoát được những tay cung thủ Đại Việt cho được.

Chiến đầu gần như đến đến hồi kết, máu tươi vung vẫy khắp bờ suối, máu tươi loang lỗ trên dòn nước, xác sói nổi lềnh bền, trên bờ xác sói chấc thành đống, cảnh tượng khát máu không thể nào tưởng tượng được.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top