Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Xuyên không] Nguyên Thủy Thời Đại - Kỳ Phương

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 40: Chữ viết
Có kinh nghiệm từ xây tường nhà, Lần này xây tường rào có một chút thay đổi so với xây tường nhà.

Đầu tiên là tường rào cao đến tận 2,5m tính từ dưới mặt đất, hơn nữa độ dày của bức tường là 30cm. cứ cách mỗi 10m sẽ có một trụ lớn, nơi này chính là vị trí mà nhóm cung thủ đứng tác chiến, thế nên cũng cần phải đầu tư khác những nơi khác.

Tru lớn được thiết kế là một trụ đứng bằng phằng, có có thể ẩn mình sau trụ mà tác chiến. phần lỏi của trụ lớn này là một khúc gỗ dài 3m được xây đắp xung quanh là gạch và hỗn hợp vữa được làm bằng bùn, đất sét sỏi và rơm.

Kiến thiết như thế này rất là lâu, mỗi ngày 100 người chỉ là được một đoạn tường thành 40m mà thôi. Thế nhưng lại bù với chất lượng khá là ổn, cho dù lúc này có một cỗ máy bắn đá dội vào bức tường này, cũng chưa chắc nó bể, chứ huống chi là đám người nguyên thủy nơi đây.

Ngoài xây rường rào ra, Minh Vũ còn cho kiến thiết tháp. Lần này tháp canh được đầu tư hơn rất nhiều, vì có công cụ tiện tay.

Tháp canh có chiều cao là 5m. kiến thiết bằng các trụ lớn. mỗi tháp canh có thể chứa được hai người, đồng thởi có thể để lên một bếp lửa.rất là thuận tiện dùng trong mùa đông hay ban đêm.

Những thành viên mới gia nhập vào bộ lạc lúc này cũng đã hòa nhịp vào bộ lạc rồi, có không ít phụ nữ đã bắt đầu mang thai, mà công lao chính là những ngôi nhà mới xây kia, những tên thợ săn hoạt động cũng thật là tích cực.

Mà lúc này nhóm tân binh cũng thủ cũng đã ổn thỏa, mỗi người đã có trên tay 1 thanh cung vừa tay và đồng thời có thêm 20 mũi tên, đó là công sức tháng qua của đám người Alan, Akam.

Hiện tại bây giờ nguyên liệu chế tao cung và mũi tên cũng xem như là dư dã, thế nhưng phần lông chim thì hơi khó nói, bởi vì sau một lần đại sản xuất, số lượng không chim còn lại không được bao nhiêu. Cao lắm chỉ chế tạo thêm 50 mũi tên mà thôi.

Alan cũng từng báo việc này cho Minh Vũ, thế nhưng vào thời điểm hiện lại lấy lông chim ở đâu ra. Nơi có khả năng có nhiều nhất chính là bộ lạc Ga Đỏ nằm ở hướng Đông Nam, tại dãy núi lớn cách đây khoảng 5 ngày đi đường.

Nếu là thời tiết bình thường thì 5 ngày đường không tính là xa lắm, thế nhưng vào mùa đông thì lại khó nói. Suy đi tính lại Minh Vũ sẽ không có đi trao đổi lông chim. Như vậy là không có đáng. Mỗi người 20 mũi tên xem như là đủ xài rồi.

Mà lúc này cũng đã vào giữa mùa đông rồi, tuyết rơi ngày càng dày, dòn suối đã đóng băng cực dày, mấy ngày hôm nay nhóm người đi bắt cá phải đáo hố tuyết sâu đến gần 1m mới đụng tới mặt nước, hơn nữa số lượng cá bắt được ngày càng giảm.

Trong mấy ngày nay, số lượng cá tôm bắt được mỗi ngày chưa tới 30kg. với số lượng cá như thế này thì không đủ cho toàn bộ gần 300 người sử dụng. Minh Vũ đành phải lấy ra thức ăn dự trử đem ra sử dụng. nhưng cũng may là vào đầu mua đông sản lượng cá rất là nhiều, mọi người ăn không hết cũng đem đi gác bếp. hôm nay lấy ra sử dụng.

Thế nhưng nếu như tình trạng này tiếp tục kéo dài thì rất có khả năng bộ lạc sẽ thiếu thức ăn.

Tuyết rời ngày càng dày, Vu nhận định trong những năm qua năm nay là tuyết rơi nhiều nhất, toàn bộ bộ lạc bạo phủ trong tuyết trắng.

Trong những ngày, những công việc xây thành hầu như đều dừng lại, tuyết không những lớn mà kèm theo gió, giống như là một cơn bão tuyết cực lớn, nó đã kéo dài hơn 5 ngày.

Đối với bộ lạc nhìn thấy tình trạng này, bọn họ cũng xem như là bình thường, bởi vì bọn họ đã trải qua rất nhiều lần tuyết lớn rồi, tuyết kéo dài thì sao chứ, cùng lắm là ngủ trong hang, khi nào tuyết ngừng rơi thì ra ngoài.

Nhưng đối với Minh Vũ thì là một chuyện không hề đơn giản. hậu quả của việc này sẽ không đến ngay lập tức mà là vào đầu xuân. Lũ Lụt tại vù khí hậu có tuyết rơi không phải là vào mùa mưa mà vào đầu xuân.

Khi nhiệt độ lên cao, tuyết sẽ tan đi, nếu lượng tuyết vừa phải nó sẽ từ từ ngấm xuống đất, hay tạo thành các dòng chảy nhỏ, không có ảnh hưởng mấy. thế nhưng tuyết quá lớn, quá dày, sẽ tạo thành lũ.

Thế nhưng tuyết lớn lúc này mọi người không ra ngoài làm việc được, cũng là thời gian thích hợp để dạy mọi người viết chữ.

Nghe nói hôm nay Minh Vũ sẽ dạy mọi người một thứ gì đó rất là mới lại, nên bọn họ vô cùng háo hức.

“ ta nghe nói là thủ lĩnh sẽ chĩ chúng ta chữ, ta ăn Chữ rồi! ngon lắm” Orc lớn tiếng bốc phét.

Klu cũng hồi hộp không kém, ngày hôm qua hắn thấy thủ lĩnh thu thật không ít thanh cùng nhánh cây, xem ra hôm nay có cái gì đó rất lạ đây.

trong hang đá lúc này tụ tập trên dưới 70 người, số còn lại thì ra ngoài.

Mà nhóm đầu tiên được dạy chính là những đứa nhỏ có độ tuổi từ 6 đến 14 tuổi. tất cả đều ngôi ngay ngắn cách xa nhau một đoạn. đồng thời chỗ ngồi của từng đứa nhỏ đều có một tấm da thú to bằng hai bàn tay và một cục than nhỏ.

Đứng tại vị trí cao nhất đó là Vu và Minh Vũ, Vu cũng khá là thắc mắc tên nhóc con này đang làm gì.

Để cho mọi người ổn định Minh Vũ bắt đầu lên tiếng

“ hôm nay ta sẽ dạy cho các ngươi viết chữ.!”

“ thế chữ viết là gì?”

“ chữ viết chính là thứ ta không cần phải mở miệng nói, mà người đối diện chúng ta có thể biết ta muốn gì?” Minh Vũ cố gắn nói đơn giản nhất cho mọi người hiểu được.

“ ha ha ha ha ha ha! lúc này Vu trên kia nghe thế cười dài!

“ vậy miệng dùng để làm gì?” Vu trào phúng.

Đám người ờ dưới cũng khá là khỏ hiểu, đôi mắt chăm chú nhìn vị thủ lĩnh của bọn họ.

“ vậy khi Klu đi săn ở nơi thật xa, ta muốn nói với hắn điều gì, phải chạy tới chỗ hắn à!” Minh Vũ cũng không có gấp mà hỏi ngược lại Vu.

Vu lúc này có chút cứng họng sau đó lão cố gắng chảy cối.“ thì cho người đi truyền lời”

“ vậy ta lỡ gặp người truyền lời chư Orc thì sao? nếu bình thường thì không sao, thế nhưng lúc bộ lạc cấp bách, bị tấn công từ mọi phía thì như thế nào. Tin tức lúc đó cực kỳ quan trọng, ta không thể tự mình chạy khắp nơi báo tin tức cho mọi người?” Minh Vũ bắt đầu xổ ra một tràng, Vu không thể nói được gì mà im miệng.

Minh Vũ bắt đầu nói tiếp đối với những đứa nhỏ này, chính là mầm non tốt nhất để dạy bảo. một dân tộc ngu dốt chính là một dân tộc yếu đuối, hắn biến hắn không thể sống mãi, ai cũng phải chết, muốn xây dựng một nền văn minh cũng không phải ngày một ngày hai, hắn không thể tự mình làm hết mọi thứ, hắn không phải là thần nhân. Nhưng hắn có thể là người truyền lửa cho bộ lạc về sau.

Minh Vũ bắt đầu giới thiệu bảng chữ cái, sau đó chỉ dẫn mọi người đánh vần theo hắn. hắn biết đầu óc người nguyên thủy không được tốt cho lắm, nhưng mưa lâu thấm đất, hắn không yêu cầu cao xa, mỗi ngày đám nhóc con này có thể ghi nhớ 5 chữ cái này may lắm rồi.

Bọn nhóc con cũng không hiểu những ký tự phía trên kia, bọn họ chỉ việc ghi nhớ và viết lại trên tấm da thú kia mà thôi.

Khoảng chừng bị dày vò hai giờ, nhám người tiếp theo mới được phép vào. Nhóm người này đột tuổi trưởng thành, tiếp thu hơi khó, Minh Vũ phải rất là cố gắng mới giải thích lợi ích của chữ viết đồng thời dạy được 3 chữ đầu tiêng trong bảng chữ cái A Ă Â.

Còn số người còn lại là người già độ tuổi từ 40 trở lên không còn thích hợp việc học chữ này.

Đám người Klu to như cái đấu, nếu thủ lĩnh chỉ bọn họ cách chiến đấu, bắn cung hay sử dụng các loại vũ khí mới, thì bọn hắn tin chắn trong vòng một ngày sẽ học thật tốt, thậm chí là có thể bỏ ăn bỏ ngủ.

Nhưng những ký tự trên kia, hắn cố hết sức cũng khó lòng mà nhét được.

Đám người duy nhất có Orc là được thoát nạn, hắn ta là trường hợp đặc biệt không phải học chữ viết, rất đơn giảm Orc cho dù cố cũng sẽ không học được.

Hắn là kết quả của việc sinh con cận huyết, ngu ngốc đần độn, đa phần những đứa trẻ thế này sinh ra tại thời đại ngay hết 9 phần là sẽ chết. Orc là trường hợp rất may mắn không những không chết mà còn có sức mạnh rất lớn.

Và cứ thế bộ lạc trải qua những giây phút thống khổ cực kỳ, trong vòng nữa tháng tuyết vẫn rơi ngoài kia không ngừng. bên trong hang đá đã bắt đầu bi bô ghép vần.

Ngoài những thành viên học hoài không vào như Klu Xem Max ra thì có những thành viên tiêu biểu vượt trội.

Trong đó Caty và Exp hiện tại hai nàng có thể viết được một số từ đơn giản, như hang đá, Vu, Vũ, Thủ Lĩnh, Đá, Cá,…

Ngoài ra tất cả thành viên học chữ cũng có thể viết được tên mình, Minh Vũ cũng xem đó là một thành tựu nhỏ noi.

Nhóm trẻ nhỏ quả thật là dể dạy, dễ tiếp thu, tuy không có như Exp và Caty có thể viết được một số từ, nhưng bọn chúng đã nhớ được toàn bộ 24 bảng chữ cái.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 41: Tuyết quá nhiều
Không biết như thế nào, thế nhưng bên ngoài tuyết đã rơi liên tục một tháng, toàn bộ cảnh quang lúc này chỉ là một màu trắng trơ trọi.

Năm nay nếu không có Minh Vũ hẳn là bộ lạc sẽ chết rất nhiều. nước nóng liên tục được nấu. nhiệt độ bên ngoài lúc này cao nhất cũng âm 6 7 độ. Vào ban đêm nhiệt độ còn xuống thấp hơn.

Vậy mà trong thời gian này bộ lạc lại chào đón thêm 3 đứa trẻ sơ sinh khác, quả thật là sinh nở không chọn dúng thời gian. Nhưng bộ lạc vẫn chào đón bọn chúng bằng một cái tên.

Tuyết, Kool và Gao. Trong 3 đứa trẻ sinh ra có hai nam một nữ. cũng xem như là một mầm non mới của bộ lạc.

Gần cả một tháng nay, bọn họ không có một chút thức ăn tươi nào cả, tuyết cực kỳ lớn, không có khả năng ra ngoài bắt cá. Thậm chí là hố tuyết vừa mới đào ra thì chưa đầy 2 phút sau mặt nước tiếp tục đóng băng.

Mọi công việc đều trì trệ, nhóm người Klu không một chút lo lắng, thế nhưng Vu cùng Minh Vũ lại có một nét mặt đăm chiêu giống như nhau.

“ Vu! Tuyết quá lớn “ Minh Vũ cầm một chén nước nóng vừa thổi vừa nói chuyện với Vu.

Ánh mắt Vu nhìn xa xăm, dường như nhớ về chuyện gì đó, lão khẽ nói “ những căn nhà mới xây kia có khẳ năng vào mùa xuân chìm dưới mặt nước.”

Nghe Vu nói thế Minh Vũ lặng im trong giây lát, điều hắn không muốn nhất rất có khả năng xảy ra, lũ đầu xuân.

Vu nói tiếp “ lúc ta còn trẻ! Cũng có một năm tuyết nhiều như thế này! Năm đó vào đầu xuân nước tràn ngập đồng cỏ, bộ lạc lúc đó không ai dám ra ngoài!”

Nắm tay Minh Vũ siết chặt hỏi tiếp “ Nước ngập sâu không?”

“ nước nhiều lắm, nước từ trên núi chảy xuống, từ trong rừng chảy ra, từ trên bờ suối chảy xuống, đây đâu cũng là nước.

Qua diễn tả của Vu, Minh Vũ cũng có thể nhận biết đại khái được tình hình năm đó, hắn cũng thở phào nhẹ nhỏm, chuyện này nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ.

Đó chỉ là ngập nước cục bộ, do không đủ lối thoát cho dòng nước, nên mới có hiện tượng như thế.

Chuyện này giải quyết khá là đơn giản, chỉ cần khôi thông, dẫn hướng dòng nước một số chỗ mấu chốt, bộ lạc sẽ không có bị ngập nặng.

Hơn nữa sau khi tuyết ngừng rơi, hắn sẽ gia tốc xây dựng bức tường kia, đồng thời cho đào một hệ thống dẫn nước thoát ra ngoài bờ suối.

Cứ thế sau một tháng dài đằng đẵng cuối cùng tuyết đã ngừng rơi, mọi người trong bộ lạc ai cũng huân hoang, bời vì khi tuyết ngừng rơi, bọn họ sẽ được ra ngoài, không còn phải học cái chữ viết kia nữa.

Đám người Klu giống như những con hung thú xổng chuồng, ngay từ lúc tờ mờ sáng cả một đám người chạy ra khỏi bộ lạc mang theo dụng cụ bắt cá cao chạy xa bay.

Thế nhưng mấy đứa nhỏ vẫn tiếp ở lại học viết chữ. Trong nước mắ ngưng tròng.

Thế nhưng Đám người Klu sau chừng hai giờ cũng phải đi với vẻ mặt thê thảm. tuyết quá nhiều không thể đi được, hiện tại cả bộ lạc giống như là bị giam lỏng trong một thế giới băng tuyết.

Tuyết hiện rất là xốp không đủ độ cứng rắn để bước lên, còn hiện tại đi xuyên qua tuyết đó là điều không thể, bởi vì tuyết đóng thật dày, ước chừng 1,5m là ít.

“ thế nào” Minh Vũ cười cười hỏi Klu.

“ tuyết nhiều quá! Không đi được!” Klu có chút bực dọc.

“ tuyết nhiều thì dọn tuyết mà đi!” Minh Vũ vừa đi vừa nói. Đám người Klu cũng đi theo sau hắn.

Với nhiệt độ hiện tại, muốn để tuyết đủ độ cứng để bước lên trên, thì ít nhất cũng phải đợi thêm ít nhất là 5 ngày nữa. vì thề có một cách nhanh nhất hiện tại là dọn ra một con đường nhỏ hướng ra bời suối.

Một tháng nay ăn cá không riết miệng của hắn cũng đủ nhạt lắm rồi.

Đông người nhiều sức, khoản chừng một ngày, một con đường được dọn ra. Kéo thằng từ bộ lạc cho tới bờ suối.

Mà dòng suối lúc này cũng không khác gì những khuc vực khác tuyết dày bao phủ, mọi phải thật sự vất vã mới dọn ra được một cái hố băng.

Thật là không nghĩ tới, bên dưới lớp băng tuyết kia, bọn cá vẫn có khả năng hoạt động, hố băng vừa đào ra. Ngay sau đó có mấy con cá lớn ngoi lên hít oxi.

Quen tay mà làm nhóm thợ săn không nhịn nổi nừa một màn săn cá bắt đầu. cá lúc này khá là ốm chất lượng không được tốt lắm, thế nhưng thà có còn hơn không. Săn chừng 2 giờ, nhắm đủ số lượng, mọi người mới vui vẻ mà về.

Sau bao ngày ăn uống kham khổ, rốt cuộc cũng có thứ mà thay đổi khẩu vị, lúc này không một ai kêu ca, cháo cá đã sẵn sàng, chỉ có một điều tiếc nuối chính là không được ăn củ khoai, vì Minh Vũ nghiêm lệnh số củ khoai đó là để làm giống cho năm sau.

Orc hôm nay là ăn tích cực nhất, một mình hắn giải quyết một con cá lớn, như thế hắn vẫn không có đã thèm ánh mắt vẫn tham lam nhìn chằm chằm xung quanh xem ai ăn dư hắn sẽ ăn giùm cho.

Minh Vũ cũng đã quá nhạt miệng, thế nê hắn chỉ ăn đủ no rồi nhường phần còn lại cho Orc. Orc nhận được thức ăn nước mắt rưng rưng. Vừa ăn nước mắt vừa chảy.

Trong vài ngày kế tiếp không khí trở nên ấm áp hơn, tuyết đã đông khác là cứng, thế nhưng đi lại trên đó cũng phải rất là cẩn thận, nếu không sẽ bị sụp xuống lớp tuyết dày kia, rất khó để leo lên.

Có lẽ đây là cơn mưa tuyết cuối cùng của mùa đông năm nay, trong vòng 1 tháng tiếp đi không có một hạt tuyết nào rơi cả, thế nhưng nhiệt độ cũng không đề cao lên quá 1 2 độ. Không khí vẫn giá rét như thường.

Mà trong khoảng thời gian này bức tường xây bằng gạch cũng đã đến giai đoạn hoàn thành. Bức tường tuyết tạm thời kia cũng được dỡ bỏ.

Bên ngoài bức tường kia là một thế trắng của băng tuyết, nhưng bên trong bức tường lại là một khung cảnh khác.

Toàn thể bộ lạc lúc này có một chút giống một cái thôn xóm nhỏ. Hắn dự định quy hoạch toàn bộ khu vực đồng cỏ này thành một cái nông trường lớn, ít nhất phải gieo trồng 4 5 mẫu khoai cùng cùng hạt đá. Ngoài ra ớt cũng phải gieo trồng. hương vị ớt làm cho hắn không thể nào quên được, vị của ớt làm vơi đi một chút nỗi nhớ quê hương của mình. Nhưng điều kiện tiên quyết là không có lũ đầu xuân.

Năm sau hắn muốn thuần hóa thêm một số động vật khác, như thỏ, gà, thậm chí là heo hay các loài động vật ăn cỏ cở lớn như tuần lộc, hưu,…..

Mùa đông cứ thế lặng lẽ trôi qua, những bộ lạc có ý đồ với bộ lạc Đá Lớn vì các nguyên nhân chủ quan và khách quan đã không động chạm tới bọn họ.

Mùa đông kéo dài tới tận 5 tháng cuối cùng cũng đã trôi qua, không khí đầu xuân được để cao thêm vài độ, khu rừng cằng cỗi kia nay đã bắt đầu đâm chồi nảy lộc chuẩn bị thay một bộ diện mạo mới.

Khu rừng yên tĩnh nay bắt đầu có một chút sinh khí, từng đàn chim từ phương Nam bay trở về báo hiệu một năm mới bắt đầu.

Những ngọn núi tuyết bắt đầu tan chảy, từng dòng nước nhỏ len lỏi theo cánh rừng mà tràn xuống vùng trũng.

Bộ lạc Đá Lớn cũng bắt đầu năm mới bằng một buổi cúng thế, đứng trên mõm đá cao nhất, Vu đang không ngừng tung người nhảy vũ điệu mùa xuân cầu may cho một năm, bộ lạc sinh sôi được nhiều đứa trẻ, bộ lạc có nhiều thức ăn, bộ lạc luôn mạnh khỏe.

Mở đầu mùa xuân nhóm thợ săn như thường lệ vào rừng săn thú, lấy những chiến lợi phẩm ngon nhất, tốt nhất cúng tế cho thần linh để có một năm yên bình vui tươi.

Nhóm thợ săn vào rừng có tất cả có 30 người, trong đó có 4 thành viên kỳ cụ nhất trong nhóm thợ săn, còn lại là những thiếu niên được đào tạo trong mùa đông qua. Bọn họ chính là những mầm non phát triển sau này sẽ trỡ thành những chiến binh dũng mãnh nhất bộ lạc.

Mấy cái thiếu niên vẻ mặt non nớt, tren tay là một thanh cung 0.9m bên hông là một túi tên làm bằng da thú chứa ít nhất 20 mũi tên, đồng thời trên lưng còn có một cái gùi nhỏ đựng không ít đồ bên trong, như túi da thú, thức ăn dự trữ.

Vì sao lại như thế đi săn lại còn mang thức ăn, đơn giản vì đám nhóc con này chỉ là những thực tập viên, lần đầu vào rừng nên Minh Vũ chuẩn bị sẵng sàng mọi thứ cho chúng.

Bộ lạc muốn phát triển cần phải có một nguồn nhân lực mạnh mẽ, Minh Vũ không muốn có bất kỳ mất mác nào đáng tiếc xảy ra.

Dẫn đội chính là những tên thợ săn ưu tú nhất, có kinh nghiệm nhất đó là Klu, Luc và Max.

mà bộ lạc hiện tại đang chuẩn bị công cụ canh tác nông nghiệp, mở ra thời đại trồng cây nông nghiệp thay thế dần thời kỳ săn bắt hái lượm.

cầu like, cầu phiếu. cầu thả tim
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 42: Lũ về
Lần đầu tiên đi ra ngoài bộ lạc nhóm thực tập thợ săn vẫn là còn rất nhiều điều học hỏi, thế nhưng cũng may, trong những tháng mùa đông qua, Minh Vũ cùng nhóm Klu thường xuyên nói về những điều kỳ lạ, những điều đáng chú ý trong rừng sâu, cách lần theo dấu vết.

Đồng thời kỹ năng bắn cung cũng rất là tạo, nghê. Tuy không thể nào bách phát bách trúng, nhưng về phần cơ bản cũng đã nắm rõ.

Sau một ngày dài, nhóm thợ săn trở về, kết quả thật không nhưng mong đợi, không phải bọn họ không có kỹ năng mà đi suốt một ngày đường không hề gặp bất kỳ một con động vật nào cả. một ngày đen đủi.

Thế nhưng ăn mừng bọ họ trờ về Minh Vũ cũng phá lệ nấu một nồi súp khoai. Coi như là khích lệ tinh thần.

Bọn họ vừa ăn tối, nước mắt vừa trào ra, bọn họ đã không biết bao lâu không có cảm nhận hương vị này, hầu hư 3 tháng, chính xác là 3 tháng rưỡi kễ từ cái lệnh cấm không ăn được củ khoai ban ra, bọn họ không hề động tới một củ khoai nào cả.

Những ngày tiếp theo thời tiết ấm dần, nhiệt độ gia tăng đột ngột, vào lúc giữa trưa nhiệt độ có thể lên tới 12 13 độ. Băng tan ngày càng nhiều.

Dòng suối đóng băng nay đã có dấu hiệu rạng nứt, lớp băng không ngừng bị bào mỏng, có những nơi có thể vỡ ra bất cứ lúc nào.

Nhìn tình thế có một chút cấp bách, Minh Vũ ra lệnh bộ lạc lúc này nghiêm cấm ra ngoài, thậm chí là ra ngoài bờ suối bắt cá.

Đồng thời gia cố thêm bức tường, đào mương thoát nước, đắp đê,…. Cũng may lần này có thêm một số công cụ bằng đồng, nên công việc khá là thuận tiện một chút.

Mấy cái tộc nhân cũng không rõ thủ lĩnh mình muốn làm gì, không phải vào mùa xuân, tuyết ta, bọn họ có thể rao ngoài tìm kiếm thức ăn sao, nhưng thủ lĩnh lại bắt họ ở lại trong bộ lạc, còn phải đào đất nữa.

Đa phần là không có tình nguyện làm việc, thế nhưng mấy ngày tiếp theo,tình hình biến đổi nhanh chóng, từng dòn nước lớn bắt đầu chảy mạnh, từ khắp bốn phương tám hướng đỗ về vùng trũng.

Lúc này dòng suối nhỏ toàn bộ lớp băng đã tan chay, thay vào đó là một dòng nước lớn chảy từ thượng nguồn xuống, mang theo không ít những khối băng lớn chưa tan hết, ùn ùn kéo về hạ du.

Dòng suối bình thường chỉ có rộng 10m thôi, thế nhưng lúc này đã tăng gấp đôi, mấy cái cây nhỏ dọc theo bờ suối cũng không biết từ lúc nào đã bị dòng nước cuốn trôi mất rồi.

Hơn nữa phạm vi dòn chảy không ngừng lớn mạnh, chỉ trong vòng hai ngày dòn chảy đã tràn lan ăn sâu vào trong đồng cỏ đến tận 50. Và có dấu hiệu tăng thêm.

Mà nước trên núi đỗ xuống cũng không kém, nước lúc này bị ứ trong tường thành, mấy cái tộc nhân đang không ngừng thoát nước thoe chỉ dẫn của Minh Vũ.

Quả thật là hắn không có tính tới trường hợp này, không hề xây dựng hệ thống thoát nước cho bộ lạc, thế nên biện pháp duy nhất lúc này là đục một số lỗ trên tường thành đồng thời đào một số con mương nhỏ dẫn dòng nước thoát đi. Cả bộ lạc như một bãi đầm lầy, bùn lầy không chịu nỗi.

Tình hình căng thẳng chưa dừng lại chỗ đó, bốn ngày tiếp theo lượng nước tràn về càng nhiều, dòng nước lúc này cách bộ lạc khoảng chừng 3 4 trăm mét mà thôi, hơn nữa dòng nước còn mang theo rất nhiều thứ từ thượng nguồn về, cây cối, thậm chí còn có nhiều xác động vật khác như hưu, tuần lộc, thậm chí là gấu lớn.

Có thể thấy những bá chủ trong rừng sâu như thế nào đi chăng nữa thì đối với mẹ thiên nhiên nó chỉ là một con rối tùy tiện muốn là như thế nào sẽ làm như thế ấy.

Cũng may Minh Vũ đã đoán trước được sự tình, nếu nước lũ tràn về phía bộ lạc thì hắn cũng có cách đối phó, tường thành cũng có thể tạm thời trở thành một cái bờ đên nhỏ ngăn cản được phần nào.

Chỉ có điều là cuộc sống trong mấy ngày kế tiếp sẽ khó khăn hơn thôi. Dù gì đi chăng nữa hang đá của bọn họ đang sinh sống cũng cao hơn vùng đồng cỏ đến tận 4m.

Nhưng cũng khá là may, sau 10 ngày cơn lũ quét cũng rút đi để lại một vùng đất hoang tàn, khắp nơi cá đá tảng, cây cối thậm chí là xác động vật.

Để phòng ngừa dịch bệnh có thể xảy ra Minh Vũ ra lệnh cho toàn thể bộ lạc phải dọn dẹp vệ sinh khu vực xung quanh bộ lạc. mấy các xác chết kia cũng không được giữ lại một mực đốt thành tro hết.

Nước uống cũng phải yêu cầu khắc khe, không được dùng nước dưới suối.

Mất tộc nhân cũng rất là thắc mắc tại sao lại như thế, nhưng lệnh từ trên bố xuống không ai dám cãi.

Chừng 5 ngày nước toàn bộ rút lui, lúc này Minh Vũ mới thật sự thả lỏng, một trận lũ quét đi qua nó mang lại rất nhiều hậu quả mang theo nếu không sử lý tốt, đặc biệt là dịch bệnh nó sẽ giết chết cả một bộ lạc chứ không phải chuyện chơi.

Mà có mấy này liên tiếp đồng cỏ ngập trong nước thế nên nền đất lúc này khá là mềm rất thuận tiện cho việc cày cấy gieo trồng.

Nghĩ là làm từ tối hôm trước Minh Vũ cho người đem số lượng khoai tồn kho ra ngâm nước, đám người tưởng bở rằng thủ lĩnh hôm nay hào phóng ăn mừng nước rút, nên sẽ được một trận no say.

Thế nhưng bọ họ đã thất vọng, ngày hôm sau, Minh Vũ đã ra lệnh tổng động viên toàn bộ bộ lạc ra ngoài làm việc, không phân biệt già trẻ lớn bé, trừ một số phụ nữ vừa mới sinh hoặc đang mang thang những tháng cuối là được ở lại bên trong, thế nhưng vẫn phải nấu ăn.

Số còn lại mang những nông cụng đã chế tạo từ trước theo sự hướng dẫn của Minh Vũ bắt đầu làm việc.

Minh Vũ phân chia ruộng đất thành từng thửa, mỗi thữa có 30 hàng, mỗi hàng dài 30m. mà cách canh tác thì dựa theo cách mà người Việt canh tác nông nghiệm vào đầu những năm 2000.

Căng dây để hàng được thẳng, dùng lưỡi cày, xới đất lên. Phía sau mà 4 5 phụ nữ sẽ thả hạt giống xuống dưới, sau đó lấp đất lại. công việc rất lại đại quy mô, trong này đầu tiên 10 thữa đất đã được cày xong.

Bọn người bộ lạc Khô củ thì cũng không có ý kiến, vì bọn họ cũng thường xuyên làm chuyện này, thế nhưng không có cày đất lên như thế này, thậm chí là phân theo từng hàng từng thửa.

Còn đám người Klu thì không hề biết, bọn chỉ thấy cảm giác lòng đau như cắt, bọn họ không biết tại sao thủ lĩnh lại đem chôn thức ăn, bộ lạc không có dư thức ăn mà.

Orc thì vừa làm vừa rơi nước mắt, Minh Vũ chỉ cười thôi không biết giải thích như thế nào cho bọn họ hiểu.

Nhưng Vu dường như biết ý nghĩa của chuyện này, lão sống lâu nên cũng biết một số điều mà đám nhóc con không biết.

Có điều lão ngạc nhiên chính là Minh Vũ tại sao lại phân ra từng hàng từng thữ như thế. Không phải chỉ cần đào mộ cái lổ nhỏ, sau đó coh hạt giốn vào lấp đất lại là xong hay sao.

Ban đầu Minh Vũ cũng có ý định như thế, nhưng hắn trực nhớ lại kiến thức nông nghiệp cơ bản.

Nhằm những loại cây trồng ăn củ, thì muốn cho năng xuất tăng cao ngoài việc phân bón đầy đủ chăm sóc tốt còn phải tọa điều kiện tốt cho bộ rễ phát triển, đất càng tơi xốp sẽ cho năng xuất càng cao, củ càng to.

Vì thế hắn mới quyết định cày đất lên giúp cho đất tơi hơn, đồng thời phơi nắng giúp diệt đi một số mầm bệnh không đáng có.

Sau 3 ngày thì công việc mới hoàn toàn kết thúc, có tất cả 45 thửa như thế. Sau đó Minh Vũ phân công chăm sóc thửa đất của mình, cứ 5 người chịu phụ trách giám sát, chăm sóc thửa ruộng của mình, khi có bất kỳ vấn đề nào thì phải thông báo cho hắn biết.

Mọi người cũng ngờ ngợ nghe theo mà thôi. Cũng chưa hiểu ý Minh Vũ cho lắm.

Hai hôm sau thì Exp từ bên ngoài chạy vào, nàng thông báo có điề bất thường trên thửa ruộng nàng quản lý. Đó la khoai đã mọc mầm.

Minh Vũ cũng đã biết chuyện này, trong bộ lạc hắn là người quan tâm đên vấn đề này nhất, thế nên từ sáng đến tối đa phần hắn đều ở ngoài.

Minh Vũ chỉ khen một câu tốt rồi cùng mọi người ra tham khảo, hướng dẫn một số vấn đề trong việc chăm sóc cây trồng, nhổ cỏ,…..

Phân công nhiệm vụ 5 người một thửa đất, tính ra diện tích chỉ khoảng chừng 1 công đất mà thôi ( khoảng 1000 m2) chỉ trừ một số thời điểm phải bận rộn, ngoài ra mọi người đa phần đều rảnh rang không có chuyện gì làm, thế nên một sốc công việc như cũ vẫn diễn ra.

Ngoại trừ một số tay cung thủ ở lại bộ lạc làm nhiệm vù phòng vệ ra, còn số còn lại ai vào việc nấy, chế tác đồ gốm cũng bắt đầu hoạt động lại.

Lần này theo ý kiến của Minh Vũ tạo ra nhiều vật dụng khác như đĩa, chảo, lu,….. thế nhưng số lượng không nhiều mỗi ngày khoảng chừng 20 cái.

Mà mấy đứa nhỏ ngoài việc chăm sóc việc đồng án cũng phải tiếp tục học chữ, điều này làm cho bọn chúng khóc ra nước mắt. thế nhưng thành quả thật là có, hầu hết bọn chúng bây giờ có thể đọc được viết được, tuy không thành thạo, nhưng ít nhất bọn họ có thể viết ra được tên của mình, viết ra được tên một số vật dụng thường ngày, như Nồi Sành, Dao, Rìu, dây thừng.

t/g: giai đoạn mùa đông đã chấm dứt bộ lạc chuẩn bị vào giai đoạn bạo phát triển, rất nhiều thứ sẽ được phát mình, rất nhiều thứ được xây dựng.

cầu phiếu cầu like,
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 43: Vận may kéo đến
Minh Vũ đang ngồi trầm ngâm trong hang đá, không biết nên làm cái gì cho bộ lạc đây, phải chế tác cái gì đó hay xây dựng cái gì đó. Nhì ngẫm nghĩ lại hiện tại đang có cái gì, thiếu cái gì và cần bổ sung cái gì thì bên ngoài Exp chạy vào nước mắt ngưng tròng chạy tới.

“ thủ Lĩnh! Thửa ruộng của ta không biết bị con gì mà bị hỏng mất rồi!” Exp thổn thức.

Minh Vũ nheo mắt lại, không phải hôm qua còn tốt lắm ư! Sao hôm nay lại báo hỏng.

“ hu hu hu! chính Ashi làm! Chính nàng ta! Hu hu hu hu!” Exp khóc sướt mướt.

“ chuyện gì xảy ra!” Minh Vũ não to như một cái đấu.

Nước mắt phụ nữ từ xưa tới nay rất khó là giải quyết.

Minh Vu ngay lập tức cùng Ashi chạy ra ngoài cành đồng, đập vào mắt hắn là một cảnh hỗn độn, có dấu bới móc, những củ khoai đã mọc mầm lăn long lóc trên đống đất.

Kết bên đó nhóm người Ashi cùng đang hỗ trợ trồng lại. mà ba thủ phạm làm ra chuyện gian ác này đang nằm kế nên Ashi.

Exp nhìn thấy 3 con sói non hậm hực không ngừng muống dùng dao xương cho mỗi con một nhát.

Ashi lúc này cũng khóc không ra nước mắt. mấy con sói non lúc trước nay đã lớn không ít, mỗi con ít nhất cũng khoảng 6 7 kg.

Bọn chúng đã rất khó chịu trong khoảng thời gian mùa đông kia, mấy ngày nay vô cùng thoải mái rong chơi, bọn thú non kiều này rất là hiếu động và phá phách. Minh Vũ biết được điều đó. Bọn hậu duệ của đám này vừa ngu vừa ngáo, vừa phá, thế nhưng muốn nuôi chúng cũng không phải chuyện dễ.

“ Exp không sao! chỉ là bọn cún con phá phách thôi!” Minh Vũ an ủi. sau đó hắn quát Ashi

“ Ashi! lần sua trông chừng cho cẩn thận, nếu bọn chúng còn đi phá phách thì ngươi nhịn ăn một ngày đi!” Minh Vũ hâm dọa.

Ashi cũng rât là khốn khổ à, nàng cực chẳng đã mới nuôi lúc tham ăn này, không những không ngừng quấy phá, còn thương xuyên ị bậy trong nhà, nhiều lần nàng muốn đem trả cho thủ lĩnh, thế nhưng bầy sói cứ quân quýt theo nàng. Nàng không thể bỏ được.

Cũng may lần nạy bọn chúng phá hoại cũng không nhiều lắm thì bị Exp phát hiện, cả đám cùng nhau làm, chừng nữa giờ là xong.

Lúc này Ashi cùng Exp đang chuẩn bị hành trang đi dọc theo bờ suối săn ít cá thì Minh Vũ bước tới, tay cầm ba cái vòng cổ cùng mấy sợi dây giao cho Ashi.

“ cột mấy con phá hoại này lại! dắt chúng đi theo, cần phải huấn luyện chúng thành chó săn, trợ giúp chúng ta săn bắt!” Minh Vũ nói vừa nắm đầu một con đeo cho nó cái vòng cổ.

Đám sói non nhìn Minh Vũ mới ánh mắt đầy thương cảm, lúc này răng nanh bọn chúng còn khá là ngắn chưa có lộ ra ngoài nên nhìn rất là đáng yêu.

Lần này Minh Vũ đi theo đám người Ashi cùng Exp. Còn đám người Klu Luc Orc thì đã đi ra ngoài từ sớm.

Bọn họ mấy ngày nay săn được khác nhiều thú, đa phần là các động vật nhỏ như thỏ và gà. Thế nhưng không có một con nào còn sống cả. toàn bộ đều bị một mũi tên xuyên mình mà tử vong.

Minh Vũ đã nhiều lần muốn bọ họ bắt động vật sống về, thế nhưng lại không được. muốn bắt sống hiện tại rất là khó, vì tuyết vẫn còn, đường rất là trơn, rượt bắt không được. chỉ có cung tên bắn tầm xa, nên mới dễ dàng bắt.

Ashi cùng Exp hai nhóm người đi có tất cả là 34 người, trong đó 12 người là mang theo cung tên 5 người mang theo giáo cùng khiên. Số còn lại là mang theo gùi, dụng cụ bắt cá.

Nhìn theo phương hướng dòng suối bọn họ đi ngược lên thượng du, có lẽ dòng suối này bắt nguồn từ ngọn núi cao trên kia. Từ dưới chỗ này nhìn lên vẫn còn thể nhìn thấy đĩnh núi tuyết vẫn còn đóng rất là nhiều.

Thảm thực vật cũng phân chi theo từng mảng mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy. phía trên cao nhất đó chính là một màu tuyết trắng, theo đó là một mảng lớn sườn nùi màu xám tro, tiếp theo là một vùng cây có ngọn cao vót, và cuối cùng là một mảng xanh xanh rừng cây đang mọc lá xanh mơn mởn.

Thoe như Minh Vũ suy đoán thì đây nơi mà hắn sinh sống là vùng tiếp giáp giữa miền núi và đồng bằng, địa hình động thực vật cũng tính là đa dạng. Vì là nơi tiếp giáp hắn có thể tận dụng rất nhiều thứ.

Đây là đầu tiên hắn đi ngược theo dòng suối lên thượng nguồn. dòng suối lúc này chảy ôn hòa, nước rất trong có thể nhình thấy một số loài cá đang bơi lội dưới đó. Nhưng đa phần chỉ là cá nhỏ chừng ngón chân, ngón tay mà thôi.

Nước trong sẽ có rất ít cá lớn, cần phải tìm chổ thật thích hợp mới có thể bắt cá tốt. đám người dọc theo bờ suối mà đi, 3 con sói nhỏ thì la vui nhất, Ashi thao dây cho bọn chúng, chúng nó không ngừng chạy nhảy, giống như những con thú hoang vừa mới xổng chuồn.

Bất chợt Minh Vũ nhìn thấy có mấy cái hạt được bọn chó đào ra dưới lớp lá dày đặc. những hạt này khá là nhỏ một màu đen nâu có hình bầu dục, nhìn dưới đất cũng có khá là nhiều loại hạt này.

Minh Vũ nhíu mày, nhìn những quả này hắn có chút quen mắt thế nhưng không có nhờ là nhìn thấy loại này ở đâu.

Sau đó hắn nhìn lên phí trên đầu, lúc này cái cây này cũng đang bắt đầu mọc ra lá non, những mẫu lá non thon nhỏ, như ngón tay út, điều này càng khiến hắn quen thuộc hơn.

Trong lòng hắn nghi hoặc khá là nhiều, loại cây này làm sao có thể xuất hiện tại chỗ này, thật là không có khả năng.

Nghĩ thế, nhưng Minh Vũ vẫn là dùng răng cắn làm đôi mấy cái hạt dưới đất kia.

“ không được! ăn không được!” Ashi hét lên

“ rất đắng! ăn không được! ăn vào sẽ đau bụng!” Exp cũng nói.

Hai người nói như thế Minh Vũ càng tin vào ý nghĩ của mình.

Hắn cắn quả ra làm đôi, xung quang miệng hắn có thể cảm nhận một vị đắng đặc trưng đồng thời còn có một chút ngậy ngậy.

“ quả là nó! quả thật là nó! Đại phát! Đại phát! Có đồ ăn ngon” Minh Vũ cười ha ha ha ha.

Nếu như Minh Vũ đoán không sai, thì đây hẳn là cây Ô Liu, hắn thật không ngờ loại cây này có thề xuất hiện tại đây. Dựa theo kiến thức địa lý thì điều này khó mà có khả năng.

Thế nhưng hắn cũng ngại suy nghĩ nhiều, cho dù thế nào đi chăng nữa đây cũng không phải là trái đất, không thể áp dụng toàn bộ lạc định luật, quy tắc của địa đầu lên vùng đất này.

Trái cây ô liu khi còn tươi sẽ có vị đắng, thế nên mọi người mới lầm tưởng là ăn không được, thậm chí la các loài động vật ăn quả và hạt cũng thế. Thế nên những trái ô Liu này chín rụng rơi xuống đất cũng không một ai thèm để ý, làm cho hắn nhặt được tiện nghi.“ hôm nay! Không đi săn nữa! nhặt! hết những quả này! Mai có thức ăn ngon!” Minh Vũ có chút gấp.

Hắn đến nơi này cũng gần đẵ trải qua hai cái mùa rồi, hương vị đồ ăn chiên hắn đã them khát từ lâu. Thế nhưng hắn chờ mãi cũng không săn được một con vật nào có nhiều mỡ để chế dầu.

Nhưng hôm nay nhân phẩm bạo phát, nhờ mấy con chó phá hoại kia, lại lập một cái công thật lớn.

Có quả oliu có thể chế dầu oliu, dầu ô liu a, có thể chiên, có thể kho, có thể trộn rau ăn sống.

“ con mẹ nó! Hôm nay bạo phát! Nhanh nhanh, nhặt hết về bộ lạc, mai có đồ ăn ngon!”

Exp có chút không hiểu nỗi vị thủ lĩnh này, thế nhưng kế bên nàng Ashi thì đôi mắt trợn tròn, nước miếng chảy ra ròng ròng.

“ đồ ăn ngon! Đã từ lâu rồi nàng mới nghe lại câu này!” đồ ăn ngon! Con sâu tham ăn trong bụng nàng lại điên cuồng ngọ ngậy!”

“ mau nhặt! mai có đồ ăn ngon!” cả đám người giống như uống thuốc kích dục, không ngừng bới lá tìm hạt.

Cho đến giữa trưa, mọi người đã lục tung khi vực này, thu hoạch được 5 gùi đầy ắp hạt o liu, Minh Vũ không nhịn được mà ngay lập tức trở lại bộ lạc, mang thoe mọi người cùng về.

Lúc này bộ lạc ngoài nhóm săn ở bên ngoài ra,thì mọi người đều tụ lại một chỗ xem thủ lĩnh làm món ngon.

Những quả kia họn biết, bọn họ từng ăn thử ít nhất cũng một lần, vị rất đắng không ăn được, thế nhưng thủ lĩnh lại nói là đồ ăn ngon, mấy người có chút không tin, đặc biệt là mấy cái tộc nhân mới gia nhập.

Còn người củ bộ lạc thì luôn tin tưởng thủ lịnh. Thủ lĩnh từng đem đất ăn, vậy là đã chế tạo ra muối, lần này ăn quả đắng có thề chế ra được thứ hay ho hơn.

Đầu tiên Minh Vũ đi ra bờ suối tìm một phiến đá lớn, có một chổ trủng ở giữa, them vào đó là 4 5 hòn đá vừa tay.

Chuẩn bị xong xuối hắn bắt đầu lao vào làm mẫu đầu tiên.

Những quả khô oliu được ngâm nước khoảng chừng 30 phút, sau đó được đem ra nghiền nát, nghiền mịm thành bột, công việc này khá là thủ công và cần nhiều sức lực thế nên mấy cái phụ nữ cũng lao vào giúp Minh Vũ.

Quả thật là một điều đáng buồn, tuy hắn là thủ lĩnh thế nhưng về phần sức mạnh ngay cả Exp hắn cũng không có bằng.

Minh Vũ biết sản xuất dầu đều đa phần phải thông qua ép, thế nhưng hiện tại nguyê liệu cùng công cụ rất là thiếu thốn, nên hắn nghĩ ra một phương pháp lấy dầu oliu bằng cách khác.

Hắn cũng không biết có được không,thế nhưng cũng phải thử vận may.

t/g: ngày mai mình phải lên Sài Gòn mua đồ để chuẩn bị cho đám cưới, thế nên ngày mai hẳn la sẽ không có chương. hôm viết được chương nào thì đăng chương đó. cố gắng nay 3 chương.

cám ơn các dh đã ủng hộ.

cầu phiếu cầu like. cầu linh thạch.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 44: Đồ ăn chiên
Theo lẻ thông thường dầu oliu được sản xuất bằng cách, sau khi thu lấy quả đã chín ( màu tím và mọng nước) trong vòng vài ngày sô quả này sẽ được nghiền nguyễn, sau đó chồng chúng thành từng lớp trên những tấm vải và cùng đà đè lên để ép lấy dầu.

Thế nhưng tại thời điểm hiện tại Minh Vũ không có khả năng làm như thể, thứ nhất là không có vải, thứ hai là quả oliu đã khô rất lâu và dầu đã tích tụ trong hạt khó là tách ra.

Như vậy Minh Vũ quyết định làm theo ý của hắn, hắn dùng tính chất vật lý của dầu để tách dầu ra khỏi hạt.

Dầu nhẹ hơn nước, đồng thời cũng ít hòa tan trong nước, dựa vào yếu tố đó hắn có thể tách dầu ra khỏi hạt.

Đầu tiên hắn lấy một cái nồi lớn, cho tất cả sản phẩm oliu nghiền vào, sau đó đun sôi nước, nhiệt độ nước đun lên cũng không cao, chỉ khoảng 70 80 độ thôi.

Lúc này khi gặp nước nóng, tinh dầu oliu ẩn chứa trong hạt bắt đầu nổi lên mặt nước, một màu vàng nhàn nhạt xuất hiện.

“ thành công! Thành công rồi!” Minh Vũ vui mừng lớn tiếng.

Sau đó hắn dùng một cái muỗn không ngừng múc nững tinh dầu này ra.

Sản phẩm không được trong suốt màu nhạt, nó có lẫn một chút ít bã oliu. Thế nhưng cũng không có ảnh hưởng đến chất lượng là mấy.

Cho dù thế nào đi chăng nữa, nó cũng là dầu, mà có dầu thì sẽ có thể làm nhiều món ngon khác. Minh Vũ không có nhịn được mà ngay lập tức đem sản phẩm ra thử nghiệm.

Ngay sau đó một cái chảo được bắt lên bếp, chảo là hắn đã cho nhóm thợ gốm là từ nhiều ngày trước. cái chảo này thiếc kế theo kiểu chảo lòng sâu, chảo này có thể chiên, nấu canh, hầm đều được.

Hắn cho chừng một chén dầu vào chảo, đợi dầu sôi lên, sau đó hắn cho vào một miếng thịt cá tươi đã ướp một chút muối.

“ xèo!” âm thanh quen thuộc vang lên, dầu bắng tung téo nỗ ra những âm thanh bong bóc, nhưng âm thanh thật là quen tai, thật là dễ chịu.

Mà mấy cái tộc nhân thì trố mắt ra mà nhìn, cái thứ nước kia là gì vậy, thật là kỳ lạ, sao nó màu vàng, sao lại bỏ cả vào lại sôi lên, phát ra âm thanh kỳ lạ.

Không biết bao nhiêu con mắt đang nhìn về phía này. Mà lúc này từ phía rừng cây, nhóm thợ săn trở về, hôm nay thu hoạch cực kỳ không tệ tý nào, bọ họ hốt được một ổ trứng gà, thậm chí còn bắt được không ít gà còn cùng gà mẹ.

Ngoài ra trên vai Orc còn có một thú bốn chân màu đen sì, miệng có 4 cái răng nanh, mũi to mắt híp.

Đó không phải là con gì khác đó chính là một con heo rừng chính hiệu.

Nếu như bình thường, thì Minh Vũ ra chào đón đồng thời sẽ chúc mừng đám người, không những thế còn ban thường một chút gì đó cho đám người, khi săn được thứ tốt, thậm chí hôm nay còn bắt được mấy con gà còn sống.

Nhưng hôm nay lại khác, không một ai chào đón bọn họ,mọi người trong bộ lạc tậm trung vào một chổ, đám người Klu không biết chuyện gì xảy ra, ngay lập tức vọt tới.

Nhảy vào bên trong Klu nhìn thấy Minh Vũ đang nấu ăn, hắn không biết đã bao lâu rồi thủ lĩnh không có tự tay nấu ăn a

“ thức ăn ngon! Gắn gào lên!”

Orc từ xa cũng nghe thấy có thức ăn ngon cũng quăng con heo xuống dưới đất nhảy vào trong đôi mắt sáng rực nhìn chăm chú khúc cá nằm trong chảo dầu.

Nhìm thấy đám tham ăn xuống, Minh Vũ trừng mắt một cái “ Đi ra ngoài!”

Cả hai biết được mình sau, nên chạy ra vòng ngoài, thế nhưng mắt khôn nhìn về cái chảo trên bếp lửa kia.

Chăng mấy chốc hương cá chiên loan tỏa khắp nơi, đây là mùi cá, nhưng hương vị thật khác thường, nó khó không có mùi tanh như cá hấp, cũng không có mùi thơm kiểu như cá nướng, một hương vị thật khác biệt, thật thơm.

Mấy con sâu thèm ăn trong bụng không ngừng ngọ nguậy.

Nhìn hai mặt đều chín vàng Minh Vũ mới không nhanh không chậm mang cá ra đĩa, một miếng cá vàng tươi xuất hiện trước mắt mọi người.

“ Orc lại đây! Cả Ashi nữa!” Minh Vũ ngay lập tức gọi hai người ra.

“ Orc biết! hắn lại được ăn ngon, thế nhưng lần này lại có thên Ashi nữa! hắn cũng không hiểu cho lắm, nhưng thôi cũng kệ, có đồ ăn ngon là tốt.

“ Orc tiếp lấy!” Minh Vũ trực tiếp phân cho Orc một nửa miếng cá chiên, còn lại thì chuẩn bị phân cho Ashi.

Orc nhanh như chớp há miệng cắn một miếng thật to.

“ orach!” âm thanh giòn rụm vang lên, đó chính là lớp da cá béo ngậy được chiên giòn lên. Khóe miệng Orc chảy ra một dòng dầu màu vàng vàng. Đó chính là dầu còn thừa lại trong cá, chưa được thấm ra ngoài.

Hương vị cá vẫn là quen thuộc, nhưng rất là ngon, rất là béo, có một chút gì đó ngậ ngậy, rất là thơm, thịt cá không có bở như khi luộc hay hấp, cũng không có khô như nướng.

Vị muối thấm nhuyễn hòa cùng với vị ngọt của thịt cá Orc cảm thán “ quá ngon! Ngon quá! Ta muốn ăn nữa! ăn nữa!” ánh mắt tập trung vào miếng cá còn lại.

Nhìn thấy biểu cảm của Orc. Ashi không nhịn được nữa, ánh mắt long lanh.

“ của ngươi!” Minh Vũ cũng không có chờ lâu ngay lập tức cho Ashi.

Ashi có kinh nghiệm của tên mập kia, nàng không có cắn miếng lớn, mà ăn từ từ từng chút một, cảm nhận hương vị tuyệt hảo của món ăn.

Toàn bộ tộc nhân hận là không thề vào giành ăn với Ashi, nước bọt trào ra như mưa.

Đợi Ashi ăn xong Minh Vũ mới bắt đầu nói.

“ cái này được gọi là cá chiên. Ăn có ngon không?”

“ ngon!” cả hai đồng thanh.

“cá chiên được là từ dầu và cá! Cá thì các ngươi biết rồi, nhưng dầu thì là cái này, vừa mới được làm ra” Minh Vũ chỉ vào chất lỏng màu vàng còn đang trên chảo.

“ hạt này được gọi là hạt oliu, trái này không ăn được, vị rất đắng, nhưng hạt của nó ta có thể ép dầu!” Minh Vũ chỉ về cái phiên đá cùng dụng cụ lấy dầu.

Mọi người bắt đầu quan sát, Minh Vũ lại một lần nữa hướng dẫn mọi người các ép dầu, quy trình vớt dầu ra sao,…..

Vì có được món ngon vào tối này, cả một bộ lạc tập trung lại bắt đầu làm việc, mà lúc này Minh Vũ mới chú ý tới mấy thứ mà hôm nay đám người Klu săn được.

8 con gà, kèm theo đó là 14 con gà con to chừng nắm tay. Thậm chí còn có một ổ trứng gà.

Minh Vũ trừng lớn con mắt, giống như là muốn lồi ra, trạng thái của hắn lúc này không khác gì Orc khi nãy.“ Thủ lĩnh! Thủ lĩnh!” đứng kế bên Exp không ngừng lay lay thân thể Minh Vũ.

“ con bà nó! Bạo phát nhân phẩm! hôm nay phải cúng tế thần linh!” Minh Vũ không nhịn được mà lớn tiếng.

Cả một bầy tộc nhân ong ong cả lên.

“ cái gì thủ lĩnh muốn cúng tế thần linh!”

Thế nhưng Minh Vũ còn chưa ổn định lại tâm thần. thì lại một lần nửa bạo phát

“ Heo Rừng! có heo rừng!”

Hắn nhảy cẩn lên, kích động còn hơn cả Klu Orc nhìn thấy thức ăn ngon

,

“Mau! Mau! Mau! mau! Bắt nước sôi, nhanh,! nhanh! Đem dao ra đây! Cạo lông nó! Nhanh!” Minh Vũ thật là them ăn tới điên cuồng.

Nhiều người nhanh việc chẳng mấy chốc toàn bộ số hạt oliu kia đã được chưng cất thành dầu, thế nhưng sản lượng cũng không được chiều cho lắm, vỏ vẹn được một hũ nhỏ chừng 2 lít dầu ăn.

Mà còn heo chừng 30kg cũng được làm sạch, Minh Vũ đích thân chỉ huy làm sạch con heo ú kia. Ngoại trừ lông móng và phân ra, hắn không có bỏ một tý gì cả.

Ngay cả máu heo còn sót lại trong cơ thể cũng được lấy ra, pha thên tý muối rồi bỏ nào nồi luộc lên.

Ruột non, ruột già đều được làm sạch. Có điều ruột già xử lý hơi phiền phức hơn nữa không có mấy cái gia vị khử mùi tốt như tiêu gừng, nên vẫn còn khá là nặng mùi. Nhưng hắn vẫn có thể xử lý thật tốt.

Nọng heo, mỡ heo cũng được lấy ra, tuy hắn biết thịt nọng chiên giòn là một món mỹ vị thế nhưng dầu mỡ đang là vật thiếu, phải cần tích lũy khá nhiều nên hắn cũng không đem ra dùng.

Một buổi chiều bộ lạc chìm đám trong huân hoan, đại tiệc mở ra, hôm nay là một ngày đặc biệt, Minh Vũ cũng không có giấu thức ăn nữa, một số củ khoai cùng hạt đá còn dư lại được đem ra sử dụng. các món cá hấp, cá nước đã được thay thế bằng cá chiên, ngoài ra mấy con gà săn về thì được làm món gà nướng đất sét.

Ngoài ra món chính ngày hôm nay chính là món cháo lòng trứ danh của người việt, tuy không có tiêu hành, giá nhưng hương vị quê hương là không có thiếu.

Vừa húp bát cháo lòng vừa nhớ lại quê hương, từng giọt nước mắt Minh Vũ lăn dài trên má.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 45: Đàn trâu trở về
Những ngày đầu xuân, không khí cực kỳ trong lành, tất cả các loài động thực vật đang trong quá trình sinh sôi nảy nở. thế nhưng trong lĩnh vực công tác nông nghiệp gặp phải một vấn đề không mong muốn nhất, đó là cỏ dại.

Hằng ngày từ sáng sớm, các tộc nhân đã ra ngoài thửa ruộng của mình phân công mà nhổ cỏ dại, đa phần là phụ nữ và người già, vì đây là công việc khá là nhẹ nhàng.

Còn các thợ săn, cung thủ và đứa nhỏ đều có công việc riêng của mình, ngay cả Minh vũ đảm nhiệm chức vụ thủ lỉnh đồng thơi kiêm luôn chức thầy giáo.

Đã hai tuần trôi qua, kể từ ngày xuống giống khoai. Lúc này những mầm non đã mọc thành cây phát triển nhanh chóng, những cây non xanh ngắt theo từ hàng, từng hàng thẳng tắp, nhìn mà mát con mắt.

Mà lúc này nhóm thợ săn đi chưa được bao lâu, thì ngay lập tức hổn hển chạy trợ về, Klu là người đầu tiên chạy trước nhất, mắt tái mét thông báo cho Minh Vũ.

“ thủ Lĩnh! Quái thú sừng dài trở về! ta mang tộc nhân lấy muối, bị bọn chúng tấn công! Nhưng may không có ai bị thương cả!” Klu có một chút chật vật.

“ Quái thú sừng dài!” Minh Vũ nghĩ ngợi một hơi mới chợt nhớ ra hình dáng của nó.

“ trâu rừng!” Minh Vũ hỏi lại một lần nữa.

“ Đúng! Chính nó! Bọn chúng chiếm nơi chúng ta lấy đá muối rồi!” Klu nói.

Xem ra bọn trâu rừng này sau nhiều ngày xuống phía nam, nay đã trở lại, hơn nữa vùng phương nam kia, nơi mà bọn chúng tới không có muối thế nên khi về cần phải tiếp muối ngay.

“ bọn chúng trở về có nhiều không?” Minh Vũ hỏi Klu.

“ nhiều!” sau đó Klu mới giơ mười ngón tay lên bắt đầu đếm đếm. hắn đếm hết 10 ngón tay sau đó tiếp tục giơ bàn tay của Orc cùng Luc lên đếm tiếp.

Vì đám người Klu tiếp thu khá là chậm, nên tới lúc hiện tại bọn họ vẫn không thể đế vượt quá 10. Thế nên Minh Vũ mới chỉ bọn họ cách này. Đếm số hết hai bàn tay, sau đó dùng bàn tay của người khác đếm tiếp.

Cuối cùng là 4 người Klu, Orc, Luc và Max chìa đôi bàn tay ra, trong đó Max chỉ có 6 ngón chìa ra, ý là có 36 con trâu trở về.

Nhìn số lượng xem ra đàn trâu ở phương nam có gia nhập thêm không ít trâu từ vùng khác. Vì lúc trước làn đầu tiên nhìn thấy bầy trâu này chỉ có khoảng 17 18 con mà thôi.

Chợt nhớ tới nơi bọn họ lấy muối là một cái hẻm núi nhỏ, địa thế khá là thuận lợi để phục kích.

Minh Vũ khẽ vỗ vai đám người, “chuẩn bị, ngày mai chúng ta săn quái thú sừng dài. Mai có đồ ăn ngon.”

Nghe tới đồ ăn ngon, mắt mọi người sáng lên, thế nhưng bất chợ lại có chút rụt rè. Lần trước bộ lạc đã có người chết dưới đám quái thú sừng dài kia, thế nên nỗi ám ảnh vẫn còn.

Tiếp theo đó Minh Vũ, Klu, Orc cùng lúc lại trở vào rừng, lần này chỉ có 4 người, Minh Vũ không có mang theo nhiều người bởi vì hắn chỉ đi dò xét tình hình, địa thế, xem xét nơi nào có thể đặt cạm bẫy.

Đi chừng 2 giờ, mọi người đã đến phụ cận mỏ muối, lúc này toàn bộ khu vực này xanh rì một mãng, thế nhưng trong cái hẻm núi đó cây cối vẫn không có phát triển tý nào.

Mà lúc này trong hẻm núi có không ít động vật lớn. đó chính là bầy trâu mà Klu nói đến.

Quả thật sau một mùa đông dài bầy trâu ốm đi rất nhiều. ngoài ra lớp lông dày màu đen đang được thay thế bằng một lớp lông mỏng hơn. Xem ra để thích nghi với khí hậu nơi đây, bầy trâu này cũng đã có những tiến hóa để phù hợp với khí hậu.

Mà điều Minh Vũ chú ý nhất là trong bầy trâu này có khoảng 10 con nghé ( trâu con gọi là nghé, bò con gọi là Bê) còn lại là những con trâu trưởng thành, hầu hết là trâu cái chỉ có duy nhất một con trâu đực mà thôi.

Con trâu đực này cực kỳ thông minh, với thân hình vạm vỡ của mình có có thể tay đôi giết một hay nhiều con sói nếu bọn chúng dám tơi gần bầy trâu.

Trong lúc bầy trâu đang gặm cỏ thì con trâu đực này vẫn vô cùng cảnh giác, mọi chuyển động trong vòng 100m đều không qua được mắt nó.

Đứng trên một nhánh cây cao, Minh Vũ nhìn thấy tất cả mọi chuyển biến đến bầy trâu.

Chủ ý hắn đã định 10 con nghé kia, hắn đã quyết. không thể từ bỏ cơ hội này, đó chính là cơ hội để cho bộ lạc phát triển.

Trâu trong nền văn hóa nông nghiệp là điều không thể thiếu

“ con Trâu là đầu cơ nghiệp!”

Trâu có thể đi cày, có thể kéo xe, có thể kéo cối đá. Ngoài ra nếu co chiến tranh, có thể mặc giáp lên cho những con trâu này, nó có thể thay thế ngựa. tuy chúng không nhanh bằng ngựa, nhưng bù lại là sức mạnh, độ dẽo dai và không sợ lửa.

Thế nhưng muốn bắt những con nghé này không phải là chuyện đơn giản, con trâu đực kia không phải là chuyện dễ giải quyết.

Nếu là sói thì một mũi tên có thể hạ sát chúng, nhưng trâu lại khác, trâu rất mạnh, sống rất dai, thậm chí là cho dù bị ghim vào người 3 4 mũi tên vẫn không thể giết được nó ngay lập tức.

Nếu giết như vậy cũng có thể, nhưng không thể một mẽ bắt hết toàn bộ số trâu non kia.

Trâu là động vật ăn cỏ thuộc bộ guốc chẳn. mà động vật thuộc bộ guốc chẳn có một điểm yếu chí mạng đó chình là một khi bọn chúng chạy với tốc độ cao sẽ không có khả năng dừng lại một cách đột ngột.

Một đặc tính khác cùa loài trâu đó chính là bọn chúng rất đi lại những nơi bọn chúng đi qua. Ví như chỗ nào có thức ăn, chỗ nào có nước uống, nếu không có mối nguy hiểm nào xung quanh, bọn chúng cứ mãi ăn uống tại chỗ đó.

Nếu lợi dụng hai đặc tính này một cách thích hợp sẽ bắt bầy trâu này một cách dễ dàng.

“ Klu, Luc, theo sau bầy trâu này, nhớ cẩn thận không để bọng chúng phát hiện. ta trở về chuẩn bị đồ bắt trâu.” Minh Vũ thái độ lúc này khá là nghiêm trong.

Nhận biết độ quan trọng của vấn đề Klu gật đầu, sau đó hắn cùng Luc trèo lên cây quan sát từng động tĩnh của bầy trâu. Còn Minh Vũ cùng Orc trở về bộ lạc chuẩn bị công cụ bắt trâu.

Trong mấy ngày này bộ lạc tăng cường làm việc, ngoài việc ra ngoài thu thập thức ăn cùng hạt oliu còn sót lại trong rừng ra, toàn bộ người còn lại đang bắt đầu làm một sốt vật dụng khác.

Đầu tiên là làm một căn nhà căn nhà này có cấu trú khác là kỳ lạ, hơn nữa độ chắc chắn còn vượt xa mấy ngôi nhà từng xây trước đó.Căn nhà này thuộc loại nhà hai mái, xung quanh sử dụng gạch làm tường vây. Mà bên trong căn nhà này còn đóng vào không ít cọc gỗ mỗi cọc cách xa nhau 2m và chia làm hai hàng. Trông cực kỳ có qui luật.

Có không ít người nghĩ đây là một cái nhà để thủ lĩnh trừng phạt những ai không nghe lời, kẽ nào không nghe lời sẽ bị cột vào những cái cọc kia. Khiến cho mấy ngày nay ai cũng chăm chỉ làm việc đến lạ thường.

Đặc biệt là mấy đứa nhóc con, bọn chúng càng chăm chỉ học chữ hơn, không dám tùy tiện chạy ra ngoài rong chơi.

Mà cang cũng cố thế lý thuyết đó là thủ lĩnh cho chuẩn bị rất nhiều dây thừng cùng nhánh cây vuốc nhọn. thậm chí là thủ lĩnh tự tay làm những nhánh cây kia, nhìn cực kỳ sắc bén.

Mấy ngày hôm nay nhóm thợ săn thường xuyên vào rừng, mang theo không ít vật dụng, không ai biết bọn họ đang làm gì, nhưng nhìn nét mặt bọn họ vô cùng nhưng trọng. hơn nữa Klu và Luc ra ngoài mấy ngày nay chưa có về. nghe đây là dựa thoe lệnh thủ lĩnh mà làm việc không ai biết bọn họ đo đâu.

Và thế lại có tin đồn là Klu và Luc không chăm chỉ làm việc bị thủ lỉnh phạt không được về bộ tộc phải ở ngoài chụi tội.

Những lời đồn này truyền ra làm cho địa vi của Minh Vũ lại nâng lên một tầm cao mới, không ai không sợ uy danh của Minh Vũ thủ lĩnh.

Thế mà bất chợt ngày hôm nay từ sáng sớm thủ lĩnh tuyên bố một cái lệnh giới nghiêm, tất cả thành viên trong bộ lạc không được đi ra ngoài vượt quá phạt vi những thửa ruộng kia. Nhóm cung thủ cảnh vệ bộ lạc.

Còn lại những thợ săn cùng cung thủ khác đi vào rừng làm một cái nhiệm vụ vô cùng khó khăn đi giết quái thú sừng dài.

Từ tờ mờ sáng Minh Vũ cùng nhóm của mình rời bộ lạc đi vào rừng sâu, trên người bọn họ mang theo không ít đồ, vũ khí chính là thứ không thể thiếu, cung tên, giáo mác,rìu, dao. Ngoài ra còn mang không ít dây thừng cũng những nhánh cây nhọn đã chuẫn bị mấy ngày trước.

Mấy ngày nay quả thực Klu cùng Luc làm việc phải nói là mệt mỏi nhất, bọn họ không ngừng theo sau bầy trâu rừng kia. Mới tìm ra quy luật cùng khu vực hành động của bọn chúng.

Ngoài cái mỏ muối kia ra bọn chúng thường xuyên tập trung ăn uống tại vùng đồng cỏ cách đó không xa, khoảng chừng 5 6km về hướng tây bắc. đồng cỏ nơi đó không được tính là lớn lắm thế nhưng bọn chúng lại rất là thích ăn một loại cỏ nào đó mà Klu không biết tên là gì.

Còn nơi bọn chúng uống nước cũng cách đó không xa, đó chính là dòng suối chảy ngang qua bộ lạc Đá Lớn, ngoài ra không có điểm gì đặc biệt khác cả.

Thế nhưng địa hình mà bọn chúng đi thì lại có một số điều đáng chú ý.

Là từ khoảng cách giửa đồng cỏ và mỏ muối, bọn chúng có đi qua một vực có dây gai chằng chịt, hầu như chỉ có một lối mòn nhỏ đi xuyên qua đám gai này.

Mà con trâu kia luôn đi ở vị trí đầu đàn, tiếp theo là mấy con trâu mẹ và cuối cùng là một bầy trâu con.

Cầu phiếu cầu like.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 46: Xuất hiện bất ngờ
Cứ sau ba ngày đi ăn, bọn chúng sẽ có một ngày trở về hẻm núi để bổ sung muối khoáng. Mà mấy cái động vật ăn cỏ xung quanh cũng có quy luật giống như bầy trâu, thi thoảng 4 5 ngày bọn chúng sẽ trở lại hẻm núi. Hơn nữa bọn chúng cũng không có xung đột về lãnh vực hay lãnh địa gì cả. chỉ có đối với các loại động vật ăn thịt là bọn chúng mới tấn công mà thôi.

Vì thế Minh Vũ mới đào ra một cái bẫy vô cùng hoàng mỹ để bắt cho bằng được đám động vật ăn cỏ này, không những là bầy trâu này mà có có các loài vật khác, hưu, nai cũng là những vật nuôi không tệ tý nào.

Vì tránh để bọn thú phát hiện, thế nên bẫy được thiết lập các xa hẻm núi chừng 400. Nơi đặt bẫy củng được thiếc kế và chú trọng khá tỉ mĩ.

Dọc đường từ hẻm núi cho tới bẫy chỉ có duy nhất một đường đi hơn nữa rất là bằng phẳng và rất dể nhìn thấy. ngoài ra dọc theo hai bên đường đi đêu được đan dây chằng chịt, thậm chí là những nhánh cây gai to lớn đều được gác lên đây tránh cho trường hợp bọn thú xông loạn.

Mà đoạn cuối cái bẫy chính là một cái hố sâu chừng 4m, sâu bên dưới không có một cây chông hay dai nhọn nào hết, toàn bộ là bùn, lớp bùn này sâu đến 1m. phía trên còn phủ một lớp nhanh cây nhỏ đồng thời rải lên không ít là cây dùng để nguy trang.

Minh Vũ muốn bắt sống vì thế mới để bùn vào đây, bùn sẽ tạo ra một lực hút cực lớn, khiến cho bọn thú này bị rơi vào bẫy sẽ không có chạy loạn được. lúc đó ở phía trên đám người Klu sẽ dễ dàng giết những con lớn và trưởng thành, còn những con non sẽ được giữ lại.

Toàn bộ cái bẫy này đó chính là thành phẩm sau 10 ngày kịch liệt làm việc, trong đó dây thừng là tiêu tốn nhiều nhất, tính sơ sơ cũng đã tiêu tốn gần 300kg dây khoảng chừng 5km dây.

Còn chưa tính nhóm thợ săn trong vòng 7 ngày đào được một cái hố sâu và rộng đến như thế. Quả thực nếu không có công cụ sắc bén thì muốn đào một cái hô có chiều dài 10m chiều ngang 8m sâu 4m như thế này ít nhất cũng phải tốn một tháng mới có thể đào ra.

Mọi người dựa theo sự phân công công việc của Minh Vũ mà trở về vị trí.

Elr là một tân binh thợ săn, thế nhưng thành tích cũng tính là khá tốt, trong vòng 1 tháng hắn đã tự tay săn giết được 2 con gà rừng và một con thỏ, cũng được xem là có thành tích không tệ.

Tên này có khả năng kèo cây rất là tốt, thế nên hắn được phân công nhiệm vụ quan sát, thám thính tình hình bầy trâu.

Elr được phân công nhiệm vụ này có nghĩa là hắn không thể trực tiếp nhín thấy mọi săn giết bầy quái thù sừng dài kia, hắn có một chút thất vọng, hắn tự thân nghĩ là mình còn quá yếu nên không được tham cùng mọi người.

Hắn đang tự an ủi bản thân, tự tưng từ phương hướng khác truyền đến từng tiếng sốt soạt. chẳng mấy chốc xuất hiện trước mắt hắn là một bầy thú, sừng bọn chúng rất dài thế nhưng không phải là quái thú sừng dài mà mọi người thườn nói.

Mọi người thường nói quái thú sừng dài kia được gọi là trâu rừng, toàn thân màu đen nâu, sừng bọn chúng chỉ có hai cái hơn nửa rất là nhọn. Còn đám thú mày sừng bọn chúng rất dài nhìn giống y hệt một nhánh cây lớn.

Elr lần đầu tiên nhìn thấy bầy thú này, liền hoảng sợ đến mức muốn té xuống cây, thế nhưng hắn nhanh chóng định thần lại. hai tay đưa vào trong miệng, liến phát ra một tiếng huýt gió, âm thanh giống như của một loài chim đang kêu vậy.

“Keet! Keett!”

Phía bên này Klu cũng nghe được âm thanh này, đó là do Elr phát ra, nhưng khi nghe âm thành này hắn ngay lập tức chạy tới Minh Vũ nhỏ giọng nói.

“ thủ lĩnh! Elr đã phát hiện ra một bầy thú, nhưng không phải là trâu rừng kia!”

“ không sao! Cứ theo kế hoạch mà làm!” Minh Vũ cũng không có quan tâm là mấy.

Chuyện này là vì chỉ cần là động vật ăn cỏ sẽ, thì cho dù là trâu hay hươu, nai tất cả đều có thể dùng được bời vì đặc tính của bọn chúng khá là giống nhau.

Khoảng chừng 20 phút sau, một bầy thú có thân hình khá lớn bắt đầu đi ra từ bụi gai hướng hẻm núi khoáng muối mà đi.

Từ phía xa xa Minh Vũ có thể nhìn thấy bọn thú này. Một bầy thú này chỉ có khoảng 12 13 con, trong đó có 4 con là con ngon khoảng chừng 6 7 tháng tuổi. toàn thân bọn chúng là một lớp lông màu xám, ở phần cổ và bụng là một màu trắng. nhìn khá là bắt mắt, đặc biệt là bọn chúng có một bộ sừng cực kỳ khủng bố.

Mấy con đi đầu cực kỳ to khỏe, mỗi con năng ít nhất là 500 kg thậm chí là tới 700kg, còn những con cái phía sau thì cơ thể nhỏ hơn nặng khoảng chừng 300 – 400kg, trên đầu bọn chúng cũng không có sừng. ngoài ra 4 con non phía sau chỉ có hai con đang mọc sừng, nhưng dáng vóc khác nhỏ, xem ra là bọn chúng vừa được sinh ra trong mùa thu năm vừa rồi.

Nếu Minh Vũ đoán không sai thì đám thú này chính là Nai Sừng tấm, một loài động vật đặc trưng tại vùng ôn đới phía bắc, hẳn là ở Greenland, iceland, hay các quốc gia thuộc bắc Âu, hắn cũng không có quá rõ ràng.

Minh Vũ không biết mình rơi vào cái nơi quái quỷ gì, mà hắn không thể đoán được vị trí cụ thể. Xuất hiện câu Oliu hắn đã thấy ngờ ngợ, lần này lại xuất hiện thêm hưu sừng tấm đồng.

Hưu sừng tấm và trâu là hai loai động vật có sự phân bố khác nhau, thế nên bọ chúng không thề sống chung một khu vực được. vậy mà lần này hắn lại thấy hai loài này sống chung với nhau trong một cánh rừng, quả thực là một điều khó ma hiểu thấu.

Thế nhưng mặc kệ thế nào đi chăng nữa, thì đám hươu này hôm nay xem như là làm đá mài dao cho bộ lạc.

Tại một chỗ khác gần hẻm núi, nơi này đang ẩn núp 10 người bộ lạc, trong đám ngày dẫn đầu là Luc cùng Orc còn lại là các tân binh.

Đám thợ săn tân binh từ trong những khe lá nhìn thấy một bầy thú lớn với những chiếc sừng khủng bố. bọn chúng rung sợ, thậm chí là còn tè trong quần, phát ra mùi khai nhè nhẹ.

Mà Orc cùng Luc tim cũng đập rất là nhanh, nhiệm vụ của bọ họ vô cùng nguy hiểm đó chính là hù dọa đám thú này, đẩy chúng vào cạm bẫy.

Thông thường chỉ có thú lớn như thế này là dí bọn họ chạy mà thôi, lần này thì theo lời thủ lĩnh là làm ngược lại.

Bọn họ lúc đầu nghe cũng không có dám tin vao tai mình, nhưng sau khi Minh Vũ nhắc lại thêm mấy lần, bọn họ mới tin đây là sự thực. mà công việc của bọn họn nói khó cũng không phải khó, nói dễ cũng không phải dể.

Bọn họ phải núp ở một gốc cây gần đó phủ lên người một lớp da thú cùng mộ ít lá cây nhằm mục đích ngụy trang, đợi khi bầy thú tới gần thì bất ngờ xông ra, dùng đá cây quăng xuống, không những thế còn phải rống thật to, thật điên cuồng.

Nhiệm vụ chỉ có thế mà thôi, nhưng cái khó ờ chổ là bọn họ rất là sợ, thậm chí là bọn họ còn nghi hoặc là thủ lĩnh có muốn họ đi chết không. Bởi vì một khi bầy thu không chạy mà đuổi theo bọn họ, lúc đó đám người không có khả năng chạy thoát, chỉ có một con đường chết.Nhìn bọn thú một mực tới gần Luc cũng muốn tè ra quân, thế nhưng kế bên hắn Orc không tỏ ra một tý gì sợ hãi chỉ cười hì hì ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm bầy thú kia.

“Thủ lĩnh nói thịt bọn thú này rất là ngon, chỉ cần bắt được đám thú này tối nay sẽ có món ngon.” Orc nhớ lại những gì Minh Vũ nói, miệng hắn trào ra nước bọt.

Lời thủ lĩnh nói không bao giờ sai cả. Orc luôn tin tưởng vào thủ lĩnh.

Ngay lúc này bầy hươu đã đi vào phạm vi của đám người Orc, Luc.

“ ngay lúc này!” Orc cùng mọi người chợt nhảy dựng lên, rống ra một tiếng rống khủng khiếp.

“Gore!” âm thanh cao đến 100hz đông thời trên tay hắn quăng một khúc gỗ to ra,Ầm mộ tiếng âm thanh chấn đống,

Tiếp théo đó 3 phương hướng còn lại cũng phát ra những tiếng cào thét như thế.

Đang đi thong thả bất ngờ bị những tiếng rống chấn nhiếp, bầy hươu bỗng nhiên bị giật mình hoảng sợ. bọn chúng chưa kịp hoàng hồn thì từ mấy phía kia không nhừng có những vật nhọn, lạ thường bay tới, tạo ra chấn động không ngừng.

Hươu bản tính là nhát gan, chúng ngay lập tức hoảng loạn, con đâu đàn là co gì chạy trước, hướng về cái bẫy mà chạy tới, quá trình diển ra cực nhanh trong vòng 5 giây bọn chúng đã bỏ chạy gần được trăm. Hơn nữa vận tốc không có giảm ma một lúc càng tăng.

Nhìn thấy bầy thú bỏ chạy đám người Luc vôi rượt theo đồng thời phát ra những tiếng rú gầm thét, một mực đuổi theo, thế nhưng vật tốc thì lại khá la chậm.

Giống như một chiếc digati soi với một chiếc xe đạp vậy một trời một vực. Thế nhưng bọn vẫn ầm ầm phái sau đuổi tới.

“ lộp cộp lộp cộp!” bầy hươu chạy càng nhanh, núp ở hai bên mọi người đều nhìn thấy tốc độ kinh hoàng của bầy hươu, đồng thời bọn họ thầm nghĩ, nếu như là bọn họ dùng cách thông thường để đi săn thú không biết làm sao để rượt lại bọn thú này.

Quảng đường 400m nói nhanh không nhanh nói chậm không chậm, với vận tốc gần 65km/m thì chưa đầy 30 giây sau đám hươu đã chạy tới cái hố. con hư đực to lớn nhất, nặng gần 700kg chạy đầu tiên, nó không biết có một cái bẫy chết người đang chờ nó, một mực tăng tốc.

“ Cộp! Soạt! soạt!” liên tiếp có những âm thanh chấn động.

Bầy hưu 13 con giống như là những con thiêu thân lao vào hố bùn. Bọn chúng chạy với tốc độ cực nhanh, không nghĩ la bên dưới lại có một cái hố to như thế.

3 con dẫn đầu ngay lập tức cắm đầu xuống hố, mấy con phái sau vì đà chạy quá nhanh không kịp dừng lại, tiếp đầu cũng cắm xuống.

Phía sau mấy con non chạy chậm hơn thế nên không có kịp rớt xuống, mà dừng lại ở mép hố.

Thế nhưng bọn chúng chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, ngay lập tức bốn hướng rong rừng ùa ra, gào rú, mấy con hươu con hoảng sợ cũng nhảy xuống dưới hố.

truyện hiện nay đạt top 7 thánh kim bảng, xem như là một sự khởi đầu không tệ chút nào. cám ơn các đạo hữu đã ủng hộ. cầu tháng sau thành tích sẽ cao hơn. thanks.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 47: Bắt hưu sừng tấm
Bầy hươu không một con thoát khỏi cái cạm bẫy của Minh Vũ, chạy với vận tốc nhanh như thế 3 con đực khỏe mạnh chạy hàng đầu, đầu trực tiếp cắm vào trong bùn đất, nữa thân hình phía sau không ngừng cọ nguậy thế nhưng không có thoát ra khỏi. bôn chân không ngừng quơ mạnh, nhưng không có một chút tiến triển gì cả, thậm chí là càng lúng sâu hơn.

Còn mấy con hươu phía sau chậm hơn một tý, đầu không có cắm xuống bùn thế nhưng nữa thân hình phía dưới không thể cọ quậy được gì cả, bùn này được làm rất tốt, rất lả quánh dẻo.

4 bốn con hươu con cuối cùng thì tốt hơn rất nhiều, thế nhưng không thoát khỏi số phận bị giam cầm dưới hố sâu.

Chẳng mấy chống hơn 40 thợ săn cùng cung thủ bộ lạc Đá Lớn tập trung tại chỗ này, ngay cả nhóm người Orc, Luc từ phái xa cũng đuổi tới.

Nhìn bầy hươu kia bị bắt lòng bọn họ vô cùng vui sướng, đây là lần đầu tiên bọ họ bắt được nhiều thú to đến thế.

Klu đứng phía trên không ngừng dùng 10 đầu ngón tay của mình mà đếm, tay hắn đến không hết liền bắt lấy tay động bạn kế bên ra đếm tiếp.

Nhìn hành đông này của Klu nhóm thợ săn kỳ cựu không cho là gì cả chỉ thấy là bình thường, thế nhưng nhóm tân binh lại cười đau cả bụng, đám tân binh này hầu hết tất cả đều có thể đến từ 1 cho đến 50.

Klu mặt mo có chút đỏ lên muốn nhào tới cho mấy tên nhóc này một trận, thế nhưng Minh Vũ ngăn lại. trước mắt không phải là lúc nháo chuyện, cần phải giải quyết đám hươu này.

Nhìn chiến lợi phẩm trước mắt, Minh Vũ cảm giác thư sướng, hắn đã muốn ăn thịt hươu lâu rồi.

“ dùng tên giết mấy con hươu lớn, mấy con hươu nhỏ để đó, ta sẽ có phân phó riêng!” Minh Vũ ra lệnh.

Mọi người nhanh chóng giương cung tên lên bắn lên người những con hươu lớn không một chút nương tay. Mọi người cũng hơi khó hiểu tại sao không giết hết mà chừa mấy con non lại. thế nhưng lệnh thủ lĩnh là không thể cãi.

Sau đó một loạt tiếng hét thảm thiết vang lên, cái hố bùn kia đã thấm đẫm màu máu.

Mấy con hươu non cũng hét lên trong hoảng loạn, thế nhưng bọn chúng càng vùng vẫy thì càng không thoát ra được, càng lún sâu vào trong đến mức không động đậy gì được.

Lúc này mọi người mới hợp sức kéo mấy các xác lên khỏi hố, quả thực đây là một công việc cực kỳ khó khăn. Đám hươu trường thành rất là nặng, cộng thêm lực kéo của bùn khiến cho công việc đã khó càng thêm khó.

Thế nhưng đông người lắm sức, vật vã chừng một giờ 9 con hươu trưởng thành đã được kéo lên khỏi hố lúc này bên dưới hố chỉ còn lại 4 con non mà thôi.

Bọn chúng lúc này vẫn đang trong cơn hoảng loạn, tiếng kêu thảm thiết không ngừng, nhưng mỗi lúc một yếu. thế nhưng Minh Vũ cũng không có ý kéo bọn chúng lên, là xử lý mấy các con hươi lớn kia.

Mọi người cũng không có đem hươu ra xẻ thịt ngay lập tức mà trực tiếp khiên về bộ lạc. bởi vì một khi làm thịt chúng trong rừng vận chuyển sẽ rất là khó khăn, thậm chí mùi máu tanh sẽ dẫn đến kẻ thù nguy hiểm khác.

Phải nói là đông người nhiều sức, mỗi con hươu sẽ do 12 người cùng gánh về bộ lạc. một lượt có hai con được mang đi. Số còn lại thì theo chỉ thị của Minh Vũ mà làm việc. Đó chính là bắt 4 con hươu non này.

Tuy bọn hươu này là động vật ăn cỏ, thế nhưng bản chất vẫn là hung thú, phải tìm ra điểm yếu của bọn chúng mới dễ thuần hóa, đặc biệt là con non, bản tính hung thú vẫn ăn chưa sâu.

Minh Vũ dự định là sẽ làm cho mấy con hươu này kiệt sức, sau đó mới bắt trói lại mang về, thế nhưng thời gian lại không cho phép, lúc này trời cũng đã giữa trưa rồi, kế hoạch khó mà thực hiện.

Vì vậy Minh Vũ làm liều, hắn muốn ra tay tay giải quyết hai con hươu cái trước. hai con hươu cái này thân hình khá là nhỏ chỉ nặng gần 100 kg cao chừng 1m2 không tính là khỏe cho lắm.

Chẳng mấy chốc con hươu cái bị tóm cổ lên khỏi hố, nó không ngừng giảy dụa, thế nhưng sức lực của nó không còn.

Mấy tên thợ săn vai u thịt bắt nhanh chóng dùng dây thừng trói hai cặp chân nó lại, sau đó còn xuyên một cái cây to bằng nắm tay vào giữa, khiến nó không động đậy được.

Mà lúc này Orc đang dùng cả thân hình gần 80kg của mình ôm trọn cái đầu đang không ngừng ngọ quậy của nó.

Và tiếp theo đó là một màn kinh dị mà mỗi ngươi đang ở đây đều sởn gai óc, sống lưng lạnh từng cơn.

Đó chính là thủ lĩnh bọn họ, cầm một cây gai nhọn to và dài, phía sau còn cột một sợi dây tò bằng ngón tay út. Đó chính là vật mấy ngày trước hắn chuẩn bị.

Con hươu kia nhìn thấy vật nhọn nó càng hét thảm thiết hơn nữa. mà đám người Klu cũng cảm giác là thủ lĩnh hôm nay muốn tự tay giết con hươu này.

Thế nhưng Minh Vũ lại có ý khác, tay hắn có một chút run run, thế nhưng hắn càng quyết tâm, hắn không biết là cách này của mình có hiệu quả hay không, thế nhưng cũng phải thử.

Hắn nắm lấy cái mũi con hươu, kéo ra sau đó dùng hết sức dùng mũi nhọn đâm xuyên qua nó.

“Orrrrrr!” con hươu hét thảm thiết, cố gắng vùng vẫy, nhưng không một chút tác dụng, máu tươi từ vết thương chảy ra không ngừng.

Thế nhưng Minh Vũ cũng không có dừng tay mà một mực càng dùng thêm sức, kéo một cái thật mạnh lôi sợi dây xuyên qua lỗ mũi con hươu cái kia.

Nhìn thấy động tác này của Minh Vũ đám người Klu không nhịn được mà che cái mũi mình lại, giống như là sự thủ lỉnh bọn họ sẽ dùng cái đó xuyên qua mũi.

“ ôi thật là tàn nhẫn!” một tên tân binh thợ săn không nhịn được mà nói một câu với khuôn mặt xanh lét.

Minh Vũ cũng không có để ý tới thái độ của mọi người, hắn tiếp tục công việc của mình. Hắn kéo sợi dây vòng qua bên dưới lỗ tai sau đó vòng qua phía sau cái sừng, rồi mới cột hai đầu lại với nhau.

Nếu như có người hiện đại ở đây thì sẽ biêt Minh Vũ đang làm gì, hắn đang xỏ mũi cho con hươu này, giống nhưng là xỏ mũi cho trâu, bò.Mũi là một nơi cực kỳ nhạy cảm, nó tập trung rất nhiều dây thần kinh tai chỗ này, vì thế khi có tác động lực lên khó sẽ làm cho mũi đau đớn vô cùng.

Vì thể xỏ mũi trâu, bò chính là để cho chúng nghe lời hơn, đồng thời mỗi khi chúng phát điên có thể dùng nỗi đau làm cho bọn chúng tĩnh lại.

Vì thế xỏ mũi là cách tốt nhất mà Minh Vũ có thể nghĩ ra để thuần hóa đán thú này.

Tại sao Minh Vũ không có làm như thế với đám thú trưởng thành kia, đơn giản là vì bọn chúng quá lơn để cảm nhận nổi đau, bọn chúng lúc này không có sợ đau, khó mà thuần hóa, hung tính cực lớn sẽ nguy hại cho tộc nhân của hắn, Minh Vũ không muốn mạo hiểm.

Chừng 5 phút sau, bộ dây cột mũi đã hoàn thành, thế nhưng máu tươi vẫn không ngừng chảy ra. Minh Vũ ra lệnh cho Orc thả con hươu ra, tiếp tục với mấy con hươu còn lại.

Lúc này mọi người không những kính nể tôn Minh Vũ làm một vị thần, mà còn sợ hãi đến từ nội tâm. Mọi người rất là sợ hãi khi tưởng tượng mình sẽ đau đớn thế nào khi nằm trong trường hợp mình là con hươu kia. Nghĩ tới mà rùng mình.

Cho đến cuối buổi chiều mọi người mới lần lượt mang tất cả chiến lợi phẩm trở về, mấy con hươu non là được chăm chút tốt nhất.

Minh Vũ ra lệnh, là không được giết bốn con hươu này, sau này bộ lạc sẽ nuôi bọn chúng, giống như là nuôi mấy con soi nanh kiếm kia.

Bốn con hươu được nhốt trong căn nhà kỳ quái mới xây kia. Mà Minh Vũ chỉ cho mọi người biết, căn nhà đó được gọi là chuồng, chuồng là nhà ở của thú nuôi.

Minh Vũ cũng không có cời trói cho bọn chúng, mà còn cột dây mũi bọn chúng vào mấy cái cột bên trong chuồn. ngoài ra Minh Vũ cũng không cho bọn chúng ăn, chỉ cho một ít nước pha muối mà thôi. Chuyện thuần hóa không phải là một chuyện một sớm một chiều là xong.

Mà phìa bên này tộc nhân đang rối rít xử lý một đống thịt hươu kia. Hôm nay quả thật là một đại thu hoạch. Những con hươu này từ trên xuống dưới toàn là tài nguyên có ít.

Cặp sừng thì khỏi nói, trong cái thời đại này là dùng để chứng minh sức mạnh của bộ lạc. thịt, da xương cốt cũng đều là thứ tốt.

Đặc biệt là một thứ cực kỳ tốt và hữu ít cho bộ lạc lúc này, phải nói đây la của trời cho giúp cho bộ lạc phát triển về sau này.

Đó là Lộc tiên ( bộ phân sinh dục ) lộc tiên có tác dụng bổ thận, tráng dương, ích sinh tinh huyết, hoạt huyết, tăng cường sinh lý.

Cái này thì khỏi phải bàn giúp gia tăng dân số cho bộ lạc, thế nhưng không có rượu để ngâm chỉ có biện pháp là hầm cho đám đàn ông uống.

Tiếp theo đó là gân hươu, cái này thì lại rất là tốt, gân hươu có thể làm dây cung vô cùng chắc chắn, thế nhưng Minh Vũ không có làm như thế, như vậy là phí phạm của trời. gân hươu có tác dụng khác thích hợp hơn để sử dụng đó chính là ngâm rượu trị các bệnh về xương khớp đặc biệt là từ 40 tuổi trở đi.

Nhìn qua bộ lạc hắn thấy được đa phần người già đều là nhưng người có độ tuổi từ 38 tuổi trở lên, không phải bọn họ không còn sức lực mà ho tuổi tra chịu nhiều chấn thương về xương cốt không thể chữa trị nên mới để di chứng về sau.

Ngoài ra đuôi hươu cũng có tác dụng tương tự, trị các bệnh về xương khớp. tuy không có tác phụ trợ được liệu, thế nhưng cũng khá là tốt.

Minh Vũ dự định là khi thu hoạch dư giả một chút lương thực hắn sẽ ủ rượu.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 48: Làm thuộc da
Đến chừng chạng vạng tối, công việc trên cơ bản mới được hoàn thành, mấy con hươu kia vẫn chưa được tách thịt và xương ra. Bọn chúng chỉ vừa được làm sạch lớp da bên ngoài đồng thời mổ bụng lấy nội tạng ra mà thôi.

Số thịt hươu kia hẳn là một loại thức ăn cực ngon, Minh Vũ cũng rất là mong chờ. Thế nhưng hôm nay chỉ ăn một số phần nhỏ trên cơ thể bọn chúng. Đó chính là nội tạng và một ít thịt nát mà thôi.

Còn về phần mấy cái tiên lộc kia, Minh Vũ cho người đem vào trước, rửa sạch rồi hầm thật kỹ. để cho tộc nhân tăng cường sức khỏe.

Sau mấy ngày căng thẳng chuẩn bị săn bắt, mọi người hôm nay mới thả lỏng, sau khi ăn uống nho nê mọi người ai về nhà nấy.

Minh Vũ cũng biết bên trong đó đang có chuyện gì xảy ra, lộc tiên là một thứ đại bổ, ông bà xưa truyền lại một câu bất di bất dịch Ông ăn bà cười.

Minh Vũ cũng muốn mình được khai đao, trong bộ lạc cũng có mấy đối tượn vừa mắt hắn, thế nhưng hắn năm nay mới có 15 tuổi, cơ thể vừa mới phát triển, nếu động dục quá sớm sẽ ảnh hưởng sức khỏe sau này, thậm chí là con do hắn sinh ra sức khỏe cũng không được tốt. thế nên hắn đảnh ngậm ngùi đợi thêm mấy năm nữa vậy.

Thế nhưng khốn nạn là đám người kia không hề nhỏ tiếng chút nào, nhưng âm thanh tiêu hồn vang lên, quả thật là một đêm khó ngủ.

Sáng hôm sau, mọi người bước ra ngoài với tinh thần cực kỳ thoải mái và thư sướng, thế nhưng chỉ có duy nhất thủ lĩnh bọn họ là vẻ mặt thất thần, mắt thâm đen, tinh thần kém đến cực điểm. hơn nữa là nhìn bọ họ với ánh mắt đằng đằng sát khí.

Cả bọn khó hiểu, bọn họ đâu có chọc gì thủ lĩnh đâu. Bọn họ chợt nhớ đến cái cảnh ngày hôm qua thủ lĩnh xỏ mũi đám hươu kia không nhịn được mà rùng mình bỏ chạy, ngay cả đồ ăn sáng không dám ăn liền chạy ra ngoài lột da hươu.

Quả thật sau khi bộ lạc có được dụng cụ bằng đồng công việc thuận tiên hơn rất nhiều, dao đồng sắc bén hơn dao xương và dao đá gấp nhiều lần, đặc biệt là công việc lột da trở nên dễ dàng, khoảng chừng nửa giờ là một bộ lông hoàng chỉnh được lột ra.

Thông thường những miếng da này sau khi lấy ra sẽ được ngâm trong nước một đem, sau đó sẽ đem ra phơi nắng, đây là cách mà bộ lạc sử lý da thú sau khi lột ra.

Các này chỉ là các ứng phó tạm thời mà thôi, loại da làm theo cách này bộ bền rất kém dùng chừng 5 6 tháng da sẽ bị hỏng.

Vì thế Minh Vũ mơi hướng dẫn mọi người cách thế biến da thú hợp cách.

Đầu tiên sau khi da được lấy ra được lấy thịt, mỡ ra được ngâm vào trong nước trong và muố trong hai ngày. Trong khoảng thời gian này, mọi người ra ngoài thu thập nhựa cây.

Da sau khi ngâm tốt hai ngày sẽ đem ra một lần nửa tẩy lông và thịt còn thừa, lúc này tiếp tục ngâm chúng với hổn hợp nhưa cây kia.

Minh Vũ biết đây cũng không phải là biện phát tốt nhất để làm thuộc da, nhưng độ bền sẽ hơn hẳn cách thông thường.

Tro có tính kiềm sẽ khử khuẩn và nấm trước, sau đó lại ngâm vào nhựa cây. Nhựa cây có một thành phần bên đó đó được gọi là tanin, hợp chất tanin có tính axit giúp trung hòa protein trong da thú giúp chúng trở nên bền hơn không dễ bị phá vỡ.

Hướng dẫn mọi người làm việc, Minh Vũ cũng không trở lại hang đá, mà trực tiếp đi xem xét cánh đồng khoai, cánh đồng này chính là nguồn sống tiếp theo của bộ lạc, bộ lạc có thịnh vượng hay không đó chính là nhờ nhưng cây non này.

Lúc này những cây non đang trong độ tuổi phát triển cực tốt, những mầm móng đã mọc tốt, có cây cao gần 15cm xanh tươi mơn mỡn.

Lúc này trên cánh đồng có không ít tộc nhân đang nhổ cỏ, vì nơi đây trước kia là một cái đồng cỏ lớn, thế nhưng sau khi mùa thu kết thúc, Minh Vũ phải đốt cánh đồng này để diệt mầm cỏ. thế nhưng vào thời gian đó hắn không có nghĩ tới chuyện này một mực tìm cách cho bộ tích trữ được nhiều thức ăn mà thôi.

Vì thế bây giờ mới là một gánh nặng cho mọi người. cỏ non mọc rất nhanh, dường như chỉ 3 4 ngay sau khi dọn cỏ thì bọn chúng lại trồi lên.

Cũng may trong thời gian này thức ăn phong phú đám thợ săn có thể lo đủ thức ăn cho cả bộ lạc, ngoài các loài thú nhỏ trong rừng ra, cá vẫn là một nhu yếu phẩm thiết yếu.

Chín con hươu trưởng thành kia số lượng thịt thu được cũng không phải là một con số nhỏ, ít nhất cũng phải hai tấn thịt tươi, số thịt này nếu không biết cách bảo quản hay chế biến, nó sẽ bị hưng trong 1 2 ngày tới, như vậy rất là phí phạm.

Nhưng cũng may đám người Klu cũng có kinh nghiệm từ mùa thu năm trước, thịt hươu sau khi lấy ra được cắt lát mỏng sau đó ướp với một ít muối rồi đem đi hong khô trên lửa.

Từng miếng thịt đỏ tươi được cắt ra, mang một mùi thơm nhè nhẹ của thịt hươu, thịt tươi mới ăn vào một miếng rất là ngọt.

Nhìn thịt hươu Minh Vũ mới nhớ mình còn một chuyện quan trọng cần phải làm, đó là trồng ớt.

Sau khi mùa đông kết thúc hắn có quá nhiều việc cần phải giải quyết nên đã quên đi túi hạt ớt kia.

Minh Vũ mội vào trong hang đá lục ra túi hạt ớt kia ra. Hắn không có vội đem trồng mà phải ngâm nước một đêm để những hạt ớt này nở ra, như thế một khi trồng xuống đất nó sẽ mau mọc mầm và phát triển tốt hơn.

Mà lúc này đám người vào rừng lấy nhựa cây cũng trở về, bọn họ không có lấy nhựa được liền, mà dùng dao chặt lớp vỏ ngoài của cây một đoạn để cho chúng từ từ chảy nhựa ra, sau đó sáng mai sẽ vào rừng thu nhựa.

Có một điều đáng chú ý là Kao lúc đi về trên tay hắn còn có một đoạn nhánh cây, hắn vừa đi vừa gặm cái nhánh cây này.

Thấy Kao đang ăn cây, mọi người không ngừng cười hắn. ăn cây đó là chuyện bình thường của bộ lạc khi không có gì ăn, thế nhưng bây giờ bộ lạc đâu có thiếu thức ăn, sao Kao lại ăn vỏ cây.

“ ta thích ăn!” Kao giận dữ nói.

Hắn cũng mặc kệ mọi người tiếp tục gặm khúc cây của mình. Hắn còn làu bàu nói “ cây ăn ngon mà, vì cay cay ngọt ngọt, ăn thật thích!”

Nhín thấy mọi người om xòm Minh Vũ cũng tới bon chen, khi biết được Kao ăn vỏ cây hắn cũng không nói gì, hắn biết bộ lạc lúc đó sẽ cũng có ăn vỏ cây. Thế nhưng hắn nghe Kao nói, liền giật mình.

“ vỏ cây! Cay cay, ngọt ngọt! không phải là!” Minh ngay lập tức giật nhánh cây của Kao.

Hai tay hắn run rung, nhịn không được mà cắn một cái lên vỏ cây.

Mội mùi hương quen thuộc, cay cay nồng nồng, nhưng về sau lại có chút ngòn ngọt. hương vị đặc trưng, đó là hương vị của tuổi thơ “Cây quế!”

Hắn chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy hình dạng cây quế ra làm sao, hắn chỉ có ăn vỏ cây của nó, đó là món ăn vặt trong những năm 99 2000.

Quế là một loại hương liệu và dược liệu khá là thịnh hành, nó là một trong những hương vị làm nên món phở nổi tiếng.

“ Kao! Ngươi tìm cái này ở đâu?” Minh Vũ có chút gấp.

Kao nét mặt non nớt vẫn còn hoảng sợ hắn lắp bắp nói “ ở đằng kia, “ hắn chỉ về một phía trong rừng.

“ mau dẫn ta đi!” Minh Vũ nói.

Kao nét mặt xanh lét chạy vào trong rừng, theo sau là Minh Vũ cùng không ít tộc nhân, bọn họ tưởng chừng Kao đã làm điều gì đó sai trái mà thủ lĩnh không thể tha thứ.

Đi chừng 20 phút, Kao chỉ về một lùm cây thân gỗ cao chừng 4 5m, đám cây này vỏ khá dày, lá non đang mọc hình bầu dục, trên thân lúc này co không ít vết cắt rất là mới, phỏng chừng là do Kao làm nên.

 Minh Vũ lại gần hít một hơi thật sâu lên vết cắt, lưỡi còn không ngừng liếm lên vết cắt.

Mấy tộc nhân đầu ong ong không hiểu gì cả, đó không phải vỏ cây sao, lúc trước bọn thường hay ăn cái này, vị cũng không tệ tý nào, thế nhưng vất khô khó và khó ăn.

Một khi xác định được đây là cây quế Minh Vũ không nhịn được mà cười thật dài, quế cây, hương liệu à, thức ăn ngon miệng rồi.

“Orc chặt nhánh cây này về, hôm nay có đồ ăn ngon!” Minh Vũ ra lệnh

“đồ ăn ngon! Không thể nào à! Vỏ cây ăn không ngon!” Klu kế bên không nhịn được mà nói.

“ vậy tối nay ngươi đừng có ăn, nhường phần cho Kao!”

“ Kao làm rất tốt! tối nay ngươi sẽ ăn ngon nhất!”

Nghe tới đồ ăn ngon mọi người không nhịn được mà đánh ực một cái, chỉ có Klu là nét mặt xám như tro

“ đồ ăn ngon! Không! Đồ ăn ngon của ta!”

Orc quen tay, hắn cầm trên tay thanh rìu đồng không ngừng gõ vài rìu, một nhán cây to bằng bắp tay đã bị đốn hạ rồi kéo về bộ lạc.

Minh Vũ trực tiếp chỉ huy đám người làm việc.

Vỏ cây được tách cẩn thận sau đó rửa sạch rồi nghiền nát thánh mảnh nhỏ, rồi cho muối vào, rồi lại tiếp tục nghiền nát hỗn hợp lại với nhau.

Một mùi hương đặc trưng của của quế lan tỏa khắp nơi.

Minh Vũ lấy một miếng thịt hươu khá là to chừng 2kg. sau đó trực tiếp cắt mỏng rồi ướp đều gia vị vừa làm. Sau đó chừng 30 phút sau hắn mới đem ra một nửa chiên áp chảo, một nửa nướng trên than hồng.

Thịt hươu tươi kết hợp với quế giống như hoa thêu trên gấm, hương vị phải nói tuyệt vời nhất. xung quanh mọi người đứng chung quanh, không ngừng hít lấy mùi hương mê người kia. Giống như những con heo đang chờ được cho ăn.

Thế nhưng vòng trong chỉ có ba người Orc Kao và Minh Vũ mà thôi. Orc thì khỏi phải nói con chó trong thành nhất của Minh Vũ đồng thời cũng mà một cái kiểm hàng à.

Còn Kao thì đương nhiên là được tưởng thưởng vì tìm ra cây quế rồi.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,570
Điểm cảm xúc
1,484
Điểm
113
Chương 49: Thuần hóa hưu sừng tấm
Orc cùng Kao vô cùng thưởng thức mỹ vị tuyệt hảo mà người đáng thương nhất là Klu, chính vì lời nói kia của hắn mà ngày hôm nay hắn sẽ không được ăn bất kỳ thứ gì được làm thừ vỏ cây quế.

Thư sướng nhất vẫn là Kao, tên nhóc này không ngờ chỉ là do mình thèm cái hương vị kia, nên tranh thủ đánh một cây về ăn chơi. Đánh bậy đánh bạ lại được thủ lĩnh thưởng cho món ngon, lúc này không có một ai cười hắn là ăn vỏ cây nữa, mà tràn đầy sự ngưỡng mộ không thôi.

Sau màn ăn thử kết thúc, lúc này mọi người mới bắt đầu theo sự chỉ dẩn của Minh Vũ bắt đầu thu thập, điều chế hương liệu này.

Quả thật cây Quế trong khu rừng này khác là nhiều, một lùm cây nhỏ kia chí ít cũng hơn 10 cây, ngoài ra trước kia đám người Klu còn thu thập khá là nhiều vỏ cây này để ăn, nên cũng biết đại khái bọn chúng phân bố nơi đâu.

Nghe vậy Minh Vũ cảm thấy mình khá là ngu ngốc, tài nguyên trước mắt mà không biết tận dụng.

Theo lời của Minh Vũ là chỉ được chặt những nhánh cây nhỏ tử nắm tay trở xuống, còn phải phải đế cho cây sống và phát triển. vì đó là nguồn hương liệu của bộ lạc.

Nhánh cây được mang về sẽ được tách vỏ rửa sạch và phơi khô, vỏ quế khô dùng tốt hơn vỏ quế tươi.

Cũng may là nhờ có Kao thế nên số thịt hươu kia trở thành một món mỹ vị cực phẩm. nếu có thêm ớt và đường nữa sẽ giúp cho món nay trở nên cực phẩm hơn. Thế nhưng không nên được voi đòi hai bà trưng. Hãy biết quý trọng những gì mình đang có.

Vì số lượng thịt quá nhiều nên mấy ngày này mọi người lo xử lý để tránh làm hỏng thịt. lúc nay nhiệt độ cũng đã khá cao vào lúc giữa trưa cũng tầm 23 24 độ. Nếu thịt không biết cách bảo quản hoặc chế biến thì trong 1 hai ngày số thịt này sẽ bị hư, như thế cực kỳ lãng phí.

Phần lớn số thịt hươu được tẩm ướp muối và vỏ cây quế sau đó được sấy khô bằng việc gác bếp. hơn nữa mùi vị thành phẩm cũng không tệ chút nào.

Số da lông cũng được xử lý tốt, sau vài ngày ngậm nhựa cây số da này cũng được đem đi phơi khô. Ngoài ra phần bao tử cùng ruột của chúng cũng được tận dụng triệt để.

Bao tử động vật ăn cỏ rất lớn, hơn nữa thành bao tử của chúng rất dày và chắc, nên cực kỳ thích hợp chứa đựng nước, ngoài ra ruột của nó cũng có chức năng như thế. Mấy cái này dành cho các thợ săn chứa nước khi đi vào rừng sâu.

Mà số hươu non kia sau khi đem vào chuồng chỉ được cung cấp pha thêm ít muối ngoài ra không có cho thê mộ thức ăn nào cả, vết thương trên mũi chúng đã nhừng chảy máu, nhưng một khi động vào sợi dây kia chì bọn chúng kêu la vô cùng thảm thiết.

4 con hươu này hiện tại vô cùng kệt sức, sau gần 4 ngày không ăn uống, chỉ cần thêm 2 ngày nữa thôi bọn chúng sẽ chết.

Thế nhưng ngày hôm nay Minh Vũ cho bọn chút một ít thức ăn, số cỏ này chỉ đủ cầm hơi cho bọn chúng mà thôi. Đây chính là một trong những chiến lược thuần hóa động vật.

Nếu là những con trưởng thành bọn chúng sẽ nhịn đói cho tới chết, chứ không ăn, thế nhưng bọn con non này sức chịu đựng và ý chí khá kém thế nên mới dễ thuần hóa.

Mà mỗi lần cho ăn phải ăn từ từ hơn nữa còn phải thân cận, vuốt ve chúng. Ngoài ra dây trói chân của bọn chúng cũng được tháo ra, nhằm để máu lưu thông tránh tình trạng bị hoại tử.

Lúc ban đâu đám hươu này rất là hoảng sợ, bọn chúng cố gắng né tránh nhưng không dám giậ dây vì sợ đau.

Sau nhiều lần cho ăn, bọn chúng có một chút thích nghi với quy tắc cho ăn này, chỉ cần bọn chúng đứng im để Minh Vũ vuốt ve là sẽ có thức ăn.

Cứ như thế sau 10 ngày đám hươu này đã có một chút gần gủi với con người, tuy không có thân thiết quất quýt như ba con sói kia. Nhưng tình hình cũng được xem là tiến triển khá là tốt.

Tiếp theo đó mấy ngày sau Klu cùng Luc dưới sự cho phép của Minh Vũ bắt đầu tiếp cận mấy con hươu này.

Quả thật Minh Vũ có ý định để cho hai tên này sử dụng hai con hưu đực là thú cưỡi.

Hươu có đặc điểm về loài rất là khác ngựa, con hươu đực cực kỳ to lớn và mạnh khỏe. thế nhưng hươu cái thì ngược lại thể hình hầu như là kém gấp đôi so với hươu đực. Vì thế hai con hươu cái này chỉ nuôi để cho bọn chúng sinh sản mà thôi.

Mà muốn biến chúng làm vật cưỡi cũng không phải là một chuyện một sớm một chiều, đầu tiên phải làm cho bọn chúng chiếm được lòng tin, lúc đó mọi chuyện mới có thể dể dàng làm việc.

Đã trải qua hơn 30 ngày từ khi gieo giống, lúc này những cây khoai đang phát triển với tốc độ cực nhanh, có thể thấy nó lớn trong từng ngày.

Lúc này những cây khoai đã lớn chừng 30cm, đây cũng có thể xem là giới hạn chiều cao của chúng, lúc này chính là thời gian tích trữ chất dinh dưỡng để tạo củ, nếu theo lẽ thông thường mà tính thì một thửa ruộng khoai như thế này có thề cho ra tối đa là khoảng 2-2,5 tấn khoai, thế nhưng đó là giống khoai hiện đại có năng sức cao.

Nhưng đây là thời đại nguyên thủy giống cũng không có năng suất cao, vì thế Minh Vũ chỉ hy vọng 1 thửa đất thế này có thể ra 500-750kg khoai là tốt lắm rồi.

Mà đám người bộ lạc Khô lúc trước cũng từng nói qua, một gốc cây khoai như thế này chỉ cho ra chừng 6 7 củ mà thôi, sản lượng cũng tầm 1,5 đến 2kg một gốc.

Để giúp cho khoai có được nhiều củ và củ to hơn, biệt pháp tốt nhất là làm cho đất thật tươi xốp như thế củ mới to, cách tốt nhất để làm điều này chính là vung gốc.

Vung gốc là một việc khá đơn giản và thuận tiện một công đôi việc. đó chính là dùng đất xung quanh gốc vung lên gốc mà thôi.

Công việc này thường đi chung với việc làm cỏ, như thế không những vừa dọn sạch cỏ vừa tăng năng suất cho giống cây.

Nhưng công việc này dành cho phụ nữ, bởi vì hiện tại không có công cụ thích hợp để làm việc này, nên năng suất rất thấp.

Do phải dùng dao để thay thế cuốc, nên làm việc này phải thường xuyên quỳ bò, khom lưng, tuy không quá nhiều mất sức, nhưng làm nhiều động tác này với nam giới rất là khó chịu, dẫn đến đau lưng. Mà lưng sẽ liên quan tới tuyến tiền liệt, thận,…. ảnh hưởng đến sức khỏe sinh sản.

Như thế Minh Vũ không muốn, muốn co nòi giống tốt thì cần phải có giống tốt, đảm bảo sức khỏe tốt mới được.Hiện tại bộ lạc đã thu gom và tích trữ gần 30 lít dầu oliu đó là kết quả nhiều ngày tìm kiếm và thu nhặt của đám người Exp và Ashi.

Hai người bọn họ công việc chủ yếu hằng ngày là huấn luyện một số thành viên trẻ tuổi luyện tập bắn cung và tuần tra xung quanh bộ lạc.

Kèm theo đó là luôn mang them nhân thủ để tiện nhặt quả khô oliu chế dầu ăn, quả thật từ khi có dầu thứ ăn dể ăn hơn rất nhiều, có thể làm đa dạng nhiều món ăn hơn, ngoài chiên ra còn có thể xào. Thịt, cá kết hợp với một số rau dại tạo ra một loại thức ăn mới có mùi vị ăn cực kỳ tốt.

Với lại vào thời gian đầu xuân thì dưới suối có mọc một loại cỏ màu đỏ tía, Minh Vũ cũng không biết đó là rau gì, nhưng qua tộc nhân xác định là có thể ăn được, Minh Vũ cũng tự mình thử qua, vị nó cũng bình có một chút đăng đắng khi ăn sống, thế nhưng khi nấu chín lại ăn rất là ngon.

Loại rau này mọc thành từng bãi dọc theo bời suối, phát hiện một loại rau có thể ăn được không lý nào Minh Vũ có thể tha, hắn ta tích cực huy động tộc nhân bắt đâu nhân giống trồng đại trà.

Mấy cái tộc nhân cũng không có tình nguyện cho lắm, vì sao lúc này bọn họ đã có đủ thức ăn, đủ thịt, tạo sao phải ăn cỏ, không tình nguyện là đúng rồi.

Nhưng sau một hồi giải thích bọn họ mới hăng hái làm, nói giải thích thì không có phải nói đúng hơn là dùng hành động mà chứng minh.

Hắn đem thịt nai xào chung với số rau màu đỏ tía kia, chỉ nêm nếm thêm một chút muối mà thôi, thế nhưng lại tạo ra một hương vị tuyệt vời.

Ai ai cũng nuốc nước bọt ừng ừng, và đương nhiên là mấy cái thành viên dị nghị thì bị nghiêm lệnh không được ăn món này trong 3 ngày, điều này bọn họ khóc không ra nước mắt.

Mà trong số đó ứng cử viên tiêu biểu đó chính là Klu, lại một lần nữa tên này lại bị treo mỏ mấy ngày.

Loại rau mới phát hiện kia Minh đặt cho cái tên là rau Diếp. loại rau này trồng rất là dể sống, chỉ cần lấy một đoạn gốc cắm xuống đất là sau 4 5 ngày chúng sẽ đâm chồi, quả thực là một loài cây có sức sống tốt.

Vì duyên cớ này dọc theo hai bên bờ suối lại được cải tạo một hồi, để thích hợp điều kiện sống cho đám rau diếp này.

Bọn chúng sống cần môi trường ngập nước, vì thế Minh Vũ đã cải tạo chừng 5 thửa đất dọc theo bờ suối làm ruộng nước.

Nghe có vẻ khó khăn, nhưng đối với một tên nông dân miền tây sông nước thì chuyện này khá là đơn giản, chỉ cần đắp bờ và dẫn nước từ suối vào là xong.

Với gần 30 người làm việc với nhiều công cụ bằng đồng, chỉ trong vòng một ngày 5 thửa ruộng rau diếp đã được trồng xuống, lại thêm một nguồn cung cấp lương thực mới cho bộ lạc.

Lúc này bộ lạc Đá Lớn đã ra dáng một cái hương thôn mô hình nhỏ, có thể tự cung tự cấp được rồi, cái nhu yếu phẩm cơ bản đều có thề làm ra được.

Có một điều hối tiếc rất lớn chính là chưa tìm ra nguồn nguyên liệu chế tạo đường. hiện tại đường chỉ có một các duy nhất đó chính là tìm mật ong mà thôi.

Nhưng đã gần hai tháng trôi qua đám người Klu vẫn chưa tìm được một cái tổ ong nào hết, còn số mật ong tìm được trong mùa đông đã bị Minh Vũ xài hết từ lâu rồi.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top