Lượt xem của khách bị giới hạn

[Tập tản văn] Truyện Đề Cử Nhật ký đời thường - Tóc Xanh

[Tập tản văn] Truyện Đề Cử Nhật ký đời thường - Tóc Xanh

Tóc Xanh

Trà đá thêm đường
Thành viên BQT
Administrator
PR Team
Type Team
Item team
Tham gia
17/4/19
Bài viết
924
Điểm cảm xúc
2,207
Điểm
93
Người yêu cũng quan trọng như việc ăn cơm vậy, nhưng nếu như cơm chưa chín thì mình vẫn có thể ăn bánh mì, bún bò, phở... mà nhỉ!

Nên cô gái à, em đâu cần vì ai mà bi lụy, tự làm khổ mình như vậy.
 

Tóc Xanh

Trà đá thêm đường
Thành viên BQT
Administrator
PR Team
Type Team
Item team
Tham gia
17/4/19
Bài viết
924
Điểm cảm xúc
2,207
Điểm
93
Mình không buồn vì một điều nhỏ nhặt, nhưng mình buồn vì nhiều điều nhỏ nhặt kéo đến với nhau cùng một lúc. Để rồi vào một ngày đẹp trời trái tim mình vỡ vụn vì những điều nhỏ nhặt.
 

Tóc Xanh

Trà đá thêm đường
Thành viên BQT
Administrator
PR Team
Type Team
Item team
Tham gia
17/4/19
Bài viết
924
Điểm cảm xúc
2,207
Điểm
93
Đến bây giờ tôi mới biết...
Có người bảo yêu tôi nên tặng tôi một cây bông hồng để dỗ tôi nguôi giận.
Cũng có người bảo yêu tôi vì muốn tôi vui nên đem tặng tôi một bó hoa hồng và một bữa ăn lãng mạn dưới cơn mưa mùa thu.
Thì ra cũng là tình yêu nhưng lại có nhiều sự chênh lệch như vậy.
 

Tóc Xanh

Trà đá thêm đường
Thành viên BQT
Administrator
PR Team
Type Team
Item team
Tham gia
17/4/19
Bài viết
924
Điểm cảm xúc
2,207
Điểm
93
Thì ra, khi hạnh phúc con người ta sẽ trở nên xinh đẹp và rạng rỡ hơn bao giờ hết.
Mình mong rằng mỗi chúng ta đều sẽ tìm thấy được hạnh phúc của riêng mình, dù là ai, dù ở độ tuổi nào.
Để rồi tất cả nỗi bất hạnh đều được xóa tan bởi nụ cười đẹp tựa ánh dương.
 

Tóc Xanh

Trà đá thêm đường
Thành viên BQT
Administrator
PR Team
Type Team
Item team
Tham gia
17/4/19
Bài viết
924
Điểm cảm xúc
2,207
Điểm
93
Trong những năm tháng bất ổn của cuộc đời, tôi chọn cách im lặng để đối mặt với mọi thứ...

Nhưng có lẽ tôi đã sai, càng im lặng trái tim tôi càng tổn thương, sự thương tổn ấy gặm nhắm tâm hồn tôi mỗi ngày để không lúc nào nó ngừng rên rỉ.

Trái tim tôi đầy sự bất an và trống vắng. Thứ gì tôi càng trân trọng tôi lại càng sợ mất đi, nhưng sự bất an trong tôi không ngày nào là không thôi thúc tôi từ bỏ. Từ bỏ những thứ mình đang trân trọng để không còn thứ gì làm tôi có thể bất an thêm được nữa. Nhưng tôi lại là đứa khao khát tình yêu hơn bất kỳ ai khác.

Là tôi đang sống...hay đang tự giết mình từng ngày một?

Thứ gì đã khiến trái tim tôi bất ổn như vậy chứ?

Có lẽ tôi sẽ phải mất thêm vài năm nữa hoặc thậm chí là cả đời để thấu hiểu nỗi đau của mình.

Nhưng không thể phủ nhận rằng tôi của hiện tại đã từ bỏ một bài thứ mình rất trân trọng, sự không đủ đầy trong mối quan hệ khiến trái tim tôi thôi thúc sự từ bỏ, để sự bất an đang ẩn nấu sâu trong tâm trí được nguôi ngoai, để không còn những đêm giật mình tỉnh giấc bởi cơn ác mộng kéo dài dai dẳng.

Chẳng biết tôi làm vậy là đúng hay sai, nhưng có lẽ tôi không nên kéo ai vào vòng xoáy tuyệt vọng này. Để sẽ không còn ai bị tổn thương bởi tôi, để cho những tâm hồn đang yên ắng không bị ảnh hưởng bởi gió bão.

Có lẽ ngày tháng sắp tới là chuỗi ngày tôi tìm lại những mảnh ghép đã vụn vỡ của chính mình.
Tôi trong những năm tháng bất ổn của cuộc đời.
 

Tóc Xanh

Trà đá thêm đường
Thành viên BQT
Administrator
PR Team
Type Team
Item team
Tham gia
17/4/19
Bài viết
924
Điểm cảm xúc
2,207
Điểm
93
Người đã hứa sẽ yêu thương, bảo dung, che chở cho em...nhưng lại chọn rời bỏ khi tâm hồn em đầy hỗn loạn và bế tắc.

Mọi thứ đều vỡ vụn

đau đớn

mơ hồ

hình như vết thương lại rách ra nữa rồi.

Rốt cuộc lời hứa đáng giá bao nhiêu?
 
Top