Lượt xem của khách bị giới hạn

[Đoản] Nhật Ký Người Điên 2 - Nhược Cẩn Trần

[Đoản] Nhật Ký Người Điên 2 - Nhược Cẩn Trần

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,396
Điểm cảm xúc
6,182
Điểm
113
Chương 20: Ngày 15 tháng 11
Editor: trucxinh0505

Kể lại ——————

Nghe nói tiếng chuông quỷ dị có thể giết người? Tôi cũng không biết có phải là thật hay không, dù sao nếu là thật tôi cảm thấy cũng không tồi.

Đương nhiên, chỉ nên nhằm vào tiểu tam đoạt chồng người khác.

Cụ thể gọi là gì tôi không nói, người biết đều gọi cô ấy là Mộng Quân, đi ra từ nói đó, đặt nghệ danh cho chính mình.

Bộ dạng trông không tồi, tính tình thoạt nhìn nhu nhược, chính là người rỗi việc!

Trước mặt chồng người khác đều tỏ ra đáng thương, bộ mặt bạch liên hoa tâm cơ kỹ nữ!

Tôi tận mắt nhìn thấy, cô ta khoe trước mặt vợ cả, làm chị ta tức giận muốn tát cô ta, cô ta liền quay người trốn sau lưng chồng chị ấy không biết đến đây từ lúc nào, cô ta nói cái gì “Đều là do em không tốt, không nên khiến cho tỷ tỷ tức giận”.

Quả thực đủ rồi, còn gọi tỷ tỷ nữa, cô đang diễn kịch cổ trang à?!

Hôm nay tôi nghe được tiếng chuông cổ quái từ di động cô ta, sau đó cô ta ra cửa thì không có trở về.

Thật hy vọng cô ta mất tích, đừng có trở lại!
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,396
Điểm cảm xúc
6,182
Điểm
113
Chương 21: Ngày 16 tháng 11
Editor: trucxinh0505

Viết lại ——————

( Cái này có chút quan hệ cùng cái kia ngày hôm qua. )

Bên người tôi cũng có một tiểu tam mất tích, bất quá tôi không tin tưởng lắm cách nói kỳ quái đó, di động giết người, tôi cảm thấy hẳn là bị chính thất giết chết.

Tiểu tam này thủ đoạn cao minh, giữ chặt nam nhân kia ly hôn cùng vợ cả, vẫn luôn sống chung cùng nam nhân kia, nghe nói sắp lãnh chứng.

Ngày tiểu tam mất tích đi ra ngoài hẹn gặp mặt vợ cả, sau đó liền không có trở về, người biết đều nói, khẳng định là vợ cả không nhịn nổi cô ta, giết chết người thần không biết quỷ không hay.

Hôm nay cảnh sát còn tới lấy lời khai, nhưng vợ cả có chứng cứ không ở hiện trường, thủ đoạn cũng không bình thường.

Dù sao không có chứng cứ, có hỏi mãi cũng không làm gì được vợ cả.

Tôi muốn nói, nữ nhân nguyện ý làm tiểu tam, chết cũng xứng đáng!
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,396
Điểm cảm xúc
6,182
Điểm
113
Chương 22: Ngày 17 tháng 11
Editor: trucxinh0505

Viết lại ————————

Hiện tại tâm tình tôi thực phức tạp, rốt cuộc là khổ sở hay đau lòng đều nói không được.

Nếu mọi người biết đã xảy ra cái gì, nghĩ đến mọi người cũng sẽ thống khổ giống tôi thôi.

Bạn cùng phòng tôi mất tích, tựa như mọi người nói, sau khi nghe được tiếng chuông kia đi WC, sau đó không thấy tăm hơi đâu.

Sau đó chúng tôi báo cảnh.

Thời điểm cảnh sát điều tra di vật cô ấy, phát hiện một cái vòng tay —— là cái vòng không lâu trước nay của tôi bị mất.

Người chết là chuyện lớn, các bạn cùng phòng làm bộ không có nhìn thấy, tôi cũng không có mở miệng nói đó là đồ của mình.

Nhưng tôi rất thương tâm.

Tôi vẫn luôn xem cô ấy là bạn tốt.

Tuy không tính là khuê mật, nhưng cùng ở chung một ký túc xá, cảm tình là có thật.

Ngày đó tôi thay quần áo, vòng tay có chút vướng liền tháo bỏ xuống đầu giường, tôi nhớ rõ ràng. Kỳ thật liền tính không nhớ rõ cũng không sao, bởi vì ngày đó ký túc xá chúng tôi không có người lạ đi vào.

Thay quần áo xong tôi đi rửa mặt, khi quay trở về, không thấy vòng tay đâu.

Tôi hỏi bạn cùng phòng, không ai nhìn cả.

Tôi tìm khắp mỗi một góc, cũng không tìm được.

Hiện tại, tìm được vòng tay rồi, trong ngăn tủ bạn cùng phòng.

Lúc trước thời điểm tôi hỏi, các cô ấy còn chê tôi hoài nghi họ, nói bọn họ không phải loại người như vậy, bọn họ có thể làm chứng đối phương tuyệt đối không có lấy, thậm chí còn cảm thấy là do tôi làm mất hoặc là cất ở đâu đó rồi.

Nhưng hiện tại, tôi tìm được rồi.

Ở trên người một Người chết.

Thậm chí tôi muốn hỏi một câu vì sao đều làm không được.

Tôi có bạc đãi cô ấy sao? Tôi làm chuyện có lỗi với cô ấy sao? Tôi chia sẻ đồ ăn vặt cho cô ấy, đồ vật của tôi cô ấy cũng dùng, mà cô ấy lại đối với tôi như vậy? Cô ấy không có 800 đồng, chưa đến một ngàn hay sao, vì sao một hai phải lấy đồ của người khác?

Cô ấy xảy ra chuyện tôi cũng từng rất lo lắng, nhưng hiện tại tôi không biết nên nói cái gì, tôi hy vọng cô ấy bình an, nhưng tôi không thể tha thứ hành vi của cô ấy.

===========

Tác giả có lời muốn nói: Ta thật sự, thực thương tâm
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,396
Điểm cảm xúc
6,182
Điểm
113
Chương 23: Ngày 17 tháng 11 (2)
Editor: trucxinh0505

Chuyện này hẳn không quan hệ cùng tiếng chuông quỷ dị, tôi viết lại một chút chuyện mất chiếc vòng, chia sẻ cùng mọi người một chút ——————

Lâu chủ đau lòng ba giây.

Nói thật chuyện này khiến lâu chủ đau lòng, đối với người nào đó mà nói ( đặc biệt là những người đã làm hoặc muốn làm chuyện xấu ), bạn có chứng cứ hay không, bản thân là kẻ có tội.

Khả năng bạn đối với họ thật tốt, nhưng họ không cảm thấy như vậy.

Bạn khẳng khái hào phóng, đối phương sẽ cảm thấy nên là như vậy. Tôi gặp qua loại người này, bọn họ cầm đồ của bận cũng không cảm thấy cảm kích, có lẽ nghĩ: Bạn có nhiều đồ như vậy, tôi thì đang thiếu, bạn nên chia cho tôi.

Trong mắt họ chỉ có thấy đồ vật nhiều ít, không có ngẫm lại, những đồ đó ở đâu ra, ai mua nó.

Khi trong tay bạn có một trăm đồng, họ chỉ có một đồng, trong mắt trong lòng bọn họ là bạn có nhiều tiền, nên chia bớt cho họ mười đồng tiền, đối với họ số tiền đó không lớn, không ngẫm lại bản thân có thể bỏ ra cái gì.

Đúng vậy, mọi người đều sẽ cảm thấy, một đồng tiền đúng là quá ít ỏi so với một trăm đồng, nên tiếp tế cho đối phương một chút.

Nhưng xin nhớ kỹ, người có một trăm đồng, cũng không thiếu người kia một đồng nào.

Cho nên, có thể tiếp tế, tiền đề là tâm đối phương có cảm kích, hiểu được phải hồi báo.

Trước kia từng có một lần, bạn học mượn cây dao nhỏ gọt trái cây ( loại dao gấp ), không rửa không lau cứ vậy trả lại cho tôi, chờ khi tôi cần dùng đến, mở ra mới phát hiện lưỡi dao bị rỉ sắt. Tôi hỏi cô ấy sao dùng xong không lau khô, cô ấy nói bản thân quên. Dùng thái độ qua loa tùy ý đồ người khác, còn cảm thấy tôi làm quá đáng.

Lúc ấy tôi đều ngây ngẩn cả người.

Rõ ràng đối phương là một người yêu sạch sẽ, đối đối với đồ người khác lại không biết yêu quý như vậy?

Đây là “Cậu không rửa qua lau qua” là một việc nhỏ sao?

Cho cậu mượn đồ, cậu không cảm kích thì thôi, đã không yêu quý đồ người khác, làm hư cũng không xin lỗi, nhìn con dao dơ như vậy cũng không đem rửa sạch, giống như không quan hệ gì với cậu vậy.

Nói quá tào lao, tôi lười phân bua với cô ta.

Đề tài được mọi người bàn luận

Ý tứ lâu chủ tôi hiểu, bạn có vòng tay không phải bạn sai, mà là người bạn cùng phòng có tư tưởng không tốt.

Loại chuyện trộm đồ người khác, nguyên nhân không ngoài hai loại —— ghen ghét bạn có được, đỏ mắt thứ tốt bản thân không có.

Lâu chủ không cần thương tâm, bạn không sai, loại người này không đáng làm bạn.

Ngoài ra, tôi tin người như vậy không nhiều, trên đời vẫn không thiếu người tốt.

————————

Tôi cũng tin tưởng, trên thế giới này người tốt nhiều hơn người xấu.

Tác giả có lời muốn nói: Chỉ là do vận khí kém, bị gặp phải người xấu mà thôi
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,396
Điểm cảm xúc
6,182
Điểm
113
Chương 24: Ngày 21 tháng 11
Editor: trucxinh0505

Hôm nay thời điểm tôi lướt web thấy một cái tin tức, cũng không biết là thật hay giả.

Nội dung tin tức ghi tin nóng về người, nói cảnh sát có phát hiện mới về vụ người mất tích.

Số lượng người mất tích ngày càng nhiều, cảnh sát thành lập một tổ điều tra chuyên môn, nhưng chưa có một manh mối nào.

Ban đầu là một cảnh sát phỏng đoán, sau là một pháp y thử nghiệm, tiến hành hóa giải xét nghiệm di động mấy người bị hại lưu lại, sau đó phát hiện bên trong di động có lượng lớn sợi thịt!

Trước sự khiếp sợ đó, tổ điều tra đem hết di động đi hóa giải xét nghiệm, đều không ngoại lệ đều tìm được sợi thịt bên trong.

Thông qua xét nghiệm DNA, chứng thực máu thịt đó là của người mất tích.

Cảm giác giống như máu thịt tụ trong di động quá lâu, bởi vì bên trong kín nên tìm được đều là sợi thịt.

Người mất tích rốt cuộc đã trải qua cái gì?

Trong vài phút ngắn ngủn, người biến mất không thấy bóng dáng đâu, máu thịt lại có thể dung nhập tới điện thoại trên tay, nếu biến mất, vì sao không mang theo điện thoại cùng đi?

Đây là kẻ phạm tội cố ý lưu lại manh mối sao?

Như vậy, những máu thịt này có hàm nghĩa gì?
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,396
Điểm cảm xúc
6,182
Điểm
113
Chương 25: Ngày 30 tháng 11
Editor: trucxinh0505

Gần đây trên mạng truyền lưu vài cách nói.

Rất nhiều người cho rằng, người bị mất tích không phải người hại, mà là trên người bọn họ xảy ra một ít chuyện thần quái.

Một phần lớn người cho rằng, là di động “Ăn” bọn họ.

Chứng cứ rõ ràng nhất chính là sợi máu thịt bên trong di động.

Nhưng một cái di động bằng bàn tay sao có thể ăn luôn một người sống to lớn? Lại chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủn!

Có người nói, di động là cửa liên thông đến thế giới dị thế, người mất tích thông qua di động đi đến một nơi khác.

Loại cách nói này có không ít người phản đối.

Không nói trải qua điều tra nghiên cứu, bản thân di động không có phát sinh biến hóa gì, nếu di động thật sự có thể liên thông đến một nơi khác, vậy những người đó trước khi rời đi, vì sao không thông báo cho người thân một tiếng? Nếu không phải tự nguyện, vậy là vì cái gì làm cho bọn họ không kêu cứu được?

Trên mạng khắc khẩu, biện luận chuyện này…

Tôi cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, phảng phất trong mấy tháng ngắn ngủn, rất nhiều chuyện không giống trước kia.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,396
Điểm cảm xúc
6,182
Điểm
113
Chương 26: Ngày 03 tháng 12
Editor: trucxinh0505

Tôi, giống như thấy được Quân Quân.

Thời điểm tôi đi ra ngoài mua đồ, đột nhiên phát hiện cô ấy đứng trong đám người, chỉ một cái nháy mắt, sau đó không thấy tăm hơi cô ấy đâu.

Tôi không xác định có phải thật sự thấy được cô ấy hay không.

Nếu là Quân Quân vì sao không về nhà?

Hơn nữa trường học chỗ này là thành phố B, không phải thành phố A, sao cô ấy chạy tới nơi đây?

Ánh mắt cô ấy nhìn tôi đầy xa lạ, giống như hai chúng tôi chưa từng quen biết nhau.

Thậm chí tôi còn hoài nghi có phải bản thân nhận sai người hay không.

Hẳn là cô ấy…

Hẳn là… Không phải…
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,396
Điểm cảm xúc
6,182
Điểm
113
Chương 27: Ngày 12 tháng 12
Editor: trucxinh0505

Từ lần trước trong lúc vô ý “Khả năng” nhìn thấy Quân Quân, chung quanh tôi tạm thời khôi phục bình an, một đoạn thời gian rất dài không còn có người mất tích.

Nhưng tôi cảm thấy loại an bình này thực quỷ dị, giống như yên lặng ——trước khi bão táp đến.

Tôi lên mạng lục soát một chút, sự kiện mất tích vẫn như cũ ùn ùn không dứt, tôi cũng không thể nói là lo lắng hay thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Rốt cuộc người mất tích đi đâu?

Những người đó còn sẽ trở về sao?

Ngày đó tôi nhìn thấy Quân Quân, đến tột cùng là cô ấy hay ngườ nào khác?
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,396
Điểm cảm xúc
6,182
Điểm
113
Chương 28: Ngày 13 tháng 12
Editor: trucxinh0505

Viết lại ————————

Mấy ngày hôm trước ở ngõ quẹo tiểu khu chúng tôi, tôi phát hiện một bao chuyển phát nhanh, nhìn dáng vẻ hẳn là bị người mới vào nghề đi giao, cũng không biết vì sao đặt nó trên mặt đất.

Bên cạnh bao còn có một cái di động.

Trực giác nói cho tôi có thể là đã xảy ra chuyện gì.

Tôi không dám chạm vào di động, sợ lưu lại vân tay trên đó.

Sau đó tôi báo cảnh sát, cảnh sát căn cứ thông tin trên chuyển phát nhanh liên hệ được người nhà, thế nhưng phát hiện người nọ mất tích không thể hiểu được.

Bọn họ mở camera tiểu khu xem, tìm được thân ảnh người nọ đi lấy bưu kiện, nhưng sau khi anh ta đi vào tiểu khu, camera các nơi đều không thấy hình ảnh anh ta, không biết anh ta mất tích như thế nào.

Hiện tại ngẫm lại thật là sợ.

May mà lúc ấy tôi không có chạm vào cái di động kia.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,396
Điểm cảm xúc
6,182
Điểm
113
Chương 29: Ngày 14 tháng 12
Editor: trucxinh0505

Tôi không khống chế được sưu tập những tin tức mất tích đó các nơi, hy vọng có thể phát hiện một ít quy luật trong đó.

Tuy tôi biết làm như vậy cũng không có tác dụng gì, tổ phụ trách chuyên án có được tin tức toàn diện nhất, có nhiều nhân tài tinh anh cùng với chuyên gia phá án đều không có phát hiện cái gì, tôi sao có thể thu hoạch được gì?

Nhưng tôi vẫn tìm kiếm, cảm thấy chân tướng sự việc nằm ở trước mắt.

Di động ăn người sao?

Không, không có đơn giản như vậy.
 
Top