Lượt xem của khách bị giới hạn

[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Huyền huyễn] [Truyện Hoàn] Nhất niệm vĩnh hằng - Nhĩ Căn

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1548: Mặt quỷ buồn (2)
- Lão quỷ này lại có thể bị Bạch Tiểu Thuần bắt đi!

Quỷ Mẫu nheo cặp mắt lại, hai tay lập tức bấm quyết. Nhất thời xương trắng trên chiến thuyền sương mù màu đen cuồn cuộn. Trong miệng của rắn mối xương trắng phun ra biển lửa, tốc độ không giảm, vẫn công kích tới.

Trong phút chốc, mảnh biển lửa này lại bao trùm khắp nơi. Mặt quỷ khóc cười đứng mũi chịu sào, lúc này nước mắt cũng muốn chảy xuống. Hắn phát điên, trong tiếng rít gào, không thể không đi liều mạng mạng. Lúc này hắn mở cái miệng lớn chợt thổi một cái. Ngay lập tức một âm phong biến ảo, khuếch tán gào thét phóng về phía trước, khiến cho mảnh biển lửa này cũng bị tách ra thành hai nửa.

Dù sao lão quỷ này từng là lá cờ chủ trên chiến thuyền rắn mối xương trắng, hiểu rất rõ về chiến thuyền này. Lúc này một hơi thở của hắn, lập tức lại phá vỡ biển lửa. Sau khi đối mặt với biển lửa, lại gặp phải mấy đạo ánh sáng màu đen. Mặt quỷ hét lớn một tiếng, rốt cuộc một đầu lao tới, cắn nuốt ánh sáng màu đen. Đồng thời, hai mặt quỷ khác trên chiến thuyền cũng không dám tới gần, tùy ý Quỷ Mẫu bấm quyết điều khiển, cũng giãy dụa lui lại phía sau.

Không có hai mặt quỷ này ngăn cản, lại có lão quỷ này mở đường, hai người Bạch Tiểu Thuần cùng hoa ánh trắng thế như chẻ tre. Thời điểm xuất hiện, thình lình ở giữa không trung của chiếc thuyền xương. Mặt quỷ khóc cười này không thể làm theo ý mình, trong tiếng rít gào, một đầu lao về phía chiếc thuyền xương.

- Lão quỷ này chính là một đòn sát thủ khác của ngươi sao?

Quỷ Mẫu cười lạnh. Tuy có bất ngờ, nhưng nàng phần nhiều vẫn vui mừng. Nàng giơ tay phải vung lên. Nhất thời huyết vụ màu đỏ trên chiếc thuyền xương này, lại biến ảo trở thành phòng hộ, toàn lực ngăn cản phát thuật thần thông đến từ đám người Bạch Tiểu Thuần.

Trong tiếng nổ lớn, mặt quỷ khóc cười này là người đầu tiên lao vào huyết vụ màu đỏ. Dưới sương mù phản chấn, lão quỷ lập tức kêu lên thảm thiết, thân thể cũng đang vặn vẹo. Sau đó lại là hoa ánh trăng. Nó bạo phát trực tiếp đến cực hạn, lao về phía huyết vụ màu đỏ!

Tiếng nổ lớn thứ hai vừa vang vọng, huyết vụ màu đỏ phản chấn khiến cho cành của hoa ánh trăng cũng xuất hiện vết nứt. Cự Quỷ Vương rít gào, liều mạng, hóa thân cự quỷ, hung hăng một đòn đánh vào trong huyết vụ màu đỏ này.

Liên tục chịu ba lần công kích, huyết vụ màu đỏ này cũng trở nên mỏng manh một ít. Đúng lúc này, trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần đã tới gần. Bất Diệt Đế Quyền được thi triển ra toàn lực, trực tiếp công kích qua.

Tiếng nổ giống như thiên lôi vang vọng. Mặc dù huyết vụ màu đỏ này còn đang phản chấn, nhưng mức độ nồng đậm của nó ở dưới liên tiếp những thần thông này, đã càng thêm mỏng manh.

Đúng lúc này, khóe miệng Bạch Tiểu Thuần tràn ra máu tươi. Trong cơ thể, trong chớp mắt lực khôi phục kinh người vận chuyển. Trong mắt hắn lộ ra hàn quang. Tay phải hắn trực tiếp giơ lên. Ở trên đại lục Vĩnh Hằng này, đại kiếm bắc mạch lần đầu tiên xuất hiện ở trong tay Bạch Tiểu Thuần!

Đại kiếm màu xanh lam phát ra khí tức cường hãn của thế giới chi bảo, hung hăng… chém một cái về phía chiếc thuyền xương trắng phía sau huyết vụ màu đỏ, phía sau sương mù!

Quỷ Mẫu hít thở dồn dập. Trong mắt nàng lộ ra ánh sáng kỳ dị. Nàng chờ Bạch Tiểu Thuần thi triển đại kiếm bắc mạch này đã rất lâu. Hơn nửa năm qua, trong những tình hình nàng tỉm hiểu được, có miêu tả liên quan đến đại kiếm bắc mạch này. Cho nên trước đây nàng mới bằng mọi cách cẩn thận.

- Ngươi cuối cùng đã lấy ra thanh kiếm này!

Quỷ Mẫu cười khanh khách. Trong lúc hai tay bấm quyết, nàng hung hăng ấn một cái về phía chiếc thuyền xương!

Tất cả những điều này nói rất dài dòng, nhưng trên thực tế đều phát sinh trong chớp mắt. Thời khắc này, trong tiếng gầm nhẹ trong tay Bạch Tiểu Thuần cầm đại kiếm bắc mạch thế giới hung hăng hạ xuống một kiếm!

Ánh sáng màu xanh lam chói mắt, kinh thiên động địa hiện ra. Khí tức của thế giới chi bảo, khiến cho thiên địa thất sắc. Đồng thời, cũng tản ra uy áp kinh người. Ở trong ánh sáng màu xanh lam lập lòe này, mơ hồ lộ ra ảo ảnh đại lục bắc mạch, mang theo lực lượng vạn quân, chợt rơi xuống!

Trong tiếng nổ lớn, va chạm đầu tiên chính là mảnh huyết vụ màu đỏ loãng vặn vẹo này. Bên trong huyết vụ này ẩn chứa phản chấn mãnh liệt. Nhưng lúc trước do liên tục suy yếu, nó đã không có cách nào ngăn cản được đại kiếm bắc mạch.

Trong nháy mắt, toàn bộ phòng hộ huyết vụ này lại ở trong tiếng nổ lớn hoàn toàn nổ tung. Thời điểm nó chia năm xẻ bảy, ánh sáng màu xanh lam của đại kiếm bắc mạch với thế như chẻ tre vậy xuyên qua, hung hăng chém xuống một kiếm về phía chiến thuyền,!

Cũng chính là vào lúc này, hai tay Quỷ Mẫu bấm quyết, đặt ở trên chiến thuyền. Chiến thuyền này chợt chấn động. Thình lình từ bên trong mỗi cái xương, đều có huyết vụ màu đỏ xuất hiện. Huyết vụ màu đỏ này không bay lên trời, mà ngưng tụ ở bốn phía xung quanh xương của rắn mối xương trắng. Chớp mắt một cái, lại có thể hình thành... máu thịt!

Theo rắn mối xương trắng gào thét cùng rít gào, thân thể của nó với tốc độ mắt thường có thể thấy được, rốt cuộc không còn là xương, mà là máu thịt sinh trưởng. Thỉ là trong chớp mắt khi tất cả những điều này diễn ra, rắn mối xương trắng biến mất. Thay vào đó, lại là một con rắn mối có máu thịt thật sự!!

Mà chiến thuyền vốn ở trên đỉnh đầu nó, lúc này đều bị máu thịt bao trùm. Sau khi trực tiếp bao phủ, hình thành một lớp màng máu màu đỏ. Giờ phút này, bất luận là rắn mối hay chiến thuyền, đều có khí thế cuồn cuộn bạo phát ngập trời, hình thành một lực lượng vô thượng, ngăn cản đại kiếm thế giới của Bạch Tiểu Thuần chém xuống...

Âm thanh đinh tai nhức óc, động thiên động địa vang lên. Một lực phản chấn còn cuồng bạo hơn so với trước, bỗng nhiên bạo phát ra. Bạch Tiểu Thuần phun ra máu tươi. Đại kiếm bắc mạch cũng bị đánh văng ra. Ở trong một tích tắc này, thân thể hắn ở dưới lực phản chấn, giống như bị tổn thương nặng nề, bỗng nhiên lui về phía sau. Máu tươi giống như không ngừng được, không ngừng phun ra.

Chẳng những là Bạch Tiểu Thuần như vậy, Cự Quỷ Vương cũng như vậy. Mặc dù không phải là bị màng máu phản chấn, nhưng trước đó huyết vụ chấn động, vẫn khiến hắn tổn thương nặng nề. Lúc này hắn cũng rút lui, máu tươi tràn ra.

Bao gồm hoa ánh trăng, còn có mặt quỷ khóc cười, tất cả đều đang lui về phía sau, chật vật không thôi.

- Đáng chết, đáng chết. Đây chính là chiến thuyền Tà Hoàng từng gia tăng cho Quỷ Mẫu. Chúng ta làm sao có thể đánh phá được!

Mặt quỷ khóc cười kêu lên thảm thiết. Thân thể của nó cũng đã tiêu tan hơn phân nửa, đang quay ngược lại nhanh hơn.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1549: Phong ấn
Chỉ có điều mọi người ra tay, không phải khiến cho chiến thuyền này lông tóc không tổn hao gì. Lúc này con rắn mối máu thịt phát ra tiếng gào thét thê lương. Thân thể của nó cũng chấn động, lui lại phía sau hơn nghìn trượng. Trên đỉnh đầu của nó xuất hiện một vết thương cực lớn. Màng máu tươi rụng xuống một mảng lớn. Chỉ là vết thương này tuy lớn, nhưng không có xuyên qua màng máu!

Bên trong màng máu, lúc này Quỷ Mẫu ở bên trong chiến thuyền, trong mắt lộ ra vẻ phấn chấn vô cùng mãnh liệt. Hơi thở của nàng cũng lộ ra sự kích động. Mắt thấy đám người Bạch Tiểu Thuần giống như cùng đường liều mạng, mỗi người đều bị tổn thương nặng nề. Nhất là Bạch Tiểu Thuần, ngay cả đại kiếm bắc mạch cũng lấy ra, nhưng chỉ là vô nghĩa. Hiện tại hắn còn bị thương thế nghiêm trọng.

- Thời gian cũng không còn nhiều lắm. Nếu trì hoãn tiếp nữa, sẽ có chuyện phức tạp...

- Đòn sát thủ này của Bạch Tiểu Thuần cũng đã hoàn toàn bộc lộ ra. Cho dù còn có một chút, cũng không quan hệ tới đại cục!

Quỷ Mẫu mắt thấy thế cục đã định, nhất là chú ý tới thương thế của Bạch Tiểu Thuần đang cấp tốc khôi phục, trong mắt nàng lóe lên sát cơ bạo phát. Tay phải nàng bấm quyết, tính điều khiển rắn mối xương trắng tiến hành lần giết chết cuối cùng.

Nhưng ngay khi con rắn mối này ngẩng đầu rít gào, muốn xông về phía Bạch Tiểu Thuần. Trong nháy mắt, Bạch Tiểu Thuần đang chật vật, tay phải đột nhiên giơ lên, hung hăng vung về phía chiến thuyền rắn mối!

Dưới cái vung lên này, ngay lập tức bốn phía xung quanh có hơi nước dâng lên khắp bầu trời. Đó chính là Thủy Trạch Quốc Độ, lại một lần nữa từ trong tay Bạch Tiểu Thuần thi triển ra. Hai hàm trên dưới của Ngạc Thú lại huyễn hóa ra, mang theo tiếng rít gào viễn cổ, trong tiếng nổ lớn, tính lao tới cắn nuốt chiến thuyền rắn mối.

Dường như liên tục thi triển Thủy Trạch Quốc Độ, khiến cho thương thế của Bạch Tiểu Thuần quá nặng, tốc độ khôi phục cũng khó có thể hoàn thành trong nháy mắt giống như thường ngày. Lúc này hắn lại phun ra máu tươi, lảo đảo, rốt cuộc lao thẳng đến biển Vĩnh Hằng phía dưới.

Dường như thật sự cùng đường, hắn dự định mượn biển Vĩnh Hằng chạy trốn!

Nếu như đổi lại vào thời điểm khác, Quỷ Mẫu vì cẩn thận, nhất định sẽ xử lý Thủy Trạch Quốc Độ trước, sau đó mới đuổi bắt. Nhưng lúc này... cho dù Thủy Trạch Quốc Độ từng được thi triển qua một lần, nhưng Quỷ Mẫu muốn điều khiển chiến thuyền phá giải, cũng cần phải tốn thời gian mấy lần hít thở.

Nhưng mấy hơi thở này cũng đủ cho Bạch Tiểu Thuần trốn vào bên trong biển Vĩnh Hằng. Thậm chí nếu như còn có thần thông độn pháp khác, sợ rằng hắn có thể trốn được hơn vạn dặm, cũng không phải không có khả năng.

Mà chủ yếu nhất, một khi cho Bạch Tiểu Thuần có cơ hội thở dốc, theo Quỷ Mẫu, thương thế của đối phương sợ là sẽ khôi phục hơn phân nửa. Điều đó sẽ làm thời gian trận chiến này lại tiếp tục kéo dài thêm.

- Mặc dù không thể thiếu được sự cẩn thận, nhưng thời điểm nên quyết đoán, tất nhiên cũng phải dứt khoát. Huống hồ ta là tu vi Thiên Tôn. Hiện tại hơn phân nửa con át chủ bài của đối phương đã nghiền ép qua!

Ánh mắt Quỷ Mẫu chớp động, đã có sự quyết đoán. Nàng không chút do dự, thân thể thoáng một cái, rốt cuộc không để ý tới cái miệng lớn của con Ngạc Thú Thủy Trạch Quốc Độ nữa. Tu vi Thiên Tôn ầm ầm bạo phát. Dưới một bước, nàng trực tiếp lại xuất hiện ở bên ngoài chiến thuyền, xuất hiện ở trên biển Vĩnh Hằng, xuất hiện ở phía sau lưng Bạch Tiểu Thuần. Trong lần truy kích Bạch Tiểu Thuần này, đây là lần đầu tiên... nàng rời khỏi chiến thuyền!

Nàng trực tiếp chộp về phía Bạch Tiểu Thuần!

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi là của ta!

Trong mắt Quỷ Mẫu lộ ra thần thái phấn chấn, hưng phấn vô cùng.

Nhưng ngay trong nháy mắt khi nàng ra tay, Bạch Tiểu Thuần này nhìn như đang chật vật phun máu tươi, bỗng nhiên quay đầu lại. Trong mắt hắn lộ ra ánh sáng kỳ lạ.

- Nàng cuối cùng cũng đi ra!

Trong một khắc khi những lời này được truyền ra, tất cả thương thế của Bạch Tiểu Thuần đã hoàn toàn khôi phục, lại không có một chút tổn thương nặng nề nào. Đồng thời, khi Quỷ Mẫu vừa biến sắc, Bạch Tiểu Thuần đã giơ tay phải lên. Nhưng hắn không phải chỉ về phía Quỷ Mẫu, mà là chỉ về phía chiến thuyền rắn mối đang bị Thủy Trạch Quốc Độ bao phủ!

Trong miệng hắn khẽ thốt ra một tiếng.

- Một con mắt tinh uyên!

Lời nói vừa ra, không phải tất cả biển Vĩnh Hằng, nhưng tất cả nước biển ở trong phạm vi nơi này, trong chớp mắt giống như bị băng phong vậy. Ở dưới những tiếng kêu két két, chúng hóa thành một mảnh tinh biển.

Những mảnh kiếm thủy tinh đồng thời vỡ nát ra, sau đó hình thành kiếm thủy tinh, từ biển Vĩnh Hằng bạo phát xông lên trời, từ bốn phía xung quanh nổ lớn, trực tiếp lại xuất hiện ở bốn phía xung quanh chiến thuyền rắn mối. Mặc cho con rắn mối này giãy giụa như thế nào, những thanh kiếm thủy tinh đang không ngừng vỡ nát. Thình lình ở phía dưới con rắn mối này, hình thành một cái đế đèn cực lớn bằng thủy tinh!

- Ngươi!

Tâm thần Quỷ Mẫu chấn động. Nàng biết mình đã bị trúng kế. Một vài hành vi của đối phương lúc trước chính là để cho mình rời khỏi chiến thuyền!

- Màn trời vì lồng!

Trong lúc tâm thần của Quỷ Mẫu đang chấn động, Bạch Tiểu Thuần truyền ra câu nói thứ hai.

Ầm ầm.

Trong những tiếng động vang vọng, hình như có một bàn tay khổng lồ vô hình, kéo bầu trời của đại lục Vĩnh Hằng xuống, biến nó trở thành cái chụp đèn, bao phủ ở bốn phía xung quanh chiến thuyền rắn mối, hoàn toàn phong ấn. Đồng thời, Quỷ Mẫu bên kia sắc mặt biến hóa, muốn trở về chiến thuyền, lại bị ngăn cản ở bên ngoài. Quỷ Mẫu có cảm giác bất an mãnh liệt. Nàng phát ra một tiếng gầm khẽ. Tu vi Thiên Tôn lập tức bạo phát, biến hóa ra vô số lệ quỷ. Sương mù ngập trời. Nàng đang muốn mạnh mẽ xuyên qua.

- Vạn thọ vô cương!

Âm thanh của Bạch Tiểu Thuần lại truyền ra. Vô số chữ thọ biến ảo ở trên trời địa bên trong thế giới, bao phủ ở trên chụp đèn màn trời kia, khiến cho lực lượng phong ấn lại bạo phát ra mạnh hơn, ngăn cản Quỷ Mẫu ở bên ngoài!

- Ngươi sinh ra làm nến!

Ngay sau đó, chiến thuyền rắn bội bị trói buộc ở trên đế đèn thủy tinh, bị màn trời phong ấn, bị vạn thọ gia tăng, lại có thể trực tiếp liền bắt đầu trở thành màu trắng, nhanh chóng hóa thành... Sáp ong!!

- Trường sinh... Đèn thành!

Thiên địa nổ lớn, bản thân chiến thuyền rắn mối cùng với bốn phía xung quanh, thình lình huyễn hóa thành một ngọn đèn Trường Sinh Đăng cực lớn. Đạo pháp lực bạo phát. Dưới lực phản chấn, cho dù là Quỷ Mẫu thân là Thiên Tôn, cũng không có cách nào ở trong thời gian ngắn phá vỡ được Trường Sinh Đăng này!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1550: Tỉnh lại (1)
Đây cũng chính là nguyên nhân Bạch Tiểu Thuần không sử dụng đạo pháp này về phía Quỷ Mẫu, mà thi triển về phía chiến thuyền rắn mối. Dù sao Quỷ Mẫu không phải là Thông Thiên đạo nhân. Bạch Tiểu Thuần không thể đi đánh cược Trường Sinh Đăng này của mình, sau khi sử dụng ở trên người của Quỷ Mẫu, đối phương sẽ phá vỡ ở trong thời gian dài hay ngắn.

Về điểm này hắn không xác định được. Nếu như thời gian dài còn tốt. Nhưng nếu là thời gian ngắn, như vậy Quỷ Mẫu nhất định sẽ trở lại bên trong chiến thuyền, lại đứng ở thế bất bại.

Cho nên, hắn lui tới cầu thứ hai, không đi phong ấn Quỷ Mẫu, mà là đi phong ấn chiến thuyền con rắn mối này. Hắn có mười phần nắm chắc, chiến thuyền này... không có Quỷ Mẫu ở bên trong điều khiển, muốn lao ra khỏi Trường Sinh Đăng, trong thời gian ngắn tuyệt đối làm không được.

Về phần chuyện Quỷ Mẫu bên ngoài tương trợ, Bạch Tiểu Thuần sẽ không cho Quỷ Mẫu có cơ hội này!

- Bạch Tiểu Thuần!

Quỷ Mẫu lộ ra sắc mặt khó coi vô cùng. Nàng nhìn ra được tính toán của Bạch Tiểu Thuần. Lúc này trong lửa giận thiêu đốt, nàng ngược lại nở nụ cười.

- Cho dù không có chiến thuyền, lấy tu vi Thiên Tôn của bản tọa, vẫn sẽ nghiền ép được ngươi!

Quỷ Mẫu vung mạnh hai tay lên. Nhất thời bốn phía xung quanh có sương mù ầm ầm khuếch tán ra phạm vi vạn dặm, khiến cho nơi đây giống như trong nháy mắt hóa thành Quỷ Vực.

Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Ở trong một chớp mắt này, trong mắt hắn cũng lộ ra ý chí chiến đấu mãnh liệt. Lúc này theo ý chí chiến đấu của hắn dâng lên, suy nghĩ muốn bắt trói Quỷ Mẫu này lại, càng thêm kiên định.

- Bước đầu tiên đã hoàn thành. Lúc này chính là thời điểm mấu chốt nhất... Bước thứ hai!

Bạch Tiểu Thuần giơ tay phải lên, hung hăng nắm chặt. Lực lượng thân thể ầm ầm bạo phát. Trường Sinh Quyển cùng khí tức Bất Tử Quyển đồng thời dâng lên, dung hợp với nhau, sau đó hình thành khí thế vượt qua chuẩn Thiên Tôn bình thường... rất gần với Thiên Tôn chân chính!

Khí thế kia xuất hiện, lập tức khiến cho trời cao thất sắc. Cho dù bên trong phạm vi vạn dặm bị quỷ sương mù bao phủ, cũng vẫn không có cách nào che giấu sự cuồng bạo ở trên người Bạch Tiểu Thuần giống như thanh lợi kiếm được rút ra khỏi vỏ vậy. Hắn bước lên trước một bước, toàn thân hóa thành một đạo cầu vồng, lao thẳng đến chỗ Quỷ Mẫu.

- Quỷ môn mở!

Tay ngọc của Quỷ Mẫu bấm quyết, chỉ về phía Bạch Tiểu Thuần. Nhất thời quỷ vụ trong phạm vi vạn dặm chợt ngưng tụ lại, hình thành một vòng xoáy cực lớn. Từ bên trong vòng xoáy này, có vô số lệ quỷ trực tiếp bay ra. Những lệ quỷ này dữ tợn lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.

Tre già măng mọc, số lượng đếm không hết!

- Đỉnh quỷ đạo!

Còn không kết thúc. Trong chớp mắt khi những lệ quỷ này xuất hiện, Quỷ Mẫu lại bấm quyết. Ngay lập tức, mỗi một con lệ quỷ này lại lớn tiếng gào thét. Cuối cùng chúng hạ xuống, không ngừng cắn nuốt dung hợp. Chớp mắt một cái, chúng lại hóa thành một con quỷ vương cực lớn với kích thước chừng nghìn trượng!

Toàn thân Quỷ Vương này từ trên xuống dưới, đều có từng con mắt quỷ, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị. Lúc này sau khi xuất hiện, nó tản ra sóng dao động của tu vi chuẩn Thiên Tôn, rít gào nhằm về phía Bạch Tiểu Thuần.

- Gương quỷ ảnh!

Vẫn không để yên, Quỷ Mẫu lại bấm quyết. Nhất thời thân thể Quỷ Vương này rốt cuộc xuất hiện ảo ảnh trùng điệp, trong chớp mắt, lại có thể huyễn hóa ra ba vị. Kể cả bản thân hắn, tổng cộng có bốn vị Quỷ Vương, hình thành trận pháp nào đó, công kích Bạch Tiểu Thuần.

Chỉ là đạo pháp này lại vượt qua Thông Thiên đạo nhân. Bạch Tiểu Thuần cười lạnh. Thoáng một cái ra, tiếng sấm nhất thời khuếch tán. Bốn vị Quỷ Vương này liên thủ, cũng không phải là đối thủ của Bạch Tiểu Thuần, bị hắn đánh một quyền, chợt lui về phía sau.

Nhưng trong mắt Quỷ Mẫu lại lộ ra một tia châm chọc, tay phải bấm quyết, lại chỉ một cái.

- Quỷ môn… quan!

Theo lời nàng nói truyền ra, bốn vị Quỷ Vương này quay ngược lại, thân thể đột nhiên tự nổ tung, dung hợp với nhau, sau đó hình thành một cánh cửa lớn, trấn áp về phía Bạch Tiểu Thuần.

Ầm ầm.

Trong tiếng chấn động lớn, trên quỷ môn này tản ra uy áp cường hãn vô cùng. Bạch Tiểu Thuần hít thở gấp gáp, nhưng lại không có cách nào né tránh. Hắn bị quỷ môn này trực tiếp đánh vào trên người, bị trấn áp tại biển Vĩnh Hằng.

Quỷ Mẫu không tiếp tục ra tay. Nàng đã biết về khả năng khôi phục của Bạch Tiểu Thuần. Lúc này trong lòng nàng đã không còn tiếp tục kiêng kỵ thế giới chi bảo của Bạch Tiểu Thuần. Nàng nhìn dường như vẫn thoải mái, ngôn từ cũng cuồng ngạo. Nhưng trên thực tế điều khiến cho nàng đau đầu nhất, chính là năng lực khôi phục của Bạch Tiểu Thuần.

Loại phương pháp này đánh như thế nào cũng đánh không chết, chỉ trong chớp mắt lại khôi phục như cũ, thật quá kỳ dị, cũng khiến cho nàng cảm thấy khó chơi. Lúc này không chút do dự, nhân lúc Bạch Tiểu Thuần bị trấn áp, Quỷ Mẫu thoáng một cái dưới, lao thẳng đến chỗ chiếc thuyền xương rắn mối, tính sẽ đi phá vỡ Trường Sinh Đăng.

Càng tới gần, Quỷ Mẫu toàn diện bạo phát ra tu vi Thiên Tôn. Trong hư vô phía sau lưng nàng trực tiếp lại xuất hiện vô số quỷ thủ. Những quỷ thủ này đan xen cùng một chỗ, giống như có thể xé mở tất cả vách ngăn, biến ảo ở bốn phía xung quanh Trường Sinh Đăng, hung hăng nắm lấy. Sau khi Quỷ Mẫu gầm nhẹ một tiếng, chúng bỗng nhiên xé ra!

Tiếng sấm bạo phát. Ở trong vô số quỷ thủ xé này rách, Trường Sinh Đăng lập tức lại tan vỡ ra. Nhưng ngay khi Quỷ Mẫu đang vui mừng, trong nháy mắt, toàn bộ màn trời đột nhiên xuất hiện vô số Trường Sinh Đăng. Trên mỗi một chụp đèn thình lình xuất hiện bóng dáng của chiếc thuyền xương rắn mối!

- Đáng chết!

Quỷ Mẫu nhất thời lộ ra sắc mặt khó coi. Nàng không nghĩ tới Trường Sinh Đăng này lại còn có loại biến hóa thứ hai. Lúc này nàng lại muốn tiếp tục ra tay, chợt trên biển Vĩnh Hằng truyền tới tiếng nổ lớn. Quỷ Môn Quan kia trực tiếp nổ tung ra. Bóng người Bạch Tiểu Thuần từ bên trong bay lên trời!

Tuy bộ dạng hắn có chút chật vật, nhưng lại lông tóc không tổn hao gì, hoàn toàn không có một chút thương thế nào. Thấy vậy, Quỷ Mẫu cắn răng, tay phải vỗ vào túi đựng đồ. Ngay lập tức, ở bên cạnh nàng xuất hiện một cái chuông.

Cái chuông này mới vừa xuất hiện, liền truyền ra âm thanh thanh thúy, vang vọng khắp nơi. Đồng thời, xương của vô số động vật biển tử vong ở dưới đáy của biển Vĩnh Hằng chôn cất trong không biết bao nhiêu năm tháng lưu lại, tất cả đều chấn động. Cuối cùng mỗi một con giống như bị triệu hoán, trong nháy mắt từ bên trong nước bùn lao ra, lao thẳng đến mặt biển.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1551: Tỉnh lại (2)
Phóng tầm mắt nhìn lại, trong phạm vi một mảnh biển Vĩnh Hằng này, trong sóng lớn cuồn cuộn, từng cái xương phóng lên cao!

- Cốt độc!

Quỷ Mẫu cắn răng. Lúc âm thanh truyền ra, những cái xương này cuối cùng đều vỡ nát, nổ tung ra, trở thành từng mảnh phấn xương, rơi trong bốn phương tám phương. Đồng thời, một khí tức kịch độc cũng tản ra bốn phía xung quanh!

- Thân thể cường hãn, như vậy thì sử dụng độc tới ăn mòn!

Quỷ Mẫu hừ lạnh, tay phải bấm quyết chỉ vào cái chuông. Nhất thời cái chuông này lại chấn động mãnh liệt, lay động càng lúc càng nhanh. Trên biển Vĩnh Hằng, xương xuất hiện cũng càng lúc càng nhiều.

Thậm chí trên Tiên Vực thứ ba phía xa, lúc này mặt đất ở gần biển Vĩnh Hằng cũng bắt đầu vỡ nát. Từng bộ hài cốt bay ra, lao thẳng đến nơi đây. Sau đó, tất cả cũng tan vỡ, hóa thành cốt độc, bao phủ toàn bộ thiên địa!

- Độc táng!

Giữa không trung, trong mắt Quỷ Mẫu lộ ra sát cơ mãnh liệt, ấn quyết biến hóa. Nhất thời vô số cốt độc ở bốn phía xung quanh giống như hóa thành thực chất, nắm giữ trọng lượng, giống như bùn đất, trực tiếp bao phủ Bạch Tiểu Thuần ở bên trong, chôn hắn!

Trong tiếng nổ lớn, theo cốt độc chôn xuống, hơi thở của Quỷ Mẫu cũng có chút gấp gáp. Nàng ra tay chính là đòn sát thủ của mình. Lúc này mắt thấy lại phong ấn Bạch Tiểu Thuần, thân thể nàng thoáng một cái lao thẳng đến trời cao, hai tay đưa ra, trong miệng phát ra một tiếng gào thét chói tai.

Tiếng gào thét này quá mạnh mẽ, hình thành lực xuyên qua, hóa thành sóng âm, trùng kích toàn bộ trời cao. Sóng âm đi qua nơi nào, trên bầu trời từng ngọn đèn Trường Sinh Đăng nhất thời tan vỡ với phạm vi lớn. Chớp mắt một cái, tất cả Trường Sinh Đăng lại bị phá hủy!

Nhưng Quỷ Mẫu sắc mặt vui mừng không đợi hiện lên, sắc mặt nàng lại đầu tiên đại biến, một để cho nàng kinh hãi khí tức, trong không trung Trường Sinh Đăng sau khi biến mất, từ rắn mối chiếc thuyền xương bốn phía xung quanh, lại một lần nữa bạo phát ra!

Lần này, hình như toàn thế giới trở thành chụp đèn. Cả vùng trở thành đế đèn. Trường Sinh Đăng... vẫn không có bị phá ra!

- Sao có thể như vậy được!

Quỷ Mẫu thất thanh. Đừng nói Bạch Tiểu Thuần là chuẩn Thiên Tôn, cho dù là Thiên Tôn chân chính, theo Quỷ Mẫu, cũng vẫn không có cách nào triển khai được đạo pháp liên hoàn kinh người như vậy.

Ở trong tâm thần Quỷ Mẫu chấn động mãnh liệt, những cốt độc giống như bùn đất phía dưới lại trực tiếp truyền ra những tiếng nổ lớn. Bỗng nhiên chúng nổ tung ra. Bóng dáng của Bạch Tiểu Thuần từ bên trong, đi từng bước một đi ra.




Vẫn là bộ dạng chật vật, nhưng đồng thời vẫn là... Lông tóc không tổn hao gì!

- Quỷ Mẫu, ta rất thất vọng về nàng.

Bạch Tiểu Thuần hờ hững mở miệng.

Quỷ Mẫu nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, ngực phập phồng kịch liệt. Nàng đã bỏ qua chuyện đi tiêu diệt Trường Sinh Đăng. Loại Trường Sinh Đăng này lấy thế giới làm cơ sở, trong lòng nàng biết rõ nếu như mình ở bên trong chiến thuyền xương điều khiển còn tốt. Nhưng ở ngoài phá vào, trong thời gian ngắn không thể giải giải được.

Lúc này trong sự tức giận, sát cơ của nàng đối với Bạch Tiểu Thuần cũng mãnh liệt hơn.

- Thật sự cho rằng bản tọa không có cách nào bắt được ngươi sao. Chẳng qua là bản tọa không muốn gây ra dao động quá lớn, khiến cho các Thiên Tôn khác chú ý mà thôi!

Ánh mắt của Quỷ Mẫu lộ ra sự quyết đoán. Tay phải của nàng chậm rãi giơ lên. Trong mắt nàng chớp động ánh sáng âm tu sắc bén. Nhìn kỹ, sâu bên trong mắt nàng có vô số quỷ ảnh lóe lên.

- Cảnh giới Thiên Tôn, nhưng ngưng tụ đạo loại. Đạo loại ẩn chứa ý niệm của thế giới... Để cho ngươi nhìn một chút, cái gì là đạo pháp của Thiên Tôn!

Tay trái của Quỷ Mẫu chợt nhấn một cái, cách không một trảo đánh về phía Bạch Tiểu Thuần!

Nhất thời toàn thế giới đều ầm ầm chấn động. Nhất là ba tòa Tiên Vực của Tà Hoàng Triều, càng như vậy. Vào giờ phút này, tất cả các châu, tất cả các quận bên trong Tà Hoàng Triều, tất cả tu sĩ, người phàm, vô số con dân Tà Hoàng Triều trong thành, rốt cuộc trong mắt đều lộ ra sự mờ mịt. Mỗi một người... Lại có thể vô ý thức nâng tay trái của mình lên, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần đang ở chỗ biển Vĩnh Hằng, chậm rãi đánh ra một trảo!

Vào giờ phút này, Thái Cổ duy nhất bên trong Tà Hoàng Triều, Tà Hoàng thế hệ này vốn đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa. Đột nhiên hắn lại mở mắt ra. Không chỉ là hắn, còn có năm Thiên Tôn khác bên trong Tà Hoàng Thành, không quan tâm đang làm cái gì, đều ở trong một cái chớp mắt này, thần sắc biến đổi.

- Có người ở vận dụng Thiên Tôn Pháp!

- Khí tức này... Là Quỷ Mẫu!

Tà Hoàng Triều chấn động. Đồng thời, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần cũng đột nhiên thay đổi. Hơi thở của hắn dồn dập vô cùng. Trước đó hắn vẫn đang suy nghĩ, cảnh giới Thiên Tôn hình như so với Bán Thần cũng không có gì khác biệt quá lớn. Chẳng qua là năm mươi bước so với trăm bước mà thôi.

Nhưng vào giờ phút này, suy nghĩ của hắn lập tức thay đổi. Hắn nhận thấy được bốn phía xung quanh thân thể mình, xuất hiện vô số cái tay không nhìn thấy được nhưng lại có thể cảm nhận được...

Những cái tay này đều chộp vào trên người của mình. Số lượng rất nhiều. Dường như tất cả chúng sinh của ba tòa Tiên Vực bên trong Tà Hoàng Triều đều đang xuất lực. Cho dù Bạch Tiểu Thuần cường hãn mấy đi nữa, căn bản cũng không có cách nào phản kháng giãy dụa.

Thân thể hắn rốt cuộc không chịu sự khống chế của bản thân, lao thẳng đến chỗ Quỷ Mẫu! Cùng lúc đó, cảnh tượng như vậy, cũng khiến cho Bạch Tiểu Thuần mơ hồ cảm thấy quen thuộc...

- Vốn không có ý định chuẩn bị để cho mọi người đều biết. Nếu đã như vậy, chỉ có thể từ bên trong hồn của ngươi tìm chút bồi thường. Thân thể ngươi bất diệt, khôi phục nghịch thiên. Như vậy thì xem thử hồn của ngươi có thể cũng bất diệt cũng có lực khôi phục kinh người hay không!

- Quỷ đạo hồn pháp!

Quỷ Mẫu mở miệng thốt ra từng chữ. Bốn chữ vừa truyền ra, trong nháy mắt, tay trái của nàng càng trở nên gần như trong suốt, giống như có trạng thái tự do cùng mảnh thế giới này. Một tay nàng chộp về phía thiên linh của Bạch Tiểu Thuần, giống như xuyển qua thân thể, nắm lấy thần hồn!

Nhưng ngay khi tay trái của Quỷ Mẫu chạm tới trán của Bạch Tiểu Thuần, thậm chí muốn xuyên qua, trong chớp mắt, bỗng nhiên thân thể Bạch Tiểu Thuần này đang bị khống chế không thể nhúc nhích, trong mắt hắn lại có tinh quang chớp hiện. Cánh tay trái của hắn giơ lên, nắm lấy... tay trái của Quỷ Mẫu!

Cùng lúc đó, ở trong mắt của Quỷ Mẫu lộ ra sự chấn động kinh ngạc. Tay phải của Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Đại kiếm của thế giới bắc mạch thình lình xuất hiện. Hắn hoàn toàn không có một chút do dự, hung hăng… chém về phía tay trái của Quỷ Mẫu!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1552: Tiểu ca ca (1)
- Ta chờ cái tay trái này của ngươi đã rất lâu rồi!

- Công Tôn Uyển Nhi, tỉnh lại!

Một kiếm hạ xuống, giống như từ lúc khai thiên lập địa!

Trong rất nhiều máu tươi rơi ra, Quỷ Mẫu kêu lên thảm thiết, cũng chói tai đến cực hạn. Trong mắt nàng mang theo sự sợ hãi, còn có khiếp vía. Nàng muốn giãy dụa, nhưng đại kiếm bắc mạch của Bạch Tiểu Thuần quá nhanh.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi dám…



Theo ánh sáng màu xanh lam sáng chói chiếu ra, Quỷ Mẫu phát ra tiếng gào thét thê lương. Trong tiếng kêu thảm thiết, thần sắc nàng vặn vẹo nhanh chóng lui về phía sau. Tóc tai nàng bù xù. Tay trái của nàng bị một kiếm của Bạch Tiểu Thuần... Trực tiếp chặt đứt!

- Bạch Tiểu Thuần, ta muốn giết ngươi!

Quỷ Mẫu điên cuồng. Cánh tay bị cắt đứt đau đớn mãnh liệt không phải là nguyên nhân khiến cho nàng điên cuồng. Nguyên nhân chân chính... Là câu nói thứ hai của Bạch Tiểu Thuần trước đó!

Đây chính là kế hoạch của Bạch Tiểu Thuần. Bước đầu tiên, hắn muốn khiến cho Quỷ Mẫu đi ra khỏi chiếc thuyền xương. Bước thứ hai... Chính là nghĩ biện pháp chém xuống tay trái của Quỷ Mẫu. Cũng chỉ có thể là tay trái!

Nhưng tất cả phát triển cũng không phù hợp với kế hoạch của Bạch Tiểu Thuần. Xuất hiện một ít biến số. Giống như Quỷ Mẫu cuối cùng thi triển ra đạo pháp Thiên Tôn. Mức độ cường hãn của nó, loại thần thông này lại dường như có thể ngưng tụ ý niệm của toàn bộ chúng sinh trong Tà Hoàng Triều. Điều này ngoài dự đoán của Bạch Tiểu Thuần, khiến cho hắn trở tay không kịp. Đồng thời, hắn cũng cảm nhận được chỗ thật sự khủng khiếp của… cảnh giới Thiên Tôn!

Cũng chính là vào lúc đó, hắn nhớ tới cảm giác quen thuộc là từ chỗ nào... Năm đó ở khuê phòng bên trong chiếc thuyền xương này, Quỷ Mẫu cũng từng thi triển qua đạo pháp cùng loại. Đạo pháp kia khống chế không phải là thân thể của Bạch Tiểu Thuần, mà là ý thức của hắn. Hình như muốn đi bóp méo trí nhớ của hắn!

Hiện tại xem ra, hiển nhiên khi đó bởi vì bản thân của Quỷ Mẫu không hoàn chỉnh, vì rời xa Tà Hoàng Triều, cho nên có thể làm được, không phải là mạnh mẽ khống chế thân thể mình giống như bây giờ, chỉ có thể ở trong lúc mình không nhận thức được, thi triển đạo pháp Thiên Tôn đi mê hồn.

Mà bất luận là loại nào... cảnh tượng xuất hiện năm đó, lại một lần nữa hiện ra. Một tia niệm lực trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần đột nhiên xuất hiện. Trong nháy mắt, thân thể hắn lại khôi phục tất cả hành động!

Trên thực tế Quỷ Mẫu chắc hẳn có thể nghĩ tới. Chỉ là nàng chung quy vẫn sơ sót. Dù sao nơi này là đại lục Vĩnh Hằng. Uy lực Thiên Tôn Pháp có thể đạt được mười phần. Nàng không có ý thức được, Bạch Tiểu Thuần lại còn có thể hóa giải!

Mà nàng càng không nghĩ đến, mục đích của Bạch Tiểu Thuần ại là tay trái của mình!

Bạch Tiểu Thuần lạnh lùng nhìn Quỷ Mẫu lui về phía sau. Hắn không để ý đến tiếng gào thét thê lương này của Quỷ Mẫu. Thân thể hắn cũng lui về phía sau. Hắn cầm tay trái của Quỷ Mẫu, lúc này chợt vung lên, thần thức dung nhập vào bên trong, trực tiếp tản ra sóng dao động. Sau đó, hắn giống như kích phát tàn hồn ẩn giấu ở bên trong cánh tay trái này của Quỷ Mẫu.

Trong nháy mắt, cánh tay trái này lại hóa thành một mảnh huyết vụ, ngưng tụ thành một thân ảnh mơ hồ...

Chính là tiểu nữ hài năm đó ở trên chiếc thuyền xương, bị Quỷ Mẫu dung hợp...

Nàng chậm rãi mở mắt ra, sâu bên trong mắt nàng lộ ra sự mờ mịt. Nàng nhìn tất cả mọi thứ ở bốn phía xung quanh, dường như còn chưa có tỉnh táo... Cho đến khi bên tai của nàng, truyền đến âm thanh ẩn chứa tu vi của Bạch Tiểu Thuần, trực tiếp ở trong hồn của nàng, giống như tiếng chuông lớn vậy vang vọng.

- Công Tôn Uyển Nhi!

Công Tôn Uyển Nhi là ai? Cái tên này thật quen thuộc, giống như là ta đã từng dùng qua...

Tiểu nữ hài mê man nhìn Bạch Tiểu Thuần, lại nhìn bốn phía xung quanh.

- Năm đó, nàng thất bại, bị bản tôn của nàng cắn nuốt dung hợp. Hiện tại... Ta một lần nữa thức tỉnh nàng. Lại cho bản thân nàng... Từ nay về sau, có cơ hội làm chủ đạo hồn. Ta chỉ cần nàng đi cướp đoạt chiến thuyền, trong quá trình đi về phía Thánh Hoàng Triều, nghe hiệu lệnh của ta là được!

Trong đầu của tiểu nữ hài giống như có âm thanh chuông lớn lại một lần nữa vang vọng, khiến cho thân thể nàng run rẩy. Hình như ở trong trí nhớ, có vô số mảnh nhỏ phải lao tới, muốn tổ hợp cùng một chỗ, nhưng lại vẫn không có cách nào làm được.

Bạch Tiểu Thuần nhíu mày. Nhìn thần sắc tiểu nữ hài lúc này vặn vẹo, mang theo sự thống khổ, trong mắt lại mờ mịt giãy dụa, hắn giơ tay phải lên, đặt ở trên đỉnh đầu của tiểu nữ hài. Thần thức của hắn lại bạo phát, hóa thành một đạo thiên lôi, ở trong trí nhớ tàn hồn của tiểu nữ hài, trực tiếp nổ tung ra!

Ầm ầm ầm!

Thiên lôi vang vọng. Hình như tất cả mảnh nhỏ trong đầu của tiểu nữ hài nổ tung, khiến cho những mảnh nhỏ ký ức này bay lượn, một lần nữa ngưng tụ lại cùng nhau. Thân thể của nàng càng thêm run rẩy. Nàng hít thở càng lúc càng gấp rút. Sự mờ mịt trong mắt nàng dần dần biến mất với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Thay vào đó, lại là một sự u ám sắc bén và khí tức băng hàn khiến người ta sởn tóc gáy!

- Tiểu ca ca...

Tiểu nữ hài bỗng nhiên cười, ngẩng đầu, nhìn Bạch Tiểu Thuần. Dáng vẻ tươi cười của nàng sáng lạng, Công Tôn Uyển Nhi, trở về!

Tất cả những điều này nhìn như thong thả, nhưng trên thực tế đều chỉ phát sinh trong vòng mấy cái hít thở. Công Tôn Uyển Nhi lộ ra dáng vẻ tươi cười, lúc này rơi ở trong mắt Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần cho dù đã vượt qua chuẩn Thiên Tôn, cũng cảm thấy da dầu có chút tê dại. Công Tôn Uyển Nhi này ở bên trong thế giới Thông Thiên những năm qua, đã cho Bạch Tiểu Thuần ấn tượng quá khắc sâu.

- Còn ngươi nữa... Quỷ Mẫu!

Công Tôn Uyển Nhi rõ ràng đang đứng đối diện với Bạch Tiểu Thuần ở nơi đó, nhưng đầu lại chợt đảo ngược, quỷ dị chuyển ở sau đầu, nhìn về phía Quỷ Mẫu đã mất đi cánh tay trái, lúc này khí tức dao động kịch liệt, sắc mặt biến cực kỳ khó coi.

Công Tôn Uyển Nhi lại cười. Tiếng cười của nàng càng lúc càng lớn, cũng chói tai, cũng quỷ dị. Mặc dù khí tức trên người nàng vẫn yếu ớt, nhưng giờ phút này, nàng hình như sử dụng tiếng cười nói cho tất cả mọi người biết, nàng... thật sự đã trở về!!

Trong mắt nàng không có nửa điểm mờ mịt. Ánh mắt nàng lóe lên, còn lập tức lại phân tích ra tất cả mọi chuyện. Rõ ràng theo kế hoạch của Bạch Tiểu Thuần, năm đó nàng bị Quỷ Mẫu dung hợp, vốn mang theo không cam lòng mãnh liệt. Lúc này nàng hoàn toàn không có chút do dự nào, đã quyết định, hợp tác cùng Bạch Tiểu Thuần!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1553: Tiểu ca ca (2)
Nàng càng hiểu rõ. Cho dù là bị trói đi, Thánh Hoàng cũng tuyệt đối sẽ không giết chết Thiên Tôn. Thế giới này Thiên Tôn chỉ có mấy người như thế. Một khi Thánh Hoàng động thủ, Tà Hoàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua!

Mà giữa hai đại hoàng triều tuy có ma sát, tất cả lãnh thổ ngươi tranh ta đoạt, nhưng còn xa mới tới trình độ ngươi chết ta sống. Huống gì quan trọng nhất, thân là Thiên Tôn, đều có một tia đạo loại ở lại trong hoàng triều. Cường giả cảnh giới Thái Cổ tuyệt thế, có năng lực dựa vào một tia đạo loại này, sống lại dưới quyền Thiên Tôn!

Mặc dù cần bỏ ra cái giá không nhỏ, lại có rất nhiều hạn chế, nhưng từ trên trình độ nào đó mà nói, Thái Cổ bất tử, Thiên Tôn bất diệt!

Cho nên, lần này tất nhiên là sau khi Tà Hoàng bỏ ra một ít giá lớn, từ bên kia Thánh Hoàng đổi mình lại. Khi đó... mình trở lại Tà Hoàng Triều, vì bản thân cũng là Quỷ Mẫu, cho dù Tà Hoàng, cũng cũng không thể đi tham dự vào chuyện giữa nàng cùng bản tôn.

Trong chớp mắt, tất cả những điều này hiện ra ở trong đầu của Công Tôn Uyển Nhi. Nụ cười của nàng càng thêm sáng lạng. Thoáng một cái, thân thể nàng lao thẳng đến chỗ chiếc chiến thuyền. Lúc này, hơi thở của Cự Quỷ Vương gấp gáp, lộ ra sự kích động. Hắn mang theo hoa ánh trăng, còn có mặt quỷ khóc cười ở dưới sự khống chế của ý thức Bạch Tiểu Thuần, lập tức đi theo.

Đây chính là chuyện trước đó sau khi hắn nghe được kế hoạch của Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần yêu cầu hắn phải làm. Phải đi cùng Công Tôn Uyển Nhi tới chiến thuyền, đề phòng nếu chẳng may!

Mắt thấy tất cả những điều này phát sinh, Quỷ Mẫu đã phát cuồng. Lúc này ở trong sự thê lương, nàng cảm nhận được suy yếu trước đó. Cho dù trong lòng đã tràn ngập hận ý, nhưng chung quy lại không dám tiếp tục chiến đấu nữa. Nàng nhanh chóng lui về phía sau. Trong lúc đó nàng còn hô hoán Thiên Tôn khác cứu viện.

Chỉ là đại lục Vĩnh Hằng quá lớn. Cho dù là Thiên Tôn, cũng khó có thể lập tức chạy tới.

Bạch Tiểu Thuần càng không thể nào bỏ qua cho Quỷ Mẫu lúc này. Hắn bỗng nhiên truy kích.

- Lão quỷ bà ngươi trước đây ở vùng cấm sinh mạng đã nhiều lần làm cho ta khiếp sợ. Khi dễ ta nhát gan có đúng hay không? Mới vừa rồi còn lớn lối như vậy. Nói cho ngươi biết, lão tử đã không giống như trước. Xem lần này ta thu thập ngươi như thế nào!

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới cảnh tượng lúc trước bị đuổi giết, còn có những chuyện năm đó, đã cảm thấy trong lòng tức giận. Lúc này Quỷ Mẫu bị suy yếu từng tầng một. Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng. Ở trên biển Vĩnh Hằng này, khí tức kinh thiên dâng lên, không ngừng truy sát. Máu tươi của Quỷ Mẫu phun ra, chật vật đến cực hạn.

Mặc cho nàng thi triển đạo pháp thần thông như thế nào, cũng chỉ là chuyện vô nghĩa. Ở dưới sự truy kích của Bạch Tiểu Thuần, cũng giốn như lúc trước nàng truy sát Bạch Tiểu Thuần vậy, khó có thể hoàn toàn chạy trốn được.

Điều duy nhất nàng có thể làm, chính là sử dụng mình tốc độ hồn pháp cực hạn của mình muốn kéo dài thời gian. Nhưng tất cả những điều này... thời điểm chiếc chiến huyền rắn mối xương trắng từ phía xa ầm ầm lao đến, khi nhìn thấy được Công Tôn Uyển Nhi đứng ở trên chiến thuyền đó, nhìn về phía mình mỉm cười, Quỷ Mẫu tuyệt vọng, nở nụ cười thảm.

Tay trái của nàng là mấu chốt để điều khiển chiến thuyền. Lúc này chiến thuyền nổ lớn, đập vỡ tất cả hi vọng của nàng...

Không tốn bao nhiêu khí lực, ở dưới biển lửa và cột ánh sáng màu đen của chiến thuyền, ở trong ba mặt quỷ lớn dữ tợn, thậm chí cuối cùng cũng không có cần Bạch Tiểu Thuần ra tay, Quỷ Mẫu đã bị bắt sống!

Khi Công Tôn Uyển Nhi phấn chấn hóa thành khí đen, chui vào trong thất khiếu của Quỷ Mẫu, được sự giúp đỡ của Bạch Tiểu Thuần bắt đầu dung hợp, chiếc chiến thuyền rắn mối xương trắng này đã bạo phát ra tốc độ cực hạn, ở trên biển Vĩnh Hằng này, lao về phía Thánh Hoàng Triều, mang theo một phần đại lễ đủ để cho Thánh Hoàng lộ vẻ xúc động, làm cho cả Thánh Hoàng Triều chấn động, làm cho cả Tà Hoàng Triều chấn động mạnh... Gào thét lao đi!

- Đây, chính là danh trạng chúng ta ném ra! Chính là Thiên Tôn. Bạch Tiểu Thuần ta phất tay áo, dám không tan thành mây khói sao?

Lúc trước Bạch Tiểu Thuần tinh thần sa sút, lúc này không thể nói là đã quét sạch. Nhưng nghĩ tới cảnh tượng chấn động do chuyện này đưa tới, hắn cũng không tránh khỏi cảm thấy hăng hái, đứng ở trên chiến thuyề, tay áo vung lên, ngạo nghễ mở miệng.

Một Thiên Tôn, chín Bán Thần!

Phần đại lễ này, sợ là từ khi Thánh Hoàng Triều thành lập tới nay, từ trước tới nay cũng chưa từng thu được!

Nhất từ trước tới nay!

Chuyện này quá lớn. Căn bản cũng không cần Bạch Tiểu Thuần đi tuyên dương. Theo lúc trước khi Quỷ Mẫu thi triển đạo pháp Thiên Tôn, đã dẫm tới tất cả Thiên Tôn cùng với Tà Hoàng bên trong Tà Hoàng Triều chú ý, rất nhanh. Không lâu sau khi con rắn mối xương trắng rời khỏi đó, ở khu vực biển Vĩnh Hằng, nơi Bạch Tiểu Thuần cùng Quỷ Mẫu giao chiến, lại lập tức bị từng thần thức trong nháy mắt ngưng tụ.

Tổng cộng năm đạo thần thức, chính là năm đại Thiên Tôn bên trong Tà Hoàng Triều hôm nay. Thần thức của bọn họ không phải đồng thời đến, mà là lục tục hạ xuống. Nhưng mỗi một thần thần hạ xuống, sau khi cảm nhận được khí tức nơi đây, tâm thần đều chấn động mãnh liệt, giống như thiên lôi đánh xuống từng trận.

Nhất là sau khi thần thức của vị Quảng Mục Thiên Tôn kia hạ xuống, dựa vào đạo pháp đặc biệt của hắn, trình diễn ra hình ảnh của Bạch Tiểu Thuần cùng Quỷ Mẫu ra tay trong mấy hơi thở cuối cùng, tâm thần mọi người đều cuộn trào, kinh thiên động địa, chấn động kinh ngạc cùng phẫn nộ, đã đạt tới cực hạn.

- Bắt trói Thiên Tôn của triều ta?

- Muốn đưa Quỷ Mẫu Thiên Tôn cho Thánh Hoàng, làm danh trạng!

- Cuồng đồ lớn mật. Người này không ngờ lại dám sỉ nhục triều ta như vậy!

Phẫn nộ đến từ năm vị Thiên Tôn, lập tức khiến cho trời cao vặn vẹo, phong vân cuốn ngược. Biển Vĩnh Hằng đều không chịu nổi sóng thần thức của năm đại Thiên Tôn, nhất thời cuồn cuộn ngập trời.

- Đuổi theo!

Thần thức của năm vị Thiên Tôn trong Tà Hoàng Triều này lập tức có quyết định. Mặc dù bản tôn của bọn họ không có tới, nhưng năm thần thức mạnh mẽ. Cho dù Bạch Tiểu Thuần là tu vi chuẩn Thiên Tôn, một khi bị đuổi theo, cũng không phải là đối thủ.

Tiếng sấm không ngừng khuếch tán ra, rít gào. Biển Vĩnh Hằng dường như chịu áp lực, chỉ có thể hóa thành từng đợt sóng lớn hơn nữa, không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, giống như hình thành sóng thần, mấy ngày liền tiếp đất.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1554: Trọng tố đạo tâm
Thiên Tôn bị bắt trói, chuyện này quá lớn. Năm vị Thiên Tôn biết được. Đồng thời, một ít Bán Thần trong Tiên Vực thứ ba này cũng sử dụng cách thức của từng người biết được chuyện này. Mỗi người đều mở to mắt, trong lúc hít sâu, hoảng sợ vô cùng.

Rất nhanh, chuyện này giống như gió bão, điên cuồng truyền ra ở toàn bộ Tiên Vực thứ ba thậm chí bên trong Tà Hoàng Triều. Thậm chí Thánh Hoàng Triều cũng nghe được được ít lời đồn đại!

Mà biết được chuyện này còn sớm hơn so với bọn họ, lại là Tà Hoàng trong Tà Hoàng Triều. Trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần bắt trói Quỷ Mẫu đưa đi, hắn đang nhắm mắt chợt mở mắt ra. Sâu bên trong mắt hắn có tinh quang bắn ra. Còn có một sự tức giận tràn ngập. Hắn hừ lạnh một tiếng, muốn đứng dậy. Nhưng trong chớp mắt khi đứng dậy, bước chân hắn lại chợt dừng lại... Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Thánh Thành Hoàng của Thánh Hoàng Triều.

Người ngoài không cảm giác được, nhưng ở trong một chớp mắt này, hắn nhận thấy được rõ ràng. Ở bên trong Thánh Hoàng Thành xa xôi, có một khí tức không kém gì mình, đang dâng lên ngập trời, từ phía xa đối lập lại.

Dường như chỉ cần mình đi ra khỏi Tà Hoàng Thành này, bước vào biển Vĩnh Hằng, như vậy vị Thánh Hoàng ở Thánh Hoàng Thành kia nhất định sẽ ra tay ngăn cản. Hậu quả khi loại chuyện này cứ thế tiến hành... chính là trạng thái của hai đại hoàng triều ban đầu chỉ là xung đột mâu thuẫn với phạm vi nhỏ, sẽ biến thành chiến tranh phạm vi lớn.

Chuyện này bất luận là Tà Hoàng hay Thánh Hoàng, cũng không nguyện ý lựa chọn. Thật ra, Thánh Hoàng Triều mặc dù có yếu thế, nhưng Tà Hoàng Triều cho dù giành được thắng lợi cuối cùng, cũng phải trả giá cao. Cho dù là bản thân Tà Hoàng cũng vẫn không có cách nào quyết định.

Dưới sự kìm chế lẫn nhau, ánh mắt của Tà Hoàng lóe lên, lại chậm rãi ngồi xuống. Chỉ là trong giờ phút này, băng hàn trong mắt hắn càng thêm nồng đậm.

Ở trong lúc Tà Hoàng ở đây buông tha truy kích, đồng thời ở một chỗ Tiên Vực khác, trong hoàng cung của Thánh Thành Hoàng trong Thánh Hoàng Triều lúc này có tiếng cười truyền khắp thiên địa. Trong lúc mọi người trong Thánh Hoàng Thành vô cùng kinh ngạc, sau tiếng cười kia, có một giọng nói ôn hòa từ bên trong hoàng cung truyền xuống pháp lệnh!

- Cổ Thiên Quân đạo hữu, vẫn mong đi tới biên giới một chuyến, thay mặt bản hoàng nghênh đón vị đạo hữu thế giới Thông Thiên... dâng lên đại lễ này!

Theo âm thanh vang vọng, một kiếm khí kinh thiên từ bên trong Thánh Hoàng Triều phóng lên cao. Ở bên trong kiếm khí kia, bên trong hư vô đi ra một người nam tử trung niên mặc áo bào trắng, mái tóc bạc, thần sắc lạnh lùng nghiêm nghị, phía sau lưng đeo một thanh đại kiếm.

Nam tử này tuấn lãng không tầm thường. Lúc này sau khi hướng về phía hoàng cung của Thánh Hoàng Thành hơi cúi đầu, hắn xoay người thoáng một cái, lao thẳng đến phía xa. Ở phía sau hắn cũng có không ít cường giả Bán Thần đều đi theo.

Chuyện này khiến cho không ít người vô cùng kinh ngạc. Theo sự tìm hiểu, rất nhanh bên trong Thánh Hoàng Thành thậm chí Thánh Hoàng Triều càng lúc càng có nhiều người biết được chuyện này. Sau khi nghe được, bọn họ đều trợn mắt hốc mồm.

- Có tu sĩ thế giới Thông Thiên bắt trói được Quỷ Mẫu Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều?


- Muốn tới Thánh Hoàng Triều chúng ta, ném danh trạng!

- Trời ạ, người thế giới Thông Thiên này sao lại có lá gan lớn như vậy!

- Bắt trói Thiên Tôn!

Ở trong sự chấn động của hai đại hoàng triều, thời gian trôi qua. Rất nhanh đã qua mấy ngày. Vì tốc độ của con rắn mối xương trắng càng lúc càng nhanh, lao nhanh ở trên biển Vĩnh Hằng này. Tốc độ kia thậm chí vượt qua bản thân của Quỷ Mẫu, khiến cho thần thức của năm vị Thiên Tôn Tà Hoàng Triều phía sau nhất thời nửa khắc khó có thể đuổi theo.

Đặc biệt là càng rời xa Tà Hoàng Triều, càng đến gần Thánh Hoàng Triều, bọn họ càng thêm lo lắng.

Thậm chí ở năm người phân tích, tốc độ đuổi bắt như vậy, sợ là cho dù đuổi kịp, cũng đã cách Thánh Hoàng Triều không xa. Loại chuyện này... sẽ khiến cho bọn họ rất bị động.

Cuối cùng trong lúc đang do dự, pháp lệnh của Tà Hoàng lại truyền vào trong tâm thần của năm người bọn họ. Lúc này, bọn họ mới bỏ qua truy kích. Thần thức của năm người hóa thành năm thân ảnh mơ hồ, đứng ở trên biển Vĩnh Hằng, nhìn về phía nơi xa xăm. Trong mắt của năm đại Thiên Tôn Tà Hoàng Triều này đều lộ ra sự âm u lạnh lẽo sắc bén.

- Bạch Tiểu Thuần sao?

Ở dưới tình huống Tà Hoàng muốn biết được, cái tên này rất nhanh đã khiến cho tất cả mọi người biết được. Lúc này bọn họ cũng đã được hiểu rõ tất cả từ trong pháp lệnh của Tà Hoàng.

- Khôi Tổ của thế giới Thông Thiên!

Năm người cười lạnh, thu hồi ánh mắt. Thần thức dần dần tiêu tan trở về.

Truy binh buông tha. Đồng thời, ở trong thiên địa cách thần thức của năm người rất xa xôi, Công Tôn Uyển Nhi điều khiển rắn mối xương trắng, tốc độ cực nhanh. So với bản tôn tự mình điều khiển, hoàn toàn không kém hơn. Thậm chí vì Công Tôn Uyển Nhi vốn chính là tàn hồn tay trái của bản tôn. Tay trái chính là mấu chốt để điều khiển pháp bảo này, cho nên dần dần, tốc độ của rắn mối xương trắng rốt cuộc còn kinh người hơn so với Quỷ Mẫu tự mình điều khiển.

Trong tiếng nổ lớn, theo tốc độ bạo phát, sóng dao động thiên địa khiến cho biển Vĩnh Hằng cũng mang theo một đường sóng lớn cuồn cuộn. Bạch Tiểu Thuần đứng ở trên rắn mối xương trắng, nhìn thiên địa phía xa. Trong lòng của hắn dần dần phấn chấn.

- Nãi nãi của ngươi. Đại lục Vĩnh Hằng... Lại như thế nào!

Bạch Tiểu Thuần tay áo vung. Theo tốc độ của rắn mối xương trắng, tâm tình hắn càng thêm sục sôi. Dĩ nhiên t sự chán chường trước đó, đã hoàn toàn tan biến.

- Thiên Tôn thì thế nào? Còn không phải là bị ta bắt trói lại sao?

- Cho dù là Thái Cổ... Bạch Tiểu Thuần tới lúc tu vi mới là Kết Đan lại dám bắt trói Bán Thần. Tu vi Thiên Nhân lại dám vỗ đầu của chuẩn Đại Thừa. Hiện tại tu vi Bán Thần... còn dám bắt trói lại Thiên Tôn chân chính!

Hình như, tốc độ của con rắn mối xương trắng cực hạn, sau khi rời xa Tà Hoàng Triều, giống như mang theo Bạch Tiểu Thuần rời xa tinh thần sa sút trong lòng hắn. Nhất là khi Bạch Tiểu Thuần cúi đầu nhìn về phía dấu vết của ngọn lửa trên tay phải của mình, trong mắt của hắn lại lộ ra hi vọng sắc bén.

- Hạo nhi không chết. Sớm hay muộn gì, ta cũng phải nghĩ biện pháp thức tỉnh hắn. Như vậy hiện tại bày ra ở trước mặt ta, chính là khiến cho bản thân ta ở đại lục Vĩnh Hằng này, hoàn toàn đứng vững, càng lúc càng mạnh!

- Con đường của ta không có thay đổi, vẫn là trường sinh. Lý tưởng của ta cũng không có thay đổi. Vẫn là... khiến cho ta cùng với tất cả người thân, bằng hữu của ta, cùng nhau... Trường sinh!
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1555: Người này chết phụ thân (1)
- Trừ điều đó ra, còn có thêm một điều... Khiến cho mảnh thế giới này từ nay về sau... có thế giới Thông Thiên nhỏ nhoi của ta!

Bạch Tiểu Thuần vốn không phải là anh hùng. Hắn chỉ là một nhân vật nhỏ. Hiện tại, hắn đi từng bước một. Trong lòng của hắn đã hiểu trách nhiệm cùng gánh vác của mình.

Cho dù thế giới tan vỡ là chuyện nhất định xảy ra. Cho dù Bạch Tiểu Thuần không có báo thù, chung quy cũng sẽ nổ tung, thậm chí càng thê thảm hơn. Nhưng sau khi thức tỉnh, nhìn thấy từng thi thể tìm được, Bạch Tiểu Thuần vẫn cay đắng.

Ngoại trừ Thông Thiên đạo nhân ra, tất cả những người khác theo thế giới Thông Thiên, nhất định sẽ tan vỡ nổ tung. Ở dưới tai họa chung này, không quan tâm bọn họ đã từng có ân oán gì, đều đã trở nên bé nhỏ không đáng kể.

- Đáng tiếc không nhìn thấy được... Sau khi bọn họ nghe thấy chuyện này, sẽ là dạng biểu tình gì. Nhưng chung quy có một ngày, ta sẽ thấy!

Bạch Tiểu Thuần đón gió, hít một hơi thật sâu. Trong đôi mắt hắn lấp lánh sự kiên định chấp nhất, mang theo hồi ức, mang theo khát vọng đối với tương lai, còn mang theo một sự kiên quyết!

Cự Quỷ Vương từ bên trong khoang của chiến thuyền đi ra. Nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đứng ở đầu thuyền, trong mắt hắn lộ ra sự vui mừng. Ở sâu trong nội tâm, hắn cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

- Ta biết Bạch Tiểu Thuần... đã trở về...

Theo chuyện này khuếch tán, vì hắn quá mức kinh người, vì hắn quá mức chấn động, bất luận là Tà Hoàng Triều hay Thánh Hoàng Triều, tất cả những người biết được, đều không thể áp chế được sự chấn động trong lòng mình. Bọn họ cũng liền khiến cho được chuyện này được truyền bá càng thêm nhanh chóng. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, chuyện này đã giống như trận gió lốc, cuốn ra toàn thế giới.

Cũng chính bởi vì vậy, chuyện này cũng truyền vào đến trong tai những người của thế giới Thông Thiên đang phân tán ở trên mặt đất này, khiến cho mỗi một người nghe được, đều mở to hai mắt, hít thở dồn dập. Đồng thời, một khắc kia khi trong lòng chấn động, sự cay đắng lâu dài trong mắt bọn họ đều xuất hiện một chút ngọn lửa hy vọng!

- Bạch Tiểu Thuần!

Bên trong Thánh Hoàng Triều, một chỗ châu thành khổng lồ, có một lão nhân toàn thân mặc áo bào tầm thường, ngồi ở trong một tửu lâu, nghe mọi người ở bốn phía xung quanh bàn luận ầm ĩ chuyện liên quan tới Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều bị bắt trói. Lão già này nhìn như bình thường, nhưng sự kích động trong lòng đã ngập trời.

Hơi thở của hắn cũng thoáng gấp gáp. Trong mắt lộ ra tinh quang. Hắn chỉ có thể cúi đầu để che giấu. Hắn cầm lấy bầu rượu ở trước mặt, uống xong một ngụm lớn, sau đó tiếng cười thầm trong lòng, đã không ngừng vang vọng.

- Không hổ danh là người lão phu năm đó coi trọng. Bạch Tiểu Thuần, lão phu ở Thánh Hoàng Triều chờ ngươi!

Lão già này, chính là người ở Khôi Hoàng Thành trước đây... Đại Thiên Sư!

Bất luận là tu vi Bán Thần, hay tâm cơ thủ đoạn của hắn, đều khiến cho hắn ở bên trong Thánh Hoàng Triều này tương đối an toàn, đủ để giấu diếm thân phận, quan sát hoàng triều này thậm chí thế giới này.

Bên trong Thánh Hoàng Triều, trong các khu vực khác nhau, người giống như Đại Thiên Sư vậy, khi nghe được chuyện này sau đó kích động, chỗ nào cũng có. Thời khắc này, ở bên trong một Tiên Vực khác, ở một chỗ quận thành, Chu Nhất Tinh đang cười đùa cợt nhả đối với người cúi đầu khom lưng. Sau khi không ngừng thở dài rời đi, hắn sờ sờ vào túi đựng đồ. Ở trong đó có số linh thạch hắn dựa vào luyện linh kiếm được trong mấy ngày nay.

Hắn dù sao không phải là Đại Thiên Sư, có thể gần như hoàn mỹ che giấu tung tích. Hắn đơn giản đã suy nghĩ cẩn thận, chẳng phải ở Thánh Hoàng Triều được nói là nhân đức, trước tạm thời lá mặt lá trái, sống sót rồi lại nói sau.

Nhưng hôm nay, linh thạch trong túi cũng không bằng sự kích động trong lòng hắn.

- Chủ tử vẫn đầy sức sống. Không xuất hiện thì thôi. Một khi xuất hiện... Thì làm ra chuyện lớn kinh thiên như vậy!

Trong lòng Chu Nhất Tinh đang hưng phấn kích động. Sâu trong lòng hắn cũng có phần chờ mong. Hắn chờ mong mình có thể hoàn toàn đứng vững gót chân ở chỗ này, chờ mong mình có thể ở bên trong thế giới Vĩnh Hằng này, cũng có huy hoàng thuộc về mình.

- Người nơi này đều không biết luyện linh... Ta muốn trở thành đại sư đức cao vọng trọng ở bên trong thành này, không người nào dám trêu chọc!

Chu Nhất Tinh hít một hơi thật sâu, bước chân bước xa hơn, giống như giấc mộng trong lòng, dựa vào bước chân này, sẽ cách mình càng lúc càng gần.

Đồng thười vào giờ phút này, bên trong một châu cách quận thành nơi Chu Nhất Tinh ở rất xa xôi, trong một đình viện rất xa hoa, Thần Toán Tử ưu buồn đứng ở nơi đó, chắp tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong thần sắc mang theo sự phiền muộn.

- Vì sao số phận của Thần Toán Tử ta lại nhấp nhô như vậy... Ở Man Hoang là như vậy, ở chỗ này... lại có thể vẫn là như vậy!

- Bạch Tiểu Thuần, ta cũng muốn giống như ngươi đi bắt trói Thiên Tôn. Ta cũng không nguyện ý hưởng thụ sự xa hoa ở nơi đây...

Trong lúc Thần Toán Tử đang xúc động, trong căn phòng phía sau hắn truyền tới âm thanh kiều mị của một nữ tử.

- Tiểu Tính Tính, còn không tiến vào.

Thần Toán Tử thở dài một tiếng, mang theo sự thống khổ, nhưng trên thực tế trong lòng lại có chút đắc ý, đi về phía căn phòng...

So với việc những người bị truyền tống đến Thánh Hoàng Triều, lúc này những tu sĩ thế giới Thông Thiên thân ở Tà Hoàng Triều, bọn họ càng kích động mãnh liệt hơn. Giờ khắc này ở bên trong Tiên Vực thứ hai của Tà Hoàng Triều, ở trong một sơn cốc, Linh Khê lão tổ cùng Lý Thanh Hậu, hai người có chút suy yếu, giống như đều có thương thế. Nhưng hiện tại thần sắc bọn họ đều phấn chấn.

- Xác định? Thật sự là do Tiểu Thuần làm? Hắn trói lại Quỷ Mẫu Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều!

Lý Thanh Hậu kích động nói, sự tự hào trong mắt đôi tự hào đặc biệt mãnh liệt.

Linh Khê lão tổ cũng hít thở dồn dập, cười ha hả. Trong thần sắc của hắn trong dâng lên sự hi vọng.

- Thanh Hậu, ngươi đi Thánh Hoàng Triều. Ở đây một mình lão phu liền có thể được.

Linh Khê lão tổ nói, ho khan, khóe miệng có máu tươi tràn ra.

- Bản thân Tiểu Thuần có thể chiếu cố cho hắn. Hắn làm như vậy, chỉ sợ cũng có ý muốn cho tất cả mọi người hy vọng. Chúng ta cũng phải tận dụng thời gian, tranh thủ tìm được nhiều người hơn!

Lý Thanh Hậu lắc đầu. Chỉ là lúc nhìn về phía Linh Khê lão tổ, thần sắc có chút lo lắng.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1556: Người này chết phụ thân (2)
- Có Trương Đại Bàn hài tử này âm thầm chiếu cố, lão phu không sao. Hiện tại những người Tà Hoàng Triều này đều bị Tiểu Thuần thu hút, chính là thời điểm chúng ta xuất thủ!

Linh Khê lão tổ hít một hơi thật sâu, trong mắt lộ ra sự quyết đoán.

- Ta là lão tổ Nghịch Hà Tông. Cho dù ở đại lục Vĩnh Hằng này, thân phận của lão phu không thay đổi. Nhà không có, nhưng tông môn... vẫn còn! Lão phu muốn tự tay, tìm từng đệ tử ở bên ngoài trở về!

Trong lúc Linh Khê lão tổ cùng Lý Thanh Hậu ở đây phấn chấn, đồng thời trong phạm vi Tà Hoàng Triều, trong một chỗ hoang dã, Tống Khuyết tóc tai bù xù, thần sắc dữ tợn, trực tiếp bẻ gảy cổ một vị tu sĩ cuối cùng truy sát mình.

Trong lúc thở hồng hộc, Tống Khuyết lau đi máu tươi trên khóe miệng, nhìn bốn phía xung quanh thi thể đầy đất. Sát khí trong mắt của hắn tăng lên. Nghĩ đến chuyện nghe được từ trong miệng những người này trước đó, khóe miệng hắn cuối cùng cũng nở một nụ cười. Nhưng ở sâu trong nụ cười này, lại che giấu sự quật cường không chịu thua.


- Bạch Tiểu Thuần này bất kể tới đâu, đều có thể thanh danh hiển hách... Huyết Khê Tông, Nghịch Hà Tông, Tinh Không Đạo Cực Tông còn có Man Hoang... Chỉ có điều ở trên đại lục Vĩnh Hằng này, nhất là bên trong Tà Hoàng Triều, Tống Khuyết ta nhất định có thể đi sau vượt trước, đánh ra một mảnh thiên địa của riêng mình!

Tống Khuyết hít một hơi thật sâu. Hắn thích khí tức Tà Hoàng Triều này, thích sự giết chóc tranh đoạt ở đây, thích ở đây không từ thủ đoạn cùng với ngươi chết ta sống!

- Ngoại trừ người của thế giới Thông Thiên, những người khác... đều có thể giết!

Tống Khuyết hít một hơi thật sâu, đang muốn rời khỏi đó. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía xa hơn, một hướng khác trên Tiên Vực thứ hai này.

Hắn cũng ngẫu nhiên biết được, nữ nhi Cự Quỷ Vương ở Man Hoang, một trong những đạo lữ của Bạch Tiểu Thuần, Hồng Trần Nữ, đang ở trong khu vực này, cũng giống như mình, đều lựa chọn giết chóc cùng tranh đoạt!

Vì tu vi Thiên Nhân, mặc dù đưa tới sự coi trọng lớn hơn nữa, nhưng ở dưới sự giết chóc, thu được tài nguyên cũng càng nhiều hơn.

- Sớm hay muộn, ta cũng sẽ trở thành Thiên Nhân!

Tống Khuyết xoay người thoáng một cái. Áo bào màu đen của hắn biến mất ở trong đêm tối.

Ở phương hướng xa xôi, nơi hắn nhìn tới trước đó, cách nửa Tiên Vực, trong một miếu thờ mẹ Vĩnh Hằng ở nơi sơn dã, Hồng Trần Nữ ngồi ở chỗ đó, uống chén nước thuốc đỏ như máu trong tay, lạnh lùng nhìn mấy tu sĩ Tà Hoàng Triều ở trước mặt nàng, đang run rẩy quỳ lạy ở nơi đó.


- Tà tu của châu thành đến là lúc, bản tọa có biện pháp rời đi. Nhưng trước khi đi, mạng nhỏ của các ngươi, nhất định không còn. Cho nên lựa chọn như thế nào, không cần bản tọa tiếp tục nhắc nhở.

- Hiện tại, thuốc sức sống còn chưa đủ, đi lục soát cho ta. Đi tìm. Tìm không được, mượn sức sống của đệ tử của các ngươi tới thay đi!

Giọng điệu của Hồng Trần Nữ lạnh như băng, giống như làn gió rét đậm, khiến cho mấy tu sĩ ở trước mặt nàng đều run rẩy, vội vàng đáp ứng, vội vàng rời đi. Tất cả đã đều mù quáng. Ở trước mặt bọn họ chỉ có một con đường. Đó chính là thỏa mãn mọi yêu cầu nữ ma đầu này đề ra.

Tà Hoàng Triều quá lớn... Tông môn tà tu cho dù lớn như bọn họ vậy, bị diệt vong, cũng sẽ không gây ra sóng gió quá lớn.

- So với chúng ta, nàng mới là ma đầu!

Mấy tu sĩ này khóc không ra nước mắt. Nhất là nhớ tới thủ đoạn của đối phương trước đó, bọn họ lại sợ hãi vô cùng.

Lạnh lùng đưa mắt nhìn mọi người rời đi, Hồng Trần Nữ hít một hơi thật sâu, cúi đầu nhìn bụng của mình. Tất cả sự lạnh lẽo trong mắt nàng đều biến mất. Thay vào đó lại là ấm áp cùng hi vọng.

- Phụ thân đáng chết của con không biết đi chết ở nơi nào. Nhưng nếu con xuất hiện, như vậy mẫu thân nhất định sẽ bảo vệ tốt cho con!

Trên biển Vĩnh Hằng, trong chiến thuyền rắn mối xương trắng, Bạch Tiểu Thuần hắt hơi một cái.

- Không biết ai lại nguyền rủa ta.

Bạch Tiểu Thuần thở dài, ngẩng đầu nhìn về phía Công Tôn Uyển Nhi trước mặt.

- Nàng mới vừa nói Trương Đại Bàn hiện tại ở Tà Hoàng Thành, được gọi là Trương đại sư?

Bạch Tiểu Thuần không nhịn được hỏi. Hắn đang hỏi thăm Công Tôn Uyển Nhi, tin tức có liên quan tới Trương Đại Bàn cùng Hầu Tiểu Muội. Sau khi nghe được Công Tôn Uyển Nhi nói tới chuyện có liên quan đến Trương Đại Bàn hắn không nhịn được hỏi rõ.

- Không sai. Trong trí nhớ của Quỷ Mẫu tồn tại chuyện của Trương Đại Bàn rất rõ ràng. Trước đây, sau khi gia hỏa kia... đến Tà Hoàng Thành, vì hắn cho thấy phương pháp luyện linh, kinh động cả triều, ngay cả Tà Hoàng cũng lộ vẻ xúc động. Vì chỉ một mình hắn có thành tựu ở trên phương diện luyện linh, khi đó thân thể của Khôi Tể còn chưa có tan vỡ. Vì vậy Trương Đại Bàn này đã được trọng dụng. Nghe nói là được an bài luyện linh cho toàn bộ Tà Hoàng Thành.

- Cho dù hiện tại thân thể Khôi Tể tan vỡ, người của thế giới Thông Thiên rơi vào trong cảnh nước sôi lửa bỏng, nhưng địa vị của gia hỏa này ở trong Tà Hoàng Thành, vẫn không thấp.

Công Tôn Uyển Nhi cười nói.

- Về phần Hầu Tiểu Muội, ngươi có thể yên tâm. Quỷ Mẫu thu nàng làm đệ tử. Nàng cũng hiện rõ tư chất quỷ đạo kinh người, được Quỷ Mẫu bồi dưỡng trở thành người truyền thừa đạo pháp, để ý không hết. Cho nên nàng mới không lấy Hầu Tiểu Muội tới áp chế ngươi. Bởi vì theo nàng, tầm quan trọng của Hầu Tiểu Muội, mặc dù không bằng ngươi, nhưng đối với truyền thừa đạo pháp của nàng mà nói, cũng không kém là bao nhiêu.

- Chỉ có điều ngươi tạm thời không gặp được. Hiện tại nàng đang ở bên trong động phủ của Quỷ Mẫu tại Tà Hoàng Thành, đang bế quan tu luyện, trùng kích cảnh giới Thiên Nhân!

Nghe được Trương Đại Bàn lại có thể ở bên trong Tà Hoàng Triều, lăn lộn phong sinh thủy khởi như vậy, Bạch Tiểu Thuần cũng trợn mắt há hốc mồm. Cự Quỷ Vương ở bên cạnh, mặc dù từ trước đến nay chưa từng nghe qua cái tên Trương Đại Bàn này, nhưng ở trong một chớp mắt này, hắn cũng kinh sợ.

- Trương Đại Bàn này lại có thể là người tài hoa hơn người như vậy, có thể một thân một mình, ở bên trong Tà Hoàng Triều này đứng vững gót chân! Xem ra quả nhiên là tên tốt, mạng cũng tốt!

Cự Quỷ Vương hít vào một hơi. Hắn chỉ cảm thấy cái tên Trương Đại Bàn này chữ lớn, nhìn thế nào đều tốt hơn nhiều so với chữ nhỏ. Thật sự có cảm giác xúc động khi đối phương là kỳ nam tử. Trong lòng hắn cũng đang tiếc nuối. Lúc mình ở Man Hoang, thế nào lại không quen biết với Trương Đại Bàn này.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,567
Điểm cảm xúc
1,483
Điểm
113
Chương 1557: Niệm (1)
- Vậy... Công Tôn Thiên Tôn, vậy Trương Đại Bàn có đạo lữ chưa?

Cự Quỷ Vương không biết nghĩ tới điều gì, hăng hái bừng bừng hỏi.

Hắn hỏi thăm như vậy, Bạch Tiểu Thuần lập tức không vui, trừng mắt với Cự Quỷ Vương. Hắn suy nghĩ Cự Quỷ Vương này chẳng lẽ thích làm người ta mai mối? Năm đó đẩy nữ nhi cho mình. Hiện tại lại đi tìm hiểu Trương Đại Bàn. Chẳng lẽ, gia hỏa này còn có con gái tư sanh?

Bạch Tiểu Thuần hồ nghi liếc nhìn Cự Quỷ Vương một vòng. Ánh mắt này khiến Cự Quỷ Vương có chút chột dạ, cười gượng vài tiếng. Thật sự không giống như Bạch Tiểu Thuần suy đoán, hắn mặc dù không có con gái tư sanh, nhưng lại đối với loại chuyện dựa vào quan hệ cạp váy để trói buộc cường giả như vậy, hắn đã nếm được ngon ngọt.


Trong lòng hắn vừa rồi cũng đang suy nghĩ, có nên nhận một nàng con gái nuôi các loại, sau đó giao cho Trương Đại Bàn trở thành đạo lữ, như vậy mình lại có thêm một con rể... Từ đó về sau, con rể đi chinh phục giang sơn, nữ nhi lại chinh phục con rể, bản thân mình làm nhạc phụ, tự nhiên cũng chính là thiên hạ vô địch.

Tâm tư Cự Quỷ Vương thế nào, Bạch Tiểu Thuần ít nhiều cũng có thể nhìn ra được. Quá trơ trẽn. Trong lòng hắn cũng đang thổn thức. Những gì Trương Đại Bàn từng trải qua, Công Tôn Uyển Nhi chỉ nói đơn giản mấy câu, nhưng có thể tưởng tượng được ở trong quá trình này, nhất định tràn ngập nguy hiểm đáng sợ.

Dù sao, đối với Trương Đại Bàn khi đó mà nói, đi tới một thế giới lạ lẫm, rời xa quê hương. Tu vi của hắn lại chỉ là Nguyên Anh. Hắn có thể đi từng bước một đứng vững, thậm chí đạt được địa vị bên trong Tà Hoàng Triều như ngày hôm nay, mặc dù dựa vào luyện linh, nhưng chuyện này cũng không phải mỗi một tu sĩ biết luyện linh, cũng có thể đạt được thành tựu như vậy.

Còn có Hầu Tiểu Muội, cũng khiến cho Bạch Tiểu Thuần cuối cùng yên tâm. Hiện tại quan hệ giữa hắn cùng Công Tôn Uyển Nhi, mặc dù chưa nói tới bằng hữu, nhưng cũng là cùng loại với đồng minh. Hắn có thể nhìn ra Công Tôn Uyển Nhi không giấu diếm, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Đồng thời, hắn cũng cảm thấy cao hứng vì Hầu Tiểu Muội.

Dù sao, ở trên đại lục Vĩnh Hằng nguy cơ mai phục khắp nơi này, Hầu Tiểu Muội từ khi đến đây, trước sau đều an toàn, mà còn có tài nguyên sung túc đi tu luyện. Bất luận là Quỷ Mẫu trước đây, hay Công Tôn Uyển Nhi hôm nay, cho dù hai người vì nguyên nhân khác nhau, đều sẽ càng chiếu cố đối với Hầu Tiểu Muội.

Sau khi trong lòng yên ổn, Bạch Tiểu Thuần nhìn tầng mây trên thiên địa của chiến thuyền đang lao nhanh, hỏi tới chuyện hắn quan tâm nhất hiện tại, ngoại trừ thân bằng ở thế giới Thông Thiên.

- Uyển nhi, nàng thân là Thiên Tôn. Như vậy... Như thế nào mới có thể trở thành Thiên Tôn?

Bạch Tiểu Thuần nhìn về phía Công Tôn Uyển Nhi hỏi. Tu vi của hắn hiện nay nhìn như chuẩn Thiên Tôn, nhưng trên thực tế vẫn không thỏa đáng.


Bất Tử Quyển mặc dù đại viên mãn, nhưng Trường Sinh Quyển lại không có đại viên mãn. Cho nên tu vi của hắn hiện tại chỉ có thể nói là còn đang trong cảnh nội Bán Thần. Cảnh giới phân chia cụ thể thế nào, chính hắn cũng có chút không rõ.

Hắn tuy biết, sau khi Bất Tử Quyển cùng Trường Sinh Quyển đều đại viên mãn, hình như có thể thăng cấp Thiên Tôn. Nhưng quá trình cụ thể cùng với những chỗ cần phải chú ý là thế nào, hắn lại ngây thơ không hiểu gì.

Công Tôn Uyển Nhi thân là Thiên Tôn sơ kỳ. Ở trên một điểm này, ý nghĩa chỉ điểm đối với Bạch Tiểu Thuần là cực lớn. Cự Quỷ Vương đứng ở bên cạnh cũng vểnh tai nghe. Hắn đã dừng lại ở Bán Thần trong rất nhiều năm. Đối với chuyện này, hắn biết được cũng không nhiều hơn so Bạch Tiểu Thuần. Lúc này hắn cũng tập trung tinh thần lắng nghe.

Công Tôn Uyển Nhi mỉm cười, vén vài sợi tóc bị gió thổi tung. Nàng vốn đã xinh đẹp tuyệt mỹ, giờ phút này với động tác mềm mại như vậy, khiến cho ở trên người của nàng, lộ ra phong tình. Ngay cả đôi mắt đẹp đảo qua, cũng theo tóc đen phất phới, khiến trong lòng người ta có cảm giác ngứa ngáy.

Cự Quỷ Vương cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô. Hắn có chút háo sắc, lúc này mắt cũng sáng lên.

Mà tim Bạch Tiểu Thuần cũng đập rộn lên. Nhưng liên tưởng tới chuyện của Công Tôn Uyển Nhi lúc ban đầu, hắn lại lập tức cảnh giác, thầm hô yêu nữ. Đồng thời, hắn cảm thấy mình bây giờ đã là thân phận khác, nhất là so với loại phương pháp thần thông ánh mắt này, Bạch Tiểu Thuần sẽ không bởi vì đối phương là một nữ tử, sẽ tỏ ra yếu kém.

Vì vậy hắn hung hăng trợn mắt nhìn qua. Vì để cho mình còn có uy nghiêm, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một chút, sau đó tròng mắt tùy ý thoáng động, quan sát thân thể Công Tôn Uyển Nhi từ trên xuống dưới.

Không thèm để ý chút nào trước ánh mắt cuarh ai người, Công Tôn Uyển Nhi cười duyên thân thể run rẩy. Hết lần này tới lần khác hai gò má ửng đỏ, lộ ra sự mị hoặc.

- Tiểu ca ca ngươi không nên nhìn người ta như vậy. Nếu như ngươi thật muốn nhìn, chúng ta đi vào trong khoang thuyền, người ta cho ngươi nhìn được chưa?

Giọng nói này vừa ra, thân thể Cự Quỷ Vương run lên một cái, hầu kết lăn lộn, nuốt nước miếng. Bạch Tiểu Thuần đứng ở nơi đó, mắt cũng trợn to, theo bản năng dịch người về phía sau.

- Cũng may ta có định lực. Tống Quân Uyển cũng tốt, Hồng Trần Nữ cũng được, mặc dù mức độ yêu nghiệt không bằng Công Tôn Uyển Nhin này, nhưng ta vẫn có sức chống cự, còn có đại bảo kiếm!

Bạch Tiểu Thuần khinh bỉ quét mắt nhìn Cự Quỷ Vương. Hắn vội ho to một tiếng, tay phải vỗ nhẹ vào túi đựng đồ. Đại kiếm thế giới bắc mạch theo ánh sáng màu xanh lam lóe lên, xuất hiện ở trong tay Bạch Tiểu Thuần.

Cầm đại kiếm, Bạch Tiểu Thuần khoa tay múa chân một chút, sau đó nhìn về phía Công Tôn Uyển Nhi.

- Ngươi mới vừa nói đến cái gì? Ngươi muốn cho ta nhìn cái gì?

Cự Quỷ Vương lúc này xấu hổ dở khóc dở cười. Nhìn Bạch Tiểu Thuần, hắn bỗng nhiên rất bội phục. Bạch Tiểu Thuần ở trong những tiếng nói nhỏ nhẹ mềm mỏng như vậy, lại có thể lấy ra đại kiếm bắc mạch đi gián tiếp uy hiếp. Điều này làm cho Cự Quỷ Vương rất vui mừng.

Công Tôn Uyển Nhi nhìn đại kiếm trong tay Bạch Tiểu Thuần có chút kiêng kỵ, trong mắt có chút u oán, nhỏ giọng nói.

- Hệ thống tu luyện, đại lục Vĩnh Hằng cũng giống như thế giới Thông Thiên các ngươi, đều là Nguyên Anh, sau đó là Thiên Nhân, Bán Thần, Thiên Tôn.

- Lại điểm khác biệt chính là hiểu biết đối với lực lượng. Ở trên đại lục Vĩnh Hằng, tất cả nguồn gốc của lực lượng đều trốn không thoát một chữ niệm này!
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top