Lượt xem của khách bị giới hạn

[Thảo luận - góp ý] Những Tác Phẩm Của Hương Thảo Lan.

[Thảo luận - góp ý] Những Tác Phẩm Của Hương Thảo Lan.

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,604
Điểm cảm xúc
5,130
Điểm
113
Nói tới Bộ đó, thực sự ban đầu không thích ông nam chính (một phần cũng do lỗi tác giả không nói rõ ràng)
Thêm cái, chương 7 này có giải thích là do nam chính bận đột xuất nên không có mặt ở đám cưới... nhưng mà, hắn rỗi chút thì nên hỏi thăm tình hình vợ chứ... đằng này... nếu cô không tới hắn cảm thấy không quan trọng thì phải, thật đáng ghét:cautious:
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
13,604
Điểm cảm xúc
5,130
Điểm
113
Truyện Tôi nhắm mắt rồi em hôn đi đó Hương, Trúc nghĩ đối đáp của hai nhân vật chính là 'anh/ em' hơn dùng từ 'tôi', tuy cả hai còn ngượn nhưng đăng ký kết hôn rồi mà, nghe có vẻ xa cách quá.

Đoạn này Trúc góp ý nè
Hình Kinh Trì nhìn thời gian khi đi lên lầu. Nhưng ngay khi anh bước vào phòng liền dừng lại, bởi vì Nguyễn Chi đang mặc đồ ngủ. Nửa người dưới của cô được bọc bởi vật thể lạ, và đang nằm trên giường xem TV.

Nguyễn Chi nghe thấy âm thanh, cô nghiêng đầu liếc nhìn người đàn ông ở ngưỡng cửa. Lần theo tầm mắt của anh nhìn về phía đuôi cá của mình, cô di chuyển đôi chân: "Chăn điều hòa nàng tiên cá, giờ tôi là một nàng tiên cá".

Hình Kinh Trì trở tay đóng cửa lại, nhìn chằm chằm vào "đuôi cá" của cô một lúc, và hỏi: "Em ngủ căn phòng này?".
... Nhưng khi bước vào phòng liền dừng lại, cô đang xem tivi với bộ đồ ngủ đặc biệt, nữa dưới bộ đồ là hình chiếc đuôi cá ngộ nghĩnh.

Nghe âm thanh mở cửa (Trúc nghĩ có cửa, không biết phòng có mở điều hòa không nhưng mình dùng hình ảnh tiếng mở cửa hay hơn, có mở thì có đóng cửa) cô nghiêng đầu qua thấy anh đang đứng ở ngưỡn cửa nhìn vào. Tầm mắt hướng cái đuôi cá của mình, cô lắc lắc đôi chân giải thích "Đây là chăn điều hòa hình đuôi cá, anh xem em giống nàng tiên cá không?"

Đóng cửa lại đi vào, nhìn đuôi cá của cô một lúc anh mới mở miệng hỏi "Em ngủ phòng này à?"
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Mì gói tiện dụng, dễ ăn... mỹ thực dân gian là đây:ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:
Thực sự, bây giờ mà ăn sáng mì gói mỗi ngày là dạ dày phản đối liền.
Hình như mì ngày xưa và ngày nay khác nhau thì phải:censored:
 

Lan Thảo Hương

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
16/5/20
Bài viết
253
Điểm cảm xúc
345
Điểm
63
Mì gói tiện dụng, dễ ăn... mỹ thực dân gian là đây:ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:
Thực sự, bây giờ mà ăn sáng mì gói mỗi ngày là dạ dày phản đối liền.
Hình như mì ngày xưa và ngày nay khác nhau thì phải:censored:



Mình cũng thấy khác. Nhớ hồi nhỏ vị mì ngon lắm, dai mà nước súp rất kích thích vị giác. Giờ ấy hả...Mình thay đổi nhiều loại mì khác nhau rồi, nhưng mãi không tìm được cái mùi vị khi bé mình ăn.

Giả như mì Hảo Hỏa ấy. Cũng là một loại mì mình cực kỳ thích ăn hồi bé, giờ Hảo Hảo làm càng ngày càng thấy dễ ngán, vị mì cũng không ngon như trước nữa.

không biết có phải do ăn nhiều năm rồi, nên mới thấy thế không nữa. :ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Nghĩ tới nạn đói, cảm giác bủn rủn tay chân, vì miếng ăn thì mạng sống như cỏ rác. Nhớ truyện vợ nhặt ghê luôn:cry:.
 

Hoa Tử

Sưu tầm
Tham gia
24/9/19
Bài viết
10,490
Điểm cảm xúc
1,411
Điểm
113
Cái ông Hình Trì hay thích ôm người vợ nhỉ, ngoài đời thì đừng mơ nhé!
Sẽ nới là, em ăn gì mà nặng quá vậy:LOL:
 

Lan Thảo Hương

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
16/5/20
Bài viết
253
Điểm cảm xúc
345
Điểm
63
Nghĩ tới nạn đói, cảm giác bủn rủn tay chân, vì miếng ăn thì mạng sống như cỏ rác. Nhớ truyện vợ nhặt ghê luôn:cry:.


Khi gõ chap 32 - 33. Chợt tui nhớ tới Lão Hạc. Thương Lão Hạc mà cũng thương cậu Vàng.
 

Lan Thảo Hương

Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
16/5/20
Bài viết
253
Điểm cảm xúc
345
Điểm
63
Phải nói ngòi bút Nam Cao chân thực và sâu!



Đúng vậy. Trong các tác giả, t cực thích Nam Cao. Ngòi bút và cách dẫn dắt câu chuyện của bác cực sâu sắc lại rất tả thực, và lôi cuốn. Nó như vẽ ra một bức tranh trước mặt ta vậy đó.
 
Top