Có lẽ không một ai hiểu tôi. Đằng sao sự vui vẻ là cả một bầu trời nỗi buồn, tôi nhịn bạn, đúng là phải công nhận tôi nhịn giỏi hơn tôi tưởng, vì sao ư, đơn giản tôi không muốn mất tình bạn này, không muốn ra tay với bạn, bạn nghỉ sao, những lần bạn thách đấu với tôi, bạn thắng tôi, biết vì sao không? Vì tôi nhường là tôi nhường, vì không muốn bạn tự ti, muốn thấy sự lạc quang cùng vẻ kêu ngạo của bạn, vì sao, vì căn bản bạn chưa thua ai vì thứ gì nên nếu tôi không nhường bạn thì bạn sẽ ra sao?....