[Hiện đại] Phòng Khám Nhi Khoa Đêm Khuya - Tiếu Bình Minh
- Tham gia
- 20/10/20
- Bài viết
- 18
- Điểm cảm xúc
- 37
- Điểm
- 13
Chương 4: Bác sĩ Sở huyền thoại 2
"Tôi biết, tôi sẽ cố gắng hết sức để nâng cao thực lực và tốc độ làm việc." Mũi và mắt của Thẩm Bán Hạ đỏ hoe.
"Thực ra ngày đầu tiên đi làm, hai người chúng tôi đã hòa thuận rồi." Khi tôi đi làm ngày đầu tiên, nhìn thấy rất nhiều bệnh nhân, họ lo lắng đến nỗi phải khóc. Đừng để tâm đến lời nói của bác sĩ Sở. Tính cách của anh ấy đã như vậy rồi. "Tôn Đình Đình an ủi Bán Hạ.
" Tôi hiểu, cảm ơn cô đã an ủi tôi. Tôi có một vấn đề, có rất nhiều trẻ em, khám bệnh cũng hơi lâu. Nó không chỉ làm tăng áp lực đi khám bệnh cho đồng nghiệp mà còn làm chậm trể thời gian khám bệnh của trẻ. Tôi không thể tự bào chữa cho mình bởi vì tôi là người mới. Tôi nhất định sẽ làm việc chăm chỉ! "Thẩm Bán Hạ hít một hơi thật sâu và mỉn cười.
" Cô ổn chứ. "Tôn Đình Đình rời đi và tiếp tục sắp xếp các cuộc hẹn khám bệnh.
Tuy nhiên, vì kinh nghiệm đi khám bệnh của bác sĩ Thẩm Bán Hạ không có vì thế cô ấy vẫn bị ảnh hưởng áp lực bởi các bác sĩ, bệnh nhân và người nhà. Dù cố gắng cải thiện tốc độ như thế nào thì phải gần 20 phút mới có thể gặp thêm một đưa trẻ khác.
" Cốc cốc cốc "Tiếng gõ cữa lại vang lên, Tôn Đình Đình vào hỏi với khuôn mặt ngượng nghịu cười:" Bác sĩ Thẩm thứ lỗi cho tôi, bác sĩ Sở nói khoa nhi không phải là cái chợ hoa điểu, không cần rùa. "
" Được rồi, tôi sẽ cố gắng tăng tốc độ. "Thẩm Bán Hạ cảm thấy mình như một học sinh bị mắc lỗi lầm.
Mười phút sau, Thẩm bán Hạ đang nói chuyện với mẹ đứa trẻ về việc làm thế nào để tăng sức đề kháng cho trẻ nhỏ. Tôn Đình Đình lại hỏi," Bác sĩ Thẩm, bác sĩ Sở buộc tôi phải nói điều đó! Anh ấy bảo nếu tôi không nói sự thật thì sẽ không khám bệnh nữa. "
Cô ấy đã làm việc rất chăm chỉ, nhưng sao vẫn bị bác sĩ Sỡ vẫn nhắc nhở!
Anh ấy nói gì, Thẩm Bán Hạ có nghiến chặt hai hàm răng.
" Anh ấy nói, Thẩm Vũ Qui, đừng dấu đầu vào mai rùa nữa, hãy vương đầu ra bên ngoài. Bệnh viện không nuôi dưỡng người già. "Tôn Đình Đình thì thào.
Sự tủi nhục, tức giận, đau khổ.. Ngọn lữa của cảm xúc tiêu cực từ ngực Thẩm Bán Hạ dồn dập lên đến não.
Mẹ của bệnh nhi liếc nhìn Thẩm Bán Hạ, khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận và cúi đầu im lặng.
Bệnh nhân nhi 3 tuổi chỉ vào Thẩm bán Hạ cười teo toét và nói: Dì Thẩm, khuôn mặt của dì thật giống với một con khỉ."
Mẹ của đứa trẻ hoảng hốt liền bịt miệng của đứa trẻ lại, "tôi xin lỗi vì đứa trẻ này vô tri vô giác."
"Đúng, đứa trẻ nói đúng, tôi là khỉ không phải rùa. Đình Đình cứ trả lời anh ta thế này, Thẩm Bán Hạ nghiến răng.
Tôn Đình Đình gật đầu đóng cửa, Thẩm bán Hạ hít một hơi thật sâu rồi nở nụ cười," Mẹ của bệnh nhi chúng ta tiếp tục nói chuyện. "
" Không, không nói nữa, lần sau đợi bác sĩ Thẩm rãnh rỗi thì ta tiếp tục nói chuyện. Theo những gì cô nói, thì tải một số ứng dựng nuôi dạy con, thu thập thêm thông tin và sau đó tăng sức đề kháng của con về mặt vận động và ăn uống. "Mẹ đến đưa đứa trẻ đi." Chúng ta hay đi lấy thuốc, cảm ơn bác sĩ Thẩm. "
Thẩm Bán Hạ nhìn đứa trẻ cùng với cha mẹ rời đi thì cảm thấy thật là day dứt. Không biết tại sao sự xuất hiện của bác sĩ Sở và Sở Liên Kiều lại cùng lúc xuất hiện trong đầu của cô." Thật may nắm! Khi trong vòng chưa đầy 24 giờ tôi lại được gặp hai người đàn ông có miệng lưỡi độc nhất vô nhị. "Mặc dù Thẩm Bán Hạ trong miệng phàn nàn, nhưng trong thâm tâm cô bắt đầu đút kết kinh nghiệm và sẵn sàng đẩy mạnh tiến độ.
" Dì Thẩm. "Một đứa trẻ tên Đậu Đậu mà Thẩm Bán Hạ đã từng gặp đẩy cửa bước vào.
" Bác sĩ Thẩm, cuối cùng cũng đến lượt chúng tôi rồi. "Mẹ Đậu Đậu nắm lấy tay Đậu Đậu.
" Mời ngồi. "
Thẩm Bán Hạ đang định khám bệnh, thì cánh cửa đột nhiên bật tung ra:" Bác sĩ cứu con tôi. "
Một người đàn ông cao lớn xuất hiện trong phòng khám của Thẩm Bán Hạ ôm một đứa trẻ máu áo khoác màu hồng phấn.
" Bác sĩ, người nhà tôi bị non mữa, tiêu chảy và sốt. Tôi cần người đến khám ngay lập tức. "Giọng người đàn ông này thật vang dội.
Thẩm Bán Hạ và mẹ của Đậu Đậu giật cả mình, Đậu Đậu thì bắt đầu khóc vì sợ hãi.
" Bố "đứa trẻ trong vòng tay bố Manh Manh thì thầm.
" Con đừng sợ bố sẽ bảo vệ con. "Bố Manh Manh càng ôm chặt cậu bé hơn và nhìn lại Thẩm Bán Hạ." Cầu xin bác sĩ có thể cứu Manh Manh con tôi trước được không? Nó gần như không thể kéo dài được nữa.
Bố của Manh Manh rơm rớm nước mắt tiếng ở cổ họng hơi khàn.
"Tôi xin lỗi mẹ của Đậu Đậu. Đứa trẻ này đang ở trong trường hợp khẩn cấp, mẹ Đậu Đậu có thể bé kia khám trước được không? Sự đau đớn của bố Manh Manh khiến cho Thẩm Bán Hạ cảm động.
" Đậu Đậu đang sốt ở 39 độ và đang tiếp tục tăng cao, nhưng mẹ Đậu Đậu thấy cô bé kia thật sự không ổn.
"Thực ra ngày đầu tiên đi làm, hai người chúng tôi đã hòa thuận rồi." Khi tôi đi làm ngày đầu tiên, nhìn thấy rất nhiều bệnh nhân, họ lo lắng đến nỗi phải khóc. Đừng để tâm đến lời nói của bác sĩ Sở. Tính cách của anh ấy đã như vậy rồi. "Tôn Đình Đình an ủi Bán Hạ.
" Tôi hiểu, cảm ơn cô đã an ủi tôi. Tôi có một vấn đề, có rất nhiều trẻ em, khám bệnh cũng hơi lâu. Nó không chỉ làm tăng áp lực đi khám bệnh cho đồng nghiệp mà còn làm chậm trể thời gian khám bệnh của trẻ. Tôi không thể tự bào chữa cho mình bởi vì tôi là người mới. Tôi nhất định sẽ làm việc chăm chỉ! "Thẩm Bán Hạ hít một hơi thật sâu và mỉn cười.
" Cô ổn chứ. "Tôn Đình Đình rời đi và tiếp tục sắp xếp các cuộc hẹn khám bệnh.
Tuy nhiên, vì kinh nghiệm đi khám bệnh của bác sĩ Thẩm Bán Hạ không có vì thế cô ấy vẫn bị ảnh hưởng áp lực bởi các bác sĩ, bệnh nhân và người nhà. Dù cố gắng cải thiện tốc độ như thế nào thì phải gần 20 phút mới có thể gặp thêm một đưa trẻ khác.
" Cốc cốc cốc "Tiếng gõ cữa lại vang lên, Tôn Đình Đình vào hỏi với khuôn mặt ngượng nghịu cười:" Bác sĩ Thẩm thứ lỗi cho tôi, bác sĩ Sở nói khoa nhi không phải là cái chợ hoa điểu, không cần rùa. "
" Được rồi, tôi sẽ cố gắng tăng tốc độ. "Thẩm Bán Hạ cảm thấy mình như một học sinh bị mắc lỗi lầm.
Mười phút sau, Thẩm bán Hạ đang nói chuyện với mẹ đứa trẻ về việc làm thế nào để tăng sức đề kháng cho trẻ nhỏ. Tôn Đình Đình lại hỏi," Bác sĩ Thẩm, bác sĩ Sở buộc tôi phải nói điều đó! Anh ấy bảo nếu tôi không nói sự thật thì sẽ không khám bệnh nữa. "
Cô ấy đã làm việc rất chăm chỉ, nhưng sao vẫn bị bác sĩ Sỡ vẫn nhắc nhở!
Anh ấy nói gì, Thẩm Bán Hạ có nghiến chặt hai hàm răng.
" Anh ấy nói, Thẩm Vũ Qui, đừng dấu đầu vào mai rùa nữa, hãy vương đầu ra bên ngoài. Bệnh viện không nuôi dưỡng người già. "Tôn Đình Đình thì thào.
Sự tủi nhục, tức giận, đau khổ.. Ngọn lữa của cảm xúc tiêu cực từ ngực Thẩm Bán Hạ dồn dập lên đến não.
Mẹ của bệnh nhi liếc nhìn Thẩm Bán Hạ, khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận và cúi đầu im lặng.
Bệnh nhân nhi 3 tuổi chỉ vào Thẩm bán Hạ cười teo toét và nói: Dì Thẩm, khuôn mặt của dì thật giống với một con khỉ."
Mẹ của đứa trẻ hoảng hốt liền bịt miệng của đứa trẻ lại, "tôi xin lỗi vì đứa trẻ này vô tri vô giác."
"Đúng, đứa trẻ nói đúng, tôi là khỉ không phải rùa. Đình Đình cứ trả lời anh ta thế này, Thẩm Bán Hạ nghiến răng.
Tôn Đình Đình gật đầu đóng cửa, Thẩm bán Hạ hít một hơi thật sâu rồi nở nụ cười," Mẹ của bệnh nhi chúng ta tiếp tục nói chuyện. "
" Không, không nói nữa, lần sau đợi bác sĩ Thẩm rãnh rỗi thì ta tiếp tục nói chuyện. Theo những gì cô nói, thì tải một số ứng dựng nuôi dạy con, thu thập thêm thông tin và sau đó tăng sức đề kháng của con về mặt vận động và ăn uống. "Mẹ đến đưa đứa trẻ đi." Chúng ta hay đi lấy thuốc, cảm ơn bác sĩ Thẩm. "
Thẩm Bán Hạ nhìn đứa trẻ cùng với cha mẹ rời đi thì cảm thấy thật là day dứt. Không biết tại sao sự xuất hiện của bác sĩ Sở và Sở Liên Kiều lại cùng lúc xuất hiện trong đầu của cô." Thật may nắm! Khi trong vòng chưa đầy 24 giờ tôi lại được gặp hai người đàn ông có miệng lưỡi độc nhất vô nhị. "Mặc dù Thẩm Bán Hạ trong miệng phàn nàn, nhưng trong thâm tâm cô bắt đầu đút kết kinh nghiệm và sẵn sàng đẩy mạnh tiến độ.
" Dì Thẩm. "Một đứa trẻ tên Đậu Đậu mà Thẩm Bán Hạ đã từng gặp đẩy cửa bước vào.
" Bác sĩ Thẩm, cuối cùng cũng đến lượt chúng tôi rồi. "Mẹ Đậu Đậu nắm lấy tay Đậu Đậu.
" Mời ngồi. "
Thẩm Bán Hạ đang định khám bệnh, thì cánh cửa đột nhiên bật tung ra:" Bác sĩ cứu con tôi. "
Một người đàn ông cao lớn xuất hiện trong phòng khám của Thẩm Bán Hạ ôm một đứa trẻ máu áo khoác màu hồng phấn.
" Bác sĩ, người nhà tôi bị non mữa, tiêu chảy và sốt. Tôi cần người đến khám ngay lập tức. "Giọng người đàn ông này thật vang dội.
Thẩm Bán Hạ và mẹ của Đậu Đậu giật cả mình, Đậu Đậu thì bắt đầu khóc vì sợ hãi.
" Bố "đứa trẻ trong vòng tay bố Manh Manh thì thầm.
" Con đừng sợ bố sẽ bảo vệ con. "Bố Manh Manh càng ôm chặt cậu bé hơn và nhìn lại Thẩm Bán Hạ." Cầu xin bác sĩ có thể cứu Manh Manh con tôi trước được không? Nó gần như không thể kéo dài được nữa.
Bố của Manh Manh rơm rớm nước mắt tiếng ở cổ họng hơi khàn.
"Tôi xin lỗi mẹ của Đậu Đậu. Đứa trẻ này đang ở trong trường hợp khẩn cấp, mẹ Đậu Đậu có thể bé kia khám trước được không? Sự đau đớn của bố Manh Manh khiến cho Thẩm Bán Hạ cảm động.
" Đậu Đậu đang sốt ở 39 độ và đang tiếp tục tăng cao, nhưng mẹ Đậu Đậu thấy cô bé kia thật sự không ổn.