[Trọng sinh] [Truyện Hoàn] Sau Khi Sống Lại Tôi Được Bạn Gái Siêu Cấp Đáng Yêu Theo Đuổi - Bát Nguyệt Nhị Thập.
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,903
- Điểm cảm xúc
- 5,644
- Điểm
- 113
Chương 110: Xem phim cũng muốn ăn thức ăn cho chó!
Editor: trucxinh0505
Thi giữa kỳ, môn thi Toán học kết thúc.
Nguyễn Tiểu Noãn đang cùng Hoắc Giai đối đáp án, lần này rất hiếm cô làm hết các đề toán học, nhưng không có nắm chắc gì, thi xong một cái liền hỏi Hoắc Giai: "Giai Giai, mới vừa rồi cái đề này cậu làm được là mấy vậy?"
Hoắc Giai nói: "2 a."
Vẻ mặt Nguyễn Tiểu Noãn cầu xin, lập tức chỉ, "Tớ tính thế nào ra 1 vậy?"
Xong xong, cô lại làm sai rồi.
Phải biết, thành tích Hoắc Giai rất tốt, thời gian dài vững vàng trong tốp hai mươi người đứng đầu ban bảy, Nguyễn Tiểu Noãn cảm thấy mình làm không xong rồi.
Ai, cô nhớ rõ ràng Trần Nặc nói cho cô trình tự làm, cô dựa theo phương pháp Trần Nặc dạy làm.
Vì sao đáp án lại không giống với Hoắc Giai vậy? Ô ô ô, nếu bạn trai tương lai biết rồi, đoán chừng mình lại bị cậu ấy phê bình. . . Trong lúc đang bị đả kích, Nguyễn Tiểu Noãn ủ rũ cúi đầu thấy được Trần Nặc.
Thấy cô uể oải, Trần Nặc hỏi một tiếng.
Biết được, vuốt vuốt đầu của cô: "Đáp án đó là 1, cậu là không sai."
"A? !"
Nguyễn Tiểu Noãn lập tức sống lại!
Không bao lâu, tất cả phiếu điểm bài thi đều gởi đến trong tay các học sinh.
Nhìn thấy thành tích, Hoắc Giai kêu rên một trận.
Cái đề toán lớn mạch suy nghĩ cô sai rồi, một vòng sai hoàn hoàn, kết quả đề kia bị giam hơn phân nửa phân. Ngày xưa cô đều đứng vị trí thứ nhất, lần này điểm số toán học bị kéo về sau, rơi đến thứ bốn toàn lớp.
Ngược lại Nguyễn Tiểu Noãn rất vui vẻ, toán học cô được 110 điểm! Ngữ văn cũng qua 120, viết văn chỉ thiếu hai điểm!
Nói đến bài thi trước đó, thầy toán còn cười he he biểu dương Nguyễn Tiểu Noãn một chút, nói thái độ học tập của cô lúc này rất tốt, có tiến bộ nhiều.
"Thầy còn nhớ rõ, toán học Nguyễn Tiểu Noãn học kỳ trước cơ bản đều mất căn bản, hiện tại như thế nào đây? Thành tích rất có tiến bộ, tất cả mọi người đều rõ ràng đúng không? Cái này đã chứng minh một điểm, thái độ học tập quan trọng cỡ nào! Chỉ cần cố gắng, thì có thu hoạch! Mọi người phải giống bạn học Nguyễn Tiểu Noãn học tập!"
Đám người: "Phiền cho chúng em cũng có một học bá như Trần Nặc vậy, ngày ngày giúp chúng em học bù có được hay không? !”
Mà Phan Lệ Bình cũng gọi Nguyễn Tiểu Noãn tới văn phòng, vẻ mặt ôn hòa nói: "Gần đây trường học mở báo trường, mỗi học sinh đều có thể gửi bản thảo cho báo trường. Em viết văn khá tốt, cô đề nghị em có rỗi, thử gửi bản thảo cho báo trường một chút, tuy Tiền nhuận bút không nhiều, nhưng đối với em luyện hành văn rất tốt, có thể thông qua bạn học phản hồi tìm ra thiếu sót của mình, năng lực sáng tác sẽ tiến bộ rõ rệt."
Nguyễn Tiểu Noãn kích động dùng sức gật đầu: "Cảm ơn cô Phan đề nghị, em hiểu rồi ạ."
Lần này thi thử giữa kỳ, là đề chung của thành phố.
Trong đề thi chung, biểu hiện tam trung không tệ, điểm số cao nhất tăng bốn đứng thứ ba toàn thành phố, lấy 0. 2 điểm chênh lệch yếu ớt, đem đối thủ cũ đè ở phía dưới. Nhưng so với Sở Thị nhị trung cùng Thí Nghiệm cao trung, vì khen thưởng học sinh, năm thứ nhất cấp ba tam trung tuyên bố long trọng: "Đêm mai năm thứ nhất cấp ba được nghỉ tự học buổi tối, đi hội trường xem phim."
Giáo viên chủ nhiệm các ban vừa thông báo tin tức, các học sinh đều sôi trào.
Tuy còn không biết sẽ xem phim gì, nhưng được nghỉ một buổi tối tự học, xem phim, bọn họ liền đủ cao hứng.
Một ngày sau đó, toàn bộ năm thứ nhất cấp ba đều ngóng trông, đến buổi tối tự học.
Bảy giờ tối, tất cả ban dưới sự điều khiển của giáo viên chủ nhiệm, xếp thành hàng, trùng điệp đi đến hội trường.
Vào hội trường, liền thấy phía trước bày màn hình chiếu to lớn.
Cùng lúc đó, chỗ ngồi hội trường cũng bị phân chia thành khu vực khác nhau, tất cả ban có tất cả vị trí riêng biệt. Ban ba ở giữa dựa vào bên phải, mà chỗ ở Nguyễn Tiểu Noãn ban bảy liền thảm một chút, bị an bài bên trái hội trường, cơ hồ chỉ xa xa nhìn Trần Nặc.
Thời điểm Trần Nặc đi vào hội trường, học sinh ban bảy đều đã vào ghế ngồi.
Nhìn thấy Nguyễn Tiểu Noãn không ngừng chuyển cái đầu nhỏ nhìn quanh hướng bên này, đứng ngồi không yên, bộ dáng giống như hận không thể lập tức rời đi, không khỏi hơi hơi ngoắc khóe môi.
Chờ mỗi ban đều đến đông đủ, chủ nhiệm cấp tổ trước đứng lên nói mấy câu, đại ý chính là hôm nay mọi người thả lỏng tinh thần, ngày mai bắt đầu, còn phải tiếp tục cố gắng học tập, tiếp tục giữ vững thành tích tốt này.
Chờ chủ nhiệm cấp tổ đi xuống, chỉ nghe ba ba vài tiếng, phía trên, toàn bộ đèn sáng trưng toàn bộ tắt hết.
Toàn hội trường, lập tức lâm vào bóng tối.
Tất cả mọi người biết rõ, phim chuẩn bị chiếu lên.
Trần Nặc an vị tại vị trí xếp hàng thứ nhất, chính là dựa vào vị trí hành lang, mà Lưu Chi Hoa ngồi bên tay trái của cậu, thấp giọng nói: "Không biết là chiếu phim gì, nếu là phim bộ nước ngoài! Tớ muốn xem người nhện, Iron Man! Đúng rồi, Chu Tinh Tinh đóng phim cũng không tệ!"
"Người nhện? Cậu đi mà nằm mơ."
Một nam sinh khác khinh bỉ, "Không nói về giáo dục, phim tài liệu là tốt rồi."
Trong màn ảnh xuất hiện mây chữ to, rất nhanh làm cho các học sinh xôn xao.
《 công phu 》!
Đây là bộ phim hài kịch sốt dẻo hai năm trước, diễn viên Chu Tinh Tinh trứ danh hài kịch vào vai chính, phòng chiếu hơn trăm triệu người xem!
Các học sinh cũng kích động!
"Trời đất!"
"Trời đất!"
"Trời đất!"
Lòng của mọi người, chỉ có thể dùng câu trời đất mà bày tỏ.
"Trời đất là công phu đó!" Lưu Chi Hoa kích động đến hô lên, "Con mẹ nó chứ vẫn muốn xem không có thời gian xem! Lần này trường học thật đủ ý tứ! Tớ rất cảm tạ quyết sách anh minh lãnh đạo trường học!"
Trần Nặc cười nói: "Tớ xem qua rồi, có muốn tớ kể cho cậu chút kịch tình hay không?"
"Lăn, kịch tình gì chứ!" Lưu Chi Hoa rống lên.
Đám người cười vang. Phim bắt đầu chiếu, toàn bộ hội trường rất nhanh liền yên tĩnh lại.
Cơ hồ tất cả mọi người đắm chìm trong bộ phim.
Không ai chú ý tới, trong bóng đêm, có cái bóng người nhỏ bé bên khác chạy tới.
Trần Nặc đột nhiên cảm thấy, tay phải bị người thoáng kéo nhẹ một phát, cùng lúc đó, bốn phía còn có nhàn nhạt hương sơn chi hoa truyền đến.
Cậu vô ý thức quay đầu, chỉ một cái liếc mắt, ngay trong bóng tối nhận ra hình dáng cô gái nhỏ, còn có cặp mắt to kia đáng thương nhìn qua cậu.
Trần Nặc kinh ngạc, tiếp theo kịp phản ứng.
Vừa lúc, nhớ hai vị trí trước mặt mình trống, lúc này liền yên lặng đứng dậy, đi đến ngồi xuống, sau đó chỉ chỉ cái bên cạnh kia, ra hiệu Nguyễn Tiểu Noãn tới ngồi.
Tâm Nguyễn Tiểu Noãn nở hoa, lập tức dùng động tác mềm nhẹ nhất đi qua ngồi.
Tất cả mọi người hết sức chăm chú xem, không ai phát hiện biến hóa nơi này.
Chỉ có Lưu Chi Hoa lưu ý đến.
Dù sao Trần Nặc ngồi ở bên cạnh cậu, bất thình lình đứng dậy, đổi đến phía trước, động tác này cũng đột ngột rồi.
Rất nhanh, cậu liền phát hiện bên cạnh Trần Nặc một cô gái ngồi, mượn ánh sáng mờ nhạt, cậu nhận ra Nguyễn Tiểu Noãn.
Trong lòng Lưu Chi Hoa có một vạn con mẹ nó thớt lao nhanh qua.
Mẹ nó, xem phim cũng muốn ăn thức ăn cho chó! Thật sự là thật là không có thiên lý!
Quá là ngược người!
Thi giữa kỳ, môn thi Toán học kết thúc.
Nguyễn Tiểu Noãn đang cùng Hoắc Giai đối đáp án, lần này rất hiếm cô làm hết các đề toán học, nhưng không có nắm chắc gì, thi xong một cái liền hỏi Hoắc Giai: "Giai Giai, mới vừa rồi cái đề này cậu làm được là mấy vậy?"
Hoắc Giai nói: "2 a."
Vẻ mặt Nguyễn Tiểu Noãn cầu xin, lập tức chỉ, "Tớ tính thế nào ra 1 vậy?"
Xong xong, cô lại làm sai rồi.
Phải biết, thành tích Hoắc Giai rất tốt, thời gian dài vững vàng trong tốp hai mươi người đứng đầu ban bảy, Nguyễn Tiểu Noãn cảm thấy mình làm không xong rồi.
Ai, cô nhớ rõ ràng Trần Nặc nói cho cô trình tự làm, cô dựa theo phương pháp Trần Nặc dạy làm.
Vì sao đáp án lại không giống với Hoắc Giai vậy? Ô ô ô, nếu bạn trai tương lai biết rồi, đoán chừng mình lại bị cậu ấy phê bình. . . Trong lúc đang bị đả kích, Nguyễn Tiểu Noãn ủ rũ cúi đầu thấy được Trần Nặc.
Thấy cô uể oải, Trần Nặc hỏi một tiếng.
Biết được, vuốt vuốt đầu của cô: "Đáp án đó là 1, cậu là không sai."
"A? !"
Nguyễn Tiểu Noãn lập tức sống lại!
Không bao lâu, tất cả phiếu điểm bài thi đều gởi đến trong tay các học sinh.
Nhìn thấy thành tích, Hoắc Giai kêu rên một trận.
Cái đề toán lớn mạch suy nghĩ cô sai rồi, một vòng sai hoàn hoàn, kết quả đề kia bị giam hơn phân nửa phân. Ngày xưa cô đều đứng vị trí thứ nhất, lần này điểm số toán học bị kéo về sau, rơi đến thứ bốn toàn lớp.
Ngược lại Nguyễn Tiểu Noãn rất vui vẻ, toán học cô được 110 điểm! Ngữ văn cũng qua 120, viết văn chỉ thiếu hai điểm!
Nói đến bài thi trước đó, thầy toán còn cười he he biểu dương Nguyễn Tiểu Noãn một chút, nói thái độ học tập của cô lúc này rất tốt, có tiến bộ nhiều.
"Thầy còn nhớ rõ, toán học Nguyễn Tiểu Noãn học kỳ trước cơ bản đều mất căn bản, hiện tại như thế nào đây? Thành tích rất có tiến bộ, tất cả mọi người đều rõ ràng đúng không? Cái này đã chứng minh một điểm, thái độ học tập quan trọng cỡ nào! Chỉ cần cố gắng, thì có thu hoạch! Mọi người phải giống bạn học Nguyễn Tiểu Noãn học tập!"
Đám người: "Phiền cho chúng em cũng có một học bá như Trần Nặc vậy, ngày ngày giúp chúng em học bù có được hay không? !”
Mà Phan Lệ Bình cũng gọi Nguyễn Tiểu Noãn tới văn phòng, vẻ mặt ôn hòa nói: "Gần đây trường học mở báo trường, mỗi học sinh đều có thể gửi bản thảo cho báo trường. Em viết văn khá tốt, cô đề nghị em có rỗi, thử gửi bản thảo cho báo trường một chút, tuy Tiền nhuận bút không nhiều, nhưng đối với em luyện hành văn rất tốt, có thể thông qua bạn học phản hồi tìm ra thiếu sót của mình, năng lực sáng tác sẽ tiến bộ rõ rệt."
Nguyễn Tiểu Noãn kích động dùng sức gật đầu: "Cảm ơn cô Phan đề nghị, em hiểu rồi ạ."
Lần này thi thử giữa kỳ, là đề chung của thành phố.
Trong đề thi chung, biểu hiện tam trung không tệ, điểm số cao nhất tăng bốn đứng thứ ba toàn thành phố, lấy 0. 2 điểm chênh lệch yếu ớt, đem đối thủ cũ đè ở phía dưới. Nhưng so với Sở Thị nhị trung cùng Thí Nghiệm cao trung, vì khen thưởng học sinh, năm thứ nhất cấp ba tam trung tuyên bố long trọng: "Đêm mai năm thứ nhất cấp ba được nghỉ tự học buổi tối, đi hội trường xem phim."
Giáo viên chủ nhiệm các ban vừa thông báo tin tức, các học sinh đều sôi trào.
Tuy còn không biết sẽ xem phim gì, nhưng được nghỉ một buổi tối tự học, xem phim, bọn họ liền đủ cao hứng.
Một ngày sau đó, toàn bộ năm thứ nhất cấp ba đều ngóng trông, đến buổi tối tự học.
Bảy giờ tối, tất cả ban dưới sự điều khiển của giáo viên chủ nhiệm, xếp thành hàng, trùng điệp đi đến hội trường.
Vào hội trường, liền thấy phía trước bày màn hình chiếu to lớn.
Cùng lúc đó, chỗ ngồi hội trường cũng bị phân chia thành khu vực khác nhau, tất cả ban có tất cả vị trí riêng biệt. Ban ba ở giữa dựa vào bên phải, mà chỗ ở Nguyễn Tiểu Noãn ban bảy liền thảm một chút, bị an bài bên trái hội trường, cơ hồ chỉ xa xa nhìn Trần Nặc.
Thời điểm Trần Nặc đi vào hội trường, học sinh ban bảy đều đã vào ghế ngồi.
Nhìn thấy Nguyễn Tiểu Noãn không ngừng chuyển cái đầu nhỏ nhìn quanh hướng bên này, đứng ngồi không yên, bộ dáng giống như hận không thể lập tức rời đi, không khỏi hơi hơi ngoắc khóe môi.
Chờ mỗi ban đều đến đông đủ, chủ nhiệm cấp tổ trước đứng lên nói mấy câu, đại ý chính là hôm nay mọi người thả lỏng tinh thần, ngày mai bắt đầu, còn phải tiếp tục cố gắng học tập, tiếp tục giữ vững thành tích tốt này.
Chờ chủ nhiệm cấp tổ đi xuống, chỉ nghe ba ba vài tiếng, phía trên, toàn bộ đèn sáng trưng toàn bộ tắt hết.
Toàn hội trường, lập tức lâm vào bóng tối.
Tất cả mọi người biết rõ, phim chuẩn bị chiếu lên.
Trần Nặc an vị tại vị trí xếp hàng thứ nhất, chính là dựa vào vị trí hành lang, mà Lưu Chi Hoa ngồi bên tay trái của cậu, thấp giọng nói: "Không biết là chiếu phim gì, nếu là phim bộ nước ngoài! Tớ muốn xem người nhện, Iron Man! Đúng rồi, Chu Tinh Tinh đóng phim cũng không tệ!"
"Người nhện? Cậu đi mà nằm mơ."
Một nam sinh khác khinh bỉ, "Không nói về giáo dục, phim tài liệu là tốt rồi."
Trong màn ảnh xuất hiện mây chữ to, rất nhanh làm cho các học sinh xôn xao.
《 công phu 》!
Đây là bộ phim hài kịch sốt dẻo hai năm trước, diễn viên Chu Tinh Tinh trứ danh hài kịch vào vai chính, phòng chiếu hơn trăm triệu người xem!
Các học sinh cũng kích động!
"Trời đất!"
"Trời đất!"
"Trời đất!"
Lòng của mọi người, chỉ có thể dùng câu trời đất mà bày tỏ.
"Trời đất là công phu đó!" Lưu Chi Hoa kích động đến hô lên, "Con mẹ nó chứ vẫn muốn xem không có thời gian xem! Lần này trường học thật đủ ý tứ! Tớ rất cảm tạ quyết sách anh minh lãnh đạo trường học!"
Trần Nặc cười nói: "Tớ xem qua rồi, có muốn tớ kể cho cậu chút kịch tình hay không?"
"Lăn, kịch tình gì chứ!" Lưu Chi Hoa rống lên.
Đám người cười vang. Phim bắt đầu chiếu, toàn bộ hội trường rất nhanh liền yên tĩnh lại.
Cơ hồ tất cả mọi người đắm chìm trong bộ phim.
Không ai chú ý tới, trong bóng đêm, có cái bóng người nhỏ bé bên khác chạy tới.
Trần Nặc đột nhiên cảm thấy, tay phải bị người thoáng kéo nhẹ một phát, cùng lúc đó, bốn phía còn có nhàn nhạt hương sơn chi hoa truyền đến.
Cậu vô ý thức quay đầu, chỉ một cái liếc mắt, ngay trong bóng tối nhận ra hình dáng cô gái nhỏ, còn có cặp mắt to kia đáng thương nhìn qua cậu.
Trần Nặc kinh ngạc, tiếp theo kịp phản ứng.
Vừa lúc, nhớ hai vị trí trước mặt mình trống, lúc này liền yên lặng đứng dậy, đi đến ngồi xuống, sau đó chỉ chỉ cái bên cạnh kia, ra hiệu Nguyễn Tiểu Noãn tới ngồi.
Tâm Nguyễn Tiểu Noãn nở hoa, lập tức dùng động tác mềm nhẹ nhất đi qua ngồi.
Tất cả mọi người hết sức chăm chú xem, không ai phát hiện biến hóa nơi này.
Chỉ có Lưu Chi Hoa lưu ý đến.
Dù sao Trần Nặc ngồi ở bên cạnh cậu, bất thình lình đứng dậy, đổi đến phía trước, động tác này cũng đột ngột rồi.
Rất nhanh, cậu liền phát hiện bên cạnh Trần Nặc một cô gái ngồi, mượn ánh sáng mờ nhạt, cậu nhận ra Nguyễn Tiểu Noãn.
Trong lòng Lưu Chi Hoa có một vạn con mẹ nó thớt lao nhanh qua.
Mẹ nó, xem phim cũng muốn ăn thức ăn cho chó! Thật sự là thật là không có thiên lý!
Quá là ngược người!