Lượt xem của khách bị giới hạn
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser.
Thi sĩ
Tác giả
51- Trích Đoạn Bài Thơ: TÁI NGỘ DUYÊN TIỀN KIẾP (6)
Trong Tập thơ truyện Tái Ngộ Duyên Tiền Kiếp
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Chập chờn ảnh lệ trào khóe mắt
Tiếng nghẹn ngào, nức nở đau thương
Khuôn trăng diễm lệ u buồn
Kề bên lặng lẽ, màn sương phủ trùm…
Văng vẳng gió nhẹ rung xào xạc
Chuỗi âm vang lác đác vọng về
Thẫn thờ, lởn vởn cơn mê
Gót chân lựng khựng, não nề đong đưa
Đây có phải ngàn xưa vạn kiếp
Thăm thẳm từ tiềm thức trồi lên
Phút giây bảng lảng bóng hình
Khiến ta man mác, mông mênh nỗi niềm?
Để hấp dẫn mà tìm diệu vợi
Một cái gì nén đợi, chờ mong
Hay rơi chới với trên dòng
Âm Ty treo cảnh dụ hồn bước nhanh…
nhatlang.com
(từ khóa)
Thi sĩ
Tác giả
52- Trích Đoạn Bài Thơ: TÁI NGỘ DUYÊN TIỀN KIẾP (7)
Trong Tập thơ truyện Tái Ngộ Duyên Tiền Kiếp
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Dãy tươi thắm kỳ hoa chen chúc nở
Vểnh, nghiêng, xoè rạng rỡ sắc đan thanh
Đây chín cánh đỏ mướt tợ như nhung
Nọ bảy tím đầy vun màu trong suốt
Kia pha lê giữa tám đài óng mượt
Đó sáu vành tha thướt, ngọn đong đưa…
Ngơ ngẩn nhìn, lởn vởn ảnh hình mơ
Lạc cảnh giới ngập bờ trăng với mộng
Vi vút thoảng nhẹ lùa ngang vạt bóng
Chim đậu cành sưởi ấm líu lo vui
Cây sum sê, lủng lẳng ghẹo khung trời
Lác đác mọng ửng ngời, xoe ánh mắt
Lòng thanh thản bước lần theo phía trước
Điệp âm vang róc rách vọng về tai
Ngây ngất rồi, tiếp tục lại ngần say
Giữa sặc sỡ trải dài trên lối phẳng…
nhatlang.com
(từ khóa)
Thi sĩ
Tác giả
53- Trích Đoạn Bài Thơ: TÁI NGỘ DUYÊN TIỀN KIẾP (8.)
Trong Tập thơ truyện Tái Ngộ Duyên Tiền Kiếp
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Thuyền nhấp nhố xuôi chèo trên sóng nước
Bến trăng vàng lả lướt, chập chờn kia
Chẳng ngại ngần sỏi đá rải đường xa
Mạnh mẽ tiến, xông pha bầu biển gió
Thế mà nay mịt mờ giăng lá cỏ
Biết về đâu, lối ngõ bóng chơi vơi
Những ước mơ ấp ủ bước cuộc đời
Nay có phải từng hồi tan vỡ mất?…
Du dương thổi, thoảng đưa làn hương ngát
Nỗi ai hoài, rung lắc nhẹ phôi phai
Dưới bốn bề đây đó ngợp hình say
Ngoằn ngoèo lượn trải dài vào hun hút
Vừa mê mẩn xoe tròn đôi thưởng thức
Vừa lan man giây phút chạnh niềm riêng
Dọc hai bờ lủng lẳng tợ mời ăn
Thong thả hái, tạm phần no chín mọng…
nhatlang.com
(từ khóa)
Thi sĩ
Tác giả
54- Trích Đoạn Bài Thơ: LỜI CỦA TRÁI TIM
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Ai tận trời xa hứng gió ngàn
Ai ngồi trên cỏ tắm trăng vàng
Ai bên phím nhạc, dìu êm ả…
Còn Sáng! Mình ên uống bóng đèn
Có thấy cô đơn, có thấy buồn
Có nghe đồng vọng tiếng ngân chuông
Có sầu héo hắt làm băng giá
Buốt tái hồn sương khúc đoạn trường?
Sao người cứ mãi dáng âm thầm
Chẳng nói một lời, chẳng trở trăn
Cặm cụi miệt mài lên bức vẽ
Nào mây, sông nước với trăng thanh ...
Ta nghe cảm xúc biết là bao
Dẫu tối âm u ánh nhạt màu
Mãi vẫn lặng lờ con nước chảy
Dưới dòng sông cạn, gió lao xao.
nhatlang.com
(từ khóa)
Thi sĩ
Tác giả
55- Trích Đoạn Bài Thơ: NỖI BUỒN CHỢT ĐẾN
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Sớm tối âm thầm lửa nấu nung
Mỏi mê, vất vả cũng bằng không
Canh khuya thao thức đan từng chữ
Chiều ngắm vầng mây dệt nỗi lòng
Biết bao khắc khoải với chông gai
Chân vẫn bon bon dẫu rã hài
Mảng rớt, da mòn phơi nắng gió
Xá gì buốt tái với tàn phai
Từ cõi thâm sơn đến đỉnh ngàn
Đàn ngân réo rắt điệp mơ màng
Ru ta say giấc, đi vào mộng
Lững thững, nhẹ nhàng lại ánh trăng…
Chiều nay sắc tím phủ hoàng hôn
Vương vấn, bâng khuâng níu mảnh hồn
Một khối không gian đầy lam trắng
Gió từ dĩ vãng kéo từng cơn...
nhatlang.com
(từ khóa)
Thi sĩ
Tác giả
56- Trích Đoạn Bài Thơ: NỖI NIỀM CỦA GIÓ
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Thuở hôm nào đầy vơi nồng ấm
Giờ lạnh lùng, nét thắm loãng pha
Phải chăng nhịp đập ngân nga
Vấn vương thả bóng tận xa phương trời?
Sáng hỡi Sáng! Một thời năm tháng
Dưới khung chiều có bạn với ta
Chung lưng quyện ngắm xế tà
Lời ca, điệu hát trải ra khỏa buồn
Có những buổi canh trường héo hắt
Sẻ cung đàn khúc nhạc cho nhau
Lắm bao dang dở đọng sầu
Cùng tay giũ lá ngõ hầu phôi phai
Vậy mà nay nhìn đây phảng phất
Thấy hình như đã mất bạn rồi
Lòng Ai hướng vọng về nơi
Để cho gió phải ngậm ngùi bâng khuâng…
nhatlang.com
(từ khóa)
Thi sĩ
Tác giả
57- Trích Đoạn Bài Thơ: ĐÁP LỜI CỦA GIÓ
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Nay bất chợt lắt lay nhung nhớ
Nghe nỗi niềm trăn trở, bâng khuâng
Vì sao lại nỡ phũ phàng
Bỏ kia một đoá hoa vàng chìm thu ...
Chuỗi thời gian mịt mù tăm cá
Khúc điệp đàn êm ả ngày xưa
Dần theo thấm thoắt thoi đưa
Rơi vào khoảng vắng, nhạt nhoà loãng tan
Gieo ảm đạm, ngỡ ngàng u ẩn
Dưới khung trời bảng lảng khói sương
Mênh mang thả bóng dặm trường
Chơi vơi lạc lõng để buồn con tim...
Giờ lặng lẽ bên thềm sương tuyết
Da diết lòng, day dứt từng cơn
Phút giây ngơ ngẩn tâm hồn
Chớ nào thay đổi mất còn đôi ta.
nhatlang.com
(từ khóa)
Thi sĩ
Tác giả
58- Trích Đoạn Bài Thơ: ĐAU & NHỚ
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Cứ ngỡ cao sang với bạc tiền
Là thuyền chở đến bến mơ duyên
Nào hay chỉ đẹp màu tranh vẽ
Treo giữa tường đen, cửa khoá xiềng
Xa rồi thuở mộng thắm tình ai
Dưới dãy thênh thang duỗi bóng dài
Bát ngát đồng xanh hương lúa mạ
Hồn yêu dào dạt ngất ngây say
Chẳng còn thấy nữa nét suy tư
Sợ ráng hoàng hôn ánh vật vờ
Lặng lẽ âm thầm anh cố gắng
Mong tìm cho được những vần thơ
Để tặng cho em ấm cõi lòng
Vui cùng đò vắng đợi qua sông...
Giờ đây nặng trĩu bầu tâm sự
Kẻ phụ hàn vi có tấm chồng.
nhatlang.com
(từ khóa)
Thi sĩ
Tác giả
59- Trích Đoạn Bài Thơ: GIÓ VỚI BẠN
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Làm lóng lánh chìm sâu vào đất
Nghĩa tâm giao man mác ngậm ngùi
Lo cho bạn thiết chặng đời
Mịt mờ phủ lối để rồi chùn chân...
Gió hỡi gió! Ngập tràn thương nhớ
Chuyện con thuyền của thuở năm xưa
Khiến ta cứ mãi bốn mùa
Vấn vương, lưu luyến hồn đưa vật vờ
Rồi lần bước vào thơ phôi lãng
Dẫu lắm lần hụt hẫng chơi vơi
Con tim vẫn nhịp từng hồi
Ngân nga khúc nhạc thả trôi nhẹ nhàng
Bỗng từ đâu phũ phàng chợt đến
Đẩy cung đàn khấp khểnh âm vang
Tâm tư thoáng chốc ngỡ ngàng
Bâng khuâng, nghĩ ngợi có phần tái tê.
nhatlang.com
(từ khóa)
Thi sĩ
Tác giả
60- Trích Đoạn Bài Thơ: BẠN VỚI GIÓ
Của Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
Gió ơi! Hãy kể, kể nhiều đi
Để nhớ, để quên, để bỏ hờn
Phận số con thuyền trên sóng nước
Lật chìm khuất dạng dưới mông mênh
Kẻ gắng trồi lên giữa dập vùi
Giương nhìn bốn phía mịt mù khơi
Nào ai hiểu được niềm tan tác
Mệt mỏi là đây với rã rời
Tấp được mé bờ buổi ráng tan
Dõi tìm, dõi đợi ánh trăng lên
Nhưng kia sừng sững cao che chắn
Đành phải lần soi dãy bóng tàn
Rồi dựng căn lều đỡ nắng mưa
Niềm thương dĩ vãng quyện vào thơ
Ngân nga khuây khoả theo ngày tháng
Khép lại từ đây nỗi vật vờ...
nhatlang.com
(từ khóa)