Lượt xem của khách bị giới hạn

[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Kiếm hiệp] [Truyện Hoàn] Triệu hoán thần binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1740: Chiếm giữ thân thể
- Nhưng thật ra ngươi, lão gia chủ, ngươi tại sao lại muốn đối phó ta như vậy? Vì sao ta lại cảm thấy ngươi mới là giả?

Vu Nhai nhún vai nói. Hắn nhìn chằm chằm vào Độc Cô Khiếu Qua. Cho đến lúc này hắn mới có thời gian nhìn chằm chằm vào lão gia chủ lúc nào cũng muốn đưa hắn vào chỗ chết này. Hắn có cảm giác rất kỳ quái. Trước sau, hắn vẫn cảm giác gia hỏa này rất giống với thi thể Độc Cô Diệt Ninh ở bên cạnh mình đang bị Binh Linh phụ thể. Đúng vậy, hắn cảm giác Độc Cô Khiếu Qua cũng là một thi thể. Lẽ nào cũng bị Binh Linh của bản thân hắn bám vào người?

Binh Linh biến thành tà ác, muốn đến Độc Cô gia quấy rối? Khả năng gần như là số không. Lại nói Binh Linh cũng không có Phong tự quyết.

Bất kể thế nào, mặc dù trong lòng các trưởng lão Độc Cô gia vẫn có chút nghi ngờ, nhưng cũng không dám động thủ. Hiện tại Vu Nhai có thời gian cùng Độc Cô Khiếu Qua chậm rãi chơi. Hắn thật ra muốn nhìn xem gia hỏa này lại thứ gì.

- Ngươi là nghịch tặc. Người người được giết!

Độc Cô Khiếu Qua nghèo từ đành nói.

- Ta lại thấy ngươi đối với ta là ham muốn cá nhân. Trên người ta có thứ gì khiến ngươi muốn có sao?

Trong lòng Vu Nhai cũng lười tự hỏi và phân tích, liền trực tiếp nói ra lời muốn phân tích.

- Các trưởng lão suy nghĩ kỹ một chút. Lão gia chủ đại nhân của chúng ta có bao nhiêu hành vi khác thường? Nếu như mọi người không suy nghĩ được rõ lắm, ta sẽ nói cho mọi người nghe một chút...

Dừng một chút, hắn liếc mắt nhìn tất cả trưởng lão, lại nói:

- Thứ nhất, hắn không vì vinh quang của Độc Cô gia, sử dụng ra thủ đoạn rõ ràng không phải là phong cách của Độc Cô gia để đi đối phó một tiểu bối như ta. Thứ hai, hắn muốn bắt ta, nhưng không bao giờ chịu nói ra nguyên nhân bắt ta đúng không? Thứ ba, hắn vì sao không tự mình động thủ bắt ta. Lấy thực lực lão gia chủ hắn, muốn bắt ta không phải rất dễ sao? Thứ tư, hắn không ngờ lại sử dụng thần kiếm lệnh cưỡng chế các ngươi bao vây tấn công với ta. Hình như chỉ cần chậm một giây trong lòng hắn sẽ khó chịu... Điểm thứ ba và thứ tư này nếu như đứng cạnh nhau, lại càng kỳ quái. Nếu như nóng lòng muốn bắt ta như vậy, lại không tự mình động thủ còn phải sử dụng thần kiếm lệnh khó có được. Đây là tình huống gì vậy?

Tất cả trưởng lão đều ngẩn người một lát. Đúng vậy, Vu Nhai phân tích quá đúng. Tại sao phải như vậy?

Trước đó bọn họ không suy nghĩ nhiều. Dù sao bởi vì tiểu tử Vu Nhai này không phải là họ Độc Cô, khiến người ta cảm thấy rất không thoải mái cũng là sự thật. Hiện tại hắn lại là đại đế Bách tộc. Độc Cô Khiếu Qua muốn có được Bách tộc cũng có thể lý giải được. Nhưng chiếu theo lời Vu Nhai vừa phân tích như thế, vấn đề có vẻ như hơi lớn.

Đặc biệt là điểm thứ ba và thứ tư...

Nếu sốt ruột như vậy, hắn tự mình động thủ là được, cần gì phải lấy thần kiếm lệnh ra. Nguyên nhân không tự mình động thủ là bởi vì hắn không thể động thủ hoặc là đánh không lại Vu Nhai. Nực cười, đường đường lão gia chủ sẽ đánh không lại Vu Nhai sao?

Cũng không phải là quá già, tuổi thọ gần cạn.

Càng không cần phải nói về thần kiếm lệnh. Vu Nhai đã tiến vào Độc Cô Thần Thành, muốn đi ra ngoài gần như là không có khả năng. Nhưng mặc dù trong loại tình huống này hắn vẫn muốn sử dụng tới thần kiếm lệnh. Quả thực cũng không thể sử dụng chuyện bé xé ra to để hình dung nữa. Đây rõ ràng hành sự không hợp lý. Các trưởng lão Độc Cô gia cũng không phải là người ngu. Chiếu theo lời Vu Nhai vừa nói, trong lòng của bọn họ bắt đầu sinh nghi. Mỗi người đều nhìn chằm chằm vào Độc Cô Khiếu Qua.

- Phân tích không sai. Nhưng khí tức trên người ta chẳng lẽ còn có thể giả được sao? Ta chẳng qua là suy nghĩ cho Độc Cô gia mà thôi. Tên nghịch tặc ngươi nhà ngươi thật ra đã sớm đầu phục dân Cổ Duệ, có phải hay không?

Độc Cô Khiếu Qua phản kích nói.

Trong nháy mắt, các trưởng lão Độc Cô gia lại quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Lẽ nào đây là lý do khiến lão gia chủ muốn bắt Vu Nhai?

Thật sự có khả năng này. Độc Cô Chiến Huyền mất tích. Vu Nhai có thể ngăn cản được bảy kiếm Kinh Thiên khủng khiếp tuyệt luân kia. Theo lời đồn đại Vu Nhai đã từng từ trong Vị Tri Chi Địa đi ra. Có thể Vu Nhai thật sự ngả về phía dân Cổ Duệ. Bách Tộc Loạn Địa chẳng qua là bố cục do dân Cổ Duệ bày ra?

Nếu quả thật là như vậy, một loạt hành động của Độc Cô Khiếu Qua trước đó hình như cũng hợp tình hợp lý. Bọn họ rất sợ dân Cổ Duệ Vu Nhai này có thủ đoạn gì. Nhưng vừa rồi hắn không có chứng cứ chứng minh Vu Nhai ngả về phía dân Cổ Duệ, mới chịu cưỡng chế ra lệnh.

Nhưng nếu ngươi biết Vu Nhai đầu nhập dân Cổ Duệ, nói ra không phải là được rồi sao?

- Ta đầu phục dân Cổ Duệ sao? Ha hả, không nên dẫn dắt chuyển trọng tâm câu chuyện... Tạm thời không nói ta có đúng là đầu phục dân Cổ Duệ hay không. Ta chỉ muốn nói, lão gia chủ Độc Cô Khiếu Qua, chúng ta tới đánh một trận thì thế nào?

Vu Nhai đột nhiên nở nụ cười, quỷ dị nói.

- Ngươi không có đủ tư cách!

Biểu tình Độc Cô Khiếu Qua nhất thời lo lắng, cố lạnh lùng nói.

- Cuối cùng ta có thể xác định được, ngươi không dám động thủ. Bởi vì ngươi căn bản chỉ giữ lấy thân thể lão gia chủ Độc Cô Khiếu Qua. Ngươi không vận dụng được lực lượng của hắn. Hoặc nói không cách nào vận dụng toàn bộ lực lượng thân thể hắn. Hoặc giả là chỉ cần vận dụng, ngươi sẽ bị phát hiện là hàng giả.

Vu Nhai lạnh lùng nói, không quan tâm Độc Cô Khiếu Qua đưa ra phản kích gì đối với mình. Chỉ cần bắt được điểm này, có thể phản kích hắn. Chỉ cần hắn không dám động thủ, vậy hắn chính là giả. Các trưởng lão cũng sẽ không bao vây bắt mình.

Ngả về phía dân Cổ Duệ chẳng qua là suy đoán một phía của Độc Cô Khiếu Qua mà thôi. Mặc dù có khả năng, nhưng chứng cứ gần như không có.

Trước đó hắn cảm thấy Độc Cô Khiếu Qua và Độc Cô Diệt Ninh hiện tại thực sự giống nhau. Sau đó, hắn lại nghĩ tới chuyện sau khi Huyền Vẫn Kiếm Linh vào thân thể Độc Cô Diệt Ninh cũng chỉ có thể có khí thế, có thể vận dụng chút lực lượng, lại gần như không có cách nào đánh nhau.

Hoặc nói, vừa đánh sẽ bị phát hiện. Sau khi phân tích xong, Vu Nhai lại càng phát giác Độc Cô Khiếu Qua này có vấn đề.

- Nực cười, nếu như ta thật sự giữ lấy thân thể này, cũng phải nhận được sự đồng ý của thân thể này mới được chứ? Mà thôi thực lực Độc Cô Khiếu Qua ta, trên thế gian này có ai có thể chiếm được?

Độc Cô Khiếu Qua lạnh lùng nói..

Đúng vậy, giống như Vu Thuấn trước đây muốn phụ thể Vu Nhai, cũng phải được Vu Nhai đồng ý mới có thể làm được. Nếu không lấy thực lực Vu Nhai lúc đó sẽ dường như rất khó. Trừ phi là phụ thể ở trên thân người rất yếu. Nhưng làm lão gia chủ, thực lực làm sao có thể yếu được?

- Nếu như lão gia chủ Độc Cô Khiếu Qua chỉ là một thi thể thì sao?

Vu Nhai lạnh lùng hỏi.

Đám người Độc Cô gia mỗi người đều nhìn qua nhìn lại, không ngờ không có quyền phát ngôn g
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1741: Đoạn thiên chân thần
Thật sự là bi thương kịch đến tận cùng. Hiện tại bọn họ hoàn toàn bối rồi, không biết rõ rốt cuộc đâu là thật đâu là giả. Như vậy bọn họ chỉ có thể trầm mặc.

Đồng thời cũng có trưởng lão đang suy ngẫm. Độc Cô gia có vẻ như cũng không phải vững trãi không thể công phá. ví dụ trước mắt khiến trong lòng bọn họ rét lạnh.

- Nực cười, thế gian này lại có thứ gì có thể bám vào trên thi thể mà không bị phát hiện được? Cho dù là pháp sư vong linh... Ách, Độc Cô Diệt Ninh quả nhiên là giả...

Độc Cô Khiếu Qua lạnh lùng nói. Hắn biết rõ, bên trong nhân loại bình thường muốn phụ thể trên thi thể, cũng không phải là không có phương pháp, mà là khó có thể làm được. Thậm chí làm được tới mức ngay cả cấp Thần Vương cũng không có cách nào phát hiện ra lại càng không thể. Nhưng hắn còn chưa nói hết lời, Độc Cô Diệt Ninh bên cạnh Vu Nhai trực tiếp mềm nhũn xuống, một đạo hư ảnh từ trong cơ thể hắn truyền qua.

- Keng...

Mọi người trong Độc Cô gia vừa thấy được, theo bản năng rút kiếm ra.

- Ta là Huyền Vẫn Kiếm Linh. Kiếm Linh của thần kiếm Độc Cô Diệt Ninh... Độc Cô Diệt Ninh quả thực đã qua đời. Chỉ có điều quả thực không chết bao lâu. Trước đó những câu nói bị nhốt ở trong thế giới Lữ Giả cũng những lời nói thật. Vu Nhai quả thực đã gặp qua bản thân hắn. Lần này Vu Nhai trở về cũng chính là để mang theo thi thể của hắn quay về Độc Cô gia an táng... Đồng thời, ta từ bên trong thi thể đi ra, cũng chứng minh phụ thể trên thi thể không phải là không có thể làm được.

Huyền Vẫn Kiếm Linh quay sang nhìn tất cả trưởng lão Độc Cô gia giải thích.

Nói đến đây, hắn dừng lại một chút dưới, chợt vừa nhìn về phía Độc Cô Khiếu Qua, tiện đà nói:

- Trước kia chúng ta còn không phát giác ra. Nhưng sau khi ta phụ thể ở trên người Độc Cô Diệt Ninh, lại phát hiện Độc Cô Khiếu Qua trước mắt thật sự rất giống với khi ta bám vào trên người Độc Cô Diệt Ninh. Còn nữa, trước hắn còn nhận ra Độc Cô Diệt Ninh. Đúng vậy, là nhận ra hắn. Rất kỳ quái.

Hiện tại tất cả trưởng lão càng cảm thấy choáng váng hơn. Thôi đi, hình như mình cũng không có quyền phát ngôn gì. Cứ giơ kiếm như vậy, sau đó nhìn hai người bọn họ quyết đấu. Ai giả, đến lúc đó kiếm liền chỉ hướng về người đó là được. Trong lòng mỗi người đều đang cười khổ thầm nghĩ.

Làm trưởng lão Độc Cô gia, lần này thực sự mất hết mặt rồi. A, đây là mất mặt ở nhà mình nữa.

- Đoạn Thiên Chân Thần, ngươi còn không từ trong cơ thể lão gia chủ Độc Cô gia ta đi ra sao?

Chờ Huyền Vẫn Kiếm Linh nói xong, Vu Nhai liền trực tiếp nhìn Độc Cô Khiếu Qua lạnh giọng quát to. Đúng vậy, trải qua những phân tích trên, cuối cùng Vu Nhai đã nghĩ đến một khả năng. Đó chính là Đoạn Thiên Chân Thần. Hắn muốn phụ thể ở trên thi thể thật sự là làm tốt không chê vào đâu được. Dường như cũng chỉ có Thần Chi Nguyên Giới, giống như mình đang lợi dụng Thần Chi Nguyên Giới Huyền Binh Điển này mới có Phong tự quyết.

Rất khả năng Độc Cô Khiếu Qua cũng chết ở phía ngoài của thế giới Lữ Giả, chỉ là cũng không chết ở phạm vi trung tâm. Mình vừa vặn không gặp phải. Sau đó Đoạn Thiên Chân Thần ở thế giới Lữ Giả tìm được thi thể của hắn, lại lợi dụng tin tức tình báo từ nghiệp đoàn Lữ Giả điều tra lai lịch của thi thể này, cuối cùng vạch ra kế hoạch. Đoạn Thiên Chân Thần phụ thể ở trên thi thể Độc Cô Khiếu Qua, đương nhiên không thể tùy tiện vận dụng lực lượng của hắn.

Có thể, có lẽ với sự đáng sợ của Chân Thần có thể vận dụng một ít, thậm chí thật sự phải đánh còn có thể đạt được cấp Thần Tướng.

Nhưng... hắn dám sao? Hắn cùng lắm chính là vận dụng để từ Thần Kiếm Các bay tới đây. Nhưng cáci khác, hắn làm sao dám làm. Hắn không chỉ sợ bị các cao thủ Độc Cô gia phát hiện, còn sợ BOSS lớn ẩn nấp bên trong Độc Cô gia... Lạc Thiên Thần Kiếm!

Trước đó, Kinh Thiên Chân Thần có thể phụ thể ở trên người Lộ Luân Na, hắn cũng có thể phụ thể ở trên người Độc Cô Khiếu Qua.

Bất kể nói thế nào, chỉ cần xuất hiện ở trên đại lục Thần Huyền, như vậy Chân Thần không còn là thần. Bằng không, trước đây Ma Thiên Chân Thần cũng sẽ không sợ Vu Nhai mang theo Ma Thiên Thần Kiếm chạy về đại lục Thần Huyền.

Vì sao hắn lại có khát vọng đối với Vu Nhai như vậy? Điều này rất dễ giải thích. Bởi vì hắn biết Vu Nhai nắm giữ Thần Chi Nguyên Giới mới. Ma Thiên Chân Thần đã cùng Vu Nhai ký xuống khế ước Nguyên Giới. Không thể nào là nàng. Như vậy thì chỉ có thể là Đoạn Thiên Chân Thần.

Đương nhiên, tất cả cũng chỉ là suy đoán. Vu Nhai vẫn không dám khẳng định.

Nhưng hiện tại Vu Nhai không quan tâm được nhiều như vậy. đã có một chút khả năng, trước hết cứ nói ra đã. BOSS lớn ẩn nấp trong Độc Cô gia chính là hậu trường của hắn. Cho dù sai cũng không có gì đáng lo. Nghĩ như vậy, Vu Nhai nhìn chằm chằm vào Độc Cô Khiếu Qua.

- Cái gì mà Đoạn Thiên Chân Thần. Ta không biết ngươi đang nói cái gì cả.

Độc Cô Khiếu Qua phủ nhận nói.

- Phải không? Lạc Thiên lão đầu, Đoạn Thiên Chân Thần tới Độc Cô Thần Thành, ngươi vẫn làm ổ ở bên trong làm gì? Còn không ra nuốt Đoạn Thiên Chân Thần bồi bổ thân thể cho ta.

Vu Nhai nở nụ cười quỷ dị, chợt quay về phía thanh kiếm thần bí điên cuồng hét lên.

Trong mắt tất cả trưởng lão Độc Cô gia phần lớn đều mang theo sự nghi ngờ.

Lạc Thiên lão đầu, hắn nói là nghĩa là gì?

Nhưng thật ra những thiên tài Độc Cô gia như Độc Cô Chiến Phong, người đã từng cảm nhận Lạc Thiên Kiếm Ý, từng xảy ra Nghịch, kiếm thần bí, trong mắt lóe lên tinh quang. Không ngờ Vu Nhai gọi Lạc Thiên Kiếm Linh trong thanh kiếm thần bí. Liệu hắn có gọi ra được không?

- Cái gì? Đoạn Thiên Chân Thần sao? Hắn đang ở đâu?

Giọng nói già dặn từ phía thanh kiếm thần bí phát ra. Trong phút chốc, toàn bộ bầu trời Độc Cô Thần Thành nổi mây cuồn cuộn. Dường như chỉ trong phút chốc, tận thế sẽ xuất hiện. Một ý thức khủng khiếp gần như quét ngang tất cả xuất hiện...

Sắc mặt tất cả trưởng lão Độc Cô gia điên cuồng biến đổi. Mỗi người đều lộ ra biểu tình khiếp sợ.

- Đoạn Thiên Chân Thần, ngươi còn muốn trốn sao?

Vu Nhai lại không có thời gian khiếp sợ. Hắn cũng không phải chưa từng cảm nhận ý thức của Chân Thần. Ánh mắt hắn chưa bao giờ rời đi Độc Cô Khiếu Qua. Trong chớp mắt khi giọng nói của Lạc Thiên Kiếm Linh vang lên, sắc mặt Độc Cô Khiếu Qua biến đổi, xoay người chạy.

Hiện tại đã có thể xác định, Độc Cô Khiếu Qua chính là bị Đoạn Thiên Chân Thần phụ thể.

Chợt nghe Vu Nhai quát lên, các trưởng lão cuối cùng đã kịp phản ứng. Thấy Độc Cô Khiếu Qua muốn chạy, bọn họ ý thức được, tất cả đều bị Vu Nhai nói đúng. Độc Cô Khiếu Qua này chính là giả. Lão gia chủ Độc Cô Khiếu Qua đã rời khỏi nhân thế. Thân thể còn bị Đoạn Thiên Chân Thần này chiếm đoạt. Độc Cô Chiến Phong là người có phản ứng đầu tiên. Sau đó mỗi người liền đuổi theo...

Hắc. Phụ thể ở trên người Độc Cô Khiếu Qua, hắn căn bản không cách nào hoàn toàn nắm giữ tất cả thực lực của Độc Cô Khiếu Qua.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1742: Tồn tại giống như ngài
Nói cách khác, Đoạn Thiên Chân Thần ngoại trừ có thể vận dụng một chút lực lượng của Độc Cô Khiếu Qua ra, cái gì cũng không có. Nói cách khác, dựa vào Độc Cô Khiếu Qua, hắn không có khả năng trốn thoát. Hừ, mặc dù có thể phát huy tất cả thực lực của Độc Cô Khiếu Qua thì như thế nào? Nơi này chính là long đàm hổ huyệt của Độc Cô gia. Hắn cũng không giống như Vu Nhai lúc trước. Chí ít, không ít trưởng lão vẫn cho rằng Vu Nhai là người của Độc Cô gia.

Không phải là người của Độc Cô gia, đó chính là tử địch. Bọn họ không còn phải lo lắng tới vấn đề mặt mũi khi bao vây tấn công hay không bao vây tấn công nữa.

Nếu thân thể Độc Cô Khiếu Qua chỉ là gánh nặng, vậy hắn quyết đoán buông tha cổ thi thể này.

- Hắc, lão gia chủ các ngươi, trả lại cho các ngươi.

Cứ như vậy, Đoạn Thiên Chân Thần đột nhiên thoát khỏi thi thể Độc Cô Khiếu Qua, ném thi thể về phía sau. Sau đó chỉ còn lại có một đạo hư ảnh, hoặc nói là linh thể. Trong nháy mắt, xung quanh linh thể hắn đã gắn đầy phù văn...

- Phù văn trận, ngăn cản hắn...

Vu Nhai liếc mắt liền nhìn ra được Đoạn Thiên Chân Thần muốn lợi dụng phù văn trận chạy mất.

- Đoạn Thiên Chân Thần, đi tới địa bàn Lạc Thiên Nguyên Giới ta, còn muốn trốn sao? Tuy rằng thế giới của ta bị nghiền nát từ lâu, nhưng cũng không phải là nơi ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.

Giọng nói trầm thấp của Lạc Thiên Kiếm Linh giống như thần linh vang lên. Bỗng nhiên, một cảnh tượng quỷ dị hơn phát sinh. Chỉ thấy ở xung quanh chỗ phù văn trận của Đoạn Thiên Chân Thần, đột nhiên sáng lên từng ánh huỳnh quang quỷ dị...

Không biết chúng là từ đâu đến. Không, hình như chính là từ mặt đất dưới chân mọc lên. Hừ, Lạc Thiên Nguyên Giới trực tiếp tan vỡ cũng biến thành Độc Cô Thần Thành. Nói cách khác, ở trong Độc Cô Thần Thành, Lạc Thiên Kiếm Linh chính là thần.

Hắc, Lạc Thiên Chân Thần biến mất. Lạc Thiên Kiếm Linh đương nhiên chính là thần!

- Tâm trận đáng ghét. Chỉ có điều Lạc Thiên Kiếm Linh, chút lực lượng vỡ nát đó của ngươi căn bản không nhốt được ta đâu.

- Ta không nhốt được ngươi, không có nghĩa là Độc Cô gia không nhốt được ngươi. Không, ta cũng không nói là muốn vây khốn ngươi. Ta là muốn tiêu diệt ngươi. Các huynh đệ Độc Cô gia, sắp xếp chiếu vị trí các quang điểm phía trên, phát ra kiếm đạo của các ngươi, giết chết hắn cho ta. Nhớ kỹ, chỉ cần bạo phát kiếm đạo của các ngươi, không cần các ngươi sử dụng kiếm kỹ và huyền khí.

Lạc Thiên Kiếm Linh cúi đầu ra lệnh cho tất cả trưởng lão Độc Cô gia.

Các trưởng lão mặt nhìn lên. Trong đó không ít người cũng không biết Lạc Thiên Kiếm Linh là ai. Nghe lệnh sao?

- Hắn chính là Kiếm Thần trong thanh kiếm thần bí. Nghe lệnh, lên!

Lão đại ca Độc Cô Khiếu Long đã từng tiến vào Nghịch, kiếm thần bí, may mắn từng gặp được Lạc Thiên Kiếm Linh. Mặc dù chỉ mới gặp một lần, nhưng giọng nói này hắn không có khả năng quên được. Nói xong hắn cũng trực tiếp đứng trên khoảng không theo ánh sáng huỳnh quang đang muốn vây khốn Đoạn Thiên Chân Thần...

Những người khác liếc mắt nhìn nhau, sau đó theo lên, đồng thời phát ra kiếm đạo thuộc về mỗi người...

- A a a... Lạc Thiên, ta với ngươi không đội trời chung...

- Giữa chúng ta vốn không có gì để cùng tồn tại.

Giọng nói Lạc Thiên Kiếm Linh mang theo tiếng cười nhạt.

- Vu Nhai, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. Vu Nhai, a a a... Ầm...

Cuối cùng, Đoạn Thiên Chân Thần nhìn về phía Vu Nhai, phát ra tiếng căm giận. Hắn hận Vu Nhai còn hơn cả hận Lạc Thiên Kiếm Linh. Dù sao Lạc Thiên cùng Đoạn Thiên vốn chính là đại địch. Nếu không phải Vu Nhai vạch trần hắn, hắn làm sao có kết quả này?

Lại nói, trước đây Vu Nhai vẫn đánh hắn mất rất nhiều lực lượng bản nguyên. Trên người Vu Nhai còn có Thần Chi Nguyên Giới mới hắn muốn!

Đương nhiên, lúc này Đoạn Thiên Chân Thần cũng không thể quên hắn tới chính là để bắt Vu Nhai, cướp đoạt Thần Chi Nguyên Giới mới. Trái lại Vu Nhai đối phó hắn không phải rất bình thường sao? Nói chung, hắn chính là hận!

- Chết sao?

Vu Nhai ngơ ngác nói.

Đoạn Thiên Chân Thần sẽ không chết như vậy chứ? Các cao thủ Độc Cô gia chiếu theo vị trí Lạc Thiên Kiếm Linh phân phó mà đứng, đồng thời phát ra kiếm đạo của từng người, hợp thành Tâm trận thuộc về Lạc Thiên Nguyên Giới như Đoạn Thiên Chân Thần đã nói hoặc nói là Kiếm đạo tâm trận, trực tiếp ép phù văn trận cùng với linh thể Đoạn Thiên Chân Thần hắn thành mảnh nhỏ. Hắn sẽ không chết như vậy chứ?

Không chỉ Vu Nhai đang ngẩn người, những người khác trong Độc Cô gia cũng đang ngẩn người. Độc Cô gia thật sự gặp phải nguy cơ tới mức không thể tưởng tượng nổi. Không ngờ đám trưởng lão bọn họ lại trơ mắt nhìn một hàng giả ở trước mặt bọn họ muốn làm gì thì làm!

May là hắn không hạ mệnh lệnh khác, chỉ ra mệnh lệnh đối phó với Vu Nhai. Nếu làm không tốt sẽ có tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

Các trưởng lão đứng ở nơi đó, đầu óc có thể nói là hỏng bét. Bọn họ cũng nghĩ không ra vì sao Đoạn Thiên Chân Thần này mặc dù vận dụng thần kiếm lệnh cũng chỉ vì đối phó với Vu Nhai, mà không phải muốn làm Độc Cô gia trở nên hỗn loạn. Được rồi, ngay cả Đoạn Thiên Chân Thần là cái gì bọn họ cũng không biết.

Nói chung, bọn họ đều theo bản năng nhìn về phía thi thể Độc Cô Khiếu Qua và Độc Cô Diệt Ninh. Trong lòng bọn họ cảm thấy rất nặng nề, có cảm giác đỉnh núi muốn sụp xuống. Mặc dù bọn họ là đệ nhất gia tộc đại lục Thần Huyền, cũng có nguy cơ có thể bị tiêu diệt. Sự kiện lần này đã cho bọn họ một lời cảnh tỉnh nặng nề. Bất kể thế nào, Đoạn Thiên Chân Thần kia đã chết!

- Không nên cao hứng quá sớm. Đoạn Thiên Chân Thần còn chưa chết. Chết chỉ là phân thân của hắn mà thôi.

Đúng vào lúc này, giọng nói của Lạc Thiên Kiếm Linh lại trực tiếp vang lên, giống như một chậu nước lạnh trực tiếp tưới xuống khiến mọi người tỉnh lại. Mỗi người khiếp sợ ngẩng đầu lên. Tuy rằng bọn họ không nhìn thấy được Lạc Thiên Kiếm Linh, lại dường như có thể cảm giác được hắn đang ở phía trên. Vẫn là vị lão đại ca Độc Cô Khiếu Long nói chuyện trước:

- Kiếm Thần tiền bối. Đoạn Thiên Chân Thần rốt cuộc là vật gì? Tại sao hắn lại muốn đối phó với Vu Nhai? Đối với Độc Cô gia chúng ta có uy hiếp hay không? Chúng ta nên báo thù thế nào? Làm sao khiến hắn phải trả cái giá thật lớn cho chuyện ngày hôm nay, cũng như bóp chết kẻ địch này?

Các vấn đề liên tục được đưa ra. Độc Cô Khiếu Long còn có rất nhiều điều muốn hỏi. Chỉ là trong lúc nhất thời không biết nên hỏi thế nào.

- Đoạn Thiên Chân Thần là vật gì? A, Độc Cô gia chúng ta vì sao thích một mình một kiếm tung hoành thiên hạ? Có phải chính là muốn tìm kiếm tồn tại giống như ta? Hiện tại ta có thể nói cho các ngươi biết, Đoạn Thiên Chân Thần chính là tồn tại giống như ta. Hơn nữa, thương thế hắn không nặng như ta. Thế giới của hắn cũng không có bị nghiền nát. Thế giới của ta lại trở thành Độc Cô Thần Thành nối liền với đại lục Thần Huyền.

- Cái gì, tồn tại giống như ngài sao?

Các trưởng lão đều sợ ngây người, nhưng rất nhanh đã tỉnh táo lại
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1743: Chữa trị cái lông
Bọn họ căn bản không biết những câu sau kia có ý nghĩa thế nào. Cái gì mà nghiền nát với không bị nghiền nát. Quả thực chính là mơ hồ. Bọn họ ngay cả Thần Chi Nguyên Giới cũng không biết là thứ gì.

- Hãy để cho Vu Nhai giải thích cho các ngươi. Nếu hắn có thể vạch trần Đoạn Thiên Chân Thần, nói vậy cũng có hiểu biết.

Giọng Lạc Thiên Kiếm Linh chợt nhỏ xuống. Tiếng nói vừa dứt, mọi người đều nhìn về Vu Nhai. Vu Nhai cũng không có giấu giếm, nói qua những lời hắn đã nói với đám người Băng Tuyết Ma Vương ở Ma Thiên Nguyên Giới một lần. Tất nhiên chỉ là tóm tắt những bí mật của riêng hắn.

- Cái gì, Thần Chi Nguyên Giới? Thế giới Lữ Giả? Vị Tri Chi Địa? Ma Thiên Nguyên Giới? Đoạn Thiên Nguyên Giới...

Sau khi các trưởng lão Độc Cô gia nghe Vu Nhai kể xong trực tiếp khiếp sợ. Những lời Vu Nhai nói đều là thế giới từ trước đến nay bọn họ cũng chưa từng hiểu qua. Đường đường là Độc Cô gia thậm chí ngay cả Thần Chi Nguyên Giới là vật gì cũng không biết. Vậy cũng thật quá tệ.

Chỉ có điều không có cách nào. Ai bảo gia hỏa Lạc Thiên Kiếm Linh này lúc nào cũng thích giả dạng mất trí nhớ. Sớm nói một chút không tốt hơn sao?

Nói chung, hiện tại tâm tình mọi người trong Độc Cô gia càng nặng nề hơn. Sáu đại Thần Chi Nguyên Giới, Độc Cô gia bọn họ là một, còn bị nghiền nát. Kinh Thiên Nguyên Giới đáng sợ nhất, nuôi dưỡng thần dân tự xưng là Cổ Duệ. Đoạn Thiên Nguyên Giới là thế giới Lữ Giả, nắm giữ phần lớn tình báo và cao thủ trong dân gian đại lục. Tuy rằng rất nhiều cao thủ trong dân gian không nhất định sẽ gia nhập vào đó, nhưng mặc dù cỉ là một phần nhỏ cũng đủ đáng sợ.

Mà bây giờ, ngay cả đế quốc Ma Pháp và Bách Tộc Loạn Địa cũng nắm giữ một Ma Thiên Nguyên Giới. Đúng thật là nguy cơ trong nguy cơ.

- Đúng rồi Vu Nhai, ngươi vừa nói Đoạn Thiên Chân Thần không dám ra mệnh lệnh loạn ở trong Độc Cô gia là sợ Lạc Thiên Kiếm Linh chúng ta. Điều này thật ra có thể lý giải được. Nhưng vì sao hắn lại nhất quyết muốn bắt ngươi cho bằng được như vậy?

Độc Cô Khiếu Đằng đột nhiên nhìn Vu Nhai hỏi.

- Chắc hẳn hắn muốn Lục Thiên Nguyên Giới trong tay ta.

Vu Nhai trầm mặc một chút, sau đó mới trả lời.

- Cái gì? Trong tay ngươi còn có một Thần Chi Nguyên Giới?

- Đúng vậy. Nếu không ta làm thế nào từ trong thế giới Lữ Giả trốn ra được? Nếu không ta làm thế nào ngăn cản được bảy kiếm Kinh Thiên? Đương nhiên, hiện tại Lục Thiên Nguyên Giới của ta chỉ còn lại một thể xác nhỏ. Nhìn từng nơi trước đâyta ngăn cản bảy kiếm Kinh Thiên, đều có thể biết vì sao Lục Thiên Nguyên Giới của ta lại biến thành cái xác...

Vu Nhai lạnh lùng nói.

Đúng vậy, nơi đó cũng biến thành bộ dạng không khác mấy so với Độc Cô Thần Thành. Độc Cô gia cũng có không ít người từng nhìn thấy.

Hắn đương nhiên sẽ không nói trong cơ thể hắn còn có một Thần Chi Nguyên Giới mới, mà đổ tất cả mọi chuyện cho Lục Thiên Nguyên Giới. Mặc dù hắn không nói ra, người Độc Cô gia cũng sẽ đoán ra. Dù sao thứ có thể ngăn cản được bảy kiếm Kinh Thiên tất nhiên cũng là Thần Chi Nguyên Giới.

Lại thêm Vu Nhai hiểu rõ đối với Thần Chi Nguyên Giới như vậy, khẳng định có vấn đề...

Thật ra Vu Nhai không sợ người Độc Cô gia cướp của hắn. Dù sao hắn còn có hậu trường.

Đương nhiên, lát nữa hắn còn phải ứng phó đối với hậu trường lớn Lạc Thiên Kiếm Linh này. Có trời mới biết, sau khi hắn biết mình nắm giữ Lục Thiên Nguyên Giới sẽ có phản ứng thế nào. Không chỉ như vậy, hắn còn muốn cho Lạc Thiên Kiếm Linh biết chuyện về phiến đá thần bí kia...

Đến lúc đó lại tùy cơ ứng biến. Hiện tại hắn không suy nghĩ được nhiều như vậy.

- Bây giờ ta là người thống trị Bách tộc. Ta vẫn có lòng đề phòng thế giới Lữ Giả. Ở bên ngoài hắn muốn bắt ta không dễ dàng, cho nên mới phải nghĩ đến chuyện lợi dụng Độc Cô gia tới bắt ta...

Cuối cùng Vu Nhai lại tổng kết sơ qua một chút. Hiện tại suy nghĩ của các trưởng lão đã rõ ràng hơn. Bởi vì Lạc Thiên Kiếm Linh tồn tại, Đoạn Thiên Chân Thần phải cẩn thận từng li từng tí. Hắn tới Độc Cô gia, mục đích chỉ là vì Vu Nhai, nhưng cái khác sẽ không động tới, cũng không dám động tới:

- Về phần tại sao còn muốn cái xác Lục Thiên Nguyên Giới trong tay ta. Nếu như ta không đoán sai, Đoạn Thiên Chân Thần hiện tại vẫn có thương tích trong người. Nếu như có thể bắt được cái xác của Lục Thiên Nguyên Giới, nói không chừng có thể khôi phục.

- Thể xác có thể chữa trị Thần Chi Nguyên Giới. Vậy Lạc Thiên Kiếm Linh tiền bối...

- Nếu như Lạc Thiên Kiếm Linh tiền bối cần, ta tất nhiên sẽ dâng lên.

Vu Nhai có vẻ như rất hào phóng nói.

- Ta không cần. Bộ dạng ta như thế này, dù chữa trị thế nào đi nữa cũng không có khả năng khôi phục lại bộ dạng lúc trước. Vật dẫn của ta đều đã bị phá nát hoàn toàn. Còn chữa trị cái lông. Thân kiếm lại hoàn toàn không cần chữa trị... Được rồi Vu Nhai, ngươi tới trong tiểu thế giới của ta một chuyến. Những hài tử khác của Độc Cô gia nên làm gì thì làm cái đó đi.

Lạc Thiên Kiếm Linh vẫn tràn ngập khí chất lưu manh.

- Đúng rồi Lạc Thiên tiền bối, vậy trận pháp kia của ngài, có thể hay không...

- Người nắm giữ kiếm đạo chi tâm mới có thể học được. Ta đã sớm truyền xuống từ mấy nghìn năm trước, ở trong một bí thất của các ngươi. Những người khác chưa cảm ngộ kiếm đạo chi tâm, học cũng không có tác dụng gì cả.

Lạc Thiên Kiếm Linh cắt ngang câu hỏi của vị trưởng lão này.

- Nhưng Lạc Thiên tiền bối, vừa rồi...

- Vừa rồi là vừa rồi. Vừa rồi các ngươi là dưới sự dẫn đường của ta mới hoàn thành. Nếu có ai đánh vào Độc Cô Thần Thành, ta đương nhiên lại có thể dẫn dắt các ngươi. Nhưng ở bên ngoài, ngoại trừ người nắm giữ kiếm đạo chi tâm, những người khác có tổ hợp lại cũng không phải là tâm trận.

Lạc Thiên Kiếm Linh lại ngắt lời, đồng thời giải thích. Nói cách khác, chỉ có ở bên trong Độc Cô Thần Thành, thời điểm có Lạc Thiên Kiếm Linh dẫn dắt mới có thể tạo thành tâm trận. Ra bên ngoài lại cần phải là người cảm ngộ kiếm đạo chi tâm mới có thể làm được. Hiện tại các trưởng lão đã có phần hiểu được tại sao người của Độc Cô gia cảm ngộ kiếm đạo chi tâm tương đối dễ dàng hơn. Hóa ra nguyên nhân thật sự là do Lạc Thiên tiền bối ảnh hưởng.

Vu Nhai lại có chút kích động. Tâm trận, hóa ra lực lượng chủ chốt của Lạc Thiên Nguyên Giới là tâm trận. Cũng không trách được bên trong Độc Cô Thần Thành phần lớn tuyệt địa đều để rèn luyện tâm chí. Giống như Kiếm Ảnh Trận, giống như Minh Huyễn Cổ Lâm.

- Được rồi. Tất cả giải tán đi. Muốn học tập tâm trận, phải cố gắng cảm ngộ kiếm đạo chi tâm.

Lạc Thiên Kiếm Linh nói tới cuối cùng chậm lại một chút, sau đó nhìn về phía Vu Nhai, tất nhiên là lặp lại yêu cầu Vu Nhai đến trong tiểu thế giới Binh Linh của hắn.

Vu Nhai bay về phía khu vực trung tâm của Độc Cô Thần Thành, đài Kiếm Thần...

Nhìn theo bóng lưng Vu Nhai, các trưởng lão hai mặt nhìn nhau, không nói gì. Cuối cùng bọn họ lại nhìn về phía Độc Cô Chiến Phong, muốn xem phản ứng của hắn thế nào.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1744: Ký ức hỗn loạn của Lạc Thiên Kiếm Linh
- Nghiệp đoàn Lữ Giả sao? Ở bên trong Độc Cô gia, chỉ cần một tổ chức tình báo U Linh Kiếm Các như vậy là đủ rồi.

Độc Cô Chiến Phong dường như không nhìn thấy ánh mắt mọi người, trực tiếp lạnh lùng nói. Chợt thân ảnh chớp hiện, hắn trực tiếp biến mất.

- Trời ạ, thiên tài cực kỳ yêu nghiệt bao giờ cũng khiến người ta khó có thể hiểu được.

Nhìn ý tứ của Độc Cô Chiến Phong, vẫn không có yên tâm về Vu Nhai. Mặc dù Vu Nhai biết nhiều chuyện bọn họ không biết như vậy cũng không thèm quan tâm. Đúng vậy, trong lòng Độc Cô Chiến Phong chỉ có Độc Cô gia. Chỉ cần Vu Nhai không uy hiếp được Độc Cô gia, hắn sẽ không để ý tới.

Nếu như uy hiếp, vậy thì tốt rồi, giết!

Lắc đầu, tất cả trưởng lão cũng tản ra làm chuyện của mình. Vẫn còn rất nhiều công tác giải quyết hậu quả cần bọn họ xử lý. Đồng thời, còn có thi thể Độc Cô Khiếu Qua và tổ tong Độc Cô Diệt Ninh cũng phải xử lý, đồng thời công bố ra ngoài...

- Lạc Thiên tiền bối...

Không lâu sau, Vu Nhai lại tiến vào thanh kiếm thần bí. Chỉ có điều lần này không phải từ Nghịch kiếm thần bí vào, mà là trực tiếp tiến vào trong tiểu thế giới Binh Linh của Lạc Thiên Kiếm Linh, cũng đi thẳng tới trước Lạc Thiên Thần Kiếm..

- Hắc hắc, Vu tiểu quỷ, ngươi lại lĩnh ngộ thêm được bao nhiêu loại phù văn thần bí vậy?

Lạc Thiên Kiếm Linh vừa nhìn thấy Vu Nhai đến, lập tức cười hắc hắc, hoàn toàn không còn bộ dạng lưu manh trước đó, mà giống như con mèo tinh, rất muốn ăn thêm. Quả thực, phù văn Huyền Binh Điển đối với hắn có lợi ích cực lớn. Hắn rất chờ mong Vu Nhai trở về.

Nhưng Vu Nhai cũng lộ ra biểu tình cổ quái, chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm vào Lạc Thiên Kiếm Linh.

- Tiểu tử, ngươi nhìn cái gì? Trên mặt ta có hoa sao?

- Lạc Thiên tiền bối, tiền bối nói loại phù văn thần bí này. Chẳng lẽ tiền bối không biết nó là cái gì sao?

Vu Nhai hỏi.

- Ta làm sao biết được phù văn của tiểu tử ngươi từ đâu tới chứ? Quyển sách kim loại và thanh kiếm có thuộc tính cắn nuốt ở bên trong cơ thể ngươi, sợ rằng đều đến từ cùng một thời đại với ta. Ở thời đại kia của ta, ngoại trừ sáu đại Nguyên Giới ra, ta không biết gì về những vật khác.

- Nhưng Lạc Thiên tiền bối, phù văn của ta lại giống hệt với phù văn của Đoạn Thiên Nguyên Giới. Vừa rồi ngài còn dùng tâm trận của ngài tiêu diệt phân thân của Đoạn Thiên Chân Thần người ta. Vừa nãy hắn cũng sử dụng phù văn. Chẳng lẽ ngài đã quên rồi sao?

Lúc Vu Nhai biết có loại Thần Chi Nguyên Giới này, hắn đã cảm thấy rất kỳ quái. Trước đây mình mở ra phù văn ở trong tiểu thế giới Binh Linh Lạc Thiên Thần Kiếm trước mắt, vì sao Lạc Thiên Thần Kiếm lại không biết đó là đồ của Đoạn Thiên Nguyên Giới, vẫn hỏi mình phù văn là từ đâu tới...

- Cái gì, phù văn của Đoạn Thiên Chân Thần... Ách, a a a...

Lạc Thiên Kiếm Linh ngẩn người một lát. Trong lúc bất chợt toàn bộ linh thể bắt đầu vặn vẹo. Thậm chí còn cúi đầu phát ra tiếng hét lớn, khiến Vu Nhai giật mình. Lạc Thiên Kiếm Linh làm sao vậy? Đáng tiếc Vu Nhai cũng không làm được cái gì, chỉ có thể ngơ ngác nhìn.

- Đúng rồi. Thật sự là phù văn của Đoạn Thiên Nguyên Giới. Ôi đầu óc của ta.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, Lạc Thiên Kiếm Linh rốt cục mới chậm rãi trở lại bình thường. Linh thể cũng dần dần khôi phục lại. Sau đó hắn thở ra một hơi thật dài:

- Không nghĩ tới, thậm chí ngay cả vật này ta cũng quên. Thật là đáng chết.

- Lạc Thiên tiền bối, chẳng lẽ ngài thật sự mất trí nhớ?

Vu Nhai ngơ ngác hỏi.

Vừa tồi tình hình của Lạc Thiên Kiếm Linh không giống như đang giả vờ. Lão gia hỏa này lúc nào cũng nói hắn bị mất trí nhớ. Ngay cả người của Độc Cô gia cũng không biết gì về chuyện của Thần Chi Nguyên Giới. Từ trước đến nay hắn cũng chưa nói với người Độc Cô gia. Vu Nhai và Độc Cô Diệt Ninh thậm chí là những người khác trong Độc Cô gia cũng không tin. Trước đó Lạc Thiên Kiếm Linh giết phân thân của Đoạn Thiên Chân Thần, lại không giống như bị mất trí nhớ.

Nhưng mới vừa rồi, lại là chuyện gì vậy? Ngay cả phù văn cũng quên. Có vẻ như hắn không nhất thiết phải làm mình mệt nhọc đi?

- Không phải mất trí nhớ, mà là ký ức hỗn loạn. Có một số việc ta còn có thể nhớ. Nhưng có một số việc ta lại dường như đã quên mất. Nói như thế, ký ức của ta và Lạc Thiên Nguyên Giới này giống nhau, đều bị nghiền nát.

Lạc Thiên Kiếm Linh cười khổ nói.

Lần này đến phiên Vu Nhai ngây người. Ký ức bị nghiền nát. Hắn đột nhiên nghĩ đến Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối. Sau khi bọn họ biến thành Chân Thần của Lục Thiên Nguyên Giới cũng hấp thu ký ức của Lục Thiên Nguyên Giới mới biết được Lục Thiên Nguyên Giới có chút ký ức cũng nghiền nát rơi vãi, lại không tìm về được. Lục Thiên Sát Trận không đầy đủ...

Trời ơi, nhưng ngàn vạn lần không nên chơi ta chứ? Nếu như Lạc Thiên Kiếm Linh cũng vỡ nát, tâm trận của hắn cũng trong tình trạng bị nghiền nát, vậy chẳng phải nói phiến đá thần bí này vĩnh viễn cũng không giải được sao?

Không, vẫn là giống như Lục Thiên Sát Trận, phần còn lại bản thân mình cảm ngộ?

Vu Nhai rất muốn khóc. Nếu quả thật là như vậy, hắn thật sự không biết nên làm thế nào mới tốt. Phù văn trận và Lục Thiên Sát Trận đã khiến hắn sống đủ bận rộn rồi. Nếu bây giờ còn thêm một tâm trận, vậy có thể chém hắn thành hai khúc đi.

Rất có thể, tuy rằng Lục Thiên Nguyên Giới bị nghiền nát, nhưng vật dẫn còn. Nhưng Lạc Thiên Nguyên Giới lại không có vật dẫn.

Học nhiều là chuyện tốt, nhưng ngươi cũng phải có thời gian và tinh lực đi học mới được chứ?

- Thế nào? Tuy rằng ký ức của ta bị nghiền nát, nhưng ngươi cũng không cần bi thương tới mức như vậy chứ?

Lạc Thiên Kiếm Linh nhìn bộ dạng Vu Nhai, rất cảm động nói. Nghe nói như thế, Vu Nhai càng muốn khóc.

Con mẹ nó, ai thèm bi thương vì ngươi chứ?

- Lạc Thiên tiền bối, có biện pháp nào có thể chữa trị ký ức bị nghiền nát của tiền bối không?

Vu Nhai vội vàng hỏi.

- Có người nói cho ta nghe, có thể tỉnh lại một chút. Giống như vừa rồi, ngươi nói về phù văn trận...

Lạc Thiên Kiếm Linh lắc đầu, chợt lại lộ ra biểu tình tham lam, nói:

- Chỉ có điều, nếu Đoạn Thiên Nguyên Giới có phù văn trận hoàn chỉnh, nói không chừng có chút cơ hội. Dù sao phù văn trận cũng là thành phần quan trọng tạo thành Thần Binh.

- Phù văn trận không có vấn đề. Chúng ta cũng là người trên cùng một chiến tuyến... Chỉ có điều, không ai nói cho tiền bối nghe, vạy tiền bối vĩnh viễn cũng không nhớ gì cả sao? Nói ví dụ như tâm trận của tiền bối.

Vu Nhai vẫn bắt được trọng điểm hỏi lên.

- Không ai nói cho ta nghe, đương nhiên ta không thể nhớ lại ký ức của mình. Về phần tâm trận, tâm trận ta lại không có quên.

- Oh, cảm ơn Sáng Thủy Thần rất nhiều!

Vẻ bi thương trên mặt Vu Nhai đã hoàn toàn không thấy nữa. Chỉ cần nắm giữ tâm trận là tốt rồi. Khi thấy Vu Nhai đổi sắc mặt, Lạc Thiên Kiếm Linh cũng thoáng cái trở nên cảnh giác. Hắn không thể ngây ngô giống như Ma Thiên Chân Thần. Hắc, tâm trận đại biểu cho tâm tư đùa bỡn.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1745: Gần như vô dụng
Chỉ nghe hắn nói:

- Thế nào, ngươi cảm thấy hứng thú đối với tâm trận của ta sao?

- Đương nhiên, lần này ta tới là muốn tất cả tâm trận của tiền bối.

Vu Nhai không che giấu nói.

- Muốn tất cả tâm trận của ta? Chuyện này không thành vấn đề. Chỉ có điều bây giờ ngươi mới lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm, cũng không học được tất cả tâm trận của ta... Không, mặc dù kiếm đạo chi tâm cả ngươi đại thành, cũng học không được tâm trận của ta. Tâm trận của ta phải do nhiều người tổ hợp mới được. Giống như các trưởng lão Độc Cô gia lúc trước vậy.

Lạc Thiên Kiếm Linh lắc đầu nói.

- A?

Vu Nhai ngây ngẩn cả người. Hắn cũng không nghĩ tới tâm trận là như vậy. Không giống với phù văn và sát trận. Thật may hắn vốn cũng không phải muốn tới học tâm trận. Hắn chỉ muốn để Lạc Thiên Kiếm Linh giải phiến đá thần bí. Nghĩ tới đây, hắn vội vàng lấy phiến đá thần bí ra, sau đó nói:

- Ta cũng không phải muốn học tập tất cả tâm trận của tiền bối. Ta chỉ muốn để ngài giải vật này.

- Sao vậy? Đây là vật gì?

- Một khối phiến đá ẩn chứa lực lượng của sáu đại Thần Chi Nguyên Giới. Cụ thể ta cũng không biết là cái gì. Nhưng ta tin tưởng, thứ có thể ẩn chứa lực lượng nòng cốt của sáu đại Nguyên Giới, khẳng định không phải là vật tầm thường.

Vu Nhai trả lời.

Nói xong, hắn liền trực tiếp đưa phiến đá thần bí cho Lạc Thiên Kiếm Linh xem. Nói không chừng Lạc Thiên Kiếm Linh có thể nhận ra được vật này.

- Lại còn thật sự nắm giữ lực lượng nòng cốt của sáu đại Nguyên Giới. Cá này, sao có thể như vậy được?

Sau khi Lạc Thiên Kiếm Linh nhìn thấy phiến đá thần bí cũng trực tiếp sửng sốt. Trên mặt hắn không còn là bộ dạng lưu manh nữa, mà là biến thành vẻ ngưng trọng.

- Lạc Thiên tiền bối cũng không biết đây là vật gì, từ đâu đến sao?

Vu Nhai hỏi ngược.

- Không biết. Ngươi nhận được nó từ chỗ nào vậy?

Lạc Thiên Kiếm Linh hỏi.

Vu Nhai tất nhiên không có gì phải giấu giếm. Hắn nói sơ qua chuyện nhận được ở di tích Cổ Ma tộc. Lạc Thiên Kiếm Linh đương nhiên không có khả năng biết di tích Cổ Ma tộc xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không cho rằng đây là đồ của Cổ Ma tộc.

Nói cách khác, chút manh mối đó của Vu Nhai đối với hắn hoàn toàn không có chút tác dụng nào.

Chân mày Lạc Thiên Kiếm Linh nhíu chặt hơn, thở dài:

- Nhất định là đồ trong thời đại của ta. Thậm chí có thể là đồ xuất hiện vời thời điểm sáu đại Nguyên Giới chúng ta vừa sinh ra. Ta cũng tin tưởng, không có Chân Thần của Thần Chi Nguyên Giới nào nhận ra được vật này. Chỉ có điều ngươi nói có lý. Nó không phải là vật tầm thường. Nói không chừng chỉ cần giải được thứ này, có thể biết bí mật của Thần Chi Nguyên Giới chúng ta.

- Lạc Thiên tiền bối cũng không biết mình từ đâu đến sao?

Vu Nhai trợn trừng mắt hỏi.

- Không biết. Ta từ bắt đầu xuất hiện chính là Chân Thần của Lạc Thiên Nguyên Giới. Ta...

- Chờ một chút, ngài không phải là Lạc Thiên Kiếm Linh sao?

Vu Nhai đột nhiên ngắt lời nói.

- Trời ạ, bị ngươi phát hiện rồi.

Lạc Thiên Kiếm Linh đột nhiên biến sắc, chợt mắng một tiếng, sau đó mới giải thích:

- Thật ra ta là Lạc Thiên Kiếm Linh, cũng là Lạc Thiên Chân Thần... Trước đây, Lạc Thiên Nguyên Giới ở trong cuộc chiến giữa sáu đại Nguyên Giới bị nghiền nát cũng ngã xuống. Lạc Thiên Chân Thần gần như bị đánh thành tàn linh. Lạc Thiên Thần Kiếm ta vốn cũng không phải là kiếm chủ yếu là đánh, không thế nào tham chiến. Bởi vậy, Kiếm Linh ta cùng thân kiếm đều hoàn hảo. Lạc Thiên Chân Thần không có cách nào, đã trực tiếp dùng hợp cùng Lạc Thiên Kiếm Linh ta...

Chuyện gần như là vậy. Lạc Thiên Chân Thần sắp xong đời, không cam lòng đã dung hợp cùng Lạc Thiên Kiếm Linh. Sau đó Lạc Thiên Kiếm Linh gặp bi kịch. Sau khi tiếp nhận mọi thứ từ Lạc Thiên Chân Thần, kết quả làm ngay cả trí nhớ của chính hắn cũng hỗn loạn...

Không có cách nào. Lực lượng linh thể Kiếm Linh vẫn không thể so sánh với Chân Thần. Miễn cưỡng dung hợp khẳng định có di chứng.

Sau khi dung hợp, vẫn lấy Lạc Thiên Kiếm Linh là chủ. Ý thức của Chân Thần gần như tiêu tan. Lạc Thiên Kiếm Linh chỉ thừa kế có chút lực lượng của Chân Thần, có thể nắm toàn bộ nghiền nát Lạc Thiên Nguyên Giới trong tay. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Lạc Thiên Kiếm Linh có thể khống chế các loại lực lượng của Độc Cô Thần Thành. Đúng vậy, nếu như chỉ là Kiếm Linh, không có khả năng khống chế Độc Cô Thần Thành.

Cũng chính bởi vì ký ức Lạc Thiên Kiếm Linh không bị nghiền nát, bởi vì Lạc Thiên Chân Thần trùng kích mới đưa đến hỗn loạn. Cho nên khi Vu Nhai nói đến phù văn trận, hắn mới có khả năng nhớ lại.

Bằng không, ký ức hoàn toàn mất, đâu có thể nhớ lại được.

- Cũng chính bởi vì ta dung hợp Lạc Thiên Chân Thần, muốn tự động sử dụng kiếm thể của ta sẽ đặc biệt gian nan. Bởi vì không chỉ phải vung Kiếm Linh ta lên, còn phải vung toàn bộ Nguyên Giới lên...

Lạc Thiên Kiếm Linh nói xong lại thở dài nói. Tới lúc này Vu Nhai mới biết vì sao người Độc Cô gia mặc dù trở thành Thần Hoàng, muốn vung được Lạc Thiên Thần Kiếm lại gian nan như thế. Hóa ra là vì nguyên nhân này.

Thần kiếm chữ thiên cũng không phải không thể vung lên.

Cũng giống như Thôn Thiên Kiếm của Vu Nhai có thể không có việc gì lấy ra chiến đấu. Chỉ là năng lượng không đủ, không có cách nào hoàn toàn phát huy ra lực lượng. Thậm chí bất kỳ cấp Thần Hoàng nào cũng không có cách nào hoàn toàn phát huy ra được.

Nhìn Kinh Thiên Nhất Kiếm đã biết, là cần hấp thu chút lực lượng của đại lục Thần Huyền mới có thể đánh xuống.

Nhưng không có nghĩa là nói thần kiếm Kinh Thiên không thể bị người bình thường nắm giữ. Chỉ là Kinh Thiên Chân Thần không có khả năng giao thần kiếm Kinh Thiên cho bất kỳ kẻ nào nắm giữ. Lạc Thiên Thần Kiếm tương đối bi kịch. Bởi vì hắn là tồn tại dung hợp với Lạc Thiên Chân Thần, kết quả gần như biến thành vật trang trí ai cũng không khống chế được. Cho dù hắn giao kiếm cho Thần Hoàng cấp của Độc Cô gia sử dụng, cũng gần như vô dụng.

Giống như Độc Cô Diệt Ninh đã nói qua, miễn cưỡng vung lên một kiếm sau đó hắn sẽ tiêu hao hết sạch, thậm chí còn ảnh hưởng đến tính mạng. Hay lấy Kinh Thiên Nhất Kiếm làm ví dụ.

Nói cách khác, mỗi kiếm của Lạc Thiên Thần Kiếm đều phải tồn tại giống như Kinh Thiên Nhất Kiếm, không thể vung lên giống như kiếm bình thường. Nhưng Kinh Thiên Nhất Kiếm cần hấp thu lực lượng đại lục Thần Huyền mới có thể làm được.

- Kinh Thiên Nhất Kiếm vượt qua lực lượng Thần Hoàng. Ngươi nói cấp Thần Hoàng dùng được sao?

Lạc Thiên Kiếm Linh cười khổ nói:

- Nhưng vật dẫn Lạc Thiên Nguyên Giới đã ngã xuống, Nguyên Giới cũng đã bị nghiền nát, không thể giống như Kinh Thiên Nguyên Giới bọn họ hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực đến từ đại lục Thần Huyền. Cho nên con mẹ nó hiện tại ta chỉ dùng để trang trí. Ngoại trừ có thể phát huy tác dụng ở trong Độc Cô Thần Thành ra, không có tác dụng gì khác.

Lạc Thiên Kiếm Linh rất buồn khổ. Dung hợp Lạc Thiên Chân Thần, có vẻ như càng ràng buộc hắn. Cũng chính bởi vì như vậy, rất nhiều chuyện hắn đều không muốn nói nhiều, không muốn nói với Độc Cô gia. Bởi vì hắn vừa nhắc tới sẽ càng phiền muộn hơn.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1746: Không có gì là tuyệt đối
Đương nhiên, cũng nguyên nhân bởi vì không ít chuyện ký ức của hắn đều đã trở nên hỗn loạn.

- Huyền Nguyên Chi Lực, đó là cái gì?

Vu Nhai hỏi.

- Huyền Nguyên Chi Lực chính là... Ách, lão tử quên rồi...

Lạc Thiên Kiếm Linh vốn muốn giải thích, nhưng hắn lại đột nhiên ngây người, khiến Vu Nhai quả thật nghĩ lại gặp trở ngại. Chợt lại nghe hắn nói:

- Ta chỉ nhớ Huyền Nguyên Chi Lực chính là thứ phong ấn Thần Chi Nguyên Giới chúng ta. Sáu đại Thần Chi Nguyên Giới đều ở bên trong một trận pháp do Huyền Nguyên Chi Lực tạo thành. Đương nhiên, ta và Lục Thiên Sát Trận trong tay ngươi đều đã ngã xuống.

- Vậy trận pháp do Huyền Nguyên Chi Lực tạo thành lại ở đâu?

Vu Nhai hỏi.

- Ách, quên rồi!

Không biết vì sao, Vu Nhai thật sự rất muốn điên cuồng đánh Lạc Thiên Kiếm Linh một hồi. Tuy rằng gia hỏa này thoạt nhìn dường như đều nói thật, thật sự bởi vì ký ức hỗn loạn quên mất, nhưng vẫn rất muốn đánh cho hắn tỉnh ra. Cảm giác đang nghe tự nhiên không nói hết, thật sự không tốt lắm.

- Vẫn nói thứ tiền bối nhớ đi.

Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái nói.

Lạc Thiên Kiếm Linh cũng rất phiền muộn. Chính bởi vì những điều hắn nói ra có lẽ có thể rất hỗn loạn, không nói rõ ràng được. Mới đầu hắn không có nói nhiều với người Độc Cô gia như vậy. Nói lung tung một hồi ngược lại sẽ tổn hại uy nghiêm của hắn. Vậy không bằng giả vờ thần bí tương đối tốt hơn.

Chỉ có điều nếu Vu Nhai đã biết nhiều như vậy, vậy cứ nói hết ra.

Nghe Lạc Thiên Kiếm Linh giảng giải, Vu Nhai cũng biết không ít. Trong đó còn có một số là do bản thân hắn suy đoán ra.

Đúng vậy, còn có suy đoán của bản thân hắn. Cụ thể chính là: Lục đại Nguyên Giới đang bị phong ấn ở trong một trận pháp do Huyền Nguyên Chi Lực tạo thành. Bọn họ ở bên trong không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể dựa vào trận pháp không gian có khả năng liên thông cùng đại lục Thần Huyền. Về phần trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực ở chỗ nào? Phía trên đã nói, Lạc Thiên Kiếm Linh quên mất rồi. Vu Nhai đương nhiên không đoán ra được.

- Không trách được, không trách được trước đây Đoạn Thiên Chân Thần có thể đưa ta trực tiếp từ trong Nguyên Giới của hắn đi tới Kinh Thiên Nguyên Giới. Hóa ra khoảng cách giữa các vật dẫn của bọn họ cũng không xa.

Vu Nhai đột nhiên thì thào tự nói. Cho đến lúc này hắn mới hiểu được sự mơ hồ lúc đó.

Hiện tại Lạc Thiên cùng Lục Thiên đã ngã xuống đại lục Thần Huyền. Hiện tại bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực tất nhiên chỉ còn lại vật dẫn của bốn Thần Chi Nguyên Giới. Bọn họ bị phong ấn ở bên trong. Chỉ tới khi mấy nghìn năm trôi qua, khi trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực trở nên yếu hơn, bọn họ mới có thể đột phá đi ra, ở đại lục Thần Huyền làm gió làm mưa. Đó cũng chính là nguyên nhân vì sao mỗi thời đại đều gặp phải dân Cổ Duệ.

- Đương nhiên, tộc dân của Kinh Thiên Nguyên Giới lúc nào cũng có thể xuất hiện ở trên đại lục Thần Huyền. Chỉ là Kinh Thiên Nguyên Giới sẽ nhận chút ràng buộc và tiêu hao lực lượng mà thôi. Đồng thời, thần kiếm Kinh Thiên cũng không có cách nào xuất hiện, cũng không có cách nào đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm. Cho nên dân Cổ Duệ trong miệng các ngươi tuy rằng có thể dùng nghìn năm để bày bố cục, lại không có cách nào phát động công kích trong mấy nghìn năm này.

Lạc Thiên Kiếm Linh giải thích về Kinh Thiên Nguyên Giới, khiến Vu Nhai hiểu rõ hơn về chuyện của Thần Chi Nguyên Giới.


Nói chung, Thần Chi Nguyên Giới rất khát vọng phá vỡ ràng buộc của trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Có người nói, chỉ có hoàn toàn thống trị toàn bộ đại lục Thần Huyền, hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực trên đại lục Thần Huyền mới có thể tạo ra trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, do đó nhận được tự do.

Ban đầu Lạc Thiên Kiếm Linh quên mất trước đây vào thời đại của Thần vì sao lại khai chiến. Nhưng nghe đến đó, Vu Nhai lại có thể đoán được, chỉ sợ sáu đại Nguyên Giới khai chiến vì đều muốn có được quyền thống trị đại lục Thần Huyền.

Ai cũng muốn có được tự do. Bởi vậy kết quả chính là sáu bại câu thương.

Ầm ĩ lâu như vậy, cũng không có Nguyên Giới nào thống trị được đại lục Thần Huyền. Thậm chí dường như Đoạn Thiên Nguyên Giới đến bây giờ còn bị tổn thương. Ma Thiên Nguyên Giới lại mất đi tộc dân của nàng. Lạc Thiên và Lục Thiên càng không cần phải nói tới. Chỉ còn lại Kinh Thiên Nguyên Giới hồi phục lại nhanh nhất. Nhưng sau khi khôi phục lại, dân bản địa ở đại lục Thần Huyền đã trở nên cường đại. Không ngờ đã trôi qua hai thời đại lớn vẫn không nắm được.

Cuối cùng Lạc Thiên Kiếm Linh vẫn nhắc tới Huyền Thiên Nguyên Giới, nhưng đến nay không xuất hiện, chắc hẳn cũng thẳng bi kịch.

Hiện tại ở thời đại này, sáu đại Nguyên Giới đều rục rịch!

Về phần tại sao Thần Chi Nguyên Giới lại xuất hiện? Trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực tại sao muốn vây khốn sáu Thần Chi Nguyên Giới vân vân, tạm thời còn chưa biết. Từ khi vừa mới bắt đầu cũng không biết. Có lẽ có ít Nguyên Giới hiểu rõ được nguyên nhân trong đó. Có thể là phải tìm được những thứ giống như Phiến đá thần bí mới có thể tìm hiểu được một vài bí mật sâu xa hơn. Sau đó, mới có thể truyền ra thống trị đại lục Thần Huyền cũng hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực của đại lục Thần Huyền là được khôi phục tự do. Tiếp đó mới có đại chiến về sau và nguy cơ những như biến đổi trong mỗi thời đại.

Nghe xong nhiều chuyện như vậy, chân mày Vu Nhai nhíu rất sâu. Bởi vì hắn không hiểu Huyền Binh Điển trong tay hắn là chuyện gì? Vì sao không bị nhốt ở bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Thậm chí còn chạy tới thế giới kiếp trước của mình.

- Đúng rồi. Có thể tiểu tặc trước đây muốn cướp Huyền Binh Điển biết chút ít gì đó.

Vu Nhai lắc đầu, sau đó lại hung hăng nói:

- Đáng tiếc. Mình đã đến đại lục Thần Huyền, không có cách nào trở lại tìm tiểu tặc kia tính sổ. Nếu không lấy thực lực của lão tử bây giờ, nhất định phải bắt lấy tên tiểu tặc đó, bắn tiểu tiểu tặc của hắn bắn tới chết mới thôi. Con mẹ nó, dám đến nhà ta cướp đồ... Ách, Thôn Thiên Kiếm Linh, nàng làm sao vậy? Có phải khó chịu ở đâu hay không?

- Không có gì...

Thôn Thiên Kiếm Linh gần như cắn răng nói.

Vu Nhai chẳng biết tại sao, tạm thời không để ý đến nàng. Chờ hoàn thành chuyện trước mắt đã! Sau đó sẽ tìm nàng trò chuyện một chút. Đối với chuyện nàng khó chịu ở đâu, thật ra hắn không có hứng thú. Hiện tại chuyện hắn cảm thấy hứng thú nhất chính là khẩu quyết của nàng trước đó...

- Đúng rồi Lạc Thiên tiền bối, nếu không có Huyền Nguyên Chi Lực thì không thể vung tiền bối lên được, vậy tại sao trước đây tiền bối còn có thể nói khi ta đạt được Thần Binh Sư sẽ có cơ hội vận dụng tiền bối?

Sau khi hiểu rõ chuyện Thần Chi Nguyên Giới cùng Huyền Nguyên Chi Lực, Vu Nhai lại có hứng thú hỏi tới lời Lạc Thiên Kiếm Linh đã nói trước đó. Hoặc là hắn không quá tin tưởng thật sự không có biện pháp nào vung Lạc Thiên Thần Kiếm lên được.

- Tất cả mọi chuyện, cũng không có chuyện gì là tuyệt đối cả. Nếu như ta là Nguyên Giới khác, có thể thật sự không có cơ hội. Nhưng ta lại là Lạc Thiên Nguyên Giới, là Lạc Thiên Nguyên Giới nắm giữ tâm trận.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1747: Hai vị thần hoàng mới
Chỉ cần có đủ người cảm ngộ kiếm đạo chi tâm, thực lực mỗi người đạt được trên cấp Thần Vương, như vậy có thể tạo thành tâm trận, lấy ta làm trụ cột của tâm trận, dĩ nhiên có thể vận dụng ta.

Lạc Thiên Kiếm Linh nói.

- Nhưng...

- Ta biết ngươi muốn nói cái gì, còn có một phương pháp khác có thể nắm giữ ta. Chỉ cần một người cũng đủ. Chỉ cần có thể lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm đạt cảnh giới hoàn mỹ. Sau đó, ta có thể dung hợp cũng trở thành Huyền Binh bản mạng của người này, trở thành một phần ngoài thân thể. Tất nhiên người đó cũng có thể vận dụng ta. Nhưng điều kiện trước tiên là phải có kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ. Nếu miễn cưỡng dung hợp sẽ trực tiếp khiến hồn phi phách tán.

Lạc Thiên Kiếm Linh lại giải thích loại phương pháp thứ hai, sau đó thở dài nói:

- Đến nay, gia tộc Độc Cô còn chưa có một người nào có thể lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm được tới cảnh giới hoàn mỹ. Chỉ là ở thời đại này, ta dự cảm sẽ có một người thành công. Cho nên lúc đó mới có thể nói với ngươi như vậy.

- Dĩ nhiên, khi đó ta cũng thuận miệng nói một chút. Về phần có được hay không vẫn phải chờ sau khi ngươi đạt được Thần Binh Sư lại quan sát tiếp. Trước đây ta nói thời điểm ngươi đạt được Thần Binh Sư thì quay trở về một chuyến, là muốn trợ giúp ngươi lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm, cũng xem có cơ hội có thể dung hợp Lạc Thiên Thần Kiếm ta hay không. Chỉ là không nghĩ tới, ngươi không ngờ lại tự mình lĩnh ngộ được.

Lạc Thiên Kiếm Linh lại giải thích.

- Vậy tiền bối xem kiếm đạo chi tâm của ta có cơ hội hoàn mỹ không?

Vu Nhai lại hỏi. Chỉ có điều hắn cũng không quá lưu ý. Thật ra hắn còn có loại phương pháp thứ ba có thể nắm giữ Lạc Thiên Kiếm Linh. Đó chính là sử dụng Huyền Binh Điển thu vào cho hắn. Nhưng thật ra hắn tương đối lưu ý đối với kiếm đạo chi tâm. Dù sao ở phương diện này hắn vẫn còn rất mơ hồ.

- Ta cũng không biết. Bởi vì ngay cả ta cũng không biết kiếm đạo chi tâm của ngươi là cái gì. Loại ý cảnh này của ngươi, ta cũng không hiểu.

Lạc Thiên Kiếm Linh lắc đầu. Ban đầu, lúc Vu Nhai rời đi hắn vẫn học Vu Nhai đánh thái cực, còn đánh rất thoải mái. Nhưng đánh thì đánh, hắn vẫn không biết ý cảnh của thái cực là gì. Cho nên hiện tại kiếm đạo chi tâm của Vu Nhai hắn cũng không hiểu.

- Ách...

Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái. Quả thực, thái cực là thứ hắn mang từ kiếp trước tới.

- Chỉ có điều hiện nay xem ra, cơ hội của ngươi là lớn nhất. Nhưng bây giờ cũng không phải quan trọng nhất. Bởi vì chỉ cần Độc Cô Chiến Huyền có thể trở thành Thần Hoàng, như vậy, số người của Độc Cô gia tạo thành tâm trận vung ta lên, có thể cũng đủ rồi...

Lạc Thiên Kiếm Linh đột nhiên nặng nề nói.

Có lẽ là trong tăm tối tự có thiên ý. Ngay thời điểm Lạc Thiên Kiếm Linh vừa dứt lời, ở Bách Tộc Loạn Địa phía xa, trong Lục Thiên Sát Trận vốn ở xung quanh Thú Đằng Vương Thành, hai khí tức vô cùng khủng khiếp, gần như khiến cường giả toàn bộ đại lục sợ hãi đột nhiên bạo phát.

Chỉ cần là cường giả cấp Thần Hoàng đều có thể cảm giác được... Trên đại lục Thần Huyền lại có hai người đạt tới Thần Hoàng cảnh!

- Hai người đồng thời đạt được Thần Hoàng cảnh. Là người nào, là người nào vậy?

Hai Thần Hoàng cảnh, điều này đủ khiến cho toàn bộ đại lục Thần Huyền đều bị chấn động. Các Thần Hoàng đang ẩn nấp đều trừng mắt lên, trong lòng đang suy đoán. Đồng thời từ phía xa phán đoán vị trí của hai khí tức Thần Hoàng, sau đó càng khiến cho bọn họ kinh hãi hơn. Không ngờ vị trí lại chính là Bách Tộc Loạn Địa. Điều này lại làm hai đại Thần Hoàng hoàng tộc bị dọa gần chết. Bách Tộc Loạn Địa sẽ không trâu bò như vậy chứ?

Nhưng rất nhanh bọn họ đã kịp phản ứng. Không phải nói Độc Cô gia chủ và Hắc Nguyệt Thần Vương đồng thời mất tích trong Bách Tộc Loạn Địa sao? Đúng vậy. Chính là trong tuyệt địa khủng khiếp bị Vu Nhai chế tạo ra tuyệt địa. Xem ra chắc là hai người bọn họ. Chí ít là hai người kia khiến người ta sẽ tiếp nhận hơn.

- Đáng chết, Độc Cô gia lại có thêm một Thần Hoàng...

Bên trong đế quốc Huyền Binh, khi vị tổ gia gia Huyền Binh Đại Đế kia đoán được Độc Cô gia chủ đã thành Thần Hoàng, sắc mặt cũng không phải dễ coi. Ban đầu, đế quốc Huyền Binh có thêm một cường giả cấp Thần Hoàng đỉnh phong hẳn phải là chuyện rất đáng để hắn cao hứng. Dù sao toàn bộ đại lục Thần Huyền, ngoại trừ Thần Chi Nguyên Giới ra, chiến lực cường đại nhất chính là Thần Hoàng. Nhưng hoàng tộc Huyền Binh thật sự không cao hứng nổi.

Độc Cô gia càng cường đại, hoàng quyền của bọn họ thì càng bất ổn.

Mấy nghìn năm qua, hoàng tộc Huyền Binh vẫn luôn lo lắng đối với Độc Cô gia. Mặc dù Độc Cô gia vẫn không có biểu hiện ra ý định làm phản, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy rất khó chịu. Giống như xương cá cắm ở trong cổ họng. Bọn họ từng chèn ép, lại không có chút hiệu quả nào..

Hắc, có người thống trị nào nguyện ý bên trong khu vực bọn họ thống trị còn có tồn tại không nghe lời?

Nhưng bọn họ lại không có cách nào. Độc Cô gia thật sự quá cường đại. Bên trong gia tộc bọn họ cường giả cấp Thần Hoàng từ trước tới nay chưa từng thiếu. Bình thường không dưới một vị. Bọn họ có bản lĩnh đứng tách biệt và không nghe lời. Nhưng thật may, mấy nghìn năm qua, không quan tâm Độc Cô gia cường đại tới mức nào, từ trước đến nay bọn họ chưa từng có ý làm phản. Nhưng ở thời đại này lại khó nói được. Dù sao đã có Vu Nhai ở đó làm ví dụ.

Trên thực tế, Độc Cô gia muốn tự lập ra một quốc gia cũng không phải là không có thực lực, chỉ là lười tự lập. Bởi vì mặc dù trở thành người thống trị, bọn họ cũng phải đối mặt với dân Cổ Duệ khủng khiếp, còn phải cố gắng nâng cao thực lực gia tộc mới là căn bản.

- Tổ gia gia, sao ngài lại đi ra?

Huyền Binh Đại Đế đang suy nghĩ điều gì, lại nhìn thấy tổ gia gia xuất hiện, mới vội vàng đứng lên hành lễ nói.

- Độc Cô gia lại xuất hiện một Thần Hoàng. Còn là Thần Hoàng vô cùng trẻ tuổi.

Tổ gia gia Huyền Binh thở dài nói.

- Cái gì? Độc Cô Chiến Huyền trở thành Thần Hoàng sao?

Huyền Binh Đại Đế cũng khiếp sợ hỏi.

Vô cùng trẻ tuổi ngoại trừ Độc Cô Chiến Huyền ra không còn người nào khác. Lấy thực lực Huyền Binh Đại Đế thật ra vẫn không cảm giác được khí tức Thần Hoàng trong Bách Tộc Loạn Địa. Hắn có thể cảm giác được khí tức Kinh Thiên Nhất Kiếm nhưng không cách nào cảm giác khí tức Thần Hoàng. Bởi vậy có thể thấy được cấp Thần Hoàng so với Kinh Thiên Nhất Kiếm quả thực yếu hơn nhiều. Đương nhiên, cũng có thể là bởi vì bất kể là Độc Cô gia chủ hay Hắc Nguyệt Thần Vương hiện tại cũng chỉ mới vào Thần Hoàng.

- Ngay ở Bách Tộc Loạn Địa, sau khi Độc Cô gia chủ mất tích đã cường thế trở về... Thật không biết sau khi hắn trở lại Độc Cô gia sẽ tạo ra chuyện gì nữa. Sớm biết vậy ta hẳn phải đi Bách Tộc Loạn Địa, vào bên trong sát trận này tìm kiếm hai người đó đồng thời diệt trừ đi.

Mặt tổ gia gia Huyền Binh thâm trầm. Hắc Nguyệt Thần Vương phải giết, Độc Cô gia chủ cũng phải giết.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1748: Chỗ đó
Đương nhiên, những lời này cũng chỉ là lời nói khi tức giận. Ở đại lục Thần Huyền cấp Thần Hoàng thật sự quá ít. Rút giây động rừng. Bất kỳ một cao thủ cấp Thần Hoàng nào, thật ra đều bị người ta chú ý. Nếu như ngươi có hành động gì, lập tức sẽ có nhân vật cùng đẳng cấp xuất hiện cũng như ngăn cản. Giống như Thần Hoàng hoàng tộc đế quốc Ma Pháp. Vì cái gì bên trong đế quốc Ma Pháp vô cùng hỗn loạn hắn vẫn có thể duy trì sự trầm mặc? Bởi vì hắn phải trầm mặc. Nếu không có khả năng sẽ dấy lên cuộc chiến Thần Hoàng.

Nếu như là cuộc chiến Thần Hoàng, như vậy sợ rằng còn cách cuộc đại chiến cuối cùng của đại lục không xa. Bất kỳ ai cũng không muốn ở dưới tình huống còn chưa chuẩn bị xong đã phát động đại chiến. Còn nữa, Thần Hoàng sợ nhất là cái gì? Bọn họ sợ lúc nào đó sẽ có Kinh Thiên Nhất Kiếm xuất hiện cũng đánh bọn họ thành cặn bã.

Bởi vậy, hành tung của bọn họ đều phải bí ẩn hơn, phải đứng ở nơi đặc biệt an toàn mới được.

Trừ khi có cao thủ cấp Thần Hoàng đối địch tới tấn công hoặc làm gì đó, nếu không đều sẽ không xuất hiện. Đồng thời, Thần Hoàng nhân loại bình thường cũng đạt được sự ăn ý. Nếu có dân Cổ Duệ Thần Hoàng xuất hiện, như vậy bọn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào xuất hiện, cùng bao vây tấn công. Mặc dù có Kinh Thiên Nhất Kiếm đánh xuống cũng sẽ không tiếc.

Phải biết rằng, nếu như sợ Kinh Thiên Nhất Kiếm không xuất hiện, vậy dân Cổ Duệ tùy tiện phái một cao thủ cấp Thần Hoàng xuống, không phải tru diệt tất cả sao? Cũng vì nhân loại bình thường có sự ăn ý như vậy, khiến dân Cổ Duệ Thần Hoàng cũng không dám tùy tiện làm càn. Đương nhiên, có lẽ rất nhanh đế quốc Ma Pháp có thể không cần e ngại Kinh Thiên Nhất Kiếm nữa. Bởi vì bọn họ có Ma Thiên Nhất Kiếm.

A, không chỉ là đế quốc Ma Pháp, Ma Thiên Nguyên Giới đồng thời còn che chở cho Bách Tộc Loạn Địa...

- Độc Cô gia đáng chết, Vu Nhai đáng chết...

Huyền Binh Đại Đế không nhịn được tức giận mắng. Chợt hắn nhắm mắt lại. Từ từ, hắn cầm trong tay một phần tư liệu đưa cho tổ gia gia Huyền Binh nói:

- Tổ gia gia, ngài xem chúng ta rốt cuộc nên làm như thế nào? Nếu cứ như tiếp tục như vậy nữa, chỉ sợ đế quốc Huyền Binh chúng ta sẽ bị huỷ diệt.

Tổ gia gia Huyền Binh tiếp nhận phần tư liệu báo cáo kia, có chút nghi ngờ nhìn xuống. Từ từ, ánh mắt của hắn biến đổi, dường như cứng đờ lại. Sắc mặt của hắn cũng trở nên đặc biệt khó coi, hơi thở nặng nề. Không biết thời gian trôi qua bao lâu, hắn mới đóng tập tư liệu lại. Không biết thời gian lại trôi qua bao lâu hắn mới mở miệng nói:

- Thần Chi Nguyên Giới, Ma Thiên Nguyên Giới... Những điều này đều là thật sao?

- Là thật. Tuy rằng lúc đó đám người Luyện Khinh Vũ bị chấn động choáng váng, cũng không có được mấy tin tức này. Nhưng ta lại có được thông qua con đường khác. Trong số các ma đạo sư cấp Thần Tướng của Băng Tuyết Ma Vương có người của đế quốc Huyền Binh chúng ta. Hiện tại hắn đã gia nhập dưới trướng nữ đại đế Nguyệt Lâm Sa. Những gì Vu Nhai làm, nói lúc đó, đều rõ ràng...

Giọng nói Huyền Binh Đại Đế cũng trở nên vô cùng trầm thấp.

- Nếu như ta không đoán sai, Vị Tri Chi Địa chính là Kinh Thiên Nguyên Giới. Thế giới Lữ Giả chính là Đoạn Thiên Nguyên Giới... Ừ, chuyện Đoạn Thiên Nguyên Giới đã được người của chúng ta ở trong nghiệp đoàn Lữ Giả kiểm chứng qua. Ma Uyên là Ma Thiên Nguyên Giới. Điều này đã được nghe rõ ràng. Vị Ma Thiên Chân Thần kia đã chính miệng nói. Hiện tại Ma Thiên Nguyên Giới đã cùng đế quốc Ma Pháp hợp tác với Bách Tộc Loạn Địa...

Huyền Binh Đại Đế tiếp tục phân tích của mình, lại nói:

- Độc Cô gia, ngài cũng đã từng đi qua. Khí tức bên trong có phải cũng đặc biệt đáng sợ hay không? Vài Kiếm Ảnh Trận tuyệt địa thần bí làm cho không người nào có thể đoán được. Ta cảm giác cũng là một Nguyên Giới. Còn nữa, trên tay Vu Nhai khẳng định còn có một Thần Chi Nguyên Giới. Nếu không hắn không ngăn cản được Kinh Thiên Nhất Kiếm. Nếu không hắn không có khả năng khiến Ma Thiên Nguyên Giới làm giao dịch với hắn...

- Thần Chi Nguyên Giới là tồn tại vượt lên trên cả Thần Hoàng. Dân Cổ Duệ có, đế quốc Ma Pháp và Bách Tộc Loạn Địa có. Độc Cô gia cũng có. Nghiệp đoàn Lữ Giả có. Chỉ có trong đế quốc Huyền Binh chúng ta là không có sao?

Tâm tình tổ gia gia Huyền Binh thật sự rất phiền muộn.

- Tổ gia gia, có thể chúng ta cũng có...

Huyền Binh Đại Đế nói.

- Có ý gì?

- Chính là chỗ đó.

Ánh mắt Huyền Binh Đại Đế chớp động nói.

Trong nháy mắt, tổ gia gia Huyền Binh đã ngẩng đầu lên. Lấy thực lực cấp Thần Hoàng của hắn rốt cuộc vẫn theo bản năng nuốt nước miếng một cái, lạnh lùng nói:

- Quả thật có khả năng. Nhưng mấy nghìn năm, chúng ta cũng không chinh phục được lực lượng ở chỗ đó. Ta đã đi vào vài lần. Có hai lần ta thiếu chút nữa thì bị chết hoặc bị nhốt ở bên trong. Nhưng điều đó chứng minh, cấp Thần Hoàng ở bên trong cũng bị thương tổn nghiêm trọng, chứ đừng nói là Thần Vương. Ngoài thực lực của hắn, nhược điểm càng không cần phải nói tới. Lấy tình thế đại lục hiện tại, chúng ta không thể tiêu hao nổi.

- Không, chúng ta không cần tiêu hao. Có thể cho người khác tới tiêu hao lực lượng.

Đột nhiên ánh mắt Huyền Binh Đại Đế sáng ngời nói.

- Có ý gì?

- Nói đúng hơn là, chúng ta triệu tập các vương trong tới cùng chúng ta mưu đoạt Huyền Thiên Nguyên Giới. Chúng ta nói với bên ngoài, Huyền Thiên Nguyên Giới này đặc biệt nguy hiểm. Gần đây chúng ta mới tìm được. Hi vọng có người của đế quốc Huyền Binh có thể phá giải cũng như nhận được Huyền Thiên Nguyên Giới. Xử lý tương tự như với đế quốc Ma Pháp đối với Ma Uyên kia. Điểm khác nhau, chúng ta triệu tập không phải là người bình thường, cũng không phải là thiên tài trẻ tuổi, mà là các vương Huyền Binh.

Huyền Binh Đại Đế nói ánh mắt cũng không ngừng chợt hiện.

- Các vương sao?

Cuối cùng tổ gia gia Huyền Binh có phần hiểu được ý của Huyền Binh Đại Đế.

- Không sai. Bên trong các vương cũng bao gồm cả Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền. Có sự mê hoặc của Thần Chi Nguyên Giới, bọn họ không có khả năng không đến. Chỉ cần bọn họ đi tới đế đô, là thiên hạ của chúng ta. Chỉ có điều, Độc Cô Chiến Huyền đã thành Thần Hoàng, không thể giết một cách chính diện. Thực lực Vu Nhai cũng càng ngày càng khủng khiếp. Thậm chí có Độc Cô Chiến Huyền che chở... Nhưng bọn họ tất nhiên sẽ tiến vào chỗ đó. Chỉ cần bọn họ đi vào, chúng ta có thể xuống tay với bọn họ. So với bọn họ, chúng ta quen thuộc chỗ đó hơn. Mặc dù chỗ đó không phải là Thần Chi Nguyên Giới, chúng ta cũng có thể nhận được Thần Chi Nguyên Giới.

Giọng nói Huyền Binh Đại Đế phát ra càng lúc càng lạnh, ánh mắt chớp động, biểu tình nhất định phải có được.

Đúng vậy, chỉ cần giết Vu Nhai, có thể nhận được Thần Chi Nguyên Giới của hắn!

- Kế sách này thực sự không tồi. Sau đó ta nghĩ chỉ cần chúng ta công bố ra ngoài, không chỉ Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền sẽ đến, sợ rằng dân Cổ Duệ cũng sẽ phái thêm cao thủ lẻn vào. Đến lúc đó chúng ta giết chết từng người một...
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,780
Điểm cảm xúc
577
Điểm
113
Chương 1749: Tâm chính càng chính, tâm tà càng tà
Tổ gia gia Huyền Binh cũng nở nụ cười lạnh:

- Nếu như sợ tổn thất, còn có thể dẫn Độc Cô Chiến Huyền và Vu Nhai cùng bọn họ chém giết, chúng ta ngồi, làm ngư ông đắc lợi.

- Cái này là dương mưu. Chỉ cần bọn họ có khát vọng đối với Thần Chi Nguyên Giới, nhất định sẽ tiếp nhận.

Huyền Binh Đại Đế gật đầu:

- Chỉ có điều, đến lúc đó vẫn phải cẩn thận một chút. Nếu như chỗ đó thực sự là Thần Chi Nguyên Giới đồng thời lại bị Vu Nhai nhận được, vậy sẽ phiền toái. Đến lúc đó vẫn phải mời tổ gia gia chiêu đãi thật tốt Bách Tộc Vương chúng ta mới được.

- Yên tâm đi, tuyệt đối sẽ không để cho Vu Nhai nhận được. Nếu không được nữa chúng ta còn có Thiên Bằng Hoàng. Bất kỳ ai cũng không có cách nào chạy trốn khỏi móng vuốt đó.

Huyền Binh Đại Đế và tổ gia gia Huyền Binh lại thương lượng tiếp về chuyện này, sau đó liền trực tiếp đưa ra quyết định. Đồng thời truyền ra đế lệnh. Bọn họ cũng muốn buông tay đánh một trận. Nếu không, không có Thần Chi Nguyên Giới trong trận tranh đấu kế tiếp, bọn họ sẽ rất bị động.

Huyền Binh Đại Đế và tổ gia gia Huyền Binh lại không biết, trận pháp Luyện Khinh Vũ biết được từ khi sinh ra kia thật ra chính là Huyền Thiên Trận Pháp. Nói cách khác, Huyền Thiên Nguyên Giới vẫn luôn ở dưới mí mắt của bọn họ. Chỉ là bọn họ vẫn không phát giác ra.

Về phần chỗ kia mà bọn họ nói tới... Có trời mới biết là cái gì.

Nhưng có vài điểm có thể khẳng định. Nơi có thể khiến cho Thần Hoàng cũng gặp phải nguy hiểm tính mạng, nhất định là tuyệt địa vô cùng khủng bố.

- Độc Cô gia chủ trở thành Thần Hoàng? Bây giờ Độc Cô gia có bao nhiêu Thần Hoàng... Ách, Lạc Thiên tiền bối, tiền bối làm sao vậy?

Vẫn đứng ở trong tiểu thế giới Binh Linh của Lạc Thiên Thần Kiếm Vu Nhai đương nhiên không biết phía bên Huyền Binh Đại Đế đang bày mưu hại hắn. Hắn còn không biết Độc Cô gia chủ đã thành Thần Hoàng. Hắn vẫn đang nghe Lạc Thiên Kiếm Linh giảng giải chuyện làm sao mới có thể chân chính nắm giữ Lạc Thiên Thần Kiếm?

Kết quả nghe một hồi, hắn lại thấy Lạc Thiên Kiếm Linh đột nhiên thất thần...

- Ha ha ha, Độc Cô Chiến Huyền con thỏ nhỏ chết bầm này thật ra sức. Không ngờ nhanh như vậy đã đạt được cấp Thần Hoàng. Con mẹ nó cuối cùng ta đã có cơ hội có thể hoạt động tay chân một chút. Con mẹ nó ta thật sự ngứa ngáy tay chân. Cuối cùng có thể khiến cho đại lục Thần Huyền, còn có đám Nguyên Giới Chân Thần đáng chết kia biết sự kinh khủng của Lạc Thiên Nguyên Giới ta. Ha ha ha...

Lạc Thiên Kiếm Linh đột nhiên cười như điên..

- Cái gì, Độc Cô gia chủ đạt được Thần Hoàng cảnh? Hiện tại hắn đang ở chỗ nào?

Vu Nhai cũng cả kinh. Thật là đúng lúc.

- Ngay ở Lục Thiên Sát Trận bên trong Bách tộc của ngươi. Chỉ có điều cùng với hắn còn có một đạo khí tức Thần Hoàng khác. Hẳn là Hắc Nguyệt Thần Vương trước đây mất tích cùng với hắn. Hoặc hiện tại nên gọi hắn là Hắc Nguyệt Thần Hoàng. Không ngờ bọn họ lại cùng nhau đạt được Thần Hoàng. Sợ rằng con thỏ nhỏ chết bầm Chiến Huyền này còn có một trận đại chiến phải đánh.

Lạc Thiên Kiếm Linh giải thích.

- Chỉ có điều ngươi có thể yên tâm. Người của Độc Cô gia trong lúc đối chiến với cùng đẳng cấp, từ trước đến nay đều sẽ không thua bất kỳ kẻ nào. Cho dù là tộc dân Kinh Thiên Nguyên Giới cũng không cần e ngại...

Lạc Thiên Kiếm Linh có tự tin tuyệt đối. Có thể nói người của Độc Cô gia chính là do hắn bồi dưỡng ra. Từ khi sinh ra đã nhận đủ loại ảnh hưởng của hắn. Đặc biệt là người nắm giữ kiếm đạo chi tâm, ở trên cùng đẳng cấp... Nhìn Độc Cô Chiến Phong đã biết có bao nhiêu khủng khiếp.

- Vậy Lục Thiên Sát Trận và liên minh bách tộc?

Vu Nhai có chút khẩn trương nói.

- Lục Thiên Sát Trận khẳng định không có vấn đề gì. Cùng lắm chỉ hỗn loạn một chút mà thôi. Lấy thực lực bọn họ mới vào Thần Hoàng vẫn không có cách nào hủy diệt hoàn toàn Lục Thiên Sát Trận. Về phần liên minh bách tộc của ngươi... Tiểu tử, ngươi không phải đã ký khế ước Nguyên Giới với Ma Thiên Nguyên Giới sao?

Lạc Thiên Kiếm Linh đột nhiên hỏi. Đương nhiên, hắn vẫn tưởng Lục Thiên Nguyên Giới cùng Ma Thiên Nguyên Giới ký khế ước.

Trước đó, thời điểm Vu Nhai giảng giải đối với tất cả trưởng lão Độc Cô gia về Thần Chi Nguyên Giới, cũng chỉ thuận miệng nhắc tới, chính là muốn để Ma Thiên Nguyên Giới thỏa hiệp. Ngoại trừ khế ước Nguyên Giới, Lạc Thiên Kiếm Linh nghĩ không ra cái khác...

Về phần hắn thấy trong cơ thể Vu Nhai có sách kim loại và thanh kiếm cùng đẳng cấp với hắn, hắn cũng không liên tưởng nhiều. Hắn cũng không cho rằng đó là Thần Chi Nguyên Giới mới.

Đương nhiên, Lục Thiên Nguyên Giới chỉ còn lại có một thể xác, không thể cùng Ma Thiên Nguyên Giới ký khế ước công bằng. Như vậy khẳng định có thứ gì đó phát huy tác dụng cực kỳ quan trọng. Chỉ có thể là sách kim loại kia. Tuy nhiên, Lạc Thiên Kiếm Linh cũng không quá tính toán Tuy rằng. hắn thích tính toán, tâm lý thích đùa bỡn, nhưng đối với người của mình lại không có nhiều quỷ tâm tư như vậy. Tâm chính lại chính, tâm tà lại tà.

Rất rõ ràng, Vu Nhai chính là người một nhà với hắn. Hắn thừa nhận Vu Nhai chính là người của Độc Cô gia.

- Đúng vậy, làm sao rồi?

- Lấy năng lực khế ước Nguyên Giới truyền tin tức lại cho Ma Thiên Nguyên Giới. Bảo nàng bảo vệ Bách Tộc Loạn Địa.

Lạc Thiên Kiếm Linh đề nghị.

Ánh mắt Vu Nhai thoáng cái sáng lên, nhưng rất nhanh lại mờ xuống. Hắn lắc đầu nói:

- Hiện tại rất nhiều thứ của Ma Thiên Nguyên Giới cũng chưa được tạo dựng lên. Sợ rằng ngay cả một Ma Thiên Nhất Kiếm yếu nhất cũng không đánh xuống được?

Ma Thiên Nguyên Giới cùng đế quốc Ma Pháp và liên minh bách tộc đều có khế ước trong người. Nói cách khác, đối tượng nàng phải bảo vệ bao gồm cả đế quốc Ma Pháp và Bách Tộc Loạn Địa. Đồng thời, đế quốc Ma Pháp cùng Bách Tộc Loạn Địa cũng phải cung cấp năng lượng cho nàng. Đúng vậy. Trước đây chỉ biết là là năng lượng. Sau khi nghe Lạc Thiên Kiếm Linh nói, Vu Nhai mới biết đó là Huyền Nguyên Chi Lực, là Huyền Nguyên Chi Lực của đại lục Thần Huyền.

Chiếm lĩnh đất đai càng nhiều, Huyền Nguyên Chi Lực nhận được càng nhiều. Đây cũng là nguyên nhân vì sao dân Cổ Duệ chung quy cứ muốn chiếm lĩnh càng nhiều địa bàn. Nhưng trong lúc này cần phải thiết lập trận pháp nối liền cùng Ma Thiên Nguyên Giới...

Nói cách khác, phải thiết lập trận pháp thu thập Huyền Nguyên Chi Lực.

Ma Thiên Nguyên Giới này mới xuất thế bao lâu? Thậm chí hiện tại Ma Thiên Thần Kiếm cũng đi theo bên cạnh Nguyệt Lâm Sa, làm sao đánh xuống Ma Thiên Nhất Kiếm được?

- Không cần lo lắng. Chỉ cần để cho nàng đi ra chấn áp là được. Để Kinh Thiên Nguyên Giới không thể ung dung đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm là được rồi. Dù sao. Một Kinh Thiên Nhất Kiếm giết chết một Thần Hoàng thiên phú cường đại vẫn rất đáng giá... Sau đó, phía bên Độc Cô gia còn có một vị cao thủ cấp Thần Hoàng, cùng lúc xuất phát. Nếu như có thể, diệt Hắc Nguyệt Thần Hoàng ở Bách Tộc Loạn Địa.

Lạc Thiên Kiếm Linh nói.

Vu Nhai nghe có chút không hiểu rõ lắm, cần chỉnh đốn lại một chút.

Để Ma Thiên Nguyên Giới đi ra cũng không phải vì đánh xuống Ma Thiên Nhất Kiếm, chỉ là không cho Kinh Thiên Nguyên Giới ung dung đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm, bảo vệ Độc Cô gia chủ.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top