Lượt xem của khách bị giới hạn

[Tản văn] Viết cho cô gái tôi yêu năm 17 tuổi - Tóc Xanh

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
[Tản văn] Viết cho cô gái tôi yêu năm 17 tuổi - Tóc Xanh

Tóc Xanh

Trà đá thêm đường
Thành viên BQT
Administrator
PR Team
Type Team
Item team
Tham gia
17/4/19
Bài viết
886
Điểm cảm xúc
2,026
Điểm
93
Custom Item
Viết cho cô gái tôi yêu năm 17 tuổi

Co gai toi yeu 17t.jpg


Tác giả: Tóc Xanh
Tình trạng: hoàn thành

Tôi từng nói rằng “Tôi sẽ không hối hận với những gì mình đã làm”. Nhưng có lẽ tôi đã từng một lần hối hận vì đã đánh mất em. Tôi là một người khác nguyên tắc nhưng chính em là ngoại lệ đầu tiên của tôi và cũng là ngoại lệ cuối cùng mà bản thân tôi cho phép nó đúng. Tôi xin lỗi vì đã yêu em một cách ích kỷ như vậy. Có lẽ em từng buồn tôi rất nhiều chuyện cũng từng vì tôi mà rơi lệ, nhưng em vẫn lựa chọn ở bên tôi một con người kiêu ngạo và ích kỷ. Có thể tôi không phải nữ chính trong cuộc đời của em, nhưng dù quá khứ hay hiện tại em chính là nàng thơ duy nhất trong lòng tôi. Có lẽ em sẽ không tin điều này, tôi có thể thích rất nhiều người nhưng sẽ nhanh chóng quên đi họ. Chỉ có một người làm tôi vương vấn mãi không quên đó chính là em. Có nhiều lúc tôi rất sợ mất em nhưng sao tôi vẫn kiêu ngạo như thế? Tại sao tôi có thể nói với em những lời như thế? Sao em không một lần trách mắng tôi đi, sao em cứ bao dung cho những lỗi lầm của tôi mãi như vậy?

Tình yêu của hai ta như có một bức tường ngăn cách vậy, ta không tài nào đến được với nhau, càng không thể dứt khoát mà ra đi. Nó cứ âm ỉ kéo dài dai dẳng. Em vì tôi mà kiên cường bước tiếp, tôi vì em mà luôn nở nụ cười. Em có muốn cùng tôi phá vỡ bức tường đấy không?

Em từng nói em thích bồ công anh, tôi bảo rằng bồ công anh thật mỏng manh có thể dễ dàng bị gió cuốn đi. Em lại nói bồ công anh tuy mỏng manh nhưng sức sống của nó thật mãnh liệt, dù bị gió cuốn đi bao xa đến những nơi lạ lẫm nhưng nó vẫn có thể sống, vẫn có thể phát triển.

Em từng nói tại sao em đứng trước mặt tôi em luôn nói ra những câu ngớ ngẩn như vậy, tại sao những lúc đó tôi không tác cho em một cái? Tôi thật sự rất muốn tát cho em một cái nhưng không biết tôi sẽ đau lòng như thế nào khi tác em đây!

Tôi yêu màu xanh vì nó yên bình như chính em vậy. Bên cạnh em thật bình yên biết mấy, giá mà tôi có thể gần em thêm chút nữa để những khi mệt mỏi có thể ngã vào lòng em mà than vãn. Tôi rất nhớ cái cách em nắm tay tôi, rất nhớ cái cách em ôm tôi vào lòng. Có phải đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau.

Nếu có một ngày em đọc được những dòng chữ này, xin hãy thứ lỗi cho tôi vì đã từng yêu em một cách ích kỷ như vậy. Chúc em có một cuộc đời an nhiên người con gái tôi yêu năm 17 tuổi.
 
Sửa lần cuối:
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top