Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
CHƯƠNG 10: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (10)

“Kỳ quái a,” Đường Quả xoa xoa thái dương, nghĩ thật lâu, cuối cùng cô lắc đầu, “Chị gái à, chúng ta hình như chưa từng gặp nhau mà.”

Chị gái à, chúng ta hình như chưa từng gặp nhau.

Một câu này, làm Lục Kỳ hoàn toàn có chút không phản ứng được.

Cô đúng là có lớn hơn Đường Quả một chút, Đường Quả năm nay mười chín tuổi, cô năm nay hai mươi mốt tuổi, so với Đường Quả lớn hơn hai năm.

“Tiểu Quả, anh biết em ghét anh, Kỳ Kỳ cũng không làm gì sai, em cũng không cần dùng thái độ này chứ?” Ngày hôm qua bởi vì Đường Quả quấy rối, hại hắn phải giải thích cả ngày mới làm Kỳ Kỳ nguôi giận.

“Tiểu Quả, hôm nay anh cùng em nói rõ mọi chuyện.” Lãnh Tử Việt thật sự nhịn không nổi, “Là anh sai, vốn dĩ chúng ta không có một chút quan hệ nào, chính xác mà nói, anh ở bên em, tất cả đều vì Kỳ Kỳ, anh chỉ coi em là thế thân của Kỳ Kỳ mà thôi. Quan hệ giữa chúng ta luôn trong sạch, từ khi Kỳ Kỳ trở về, anh đã suy nghĩ cẩn thận, anh không buông được cô ấy.”

“Huống hồ, anh đã bồi thường cho em, sau này chúng ta không liên quan gì đến nhau nữa, cũng không cần phá hoại tình cảm giữa anh với Kỳ Kỳ.”

Đường Quả ngáp một cái, “Vàng thật không sợ lửa, các người nếu thật sự yêu nhau, còn sợ tôi phá hoại hay sao?”

“Đường tiểu thư, cô còn muốn dây dưa không buông sao?” Lục Kỳ nhịn không được, lại nhìn Đường Quả, cô lựa chọn tin tưởng Lãnh Tử Việt, “Tôi khuyên cô một câu, phá hư tình cảm của người khác, sẽ không có kết cục tốt đâu.”

“Các người thật là xứng đôi.” Lục Kỳ tưởng rằng có thể dọa được cô, không ngờ Đường Quả đột nhiên nói, “Yên tâm đi, Lãnh Tử Việt, tôi một chút cũng chả có hứng thú đâu.”

Cô cười tủm tỉm, “Tôi đã tìm thấy một người đàn ông so với Lãnh Tử Việt của cô tốt hơn gấp trăm ngàn lần.”

“Không nói nữa, sắp đến giờ thi đấu rồi.” Đường Quả đứng lên, đi đến bên cạnh Lãnh Tử Việt, đột nhiên dừng bước, giơ tay vỗ vỗ bả vai cao hơn cô một cái đầu, bộ dạng thấm thía nói, “Haizz, người trẻ tuổi mà, phải ở chung thật tốt, không có trải qua thử thách, thì không phải tình cảm thật lòng, tôi xem trọng các người a.”

Lãnh Tử Việt mặt đều cứng đờ, thái độ vừa rồi của Đường Quả, rõ ràng xem hắn như tiểu bối mà.

Vừa nhớ tới Đường Quả là nữ nhân của ba hắn, vẻ mặt liền khó chịu, giống như ăn phải ruồi.

“Tử Việt, em tin tưởng anh, cô gái này tính cách rất quái dị, hôm nay nhất định là cô ta không cam lòng, mới cố ý nói như vậy.” Lục Kỳ kéo cánh tay Lãnh Tử Việt, “Mau, bắt đầu rồi, chúng ta cũng vào thôi.”

Lãnh Tử Việt cứng đờ gật gật đầu, trong lòng chờ mong ba hắn cùng Đường Quả nhanh chóng giải trừ quan hệ. Bằng không hắn nhất định sẽ điên mất.

Vòng đấu bán kết vốn tổng cộng có sáu mươi người, Đường Quả cùng Lục Kỳ đều là cuối cùng mới quyết định tham gia. Cho nên, lúc này tổng cộng có 62 người. Quy tắc chấm điểm, người có điểm cao nhất sẽ tiến vào vòng chung kết, vòng chung kết cũng chỉ có 20 người.

Lục Kỳ số 61, Đường Quả số 62.

Lục Kỳ có khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, đẹp đến người hít thở không thông, lại còn có bạn trai đẹp như vậy chăm sóc, hơn nữa nói chuyện cũng rất êm tai, vì thế đều bị mọi người coi là đối thủ.

Đến Đường Quả, cô tuy rằng thoạt nhìn cao ngạo, nhưng trước sau đều ngồi ở góc, bộ dáng nhàn nhã, ngược lại làm người khác không chú ý quá nhiều.

Ba vị giám khảo nghe 60 thí sinh hát hoàn toàn không có nửa điểm thú vị, lỗ tai cũng đều sắp mọc ra cái kén.

Đến lượt Lục Kỳ lên biểu diễn, bọn họ đều không còn hứng thú.

Chỉ là ngay lúc Lục Kỳ hát lên, trong nháy mắt, cả ba vị giám khảo đều tỉnh táo lại.
 
Sửa lần cuối:

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
CHƯƠNG 11: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (11)

Thanh âm của Lục Kỳ êm tai tuyệt đẹp, còn mang chút từ tính, bài hát mà cô hát chính là ca khúc tiếng Anh cực kỳ nổi tiếng.

Đoạn đầu của ca khúc, tiết tấu nhẹ nhàng có thể nháy mắt xua đi mệt mỏi. Bài hát này, cũng không phải ai cũng có thể hát ra được.

Ba vị giám khảo đều nghe đến mê mẩn, lén thảo luận, trên mặt lộ ra biểu cảm, rõ ràng đối với phần biểu diễn của Lục Kỳ vô cùng hài lòng.

Quả nhiên chờ Lục Kỳ hát xong, ba vị giám khảo đều giơ điểm là 96,97,98.

Điểm bình quân của Lục Kỳ cao đến 97, lập tức trở thành đối thủ của mọi người.

“Còn một thí sinh số 62 sao?” Lúc này, một trong ba vị giám khảo hỏi.

Hiển nhiên, thái độ cũng không quá tốt.

Giám khảo số hai gật đầu, nhìn qua lại, thấp giọng nói, “Vị này chính là người có chuyên môn đưa vào đây.”

“Bối cảnh không nhỏ.”

“Nhất định phải đưa cô ta vào, nếu bên kia hỏi qua, chúng ta cũng không cần ở lại chỗ này.”

Giám khảo số ba vẻ mặt bất đắc dĩ, “Chúng ta không có biện pháp mà, ngẫu nhiên hát một hai câu, chúng ta vẫn có thể thừa nhận, hy vọng hát không quá tệ đi.”

Lúc ba người còn cúi đầu ghé tai nhau thảo luận thì Đường Quả cũng đã lên sân khấu.

Khi nhìn tới Đường Quả, có phần ngoài ý muốn.

Ngoại hình cô quá thanh thuần, khóe miệng cong cong, cả người toát ra dáng vẻ tươi cười, quả thật là mối tình đầu trong lòng của mọi chàng trai.

Chỉ với dáng vẻ này, trong lòng bọn họn dễ chịu hơn chút. Nghĩ thầm, nếu hát quá khó nghe, họ cũng sẽ nhịn, ít nhất, lớn lên thật dễ nhìn.

“ Ba vị giám khảo, các vị đã chuẩn bị tốt chưa? Tôi muốn bắt đầu.”

Thanh âm nhẹ nhàng, mềm mại, giống như ánh mặt trời sau cơn mưa, ấm áp, len lỏi tận trong tim.

Ba vị giám khảo ba mặt nhìn nhau, bọn họ bị đoạt kịch bản đúng không, chẳng phải nên là bọn họ hỏi sao? Cô gái, đã chuẩn bị tốt chưa? Chuẩn bị tốt rồi thì bắt đầu đi.

Làm giám khảo, bọn họ mỉm cười gật đầu, ý bảo Đường Quả có thể hát được rồi.

Vốn tưởng rằng tiếp theo sẽ chứng kiến hiện trường tai nạn thảm họa, không nghĩ tới, thanh âm tựa như thiên sứ truyền đến mang tai.

“Đây mới là giọng hát được thiên sứ hôn qua có đúng không?”

Dáng vẻ giám khảo số 1 có chút ngốc, “Nghe giọng hát của cô ấy, một chút mệt mỏi cũng không có, cả người đều có cảm giác thoải mái, hưng phấn.”

Giám khảo số 2 không nói gì, nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt không hề phòng bị, tựa hồ như đang ngủ, vừa nhìn đã biết ông đã chìm vào thế giới của mình.

Giám khảo số 3 có vẻ kích động, mới nghe được một nửa, liền không chờ nổi chấm điểm.

Đôi tay có chút run rấy, “Tôi phải cho cô ấy trọn điểm.”

Dưới sân khấu, mọi người đều chăm chú lắng nghe, lúc đầu nhỏ giọng thảo luận, cuối cùng một chút âm thanh cũng không phát ra, giống như sợ phá vỡ đến buổi thịnh yến âm nhạc.

“Cô ấy hát thật sự quá hay.”

Thí sinh dự thi thảo luận sôi nổi ở phía sau hậu trường.

“Nếu thua cô ấy, tôi cũng can tâm tình nguyện.”

“Tôi vốn có chút khẩn trương, nhưng vừa nghe cô ấy hát, trong lòng lập tức bình tĩnh lại, thanh âm của cô ấy, giống như có thể giúp tôi tiêu trừ khẩn trương.”

Một bài hát, nhiều nhất vài phút, nhanh chóng qua đi.

Đường Quả hát xong, dưới sân khấu đều yên tĩnh, ai cũng không nỡ phá hư bầu không khí này.

Một phút sau, ba vị giám khảo tỉnh lại đầu tiên, nhìn Đường Quả tràn đầy kích động cùng nhiệt tình.

Ba người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời giơ điểm.
 
Sửa lần cuối:

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
CHƯƠNG 12: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (12)
100,100,100.

Ba bảng điểm một trăm đồng loạt giơ lên, người chủ trì kinh ngạc, còn hỏi ba vị giám khảo tại sao lại cho trọn điểm, thực tế chính hắn cũng rất kích động.

“Về sau nếu ai nói người nào có giọng hát được thiên sứ hôn, ông nhất định sẽ mắng người đó, ông thận trọng nói, “Bọn họ hẳn nên nghe cô gái 62 này hát một chút.”

“Thanh âm của cô ấy quá hoàn mỹ, ta đã không tìm được từ gì để hình dung,” Giám khảo số 3 môi răng đều run rẩy, “Đây là ca khúc hay nhất mà ta được nghe, không gì sánh được, ta không biết sau này ca khúc này được ai biểu diễn lại, nhưng ta khẳng định trước đây chưa một ai có thể hát hay như cô ấy.

Người chủ trì phát hiện giám khảo số 2 không nói gì, không khỏi hỏi thêm một câu.

Mọi người đều ngạc nhiên, chẳng lẽ đánh giá của ông ấy không giống với hai vị giám khảo trước sao?

Giám khảo số 2 tiếc nuối, lại có chút ngượng ngùng cười cười.

“Ta có chút tiếc nuối, nếu cô ấy hát tiếp, có khả năng ta sẽ được ngủ một giấc hoàn hảo, mấy năm gần đây ta bị mất ngủ, thí sinh 62 dường như có thể chữa khỏi căn bệnh mất ngủ nhiều năm của ta.”

Những lời này, làm tất cả mọi người nhịn không được bật cười.

Cuối cùng vị giám khảo số 2 nói, “Hy vọng cô nhanh chóng phát hành đĩa nhạc, ta sẽ là người đầu tiên mua. Ta đã mất ngủ nhiều năm, còn chờ cô giúp ta.”

Một câu nửa thật nửa đùa, kết thúc vòng thi đấu bán kết.

Phía sau sân khấu, các thí sinh khác bàn tán thảo luận giọng hát của Đường Quả.

Lãnh Tử Việt vừa rồi đều đắm chìm trong đó.

Tiểu Quả hát thật dễ nghe, chính hắn cũng không biết cô hát dễ nghe như vậy. Thanh âm làm người ta mê muội, bất tri bất giác đắm chìm vào đó.

Người duy nhất vẫn thanh tỉnh chính là Lục Kỳ.

Cô luôn tự tin, mấy năm học tập ở nước ngoài cũng không phải nói khoác , có thể nói, ở nơi này, cô tuyệt đối không có đối thủ.

Ngay cả những ngôi sao ca nhạc có danh tiếng lâu đời, cô đều có bản lĩnh cùng họ đối chiến.

Làm cô không ngờ tới, tất cả vừa mới bắt đầu, Đường Quả xuất hiện, đạp nát giấc mộng đẹp của cô.

Lại còn chiếm hữu Lãnh Tử Việt một đoạn thời gian, làm cô càng ghen ghét hơn.

“Kỳ Kỳ, cô có cảm thấy giọng hát của Đường Quả dễ nghe không?”

Nữ sinh ở một bên thấy Lục Kỳ không nói lời nào, còn tưởng rằng cô cũng đắm chìm trong thanh âm của Đường Quả.

Lục Kỳ nháy mắt cứng đờ, rũ mắt, “Rất êm tai,” Đột nhiên chuyển chủ đề, “Lúc trước cô ấy có tham gia vòng tuyển chọn không?”

“Vòng tuyển chọn sao? Thời điểm diễn ra vòng tuyển chọn cũng không có thấy cô ấy, nếu cô ấy ở đó, tôi tuyệt đối không thể nào quên, huống hồ cô ấy hát quá tốt.”

Lục Kỳ đến cả mắt cũng không nâng, “Nói như vậy, cô ấy trực tiếp tham gia vòng bán kết, chắc là có bối cảnh đứng sau,” Cô nhíu nhíu mày, “Chẳng lẽ mấy năm không về nước, ở đây cũng không có thay đổi gì, sao lại chưa từng gặp cô ta?”

Nữ sinh kinh ngạc một chút, trong lòng xoay chuyển, “Cũng có thể.”

Trận chung kết được diễn ra vào hai tuần sau, lúc này, vòng đấu bán kết được chia thành hai tập để phát sóng.

Tập thứ nhất không có Lục Kỳ và Đường Quả, chờ tới tập hai, khi hai người biểu diễn, lập tức nổ tung, được rất nhiều người tìm kiếm.

Lục Kỳ được phong nữ thần có giọng hát gợi cảm, Đường Quả lại được phong nữ thần thiên sứ thanh thuần.

Chẳng qua danh xưng này của Đường Quả, phút chốc liền lên thẳng hot search.

Hot search [thiên sứ thanh thuần thực tế cũng không thanh thuần, vị kim chủ bí mật phía sau] Weibo của cô lập tức bị vô số người điên cuồng công kích.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
CHƯƠNG 13: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (13)
Nội dung của Weibo về thân phận của Đường Quả, là sinh viên vừa tốt nghiệp, một tháng trước, cũng chỉ làm tại phòng làm việc âm nhạc nhỏ.

Bối cảnh Đường Quả vô cùng đơn giản, từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, căn bản là không có bối cảnh gì lớn, càng không có gia tộc lợi hại gì.

Một sinh viên mới tốt nghiệp, làm việc ở phòng làm việc nhỏ.

Tại nơi diễn ra vòng đấu bán kết, ngồi trong xe bảo mẫu cao cấp, còn có nhà tạo mẫu tóc cùng chuyên viên trang điểm tốt nhất. Không cần tham gia tuyển chọn, trực tiếp vào vòng đấu bán kết, đương nhiên làm người ta suy nghĩ sâu xa.

Ở cái vòng xã hội Showbiz, không thiếu mọi điều suy đoán.

Nhất thời, hình tượng thiên sứ thanh thuần của Đường Quả đều biến mất, ngược lại biến thành người phụ nữ không biết xấu hổ, lợi dụng kim chủ, không xứng với cái danh thiên sứ thanh thuần.

Lúc trước được nâng thế nào, hiện tại lại bị dẫm đạp, những lời khó nghe, đều tràn ngập trên các trang mạng.

Một bên khác, Lục Kỳ đồng thời bạo trên các trang mạng, báo chí, trở nên nổi tiếng, Lục Kỳ là thiên kim chi nữ của Lục gia, mấy năm trước ở nước ngoài du học, là thiên tài âm nhạc, không cần tham gia vòng tuyển chọn, là do tổ biên tập nhận định cô có thực lực, cho cô một tấm vé vào bán kết, cũng là thường tình.

[Ký chủ, cô sự thật muốn đi theo cốt truyện, không tệ nhé, lần này hoàn thành rất tốt, nên là thế này mới phải.], hệ thống hưng phấn, [ Cô muốn nổi tiếng, kết quả bởi vì Lục Kỳ mà mất mặt, đúng là kết cục của bia đỡ đạn.]

Đường Quả ném cho hệ thống hai chữ, “Thiểu năng.”

Cô lấy điện thoại, gọi cho Lãnh Duệ.

Di động của Lãnh Duệ nhảy ra con số nhấp nháy.

Lúc đó, Lãnh Duệ đang họp.

Cơ bản sẽ không ai gọi điện thoại cá nhân của hắn, có việc đều gọi cho điện thoại của công ty. Hắn quên mình từng cho Đường Quả số điện thoại cá nhân của hắn, nếu không trong cuộc họp quan trọng này, hắn chắn chắn sẽ tắt máy.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, toàn bộ không gian yên tĩnh, các cổ đông đều hai mặt nhìn nhau, run rẩy, vội vàng lén kiểm tra xem có phải là điện thoại của mình hay không.

Kiểm tra xong, tiếng chuông vẫn không ngừng vang lên, còn càng ngày càng rung lợi hại hơn.

Bọn họ xác định, tiếng chuông là từ hướng Lãnh Duệ truyền đến.

Lãnh Duệ cũng cảm thấy điểm không thích hợp, đặc biệt cảm nhận ánh mắt kỳ quái xung quanh đều hướng về mình.

Thời điểm hắn lấy di động, một đám cổ đông cảm thấy thực may mắn, quả nhiên không phải bọn họ, mà là lão đại của bọn họ.

Mọi người đều tò mò, là ai, cũng dám gọi ngay lúc này, không thấy lão đại bộ dáng nhíu mày đáng sợ hay sao?

Lãnh Duệ không chút nghĩ ngợi, muốn ném điện thoại, lúc này một tin nhắn tới.

Hắn theo bản năng mở ra, nội dung là một đoạn dài.

“Lãnh Duệ, có người trên mạng bịa đặt, nhục mạ tôi, mắng tôi siêu cấp khó nghe, làm con tim mỏng manh của tôi muốn hỏng mất, sắp không chống đỡ nổi rồi a.”

“Nếu anh còn không mau xử lý, khả năng tối nay về, anh sẽ nhìn thấy một khối thi thể mỹ lệ của tôi.”

Mấy lão cổ đông tầm mắt nhạy bén, phát hiện lão đại nhà mình tay run một chút.

Vẻ mặt không cảm xúc của Lãnh Duệ quét qua, bọn họ vội vàng cúi đầu.

“Ai phụ trách Tinh Vân?”

Lãnh Duệ định trực tiếp tắt máy, cuối cùng quay về gửi đi một tin nhắn, nội dung, “Lập tức xử lý.”

Mấy cổ đông đột nhiên nghe câu hỏi, liền ngẩn ra.

Cuối cùng, vị giám đốc nào đó không thể không đứng lên, “Là tôi.”

Ngón tay thon dài, gõ từng nhịp trên mặt bàn, lông mày hơi nhướng, “Xử lý lời đồn trên mạng một chút.”

Vị giám đốc nào đó cũng không dám hỏi lời đồn gì, hiện tại Lãnh Duệ đã mở miệng, khẳng định là lời đồn không tốt với ca sĩ của Tinh Vân.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
CHƯƠNG 14: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (14)



Không quá một giờ, tin đồn về Đường Quả, cơ hồ đều biến mất không còn dấu vết.

Ngay tại thời điểm mọi người còn đang suy đoán, Weibo Tinh Vân liền lên tiếng, ngụ ý Đường Quả chính là ca sĩ mới đầy tiềm năng, đương nhiên cần phải dùng một số tiền lớn để bồi dưỡng. Còn nói thêm, bọn họ phát hiện Đường Quả ở đâu, cùng cô kí hợp đồng như thế nào.

Tóm lại, năng lực kể chuyện xưa của công ty so với mấy lời mắng Đường Quả, thì càng đáng tin hơn nhiều.

Chủ yếu là, hợp đồng Đường Quả ký với Tinh Vân dán rõ ràng trên tường như thế, không tin cũng phải tin.

Thực lực Đường Quả như thế nào mọi người đều thấy.

Một ít anti-fan vẫn muốn giãy giụa, cuối cùng Tinh Vân đưa ra một phần chứng cứ, một đoạn tin nhắn, có một thí sinh dự thi nào đó, mua thủy quân, khắp nơi bôi nhọ Đường Quả .

Một đoạn tin nhắn dài, bao gồm chuyển khoản, đối thoại giữa thí sinh kia cùng thủy quân. Thoáng chốc, những lời mắng Đường Quả như bốc hơi, tự động biến mất.

Hiện tại mọi người đều quay lại mắng thí sinh mua chuộc thủy quân kia, tìm kiếm tiết mục của cô ta, lại phát hiện giọng hát của cô ta cũng không có gì đặc biệt, lập tức bị bao phủ bởi cơn mưa nước bọt của cộng đồng mạng.

Tổ tiết mục cũng nhanh chóng xử lý chuyện này, ngay lập tức tước quyền thi đấu của thí sinh này.

Người trong cuộc, Đường Quả, lại ngày càng nổi tiếng.

Không ít người từng bôi đen cô, đều đến phía dưới Weibo của cô xin lỗi. Ngoài phối hợp với tổ tiết mục tuyên truyền trên Weibo, thì Đường Quả không có ý định xuất hiện.

Làm cho fans của cô không có cách nào giao lưu cùng cô.

Ngay tại thời điểm các fans muốn tuyệt vọng rồi, cô lại phát một cái Weibo.

“Tôi có kim chủ lợi hại nha, anh ấy nói một câu, ai cũng không dám mắng tôi. Ai mắng tôi, tôi liền cho người đó xui xẻo.”

Weibo này phát ra, đã có vô số người chia sẻ lại, các fans của cô đều dở khóc dở cười.

“Quả Quả chính là tức giận.”

“Đúng vậy, là ai nếu bị oan uổng như vậy, cũng đều sẽ tức giận.”

“Người kia không biết xấu hổ sao? Thật là chán ghét, chính mình không có thực lực, lại còn mua hắc thủy quân.”

“Quả Quả của chúng ta hát dễ nghe như vậy, lại xinh đẹp, khó tránh khỏi sẽ bị nhiều người ghen ghét, sau này có chuyện như thế, chúng ta nên mở mắt thật to, tránh bị người ta dắt mũi a.”

“Đúng vậy, hiện tại lòng người thật khó đoán mà, chẳng phải xem thường Quả Quả của chúng ta không có bối cảnh, mới dám làm xằng bậy sao? Nhìn xem, có vị kia, còn ai dám nói bậy cái gì?”

“Đúng vậy, đúng vậy, nếu Quả Quả có kim chủ, đối phương còn dám bôi nhọ cô ấy sao?”

Weibo bị thảo luận gần như nổ tung, Vưu Ngọc mới biết.

“Tổ tông à, nếu lần sau có phát Weibo, phải thương lượng với tôi trước, được chứ?” Vưu Ngọc vẻ mặt bất đắc dĩ, vị này là thật sự có kim chủ , nhưng bản thân lại có thực lực, nếu không, cô cũng không can tâm tình nguyện như vậy.

Đường Quả ăn kem, không chút để ý, “Không có việc gì, không phải tôi có kim chủ sao, ai mắng tôi, hắn sẽ giúp tôi mắng lại.”

Vưu Ngọc thật không còn gì để nói, còn muốn cảnh cáo, đột nhiên điện thoại vang lên.

“Vâng….Không có việc gì, đều rảnh, được, tôi sẽ lập tức đưa cô ấy qua.” Vưu Ngọc tắt điện thoại, thở dài một hơi nhẹ nhõm, “Kim chủ của cô muốn cô lập tức qua đó.”

…………………..

Kim chủ đại nhân, hôm nay anh muốn nghe gì a?”

Đường Quả ngồi trên sô pha, một tay chống cằm, con ngươi xinh đẹp nhìn chằm chằm Lãnh Duệ, người đàn ông này, thật là đẹp trai mà!

Ta thích!

Lãnh Duệ nhắm hai mắt, nằm trên ghế, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ gõ trên mặt bàn, “Tùy tiện.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
CHƯƠNG 15: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (15)



Đường Quả hát xong một bài hát, nội tâm của Lãnh Duệ từ bạo ngược liền bình ổn xuống.

Hắn vừa mở mắt ra, cô gái vốn ngồi rất xa phía trước, đang lại gần quan sát hắn.

Đến khi gương mặt đẹp tựa thiên sứ kia sắp đụng tới chóp mũi của hắn, hương thơm thuộc về thiếu nữ tràn ngập xung quanh.

Đường Quả thấy hắn mở mắt ra, thổi nhẹ một hơi, chớp chớp mắt, “Kim chủ đại nhân làm việc rất dứt khoát, tôi rất vừa lòng, ngoài muốn nghe hát, còn cần tôi phục vụ cái khác không?”

“Không cần.” Lãnh Dục giơ tay đẩy Đường Quả, “Cút.”

Đường Quả ngược lại không đi, lại gần, ngồi trên bàn làm việc, nhìn thẳng Lãnh Duệ, “Thân thể...Dáng người của kim chủ đại nhân thật là tốt.”

“Chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta phạm tội.”

“Lúc mặc quần áo cũng đủ cho người ta suy nghĩ bậy bạ thế này….Nếu như không mặc, không biết sẽ có bộ dáng gì nha.” Con ngươi mỊ hoặc của Đường Quả không chút kiêng dè mà thưởng thức, hoàn toàn không có ý tứ che dấu.

Bị ánh mắt lộ liễu của Đường Quả nhìn chằm chằm, còn cố tình nói ra, làm Lãnh Duệ có loại cảm giác, bị sắc nữ xâm phạm,

Ngón tay mảnh khảnh trắng nõn của Đường Quả nâng nâng cầm, môi hồng nhẹ nhàng câu lên, khuôn mặt tựa như thiên sứ, thanh thuần nhưng lại lộ ra nụ cười chỉ thuộc về ác ma.

“Kim chủ đại nhân, hình như anh đang thẹn thùng….”

Con ngươi ma mị, nhẹ nhàng cắn khóe môi, “Nhìn thật là mê người.”

Ngay lúc Lãnh Duệ sắp tức giận, Đường Quả tự nhiên đứng lên, sửa sang lại chính mình một chút, trên mặt luôn treo nụ cười tươi.

“Được rồi, tôi đi.”

“Nhớ rõ lời tôi nói.”

“Nếu muốn tôi làm gì, có thể kêu người đến đón tôi.”

Lãnh Duệ, “…” Nữ nhân này, hắn sẽ không có ý gì khác.

Trước khi đi, Đường Quả còn tặng hắn một nụ hôn gió, làm hắn thật hối hận, tại sao lại lựa chọn một cô gái có tính cách quái dị như Đường Quả.

“Tôi thấy kim chủ đại nhân rất đẹp trai, tôi coi trọng tiền còn cả nhan sắc của anh , nhưng mà, đối với vị trí Lãnh phu nhân, tôi không có hứng thú.” Đường Quả chớp chớp mắt, thanh âm mềm mại, ôn nhu, tựa hồ ngọt đến đầu quả tim, “Nói trắng ra, tôi muốn thượng anh a….Ha ha ha!”

Nói xong, Đường Quả quyết đoán kéo cửa văn phòng, nhanh chóng rời đi.

Lãnh Duệ nắm chặt tay, kéo kéo cổ áo, khóe miệng kéo ra một nụ cười lạnh, không biết trời cao đất dày, còn muốn thượng hắn sao? Nên ném cô ta xuống cho cá mâp ăn mới phải.

Nhưng là, lúc nhắm mắt, trong đầu lại hiện lên bóng dáng thiếu nữ trước khi rời khỏi văn phòng, đứng ở cửa, nói câu kia, “Tôi muốn thượng anh” , bộ dáng khi nói câu đó nhất thời lòng hắn nổi lên một trận khô nóng.

Lãnh Duệ nhanh chóng tỉnh táo lại, nhíu nhíu mày, ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, không thể nào, bất kì người phụ nữ nào cũng không có khả năng ở bên cạnh hắn quá một tháng.

Cho dù là giọng hát của cô, nhiều nhất một tháng sẽ mất tác dụng với hắn.

Lãnh Duệ thả lỏng cười, hắn lo dư thừa, người phụ nữ này sẽ nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt hắn.

Khi Đường Quả lên xe, Vưu Ngọc kinh ngạc, cô nhìn đồng hồ, vừa mới qua mười phút, theo bản năng hỏi một câu, “Nhanh như vậy?”

“Hả?”

Đường Quả sửng sốt một chút, lập tức hiểu được ý trong lời nói của Vưu Ngọc, nhẹ nhàng mà chống trán, khóe môi kéo lên, không có giúp Lãnh Duệ chứng minh trong sạch, rất tiếc nuối gật đầu, “Đúng vậy.”

Tức khắc, biểu tình Vưu Ngọc liền cổ quái.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
CHƯƠNG 16: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (16

“Ngày mai chính là trận chung kết, Tiểu Quả, em chuẩn bị tốt chưa?”

Nói thật, Vưu Ngọc rất khẩn trương.

Sau lưng Đường Quả đúng là có kim chủ, muốn con đường phía trước thuận lợi, trừ khi có bối cảnh đặc biệt, mấy ai không có người chống lưng phía sau.

Dù cho có thiên phú, nếu không có người nâng đỡ, cuối cùng cũng sẽ bị người khác kéo xuống, căn bản không có cơ hội xuất đầu lộ diện.

Từ khi nghe Đường Quả hát một câu, cô liền rất xem trọng cô bé này.

Chỉ cần Đường Quả không tìm đường chết, tương lai nhất định phong quang vô hạn. Có thể nói, trận chung kết ngày mai, cô so với Đường Quả càng khẩn trương hơn.

Ngược lại là Đường Quả, một bộ không liên quan gì đến tôi, dáng vẻ không thèm để ý, làm cô có chút không yên lòng.

“Đường Quả!”

Thấy Đường Quả còn uống được trà sữa, ăn điểm tâm bên kia, Vưu Ngọc liền không ngồi yên được, “Tổ tông à, hiện tại tốt xấu gì cũng đã có chút danh tiếng, không thể thu liễm một chút sao? Ăn nhiều như vậy, không sợ béo phì à?”

“Đừng lo lắng.”

Đường Quả xoa xoa khóe miệng, tự tin nói, “Em nhất định giành được hạng nhất.”

“Em đừng quên, còn có một người, đối với em, uy hiếp rất lớn.” Vưu Ngọc cười lạnh nói, “Thực lực của Lục Kỳ không thể coi thường, đến lúc đó thua bởi cô ta, em đừng có ở trước mặt chị mà khóc nhè.”

Đường Quả nháy nháy mắt, “Em sẽ không thua, đặc biệt là cô ta.”

Vưu Ngọc cũng không quan tâm lời an ủi của Đường Quả, ngược lại thận trọng nói, “Chị đã hỏi qua, trận chung kết sẽ thêm hai vị giám khảo.”

Thấy Đường Quả một bộ dáng không thèm để ý, Vưu Ngọc quyết định phải làm cho Đường Quả đối với chuyện này coi trọng hơn.

“Mà hai vị kia, là người của Lục Kỳ, thực lực của cô ta cũng không kém, cứ cho ba vị giám khảo kia thích em, cũng sẽ tìm ra mọi cách, để Lục Kỳ bên kia được lợi, cũng không phải không có khả năng.”

Không nói cái khác, đến lúc đó, chỉ cần một vị giám khảo chấm điểm, thấp hơn so với Lục Kỳ một chút, củng đủ để thay đổi kết quả.

“Lục gia giúp cô ta tìm người?” Đường Quả cuối cùng cũng dừng ăn.

Vưu Ngọc lắc đầu, “Là Lãnh thiếu.”

Vưu Ngọc cũng không biết Lãnh Tử Việt là con nuôi của Lãnh Duệ, người bên ngoài, cũng không ai biết hai người có quan hệ cha con.

“Lãnh Tử Việt a.” Đường Quả thâm ý bật cười, “Là hai vị nào?”

“Đồng Xán, Trầm Vân.”

Vưu Ngọc có chút lo lắng, “Hai vị này, là ca sĩ lâu đời, không chỉ có giọng hát lợi hại, fans cũng không ít, gần đây nghe nói hai người họ bắt đầu tham gia mảng điện ảnh. Bản thân Lục Kỳ hát không tồi, kéo cô ta một lần, còn có thể nịnh bợ được Lãnh thiếu, hà cớ gì lại không làm?”

Lãnh thiếu quản lý toàn bộ mảng điện ảnh Tinh Vân, cô nói, bọn họ giúp Lục Kỳ hay là vẫn giúp em?”

Vưu Ngọc vốn tưởng rằng nói vậy, có thể dọa cho Đường Quả hoảng loạn.

Đáng tiếc, Đường Quả lại tiếp tục vùi đầu ăn, ăn đến ngon miệng, không có chút quan tâm đến Vưu Ngọc đang lải nhải bên kia.

“Tổ tông, chị nói nhiều như vậy, em rốt cuộc có nghe hay không?”

Đường Quả ngẩng đầu, muốn nói gì, tầm mắt đột nhiên lóe lên, khóe miệng kéo lên một nụ cười ác ý, không thể không khiến cho Vưu Ngọc chú ý.

Hai người bước vào tiệm trà sữa, cũng thấy được Đường Quả.

Vưu Ngọc nhìn thấy hai người này, theo bản năng cảm thấy không có gì tốt.

Lãnh Tử Việt vốn muốn nắm tay Lục Kỳ rời đi, nhưng mà, Lục Kỳ đã lôi kéo Lãnh Tử Việt vào được.

“Đường tiểu thư, thật là trùng hợp.”

Lục Kỳ thật không nghĩ tới, sự việc lúc trước, đối với Đường Quả không hề có chút đả kích nào, ngược lại kéo cho cô ta thêm nhân khí.

Từ Lãnh Tử Việt, cô ta biết được, Đường Quả dựa vào kim chủ, căn bản cũng không phải loại sạch sẽ gì.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
CHƯƠNG 17: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (17)

Chính vì biết sau lưng Đường Quả có kim chủ, cũng không quan tâm mối quan hệ trước đây của Lãnh Tử Việt với Đường Quả.

Là một người phụ nữ ham giàu như vậy, làm sao có thể so sánh với cô ta được chứ.

Đường Quả không trả lời Lục Kỳ, ngược lại nhìn Lãnh Tử Việt, khóe miệng kéo lên một nụ cười.

Lãnh Tử Việt nhìn vẻ mặt tươi cười của Đường Quả, cả người đều không tốt, muốn kéo Lục Kỳ rời đi.

Nhưng mà Đường Quả đột nhiên lên tiếng.

“Lãnh Tử Việt, anh có ý gì nha, mang theo cả bạn gái hiện tại đến nơi thường xuyên hẹn hò cùng bạn gái cũ.” Đường Quả ưu nhã ngậm một viên đá, “Có phải không tìm thấy nơi để hẹn hò hay không, cảm thấy nơi này thuận tiện, con đường quen thuộc, còn có phương tiện đơn giản, liền dẫn người đến đây?”

[Ký chủ, chúng ta đã nói trước với nhau rồi mà, cô không cần phải phá hư tình cảm của nam nữ chủ đâu.] Hệ thống nghe những lời này, không ngồi yên nổi nữa, ký chủ của nó, lại muốn làm chuyện xấu rồi.

Đường Quả nhẹ mỉm cười: Ta không có phá hư tình cảm của bọn họ, vàng thật không sợ lửa, ta chỉ là tăng thêm chướng ngại, để bọn họ gia tăng tình cảm thôi.

Hệ thống: […….] Ta lại không có ngốc.

Đường Quả: Là không ngốc, là thiểu năng mới đúng.

Đối lập với nụ cười tươi của Đường Quả, gương mặt của Lục Kỳ đều sắp biến dạng, tức đến nỗi không nói được một lời.

Rõ ràng biết Đường Quả cố ý chọc mình, nhưng nghe những lời này, vẫn tức giận không thôi, thậm chí cảm thấy Lãnh Tử Việt còn không tôn trọng mình.

Đi quán cà phê xa hoa không tốt sao? Một hai phải tới tiệm trà sữa này, còn gặp được người phụ nữ không biết xấu hổ này nữa.

“Tiểu Quả, em có cần phải nói như vậy không?” Lãnh Tử Việt nhíu nhíu mày, “Lúc trước em không phải thế này, hiện tại sao lại biến thành như vậy, Kỳ Kỳ cũng không có đắc tội em.”

Vốn dĩ Lãnh Tử Việt tìm hai vị giám khảo trợ giúp cho Kỳ Kỳ, trong lòng còn có chút áy náy, hiện tại, chút áy này liền biến mất sạch sẽ.

Đưa Lục Kỳ đến tiệm trà sữa này, chỉ vì hắn cảm thấy vị trà sữa ở đây không tệ, muốn chia sẻ cho người hắn thích mà thôi.

Kết quả bị Đường Quả nói thành như vậy, trong lòng Kỳ Kỳ chắc chắn không thoải mái.

Từ một cô gái đơn thuần, biến thành người phụ nữ ghen tị, ham tiền.

“Kỳ Kỳ, phía trước không phải có một quán cà phê sao?” Lãnh Tử Việt cũng không nhìn Đường Quả, ngược lại cẩn thận hỏi Lục Kỳ.

Thái độ của Lãnh Tử Việt làm khóe miệng Lục kỳ rốt cuộc cũng lộ ra vài phần tươi cười, “Tử Việt, bây giờ qua luôn sao?”

“Đương nhiên, Kỳ Kỳ không phải không thích nơi này sao?” Lãnh Tử Việt một bộ nhu tình, hoàn toàn đóng vai nguời đàn ông tốt, lòng Lục Kỳ vui đến thõa mãn, “Sau này chúng ta đi nơi nào đều do em chọn, được không?”

Đường Quả nói chuyện luôn nhằm vào cô, cũng bởi vì không cam lòng, tuy rằng trong lúc cô xuất ngoại, cô ta đã chiếm Lãnh Tử Việt một thời gian, nhưng hai người cũng không có phát sinh gì, cô ta cũng không có được trái tim của Lãnh Tử Việt.

Đường Quả chính là một kẻ thất bại, cho dù ở bên Lãnh Tử Việt, cũng không có được trái tim của Lãnh Tử Việt.

Nghĩ đến đây, trong lòng Lục Kỳ thoải mái hơn không ít.

Cô không cần so đo với kẻ thất bại, bất quá cũng chỉ là một vai hề mà thôi.

Lãnh Tử Việt cũng không nói thêm câu nào với Đường Quả, nắm tay Lục Kỳ rời đi.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
CHƯƠNG 18: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (18)
“Dễ nghe không?”

Đường Quả hát xong một đoạn nhạc khúc, khóe miệng cong cong, nhìn người đàn ông đang nằm thả lỏng trên sô pha.

Tay chống cằm, thanh âm mềm mại, ôn nhu, con ngươi xinh đẹp chớp chớp, “Nhìn dáng vẻ hưởng thụ của anh, nhất định rất dễ nghe.”

Thời điểm Lãnh Duệ nghe cô hát, trước nay đều không nói chuyện, cả người thực an tĩnh, áp lực thường ngày trên người cùng hơi thở âm trầm cũng biến mất.

Có đôi khi, nghe cô hát, rất nhanh liền tiến vào giấc ngủ, một giấc liền thẳng đến ngày hôm sau.

Thời gian nửa tháng nháy mắt trôi qua, giọng hát của cô vẫn như cũ có tác dụng rất lớn với hắn, không vì thời gian mà mất tác dụng, cũng không giống như trong tưởng tượng của hắn, càng không giống những người phụ nữ trước kia hắn gặp.

“ Lãnh Duệ, kỳ thật anh có thể khen tôi một câu,” Đường Quả híp mắt nhìn người đàn ông áo ngủ rời rạc, phác họa dáng người cực phẩm, cong cong khóe môi, “Có hứng thú làm chuyện khác hay không, tôi coi trọng thân thể của anh.”

Lãnh Duệ mở mắt ra, liếc mắt nhìn người phụ nữ không biết xấu hổ.

Hắn duỗi tay nắm lấy cằm thon gọn của cô, da cô mịn màng, tinh tế, khiến hắn có chút không muốn buông tay.

“Da mặt thật dày.”

Cằm của Đường Quả bị Lãnh Duệ niết đến hồng hồng, người đàn ông này thật không biết thương hoa tiếc ngọc là gì mà.

Đường Quả giống như không có cảm giác đau đớn, ngược lại khóe miệng kéo lên độ cong lớn hơn, “Tôi ấy à, da mặt phải dày một chút. Không thể trách tôi, ai bảo thân hình của anh lại tốt như vậy, làm tôi lúc nào cũng suy nghĩ bậy bạ a.”

Lực đạo Lãnh Duệ càng lớn, ý cười nơi đáy mắt lộ ra nguy hiểm, “Có biết cá mập ăn người như thế nào không?”

“Anh thật sự là không bỏ được.”

Ngữ điệu mềm mại, nhẹ nhàng có chút làm nũng, trong lòng Lãnh Duệ cứng lại, buông lỏng tay ra.

Đường Quả mỉm cười tủm tỉm, “Tôi biết anh không nỡ mà.”

Cằm cô bị niết đến đỏ hồng, trên mặt lại tươi cười như cũ, thật làm Lãnh Duệ nhìn không thấu.

Cô đối với hắn không chút che dấu, loại phụ nữ này chỉ coi trọng túi tiền của hắn, không tính toán lấy được trái tim của hắn. Từ trước đến giờ, dù nhiều hay ít, đều sẽ tỏ ra thực thích hắn, muốn cùng hắn ở bên nhau, chỉ là bởi vì thích hắn.

Ngoài mặt không lộ ra, thực tế hoặc thích dáng người hắn, hoặc tiền, hoặc địa vị của hắn.

Người phụ nữ này, hắn khẳng định, cô chỉ coi trọng quyền lợi cùng nhan sắc của hắn.

Lãnh Duệ khôi phục bình tĩnh, mặc áo ngủ rời rạc, ngồi xuống, không chút để ý, “Nói đi, chuyện gì.”

Cùng sống chung hơn nửa tháng, tính tình của người phụ nữ này thế nào, hắn rõ hơn ai hết. Trước đó làm hắn cao hứng, sau lại lợi dụng cơ hội đưa ra yêu cầu, trước giờ đều dùng một kịch bản cũ rích.

Hắn cũng không thèm quan tâm, không vạch trần cô, ngược lại cùng cô chơi cái kịch bản cũ này.

Đường Quả nhân cơ hội ngồi bên cạnh Lãnh Duệ, Lãnh Duệ cũng không có ý tứ ngăn cản. Hắn không muốn, chẳng lẽ còn sợ người phụ nữ yếu ớt này đè được hắn sao?

Hắn hoàn toàn quên mất, trước kia hắn có bao nhiêu chán ghét đối với phụ nữ muốn tiếp cận hắn.

Đường Quả một tấc lại muốn tiến một bước, tay nhỏ ôm lấy cánh tay của Lãnh Duệ, hệt như mèo con làm nũng.

“Lãnh Tử Việt giúp Lục Kỳ tìm hai vị giám khảo, bọn họ muốn tại vòng chung kết chỉnh tôi.” Đường Quả còn dùng cằm cọ cọ cánh tay của Lãnh Duệ, lộ ra ánh mắt cùng bộ dáng vô cùng đáng thương, đôi mắt ngập nước nhìn Lãnh Duệ, “Cô ta chính là ghen ghét tôi hát hay hơn cô ta, muốn dùng thủ đoạn khác để cướp đoạt hạng nhất của tôi.”

“Nếu vì thủ đoạn này, làm người ta không đoạt được hạng nhất, trrong lòng người ta khả năng sẽ gặp đả kích lớn, hơn nữa có khả năng đời này người ta không thể hát được nữa.”

Khóe miệng Lãnh Duệ có chút run rẩy, hắn chưa từng gặp qua người phụ nữ nào không biết xấu hổ như vậy.

Hệ thống: [ đồng cảm ]

Ký chủ đã mất hết liêm sỉ rồi!!!
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
CHƯƠNG 19: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (19)

“Lãnh Duệ, anh quá nghĩa khí, dùng quyền lực để giữ gìn chính nghĩa.”

Đường Quả nhìn Lãnh Duệ vừa cúp điện thoại, khóe miệng câu lên một nụ cười, như một tiểu hồ ly.

Lãnh Duệ hất móng vuốt của Đường Quả, “Lần sau trực tiếp nói, không cần quanh co lòng vòng.”

Thời điểm cô còn có tác dụng, hắn đều có thể thõa mãn bất kể yêu cầu gì của cô, chỉ cần hắn nguyện ý.

Nói xong câu đó, Lãnh Duệ liền cảm thấy ánh mắt của cô không chút nào che dấu nhìn hắn, khóe mắt hắn run một chút.

“Nhanh lên, lên lầu ngủ.” Cô vừa nói xong,

Lãnh Tử Việt đẩy cửa ra, đúng lúc nghe những lời này, vẻ mặt ba hắn cũng giống người phụ nữ mặc váy ngủ, không kiên nhẫn thúc giục lên lầu ngủ.

Đại não hắn còn chút kịp thời, lẳng lặng đi vào.

Sớm biết, ban ngày hắn đến công ty tìm Lãnh Duệ. Buổi tối trở về, rõ ràng sẽ gặp một vài hình ảnh khó coi.

Cũng may, hôm nay hắn về sớm, hai người vừa nhìn chỉ là mới bắt đầu.

Dù là như vậy, trong lòng Lãnh Tử Việt cũng không quá thoải mái, dù sao thì Đường Quả từng là bạn gái của hắn.

“ Ba.”

Lãnh Tử Việt trước mặt Lãnh Duệ ngoan như một con cún, “Con có chút việc cần thương lượng với ba.” Nói xong, hắn nhìn Đường Quả bên cạnh.

Cô mặc một chiếc váy ngủ ngắn tay, tóc đen có chút rối xõa xuống dưới, khuôn mặt thanh thuần như cũ, cổ áo rũ xuống lộ ra xương quai xanh tinh xảo, làm tăng mấy phần yêu mị.

Làn váy vừa tới đầu gối, đôi chân trắng nõn thẳng tắp làm người ta có chút hoa mắt.

Váy ngủ rộng thùng thình, nhưng không có cách nào che dấu dáng người tuyệt mỹ, trong lúc nhất thời, Lãnh Tử Việt nhìn đến ngây người.

Lãnh Duệ nhíu nhíu mày, đi đến trước mặt Lãnh Tử Việt, không biết là cố ý hay vô tình, ngăn thân ảnh của Đường Quả, “Vào thư phòng nói.”

“Ngươi vào chờ ta một chút.”

Quay đầu lại, Lãnh Duệ nhìn tới Đường Quả, người phụ nữ da mặt dày này, ánh mắt rõ như ban ngày, có phải muốn đè Lãnh Tử Việt hay không, rốt cuộc Lãnh Tử Việt cũng có một túi da rất đẹp.

Đường Quả chạy chậm đến bên Lãnh Duệ, nhón mũi chân, ở bên tai hắn, nhẹ nhàng nói, “Yên tâm đi, tôi chỉ muốn đè một mình anh, anh đẹp trai hơn, có tiền hơn, so với anh ta, lại càng có mị lực hơn.”

Những lời này, làm Lãnh Duệ cảm giác thật vi diệu.

Thanh âm cũng không nhỏ, Lãnh Tử Việt nghe được, gương mặt tức khắc cứng đờ, tay nắm thật chặt.

“Tôi chờ anh trở lại a.”

Thân ảnh Đường Quả biến mất, hai người đi vào thư phòng.

Lãnh Tử Việt cuối cùng nhịn không được nói, “Ba, người phụ nữ kia, khi nào dọn đi?”

Đã hơn nửa tháng rồi.

Lãnh Duệ liếc Lãnh Tử Việt một cái, làm hắn có chút hoảng sợ, hắn sao dám quản chuyện của Lãnh Duệ.

“Ba, con không phải có ý tứ kia, người phụ nữ này cũng giống mấy người trước, vì đạt mục đích của mình, không quan tâm gì khác, loại phụ nữ này có thể chơi, nhưng tuyệt đối đừng nghiêm túc. Hôm nay cô ta ở trước mặt ba ngoan ngoãn, nói không chừng ngày mai liền nằm trong lòng người khác.”

Lãnh Tử Việt không nghĩ tới, vẻ mặt tươi cười của Lãnh Duệ biến mất, đáy mắt xuất hiện một tia âm trầm.

“Những tiểu minh tinh đó, vì tài nguyên, sẽ tìm kim chủ, trên cơ bản sau một thời gian sẽ đổi một kim chủ khác, nếu vận khí lớn một chút, tìm người có địa vị càng cao.” Lãnh Tử Việt càng nói càng hăng say, “Nếu vận khí quá tệ, thì mặc kệ là người nào, ngay cả ông lão 80 tuổi, nếp nhăn đầy mặt, tai to mặt lớn, thậm chí một người có thể cùng bồi với nhiều người đàn ông, chỉ cần cho cô ta lợi ích là được,”

Lãnh Duệ mày đều nhăn lại, trong lòng có điểm đổ vỡ.
 
Top