Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
Chương 190: Trọng sinh thứ nữ (52)
Ân oán của Đường Hoan cùng hầu phủ, cuối cùng là Dạ Diễm ra mặt giải quyết.

Dạ Diễm tuy là Thất hoàng tử, nhưng hầu phủ cũng không phải ăn chay, hứa hẹn vô số chỗ tốt, mới làm hầu phụ nhả ra, bọn họ còn yêu cầu Đường Hoan vô điều kiện giúp Trịnh Tụng luyện chế linh trị liệu thân thể.

Trong đó Sinh Cơ Đan nhiều nhất, Sinh Cơ Đan có thể bố máu thịt tươi, nhưng cũng không thể làm đồ vật kia mọc lại.

Đường Hoan trong lòng phẫn nộ, lại không thể không đồng ý. Có nàng luyện chế linh đan, nếu thân thể Trịnh Tụng xảy ra vấn đề, hầu phủ sẽ còn tìm nàng gây phiền toái.

Lúc này nàng chỉ cảm thấy thực lực của mình vẫn không đủ mạnh, chờ nàng đủ mạnh, sớm hay muộn cũng sẽ tẩy huyết hầu phủ.

Từ ngày đó về sau, Đường Quả bị Dạ Chu mang về hoàng cung, muốn nàng thanh tĩnh mấy ngày. Đường Quả cũng không cự tuyệt, gần đây nàng cũng không muốn nhìn thấy Đường Hạo Huy cùng Lâu di nương.

Nàng suy đoán, Đường Hạo Huy rất nhanh sẽ mời Bạc Vân Tư đang bế quan, nàng thật sự không quá muốn gặp.

Ở hoàng cung, thấy nhiều nhất ngoại trừ Dạ Chu còn có Dạ Phàm, ba người cơ bản cùng nhau dùng cơm. Trừ bỏ người ngoài, Dạ Chu cùng Dạ Phàm tình cảm vô cùng tốt, ở trước mặt người một nhà, tóm lại hắn đối với Dạ Phàm, ồn ào kêu ca ca.

Dạ Phàm cũng là một huynh trưởng bao dung, chiều theo Dạ Chu nháo.

Mặc khác cùng nhau dùng cơm với bọn họ là một vị công công trung niên, không cần nhiều lời, nhất định là người Dạ Phàm vô cùng tín nhiệm. Không biết có phải nàng nhìn đối phương có chút lâu rồi hay không, Dạ Phàm mới giải thích một chút,

“Vi Nguyên từ nhỏ đã đi theo ta, biểu muội nếu có yêu cầu gì, có thể trực tiếp đến tìm hắn.” Dạ Phàm cười cười, “Kỳ thật hắn cũng không phải là thế này, chỉ là có một lần ta bị người ta đuổi giết, hắn vì cứu ta mà giúp ta chắn một đao, vết thương lại ở nơi không nên, cứ như vậy dứt khoát lưu lại trong cung.”

Dạ Chu còn bổ sung, “Kỳ thật Vi đại ca và ca của ta khi còn nhỏ là bạn tốt.”

Đường Quả kinh ngạc chớp mắt, cùng lúc đó lại bật cười, dẫn tới mấy người đều kinh ngạc.

“Đại biểu ca, còn có vị Vi đại ca này, huynh có nghĩ muốn khôi phục hay không?”
Ba người nghe được lời này, đều khiếp sợ nhìn chằm chằm nàng, còn cẩn thận phân biệt lờ này của nàng, có chút không thể tin tưởng.

“Các người nghĩ không sai, ta chính là có ý này, ta nói rồi người hầu phủ đắc tội ta chắc chắn sẽ hối hận. Vi đại ca gặp được ta là huynh may mắn.”

Vi Nguyên lúc này có chút không bình tĩnh, có thể làm một nam nhân bình thường, ai lại nguyện ý làm thái giám, lựa chọn này của hắn cũng là bất đắc dĩ. Dạ Phàm để hắn ở hoàng cung, thực tế cũng vì hắn mà cho hắn một nơi thanh tĩnh.

“Thật sự?” Vi Nguyên hỏi, thần sắc có vài phần kích động.

“Thật sự.” Đường Quả híp mắt, “Yêu cầu duy nhất là, sau khi thành công, các huynh giúp ta tuyên truyền một chút bản lĩnh của ta thật lớn, đặc biệt ta muốn hầu phủ là người đầu tiên biết.”

Dạ Phàm bừng tĩnh, cười to, “Được, chỉ cần biểu muội ngươi có thể làm Vi Nguyên khôi phục bình thường, muội có yêu cầu gì ta đều thỏa mãn muội, cho dù muội muốn Dạ Chu, ta cũng cho muội.”

Bộ dáng muội xem ta đều đem đệ đệ tặng cho muội rồi, làm Đường Quả không còn gì để nói.

Dạ Chu trộm nhìn ca ca nhà mình giơ ngón cái lên,, đúng là ca ca hắn, thật là ca ca tốt của hắn a.

Vi Nguyện cười không nói, qua một hồi lâu, mói nói, “Ta thân vô vật dư thừa, bất quá sau này muội tử có gì cần yêu cầu trợ giúp, ví dụ như giết chết hai người thần không biết quỷ không hay ta còn có thể làm được, đánh người ta cũng rất am hiểu, ở trong cung nhiều năm như vậy, giáo huấn người không chút đau đớn, ta còn có vài phần bản lĩnh.”

Hệ thống yên lặng quan sát tất cả, thân thể run như cái sàng, đây đều là người tàn nhẫn a, vô cùng tàn nhẫn a.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
Chương 191: Trọng sinh thứ nữ (53)
“Nghe nói sao? Đại tổng quản bên người Dạ Hoàng biến thành nam nhân bình thường.”

“A??? Có việc này thật sao?”

“Đúng vậy, ta có người thân làm việc ở hoàng cung, nghe nói vị đại tổng quản này vốn chính là nam nhân bình thường, tiến cung làm đại tổng quản không phải là hắn chủ động, mà lúc tuổi trẻ, hắn giúp Dạ Hoàng chắn một đao, bị thương tới nơi đó, mới bất đắc dĩ nhập cung.”

“Ta sao lại không quá tin tưởng, chặt đứt đồ vật đó làm sao có thể mọc lại? Ai có bản lĩnh như vậy?”

“Ha ha, các ngươi hỏi ai có bản lĩnh đó, người này, các ngươi đều đã nghe nói qua, khoảng thời gian trước đồn đãi về nàng đến bây giờ vẫn chưa tan đi.”

“Mau nói mau nói, ngươi cũng đừng úp úp mở mở nữa.”

“Nàng chính là--------- đích tiểu thư Đường gia Đường Quả, tin tức vô cùng chuẩn xác, các ngươi nếu hoài nghi, chính mình có thể tự đi xác nhận. Đại tổng quản hiện giờ không phải đại tổng quản, được Dạ Hoàng ban cho tước vị, có đất phong, còn cho phép ở tại hoàng cung, có thể lên triều bàn luận.”

Lời vừa nói ra, mọi người ồ lên.

Đích tiểu thư Đường gia thật sự có bản lĩnh như vậy?

Cùng lúc đó hầu phủ cũng đã nhận được tin tức, hầu phủ vẫn là nơi biết được tin tức đầu tiên, Đường Hoan, Đường Hạo Huy cũng biết.

Đương nhiên tâm tình hai người này không tốt lắm, Đường Quả rõ ràng có biện pháp, lúc trước lại không hề lấy ra.

Lúc này, mọi người không khỏi nhớ lại những lời Đường Quả nói ra trước đại môn, hầu phủ đã đắc tội nàng, sau này hầu phủ có đến nàng cũng không tiếp.

Vì thế, bọn họ yên lặng mà cấp cho hầu phủ một cây nến. Người cũng bị các ngươi đắc tội, đích tiểu thư Đường gia cũng không phải người dễ đối phó.

“Hầu gia, vậy bây giờ phải làm sao a, hiện tại đã xác nhận được Nguyên vương đã hồi phục, bằng không Dạ Hoàng sao lại ban cho hắn đất phong, nghe nói lúc trước vị nữ tử vẫn luôn si tâm chờ đợi Nguyên vương, thêm mấy tháng nữa sẽ cùng Nguyên vương thành thân.”

Nếu không phải khôi phục, bọn họ sẽ thành thân sao? Nghĩ lại đó là điều không thể.”

“Để ta nghĩ lại.”

“Hầu gia, ngài còn phải nghĩ sao? Mặc kệ thế nào cung phải đến xin Đường Quả ra tay, Tụng Nhi chúng ta sô khổ, bất luận thế nào cũng phải chữa khỏi cho nó.”

Hầu gia vô cùng khó xử, vị kia rất khó để nói, còn có nhiều người hộ tống như vậy, đắc tội không nổi, trước kia hắn không cho rằng như vậy, cho nên đồng ý tính toán của Đường Hạo Huy, ai cũng không ngờ được a.

Chính hắn tự hố mình.

“Vậy bà đi đến Đường phủ trước xem sao.”

Hầu phu nhân trong lòng vui vẻ, vội vàng đồng ý.

“Vi đại ca, chúc mừng a, nguyên lai còn có một người si tâm như vậy chờ huynh.”

Đường Quả đúng là ngoài ý muốn, nàng kia cũng thật sự si tình. Cũng may cuối cùng cũng chờ được, xem như là một chuyện vui.

Vi Nguyên vô cùng cảm kích Đường Quả, hắn không nghĩ tới có ngày hôm nay. Những lời cảm kích dư thauwf hắn cũng không nói, chỉ đem ân tình này ghi tạc trong lòng.

“Đường tử muội, sau này ai khi dê muội cứ nói với ta một tiếng, ta giúp muội đánh hắn.”

“Vi đại ca, đây là nhiệm vụ của ta, phiền toái huynh không cần quá nhiệt tình.” Dạ Chu không làm, người bảo vệ biểu muội, bên người biểu muội chỉ có thể là một mình hắn.

Cho dù biểu muội không đồng ý cùng hắn ở bên nhau, bên cạnh nàng cũng chỉ có thể là hắn.

Vi Nguyên ha hả cười, không thèm để ý đến Dạ Chu, chỉ nói, “Vậy dệ phải cố lên.”

Để hắn đứng mà xem!

“Đường tiểu thư, bên ngoài truyền đến tin tức, nói Đường gia chủ muốn gặp ngài.”

Mấy người nghe được lời cung nhân tới báo, Đường Hạo Huy muốn gặp Đường Quả, sôi nổi cảm thấy không còn gì để nói.

Bọn họ đều không lên tiếng, chờ Đường Quả quyết định.

“Ném ra là được, về sau Đường Hạo Huy đến không cần báo lên.”

Cung nhân lĩnh mệnh đi xuống, không bao lâu, hắn lại quay về, lần này nói là Bạc Vân Tư tới.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
Chương 192: Trọng sinh thứ nữ (54)
Bạc Vân Tư đã nhiều năm chưa tới hoàng cung, phải nói từ lúc tỷ tỷ nàng gả cho Tiên Dạ Hoàng, nàng liền không bao giờ bước vào hoàng cung.

Một lần tới liền cảm thấy trong lòng không thoải mái, nghĩ đến chính mình không bằng tỷ tỷ.

Tại sai tỷ tỷ có thể gả cho nam nhân tối cao của Tiên Bình quốc, mà nàng chỉ có thể gả cho một cái Đường gia chủ.

Là mê muội mới có thể nhất định xúc động, bởi vì Đường Hạo Huy lời ngon tiếng ngọt mà cùng đối phương thành thân.

Những năm gần đây, nàng hối hận, hối hận đến không được.

Mỗi lần nhìn đến nữ nhi của chính mình Đường Quả, sẽ lại nhớ đến lựa chọn sỉ nhục chính mình.

Nhưng mặc khác, nàng lại hy vọng nữ nhi của mình có thể thay nàng hoàn thành nguyện vọng mà nàng chưa hoàn thành.

Từ khi Đường Hoan mới lộ đường kiếm, nàng liền rất để ý, hận không thể để nữ nhi của mình vượt qua Đường Hoan.

Nàng so ra kém hơn thân tỷ của mình, nữ nhi của mình chẳng lẽ lại so ra kém hơn một nữ nhi do di nương sinh ra?

Sau thanh danh của Đường Hoan ngày càng tốt, thanh danh của Đường Quả cũng được người biết. Chẳng qua một người là thanh danh tốt, một người lại là danh kiêu ngạo ương ngạnh, có lý không tha.

Về Đường Hoan đều là lời đồn tốt, mà Đường Quả đâu? Đều toàn những lời khó nghe.

Nàng hối hận sinh nữ nhi này ra, gả cho Đường Hạo Huy là một sỉ nhục, sinh hạ nữ nhi này nàng càng nhục nhã hơn.

Từ lần trước nhìn thấy Đường Quả, nàng đối với nữ nhi này liền không có tâm tư. Lúc này mới xuất quan, Đường Hạo Huy liền đến tìm nàng, nói là muốn nàng giúp một chút.

Nàng hỏi thăm sự tình trải qua, trong lòng không có nhiều ít dao động, trước tiên nghĩ Đường Hoan quả nhiên là nữ nhi do một cái di mương sinh ra, cái di nương kia cũng không biết thế nào bò lên giường công tử hầu phủ, thật không biết xấu hổ.

Đường Hạo Huy thích ai, nàng một chút cũng không thèm để ý, người này lại không phải người nàng thích.

Hầu phủ cùng Đường gia có mâu thuẫn, Đường Hoan băm mệnh căn của công tử hầu phủ, tất cả mọi người đều nói, nữ nhi kia của nàng có thể giúp được công tử hầu phủ.

Nàng liền đến đây.

Nàng không phải tới giúp công tử hầu phủ, mà là nữ nhi của nàng trở nên ưu tú như vậy, hiển nhiên vượt qua Đường Hoan, Đường Quả lúc này nếu đồng ý, thanh danh càng tốt, đối với nàng là chuyện tốt.

Chỉ cần Đường Quả tiếp tục ưu tú như thế, nàng không ngại đối phương có phải từng sỉ nhục nàng hay không, đối phương càng sống tốt, càng có thể làm người xem nhẹ quá khứ của nàng, mọi người chỉ biết kính ngưỡng nàng là mẫu thân của luyện dược sư cao cấp.

“Hầu phủ đã tới cầu trước cửa, tức giận của ngươi cũng nên giảm, trước tiên chữa khỏi cho hắn đi.” Bạc Vân Tư bưng tư thái của trưởng bối, lời nói lạnh nhạt vô tình, ánh mắt Dạ Chu cùng mấy người đi theo cũng lạnh mấy phần.

Bạc Vân tư không đợi Đường Quả mở miệng, trên mặt hiện lên chút ý cười, “Thật không ngờ tới ngươi đã trưởng thành, ưu tú như vậy, so với Đường Hoan lại ưu tú hơn.”

Đường Quả: “…”

“Ta hôm nay tới không có chuyện gì khác, qua hai ngày này ta sẽ tiếp tục, ngươi chọn thời gian đến chữa khỏi cho người ta liền thành.”

Đến nỗi giữa Đường Hạo Huy cùng Đường Quả có mâu thuẫn gì, nàng một chút cũng không thèm để ý.

“Ta sẽ không đi.”

Bạc Vân Tư nhíu mày liễu, “Chuyện này đối với ngươi là chuyện tốt, chuyện nhỏ không tốn chút sức này, còn có thể đánh bóng thanh danh có cái gì không tốt? Hôm nay về sau, toàn bộ hầu phủ đều coi ngươi là ân nhân.”

“Thanh danh đối với ta có chỗ lợi gì?” Đường Quả cười như không cười, “Từ trước đến nay ta đều bị người lan truyền là đại tiểu thư kiêu ngạo ương ngạnh, bà có từng hỏi qua một lần?”

“Đều là lời đồn đãi không tốt, ta hỏi ngươi để làm gì?”

“Bên ngoài truyền lời không tốt, kia khẳng định là ngươi làm không tốt, hiện giờ ngươi làm tốt, tự nhiên sẽ truyền tốt.”

Bạc Vân Tư lý luận, làm cho người ở đây đều câm nín, vì Đường Quả mà trái tim băng giá, tức giận.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
Chương 193: Trọng sinh thứ nữ (55)
“Ngươi thật sự không đi?”

Trên mặt Bạc Vân Tư hiện lên chút tức giận, “Ta hảo tâm tới tìm ngươi, chính là muốn cho ngươi lưu lại một cái thanh danh tốt.”

“Nếu không phải ngươi vốn dĩ làm không tốt, thì thanh danh của ngươi thế nào lại không tốt? Thanh danh của ngươi không tốt, mới làm A Chu cùng ngươi từ hôn, mấy cái này còn chưa đủ để giáo huấn ngươi hay sao?”

Người ở đây đều trừng lớn mắt, đều không thể tưởng tượng được.

Đặc biệt là Dạ Chu bị điểm tên: Hắn cùng biểu muội chủ động từ hôn, hắn sao lại không biết vậy???

Dạ Chu có chút tức giận, “Đường phu nhân.”

Bị kêu Đường phu nhân, Bạc Vân Tư có chút phát ngốc, thấy là Dạ Chu gọi nàng, nàng thực nghi hoặc, vì cái gì đối phương không gọi nàng là cô nhỏ, trước đến giờ đều gọi nàng là cô nhỏ.

“Đường phu nhân, ta muốn nói rõ một chuyện, biểu muội rất ưu tú, chủ động từ hôn không phải ta, nhưng chuyện này cũng không còn quan trọng, phiền toái bà không cần một lần mở miệng đều nói biểu muội không tốt.”

Dáng vẻ tức giận của Dạ Chu có chút âm trầm, hiện tại bất luận kẻ nào cũng không được nói biểu muội hắn không tốt, ai cũng đều không được.

Bạc Vân Tư bị dọa sợ, nàng sửng sốt mấy phần, “A Chu khi còn nhỏ sex không cùng ta nói chuyện như vậy.”

“Bởi vì Đường phu nhân biểu hiện không tốt, chẳng lẽ còn muốn bổn vương tỏ thái độ tốt với bà sao? Nếu bà đủ tốt, bổn vương cần gì phải dùng thái độ không tốt đối với bà?” Dạ Chu đem câu vừa rồi trả lại cho Bạc Vân Tư, Bạc Vân Tư á khẩu không trả lời được, có chút khó coi.

[ Ký chủ, biểu ca thật uy vũ. ]

Bạc Vân tư nhìn về phía Đường Quả, một bộ dáng tại sao ta lại có thể sinh ra một nữ nhi bất hiếu như ngươi, tính tình đang tốt lại có chút khó chịu.

Đường Quả là bảo bối, ngốc tử đều biết, cũng chỉ có Bạc Vân Tư còn không thấy rõ. Có lẽ nàng thấy rõ, chỉ là vĩnh viễn đắm chìm ở thế giới của nàng.

“Ta là nương của ngươi, ta vẫn luôn đối với ngươi không có yêu cầu, lúc này đây ngươi nhất định phải nghe ta.”

Bạc Vân Tư có chút gấp không chờ nổi, nàng phun ra khẩu khí này.

“Được a.” Đường Quả cười nói.

Không đợi Bạc Vân Tư cao hứng, nàng lại nói, “Hiện giờ thân phận của ta là Đường gia trưởng lão, cũng với luyện dược sư cao cấp hiếm có luyện được đại viên mãn.”

“Nếu bà cầu xin ta, ta có thể đáp ứng yêu cầu của bà.”

Nguyên bản vì Đường Quả tức giận nên Dạ Chu không nói, cảnh tượng này giống như đã gặp qua ở đâu.

Bạc Vân Tư vừa nghe xong, tức giận đến thân mình phát run, không thể tưởng tượng nhìn Đường Quả.

“Ta chính là giống như lời đồn đãi ngoài kia, kiêu ngạo, ương ngạnh, không coi ai ra gì, bất hiếu, lục thân không nhận, tóm lại, lời đồn xấu bên ngoài đều là thật sự.”

Đường Quả buồn cười nói, “Tuy rằng bà là mẫu thân ruột của ta, nhưng ta là một người như vậy đấy, không coi ai ra gì, lục thân không nhận, sẽ không để ý ngươi là ai, muốn ta làm việc, phải cầu ta.”

Bạc Vân Tư là ai, trời sinh tính cao ngạo, vĩnh viễn sẽ không cúi đầu. Bởi vì thân tỷ gar cho nam nhân có địa vị tối cao của Tiên Bình quốc, nàng đã có thể ghi hận ghen ghét cả đời.

Muốn nàng cầu xin nữ nhi chính mình sinh ra, so với giết nàng còn khó chịu hơn.

“Nữ nhi bất hiếu.” Bưng cái giá đại tiểu thư thế gia, thời điểm Bạc vân Tư mắng chửi người đều là một loại mỹ thái, nàng bưng bộ mặt đó mấy năm này không biết có mệt hay không, “Ngươi chính là cái nữ nhi bất hiếu.”

Dạ Chu đã không nghĩ đến nói chuyện, này mẹ nó chính là cái não tàn đi.

Hệ thống cũng không nói chuyện, bồi ký chủ đi qua ngàn vạn thế giới, đây vẫn là lần đầu tiên gặp được mẫu thân là cái loại não tàn này.

Vi Nguyên xem náo nhiệt tỏ vẻ thực bình tĩnh, hắn làm thái giám mấy chục năm nay, cái này tính là cái gì.

Bạc Vân Tư lạnh nhạt nhìn Đường Quả, liếc một cái, sinh hờn dỗi rời đi, trước khi đi Đường Quả một câu, Đường Quả còn tặng một câu, “Về sau muốn tìm ta làm việc, nhớ rõ cần chuẩn bị tinh thần.”

Bạc Vân Tư lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã ra cửa.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
Chương 194: Trọng sinh thứ nữ (56)
“Vân Tư, thế nào?”

Trở lại Đường phủ đối mặt với ánh mắt trông mong của Đường Hạo Huy, Bạc Vân Tư nhớ lại nhục nhã ở trong cung, càng tức giận.

Nàng như cũ vẫn duy trì tư thái đại tiểu thư thế gia, chán ghét nhìn Đường Hạo Huy, “Nữ nhi tốt của ngươi, muốn ta cầu xin nàng. Đường Hạo Huy đúng là uất ức thay cho ngươi, sinh ra một nữ nhi ác liệt như thế. Bạc Vân Tư ta thật hối hận, lúc trước tại sao lại lựa chọn ngươi.”

“Ta như thế nào lại lựa chọn ngươi.”

Con ngươi Bạc Vân Tư hoảng thần, “Rõ ràng ta so với tỷ tỷ ta còn muốn ưu tú hơn, bất luận là cầm kỳ thi họa hay thiên phú tu luyện cùng với dáng vẻ đều hơn tỷ tỷ ta, toàn bộ Tiên Bình đều truyền mỹ danh của ta, nhiều người ái mộ ta như vậy, ta vì cái gì lại lựa chọn ngươi chứ?”

Đường Hạo Huy sắc mắt càng kém, Bạc Vân Tư mặc kệ hắn, ngây ngốc lại đi bế quan.

Hầu phủ mắt thấy để Đường Hạo Huy hỗ trợ vô dụng, rốt cuộc mang một đám người đi vào cung, yêu cầu muốn gặp Đường Quả.

Dạ Chu đã sớm phân phó người, ai có quan hệ với một nhà Đường Hạo Huy cùng với hầu phủ đều được hắn cho vào sổ đen, không được phép tiến cung.

Hầu phủ phu nhân có lẽ là thực sự thương nhi tử, lôi kéo một đám nữ quyến quỳ ở trước cửa cung, “Đường nhị tiểu thư, ta cầu xin ngươi, cầu xin ngươi giúp ta giúp Tụng Nhi, được không?”

“Ngươi muốn ta làm gì ta đều làm được, đạp đầu nhiều ít đều có thể, chỉ cần ngươi cứu nhi tử của ta, ta đều đáp ứng yêu cầu của ngươi.”

Hành vi của Hầu phủ phu nhân rước lấy không ít người xem náo nhiệt, vốn dĩ cửa cung lác đác hiện tại đã không ít người đứng vây xem.

Chuyện Hầu phủ phu nhân mang theo nữ quyến quỳ trước cửa cung, rất nhanh liền lan truyền khắp Bình Thành.

“Các ngươi nói đích tiểu thư Đường gia sẽ đồng ý không?”

“Ta xem không đi.”

“Phụ thân của nàng chưa nói hai lời đã bị ném ra, các ngươi cho rằng bọn họ sẽ đáp ứng yêu cầu của hầu phủ?”

Mọi người trầm mặc, đúng vậy, trong khoảng thời gian này, lời đồn đãi đều cho thấy, đây là vị chủ nhân không nên trêu chọc vào.

Không thể trêu vào!

Giữa trưa mặt trời lên cao, một đám người hầu phủ quỳ gối bên ngoài, cửa cung cũng không có một chút ý tứ muốn mở ra.

Hầu phủ phu nhân có chút không chống đỡ được, là trong lòng có chút không chống đỡ được.

“Đường nhị tiểu thư, ngươi tốt xấu cũng nên ra gặp mặt ta đi, coi như ta là một cái mẫu thân, đáng thương ta đi.”

Nhưng mà, như cũ vẫn không có ai để ý tới.

Hầu phủ phu nhân hiện tại có chút không xác định, bà ta cho rằng thời điểm bà ta gióng trống khua chiêng như vậy, Đường Quả nhất định sẽ không cự tuyệt. Nửa ngày qua đi, một câu đều không có, bà ta có chút bất lực.

Rốt cuộc đến lúc mặt trời sắp xuống núi, Đường Quả xuất hiện.

Hầu phủ phu nhân tuy rằng cảm thấy rất mệt mỏi, nhưng có thể tưởng tượng nhi tử có thể khôi phục, một chút khó khăn này tính là gì.

“Bà nói cái gì cũng có thể làm?”

Vốn là mọi người sắp rời đi, nhưng nhìn thấy Đường Quả xuất hiện, trong lòng lại hào hứng, ngồi xuống chuẩn bị ăn dưa.

Mỗi một lần đích tiểu thư Đường gia xuất hiện, nhất định sẽ có dưa mỹ vị để ăn.

“Đúng vậy.”

Hầu phủ phu nhân một bộ dáng thấy chết không sờn, gọi người cũng có tư thái phu nhân.

Khóe môi Đường Quả hơi câu lên, động tác quen thuộc của nàng làm cho tim của Dạ Chu đập thình thịch.

Làm sao bây giờ, hắn thật sự rất thích biểu muội xấu xa như vậy a, biểu muội càng xấu xa hắn lại càng thích.

“Hầu phủ phu nhân thật đúng là là mẫu thân có tâm.”

Hầu phủ phu nhân nghe không ra được những lời này có ý là gì, chỉ cho rằng Đường Quả cảm thán cảm tình bà đối với nhi tử.

“Đường nhị tiểu thư, ngươi đưa ra điều kiện đi, ta nhất định sẽ làm được.”

Khuôn mặt kinh diễm của Đường Quả hiện lên ý cười, mới nhìn chỉ cảm thấy xinh đẹp, nhìn kỹ lại nụ cười này có mấy phần quỷ dị, mấy phần âm trầm, làm người ta dâng lên một trận cảm giác lạnh lẽo.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
Chương 195: Trọng sinh thứ nữ (57)
“Hầu phủ phu nhân, vì nhị công tử mà phế tu vi của mình không?”

Đường Quả hỏi.

Hầu phủ phu nhân do dự chỉ trong chớp mắt, rồi sau đó nghĩ đến phế tu vi còn có thể tu luyện lại một lần nữa, coi như so với nhi tử mất mệnh căn tốt hơn.

“Ta có thể đồng ý.”

Quần chúng ăn dưa có chút run rẩy.

Đường Quả cũng không ngoài ý muốn, kẻ hèn phế bỏ tu vi, cũng tính là gì?

“Đây chỉ là điều kiện đầu tiên.”

Trong lòng hầu phủ phu nhân có một loại dự cảm không tốt, điều kiện đầu tiên liền phải phế tu vi, ba ta thật sự không biết đã đắc tội Đường Quả lúc nào.

Chẳng lẽ là hai việc trước kia?’

Chuyện thứ nhất là Lâu di nương muốn đem Đường Quả gả cho Tụng Nhi, chuyện thứ hai là Đường Hạo Huy muốn Đường Quả tới hầu phủ thay thế Đường Hoan. Nghĩ đến đây, hầu phủ phu nhân cũng không ngoài ý muốn.

Đường Quả mang thù, mọi người Bình Thành đều biết, nàng trả thù người đối với nàng không tốt, bọn họ thấy đây là lẽ thường tình.

“Trước khi nói điều kiện thứ hai, ta muốn nói cho bà biết một người.” Đường Quả chậm rì rì nói.

Dạ Chu hiển nhiên hiểu rõ câu chuyện này rất dài, liền cẩn thận đem bàn ghế đều dọn ra tới, lại trải thêm một tấm đệm thoải mái dễ chịu cho Đường Quả, để nàng ngồi lên trên, chính mình lại phân phó cho người lấy một chút đồ ăn, trà nóng, để nàng vừa ăn vừa nói, miễn cho bị mệt, bị đói.

Mọi người ở hầu phủ đói khát một ngày mắt trông mong nhìn. Lúc này Dạ Chhu ở trong lòng các nàng, chính là người biết săn sóc người khác nhất trên đời.

Quần chúng ăn dưa hai mặt nhìn nhau, lấy hành vi của tiểu vương gia, đúng thật là đích tiểu thư Đường gia không cần hắn?

Quả nhiên là dưa lớn!

“Vùng ngoại ô phía tây Bình Thành có một căn nhà, chủ nhân của căn nhà này được người khác xưng là người lương thiện nhất ở đây, rất nhiều người cảm kích hắn. Tính cách hắn ôn hòa, đãi nhân có lễ, mỗi người nhìn thấy đều phải xưng một tiếng người tốt.

Rất nhiều người ở đây đều tiếc nuối, người tốt như vậy lại không có thiên phú t luyện, đều vì hắn mà tiếc thay.”

Nói tới đây, Đường Quả tạm dừng chớp mắt một cái.

Quần chúng ăn dưa ở đây đã suy đoán được “Người tốt” này là ai. Bởi vì trước đây không lâu xảy ra một chuyện, là một chuyện khiến cho cả Bình Thành đều khiếp sợ.

“Chẳng qua, một thời gian trước, cái ‘Người tốt’ này gương mặt bị bại lộ ra, nghe nói hắn mỗi năm đểu cưới một thê tử khác, bởi vì hắn có mệnh khắc thê, mấy thê tử của hắn đều sống không lâu, cho dù như vậy, vẫn có vô số người nguyện ý đem gả nữ nhi của mình qua đó.”

“Bởi vì hắn là cái ‘Người tốt’ a.”

Đường Quả nhìn hầu phủ phu nhân nói, ánh mắt có thâm ý khác, bà ta cảm giác càng ngày càng không tốt.

“Nhưng chân tướng sự thật là, mấy chục thê tử kia trên thực tế là bị hắn làm nhục mà chết. Mỗi ngày bị đánh còn chưa đủ, trong nhà hắn còn chứa nhiều loại chó. Dùng súc sinh này đi vũ nhục thê tử của hắn.”

“Thì ra, hắn không chỉ không có thiên phú tu luyện, mà còn không được.”

Nghe đến đó, mọi người cũng nhớ tới sự tình lúc trước nháo đến cãi cọ ồn ào, trong lòng ngẫm nghĩ một trận.

Mà hầu phủ phu nhân chính là càng ngày không tốt, bà ta cảm thấy lời tiếp theo Đường Quả muốn nói, không có chút nào tốt.

Đường Quả nói chuyện này, làm bà ta có một loại cảm giác, đối phương mà Đường Quả nói chính là Trịnh Tụng.

Ngày đó Trịnh Tụng bị Đường Hoan một kiếm chém mệnh căn, còn đem Lâu di nương ôn ra ngoài, tất cả mọi người đã suy đoán được xảy ra chuyện gì.

Cho dù bọn họ giấu kỹ tới đâu, Bình Thành vẫn có ít tin đồn nhảm nhí, tóm lại thanh danh Trịnh Tụng nhà bà ta đã bị hao tổn.

“Phu nhân không phải vì nhị công tử hầu phủ chuyện gì cũng nguyện ý làm sao?”

Đường Quả cười cười nhìn hầu phủ phu nhân, trong lòng bà ta có chút sợ hãi, tay giấu trong áo nắm lại thật chặt.

“Sau khi bà tự tay phế tu vi, tái giá với người ta nói, ta sẽ giúp nhi tử bà mọc ra mệnh căn tử.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
Chương 196: Trọng sinh thứ nữ (58)
Hầu phủ phu nhân khiếp sợ tại chỗ, quần chúng ăn dưa khóe miệng hạt dưa đều rớt ra, hai mắt trừng lớn nhìn chằm chằm Đường Quả, tựa hồ muốn xác nhận lời nàng một chút, không phải là nói đùa.

“Ngươi…”

Hầu phủ phu nhân hơi hơi hé miệng muốn nói cái gì, đối diện với ánh mắt cười như không cười của Đường Quả, lời muốn nói đều kẹt trong cổ họng.

“Đường nhị tiểu thư, yêu cầu này của ngươi có chút quá mức.”

Suy nghĩ trong chốc lát, hầu phủ phu nhân mới tìm được một câu có thể nói ra, “Ta là hầu phủ phu nhân, ngươi vì sao lại muốn ta tái giá với người khác, không biết Đường nhị tiểu thư có mục đích gì.”

Một bộ dáng kia muốn nhìn kỹ, giống như hoài nghi nàng, có phải có âm mưu gì hay không.

Đường Quả cười một chút, “Hầu phủ phu nhân, nhớ kỹ, là các người tự đến cửa cầu xin ta.”

“Là bà nói cái gì cũng có thể làm được, ta chỉ đưa ra yêu cầu của mình có làm hay không do chính bà lựa chọn.”

Nàng căn bản không nghĩ đến sẽ giúp Trịnh Tụng mọc ra căn mệnh tử, xem như Đường Hoan đã làm một chuyện mà nàng cảm thấy vô cùng vui sướng.

Khóe môi hầu phủ phu nhân có chút mím lại, mặt cũng có chút trắng bệch, “Không có khả năng.”

Bà ta không bao giờ muốn gặp Đường Quả một lần nào nữa, nghĩ đến chính mình nếu không có tu vi, sẽ bị người khác làm nhục, nghĩ như vậy lòng bàn chân đều đổ mồ hôi lạnh. Bà ta vội vàng mang theo nữ quyến hầu phủ, nhanh chóng rời khỏi.

Quần chúng ăn dưa mắt biểu tình dào dạt đắc ý, tựa hồ thực vui vẻ cho Đường Quả, sau lưng lại dâng lên một trận lạnh lẽo, vị chủ nhân này thật mang thù a, về sau ngàn vạn chớ có đắc tội, hầu phủ chính là vết xe đổ kia.

“Biểu muội…” Dạ Chu kéo dài âm thanh, Đường Quả thu hội tươi cười, ngẩng đầu, “Biểu ca, chuyện gì?”

Dạ Chu trực tiếp ngồi xổm xuống bên cạnh nàng, đem tay đặt trên đầu gối nàng, còn ở trên cánh tay nàng cọ cọ, giống như một con chó đang lấy lòng chủ nhân.

“Biểu muội, ta rất thích muội a.”

Đôi mắt Dạ Chu sáng lấp lánh, trong mắt chỉ có duy nhất một người Đường Quả, tim hắn đập thật nhanh, chỉ vì nàng mà đập. Hắn nắm lấy tay nàng, đặt trên mặt chạm chạm.

“Thật sự rất thích muội a.”

Thích đến không được, biểu muội đều câu lấy linh hồn nhỏ bé của hắn đi rồi.

Quần chúng ăn dưa: Tiểu vương gia, ngươi làm gì vậy, chúng ta còn ở nơi này nha.

“Biểu muội, muội đồng ý cũng ta một lần nữa đính hôn có được không?”

Đường Quả cúi đầu, rút tay của mình ra, nhìn dáng vẻ mất mát của Dạ Chu, ngược lại đặt tay lên đầu hắn ờ sờ, há mồn liền một câu, “Biểu ca, ngoan nha, không ngoan sẽ không để ý tới huynh.”

“Biểu ca, huynh phải biết thế nào là đủ.”

Dạ Chu a một tiếng, đáng thương vô cùng, “Chỉ là ta thật sự muốn cùng biểu muội thành thân, còn muốn biểu muội sinh hài tử cho ta.”

Quần chúng ăn dưa: Quá cay mắt, tiểu vương gia, ngươi thật làm người ta cay mắt, nhìn không nổi.

“Biểu muội, ta sai rồi, không việc nào thiện hơn việc biết sai chịu sửa.”

“Nếu hôm nay muội không đồng ý, ngày mai ta lại tiếp tục nỗ lực.”

Quần chúng ăn dưa cho rằng Dạ Chu sẽ thất vọng, không nghĩ tới đứng lên khôi phục trạng thái lúc trước, vẫn là một tiểu vương gia cao cao tại thượng.

Nhưng trong ánh mắt hắn nhiều hơn cái gì, là có nhiều thêm một Đường Quả. Hắn nhìn nàng, lúc nào không có không ôn nhu.

Mặc hồng bào tuấn mỹ, trên mặt lại treo nụ cười xán lạn, đôi tay giao nhau, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn nữ tử cũng đang cười bên cạnh. Hắn đột nhiên thu hồi nụ cười, sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm túc.

“Quả Nhi, ta sẽ tiếp tục nỗ lực, một ngày nào nó muội nhất định sẽ đồng ý với ta, bị tấm lòng chân thành của ta cảm động.”

“Ngày đó, ta sẽ tự mình vì muội mà mặc váy cưới đỏ, nắm tay muội cùng đến đại sảnh bái đường, chúng ta cùng nhau hướng về phía trước thề, đời đời kiếp kiếp, không rời không bỏ.”

Hệ thống: [ Ký chủ, biểu ca thật sự là nghiêm túc đó, cô nỡ lòng nào. ]

Đường Quả cười mà không nói, sau lại nhẹ giọng, “Đời này ta chỉ tốt với một mình hắn.”

Hệ thống: CMN, ký chủ đúng là so với cẩu.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
Chương 197: Trọng sinh thứ nữ (59)
Từ ngày đó trở về sau, hầu phu nhân không còn tới tìm Đường Quả. Khoảng thời gian này ở trong cung, nàng trải qua vô cùng thoải mái.

Từ sau khi Dạ Chu hiểu rõ tâm ý, đối với Đường Quả đều là cẩn thận tỉ mỉ, chính Dạ Phàm cũng thực giật mình.

Đệ đệ không đàng hoàng kia của hắn, chỉ một lòng tu luyện, hắn trước nay không biết Dạ Chu đối với một nữ nhân tốt đến trình độ này.

Thái độ của Đường Quả làm tất cả mọi người cảm thấy không rõ, một bên nàng đối với Dạ Chu thật sự rất tốt, ngoại trừ không đồng ý cùng hắn ở bên nhau, cơ hồ đều sẽ làm người ta cảm thấy bọn họ chính là một đôi.

Dạ Chu thất bại nhiều lần, càng đánh tinh thần càng hăng, mặc kệ Đường Quả từ chối bao nhiêu lần, nửa ngày đầu hắn có chút mất mát, nhưng nửa ngày sau lại lấy lại sỉ khí.

Nghị lực bực này, không hổ là tuổi còn trẻ, tu luyện lại khiến cho nhiều người cả đời cũng không thể tới được cảnh giới đó.

Nhoáng một cái, hai tháng lại trôi qua.

“Biểu muội, muội muốn đi ra ngoài rèn luyện sao?” Dạ Chu tỏ vẻ rất vui, hắn ở trong cung cũng đã lâu, vô cùng phiền chán, lại chân chó cẩn thận hỏi, “Ta có thể đi không?”

Bộ dáng trông mong, nếu không mang theo hắn, không chừng tiếp theo hắn sẽ khóc ra cho mà xem.

Dạ Chu là dạng người gì, ở trước mặt nàng tính tình rất trẻ con, ở trước mặt người khác lại thập phần ngạo kiều, ở trước mặt đối thủ, đó là lãnh khốc vô tình.

Hắn trước này đều không che giấu hắn là dạng người gì, luôn biểu hiện đến phi thường chân thật.

“Có thể.”

“Không mang theo huynh thì mang theo ai?” Đường Quả buồn cười, “Chẳng lẽ lại muốn mang một con cẩu.”

“Không được, cho dù là mang một con cẩu, cũng chỉ có thể là ta.” Dạ Chu phản bác, sau đó lại lộ ra ánh mắt kinh hỉ, “Chỉ mang một mình ta?”

“Chỉ mang một mình huynh.”

Dạ Chu cảm thấy khoảng cách bước tới ngày hạnh phúc đó lại gần thêm một bước, biểu muội chỉ nguyện ý dẫn mình hắn đi, chứng minh trong lòng biểu muội hắn quan trọng nhất phải không?

“Biểu muội, ta kể với muội một chuyện, xảy ra ngày hôm qua, muội nghe xong nhất định sẽ vô cùng vui vẻ.” Khóe miệng Dạ Chu cong lên, vẻ mặt chắc chắn sau khi Đường Quả nghe được tin tức này sẽ phi thường vui vẻ.

Không chờ Đường Quả nói, hắn liền bắt đầu nói, “Là chuyện ở hầu phủ, lão nhị hầu phủ làm ra chuyện xấu, biểu muội đoán xem, hắn lúc này lại trêu chọc ai?”

Đối với ánh mắt nghi hoặc của Đường Quả, Dạ Chu chờ không nổi trực tiếp nói đáp án, “Bạc Linh Nhi.”

“Nàng ta?” Đường Quả bật cười, nghe được tin tức này quả thực nàng rất vui vẻ, “Đã xảy ra chuyên gì?”

Trịnh Tụng đã không còn mệnh căn tử, chuyện của Lâu di nương, không bất ngờ hình tượng cũng đã bị hủy hoại, hiện tại không có gia tộc nào nguyện ý gả nữ nhi của mình qua. Rất nhiều thị nữ hầu phủ đều không muốn đi hầu hạ Trịnh Tụng.

Trịnh Tụng biến thái không nói, là người vô căn, đi theo hắn sẽ có tiền đồ sao? Quan trọng nhất chính là biến thái không có căn còn không có thiên phú tu luyện, đi theo hắn chính là tự tuyệt đường chính mình.

“Là Đường Hoan làm.”

Dạ Chu không nhịn được buồn cười nói, “Biểu muội suy đoán không sai, hai người này nháo đến lúc sau, Bạc Linh Nhi không quen nhìn Đường Quả Đường Hoan, nơi nào cũng muốn tìm phiền toái cho nàng. Gần đây ở Bình Thành làm cho Đường Hoan chút sự tình, thật hay giả đều có, tóm lại là không có chuyện gì tốt, dẫn tới thanh danh Đường Hoan xuống dốc không phanh.”

Chọc giận Đường Hoan cũng bởi vì ngày hôm qua trong vòng quý nữ Bạc Linh Nhi nói Đường Hoan không biết xấu hổ, còn chưa cùng tiểu thất có hôn ước liền dọn đến phủ đệ của tiểu thất, mắng vô cùng khó nghe, ta không thể để làm ô lỗ tai của biểu muội.”

“Đường Hoan tự nhiên không thể bỏ qua, vậy mà lại học được biện pháp kia của biểu muội, chẳng qua nàng ta cho người đến dụ dỗ Bạc Linh Nhi đến một nơi vắng, đem người đưa đến phòng lão nhị hầu phủ.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
Chương 198: Trọng sinh thứ nữ (60)
“Bạc Linh Nhi cũng không phải là Lâu di nương, nàng ta có tu vi, thời điểm hạ dược, không có cách nào phản kháng hầu phủ lão nhị lăng nhục. Chờ sau khi được hết công hiệu, nàng ta mấy kiếm liền đem hầu phủ lão nhị thọc tê liệt, chặt gân tay cùng gân chân của đối phương, chỉ thừa một cái mệnh sống lay lắt.”

Khóe miệng Dạ Chu nhấc lên nụ cười xán lạn, hồng bào trên người hắn lúc này lại càng làm hắn thêm chói lóa.

“Lúc sau nàng ta thừa dịp không có ai để ý liền chạy trốn, có lẽ là biết nàng ta quay về Bạc gia, người Bạc gia cũng không nói gì nàng ta, nói không chừng còn sẽ bị phế tu vi, trong lòng nàng ta lại càng thêm oán hận Đường Hoan. Thông minh lựa chọn chạy trốn, hơn phân nửa là chờ đợi thời cơ tới, lại trở về tìm Đường Hoan báo thù.”

Dạ Chu nói nói liền thấy đáy mắt Đường Quả lập lòe mờ mịt ánh sáng, tiến đến bên tai nàng, “Ta cho người theo dõi hành tung của nàng ta, thuận tiện lau sạch dấu vết nàng ta trốn thoát, bảo đảm Bạc gia cùng hầu phủ cùng Đường Hoan đều sẽ không tìm được người, sau muốn làm thế nào, lợi dụng thế nào liền xem biểu muội.

“Biểu muội muốn làm thế nào, cứ giao cho ta!”

Loại chuyện xấu không có tiết tháo, để hắn làm tốt hơn, Giúp biểu muội làm chuyện xấu, chính là vinh hạnh của hắn a.”

Dạ Chu chớp chớp con mắt đào hoa, phảng phất muốn mê choáng nữ tử càng ngày càng làm người kinh diễm trước mặt. Hắn chờ mong dáng vẻ chọc Đường Quả bật cười, có chút ngứa tay sờ sờ trán.

“Biểu muội có phải thấy ta lớn lên dễ nhìn hay không?”

Biết kế tiếp hắn liền sẽ nói, đẹp như vậy, không bằng mang về nhà đi, muốn xem lúc nào liền xem lúc đó. Đường Quả đem hắn nhẹ nhàng đẩy ra.

Thành thân, là không có khả năng, cả đời này đều không thể thành thân.

“Biểu ca cho nàng ta một cơ hội trưởng thành.”

Đường Quả khóe miệng nhấp nhấp, gương mặt mỉm cười nói, “Để nàng ta trưởng thanh nhanh một chút, ít nhất so với Đường Hoan phải hơn, cao hơn Đường Hoan một chút liền được.”

Đều là người hại nàng, không có đạo lý để Bạc Linh Nhi nhẹ nhàng liền báo thù. Cho dù là Đường Hoan, tương lai sẽ trải qua cái gì thì cùng nhau chịu đi.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
324
Điểm
63
Chương 199: Trọng sinh thứ nữ (61)
“Ngươi hỏi ta vì sao không trực tiếp đồng ý biểu ca, bởi vì ta mang thù a.”

“Thiểu năng, ngươi cùng ta trải qua nhiều thế giới như vậy, chẳng lẽ còn không biết ta vô cùng thù dai hay sao? Ta đã thừa kế cảm tình của nguyên chủ, không có biện pháp ngăn cản hắn làm việc gì, huống hồ mỗi sai phạm, ta đều cho đối phương một cơ hội sửa sai, đây là chính bọn họ không cần.”

Hệ thống không có gì phản bác, muốn nói Đường Quả là người vô lại, nhưng những lời cô nói đều là sự thật.

“Nếu bởi vì hối hận việc lúc trước đã làm, xin lỗi, làm tất cả để vãn hồi là có thể có được điều mình muốn, thế giới này làm gì có nhiều tiếc nuối như vậy?”

Đường Quả ôm ngực, “Nguyên chủ ở thế giới trước theo đuổi bước chân của Dạ Chu mấy trăm năm, cuối cùng vì cứu Dạ Chu mà chết, cũng không có được tình cảm của Dạ Chu, đây chính là tiếc nuối cỡ nào.”

“Lại một thế giới bởi vì Đường Hoan trọng sinh, vận mệnh của nàng càng suy sụp, cuối cùng cũng không thể thấy mặt Dạ Chu lần cuối, ôm hận mà chết, ta thật sự vì nàng ấy có chút phẫn nộ.”

“Ngay từ đầu ta đã hỏi hắn, hắn không lauwj chọn ngăn cản ta từ hôn, cho nên xin lỗi, ta mặc dù đối với hắn tốt, nhưng sẽ không bao giờ cùng hắn thành thân. Nhìn thấy hắn thật tình đối với ta, ta cũng sẽ trả một trái tim chân thành cho hắn.”

Trong lòng hệ thống có chút đáng thương cho Dạ Chu, lại nhịn không được mắng ký chủ là tên biến thái.

[ Nếu ngay từ đầu biểu ca cô lựa chọn ngăn cản cô từ hôn, hơn nữa cùng cô thử một lần, ký chủ, cô sẽ cùng hắn ở bên nhau sao? ]

“Sẽ, ta sẽ cùng hắn ân ân ái ái cả đời.”

Hệ thống trầm mặc, hắn bỗng nhiên có chút hiểu suy nghĩ của Đường Quả, nhưng vẫn cảm thấy ý nghĩ của cô thật cực đoan, làm việc vô cùng biến thái, nơi này hình như có chút ngược tâm a.

“Biểu muội?”

Đường Quả lấy lại tinh thần, liền thấy vẻ mặt lo lắng của Dạ Chu, “Có chuyện gì sao, biểu ca?”

“Suy nghĩ cái gì mà lại nhập thần thế, có phải có việc gì không?” Một bộ dáng kia biểu ca giúp ngươi giải quyết làm Đường Quả bật cười, nàng lắc lắc đầu nói không có.

Nàng nhìn thẳng con ngươi hắc bạch phân minh của Dạ Chu, đột nhiên hỏi, “Biểu ca, nếu cuộc đời này huynh không có cách nào đạt thứ mình mong muốn, huynh sẽ tiếp tục lựa chọn đi tiếp hay không?”

“Huynh hối hận hay không?”

Dạ Chu không hiểu rõ Đường Quả tại sao lại muốn hỏi như vậy, nhưng hắn vẫn bình tĩnh gật đầu, “Ta sẽ không hối hận, cho dù kết quả thế nào, ta cũng sẽ tiếp tục. Biểu muội, muội không cần nói cho ta, cả đời này sẽ không có kết quả.”

“Đúng vậy, cả đời này sẽ không có kết quả, biểu ca, bây giờ huynh hối hận vẫn kịp.”

Dạ Chu a một chút lạo hỏi, “Biểu muội sẽ thích người khác sao?”

“Sẽ không, ta thích biểu ca nhất.”

A… Thật vui vẻ lại thật khổ sở, đây là loại tâm tình phức tạp gì thế này. Biểu muội không thích người khác, nhưng lại không muốn cùng hắn ở bên nhau, còn nói thích hắn, thật muốn mệnh của hắn.

“Ta đây cũng nhận.”

Dạ Chu chính là Dạ Chu, cho dù Đường Quả đã tỏ vẻ cuối cùng sẽ không có kết quả. Hắn cũng chỉ không vui trong chốc lát, sau lại đối với Đường Quả tốt thế nào thì tốt thế ấy. Đương nhiên, Đường Quả cũng đối tốt với hắn.

Dạ Chu chỉ là không rõ, rõ ràng Đường Quả đối với hắn tốt như vậy, thích hắn như vậy, tại sao lại không muốn cùng hắn ở bên nhau?

Chẳng lẽ biểu muội thật sự mang thù lúc trước? Hắn nào biết còn nguyên nhân có loại kiếp trước kiếp này.

Thời gian tiếp theo, Đường Quả dựa theo cốt truyện đi đến nơi có cơ duyên với nguyên chủ, đem cơ duyên này lấy đi, lúc sau Đường Hoan theo sát bước chân nàng, nhìn thấy cơ duyên sớm đã bị lấy đi, nội tâm có vài phần phức tạp, đối với Đường Quả càng ngày càng kiêng kị, lại không có bất cứ biện pháp gì.
 
Top