[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,852
- Điểm cảm xúc
- 5,562
- Điểm
- 113
Chương 230: Hủy dung hoa hậu giảng đường ( 21 )
Editor: trucxinh0505
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
“Có cư dân phản ánh, từ trong phòng các người truyền ra hương vị hôi thối, có rất nhiều đứa nhỏ chung quanh tiểu khu đều bị hương vị trong phòng các người truyền ra tới làm cho hôn mê, chúng tôi tới điều tra chứng cứ, mời các người phối hợp kiểm tra.”
Kỷ Tiểu Tư đập vỡ trứng không có bao lâu, cái loại hương vị hôi thối này liền lan tràn ra ngoài, cô nhìn đến đàn chủ【 Hoa khôi 】nói không thể đập vỡ, liền mơ hồ cảm giác sự tình quá không khéo.
Thật sự trứng quá thúi, căn bản không dám cầm ra, đang âm thầm sốt ruột đem trứng xử lý như thế nào.
Cô ở trong đàn tìm 【 Hoa khôi 】 hỗ trợ, đáng tiếc lúc ấy Đường Quả lo nói chuyện với Ngụy Việt, không có xem đàn.
Cứ như vậy, không đến mười phút, mùi trái trứng hỏng kia từ cửa sổ lan tràn ra ngoài. Những đứa trẻ chơi đùa bên dưới, cùng với những người già lớn tuổi đều bị cái mùi này làm cho ngất xỉu, bị người nhà đưa đi bệnh viện.
Toàn bộ tiểu khu đều tràn ngập cái mùi thúi không cách nào hình dung này, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt cư dân, bọn họ lựa chọn báo nguy.
Lúc sau cảnh sát điều tra, phát hiện hương vị là từ trong nhà Kỷ Tiểu Tư truyền ra, liền tìm tới cửa.
“Tôi… Quả trứng này là tôi nhặt, tôi cũng không biết đó là trái trứng gì, chỉ là tò mò liền đặt ở trong nhà, không nghĩ tới nó sẽ phát ra cái hương vị này.”
Kỷ Tiểu Tư thật sự muốn khóc, cô nào biết trái trứng này không thể đập vỡ, đàn chủ lại không có nói rõ ràng, làm hại cô hiện tại giải thích không rõ ràng lắm.
Mặc kệ Kỷ Tiểu Tư nói như thế nào, vẫn bị cảnh sát mang về cục cảnh sát, muốn cô phối hợp điều tra. Kỷ Tiểu Tư không có biện pháp, đành phải gọi điện thoại xin Phó Trác giúp đỡ, mới cùng cảnh sát đi cục cảnh sát.
Thời điểm buổi chiều đi học, Đường Quả không có thấy Kỷ Tiểu Tư, hướng group bao lì xì quét mắt, lúc này mới phát hiện Kỷ Tiểu Tư tìm cô thật lâu, khóe miệng cô hơi kiều lên.
“Kỷ Tiểu Tư đâu?”
“Bị mang đi cục cảnh sát, tiểu khu nhà cô ấy có không ít đứa nhỏ cùng người già bị mùi thúi làm cho ngất xỉu.”
“À…”
Đường Quả cũng không chú ý, để cho Kỷ Tiểu Tư nếm thử tư vị bị mọi người bài xích đi, không biết những người đó có thể yêu cầu bọn họ chuyển nhà hay không, cô có chút tò mò.
Quả trứng kia hỏng rồi, cũng không có hỏng cái gì, ở gần thực thúi mà thôi.
【 Ký chủ, Ngụy Việt đang trộm ngắm ngươi. 】
Hệ thống có loại cảm giác đậu má, nó đã có thể kiểm tra đo lường được thời điểm Ngụy Việt nhìn ký chủ nhà nó, tim đập không bình thường, Ngụy Việt này là nằm trong tay ký chủ nhà nó.
Nói thật nó có chút thất vọng, rốt cuộc Ngụy Việt là kẻ thứ nhất ở trong tay ký chủ nội tâm kiên trì ổn định lâu như vậy.
Nơi nào hiểu được, đó là bởi vì căn bản ký chủ không có nghiêm túc nói chuyện, một khi nghiêm túc liền có kết quả.
“Phó Trác Thư cũng không ở, đi cục cảnh sát xem Kỷ Tiểu Tư sao?”
Khóe miệng Đường Quả nhấc lên một tia cười, cực kỳ tươi đẹp, làm Ngụy Việt nhìn lén cô tâm thình thịch loạn nhảy, cậu vội vàng cuối đầu, làm bộ bản thân đều không có nhìn thấy cái gì.
Rõ ràng hiện tại cô khó coi, nhưng cậu càng muốn nhìn, cậu là bị bệnh đi, Ngụy Việt có chút mê mang nghĩ đến, ngày mai trốn học không đi.
Buổi chiều sau tan học, Ngụy Việt cũng không có lao ra phòng học trước tiên, ngược lại âm thầm quan sát người ngồi cùng bàn.
Thấy Đường Quả vẫn luôn đang làm bài tập, cậu có chút kìm nén không được, “Cậu không mang theo sách bài tập về nhà?”
“Ừ, cũng không có quá nhiều, làm xong lại trở về.”
“Làm xong liền sáu giờ rưỡi.”
“Bên ngoài có tài xế cùng bảo tiêu.”
Ngụy Việt không nói, yên lặng ngồi tại chỗ, người trong ban đều biết thói quen Đường Quả, làm xong bài tập mới về nhà, những người cũng cùng ở lại, ái muội liếc mắt nhìn Ngụy Việt một cái, cười tủm tỉm rời đi.
Ngụy Việt: “…” Tức giận.
Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!
“Có cư dân phản ánh, từ trong phòng các người truyền ra hương vị hôi thối, có rất nhiều đứa nhỏ chung quanh tiểu khu đều bị hương vị trong phòng các người truyền ra tới làm cho hôn mê, chúng tôi tới điều tra chứng cứ, mời các người phối hợp kiểm tra.”
Kỷ Tiểu Tư đập vỡ trứng không có bao lâu, cái loại hương vị hôi thối này liền lan tràn ra ngoài, cô nhìn đến đàn chủ【 Hoa khôi 】nói không thể đập vỡ, liền mơ hồ cảm giác sự tình quá không khéo.
Thật sự trứng quá thúi, căn bản không dám cầm ra, đang âm thầm sốt ruột đem trứng xử lý như thế nào.
Cô ở trong đàn tìm 【 Hoa khôi 】 hỗ trợ, đáng tiếc lúc ấy Đường Quả lo nói chuyện với Ngụy Việt, không có xem đàn.
Cứ như vậy, không đến mười phút, mùi trái trứng hỏng kia từ cửa sổ lan tràn ra ngoài. Những đứa trẻ chơi đùa bên dưới, cùng với những người già lớn tuổi đều bị cái mùi này làm cho ngất xỉu, bị người nhà đưa đi bệnh viện.
Toàn bộ tiểu khu đều tràn ngập cái mùi thúi không cách nào hình dung này, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt cư dân, bọn họ lựa chọn báo nguy.
Lúc sau cảnh sát điều tra, phát hiện hương vị là từ trong nhà Kỷ Tiểu Tư truyền ra, liền tìm tới cửa.
“Tôi… Quả trứng này là tôi nhặt, tôi cũng không biết đó là trái trứng gì, chỉ là tò mò liền đặt ở trong nhà, không nghĩ tới nó sẽ phát ra cái hương vị này.”
Kỷ Tiểu Tư thật sự muốn khóc, cô nào biết trái trứng này không thể đập vỡ, đàn chủ lại không có nói rõ ràng, làm hại cô hiện tại giải thích không rõ ràng lắm.
Mặc kệ Kỷ Tiểu Tư nói như thế nào, vẫn bị cảnh sát mang về cục cảnh sát, muốn cô phối hợp điều tra. Kỷ Tiểu Tư không có biện pháp, đành phải gọi điện thoại xin Phó Trác giúp đỡ, mới cùng cảnh sát đi cục cảnh sát.
Thời điểm buổi chiều đi học, Đường Quả không có thấy Kỷ Tiểu Tư, hướng group bao lì xì quét mắt, lúc này mới phát hiện Kỷ Tiểu Tư tìm cô thật lâu, khóe miệng cô hơi kiều lên.
“Kỷ Tiểu Tư đâu?”
“Bị mang đi cục cảnh sát, tiểu khu nhà cô ấy có không ít đứa nhỏ cùng người già bị mùi thúi làm cho ngất xỉu.”
“À…”
Đường Quả cũng không chú ý, để cho Kỷ Tiểu Tư nếm thử tư vị bị mọi người bài xích đi, không biết những người đó có thể yêu cầu bọn họ chuyển nhà hay không, cô có chút tò mò.
Quả trứng kia hỏng rồi, cũng không có hỏng cái gì, ở gần thực thúi mà thôi.
【 Ký chủ, Ngụy Việt đang trộm ngắm ngươi. 】
Hệ thống có loại cảm giác đậu má, nó đã có thể kiểm tra đo lường được thời điểm Ngụy Việt nhìn ký chủ nhà nó, tim đập không bình thường, Ngụy Việt này là nằm trong tay ký chủ nhà nó.
Nói thật nó có chút thất vọng, rốt cuộc Ngụy Việt là kẻ thứ nhất ở trong tay ký chủ nội tâm kiên trì ổn định lâu như vậy.
Nơi nào hiểu được, đó là bởi vì căn bản ký chủ không có nghiêm túc nói chuyện, một khi nghiêm túc liền có kết quả.
“Phó Trác Thư cũng không ở, đi cục cảnh sát xem Kỷ Tiểu Tư sao?”
Khóe miệng Đường Quả nhấc lên một tia cười, cực kỳ tươi đẹp, làm Ngụy Việt nhìn lén cô tâm thình thịch loạn nhảy, cậu vội vàng cuối đầu, làm bộ bản thân đều không có nhìn thấy cái gì.
Rõ ràng hiện tại cô khó coi, nhưng cậu càng muốn nhìn, cậu là bị bệnh đi, Ngụy Việt có chút mê mang nghĩ đến, ngày mai trốn học không đi.
Buổi chiều sau tan học, Ngụy Việt cũng không có lao ra phòng học trước tiên, ngược lại âm thầm quan sát người ngồi cùng bàn.
Thấy Đường Quả vẫn luôn đang làm bài tập, cậu có chút kìm nén không được, “Cậu không mang theo sách bài tập về nhà?”
“Ừ, cũng không có quá nhiều, làm xong lại trở về.”
“Làm xong liền sáu giờ rưỡi.”
“Bên ngoài có tài xế cùng bảo tiêu.”
Ngụy Việt không nói, yên lặng ngồi tại chỗ, người trong ban đều biết thói quen Đường Quả, làm xong bài tập mới về nhà, những người cũng cùng ở lại, ái muội liếc mắt nhìn Ngụy Việt một cái, cười tủm tỉm rời đi.
Ngụy Việt: “…” Tức giận.