Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (20)
Lãnh Duệ rút một điếu thuốc lá, bực bội châm lên, không chờ Lãnh Tử Việt nói tiếp, mở miệng, “Tìm ta có chuyện gì?”

Lãnh Tử Việt lúc này mới nhớ tới chính sự, hắn bình ổn tâm trạng, “Ba, con muốn đưa Kỳ Kỳ vào Tinh Vân, hiện tại độ ảnh hưởng của Kỳ Kỳ cũng không tệ lắm, nếu được công ty nâng đỡ, dẫn dắt sẽ càng tốt hơn.”

“Kỳ Kỳ có tiềm lực không tồi, chỉ cần công ty cung cấp tài nguyên cho cô ấy, sau này tuyệt đối sẽ không có tổn thất.”

Hắn quản lý mảng điện ảnh của Tinh Vân, âm nhạc Tinh Vân bên kia thì không quản được.

Thật ra muốn Kỳ Kỳ vào Tinh Vân, hắn chỉ cần nói một tiếng. Chỉ là có ba hắn mở miệng sẽ có hiệu quả nhiều.

Một câu của Lãnh Duệ, giá trị của Lục Kỳ sẽ tăng vọt, công ty chắc chắn mạnh mẽ bồi dưỡng cô.

“Cô ta là ai?”

“Cô ấy là bạn gái của con.”

Lãnh Duệ nhướng mày, thuận miệng nói, “Tự sắp xếp là được.”

“Cái này làm không được, điện ảnh Tinh Vân bên kia cũng không cần quản nữa.”

Lãnh Tử Việt còn muốn tranh thủ thêm, một câu này của Lãnh Duệ làm những lời hắn muốn nói đành nuốt lại.

Lãnh Tử Việt mắt trông mong nhìn Lãnh Duệ, “Ba, nếu là người mở miệng nói….”

“Nữ nhân của ngươi, còn muốn ta quản sao?” Một câu của Lãnh Duệ liền ngăn chặn Lãnh Tử Việt, “Ngươi muốn bao dưỡng nữ nhân của ngươi, còn muốn lão tử ra tay giúp ngươi? Ngươi cũng thật không có tiền đồ!”

Lãnh Duệ bóp tắt thuốc lá, tiện tay ném vào gạt tàn thuốc, đi ra thư phòng.

“Ba, người phụ nữ kia chính là….”

Lãnh Duệ quay đầu lại, ánh mắt sắc bén dừng trên người Lãnh Tử Việt, âm thanh liền cứ như vậy mắc kẹt ở cổ họng.

Hình như ba hắn có điểm không hài lòng hắn?

Lãnh Tử Việt bực bội xoa xoa tóc, không đạt được mục đích, cuối cùng chỉ có thể yên lặng mà rời khỏi biệt thự.

Hắn không nghĩ tới, nếu ở lại biệt thự một đêm, nghe được âm thanh kia, phỏng chừng sẽ khiến hắn tức đến chết.

Cho dù không nghe được, hiện tại hắn cũng đã tức chết rồi.

“Đã hát ba bài rồi.”

Đường Quả nhìn người đàn ông dựa vào đầu giường hút thuốc, liếc mắt một cái, “Lãnh Duệ, anh chừng nào ngủ?”

Lãnh Duệ ném điếu thuốc vào gạt tàn, con ngươi sắc bén nhìn chằm chằm vào gương mặt trắng nõn của Đường Quả. Làn da bóng bẩy, hồng nhuận, đặc biệt là đôi con ngươi linh động kia, thực hấp dẫn người.

Đôi mắt híp lại, phụ nữ như vậy, tương lai dọn ra khỏi biệt thự, cũng sẽ có vô số đàn ông nguyện ý bao nuôi cô.

“Lãnh Duệ, có phải anh muốn thay đổi chủ ý, trừ hát ra, còn muốn làm chuyện khác nha?”

Lãnh Duệ còn không phản ứng lại, Đường Quả hai tay chống bên cạnh hắn, hương thơm thiếu nữ thuộc về cô quanh quẩn, tràn ngập chóp mũi hắn.

Tiểu hồ ly.

Làm người khác thực mê mẩn.

“Ngày mai thi chung kết?”

Đường Quả một lần nữa ngồi lại trên ghế, ừ một tiếng, thanh âm tựa có chút mất mát, tựa hồ bởi vì hắn không có ý đồ khác.

Lãnh Duệ có chút dở khóc dở cười, đúng là nữ nhân háo sắc.

“Cô đã ở biệt thự hơn nửa tháng,” Ngữ điệu Lãnh Duệ có chút lãnh lẽo, “Bất luận là phụ nữ nào, trước nay ở chỗ này đều không vượt quá một tháng.”

Đường Quả tay chống hai má, đôi mắt liên tục chớp chớp, “Cho nên, có biểu đạt cái gì đâu?”

“Trong khoảng thời gian này cô làm rất tốt,” Lãnh Duệ từ trong ngăn kéo, lấy ra một phần hợp đồng, cùng chứng từ bất động sản, “Đây là hợp đồng mới nhất của Âm nhạc Tinh Vân cùng một căn biệt thự, xem như thù lao của cô.”

Từ lúc bắt đầu, Lãnh Duệ đã tính toán, làm cho người phụ nữ này không thể lưu lại biệt thự quá một tháng, hắn không cho phép có trường hợp đặc biệt.

Đặc biệt là, nữ nhân này đang dần phá điểm mấu chốt của hắn.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 21: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (21)
“Lãnh Duệ, đây là kim chủ mới của tôi.”

“Hắn nói hắn muốn bao dưỡng tôi, giúp tôi nổi tiếng cả nước, còn nổi tiếng cả thế giới.”

“Đúng tôi, Lãnh Duệ, anh xem bên kia có một đám đàn ông,” Đường Quả trên mặt mang theo ý cười, “Bọn họ đều đang chờ nuôi tôi, ai bôi nhọ tôi, bọn họ đều sẽ giúp tôi trả thù.

Lãnh Duệ đột nhiên mở mắt ra, phát hiện vừa rồi chỉ là giấc mộng.

Trong mơ, người phụ nữ kia, tràn đầy đắc ý, trước mặt hắn khoe vô số đàn ông chờ bao nuôi cô, vẻ mặt đắc ý, làm hắn bừng tỉnh.

Hắn ngẩng đầu, nhìn chiếc giường ở phía trong một góc, bởi vì quá tối nên không nhìn rõ mặt, nhưng mà, có thể xác định cô vẫn ở đó.

Người phụ nữ này, quả nhiên đã ảnh hướng đến hắn.

Chờ sau trận chung kết ngày mai, phải khiến cô dọn đi!

Đường Quả dậy rất sớm, lúc tỉnh dậy, đã không thấy bóng dáng của Lãnh Duệ. Nghe người giúp việc nói, hắn còn không ăn sáng, liền vội vã đến công ty.

Đường Quả không nghĩ nhiều, Vưu Ngọc đã qua đón cô đến hội trường vòng chung kết.

Vốn dĩ vòng chung kết có 20 người, nhưng có một thí quân vì mua hắc thủy quân hãm hại Đường Quả, hiện tại bị tước đi tư cách thi đấu, chỉ còn lại 19 người.

Tổ tiết mục dường như cũng chướng mắt các thí sinh bị loại, nên không có tuyển thêm người để bổ sung.

So với bên ngoài vòng bán kết, lúc này, bên ngoài vòng đấu chung kết, Đường Quả đã bị rất nhiều fans vây quanh, đều muốn được cô ký tên.

Cô cũng không cự tuyệt, tùy ý vung chữ ký xuống, động tác nhanh gọn, chữ ký lại đẹp, trên mặt đều treo nụ cười tựa như thiên sứ, một ít fans nam đều đỏ mặt.

“Lục Kỳ đã ký hợp đồng với Âm nhạc Tinh Vân.”

Vưu Ngọc một bên tai Đường Quả nói, “Xem ra Lãnh thiếu muốn nâng đỡ cô ta, chị nghe mấy vị cấp cao phía trên lộ ra tin tức, sẽ cung cấp cho cô ta nhiều tài nguyên. Lấy tầm ảnh hưởng của cô ta ở hiện tại, đã có nhiều nhà đầu tư tìm đến, thậm chí còn có mấy đài truyền hình gameshow cũng đến tìm cô ta.”

“Tổ tông ơi, đã lúc nào rồi, em còn thờ ơ như vậy?” Vưu Ngọc vẻ mặt bất đắc dĩ, “Tham gia các gameshow, làm phát ngôn cho nhãn hàng, chính là một cơ hội tốt, cứ cho là em chỉ thích ca hát, cũng có thể đem ảnh hưởng đó đánh tới, đúng không?”

“Ở cái vòng tròn này, mỗi bước đều không dễ dàng gì, đã từng có nhiều thí sinh bước ra từ < êm tai chi âm >, đều cho rằng chỉ cần hát là được, kết quả phần lớn sau một thời gian đều biến mất tầm mắt của mọi người.”

“Nếu có thể lưu lại một ấn tượng tốt trong mắt khán giả, đối với tương lai sau này của em, tuyệt đối có sự trợ giúp rất lớn.”

“Tục ngữ nói không sai, nếu muốn người xem mua đĩa nhạc của em, đầu tiên em cần phải có lý lịch trong sạch, sau đó lại làm bọn họ thích em, đem em trở thành idol trong lòng họ, em liền thành công một nửa.”

Vưu Ngọc chỉ chỉ xung quanh, “Em nhìn bên ngoài hôm nay xem, Lục Kỳ có bao nhiêu fans?”

Đường Quả nhẹ nhàng ngước mắt, quét qua, quả nhiên xung quanh đều là đám người rất đông, đều là fans của Lục Kỳ. Đừng hỏi sao cô biết được, những người này trong bảng tên đều viết tên Lục Kỳ.

“Nếu trận chung kết hôm nay em thua Lục Kỳ,” Vưu Ngọc sắc mặt nghiêm túc, “Sau này liền bị cô ta đạp dưới chân.”

Đường Quả xuy một tiếng, bật cười, “Vưu tỷ, sao chị lại cho rằng em sẽ bại dưới tay cô ta?”

Vưu Ngọc há miệng thở dốc, thấp giọng nói, “Chị nghe tin tức bên trên nói, giống như biết trước kết quả trận đấu, nếu không sao họ lại đem nhiều tài nguyên đưa cho Lục Kỳ? Đặc biệt gần đây nhất chính là cái gameshow nổi tiếng, đừng nói là người mới, ngay cả những ca sĩ lâu đời, diễn viên đều muốn tham gia gameshow này.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 22: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (22)

Lục Kỳ thong thả đến muộn, nháy mắt đi vào, liền tìm kiếm vị trí của Đường Quả.

Cùng đi với Lục Kỳ, vẫn là Lãnh Tử Việt.

Lãnh Tử Việt nhìn thấy Đường Quả, trong đầu hắn không tự chủ hiện ra một thanh âm, phụ nữ của ba hắn, mỗi buổi tối cùng ba hắn mây mưa trên giường.

Thật khó chịu!

Đường Quả cảm giác được hai ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình, ngẩng đầu, lộ ra một nụ cười điềm mỹ nhìn hai người họ.

Lục Kỳ nắm chặt tay, mỉm cười đi đến chỗ ngồi bên cạnh Đường Quả.

“Đường Quả, cô rất tự tin thì phải, có phải đối với vòng chung kết lần này tin tưởng hay không?” Lục Kỳ vốn lớn lên xinh đẹp, cười rộ lên lại càng đẹp mắt, “Cô có giọng thực không tồi, tiếng hát rất êm tai, nhưng mà có thể chắc chắn lấy được hạng nhất sao?”

“Cô cũng nắm chắc sao?” Đường Quả không trả lời Lục Kỳ, hỏi lại.

Lục Kỳ cười nhạt, “Tôi tin tưởng nỗ lực của mình, hôm nay sẽ thể hiện tất cả, tôi tin tưởng nhất định sẽ lấy được hạng nhất, tuy rằng Đường Quả cô rất ưu tú, nhưng tôi cũng không kém.”

“Nga……” Đường Quả âm điệu kéo dài, mọi người cho rằng cô nhận thua, nhưng câu nói kế tiếp của cô làm cho mọi người đều run lên.

Đường Quả một tay chống cầm, đôi mắt xinh đẹp hơi nâng, “Cô vẫn nên bỏ ý nghĩ đó đi, hạng nhất chắc chắn là của tôi. Tuy rằng cô nỗ lực rất lâu, vì kết quả hôm nay, nhưng là, ai bảo cô xui xẻo như thế, lại gặp được tôi?”

“Nếu như không có tôi, suy nghĩ này của cô còn có thể thực hiện,” Đường Quả vẫn luôn duy trì nụ cười đó, làm người ta cảm thấy khi cô nói ra nững lời này, cũng không có tâm cơ gì, mà chỉ là biểu đạt ý nghĩ trong lòng, một chút khoe khoang cũng không có, “Nhưng mà, cô cũng không cần thất vọng, cô tuy so với tôi lớn hơn hai tuổi, nhưng vẫn là còn trẻ, cơ hội còn rất nhiều.”

Lục Kỳ: [….]

Mặt khác, mấy thí sinh hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều phát hiện gương mặt luôn mỉm cười của Lục Kỳ, đều bị Đường Quả chọc cho đến tức chết rồi.

Lục Kỳ tức đến nổi ngực phập phồng lên xuống, hít một hơi sâu, mới bình tĩnh lại.

Lục Kỳ cũng không thèm quản, trực tiếp nói, “Đừng quá tự mãn, nếu không thì đến lúc đó mặt sẽ rất đau.”

Mấy người nhìn ra, cũng mặc kệ, không muốn tham gia vào, trận chung kết hôm nay, không cần nghĩ nhiều, hạng nhất và hạng hai chắc chắn sẽ thuộc về Đường Quả cùng Lục Kỳ.

Danh hiệu đệ nhất danh, phải xem ai có bản lĩnh hơn.

Lúc này, người chủ trì phía sau hậu trường hóng chuyện như tìm được chủ đề mới.

Gấp không nổi, liền đi tới, nhất thời mọi tầm mắt đều chú ý lên hai người.

“ Lục Kỳ, Đường Quả, hai người có vấn đề gì sao?” Người chủ trì vẻ mặt hào hứng bừng bừng, “Có phải bởi vì hai người là đối thủ cạnh tranh, nên nhìn nhau không thuận mắt?”

Cũng bởi vì hai người đều là người mới nên người chủ trì mới dám hỏi như vậy, càng nhiều đề tài, lúc đó tiết mục trên truyền hình sẽ càng thú vị, bọn họ cũng không quan tâm sẽ tạo cho hai người ảnh hưởng gì.

Chỉ cần bọn họ có thêm tiết mục, ratings đi lên là được.

Lục Kỳ vẻ mặt tươi cười, “Không có, tình cảm của chúng tôi rất tốt, không có vấn đề gì, chúng tôi cạnh tranh với nhau, người bên ngoài nhìn thấy, liền nghĩ đối chọi gay gắt, thực tế không phải như vậy. Chúng tôi cạnh tranh công bằng, quan điểm về phương diện ca hát mặc dù có chút không giống nhau, nhưng cũng không có bất kì ân oán cá nhân nào, tôi cũng rất thích cô ấy.”

“Đường Quả, thật như vậy sao?”

Đường Quả gật gật đầu, “Cô ấy nói rất đúng.”

Lục Kỳ thở dài một hơi nhẹ nhõm, nhưng mà những lời Đường Quả kế tiếp, làm cô ta tức đến ngực khó chịu.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 23: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (23)

“Nhưng có một điểm, anh đoán đúng rồi.”

Người chủ trì liền phấn khích, biết đề tài đã tới, vội vàng hỏi,

“Điểm nào?”

“Chính là….” Đường Quả híp híp mắt, khóe miệng cong cong, “Tôi nhìn cô ta không thuận mắt.”

Lục Kỳ mặt cứng đờ.

“Đường Quả, cô biểu đạt ý nghĩ của mình thẳng thắn như vậy, không sợ ảnh hưởng đến danh tiếng bản thân sao? Còn nữa, cô không sợ thoát fans à?”

Lời anh ta nói, đều nhằm vào Đường Quả.

Lục Kỳ nghe đến đó, khóe miệng hơi nhếch, đúng là tự vác đá đập chân mình.

Đường Quả mắt hơi nhíu lại, “Tôi tin fans sẽ hiểu cho tôi, bọn họ càng thích người chân thật như tôi. Nếu tôi biểu hiện quá giả tạo, có một ngày đột nhiên bại lộ thực tế tôi không thích Lục Kỳ, bọn họ nhất định sẽ nghĩ, idol của họ lại quá giả dối, tâm cơ đi.”

“Sớm muộn gì cũng bại lộ, không bằng ngay từ đầu biểu đạt ý nghĩ của mình,” Đường Quả khóe miệng nhẹ nhàng câu lên, tầm mắt dừng trên người Lục Kỳ, làm cho người khác không cảm giác gì, chỉ nghe cô nói tiếp, “Tôi thật không nghĩ tới, tôi nhìn cô ta không vừa mắt, vậy mà cô ta lại nhìn tôi vừa mắt, giống như thích tôi thì phải, thật là thụ sủng nhược kinh a.”

Người chủ trì ở hậu trường nghe đến đó, microphone trong tay, không nhịn được mà run rẩy.

Quả bóng này đá đến hoàn hảo, lúc này Lục Kỳ hoàn toàn bị Đường Quả kéo xuống nước.

Nếu sau này, Lục Kỳ biểu hiện một câu không thích Đường Quả, tất cả mọi người sẽ cho rằng tất cả lời nói hôm nay đều là giả dôi, nếu không thích Đường Quả, lúc trước hai người cần gì tỏ ra một bộ dáng rất hòa thuận.

Lục Kỳ mặt trắng bệch, môi cắn thật chặt.

“Tôi hy vọng, sau này mọi người, cả fans thích tôi, nghe tôi hát, cũng biết được con người của tôi như thế nào.” Đường Quả đối mặt màn ảnh, “Trước mặt mọi người, tôi không phải là một người hoàn hảo, nếu có thể tiếp thu một Đường Quả như vậy, xin mọi người cứ tận tình thích tôi, không cần bủn xỉn.”

“Đường Quả, cô như vậy không sợ đắc tội người khác sao?”, người chủ trì hậu trường tò mò hỏi, “Ví dụ như Lục Kỳ?”

“Lục Kỳ, cô có cảm nhận gì sau khi Đường Quả thẳng thắn đối mặt cô như vậy? Hiện tại cô có suy nghĩ thế nào?”

Người chủ trì đối với đề tài này thật cảm thán, trước kia Đường Quả chỉ ngồi một góc, không nói chuyện, không ngờ, vừa nói ra, liền có bất ngờ lớn như thế, sớm biết, ngay từ đầu hắn sẽ tìm cơ hội để nói chuyện cùng Đường Quả.

Đường Quả cười tủm tỉm, “ Nếu bởi vì sợ đắc tội người khác mà trái với lòng, bên trong không vừa mắt, bên ngoài lại tỏ vẻ tươi cười, sống như thế sẽ mệt chết đó! Anh thấy giọng hát của tôi như thế nào?”

Người chủ trì ngây ra một chút, theo sau nói, “Đường Quả, tiếng hát của cô rất dễ nghe, nhẹ nhàng, nói thật, sau khi nghe cô hát, mệt mỏi sau một ngày đều tan biến, chất lượng giấc ngủ buổi tối cũng tốt hơn.

“Tôi có chút tò mò, giọng hát của cô tại sao lại có công hiệu đến thế?”

“Bởi vì, cuộc sống hiện tại của tôi rất nhẹ nhàng, việc gì cũng dám làm, cái gì cũng dám nói,” Đường Quả khóe miệng đều cong, “Anh có cảm giác như vậy, cũng bởi vì tôi đem tâm trạng của mình, thông qua tiếng hát truyền đến mọi người. Nếu như một người, không có vướng bận, không có bất kỳ áp lực gì, tự nhiên tâm trạng sẽ nhẹ nhàng, giấc ngủ cũng trở nên tốt, do đó cũng không cảm thấy mệt mỏi gì.”

Người chủ trì hoàn toàn quên mất Lục Kỳ ngồi bên cạnh, hắn hoàn toàn bị câu trả lời của Đường Quả làm cho ngẩn ra.

Nhưng mà hắn nhanh chóng nghĩ tới Lục Kỳ, tiếp tục hỏi vấn đề trước, Lục Kỳ cả người đều không tốt.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 24: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (24)


Lục Kỳ cơ hồ cắn răng nói ra, “Đường Quả thẳng thắn như vậy, tôi đương nhiên sẽ không để ý nhiều, thậm chí là ngày càng thích cô ấy.”

“Không biết vì sao cô ấy lại không vừa mắt tôi, nhưng tôi không ngại.”

Lục Kỳ duy trì nụ cười tốt đẹp, không để cho hình tượng chính mình tan vỡ.

Hiện tại cô ta sợ Đường Quả tiếp tục tới một câu, tuy rằng cô thích tôi, nhưng mà tôi như cũ vẫn nhìn cô không vừa mắt, kia cô ta thực sự không biết nên nói cái gì.

Thẳng thắn ngay từ đầu, nói cái gì cũng sẽ không phá vỡ hình tượng.

Mà cô ta ngay từ lúc đầu, xây dựng hình tượng hoàn mỹ, Lục Kỳ hiện tại thực sự là cưỡi trên lưng cọp khó mà leo xuống.

Nếu sau này cô ta biểu hiện một chút không hài lòng đối với Đường Quả, hình tượng hoàn mỹ hôm nay, trong nháy mắt sẽ sụp đổ.

Tưởng tượng tình huống lúc đó, trước mắt Lục Kỳ liền biến thành màu đen.

Người chủ trì sau hậu trường cũng cảm thấy cùng Lục Kỳ nói chuyện quả thực rất chán, một chút đề tài cũng không có, ngược lại tiếp tục tìm Đường Quả nói chuyện.

Trong lúc nhất thời, Lục Kỳ ngồi ghẻ lạnh, nhưng hiện tại, cô ta hy vọng ăn không ngồi chờ, sợ người chủ trì lại hỏi vấn đề làm cô ta khó xử.

Một tiếng sau, rốt cuộc cũng đến Lục Kỳ lên sân khấu, qua một thời gian, tâm trạng cô ta đã được điều chinh tốt.

Ca khúc hiện tại cô ta chọn là một bản tình ca bi thương thất tình, vẫn là bản tiếng Anh như cũ, không chỉ biểu diễn ca hát, còn biểu đạt đầy đủ tâm trạng bi thương của một người thất tình.

Lục Kỳ bản lĩnh rất tốt, bất luận là giọng hát hay biểu đạt cảm xúc, đều hấp dẫn người nghe. Năm vị lão sư, nghe đều yên lặng mà lau nước mắt.

Đến đoạn cuối, giai điệu xoay ngược lại, biểu hiện ra một người thất tình, chậm rãi ra khỏi tâm cảnh, làm người nghe khôi phục bình tĩnh.

Tóm lại, một bái hát này, hoàn toàn làm người khác nhận thức Lục Kỳ quả thật là một người ưu tú.

Năm vị giám khảo sôi nổi giơ điểm chấm bài:

99, 98, 98, 99, 98.

“Cô ấy hát rất khá, ngay từ đầu làm ta rơi vào trong đó.” Người nói chuyện chính là Trầm Vân, ca sĩ có thực lực lâu đời, “Cô ấy biểu đạt cảm xúc, làm ta nhớ đến mối tình đầu lúc còn trẻ, có rất nhiều hồi ức đẹp, trong nháy mắt kia xâm nhập vào toàn bộ vào trong óc, thế nên ta cho cô ấy 99 điểm.”

“Nguyên nhân ta thích cô ấy là, lúc cô ấy xử lý đoạn cuối, một loại thoải mái, đem hết thảy mọi thứ đều buông, Đồng Xán nói, “ Nhưng cũng chính vì đoạn này, ta trừ hai điểm, ta cảm thấy chỗ này, thiếu một chút gì đó,”

Lục Kỳ đương nhiên biết thiếu cái gì, đoạn cuối này, cô ta căn bản không cách nào biểu đạt chân chính thoải mái, trước đó bị Đường Quả chọc tức như vậy, sao cô ta có thể dễ dàng điều tiết lại đây.

Nếu không phải tố chất tâm lý của cô ta tốt, trải qua huấn luyện, lúc này khẳng định sẽ …….

May mắn, điểm không tồi, cô không tin điểm của Đường Quả cao hơn cô, huống hồ, Đồng Xán cùng Trầm Vân hai người kia, là do Lãnh Tử Việt tìm giúp cô, tuyệt đối là người của cô.

Người cuối cùng lên sân khấu, là Đường Quả.

Ấn tượng Đường Quả lưu lại rất sâu, thanh thuần, điềm mỹ, giống như một tiểu thiên sứ, có thể mang lại cho người ta cảm giác bình yên.

Cho nên khi Đường Quả diện một chiếc váy màu đen bước ra sân khấu, trên người lại lộ ra biểu cảm âm trầm, cảm giác áp lực, mặc kệ là người xem, hay mấy vị giám khảo ngồi bên dưới đều ngân ngẩn cả người.

Cô như một tiểu thiên sứ sa đọa vào vực sau hắc ám, không còn dáng vẻ thuần khiết, tươi cười, trên mặt hiện tại chỉ còn tuyệt vọng, thậm chí có chút thống khổ.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 25: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (25)

Chỉ cần liếc mắt một cái, biểu hiện của Đường Quả khiến mọi người cảm giác được đau lòng.

Đúng, chính là đau lòng.

Đã từng tốt đẹp, không biết bởi vì cái gì,, khiến cô đã chịu nhiều thương tổn, rơi xuống vực sâu.

Nhìn cô sa đọa vào hắc ám, vô số người đều cảm thấy đau lòng, khổ sở.

Xung quanh hội trường đều yên tĩnh, không ai thảo luận một câu nào.

Những người chờ đợi phía sau hậu trường cũng đều bị Đường Quả làm cho kinh sợ, đặc biệt là Lãnh Tử Việt. Hắn hoảng hốt, cảm giác được, người làm cho Đường Quả sa đọa vào hắc ám, chính là hắn.

Đúng, là hắn, đều là hắn sai, mới làm Đường Quả trở thành bộ dạng như hiện giờ.

Lãnh Tử Việt đôi tay bụm mặt, khóe mắt thế nhưng lại có chút ẩm ướt.

“Tử Việt, anh sao vậy?” Lục Kỳ vẫn luôn tỉnh táo, nhìn dáng vẻ của Lãnh Tử Việt, không nhịn được lo lắng, “Có phải không thoải mái ở đâu hay không?”

Lãnh Tử Việt buông tay ra, xoa xoa khóe mắt. cười khổ, “Kỳ Kỳ, em nói, anh đối với Đường Quả có phải là sai rồi không, sai từ lúc bắt đầu không nên trêu chọc cô ấy?”

Lại là Đường Quả!!

Lục Kỳ liền tức giận, phụ nữ luôn có giác quan thứ sáu, hiện tại cô ta biết rõ, trong lòng Lãnh Tử Việt vẫn còn nhớ đến Đường Quả.

Nhưng chính bản thân Lãnh Tử Việt không biết, chỉ cho rằng đây là áy náy.

Cô thật sự có chút buồn cười, chỉ là một cái thế thân mà thôi, sao lại có thể đủ làm cho Lãnh Tử Việt để tâm?

Không thể, Lãnh Tử Việt là của cô. Cô tuyệt đối sẽ không để Đường Quả như ý nguyện, cướp Lãnh Tử Việt đi.

“Tử Việt, em có chút không thoải mái, cùng em đi ra ngoài một chút có được không?” Sắc mặt Lục Kỳ thoạt nhìn không được tốt, làm Lãnh Tử Việt tỉnh táo lại.

“Có muốn đi bệnh viện xem thử?”

Thấy vẻ mặt sốt ruột của Lãnh Tử Việt, Lục Kỳ thở dài nhẹ nhõm một hơi, cho dù Đường Quả ở trong lòng Tử Việt có địa vị nhất định, nhưng tuyệt đối không so được với cô.

“Không cần đâu, vừa rồi có chút áp lực, nên em muốn đi dạo một chút thôi.”

Cô tuyệt đối không thể để Lãnh Tử Việt quá để tâm tới Đường Quả.

Lãnh Tử Việt cùng Lục Kỳ rời đi, đến cả người chủ trì phía sau hậu trường cũng không phát hiện.

Hiện tại hắn cũng giống như những người khác, đều tập trung vào phần trình diễn của Đường Quả. Mọi người ở đây, cơ hồ đều không có quá nhiều hiểu biết về nhạc lý, có ai khi biểu diễn, chỉ cần đứng nơi nào trênkhán đài, nơi đó mọi người đều đắm chìm vào thế giới mà cô tạo ra.

Nhưng, Đường Quả làm được.

Ngay tại thời điểm âm nhạc pha chút hắc ám vang lên, mọi người như phảng phất cảm giác rơi vào vực sâu hắc ám, tràn ngập thống khổ. Trên mỗi gương mặt, đều lộ ra giãy giụa, biểu tình thương tâm.

Tổ quay phim, đều cực lực khống chế, thậm chí dùng nút bịt tai, còn mang theo mắt kính, nỗ lực để chính mình không lâm vào.

Hắn xoa xoa cái trán đang đổ mồ hôi lạnh, chấn động quay chụp cô gái đang mặc váy đen trên kia, trong lòng có một loại âm thanh mãnh liệt vang lên, cô gái này, nhất định sẽ nổi tiếng, nổi tiếng mạnh mẽ !

Nhất định sẽ!

Cô gái này, tương lai sẽ có rất nhiều người biết.

Không chỉ âm nhạc hắc ám, ca từ cũng âm u, giai điệu cũng tràn ngập áp lực, làm người ta không thở nổi.

Trước nay bọn họ chưa từng nghe qua ca khúc, dù cho khi nghe làm người ta cực kỳ khó chịu, nhưng là bọn họ không có biện pháp nào không nghe, ngược lại thậm chí hận không thể cách cô gần một chút, để nghe được rõ ràng hơn một ít.

Bọn họ cũng không ngăn cản chính mình rơi vào hắc ám, nếu là cô gái trên kia dẫn dắt, bọn họ nhất định can tâm tình nguyện.

Áp lực trong lòng mọi người, thống khổ đạt tới đỉnh điểm, ngay cả chính họ cũng đều cảm thấy, ngay sau đó sẽ vĩnh viễn mà sa đọa xuống, thời điểm bỏ mạng, đèn trên sân khấu đột nhiên tối sầm xuống.

Xung quanh bao trùm một màu đen nhánh, nội tâm mọi người cơ hồ xuất hiện một loại mờ mịt, giống như mất đi phương hướng.

Ngay lúc bọn họ cho rằng, thế giới muốn hủy diệt, một chùm ánh sáng dừng trên sân khấu, chiếu vào thân ảnh tinh tế trên kia.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 26: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (26)

Cô gái mặc một thân váy đen, nhẹ ngàng ngẩng đầu, nương theo ánh đèn ngày càng nhiều, váy đen trên người dần dần biến sắc.

Từ đen sang trắng, chỉ qua thời gian một vài giây.

Gương mặt mang nét thống khổ, tà ác, bỗng chốc lộ ra nụ cười tươi sáng, giống như trước, thanh thuần như thiên sứ.

Cô tươi cười, phảng phất rửa sạch mọi hắc ám, nhẹ nhàng hát, thanh âm êm tai, tuyệt đẹp, chầm chậm, làm cho cả thế giới đều như được thanh tẩy.

Tựa như áp lực vừa rồi như một giấc mộng ảo, vực sâu gì đó, đều chỉ là ảo giác.

Cô không phải tới dẫn bọn họ xuống địa ngục, mà là từ địa ngục đưa bọn bọn họ lên thiên đàng.

Cuối cùng, một giai điệu rơi xuống, mọi người đều nhắm mắt lại, cho dù là người quay phim, ở ngay lúc này cũng không có biện pháp khống chế tình cảm của mình, theo nhắm mắt lại, chỉ là đôi tay vẫn động theo bản năng.

Một phút trôi qua, không có người mở mắt ra.

Ba phút trôi qua, vẫn không có người mở mắt ra.

Năm phút trôi qua.

“Các vị muốn ngủ ở chỗ này luôn sao?”

Thanh âm cô gái vang lên, “Có phải thường ngày các vị làm việc quá nhiều, nên mệt?”

Mọi người lúc này mới mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn cô gái đang đứng, mang theo nụ cười điềm mỹ.

Chỉ ngơ ngác nhìn, một câu cũng đều nói không ra.

Bọn họ chỉ nghe xong một bài hát, lại phảng phất như trải qua một buổi biểu diễn long trọng.

Chỉ như thế đã đủ để làm cả hội trường rung động, nếu cô gái này thật sự tổ chức một buổi biểu diễn tầm cỡ, không biết lúc ấy, sẽ tạo ra hình ảnh chấn động đến mức nào.

“Bài hát này tên là gì?”

Đồng xán kích động hỏi, hắn là ca sĩ đã lâu năm, từ khi hắn biết đến âm nhạc, cũng đã viết nhạc cho không ít người, phần lớn là danh ca, nhưng hắn chưa bao giờ nghe nói qua, ca khúc này là ai sáng tác, là ai viết câu từ.

Nếu có, hắn nhất định phải làm quen cùng với người này.

“Sa đọa thế giới.” Đường Quả trả lời.

Trầm Vân khó hiểu, “Tại sao lại là Sa đọa thế giới mà không phải là Sa đọa sau quang minh?”

Những người khác cũng có chút khó hiểu, đúng vậy, rõ ràng chính là, thiên sứ sa đọa, lại lần nữa hồi sinh.

Nghe ý tứ của Đường Quả, ca khúc này căn bản không có rơi vào sa đọa, sao lại gọi là sa đọa thế giới?

Đối mặt với tất cả mọi người muốn Đường Quả cho một lời giải thích, cô lựa chọn thỏa mãn bọn họ.

“Tôi sẽ đưa ra một ví dụ cho mọi người hiểu, có một đại sư, nội tâm từ bi, nhìn thấy con kiến cũng không nỡ giẫm chết, khi nhìn thấy thiên hạ đại loạn, vô số bá tánh bị nước địch giết hại, mất đi gia đình, tính mạng. Đại sư không đành lòng, phá giới rời chùa chùa miếu, lựa chọn trở thành một tướng sĩ, ra trận giết địch.

Khi quân địch thây phơi ngàn dặm, bá tánh nghênh đón một ánh sáng mới, mà hắn lại như cũ ở Đọa Lạc Đích Thế Giới, bởi vì tay dính đầy máu tươi để chuộc tội. Hắn là người xuất gia, phá giới như vậy liền vĩnh viễn sa đọa.”

Trầm Vân không nhịn được nói: “Cái mà chúng ta nhìn thấy chính là ánh sáng?”

Đường Quả gật đầu, “Có thể lý giải như vậy.”

“Ca khúc này là ai viết?” Đồng xán lại càng quan tâm cái này hơn.

Đường Quả thu hồi tười, thanh âm nhàn nhạt nói, “Chính là vị đại sư kia.”

Mọi người đều cho rằng Đường Quả nói đùa, khả năng là cô không muốn nói, cũng không hỏi thêm gì nữa.

Tuy rằng Đồng Xán không quá can tâm, cũng không làm Đường Quả khó xử.

Năm vị giám khảo nhìn nhìn lẫn nhau, lại đồng thời cùng giơ bảng điểm chấm bài.

“100, 100, 100, 100, 100.”

Nhìn kết quả đã đoán trước, biểu hiện của Đường Quả vô cùng bình tĩnh, nhưng những người khác thì không thể bình tĩnh được.

Trầm Vân nhịn không được hỏi, “Đường Quả, cô một chút cũng không kích động sao?”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 27: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (27)


Lúc trước Trầm Vân có chút khó xử, phải cho Đường Quả bao nhiêu điểm, rốt cuộc, vị kia đã có yêu cầu, tuyệt đối không thể để cho Đường Quả bại dưới Lục Kỳ.

So với Lãnh Tử Việt, cô đương nhiên lựa chọn nghe Lãnh Duệ.

Hiện tại cô một chút cũng không thấy khó khăn, thực lực của Đường Quả, so với Lục Kỳ chênh lệch không chỉ một chút, cho toàn điểm, chẳng qua chỉ là thuận nước đẩy thuyền.

Đại lão bản chính là không giống người khác, nhìn trúng ai, người đó đều có thực lực như vậy.

Với ánh mắt của cô, Đường Quả không bạo hồng mới có vấn đề.

“Bởi vì tôi biết trước tôi sẽ được hạng nhất, nên kích động cũng đã kích động rồi.”

Đáp án này, làm mọi người dở khóc dở cười.

Cô thật sự thẳng thắn, nếu không phải thực lực ở đó, nghe được lời này, khẳng định sẽ nói có nội tình. Tuy rằng thật sự có nội tình, nhưng lấy thực lực hiện tại của Đường Quả, không cần phải bàn luận nhiều nữa.

Đến lúc phát sóng, người xem nhất định sẽ không nghi ngờ gì.

Lục Kỳ giải sầu trở về, liền nghe kết quả như vậy.

Nhìn từng bảng đều là toàn điểm, khí huyết công tâm, trước mắt tối sầm, liền hôn mê bất tỉnh.

Xung quanh cô ta có rất nhiều người, đều đang chờ kết quả, thẩm chí còn có vài phóng viên ở đó.

Mấy phóng viên thấy một màn như vậy, lập tức lén lút chụp được ngay lúc Lục Kỳ té xỉu.

Lãnh Tử Việt phát hiện, đỡ Lục Kỳ đến một bên nghỉ ngơi, sau đó đứng trước mặt mấy phóng viên vừa rồi, lạnh lùng nhìn bọn họ.

Mấy phóng viên bị nhìn đến phát lạnh, “Lãnh thiếu, có việc gì sao?”

“Các người hẳn biết cái gì nên viết, cái gì không nên viết.” Lãnh Tử Việt nhíu mày, “Kỳ Kỳ hôm nay thân thể có chút không thoải mái, mang bệnh đến tham gia thi đấu, đã rất vất vả, tôi hy vọng các người đừng đưa loạn tin.”

Mấy phóng viên hai mặt nhìn nhau, bọn họ không có bối cảnh, Lãnh Tử Việt đa cảnh cáo như vậy, bọn họ xác thật không dám đưa loạn tin.

“Lãnh thiếu yên tâm, chúng tôi sẽ không đưa loạn tin, ảnh đó là chúng tôi quay chụp lung tung, tôi lập tức xóa ngay.”

Nói thì nói như vậy, trên thực tế trong lòng Lãnh Tử Việt đối với Lục Kỳ rất không vừa lòng.

“Tại sao cô ta lại được toàn điểm?” Lục Kỳ tỉnh dậy, chuyện đầu tiên là bắt lấy Lãnh Tử Việt hỏi, “Sao có thể toàn điểm?”

“Tử Việt, không phải anh nói Đồng Xán cùng Trầm Vân là người anh mời đến sao?” Lục Kỳ trong lòng hoài nghi, “Chẳng lẽ là có người dặn dò bọn họ? Có phải anh đang bao dưỡng Đường Quả hay không?”

Lãnh Tử Việt không mở miệng, Lục Kỳ nói, hắn cho rằng cũng có đạo lý.

Nếu ba hắn ra tay, Trầm Vân cùng Đồng Xán nhất định sẽ nghe ba hắn, không phải hắn.

“Kỳ Kỳ, thắng thua không quan trọng, quan trọng là em có thực lực, có nhiều tài nguyên cho tương lai, không câng vì chuyện này mà ảnh hưởng đến phát huy sau này.” Lãnh Tử Việt cẩn thận ôm Lục Kỳ, “Chờ em tạo được ấn tượng trong mắt người em, liền có thể phát hành một ít ca khúc, lại tổ chức các buổi biễu diễn, lúc đó tự nhiên nước chảy thành sông, em sẽ nổi tiếng cả nước.

Lục Kỳ không cam lòng, “Em rõ ràng không hề kém Đường Quả, cuối cùng bởi vì như vậy mà thua, Tử Việt, em thật sự không cam lòng.”

“Tử Việt, anh nói xem có phải em trở về là một sai lầm hay không, cũng bởi vì em thích anh, làm anh chia tay với Đường Quả, hiện tại cô ta không cam lòng, muốn dùng thủ đoạn này để trả thù em không?”

“Tử Việt, anh cho rằng hôm nay cô ta cướp được danh hiệu này, sau này thì thế nào, anh cho rẳng cô ta sẽ bỏ qua cho em sao?”

Nghe Lục Kỳ nói như thế, trong lòng Lãnh Tử Việt có chút vi diệu, là như thế này sao?
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 28: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (28)
“Đường Quả, cô ta lợi dụng thủ đoạn này để dành được đệ nhất danh ca, sẽ không lâu dài.”

Lục Kỳ tìm được Đường Quả, thừa dịp xung quanh không có người, trực tiếp mở miệng nói, “Tôi biết bởi vì Tử Việt cuối cùng chọn tôi mà không phải cô, cho nên không cam lòng, muốn trả thù tôi.”

“Nhưng mà tôi nói cho cô biết, tôi sẽ không lùi bước, cũng sẽ không đem Tử Việt nhường cho cô.” Lục Kỳ lời lẽ chính đáng, “Càng như thế, cô càng không xứng ở bên cạnh Tử Việt, anh ấy sở dĩ chọn tôi, nguyên lai người anh ấy thích là tôi.”

“Đường Quả, một ngày nào đó, tất cả mọi người đều sẽ biết gương mặt thật của cô, cho dù bối cảnh phía sau cô có lớn tới đâu, Tử Việt cũng sẽ vĩnh viễn không chấp nhận cô.”

“Tôi khuyên cô tự mình giải quyết cho tốt, không cần vì Tử Việt mà làm ra chuyện quá mức, tới khiêu khích tôi, lần nào cũng buông tha cho cô, cũng chỉ vì Tử Việt đã từng có lỗi với cô. Nếu như chọc giận tôi thêm lần nữa, vậy cũng đừng trách tôi không khách khí.”

“Cuối cùng khuyên cô một câu, Tử Việt là của tôi, nghĩ cũng đừng nghĩ.”

Lục Kỳ rốt cuộc cũng nói xong, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang rời đi, cũng không cho Đường Quả cơ hội phản bác.

Cô sờ sờ cằm, “Thiểu năng trí tuệ, ngươi nói xem, có phải nữ chủ này có vấn đề không?”

[Còn không phải vì cô chọc tức người ta à, ký chủ, cô phải kiềm chế, đây là thế giới hòa bình, cô yên yên tĩnh tĩnh sống thật tốt, không được sao?]

Đường Quả: “Ta sống rất tốt mà, ta cũng không có chọc cô ta, là tự cô ta tìm đến, ngươi phải phân rõ phải trái nha, rõ ràng ta chưa từng chủ động tổn thương cô ta!”

[Đúng, cô không hề trêu chọc cô ấy, là cô đoạt danh hiệu đệ nhất danh ca
< Êm tai chi âm >, nếu không có cô, cô ấy đã thực sự bạo hồng.]

Thanh âm hệ thống mang theo u oán, [Ký chủ, cô hiện tại phá hủy tài nguyên , dẫn tới nữ chủ không có ưu tú như trong cốt truyện, thậm chí tính cách đều có vấn đề rồi.]

“Cô ta không chiếm được đệ nhất danh, là cô ta không đủ ưu tú, còn dùng thủ đoạn muốn chỉnh ta, ta chỉ là phá hủy cô ta một chút, hơn nữa thi đấu công bằng, ta thắng cô ta, đó là bản lĩnh của ta, người có thừa nhận hay không, ta so với cô ta tốt hơn nhiều?”

Hệ thống: [….] Thừa nhận!

“Sao lại không được, chẳng lẽ vì cô ta là nữ chủ, nên ta phải nhường cô ta? Ta không thẹn với lương tâm mình, rốt cuộc ta cũng chỉ muốn sống sót.”

Đường Quả nhíu nhíu mày, “Nghe khẩu khí của ngươi, là ta không muốn sống tốt, là ta luôn gây chuyện có đúng không?”

Hệ thống sốt ruột, [Không, tuyệt đối không có, thật sự không có, ký chủ, cô cứ yên tĩnh sống thật tốt là được, ngàn vạn không cần làm gì khác, cô muốn hát, muốn làm ngôi sao ca nhạc, cô đi đi, cô vô cùng ưu tú.]

Đường Quả: […].

Dựa theo cốt truyện, qua một thời gian nữa, Lục Kỳ sẽ tham gia một gameshow.

Ký chủ hiện tại chỉ lo ca hát, đây là chuyện tốt, gameshow không có Đường Quả tồn tại, Lục Kỳ sẽ tỏa sáng rực rỡ, dựa vào thực lực thu vào lượng lớn fans.

Đúng, chính là như vậy, hệ thống âm thầm mà cười cười, phía trước dù như thế nào, chỉ cần ký chủ tránh xa nữ chủ, liền không tạo ảnh hưởng đối với Lục Kỳ.

Không có Đường Quả cản trở, cũng sẽ có người khác.

Lục Kỳ tuy không đối phó được ký chủ, nhưng đối phó với nhân vật tiểu tốt kia, chắc chắn là nhẹ nhàng.

Đường Quả trở lại biệt thự, nhìn trước cửa có một đống hành lý, hành lý kỳ thực cũng không nhiều lắm, cũng chỉ có hai ba cái vali.

Lúc cô còn nghi ngờ, người hầu đi tới.

“Đường tiểu thư, tiên sinh nói cô không cần phải ở lại biệt thự nữa, hành lý đã chuẩn bị tốt, tài xế bên kia đang chờ, Đường tiểu thư muốn đi đâu, có thể phân phó cho tài xế đưa cô đi.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 29: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (29)
[ Ký chủ, cô xem, đây là vận mệnh của nữ phụ đỡ đạn đó.]

Hệ thống âm dương quái khí nói, [ Kim chủ của cô, hiện tại lại đuổi cô ra ngoài, ngay từ đầu ta đã nói với cô, đừng đi trêu chọc hắn, nhìn đi, hiện tại không thèm nói một tiếng đã đuổi cô ra khỏi nhà, âm mưu của cô đều bị ngâm nước nóng.]

Dù sao, hiện tại hệ thống chính là thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Không có Lãnh Duệ giúp đỡ, trở ngại của Lục Kỳ cũng đã giảm một ít.

Đường Quả dáng vẻ lười biếng dựa vào sô pha, đem một quả nho bỏ vào miệng, dường như không có việc gì.

[ Ký chủ, chúng ta đã cùng trải qua nhiều thế giới như vậy, chợt phát hiện một chút ta cũng không hiểu cô.] Hệ thống trầm mặt thật lâu, thật sự là không nhìn ra thất vọng gì từ gương mặt của Đường Quả, rốt cuộc không nhịn được hỏi.

[ Ký chủ, cô có thể nói cho ta, cô chừng nào phá sập thế giới không?]

[ Ký chủ, cô không thấy tính cách của cô có khuynh hướng chống đối xã hội sao?]

[ Không đúng, căn cứ vào những thế giới bị cô chơi hỏng kia, bản thân cô chính là cái tính cách chống đối xã hội.]

“Ngu xuẩn!”

Hệ thống: [….]

Sau đó nó liền nghe thấy tiếng Đường Quả nhẹ nhàng cười, “Lãnh Duệ, hắn sẽ luyến tiếc ta.”

[Ký chủ, cô chẳng lẽ không biết, người đàn ông kia, hắn không thích nữ sắc, hắn chỉ thích nghe hát, trong một năm phụ nữ đến biệt thự không biết bao nhiêu, nhiều nhất là một tháng, mà cô, còn không đến một tháng, cũng không phải là trường hợp đặc biệt gì.]

Đường Quả không để ý đến hệ thống, ngược lại gọi cho Vưu Ngọc.

“Ra albums mới?” Vưu Ngọc có chút kinh ngạc, “Tổ tông, em muốn làm gì?”

“Mấy ca khúc đầu sẽ tự em ca, trước hết, đăng trên phần mềm nghe nhạc hiện tại đang hot, để mọi người biết đến. Chờ đến khi ra abumls mới, chúng ta không cần tự mình tuyên truyền, phần mềm kia, fans sẽ giúp chúng ta. Đường Quả giải thích nói, “Vưu tỷ, một ít chuyện phiền toái, nhờ chị giúp em xử lý một chút.”

Vưu Ngọc nghĩ nghĩ ra một biện pháp.

“Phần sau em muốn ai hát?”

“Đều là em.”

Vưu Ngọc ngây người một chút, “Em sao?”

“Đúng thế, người khác viết nhạc, còn câu từ là em tự sáng tác, đến lúc đó em sẽ ghi chú lại, chị đăng năm bài trước, nếu chị không yên tâm, có thể nghe trước.”

Vưu Ngọc yên tâm thục sự, từ sau trận chung kết được nghe Đường Quả hát, cô liền biết chắc chắn Đường Quả sẽ nổi tiếng.

Cho dù Lãnh Duệ đuổi Đường Quả ra khỏi biệt thự, Vưu Ngọc cũng không lo lắng. Trong tay của Đường Quả còn có một phần hợp đồng của Âm nhạc Tinh Vân, có thể đảm bảo tài nguyên trong ba năm tới, chỉ cần Đường Quả không tìm đường chết, thời gian ba năm, tuyệt đối sẽ bùng nổ lớn.

“Được, hiện tại, em lên Weibo tuyên truyền một chút, hấp dẫn một ít fans, Tiểu Quả, em có thực lực, không cần tìm đường chết.”

Đường Quả câu môi cười, “Em biết rồi.”

Vì thế, mấy ngày kế tiếp, Đường Quả đều vội vàng chuẩn bị.

Mà Lục Kỳ bên này, đã tiến vào tổ gameshow, bắt đầu thu hình. Chờ đến khi đã thu hình xong, cũng là thời điểm, năm bài hát mà Đường Quả tung lên phần mềm nào đó đã nổ tung.

Fans của Đường Quả ở Weibo, cùng fans ở trên phần mềm này, ngày càng nhiều.

Lục Kỳ tham gia show thực tế này, thu được một lượng lớn fans. Cũng vừa lúc này, trận chung kết của < Êm tai chi âm > được phát sóng,

Bởi vì biểu hiện của Lục Kỳ, tất cả mọi người đều sôi trào, lại thu thêm một lượng fans lớn.

Nhưng lại có người lộ ra, cuối cùng đệ nhất danh không phải là Lục Kỳ, dẫn tới tập phát sóng nhận được không ít bàn luận, còn nói rằng tiết mục có mờ ám.
 
Top