Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 80: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (80)

Lãnh Duệ đem thi thể của Đường Quả đặt trong quan tài thủy tinh, hắn cũng ở trong đó ba ngày.

Trần Việt Sinh khuyên không được, không thể không nâng từng bước trầm trọng rời đi.

Đến ngày thứ ba, Lãnh Tử Việt vào được.

Mặc dù bên ngoài, bởi vì tin tức Đường Quả chết, tạo thành một trận kinh thiên động địa, nhưng mà tất cả mọi người đều vì Đường Quả mà yên lặng gạt nước mắt.

Một buổi biểu diễn long trọng, cũng bị coi là buổi biểu diễn cuối cùng.

Mỗi lần nhớ tới Đường Quả, lại muốn được nghe giọng hát của cô.

Các fans đều không nhịn được mà rơi nước mắt, bọn họ thật sự rất hoài niệm cô, hoài niệm thiên sứ chỉ chuyên chú đến âm nhạc.

Cô hoàn mỹ như vậy, là thiên sứ trong lòng bọn họ, cô rời đi như vậy, rời đi hôm này, thế nhưng đó là ngày sinh nhật của cô.

Bọn họ còn muốn chúc phúc cô sinh nhật thật vui vẻ, lại không nghĩ đến hiện tại cô đã ra đi.

Bầu trời hôm nay, đều là sương mù nặng nề, có lẽ ông trời cũng thương cảm cô gái trẻ tuổi này.

“Ba, người xuất hiện đi.”

Lãnh Tử Việt mím môi, hắn nhìn cô gái trong quan tài thủy tinh, nội tâm cũng hỏng mất, nếu hắn biết bởi vì một câu của hắn, tạo thành nhiều tiếc nuối như vậy, hắn nhất định sẽ không nói.

Hắn một chút khoái cảm trả thù cũng không có, hắn thực hối hận, nếu thời gian có thể trở lại, ngay lúc Lục Kỳ trở về, hắn nhất định sẽ không động tâm, hắn nhất định sẽ không buông tay Đường Quả.

Hơn nữa còn muốn nói với cô. “Tiểu Quả, quãng đường còn lại, chúng ta cùng nhau đi.”

Trên thế giới này, không có thuốc hối hận.

“Thực xin lỗi, Tiểu Quả.”

Lãnh Tử Việt tay bụm mặt, thấp giọng khóc rống, “Kỳ thật, con cùng Tiểu Quả trong sạch, cái gì cũng không có, thật sự cái gì cũng không có phát sinh.”

Trên mặt Lãnh Duệ rốt cuộc cũng có chút biểu cảm, ánh mắt sắc bén dừng trên người Lãnh Tử Việt.

Lần đầu tiên, Lãnh Tử Việt nhìn thẳng vào Lãnh Duệ, “Thật sự cái gì cũng không có, tất cả là vì tôi ghen ghét ông, không muốn cô ấy ở cạnh ông.”

Vừa lúc, Lục Kỳ đến tìm Lãnh Tử Việt, nghe câu nói hoàn chỉnh của hắn, lập tức ngây ngẩn cả người.

“Lãnh Tử Việt?”

Lãnh Tử Việt có chút hoảng loạn, nhìn Lục Kỳ đi tới, có chút không biết làm sao.

Lãnh Duệ đúng lúc cười nhạo một tiếng, thật cẩn thận mà đem Đường Quả đến quan tài thủy tinh.

Hắn vẫy vẫy tay, mặc kệ là Lãnh Tử Việt hay Lục Kỳ, đều bị người mang ra ngoài.

Lãnh Duệ lần nữa bật lửa thuốc lá, đã lâu rồi hắn không hút.

Bộ dáng lạnh nhạt, nhưng lúc này chỉ có mình hắn biết, tim hắn cũng đã chết theo cô.

Hắn ném một phần văn kiện đến trước mặt Lãnh Tử Việt, Lãnh Tử Việt mở ra xem, cả người cứng đờ tại chỗ, không thể tưởng tượng mà nhìn Lục Kỳ.

Bên trong đều ghi chép lại những năm gần đây, Lục Kỳ đã ngầm hãm hại Đường Quả, từng sự việc, mỗi một lần đều không thành công, nhưng mỗi một sự việc, đều là sự thật.

“Lục Kỳ, chúng ta ly hôn đi.”

Lãnh Tử Việt lạnh lùng nói ra.

Lục Kỳ mắt trừng lớn, cuối cùng mở văn kiện mà Lãnh Tử Việt ném tới, “Tử Việt, chỉ vì em quá thích anh, thật sự, em chỉ là sợ cô ấy cướp đi anh, lại nói, chẳng phải em cũng không thành công sao…..”

“Đủ rồi!!”

Lãnh Duệ hút xong một điếu thuốc, bộ dáng đạm mạc, trên mặt không chút biểu cảm làm người khác không biết hắn đang nghĩ gì.

Đột nhiên, khóe miệng hắn hiện lên một nụ cười quỷ dị, “Cô ấy đã nói qua, muốn hai người sống bạc đầu giai lão, ai cho các người được ly hôn?”

Một câu, liền quyết định vận mệnh của Lãnh Tử Việt cùng Lục Kỳ, không thể tách ra.

Bọn họ bị đưa đến một hòn đảo nhỏ, giống như sinh hoạt của người nguyên thủy.

Sau đó, Lục Kỳ điên rồi, thừa dịp Lãnh Tử Việt không để ý, cưỡng bức hắn, còn sinh ra một đứa con, Lãnh Tử Việt cả đời này đều sống trong đau khổ.

Mà Lãnh Duệ, mỗi ngày hắn đều về nhà cũ Lãnh gia ngủ, hắn ngủ ở một nơi không có chăn nệm xa hoa, mà là trong quan tài, quan tài thủy tinh bên cạnh chính là của Đường Quả, hắn giống như điên rồi, mỗi ngày trước khi đi ngủ đều sẽ chúc cô ngủ ngon, buổi sáng lại hướng cô chào buối sáng.

Nơi nào hắn cũng ngủ không yên, duy chỉ khi nằm trong quan tài, nghe ca khúc Đường Quả hát, mới có thể đi vào giấc ngủ.

Mỗi ngày trôi qua đều như một năm, tra tấn hắn, chỉ qua mấy năm, Lãnh Duệ liền già đến nỗi không nhìn ra.

Có một ngày, hắn không đến công ty, người trong công ty tìm được nhà cũ Lãnh gia, nhìn thấy vẻ mặt tươi cười, sớm đã không còn sinh khí của hắn.

Trong quan tài, tất cả đồ vật đều là Đường Quả mua cho hắn.

Đường Quả ngâm mình ở trạm trung chuyển Thiên Tuyền, mỗi lần thoát khỏi một thế giới, đều sẽ đến đây.

Sau khi thoát ly khỏi thế giới trước, cô cũng không xem diễn biến phía sau.

Tóm lại, thế giới kia những người tồn tại còn lại đều thống khổ, cô rất vui.

Thanh âm hệ thống run rẩy: [ Ký chủ, thế giới kia lại sập rồi. ]
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 81: BẠN GÁI CŨ CỦA PHÚ THIẾU (Xong)

Không sai, nó vô cùng ưu tú, tỉ mỉ chọn ra một nữ phụ đỡ đạn cho ký chủ, ký chủ lại một lần nữa làm sập thế giới rồi.


Đường Quả mở mắt ra, khóe miệng nâng lên một nụ cười, chính là nụ cười cực kỳ thuần túy.


[ Cô viết quyển sách kia, sau lại xuất hiện hai bản sửa chữa, một cái là Lãnh Duệ sửa, cái còn lại là Trần Việt Sinh sửa, không, phải nói là ba phiên bản, cái cuối cùng là do Lãnh Tử Việt sửa, chẳng qua tình huống của hắn, không có cách nào xuất bản được. ]


Hệ thống biết Đường Quả đang nghe, tuy rằng cô không muốn phí tâm đi xem diễn biến về sau phát triển như nào.


Chẳng qua lời nó nói, Đường Quả cũng không cự tuyệt nghe.


[ Kết cục của phiên bản Lãnh Duệ sửa là, hắn tìm được Đường Quả rồi, hơn nữa một lòng bảo vệ cô ấy, vì cô mà phát dương quang đại, thành công làm Đường Quả nổi tiếng toàn thế giới, cuối cùng hai người viên mãn kết hôn, hạnh phúc mỹ mãn. ]


[ Ký chủ, cô xem kết cục này, liền biết Lãnh Duệ vẫn có một mặt ánh sáng, cô nhìn lại chính cô đi, cả người tràn ngập u ám, cực đoan, hơi thở trả thù, làm người ta vừa thấy liền run rẩy không thôi. ]


Nó không dám quở trách Đường Quả, nhìn thấy ánh mắt không thích hợp của Đường Quả, vội vàng nói tiếp phiên bản của Trần Việt Sinh.


[ Sách viết đến, sau khi Đường Quả cùng Lãnh Tử Việt chia tay, Trần Việt Sinh liền xuất hiện, mang Đường Quả đi, lý do là, hắn cảm thấy Đường Quả hát êm tai, quyết định cùng cô ký hợp đồng.


Sau thời gian hai người hợp tác lần này đến lần khác, tình yêu cũng theo đó mà nảy sinh, hắn sủng ái Đường Quả, thuận tiện lại chỉnh Lục Kỳ một chút, còn tác hợp cho Lục Kỳ cùng Lãnh Tử Việt kết hôn, lại bày kế làm hôn nhân hai người cả ngày đều gà bay chó sủa, thành công đưa Đường Quả nổi tiếng toàn thế giới. Kết cục là, hai người kết hôn, hạnh phúc mỹ mãn. ]


[ Còn đây là kết cục do Lãnh Tử Việt cải biên nội dung, hắn viết, tuy rằng biết Lục Kỳ trở về, trong lòng vẫn còn thích Lục Kỳ một chút, nhưng hắn phát hiện, hắn đã sớm yêu Đường Quả.


Sau khi suy nghĩ kỹ, cảm thấy đối với Lục Kỳ, chẳng qua là không cam lòng, cho nên không cùng Đường Quả chia tay, ngược lại cùng đính hôn.


Sau khi kết hôn, làm người chống lưng phía sau, giúp cô thực hiện mộng tưởng.


Ở giữa, mặc dù có Lục Kỳ ngáng chân, hắn không chút do dự giúp Đường Quả giải quyết, kiên quyết không cho bất luận kẻ nào thương tổn một chút đến Đường Quả, tóm lại, kết cục giống nhau đều viên mãn. ]


Hệ thống nói xong, muốn nhìn xem phản ứng của Đường Quả.


Nhưng mà, chỉ nghe một tiếng cười nhạo, “Nhàm chán, thế giới tiếp theo.”


Hệ thống cảm thán một tiếng, ký chủ nhà nó ngày càng tùy hứng, không biết thế giới tiếp theo lại sập hay không a.


………..


“Tiểu Quả, em đang xem cái gì?”


Thiếu niên từ phía sau đi đến bên người Đường Quả, dáng vẻ đẹp trai, cao 188, mặc một chiếc áo sơ mi trắng tinh, quần tây kaki, một tay nhét trong túi quần, khóe môi cười nhạt.


Ngũ quan tinh tế đến hoàn mỹ, ra ngoài chỉ sợ sẽ gây một trận kẹt xe.


Thiếu niên cũng không quá thân mật với Đường Quả, dừng lại một vị trí cách Đường Quả một khoảng nhất định, phải nói, đáy mắt hắn lộ vẻ xa cách.


Hắn là con nuôi của Đường gia, tên Đường Tranh.


Mà cô lại là Đường Quả, công chúa nhỏ của Đường gia.


Cho nên, cô hẳn nên xưng hô với người bên cạnh là anh trai.


“Tiểu Quả thích hắn?”


Thiếu niên khóe miệng cong lên một nụ cười, “Đó là Lâm Dật Thỉ, con trai duy nhất của Lâm gia, ánh mắt của Tiểu Quả thực không tồi.


Mặc dù trong miệng đều là khen, nhưng mà trong đáy mắt một chút gợn sóng cũng không có, có thể nói người được hắn khen, thực ra hắn cũng không hề nhìn trúng.


Nếu là bản thân Đường Quả , sẽ không phát hiện được.


Nhưng thiếu niên sao có thể biết được, trước mặt bên ngoài là Đường Quả chỉ 18 tuổi, mà bên trong chính là một lão bà.


^_^________


Đây là truyện đầu tiên tui đọc mà một thế giới lại dài như vậy...
Các bạn độc giả cảm
thấy như thế nào a~
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 82: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (1)

Đường Quả ưu nhã ngồi trên sô pha, liếc mắt nhìn Lâm Dật Thỉ nơi xa, cuối cùng dời ánh mắt lên người Đường Tranh

Cô híp híp mắt, nhấp một ngụm rượu vang đỏ, dường như đối với Lâm Dật Thỉ trong miệng Đường Tranh cũng không có hứng thú.

“Anh trai.”

Thanh âm mềm mại điềm mỹ của thiếu nữ làm Đường Tranh có chút hoảng hốt, không khỏi cúi đầu.

Trên mặt duy trì vẻ mặt rụt rè tươi cười, đi tới một chút.

“Anh trai, hình như em say, có chút choáng váng đầu.”

Thiếu nữ hai má phấn hồng, con ngươi thêm chút hơi nước, khuôn mặt trắng nõn càng thêm hồng nhuận, trông rất đẹp mắt.

Cô vô lực dựa vào sô pha, mày có chút nhăn lại, hận không thể đem tất cả mọi thứ tốt đẹp nhất trên thế giới này ở trước mặt cô, tùy cô chọn lựa.

Hệ thống ở bên cạnh cảm thán, thật là có một loại cảm giác đậu má.

Ký chủ nhà nó cái gì cũng có thể làm, vừa rồi tinh thần còn tỉnh táo, sắc mặt như thường, một hơi uống mấy thùng bia đều nhẹ nhàng.

Mới chỉ uống một hớp nửa ly rượu vang đó, lại nói chính mình say, còn bày ra bộ dáng như thật vậy.

CMN, ký chủ càng ngày càng tinh ranh.

Đường Tranh mày hơi nhíu lại, ngay lúc muốn nói cái gì, thiếu nữ từ sô pha đứng lên, một bên nói, “Anh trai, em muốn đi nghỉ ngơi một chút, anh muốn cùng đi với em không?”

Thiếu nữ ngây thơ nhìn Đường Tranh, làm hắn không nỡ cự tuyệt, mặc dù, hắn vô cùng bài xích tiếp xúc với giống cái.

Nhưng mà, nhìn cô xiêu xiêu vẹo vẹo đứng lên, một chút vô ý có khả năng sẽ ngã, hắn vẫn là đi qua, ga lăng đỡ cô.

Lại không nghĩ, vừa mới đỡ, thiếu nữ như không có khí lực dựa vào người hắn.

Hương thơm của thiếu nữ lập tức đập vào mặt hắn, làm hắn không tự giác hít sáu một hơi.

Trong lúc đỡ Đường Quả vào phòng nghỉ, thì Lâm Dật Thỉ đi tới.

“Muốn hỗ trợ không?”

Ánh mắt Lâm Dật Thỉ dừng trên mặt thiếu mặt, đáy mắt hiện lên tia kinh diễm, “Đường tiểu thư hình như đã uống say.”

Đường Tranh liếc mắt nhìn thiếu nữ trong ngực, lại nhìn đáy mắt Lâm Dật Thỉ mang theo mạt quang, không biết thế nào, hắn liền đỡ Đường Quả đi vào phòng nghỉ, không để ý tới Lâm Dật Thỉ.

Thẳng đến khi đưa Đường Quả vào phòng, hắn cau mày nhìn chằm chằm thiếu nữ đang say bất tỉnh nhân sự ở trên giường.

Rõ ràng mục đích hôm nay của hắn, chính là muốn để thiếu nữ thích Lâm Dật Thỉ trước, miễn sau này Đường Lập Thành lại muốn hắn cưới Đường Quả.

Hắn đối với Đường gia cũng không có chán ghét gì, hắn chỉ không muốn mình trở thành một con cờ, từ lúc đưa hắn ra khỏi cô nhi viện, Đường Lập Thành liền nhét cho hắn tư tưởng, tương lai hắn chính là con rể của Đường gia.

Nếu Đường Quả thích người khác, lấy tính tình của cô, khẳng định muốn cùng người đó ở bên nhau, hắn có thể quăng cái phiền toái này đi.

Rõ ràng vừa rồi chính là cơ hội tốt, tại sao hắn lại cự tuyệt chứ?

“Anh trai, em muốn uống nước.”

Không biết khi nào, thiếu nữ đã từ trên giường bò lên, xoa xoa tròng mắt, mê mang nhìn Đường Tranh.

Cô ngây thơ như một tiểu thiên sứ, làm người khác không muốn thương tổn đến cô.

Đường Tranh mím môi, xoay người rót một ly nước, đưa đến trước mặt cô, thiếu nữ mới vừa giơ tay nhận được cái ly hắn liền buông tay ra, không ngờ, thiếu nữ tựa hồ chưa cầm chắc ly nước, cái ly cứ như vậy mà rơi xuống, làm ướt một mảng lớn.

Nước có chút nóng, cũng may Đường Tranh có chút lương tâm, rót cho cô nước ấm, nếu không, ngực thiếu nữ có khả năng sẽ bị đỏ một mảnh.

Thiếu nữ thoạt như có chút mê mang, trong lòng Đường Tranh như bị ai nắm lấy, nếu vừa rồi hắn không thêm chút nước lạnh, có lẽ thiếu nữ đã bị thương.

Lúc này, ngực thiếu nữ ướt một mảng lớn, lộ ra đường công mê người, hắn vội vàng dịch ra một chút.

“A, là em cầm không chắc, không còn nước uống rồi.”

Thiếu nữ nhíu nhíu mày, bộ dáng thập phần vô tội nhìn Đường Tranh, làm hắn có chút cứng lại.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 83: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (2)

Thiếu nữ an tĩnh uống nước, Đường Tranh nhìn cái miệng nhỏ nghiêm túc đem nước uống, không còn bộ dạng mê mang lúc nãy.

Mắt thấy ly nước đã hết, hắn cực kỳ ân cần mà hỏi một câu, “Tiểu Quả, muốn nữa sao?”

Thiếu nữ ngẩng đầu, lộ ra con ngươi đen nhánh, nghiêm túc gật gật đầu, “Anh trai, em còn muốn.”

Âm điệu mềm mại, nói ra những lời này, làm yết hầu Đường Tranh có chút khô khốc, trong lòng cũng nổi lên một loại khác thường.

Chẳng qua một lát sau, cảm giác khác thường này bị hắn xua tan.

Hắn một lần nữa cầm lấy ly giấy, chờ thiếu nữ uống xong, thấy cô không có ý muốn tiếp, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

“Anh giúp em đi lấy lễ phục, cứ nghỉ ngơi một chút đi.”

“Được, anh trai, em chờ anh trở về.”

Đường Tranh đóng kỹ cửa phòng, kéo kéo cổ áo, có chút bực bội, vội vã rời đi.

Bên trong phòng, khóe miệng Đường Quả kéo lên một nụ cười yêu mị, nơi nào còn thanh thuần sạch sẽ.

Hệ thống : Gặp quỷ rồi.

Hệ thống thật cẩn thận hỏi, [ Ký chủ, cô lại chuẩn bị ở thế giới này làm chuyện kinh thiên động địa gì sao? Phải biết rằng, thế giới trước, bởi vì cô chết, toàn thế giới đều là fans của cô, bởi vì không thể chấp nhận được chuyện này, vài thập niên đều chưa thể khôi phục…]

“Như vậy sao?”

Đường Quả thỏa mãn liếm liếm khóe môi, nhẹ giọng cười, “Vậy là tốt rồi, cô ấy chắc là rất thỏa mãn, nhiều người vì cô ấy mà thương tâm.”

Hệ thống đã sớm không còn hy vọng xa vời, chỉ cần ký chủ nhà nó thành thành thật thật làm một cái nữ phụ đỡ đạn sống thật tốt.

Lại nói, nó loáng thoáng cảm thấy, mặc kệ ký chủ làm việc gì, cũng không có gì tốt.

Nói thì nói như vậy, nó cũng lười ngăn cản, chỉ là ngẫu nhiên nhắc nhở một chút.

Làm ký chủ thu tay, vạn nhất có một ngày xảy ra chuyện gì, nó cũng thật không giúp được cô. ]

[ Ký chủ, cô dự định làm gì? ]

Đường Quả đùa nghịch di động, thuận miệng hỏi, “Ngươi không đoán được à?”

Hệ thống khóc không ra nước mắt, nó chính là đoán không ra a.

Nói thật, nó không dám suy đoán, nó cảm thấy nếu nó suy đoán lại ra kết quả khác, ký chủ tuyệt đối sẽ làm ngược lại ra kết quả khác.

Đường Quả buông ly giấy, bắt đầu xem cốt truyện của thế giới này.

Nam chủ thế giới này là Lâm Dật Thỉ, nữ chủ là Cố thanh Thanh.

Lâm Dật Thỉ là con trai của Lâm gia, Cố Thanh Thanh lại là thuộc hạ của hắn, sau đó bởi vì một ít nguyên nhân, trở thành thuộc hạ riêng của hắn.

Cứ như vậy, hai người nảy sinh tình cảm, bởi vì Cố Thanh Thanh thân phận bình thường, cho nên hai người vẫn luôn lén lút yêu nhau.

Mà cô Đường Quả, sinh ra chính là tiểu công chúa của Đường gia.

Vợ chồng Đường gia vô cùng sủng ái cô con gái này, cũng chỉ có một đứa con gái, sau này sợ sẽ gả đến gia tộc nào đó sẽ chịu thiệt.

Lúc Đường Quả được ba tuổi, vợ chồng Đường gia liền đến cô nhi viện nhận nuôi một đứa bé tám tuổi, đứa bé này chính là Đường Tranh, bọn họ vì tiểu công chúa Đường gia mà chuẩn bị hôn phu cho cô.

Chỉ là Đường Tranh sớm thông minh nhận ra tính toán của vợ chồng Đường gia, vẫn luôn ẩn nhẫn không biểu hiện ra, mượn lực Đường gia mà trưởng thành.

Đối với Đường Quả cũng thập phần mới lạ, đặc biết khi biết tính toán của vợ chồng Đường gia, hắn liền không muốn cùng người em gái này tiếp xúc quá nhiều.

Càng trưởng thành, hắn càng không muốn bị người khác nắm lấy số phận của mình.

Đường Tranh lúc này, đã lén tự mình xây dựng sự nghiệp, có thể nói, nếu hắn rời khỏi Đường gia, cũng sẽ không gây bất cứ ảnh hưởng gì.

Nhưng bởi vì hắn ưu tú, vợ chồng Đường gia ngày càng vừa lòng, mấy ngày trước, còn thương lượng, muốn hỏi hai người một chút, nếu hai người có cảm giác lẫn nhau, liền dứt khoát cho bọn hắn đính hôn.

Đường Tranh tất nhiên là không muốn, vừa lúc nghe được Lâm thị xuất hiện nguy cơ.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 84: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (3)
Đường Tranh rất nhanh đã trở lại, đem lễ phục sạch sẽ đưa đến trước mặt Đường Quả.

Đường Quả ôm lễ phục vào phòng tắm, Đường Tranh ngồi chờ bên ngoài, ngồi dưới ánh đèn mờ.

Trong phòng tắm truyền đến âm thanh, phá lệ rõ ràng.

“Anh trai.”

Một tiếng kêu mềm mại đánh gãy sự trầm tư của Đường Tranh, “Sao vậy?”

“Khóa kéo không có lên.”

Ngón tay Đường Tranh có chút cứng đờ, định bụng đứng lên đi tìm người, không nghĩ thiếu nữ đã đi ra, ngoan ngoãn đứng xoay người trước mặt hắn.

“Anh trai, giúp em.”

Thiếu nữ quay đầu lại lộ ra nụ cười nghịch ngợm, “Phiền anh rồi.”

Đường Tranh mím môi, không kịp cự tuyệt, thiếu nữ liền xoay người qua, để lại cho hắn bóng lưng trắng tuyết, đường cong hoàn mỹ.

Mặc dù như thế, hắn cũng chỉ thất thần trong chốc lát, liền giúp thiếu nữ thật mau kéo khóa lên.

“Được rồi.”

Lòng bàn tay của Đường Tranh đều đổ đầy mồ hôi.

Đường Quả đứng lên, rất tự nhiên mà kéo cánh tay Đường Tranh, “Anh, chúng ta ra ngoài đi.”

Thanh âm thiếu nữ mang theo vài phần nhảy nhót, dường như giống với động tác tác đi của cô.

Đường Tranh bước từng bước dài, cũng không cự tuyệt sự tiếp xúc của Đường Quả, mang theo cô lần nữa đi vào đám người.

Lâm Dật Thỉ nhìn thấy Đường Quả xuất hiện, đã đi tới, thập phần ga lăng hỏi, “Đường tiểu thư có khỏe không?”

“Ừm.”

Đường Quả gật gật đầu, “Đã khá hơn nhiều.”

Lúc này, Lâm Dật Thỉ, đã đáp ứng với gia tộc cùng Đường Quả tiếp cận.

Nhìn thấy thiếu nữ đơn thuần như vậy, hắn ngược lại cũng không có nhiều bài xích.

“Có thể mời Đường tiểu thư cùng nhảy một bài không?”

Đường Quả không trả lời Lâm Dật Thỉ, ngược lại nghiêng đầu mắt nhìn Đường Tranh, “Anh, em có thể cùng hắn khiêu vũ không?”

Đường Tranh nhìn ra đáy mắt của thiếu nữ, tựa hồ rất mong chờ được nhảy cùng Lâm Dật Thỉ, không biết thế nào, trong lòng có vài phần không thoải mái.

Nhưng nghĩ đến kế hoạch của mình, chính là muốn Đường Quả yêu Lâm Dật Thỉ.

Hắn đem tay Đường Quả giao cho Lâm Dật Thỉ, “Tiểu Quả thích là được.”

Đường Quả quay đầu lại cười, tiến đến bên tai Đường Tranh, “Là anh nói hắn tốt.”

Cô nhìn Đường Tranh chớp chớp mắt, liền bị Lâm Dật Thỉ đưa đến sân nhảy.

Đường Tranh đứng tại chỗ, cũng không như trong tưởng tượng, kế hoạch lại thục hiện nhẹ nhàng như vậy.

Thiếu nữ cùng Lâm Dật Thỉ nhẹ nhàng khiêu vũ, trong lòng hắn cảm thấy bực bội.

Cau mày, ánh mắt đều không rời khỏi hai người phía trên.

Không biết Lâm Dật Thỉ nói cái gì với thiếu nữ, ở nhà hắn chưa từng nhìn thấy cô cười vui vẻ đến vậy.

Đường Tranh nhấp môi mỏng, nhẹ hớp một ngụm rượu vang đỏ, cảm thấy vô cùng khó nuốt.

“Đường tiên sinh.”

Một cô gái xinh đẹp bên cạnh đi tới, Đường Tranh biết cô gái này, là một diễn viên tuyến hai.

“Đường tiên sinh, cùng nhau khiêu vũ không?”

Nếu là bình thường, Đường Tranh tự nhiên sẽ không cự tuyệt yêu cầu của cô gái, mặc dù hắn không không muốn, nhưng cũng cho đối phương một chút mặt mũi.

Nhưng lúc này, một chút tâm tình khiêu vũ cũng không có.

Cô gái cũng không phải không hiểu biết, chậm rãi cười, cho chính mình một cái bậc thang, “Xem ra Đường tiên sinh không có hứng thú, thật là tiếc nuối, vậy thì lần sau đi.”

Ngay lúc cô gái xoay người, trước mặt đột nhiên vươn đến một bàn tay trắng nõn, có chút kinh hỉ, “Đường tiên sinh?”

“Không phải muốn khiêu vũ sao?”

Đường Tranh ưu nhã cười, ga lăng cầm bàn tay gấp không chờ nổi của nữ minh tinh, hai người cùng vào sân nhảy.

Cùng một người xa lạ nhảy, Đường Tranh tựa hồ quên mất thiếu nữ lúc trước làm hắn bực bội.

Hắn theo bản năng ở trên sân nhảy tìm kiếm thân ảnh của thiếu nữ, vừa nhìn thấy, cũng không nhìn thấy Đường Quả.

Hắn không biết chính mình muốn cái gì vẫn tìm kiếm trong đám người kia, cuối cùng ở một góc thấy được người hắn muốn tìm, thậm chí thở dài nhẹ nhõm một hơi
.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 85: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (4)

Đường Tranh rất nhanh đã trở lại, đem lễ phục sạch sẽ đưa đến trước mặt Đường Quả.

Đường Quả ôm lễ phục vào phòng tắm, Đường Tranh ngồi chờ bên ngoài, ngồi dưới ánh đèn mờ.

Trong phòng tắm truyền đến âm thanh, phá lệ rõ ràng.

“Anh trai.”

Một tiếng kêu mềm mại đánh gãy sự trầm tư của Đường Tranh, “Sao vậy?”

“Khóa kéo không có lên.”

Ngón tay Đường Tranh có chút cứng đờ, định bụng đứng lên đi tìm người, không nghĩ thiếu nữ đã đi ra, ngoan ngoãn đứng xoay người trước mặt hắn.

“Anh trai, giúp em.”

Thiếu nữ quay đầu lại lộ ra nụ cười nghịch ngợm, “Phiền anh rồi.”

Đường Tranh mím môi, không kịp cự tuyệt, thiếu nữ liền xoay người qua, để lại cho hắn bóng lưng trắng tuyết, đường cong hoàn mỹ.

Mặc dù như thế, hắn cũng chỉ thất thần trong chốc lát, liền giúp thiếu nữ thật mau kéo khóa lên.

“Được rồi.”

Lòng bàn tay của Đường Tranh đều đổ đầy mồ hôi.

Đường Quả đứng lên, rất tự nhiên mà kéo cánh tay Đường Tranh, “Anh, chúng ta ra ngoài đi.”

Thanh âm thiếu nữ mang theo vài phần nhảy nhót, dường như giống với động tác tác đi của cô.

Đường Tranh bước từng bước dài, cũng không cự tuyệt sự tiếp xúc của Đường Quả, mang theo cô lần nữa đi vào đám người.

Lâm Dật Thỉ nhìn thấy Đường Quả xuất hiện, đã đi tới, thập phần ga lăng hỏi, “Đường tiểu thư có khỏe không?”

“Ừm.”

Đường Quả gật gật đầu, “Đã khá hơn nhiều.”

Lúc này, Lâm Dật Thỉ, đã đáp ứng với gia tộc cùng Đường Quả tiếp cận.

Nhìn thấy thiếu nữ đơn thuần như vậy, hắn ngược lại cũng không có nhiều bài xích.

“Có thể mời Đường tiểu thư cùng nhảy một bài không?”

Đường Quả không trả lời Lâm Dật Thỉ, ngược lại nghiêng đầu mắt nhìn Đường Tranh, “Anh, em có thể cùng hắn khiêu vũ không?”

Đường Tranh nhìn ra đáy mắt của thiếu nữ, tựa hồ rất mong chờ được nhảy cùng Lâm Dật Thỉ, không biết thế nào, trong lòng có vài phần không thoải mái.

Nhưng nghĩ đến kế hoạch của mình, chính là muốn Đường Quả yêu Lâm Dật Thỉ.

Hắn đem tay Đường Quả giao cho Lâm Dật Thỉ, “Tiểu Quả thích là được.”

Đường Quả quay đầu lại cười, tiến đến bên tai Đường Tranh, “Là anh nói hắn tốt.”

Cô nhìn Đường Tranh chớp chớp mắt, liền bị Lâm Dật Thỉ đưa đến sân nhảy.

Đường Tranh đứng tại chỗ, cũng không như trong tưởng tượng, kế hoạch lại thục hiện nhẹ nhàng như vậy.

Thiếu nữ cùng Lâm Dật Thỉ nhẹ nhàng khiêu vũ, trong lòng hắn cảm thấy bực bội.

Cau mày, ánh mắt đều không rời khỏi hai người phía trên.

Không biết Lâm Dật Thỉ nói cái gì với thiếu nữ, ở nhà hắn chưa từng nhìn thấy cô cười vui vẻ đến vậy.

Đường Tranh nhấp môi mỏng, nhẹ hớp một ngụm rượu vang đỏ, cảm thấy vô cùng khó nuốt.

“Đường tiên sinh.”

Một cô gái xinh đẹp bên cạnh đi tới, Đường Tranh biết cô gái này, là một diễn viên tuyến hai.

“Đường tiên sinh, cùng nhau khiêu vũ không?”

Nếu là bình thường, Đường Tranh tự nhiên sẽ không cự tuyệt yêu cầu của cô gái, mặc dù hắn không không muốn, nhưng cũng cho đối phương một chút mặt mũi.

Nhưng lúc này, một chút tâm tình khiêu vũ cũng không có.

Cô gái cũng không phải không hiểu biết, chậm rãi cười, cho chính mình một cái bậc thang, “Xem ra Đường tiên sinh không có hứng thú, thật là tiếc nuối, vậy thì lần sau đi.”

Ngay lúc cô gái xoay người, trước mặt đột nhiên vươn đến một bàn tay trắng nõn, có chút kinh hỉ, “Đường tiên sinh?”

“Không phải muốn khiêu vũ sao?”

Đường Tranh ưu nhã cười, ga lăng cầm bàn tay gấp không chờ nổi của nữ minh tinh, hai người cùng vào sân nhảy.

Cùng một người xa lạ nhảy, Đường Tranh tựa hồ quên mất thiếu nữ lúc trước làm hắn bực bội.

Hắn theo bản năng ở trên sân nhảy tìm kiếm thân ảnh của thiếu nữ, vừa nhìn thấy, cũng không nhìn thấy Đường Quả.

Hắn không biết chính mình muốn cái gì vẫn tìm kiếm trong đám người kia, cuối cùng ở một góc thấy được người hắn muốn tìm, thậm chí thở dài nhẹ nhõm một hơi.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 86: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (5)
“Không nghĩ đến Đường tiên sinh lại nhảy tốt như vậy.”

Từ Phương Phỉ nhấp môi cười, con ngươi thủy linh một khắc cũng không rời khỏi gương mặt người con trai phía trước.

Lúc trước, cô thật đúng là không nghĩ, vị Đường gia này là thiên chi kiêu tử, thế nhưng đáp ứng cùng cô khiêu vũ, đây đúng là chuyện kinh hỉ.

Cô cũng không biết, người ôm cô khiêu vũ, tâm tư cũng không ở trên người cô.

Đường Tranh sau khi tìm kiếm được thân ảnh của Đường Quả, ánh mắt không tự chủ xẹt qua.

Lâm Dật Thỉ ngồi bên cạnh thiếu nữ, vẻ mặt cười nói gì đó, lấy thủ đoạn của Lâm Dật Thỉ, làm một cô gái vui vẻ, dễ như trở bàn tay.

Nhưng rõ ràng Đường Tranh cảm giác được, thiếu nữ dường như không được vui.

“Tiểu Quả không hứng thú với cái này sao?”

“Trước mắt vừa đúng lúc kỳ nghỉ, nếu không đưa em đi nơi khác chơi?”

Vốn dĩ Lân Dật Thỉ không muốn tiếp xúc với Đường Quả, rốt cuộc hắn đã có người mình thích.

Nhưng sau khi tiếp xúc với Đường Quả một lúc, không biết thế nào, hắn cảm thấy tương lai nếu một hai phải cưới một cô gái về, thì trước mắt Đường Quả vô cùng thích hợp.

Đường Quả nâng mí mắt, rũ xuống, khóe miệng cong cong. “Cảm ơn Lâm ca, như vậy quá phiền toái.”

Đường Quả càng biểu hiện lễ nghĩa, Lâm Dật Thỉ ngược lại đối với cô càng không bài xích.

Hắn quên mất, lúc người trong nhà muốn hắn tiếp cận Đường Quả, hắn có bao nhiêu bài xích.

" Lâm ca, hình như có người tìm anh, anh vội thì cứ đi, không cần lo cho em.”

Lâm Dật Thỉ vừa thấy, quả nhiên trong tiệc rượu có hai người tương đối quan trọng tìm hắn, nói vài tiếng xin lỗi, liền cùng người đi rồi.

Lâm Dật Thỉ đi rồi, lại có những người khác muốn mời Đường Quả khiêu vũ, chẳng qua bị cô cự tuyệt tất cả.

Đường Tranh thấy thế, hơi hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, chờ nhảy xong một bài, không kịp cùng Từ Phương Phỉ nói cái gì, chạy nhanh tới chỗ của Đường Quả.

Thiếu nữ dường như đang chán đến chết, chống cằm nhìn sân khấu, nhìn thấy hắn với quá khứ, đáy mắt chợt lóe lên vui mừng, hắn cũng không quá sai.

Đường Tranh cũng không biết đáy lòng dâng lên loại vui sướng từ đâu, chỉ nghe theo trái tim, bước nhanh đến trước mặt cô.

Cuối cùng, không biết nhớ tới tới cái gì, mới ra vẻ rụt rẻ cầm lấy một ly rượu vang đỏ, biểu cảm trên mặt cũng trở nên đạm mạc hơn nhiều, ngồi bên cạnh cô.

“Anh trai, anh cuối cùng cũng về.”

Thiếu nữ ngữ điệu mang vẻ vui mừng, vẫn là lấy lòng Đường Tranh, hắn buông ly rượu, theo bản năng sờ sờ đầu thiếu nữ, xúc cảm thập phần dễ chịu.

Thiếu nữ cười đến xán lạn, làm lòng hắn sinh ra vài phần áy náy.

Chỉ là, cái áy náy này rất nhanh bị hắn áp chế xuống.

Cho dù hắn không chán ghét Đường Quả, cũng không thích bị người khác sắp xếp cuộc đời.

Với quyết định lúc trước của vợ chồng Đường gia, nhất định phải làm Đường Quả yêu người khác.

Nghĩ như vậy, khuôn mặt Đường Tranh khôi phục vẻ lạnh nhạt.

“Tiểu Quả cảm thấy Lâm Dật Phi thế nào?”

Đường Tranh nắm chặt ly rượu, trong lúc lơ đãng hỏi, “Hắn là con trai của Lâm gia, cũng là thương nhân trẻ tuổi hiếm có, hơn nữa Đường gia cùng Lâm gia cũng có vài phần giao tình, coi như cũng hiểu tận gốc rễ.”

Đường Tranh nói xong, phát hiện thiếu nữ liếc mắt nhìn hắn chằm chằm, làm hắn có chút không tự nhiên.

“Như thế nào?”

“Anh cảm thấy hắn tốt sao?”
Thiếu nữ ngây ngô hỏi.

Đường Tranh không khỏi nắm chặt ly rượu, cuối cùng mới nói, “Đúng vậy, anh cảm thấy hắn rất tốt.”

“A…..”

Thiếu nữ kéo dài thanh âm, trong chốc lát, âm điệu rất thấp, “Nếu anh cảm thấy hắn tốt, thì chắn chắn hắn là người tốt.”

" Lâm ca nói, hôm nào muốn đưa em đi chơi.”

Đường Quả chớp chớp đôi mắt, nghiêm túc hỏi, “Nếu anh nói hắn tốt, em có phải là không cần cự tuyệt hắn nữa không?”

Hệ thống : CMN, ký chủ nó ngày càng kỳ cục
.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 87: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (6)
Trước khi rời khỏi tiệc rượu, Đường Quả chạy chậm đến trước mặt Lâm Dật Thỉ, xán lạn cười, “Lâm ca, anh em nói, anh là một người rất tốt, cho nên có thể cùng anh đi chơi.”

Đường Tranh ở phía sau nghe được lời nói của thiếu nữ, cả người đều không tốt.

Thật là một nha đầu ngu xuẩn, bị ba mẹ chiều đến hư rồi, hắn nói là người tốt, thật sự sẽ là người tốt?

Hắn nói là người tốt, liền có thể tùy tiện cùng người khác ra ngoài chơi sao?

Đường Tranh cũng không biết, trong lòng hắn bây giờ khó chịu cỡ nào.

Dù sao, em gái của hắn, thật là dại dột đến đáng sợ, một chút đều không giống được ba mẹ dạy ra.

Đường Tranh mày nhăn lại thật sâu, nhìn Lâm Dật Thỉ cũng ngày càng không vừa mắt, lúc trước còn cảm thấy là một người không tồi.

Đột nhiên cảm thấy Lâm Dật Thỉ không tốt, lớn lên không đẹp trai, không cao bằng hắn, bộ dáng thân sĩ, lịch sự kia, chỉ toàn là giả dối.

Đường Tranh cười lạnh một tiếng, loại người này thích nhất là đi lừa tình cảm của các cô gái.

Nếu tương lai hai người kết hôn, lấy Tiểu Quả đơn thuần nhà hắn, khẳng định sẽ bị đối phương lừa gạt đến xoay vòng.

Đường Tranh nhấp môi, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm Lâm Dật Thỉ.

Lâm Dật Thỉ cảm nhận được ánh mắt của Đường Tranh, hắn còn cảm thấy có chút không hiểu được.

Cuối cùng hắn cảm thấy có thể Đường Tranh thấy hắn ưu tú, có thể làm em rể mình, nhưng lại cảm thấy chính mình đoạt em gái của hắn, cho nên nhìn hắn vừa thích vừa hận.

Nghĩ như vậy, Lâm Dật Thỉ chạy lại lễ phép chào đón Đường Tranh.

“Đường tổng yên tâm, lúc đi ra ngoài chơi, tôi sẽ chiếu cố Đường Quả thật tốt.”

“Tiểu Quả, về nhà.”

Đường Tranh không để ý đến Lâm Dật Thỉ, nắm tay Đường Quả, tự mình nhét cô vào trong xe, đóng cửa xe, động tác nhanh gọn, liền mạch lưu loát.

Thoáng nhìn ra ngoài cửa sổ xe, mặt Lâm Dật Thỉ cứng đờ, cuối cùng hắn cũng sung sướng một chút.

Lâm Dật Thỉ tính là thứ gì!

Nếu không phải hắn đưa Tiểu Quả tới, đối phương có thể quen biết được Tiểu Quả sao?

Còn dám ở trước mặt hắn, dõng dạc muốn đưa Tiểu Quả ra ngoài chơi, còn chiếu cố cô?

Tiểu Quả chính là tiểu công chúa của Đường gia, ai cũng có thể chiếu cố được sao?

Đường Quả nhìn thoáng biểu cảm người bên cạnh tâm tình bất định, khi thì lộ ra căm ghét, ghét bỏ, khi thì xẹt qua tia ý cười, vô cùng tò mò nhìn hắn.

Đường Tranh bừng tỉnh, quay qua liền thấy thiếu nữ chống cằm nhìn hắn.

Hắn có chút không được tự nhiên, ho nhẹ một tiếng, ra vẻ bình tĩnh cầm sách giả bộ xem.

“Anh trai, anh quả nhiên là thiên tài.”

Đột nhiên nghe được thiếu nữ khen, Đường Tranh bất tri bất giác cong cong khóe miệng.

Thầm nghĩ, nha đầu này còn có chút ánh mắt, cũng không quá bài xích như trước.

“Anh thế mà lại có thể đọc sách ngược.”

Đường Tranh : “….”

Hệ thống : [ A ha ha ha ha ha ha……]

“Em vẫn luôn cho rằng đọc làu làu là truyền thuyết, không ngờ tới một ngày lại tận mắt nhìn thấy.”

Nhìn thấy ánh mắt sùng bái của thiếu nữ, làm Đường Tranh không biết nên tiếp tục đọc sách, hay là nên đảo ngược lại.

Hắn xoa xoa cái trán, quả nhiên, tiểu công chúa của Đường gia bị chiều đến hư rồi.

Khi còn nhỏ, hắn bị ba mẹ tính kế, hắn vẫn luôn nỗ lực đọc sách, mười tuổi liền học xong chương trình trung học.

Lại dùng hai năm để học xong chương trình đại học, lúc mười hai tuổi rốt cuộc như ý nguyện xuất ngoại.

Hắn nỗ lực như vậy, chính là không muốn bị người khác sắp xếp cuộc đời, tránh phải cưới Đường Quả.

Không nghĩ tới, khi trở về Đường gia, cho dù đã tách ra rất lâu, Đường Quả vẫn đối với hắn thân cận như cũ.

Nếu là một cô gái thông minh, khẳng định sẽ nhìn thấy hắn khác lạ.

“Anh, Lâm ca nói ngày mai sẽ đưa em đi chơi.”

Đường Tranh còn đang suy nghĩ quan hệ giữa mình và Đường Quả, đột nhiên nghe một câu như thế, cả khuôn mặt đều trầm xuống
.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 88: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (7)
“Em cho hắn số điện thoại cùng WeChat bao giờ thế?”

Đường Tranh đùa nghịch di động, nghiêm túc hỏi.

Đường Quả mắt trông mong nhìn Đường Tranh, “Lúc nãy ở tiệc rượu, anh trai nói hắn là một người tốt, em cảm thấy hẳn là sẽ không có vấn đề gì, dù sao cũng là anh trai nói hắn tốt….”

“Nếu anh không thích, em đây liền xóa hắn.”

Đường Quả đoạt lấy di động, động tác vô cùng nhanh chóng, lập tức đem chặn WeChat Lâm Dật Thỉ, sau đó lại chặn số điện thoại của Lâm Dật Thỉ.

Lâm Dật Thỉ bên kia vừa muốn gửi đi một câu ‘Em muốn đi nơi nào chơi?’, lúc sau, phát hiện phía sau nhiều thêm một dấu chấm than, có chút không hiểu được.

Vừa nãy vẫn còn rất tốt, chớp mắt lại chặn hắn rồi?

Hẳn là….nhấn nhầm phải không?

Đường Tranh sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới Đường Quả sẽ dứt khoát như vậy.

Trong lúc nhất thời, hắn cũng không nói nên lời.

“Anh trai không thích thì người ta cũng không thích, anh trai càng không thích người ta sẽ càng không thích. Nếu anh trai không thích em cùng hắn chơi, em liền không cùng hắn chơi.”

Âm điệu mềm mại của thiếu nữ, như có lông vũ lặng lẽ xẹt qua tim hắn.

Đường Tranh rất nhanh khôi phục lại, thần sắc phức tap, “Tiểu Quả muốn cùng hắn đi chơi sao?”

“Tại sao anh lại hỏi như vậy?”

Đường Tranh phun ra một hơi, “Nếu Tiểu Quả muốn cùng hắn chơi, anh cũng sẽ không ngăn cản em.”

Vốn dĩ mục đích của hắn, là muốn Tiểu Quả thích người khác.

Qua lúc lâu, người bên cạnh không có mở miệng, Đường Tranh có chút không chịu nổi bên trong xe an tĩnh như thế.

Nghiêng đầu vừa thấy, thiếu nữ cúi đầu, dáng vẻ giống như đang ấm ức, trong lòng hắn có chút không thoải mái.

“Làm sao vậy?”

“Không phải anh nói hắn rất tốt sao?”

Thiếu nữ ngẩng đầu, gương mặt có chút mê mang, thập phần ngây thơ, “Không phải anh rất thích hắn sao? Vì sao anh lại không muốn em cùng hắn đi chơi?”

Cô nhíu mày khó hiểu, “Chẳng lẽ, là em hiểu sai ý tứ của anh rồi, kỳ thật là anh không hề thích hắn?”

Biểu hiện của thiếu nữ, làm lòng Đường Tranh nhấc lên lên một gợn sóng.

Khuôn mặt xinh đẹp đều là tự trách,

“Em thật quá ngu ngốc, vậy mà không phát hiện ý tứ thật sự của anh trai, cho dù anh trai khích lệ một người, không nhất định là khích lệ người đó, có khả năng là dùng biện pháp khích lệ để phản đối người này.”

Bị Đường Quả bổ não đến kinh ngạc.

Đường Tranh : “…”

“Anh trai, lần sau em nhất định sẽ chú ý.”

Đường Quả ngẩng đầu lên, bộ dáng nghiêm túc, “Lần sau em sẽ không chỉ lý giải ý tứ mặt ngoài lời nói.”

Đường Tranh : “...”

Hệ thống : [ A ha ha ha ha ha ha… Ký chủ, cô nghiêm túc sao? ]

Vợ chồng Đường gia lúc này đang du lịch ở nước ngoài, cũng vì muốn để không gian riêng cho hai ngời họ, chẳng qua họ không nghĩ đến, ở cái kỳ nghĩ này, Đường Tranh sẽ làm Đường Quả thích những người khác.

Lúc đó, chờ bọn họ trở về, Đường Quả một lòng thích Lâm Dật Thỉ, bọn họ một chút biện pháp cũng không có, chỉ có thể chấp nhận mà thôi.

Hệ thống rất muốn nói với Đường Quả, không ngờ ký chủ nhà nó hình như tâm tình quá tốt, đã ngã đầu ngủ.

Đường Tranh nằm cách vách thì không giống, cả buối tối đều ngủ không tốt.

Chỉ số thông minh của Đường Tranh không thể nghi ngờ là thực sự rất cao, biểu hiện của thiếu nữ, rõ ràng là đối với hắn có hảo cảm, thậm chí bởi vì hắn mà quyết định có thích một người hay không.

Không thể nghi ngờ, cái này cùng mục đích của hắn hoàn toàn ngược lại.

Buổi sáng hôm sau, Đường Quả cảm giác Đường Tranh có chút lạ, giống như hai người khác nhau.

[ Ký chủ, Đường Tranh hình như cũng không thay đổi ý nghĩ. ]

Đường Quả ăn xong bữa sáng, điện thoại đặt trên bàn cơm đột nhiên vang lên.

Cô liếc nhìn, ấn nghe.

^_^___________

Quốc Tế Thiếu Nhi vui vẻ nha mọi người <3

Mọi người nhớ giữ gìn sức khỏe trong mùa dịch này nha!
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 89: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (8)

“Lâm ca?”

Ngay lập tức, lực chú ý của Đường Tranh bởi vì âm thanh của thiếu nữ mà hấp dẫn, tuy rằng thong thả ngồi ăn bữa sáng, nhưng lỗ tai vẫn chú ý nghe động tĩnh phía đối diện, đôi mắt cũng lơ đãng quan sát biểu cảm trên gương mặt của thiếu nữ.

“A? Xóa WeChat sao?”

“Khả năng…Tay nhấn nhầm...”

Đường Tranh khóe miệng không khỏi ngoéo một cái, phát hiện bữa sáng cũng có chút mỹ vị.

“Đi ra ngoài chơi? Bây giờ sao?”

Khóe miệng Đường Tranh thu hồi nụ cười, liếc qua, vừa lúc đụng ánh mắt của thiếu nữ, chỉ nghe cô nói, “Không được, em….”

“Cậu chút nữa qua đây đón Tiểu Quả.”

Đường Tranh đoạt lấy điện thoại, “Em ấy rất ít ra ngoài chơi, cậu phải chiếu cố em ấy thật tốt.”

Vốn dĩ Lâm Dật Thỉ có chút tiếc nuối, nghe Đường Tranh nói vậy, thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa định trả lời, điện thoại đã cúp.

Hắn chỉ lắc đầu cười, cũng không để ý.

Hắn chẳng qua là yêu cầu Đường gia trợ giúp, đối với Đường Quả cũng không có nhiều chán ghét.

Nhưng hiện tại, người nhà hắn đã tạo cho hắn áp lực không nhỏ, không có Đường Quả cũng sẽ có thiên kim của gia tộc khác.

Nếu đối mặt với mấy thiên kim không hề biết mặt đó, không bằng chấp nhận một Đường tiểu thư bị người sủng đến cái gì cũng không biết, lại càng đơn giản hơn.

“Tiểu Quả trang điểm một chút đi, chút nữa Lâm Dật Thỉ sẽ qua đây đón em.”

Đường Tranh trả điện thoại lại cho Đường Quả, cúi đầu cùng không nhìn cô, “Trang điểm xinh đẹp một chút.”

Hắn không ngẩng đầu, là không muốn nhìn thấy ánh mắt của thiếu nữ, không biết cô sẽ lộ ra ánh mắt gì.

Bất luận thế nào, hắn cũng sẽ không tha đổi kế hoạch ban đầu, cũng sẽ không vì Đường Quả khác lạ, liền thay đổi lựa chọn ban đầu của mình.

“Được.”

Không có gây rối như trong tưởng tượng, chỉ là một câu được, khiến lòng hắn có chút hụt hẫng.

Đường Tranh ngẩng đầu, chỉ thấy bóng dáng thiếu nữ chạy về phòng.

Hắn nhéo nhéo tay, cuối cùng khóe miệng chỉ xẹt qua một nụ cười đạm mạc, không làm thêm cái gì.

[ Ký chủ, cô thật sự trang điểm xinh đẹp a? ]

Hệ thống vẫn không thể hiểu nổi, ký chủ nhà nó trước mắt muốn làm gì, ngày hôm qua, nó tưởng ký chủ muôn công lược Đường Tranh, làm Đường Tranh vì cô mà muốn sống chết, nhưng nhìn hôm nay, Đường Tranh không dao dộng dễ dàng như vậy.

Hôm nay ký chủ lại vui vui vẻ vẻ trang điểm, chẳng lẽ…..Ký chủ muốn công lược nam chủ Lâm Dật Thỉ?

[ Ta nói với cô, cô sẽ không chạm vào nam chủ chứ? ]

Đường Quả bĩu môi, “Ta nói muốn chạm vào nam chủ sao? Chẳng qua là đi chơi mà thôi, chẳng lẽ ngươi muốn ta ở trong phòng buồn chết à? Như vậy sẽ chán chết, nói không chừng sẽ tự sát.”

[ Không, không, ta không có ý tứ này…]

Nó thực lo lắng, lo lắng ký chủ một câu cũng không nói, lại làm sập thế giới này.

Tuy rằng những chuyện đó nó cũng quen rồi, còn nhịn không được lo lắng ký chủ không vui một cái liền trả thù xã hội.

Đường Quả cẩn thận ngắm mi, bôi son hồng nhạt lên môi, khóe miệng uốn lượn nhẹ nhàng, thay đổi một thân váy liền áo hồng nhạt, vô cùng phù hợp với một tiểu công chúa Đường gia.

Lại uốn thêm mấy lọn tóc, thoạt nhìn như một búp bê Barbie vô cùng đáng yêu.

Nếu xem nhẹ nụ cười đầy thâm ý trên môi cô, hệ thống cảm thấy tất cả đều rất hoàn mỹ.

“Anh trai, là chính anh bảo em đi nha.”

Hệ thống cả người run lên, CMN, sao lại thế này, cứ cảm thấy nó đi theo bên người ký chủ sao lại ngập nguy hiểm thế này.

Cuối cùng hệ thống không nhịn được hỏi, [ Ký chủ, có phải cô muốn trả thù Đường Tranh bọn họ? ]

“Có sao?”

[ Có, ta vô cùng khẳng định! ]

“A…. Vậy thì xem biểu hiện của họ, có làm ta vừa lòng hay không, nói không chừng ta sẽ cho bọn họ một kết cục tốt nga.”

Hệ thống : Nếu không hài lòng… Có phải sẽ cho bọn họ rơi hết hay không?
 
Top