Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu
Tham gia
22/6/20
Bài viết
147
Điểm cảm xúc
27
Điểm
28
Chương 890: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 25 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Đường Quả ở trong cung, nghe được hai nam nhân nói chuyện, cười một tiếng.

“Cái Tô Thanh này, đầu óc thật thanh tỉnh.”

Đường Quả rũ mắt, “Bất quá, lại có bao nhiêu người, có thể chân chính vẫn luôn thanh tỉnh chứ?”

Hệ thống ở trong góc run bần bật, không dám nói chen vào.

“Bất quá, xác thật bọn họ rất có dũng khí, tư duy nữ nhân cùng nam nhân, xác thật có khác nhau. Đại bộ phận nữ nhân đứng ở góc độ bọn họ, phần lớn thích làm thế nào mang niềm vui cho đế vương. Mà nam nhân, là nghĩ cách lật đổ nữ nhân thống trị quốc gia như thế nào.”

“Kỳ thật, chỉ là lập trường chúng ta khác nhau mà thôi. Nhưng ta tới, chú định bọn họ sẽ thua.”

Hệ thống thật sâu chấp nhận, xác thật lập trường khác nhau, điểm này hắn vẫn có thể hiểu. Những nam nhân này vì mục đích của mình, không tiếc hy sinh tướng sắc, buông tôn nghiêm đi lấy lòng nữ nhân, xác thật rất có dũng khí.

【 Ký chủ đại đại, kế tiếp ngươi muốn làm thế nào? 】

“Không có ý nghĩ gì, Tây Thánh quốc khá vững chắc. Chỉ cần não ta không hồ đồ, bọn họ nháo không ra cái tên tuổi gì. Gần đây, dùng sức đối đối tốt với bọn họ một chút.”

Đường Quả híp híp mắt, “Về sau bọn họ sẽ hoài niệm ngày tháng ở trong hoàng cung.”

【 Hai người kia đã tính toán, mỗi tháng ở ngoài cung chạm mặt cùng Tiêu Tấn, phỏng chừng cũng sẽ gặp mặt cùng Đường Nặc Nguyệt. Nếu ký chủ đại đại không nhúng tay, bọn họ sẽ giống như kiếp trước, đi lấy lòng Đường Nặc Nguyệt. Hơn nữa, báo cho Đường Nặc Nguyệt, ký chủ đại đại muốn hại nàng. 】

“Cứ để bọn họ tự làm đi.”

Đường Quả cũng không để ý kế tiếp những người này muốn làm cái gì, chẳng qua đối với phản ứng Đường Nặc Nguyệt kế tiếp, vẫn có chút tò mò.

“Chờ bọn họ ra cung, trẫm liền đi gặp hoàng phu.”

Có chút ngày không gặp Cảnh Thừa, không biết tên kia sao rồi.

Lúc này, Cảnh Thừa đã luyện kiếm trở về, nhìn trên tường treo bức họa mỹ nhân ngủ say, trên mặt bất tri bất giác lộ ra vài phần ý cười.

“Hoàng phu, muốn đi mời bệ hạ lại đây hay không?” Thân là người bên cạnh Cảnh Thừa, sao không biết, hoàng phu bọn họ để bụng đối với bệ hạ.

Nhưng gần đây bệ hạ không có tới chỗ này hoàng phu, trong lòng bọn họ rất là sốt ruột.

Mắt thấy bệ hạ lập tức liền thành niên, nếu như bị Nam Vân Xuyên, Tô Thanh kéo đi, trong cung này nào còn có địa vị hoàng phu bọn họ.

Cảnh Thừa quét mắt người bên cạnh, nói, “Không cần.”

Hắn đã quan sát qua, bệ hạ đối với hai người kia, không có nhiều thiệt tình. Tại sao quan sát được, đương nhiên là thừa dịp người không chú ý, trộm dùng khinh công, bay lên núi giả, đứng ở góc nóc nhà xem.

Hắn tận mắt nhìn thấy, bệ hạ ở trước mặt Nam Vân Xuyên, căn bản không có lộ ra tươi cười thực vui vẻ.

Cũng sẽ không giống ở nơi này của hắn, an tâm nằm ngủ.

Chỉ có thời điểm ở trước mặt hắn, mới có thể cười tủm tỉm, hoàn toàn không che giấu ý tưởng của nàng.

Cho nên, người bệ hạ để ý là hắn.

Cảnh Thừa giơ khóe miệng lên, đối với Đường Quả đi nơi khác trong cung, cũng không quá để ý.

Ngày này, Đường Quả lại bị Nam Vân Xuyên mời đi qua, thời điểm đang cùng Nam Vân Xuyên trò chuyện với nhau thật vui, nàng đột nhiên thấy được một góc, Cảnh Thừa ở đó, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Cảnh Thừa bị nàng nhìn thấy, cũng không có ý tứ tránh né, đương nhiên cũng không có ý tứ đi ra.

Nàng cười với hắn một chút, cũng không có ý tứ kêu hắn ra.

Chờ Nam Vân Xuyên phát hiện không thích hợp, Đường Quả thu hồi tươi cười, Cảnh Thừa cũng không còn ở chỗ đó.

“Bệ hạ làm sao vậy?”

Đường Quả lắc đầu, “Không có.”

Nam Vân Xuyên hồ nghi trong lòng, hắn cảm thấy vừa rồi hẳn bệ hạ nhìn thấy cái gì.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
147
Điểm cảm xúc
27
Điểm
28
Chương 891: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 26 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Hoàng phu, bệ hạ đã nhìn thấy ngài, sao lại bỏ đi?”

Cảnh Thừa bước nhanh đi về hướng cung điện mình, tâm tình rất tốt nói, “Nếu đã gặp được, vậy cũng không cần phải đi qua.”

“Hồi cung luyện kiếm.”

Cung nhân khó hiểu, nhịn không được nói thầm trong lòng, hoàng phu, ngài cứ bộ dáng này, sẽ mất đi nữ hoàng bệ hạ hoàn toàn.

Nam Vân Xuyên rõ ràng cảm giác được tâm tình Đường Quả tốt không ít, quan sát trong chốc lát, xác thật không thấy có người khác.

Hắn tự cho là, nữ hoàng cảm thấy ở chung với hắn rất là vui vẻ.

“Bệ hạ, ngày mai chính là thời gian Vân Xuyên một tháng trở về nhà một lần.”

“À, là vậy sao,” Đường Quả dừng một chút, “Đợi chút trẫm làm đại tổng quản chọn chút dược liệu đưa qua ngươi mang về cho phụ thân.”

“Tạ bệ hạ.” Nam Vân Xuyên thiệt tình cảm tạ, mấy ngày nay, nữ hoàng đối với hắn xác thật rất không tồi, “Bệ hạ có muốn, Vân Xuyên trở lại mang chút gì cho bệ hạ hay không.”

Đường Quả lắc lắc đầu, “Trẫm không có muốn gì.”

“Vậy Vân Xuyên tự mua, đến lúc đó bệ hạ không cần ghét bỏ.”

Đường Quả đạm đạm cười, “Mặc kệ Vân Xuyên đưa cái gì cho trẫm, trẫm đều sẽ không ghét bỏ.” Ánh mắt nàng chuyên chú dừng ở trên mặt Nam Vân Xuyên, có lẽ là chột dạ, Nam Vân Xuyên không dám nhìn thẳng mặt nàng.

Tay giấu trong tay áo, nắm thành nắm đấm.

Nếu nữ hoàng không phải nữ hoàng, có lẽ hắn đối với nàng thật sự sẽ động tâm, nói không chừng cùng bồi nàng qua cả đời.

Đáng tiếc, vì sao nàng là nữ hoàng. Liền tính đối tốt với hắn, lập trường giữa bọn họ lại bất đồng.

“Vậy chờ Vân Xuyên trở về, lại pha trà hoa cho bệ hạ.”

Đường Quả gật đầu, “Được, vậy trẫm chờ.”

Ngày thứ hai, Tô Thanh cùng Nam Vân Xuyên cùng trở về nhà.

Nam nhân trong cung, ngoài Cảnh Thừa, mọi người đều cắn răng hận hai người. Hai người này không chỉ biết mang niềm vui cho bệ hạ, mỗi tháng còn được trở về nhà một lần, thật đúng là tâm cơ thâm trầm.

Nam nhân trong cung ngồi không yên, liền tới tìm Cảnh Thừa.

Nề hà Cảnh Thừa sớm đoán trước được, cửa cung đóng chặt, căn bản bọn họ không gặp được người.

Muốn đi gặp nữ hoàng, bọn họ lại không phải là Tô Thanh hay Nam Vân Xuyên, nữ hoàng không muốn thấy bọn họ.

Mà nữ hoàng bọn họ, sau khi Tô Thanh, Nam Vân Xuyên trở về nhà, trộm đi vào trong cung Cảnh Thừa.

Lúc ấy, Cảnh Thừa đang luyện kiếm.

Đường Quả như cũ không đi quấy rầy Cảnh Thừa, liền cứ vậy đứng ở một bên nhìn, nam nhân kia múa kiếm đầy soái khí.

Hậu cung này, ngoài Tô Thanh cùng Nam Vân Xuyên, nam nhân bình thường một chút, phỏng chừng chính là Cảnh Thừa.

Chờ Cảnh Thừa luyện kiếm xong, mới phát hiện không biết Đường Quả tới khi nào. Hắn chạy nhanh đi đến trước mặt nàng, hành lễ với nàng.

“Hoàng phu không cần khách khí, được rồi miễn lễ đi.”

Đường Quả đến, làm Cảnh Thừa có vài phần vui vẻ.

“Bệ hạ muốn uống trà sao?”

“Nếu hoàng phu tự pha, trẫm liền uống.”

Cảnh Thừa theo bản năng nói, “Chẳng lẽ bệ hạ không thích Nam Vân Xuyên pha trà sao?” Hỏi xong, hắn có chút ảo não.

Đường Quả mặt đầy tươi cười, “Vẫn là trà chỗ hoàng phu ngon nhất, trẫm thích nhất.”

“Vậy ta lập tức đi pha.” Cảnh Thừa nắm kiếm, bay nhanh rời đi, nếu không đi, hắn sợ vị trí lỗ tai bị hồng lên, sẽ bị nữ hoàng thấy được, vậy có chút mất mặt.

Cảnh Thừa bay nhanh rửa mặt, cuối cùng cầm bộ trà cụ lại đây, bắt đầu pha trà cho Đường Quả.

Trong lúc hắn cảm nhận được tầm mắt Đường Quả nhìn mình, tay run, thiếu chút nữa đem đổ nước trà ra ngoài.

Đường Quả một tay chống cằm, lăng lăng nhìn thẳng Cảnh Thừa, “Hoàng phu sao không hiếu kỳ, vì sao trẫm muốn đối với Nam Vân Xuyên cùng Tô Thanh như vậy?”
 
Sửa lần cuối:
Tham gia
22/6/20
Bài viết
147
Điểm cảm xúc
27
Điểm
28
Chương 892: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 27 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhah, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Thậm chí còn chấp thuận bọn họ mỗi tháng trở về nhà một lần, ngược lại hoàng phu ngươi, không có đãi ngộ như vậy.”

“Hoàng phu, trong lòng có cảm thấy không thoải mái hay không?”

Cảnh Thừa vội vàng trả lời, “Không có.” Biểu hiện nữ hoàng đã đủ rõ ràng, hắn lại không phải người đặc biệt thích tranh giành tình cảm.

Chỉ bằng mượn nữ hoàng ở trước mặt hắn, không hề che giấu nói những lời này, liền có thể chứng minh, đối phương có để ý hắn.

Hơn nữa, tất cả mọi người không biết, nữ hoàng cười rộ lên đặc biệt đẹp, còn ngủ trưa ở trong cung hắn không hề phòng bị.

Có thể thấy được, nữ hoàng tín nhiệm hắn.

Nữ hoàng đối với Nam Vân Xuyên cùng Tô Thanh như thế nào, khẳng định nàng có mục đích của mình.

“Xem ra, là hoàng phu không có để ý trẫm, không thèm để ý một người mới không có cảm thấy không thoải mái.”

“Không phải…” Cảnh Thừa vội vàng nói, sợ bị hiểu lầm, sắc mặt còn có chút thấp thỏm, đối diện ánh mắt Đường Quả, trong lúc nhất thời không biết nói thế nào.

Đường Quả nhướng nhướng mày, dò hỏi, “Vậy là vì sao?”

Cảnh Thừa: “…” Nữ hoàng thật không nói lý, chẳng lẽ không chỉ ở trước mặt hắn mới có thể biểu hiện không giống nhau như vậy sao?

“Bệ hạ làm việc như thế nào, khẳng định có dụng ý riêng. Cảnh Thừa có thể hiểu, chứ không phải không thèm để ý bệ hạ.”

“Cho nên, là ngươi để ý trẫm sao?” Đường Quả theo đuổi không bỏ hỏi.

Cảnh Thừa còn có thể thế nào, chỉ có thể căng da đầu gật đầu.

Hắn không thể không thừa nhận, hắn xác thật thích nữ hoàng. Nữ hoàng bệ hạ nhỏ hơn hắn vài tuổi, trước mặt người khác giả lão thành, ở trước mặt hắn lộ nguyên hình.

“Vậy trẫm rất là vui vẻ.”

Đường Quả nâng chung trà lên, uống một ngụm trà hoa, “Quả nhiên trà hoa hoàng phu pha, mới là trẫm thích nhất.”

Hệ thống: Đó là bởi vì người này là hoàng phu đi.

Khóe miệng Cảnh Thừa cũng lộ ra vài phần ý cười, nữ hoàng nói trắng ra trước mặt, sao hắn không thích được chứ?

“Kỳ thật trẫm đối với Nam Vân Xuyên cùng Tô Thanh, cũng không có quá nhiều ý tưởng,” Đường Quả buông chén trà, ngữ khí nhàn nhạt nói, “Mà bọn họ có các loại biện pháp, xuất hiện ở trước mặt trẫm, rõ ràng trong ánh mắt không có trẫm, cố tình phải làm ra một bộ dáng thâm tình, trẫm chỉ tò mò, đến tột cùng bọn họ muốn làm cái gì thôi.”

Trong lòng Cảnh Thừa cả kinh, đây là nữ hoàng thổ lộ tiếng lòng với hắn sao?

“Sau trẫm lại phát hiện, bọn họ đặc biệt thích ra cung. Nghĩ thầm, liền thả bọn họ đi ra ngoài, xem bọn họ muốn làm chút cái gì.”

Tim Cảnh Thừa nhảy nhảy, hỏi, “Vậy bệ hạ thấy được sao?”

“Còn chưa, hẳn thực mau có thể nhìn thấy.”

Cảnh Thừa hít sâu một hơi, “Vậy bệ hạ yêu cầu Cảnh Thừa làm chút cái gì sao?”

“Không cần ngươi làm cái gì cả,” Đường Quả cười tủm tỉm, “Ngươi chỉ cần ngốc tốt trong cung là được, nếu nghĩ muốn ra cung đi chơi, chờ trẫm rảnh, mang ngươi cùng đi.”

Cảnh Thừa: Bệ hạ như vậy, có phải quá trắng chút hay không, làm hắn có chút thụ sủng nhược kinh.

“Trẫm muốn ngủ trưa một lát.”

Cảnh Thừa còn chưa có kịp phản ứng, Đường Quả liền trực tiếp ghé vào trên người hắn, hắn có chút vô thố nhìn tiểu cô nương dựa sát trong lòng ngực hắn, tâm nhảy thình thịch.

Hắn không có tính toán đẩy nàng ra, sợ tư thế này không thoải mái, còn hỗ trợ điều chỉnh một chút.

Tuy chuyện ôm được nữ hoàng, trong đầu hắn có suy nghĩ nhiều lần, nhưng chân chính tiếp xúc cùng nàng, mới thấy không giống nhau.

Nhìn nàng nhắm chặt hai mắt, Cảnh Thừa không tiếng động bật cười, đôi tay đặt ở trên người nàng.

Nữ hoàng đối với hắn như vậy, đương nhiên hắn sẽ không làm nàng thất vọng.

Đường Quả cũng không có ngủ, mà là đang quan sát Tô Thanh cùng Nam Vân Xuyên.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
147
Điểm cảm xúc
27
Điểm
28
Chương 893: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 28 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Hai người kia, quả nhiên chạm mặt cùng Đường Nặc Nguyệt. Đường Nặc Nguyệt biết hai người này tới tìm nàng, cố ý không mang theo Tiêu Tấn, một mình đi ra ngoài chơi.

Thời điểm Tô Thanh cùng Nam Vân Xuyên nhìn thấy Đường Nặc Nguyệt, liền chế tạo một cái cơ hội, ba người ngẫu nhiên gặp được.

Trong lời nói hai người, đều là ca ngợi cùng thưởng thức đối với Đường Nặc Nguyệt.

Biểu hiện Đường Nặc Nguyệt cùng kiếp trước không khác nhau, hai người này thực mau quen thuộc cùng Đường Nặc Nguyệt.

Sau đó, Tiêu Tấn biết tính toán của hai người, hắn không ngại hai người tiếp cận Đường Nặc Nguyệt.

Mỗi một lần ra ngoài, chỗ ba người gặp nhau, đều là trong phủ Đường Nặc Nguyệt.

Bọn họ vẫn luôn tìm cơ hội, muốn xúi giục vương phu Đan Ca cùng phu hầu Doãn Thu Đường Nặc Nguyệt hướng bên bọn họ.

Nhưng mỗi một lần, bởi vì bên Đường Nặc Nguyệt đều sẽ xuất hiện chuyện bọn họ không thể khống chế.

Tỷ như, Đan Ca cùng Doãn Thu vừa xuất hiện, dùng ánh mắt thực chán ghét nhìn bọn họ. Thật ra bọn họ không ngại, chỉ hy vọng phía mình lực lượng nhiều hơn một phần, cùng nhau lừa gạt Đường Nặc Nguyệt.

Nhưng mỗi một lần, hai người kia làm ra biểu tình chán ghét bọn họ, đều bị Đường Nặc Nguyệt thấy được.

“Sao thế, không cho phép bổn vương gặp người sao?” Đường Nặc Nguyệt nhíu nhíu mày, “Vương phu, ngươi không chấp nhận được bổn vương thích những người khác sao?”

“Ghen tị như thế, sao xứng làm vương phu bổn vương?”

Trong lòng Đan Ca vô cùng ủy khuất, càng thêm chán ghét đối với ba người Tiêu Tấn.

Hắn trở thành vương phu Đường Nặc Nguyệt từ rất sớm, cho nên cũng không biết Tô Thanh cùng Nam Vân Xuyên là người trong cung.

Chỉ cho rằng hai người này, là muốn leo lên phú quý, trong lòng vừa khinh thường vừa thầm hận.

Hai người này Đường Nặc Nguyệt nhận thức ở bên ngoài, có một Tiêu Tấn địa vị cao rồi, địa vị bọn họ đã tràn ngập nguy cơ, lại thêm hai nam nhân xuất chúng đến, không thể không làm bọn họ phòng bị.

“Vương phu liền thôi, Doãn Thu, ngươi một cái phu hầu nho nhỏ, cũng dám quản đến trên đầu bổn vương sao?”

Sắc mặt Doãn Thu tái nhợt, nhấp chặt môi, quỳ xuống, “Là Doãn Thu sai, còn thỉnh Vương gia thứ tội.”

Đường Nặc Nguyệt nhìn Doãn Thu khom lưng cúi đầu như vậy, liền không khỏi nhớ tới cái ban đêm kia nàng sắp chết, Doãn Thu đầy kiêu căng ngạo mạn, đạp cho nàng một chân.

Đúng vậy, liền tính nàng chết, nam nhân này cũng muốn nhục nhã nàng một lần.

“Biết tội liền tốt, ngươi phải nhớ kỹ thân phận mình, ngươi chỉ là một cái phu hầu bổn vương, liền tính vương phu cũng không quản được trên người bổn vương.” Đường Nặc Nguyệt cười lạnh nói, “Bổn vương nghĩ thích ai, không tới phiên các ngươi nhúng tay, nếu lần sau lại làm ta nhìn thấy các ngươi bất kính đối với Vân Xuyên, Tô Thanh, Nguyệt Vương phủ này bổn vương, liền không dung được ngươi.”

Lời này, mới thật dọa Doãn Thu.

Hắn đã từng là lễ vật đưa đến Nguyệt Vương phủ, một khi Nguyệt Vương không cần hắn, kết cục hắn thực thảm.

“Vương gia, Doãn Thu không dám nữa.”

Đan Ca muốn nói cái gì, đột nhiên nhớ tới một roi kia, chẳng sợ lúc ấy Vương gia là kẻ ngốc, bọn họ cũng không dễ khi dễ.

Nhìn nhìn Doãn Thu sắp xụi lơ trên mặt đất, hắn vội vàng câm miệng, không hề chen vào nói.

Sau khi Đan Ca cùng Doãn Thu cáo lui, Đường Nặc Nguyệt vội vàng lộ ra tư thái tiểu nữ nhi.

Trước mắt nàng cùng Tô Thanh, Nam Vân Xuyên đều là thanh bạch, trạng thái ở chung gần đây làm bằng hữu.

Cho nên nàng còn phải giải thích cùng hai người một chút, “Tô Thanh, Vân Xuyên, các người ngàn vạn không cần hiểu lầm, là bọn họ quá vô lý.”

“Bổn vương kết giao cùng hai bằng hữu cũng muốn quản, bổn vương thực hoài nghi, lời các ngươi nói có thật hay không, nữ hoàng thật sự muốn hại bổn vương, hai người này rất có thể là người của nữ hoàng.”
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
147
Điểm cảm xúc
27
Điểm
28
Chương 894: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 29 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyeenmau bình tĩnh một chút!

Lời này vừa ra, Tô Thanh, Nam Vân Xuyên cùng nhìn nhau, mà Tiêu Tấn cũng cảm thấy thực đau đầu.

Có đôi khi, tính kế một kẻ ngốc, kỳ thật không có dễ dàng.

Ai biết, mạch não kẻ ngốc này thế nào.

Hiện tại bọn họ nghĩ mượn sức Doãn Thu cùng Đan Ca cũng không được, bởi vì bọn họ vừa mới nói cùng Đường Nặc Nguyệt, rất có thể nữ hoàng hại nàng.

Hiện tại Đường Nặc Nguyệt hoài nghi Doãn Thu cùng Đan Ca là người của nữ hoàng, không có chứng cứ chứng minh hai người trong sạch, bọn họ còn liên lụy, sẽ chỉ làm Đường Nặc Nguyệt hiểu lầm hơn.

Ngẫm lại đều cảm thấy đau đầu.

Lúc này ra cung, bọn họ vì làm Đường Nặc Nguyệt hoài nghi nữ hoàng sẽ hại nàn ta.

Đương nhiên, vì chuyện phía sau được thuận lợi, phải làm Đường Nặc Nguyệt toàn tâm toàn ý tin tưởng bọn họ, bọn họ còn sẽ an bài rất nhiều chuyện, làm Đường Nặc Nguyệt chỉ tin tưởng bọn họ.

Nhưng hôm nay, vẫn nên thôi đi.

Mấy người thoáng nhìn lẫn nhau, cuối cùng Tô Thanh cùng Nam Vân Xuyên cáo biệt cùng Đường Nặc Nguyệt rời đi.

Đường Quả cùng hệ thống nhìn xem một màn này, một người một hệ thống trầm mặc một chút, Đường Quả dò hỏi, “Thống tử, có cảm thấy một màn này như nhìn thấy ở nơi nào hay không?”

【 Ký chủ đại đại vừa nói đến, ta cũng cảm thấy khá giống nhau. 】

“Ngươi nghĩ tới sao?”

【 Có nghĩ tới, ký chủ đại đại, đây không phải thời trẻ chúng ta xem một quyển Vương gia sao? Vương gia này thuộc loại tra, chẳng qua lúc này đổi là một nữ vương gia. 】

Đường Quả gật đầu, nàng cũng nghĩ tới.

Cái Đường Nặc Nguyệt này, xem ra muốn đi theo con đường tra Vương gia kia.

Hai người không có tiếp tục nói chuyện, bởi vì bọn họ nhìn đến Đường Nặc Nguyệt thế nhưng đi nhà ở Đan Ca.

【 Ký chủ đại đại, vị Nguyệt Vương này chuẩn bị làm cái gì vậy? 】

Đường Quả cũng lắc lắc đầu, ngay từ đầu nàng cho rằng Đường Nặc Nguyệt mang theo hận ý, tính toán sẽ báo thù.

Chính là sau đó Đường Nặc Nguyệt cư nhiên có thể chịu đựng, cùng những nam nhân đó ở chung hoà bình, không chỉ có ở chung hoà bình, còn không cự tuyệt ái muội cùng bọn họ.

Cưới Tiêu Tấn, còn cùng phòng với Tiêu Tấn, tựa hồ không có gì không hài lòng.

Tựa như một Vương gia nữ tôn quốc chân chính, sủng ái phu hầu mình vậy.

Tô Thanh cùng Nam Vân Xuyên xuất hiện, Đường Nặc Nguyệt biết rõ mục đích họ, cũng không có cự tuyệt, thậm chí dựa theo nguyên bản kịch bản đi.

Nàng rất tò mò, đến tột cùng Đường Nặc Nguyệt muốn làm cái gì.

Hiện tại những người khác đi rồi, Đường Nặc Nguyệt cư nhiên đi vào nhà ở Đan Ca, thật là có chút ý tứ.

“Vương phu, hôm nay để ngươi chịu ủy khuất rồi.”

Trong lòng Đan Ca xác thật rất khổ sở, mệnh hắn không tốt, ở thật lâu trước kia, không thể không gả cho Vương gia ngốc Tây Thánh quốc, bị rất nhiều người cười nhạo.

Chút thời gian gần đây, thật là cực kỳ ủy khuất.

Chính là, hắn có biện pháp nào đâu? Đường Nặc Nguyệt là Vương gia Tây Thánh quốc, hắn không phản kháng được.

“Vương gia nói cái gì chính là cái đó, lúc trước Vương gia huấn dạy, Đan Ca không nên xuất hiện ở bên ngoài, quấy rầy nhã hứng Vương gia.”

Đường Nặc Nguyệt thở dài một hơi, đi đến bên người Đan Ca, lôi kéo ống tay áo hắn, “Vương phu.”

Đan Ca có chút kinh tủng, bộ dáng này của Vương gia là làm cái gì vậy?

Vẻ mặt Đường Nặc Nguyệt ủy khuất, “Bổn vương cũng không nghĩ đối với ngươi như vậy, bổn vương làm như vậy, là do bị bất đắc dĩ.”

Đan Ca hồ nghi trong lòng, nhưng lại muốn nghe Đường Nặc Nguyệt giải thích.

“Bổn vương hoài nghi, bọn họ tiếp cận bổn vương có mục đích riêng.”

Đan Ca cả kinh, “Tại sao Vương gia lại nghĩ như vậy?”

Đường Nặc Nguyệt vội vàng lôi kéo Đan Ca ngồi xuống, đem chuyện nàng cùng Tô Thanh, Nam Vân Xuyên gặp được nói một lần.

Đan Ca kỳ thật là một nam nhân thực thông minh, nghe được Đường Nặc Nguyệt hình dung, liền cảm thấy chuyện này có chút ngẫu nhiên.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
147
Điểm cảm xúc
27
Điểm
28
Chương 895: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 30 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

“Bọn họ còn nói cùng bổn vương, nữ hoàng muốn hại bổn vương. Hiện tại bổn vương cũng không biết, rốt cuộc là ai muốn hại bổn vương.”

“Cho nên, Vương gia phía trước?”

Vẻ mặt Đường Nặc Nguyệt thản nhiên, “Bổn vương chỉ diễn cho bọn họ xem, làm cho bọn họ cho rằng, bổn vương cũng không tin ai, quan hệ cùng các ngươi đều kém, cuối cùng chỉ có thể tin tưởng bọn họ.”

Đan Ca giật mình, “Vậy Vương gia cho rằng, chuyện này là chuyện như thế nào, bọn họ có thể là người nữ hoàng phái đến hay không?”

“Nếu thật là người nữ hoàng phái, vương phu cho rằng nữ hoàng sẽ làm rõ ràng như vậy sao?”

Đan Ca nghĩ thầm cũng đúng, nếu thật là người nữ hoàng phái, sao dễ dàng đã bị Vương gia phát hiện rồi.

“Ta hoài nghi, bọn họ tới làm châm ngòi quan hệ bổn vương cùng nữ hoàng, có âm mưu lớn.” Đường Nặc Nguyệt thấp giọng, “Ta còn hoài nghi một chuyện khác.”

“Chuyện gì?” Đan Ca cảm thấy, có lẽ Đường Nặc Nguyệt không phải kẻ ngốc.

Sở dĩ Đường Nặc Nguyệt nói này cùng Đan Ca, bởi vì trong mấy nam nhân, Đan Ca là người không có tâm phản động nhất. Hoàn cảnh Đan Ca sinh trưởng, chú định đối phương là một người vừa lòng với hiện trạng.

Chỉ cần đối phương cho đủ bảo đảm, đối phương tuyệt đối lựa chọn mặt có lợi mình nhất.

Lúc trước, bởi vì mấy nam nhân kia nắm giữ nàng, cũng tính kế tới nữ hoàng, Đan Ca không thể không lên thuyền.

“Tiêu Tấn, ta cũng hoài nghi hắn có mục đích riêng.”

Lúc này đây, Đan Ca thật sự giật mình, theo bản năng nói, “Không phải Vương gia thích hắn sao?”

“Bổn vương có thích hắn.” Bộ dáng Đường Nặc Nguyệt rất thống khổ, “Chính là, bổn vương cảm thấy tâm hắn không ở nơi này, mới không thể không hoài nghi, hắn đã từng là lục hoàng tử Tề quốc, chỗ bọn họ nam nhi đều thực tôn quý. Bổn vương cho rằng, khả năng hắn không cam lòng làm một thành viên hậu viện bổn vương đi.”

“Vương gia đối với hắn tốt như vậy, hắn còn muốn thế nào?” Đan Ca nói, loáng thoáng bất bình vì Đường Nặc Nguyệt.

Đường Nặc Nguyệt cười trong lòng, nếu tương lai Đan Ca chỉ nghe nàng, nàng có thể cho Đan Ca sống sót cả đời vinh quang. Tiền đề là, lúc này không được phản bội nàng.

“So với ta đối tốt với hắn, sợ là hắn càng thích trở lại Tề quốc làm hoàng đế đi.” Vẻ mặt Đường Nặc Nguyệt cô đơn, nếu là kiếp trước, nàng khinh thường diễn kịch như vậy.

Bị hại chết qua một lần, nàng đã học xong.

Có đôi khi, thiệt tình không nhất định đổi được thiệt tình.

Một ít giả tình giả ý, nói dễ nghe, nói không chừng còn có thể lấy được thu hoạch lớn hơn.

Nàng không biết nên hình dung chuyện này như thế nào, chỉ biết, chỉ có như vậy, kiếp này nàng mới có thể đủ sống được thoải mái dễ chịu, sẽ không bị người tính kế ch·ết.

“Cho nên, vương phu, ngươi có thể hiểu cho bổn vương sao?” Đường Nặc Nguyệt nắm lấy tay Đan Ca, sờ sờ mặt đối phương, còn có một đường vết sẹo thực nông, “Lúc trước là bổn vương ngốc, không cẩn thận thương tổn ngươi, hôm nay bổn vương bởi vì không thể không diễn kịch, nói nặng lời với ngươi.”

“Vương gia, người đây là?”

“Bổn vương chỉ nghĩ nói cho ngươi, ngươi vĩnh viễn đều là vương phu bổn vương, hiện tại tình cảnh bổn vương nguy hiểm. Ngươi nguyện ý tiếp tục lưu lại bên người bổn vương, vẫn là vương phu bổn vương, nếu ngươi không muốn nói ra, bổn vương có thể trộm đem ngươi ra ngoài, cho ngươi sinh hoạt tự do.”

Đan Ca lần đầu tiên được người đào tim đào phổi đối đãi, trong lòng có chút động dung, nghĩ đến tình cảnh của mình, nói, “Đan Ca không có sinh hoạt tự do, nếu Vương gia nguyện ý, Đan Ca có thể vĩnh viễn đứng ở bên người Vương gia.” Kỳ thật hắn không nghĩ nhiều, có lẽ có thể đánh cuộc một phen phải không?

Đánh cuộc một phen chính là vinh hoa phú quý, được Vương gia ân sủng.

Thua, cùng lắm thì như trước kia mà thôi.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
147
Điểm cảm xúc
27
Điểm
28
Chương 896: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 31 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Đường Quả xem hết thảy hành động đó Đường Nặc Nguyệt, đã thấy đủ rồi.

【 Ký chủ đại đại, thấy được đi, Đường Nặc Nguyệt người ta thông thoáng hơn ngươi. Là người co được dãn được, gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, nói như thế nào nhỉ, cái Đan Ca kia đã bị nàng ta dụ dỗ xoay quanh. Phỏng chừng hiện tại, ai nói hắn đều không nghe vào. 】

【 Ký chủ đại đại, học chút đi. 】 Hệ thống nhịn không được nói lên nhiều lần, 【Hoàng phu kia của nhà ngươi, sớm bắt vào tay một chút, ngươi quá phân rõ phải trái rồi. 】

Đường Quả thiếu chút nữa phun ra, nàng cho rằng hệ thống muốn nàng học bộ dáng Đường Nặc Nguyệt lừa gạt người kia, không nghĩ tới cái hệ thống này, cư nhiên là muốn nàng đi áp hoàng phu lên giường.

“Thống tử, ngươi hư thật rồi.”

【 Ký chủ đại đại, ta nói là sự thật mà, ngươi xem Đường Nặc Nguyệt, Tiêu Tấn thành người của nàng, hiện tại Đan Ca cũng cam tâm tình nguyện thành người của nàng. Ta phỏng chừng cái Doãn Thu kia, không bao lâu, cũng sẽ quỳ gối dưới nàng. Mà hai người Nam Vân Xuyên cùng Tô Thanh, vì đạt được mục đích, khẳng định sẽ có cấu kết cùng Đường Nặc Nguyệt. Bất quá, hiện tại Đường Nặc Nguyệt muốn ôm đùi ký chủ đại đại, khẳng định sẽ không lây dính hai người, nhưng sẽ không thiếu chút lạc thú. 】

Đường Quả nhíu đôi mắt lại, “Vậy ta liền cho bọn hắn một cái cơ hội, hai nam nhân này ta không hiếm lạ, Đường Nặc Nguyệt thích chơi như vậy, như nàng mong muốn thôi.”

Hệ thống vui vẻ trong lòng, xem ra ký chủ đại đại có quyết đoán bản thân.

【 Ký chủ đại đại, vậy khi nào ngươi chuẩn bị gì gì đó hoàng phu nhà ngươi? 】

Đường Quả rất muốn che chắn con mắt hệ thống, từ khi nào, không đứng đắn như vậy rồi.

“Về sau gặp phải nữ hệ thống, ta nhất định sẽ lưu ý cho ngươi, Thống tử.” Nói xong, Đường Quả mở bừng mắt, không thèm nói chuyện cùng hệ thống.

Hệ thống có chút hối hận, có phải nó đắc ý vênh váo hay không?

“Bệ hạ, tỉnh rồi?”

Cảnh Thừa tuy đang đọc sách, nhưng thời khắc đều chú ý tới Đường Quả. Tùy ý nàng dựa vào trên người hắn, vì thế đã nửa canh giờ hắn đều không có nhúc nhích một chút.

Điểm này đối với người tập võ mà nói, không cảm thấy có cái gì, nhưng bảo trì một động tác thời gian dài, vẫn có chút mệt mỏi.

Cảnh Thừa nâng nàng dậy, Đường Quả phát hiện trên người nàng, còn đắp một cái thảm lông, có thể thấy được Cảnh Thừa cũng là một người cẩn thận, sợ nàng bị lạnh.

“Một giấc ngủ này khá tốt.”

Đường Quả mặt mang tươi cười đứng dậy, nhìn Cảnh Thừa duỗi cánh tay, đôi tay cầm cánh tay hắn, cười ngâm ngâm dò hỏi, “Có phải đã tê rần hay không?”

Cảnh Thừa nghĩ nói không có, nhưng ánh mắt đối phương quá sắc bén, hắn đành phải trả lời, “Có một chút mỏi.”

“Hoàng phu thật là ngốc mà.”

Cảnh Thừa chỉ cười, không có biện pháp, ai kêu hắn yêu thích nữ hoàng bệ hạ chứ? Không đành lòng động một chút, sẽ đánh thức nàng. Bình thường nàng sẽ ngủ không yên, thật vất vả được ngủ ngon, sao hắn có thể nhẫn tâm đánh thức nàng.

“Ta thực thích chỗ này của hoàng phu.” Đường Quả giúp Cảnh Thừa xoa bóp cánh tay, lúc đầu Cảnh Thừa có chút kinh ngạc, hiện tại cũng đã quen, nữ hoàng biểu hiện thích hắn, sao hắn cự tuyệt chứ?

“Vậy bệ hạ muốn thường tới sao.” Hắn thuận miệng liền nói.

Đường Quả xì cười ra, “Đương nhiên muốn thường tới, ở chỗ này ta ngủ đặc biệt ngon.”

Hệ thống: Đánh rắm! Ký chủ ngủ ở đâu mà không đặc biệt ngon, dù sao dù không có thấy nàng ngủ không được. Nói lời dỗ dành cùng nam nhân, tuy mỗi ngữ cảnh khác nhau, nhưng đều nói cùng một người nam nhân.

Ngày hôm sau, Tô Thanh cùng Nam Vân Xuyên đều hồi cung.

Bọn họ như trước đó, Nam Vân Xuyên thường xuyên tới tìm Đường Quả, cực lực biểu hiện chính mình.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
147
Điểm cảm xúc
27
Điểm
28
Chương 897: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 32 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Mà Tô Thanh, lơ đãng biểu lộ tài nghệ của mình, được Đường Quả thưởng thức.

Trong lúc nhất thời, hai người nổi bật, vượt qua cả hoàng phu.

Loáng thoáng, hậu cung truyền ra rất nhiều tin tức hoàng phu thất sủng.

Bọn họ đều đang đợi, chờ hoàng phu không ngồi được, đấu lên cùng hai vị này. Kỳ thật nam nhân trong hậu cung này, đều hy vọng hoàng phu có thể đấu cùng hai người này, trai cò tranh nhau, bọn họ ngư ông đắc lợi.

Đáng tiếc, Cảnh Thừa không như ý nguyện bọn họ, cả ngày đóng cửa không ra, nghe nói mỗi ngày đều ở trong cung tập võ luyện kiếm.

Vì thế, không biết có bao nhiêu phu hầu thầm mắng, “Hoàng phu mù vị thế.”

“Đã thích luyện kiếm, tội gì tới làm hoàng phu làm chi?”

Đường Quả mỗi ngày đều bị mời đến trong đình Ngự Hoa Viên, một bên nghe tiếng đàn Tô Thanh, một bên đánh cờ cùng Nam Vân Xuyên.

Thời điểm hai người ngồi đối diện, Đường Quả thường xuyên sẽ ngẩng đầu, cười với phương hướng nào đó, Tô Thanh cùng Nam Vân Xuyên không có phát hiện, ngẫu nhiên phát hiện đều cho rằng Đường Quả là đang cười với họ.

Nhưng xem vị trí Đường Quả, lại nhìn nóc đình đối diện, hoàng phu nên ở trong cung luyện kiếm, đang ngồi xổm một góc trên nóc nhà, đôi mắt hướng nàng nhìn chằm chằm.

Nếu nàng nhìn thấy hắn, khẳng định sẽ cười với hắn một cái.

Cảnh Thừa cũng thực buồn bực, hắn chỉ trộm xem bọn họ làm cái gì, nhưng mỗi lần đều bị nữ hoàng bệ hạ phát hiện, bệ hạ còn cười với hắn, hoàn toàn không có ý tứ trách cứ hắn.

Đôi mắt kia tràn đầy yêu thích cùng dung túng, làm lỗ tai người nóng lên.

Nữ hoàng này, có thể không làm người thích sao?

“Bệ hạ, người thua.” Nam Vân Xuyên nhắc nhở.

Đường Quả bừng tỉnh, quả nhiên phát hiện nàng thua.

Hệ thống: Ký chủ đại đại, sắc đẹp lầm người, có nghe nói qua không?

“Ừ, trẫm thua.”

Đường Quả nói cùng đại tổng quản bên người, “Đi lấy bàn cờ bạch ngọc tới, Vân Xuyên thích hợp nó nhất.”

Nam Vân Xuyên kinh hách một chút, bàn cờ bạch ngọc này bệ hạ yêu thích nhất, sao nói đưa liền tặng.

“Bệ hạ, cái này có ổn hay không?”

“Không có gì không ổn, Vân Xuyên xứng được.”

Trong lòng Nam Vân Xuyên vẫn có chút kích động, đặc biệt thời điểm nhìn thấy Đường Quả dung túng hắn như vậy, tim hắn đập thực mau. Nữ hoàng đối với hắn ngày càng tốt, cơ bản điều hắn cần, cầu, nàng đều đáp ứng.

Nếu không phải… Có lẽ bởi vậy mà hắn cảm động đến không được, có lẽ sẽ vứt bỏ chuyện muốn làm.

“Vân Xuyên bị cao hứng đến choáng váng sao.” Thanh âm Tô Thanh quạnh quẽ vang lên, làm Nam Vân Xuyên bừng tỉnh, vội vàng hành lễ cảm tạ.

May mắn có Tô Thanh nhắc nhở, bằng không sợ hắn sớm bị luân hãm trong ôn nhu nữ hoàng.

Đường Quả nhìn Tô Thanh, nói, “Không lâu trước đây, trẫm được một cây đàn cổ, đã giao cho cầm sư, qua chút thời gian liền mang tới cho Tô Thanh đi.”

Tô Thanh cũng sửng sốt, “Bệ hạ, đàn cổ trân quý, Tô Thanh không xứng cùng.”

“Trẫm nói xứng liền xứng, lúc trước thời điểm cầm sư điều âm, trẫm nghe âm kia tựa thanh tuyền, trong đầu liền nhớ tới Tô Thanh, cho rằng nó rất xứng với ngươi.”

“Được rồi, chuyện cứ quyết định như vậy đi, trẫm còn có chuyện cần xử lý.”

Hai người mang tâm tình phức tạp, nhìn theo phương hướng Đường Quả rời đi.

Bọn họ cho rằng Đường Quả là trở về xử lý chính vụ, lại không biết nàng trộm đi cung hoàng phu.

Cảnh Thừa đã ngồi ở chỗ ngồi chờ nàng, nhìn nàng liền nói, “Bệ hạ thật hào phóng, đàn cổ cùng bàn cờ bạch ngọc đều tặng đi.” Rõ ràng biết nàng không có ý nghĩ gì với hai người kia, nhưng trong lòng hắn nhịn không được phiếm chua, đặc biệt muốn ôm chặt bệ hạ trong lòng ngực mình.

“Trẫm rất hào phóng mà,” Đường Quả đi đến trước mặt Cảnh Thừa, “Còn có bảo vật giống vậy, trẫm chưa có đưa ra, liền tặng cho ngươi được không?”

“Là cái gì?” Cảnh Thừa tò mò, chẳng lẽ lại là một cây bảo kiếm sao?

Đường Quả nhìn dáng vẻ của hắn, liền biết hắn suy nghĩ cái gì, cúi người nói nhỏ bên tai hắn, “Trẫm này.”

Cái gì?

Đôi mắt Cảnh Thừa trợn to một chút, bệ hạ đây là có ý tứ gì?
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
147
Điểm cảm xúc
27
Điểm
28
Chương 898: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 33 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, nữ xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Nói thật, đầu óc Cảnh Thừa hiện tại có chút loạn.

Sớm biết nữ hoàng trước mặt hắn không phải người đứng đắn, cũng có một mặt không giống nhau.

Nữ hoàng ở trước mặt người khác, chỉ có vài biểu tình, khuôn mặt nghiêm túc, khó phỏng đoán được tâm tư đối phương.

Nữ hoàng ở trước mặt hắn, cặp mắt kia thanh triệt sáng trong, viết rõ ràng người nàng vừa ý chính là hắn.

Mỗi một lần bị cặp con ngươi kia nhìn, trong lòng hắn đều là một mảnh lửa nóng.

Trăm triệu không nghĩ tới, đối phương sẽ nói trắng ra như vậy.

Cho nên, hắn nên trả lời lại như thế nào? Nói thế nào mới không có vẻ quá vội vàng, lại có thể bảo trì phong độ bản thân, còn không khiến nữ hoàng lầm hắn không đủ nhiệt tình.

“Hoàng phu, sao ngươi sửng sốt như vậy, chẳng lẽ ngươi không thích bảo vật này sao?”

“Không có, không, ta thực thích.”

Vừa nghe Đường Quả nói, Cảnh Thừa liền có chút sốt ruột, không chút do dự nói ra cảm thụ trong lòng. Sau khi nói xong, lỗ tai nóng lên, nhìn thấy ánh mắt Đường Quả cười ngâm ngâm, trong lòng than một tiếng, nữ hoàng lại chọc chơi hắn.

Bất quá, nhìn nàng cao hứng, trong lòng hắn cũng thực vui vẻ, hắn nhìn thẳng ánh mắt Đường Quả, lại nói một lần, “Ta thực thích.”

“Nếu bệ hạ nguyện ý tặng cho ta, ta nguyện ý dùng sinh mệnh mình quý trọng nàng.”

Nếu quãng đời còn lại có nữ hoàng làm bạn cùng, hắn có thể quên chuyện trên chiến trường, ở trong cung bồi nữ hoàng cũng không tồi.

“Bệ hạ, ngài hoài nghi Nam Vân Xuyên cùng Tô Thanh có vấn đề gì sao, cầu ta làm cái gì không?”

Đường Quả ăn một khối điểm tâm, nói, “Không cần ngươi làm cái gì, ngươi làm tốt hoàng phu là được. Không phải chuyện lớn gì, trẫm sẽ xử lý.”

“Nhưng ta muốn biết.”

Đối mặt vẻ mặt nghiêm túc Cảnh Thừa, Đường Quả bật cười, “Được, vậy trẫm liền nói cùng ngươi,” Nàng để sát vào Cảnh Thừa, thấp giọng nói, “Bọn họ muốn mệnh ta.”

“Cái gì?” Cảnh Thừa bị dọa lập tức đứng lên, sắc mặt đầy nghiêm túc, loáng thoáng còn có vài phần tức giận, “Sao bọn họ dám làm như vậy?” Nếu nơi này không phải hoàng cung, hắn liền muốn rút kiếm chém chết hai người kia.

Đường Quả ngước mắt cười nói, “Sao không dám, bọn họ không chỉ muốn trẫm mệnh, còn nghĩ lật đổ toàn bộ thống trị Tây Thánh quốc, thành lập nam quyền thống trị một lần nữa, khôi phục địa vị nam nhi.”

Nàng cũng không có hỏi Cảnh Thừa có ý kiến gì với chuyện này không, gần như chỉ nói lên chuyện những người đó muốn làm.

Hỏi Cảnh Thừa vấn đề này, vậy không phải làm khó hắn sao? Thân là nam tử, sao không nghĩ địa vị được đề cao, chẳng sợ hiện tại giàu có, sinh hoạt nam nhân được tốt trở lại.

Nếu không nguy hiểm địa vị có thể đề cao, ai mà không muốn?

Ngược lại, những nữ tử quốc gia địa vị thấp hèn, chẳng sợ vẫn luôn chịu đủ áp bách, tư tưởng nữ nhân chết lặng, dưới tình huống không có bất luận nguy hiểm gì, cũng không có người không muốn địa vị được đề cao lên.

Địa vị nam tử Tây Thánh quốc, nàng không chuẩn bị đề cao lên. Ít nhất ở thời điểm nàng thống trị, nàng cũng không nghĩ làm nhiều cái gì.

Tây Thánh quốc có thể có hôm nay, là nữ hoàng Tây Thánh quốc lịch đại vất vả trả giá mới có kết quả này.

Không nói đến nàng có nghĩ thay đổi, muốn chân chính khôi phục địa vị thành bình đẳng, muốn làm không phải là một chuyện nhỏ.

Một khi thay đổi giai cấp, Tây Thánh quốc sẽ loạn lên.

Nàng ở nơi này không lâu, bản thân thọ mệnh nguyên chủ, chỉ còn sống mấy năm. Nàng có thể cũng kéo dài 20 năm, có thể thay đổi cái gì.

Nàng cũng không có hứng thú đi thay đổi, sống thêm hơn chục năm đã nhiều. Sau này nơi này không có nàng, khả năng Tây Thánh quốc sẽ tiếp tục nữ nhân thống trị, cũng có khả năng bị người nào đó lật đổ.
 
Tham gia
22/6/20
Bài viết
147
Điểm cảm xúc
27
Điểm
28
Chương 899: Tuổi trẻ nữ hoàng ( 34 )
Editor: Trúc Diệp Thanh

Xuyên nhanh, xứng xuyên mau bình tĩnh một chút!

Đương nhiên còn khả năng phát triển trở thành quốc gia nam nữ bình đẳng.

Cái này yêu cầu thời cơ nhất định, lúc này không phải loạn thế, nàng cũng không có nhàm chán, nàng không nghĩ làm minh quân, thành lập sự nghiệp to lớn.

Một quốc gia rung chuyển, kia làm dân chúng lầm than, nhiều ít sự nghiệp to lớn, đều thành lập trên sự thống khổ dân chúng cùng ngàn vạn mạng người.

Những người chết trong sự nghiệp to lớn, làm sao hợp với nữ phụ như nàng, một nhân vật pháo hôi chứ?

Nàng tới du lịch một chuyến, nói chuyện yêu đương, thuận tiện báo thù mà thôi.

Hệ thống: Nó có chút cảm thán, ký chủ đại đại suy nghĩ thật rõ ràng.

Nó thích ý nghĩ này của ký chủ đại đại, đúng vậy, mỗi cái thế giới xem thành đi du lịch. Yêu đương, ngược tra, cả đời trôi qua, quá thoải mái.

“Hoàng phu không cần nghĩ quá nhiều, bọn họ không động được trẫm.”

Đường Quả an ủi Cảnh Thừa, “Đối với bọn họ, trẫm đã có kế hoạch.”

“Bệ hạ không tính toán giết bọn họ sao?” Cảnh Thừa kinh ngạc, dựa theo bệ hạ nói, hắn có thể suy đoán, không được giết chết hai người kia.

“Trẫm cũng tò mò bọn họ muốn hại trẫm thế nào, lật đổ Tây Thánh quốc trẫm.” Đường Quả cười nhàn nhạt nói, “Cũng muốn nhìn một chút, trẫm đối với họ tốt như vậy, cuối cùng bọn họ có thể đi đúng đường lại hay không.”

“Nếu bọn họ đi sai biết quay đầu, bệ hạ muốn tiếp nhận bọn họ một lần nữa sao?”

Đường Quả phát hiện điểm Cảnh Thừa để ý, lắc lắc đầu, “Không, con người của ta không chấp nhận được phản bội, mặc kệ cuối cùng bọn họ dừng cương trước bờ vực, đi sai biết quay đầu, muốn trở lại như trước đều không thể.”

Trong lòng Cảnh Thừa buông lỏng, vậy là tốt rồi.

“Bệ hạ hiểu rõ thật tốt, người phản bội qua, không nên lại trọng dụng. Người như vậy, hơi chút không chú ý, phản bội lần thứ hai là hết sức bình thường.” Đương nhiên, thời điểm nói những lời này, hắn mang tư tâm rất lớn.

Nếu là bệ hạ còn tiếp nhận hai người kia, hắn liền không có biện pháp một mình có được nàng.

Không sai, hiện tại hắn nghĩ như vậy, chỉ nghĩ một mình chiếm hữu nàng.

Loại chiếm hữu này nảy sinh, làm hắn giật nảy mình.

Nhưng ở chung cùng nữ hoàng, hắn cảm giác được nó ngày càng mãnh liệt, đến bây giờ không nghĩ lại khống chế nó.

Hắn nắm tay Đường Quả đặt lên lòng bàn tay, “Bệ hạ nếu có chuyện gì khó xử, hãy để cho ta đi làm.”

“Được nha.” Đường Quả không có cự tuyệt, “Cảnh Thừa cực lực biểu hiện bản thân, ta cũng không khách khí.”

Bị nữ hoàng kêu tên, Cảnh Thừa chỉ cảm thấy trong lòng một mảnh nóng bỏng, theo bản năng liền nâng tay nàng lên, hôn hôn mu bàn tay một chút. Hôn xong, hắn đều cảm thấy cái động tác này có chút khác người.

Nhưng trực giác nói cho hắn, nữ hoàng sẽ không tức giận, còn sẽ cao hứng.

Quả nhiên, khoảnh khắc hắn ngẩng đầu, thấy được nữ hoàng cười tủm tỉm. Lúc ấy trong lòng nghĩ, nếu có thể hôn gương mặt bệ hạ một chút thì tốt rồi.

“Kế tiếp ta sẽ làm một ít việc, Cảnh Thừa chớ nên để trong lòng.” Đường Quả quay bàn tay lại nắm lấy tay Cảnh Thừa, “Ta sẽ đối với bọn họ thực tốt, ta muốn nhìn kết quả một chút.”

Cảnh Thừa nhìn nàng như vậy, trong lòng có chút đau, đau lòng vì nàng. Nàng là nữ hoàng cao cao tại thượng, nhưng phía dưới có mấy người thiệt tình đối với nàng chứ?

“Ta biết.” Hắn trả lời, muốn an ủi, lại không biết nên nói như thế nào, chỉ nói, “Hy vọng bọn họ có thể hiểu được lòng tốt của bệ hạ, không cần làm ra chuyện bọn họ phải hối hận.”

Liền tính những nam nhân hậu cung không được nữ hoàng sủng ái, nhưng nữ hoàng đối đãi luôn luôn công bằng.

Những năm gần đây, cũng không thấy ai bị ủy khuất qua.

Hôm nay ở chỗ Cảnh Thừa thuyết phục hắn, Đường Quả liền hoàn toàn không che giấu chuyện nàng coi trọng Nam Vân Xuyên.
 
Top