Lượt xem của khách bị giới hạn

[Đoản] [Kinh dị] Nhật ký người điên - Nhược Cẩn Trần

[Đoản] [Kinh dị] Nhật ký người điên - Nhược Cẩn Trần

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,286
Điểm cảm xúc
6,002
Điểm
113
10. Ngày 13 tháng 7
Editor: trucxinh0505

Hôm nay trên xe điện ngầm tiên sinh tây trang thực nhiệt tình chào hỏi tôi.

“Cô gái nhỏ, lại gặp được cô, hôm nay tôi thay đổi nước hoa, có đoán được không?”

Không có, hoàn toàn không có.

Mùi vị ngửi được trên người anh ta, chỉ có mùi tanh hôi kia thôi.

Tôi mỉm cười thay cho trả lời.

Sau khi tàu điện ngầm đến trạm, anh ta đi xuống.

Ông già đáng khinh hai ngày trước cũng đi theo đi xuống, vừa đi vừa cười “Hắc hắc hắc hắc”.

Nhưng cái tươi cười kia mạc danh làm tôi cảm thấy lạnh lẽo.

Tôi có loại dự cảm không tốt lắm.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,286
Điểm cảm xúc
6,002
Điểm
113
11. Ngày 14 tháng 7
Editor: trucxinh0505

Hiện tại tôi bắt đầu tin tưởng ông lão đáng khinh kia nói cái gọi là “Thịt”.

Bởi vì, tiên sinh tây trang đã chết.

Bị vứt bỏ trong phòng, một mồi lửa, đốt thành tro bụi.

Theo giám định pháp y, anh ta mất máu mà chết, sau khi chết mới bị đốt cháy hủy diệt chứng cứ, hơn nữa, trên người anh ta bị mất một lượng máu lớn, không rõ nguyên nhân.

Tôi lập tức ý thức được, anh ta cũng bị ăn!!!

Không biết do bản thân hay là bị người khác.

Tôi cảm thấy ông lão đáng khinh kia có vấn đề, thời điểm đi xuống xe mang theo cười lạnh hắc hắc, tựa hồ biết sẽ phát sinh cái gì, hoặc là, chuyện này là do ông ta làm!

Nhưng tôi ở trên xe điện ngầm cả một ngày, đều không có nhìn thấy ông ta.

Cái gì là “Thịt”? Vì sao trên người có mùi “Thịt” đều đã chết? Những mùi vị kỳ quái đó là chuyện như thế nào? Chẳng lẽ có mùi vị “Thịt” sao? “Thịt” biến mất là bị ăn luôn?

Ai có thể nói cho tôi viết vì sao lại thế này? Thế giới này là làm sao vậy?
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,286
Điểm cảm xúc
6,002
Điểm
113
12. Ngày 16 tháng 7
Editor: trucxinh0505

Đã ba ngày, tôi không tìm được tung tích ông lão đáng khinh, chung quanh không có một người nào quen biết ông ta.

Ông ta đột nhiên xuất hiện, sau đó lại bốc hơi khỏi nhân gian. Ngoài nói hai câu cùng tôi, cũng không lưu lại cái gì.

Có đôi khi tôi cũng suy nghĩ, có phải căn bản không có người này hay không, tiên sinh tây trang chết là một chuyện ngoài ý muốn, những manh mối có có quan hệ với a bà Lâm gia chỉ là trùng hợp. Thậm chí, khả năng trước khi a bà Lâm gia chết tôi cũng không có gặp qua bà, hết thảy đều do tôi phán đoán ra.

Ngẫm lại cũng chỉ vậy, sự thật bày ở trước mắt. Trừ phi, ở thời điểm tôi không biết, tôi cũng đã điên rồi.

Án tiên sinh tây trang chết đã kết, nhưng không có người tìm ra lượng lớn máu mất đi rốt cuộc đi đâu.

Tôi thực tức giận, lại bất đắc dĩ, đối với những cảnh sát đó, cũng như đối với chính mình.

Có chút nản lòng thoái chí, gần đây không nghĩ ra cửa.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,286
Điểm cảm xúc
6,002
Điểm
113
13. Ngày 21 tháng 7
Editor: trucxinh0505

Mấy ngày nay tôi luôn không có ra cửa, trong mắt cha mẹ xem đây là một chuyện bình thường, thời điểm buổi tối mẹ đến trò chuyện cùng tôi.

Chuyện gần đây tôi vẫn luôn không nói cho người khác, nhưng gần đây quá áp lực, tôi rất muốn nói hết một chút, chẳng sợ đối phương sẽ mắng tôi suy nghĩ miên man.

-- Mẹ mẹ, mẹ biết, “Thịt” không?

Trong nháy mắt phản ứng kia của mẹ làm tôi có chút mê hoặc. Nói như vậy, không phải trước tiên tôi phải nói thịt gì đó sao?

Nhưng biểu tình của mẹ làm tôi không biết nên hình dung như thế nào.

Sợ hãi? Kinh hãi? Hoảng loạn? Sợ hãi? Lại không có một tia mê hoặc.

Liền ở một khắc kia tôi có thể xác định, bà biết “Thịt”! Hơn nữa bà còn biết tôi nói loại thịt nào!

Nhưng khi tôi truy hỏi bà lại không có thừa nhận.

“Cái thịt gì với không thịt, còn đang thèm thịt dê hay muốn ăn thịt heo? Ngày mai mẹ đi mua cho con.”

Nhìn bà cười nói, phảng phất thất thố trong nháy mắt kia chỉ là ảo giác của tôi.

Hiện tại tôi thực hoảng loạn.

Mẹ đang gạt tôi, vì sao vậy? “Thịt” rốt cuộc là cái gì? Phảng phất trong vô tình, tôi phát hiện một chuyện tôi không nên biết.

Ở trường học tôi học rất nhiều thứ, khoa học nói cho tôi trên đời này không có quỷ thần quái đản gì, nhưng hiện thực lại nói.

Thật đáng buồn chính là, tôi căn bản không biết hiện thực là cái gì.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,286
Điểm cảm xúc
6,002
Điểm
113
14. Ngày 25 tháng 7
Editor: trucxinh0505

Mấy ngày nay tôi không có ra cửa. Nhưng cha mẹ lại không có khuyên tôi đi ra ngoài giải sầu.

Mẹ nói, nếu mệt mỏi, vậy nghỉ ngơi nhiều chút, miễn cho chạy loạn thương nơi nơi làm bản thân bị thương.

Tôi không có phản đối, dù sao tôi cũng không nghĩ đi ra ngoài.

Tôi nghĩ, tôi sợ hãi lại gặp cái loại trên người có mùi “Vị thịt”. Một hai trước mặt tôi đã chết, làm sao tôi thờ ơ được.

Nhưng tôi thật sự muốn biệt, rốt cuộc mẹ tôi biết cái gì.

Tuy mấy ngày nay tôi giả vờ nói vòng vo này nọ, làm bộ nói ngửi được cái loại mùi tanh ngọt ngấy, nhưng bà không có phản ứng một chút, tựa như không biết gì cả, còn hỏi có phải tôi xem nhiều phim khủng bố hay không.

Tôi cũng hy vọng là mình xem phim điện ảnh nhiều.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,286
Điểm cảm xúc
6,002
Điểm
113
15. Ngày 28 tháng 7
Editor: trucxinh0505

Hôm nay Gạo gọi điện thoại tìm tôi đi dạo phố, tôi nói với mẹ một tiếng liền đi qua đó.

Tôi cố ý nhìn phản ứng của mẹ, vẫn giống như ngày thường, không có sơ hở nào khác.

Tôi chờ Gạo ở bên đường.

Nói thật, một khắc kia nhìn thấy cô ấy, tôi hối hận ra cửa.

Bởi vì, trên người cô ấy, cũng có hương vị thịt!

Tôi không biết nên hình dung tâm tình mình lúc đó như thế nào, kinh tủng hay bất đắc dĩ? Hoặc có đủ cả? Nói không rõ.

Đây là người thứ ba tôi gửi thấy “Vị thịt”, hơn nữa, tôi thực xác định, trước kia trên người Gạo không có.

Thì ra “Thịt” là sinh ra sau đó, cũng đúng, nếu nói vừa sinh ra liền có, những “Thịt” đó trên người trẻ con làm sao chúng trưởng thành?

Tôi hỏi qua Gạo, cô có ngửi được mùi kỳ quái trên người mình hay không. Nhưng cô ấy giống vị tiên sinh kia, đều không có ngửi được cái gì.

Có phải chỉ có tôi mới có thể ngửi được cái mùi này hay không?

Nếu vậy, vì sao là tôi?

Tôi quyết định mời Gạo ngày mai tới nhà làm khách.

Tôi muốn biết mẹ mình thật sự biết “Thịt” tồn tại hay không, tuy tôi cảm thấy thử thân nhân ruột thịt như vậy là đê tiện vô sỉ, nhưng tôi muốn biết chân tướng.

Tôi cũng hy vọng bản thân có thể cứu được Gạo.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,286
Điểm cảm xúc
6,002
Điểm
113
16. Ngày 29 tháng 7
Editor: trucxinh0505

Gạo đúng hẹn lại đây.

Tôi cố ý trốn trong phòng bếp rửa chén, để mẹ giúp tôi đi mở cửa.

Tôi trộm quan sát phản ứng mẹ, đáng tiếc không thu hoạch được gì, mẹ giống một nữ chủ nhân gia đình, nhiệt tình lại khách khí đối với Gạo.

Tôi không biết nên may mắn hay thất vọng.

Thời điểm trước khi Gạo đi, mẹ thực nhiệt tình mời Gạo về sau thường tới chơi, trong hoảng hốt, tôi ẩn ẩn nhìn đến trong mắt mẹ hiện lên ánh sáng xanh. Như là thương xót đối với người sắp chết, lại như là người cực kỳ đói khát vọng với đồ ăn.

Sao có thể? Tuyệt đối là tôi nhìn lầm rồi!

Tuyệt đối là vậy!
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,286
Điểm cảm xúc
6,002
Điểm
113
17. Ngày 2 tháng 8
Editor: trucxinh0505

“Con gái, người bạn lần trước con mang về nhà chơi sao mấy ngày nay không có tới?”

Hôm nay đột nhiên mẹ hỏi tôi như vậy.

Bất quá cũng mới bốn ngày thôi, sao giống như rất lâu rồi vậy?

-- làm sao vậy? Mẹ có việc tìm bạn ấy à?

Tôi cười hỏi, không chút để ý hỏi, kỳ thật đang âm thầm đánh giá bà.

“Đứa nhỏ kia nhìn không tồi, gần đây không phải tâm tình con không tốt sao? Chơi nhiều cùng người ta, miễn cho cả ngày xem phim truyền hình, suy nghĩ miên man.”

Không thấy lời gì có thể nói lại, tôi cười ứng phó.

Kỳ thật mấy ngày nay tôi vẫn luôn nói chuyện với Gạo, hiện tại cô ấy cũng là một miếng “Thịt”, tôi lo lắng cô ấy đột nhiên gặp phải chuyện gì bất trắc.

Nhưng rốt cuộc nên mời cô ấy đến nhà làm khách không?

Cả buổi trưa hôm nay tôi đều suy nghĩ chuyện này, cuối cùng quyết định mời cô ấy lại đây.

Tránh né không phải biện pháp, nếu mẹ thật sự không biết cái gì liền thôi, nếu bà biết, tôi nghĩ, ngay trước mặt tôi, bà sẽ không thương tổn Gạo.

Hơn nữa, tôi cảm thấy, cũng nên đem chuyện này nói cho cô ấy.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,286
Điểm cảm xúc
6,002
Điểm
113
18. Ngày 3 tháng 8
Editor: trucxinh0505

Hôm nay Gạo tới nhà chơi, mẹ biểu hiện vẫn rất bình thường.

Tôi đem hết thảy hoài nghi nói cùng Gạo, ban đầu cô ấy còn cho rằng tôi nói giỡn, thấy tôi nói nghiêm túc, cuối cùng dùng một loại ánh mắt như không thể tưởng tượng xem tôi như kẻ điên.

“Ý của cậu là, trên người tớ cũng có loại mùi vị đó? Tớ sắp chết?” Cô ấy cảm thấy không thể tiếp thu: “Vì sao chỉ có cậu có thể ngửi được cái mùi đó? Sao tớ không cảm giác được?”

Tôi nói cho cô ấy còn có một ông lão đáng khinh cũng biết.

Cô ấy không có cách nào tiếp thu: “Ông lão kia ngoài cậu ra còn ai thấy được không?”

Tôi cười khổ.

Không sai, tôi không có bất luận căn cứ gì có thể chứng minh ý nghĩ của mình.

Thời điểm Gạo đi cô dùng một loại ngữ khí thực cổ quái nói với tôi, hy vọng tôi có thể đi xem bác sĩ tâm lý một chút.

Tôi gật đầu, nhưng vẫn dặn dò cô ấy gần đây nhất định phải cẩn thận.

Gạo đi rồi, mẹ đi vào ta phòng nói chuyện cùng tôi.

Bà nói, những lời kỳ quái đó về sau không cần nói nữa, bằng không sẽ bị người ta cho là kẻ điên.

Tôi không biết làm sao mẹ biết được, khả năng bà đi qua nghe được tôi nói chuyện cùng Gạo.

Bất quá, xác thật tôi không nên nói như vậy.

Ít nhất trước khi có chứng cứ.
 

trucxinh0505

Xóm nhỏ phố núi
Thành viên BQT
Administrator
Chuyển ngữ
Tác giả
Tham gia
14/4/19
Bài viết
15,286
Điểm cảm xúc
6,002
Điểm
113
19. Ngày 7 tháng 8
Editor: trucxinh0505

Tuy Gạo cũng không tin tưởng lời tôi nói, nhưng gần đây thời điểm tôi hỏi chút tình huống, cô ấy vẫn nói vài câu cung tôi. Tuy rất có lệ cùng không kiên nhẫn.

Hết thảy bình thường. Cô ấy nói.

Cô ấy vẫn luôn cho rằng tôi bị bệnh, đối với chuyện này, tôi không hề có biện pháp.

Gần đây trong lòng luôn cảm thấy rất không an ổn, tôi có loại dự cảm không tốt.
 
Top