Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên không] Đầu Não Du Ngoạn Vô Hạn - MUALARUNG91

[Xuyên không] Đầu Não Du Ngoạn Vô Hạn - MUALARUNG91

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,831
Điểm cảm xúc
999
Điểm
113
Chương 20:
20

Shanlank có chút túng nhìn đoàn trưởng đại nhân đứng phía xa xa đang cười như xuân hoa đua nở, nhân tâm nhộn nhạo, hướng chính mình từng bước từng bước chậm rãi đến gần.

‘Ai, đoàn trưởng lão đại, không cần cười như vậy được không. Mỗi lần ngài cười như thế đều có người tao ương, bị ngài tính kế, kết cục hiển nhiên cũng rất rất thảm nha, hu hu. Mình trước đó có lỡ dại làm gì đụng đến ‘điểm cười’ của sếp nhà mình không ta?’ Shanlank bé nhỏ ở trong đầu không ngừng lạnh run mếu máo thầm nghĩ.

Shanlank có chút chột dạ cười khan hướng Kuroro vẫy vẫy tay, cất tiếng chào hỏi:

-Hi, đoàn trưởng, đã lâu không gặp, ha ha.

‘Mẹ, mình ở đây chột cái gì dạ nha! Rõ ràng là do tên chủ thần trời đánh kia bắt mình vào đây chứ có phải do mình tự chủ rời đi cương vị mà không báo trước một tiếng đâu chứ. Đúng, tất cả đều là lỗi của chủ thần, một chút đinh điểm cũng không liên quan mình.

Mình không nói ai biết được chuyện mình đến đây xong vui quá quên luôn chuyện nghĩ trở về chứ.’ Nghĩ vậy, Shanlank lập tức lấy lại tự tin, thẳng thắng thắt lưng.

Hắn đang định hướng Feitan cũng vừa đi theo lại đây nói câu tiếp đón thì đột nhiên bị đoàn trưởng đại nhân tập kích bất ngờ. Khi hắn định thần lại phát hiện bản thân đều rơi vào trong một cái lồng ngực rắn chắc hữu lực tràn ngập hương vị nam tính bá đạo, Shanlank thạch hóa rồi.

Kuroro ôm chặt lấy tiểu không lương tâm vào lòng, âm thanh từ tính từ khoan miệng thốt ra, rất nhỏ, chỉ đủ hai người gần sát ngeh thấy:

-Tốt rồi!

Kuroro cảm nhận được nhiệt độ cơ thể cùng nhịp đập trái tim của đối phương, đầu hơi cúi áp sát vào cổ hắn hít một hơi thật sâu, trong xoan mũi tràn ngập hương vị cỏ xanh quen thuộc khiến tâm tình vốn đang táo bạo mấy tháng qua của hắn cuối cùng cũng bình tĩnh xuống dưới.

Trời biết vào hơn sáu tháng trước hắn phát hiện người người này đột nhiên biến mất. Mặc cho hắn đã làm hết mọi cách đều không thể tìm được chút thân ảnh của đối phương, nỗi lo sợ bất an có thể phải mất đi hắn vĩnh viễn khiến hắn suýt nữa phát điên.

Cũng may, trước khi hắn hoàn toàn lâm vào điên loạn định đi hủy diệt thế giới, thì Feitan phát hiện manh mối trong chiếc camera mini trang trong phòng làm việc của hắn.

Thông qua hình ảnh video hiện lộ, tiểu không lương tâm của hắn có khả năng bị thứ gì đó, hay lực lượng chưa phát hiện ‘bắt cóc’.

Lúc sau, hắn phát hiện trong máy tính của nữ nhân kia có một thứ gọi là tiểu thuyết. Trong số đó có một quyển có nội dung mở đầu cùng trường hợp biến mất ly kỳ của người này cực kỳ tương tự. Hắn đã bỏ thời gian ra nghiên cứu nội dung trong quyển tiểu thuyết ấy, làm không ít thực nghiệm cuối cùng thành công.

Hắn đánh cuộc chính xác, hắn tìm được tiểu không lương tâm của hắn.

Kuroro ôm chặt bảo bối tưởng mất đi lại tìm được, trân trọng từng giây phút hiện tại, ánh mắt vô tình nhìn đến chiếc nhẫn đang đeo ở ngón trỏ tay phải thì không khỏi nhớ đến chủ nhân cũ của nó, nữ nhân ngu xuẩn kia. Hừ, một món đồ chơi thấp kém cũng dám có ý nghĩ không an phận muốn nhúng chàm hắn và bảo bối của hắn. Quả thật không biết sống chết.

Kết quả cô ta đã chết thật, chết dưới tay Kuroro.

Rõ ràng là dân xuyên việt có bàn tay vàng là nhẫn không gian thần kỳ lại không biết vận dụng đúng cách mưu lợi cho bản thân, ngược lại cuối cùng tự đâm đầu vô hố lửa tự cho là thông minh, trung tâm vũ trụ, tự chơi chết chính mình. Đến bàn tay vàng là nhẫn không gian cũng trở thành áo cưới cho vị đoàn trưởng ác ma này.

Shanlank bị Kuroro ôm vào trong lòng, bị hành động của đối phương khiến cho từ trạng thái thạch hóa biến thành sa hóa sau đó theo gió bay đi.

‘Mẹ ơi, đây là chuyện gì?

Ai đến nói cho hắn có phải đoàn trưởng đại nhân bị thứ gì không sạch sẽ bám vào người hay không vậy?

Ma ma, bảo bảo sợ quá!

Bảo bảo muốn về trái đất không cần ở lại sao hỏa đâu. Oa, oa, hắn đây là bị đoàn trưởng chiếm tiện nghi đúng không, đúng không?’ Shanlank hỗn độn trong gió và cát.

‘Ngu ngốc.’ Feitan mắt trợn trắng nhìn Shanlank, khinh bỉ.

Hắn cảm thấy cả đầu đều đau.

‘Sao cái tên ngu ngốc này lại là ‘não’ của lữ đoàn được vậy trời!’ Feitan ngửa đầu lên trời im lặng thở dài.

Nhìn vào biểu hiện của hắn lúc này, Feitan liền biết tên ngốc đầu dưa kia đến nay vẫn không thông sự tình.

Nói thật, từ khi mơ hồ nhận ra đoàn trưởng thế nhưng thích ‘não’ của con nhệnh. Hắn mắt lạnh nhìn đoàn trưởng bí mật trù tính từ bắt đầu bố trí thiên la địa võng đến kết hợp chiến lược nước ấm nấu ếch hòng bắt tù binh trái tim của ai đó.

Mà tên ngố nào đó lại một mực ngốc hô hô không hề phát giác tựa như khúc gỗ mục không cách nào đẽo gọt. Đã thế còn vì vậy sinh ra tâm lý bóng ma đối với đoàn trưởng, thường xuyên lén cùng những đồng đội khác than thở đoàn trưởng áp bức người quá đáng, chuyên nô dịch hắn làm không công.

Từ ban đầu chỉ có mấy người tinh ý phát hiện, đến hiện tại toàn đoàn đều biết đoàn trường thích hắn, nhưng người quan trọng nhất trong đó lại một mực không biết.

Quả thật chính là trò đùa vui nhất mọi năm của lữ đoàn. Đến độ các thành viên còn mở luôn một ván cá cược, cược xem nếu đoàn trưởng không chủ động đánh thẳng cầu xuất kích thì hắn bao lâu mới có thể nhận ra sự thật.

Một cược chính là hơn mười năm, nói thật, nhìn hắn và đoàn trưởng ngươi tới ta trốn, hắn và mọi người đều thay đoàn trưởng vuốt mồ hôi, cũng thay hắn thắp nến ba giây.

Machi từng nói tên này trị số IQ tỉ lệ nghịch với EQ. Vậy nên đoàn trưởng liền bi kịch.

Đuổi theo người ta hơn mười năm vẫn chưa quải được nhân gia về nhà cũng là thần.

Rõ ràng đoàn trưởng của bọn họ anh minh thần võ là thế, bất kỳ chuyện gì dù trái nghoe khó nhằng đến đâu cuối cùng cũng không làm khó được y. Ấy vậy mà khi đối mặt vấn đề tình cảm, trước mặt người trong lòng hắn lại do dự không quyết, sợ đầu sợ đuôi. Không đảm bảo trăm phần trăm không dám ra tay, lo lắng này nọ.

Nhìn cảnh này thật khiến cả đoàn vì bọn hắn sốt hết cả ruột.

Khổ nổi, bọn họ không ai có kinh nghiệm cua gái (trai), nên chỉ có thể lo lắng suông. Mà đoàn trưởng kỹ năng liêu gái số một không người tránh thoát, nhưng đến khi đụng tới Shanlank lại như đá vào ván sắt dày ngàn met, ha hả.

Ban đầu đánh cuộc xem đoàn trưởng bao lâu thành công bắt được tâm ‘mỹ nhân’ về, nhưng theo thời gian trôi qua cả bọn đều hết hứng thú luôn rồi. Nhiều lúc còn có cảm giác vui vẻ khi người gặp họa. Ừ, điều này chỉ có thể ngẫm lại trong lòng tuyệt không để đoàn trưởng biết.

Tên đó không những âm còn thù dai thực sự. Vì là đồng đội sẽ không đến mức ngươi chết ta sống, nhưng bị chỉnh lên bờ xuống ruộng vẫn là không tránh được. Trong đội có một tên ngốc to con chuyên phạm vào tay đoàn trưởng, bị hắn chỉnh mà không hay biết cứ nghĩ mình vận xui là quá đủ rồi.

Amy tò mò chớp mắt đẹp, cô nhìn Kuroro hỏi:

-Anh ơi, đây là người quen của anh ạ?

‘Người này rất mạnh.’ Amy đánh giá.

Đầu dưa nhỏ nhanh chóng xoay chuyển, mắt to linh động đảo qua lại giữa hai người, nghĩ: ‘Anh trai lớn xinh đẹp này coi bộ rất thân với anh trai nha, không lẽ là… chị dâu? Oa! Nhất định là như vậy rồi, cử chỉ của anh trai lớn đối với anh trai rất thân mật.

Mà anh trai cũng không có kháng cự nha, trông y hệt như trong phim thần tượng nam nữ chính gặp lại sau một thời gian tách ra vậy đó. Oa a a, Amy có chị dâu rồi! Như vậy là sẽ có thêm một người thương yêu Amy nha, hì hì. Anh trai thật lợi hại tìm được một chị dâu thật soái khí!’

Ai, Amy à, nếu Shanlank biết cô bé nghĩ gì nhất định sẽ khóc, thật đấy.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,831
Điểm cảm xúc
999
Điểm
113
Chương 21:
21

Shanlank đang trong tình trạng sa hóa nghe Amy hỏi thì giật mình tỉnh táo lại, cát cũng không tan nữa mà khôi phục lại như ban đầu, thật thần kỳ.

Hắn có chút luốn cuốn vội vàng dùng hai tay chống đẩy lên bộ ngực săn chắc của người đối diện, ý đồ muốn thoát khỏi hiện trạng xấu hổ trước mặt.

Kuroro nhìn người trong lòng đang xấu hổ đến đỏ mặt thì không khỏi mỉm cười, ánh mắt ngập tràn sủng nịnh. Hắn tự nhủ trong lòng, từ từ thôi, hắn đã có thể kiên trì mười mấy năm, chẳng lẽ kẻ hèn chút thời gian này cũng không chịu được.

Hắn hiện đã tìm được ái nhân của mình, biết em ấy không việc gì, hắn an tâm.

Trước mắt cần ưu tiên đối phó với lũ quái ở đây trước, cũng là để em ấy hòa hoãn lại. Nếu đột ngột ép sát quá nhiều chỉ sợ sẽ bị bắn ngược. Mất nhiều hơn được.

Lỡ mà có việc gì, lúc đó hắn biết tìm ai khóc đây.

Ở nơi này em ấy có muốn trốn cũng không thể. Với lại cái thứ gọi là chủ thần gì đó khá là thú vị đấy.

Kuroro cười cười nới lỏng hai tay ra, Shanlank như được ân xá vội vàng lách mình rời khỏi lồng ngực của ai kia.

Trong lòng bỗng nhiên trống không khiến Kuroro cảm thấy có chút tiếc nuối không tha.

Bên này, Shanlank đặt tay trước ngực nơi vị trí trái tim cảm thấy bối rối: ‘Vì sao hắn lại cảm thấy lưu luyến hơi ấm như không muốn rời khỏi lồng ngực của đoàn trưởng nhỉ? Tim cũng đập nhanh một cách kỳ lạ... Trời, mình nhất định điên rồi, không nghĩ, đừng nghĩ nữa!’

Hắn lắc đầu nguầy nguậy, xua đi những suy nghĩ bản thân cho là kỳ quái, gom tất cả lại ném ra sau đầu. Hít sâu vài cái đem nội tâm bất ổn trấn định, hắn hướng mấy người Amy giới thiệu:

-Amy, đây là đoàn trưởng Kuroro Lucifer, là cấp trên của anh. Người bên cạnh là Feitan, hai người họ đều là đồng bạn của anh, có thể xem như đội hữu.

Đoạn, hắn quay lại nhìn về phía Kuroro giơ ngón tay chỉ vào Amy nói:

-Đây là Amy, em gái tôi.

Sau đó lần lượt chỉ về phía hai người Chiêm Lam và Lâm Thần đứng gần đó nói tiếp:

–Còn hai người bọn họ là bạn của Amy, tạm thời cùng tổ với tôi.

Kuroro có chút không vui khi nghe Shanlank giới thiệu mình chỉ là cấp trên và là đồng bạn, nhưng hắn biết hiện tại không phải thời cơ tốt. Thời gian còn dài, hắn sẽ khiến em ấy tự nguyện xác nhận thân phận ái nhân của mình.

Ngoài mặt hắn vẫn một bộ hào hoa phong nhã thân hòa dễ gần, nhưng ai biết trong đầu đã lách cách leng keng tính toán vài chục phương án ‘bắt vợ’ về nhà rồi.

Trong đầu suy nghĩ gì đều không hiện trên mặt, hắn mỉm cười thân thiện với mấy người Amy, cùng bọn họ chào hỏi, kỹ thuật diễn thuộc cấp bậc siêu sao ảnh đế lập tức online, một quý ông nhã nhặn lịch sự lại thập phần dễ thân xuất hiện, hắn nói:

-Rất vui được làm quen với mọi người, cảm ơn các bạn đã chăm sóc cho Shanlank trong thời gian qua. Về sau hy vọng chỉ giáo nhiều hơn.

Amy lắc đầu quầy quậy nói:

-Không có đâu ạ, em mới là được anh trai chăm sóc rất nhiều ý. Còn có, trong thời gian tới này cũng mong chị dâu, khụ khụ, là, ừm, anh, anh Kuroro chỉ giáo thêm cho tụi em ạ.

Amy bất chợt nói ra xưng hô trong lòng lập tức phanh lại khiến cho sặc nước miếng ho khụ hai tiếng rồi mới ngập ngừng vòng lại câu nói tiếp tục đáp lời.

Nói xong cô bé không khỏi giơ hai tay che hờ cái miệng nhỏ, đôi mắt long lanh chớp chớp nhìn Kuroro như có ý điều chỉ. Đổi lại nhận được một cái ánh mắt tán thưởng từ đối phương khiến cho bé con càng thêm vui vẻ cười tít mắt thành hai vầng trăng khuyết cong cong, kết hợp gương mặt bầu bỉn còn hơi sữa trông càng thêm đáng yêu khẩn.

Kuroro cười cười nói: “Amy thật đáng yêu đâu.”

Chiêm Lam và Lâm Thần cũng lập tức phụ họa:

-Đúng vậy, đúng vậy.

Rồi cả hai cũng đồng loạt cúi gập người chín mươi độ đối với hai người Kuroro nói:

-Sau này xin hai anh giúp đỡ thêm cho ạ.

Đùa sao, vừa nhìn liền biết hai người quen này của Shanlank đều không phải hạng tầm thường, dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết bọn họ có thực lực không thua kém gì nhau, thậm chí sợ là còn vượt hơn. Lúc này không ngoan ngoãn cúi đầu quỳ cầu ôm đùi thì còn chờ bao giờ, ngày giỗ của bản thân năm sau sao?

Tuy biết rõ lời nói chỉ giáo của đối phương chỉ là lời khách sáo đầu môi, nhưng ai quan tâm chứ, chỉ cần bọn họ không thẳng mặt đem người ném ra ngoài thì có nghĩa ngầm cho phép bọn họ ở lại ôm đùi rồi.

Là người từng trải, Chiêm Lam lập tức xác nhận đối tượng mình cần lấy lòng và quãng cách trong giao thoa đôi bên để tránh sinh sự không đáng có.

Mục tiêu chỉ có một đó là một mực nghe lời Shanlank và không bị anh ta ghét bỏ loại ra là mọi chuyện đều ổn áp hết.

Người nam nhân có ngoại hình bắt mắt kia rõ ràng là đầu lĩnh, Shanlank nghe anh ta, nhưng đổi lại anh ta cũng chịu sự ảnh hưởng đến từ cảm xúc lẫn ý muốn của chính Shanlank.

Cô dám cá mười cây kẹo que, chỉ cần không phải chuyện đặc biệt quan trọng thì đối phương tuyệt đối y theo ý muốn của Shanlank làm việc. Như vậy, chỉ cần bọn cô không phạm đến kiên kỵ của dối phương, càng khoog khiến Shanlank chủ động đem mình ném bỏ thì việc ở lại ôm đùi là ổn áp.

Yes!

Chiêm Lam thầm nắm tay cổ vũ bản thân trong lòng. Ánh mắt cô như có như không âm thầm đánh giá mối quan hệ giữa Shanlank và người nam nhân kia:

‘Mà không hổ là Shanlank, bằng hữu cũng đều là người lợi hại. Tuy mấy người đó chưa ra tay nhưng thực lực của đối phương tuyệt đối không thua gì cậu ta.

Đặc biệt là cái người tên Kuroro mà Shanlank nói là sếp kia, chậc chậc, có JQ nha. Ừm, nhưng không thể nói, tạm thời để yên như vậy . Xem biểu hiện Shanlank dường như vẫn chưa thông não đâu, lỡ mà nói lung tung khiến kế hoạch truy thê của vị kia bị trục trặc thì bọn họ khó mà ăn hết gói gém mang đi.’

Bằng trực giác cô cảm thấy đối phương cũng là người hoạt động trong thế giới hắc ám, còn có thể là làm lớn, không đùa được đâu.

Ngay khi mấy người Shanlank bên này đang cùng nhau giới thiệu làm quen bên này. Ở bên kia Trịnh Xá thấy Shanlank bắt đầu đối với người mới ‘lôi kéo đồng minh’, thì hắn cũng gấp lên. Dùng kinh nghiệm lâu năm lăn lộn nơi thương trường làm quản sự, hắn liếc nhanh đám người mới còn lại, mắt sắc điểm tuyển ra ba người.

Người thứ nhất là một thanh niên có vẻ ngoài bình phàm đeo mắt kính tự xưng là Sở Hiên.

Khi hắn và Trương Kiệt cùng Lý Tiêu Nghị đều đang lo lắng không nhớ rõ nội dung của bộ phim kinh dị lần này. Thì nam nhân kia đã tường thuật lại khá chi tiết. Mà theo như đối phương nói, hắn xem cách đây 7 năm, không những là người ăn cơm bát sắt của nhà nước mà chức vụ ở thế giới bên ngoài còn thuộc cấp bậc đại tá.

Tuy bề ngoài hắn không có vẻ gì lợi hại của một quân nhân, nhưng so với người thường vẫn ưu tú chán. Không loại trừ khả năng hắn cũng là một người trong ngoài không đồng nhất như tên Shanlank tóc vàng kia.

Ở đây là chỉ vẻ ngoài trông rất bình thường vô hại, nhưng nội tại lại có sức mạnh sở hữu thực lực không tầm thường.

Hai người còn lại một người là Zero chức nghiệp sát thủ, người kia là một nam nhân ngoại quốc người Nga, tên Bá Vương, là một lính đánh thuê cấp quốc tế.

Trong tình hình thế giới khủng bố như nơi đây thành viên tổ chức cơ sở căn bản càng mạnh mẽ càng tốt.

Trịnh Xá nghĩ đem ba người trên thu vào dưới trướng mình để giúp đỡ cho bản thân. Ý tưởng rất hay, nhưng hắn lại quên mất một chuyện quan trọng. Đó là hắn hiện tại ngoài so với người dân bình thường hơi mạnh hơn một tẹo ra, thì đối với những người đã trải qua huấn luyện hệ thống, lưỡi dao liếm huyết như sát thủ hoặc lính đánh thuê thì…, ha hả.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,831
Điểm cảm xúc
999
Điểm
113
Chương 22:
22

Sở Hiên dưới sự đề nghị của Trịnh Xá đang kể sơ lượt về cốt truyện trong phim Alien 1, thì một âm thanh oang oang vang lên cắt ngang giữa chừng.

-MN, đây là nơi khỉ ho nào, ĐM, mới sáng sớm đã nói huyên thuyên chết với chả sống, muốn chết lão tử liền chiều.

Người lên tiếng là người trông như tay anh chị, hắn cầm đầu đám côn đồ bên cạnh.

Hắn vừa tỉnh lại thì nghe Sở Hiên đang nói chuyện về nội dung trong Alien 1, thì lập tức hung hăng quát tháo. Cái miệng thâm sì của gã không ngừng khép mở nã pháo, đem nước miếng phun ra khắp nơi, điệu bộ rất kiêu ngạo:

-Chúng mày là bọn nào? Bọn ông đang lên mạng ở quán nét sao giờ lại ở đây? Có phải do tụi mày giở trò quỷ không? Liệu hồn, tao mà điên lên chính tao cũng sợ chính mình.

Trịnh Xá nhìn đám du thủ du thực trước mặt, mày rậm không cấm hơi nhíu lại. Hắn không ưa loại người này, nhưng vì giáo dưỡng tốt. Lại nói, hiện tại cũng không phải ở địa cầu, người bị đưa đến đây có thể xem như đồng bạn, có thêm chút trợ giúp một chút là một chút.

Hắn hít sâu hòa hoãn lại tâm tình hướng mấy tên du côn nói:

-Mọi người xin bình tĩnh, một lát tôi sẽ giải thích nguyên nhân. Bây giờ xin hãy lắng nghe Sở Hiên nói xong câu truyện trước đã.

Sở Hiên từ ban đầu ‘tỉnh’ lại đến nay tuy chỉ tiếp xúc trò chuyện cùng mấy người Trịnh Xá, nhưng hắn vẫn luôn nhất tâm nhị dụng, âm thầm quan sát đánh giá toàn cảnh xung quanh, nhất là nhóm người Shanlank bên này.

Nguyên là người nhân tạo có trí thông minh tuyệt hảo, hắn có thể ban đầu phân chia nhận định tình hình chung nơi đây không phải địa cầu. Mà có lẽ, bọn họ hiện đang ở trên một chiếc phi thuyền ngoài vũ trụ, không, chính xác thật sự là ở trong phi thuyền.

Và theo thông tin mà nam nhân tên gọi Trịnh Xá, tự xưng là thâm niên giả trước mặt này nói, thì bọn họ đang ở trên chiếc phi thuyền chứa quái vật trong phim Alien.

Nghe ra có vẻ thật buồn cười, nhưng hiện thực chứng minh cho thấy đây không hề là một trò đùa dai hay đại loại thế.

Những người có thể xem là thâm niên giả này chia làm hai nhóm.

Một nhóm là ba người Trịnh Xá trước mặt. Tuy vừa nhìn thì đều là ba thanh niên sức khỏe tốt, là lực lượng tiêu biểu. Nhưng thực tế, chỉ cần tinh mắt lập tức có thể nhận ra ngoài vị mặt thẹo mang súng có vẻ có chút khả năng ra, thì hai người còn lại… yếu bạo.

Đối ngược, mấy người bên kia tuy gần như đều là thanh thiếu niên, phụ nữ và trẻ em, chỉ có duy nhất hai người nam nhân trưởng thành, nhưng thực tế lại là nhóm người đáng gờm nhất tại đây.

Hai người trưởng thành ở đây là chỉ Lâm Thần và Kuroro. Còn Feiten do cổ áo cao che quá nửa khuôn mặt nhìn không rõ, nhưng xem xét thế nào cũng không quá lớn tuổi, cộng thêm chiều cao khiêm tốn. Đồng thời, Shanlank với gương mặt ánh mặt trời đặc trưng quá non. Như thế, cả hai vô hình chung bị Sở Hiên xếp vào hàng ngũ thanh thiếu niên ngang tầm với trẻ em Amy bên cạnh.

Vì sao Sở Hiên lại cho đánh giá cao như vậy ư?

Đơn giản là dựa kinh nghiệm quan sát cùng bộ não IQ cực cao của bản thân.

Không nói khác, chỉ cần riêng nhìn tư thế đứng thẳng của bọn họ liền biết, chỉ cần là người trong nghề đều có thể phát hiện đối phương không một người không có nghề bàng thân.

Tuy Sở Hiên đánh giá nhóm người Shanlank rất cao, cũng là đối tượng lựa chọn hợp tác tốt nhất. Nhưng dù sao hắn mới đến nơi này, còn chưa nắm rõ tình hình, mà đối phương cũng không có ý tiếp cận bọn họ. Vậy nên trước khi nắm chắc, hắn sẽ không lỗ mãn tiến đến bắt chuyện làm thân.

Vì thế, khi Trịnh Xá chủ động cùng hắn mở lời, hắn cũng thuận thế tiếp lấy và tất nhiên không quên dùng dư quang cẩn thận quan sát những người còn lại.

Nghe Trịnh Xá nói, Sở Hiên tiếp tục tường thuật câu chuyện dang dỡ bị mấy tên du côn làm gián đoạn. Nhưng hắn chỉ vừa nói được thêm nửa câu, lại bị tên côn đồ nọ chặn họng.

Tên đó gào lên oan oát như con chó đang sủa ẩu tả. Hắn mở ra cái miệng thối hoắc với bộ răng vàng khè vì hút thuốc và lâu ngày không vệ sinh, nước miếng lại được dịp tung bay ra ngoài hăm dọa chém hết cả nhà của bọn họ.

Trương Kiệt tâm tình nguyên bản vốn không tốt lập tức càng thêm khó ở. Hắn giơ lên khẩu Deasert Eangle tùy thân của mình chỉa hướng đám du côn quát:

-Câm mồm, bọn tao đang thu thập tư liệu mà mày cứ oang oang thế hử, muốn chết sao?

Mấy người đứng gần đó thấy vũ khí nóng thì đồng loạt tái mặt vội vã tránh đi. Trong nháy mắt tạo thành thành một vòng cô lập ba tên côn đồ ở lại nguyên chỗ.

Tên côn đồ cầm đầu hơi ngẩn ra một chốc, thấy rõ thứ trước mặt liền cười khinh bỉ. Hắn đưa tay ra sau từ thắt lưng móc ra một khẩu súng ngắn, hếch hàm nói:

-Mẹ, đừng ở đó hù ông. Muốn chơi thì nên lấy hàng K54 như loại trong tay ông đây này, Deasert Eangle, ha hả, mày cho rằng mày là thứ gì mà dùng thứ kia, bộ tưởng Deasert Eangle dễ mua lắm sao, vừa xem liền biết đồ dỏm rồi.

Trương Kiệt khinh miệt liếc nhìn đối phương hừ lạnh một tiếng. Hắn cũng không nói nhiều lập tức động tay, Deasert Eangle vang lên đem một bên lỗ tai của tên côn đồ đánh nát.

Tên côn đồ đơ ra trong chốc lát rồi cơn đau ập đến làm hắn lập tức hai chân nhũn ra ngã ngồi xuống sàn. Hắn ném súng trên tay vội vàng ôm lỗ tai đang không ngừng đổ máu, miệng hét thảm như heo bị thọc tiết.

Không quan tâm đến trò hề đang diễn ra ở phía mấy người Trịnh Xá bên kia, Shanlank hướng Kuroro và Feitan nói sơ về tình hình hiện tại cùng bản thân đã bươm bướm ít nhiều tình tiết cốt truyện.

Chiêm Lam và Lâm Thần thì trước đó đã bị Amy sau khi nhận được ý bảo của Shanlank cuốn lấy lực chú ý, không ai quan tâm nghe xem ba người Shanlank đang nói gì cũng không dám cố ý đi nghe lén.

Cả hai và Amy cùng nhau đáng giá những người mới của đợt khảo nghiệm lần này, xem xem liệu có phát hiện được mầm nào tốt thích hợp hay không. Nếu thấy ổn có thể sau khảo nghiệm mà còn sống sót sẽ thử để làm thành viên dự bị.

Amy lôi kéo tay Chiêm Lam hạ giọng nói:

-Chị Lam, chị xem ngoài ba người Sở Hiên, Zero và Bá Vương kia ra thì còn ai nữa không?

Cô bé trừng lớn mắt to, đôi lam đồng không ngừng loạn chuyển, một bộ cổ linh tinh quái đánh giá những tân nhân trước mặt.

Chiêm Lam cũng tập trung cẩn thận quan sát từng người, cô hơi ngập ngừng nói:

-Chị không giỏi trong việc này, nhưng trực giác nói cho chị cậu bé tóc bạch kim kia có thứ gì đó.

Amy nghiêng nghiêng đầu nhỏ, chớp chớp mắt tò mò:

-Ai ạ?

Cô bé nhìn theo hướng ngón tay Chiêm Lam chỉ, miệng nhỏ há to thành quả trứng gà, cảm thán:

–Là cậu ta sao? Oa nga, thật xinh đẹp nha! Cậu ấy trông cứ như bạch mã vương tử trong cổ tích ý!

Amy hai mắt tỏa sáng lấp lánh nhìn thiếu niên tóc bạch kim ăn mặc một thân trường bào mang phong cách quý tộc cổ xưa đứng xa xa.

Thiếu niên có một gương mặt xinh đẹp hơn bình thường một cách quá phận, nước da trắng nõn không chút tỳ vết, mũi cao thẳng, môi hồng răng trắng. Đặc biệt nhất là một đôi mắt màu xám tro cực kỳ xinh đẹp.

Nhìn qua thiếu niên tuổi tác không lớn, nhưng từ tư thái và tâm cảnh đều khá trầm tĩnh không giống người trẻ tuổi chút nào.

Từ khi cậu ta tỉnh lại đến hiện giờ đều không hề tỏ ra kinh hoàng hay thất thố khi phát hiện bản thân đột nhiên xuất hiện ở một nơi xa lạ. Điều mà hầu hết xuất hiện nơi một người bình thường gặp phải sẽ có phản ứng tương tự.

Lại nói, sau vụ nổ súng bên kia cũng không thấy cậu ta chớp mắt một cái hay tỏ ra sợ hãi. Ngược lại trong nháy mắt đó lại vô tình bày ra tư thế đề phòng tùy thời phát động công kích bảo vệ bản thân.

Đồng thời, trên người đối phương phản phất mang theo hơi thở kiêu mà không ngạo của một quý tộc chân chính.

Càng đáng chú ý hơn là thiếu niên khi nhìn về phía mấy người Trịnh Xá và những người khác gần đó đều là một bộ khinh thường nhìn lại. Nhưng khi ánh mắt đối diện về phía Shanlank và Kuroro hay Feitan thì đều là cẩn thận cùng đề phòng cảnh giác cao độ. Quả thật là nhạy bén, rất có tiềm năng.

Lâm Thần vốn im lặng đột nhiên lên tiếng:

-Cậu nhóc đó có gì đó không tầm thường, Lam, em thử cẩn thận cảm nhận xem. Anh cảm giác cậu ta có gì đó giống em, không, là giống em khi đã đổi huyết thống.

Lâm Thần đổi huyết thống của Tuyết Lang yêu, khứu giác và trực giác đặc biệt linh mẫn.

Nghe Lâm Thần nói thế, Chiêm Lam lập tức nghĩ đến điều gì, cô che miệng thầm khinh hô:

-Giống em? Anh nói... từ từ, cậu nhóc ấy cư nhiên có huyết thống tinh linh. Trời ạ! Em là do đổi lấy từ chủ thần mà cậu ta, là người mới, đúng không? Nói vậy nghĩa là trên đời thực sự còn có tinh linh tồn tại. Tuy huyết thống rất loãng, nhưng quả thực là tinh linh không sai được. Ngoài ra trên người cậu nhóc còn có một loại lực lượng nữa, tạm thời em không phân biệt được.

Amy vui sướng hỏi:

-Thật ạ?

Cô bé thích những thứ xinh đẹp, nên đặc biệt có thiện cảm đối với thiếu niên khi vừa nhìn thấy. Vì thế cô đề nghị:

–Vậy chị thử cùng cậu ta bắt chuyện xem sao. Nếu cậu ấy có thể đạt đến hạn mức mà anh trai thừa nhận thì tốt nhất. Như vậy chúng ta sẽ có thêm bạn, bằng không cũng đành chịu.

Cùng lắm thì, vì huyết thống tinh linh mỏng manh kia, chúng ta xem như làm phước có thể trợ giúp trong khả năng cho phép ở lần này, coi như kết cái thiện duyên.

Chị hiện là tinh linh thuần chủng, cùng cậu ta có chút liên hệ, chắc sẽ dễ tiếp cận hơn đấy.

Chiêm Lam nghe Amy nói thì tâm động, cô gật gù nói:

-Ừm, em nói đúng, chị thử xem. Tinh linh là tộc đàn rất xem trọng ấu tể. Tuy cậu bé không được xem như tinh linh thuần chủng nhưng cũng là ấu tể.

Do tác động từ huyết thông ảnh hưởng khiến cô không thể trơ mắt nhìn xem không hỏi. Do đó, cô theo ý Amy quyết định thử một lần, dù sao mắt lạnh nhìn một ấu tể có chút quan hệ với tộc đàn dễ dàng bị mạt sát là điều khiến cô khó mà chịu được. Tuy không thể hộ cả đời, nhưng đưa than ngày tuyết một chút vẫn là cần thiết.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,831
Điểm cảm xúc
999
Điểm
113
Chương 23:
23

Chiêm Lam đi đến trước mặt thiếu niên nọ, cô hơi hiển lộ ra hơi thở của tinh linh, mỉm cười thân thiện hướng cậu bé nói:

-Xin chào, chị là Chiêm Lam, có thể biết tên em trai là gì không?

Thiếu niên như con thỏ bị hoản sợ, cậu tròn mắt kinh nghi nhìn cô, môi hơi mấp máy như do dự gì đó, qua vài giây mới mở miệng đáp lại:

-Xin chào, tôi, em là Draco, Draco Malfoy.

-Ồ, là một cái tên tuyệt vời, Chị có thể gọi em là Draco được không? Đổi lại em cũng gọi chị là chị Lam hay Chiêm Lam đều được.

Chiêm Lam cười càng thêm ấm áp nói:

–Chị là một tinh linh, đừng vội, chúng ta hiện tạm thời không có nhiều thời gian, nghe chị nói sơ lược chút nhé, còn chi tiết thì sau khi kết thúc mọi thứ ở đây về không gian chủ thần chị sẽ tận giải các thắc mắc, ok?

Cô ra hiệu cho Draco im lặng lắng nghe và tăng tốc nói nhanh:

– Hiện tại chúng ta đang ở trên một con tàu ngoài vũ trụ, trên tàu ngoài những người hiện có mặt tại đây thì không cò ai khác ngoài những con quái vật gớm ghiếc cực mạnh. Nếu đánh đơn lẻ một người là không thể sống sót dưới móng vuốt của chúng. Thế nên, chúng ta cần giúp đỡ lẫn nhau cùng tiêu diệt chúng nó.

Em hãy nhìn màn hình trên mặt chiếc đồng hồ đen đeo trên tay xem, trên đó có ghi nội dung nhiệm vụ lần này. Chúng ta phải hoàn thành nhiệm vụ mới có thể rời khỏi nơi này. Bằng không chỉ có đường chết.

Nói xong cô hơi nghiên người chỉ tay về nhóm đùi vàng bên phe mình vẻ mặt tự hào giới thiệu:

-Để chị giới thiệu các bạn của chị cho em làm quen nhé. Họ đều là người tốt, chỉ cần em không phạm đến điểm mấu chốt của họ hay vô dụng đến trở thành kẻ kéo chân sau khiến mọi người lâm vào nguy hiểm. Nói tóm lại, bọn chị có thể trợ giúp em trong khả năng, như vậy tỉ lệ sống sót ở nơi này của em cũng sẽ tăng lên.

Đổi lại em cũng phải chứng minh giá trị của bản thân. Chị nghĩ một người có xuất thân cao quý như em rõ điều này nhất, đúng không nè? Không có niềm tin tuyệt đối chỉ có lợi ích tối thượng. Chỉ cần em có giá trị và chứng minh được nó thì em mới có thể tồn tại để đi tiếp ở thế giới này.

Chiêm Lam với gương mặt thiên sứ nói ra những câu chữ phủ phàn nhưng thực tế. Cô và nhóm bọn họ đều không phải tổ chức từ thiện, thậm chí đến cả khái niệm người tốt cũng không phải. Nhưng họ có nguyên tắc cũng có năng lực.

Chỉ cần có thể đáp ứng được yêu cầu tối thiểu và tương lai đảm bảo phát triển không dậm chân tại chỗ thì sẽ có thể vẫn tiếp tục cùng bọn họ bước đi. Ngược lại, vậy xin lỗi, họ không chào đón phế vật, càng là chướng mắt kẻ vô dụng không chịu nỗ lực.

Draco ngạc nhiên, trong một giây thất thố cậu bật thốt lên, âm thanh không lớn, chỉ vừa đủ nghe giữa hai người:

-Thế giới này? Nơi đây là một thế giới mới mà không phải chỉ là một không gian nào đó bị tách biệt?

Ban đầu vừa tỉnh lại cậu âm thầm quan sát mọi thứ xung quanh đã cảm thấy không đúng lắm, nhưng vẫn chưa dám xác nhận ý nghĩ đó. Hiện tại cậu không những gặp được một tinh linh thực thụ bằng xương thịt, loài linh vật bị cho là đã biến mất khỏi thế giới nay lại hiện hữu xuất hiện ngay trước mặt và còn nói với cậu rằng nơi này là một thế giới hoàn toàn mới.

Ôi, tất của Merlin!

Dù có là người kế thừa xuất sắc của một gia tộc phù thủy lâu đời, mọi khả năng lẫn tâm trí đều vượt xa bạn đồng lứa. Nhưng với tuổi tác và tầm nhìn hạn chế, cậu vẫn không thể hoàn toàn khống chế tốt tâm tư của bản thân mà để lộ ra ngoài.

Cậu hơi trầm ngâm nghe Chiêm Lam nói, là người thừa kế duy nhất của gia tộc quý tộc lâu đời với truyền thừa ngàn năm. Cậu chẳng những không ngốc, ngược lại còn rất thông minh. Chỉ với những câu cô nói cậu đã mơ hồ xâu chuỗi lại đạt được không ít tin tức.

Draco ngẫm nghĩ giây lát, cậu quyết định lựa chọn nắm lấy bàn tay chìa ra trước mặt, không vì gì khác, đơn giản là bởi đối phương chính là một tinh linh. Theo một ý nghĩa nào đó, cậu hay đúng hơn là gia tộc của cậu có chút liên hệ với chủng loài cao quý ấy.

Đời đời nhà Malfoy đều lấy tự hào vì là hậu duệ của dòng giống thần bí cổ xưa này. Cậu hiểu rõ ý trong lời nói của đối phương, và cậu quyết định đồng ý chấp nhận nó. Với cái nhìn và trực giác mình, cậu có thể phân biệt được nơi nào là tốt nhất, có lợi nhất cho bản thân trong trường hợp này.

Cậu mỉm cười, đáp lại:

– Em là một vu sư, quê hương em gặp chuyện, nên phụ thân dùng một phương pháp đặc biệt đưa em rời khỏi quê nhà. Không rõ là trong quá trình xảy ra vấn đề gì, trong lúc mơ hồ đột nhiên trong tai em nghe một âm thanh lạ đại loại như ‘muốn biết ý nghĩa cuộc sống sao?...’ như vậy đó. Rồi vì quá trình truyền tống không gian ảnh hưởng, nên đầu óc em lúc đó có chút mơ hồ. Em cũng không rõ đã xảy ra điều gì, chỉ là khi tỉnh lại em đã ở đây rồi.

Chiêm Lam tỏ ra thương tiếc cho cậu bé, cô dịu giọng nói:

-Ôi không, chị rất lấy làm tiếc!

Rồi cô quả quyết nói với cậu:

-Nhưng em hãy nghe chị nói điều này. Tuy xét về mặt nào đó em quả thực rất không may khi bị chủ thần tuyển chọn kéo đến đây, nhưng nếu xem theo hướng tích cực nó cũng chưa hẳn là chuyện quá tệ. Ừm, bọn chị gọi thứ đem mọi người đưa vào đây gọi chung là chủ thần. Bởi về mặt kỹ năng nó gần như toàn năng tựa một vị thần.

Tóm lại, em chỉ cần sống sót hoàn thành nhiệm vụ chủ thần đề ra, sau đó về lại không gian chủ thần nghỉ ngơi trong mười ngày. Rồi lại tiếp tục tuần hoàn như thế, cho đến khi em thu thập đủ 50,000 điểm.

Với số điểm đó em có thể đổi lấy quyền hạn trở lại thế giới ban đầu nơi mình sinh sống.

Mỗi lần em sống sót sau một lần làm nhiệm vụ, chủ thần sẽ thưởng cho 1000 điểm căn bản. Trong quá trình đó, em cũng có thể thử vận may kích phát chi nhánh nhiệm vụ để kiếm thêm điểm cùng chi nhánh cốt truyện.

Tất nhiên với điều kiện là em có đủ khả năng hoàn thành nhiệm vụ và đảm bảo mình không bị giết ngược lại.

Có điểm và chi nhánh cốt truyện em có thể đổi với chủ thần lấy huyết thống hay cường hóa thể chất hoặc vũ khí, thức ăn, nước uống,... bất kỳ thứ gì. Chỉ cần có đủ điểm cùng cốt truyện yêu cầu là được. Chỉ có thứ em không nghĩ đến chứ hiện chưa có thứ gì chủ thần không tạo ra được, thậm chí là tạo người sống.

Draco nghe đến có thể tạo người sống thì không khỏi kinh hô nhỏ một tiếng:

-Ôi Merlin!

Nhìn biểu cảm của cậu bé, Chiêm Lam có thể xác định cậu đã sớm nguyện ý chấp nhận lời mời của mình, nhưng như một loại nghi thức và tôn trọng, cô vẫn lên tiếng hỏi:

-Những gì có thể chị đều nói cả rồi, em suy nghĩ thế nào? Vậy em có định quyết cùng gia nhập với bọn chị không?

Draco chỉ hơi suy tư chốc lát liền không chút do dự gật đầu đầu ý:

-... Được ạ. Em gia nhập, mong chị chỉ giáo nhiều hơn.

Tinh linh đặc biệt bảo vệ con non, cho dù đó chỉ là một huyết thống đã bị pha loãng. Điều đó đã được khắc sâu vào hệ gen đi theo truyền thừa của tất cả tinh linh, bởi xuất thân của tinh linh là đều cùng chung từ một cây mẹ mà ra.

Thế nên Draco mới có thể dễ dàng buôn xuống một phần cảnh giác cùng đối phương tiếp lời. Huống chi cậu cũng không rành tình hình hơi này, cần một người dẫn đường và đối phương xuất hiện, một tinh linh thuần chủng là một lựa chọn tốt nhất.

Với lại nãy giờ cậu thầm quan sát những người cùng đứng chung với cô đều rất mạnh. Vu sư có thiên phú tiên tri, thế nên trực giác của vu sư rất tinh chuẩn, cộng thêm huyết mạch tinh linh cậu càng thêm khẳng định đi theo nhóm người này là lựa chọn không sai được.

Là một người thừa kế ưu tú của nhà Malfoy, cậu có thể tự tin đưa ra quyết định có lợi nhất cho mình. Hiện cậu không ở thế giới cũ, dù người nào có biết thân phận thật của cậu và có ý muốn lợi dụng nó tạo áp lực cho phụ thân là không thể.

Vị nữ sĩ tự xưng là Chiêm Lam tinh linh này cũng thật sự là một tinh linh. Ít nhất, cậu với huyết thống khá loãng trong người được kế thừa từ tổ tiên nói cho biết đối phương thực sự là một tinh linh thuần chủng và so với cậu hiện tại còn là rất mạnh.

Cậu hiện tại ngoài thân thể này ra chẳng có gì khác, hoàn toàn trắng tay, nhà cũng tạm không về được. Như thế chỉ có duy nhất một lựa chọn cho cậu không phải sao?
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,831
Điểm cảm xúc
999
Điểm
113
Chương 24:
24

Amy đứng xa xa thấy Chiêm Lam cùng Draco nói chuyện thật vui, xem biểu hiện có vẻ hai bên đã đồng thuận đánh nhịp với nhau. Thế là cô bé ngay lập tức nhảy nhót đến bên cạnh hỏi:

-Chị Lam, thế nào rồi ạ?

Chiêm Lam quay đầu hướng Amy nháy mắt ra hiệu bảo cô an tâm, đã thu phục. Amy thấy thế thì cười tít mắt. Cô chạy hai bước nhỏ đến gần sát đối diện Draco, nở một nụ cười rực rỡ:

-Xin chào, mình là Amy. Cậu có thể gọi mình là Amy. Mình sẽ gọi cậu là Draco nhé, quyết định vậy hen. Chị Lam bảo cậu sẽ gia nhập đội tụi mình đúng không? Hoan nghênh, hoan nghên!

Amy tự nhiên như ruồi, đôi tay nhỏ nhắn bắt lấy tay đối phương thân thiết như bạn lâu ngày gặp lại, một bộ chim non ríu rích nói.

Draco bất ngờ bị mỹ nữ nắm tay thì không khỏi có chút ngượng ngùng, mang lên hệ thức rụt rè của quý tộc, cậu đáp lại:

-Ách, rất vui được biết cậu, Amy. Cậu có thể gọi mình là Draco.

Amy cười tươi rói:

-Tốt quá rồi, chúng ta làm quen xong ha. Vậy bây giờ tranh thủ còn chút thời gian, mình dẫn cậu đi giới thiệu cho anh trai cùng chị dâu.

Cô bé cầm tay lôi kéo Draco đi về hướng Shanlank.

Đoạn cô nghiêng người nói nhỏ bên tai cậu, hơi thở ấm nóng mang theo hương thơm thoang thoảng phả vào lỗ tai khiến hai bên tai Draco ẩn ẩn đỏ lự lên. Cô tỏ ra thần bí, nói thỏ thẻ:

- Để mình nói nhỏ cậu nghe nhá, chị dâu chính là anh Kuroro ý, là vị soái ca tóc đen mặc áo choàng lông thú có hình săm chữ thập ngược trên trán kia kìa. Và cái vụ chị dâu này chỉ có thể nói thầm trong lòng thôi nha. Vì xem chừng anh trai mình còn ngố lắm á. Đến là mình đây dùng công thức chuỗi logic cũng tính ra được, mà anh ấy hiện vẫn còn đực ra đó, không hiểu gì hết trơn hà. Khổ cho chị dâu quá!

Mặc cho lời nói là thương cảm cho chị dâu trọng miệng, nhưng ngữ âm mang theo sự vui sướng khi người đau khổ, một bộ vô tâm vô phế đã hoàn toàn bán đứng cô bé.

Muội khống gì đấy chiếm hữu dục cũng rất cường đại.

Amy tay cầm tay thân thiết kéo Draco đi đến trước mặt Shanlank hô nhỏ:

-Anh, em giới thiệu với anh, đây là Draco, cậu ấy sẽ gia nhập chúng ta.

Lúc này, Shanlank vừa mới lấy chai nước suối đưa lên miệng uống một ngụm, nghe Amy nhắc lên cái tên Draco thì bị sặc:

-Phụt, khụ khụ...

Shanlank bị cái tên khá quen thuộc đánh sâu vào khiến hắn hoàn toàn không chú ý Kuroro đứng một bên nhẹ nhàng vuốt ngực thuận họng cho mình, một bộ quan minh chính đại ăn bớt đậu hủ. Nhưng ai đó nhất thời bị sự việc khác thu hút mà không hề chú ý chi tiết.

Shanlank nghĩ rằng có thể trùng tên cũng nên, vì hắn nhớ trong quyển tiểu thuyết kia không có cái tên này xuất hiện. Hay đó là nhân vật phông nền không quan trọng vừa ra tràng liền chết mà chính tác giả không nhắc đến. Ngẫm nghĩ lướt nhanh, hắn thuận miệng hỏi:

-Cậu ta sẽ không phải là một vu sư đi?

Amy hai mắt mở to kinh ngạc khi nghe hắn nói, cô bé gật đầu xác nhận, không quên nịnh hót:

-Oa, không hổ là anh trai, chính xác, cậu ấy là một vu sư, nghe oai không. Cậu cấy còn có huyết thống tinh linh nhá, xem như bà con cô bác dây mơ rễ má với chị Lam đấy ạ.

Đang nói chợt như nghĩ đến điều gì, cô bé lập tức kinh hô lên:

- Không xong, em đổi huyết thống là mục sư, mà theo truyền thuyết mục sư cùng vu sư tuy có âm cuối đều là sư nhưng lại không có đối phó nha, làm sao giờ. Amy thích Draco lắm lắm, không muốn cùng Draco là địch đâu. Draco sẽ ghét Amy vì Amy là mục sư sao?

Diễn tinh nhập thân, Amy lập tức hóa thành tiểu bạch thỏ rưng rưng tội nghiệp hướng Draco nhìn lại, trong mắt biểu lộ đều là ngươi dám nói đúng ta liền khóc cho ngươi xem.

Bị manh thỏ Amy lập tức đánh gục chỉ trong chưa đến 0.1 giây, Draco hồng mặt, lúng túng nói:

-A? Không có, tớ cũng thích Amy lắm.

-...

Đây là cái thần tiến triển kiểu gì? Không phải vừa rồi còn rất bình thường sao? Nhóc con Amy này lại xem lung tung rối loạn gì rồi đem ra thực hành vậy trời?

Shanlank trong gió hỗn độn.

Hắn nhìn hai tên nhóc trước mặt còn chưa kịp mọc đủ lông cánh, cao không quá ngực hắn, lại đang không xem ai ra gì mắt đối mắt chìm vào thế giới hai người diễn cảnh đôi bạn nhỏ mới lớn ngây ngô, thì không khỏi run rẩy khóe miệng không biết nói gì hơn.

Hắn chống nạnh vỗ trán thở dài một hơi, trẻ con bây giờ thật là, thói đời mà!

Thở dài cảm thán chỉ trong chớp mắt, Shanlank nhanh chóng điều chỉnh tâm thần. Càng nhìn thanh viên mới đến, hắn lại không khỏi bắt đầu thất thần suy tư.

Không ngờ nhân vật trong một quyển tiểu thuyết khác cũng bị quải đến đây. Nếu hắn không nhầm đó hình như là một quyển truyện đồng thoại do một bà nội trợ bên Anh viết.

Tên gì ý nhỉ hình như là Happy hay Harry gì đó, mà kệ nó đi. Dù sao mình cũng đã xuyên không đến thợ săn, sau đó còn xuyên vào thế giới vô hạn này. Như vậy một nhân vật trong tiểu thuyết khác cũng có thể xuyên đến đây, thì cũng không có gì là lạ cả, không phải sao?

Dù sao hắn cũng sống trong thế giới huyền huyễn mãi quen rồi. Không thấy chủ thần ném bọn hắn đến các bộ phim kinh dị vèo vèo đấy thôi, chuyện nhỏ ấy mà.

Sau khi Amy giới thiệu Draco làm quen với hết với toàn bộ thành viên hiện tại của tiểu đội bên mình bao gồm Shanlank, Kuroro, Feitan, Chiêm Lam, Lâm Thần cuối cùng là Amy và Draco thì đội bọn họ đã có bảy thành viên.

Lúc này, cửa khoang đột nhiên bật mở, vòng bảo hộ của chủ thần cũng biến mất, ba tên côn đồ và một số người mới khác bị Trương Kiệt dọa sợ thấy cửa mở lập tức ba chân bốn cẳng chạy đi... tìm chết.

Shanlank mắt lạnh nhìn đám pháo hôi vội vã đi chết cũng không nói gì thêm, hắn hướng các đồng đội trước mặt, nói:

-Nhiệm vụ bắt đầu rồi, chúng ta cần thiết giết sạch đám Alien kể cả trứng mới xem như hoàn thành nhiệm vụ.

Vừa nói, đồng thời tựa như ảo thuật, trên tay hắn xuất hiện một chiếc di động màu đỏ quen thuộc. Không biết hắn đã cắm ăng ten lên mấy người mới chạy đi kia tự lúc nào, ngón tay thon dài nhảy múa trên bàn phím di động, nụ cười tủm tỉm đặc trưng bất biến trên môi.

Nếu không biết hắn thực sự đang làm gì thì lúc này nhìn qua hắn không khác gì một thiếu niên bình phàm đang thảnh thơi chơi trò chơi trên điện thoại cả.

Gần như cùng lúc, phía đối diện không xa vang lên âm thanh đặc biệt rõ của Sở Hiên, sau lưng hắn là hai người Bá Vương và Zero. Bọn họ đang hướng ba người Trịnh Xá nói chuyện:

-Xin lỗi, chúng tôi không nghĩ có thể tin tưởng hoàn toàn vào những gì các người nói nãy giờ. Các người lấy gì để đổi lấy việc chúng tôi cùng mấy người bán mạng đâu?

Amy nhìn ba người Sở Hiên một lát rồi hướng Shanlank hỏi:

-Anh, ngươi xem ba người mới này thế nào?.

Cả ba tuy có vẻ có tiềm lực hơn hẳn những người mới khác, nhưng lại không thuộc món ăn ưa thích của cô. Nếu đối phương có một gương mặt tựa như Draco hay Kuroro hoặc Feitan thì may ra cô còn để ý liếc mắt một tẹo.

Đây cũng là một tên nhan khống thời kỳ cuối.

Shanlank không chút để tâm đáp lại:

-Cứ xem đi đã, nếu có thể sống đến cuối, vậy có thể suy sét một chút làm thành viên dự bị.

Shanlank không rời mắt khỏi màn hình, các ngón tay linh hoạt đùa nghịch di động, chợt hắn dừng lại, ngẩn đầu lên nhìn đồng đội, nói:

- Trước mắt mới tạm xác nhận có khoản năm con Alien trưởng thành, và một con hoàng hậu. Theo thời gian tới nếu không nhanh chóng giải quyết sẽ xuất hiện thêm số lượng Alien không rõ.

Không thể cắm ăng ten lên Alien, chúng nằm dưới kiểm soát của hoàng hậu. Hiện tinh thần lực của tôi không đủ phá hỏng liên kết tinh thần ấn ký của hoàng hậu trên các Alien lính mà không phải trả giá.

Tôi đề nghị chúng ta trước đến phòng điều khiển trung tâm để Amy xâm nhập vào đầu não máy tính chủ. Như vậy chúng ta có thể thông qua Camera biết tình hình tổng thể của toàn bộ phi thuyền, qua đó đạt được tính chủ động trong xuất kích. Sếp, anh thấy sao?

Shanlank nói xong thì hướng Kuroro hỏi ý kiến.

Kuroro suy tư giây lát, hắn nói.

-Tôi nhớ nơi này có kho vũ khí, còn có nữ chính đang lẫn trốn. Nếu tôi đoán không sai, hai phương diện này đều có chi nhánh nhiệm vụ.

Như thế, bây giờ chúng ta phân hai đường. Một đội do Amy dẫn đầu gồm có Feitan, Chiêm Lam, Lâm Thần và Draco cùng đi phòng điều khiển chính làm như Shanlank bảo.

Đội còn lại là ta và Shanlank đi kho vũ khí. Sau đó chúng ta sẽ thông qua Shanlank và Amy liên hệ định ra điểm tập hợp.

Trong lúc đó, nếu gặp Alien, có thể tiêu diệt thì lập tức giải quyết, tốt nhất không cần khinh suất khi chưa rõ thực lực của chúng. Chúng ta không phải mấy cái quân tử rởm gì đó, gặp kẻ địch thì cứ hội đồng chúng nó đến chết cho ta. Nếu một lần giết không chết thì dùng luân xa chiến nghiền chết nó, rõ chưa?

-Rõ/ Ok/ Đồng ý.- Mọi người cùng đáp.
 

MUALARUNG91

Tác giả
Sưu tầm
Tham gia
25/8/19
Bài viết
4,831
Điểm cảm xúc
999
Điểm
113
Chương 25:
25

Ngay lúc đội nhóm Shanlank chuẩn bị xuất phát, thì Sở Hiên dẫn theo hai người Bá Vương và Zero đi đến gần lên tiếng hỏi:

-Xin lỗi, chúng tôi có thể cùng đi không?

Đứng cách đó không xa, mấy người Trịnh Xá sắc mặt cực kỳ khó coi, có vẻ như đàm phán giữa bọn họ không được kết quả tốt. Tuy vậy, cũng không thấy bọn hắn rời đi trước.

Kuroro liếc mắt nhìn bọn họ một cái, nói:

-Tùy, chỉ cần các người không kéo chân sau.

Chỉ một cái liếc mắt khiến cả bọn chợt lạnh hết sống lưng.

Thấy đoàn trưởng không từ chối, Shanlank nghĩ một chút liền lấy ra một ít vũ khí ném cho ba người Sở Hiên bảo:

-Cầm lấy, chắc không cần tôi chỉ cách dùng chứ?

Bá Vương tiếp được vũ khí lập tức mặt mày hớn hở hướng Shanlank cười đáp:

-Oa, đa tạ huynh đệ, có việc nếu tôi có thể làm thì cứ bảo tôi nhá!

Hai người còn lại là Sở Hiên và Zero cũng cầm vũ khí trong tay hướng Shanlank gật gật đầu.

Sở Hiên dần đầu nói lên ý của bản thân:

-Tôi dự tính đi phòng điều khiển trước.

Zero ít lời cũng đồng dạng, nói:

-Tôi cũng vậy.

Shanlank không sao cả gật đầu:

-Vậy các người cùng Amy đi chung đi.

Bá Vương vội lên tiếng:

-Huynh đệ, tôi đi kho vũ khí với cậu.

Chợt, Trương Kiệt không rõ lại đang ngầm tính toán chuyện gì cũng bước lên một bước nói:

-Tôi cũng đi kho vũ khí.

Trịnh Xá vội lên tiếng can ngăn:

-Trương ca, ngươi nghĩ gì vậy? Chúng ta còn chưa nắm rõ tình hình đi như vậy không khác nào chịu chết.

Hắn xem chừng là có ý muốn đi phòng điều khiển trước tiên.

Lý Tiêu Nghị cũng nói:

-Đúng thế Trương ca, chúng ta hãy đến phòng điều khiển xem trước thế nào đã.

Trương Kiệt giơ tay ngăn cản Trịnh Xá lại định nói thêm gì đó, hắn khẳng định ý nghĩ của mình qua lời nói:

-Không cần nói nữa, tôi có tính toán của mình.

Rồi như lơ đãng nhìn quanh, ánh mắt hắn khi nhìn đến Shanlank thì chợt lóe lên một mạt ánh sáng không rõ, như là hạ quyết tâm, hoặc giả không cam cùng rối rắm.

Thấy Trương Kiệt kiên quyết Trịnh Xá và Lý Tiêu Nghị cũng không nói gì thêm, người nào có chí nấy.

Đoàn người sau khi phân đội liền lập tức hành động hướng về phía các mục tiêu chạy đi.

Không nói đến tổ của Amy trên đường đi bị ba con Alien trưởng thành phục kích, một con bị Feitan giết, một con bị Lâm Thần, Chiêm Lam và Draco cùng Sở Hiên cộng đồng lực sát. Con cuối cùng là Amy chủ yếu đối phó, Zero bắn yểm trợ, cuối cùng lại bị Trịnh Xá trong lúc nhất thời giải khai gen khóa bùng nổ nhặt của hời giết chết.

Mà Lý Tiêu Nghị tồn ý xấu muốn hãm hại Chiêm Lam không thành, ngược lại bị Lâm Thần ném cho Alien gặm. Vì chuyện này mà Trịnh Xá cùng bọn họ cãi nhau lớn tiếng. Cuối cùng lại chẳng làm được gì, bởi Feitan một câu ồn ào, sau đó cho hắn ăn một đá ngất xỉu quay đơ trong phòng điều khiển.

Amy sau khi xâm nhập máy tính chủ thành công liền liên hệ Shanlank, rồi xuất phát đến địa điểm tập hợp. Trước khi đi còn rất nhân tính thả xuống phòng tuyến bảo vệ, đảm bảo tên họ Trịnh nào đó sẽ không bị Alien tiến vào gặm mất trong lúc hôn mê.

Về phía Shanlank bên này đoạn đường đi cũng không mấy thông thuận, bọn họ gặp phải tận những bốn con Alien trưởng thành. Kuroro và Shanlank cùng xử lý ba con, một con do Trương Kiệt và Bá Vương đối phó.

Càng khổ hơn là mấy con Alien này cư nhiên lại là loại đã tiến hóa sau khi ăn thịt luôn đồng loại và xác mấy người mới chạy đi ban đầu. Không những sức mạnh mà trí tuệ cũng thăng lên không ít.

Kuroro mở ra đạo tặc cực ý, các kỹ năng theo trang sách lay động không cần tiền phát ra từng đợt công kích sắc bén. Shalank cũng không kém, pháp thuật vận dụng kết hợp phi tiêu tạo thành các chiêu thức lấy mạng hướng Alien phóng đi.

Với thực lực hiện tại hắn chỉ mới vận dụng nhuần nhuyễn được mười tám thanh phi tiêu, nhưng đối phó với một con Alien là đã đủ, chỉ là thêm một con nữa thì có chút cố sức.

Sau hơn 15 phút dây dưa, Shanlank giải quyết một con, Kuroro cũng gần như cùng lúc giết một con khác. Hai người tiếp tục hướng hai con còn lại tiến công.

Bá Vương lúc này đã bị Alien quất mạnh một đuôi nằm ngay đơ trên sàn cách đó không xa, một tay một chân bị cắt đứt đang không ngừng đổ máu không rõ sống chết. Trương kiệt ngay khi Shanlank gia nhập đồng thời cũng bị chiếc lưỡi của Alien đâm xuyên tim chết không thể lại chết.

Vì đối phó con Alien trước đó Shanlank tiêu hao khá nhiều năng lượng, nên không thể kéo dài cuộc chiến. Hắn quyết định khai gen khóa tốc chiến tốc thắng.

Đang lúc đối chiến vào giờ phút quyết định nhất thì đột nhiên cơ thể hắn đình chỉ, không tài nào nhúc nhích, bên tai là âm thanh Trương Kiệt vang lên, hắn nói:

-Cảm nhận đi, đây là ta lúc đó. Nỗi tuyệt vọng, ha hả. Vì sao ngươi xuất hiện chứ? Nếu không có ngươi, ta còn có thể sống tiếp.

MN, chủ thần cái rắm! Nó ép ta phải quyết định giao ra chức đội trưởng lần này, chỉ vì ngươi đã khai hai bậc gen. Ha hả, vui không? Ngươi chỉ cần có thể sống sót cho đến khi hoàn thành quá trình chuyển giao, thì ngươi sẽ trở thành đội trưởng của đội Trung Châu, sẽ có được những đặc quyền của đội trưởng.

Ta trước đây cũng vậy, đang lúc ngàn cân treo sợi tóc giữa sống và chết, thế nhưng lại tiến hành chuyển giao chức vị chết tiệt này. Ta không thể động đậy chỉ có thể mặc cho tên ác quỷ kia từng nhát một hành hạ ta đến chết.

Cơ thể không còn, quá trình chuyển hóa mới được phân nửa, ta trở thành nửa cái NPC.

Thật buồn cười đúng không?

Ta vì mạng sống, vì có thể sống tiếp. Ta thiết kế tất cả người mới có tiềm lực sẽ trở thành đội trưởng đi chết, ha hả.

Ta thành công không những một lần, ta vẫn sống. Nhưng là ngươi đến. Ngươi khiến mọi thứ thay đổi.

Chủ thần nhận định ngươi là người đủ khả năng trở thành đội trưởng. Và điều đáng buồn cười nhất là nó thế nhưng không cách nào phục chế số liệu của ngươi, mà khiến ta nhanh chóng chuyển giao chức vụ cho ngươi.

Ta hận, ta thật hận.

Ngươi cũng hãy cảm thụ cảm giác mà ta từng chịu đi. Bị Alien giết chết cũng là một loại khoái cảm đấy, ha ha. Chúc may mắn kẻ sẽ kế thừa chức vị nửa NPC của ta, ha ha...

Âm thanh Trương Kiệt mang theo điên cuồng quanh quẩn bên tai. Shanlank vẫn bình tĩnh nhìn toàn quá trình chuyển giao diễn ra.

Thân thể Trương kiệt nằm đó không động đậy, cơ thể hắn từng chút một biến mất hóa thành vô số ánh sáng màu lam trắng hồng, đủ màu sắc chạy vào trong cơ thể Shanlank. Còn Shanlank thì như bị định trụ tại chỗ không thể nhúc nhích.

Alien đang không ngừng dùng chiếc lưỡi vũ khí của nó hướng hắn đánh tới. Bả vai, bụng, chân, tay, ngay khi phần đầu cũng chuẩn bị tao ương dưới chiếc lưỡi đáng sợ kia, thì một bóng đen chợt lóe xuất hiện trước mặt hắn.

Người đến không ai khác chính là Kuroro. Do quá cấp, hắn sau khi phát hiện tình hình bên này không đúng lập tức lấy thế công không muốn sống giải quyết kẻ địch bên mình rồi dùng một cái chớp mắt nhảy đến lấy thân thể đón đỡ đòn tấn công thay cho Shanlank.

Nhìn bóng lưng cao lớn của người trước mặt, trái tim Shanlank bất giác đánh trống liên hồi, hắn hình như đã nhận ra điều gì rồi. Điều mà trước nay người này vẫn luôn trong tối ngoài sáng biểu lộ. Chỉ là lúc đó hắn ban đầu là không tưởng, về sau là không dám nghĩ mà thôi.

Nhưng lúc này xem chừng hắn không thể lại dối lòng dối người nữa rồi, hai!

Thôi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, hắn là não của con nhệnh, mà không phải thanh niên mới tập yêu ngây ngô đơn thuần. nếu không thể lại tránh được, vậy thử một lần đi, thuận theo tự nhiên, đến lúc không thể tiếp tục thì tách.

Kuroro thật sự tức giận, hắn hiện muốn huỷ diệt mọi thứ. Hắn cư nhiên để ái nhân bị người tính kế còn bị thương tổn ngay trước mắt. Nếu không phải sợ ảnh hưởng đến quá trình chuyển hóa của Shanlank, hắn thật sẽ đem tên họ Trương kia băm vằm hành hạ đến muốn chết không được muốn sống chẳng xong.

Sát khí trên người Kuroro cuồn cuộn trào ra như hóa thành thực chất. Đạo tặc cực ý lay động, một trang trong đó sáng lên, ngay dưới chân Alien đang đứng một đầm lầy bán kính hơn 10m xuất hiện. Bùn lầy hóa thành những cái xúc tu có sinh mệnh vươn lên các cánh tay nhớp nháp to lớn lấy tốc độ nhanh đến khó tin cuốn lấy cơ thể Alien đem nó bao bọc lại.

Thân thể Alien tiếp xúc đến bùn lầy lập tức bốc khói khét lẹt, rồi lấy mắt thường có thể nhìn rõ từ từ tan chảy hòa chung với nước bùn. Này nào phải nước bùn bình thường, rõ ràng là một con quái bùn lầy có tính ăn mòn cực mạnh đủ để đem lớp giáp cứng cáp của Alien dễ dàng phân hủy.

Tiếng Alien thống khổ gào thét nghe vô cùng đinh tai nhức óc, nhưng hai người ở đối diện một vị do không thể cử động chỉ có thể đứng yên đó. Người còn lại thì sốt ruột lo lắng nhìn người kia, hoàn toàn một bộ ta không biết chuyện gì đang diễn ra trong khi con Alien nọ đang phải chịu tra tấn an mòn từng chút một cho đến không còn lại gì.
 
Top