[Thảo luận - góp ý] Kho Chứa Gạch Xây Nhà Của Phi
- Tham gia
- 20/4/19
- Bài viết
- 40
- Điểm cảm xúc
- 240
- Điểm
- 33

Đúng rồi á Phi. Một đứa trẻ ngoan nhưng bất hạnhTrúc đặt trước 1 viên gạch nha
Trúc đang hóng nhân vật Mỹ, chưa biết thế nào
Có vẻ Mỹ là người có trái tim mạnh mẽ hen Phi?
Bé được yêu thương lắm bạnKhông biết Mỹ được cô Thu nhận nuôi
Sau này cô Thu có em bé, có lơ là Mỹ không nữa, mong bé sẽ không bị ruồng bỏ nha tác giả.
Khúc người dì vội chạy về Phi nghĩ là không hợp lý á T. Kiểu muốn ngày tức khắc sẽ có người hàng xóm nào đó hỏi liền khi thấy nạn nhân được đưa ra. Còn dì ở đây ko thể là người thân vì nếu có người thân thì ko thể gửi vào trung tâm bảo trợ được. Phần an táng cũng sẽ phải giải thích lằng nhằng thêm nữa.Góp chút gạch cho bạn Phi nha
Ở C1
Sau một loạt tiếng đập phá và la hét vang lên, mọi người trong con hẻm hoảng loạn chạy ra đường, họ tò mò nhìn về căn nhà lụp xụp cuối hẻm nhưng không một ai dám đến gần. Tiếng khóc vẫn còn nức nở nhưng dần nhỏ lại rồi tắt hẳn. Không gian trở nên chùng xuống, ai nấy đều nhìn nhau như biết được điều gì đang xảy ra trong căn nhà đó, chỉ là không biết mức độ nặng nhẹ như thế nào.
Mãi một lúc sau, một cán bộ xã cùng vài chú an ninh xuất hiện. Họ cầm trên tay chiếc gậy dùi cui và tonfa tiến về phía căn nhà. Mọi người xôn xao nhưng đều đề phòng đứng xa, không ai vì tò mò mà lại gần. Không ít lần họ bắt gặp cảnh này và đã có nhiều tình huống không thể đoán trước, vì thế để bảo đảm bản thân được an toàn, họ chọn giữ khoảng cách với ngôi nhà đó.
Đứng trước cánh cổng đang đóng chặt, cửa chính cũng không hề mở. Bên trong im bặt đến rợn người, một chú an ninh lên tiếng:
“Có ai trong nhà không? Ra mở cửa đi.”
Đáp lại chú chỉ là một khoảng không lặng thinh.
Có linh tính chẳng lành, các chú hội ý nhau một chút rồi quyết định phá cửa vào trong. Khi cánh cửa chính được đạp đổ, cảnh tượng bên trong cùng một mùi máu tanh đậm đặc xông thẳng vào mũi khiến các chú kinh hoàng. Trên mặt đất là một người đàn ông với hàng chục vết đâm trên bụng và ngực, nằm cạnh là một người phụ nữ đang thoi thóp, trên người đầy những vết bầm tím và máu từ cổ tay chảy ra không ngừng.
Rất nhanh chóng, các chú an ninh hô hoán mọi người di tản ra xa hiện trường vụ án. Xe cứu thương và cảnh sát cũng đến ngay sau đó. Khi hai nạn nhân được khiêng ra với đầy vết thương, mọi người trong xóm ai nấy đều hoảng hốt. Trong tiếng xì xào bàn tán, có người không kiềm được liền lao đến dây rào chắn, níu lấy tay một chú cảnh sát gần đó, giọng nói không giấu được sự lo lắng:
“Chú ơi! Thằng Mỹ đâu chú? Nó không sao chứ?”
Chú cảnh sát nắm bắt được tình hình liền nhanh chóng hỏi lại:
“Nhà này còn một người nữa sao?”
Người kia gấp gáp trả lời: “Đúng vậy. Thằng Mỹ là con riêng của cô Thoa. Nó là con lai. Chú vào trong xem nó ở đâu rồi?”
Đoạn này mình thêm khúc mở đầu cán bộ xã nhận được tin cho có hành động chút nè
-> Văn phòng trực ban công an xã nhận được một cuộc báo án từ người dân, đồng chí trực ban liền báo cáo cấp trên, rất nhanh, một tổ cán bộ xã, dân quân khu vực cùng công an xã xuất phát đến địa điểm báo án.
Lối vào tương đối quanh co, thuộc khu nhà ở lao động cấp thấp.
Khi các anh đến nơi, đã có không ít người dân bu quanh phía trước, thấy cán bộ nhà nước đến, mọi người tránh qua hai bên để các anh thực hiện nhiệm vụ.
Trong nhà cửa đóng im ỉm, các cán bộ sau khi thực hiện công tác tư tưởng, giao tiếp với người bên trong.
“Có ai trong nhà không? Ra mở cửa đi.”
không nhận được hồi âm, chỉ có thanh âm nức nở suy yếu rồi tắt hẳn. Trước tình hình đó, các đồng chí công an quyết định phá cửa xông vào, cảnh tưởng đập vào mắt mọi người chính là một mùi máu tanh đậm đặc xông thẳng vào mũi khiến các chú kinh hoàng. Trên mặt đất là một người đàn ông với hàng chục vết đâm trên bụng và ngực, nằm cạnh là một người phụ nữ đang thoi thóp, trên người đầy những vết bầm tím và máu từ cổ tay chảy ra không ngừng.
Các chú an ninh hô hoán mọi người di tản ra xa hiện trường vụ án.
Sau mười phút, xe cứu thương cùng xe cảnh sát cơ động cũng đến, nạn nhân được các nhân viên chuyên trách nhanh chóng chuyển ra khỏi nhà.
Một bà dì nào đó vội hướng một anh công anh dò hỏi, vẻ mặt đầy lo lắng.
“Chú ơi! Chú có thấy thằng Mỹ đâu không?”
Anh công an hơi ninh mày, hỏi lại "Người dì nói đến là người nào?"
"Thằng Mỹ, đứa con riêng của cô Thoa đó! Tôi, tôi mới nghe mọi người nói, vội chạy về..."
Nghe vậy, anh công an liền nói "Cháu biết rồi, để chúng cháu quay vào xem xét."
Nói xong, anh ta nói với đồng đội, cùng vài người đi vào bên trong tìm kiếm người.
Cái này Phi cũng đã nghĩ rồi nhưng nếu ném luôn thì Mỹ ko chạy ra đỡ kịp đâu. Cậu ở trong phòng mà, có tung cửa chạy ra cũng ko nhanh bằng cái bình bay. Nên khi thấy cái bình chuẩn bị ném là cậu chạy ra rồi. Mà dùng từ kiểu “Hùng chuẩn bị ném” trong ngữ cảnh đó thì nó buồn cười sao á nên Phi mới dùng từ “định”.Ở C4, khúc này
Hùng với tay cầm cái lọ hoa trên bàn, định ném vào Thu. Ngay giây phút đó, tiếng hét của Mỹ vang lên đến chói tai:
“Không được.”
Nhanh như cắt, cậu tung cửa chạy ào ra ôm lấy Thu. Dù có phải chết cậu cũng không muốn thấy cô bị thương như mẹ của mình đã từng. Cậu đã không thể bảo vệ mẹ của mình nên nhất định không để mất đi mẹ thêm một lần nào nữa.
Hành động 'định' có thể là chưa thực hiện hành động, Phi xem chỉnh chỗ này lại xíu là ok nè, trúc gợi ý thế này
-> Trong cơn say chếch choáng, lí trí bị hồ đồ lấn át, Hùng với lọ hoa trên bàn ném vào phía Thu.
Ở giây phút đó, Mỹ hét lên một tiếng:
“Không!”
Rồi dùng hết sức bình sinh, tông cửa chạy ra chắn trước người Thu, cậu không muốn mình là kẻ ngoài cuộc. Cậu muốn bảo vệ mẹ, không thể mất mẹ một lần nào nữa.
Vì đọc tới khúc này T thấy hàng xóm lạnh bạc quá, nếu cô thoa k phải là người sống tệ, nên có người nhảy ra hỗ trợ. Nên nghĩ không ai ở gần, đi làm hết. Phi xem thêm chút chi tiết nữa được hongKhúc người dì vội chạy về Phi nghĩ là không hợp lý á T. Kiểu muốn ngày tức khắc sẽ có người hàng xóm nào đó hỏi liền khi thấy nạn nhân được đưa ra. Còn dì ở đây ko thể là người thân vì nếu có người thân thì ko thể gửi vào trung tâm bảo trợ được. Phần an táng cũng sẽ phải giải thích lằng nhằng thêm nữa.