[Thảo luận - góp ý] Các tác phẩm của Giang Nhân Ly
- Tham gia
- 15/4/19
- Bài viết
- 17
- Điểm cảm xúc
- 55
- Điểm
- 13

T soi có sai 1 từ chính tả thui 'nhát' -> nhút nhátCuộc sống này chính là như thế! Có đôi khi mình nghĩ ai đó như thế này nhưng thật ra lại không phải như vậy. Tôi luôn cho là Higo là một kẻ đào hoa, chuyên đi trêu chọc những cô gái khác nhưng thật ra anh ấy làm vậy khiến tôi phải ghen lên và thừa nhận tình cảm của mình. Anh cũng không ngờ cô lại là người nhút nhác đến vậy, nên hôm đưa tiễn tôi ra sân bay anh đã hỏi tôi ‘Có phải em thích tôi hay không?’ nhưng tôi không trả lời và một mực rời đi.
Thanks xanh nhiều nha"Nhưng ngày hôm nay, một sự bất ngờ đã đến với họ, cô sái đã ngủ sau mười năm trở thành người thực vật, đang ngồi trước mặt họ. Tuy dáng vẻ tiều tụy nhưng không có biểu hiện gì cho thấy cô thần kinh có vấn đề."
Còn lỗi chính tả nè cô, truyện viết khá ổn chúc cô mau viết truyện mới![]()
![]()
![]()
Ly có thể diễn tả bệnh tình của nữ chính trước, sau đó -> cứ ngỡ mãi k tỉnh -> tỉnh lại sau 10 nămDạ Hy tỉnh dậy đối với bác sĩ và y tá ở đây là một cú sốc kinh khủng, ban đầu họ cho rằng tình trạng này có thể cứu vãn nhưng không bệnh tình của bệnh nhân ngày càng dần có chuyển biến xấu, và tất nhiên đối với bệnh nhân này họ đã từ bỏ hy vọng từ lâu rồi! Bởi mười năm nay, não bộ của bệnh nhân liên tục có những khối u do các sợi dây thần kinh chèn ép dẫn đến vỡ mạch. Đây đối với các y bác sĩ là tình trạng xấu nhất mà họ từng tiếp nhận.
Đoạn cuối này, theo ý T, Ly đảo ý một chút dòng cảm xúc sẽ mượt hơnrên bờ biển đầy cát trắng, ánh hoàng hôn ngã trên mặt biển một mảng màu hồng ấm áp mê ly, có đôi tình nhân chạy trên bãi biển, cười đến rạng rỡ và hạnh phúc].
Không ngờ rằng, thanh xuân của chúng ta lại đẹp đến vậy, chỉ có điều, mọi thứ điều như thủy tinh, đã vỡ mất rồi...
Cô gái tựa mình bên khung cửa, dáng vẻ tiêu tụy đầy bi thương, ánh mắt không tiêu cự mà buông lời thống khổ: “Cuồi cùng thì em vẫn không thể gả cho anh!”
Dạ Hy cô từng nói: Trên đời này có hàng vạn ngôi sao, duy chỉ anh sẽ mãi là ngôi sao đẹp nhất!
Ok nàng, mình sẽ chỉnh sửa và lượt bỏ một số tinh tiết cho phù hợp và mượt mà hơnGóp chút gạch cho nàng nè.
Ly có thể diễn tả bệnh tình của nữ chính trước, sau đó -> cứ ngỡ mãi k tỉnh -> tỉnh lại sau 10 năm
(Mà Ly ơi, tình trạng chảy máu não ấy, nguy hiểm lắm, có thể chết tức thì -> Ly nghiên cứu xem chỉnh lại cho nó hợp lý một chút (tại tác phẩm ngắn nên T soi hơi gắt, hehe)
Đoạn cuối này, theo ý T, Ly đảo ý một chút dòng cảm xúc sẽ mượt hơn
Cô gái tựa bên khung cửa sổ...ánh mắt mê ly về một nơi xa xăm tuyệt diệu... [hình ảnh quá khứ tươi đẹp của 2 người]
Tình cảm dù có đẹp đến đâu cũng không địch nỗi xói mòn thời gian cùng những chông gai mà nó đem lại...
Anh đã rất yêu cô, yêu đến quên đi cả bản thân mình, nhưng cớ sao mỗi ngày trôi qua, sự quan tâm lo lắng anh đã dành cho cô ngày càng phai nhạt, Không chỉ có vậy, dường như mỗi ngày anh đều khiến cô phải sống trong buồn bã, ưu sầu để rồi tuyệt vọng… Những gì anh đã hứa trước đây, tất cả chỉ là lời hứa thôi sao? Thật sự không môt ai có thể hiểu nỗi bản chất của một người đàn ông, những thứ mà họ không thể có thì họ sẽ quyết tâm chiếm hữu, nhưng khi có được rồi thì lại nhẫn tâm vứt bỏ! Đợi đến khi mất đi rồi... mới biết thứ đó đối với mình quan trọng biết nhường nào!
Có lẽ, anh đã sai khi lựa chọn danh vọng và quyền thế để rồi đánh mất quá nhiều thứ trong đó có cả em, một người quan trọng nhất đối với cuộc đời của anh. Hàng vạn lần mong em được hạnh phúc, đừng bao giờ yêu một kẻ như anh…